memaria · web viewgemmađượcsinhratạicamigliano,nướcitalyvàongày12thángba1878.cô...

152

Upload: others

Post on 05-Mar-2021

0 views

Category:

Documents


0 download

TRANSCRIPT

Page 1: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani
Page 2: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

THÁNH NỮ GEMMA GALGANI

(1878-1903)

Page 3: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

THỜI TUỔI THƠ

Gemma được sinh ra tại Camigliano,nước Italy vào ngày 12Tháng Ba 1878. Cô bé là con thứ tư trong tám trẻ em,và là con gái cả của Ông Henry và Bà Aurelia Galgani. Cha cô là một dược sĩ rất nổi tiếng. Ông thuộcdòng họ Thánh Gioan Leonardi.

Gemma tên gốc Ý, có nghĩa là "viên ngọc quý". Mẹ côkhông muốn đặt tên ấy cho con, bởi vì nó khôngphải tên của bà thánh nào cả. Tuy nhiên,khi linh mục rửatội nhìn thấy cô, cha kêu lên:

- Đây là viên ngọc quí của Thiên đàng!

Bấy giờ mẹ cô nghĩ đó là một dấu hiệu từ Thiên Chúa,và do đó, bà đồng ý đặt tên con là Gemma. Chắcchắn Thiên Chúa đã muốn như thế, vì vậy cô bé có tên làGemma, là một vị thánh uy quyềnvà là người bảo trợtốt lành.

Một tháng sau khi sinh cô, gia đình bỏ Camiglianô dichuyển tới tỉnh Lucca, nơi Gemma sống suốt đời mình. Hysinh và đau khổ bắt đầu đến với cô ở tuổi rất trẻ. Giống như tất cả các trẻ em, Gemma yêu thươngmẹ của mình với tất cả trái tim nhỏ bé của em.

Mẹ em là một người Công giáo thánh thiện và sùng đạo.Gemma học bài đầu tiên về lòng đạo đức Kitô giáo trênđầu gối của mẹ, và cũng bên mẹ mình trong nhà thờ giáoxứ, bé Gemma đã học được hương vị ngọt ngào "giấuẩn và không thể tả được của Thánh Lễ Misa".

Sau này Cô nói: "Chính mẹ tôi đã dạy tôi khi cònnhỏ, ước mong được lên thiên đường."

Mẹ của Gemma rất gần với cô khi cô lớn lên. Bàcầu nguyện với con, kể những câu chuyện về Chúa Giêsu

Page 4: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

và Mẹ Maria, dạy con về tình yêu của Chúa Giêsu trênthập tự giá.

Khi cô được bốn tuổi, bà ngoại của cô một lần nhìn thấycháu quỳ trước ảnh Đức Mẹ.

- Ngoại hỏi cháu làm gì cháu làm gì vậy?

- Gemma trả lời rằng, cháu đang lần hạt Mân Côi.

Sau đó, với tính tự nhiên của người Ý, cô bé xin bàđể cháu cầu nguyện cho xong.

(Trong Hồi ký gửi cha Linh hướng, Gemma viết: "Điềuđầu tiên con nhớ, khi con còn là một con bé chưa tới7 tuổi, mẹ con ôm con trong vòng tay của mẹ và thườngkhi ôm như vậy, mẹ đã khóc và nói với con:

- Mẹ đã cầu nguyện rất nhiều xin Chúa Giêsu ban cho Mẹmột bé gái. Người đã ban cho Mẹ . Đúng vậy,nhưng muộn quá, vì bây giờ Mẹ bị bệnh, Mẹ nóivới con, Mẹ sẽ chết, để con lại. Ước gì Mẹ cóthể đưa con đi với Mẹ.

Con hiểu rất ít về điều này nhưng con khóc vì conthấy mẹ con khóc.

- Đi đâu? - Con hỏi Mẹ.

Mẹ trả lời:

- Đi lên Thiên đường với Chúa Giêsu và các thiên thần.

Đó là mẹ của con, thưa Cha yêu quý, người đầu tiên làmcho con muốn được lên thiên đàng khi con chỉ là một đứatrẻ.

Từ lúc đó, con không rời khỏi phòng Mẹ .

Page 5: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

Bác sĩ cấm con lại gần giường của mẹ, nhưng mộtlệnh như vậy là vô dụng đối với con, con đã khôngvâng lời.

Mỗi tối trước khi đi ngủ con đến với Mẹ, quỳ bên cạnhgiường Mẹ, con cầu nguyện với Mẹ của con.Một buổi tối, Mẹ con thêm kinh Vực sâu vào những lờicầu nguyện như thường lệ để cầu cho các linh hồn trongLuyện Ngục và 5 kinh Sáng Danh để kính các dấu thánhChúa Giêsu. Con phàn nàn với mẹ con rằng:

- Cầu nguyện nhiều quá, con không muốn cầu nữa.

Và Mẹ con tha thứ như Mẹ vẫn tha, rút ngắn kinh lại".

LÃNH BÍ TÍCH THÊM SỨC

Chínhvào những năm đầu đời yêu thương của Gemmamà mẹ cô đã là nạn nhân của bệnh lao. Bệnh của bàkéo dài, nhưng bà chịu đựng cách thánh thiện, tuy khó khănhơn, bởi ý nghĩ rằng bà sớm phải để lại đứa con nhỏkhi nó cần sự chăm sóc của mẹ.

Mỗi ngày đi học về, điều đầu tiên là cô vội vàng đếnphòng bệnh mẹ nằm, sợ rằng mẹ cô đã bay về Thiênđàng khi cô đi học.

Bà đã dạy con về Đức Tin, qua Chúa Chịu Đóng Đinh, bànói rằng, "Thiên Chúa Cha đã hy sinh Con Một củaNgười cho Gemma, và Chúa Giêsu đã sẵn sàng chịu đaukhổ và chết cho Gemma". Mẹ dạy cho con giá trị củaThánh Giá.

Mẹ cô, dù nằm liệt giường, vẫn tiếp tục kể nhữngcâu chuyện về Chúa Giêsu. Nhưng khi gần chết, mẹ cônói với con nhỏ mình rằng, chẳngbao lâu con sẽ học hỏitừ chính Chúa Giêsu, Người sẽ nói trong sâu thẳm củatrái tim con.

Page 6: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

Gemma biết rằng mẹ cô sắp đi tới thiên đường màcô thường nghe mẹ nói, cô rất mong được đi với mẹvề nơi ấy.

Mẹ Gemma ước ao Gemma nhận bí tích Thêm Sức sớm.Vì vậy, Gemma đã nhận Bí tích này lúc lên bảy tuổi.

Ngày lãnh Bí tích Thêm sức của Gemma đã đến, ngày 26tháng 5 năm 1885, và cùng với thêm sức là những liênkết từ trời cao đã thể hiện một phần lớn trong đời sốngtinh thần của cô. Cô nói: Đang khi Thánh Lễ cử hành,đột nhiên,có một tiếng nói trong lòng tôi:

- "Con có muốn cho Cha người mẹ của con không?"

- Tôi trả lời: "Vâng", Chúa có đưa con đi luôn không?

- Không, cho Cha mẹ của con thôi, đừng tiếc, Cha sẽ đemcon lên Thiên đàng sau.

Tôi chỉ có thể trả lời 'Có', và khi Thánh Lễ đãxong, tôi chạy về nhà."...

Đó là sự hy sinh lớn lao đầu tiên của cô và làgiá mua bằng đau buồn, cay đắng và nước mắt của cô. Nólà sự khởi đầu của những hy sinh và nhiều khó khănhơn sẽ đến.

Hai tháng trôi qua. Gemma không rời quấn quít bên mẹ.Nhưng cuối cùng cha cô, vì sợ rằng con sẽ chết trướcmẹ, buộc con phải rời nhà, đưa con đến nhà ông anh traicủa mẹ con, bác sống gần tỉnh Lucca.

Gemma than:

- Cha ơi, số phận của con là thế sao?

Thật giống như tôi bị hành hạ! Tôi không thấy bất cứai, dù cha tôi hay anh em của tôi.

Page 7: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

MẸ QUA ĐỜI

Bốn tháng sau, bà Aurelia đã chết. Gemma đã khôngcó mặt vào lúc cuối đời của mẹ cô. Câu chuyện vềnhững ngày cuối cùng được bà Elisa Galgani kể lại: "Gemma bất hạnh khi mất mẹ lúc mới bảy tuổi. Mặc dùchỉ là một đứa trẻ, cô đã cố gắng để hỗ trợ người mẹbị ốm cách tốt nhất có thể và không muốn rời mẹlúc nào. Đôi khi, cô sẽ leo lên giường và đặt cánhtay quanhcổ mẹ và hôn mẹ cô. Các bác sĩ thườngcho rằng trẻ em, đặc biệt là Gemma, con gái cả vàquá nặng tình cảm, cần phải tránh xa phòng bệnh vì bệnhnhân bị bệnh lao. Do đó, Gemma đã được gửi đến St.Gennaro ở lại với một người chú, Anthony Landi, ngườigiầu có trong huyệnđó. Nơi này Gemma đã quen, vì mẹcô có năm ở cả tháng với các con".

Gemma ở tại St Gennaro ba tháng,theo dì ElenaLandi, khi mẹ cô qua đời vào ngày 17 tháng 9, năm1886, ở tuổi 39. Năm năm chịu tử đạo chậm của bà đã thanh tẩy linh hồn bà để xứng đáng vào Thiên đàng.

Trướckhi chết, bà nói:

- Tôi tình nguyện phó dâng mạng sống của tôi để xin Chúaban cho tôi ơn là 8 đứa con của tôi được ở vớitôi trên Thiên Đàng.

Gemma đã nhận được tin mẹ cô chết do bà dì nóitại St. Gennaro với người mà côđang ở, bà dì ElisaGalgani nói tiếp: Lời duy nhất của Gemma lúc ấy là:

- Mẹ ở trên thiên đường.

Mặc dù cô ấy yêu mẹ thiết tha, cô đã không khóc,nhưng vẫn thanh thản và bình tĩnh, và phục tùng ý muốncủa Thiên Chúa.

Page 8: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

Lời đầu tiên Gemma nói với dì khi rời St. Gennarotrở về nhà cô là:

- Tại sao dì lại khóc Mẹ đang ở trên thiên đường vàkhông còn đau khổ nữa, oh, mẹ đã phải chịu đựngđau đớn biết bao. Bây giờ dì phải cố gắng lấy lạisức khỏe của dì để còn giúp chúngcháu.

Giángsinh đầu tiên không có mẹ. Cô nhìn chằm chằm racửa sổ suy nghĩ những điều mà cô và mẹ cô đã nóivới nhau. Những ký ức hạnh phúc trong quá khứ đã làmcô bật khóc.

ĐU Ở TẠI NHÀ CHÚ DÌ

Cuộc sống của tôi đã thay đổi khi tôi đến sống với ngườichú của tôi. Tôi có dì nhưng không giống như mẹ củatôi. Dì tốt và ngoanđạo, nhưng chỉ quan tâm đến GiáoHội có vài điểm. Trướcđây tôi đã phàn nàn rằng mẹ tôiđã dạy tôi cầu nguyện quá nhiều.Tuy nhiên,thời gian ở vớidì của tôi, tôi rất muốn xưng tội mà không được. Tôi đãđược xưng tội chỉ có bảy lần và tôi muốn đi xưng mỗingày sau khi mẹ tôi chết. Mẹ tôi dạy tôi đi xưng tộimỗi tuần sau khi tôi lãnh Bí tích Thêm sức.

Dì tôi đã quyết định giữ tôi như con gái dì, nhưnganh trai tôi, biết thế, nhưng không đồng ý. Vì vậy, vàongày Lễ Giángsinh, tôi trở về với gia đình và sống vớicha tôi, anh em của tôi, hai chị tôi và hai người giúpviệc.

Những gì tôi có kinh nghiệm khi trở về gia đìnhcủa tôi và được ra khỏi bàn tay của dì tôi, vì dìmuốn cái tốt nhất cho tôi, nhưng tôi không muốn.Sau đó, cha tôi gửi tôi đi học tại học Viện ThánhZita được các Sơ điều hành.

Page 9: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

Trongthời gian khi ở với dì tôi, tôi luôn luôn xấu. Dìcó một người con trai luôn luôn dằn vặt tôi, kéo tay tôira đàng sau tôi. Một ngày nọ, khi nó đang cỡi ngựa, dìtôi bảo tôi đi lấy cho nó một chiếc áo khoácđể mặcvào. Tôi đem áo cho nó, khi đến bên, nó ép tôi. Tôiđẩy nó ra, nó ngã xuống đất, và đầu bị thương.vàbị tổn thương đầu. Để phạt tôi, dì tôi trói hai tay tôilại phía sau, để vậy cả ngày. Bị ngược đãi như thế, tôirất tức giận và nói với nó những lời rất mạnh.Thậmchí, tôi còn đòi "ăn thua đủ", nhưng tôi đã khônglàm như vậy.

MẾN ĐỨC MẸ

Khi Gemma được chín tuổi, Ngay sau khi mẹ cô qua đời,cô đã được gửi tới một trường nội trú được điều hành bởicác nữ tu của Thánh Zita ở tỉnh Lucca.

Dưới sự hướng dẫn và chỉ đạo lành mạnh của các nữtu, cô cảm thấy hứng thú được cầu nguyện, và lòng tậntình sùng kính cuộc khổ nạn của Chúa Giêsu, từ đó, cô bắtđầu suy gẫm hàng ngày.

Tình yêu đối với Mẹ Thiên Chúa luôn luôn mãnh liệt, gia tăngnhiều hơn từ khi cômất mẹ trần thế của mình. Cô thườngnói: "Nếu Thiên Chúa đã lấy đi mẹ tôi, Người để lại chotôi Mẹ của Ngài." Và lời cầu nguyện thường xuyêncủa cô là: "Xin Đức Thánh Nữ Đồng Trinh làm cho connên Thánh". Trongthời gian này, cô thường quì gối đọctoàn bộ 150 kinh Kinh Mân Côi vào buổi chiều sau khi từ trường trở về. Cô cũng bắt đầu sử dụng việc đền tộivà thức dậy ban đêm để cầu nguyện.

Về lòng sùng kính Đức Trinh Nữ MariaGemma viết: "Ô, Conmến Mẹ chừng nào. Mẹ biết điều đó, và chính Chúa Giêsu đãban Mẹ cho con và dạy con yêu mến Mẹ. Mẹ đã tỏlòng nhân lành với con chừng nào. Con sẽ ra sao, nếukhông có Mẹ? Mẹ luôn giúp con trong những ước muốn

Page 10: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

thiêng liêng? Mẹ luôn che chở con thoát bao nguy hiểm.Mẹ đã giải thoát tôi khỏi tay của ma quỷ khôngngừng làmhết mình để quấy rối con. Mẹ đã cầu bầu cho con trướcChúa Giêsu khi con phạm tội, và xoa dịu Ngài khi con làmNgài tức giận bởi cuộc sống gian ác của con. Mẹ đã dạycon biết Ngài và yêu mến Ngài, và sống tốt để làm vuilòng Ngài. A, Mẹ yêu dấu của con, con sẽ yêu Mẹ luônluôn và mãi mãi! "

"Bất cứ ai có thể tưởng tượng, tối nay mẹ thân yêucủa tôi đã đến gặp tôi, tôi đã không quan tâm như thế,bởi vì tôi tin rằng hành vi xấu của tôi đã ngăn chặn khôngđể Mẹ đến. Tuy nhiên,Mẹ thông cảm với tôi. Sự hiệndiện của Mẹ nhanh chóng làm tôi hồi tưởng, sau đó,như thường xảy ra, tôi bị mất cảm giác, tôi thấy mình,tôi nghĩ rằng, tôi ở với Đức Mẹ Sầu Bi. Ô, thật làhạnh phúc, thật là ngọt ngào, trái tim tôi cảm thấy trongnhững khoảnh khắc tuyệt vời! Ai có thể mô tả nhữnggiây phút đó?

Để cho bất cứ ai có thể giải, hãy giải thích xem sao?Đối với tôi, sau khi những giây phút cảm xúc đó, Ngài đãcho tôi nghỉ ngơi, tựa đầu tôi trên vai Ngài và giữ nhưthế một lúc. Trái tim tôi trong thời gian đó cảm thấy hoàntoàn hạnh phúc và chẳngcòn mong muốn bất cứ điều gì khácnữa."

Page 11: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

RƯỚC LỄ LẦNĐẦUNĂM 1887

Từ lâu, Gemma đã bày tỏ mong muốn để được rước lễlần đầu. Linh mục giáo xứ đã nói:

- Con còn nhỏ quá.

Gemma nói với Cha giải tội và các Sơ:

- Xin cho con rước Chúa Giêsu.

Tuy nhiên,thời gian đó trẻ em chưa được Rước lễ trước 10tuổi, trừ trường hợp ngoại lệ đặc biệt. Cha giải tội củacô tuyên bố:

- Cho bé Rước lễ hoặc nó đau buồn đến chết mất.

Tôi bắt đầu học ở trường của các Sơ, và nó làthiên đường cho tôi. Ngay lập tức, tôi bày tỏ mong muốncủa tôi là được Rước lễ lần đầu, nhưng các Sơ đãthấy tôi rất tồi và kém cỏi, họ thất vọng về tôi. Tuy nhiên,họ bắt đầu hướng dẫn tôi và cho tôi những lờikhuyên rất tốt. Nhưng tôi đã chỉ trở nên tồi tệhơn. Dầu vậy, mong muốn duy nhất của tôi là được Rước lễđầu sớm. Họ biết mong muốn của tôi mạnh mẽ và đã cótừ lâu.

Các Sơ thường cho các trẻ em Rước lễ lần đầu vàotháng Sáu. Thời gian đã đến và tôi đã phải xin cha tôiđến tu viện một vài giờ. Cha tôi không thích, đãkhông đến. Nhưng tôi biết cách hay để cha tôi làm bấtcứ điều gì, vì vậy tôi sử dụng nó và cha tôi cho phépngay. (Mỗi khi cha tôi nhìn thấy tôi khóc, cha tôi sẽ chotôi bất cứ điều gì tôi muốn.) Tôi đã khóc, nếukhông tôi không nhận được phép.

Buổi tối, cha tôi cho phép và sáng sớm hôm sau tôi đãvào tu viện, ở đó 15 ngày, thời gian này tôi khôngvề nhà. Nhưng tôi thật hạnh phúc. Như thiên đường vậy!

Page 12: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

Khi đã ở bên trong tu viện, tôi thấy ý thích của tôiđược thực hiện và tôi chạy đến nhà nguyện để cảm ơnChúa Giêsu. Tôi cầu xin Chúa cách sốt sắng, xin dọn lòngcho tôi rước Mình Thánh Chúa.

Nhưng tôi cũng có một ước mong khác nữa. Khi tôi cònnhỏ, mẹ tôi đã chỉ cho tôi cây thánh giá và cho tôibiết rằng Chúa Kitô đã chết trên thánh giá cho loài người. Sauđó, giáo viên của tôi đã dạy tôi điều tương tự nhưngtôi không hiểu được. Bây giờ tôi muốn biết tất cả vềcuộc đời và Khổ Nạn của Chúa Giêsu. Tôi nói với giáoviên của tôi về mong muốn này và cô bắt đầu, ngày nàyqua ngày khác, giải thích những điều này cho tôi. Nhằmkhinhững đứa trẻ khác đi ngủ, Cô đãdạy tôi, tôi tin rằng,Mẹ Bề trên không biết.

Một buổi tối khi cô giải thích một cái gì đó cho tôivề sự đóng đinh, đội triều thiên gai, và tất cả nhữngđau khổ của Chúa Giêsu, cô giải thích nó như vậy rất tốtđến nỗi một sự đau buồn lớn và lòng thông cảm xâm nhậphồn tôi. Sâu đậm đến nỗi tôi đã bị đè bẹp ngay lậptức với cơn sốt quá mãnh liệt, nên ngày hôm sau tôi phảinằm lại trên giường suốt ngày. Từ đó, giáo viên chỉ giảithích những điều như vậy cách vắn tắt.

Những nữ tu này gây ra cho tôi một số bănkhoăn. Họ muốn thông báo với cha tôi rằng tôi đã mắcbệnh sốt. Nhưng nó đã gây ra rất nhiều rắc rối,không chỉ cho tôi mà cho các Sơ và cho cả tuviện. Điều này xảy ra nhất là trong mười ngày tĩnh tâm.

Với mười một đứa trẻ khác, tôi bắt đầu tĩnh tâm vào ngày9 tháng sáu. Cha Raphael Cianetti giảng tĩnh tâm. Tất cảcác trẻ em sốt sắng, háo hức chuẩnbị tốt để đón nhận ChúaGiêsu. Trongsố đó, chỉ có tôi là rất cẩu thả vàbị phân tâm. Tôi đã không suy nghĩ để thay đổi cuộcsống của tôi. Tôi lắng nghe những bài giảng thuyết,nhưng rất chóngquên những gì tôi nghe.

Page 13: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

Thường, mỗi ngày, Cha nói:

- Ai ăn Mình Chúa Giêsu sẽ sống cuộc sống của Người.

Những lời này đầy an ủi, và tôi lý luận với bảnthân mình: Vì vậy khi Chúa Giêsu đến với tôi, tôi sẽkhông còn sống tự bản thân mình, bởi vì Chúa Giêsu sẽ sống trong tôi. Và tôi gần như chết vì mong muốn có thểnói những lời này “Chúa Giêsu sống trong tôi” Đôi khi tôidành cả đêm suy gẫm những lời này, được tiêu tán vớimong muốn.

Cuối cùng, ngày tôi rất mong muốn đã đến. Trướcngày Rước lễtôi đã viết những dòng này cho cha tôi:

Thưa Ba yêu dấu,

Hôm nay là buổi chiều áp ngày con Rước lễ lần đầu, ngàyvui mừng lớn cho con. Con viết những dòng chữ này đểbảo đảm với Ba tình cảm của con và để xinBa cầu xinChúa Giêsu để lần đầu tiên Người đến với con, Ngườicó thể thấy con sẵn sàng đón nhận tất cả những ânsủng mà Người đã chuẩnbị cho con.

Con xin lỗi Ba tha cho con tất cả những gì đãlàm mất lòng Ba và những lần con không vâng lời Bamà con đã phạm lỗi. Con cầu xin Ba tối nay quên đitất cả những điều này. Con xin phép lành của Ba

Con gái yêu của Ba.

Chúng ta có thể tưởng tượng lòng sốt sắng như thiên thầnkhi Gemma được Rước lễ lần đầu vào ngày lễ ThánhTâm ngày 17 tháng 6 năm 1887. Cô nói với một đứa bạnđồng nghiệp và chỉ vào ngực cô:

- Tôi cảm thấy một ngọn lửa đang cháy ở đây. Bạn có cảmthấy như thế không?

Page 14: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

Cô nghĩ rằng điều gì điều đặc biệt trong kinh nghiệm củariêng mình thì bạn bè cũng có. Sau đó, cuộc sống của côtăng trưởng liên tục trong sự hiệp nhất với Chúa Giêsu.Cô nói:

- Gemma không có gì tốt, nhưng Gemma và ChúaGiêsu có thể làm tất cả mọi thứ.

Cô là một học sinh xuất sắc, rất thông minh, và đã làmvui lòng những người bề trên. Cô không bao giờ muốnnói dối. Cô nói những gì muốn nói và không thay đổi nữa, đôi khi rất thẳng thắn trung thực. Một lần, một Sơhỏi cả lớp:

- Ai muốn là một vị Thánh trong vở kịch?

Nhưng trước khi Sơ kết thúc câu hỏi, Sơ ngạc nhiên bịgián đoạn bởi nhỏ Gemmanhảy lên và hét lên:

- Tôi sẽ trở thành một vị Thánh!

Đó là đức tin và quyết tâm của cô gái Ý trẻ tuổinày. Cô sẽ phải chịu đựng sự cô đơn và cảm thấy hoàntoàn hoangvắng và trống rỗng thiêng liêng, nhưng cô sẽ không cảm thấy trống rỗng sau khi được Rước Lễ.

Những điều Gemma dốc lòng khi Rước lễ lần đầu:

1. Trước khi rời tu viện, tôi đã thực hiện một số điềudốc lòng liên quan đến hạnh kiểm trong đời tôi như sau:

2. Tôi sẽ xưng tội và rước lễ mỗi lần như thể đólà cuối cùng của tôi.

3. Tôi sẽ năng viếng Chúa Giêsu trong Bí Tích Thánh Thể,nhất là khi tôi bị đauđớn buồn phiền.

Page 15: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

4. Tôi sẽ chuẩnbị bản thân mình cho tất cả các ngàylễ Đức Mẹ bằng một số hãm mình, và mỗi buổi tối,tôi sẽ xin phước lành của Mẹ trên trời của tôi.

5. Tôi muốn ở lại luôn luôn trong sự hiện diện của ThiênChúa.

6. Mỗi khi đồng hồ kêu, tôi sẽ lặp lại ba lần: Giêsucủa con, xin thương xót con.

Tôi thích thêm các điều dốc lòng khác, nhưng giáo viên củatôi không cho phép. Và bà có lý do chính đáng, trongvòng một năm sau khi tôi trở về với gia đình, tôi đãquên những điều dốc lòng cũng như lời khuyên tốt đãnhận, và tôi trở nên tồi tệ hơn trước.Tôi tiếp tục đihọc trường các nữ tu và họ đã khá hài lòng với tôi. Tôi đã rước lễ hai hoặc ba lần một tuần và cảmthấy Chúa Giêsu mạnh mẽ hơn. Nhiềulần, Chúa làm tôi cảm thấyan ủi rất lớn. Nhưng ngay sau khi tôi rời bỏChúa, tôibắt đầu tự hào, không vâng lời hơn trước, làm lỗi xấucho các bạn tôi và gương xấu cho tất cả.

Ở trường, không ngày nào trôi qua mà tôi khôngbị trừng phạt. Tôi không thuộc bài, và tôi đã gần nhưbị đuổi. Ở nhà, tôi không để ai an bình. Hàng ngày,tôi muốn đi dạo, luôn luôn mặc quần áo mới mà người changhèocủa tôi cung cấp cho tôi một thời gian dài. Tôi đãkhông còn thường cầu nguyện buổi sáng và buổi tối.Nhưng trong khi tôi đã phạm những tội này, tôikhông bao giờ quên đọc mỗi ngày ba kinh Kính Mừngvớihai bàn tay của tôi dưới đầu gối của tôi (một thực hànhmẹ tôi đã dạy tôi để Chúa Giêsu có thể bảo vệ tôimỗi ngày chốnglại tội phạm sự tinh khiết thánh)

Khi Gemma 13 tuổi, cô đã dự cuộc tĩnh tâm, và ChúaGiêsu đã dạy cô nên giống Người trong sự vâng phục,khiêm tốn, và tình yêu đích thực của Người. Sau đó côcảm thấy khá hơn nhiều.

Page 16: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

Trongnăm 1894, khi cô 16 tuổi, Gino, người anh trai rất thânthương của cô qua đời, ở tuổi 18. Cái chết của anhđã gây ra bởi cùng một căn bệnh của mẹ cô. Gino chếtsau khi học xong ở Tiểu Chủng viện để tiến tới chứcLinh mục.

Gemma đã bị nghiền nát, và cô đã bị bệnh rấtnặng. Trongba tháng,cô nằm liệt trên giường. Cha của cô,sợ rằng con gái ông sẽ chết, nên ông cầu nguyện với Thiên Chúa rằng, xin để ông chết thay cho con. Hai năm sauđó những lời cầu nguyện của ông đã được nhận lời. Trongtháng 11 năm 1897, cha của Gemma quađời vì ung thư cổhọng.

Page 17: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

ĐƯỢC THIÊN THẦN HỘ MỆNH CHỈ DẪN

Khi bệnh tật đã lấy đi sức khỏe của cô, GemmaGalgani không thể trở lại trường học. Cô ở nhà vàdạy các em cô.

Cô yêu thương chăm sóc các nhu cầu về tinh thần vàthể chất cho gia đình cô, nhưng cô lại thường bỏ bêbản thân mình. Cô đã không sử dụng quần áo ưa thích nữa, và thường mặc chiếc váy đen đơn giản, cực kỳ khắckhổ.

Kể từ Gemma được Thiên Chúa kêu gọi làm một linh hồnCủa lễ, có nghĩa là, chịu đau khổ cho việc hoán cảinhững người tội lỗi, và Thiên Chúa ban cho cô những ânsủng phi thường để thực hiện việc này. Một trong nhữngân sủng siêu nhiên trong cuộc đời Gemma là sự đặc biệthỗ trợ của Thiên thần hộ thủ.

Gemma đã nhìn thấy thiên thần hộ mệnh của cô với đôimắt của mình và chạm vào Ngài với bàn tay mình, như thểNgài là một người của thế giới này, và nói chuyện với Ngàinhư một người bạn.Cô nói, "Chúa Giêsu đã từng nói: không để tôi mộtmình, Người cho thiên thần hộ mệnh của tôi ở lại vớitôi luôn luôn."

Thiên thần hộ mệnh của cô giúp cô khi cầu nguyện. Ôngđể cho cô ấy thấy đôi khi giang cánh ra trong khôngkhí, với đôi tay mở rộng. Có lúc, Ngài quỳ xuống bên cạnhcô. Nếu đọc lời cầu nguyện hoặc Thánh Vịnh, họ đọcluân phiên.Khi suy gẫm, thiên thần giúp cô các ý tưởng,và khơi động tình cảm để kết quả của bài gẫm thánh thiệnđược hoàn hảo hơn. Các chủ đề suy gẫm hầu hết là Cuộc Khổ Nạn của Chúa chúngta.

Thiên thần hộ mệnh của cô hướng dẫn cô trong vấn đềtâm linh. Cô viết: "Một buổi tối, khi tôi đã đau khổ nhiều

Page 18: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

hơn bình thường, tôi đã phàn nàn với Chúa Giêsu và nóirằng, tôi đã cầu nguyện rất nhiều,nếu tôi đã biết rằngNgài sẽ không chữa trị cho tôi, và tôi hỏi Ngài lý dotại sao tôi đã bị bệnh theo cách này. Thiên thần của tôiđã trả lời tôi như sau:

- Nếu Chúa Giêsu để cơ thể bạn đau đớn, luôn luôn là đểthanh tẩy tâm hồn bạn. Hãy ở tốt lành.

"Từ thời điểm này, tôi được khỏi bệnh. Thiên thần hộ mệnh củatôi bắt đầu làm thầy và hướng dẫn tôi. Ông sửa chữacho tôi mỗi khi tôi đã làm điều gì sai, và ông đãdạy cho tôi bớt nói chuyện.

Một ngày kia, khi những người trong nhà nói không tốtvề một số người, tôi muốn lên tiếng, nhưng thiên thầnđã nghiêm trách tôi.

Ngài đã dạy tôi giữ đôi mắt nhìn xuống, và một lầntrong nhà thời, ông quở trách tôi mạnh mẽ rằng:

- Đây là cách bạn tỏ ra trước sự hiện diện của Thiên Chúasao?

Và một thời gian ông đã khuyên nhủ tôi cách này:

- Nếu bạn không tốt, tôi sẽ không cho phép bạn nhìnthấy tôi nữa '. Ông đã dạytôi nhiều lần làm thếnào để hành động trong sự hiện diện của Thiên Chúa, có

nghĩa là, để thờ lạy Ngài trong lòng nhân từ vô hạncủa Ngài, vẻ oai nghiêm vô hạn của Ngài, lòngthương xót của Ngài và trong tất cả các phẩm tínhcủa Chúa . Một lần, Ngài đã ra lệnh cho cô ấy viếtnhư sau:

"Hãy nhớ con gái, rằng bất cứ ai thực sự yêu thươngChúa Giêsu, hãy nói ít và chịu đựng tất cả. Tôi chỉhuy ngươi, thay mặt Chúa Giêsu, để luôn luôn kiềm chế bạn không đưa ra ý kiến riêng của bạn, trừ khi nó

Page 19: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

được yêu cầu, luôn thích sự im lặng để giữ nguyên quanđiểm của riêng bạn. Bất cứ khi nào bạn đã phạm một lỗi,hãy buộc tội chính mình ngay, không chờ đợi người khác buộctội bạn.

Hãy vâng lời cha giải tội bạn đầy đủ, và những ngườiông truyền lệnh cho bạn vâng lời, và luôn luôn chân thànhvới họ.

Hãy nhớ giữ đôi mắt của bạn, và bảo đảm rằng phải hãmcon mắt để sẽ chiêm ngưỡng những vẻ đẹp của thiênđàng".

Gemma đã từng bị quỷ đập tàn nhẫn khi cô cầunguyện buổi tối, và không thể di chuyển, thì thiên thầnđưa cô lên giường của mình, và đứng đó nhìn cô bênchiếc gối của cô.

Một ngày để làm hài lòng một người thân, cô không muốnxúc phạm anh ta bằng cách từ chối món quà của họ,Gemma Galgani đeo một chiếc đồng hồ vàng và một câythánh giá vàng và giây đeo cổ khi cô đi ra ngoài. Khicô trở về nhà, Thiên Thần hộ mệnh của cô, mắng cô:

- Hãy nhớ, người phối ngẫu của vua bị đóng đinh khôngnên đeo đồ trang trí nào ngoài gai và thánh giá.

Lập tức, cô cam kết không bao giờ đeo nữa, cũngkhông nói những điều về thế gian.

Cô trở lại mặc quần áo đơn giản, khi ra ngoài,một chiếcáo choàng màu đen bên ngoài chiếc váy đen, và một chiếcmũ rơm. Điều này không làm giảm đi vẻ quí phái,nhưng tăng vẻ đẹp chúng.

Thiên thần hộ mệnh của cô nhấn mạnh sự vâng lời! Ngài sẽlặp lại đi lặp lại nhiều lần:

Page 20: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

"Vânglời. Bạn phải vâng lời giống như một xác chết, bất cứđiều gì bạn được yêu cầu, bạn phải vâng lời cách nhanhchóngvà vui vẻ!"

Ngài đã quả quyết: "Nếu bạn khôngtuân theo, tôi sẽ khônghiện ra cho bạn lần nào nữa."

Ngài đã dạy cô: nếu khôngvâng lời sẽ luôn luôn dẫn đếntội lỗi. Ngài nói với cô là: khôngcó đường nào ngắn hơnđể lên thiên đường hơn sự vâng lời!

Page 21: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

GEMMA BỊ BỆNH

Đời sống học đường của Gemma đã đưa đến một cănbệnh đau đớn. Chấn thương của chân cô làm cô bịnhiễm trùng nặng và đau đớn, đã buộc phải nằm liệtgiường vài tháng.Cô cần được mổ, nhưng cô từ chốithuốc gây mê, đôi mắt nhìn thẳng vào cây thánh giá, bị đaudữ dội nhưng cô chỉ nấc lên và rên rỉ vài lần.Các bác sĩ rất ngạc nhiên về lòng can đảm và sức chịuđựng của cô.

Cô đã sống với anh trai và chị dâu. Sau đó, dì củacô yêu cầu cô đến sống với họ. Cô chấp nhận lời mời.Gemma sống với bà dì giàu có trong một thời gian,nhưng sau khi hai người đàn ông khác nhau đã yêu cầu côchấp nhận hôn nhân, cô nhận ra rằng cô nên đi nơi khác.Cô cảm ơn dì của cô rất nhiều,mặc dù cô sẽ nhớhọ, côbiết rằng hạnh phúc thật sự của cô là ở nơi thửthách và đau khổ.

Khôi phục lại sức khỏe, cô đã về lại nhà và làm cácnhiệm vụ tự nhiên rơi xuống con gái cả trong một giađình. Trongthời gian này, cô khá bận rộn, vì gia đình cô làmột gia đình lớn. Thời gian cô làm khăn trải bàn thờ vàáo lễ cho nhà thờ, hoặc quần áo cho người nghèo.

Tuy nhiên hoạt động của cô thường xuyênlà thu thập trẻem nghèocủa khu phố để được hướng dẫn về tôn giáo.Cô thường xuyênđến thăm bệnh nhân tại bệnh viện, đem chohọ chút tiện nghi vật chất nhỏ nhưng đặc biệt an ủihọ với các lời của Chúa.Việc bác ái của cô cho ngườinghèovà người yếu bệnh gần như đến điểm lãng phí. Mỗi lầncô đi ra ngoài,cô xin cha cô bỏ tiền ra để cungcấp cho tổ chức từ thiện, và nếu đôi khi ông từ chối,cô sẽ xin bánh mì hay bất cứ cái gì cô có thể xinđược.

Page 22: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

Những bổn phận trong nhà và những quan tâm của côđến người khác, không làm trở ngại cho sự phát triển của đờisống nội tâm của cô. Ngược lại: cuộc sống bận rộn củahoạt động từ thiện còn cảm hứng cho cuộc sống cầu nguyệnvà hiệp thông với Thiên Chúa.

Khi cô bận rộn với những thứ bên ngoài,dường nhưcô hoàn toàn được chú tâm vào Thiên Chúa.Một linh mục biếtnhiều về cô nói rằng:"Cuộc sống của cô là một lời cầunguyện liên tục, và sách kinh của cô là cây thánh giá."Ý nghĩ về những đau khổ của Chúa Kitô không bao giờrời cô trong những ngày đó, cô nói với chúngtôi, cô"bắt đầu cảm thấy một mong muốn gia tăng tình yêu ChúaGiêsu bị đóng đinh với tất cả trái tim mình, và cùng vớimột khát vọng để giúp đỡ Ngài trong đau khổ của Ngài."Cô đặc biệt rút ra và dành cho cuộc khổ nạn của Chúachúngta những lời:. "Ôi Chúa Giêsu, con muốn làm bấtcứ điều gì có thểlàm con đau đớn, để sốt sắng theo Chúahơn... Con muốn chịu đau khổ vì Chúa ."

Chẳng bao lâu sau, Gemma trở về nhà anh trai cô,cô đã bị đau lưng khủng khiếp, cô hoàn toàn phải gòlưng cúi gập xuống. Sau đó, cô có đau nhói ở cột sống của cô, mái tóc buông rủ, cô không thể ngheđược, và chân cô bị tê liệt.

Vào thời điểm đó, Gemma đã chịu đựng tất cả đau khổđau này, một người phụ nữ cho cô mượn cuốn sách về thánhGabriel Sầu Bi. Gemma không quan tâm đọc về ông,cho đến một đêm kia, khi cô bị quỷ dữ tấn công. Nóxuất hiện với cô và nói với cô rằng, nó có thể làm chocô hết đau đớn, và rằng, nó có khả năng làm cho côthực sự hạnh phúc.

Gemma đã đã sắp rơi mình vào những cám dỗ,nhưng cô nhớ lại cuốn sách cô đã mượn. Cô gọi toxin thánh Gabriel giúp đỡ, và đột nhiên cô đã được bình

Page 23: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

an. Khi cô bị tấn công lần thứ hai, cô lại gọi sựgiúp đỡ của ông thánh,và ma quỷ bị đẩy đi.

Khi cầm lại cuốn sách, Gemma đọc đi đọc lại, lần nàyđến lần khác. Cô rất gắn bó và cảm kích về câuchuyện đã thuật lại. Khi người phụ nữ trở lại lấy cuốn sách, Gemma đã khóc. Chínhđêm đó, dù không có sách,nhưng cô đã được an ủi, vì thánh Gabriel đã hiện ravới cô, và nói với cô nếu sống tốt, Người sẽ còn trở lại.

ĐƯỢC KHỎI BỆNH CÁCH LẠ LÙNG

Trongtháng Hai năm 1899, các bác sĩ nói là trường hợpcủa cô tuyệt vọng và cô đã nhận các bí tích cuối cùng. Chagiải tội của cô từ khi còn nhỏ, Đức cha GiovanniVolpi, Giám mục phụ tá tỉnh Luccavà sau đó là Giámmục của Arezzo, đã đến thăm cô vào ngày 19 Tháng Haivà đề nghị cô nên làm một tuần cửu nhật kính thánh nữMargarita MariaAlacoque để xin ơn chữa lành. Hai lần côbắt đầu tuần cửu nhật, nhưng quên tiếp tục. Sau đó côtheo cách của cô: Cô viết:

"Ngày 23 tháng 2, tôi bắt đầu lần thứ ba, hay đúnghơn là bắt đầu trong vòng vài phút lúc nửa đêm, khi tôinghe tiếng sột soạt của chuỗi Mân Côi, tôi cảm thấy một bàntay đặt trên trán của tôi. Một giọng đọc Lạy Cha, KínhMừng, Sáng Danh chín lần liên tiếp. Tôi hầu như khôngđáp lại được, tôi rất yếu. Sau đó, tiếng nói cho biết:

- Con có muốn được chữa khỏi không? Phải, con sẽ được khỏi.Hãy cầu nguyện với đức tin nơi Thánh Tâm ChúaGiêsu. Ta sẽ đến vào mỗi buổi tối cho đến khi

cuối tuần cửu nhật và chúngta sẽ cùng nhau cầu xinThánh Tâm Chúa.Tôi hỏi:

- Vậy cầu nguyện cùng thánh Margarita thì sao?

Page 24: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

- Hãy lặp lại ba lần kinh Sáng Danh để tôn kính bà.

Đó là thánh Gabriel Possenti người đã hiện ra vàkhuyến khích Gemma.

Người đến mỗi buổi tối và chúngtôi đọc những lờicầu nguyện với nhau. Tuần cửu nhật đến hết ngày thứ sáuđầu tiên của tháng Ba. Sáng sớm hôm tôi được Rước Lễ. Ồ,những khoảnh khắc hạnh phúc tôi đã hiệp thông với ChúaGiêsu.

Chúa cũng hỏi tôi, "Con có muốn được chữa khỏi không?" Cảmxúc của tôi rất tuyệt vời mà tôi không thể nói được,nhưng trong trái tim của tôi, tôi trả lời, Lạy Chúa, bấtcứ điều gì Chúa muốn, Ô, Chúa Giêsu, xin ban chocon... Chúa đã ban ơn ngay. Tôi đã được chữa khỏi.. Tôi đãtừ giường chỗi dậy. Những người trong nhà đã khóc vìvui mừng. Tôi cũng hài lòng, nhưng không vui quánhiều vì đã được chữa khỏi. Tôi vui vì Chúa Giêsu đã chọntôi làm con của Ngài. Sáng hôm đó, trước khi Người đi,Người đã nói:

- Hỡi con, ơn phúc con được sáng nay sẽ kéo theo nhiều ơnphúc còn lớn hơn.

Ngày lễ Đức Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội, 1897, Gemmacảm thấy một mong muốn mạnh mẽ để trở thành một nữ tu.Cũng trong lễ này, trong một giấc mơ, thánh Gabriel hiện ravới cô và cho cô một trái tim. Trái tim trông giống nhưhuy hiệu mà Người đeo trên áo mình. Trao cho cô vàbảo cô hôn. Sau đó, ông đặt nó trên trái tim của côtrong cùng một vị trí nơi ngực Người. Thánh Gabrielnói với cô ấy rằng, nếu cô ấy đã có lời khấn tươngtự, cô sẽ trở thành một nữ tu, và Người sẽ gọi côlà "cô em" của mình. Gemma ngày hôm sau đã làm nhưông nói. Cô đã khấn và Rước Lễ. Cô rất hạnh phúc.

Page 25: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

Kể từ khi qua sự chuyển cầu của Thánh MagaritaMariaAlacoque mà Gemma đã được chữa lành, cô tin rằng điềunày có nghĩa rằng cô sẽ được vào Dòng Thăm Viếng. Côrất vui mừng vào ngày 21 Tháng Năm, 1899, ngày, cô nghĩ rằng cô sẽ được nhập Dòng.Tuy nhiên,Gemma đã bị từchối, vì cô quá yếu ớt vớibệnh của mình. Cô gái nghèođaunhư vỡ trái tim.

Gemma được chữa bệnh khỏi hoàn toàn và lâu dài. Bệnh tậtcủa cô đã kéo dài hơn một năm và đã mang cô đếncánh cửa chết, nhưng sau đó cô sức khỏe hoàn toàn bìnhthường.

Page 26: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

KHÔNG ĐƯỢC VÀO DÒNG TU

Đầu tiên, sau khi hồi phục, cô từ lâu đã hy vọng đượcvào một tu viện. Nhưng những gì xảy ra tới lúc này,đã làm cho nó không thể thực hiện.

Một số cộng đồng tu trì ở Luccađã vui vẻ chấp nhậncô, thậm chí còn khuyến khích cô hy vọng. Nhưng thẩmquyềnGiáo Hội đã không tin rằng cô đột ngột khỏi bệnhhiểm nghèo, nhất là giám mục địa phương đã khôngtin vào kinh nghiệm thần bí phi thường của cô đượcin dấu thánh.Vì vậy, nỗi buồn lớn của Gemma là các cửatu viện đóng chặt cách thương tiếc nhưng kiên quyết chống lại cô.

Page 27: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

LÀM GIỜ THÁNH ĐÊM THỨ NĂM

Trongkhi đó, đời sống tinh thần của cô tiếp tục phát triểncường độ và nhiệt tình, sự kết hợp của cô với ThiênChúa trở nên thân mật hơn, và linh hồn của cô bắtđầu đượcthăm viếng liên kết với Thiên Chúa cách phi thường và caoquý nhất.

Cô đã quen với việc ngay cả trong bệnh tật của mình đểlàm Giờ Thánh để tôn vinh sự thống khổ của Chúa Giêsutrong vườn Gethsemani. Biết ơn sự phục hồi của mình, côhứa với Thánh Tâm Chúa Giêsu rằng cô sẽ làm GiờThánh mỗi tối thứ năm - một lời hứa mà cô giữcho phần còn lại của cuộc đời mình. Đó là trong GiờThánh mà Chúa Giêsu bắt đầu đổ vào tâm hồn cônhững ân sủng tuyệt diệu và phi thường, biến cuộc sốngcô thành tử vì đạo của tình yêu. Kinh nghiệm đầu tiêncủa cô về giờ Thánh này được cô mô tả cho linhmục linh hướng của cô:

"Con đã dành cả giờ đồng hồ cầu nguyện, và khóc vìtội lỗi con. Khi thấy mình yếu mệt, con ngồi xuống. Nỗibuồn tiếp tục, nhưng sau một chút, con cảm thấy say mêtrong hồi ức. Chẳng bao lâu sau đó, con đột nhiên mấtsử dụng các giác quan của con. Con đứng lên khóa cửaphòng lại. Con đang ở đâu đây? Con tìm thấy bản thânmình trong sự hiện diện của Chúa Giêsu Chịu Đóng Đinh, máu chảyra từ những vết thương của Ngài. Nhìn thấy thế, conđau đớn. Con cúi xuống, làm dấu Thánh Giá: Con cảm thấybình an trong lòng, nhưng vẫn còn buồn dữ dội vì tộilỗi của con. Con đã không đủ can đảm nhìn vào ChúaGiêsu. Con phục xuống đất như vậy trong vài giờ. . .khi con hồi tỉnh, những vết thương của Chúa Giêsu đã rấtin sâu vào tâm trí con, đến nỗi không hề xóa nhòa."

Thị kiến phủ lấp Gemma với một kinh dị mới vì tộilỗi, Gemma nồng nàn mong muốn chịu đau khổ với Chúa Giêsu

Page 28: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

và trở thành một của lễ để cứu rỗi của linh hồn. Ýmuốn đó phát sinh, dù cô chưa hề nghĩ tới.

Một buổi sáng sau khi Rước Lễ, cô nghe tiếng nói của ChúaGiêsu nói với cô,"Can đảm lên Gemma, Cha chờ đợi con trên đồi Canvê,nơi con sẽ tới sớm."

ĐƯỢC IN DẤUTHÁNH VÀ CHIA SẺ SỰTHƯƠNG KHÓ CHÚA

Ý nghĩa của các lời Chúa nói đã sớm được làm rõ. Mộtvài ngày sau, ngày Thứ năm, ngày 8 tháng 6, đêm trước lễkính Thánh Tâm, khi cô bắt đầu như bình thườngđể làmGiờ Thánh, cô cảm thấy một nỗi buồn tràn ngập trong lòngvì tội lỗi của mình như cô đã không bao giờ có kinhnghiệm, và một cảm giác khác thường sống động vềnhững đau khổ của Chúa Giêsu. Đột nhiên,cô say sưa ngây ngất và tìm thấy mình trong sự hiện diện của Mẹ Mariatrên trời và thiên thần bản mạnh của cô. Thiên thần bảo côlặp lại hành động ăn năn thống hối, và Mẹ Mariaan ủicô với sự đảm bảo rằng tội lỗi của cô đã được thathứ, và nói với cô rằng cô đã nhận được ân huệ tuyệtvời nhờ tình yêu của Chúa Giêsu. Đây là những lời củaGemma viết:

"Đức Mẹ đã mở áo choàng ra và bao phủ tôi. Cùnglúc đó, Chúa Giêsu hiện ra vớinhững vết thương mở rộng:nhưng thay vì máu, lửa phát ra từ đó như ngọn lửa.Ngay lập tức ngọn lửa chạm vào bàn tay và bàn chân vàtrái tim tôi. Tôi cảm thấy như thể tôi đã chết và ngãxuốngsàn nhà, nếu Đức Mẹ đã khôngcứu tôi dưới lớp áochoàng của Mẹ. Tôi vẫn ở vị trí đó chừng 3giờ. Đức Mẹ đã hôn lên trán tôi, thị kiến biến mất vàtôi thấy mình đang quì. Tôi cảm thấy đau đớn ở bàn tay, bànchân và trái tim con. Tôi đã đứng lên để lên giường,tôi thấy máu chảy từ những nơi gây đau đớn. Tôi chechúnglại và đã lên giường với sự giúp đỡ của thiên

Page 29: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

thần hộ mệnh tôi. Sáng hôm sau, tôi thấy khó khăn để điRước lễ . Tôi xỏ một đôi găng tay để che giấu bàn taycủa tôi. Nhưng tôi khó có thể đứng, và những lúcđó, tôi cảm thấy tôi có thể chết. Những cơn đau tiếptục cho đến 3 giờ chiều ngày Thứ sáu, ngày lễ Thánh Tâm."

Sáng thứ bảy, vết thương hoàn toàn biến mất và làn damới phát triển tại nơi vết thương.

Bị lầm lẫn và đau khổ như một tội nhân được ơn phúc,Gemma nghĩ việc xảy ra giống như khi cô Rước lễ lầnđầu, cô cảm thấy một ngọn lửa cháy trong trái tim mình vàcũng là một kinh nghiệm chungvới những người được ChúaGiêsu chọn cho riêng Người.

Ban ngày, Cô bắt đầu tỏ ra nhút nhát giữa những ngườibạn của mình, nhưng giữ bí mật, cô không nói gì vớiai. Cuối cùng, cô cảm thấy cần phải tâm sự với một ngườinào đó, khi máu vẫn tiếp tục chảy, cô đến với dì côvà nói đơn sơ như một đứa trẻ:

- Dì ơi, coi Chúa Giêsu đã làm cho cháu thế này đây.

Người phụ nữ tốt lành nín thinh với sự ngạc nhiên,nhưng bà ta cũng chẳnghiểu gì hơn Gemma.

Hiện tượng này được lặp đi lặp lại thường xuyênmỗi tốithứ năm, bắt đầu từ khoảng 11giờ đêm và kéo dài cho đến3giờ chiều thứ Sáu. Gemma dường như đi quatất cả cácgiai đoạn của sự Thương Khó và mang trong cơ thểnhững dấu hiệu đau khổ thân xác của Chúa Kitô: khôngchỉ các vết thương ở tay, chân, và cạnh sườn, nhưngcác lỗ thủng của mão gai, các dấu hiệu của việc đánh đòn, vết thương trên vai gây ra bởi sức nặng Thánh Giá,tất cả đều đi kèm với đau đớn khủng khiếp.Trongsuốtnhững giờ đó, cô tham gia vào các cuộc trò chuyệnyêu thương với Chúa Giêsu bằng một giọng trầm, thường nhẹ nhàngcầu xin lòng thươngxót cho những người tội lỗi và hiến

Page 30: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

thân mình như là một của lễ đền tội cho tội lỗi củahọ.

Trongmột thời gian, Gemma giữ các chuyện ngoại thườngnày như một bí mật, ngay cả với cha giải tội của mình:một phần vì sự khiêm tốn cùng cực của mình và mộtphần vì các khó khăn trong việc giải thích chúngtrong tòa giảitội.

Tuy nhiên,vài tuần sau, nhiệm vụ đã được các linh mụcDòng Passionist ở Lucca tung ra có Gemma tham dự. Saukhi rước lễ chungvào ngày cuối cùng của nhiệm vụ này,cô nghe thấy một tiếng nói bên trong cho biết:

- “Con sẽ là nữ tử của Sự Thương khó Cha, mộtnữ tử được yêu chuộng, một trong các Linh mục này sẽlà một người cha cho con. Hãy đi và cho Ngài biết tất cảcâu chuyện đã xảy ra thế nào. "

Cô đã tìm được một cố vấn thận trọng và thông cảm trongcác nhà truyền giáo, những người liên lạc với Đức ChaVolpi, cha giải tội của cô, đó là cha Germanus DòngPassionist làm cha linh hướng cho cô.

Đức Cha Volpi đã bối rối và nghi ngờ về tính xác thựccủa hiện tượng thần bí phi thường nơi Gemma. Những Linhmục và những người mà đức cha tham khảo ý kiếnđều cóý kiến tiêu cực về việc này. Cha Germanus, một linh mụcgiầu kinh nghiệm về khoa học tâm linh , đã thẳng thắnhoài nghi khi lần đầu tiên nghe chuyện nơi Đức ChaVolpi, và lúc đầu, cha từ chối làm bất cứ điều gìvới Gemma, và còn khuyên đức cha để Gemma làmngười đền tội theo con đường thiêng liêng chungnhư mọi ngườikhác.

Đó là chuyện cha Gemma kể sau khi thăm Gemmalần đầu. Nhưng sau khi tìm kiếm và điều tra kỹlưỡng, cha đã nhận ra Gemma nhận ra tâm hồn cô

Page 31: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

là viên "đá quý đích thực của Thánh Tâm Chúa Giêsu,"và cha vẫn là linh hướng cho Gemmatới hết đời cô.

Sau khi cô qua đời, cha đã viết tập Tiểu sử đầu tiênvề Gemma tựa đề "Cuộc đời của Thánh GemmaGalgani"

Page 32: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

ĐẾNỞ VỚI GIA ĐÌNH GIANNINI

Vào Năm 1900, Gemma có dịp nói chuyện với Linh mụcCajetan tại nhà thờ Chính tòa. Ngài lắng nghe câu chuyệncủa cô và cho phép cô làm lời khấn riêng. Ngài cũng sắpxếp cho cô sống với gia đình Gianinis, là ân nhân củaDòng Passionists.

Vào tháng Chín năm 1900, sau khi được sự đồng ý của anhtrai Gemma, gia đình Giannini đã nuôi cô như viên đáquý. Giannini là một gia đình giàu có ở thành phốLucca. Đầu tiên coi cô như là một kháchquí, cuối cùnglà một con gái nuôi.

Gia đình gồm cha, mẹ với 11 người con, và bà dì tênlà Cecilia, người đã biết và ngưỡng mộ Gemma, bà đãtrở thành "mẹ nuôi" Gemma .

Bà Gianinis đôi khi đã đưa Gemma đi lễ, ngay cảkhi xảy ra các dấu thánh (thường là vào buổi tối thứNăm đến thứ Sáu lúc 3 giờ chiều).

Mỗi buổi sáng sau khi đi dự lễ, Gemma trở về nhàvà giúp các trẻ em nhà Giannini mặc quần áo và sẵnsàng đi học. Gemma đã giúp các người giúp việc xung quanhnhà, và công việc yêu thích của cô là dọn bàn ăn.

Qua cha Cajetan, Gemma đã gặp cha Giám tỉnh (Cha PeterPaul Moreschini (sau này là một giám mục), và cha GermanoRuoppolo. Vào thời kì gặp Gemma, cha là Tổng Cáo thỉnh viêntrong việc phong chân phước cho Thánh Gabriel. Cha cũng được biết đến như là một nhà khảo cổ học cẩn thận,đã làm việc tại các hầm mộ (catacomb) thánh Eutizio gầnSoriano và sau đó tại các di tích Roma dưới nhà thờThánh Gioanvà Phaolô.

Cha đã quen với các nhà văn thần học thần bí vàthiêng liêng. Sau đó ông đã viết Tiểu sử của Gemma.

Page 33: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

Nó đã được công nhận ở khắp mọi nơi như một bàithuyết trình bậc thầy kinh nghiệm thần bí và huyềnbí.

Khi Gemma đã nhận được các dấu thánh,Giám mục Volpi ngườigiải tội và linh hướng cho cô, nghi ngờ, không biết cầncố vấn cho cô thế nào. Nhưng cha Germano sau nàybảo đảm với giám mục rằng, Gemma thực sự có nhữngân sủng cô nhận, ngay cả những ơn phi thường.

Tại thời điểm này, cha của Gemma qua đời, để lại giađình nghèotúng.

Gemma đã 19 năm tuổi vào lúc đó. "Thật là tốt đểgiấu bí mật của nhà vua.", Và một trong những lo âulớn của Gemma là giữ bí mật những điều tuyệt vờiThiên Chúa đã làm cho cô ấy khỏi đôi mắt của người ngoài.Điều này rõ ràng là không thể giữ trong nhà của người dìnày. Các người trẻ trong gia đình thì tò mò. Câu chuyện bắtđầu được nói ra bên ngoài,nhiều phản ứng không tử tế.

Gemma thường ngất đi, ngay cả khi làm việc hàng ngày,và do đó những người xung quanhkhông hiểu ân sủngphi thường như thế, nên không thương cảm. Cô đãphảichịu đựng nhiều hậu quả.

Tổng quát tình hình và con cái của gia đình Giannini nàycó thể hiểu được qua lời ông Matteo Giannini, người chatrong gia đình nói, khi phong chân phước cho Gemma, ôngnói "5 đứa con trai của tôi là một an ủi lớn laocho tôi. Chúng rước lễ mỗi ngày và có nhiều hoạt động tronglãnh vực Công Giáo Tiến Hành. Của con gái tôi, năm đứa lànữ tu, một đứa vẫn còn ở nhà, và một đã kết hôn."

Page 34: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

SINH HOẠT HÀNG NGÀY

Trongnhà Giannini, Gemma đã được che chở từ nhữngcon mắt tò mò của thế giới và những lời khen màcô sợ hãi. Cuộc sống của cô trong gia đình Giannini có thểlàm ngạc nhiên những người có thể tưởng tượng rằng một cuộcsống ngây ngất, cầu nguyện liên tục phải là một cuộc sốngkhông hành động. Thực ra, nó là một cuộc sống hoạt độngliên tục và hữu ích. Ông Giannini, như vừa được trích dẫn,nói tổng quát rằng, "Gemma không bao giờ nhàn rỗi."

"Lúc đầu, khi cô đến với chúngtôi, mẹ nuôi "Cecilia" nói,cô thường đan lát. Cô thích đan hoặc vá những đôivớ, bởi vì tôi tin rằng, việc này giữ cô luôn tập trung.Nó giữ cô bận rộn, vì cô vá vớ cho cả gia đình.Cô luôn sẵn sàng làm bất cứđiều gì có thể. Cô khôngbao giờ để an nhàn". Một linh mục sống với gia đình,thấy cô làm công việc hàng ngày, không thể khôngngưỡng mộ "tinh thần hiệp thông của cô với Thiên Chúa.Ngaycả khi ở giữa những chia trí vì việc nhà, cô luônnhư ngập lụt trong Thiên Chúa và trong suy gẫm liên tục.Nhưng điều này không cản trở cô chăm sóc tuyệt vờinhững gì cô đang làm. "

Một việc khác là cô còn đặc biệt muốn chăm sóc người bệnh."Cô luôn chăm sóc những người bệnh trong nhà rất chu đáo, tậntình, tử tế, bác ái, làm vì lòng kính mến Chúa."

Tuy nhiên,rất ít người thực sự nghi ngờ cuộc sống bìnhthường bên ngoài của Gemma lại có chiều cao tinh thần tuyệtvời mà cô được nâng lên. Sự đơn giản và khiêm tốn củacô đã phủ tấm màn che trên những bí mật đời sốngnội tâm của cô. Một linh mục, người thường xuyênđến thămgia đình Giannini và biết cô ấy cũng không biết vềsự thánh thiện phi thường của cô cho đến khi cái chếtcủa cô tiếtlộ. Ông nói, sự "Khiêm tốn và đơn giản củacô," "đã gây ấn tượng hài lòngnhất trên tôi. Và mặc dùtôi thường xuyêntiếp xúc với cô ấy, tôi không thể

Page 35: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

tìm thấy trong cô ấy có điều gì bất hảo nhỏ nhất....Cô rất ít nói, và chỉ trả lời khi cóai hỏi cô. Tôikhông bao giờ nghe cô ấy nói chuyện về mình. Tuynhiên,trong khi biết rằng cô có một lương tâm tinh tế nhất,và tâm hồn đẹp, tất cả hướng về đích yêu mến Chúa,tôi không bao giờ suy nghĩ rằng cô ấy cho đến naytiến bộ trên đường thiêng liêng đến thế. "

Cha Germanus cho chúngta biết rằng, nếu có một đặc tínhnhân đức của Gemma, nó là tính đơn sơ của Tinmừng. Nó phân biệt cô từ thời thơ ấu và đi cùngcô tiến lên đỉnh cao đời sống siêu nhiên.Cô không thểchịu đựng được nhhững suy nghĩ hoặc nói chuyện thiệt hạicủa bất cứ ai. "Bạn cần một cái vặn ốc", một nhânchứng cho biết trong quá trình, để gợi cho cô nói vềngười khác, ngay cả khi những tin cần thiết, nếu nó làmột tiếng không thuận lợi. "Cô ấy thường xuyênsay sưa trongngây ngất cả ngày. Khi tỉnh lại với chính mình để tiếp tụccông việc của cô, dường như cô không rõ nhữnggì đã xảy ra. Và sau khi ngất ngây hàng tuần dài ",cô sống như không có gì xảy ra, rửa sạch các vếtmáu đã chảy ra, kéo tay áo để che những vết sẹolớn trên tay cô, và tin rằng không ai đã thấy cô nhưthế , cô trở lại với mọi người trong nhà và làm bổnphận trong ngày.”

Vì tính đơn sơ, đầu tiên cô nghĩ rằng, kinh nghiệm thầnbí của cô là điều phổ biến với tất cả những ngườimuốn yêu mến Thiên Chúa.Và khi cô nhận ra rằng họ đặcbiệt, cô bị ám ảnh bởi nỗi lo sợ rằng cô có thểbị lừa gạt hoặc ai lừa dối. Cô đã nghe nói vềtrường hợp như vậy từ những người ít tư cách xétviệc cô. Thậm chí, cô đã nghe thấy một tiếng thì thầm xấuxí rằng: cô cuồngloạn (hysteria). Và cô hỏi cha linhhướng của mình:

"Con có nên tin rằng đó là Chúa Giêsu, hay ma maquỷ, hoặc trí tưởng tượng của riêng con? Con ngu dốt, và con

Page 36: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

có thể bị lừa gạt. Con sẽ ra như thế nào, nếu conlà nạn nhân của ảo tưởng? Cha biết con khôngmuốnnhững điều này. Con chỉ muốn Chúa Giêsu được hài lòng vớicon ".

Hoặc một lần nữa," Con có là kẻ lừa dối không? Nếuđúng, con sẽ mất linh hồn con. Con muốn cha giải thíchnhững gì mà kẻ lừa dối làm, vì con khôngmuốn lừadối bất cứ ai.

"Cô tìm thấy an ủi duy nhất trong sự vâng lời tuyệt đốinoi cha giải tội và cha linh hướng của mình:" Ô,những gì an ủi trái tim con đều tìm thấy trong sựvâng lời. Nó lấp đầy với một sự tĩnh lặng con khôngthểgiải thích. Hỡi đức vâng lời yêu dấu! Nguồn gốc mọi bìnhan của con. "

BỊ NGHI NGỜ VỀ DẤUTHÁNH

Đức cha Volpi là cha giải tội của Gemma do dựkhông tin Gemma được Chúa Giêsu cho chia sẻ Dấu thánh,trước hết đã nhờ Linh mục Gaetanô quan sát dấu thánh nơiGemma và cho ý kiến nhận xét.

Người thứ 2 được Đức cha nhờ là Linh mục Peter Paulđến coi thử việc Gemma được in dấu thật hư ra sao.Linh mục Peter đã nhận xét như sau:

"Con nhìn thấy với mắt của riêng con những vết thươngtrên cả hai mặt của bàn tay cô, chúngthực sự bị xẻrách. Vào cuối cuộc xuất thần, mọi vết thương được chữa lành,nhưng để lại các vết sẹo. Làm thế nào một vếtthương có thể chữa lành ngay lập tức bằng phương tiệntự nhiên?

Con không nói rằng, đó là công việc của Thiên Chúa,nhưng con nghiêng về phía nghĩ rằng đó là việc củaChúa.Cô gái này khiêm tốn, biết vâng lời, vô tội, vàlà người yêu mến, đặc biệt, cô đau khổ. Con vẫn nghĩ rằng

Page 37: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

Đức cha nên gửi cô ấy vào trong một nữ tu viện trongmột thời gian ngắn, vì những lý do con đã trình bàyvới Đức cha.

Điều xác nhận của cha Peter Paul hợp với nhận xét của Linhmục Gaetano trước, nhưng không làm cho Đức cha Volpihết nghi ngờ liên quan đến các hiện tượng bí ẩn đã thểhiện rõ nét người con hối nhân thiêng liêng của mình, nólàm ông bối rối hơn. Ông cảm thấy nó là một vị trírất tinh tế. Ông biết Gemma khiêm nhường và chân thànhhơn so với bất cứ ai khác. Nhưng có thể cô lànạn nhân của một ảo giác ma quỷ thì sao? Và làm thếnào Satan có thể cai trị một linh hồn như thế?

Tuy nhiên,không nên đổ lỗi cho Đức cha Volpi về sựdo dự này. Nếu ông đã hành động vội vàng trong vấn đềquan trọng như vậy, thì ông đã thiếu thận trọng. Bản thân ôngđã nhìn thấy những dấu đinh trong Gemma.

Một ngày nọ, Gemma đã đến nhà tôi (cha Gaetanô) vàtôi thấy rằng cô ấy có các dấu đinh. Đức cha Volpi,người cũng là cha tinh thần của tôi, đã nói với tôi rằng khi Gemma có Dấu đinh tôi đem cô đến với ngài. .. . Tôi không muốn đến với Đức cha cùng vớiGemma, nhưng người nói: "Bạn cũng có thể đi cùng" Vàsau đó trong sự hiện diện của tôi, Người cũng nhìn thấyDấu đinh của Gemma. Họ nhìn thấy rõ ràng vào nhữngdịp khác nữa. Với sự đơn giản ngây thơ, Gemma chothấy côta có các Dấu đinh. Đức cha Volpi không nói gì ngoạitrừ những lời này: "Gemma, đừng để ai thấy tay con,giữ cho chúngđược che phủ, con nên biết rằng, trẻ em sẽcười con."

Sau này, dì Cecilia đã nói chuyện với anh tathường xuyên, để có được lời khuyên về cách cô ấyphải hành động liên quan đến Gemma. Theo Cecilia, Đức chanói với bà ta, nên nói chuyện với bác sĩ nào đómà Người cho rõ tên. Bà đã làm như vậy. Bác sĩ

Page 38: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

lắng nghe trong im lặng, nhưng đã không cho cô câutrả lời hoặc sự hài lòng mà lại nói rằng những ngườibị chứng cuồngloạn có thể dễ dàng thể hiện nhữngđiều đó.

Nói rằng chỉ một mình Đức cha Volpi không hài lòng, vìtình trạng này sẽ là một sai lầm. Bởi vì cha giải tộicủa cô nghi ngờ, Gemma cũng lo lắng, sợ hãi, khi cô làngười đánh lừa hoặc bị lừa. Cô cảm thấy mình mắc nợ rấtnhiều với Đức cha Volpi. Từ khi cô còn nhỏ, Đức cha đãgiúp cô trong các khó khăn tinh thần của cô, vì vậy, nếuĐức cha phải chịu khổ vì cô, không thể không làmcho cô ấy đau lòng. Về phía mình, không biết điều đó,ông là nguyên nhân gây ra sự đau buồn lớn choGemma. ông đã chỉ huy Gemma để cầu xin Chúa lấyđi tất cả các biểu hiện bên ngoài của những điều phithường, và dẫn cô từ nay trở đi dọc theo con đườngchung. Đây là chính xác những gì Gemma mongmuốn, và Thiên Chúa nghe lời cầu nguyện và bannhững điều cô xin.

Nhưng Đức Chúa Trời không có nghĩa vụ tuân theo thụtạo của Người, và sau một thời gian ngắn, những biểuhiện xuất hiện trở lại. Gemma biết lệnh cô đã nhận được,nên cố gắng để từ chối những biểu hiện này. Đó làmột cuộc đấu tranh mà chỉ có một linh hồn sốt mến vớiTình yêu Thiên Chúa mới thực sự có thểhiểu được. Sự tử đạonày được tăng lên, khi cô nghe Đức cha nói rằng, nếu ĐứcChúa Trời không làm cho mọi việc rõ ràng, ông sẽkhông bao giờ tin vào trí tưởng tượng của cô.

Cô viết cho Đức cha: "Con đã hỏi Chúa Giêsu " để choĐức cha hiểu được sự việc, nếu Ngài thực sự là nguyênnhân của những sự việc ấy, và nếu quỷ là nguyên nhân,thì xin phá bỏ nó đi, vì con không muốn quỷ làmchuyện này.

Page 39: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

Nếu đổ lỗi cho trí tưởng tượng của tôi, tôi sẽ khôngcho phép những điều này xảy ra nữa. Và cô đã cầunguyện với Chúa Giêsu: 'Nếu là Chúa,Ô Chúa Giêsu,theolòng thương xót của Chúa,xin tỏ ra. Nếu không, chúngcon không thể châp nhận, dù con, dù cha giải tội của con,dù bất cứ ai biết về những điều này.

Đức cha Volpekhi nghe về Gemma, xem xét cô và kiểmtra trường hợp của cô. Người nói rằng không có gì"siêu nhiên" trong trường hợp dấu đinh này. Đức cha nhờmột bác sĩ kiểm tra Gemma. Khi kết thúc, ông bác sĩkết luận rằng nó chẳng là gì, chỉ là trò điên rồ (puremadness)!

Sau đó, những người đã tin cô, bắt đầu nghi ngờ cô.Rồi họ, không thích gì cô nữa.

Nhưng Chúa Giêsu nói với Gemma rằng cha linh hướngsẽ giúp con.

Cha linh hướng này là Linh mục Germano Dòng Passionit,do Đức cha Volpe nhờ. Gemma đã viết một bức thư gửicho cha Germano trình bày đầu đuôi câu chuyện Dấu đinh.

Đôi khi Đức Giám Mục Volpevà Linh mục Germano cónhững nhận xét khác nhau, có khi khá nghiêm trọng vềsự chỉ đạo cho Gemma. Linh mục Germano, khi thảo luậnvề các vấn đề về Gemma với Đức Giám Mục, ngài nhấnmạnh vào tính đúng đắn của phán đoán của riêng mình, nhưngkhi tư vấn cho Gemma, ngài khuyêncô ấy phải vâng lờigiám mục.

Trongtháng hai năm 1902, cha Germano nói với Gemma cầunguyện để được giải thoát khỏi những dấu hiệu bên ngoàicủa các dấu thánh.Gemma đã cầu nguyện và cô khôngcòn mang các dấu hiệu bên ngoài.

THATHIẾT CẦUCHO TỘI NHÂN HỐI CẢI

Page 40: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

Cả cuộc đời của Gemma thực sự là một sự hy sinhliên tục và lâu dài của các loại hi sinh anh hùng nhất.Đối với người đời, một cuộc sống đau khổ như thế, thật khủngkhiếp và bi thảm. Chỉ có một bí mật giải thích đầy đủ.

Từ thời thơ ấu, đầu tiên Gemma chiêmngắm Chúa Giêsu ChịuĐóng Đinh, cô đã có đầy cảm giác vì tội lỗi chính mình vàmuốn chuộclỗi. Sau đó được liên kết với Chúa trong sự đaukhổ của Ngài và chia sẻ để đền bù tội lỗi của thếgiới.

Để dành chiến thắng linh hồn cho Chúa Giêsu qua lời cầunguyện và đau khổ là một niềm đam mê của cuộc đờiGemma. Ngay khi còn là một đứa trẻ ở trường, theocôgiáo nói, "Gemma đã phải chịu khổ vì tội đã phạm.Tôinhớ rằng khi cô là một đứa trẻ nhỏ, cô đau buồn nếu cóbạn đồng hành nào của cô đã hành động sai. . . .

Cô cầu nguyện nhiều,nhưng đặc biệt là cầu cho cáctội nhân khốn khổ, và cung cấp cho họ những hãm mìnhmà một đứa trẻ có thể thực hiện "Đó là các tính năngcủa cuộc sống chứng nhân cho sự thánh thiện anh hùng củamình nhiều lần tỏ ra đặc trưng của cô ấy.

Vì vậy, một số người chứng kiến cho biết: "Cô ấy đặcbiệt là bị thu hút cầu nguyện cho các tội nhân nghèo."......." bị ảnh hưởng nhiều bởi những suy nghĩ vềtội lỗi người ta đã phạm,và cô thường hiến mình choThiên Chúa, thay cho những người tội lỗi ."

"Cô sẽ vui vẻ đi khắp thế giới. . . làm việc đểmở rộng vương quốc của ChúaKitô bằng cách cải hoán những người ngoại giáo, lạc giáo, và người tội lỗi.".........

"Các tội lỗi của nhân loại và sự xúc phạm đến Chúa Giêsulà nguồn liên tục khổ đau cho Gemma" Trongkhi ngất

Page 41: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

trí, Cô thường cầu xin cho các tội nhân và hiến dângcuộc sống mình cho họ.

"Ô Chúa Giêsu, Chúa muốn gì? . . . Cuộc sống củacon? Nó là của Chúa. . . Con đã dâng cho Chúa rồi.Chúa sẽ hài lòng, nếu con dâng một lần nữa như là nạn nhân đền tội con và tất cả các tội nhân?Nếu con cómột trăm cuộc sống, tôi sẽ dâng cho mỗi người trong họ! "

Và trong lá thư của cô, cô thường trở lại với tưtưởng: "Còn gì ngọt ngào hơn được lấp đầy với nhữngsuy nghĩ của Chúa Giêsu và quỳ xuốngtrước Của lễ Tình yêuvà nỗi buồn của Thiên Chúa... Của lễ đền bù tội lỗicủa con, cho sự cứu rỗi của tôi và để cứu rỗi linhhồn ?"........ "Con sẵn sàng dâng từng giọt máu của tôi đểlàm hài lòng Chúa và để ngăn chặn các tội nhân phạm đếnChúa... Tôi sẽ được hài lòng khi nào con là của lễ, cóthể sắp sửa, đền bù cho vô số tội lỗi của tôi và cáctội lỗi của tất cả các thế giới ".

Cô đã không giới hạn mình cầu cho các tội nhân nóichung, nhưng gần như liên tục "khi có thể, mang trênvai cô như cô nói, một số kẻ tội lỗi cố chấp màcô đã được xin cầu cầu nguyện. Và một số rất lớnlinh hồn đã cải hóa nhờ lời cầu nguyện của cô, từ ngườiđàn ông hấp hối, từ chối nhận các Bí tích cuối cùng, đượcchuyển đổi bởi lời cầu nguyện của cô như một đứatrẻ ở trường, tới một tội nhân khét tiếng tỉnh Luccachuyển đổi đã được báo tin cho cô trước ngày cô qua đời . Đau khổ của cô không phải là vô nghĩa,cũngkhông chỉ đơn thuần là một kỷ luật cá nhân: nó đãthàng công cụ tông đồ tuyệt vời cho sự thánh hóa linh hồn,và đặc biệt là cho việc chuyển đổi tội nhân, thu hútcác soi sáng và các nhân đức của cô, từ sự hiệp nhấtliên tục của cô với Chúa Giêsu bị đóng đinh.

Page 42: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

GEMMA CỰ NỰ VỚI CHÚA VỀ TỘI NHÂN

Sau khi chấp nhận linh hướng cho Gemma, Cha Germanođã được mời đến nhà ông bà Giannini ăn bữa tối.

Sau bữa tối, Gemma đi vào phòng của cô. Bà dìCecila cũng vào để canh chừng. Ngạc nhiên,dì Ceciliatrở lại với linh mục - nhưng không có Gemma.Thay vào đó, bà dì xin Cha Germano đi với bà. Họlàm theo cách của họ để đến phòng Gemma và khi họđến, họ nghe thấy Gemma nói chuyện với người nào đómà họ không thể nhìn thấy. Giọng nói của phụ nữ thánhthiện đầy cảm xúc, và 2 nhân chứng im lặng, rất chú ýlắng nghe.

Gemma cự nự với Chúa chúngta, nhưng Chúa khôngđổi ý. Gemma khóc và nói, "Con không xin Chúa sựCông bằng, nhưng xin Lòng Thương xót của Chúa!"

Chúa Giêsu giải thích với Gemma rằng người đàn ông ấy đãphạm tội quá nhiều và Người không làm sao tha được.Nghe điều này, Gemma nói với Ngài,

"Chính Mẹ Chúa đang cầu nguyện cho ông ta mà, Chúacó thể không nhận lời Mẹ Chúa sao? Bây giờ, trả lờicon đi, Chúa Giêsu, và cho con biết Chúa đã cứu chuộctội con."

Một lúc tạm ngừng. Sau đó, đột nhiên,cô thốt lên:

"Ông ta đã được cứu! Giêsu, ông ta đã được cứu!Giêsu, Chúa đã thắng!"

Sau khi cuộc nói chuyện đã kết thúc, Cha Germano lặnglẽ đi ra khỏi phòng Gemma. Khi ngài bỏ đi, có cácngười nhà của gia đình. Người đàn ông nói với ngài rằng,có người muốn gặp cha. Cha Germano thấy một người đàn ônghối hả đến xin ngài: "Con muốn xưng tội". Hoàn toàn bị sốc,

Page 43: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

vị linh mục nhận ra anh ta là "tội nhân" mà Gemma đãnài nỉ với Chúa,được hối cải.

Bạn không bao giờ có thể tin cậy và kiên trì quákhi năn nỉ Lòng Thương xót và Tình yêu Chúa MẹMaria, Mẹ Chúa.

MONG MUỐN TRỞTHÀNH NỮ TU DÒNGPASSIONIT (SỰ THƯƠNGKHÓ CHÚA)

Gemma chưa bao giờ mất đi mong muốn của thời thơ ấulà vào Dòng tu.

Từ lần đầu tiên cô gặp các Sơ Dòng Passionists (sựthương khó Chúa), nghe nói vềcác nữ tu Passionist, côcảm thấy rằng vị trí của mình là vào sống với họ.

Có một tu viện của Dòng tại Corneto, cách khoảng 200dặm từ tỉnh Lucca, sau khi xin tư vấn, cô quyết địnhdự một khóa học tập tinh thần và cô xin nhập học. NhưngCô gặp sự chốngđối quyết liệt từ nơi Mẹ Bề trên nóirằng: Bà đã nghe về Gemma có bệnh và đang chữa trị, côcũng có các ân sủng đặc biệt bao quanh cuộc sống của cô,cô có thể bị một hysteric thần bí. Điều đó khôngphù hợp cho cộng đồng chiêmniệm của họ.

Tháng Hai năm 1902, bà Cecilia Gianini đã được mờidự cuộc cấm phòng với các nữ tu, nhưng bà đãđược nói cách rõ ràng là không đem theo Gemma! Mẹ Victoria đã kiên quyết điều đó. Gemma đã không trởthành nữ tu Passionist, cũng không được phép đến thăm tuviện Dòng tại Traquinia.

Đó là một sự thất vọng cay đắng cho Gemma, nhưngcô chịu đựng cách dũng cảm và kiên nhẫn.

Thánh Gabriel tiếp tục nói với cô ấy rằng, cô sẽtrở thành một nữ tu Dòng Passionist.

Page 44: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

Sau cùng, dù cha giải tội của cô là đức cha Volpi,cha linh hướng của cô là cha Germanus can thiệp,nhưng vô ích. Gemma đã bắt đầu rời xa hi vọngtrở thành nữ tu Dòng Passionist để chỉ sống bên ngoài tuviện.

Cô đã thực hiện một lời khấn khiết tịnh trong lúc bị bệnhnghiêm trọng,và bây giờ cô được khấn thêm đức Khó nghèovà Vâng phục với sự chấp thuận của cha giải tội của cô.Cô đeo dấu hiệu Dòng Passionist trên trái tim mình bên trongáo của cô, và đọc Kinh Thần vụ hàng ngày như các Nữtu Passionist trong nội vi. Côkhông bao giờ mất hy vọngcho đến khi gần kết thúc cuộc sống của mình, được tham gia,nếu không ở Corneto, thì ở những nơi khác.

Hy vọng sẽ trở thành một nữ tu Passionist, cuối cùng đãđược thực hiện sau khi côchết. Tronglá thư đầu tiên cô gửicha Germanus, dù cô chưa hề gặp ông ta, cô dự đoán chitiết thời gian thành lập tu viện nữ Passionist ở Lucca.

Không có ai suy nghĩ về một dự án như vậy vàothời điểm đó, nhưng vài năm sau, nó bắt đầu được nóiđến. Gemma đã đầy nhiệt tình, cô bắt đầu cầu nguyện vàsử dụng tất cả các ảnh hưởng quyềnlực của mình đểđẩy nhanhviệc sắp tới của các nữ tu tại Lucca.

Những khó khăn trong kì này dường như không thểvượt qua, nhưng cô không bao giờ chán nản.

Chúa Kitô nói với Gemma để cô nói với Cha Germanorằng, Ngài muốn Dòng Passionist cho các nữ tu được thành lậpở Lucca. Gemma nhận ra rằng Passionists là Dòng thánhGabriel.

Trongnăm cuối cùng của cuộc đời cô, tu viện này liên tụclà đối tượng những lời cầu nguyện của cô. Thậm chícô còn mấy lần tìm kiếm tại Luccamột nơi thích hợp và

Page 45: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

quan tâm đến việc gây quỹ vật chất cần thiết cho việc thànhlập.

Cô vẫn còn hy vọng tìm thấy ơn gọi của mình trong tuviện mới. Nhưng về cuối đời, cô đã hy sinh ngay cảviệc gia nhập, việc mà cô đã hết lòng mong ước thực hiện:

"Tôi không còn xin vào tu viện. . . . Chúa Giêsuđã có áo Dòng nữ tu Dòng Passionist chờ đợi tôi ởcửa Thiên Đàng.Tôi chết để tu viện Passionist có thể đượcthiết lập "

Cô an ủi những người đã mất niềm tin rằng nền tuviện sẽ được bắt đầu sau khi côchết, và sẽ hoàn thành trongnăm phong chân phước cho Thánh Gabriel. Lời nóicủa cô, trái với kỳ vọng tất cả, nhưng đã được xácnhận bởi các sự kiện.

Hai năm sau khi Gemma qua đời, nhóm đầu tiên chị emPassionist đến Lucca, và mặc dù họ gặp nhiều trở ngạivà thất vọng, một cộng đồng đầy đủ chiếmhữu tu viện mớivào năm 1908, chỉ hai tháng sau khi Thánh Gabriel đượcphong chân phước.

Đức Giáo Hoàng Piô X, đã ban phép lành cho dự án,và nói những lời mang lại niềm vui cho trái tim củaGemma, được coi như đối tượng đặc biệt của cộng đồng là:"Dâng mình làm Lễ vật của Thiên Chúa cho các nhu cầutinh thần và vậtchất của Giáo Hội và Đức Thánh Cha "

Ngày nay, tu viện Passionist ở Luccatiếp tục phát triển. Thihài thánh Gemma được đặt cạnh bàn thờ trong ngôi nhànguyện nhỏ, và các nữ tu tôn kính Ngài như Đấng Sánglập và Bảo trợ công việc của họ. Thánh nữ đã nóitrước:"Các Nữ tu Passionist không chấp nhận tôi, nhưngdầu sao, tôi muốnlà một trong số họ, và tôi sẽ ởvới họ khi tôi đã chết."

Page 46: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

Vì vậy, sau cùng, Gemma muốn tu viện hoàn thành.Một bạnđồng hành của Gemma, bây giờ là một nữ tu dòngCamêlô viết: "Nếu vì những lí do độc lập của ýGemma, Gemma không bao giờ mặc áo dòng Passionist,nhưng cô đã đúng là một nữ tu Passionist. MộtPassionist trong tâm hồn, cô ấy có tinh thần của Passionist.Dòng này đã nên như của riêng cô. Tu viện của cô đãđược thành lập trong nhiều năm và tiếp tục phát triển cựcmạnh". Suy nghĩ tương tự được thể hiện bởi Đức GiáoHoàng Benedictô 15 viết trong Sắc lệnh phong chânphước cho Gemma: "Trinh nữ Gemma Galgani đạo đức,nếu không mặc áo Dòng và tuyên khấn, chắc chắn bởi mongmuốn và tình cảm cũng đúng là một nữ tu, trong số concái tu sĩ của Thánh Phaolô Thánh Giá".

Đức Giáo Hoàng Piô XI khi công bố sự thánh thiện anhhùng của cô đã chúc mừng:

"Các con nam nữ Thánh Phaolô Thánh Giá nay cóthêm viên đá quý thật thánh thiện. Là vinh dự của Dòng:"Gemma đã từng nói về mình là" một linh hồn lang thangđi lạc". Cô đã ấp ủ lâu ngày ơn gọi của cô, cuốicùng đã nhận ra cách chắc chắn ơn gọi của mình và trảgiá cách hy sinh đau đớn chừng nào!"

Gemma đã dâng mình cho Thiên Chúa như của lễ đền bùcác tội lỗi loài người, và sự hiến dâng của cô đã đượcchấp nhận. Tính đến thời điểm này cô đã chia sẻ tất cảnhững đau đớn của Chúa Giêsu, ngoại trừ một nỗi buồn,cuối cùng và lớn nhất, sự thống khổ và cảnh thiếu thốn giờcuối cùng của Ngài trên thập giá. Khủng khiếp khi cô đã đếnthời điểm này phải chịu đựng trong tâm hồn và cơ thể, đaukhổ của cô đã được giữ bí mật, và cuộc sống của côgiống như vườn Gethsemani hơn là núi Calvary. Sau khi bệnhcủa cô được chữa cách kỳ diệu, sức khỏe của cô đã hoàntoàn bình thường, và không ai có thể nghi ngờ rằngcô gáimạnh mẽ, khỏe mạnh chịu đựng hành hình của một tử đạosống. Nhưng thời điểm này đến khi đau khổ của cô

Page 47: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

không còn có thể giữ kín được nữa: đó là của lễ toàn thiêu.

KHÔNG ĐƯỢC VÀO DÒNG PASSIONIT

Gemma đã cố gắng xin vào Dòng này như ta thấy ởtrên, nhưng cô đã bị từ chối.

Có ai đó đã nói dối cấp trên về cô, cô khôngchỉ bị từ chối, mà còn bị trách mắng gay gắt vì tộicô không bao giờ phạm.Gemma đau khổ như vỡ timra. Thánh Gabriel đã hiện ra với cô và cho cô biết,chính cha Germano sẽ bắt đầu lập tu viện Passionists ởLucca. Người nói với Gemma tên của người phụ nữ,và nơi bà đang sống. Người phụ nữ này sẽ là ngườigiúp tu viện đi đến thành công. Gemma đã không biếtngười phụ nữ và không chắc chắn những gì người nóisẽ thành công thế nào.

Cô mong muốn được nhập tu, nhưng không rõ ai sẽcho cô vào. Đó là điều khó cho cô. Nhưng thánhGabriel đã nói với cô hai năm sau đó, vào ngày ThứSáu, tu viện sẽ chính thức được thiết lập. Gemma đồng ýgiúp ngay lập tức. Cô đi với dì Cecilia và họ cùng nhauđi xin tiền và tìm kiếm một ngôi nhà cho tu viện mới.

Sau đó, Chúa Giêsu hiện ra với Gemma và nói với côrằng, tu viện này không dành cho cô, nhưng cô sẽ cótu viện tốt hơn chờ đợi cho cô. Gemma rất bực mình,vì thánh Gabriel đã nói với cô rằng "cô là em gáicủa ông". Điều này có ý nghĩa gì nếu cô không thểvào Dòng Passionist?

Vài tháng sau, tháng 5 năm 1902, Gemma đã thấy mình rấtyếu. Đức Mẹ hiện ra nói với Gemma. "Hãy nói với cha linhhồn con, nếu ông ấy không nghe con, Mẹ sẽđưa con vềthiên đường sớm". Đức Mẹ đã hôn cô và ra đi.

Page 48: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

Gemma nói với Cha Germano những gì Đức Mẹ đãnói với cô.

Tuy nhiên,Cha Germano đã không làm bất cứ điều gì,và ông vẫn không chú tâm vào tu viện mới. Vị thánhnghèokhổ này xin người nghe cô. Chúa đã nói với cô rằng,nếu Cha Germano không làm gì, thì trong sáu tháng,Ngàisẽ đưa Gemmara khỏi thế gian. Gemma muốn sống lâu hơnđể nhìn thấy tu viện mới khai trương. Nhưng sau đó,Chúa Giêsu đã đến và nói với cô rằng, "đã quá muộn", vàrằng cô ấy sẽ sớm về với Ngài.

Đi lên thiên đường với Chúa Giêsu sẽ là một điều tuyệtvời và lớn hơn nhiềuso với bất cứ điều gì trên thế giớinày, không bao giờ có thể cung cấp cho bất cứ ai, nhưng Gemma cảm thấy một vết thương nhỏ khôngthể phục vụ Thiên Chúa theo cách cô muốn. Và trước khicô bám chặt vào thực tế tuyệt vời là cô sẽ sớm lênthiên đường, ma quỷ đã đến để tận dụng sự chán nảnkhởi đầu này.

BỊ CÁM DỖ

Với một nỗ lực cuối cùng, ma quỷ tấn công Gemma dữdội. Nó chất đầy lòng cô nỗibuồn và cay đắng, nó nói vớicô rằng tất cả các đau khổ của cô chỉ là một sự lãng phí thời gian. Nó cố gắng thuyết phục cô rằng, côđã nói dối mọi người làm cho họ tin rằng cô rất thánhthiện, trong khi lúc nào cô cũng dẫn họ đi xa Thiên Chúa.Gemma sau đó đã cố gắng hết sức để sửa chữanhững thiệt hại mà cô tưởng cô đã gây ra. Cô đãviết về cuộc sống của mình và cáo buộc mình nói dối vànhững tội lỗi khác. Hy vọng rằng mình vẫn có thể đượctha thứ những tội lỗi đó, cô đã trình cho chaGermano biết. Cha Germano nói với cô nhiều lần rằng, côđã không phạm tội nào trong những tội đó, và thựcra, cô rất tốt. Gemma tiếp tục viết và trong khi côviết, quỷ đã đến bôi mực lên trên tất cả các trang giấy

Page 49: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

của cô. Nếu ai nhìn vào bản gốc của cuốn sách mà côđã viết, họ vẫn có thể nhìn thấy móng vuốt của quỷ dữtrên các trang bị cháy. Gemma không còn có thể ăn, vìquỷ đã làm cho thức ăn trông như sâu bọ kinh tởm đãbò vào, làm cho Gemma nônói.

Thiên thần bản mạnh của Gemma xuất hiện, đưa cho cô 2vòng hoa: một vòng gai, và một vòng hoa huệ, để cô chọnmột vòng gai hoặc một vương miện hoa loa kèn. Qua tấtcả các đau khổ của mình, Gemma vẫn muốn mũ gai củaChúa Giêsu,và thiên thần hộ mệnh của cô đã cho cô vònggai.

Một lần Chúa Giêsu hiện ra với cô, Ngài đã khuyến khíchcô và nói với cô tiếp tục chiến đấu với Satan.Khi Ngàirời, ma quỷ bắt đầu các cuộc tấn công một lần nữa vàGemma đã khóc, "Giêsu, Chúa ở đâu? Chúa biết lòng con,Chúa ở đâu?"

Cái chết của Gemma đã gần, và cô gái thánh thiện đangmong mỏi chờ đợi. Dì Cecilia hỏi cô tại sao cô khôngthể chờ đợi để được với Chúa Giêsu, nếu cô ấy đã nhìnthấy Ngài rất nhiều lần.

Gemma giải nghĩa: "Nhưng khônggiống như Ngài trên Thiênđàng". "Mỗi lần cháu nhìn thấy Ngài đẹp hơn một chút, vàrất rực rỡ, sáng ngời khiến mắt cháu như bị đốt cháy."

Dì Cecilia chợt nhớ một lần bà la mắng Gemmakhông chăm sóc cẩn thận cho bản thân mình. Bà nhận rarằng, bởi vì đôi mắt của Gemma đỏ ngầu.

BỊ BỆNH LẦNCHÓT

Vào Lễ Chúa Thánh Thần năm 1902, cô đột nhiên bị mộtcăn bệnh bí ẩn kéo dài trong chín tháng còn lại của cuộcđời mình. Cô không thể nếm thức ăn, cơ thể cô như

Page 50: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

bị xé ra với những cơn đau dữ dội nhất, thân thểcô coi như chỉ còn da bọc xương.

Lúc đầu, cô còn gượng kéo mình đến nhà thờ dựThánh Lễ và Rước Lễ, với sự giúp đỡ của mẹ nuôicô và bà bạn Cecilia, nhưng an ủi này sớm phảihủy bỏ do sức khỏe xấu đi của cô. Các bác sĩ đượcmời tới, nhưng họ không đồng ý về kết quả chẩnđoán của họ và hầu hết nhận mình bị cản trở bởi tínhchất bí ẩn căn bệnh của cô.

Những đau đớn nơi cơ thể cô không ngừng trầmtrọng hơn do các cuộc tấn công tức giận của ma quỷ trêncơ thể và tâm hồn của cô, do đó khủng khiếp vàliên tục mà cô tưởng tượng mình bị quỷ nhập và xin đượctrừ quỷ.

Cuộc sống anh hùng của cô, tất cả những đức tính màcô đã thực hành, tất cả các ân huệ của Thiên Chúa côđã nhận được, bây giờ đã trở nên như là một kẻ đạo đức giả và dối trá.

Và trong suốt những tháng đau khổ, không có ánh sángan ủi của Thiên Chúa soi xuống trái tim cô.

Cô tiếp tục cầu nguyện không ngừng, kêu gọi ChúaGiêsu và Mẹ Mariađến với cô trong giờ cay đắng. Bề ngoàicô vẫn giữ được một sự điềm tĩnh thanh thản và bình an.

Trongkhi thân xác đau đớn, cô không bao giờ phàn nàn.Có một lần, cô thì thầm nói, "Chúa Giêsu của con ơi,thực là đau nhiều hơn con có thể chịu".Nhưng khi cácnữ tu ở đó nhắc nhở cô rằng: với ân sủng của Chúa,người ta có thể chịu đựng mọi sự. Từ đó, cô khôngbao giờ nói như trên lần nào nữa.

Ngược lại, một lần các nữ tu hỏi cô "Nếu cô đượclựa chọn, cô thích ngưng đau khổ và lên trời ngay, hoặc

Page 51: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

ở lại đây chịu đau khổ vì vinh danh Chúa Giêsu, cô thích đàng nào?

Cô trả lời: Thích chịu đau khổ vì vinh danh Chúa hơn vềThiên đàng.

Một trong các nữ tu tại nhà dưỡng lão Công giáo thuộcDòng thánh Camillius chăm sóc cho Gemma trong thời bệnh cuốicùng, tuyên bố "Chúng tôi đã chăm sóc cho nhiều người bệnhtốt lành, nhưng chúngtôi chưa bao giờ thấy những điều tốtlành như thế này! "

Page 52: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

QUA ĐỜI TỐTLÀNH THÁNH THIỆN

Còn một an ủi cuối cùng cho Gemma, nhưng cũng sắpbị tước bỏ. Tình trạng bệnh nạn của cô làm cho bạn bèthương mến chia sẻ, nhưng một bác sĩ mới cho biếtrằng: cô bị bệnh lao, và cha Germanus lo lắng rằngnhững đứa trẻ của gia đình không được tiếp xúc vớicô, sợ bị nhiễm trùng.Người ta quyết định di chuyểnGemma đi nơi khác, dù gia đình Giannini phản đối mạnhmẽ. Vài tháng sau, họ mới đồng ý chuyện này.

Cuối cùng, người ta đồng ý thuê một căn phòng bên kiađường phố đối diện nhà ông bà Giannini. Họ liên lạcthăm Gemma bằng cách lắp cái chuông để kéo khi cóviệctiếp xúc với Gemma. Đến ngày 24 Tháng Hai 1903,Gemma được chuyển đến nơi khác. Điều này làm choGemma phải hy sinh, vì mất đi cảnh yên tĩnh một mình.

Lúc này, cô có thể nói, "Tôi đã hy sinh tất cả mọithứ, bây giờ, khôngcòn gì dành cho tôi, chỉ còn chuẩnbịchết."

Ngày thứ tư trước Thứ Sáu Tuần Thánh, Gemma được RướcLễ. Trướcđó, cô đã không thể Rước,vì cô bị nôn mửaliên tục.

Ngày hôm sau, Thứ Năm Tuần Thánh, cô đã được Rước Lễlần nữa.

Ngày Thứ Sáu Tuần Thánh, cô ngất trí lâu dài, cánh taydang ra. Cô nói, như Chúa Giêsu bị đóng đinh vào thập giá.

Những người nhìn thấy đau khổ của cô trong suốt ngày hômđó và đêm hôm sau, họ biết rằng giờ cuối cùng của côở trần gian đã đến.

Ngày Thứ Bảy Tuần Thánh, một linh mục được mời tới chocô lãnh Các Phép cuối cùng. Sau đó, Gemma ở yên để

Page 53: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

nếm đầy đủ hương vị cay đắng của tiêu điều như ChúaGiêsu trên đồi Canvê.

Khi gần giây phút cuối cùng, cô kêu lên, "Lạy Chúa Giêsu,nếu là Thánh ý Chúa, xin đón nhận con." Sau đó, côcầu xin với Đức Mẹ "Mẹ ơi, con phó linh hồn con trongtay Mẹ. Xin Mẹ thưa với Chúa Giêsu tỏ lòng thương xótcon."

Cô đã tắt thở khi ôm cây thánh giá trong tay. Lúc đókhoảng 1:30 chiều Thứ Bảy Tuần Thánh, ngày 11 ThángTư, 1903 ở tuổi 25. Vẻ mặt của cô là vẻ tuyệt đẹp và thanh bình. Những người có mặt ở đó đã khó tinrằng cô đã thực sự qua đời.

Mặc dù cô ấy không bao giờ chính thức trở thành mộtnữ tu Dòng Thương Khó, Gemma đã sống và chịu đựngcuộc sống với một mức độ như vậy, cô ấy trung thành vàxứng đáng được kể như một người em gái thực sự củaThánh Gabriel Mẹ Sầu Bi.

Sau khi chết, cô đã được mặc Áo Dòng và huy hiệu củaDòng Passionist mà cô đã rất mong muốn được mặc khi còn sống.

Đức Giáo Hoàng Benedict XV nói: "Nếu không được mặcáo Dòng và tuyên khấn, chắc chấn bởi ước nguyện và lòngquí mến, Gemma cũng thực là nữ tu trong số các concái của Thánh Phaolô Thánh Giá".

Page 54: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

SAU KHI QUA ĐỜI

Bốn năm sau khi Gemma qua đời, Cha Germano đã xuấtbản Tiểu sử về cô. Trên bia mộ của Gemma được ghinhư sau: "Trinh nữ trungthành của tỉnh Lucca, đã bịtiêu tán vì Tình yêu hơn là vì bệnh,đã bay vào vòngtay yêu thương củaNgười Yêu của mình.

"Ngày thứ sáu tháng Bảy năm 1908, tu viện Dòng Passionitở Luccađược khai trương.Như Gemma đã cho biết, cô đãđược nhận là nữ tu của Dòng,và thi hài côđã được dichuyển về đây ngày 4 tháng 9 năm 1923, hai mươi nămsau cái chết của cô.

Sau cái chết của cô, Cha Germano nhận được thư của ĐứcGiáo Hoàng Piô X, cho phép lập tu viện Passionit tạiLucca. Đây là phép để lập nhà, bây giờ ông cần tàichính để thực hiện! Cuối cùng, khi tất cả đã được giải quyết,hai nữ tu, mẹ Josepha Armellini, và Gabriel Cozzi, rờiTarquinia năm 1905 để về tu tại Lucca.

Một năm sau (1906), bà Euphemia Gianini gia nhập, lấytên là Gemma Magdalena. Những người khác nhanhchónggianhập và cộng đồng bắt đầu phát triển.

Chị Gemma Magdalena Gianini sau đó đã rời tu việnđể lập một cộng đồng mới gọi là Sisters of St.Gemma.

Năm 1923, thi hài của Gemma đã được di chuyển vềđền thánh Convent Dòng Thương Khó ở Lucca. Ngườicha tinh thần của cô, Germano Ruoppolo cũng được chôn cấtở đó.

Ngày 2 tháng năm 1940, Đức Giáo Hoàng Piô XII tuyên bốcuộc sống của cô là nhân đức anh hùng và tuyên bố côlà một vị thánh,được chôn trong nhà nguyện của tu viện mớiở Lucca.

Page 55: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

Gemma Galgani là một nữ tử tinh thần của ThánhPhaolô Thánh Giá. Cô có một sứ điệp cho cácPassionit. Cuộc sống của cô cho thấy thực tế cơ bản nhấtcủa đặc sủng Dòng Passionit (Thương Khó), là "ở trên thậpgiá với Chúa Giêsu". Luật căn bản gọi là Passionists nghĩalà "chịu đau khổ nhiều,chịu chế nhạo, chịu khinh thường, vàsẵn sàng chịu phiền não và phiền lụy"

Thánh Phaolo Thánh Giá đã để lại Dòng Passionistsvới một tâm linh thần bí sâu xa của sự Thương Khó.Bản thân Ngài đã sống thần bí Đau thương này trong suốtcuộc đời của ông. Ngài muốn những người đi theo Ngài, namvà nữ, "chỉ ao ước ở trên thập giá với Chúa Giêsu."

Page 56: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

PHÉP LẠ NHỜ LỜI CHUYỂNCẦU

Chữa bệnh thể xác:

Maria Menicucci Vitorchiano

Bà thuộc đô thị Romađã bị đau đớn bởi căn bệnh màbác sĩ giải phẫu thuật đã nóilà một hình thức cấp tính củaviêm màng hoạt dịch, mà họ nói là không chữa được.

Bà dâng một tuần 9 ngày cầu xin Chị Gemma, và đặtmột di tích của Chị trên đầu gối. Vào ngày cuối cùng củatuần 9, khi mảnh băng được gỡ bỏ, đầu gối bà đã được thấylà hoàn toàn bình thường.

Bà nói: "Chị Gemma đã nghe lời cầu nguyện của tôi,".Bà viết cho người bạn.

- Tôi được khỏi như bạn, có kèm theo Giấy chứng nhậny tế. Tôi bây giờ thật vui.

Phép lạ này đã được kể trong tiến trình thông thường đểxin phong chân phước cho Chị Gemma được tổ chức tạiGiáo phận Bagnorea vào năm 1909.

Filomena Bini tỉnh Pisa

Bà đã bị bệnh dạ dày ác tính, được bác sĩ coi nhưbệnh ung thư. Bà đã 72 tuổi và các bác sĩ cho biếtlà không thể chữa bằng bất cứ thuốc men nào.

Người ta đã đặt một di tích của Chị Gemma vàonơi đau đớn nhất của bệnh nhân, vì bà đã không ngủđược trong một thời gian dài do đau đớn mà bà đã chịuđựng.

Sau đó, bà đã ngủ rất ngon, và không thức dậy chođến ban sáng. Khi thức dậy, bà thấy mình đã khỏi hoàn toàn.

Page 57: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

Vị bác sĩ rất ngạc nhiên khi kiểm tra, phát hiện ra rằngtất cả dấu vết của căn bệnh này đã biến mất. Ông kêulên: "Đó là một phép lạ Thiên Chúa làm", và sau đó viếtgiấy xác nhận.

Bà Isolina Serafini Vicopelago

Bà này sống gần tỉnh gần Luccanơi Chị Gemma ở. Bàbị viêm màng não cấp tính gần 1 năm (từ tháng Mười Hai,1906 đến tháng 10 năm 1907). Trongnhững cơn đau khổ, bàhướng về Chị Gemma: "Nếu Chị chữa bệnh cho tôi, tôisẽ loan ra rằng Chị là một vị thánh và rằng Chị đangở trên trời, và tôi sẽ loan báo để người ta biết đếnngay lập tức." Bà nằm xuống và ngủ ngon, và từ thờigian đó tất cả các dấu vết của bệnh biến mất.

Giovanna Bortolozzi

Giovanna Bortolozzi là một cô gái trẻ, tại Miidchenheimở Thụy Sĩ, đã bị một khối u lớn trong cánh tay. Cácbác sĩ đã phải mổ trong thời gian ba ngày tới, nhưng ngườiphụ trách bảo đảm với cô gái rằng, Chị Gemma sẽ chữabệnh của cô. Người phụ trách bó một di tích của ChịGemma vào cánh tay và bắt đầu một tuần cửu nhật. Khibác sĩ (Tin Lành)đến thực hiện giải phẫu, ông đã thấy khốiu đã hoàn toàn biến mất. Ông kêu lên: "Thực là một phéplạ". Cô gái nghèođã sớm trở lại công việc của cô vớiđầy lòng biết ơn đối với người bảo vệ trên trời của cô.

Gioocchino Nuccio of Palerm

Chàng trai trẻ, Gioocchino Nuccio ở Palermo, đã bịnguy hiểm vì bệnh viêm (nóng)phúc mạc và viêm thận, phải nằmviện từ tháng 11 năm 1911 đến ngày 12 tháng hai năm 1912,khi không có hy vọng phục hồi, ông được đưa về nhàđể chết giữa người thân mình.

Tối ngày 16 tháng 2, người ta đặt một bức hình ChịGemma trên cậu bé mê man đang hấp hối chết. Khoảng

Page 58: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

10 giờ tối, cậu đã tỉnh lại, và sau đó ngủ thiếp đi. Sáng hôm sau, khi thức dậy, cậu đã được khỏi hoàn toàn, cậuđứng dậy và đi bộ trong thành phố, làm cho mọi người kinhngạc. Từ hôm đó, cậu bé đã không tỏ ra dấu vết củabệnh, như đã được chứng thực bởi hai bác sĩ: Cannatavà Caronia.

Dom Thommaso

Một thầy tu dòng Camaldolesian, tên là Dom Thommaso, saukhi bị đau liên tục trong cột sống, thầy không thể đứnglên, bệnh đã hơn mười hai năm, thầy bắt đầu một tuần cửunhật kính Chị Gemma. Sau hai ngày thầy đã được chữa khỏi. Thầy viết: "Tôi thấy như đã trở về từ cõi chết đến sựsống."

Angela Pantalei of Sigillo

Angela Pantalei Sigillo, ở gần Perugia, đã bị bệnhloét dạ dày. Tình trạng của cô trở nên nguy kịch đến nỗi bácsĩ cho biết, cô chỉ sống được vài giờ nữa. Người ta chocô lãnh Bí tích xức dầu bệnh nhân, và người thân của côchờ đợi cô qua đời. Nhưng Sơ Constanza Severini, đã khấnxin Chị Gemma chữa cô. Bà đã đặt một tấm ảnh ChịGemma trên cô gá, ngay lập tức bệnh nhân cảm thấy kháhơn. Cô đãđược chữa khỏi, và trong một vài ngày sau, cô trởlại nghề nghiệp bình thườngcủa cô.

Luigi Busignan

Luigi Busignani, một kỹ sư ở Sassari, đã đột ngột ngãbệnh nóng ruột thừa cấp tính, gây ra sự đau khổ khôngthể diễn tả, không thể ngủ cả ngày cũng như đêm. Ôngđã được vội vàng đem đến bệnh viện, để sau khi kiểm tra.Bác sĩ phẫu thuật tuyên bố cần phải mổ để cứu mạng.Mộtngười bạn cũ khuyên ông kỹ sư cầu nguyện với ChịGemma, Chị sẽ làm phép lạ tuyệt vời. Ông kỹ sư bắtđầu tuần cửu nhật cầu xin Chị, và ông mô tả sự việc

Page 59: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

như sau: "Tôi cảm thấy sức mạnh mới vào mỗi thớ thịt củatôi, và một năng lượng mới trong toàn cơ thể của tôi, nhưthể bởi một bàn tay vô hình, tôi nhảy ra khỏi giường... Tôi đã hoàn toàn chữa khỏi. "

Chữa bệnh phần hồn:

Tại Pietrapaole, tỉnh Cosenza, có một bà lớn kia, đãquyết tâm cải đổi cuộc đời một tội lỗi trong nhiều năm, đãbỏ rơi các Bí tích. Tronghai năm, bà đã cầu nguyện màkhông có kết quả, sau đó bà ta nghe nói về ChịGemma và bà bắt đầu làm một tuần cửu nhật kínhGemma. Vào ngày thứ tám, ân sủng đã được ban, ông lớntội nhân đã trở về với Thiên Chúa.

Từ Menzingen, Thụy Sĩ, Sơ Francesca viết của việcchuyển đổi của một người Đức trẻ tuổi, trong mười năm, đãrời bỏ các Bí Tích. Qua sự chuyển cầu của Chị Gemma, chàngđã xưng tội và đã rước lễ tại đền thánhEinsiedeln, chàngluôn luôn đeo một di tích của Chị Gemmavà cầu nguyện nhờ lời cầu bầu của Chị để chàng cóthể kiên trì trong đường lành.

Một người mẹ đã rất buồn rầu với con trai bà, nóđã mười lăm tuổi, mà không được rước lễ lần đầu, vì chồngbà luôn khángcự. Bà cầu nguyện với Chị Gemmavà ngườichồngđã đột nhiên tỏ vẻ đồng ý cho con dọn mình Rướclễ.

Từ Brussels Cha Raynaldus viết: "Tôi biết một người có thờisống sùng đạo, nhưng kể từ khi bỏ Thánh Lễ và cácBí tích, người đó đã phạm đủ mọi loại tội ác. Tôi đãviết một miếnggiấy nhỏ nói về tội nhân khốn khó này và

Page 60: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

đặt sau ảnh Chị Gemma. Lạ lùng, chính ngày hôm đó, linhhồn này đã từ cõi chết trở về sự sống, và bây giờkhôngbỏ qua ngày nào mà khôngrước Mình Thánh Chúa".

Lyons. Filomena Bonnabaud, là một nữ y tá, đượcgọi đến với một nam bệnh nhân, khi cô vào phòng bệnh,cô ngạc nhiên khi nhìn thấy một tấm card trên giường,viết chữlớn: "Tôi không muốn linh mục nào đến thăm tôi". Cô cảmthấy thất vọng khi một bệnh nhan như người này lại từ chốiđược giúp đỡ phần linh hồn như vậy. Nhưng cha giải tộicủa cô khuyên cô ở lại và đưa cho cô một hình ảnh của Chị Gemma để đặt trong phòng bệnh nhân, màkhông có ai có thể nhìn thấy. Sau hai ngày, người đànông sắp chết đã yêu cầu cho gặp linh mục, điều đó làmngạc nhiên tất cả. Ông đã nhận các Bí tích, và năm ngàysau đó đã chết trong trạng thái rất đáng ngưỡng mộ.

Linh mục Dòng Thương Khó, viết từ Argentina, năm 1912, khicha thực hiện sứ mệnh vào tháng Bảy trong giáo phận Salta, nướcArgentina, Nam Mỹ.

Cha đến thăm bệnh viện Thánh Rocco, do một số Chịem nữ tu người Ý phục vụ. Cha thấy một người Ý từVenice, sắp chết, mà không muốn được hòa giải với ThiênChúa.Người đó chế giễu tất cả các nỗ lực về tôngiáo muốn cải đổi ông ta, ông nói: "Tôi đã được hiệp thônglần đầu tiên từ Đức Giáo Hoàng Piô X, khi ông mớichỉ là một linh mục. Tuy nhiên,mười lăm tuổi, tôi đã mấtđức tin, và không muốn nghe về đạo nghĩa gì nữa. Hãyđể mặc tôi yên. "

Vị linh mục thừa sai tính rời phòng, nhưng đột nhiên,nghĩ đến một di tích của Chị Gemma, ngài đã đặt dướigối ông cứng đầu kia mà không cho ai biết.

Lạ lùng, chỉ sau 15 phút, người bệnh đã gọi nữ tu phụcvụ, đi tìm linh mục cho ông ta xưng tội lập tức.

Page 61: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

Ông đã xưng thú tội lõi với tất cả lòng sốt sắng, vàxin đền những tội mà ông đã nói, đã làm gươngxấu trong bệnh viện.

Ông ta xin Rước Mình Thánh Chúa như của Ăn Đàng cáchlong trọng.Hai ngày sau đó, ông qua đời trong an bình, êmái.

Cha Stagliano viết từ tỉnh Motta, nước Italia:

Một người thanh niên 24 tuổi, đã bị mắc chứng bệnh hầuchết, nhưng hoàn toàn từ chối nhận các Bí tích. Cha mẹkhổ sở của chàngtrong sự đau đớn, đột nhiên nghĩ cách đặtảnh của Chị Gemma dưới gối. Ngay ngày hôm sau, chàngtaxin xưng tội và lãnh các Phép Bí tích. Ngày tiếp theo, hoàntoàn vâng theo Thánh ý Chúa, anh ta đã chết một cáichết thánh thiện nhất.

Cha Francisco, viết từ Brazil năm 1913, câu chuyện mộtngười Brazilgià, mặc dù đã được rửa tội, nhưng khôngbao giờ thực hành tôn giáo của mình. Ông bác bỏ mọi nỗlực người ta đã làm để ông ta lãnh nhận các bí tích.Các Chị Dòng thánh Jose, là những người đã chăm sóc ôngta, phải cậy nhờ Chị Gemma giúp cho ông ta cải đổi.Ngay ngày hôm sau, ông đã xin gặp linh mục dể xưng tội, Rước Lễ và Phép Xức dầu thánh với lòng đạo hạnh đáng chúý.

Giáo sư Francesco Aquilanti, Đại học Giáo hoàng giaRoma, viết ngày 21 Tháng 11 năm 1931:

"Với tuyên bố này, tôi có ý làm cho công chúngtỏ lòngtôn kính Người Tôi Tớ của Thiên Chúa,Chị GemmaGalgani.

Vào cuối tháng 7 năm 1931, tôi bị mắc bệnh thần kinh cạnkiệt mệt mỏi và trầm cảm sâu sắc. Tôi được bác sĩ chobiết: đã bị bệnh tiểu đường tới mức độ có thể mấttrí nhớ. Tôi và gia đình, đặc biệt là mẹ tôi, được một

Page 62: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

linh mục tuyệt vời khuyên, khi chúngtôi gặp tại miềnVitorchiano, nên trông cậy vào sự cầu bầu của ChịGemma. Tôi đã đặt hình ảnh của Chị trên trán tôi.

Sau một vài ngày, tôi bắt đầu cảm thấy khá hơn, và thángsau đó, tôi có thể nói rằng cuộc khủng hoảngđã hoàntoàn qua khỏi. "

PHONG THÁNH

Tháng Ba năm 1901, Chúa Giêsu đã nói với Gemma:"Trong vòng một vài năm, bởi ân sủng đặc biệt của Cha,con sẽ là một vị thánh,con sẽ làm phép lạ, và sẽ được nâng lên danh dự của bàn thờ".

"... Sau đó, Chúa nói thêm rằng, trong một thời gian, Ngài sẽlàm cho tôi nên một vị thánh (tôi nói" không đâu", bởivì không thể được, không xảy ra cho tôi như Chúađã nói". (Gemma viết trong Nhật ký của cô, July 20, 1900)

Tôi tớ Chúa (Servant of God):

Quá trình chính thức của Giáo Hội để phong thánh choGemma bắt đầu vào năm 1907.

Ban đầu Vụ án được linh mục linh hướng của ChịGemma là linh mục Germanus Ruoppolo CP, Dòng Thươngkhó đệ đạt. Vào thời điểm đó cha Germanus cũng là Tổngthỉnh viên cho vụ án của Thầy Gabriel Possenti CP (naylà Thánh).

Giữa năm 1907 và 1910, Thủ tục chính thức từ Giáo phận địaphương tổ chức tại Lucca để xem xét đức hạnh củaGemma. Đây là bước thứ 1 để Gemma được chính thứccoi là một "Tôi tớ Chúa ".

Đấng Đáng kính (Venerable):

Page 63: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

Ngày 28 Tháng Tư 1920, ngày lễ kính Thánh PhaolôThánh Giá (thời đó, còn lịch Romacũ), vụ án Gemmađược giới thiệu tại Roma. Tiến trình Phong thánh này bắtđầu chính thức vào năm 1922. Đây là nơi điều tra các chitiết về cuộc sống của Gemma. Quá trình mất 9 năm, tớingày 29 tháng 11 năm 1931, Nghị định đã được đọc trước sựhiện diện của Đức Thánh Cha Piô XI, tuyên bố nhân đức"anh hùng"của Gemma. Từ ngày này, người ta được phép kêucầu Gemma là "Đấng Đáng kính Gemma Galgani"

Chân phước (Blessed):

Ngày 5 Tháng Một năm 1933, Đức Thánh Cha Pio XIđã thông qua 2 phép lạ Gemma đã chuyển cầu năm 1907và 1919. Chị được đề nghị cho phong Chân phước(Beatification).

Vào Chúa Nhật 14 Tháng 5, 1933, Chị đã được ĐTC nânglên danh dự bàn thờ và chính thức tuyên bố "Chânphước Gemma Galgani".

Thánh (Saint):

Hai phép lạ nữa được đệ trình Tòa thánh để xin điều trachính thức Phong thánh (Canonization) dưới sự giám sátnghiêm ngặt bởi một đội ngũ các bác sĩ và các nhàthần học. Các phép lạ phải xảy ra sau khi phong chânphước. Trongmột số lượng lớn các phép lạ do ChânPhước Gemma kể từ khi phong chân phước của Chị, đã được lựa chọn lấy 2 để được kiểm tra trìnhThánh Bộ Nghi Lễ chủ trì (vào thời đó) bởi Đức HồngY Januario Granito Pignatelli di Belmonte.

Phép lạ thứ 1:

Elisa Scarpelli, trẻ em 10 tuổi ở Lappano, Ý. Elisa bịung thư lở loét lây lan từ hàm bên trái lên tới trêncổ của em vào tháng Chín, 1932. Đầu tiên, em được đưa đếnbác sĩ gia đình, Bác sĩ Augustine Intrieri, ban đầu ông

Page 64: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

đă p thuô c lên chổ sưng nhưng không có hiệu quả. Sauđó ông giải phẫu để loại bỏ các vết lở loét, cũngkhông thành công. Em Elisa đã được đưa đến bác sĩ khác,Francesco Guido, ông bôi nhiều thuốc mỡ bôi bên ngoài,nhưngkhông có giảm bớt. Cuối cùng, một số bác sĩ khác đãthử nhiều biện pháp đẻ khắc phục hậu quả, mà vẫn không cóbất kỳ tác động tích cực nào.

Vào ngày Gemma được phong Chân phước, Elisa sau khinghe tin, đã tháo băng nơi cổ ra, đầy lòng tin cậy, emáp bức ảnh Gemma vào vào các vết lở loét ung thư.Em cầu khấn:

- Gemma ..... xin nhìn vào tôi và xin thương xót tôi,chữa bệnh cho tôi!.

Lạ lùng, vết ung thư được chữa lành ngay lập tức. Cô nhìnvào gương, kinh ngạc, và kêu lên:

- Mẹ ơi, mẹ ơi!

Mẹ cô đang ở trong một phòng khác, tới ngay và khinhìn thấy con gái mình hoàn toàn chữa khỏi, đã được tràn ngợpcảm xúc. Các bác sĩ sau đó xác nhận sự cứu chữa bằngphép lạ này, đã chính thức xác nhận đệ nạp vào tiến trìnhphong thánh cho Chị Gemma.

Phép lạ thứ 2:

Phép lạ thứ hai cũng xảy ra ở thị trấn Lappano, Italy.

Ông Noel Scarpelli là một nông dân với người vợ và mộtcon. Ông bắt đầu bị vàonăm 1918 một trường hợp nghiêmtrọng chứng giãn tĩnh mạch ở chân. Bác sĩmổ chân, đã giúpbớt đến ngày 3 tháng 4 năm 1935, ngày ông bị thươngchân trái trong một tai nạn. Ngay sau khi vụ tai nạn, đauđớn, nhức nhối lở loét xuất hiện. Một vài tuần sau đó, vàongày 18 tháng 5 năm 1935, ông đã phải đến thăm bác sĩgia đình, ông bị đau nhức kinh khủng trong chân. Bác sĩ

Page 65: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

địa phương, bác sĩ Valentini, chẩn đoán có một khối u ởchân co ti nh châ t ung loet. Bác sĩ định một phương phápđiều trị, nhưng không có hiệu lực, và vết thươngco ti nh châ t ung loet bắt đầu lây lan.

Noel đã bị nằm liệt giường, nên buồn bã vì khôngthể đi làm nuôi vợ con. Con gái của ông đã nghe nóivề Chân Phước Gemma qua phép lạ trước đó xảy ra trong cùng thành phố, đã đề cập trong đoạn trên, và cô ấynói với bố rằng:

- Ba ơi, chúngta hãy kêu cầu Chân Phước Gemma. Côđã cứu Elisa hàng xóm của chúngta, sao cô lạikhông chữa trị ba?

Gia đình đã tìm ra một di tích của Gemma, vì vậy,cha mẹ và con gái cùng cầu nguyện với Gemma, hứa hẹnrằng họ sẽ làm cho việc chữa bệnh được biết đến, nếu nólà ý muốn của Thiên Chúa mà Noel được chữa khỏi. Ngườicon gái sau đó đã lấy di tích của Chân PhướcGemma, làm dấu thánh giá trên vết lở loét. Vài phút sauđó, ông Noel cảm thấy khỏe khác thường, và trêu chọc congái của ông rằng:

- Tại sao con không nghĩ đến việc đặt di tích trên chânba từ hồi trước đây.

Đáng ngạc nhiên,ông Noel thầy rất mệt mỏi và thiếp ngủ libì, một điều ít khi xảy ra từ khi ông bị đau chân.

Sáng hôm sau khi gia đình thức dậy, họ phát hiện ra rằngông đã được chữa khỏi một cách thần kỳ, khoang ung loetlớn đã được lấp đầy với làn da tươi, cơn đau đã biếnmất, và ông đã có thể ra khỏi giường và đi lạibình thường.

Mặc dù vết loét lan rộng đau đớn lớn đã được chữa lànhhoàn toàn, nhưng vết giãn tĩnh mạch ở cả hai chân vẫn

Page 66: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

còn được trông thấy, như để người ta thấy rằng, Thiên Chúa đãchữa bệnh loét đau đớn cho ông, đã cho ông đi lại vàlàm việc...

Bác sĩ gia đình sau đó xác nhận phép lạ đặc biệt nàycùng với Tiến sĩ Jacobelli, người sau này đã viết: "Phéplạnày không thể hiểu được mà còn làm rối loạn tất cả cácluật vật lí của lĩnh vực y tế. Nó phải được nhớ rằng,có một sự khác biệt lớn lao giữa một vết thươngnhiễm trùng thông thường và một bệnh ung thư lở loét".

Cả hai phép lạ trên đã được trình lên Đức Thánh Chavào ngày 08 Tháng 12 1938 và ngày 26 tháng Ba, năm1939. Đức Giáo Hoàng Piô XII đã chính thức công nhận.

Gemma đã được Đức Giáo Hoàng Piô XII phongthánh năm sau vào ngày Lễ Chúa Lên Trời (2 tháng5năm 1940). Vào ngày đó Gemma chínhthức trở thànhThánh Gemma Galgani.

Trongsố những người tham dự đông đảo tại quảngtrườngThánh Phêrô vào ngày phong thánh,còn có chừng 1300người thuộc tỉnh Lucca. Đứng đầu là Tổng giám mục của họ.

Nhiềungười trong số họ đã biết Gemma. Rất nhiều thành viêncủa gia đình Giannini đã tận tụy giúp đỡ cô.

Cũng có Angelina, em gái nhỏ của Gemma, ngồi bên cácnữ tu Thánh Zita, mà Gemma đã dạy em như một đứatrẻ và hướng dẫn em những bước đầu trên đường thánhthiện anh hùng.

Ngày lễ kính Thánh nữ Gemma hàng năm là ngày 11tháng 4.

Bộ Phong thánh khi xem xét cuộc đời Thánh nữGemma đã không kể đến các ân sủng thiêng liêngphi thường mà đã được Thiên Chúa ban cho Gemma, vídụ như các dấu thánh,mão gai, mồ hôi máu, sự đánh đòn,

Page 67: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

xuất thần, được khỏi bệnh cách lạ qua sự chuyển cầu củaChân phước Gabriel (nay là thánh), hoặc bất kỳ mónquà bất thường khác và ân sủng bao quanhcuộc sống củaGemma. Giáo Hội không tuyên bố hoặc phán đoán vềnhững ân huệ siêu nhiên.Giáo hội phong thánh chỉ dựatrên nhân đức anh hùng của Gemma mà thôi.

NHẬT KÝ GEMMA

Phần 1

19 Tháng 7, 1900

Đây là buổi tối cuối cùng, sau sáu ngày vắng mặt ChúaGiêsu, kể từ thứ năm, tôi bắt đầu giờ cầu nguyện, nghĩ về Chúa Giêsu trên thập giá. Sau đó, xảy ra là:Tôi thấy bản thân mình ở với Người trong đau khổ, vàtôi cảm thấy ước ao lớn lao được chịu đau khổ, tôi xinChúa Giêsu cho tôi ân sủng này. Người đã ban cho tôi;Người đến bên tôi, lấy mão gai từ đầu của Người,và đặt nó trên đầu tôi, rồi đi qua một bên. Tôi âm thầmnhìn Người vì tôi nghĩ: Có lẽ Người không yêutôi nữa, bởi vì Người không ép chặt mão gaixuống đầu tôi như Người đã làm vào các lúc trước.Chúa Giêsu hiểu và ép nó xuống trên đầu tôi. Đó lànhững lúc đau đớn nhưng hạnh phúc. Sau đó tôi dànhmột giờ ở với Chúa Giêsu. Tôi hẳn muốn tiếp tục sốngvới Người như vậy cả đêm, nhưng Chúa Giêsu rất thíchvâng lời. Chính Người luôn luôn vâng lời, do đó, khi hếtgiờ, Người đã rời tôi. Thông thường, Người nhấc mãogai lên khi Người ra đi, nhưng lần này, Ngườiđể vậy đến 4 giờ chiều hôm sau.

(Gemma đã làm giờ thánh mỗi tối thứ năm, kể từ khiđược phép lạ chữa khỏi bệnh, như một lời hứa. Cô làm giờthánh này mỗi thứ năm cho đến khi chết).

Page 68: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

20 tháng7, 1900

Vào lúc 4 giờ chiều nay, tôi mệt mỏi vì đau. Hiện giờtôi thấy mình ở với Chúa Giêsu,Người đến bên cạnh tôivà không buồn như đêm trước,Người vuốt ve tôi và dỡbỏ mão gai trên đầu tôi xuống. Sau đó tôi cảm thấyít đau hơn, nhưng khi Người đặt nó trên đầu củaNgười, tôi không cảm thấy đau chút nào. Sức mạnh củatôi trở lại và tôi cảm thấy như còn tốt hơn so vớitrước khi tôi bắt đầu đau khổ.

Chúng tôi nói về nhiều thứ, và trong cuộc trò chuyệncủa chúngtôi, tôi xin Người đừng làm cho tôi thú nhận vớicha Vallini, bởi vì tôi không muốn. Chúa Giêsudường như thất vọng, và nói với tôi rằng tôi nên đingay lập tức. Tôi hứa tôi sẽ đi. Người đã tỏ chotôi thấy trái tim của Người và nói

- Cha yêu con rất nhiều vì con giống như Cha.

Tôi hỏi:

- Giêsu, giống thế nào? bởi vì con có vẻ không giốngnhư Chúa.

Người trả lời:

- Bằng chấp nhận nhục nhã.

Sau đó, tôi được thị kiến nhìn về cuộc sống quá khứ củatôi. Tôi thấy tôi đã kiêu ngạo. Đó luôn là một trongnhững khiếm khuyết lớn nhất của tôi. Khi tôi còn nhỏ, bất cứ nơi nào tôi đến, tôi đều nghe nói rằng tôirất kiêu ngạo. Nhưng Chúa Giêsu đã sử dụng thế nào đểlàm bẽ mặt tôi, đặc biệt là trong thời gian đã qua. Cuốicùng tôi hiểu những gì Thiên Chúa đã làm cho tôi.Nguyện Chúa Giêsu luôn được tạ ơn. Sau đó, Chúa phán thêmrằng với thời gian, Người sẽ làm cho tôi nên một vịthánh.Tôi nói, điều này không thể xảy ra cho tôi được.

Page 69: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

Người nói với tôi một cái gì đó để tôi nói vớiCha giải tội, và Người ban phước lành cho tôi. Tôibiết Chúa Giêsu sẽ xa tôi một thời gian. Nhưng Ngườitốt lành làm sao! Khó làm sao khi xa Người Thiên thầnhộ mạng của tôi xuất hiện, thiên thần tiếp tục giúp tôi bácái, tỉnh thức, và kiên nhẫn. Ô Chúa Giêsu, con đã hứasẽ luôn luôn vâng lời Chúa.Tôi khẳngđịnh một lần nữa.

21 tháng7, 1900

Hôm nay thử Bảy, Mẹ Sầu Bi yêu dấu nhất của tôi đếnthăm tôi một lúc như thói quen vào ngày thứ Bảy.

Mẹ coi dường như rất không hài lòng và như Mẹđã khóc. Sau đó Mẹ mỉm cười, nói với tôi:Gemma, con muốn dựa vào lòng Mẹ không? Tôi đến bênMẹ và quỳ xuống, Mẹ nâng tôi lên, hôn trên trán tôirồi biến đi.

Chiều nay, sau khi xưng tội với Cha Vallini, tôi cảm thấyđột nhiên kích động và bị xáo trộn, nó là một dấu hiệu chothấy quỷ đã đến gần. Sau đó, bên trong cũng như bên ngoàitôi, tất cả như chìm trong cơn bão, tôi thấy thích để đivào giường và ngủ hơn là cầu nguyện, nhưng không,tôi bắt đầu đọc 3 lời cầu nguyện mà tôi thường đọcmỗi tối để kính Trái Tim Mẹ Maria. Kẻ thù, đã ẩnđi vài giờ, nó xuất hiện trong hình thức một người đàn ôngrất nhỏ, nhưng rất khủng khiếp mà tôi gần như thấyquá sợ hãi.

Tiếp tục cầu nguyện,lập tức, tôi bắt đầu cảm thấy nhữngcú đánh trên vai, đánh liên tiếp chừng nửa giờ. Sau đó,Thiên thần hộ mệnh của tôi đến và hỏi tôi có chuyện gìthế?. Tôi van nài anh ở lại với tôi cả đêm, vàNgười nói với tôi, Nhưng tôi phải ngủ. Tôi trả lờiKhông,. Thiên thần của Chúa Giêsu không ngủ.. Tuy nhiên,Người mỉm cười, trả lời: Tôi phải nghỉ ngơi, bạn muốn tôiở đâu? Tôi cầu xin Người ở lại gần tôi.

Page 70: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

Tôi đi ngủ, sau đó Người dường như lan rộng đôicánh của mình và đi trên đầu của tôi. Buổi sáng, Ngườivẫn còn đó.

22 tháng7, 1900

Ma quỷ, trong hình thức một con chó lớn đen, đặt bàn chânmình trên vai tôi, làm cho các xương trong cơ thể tôiđau đớn. Đôi khi nghĩ rằng nó sẽ cắn xé tôi. Một lần,khi tôi lấy nước thánh,nó bẻ vặn cánh tay tôi cách tànnhẫn đến nỗi tôi ngã xuống đất rất đau đớn.

Sau đó, tôi nhớ rằng tôi đeo quanhcổ tôi, di tíchThánh Giá. Tôi liền làm dấu Thánh Giá, tôi trở nên bìnhtĩnh. Chúa Giêsu cho tôi thấy Người, nhưng chỉ trong mộtthời gian ngắn, và Người củng cố tôi một lần nữa đểchịu đau khổ và đấu tranh.

Đến lúc ăn tối, một ý nghĩ độc ác đến trong trí tôimà thiên thần của tôi hiểu và Người nói với tôi Cô gáiơi, cô muốn tôi ra đi không? Tôi cảm thấy xấu hổ. Những lời này tôi nghe rất rõ ràng và tôi khôngbiết những người khác có nghe được Người nói không?

Hôm qua, trong nhà thờ, Người đã khiển trách tôi, Ngườinói: Hãy nhớ đến Vinh quang của Chúa Giêsu và nơi bạn đangở đâu, để có những tâm tình xứng đáng. Bởi vì lúcđó, tôi đang để mắt nhìn 2 em bé, xem cách họ mặcquần áo ra sao.

Đêm qua, khi ở trên giường, Người quở trách tôi mộtlần nữa, Người nói, thay vì tiến bộ như Người đãdạy dỗ, tôi đã trở nên tồi tệ liên tục hơn, và tiếptục thờ ơ trong việc làm tốt.

Tôi luôn có ý thức khi những điều này xảy ra vớitôi. Có vẻ như không có chuyện gì xảy ra. Tôikhông tử tế trong việc chuẩnbị bản thân mình để viếngMẹ Sầu Bi và Anh Gabriel (tức là thánh Gabriel)

Page 71: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

23 tháng7, 1900

Tôi đã đi ngủ, tôi ngủ, và ngủ ngon, sau một khắc, giấcngủ của tôi luôn luôn ngắn, tôi đã thấy ở chân giường,trên mặt đất, một con vật màu đen, rất đen, rất nhỏ .Tôi biết đó là gì và nói:

- Màybắt đầu quấy rối lần nữa không để tao ngủ sao?Nó nói:

- Cái gì, ngủ, tại sao không cầu nguyện?

- Tao sẽ cầu nguyện sau. Bây giờ là giờ ngủ.

- Trong hai ngày, mày không thể hồi tâm, được, hãy làmnhư tao muốn. Nó bắt đầu đánh tôi, cho đến khibất ngờ nó nhảy lên và lăn trên mặt đất. Tôikhông biết những gì đã xảy ra nhưng tôi mỉmcười, vì tôi không có bất cứ nỗi sợ hãi nó

ngày hôm nay,

Nó nói:

- Hôm nay tao không thể làm gì mày được, nhưngtao sẽ để ý mày lần sau.

Tôi hỏi nó:

- Tại sao mày không thể làm gì? Nếu mày có thể làmlần sau, sao không làm hôm nay? Tôi biết như vậy,vì tôi có di tích Chúa Giêsu trên cổ tôi.

Sau đó, nó nói với tôi:

- Màycó cái gì trong căn phòng này vậy? Hãy bỏ giâythắt lưng ra rồi mày sẽ biết.(Thánh Gabriel Possentigần đây trong một thị kiến đã cho Gemma giây thắt

lưngcủa mình)

Page 72: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

Tôi nhấn mạnh rằng tôi không có gì, nhưng tôi biếtnó nói gì. Sau đó, tôi cười nó. Nó đứng đó, thịnh nộmuốn nuốt tôi. Nó nói với tôi rằng, nếu tôi cầu nguyện tôisẽ đau khổ hơn nữa.

Tôi nói:

- Không sao, tao đau khổ cho Chúa Giêsu.

Tắt rằng, hôm nay tôi đã được nhiều giải trí bởi nó. Tôithấy nó rất tức giận, nó đã thề trả thù tôi điều này.

Nó đợi cho đến chiều nay, nhưng nhờ ơn Chúa,Nó đãkhông thể ở lâu quá, nó đã đập tôi 3 cái mạnhlàm cho tôi phải đi ngủ mất nhiều thời gian. Vào một lúc,nó chạy đi và với nỗi sợ hãi như vậy, tôi khôngbiết vấn đề là gì.

Bản thân tôi, gần như không thể di chuyển.

Tôi thường kêu gọi Chúa Giêsu! Nhưng Người đãkhông đến, tôi cầu nguyện cùng Thiên thần Hộ mạng củatôi đưa tôi đến với Chúa Giêsu, nhưng tất cả mọi thứ đều vô hiệu. Người nói với tôi:

- Đêm nay Chúa Giêsu không đến ban phước cho bạn,Ta cũng không.

Tôi rất sợ hãi bởi vì nếu Chúa Giêsu không banphước cho tôi, tôi không thể đứng vững.... Ngườithấy tôi khóc nên Người nói:

- Nhưng bạn biết, Chúa Giêsu sẽ gửi ai đó đến, nếu bạnbiết đó là ai, bạn sẽ hạnh phúc chừng nào!

Lập tức, tâm trí tôi bay đến với Anh Gabriel. Tôi hỏiNgười, nhưng Người không trả lời, Người để tôihồi hộp một thời gian. Cuối cùng, Người nói với tôi:

Page 73: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

- Nhưng nếu Chúa Giêsu gửi Anh Gabriel đến ban phướccho bạn, bạn sẽ làm gì. Đừng nói chuyện với anhta, nếu bạn không muốn tuân theo lời cha Giải tội.

Tôi trả lời sốt ruột:

- Không, tôi sẽ không nói, nhưng làm thế nào AnhGabriel có thể ban phước cho tôi?

- Chính Chúa Giêsu gửi Anh tới, Người đã gửi Anh tớilần khác để ban phước cho bạn Nhưng bạn có imlặng và vâng lời không?

- Được rồi, được rồi, tôi sẽ vâng lời, để cho Anh tới.

Sau đó một chút Anh Gabriel đến. Một điên cuồngđã bắtgiữ tôi sau đó! Tôi muốn nói chuyện với Anh ta,nhưng tôi kiểm tra bản thân kỹ (vì Đức cha Volpi không cho Gemma nói chuyện với bất cứ ai, trừThiên thần Hộ mạng). Anh ban phước cho tôi bằng vài danhtừ Latin mà tôi nhớ rất rõ, sau đó Anh đi ngay. Ô, sau đó tôi không thể nói rằng: Anh Gabriel, xin MẹMariađua Anh đến với tôi vào thứ Bảy. Anh quay lại nhìntôi mỉm cười và nói:

- Bạn còn tốt, và nói rằng điều này đã có từ thắt lưngđen của mình, và nói: Bạn có muốn nó một lần nữakhông?

- Tôi thật muốn nó rất nhiều: Điều đó giúp tôi rất nhiều,khi bạn cho tôi đeo nó. Xin đưa nó cho tôi bâygiờ.

Anh lắc đầu, cho tôi biết rằng, tới Thứ Bảy anh sẽ đưacho tôi, rồi Anh đi.

Thiên thần Hộ mạng cũng nói với tôi rằng giây lưng đã giảiphóng tôi khỏi ma quỷ vào đêm hôm trước.

Page 74: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

Hôm nay cũng như thường lệ. Tôi đã đi ngủ, nhưngquỷ không muốn tôi ngủ, nó tự giới thiệu mình một cách ghêtởm, nó cám dỗ tôi nhưng tôi đã mạnh mẽ. Tôi phómình cho Chúa Giêsu xin Người cất mạng tôi đi hơn làđể tôi phạm đến Người . Các cám dỗ khủng khiếpchừng nào! Tất cả ngược ý tôi, nhưng những điềuphạm đến đức trong sạch làm tôi cực khổ nhất.

Sau đó nó để tôi yên, và Thiên thần Hộ mạng đã bảođảm với tôi rằng tôi đã không làm bất cứ điều gì sai.Tôi phàn nàn một chút, bởi vì tôi muốn Người giúp đỡtôi trong những lúc bị cám dỗ như vậy. Người nóirằng cho dù tôi thấy Người hay không, Người vẫn luônluôn ở trên đầu tôi. Ngoàira, ngày hôm qua, Người đã hứarằng vào buổi tối, Chúa Giêsu sẽ đến gặp tôi.

Buổi tối hôm qua tôi đã chờ đợi với sự thiếu kiên nhẫnmột lúc rồi đi vào phòng của tôi, tôi lấy cây thánh giávà đi ngủ. Thiên thần của tôi muốn tôi đi ngủ theo lệnhcủa cha Giải tội. Tôi thấy mình hồi tưởng lại. Chúa Giêsu đến,đứng bên cạnh tôi. Khoảnh khắc đẹp đẽ chừng nào!

Tôi hỏi Người rằng Người có luôn luôn yêu tôikhông? Người trả lời bằng những lời này:

- Nữ tử của Chúa Cha, Cha đã làm giầu cho con với rấtnhiều những điều tốt đẹp mà con không có cônggì, sao con còn hỏi: Cha có luôn luôn yêu mến con

không? Cha rất sợ cho con?

- Tại sao?

- Ô, con. Vào những ngày khi con thưởng thức sự hiệndiện của Cha, con hết lòng nhiệt thành,con cầu nguyệnkhông mệt mỏi. Bây giờ thay vì vậy, con mệt mỏikhi cầu nguyện và lơ là trong nhiệm vụ củacon. Con tìm kiếm ẩn đi trong trái tim con, tại saocon nói vậy? Nói cho Cha biết, trong quá khứ, cầu

Page 75: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

nguyện có dàinhư bây giờ không? Con làm một ítsám hối, nhưng con chờ bao lâu trước khi con bỏnó.

Cuối cùng tôi phó thác cho Người tội nhân nghèocủaNgười. Người ban phước và ra đi. Người nói: Nhớrằng Cha đã dựng nên con để hưởng Nước Thiên đàng, conkhông có gì để làm với thế gian này.

Phần 2

Thứ tư 25 tháng7

Và những gì về ngày hôm nay? Những gì tôi nóingày hôm nay? Tôi thấy không có bình an, niềm kiêu ngạo chiếmưu thế hơn tôi nhiều hơn trong thời gian trước đó. Tôi đaukhổ nhiều để hoàn thành một hành động nhỏ của sự sỉ nhục.Về những gì xảy ra với tôi ngày hôm qua, tôi sẽ nóirất ít, tôi không kiểm soát lưỡi của tôi và vì lýdo này, tôi làm người khác đau khổ.

Để vâng lời cha giải tội của tôi, tôi phải nói rất ít,và không bao giờ nói với những người biết về nhữngđiều đã qua của tôi. Một vài ngày trước khi Cha Norbertođến, tôi trốn ngay lập tức, lần sau, ngài đến và tôi cũnglàm như vậy, tôi sẵn sàng, nói sự thật, vâng lời, nhưngsau đó những gì xảy ra cho tôi? Sau một vài ngày,tôi tình cờ được nói chuyện với tu sĩ khác về điềunày và tôi đã tạo ra một lời nói dối lớn, nói rằng bàCecilia đã làm tôi đi ẩn, nhưng điều này không đúng,chính tôi đã làm thế, nó là lỗi tại tôi.

Tôi không biết làm thế nào Cha Norberto đến để tìmhiểu về điều này, ngay lập tức ông nêu vấn đề với bàCecilia, người đã bị tổn thương. Nhưng tôi cũng đã tổnthương không ít. Bà hỏi tôi xem tôi có thực nóithế không? Tôi trả lời không có, bởi vì tôi đã hoàntoàn quên về nó, nhưng có người làm cho tôi nhớ tất

Page 76: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

cả mọi thứ. Thiên thần hộ mạng tôi đến và quở trách tôi,Người nói:

- Gemma, thế là sao? Sao nói dối. Bạn không nhớcách đây mấy ngày, khi bị vì nói với Thầy Famiano vềnhững gì xảy ra, tôi đã bắt bạn ở lại nửa giờ... ?

Sau đó tôi nhớ lại tất cả mọi thứ (tôi phải nói rằngthiên thần hộ mệnh của tôi, mỗi khi tôi làm một điều xấu,trừng phạt tôi, không tối nào tôi không bị phạt) Ngườitruyền lệnh cho tôi đến với bà Cecilia và nói mọisự và xin bà tha nhân danh Thiên thần Hộ mạng.

Tôi hứa sẽ làm điều này, chắc chắn! Một ngày qua đi, sauđó đến buổi tối và tôi đã không làm việc khiêmnhường nhỏ bé nào. Thiên thần nhắc nhở tôi lần nữa, Ngườinói rằng nếu tôi không đi với bà, nói với bàchuyện đó, đến đêm quỷ sẽ đến.

Phải, mối đe dọa không thể bỏ qua, và vì vậy tôiđã đến phòng bà Cecilia. Bà đang nằm trên giườngvà đèn đã tắt, tôi không thể tin được, như thế bàsẽ không nhìn thấy tôi. Tôi đã nói với bà chuyện đãqua, nhưng trong cách bắt buộc, thật làxấu hổ, tôi khôngthể làm nhục bản thân mình. Cuối cùng, bà nói, tất cả nênđể lãng quên, tôi đã về phòng của tôi.

Phải, đúng thế! Bà nói, tất cả nên quên đi, nhưng đốivới tôi không thể được. Tôi xin Chúa Giêsu nhiều lần, thathứ cho tôi, tôi cũng xin thiên thần yêu quý của tôi bỏ qua,và tôi đã đi ngủ.

Một đêm khủng khiếp! Vì tôi đã quyết liệt chốnglạitrước khi chịu nhục đến với bà Cecila, nên Thiên thần Hộmạng bỏ tôi ở lại một mình, và quỉ đã đến phòng tôivài lần. Tôi không thể ngủ được vì lương tâm của tôiđã bị bệnh, tôi đã gặp rắc rối làm sao!

Page 77: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

Thứ Năm 26 Tháng Bảy

Buổi sáng, Thiên thần Hộ mạng đã đến và Người trách cứtôi gay gắt, rất gay gắt vàbỏ tôi một lần nữa một mìnhđau buồn. Tôi Rước lễ, nhưng Chúa oi, sao thế! Chúa Giêsuđã không cho tôi cảm thấy Người. Sau đó, tôi ởmột mình, tôi để cho cảm xúc của mình một cách tự do,tôi có lỗi, tôi nhận ra thế, nhưng nếu tôi có thểnói,tôi không muốn gây bất bình cho ai, nhưng khuynhhướng xấu của tôi quá tệ, tôi thường rơi vàonhững điều này. Tronghơn một giờ, Chúa Giêsu đã để tôi trongtrạng thái đó, tôi khóc và tôi đã đau buồn. Sau đó ChúaGiêsu đã thương xót tôi và Người đến, Người vuốt vetôi và tôi hứa sẽ không làm những việc này một lầnnữa, và Ngài ban phước cho tôi.

Tôi phải nói rằng, hôm qua tôi đã nói dối 3 lần. Tôiđã có những tư tưởng tức giận. Tôi có ý nghĩ trảthù bất cứ ai nói ba hoa về tôi, nhưng Chúa Giêsucấm tôi nói với thầy Famiano và với những người khác.Tôi nhanhchóngtrở nên bình tĩnh, và thậm chí, tôi chạy đixưng tội.

Rồi, vào buổi tối, sau khi cầu nguyện, tôi làn giờ thánhnhư thường lệ.

Chúa Giêsu ở với tôi cả giờ, tôi đi ngủ như thườnglệ, bởi vì, nếu không tôi sẽ không có thể ở lạivới Chúa Giêsu yêu dấu của tôi và chịu đau khổ vớiNgười . (Trong thời gian này, Gemma xưng tội với Đứccha Volpi, ngài đã ra lệnh Gemma phải đi ngủ vàobuổi tối, không được nán lại trong phòng để cầu nguyện).

Tôi đau khổ rất nhiều; Chúa đã chứng minh một lầnnữa tình yêu của Người cho tôi bằng cách trao cho tôimão gai của Người, cho đến ngày hôm sau.

Page 78: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

Chúa Giêsu yêu thương tôi nhất vào thứ Sáu. Tối hôm đóChúa đã lấy lại mão gai, nói rằng Chúa hài lòng với tôikhi Ngài vuốt ve tôi và nói:

- Hỡi con, nếu Cha thêm các thánh giá khác, con đừng buồnkhổ.

Tôi đã hứa, và Ngài ra đi.

Thứ sáu 27 tháng7

Thứ sáu này, tôi phải chịu đau khổ nhiều hơn, bởi vì tôiđã phải làm một số công việc và trong mỗi thời khắc, tôinghĩ rằng tôi sẽ chết. Thật vậy, dì của tôi đã bảo tôilấy nước: Tôi cảm thấy kiệt sức, tôi nghĩ rằng những chiếcgai đi vào bộ não của tôi (nhưng điều này là dotrí tưởng tượng của tôi), và một giọt máu đã bắt đầu xuấthiện tại đầu tôi. Tôi vội vã làm sạch vì vậy dì hầunhư không nhận thấy nó. Dì hỏi tôi, có phải tôi ngãhoặc bị thương ở đầu không? Tôi nói với dì, tôiđã trầy xước với cái giây xích múc nước giếng.Sau đó, tôiđã đi đến với các nữ tu, lúc đó là 10 giờ sáng.tôi ở lại với họ cho đến khoảng 5 giờ chiều.Sauđó, tôi trở về nhà, nhưng Chúa Giêsu đã bỏ mão gai ra.

Thứ Bảy 28 tháng7

Đêm qua rất tốt, vào buổi sáng thiên thần hộ mệnh của tôiđến. Người hạnh phúc và bảo tôi lấy giấy và viếtnhững gì Người đọc cho:

“Con ơi, nhớ rằng, ai thực lòng mến Chúa Giêsu thì nói ítnhưng chịu đựng mọi sự.

Tôi yêu cầu bạn, thay mặt Chúa Giêsu, khôngđưa ra ýmình, trừ khi được hỏi.

Không bao giờ giữ ý riêng bạn, nhưng hàng phục ngay.

Page 79: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

Vâng lời cha giải tội lập tức và những điều khác ngàichỉ định, mà khônghỏi lại.

Khi cần thiết, chỉ trả lời một lần. Chân thành với cha giảitội của bạn và với những người khác. Khi bạn đã phạmnhững lỗi vì thiếu sót, hãy xin lỗi ngay mà không cầnchờ đợi để được yêu cầu.

Cuối cùng, hãy nhớ giữ con mắt, suy rằng, hãm dẹp con mắtđể nhìn vẻ đẹp thiên đường.”

Sau khi nói những điều này Người ban phước chotôi và bảo tôi đi Rước lễ . Tôi đingay lập tức, đâylà lần đầu tiên trong gần một tháng mà Chúa Giêsu đã tự làm cho mình được cảm nhận.

Tôi thưa với Chúa tất cả những gì đã xảy ra, vàChúa đã giữ tôi ở với Chúa một thời gian dài, bởi vìtôi được Rước lễ lúc 8g 30 sáng và khi tôi trở vềvới giác quan của tôi, thì đã rất muộn. Tôi chạy vềnhà và trên đường, đồng hồ đánh I0g I5am. Tôi khỏe vàđã thấy mình trong cùng một vị trí mà tôi đã được khiRước lễ, và như tôi đã nhận thấy rằng thiên thần hộ mệnhcủa tôi ở trên đầu tôi, Người xòe ra đôi cánh.

Người đi cùng tôi về nhà, Người cảnh cáo tôikhông cầu nguyện trong ngày, khôngcầu cho đến khi đêmxuống, vì tôi không thể được an toàn.

Trongthực tế, tôi nhận ra rằng tôi an toàn từ nhữngngười khác trong gia đình, nhưng không an toàn vói em gáitôi, bởi vì cô đã nhét lỗ khóa và tôi không thể khóa bản thân mình ở trong, sau đó dì tôi đã can thiệp,và vào buổi tối, tôi có thể đóng cửa được.

Hướng tới buổi tối, tôi đi Mười lăm ngày thứ Bảy tạiSt MariaBianca [nhà thờ giáo xứ của gia đình Giannini],Đức Trinh Nữ nói với tôi: Cô ấy sẽ không được trảcho tôi chuyến thăm thường lệ nhỏ của mình bởi vì

Page 80: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

trong vài ngày qua, tôi đã có coi thường (disgusted) Chúa Giêsu. Tôi nói với Người rằng Chúa Giêsu đã thathứ cho tôi,nhưng Người nói: Ta không tha thứ cho các concách dễ dàng như vậy, Ta tuyệt đối muốn các con trở nênhoàn hảo: chúngta sẽ thấy thứ bảy, ta có thể đến vàđem theo Thầy Gabriel không? Tuy nhiên,Người banphước cho tôi và tôi cam chịu bản thân mình.

Nhưng tôi không thiếu cám dỗ, một cám dỗ mạnh vàođêm thứ Bảy. ma quỷ đã đến và nói với tôi: Tốt, côgái tốt! Chắc chắn, viết mọi thứ đi: mày không biết rằngtất cả mọi thứ mày viết là công việc của tao sao? vànếu mày phát hiện ra, suy nghĩ về vụ bê bối! Bạn sẽtrốn đi đâu được?Tao đưa mày ra như một vị thánh,nhưng mày đang lừa dối.

Tôi cảm thấy rất xấu xa đến tuyệt vọng, tôi đã thề rằngkhi bà Cecilia trở lại, tôi sẽ tiêu hủy những gì tôiđã viết. Trongkhi chờ đợi tôi đã cố gắng để xé bàiviết này nhưng tôi không thể, tôi không có sứcmạnh,hoặc tôi không biết những gì đã xảy ra.

Chúa nhật 29 tháng7

Tôi vẫn còn trong trạng thái này cho đến buổi sáng ngày hômqua, Chúa nhật, mà không thể hồi lại bản thân mình, Thiênthần Hộ mạng của tôi, tuy nhiên, không bỏ tôi: Ngườimang lại cho tôi sức mạnh,và tôi phải nói rằng Chúa nhật tôi không có cảm giác ngon miệng nhưng Ngườitruyền cho tôi ăn, như Người đã làm như vậy ngàyhôm nay. Tối nào Người cũng ban phước lành cho tôi,nhưng cũng phạt tôi và la lên với tôi.

Hôm nay, Chúa nhật, tôi cảm thấy một nhu cầu rất lớn đốivới Chúa Giêsu, nhưng đã muộn và tôi không còn cóbất cứ hy vọng, tôi hi vọng một đêm tự do và đơn độc.

Page 81: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

Nhưng Chúa Giêsu đã đến, bạn biết! Người trách tôi vìtôi đã không đi rước lễ. Đây là cách thức Chúa Giêsutrách cứ tôi:

- Tại sao, hỡi con, Cha thường bị mất các chuyến thămviếng của con? Con biết Cha khao khát chừng nào conđến với Cha khi con tốt lành?.

Tôi quì gối xuống trước mặt Chúa,khóc lóc và nói:

- Lạy Chúa,Chúa không mệt mỏi với con khi con chỉ cólạnh lùng sao?

Chúa trả lời:

- Con ơi, từ nay đừng bo ngày nào không đến với Cha. Hãy gắng giữ lòng controng sạch, và trang điểm vớitất cả các chăm sóc con có thể. Hãy bỏ đi mọitình yêu mình và những gì không là hoàn toàncủa Cha, và sau đó đến với Cha mà đừng sợ.

Ngài ban phước cho tôi, cùng với tất cả các thành viêncủa Collegio sacro và ra đi, quả thật vậy, cuối cùng, Ngườikhuyên tôi nên có sức mạnh hơn một chút trong cuộc chiếnchốngkẻ thù, Người nói với tôi không có gì phảiđương đầu với quỉ, nó chỉ là tên dối trá, nó chỉtìm cách làm tôi sa ngã, nhất là không vâng lời. Vânglời, con ơi, Người lặp đi lặp lại, hãy vâng lời maulẹ và vâng lời cách vui vẻ, và để đạt được chiến thắngtrong nhân đức đẹp này, hãy cầu nguyện với Mẹ của Cha, Người yêu thương con rất mực.

Thứ hai 30 thángbảy

Sáng nay tôi đã đi Rước lễ. Tôi đã không muốn,vì lương tâm tôi không yên ổn, tôi vẫn còn nán lạicho đến khi 9g sáng, suy nghĩ có nên đi hay không,sau đó Chúa Giêsu đã thắng và tôi đã đi rước lễ,

Page 82: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

nhưng làm sao? Với tâm hồn lạnh lẽo! Tôi đã hoàn toànkhông thể cảm thấy Chúa Giêsu.

Hôm nay tôi đã không thể trấn tĩnh gì hết, tôi xấuquá, tôi đã tức giận, nhưng chỉ tôi biết tôi, khôngai khác nhìn thấy tôi: Tôi đã khóc rất nhiều,bởi vì emgái tôi Angelina không muốn rời khỏi phòng tôi. Tốihôm qua, Chúa nhật, mặc dù, em ở lại trong phòng tôi chođến 11g đêm, làm cho tôi vui, nó nói rằng nó muốn nhìnthấy tôi khi ngất trí; ngày hôm nay một lần nữa cũng vậy.Nó đã viết thư cho Bagnidi S. Giuliano và nói rấtnhiều về tôi và những gì đã xảy ra. Những điều này,tôi nên chấp nhận vui vẻ và với Chúa Giêsu, thay vìbực bội, tôi gần như có những lúc thất vọng.

Trongkhi tôi ở trong trạng thái đó, Thiên thần hộ mệnh tôi,Người nhìn tôi, và nói:

- Tại sao con khó chịu quá vậy? Bạn phải chịu đựng mộtcái gì đó, bạn biết, vì Giêsu. (Sự thật, điều tôikhông hài lòng nhất là một số lời em gái tôiđã nói to với tôi), và Thiên Thần bản mệnh tôi trả lời:Bạn đáng bị khinh thường bởi vì bạnđã xúc phạm đếnChúa Giêsu.

Sau đó, Người trấn an tôi, ngồi bên cạnh tôi, và nóinhẹ nhàng, rất nhẹ nhàng:

- Con ơi, con không biết rằng con phải đồng hóa mọicách với cuộc sống của Chúa Giêsu sao? Chúa đã phải chịuđựng rất nhiều vì bạn, con không biết rằng con phảilợi dụng mọi dịp đau khổ vì Chúa sao?

- Hơn nữa, tại sao bạn lại cho Chúa những sựkhông hài lòng, con bỏ qua việc suy gẫm về sựThương khó của Người hàng ngày?(Đó là sựthật.Tôi nhớ rằng, tôi đã suy niệm về cuộc khổ nạn

Page 83: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

Chúa chỉ vào thứ Năm và thứ Sáu). Bạn phải làm điềuđó mỗi ngày, hãy nhớ điều đó.

Cuối cùng Người nói với tôi:

- Hãy dũng cảm, dũng cảm! Thế giới này không phải lànơi để nghỉ ngơi: nghỉ ngoi sẽ đến sau khi chết, bâygiờ bạn phải chịu đau khổ, và đau khổ mọi thứ, để

cứu một số linh hồn khỏi chết đời đời.

Tôi van nài khẩn cấp xin Đức Mẹ đến với tôi một chút,bởi vì tôi có rất nhiều điều để nói với Mẹ, vàNgười nói "được". Nhưng tối nay Đức Mẹ đãkhông đến.

Thứ Ba 31 thángbảy

Chúng tôi ở vào ngày thứ Ba, tôi chạy đi Rước lễnhưng trong tình trạng nào! Tôi đã hứa với Chúa Giêsu đểsống tốt và thay đổi cuộc sống của tôi. Tôi nói thế, nhưngChúa không trả lời gì hết. Tôi cũng xin Người gửiMẹ Người cũng là Mẹ tôi đến, và Người trả lời:

- Con có xứng đáng không? Tôi đã xấu hổ, và tôikhông nói gì thêm. Sau đó, Người nói: Hãy sống tốt rồiĐức Mẹ với Thầy Gabriel sẽ đến.

Kể từ hôm Chúa nhật, tôi đã không thể trấn tĩnh bảnthân mình, dầu sao, tôi cũng cám ơn Chúa Giêsu. Khi Thiênthần Hộ mạng tôi đến, tôi tỉnh táo, và đầu của tôi khôngkhông đãng trí. Chúa Giêsu, Mẹ Mairacủa tôi và đôikhi Thầy Gabriel làm cho đầu của tôi đãng trí, nhưng tôiluôn luôn ở nơi tôi ở, tôi luôn luôn tìm thấy bản thânmình ở cùng một chỗ, nó là chỉ là đầu của tôi rađi. Tôi cần Mẹ Maria của tôi chừng nào! Nếu Chúa Giêsuban cho con điều này, sau đó con sẽ được tốt hơn. Làmthế nào quá lâu mà tôi không có Đức Mẹ?

Page 84: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

Thứ Tư và Thứ Năm, ngày 1 và 2 thángTám

Thứ tư, tôi không thể tập trung bản thân mình gì cả.Thứ Năm cũng không. Đôi khi Thiên thần Hộ mạng đến nóivới tôi vài điều gì đó, nhưng tôi đã luôn luôn tỉnhtáo, trên thực tế, tối thứ Tư, trong lòng tôi nghĩ rằng tôicó thể bị ma quỉ lừa dối. Thiên thần Hộ mạng của tôitrấn an tôi bằng cách nói rằng:

- Vâng lời.

Bây giờ đang đến đến thứ Năm. Như lệ thường sự vânglời, tôi đi ngủ. Tôi bắt đầu cầu nguyện và lập tứctrấn tĩnh bản thân. Một lúc, tôi cảm thấy bị bệnh. Tôi hoàntoàn ở một mình, khi tôi đau khổ, Chúa Giêsu không cóở đó, và tôi chỉ bị đautrong đầu.

Sáng nay, Cha giải tội của tôi hỏi:

- Có thấy dấu hiệu gì không? Tôi nói:

- Không. Chúng làm tổn thương rất nhiều,nhưngkhông sánh với đầu của tôi.

Chúa Giêsu đáng thương! Chúa để tôi một mình trong khoảngmột giờ nhưng sau đó Người đã đến và cho thấy nhưthế này, tất cả đều chảy máu, Người nói rằng:

- Cha là Chúa Giêsu của Cha Germano.

Tôi không tin anh ta, và bạn biết tại sao. (Gemmaliên tưởng đến quỉ dữ) Tôi luôn luôn sợ hãi, luôn luôn. Tôinói lên những tiếng này:

- Hoan hô Chúa Giêsu và Mẹ Maria

Page 85: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

Và tôi đã hiểu. Người cho tôi một ít sức, nhưng

trong lòng vẫn còn sợ. Chúa nói: - Đừng sợ: Cha là Chúa Giêsu

của Cha Germano.

Gemma đã chưa hề gặp cha Germano, mặc dù Chúa Giêsuđã cho cô thấy trong thị kiến, và nói với cô rằng mộtngày nào đó cha Germanô sẽ là linh hướng của cô.

Chúa Giêsu thúc đẩy tôi bằng ý muốn của Người, dù tôikhông xin, Người muốn tôi cầu nguyện cho Mẹ MariaTeresa Hài đồng, bởi vì cô ấy đang ở trong luyện ngụcvà chịu đau khổ rất nhiều.Tôi nghĩ, Chúa Giêsu muốn cô ấyđược nhanh chóng về với Người.

Thứ Sáu 3 Tháng 8

Hôm nay tôi ngủ một chút, sau đó tôi cảm thấy hoàn toàntrấn tĩnh, sau khi trấn tĩnh được, tôi cảm thấy cái đầu củatôi đi đâu mất. Tôi ở với Chúa Giêsu. Tôi hạnh phúcbiết chừng nào! Vâng,tôi khổ rất nhiều trong đầu của tôi,tôi phàn nàn một chút, bởi vì Ngài đã để tôi một mình.Tôi cầu xin Ngài cho tôi biết khi nào Mẹ MariaTeresasẽ được ở trên thiên đường. Người nói:

- Chưa, bà ấy vẫn còn đau khổ.

Tôi phó dâng con người tội lỗi tôi cho Người , vàNgười ban phước lành cho tôi và tất cả các thành viêncủa Viện học thánh,Người rời tôi trong tình trạng hạnh phúc.

Tối nay, tôi cảm thấy tôi không thể trấn tĩnh bản thânmình, tôi cầu nguyện vài kinh nguyện buổi tối rồi đingủ. Nói đúng ra, tôi đã nhìn thấy một chút cơn bão, vìChúa Giêsu đã lưu ý tôi vài ngày trước đây, Người nóirằng:

Page 86: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

- Kẻ thù sẽ cố gắng đánh một trận chiến cuối cùng, nhưngbây giờ là cuối cùng, bởi vì bây giờ là đủ.

Tôi không thể không cám ơn Người về sức mạnhNgười đã luôn luôn ban cho tôi, và tôi cầu nguyệnrằng Người cũng sẽ ban cho tôi sức mạnh để thử thách cuối cùng này là tốt, đó là nói về đêm hôm qua.

Tôi đi ngủ, nhưng không lâu,lập tức một người đànông nhỏ bé, thật nhỏ xuất hiện, mái tóc đen dài phủ lênngười. Dễ sợ quá! Hắn đặt bàn tay lên giường tôi, tôi nghĩ hắn muốn đánh tôi. Nhưng hắn nói:

- Không, không, tao không thể đánh mày, đừng sợ. Nóithế rồi hắn nằm xuống giường.

Tôi kêu cầu Chúa Giêsu giúp tôi, nhưng Người khôngđến, điều này không có nghĩa là Người bỏ rơi tôi.Ngay sau khi tôi gọi tên Người, bất ngờ, tôi cảm thấy được giải thoát.Lần khác tôi cũng đã kêu cầu Chúa Giêsu, nhưngNgười không sẵn sàng như đêm hôm qua.

Nếu bạn nhìn thấy con quỷ, sau đó nó tức giận chừngnào! Nó lăn lóc quanhtrên sàn nhà, nó nguyền rủa, nócố gắng lần chót, lấy đi Thánh giá tôi mang trong người,nhưng nó bị ngã vật xuống ngay lập tức.

Chúa Giêsu tốt lành với tôi đêm qua chừng nào!. Ma quỷ,sau nỗ lực cuối cùng, quay về phía tôi, nói rằng, vì nókhông thể làm bất cứ điều gì, nó muốn hành hạ tôi đếnsáng. Tôi nói với nó:

- Không!

Tôi kêu cầu Thiên thần Hộ mạng của tôi, Người đã mởđôi cánh và chiếu sáng bên cạnh tôi, Người ban phướclành cho tôi, và ma quỷ xấu xa bỏ chạy. Chúa Giêsu đượctạ ơn.

Page 87: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

Sáng nay tôi đã học được rằng vào lúc ma quỷ xung lêngiận dữ, Áo Đức Mẹ Sầu Bi đã được dì CeciliaGiannini đeo cho tôi. Tôi cũng nhận ra rằng, khi ma quỷcố gắng để lấy cái gì ra khỏi tôi, nó đã khônglàm được. Mẹ của tôi, Đức Mẹ Đau thương, cũng được tạơn.

Thứ Bảy 4 thángtám

Hôm nay là Thứ bảy, ngày dành cho tôi thấy Má tôi,nhưng tôi có nên hy vọng không?

Cuối cùng, buổi tối đã đến. Tôi đọc mầu nhiệm Mân côimùa Thương, lúc đầu, tôi đã từ bỏ mình, nghĩa là, tôiđặt mình trong ý Chúai, để thứ Bảy cũng không nhìn thấyĐức Mẹ Sầu Bi, nhưng đối với Chúa Giêsu điều này làđủ hy sinh, và Người hoàn tất điều tôi muốn. Tại mộtsố điểm, tôi không chắc chắn trong kinh Mân Côi, tôi cảmthấy tập trung hoàn toàn và với việc tập trung này, nhưthường lệ, đầu tôi nhanhchónglãng ra, tôi mất ý thức, thấymình (dường như tôi) đang ở phía trước Đức Mẹ Sầu Bi.

Đầu tiên khi nhìn thấy Đức Mẹ, tôi có một chút sợ hãi,tôi đã làm tất cả những gì tôi có thể bảo mình chắcchắn đó là Mẹ Chúa Giêsu, và Đức Mẹ đã cho tôitất cả cácdấu hiệu để bảo đảm với tôi. Sau một lúc, tôicảm thấy hoàn toàn hài lòng nhưng tôi đã di chuyển bằngcách nhìn thấy mình quá nhỏ bé sánh với Người, và nghĩnhư vậy, nên tôi không thể nói lời nào, ngoại trừ việclặp lại tên Má.

Đức Mẹ nhìn chằm chằm,thực sự nhìn chằm chằm vào tôi, mỉmcười, và đến gần để vuốt ve tôi, và cho biết tôi nênbình tĩnh. Phải, tất nhiên,hạnh phúc và cảm xúc gia tăng trongtôi, và Đức Mẹ, có thể lo ngại rằng nó sẽ là xấucho tôi (như đã xảy ra các lần khác, thực sự có mộtlần, mà tôi đã không nói tới, khi niềm an ủi tuyệtvời, tôi cảm thấy nhìn thấy Chúa Giêsu một lần nữa, trái tim

Page 88: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

tôi bắt đầu đập mạnh đến thế, nhưng tôi có nghĩa vụ,theo lệnh của cha giải tội: đi ngủ. Các Ngài rời bỏ tôi,nói rằng tôi nên đi ngủ. Tôi vâng lời ngay, và trong một giây, tôi đã nằm trên giường. Sau đó tôi đã bình tĩnh.

Tôi cũng phải nói rằng, lần đầu tiên nhìn thấy những điều,những khuôn mặt (chắc chắn có thể đã lừa bịp), tôithấy sợ, sau đó sợ hãi sau lui bước, nhường cho niềmvui. Tuy nhiên,tôi đã nói chuyện với Má về một sốmong muốn của tôi, điều quan trọng nhất là xin Má đem tôivề Thiên đàng với Má. Điều này tôi đã nóivới Má nhiều lần.Má trả lời là:

- Con ơi, con còn phải đau khổ hơn nữa.

- Con sẽ đau khổ trên đó sao? Tôi muốn nói, ở trên thiênđường.

- Ồ không, trên thiên đường không còn đau khổ nữa,nhưng Má sẽ đem con về đó,rất sớm.

Má lại gần giường tôi, rất xinh đẹp, tôi chiêmngắm Má,và không thể chiêm ngắmđủ. Tôi phó dâng các tội lỗitôi cho Má. Má mỉm cười: đó là dấu hiệu tốt ... Tôicũngphó dâng cho Má những người thân yêu khác nhau của tôi,đặc biệt những người tôi mắc nợ nhiều về ơn nghĩa.Điều nàytôi cũng phải làm theo lệnh cha giải tội, lần trước ngài đãsốt sắng xin tôi dâng mình cho Đức Mẹ Đau thương. Tôichẳngcó thể làm gì cho họ, nhưng mà Đức Trinh Nữcó thể xin thay cho tôi và ban ơn cho họ mọi ânsủng.

Tôi sợ rằng Má sẽ bỏ tôi lại bất cứ lúc nào, nêntôi gọi Má nhiều lần và nói: Má sẽđưa con đi với Má.Sự hiện diện của Má đã làm tôi quên người bảo vệ tôi, Thầy Gabriel. Tôi hỏi về Thầy, sao Mà không đem Thầyđi theo, và Má nói:

Page 89: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

- Bởi vì Thầy Gabriel đòi hỏi sự vâng lời chính xác hơnnơi con. Má có điều gì đó để cho tôi biết về chaGermano, những lời cuối này cùng Má không trảlời.

Trongkhi chúngtôi nói chuyện với nhau Má liên tục nắmtay tôi, và sau đó Má đi, tôi không muốn Má đivà tôi đã khóc, sau đó Má nói:

- Con ơi, thế là đủ. Chúa Giêsu muốn con sự hy sinh này,bây giờ là lúc Má phải ra đi. Lời nói của Mátrấn an tôi và tôi trả lời cách an lòng:

- Thế cũng được, cần phải thực hiện hy sinh.

Má bỏ đi. Ai có thể mô tả chính xác Đức Mẹ Thiênđàng đẹp như thế nào, đáng yêu thế nào? Không, nhất địnhlà không có so sánh. Khi nào tôi sẽ có may mắn nhìn thấy Má một lần nữa?

Phần 3

Chúa nhật 5 tháng8, năm 1900

Hôm nay, Chúa nhật, tôi cầu xin Thiên thần Hộ mạng cho tôiơn nói với Chúa Giêsu rằng tôi không thể suy gẫm, vìtôi không thấy khỏe, tôi sẽ suy gẫm vào ban tối.Nhưng tối hôm đó, tôi không muốn nữa, tôi đã đingủ và chuẩnbị cho việc suy gẫm, nhưng tôi chỉ tậptrung được bên trong.Đầu của tôi đã không suy được gì,tôi ở như thế một giờ. Thật vậy, tôi nghĩ Chúa nhật, nênsuy gẫm về Chúa Phục Sinh, haoặc về Thiên đàng, nhưng ChúaGiêsu cho tôi biết rõ, Chúa khôngmuốn tôi suy gẫm điều đó,bởi vì tâm trí của tôi ngay lập tức chạy đến một sốđiểm chính trong Cuộc Tử nạn của Ngài. Hãy để ý Chúa đượcthực hiện.

Page 90: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

Thứ 2 ngày 6 tháng8

Hôm nay là 6 tháng 8. Ngày ngày trôi qua và ở đâytôi luôn luôn giống như trong vực thẳm thế gian.Tối nay Thiên thần Hộ mạng của tôi, trong khi tôi cầunguyện ban chiều,đã đến bên tôi, đập vào vai và nói:

- Gemma, tại sao không thích cầu nguyện vậy? Chúa Giêsukhông hài lòng đâu.

Tôi trả lời:

- Không, không phải là không ưa, nhưng trong haingày, tôi đã không cảm thấykhỏe.

Người đáp:

- Hãy làm nhiệm vụ của bạn cách siêng năng và bạn sẽthấy rằng Chúa Giêsu sẽ yêu bạn nhiều hơn.

Trongmột khoảnh khắc, Người im lặng và sau đó hỏitôi:

- Anh Gabriel đâu?

- Tôi không biết.

- Bạn không thấy Anh ấy bao lâu rồi?

- Lâu, lâu rồi.

- Đêm nay Chúa Giêsu sẽ bảo Anh tới.

- Thực không?

Tối nay, không, tôi sẽ không vâng lời mất. Ban đêm,cha giải tội không đồng ý. Tôirất muốn gặp Anh, nhưngtôi cũng muốn vâng lời. Tôi tha thiết xin Thiên thần Hộ mạngđến với Chúa Giêsu và xin phép để qua đêm với tôi.Người lập tức biến mất.

Page 91: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

Tôi đã cầu nguyện xong, đã đi ngủ. Khi Thiên thần Hộmạng đã nhận được phép từ Chúa Giêsu, Người trở lại,hỏi tôi:

- Bạn đã cầu nguyện cho các linh hồn trong Luyện Ngụcđược bao lâu rồi? Ôi, bạn nghĩ về họ quá ít! MẹMariaTeresa vẫn còn đau khổ, bạn có biết không?

Kể từ ban sáng, tôi đã không cầu nguyện cho họ.Người nói rằng Người muốn tôi dâng mọi đau đớn nhỏbé chịu đựng cho các linh hồn Luyện Ngục.Mỗi việc đềntội nhỏ cũng cứu giúp họ nhiều,ngay cả hôm qua và hômnay, nếu bạn đã giúp cho họ một chút. Tôi trả lời vớimột chút ngạc nhiên:

- Cơ thể của tôi đã đau đớn, và cơ thể đau như thếcũng giúp được các linh hồn trong Luyện Ngục sao?

Đúng,đúng. Ngay cả những đau khổ nhỏ nhất cũng cứu giúpđược. Vì vậy, tôi hứa rằng từ đó trở đi, tôi sẽ dângmọi thứ cho họ. Người nói thêm:

- Những linh hồn này đau khổ chừng nào! Bạn có muốnlàm một cái gì đó cho họ tối nay không? Bạncó muốn chịu đau khổ không?

- Chịu những gì? Có phải những đau khổ Chúa Giêsuđã chịu vào Thứ Sáu Tuần Thánhkhông?

- Không, không phải là đau khổ Chúa Giêsu chịu, nhưnglà đau khổ bạn chịu trong thân xác bạn.

Tôi nói không, bởi vì trừ thứ năm và thứ sáu, ChúaGiêsu không muốn điều này, những đêm khác, Ngài muốn tôi ngủ.Nhưng vì các linh hồn trong Luyện ngục, và đặc biệtlà Mẹ MariaTeresa, thân thương với trái tim của tôi,tôi nói với Người tôi sẵn sàng sẽ chịu đau khổ một giờ.

Page 92: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

Những lời này hài lòng Người, nhưng Người thấyrõ ràng, làm như vậy, tôi đã không vâng lời, do đó,Người để tôi ngủ.

Sáng nay, khi tôi thức dậy, Người vẫn còn bên cạnh tôi,Người ban phước lành cho tôi và ra đi.

Thứ Ba 7 Tháng Tám

Hôm qua Thiên thần Hộ mạng hứa với tôi rằng, vào buổi tốitôi sẽ có thể nói chuyện với Thầy Gabriel. Đêm dài chờđợi đến, tôi bắt đầu buồn ngủ, sau đó một tiếng động đếntrên tôi, đủ để làm tôi sợ. Nhưng khi Chúa Giêsu banơn an ủi, trước hoặc sau, Ngài ban cho tôi ít nhiều đaukhổ. Chúa Giêsu là luôn luôn đáng chúc tụng.

Tuy nhiên,qua cơn kích động, tôi thấy không có ai, tôinghĩ là ma quỷ, tôi cảm thấy như bị bệnh nặng, nhưngnó chỉ kéo dài một thời gian ngắn. Nhanh chóng tôi bìnhtĩnh lại, đột nhiên tôi cảm thấy hoàn toàn tập trung,và sauđó gần như ngay lập tức thường xảy ra, đầu tôi nhưrời ra, và tôi thấy mình với Thầy Gabriel. An ủichừng nào! Vì vâng phục, tôi không được phép hôn áongoa i của Thầy, và tôi hạn chế bản thân mình. [Vâng lờiCha giải tội, khi xảy ra như vậy, Gemma không đượcchạm vào bất kỳ vị kháchnào trên trời tới thăm]. Điềuđầu tiên tôi hỏi anh ấy lý do tại sao đã quá lâumà không đến thăm tôi. Ông trả lời rằng đó là lỗicủa tôi. Tôi chắc chắn bởi vì tôi rất xấu.

Thầy đã nói với tôi biết bao điều tốt đẹp về tu viện,và Thầy nói cách hùng hồn mà dường như với tôi mắtthầy lóng lánh.

- Trong vài tháng,giữa sự mừng vui của hầu như tất cảcác người Công giáo, tu viện mới sẽ được thành lập.

- Thầy vài tháng nghĩa là gì?

Page 93: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

- Tôi đã nói, vẫn còn có 13 tháng sẽ đến. Đó là thờigian vắn.

Sau đó, thầy mỉm cười, quay sang một bên và quỳ xuống,chắp tay và xin:

- Lạy Đức Trinh Nữ, xin nhìn đến trái đất là nơiđang vậnđộng để có tu viện mới. Con xin Mẹ, đến đi, làmcho ơn phúc bởi trời được dồi dào, và tưới gội ơnxuống những người tham gia. Tăng sức mạnh cho họ, tănglòng nhiệt thành.Đó hoàn toàn là ơn của Mẹ ban, Ô,Đức Trinh Nữ.

Thầy nói như thể Đức Mẹ Sầu Bi đứng bên cạnh thầy, tôichẳngthấy gì cả, nhưng nói hăng say như vậy, với các biểuhiện như vậy, thầy làm tôi ngạc nhiên, có vẻ như đầu củaông cũng đã rơi ra.

Bây giờ tôi nói về Cha Germano, nhưng cha giải tộicủa tôi bảo "không", bởi vì…

Tôi cũng nói về tôi là một tội nhân nghèonàn, thầy mỉmcười, luôn luôn là một dấu hiệu tốt. Cuối cùng thầy rời tôi,đầy an ủi. [Gemma luôn luôn xin kháchtrên trời cho việcchuyển đổi một số linh hồn hay điều khác. Cô gọi họlà tội nhân nghèo của tôi.

Thứ Tư 8 tháng8

Bây giờ là buổi sáng. Một lúc sau khi rời khỏi tòa giảitội, một ý nghĩ đến với tôi, nghĩ rằng, cha giải tội củatôi nghĩ tôi quá ít tội, tôi bối rối. Để làm dịu xuống,Thiên thần Hộ mạng đến bên, khi tôi còn ở trong nhà thờ,Người nói to:

- Cho tôi biết, bạn muốn tin ai? cha giải tội hoặc đầucủa bạn? Cha Giải tội có ánh sáng liên tục và hỗ trợ,người rất có khả năng, hoặc tin vào bạn, bạn không có gì,

Page 94: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

không có gì, không có gì trong những điều này?Ồ, kiêu ngạo, bạn muốn trở thành thầy giáo, hướng dẫn viên,và linh hướng của cha linh hướng bạn sao?

Tôi không nghĩ xa hơn, tôi đã ăn năn tội cách trọnrồi đi lên Rước lễ.

Thứ năm 9 Tháng 8

Ngày hôm nay, với ơn Chúa giúp, sau khi đã chịu một trậnchiến với kẻ thù, rất mạnh mẽ, Thiên thần Hộ mạng đến bêntôi, cách rất nghiêm trọng,Người nói:

- Hãy nhớ rằng thất bại trong sự vâng phục bất kỳ thếnào, bạn luôn phạm tội. Tại sao bạn uể oải vâng lời chagiải tội của bạn? Cũng nên nhớ rằng, không có đường tắthơn, thật hơn người biết vâng lời.

Vậy tại sao hôm nay xảy ra những điều này? Đó lálỗi của tôi. Thậm chí, tôi còn tồi tệ hơn, nhưng ChúaGiêsu luôn luôn tỏ ra Người thương xót.

Chao ôi, ghê tởm cho những gì tôi trải nghiệm tốinay! Kể từ sáng sớm, tôi đã cảm thấy rất mệt mỏi,nhưng tất cả là tại sự lười biếng,ý xấu; nhưngtôi vẫn muốn vượt qua với sự giúp đỡ của Thiên Chúa.Thứ năm, và do đó tôi cảm thấy rất lạ, vào tối thứnăm, tôi luôn luôn cảm thấy cách này. Phải, đau khổ, chịu đaukhổ vì người tội lỗi, và đặc biệt là cho các linh hồnnghèokhó trong Luyện ngục, và đặc biệt ... Và tôi biếtlý do tại sao sự lười biếng này rất sớm trong ngày. Cácbuổi tối khác, nó đến khi tôi một vài giờ sau đó. Đólà bởi vì hôm nay Thiên thần Hộ mạng nói với tôi rằngđêm nay Chúa Giêsu muốn tôi phải chịu đau khổ thêm giờ, chínhxác là thêm hai giờ: 9g sẽ bắt đầu, cho các linh hồntrong Luyện Ngục,và không có sự cho phép của chagiải tội của tôi, nhưng thường Người không la

Page 95: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

tôi, thực sự Người muốn, và tôi được tự do làmđiều đó.

Đêm qua, khoảng 9g, tôi bắt đầu cảm thấy hơi bị bệnh,tôi đã nhanhchóngđi ngủ nhưng tôi đã bị đau khổmột lúc. Đầu tôi đau nhức không thể đo lường và bấtcứcử động nào tôi thực hiện đều làm tôi đau nhức khủngkhiếp.Tôi phải chịu đựng hai giờ đồng hồ, như Chúa Giêsumuốn, cho Mẹ MariaTeresa, sau đó đau đớn, tôi thayđồ, và lên giường, và bắt đầu cầu nguyện. Nó rấtđau đớn nhưng có Chúa Giêsu đồng hành, người ta có thể làmbất cứ điều gì!

Thứ Sáu 10 thángtám

Thiên thần hộ mạng của tôi cho biết vào tối hôm trước rằngtôi được phép giữ mão gai trong đầu tôi cho đến 5g 00chiều thứ Sáu, đó là sự thật, bởi vì khoảng thời gian đótôi bắt đầu tập trung bản thân hoàn toàn, tôi ẩn mình trongnhà thờ thánh Phanxicô và ở đó, Chúa Giêsu đến một lầnnữa, tháo gai cho tôi. Tôi ở một mình toàn thời gian.Người tỏ cho tôi biết, Người yêu thương tôichừng nào!Người khuyến khích tôi, và để lại cho tôi trong mộtbiển an ủi.

Nhưng tôi phải nói nhiều lần, đặc biệt vào tối thứ năm,tôi vượt qua nỗi buồn với ý nghĩ tôi đã phạm rất nhiều tộilỗi, tất cả chúngquay lại với tôi: tôi xấu hổ về bảnthân mình, và tôi cảm thấy đau đớn, rất đau đớn. Ngay cảđêm qua, một vài giờ trước đó, xấu hổ này đến trong tôi,nỗi đau này, và tôi tìm thấy một chút bình an quanhững đau khổ Chúa Giêsu gửi cho tôi, Người tỏ chotôi nhiều cách Người yêu thương tôi. Tất cả ở trong đầu,nhưng nếu tôi vâng lời. Chúa Giêsu không cho phép tôibị lừa gạt.

Page 96: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

Tối thứ năm, Ngài đã hứa rằng trong những ngày này, khibà Cecilia đã đi, Ngài sẽ không bỏ tôi màkhông có Thiên thần Hộ mạng của tôi. Đêm qua, Ngườiđã cho tôi Thiên thần, vì thế, Người đã không bỏtôi dù một lúc.

Điều này tôi đã quan sát nhiều lần, và tôi đã khôngnói ngay cả với cha giải tội của tôi, nhưng hôm naytôi nói ra tất cả. Khi tôi ở với người khác, Thiên thầnHộ mạng không bao giờ rời khỏi tôi, tuy nhiên,khi tôiở với cô ấy [Cecilia Giannini], thiên thần ngay lập tứcrời tôi (tôi có ý nói, Người không tỏ mình ra nữa, ngoại trừ việc cho tôi một số cảnh báo), điều tương tựxảy ra ngày hôm nay, Người không bao giờ ở lại bêncạnh tôi trong một phút, nếu tôi phải nói chuyện, để cầunguyện, để làm một cái gì đó, Người cho tôi biết.Ước gì Chúa Giêsu không cho phép tôi bị lừa gạt.

Điều này làm tôi ngạc nhiên,tôi buộc phái hỏi rằng, khi bàCecilia ở với tôi, sao bạn không bao giờ ở xungquanh?

Người trả lời như thế này: Không có người khác hơncô, biết làm thế nào để thế chỗ Người. Hỡi cô gáiđáng thương, Người nói thêm, bạn nhỏ bé quá, bạn luôn cần người dẫn dắt! Đừng sợ, từ bây giờ tôi phải làm điềuđó, nhưng vâng lời, bạn biết, bởi vì tôi có thể dễdàng …

Tôi đã đi xưng tội, tôi nói với cha giải tội của tôi(tôi cũng đã viết cho ông về điều đó), vì vậy ông giảithích những gì tôi không hiểu, bây giờ tôi hiểu cảrồi.

Thứ bảy 11 tháng8

Thứ bảy, tôi sẽ rước lễ. Tôi phải làm gì? Bất cứ điềugì, tôi phải tuân theo. Nếu tôi có thể được một chuyến

Page 97: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

thăm từ Má tôi [Đức Trinh Nữ Maria]. Nhưng không, tôinhớ tội tôi phạm tối hôm qua. Sự thật là sáng nay tôiđã xưng thú ngay lập tức, nhưng than ôi, Đức Trinh Nữkhông tha thứ quá dễ dàng, đặc biệt làvới tôi. Ngườimuốn tôi phải hoàn hảo.

Đó là tối thứ bảy, Trời ơi! Hình phạt thế nào! Đó làhình phạt lớn nhất tôi phải chịu, là tôi không được ĐứcMẹ tới thăm, và đó đúng là xung quanhthứ Bảy tôi luônluôn rơi vào nhiều thiếu sót.

Chúa nhật 12 Tháng 8

Chúa nhật đã đến. Những gì thờ ơ, những gì khôkhan! Tuy nhiên,tôi không muốn từ bỏ lời cầu nguyệnthông thường của tôi.

Thứ tư 15 tháng8, Lễ kính Đức Mẹ Lên Trời

Tôi vẫn còn trong trạng thái khô và sự vắng mặt của ChúaGiêsu cho đến ngày hôm nay, thứ Tư. Từ ngày thứ Sáu, tôiđã không nghe nói gì. Cha giải tội của tôi bảo đảmđây là một sự trừng phạt tội lỗi của tôi, hoặc để xemtôi có thể ở lại mà không có Chúa Giêsu, và kíchthích tôi yêu Người hơn. Tôi đã ở cô đơn trong suốtthời gian, nghĩa là không có Chúa Giêsu. Thiên thần Hộmạng tôi đã không lìa xa tôi một giây, nhưng, làm saolại nhiều thiếu sót, bao nhiêu lỗi ngay cả trong sự hiện diệncủa Người ! Lạy Chúa,xin thương xót con! Tôi luônluôn đi Rước Chúa,nhưng như Ngài không còn ở đónữa. Chúa Giêsu muốn để tôi một mình ngay cả ngày hôm naynhư một ngày lễ tuyệt vời? Tôi được Rước lễ với sự an ủinhiều hơn nữa, nhưng mà không cảm thấy Chúa Giêsu.Tôi đã cầu nguyện rất nhiều những ngày này, bởi vì tôimuốn có một ân sủng từ Chúa Giêsu.

Hôm nay Mẹ MariaTeresa đi lên thiên đường, tôi hyvọng như vậy. Nhưng làm thế nào tôi sẽ biết? Tôi

Page 98: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

không thể tập trung bản thân mình, trừ khi tôi đang ởmột nơi an toàn. Hôm nay Thiên thần Hộ mạng của tôi sẽđứng bảo vệ tại cửa nhà tôi.

Ở đây lúc 9:15 ngày trọng đại này. Tôi cảm thấy sự tậptrung bên trong thông thường, tôi xin Thiên thần Hộ mạng đứngbảo vệ để không ai nhìn thấy tôi, tôi trốn trong mộtcăn phòng các nữ tu.Ô, sau khi được sung sướngtrú ẩn, không bao lâu (ailần đọc chỗ này không nên tin, bởi vì tôi rất cóthể bị lừa dối, xin Chúa Giêsu đừng bao giờ cho phép một điều như vậy. Tôi làm thế vì vâng lời, và bắt buộc mìnhviết ra với sự rất ghê tởm).

Lúc đó khoảng 9g30, tôi đang đọc sách, tôi bất ngờ bịchấn động bởi một bàn tay đènhẹ trên vai trái tôi. Tôi quaylại, sợ hãi, tôi sợ và cố gắng kêu lên, nhưng tôi bịgiữ lại. Tôi quay lại và thấy một người mặc áo trắng, tôinhận ra đó là một phụ nữ, tôi nhìn và thấy cô tỏra trấn an tôi, không có gì phải sợ. Sau môt lúc,cô nói:

Gemma, bạn có biết tôi không?

- Không, đó là sự thật.

- Tôi là Mẹ MariaTeresa Chúa Hài đồng. Tôi cảm ơn bạnrất nhiều,rất nhiều vì đã rất quan tâm tới tôi, bởi vìtôi sẽ sớm đạt được hạnh phúc đời đời.

Tất cả điều này đã xảy ra trong khi tôi đã tỉnh táovà nhận thức đầy đủ bản thân mình.Sau đó, cô nói thêm: Tiếp tục như thế, vì tôi vẫn cònmột vài ngày đau khổ . Khi nói rcô vuốt ve tôi, rồira đi.

Vẻ mặt của cô, tôi phải nói, lcảm hứng tin tưởng nhiều nơitôi. Từ lúc đó, tôi tăng gấp đôi lời cầu nguyện cholinh hồn cô, để cô sớm đạt được mục tiêu của mình,

Page 99: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

nhưng lời cầu nguyện của tôi quá yếu, tôi muốn làmthế nào cứu các linh hồn trong luyện ngục bằng lời cầunguyện có sức mạnh như của các thánh.

Từ lúc đó, tôi phải chịu đựng đau khổ liên tục bởi vìcho đến khoảng 11g, tôi không thể ở một mình. Tôi cảmthấy bên trong tôi một sự tập trung có ý nghĩa nào đó,một mong muốn đi và cầu nguyện, nhưng làm thế nàođể làm điều đó? Tôi không thể. Bao nhiêu lần tôi đãmong ước! Cuối cùng tôi đã được phép mong muốn lâu dài. Tôiđã đến với Má Maria, dù chỉ có ít phút nhưngrất quý giá!

Bởi vì thái độ xấu của tôi, Chúa Giêsu đã không chophép Đức Mẹ Đồng Trinh đến như Người đã luôn luôn đãlàm, Người mỉm cười, nhưng thay vào đó Người rất buồn(và tôi là nguyên nhân). Người trách tôi một chútnhưng vui vì một điều (mà tôi nghĩ rằng tốt hơnkhông nên nói), và điều này cũng đã an ủi Chúa Giêsu tuyệt vời . Và đúng ra là để thưởng cho tôi, vàvì điều này mà Má đã đến, nhưng như tôi đã nói, trongmột tâm trạng nghiêm chỉnh,Má nói vài lời rằng, "Hỡi con, sáng nay khi Má lên Thiên đàng, Má sẽ đem trái tim conđi với Má".

Tronglúc đó, tôi cảm thấy như Mẹ tiến đến ... lấy tráitim tôi, vầm nó trong tay Mẹ , và nói với tôi:

- Đừng sợ, hãy ngoan. Mẹ sẽ giữ trái tim con mãimãi với Mẹ, luôn luôn trong tay Mẹ.

Mẹ chúc lành cho tôi rồi vội vã ra đi, trong khi đó,Mẹ nói những lời sau đây:

- Con đã cho Mẹ trái tim con, nhưng Chúa Giêsu còn muốnmột cái khác.

- Người muốn gì?

Page 100: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

- Người muốn Ý chí của con, Mẹ trả lời, và đi mất.

Tôi thấy mình trên mặt đất, nhưng tôi biết chính xác khiđiều đó xảy ra, đó là khi Mẹ bắt đầu đến với tôivà lấy trái tim tôi.

Mặc dù những điều này gây cảm giác lo sợ cho tôikhi xuất hiện lúc đầu tiên, và vẫn còn khi kết thúc, tôivẫn luôn luôn được an ủi vô hạn.

Thứ Năm 16 Tháng Tám

Hôm nay thứ Năm. Sự ghê sợ thông thường ập xuốngtrên tôi, sợ mất linh hồn, số lượng tội lỗi và tầm cỡcủa nó, tất cả mở ra trước mặt tôi. Điều đó kích động trong tâm trí! Trongnhững giây phút này, Thiên thần Hộ mạngnói vào tai tôi: Nhưng lòng thương xót của Thiên Chúa làvô hạn. Tôi bình tĩnh lại.

Sáng sớm, cơn đau trong đầu tôi khởi sự, nó kéo tớikhoảng 10:00. Khi tôi ở một mình tôi đã nằm trêngiường, tôi bị một số đau đớn, nhưng Chúa Giêsukhông lâu đã xuất hiện, cho tôi thấy rằng Người cũng phảichịu đau khổ rất nhiều.Tôi nhắc nhở Người nhớ nhữngtội nhân, mà Người đã thúc giục tôi dâng lên Cha Hằnghữu những đau khổ nhỏ bé của tôi để cầu thay chohọ.

Trongkhi tôi ở với Chúa Giêsu và chịu đau khổ, và Ngàicũng phải chịu đau khổ nữa, có một ao ước mạnh mẽ, hầunhư không thể chốnglại. Chúa Giêsu nhận ra điều này, vàhỏi tôi:

- Con muốn Cha làm gì?

Và tôi ngay lập tức thưa:

- Lạy Chúa Giêsu, xin thương xót, xin bớt hình khổ choMẹ MariaTeresa.

Page 101: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

- Cha đã làm nhẹ rồi, con muốn gì nữa?

Nghe thế, tôi thêm can đảm , thưa:

- Giêsu, xin cứu bà, cứu bà.. Chúa Giêsu trả lời thế này:

- Vào ngày thứ ba sau lễ Đức Mẹ hồn xác lên trời, Mẹsẽ cứu bà ta khỏi luyện ngục, và Cha sẽ đưa bàấy về Thiên Đàng với Cha.

Những lời này đem cho tôi một niềm vui quá đỗi, tôikhông biết bày tỏ thế nào.Chúa Giêsu đã nói một số những điều khác. Tôi cũng hỏi:sao sau khi rước lễ, Chúa không cho phép tôi nếm êmngọt của thiên đường. Chúa trả lời ngay: Con không xứng đáng,nhưng Người hứa sáng hôm sau Chúa sẽ cho.

Làm sao tôi có thể vượt qua thời gian cho đến buổi sáng?Đó là sự thật, chỉ một vài giờ nữa, nhưng đối vớitôi, coi như nhiều năm, tôi không nhắm mắt để ngủ được,tôi bị thiêu đốt trong lòng, tôi muốn buổi sáng đến ngay lậptức, tắt rằng, đêm đó đối với tôi có vẻ dài như mãimãi (forever), nhưng cuối cùng buổi sáng đã đến.

Thứ sáu 17 tháng8

Chúa Giêsu, ngay sau khi Người ngự trên lưỡi của tôi(nguyên nhân thường gây rarất nhiều tội lỗi), Người chotôi cảm thấy Người ngay lập tức. Tôi đã không còn trongbản thân mình, nhưng Chúa Giêsu ở trong tôi, Ngài xuốngngực của tôi. (Tôi nói ngực, bởi vì tôi không còn tráitim, tôi đã dâng tim cho Mẹ Chúa Giêsu rồi). Hạnh phúc ngậptràn, tôi sống với Chúa Giêsu! Làm thế nào tôi có thểtrảlại tình cảm của Người ? Lấy lời nào để thụ tạonghèohèn này bày tỏ tình yêu của Ngài?Tuy nhiên,Ngài đãđoái thương ngự đê n. Đó thực sự là không có thể,phải, thực là không thể không yêu mến Chúa Giêsu.Bao nhiêu lần Người hỏi tôi:

Page 102: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

- Có yêu mến Ngài không? Có thực yêu mến Ngài không?.

- Chúa Giêsu của con ơi, Chúa vẫn còn nghi ngờ sao?

Vì vậy, Ngài liên kết chặt chẽ với tôi hơn bao giờ hết,nói chuyện với tôi, nói rằng Ngài muốn tôi phải hoàn hảo,rằng Ngài cũng yêu tôi rất nhiều và tôi cần phải đáp lại.

Thiên Chúa của tôi, làm thế nào tôi có thể làm cho bảnthân mình xứng đáng với rất nhiều ơn dường ấy? Nơi tôikhông thể với tới, hỡi Thiên thần Hộ mạng yêu quý sẽthế chỗ tôi. Nguyện xin Thiên Chúa không bao giờ đểtôi lừa dối bản thân mình hoặc ai khác.

Tôi đã dành suốt ngày còn lại để kết hợp với ChúaGiêsu, tôi đau khổ một chút nhưng không ai nhìn thấynỗi khổ của tôi, chỉ đôi khi bật ra lời than thở,nhưng Chúaơi, nó thật sự là không cố ý.

Hôm nay, rất ít, thực sự không có, để tập trung bảnthân: tâm trí của tôi ở với Chúa Giêsu, tinh thần cũngnhư thể xác. Hôm nay Chúa Giêsu đã tỏ mình trìu mếnchừng nào? Nhưng làm thế nào Người đau khổ! Tôilàm những gì tôi có thể làm để giảm bớt nỗi đauđớn, và tôi sẽ làm nhiều hơn, nếu tôi có phép. Hôm nay, Người đến gần, dỡ bỏ mão gai trên đầu tôi, và sauđó, không thấy Người đội trên đầu Người như đãquen, Người giữ nó trong tay của Người, tất cả cácvết thương của Người đã mở ra, nhưng chúngkhôngchảy máu như bình thường. Chúng rất đẹp.

Người thường ban phước trước khi rời khỏi, và trongthực tế, Ngài giơ tay phải của Người, từ bàn tay đó,tôi nhìn thấy một tia sáng phát ra, mạnh hơn rất nhiều sovới một ngọn đèn. Người giữ bàn tay giơ lên, tôi cốxem bên trong,nhưng không thấy rõ.

Ôi! nếu có thể, tôi muốn làm cho mọi người biết và thấyChúa Giêsu của tôi đẹp như thế nào. Người ban phước

Page 103: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

lành cho tôi với cùng một bàn tay Người đã giơ lên,rồi Người ra đi. Sau khi xảy ra điều này, tôi muốnbiết ý nghĩa của ánh sáng chiếu từ những vết thươngcủa Người, đặc biệt từ tay phải Người, bàn tayNgười ban phước cho tôi. Thiên thần Hộ mạng nói với tôi:

- Bạn ơi, khi Chúa Giêsu ban phước lành cho bạn, baonhiêu ơn sủng dồi dào đã ban xuống trên bạn đó.

Bây giờ khi tôi đang viết những dòng này, Người đếngặp tôi và nói:

- Tôi mong bạn luôn vâng lời trong tất cả mọi sự. Trìnhbày tất cả cho cha giải tội của bạn, nói cho ngàiđừng thờ ơ với bạn, nhưng giữ kín đáo cho bạn.Và sau đó Người nói thêm:

- Nói với ngài rằng, Chúa Giêsu muốn ngài quan tâm nhiều hơnnữa về bạn, rằng ngài cho bạn nhiều suy nghĩ hơn, bởivì, nếu không bạn quá thiếu kinh nghiệm.

Người lặp đi lặp lại những điều này ngay cả saukhi tôi đã viết, Người nói nhiều lần, khi tôi còn tỉnhtáo, và tôi cảm thấy như nếu tôi thực sự thấy ngài vànghe Người nói chuyện.

Ô Chúa Giêsu, ước gì thánh ý Chúa luôn luôn được thựchiện.

Nhưng tôi đau khổ chừng nào khi có bổn phận phảiviết ra một số điều. Những ghê tởm, tôi cảm thấy ban đầu,thay vì giảm bớt nó lại tăng lên ghê gớm, và tôi phảichịu đựng nỗi thống khổ như chê t. Biết bao lần, ngày hôm naytôi đã cố gắng để tìm và đốt đi tất cả các bàiviết của tôi. Và sau đó? Bạn có thể có, Ô Thiên Chúacủa tôi, Chúa muốn con viết về những điều bí ẩn, Chúacho con biết về lòng tốt của Chúa , để luôn luôn giữcho tôi thấp hèn và khiêm hạ của con? Nếu Chúa

Page 104: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

muốn, lạy Chúa Giêsu, tôi đã sẵn sàng để làm choý Chúa được biết đến. Nhưng những bài viết này, nócó lợi ích gì? Để Chúa được vinh quanghơn, Chúa Giêsu,hoặc để làm cho tôi rơi vào tội lỗi nhiều hơn và nhiềuhơn nữa? Chúa muốn con làm như vậy, và tôi đã làm. Chúanghĩ về nó. Trongcác vết thương cạnh sườn thánh Chúa, con giấuđi mọi lời của con.

Thứ Bảy-Chúa nhật, thángtám 18-19

Trongkhi Rước lễ sáng nay, Chúa Giêsu cho tôi biết rằng tốinay, lúc nửa đêm Mẹ MariaTeresa sẽ bay lên thiênđường. Không có gì khác bây giờ.

Chúa Giêsu đã hứa cho tôi một dấu hiệu. Nửa đêm đã đến,không có gì, bây giờ là 1 giờ sáng, vẫn không cógì, tới 1g30, tôi nhìn như Đức Trinh Nữ sẽ đến để chotôi tin tức, giờ sắp đến.

Sau một thời gian ngắn, tôi nghĩ rằng tôi đã nhìn thấy rằngMẹ Têrêsa đang tới, bà mặc áo Dòng như Dòng ThươngKhó, có Thiên thần Hộ mạng của bà đi kèm, và ChúaGiêsu. Bà đã thay đối làm sao, kể từ khi tôi thấybà lần thứ nhất. Tươi cười, bà đến gần tôi và nói rằngbà thực sự hạnh phúc và đã sắp được tận hưởng ChúaGiêsutrong cõi đời đời, bà cảm ơn tôi một lần nữa và nóithêm:

- Nói với Mẹ Giuseppa rằng tôi hạnh phúc để Mẹ dễchịu.

Mẹ làm dấu hiệu mấy lần với bàn tay mình để nói lờitạm biệt, và cùng với Chúa Giêsu và thiên thần hộ mệnh củamình, Mẹ đã bay lên thiên đường khoảng 2g30 sáng. Đêmđó tôi bị đau khổ rất nhiều,bởi vì tôi cũng muốn lênthiên đàng, nhưng không ai nghĩ đem tôi đi.

Sự Mongmuốn Chúa Giêsu đã nuôi dưỡng trong tôi quá lâu,cuối cùng đã hài lòng, Mẹ Teresa nay ở trên trời,

Page 105: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

nhưng ngay cả từ trời, Mẹ hứa sẽ trở lại để thấy tôi.

Phần 4

Thứ Hai 20 Tháng Tám, 1900

Ngày hôm qua, tôi phải nói chuyện với thiên thần hộ mệnhcủa tôi một lần nữa, Người trách cứ tôi nhất là lười biếngcầu nguyện, Người nhắc tôi nhớ đến nhiều điều khác: tấtcả về mắt, Người đe dọa tôi cách nghiêm thẳng.Đêmqua trong nhà thờ, Người nhắc nhở tôi một lần nữanhững gì Người đã nói ngày hôm đó, nói với tôi,tôi phải kể vào với Chúa Giêsu. Cuối cùng, trước khi đingủ, tôi xin Người ban phước lành vì Người đã cảnhbáo tôi hôm nay, ngày 20 tháng 8, Chúa Giêsu muốn tôi phảitrải qua một cuộc tấn công từ con quỷ, bởi vì trong nhiều ngày qua, tôi đã bất cẩn trong lời cầu nguyện. Ngườicảnh báo tôi rằng quỷ sẽ làm mọi nỗ lực để ngăn chặntôi cầu nguyện, đặc biệt trong tâm trí suốt ngày hôm nay,và Người cũng bỏ không thăm tôi (có nghĩa là Thiênthần Hộ mạng thăm), chỉ thăm hôm nay.

Tôi đi rước lễ, nhưng ai biết xảy ra tình trạng thếnào? Quá chia trí, từ tối hôm qua. Một giấc mơ xấu, màtôi nhận là việc của ma quỷ.

Ôi Chúa ơi, thời điểm của cuộc tấn công đã đến, nó rấtmạnh mẽ, thậm chí khủng khiếp.Không có dấu thánh giá,không có Áo Đức Bà là đủ để ngăn chặn sự cámdỗ xấu xí nhất người ta có thể tưởng tượng, rất kinhhoàngđến nỗi tôi phải nhắm mắt lại, không mở ra chođến khi tôi được hoàn toàn giải phóng.

Ôi Chúa, con có tội không, tôi nợ Chúa . Cám ơnChúa . Phải nói gì trong những khoảnh khắc ấy? Tìm kiếmChúa Giêsu mà không thấy Người là một việc đền tộicòn lớn hơn sự cám dỗ. Những gì tôi cảm thấy chỉ

Page 106: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

có Chúa Giêsu biết, Chúa theo dõi cách bí mật và được hàilòng. Khi cơn cám dỗ lên cực mạnh,tôi kêu gào van nàiĐức Chúa Cha: Lạy Cha hằng hữu, vì Máu thánh Chúa Giêsu ,xin cứu giúp con.

Tôi không biết những gì đã xảy ra, quỉ khôngtốt gì, nó đã xô tôi một cái mạnh làm tôi bắn rakhỏi giường, đập đầu tôi xuống sàn nhà với một sứclớn như vậy nên tôi cảm thấy đau buốt, tôi bất tỉnh vànằm xoài trên mặt đất một thời gian dài trước khi lấy lạiý thức.

Chúc tụng Chúa Giêsu, hôm nay mọi thứ xảy ra cách tốtnhất, như Ngài muốn. Phần còn lại trong ngày thật tuyệt vời. Buổitối, như xảy ra nhiều lần, tất cả các tội lỗi nghiêmtrọng hiện đến tâm trí, nhưng với tầm cỡ như vậy màtôi nỗ lực tuyệt vời không khóc thành tiếng: Tôi cảm thấynỗi đau hơn tôi đã từng trải qua trước. Số lượng tội lỗicủa tôi vượt quá ngàn lần tuổi tôi và năng lực của tôi, nhưng điều an ủi tôi là tôi đã phải chịu đựng sựđau đớn vì tội lỗi của tôi, vì vậy mà tôi muốn nỗiđau này sẽ không bao giờ bị hủy bỏ khỏi tâm trícủa tôi và không bao giờ được giảm bớt. Chúa ơi! Ác ýcon đã đạt tới điểm nào!

Tối nay, nói thật, tôi đã chờ đợi Chúa Giêsu- khôngcó cách nào! Không ai hiện ra, chỉ có thiên thần hộmệnh của tôi không ngừng dõi theo tôi, để chỉ bảovà cho tôi lời khuyên khôn ngoan. Nhiềulần trong ngày,Người tỏ mình cho tôi và nói chuyện với tôi. Hôm quaNgười đã đến với tôi khi tôi ăn, nhưng Ngườiđã không thúc tôi như những người khác. Sau khi ăn, tôithấy không khỏe, Người đã mang cho tôi một tách càphê thơm, uống xong, tôi đã khỏi ngay, sau đó Người đãcho tôi nghỉ ngơi một chút. Rất nhiều lần tôi nói vớiNgười, xin Chúa Giêsu cho phép ở lại với tôi suốt đêm,Người đi hỏi và trở lại ở với tôi đến sáng, nếuChúa Giêsu đồng ý.

Page 107: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

Thứ Ba 21 tháng8

Có lẽ tôi sai, nhưng hôm nay tôi chờ một chuyếnthăm ngắn nơi Thầy Gabriel và nếu điều này là đúng, tôicó rất nhiều điều để nói chuyện với Thầy. Chúa Giêsu, soisáng, không phải tôi, nhưng cho cha Germano và chocha giải tội của tôi.

Thứ tư 22 Tháng Tám

Hôm qua Thiên thần Hộ mạng báo cho tôi rằng, trong ngày, ChúaGiêsu sẽ đến, Thiên thần la vào mặt tôi, nói tôi là tựphụ, nhưng sau đó chúngtôi sửa soạn nhanh chóng. Tôikhông nghĩ xa về chuyến viếng thăm của Chúa Giêsu bởivì tôi không tin điều đó, nhưng khi sẵn sàng cầunguyện buổi tối, tôi cảm thấy trong kết hiệp với ChúaGiêsu, Người đến gần tôi cách êm dịu, nói rằng:

- Gemma, con không muốn Cha nữa sao?

- Ôi lạy Chúa,Thiên Chúa của con, Cha nói thế nghĩa là sao?Con không tìm kiếm Chúa? Con mong muốn Chúa khắpnơi, con muốn Chúa, con tìm Chúa luôn luôn, con khao khátmột mình Chúa.

Sau đó, ngay lập tức, tâm trí tôi có điều hỏi Chúa:

- Nhưng lạy Chúa,Chúa đến với con tối nay, vậy đêm maiChúa không đến sao?

Người hứa với tôi rằng Ngài sẽ đến.

Nhưng cha giải tội của tôi đã nói với tôi rằng, lươngtâm của tôi sẽ chịu trách nhiệm, nếu tôi chịu đau khổ,sau đó không khỏe. Nếu tôi khỏe, tôi có thể chịu khổvào giờ thông thường với Chúa Giêsu. Nếu không, cứđể Chúa Giêsu đến, nhưng không làm cho tôi khổ. Tôi cóthể ở lại với Chúa,và thông cảm với Người, tham gia với

Page 108: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

Người nỗi buồn như chê t Người phải chịu đựng trong Vườn Cây Dầu. Dù sao, tôi sẽ vâng lời.

Chúa Giêsu cũng đã nói chuyện với tôi, không phải tôinói trước về linh hồn thánh thiện của bà Giuseppina Imperiali.Bà thân thương với tôi biết bao! Chúa Giêsu lặp đi lặplại. "Này, bà ta chịu biết bao đau khổ, không một chútnghỉ ngơi. Ước gì bà được hạnh phúc! Người để lại chotôi với một cảm giác an ủi không thể tả như thườnglệ.

Ân sủng của Chúa Giêsu và Lòng Thương xót của Ngườithì vô hạn. Thiên thần Hộ mạng của tôi không rời tôidầu một lúc. Hôm qua tôi nhìn thấy nhiều thiên thần, Thiên thầnHộ mạng của tôi, của người khác. Những điều này tôikhông cần ghi ở đây cách chi tiết. Nếu vâng lời, tôi sẵnsàng, nhưng lúc này...thế là đủ...Nếu cần thiết, tôi sẽ nhớlại.

Thứ Năm 23 tháng8

Buổi tối đến với cái lạnh thông thường, ghê sợ thôngthường tấn công, mệt mỏi muốn thắng con người tôi, nhưngvới một chút nỗ lực, tôi không bao giờ muốn bỏ bênhiệm vụ của tôi.

Đêm nay Chúa Giêsu đặt mũ gai trên đầu tôi vào khoảng10g00, sau khi tôi đã tậptrung một thời gian ngắn. Đau khổcủa tôi, không sánh bằng đau khổ quá nặng của Chúa,ngaycả khi mọi cái răng làm tôi đau, bất kỳ chuyển độngnào cũng làm đau nhói, tôi nghĩ rằng tôi không thể chiụnổi, nhưng tôi đã chịu, và mọi sự diễn ra tốt đẹp.

Tôi đã dâng những việc đền tội nhỏ này cho kẻ tộilỗi và đặc biệt cho linh hồn nghèo nàn của tôi. Tôi cầuxin Chúa sớm trở lại. Khi Người sắp rời đi, một cuộc thi nổi lên giữa tôi và Chúa Giêsu, ai giữa hai tasẽ là người đầu tiên đến thăm (tôi đã đi đầu tiên, có

Page 109: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

nghĩa là Rước lễ) và cùng nhau chúngta đồng ý rằng, tôi sẽđến với Ngài và Ngài sẽ đến với tôi. Người hứa vớitôi về Thiên thần Hộ mạng thánh thiện của tôi, và Ngài rờitôi.

Thứ sáu 24 Tháng Tám

Sau đó, Chúa Giêsu trở lại rất sớm để lấy lại mũ gaicủa Người. Người nói rằng tôi đã làm được rất nhiều,và kể từ khi tôi không muốn, bởi vì tôi đãkhông giữ một số giờ bình thường, Ngài trả lời rằngtôi vẫn còn ít, và thế là đủ. Tôi chịu đau khổ liêntục trong vài giờ, Chúa Giêsu vuốt ve tôi nhiều.Lúc chúngtôithảo luậ, tôi xin Người soi sáng cho cha giải tội củatôi, vào lúc đó, thiên thần hộ mệnh của tôi đã nói bahoa với Chúa Giêsu.

Buổi sáng hôm trước,Thiên thần Hộ mạng đã nói với tôi chaGermano đã được soi sáng như thế nào, và Thiên thần quantâm cho tôi như thế nào. Tôi đã đề cập điều này vớiChúa Giêsu cách tự nhiên,và Chúa Giêsu đã không biết rằngthiên thần hộ mệnh của tôi đã nói với tôi điều này,Người đã tỏ ra khuôn mặt nghiêm trọng và nóivới tôi Người không muốn thiên thần hộ mệnh của tôinói ba hoa về Người.

Trongkhi Người đã nói theo cách này, thay vì nói nênlời, như đã xảy ra khi Chúa Giêsu trở nên nghiêm nghị,tôi đã tỏ ra thân mật nhiều hơn với Người, và tôi hỏi:Chúa Giêsu ơi, có thể bạn không ... Tôi giữ im lặng,suy nghĩ để làm cho bản thân mình hiểu mà không cầnnói thêm, và Chúa Giêsu đã hiểu ngay, trả lời:

- Hỡi con, đừng đau buồn, chúngta sẽ dùng Cha Germano. Concó hiểu không?

- Dạ.

Cuối cùng, Người lặp đi lặp lại những lời này:

Page 110: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

- Đừng sợ, bởi vì chúngta sẽ sớm dùng cha ấy.Người giơ tay tạm biệt và biến mất.

Tuy nhiên sau đó, tôi đã đi nhà thờ để lãnh phướclành như bình thường, nhưng tôi cảm thấy mệt mỏi, thực tế,tôi thực sự là, nhưng không phải là, như tôi đãnói nhiều lần, thật sự mệt mỏi, nó là sự lười biếng,thiếuham muốn để cầu nguyện. Thiên thần hộ mệnh của tôi thìthầm vào tai tôi rằng, tôi nên cầu nguyện ngay cả khingồi.Lúc đầu, tôi không thể làm thế, nhưng Người nhấnmạnh lần thứ hai, vì vậy, tôi vâng lời, tôi vẫn ngồi. Chắcchắn, tôi hài lòng về điều này, từ khi tôi không thể quì.

Đêm qua Người cũng đã làm tôi hiểu rằng khi Chúa Giêsuthan phiền về tôi bởi vì tôi không suy gẫm, Ngườikhông có ý nói vào thứ 5 và Thứ 6, Ngườicó ý nói các ngày khác trong tuần; đúng vậy, vì hai ngàytrên,tôi không bao giờ quên. Tôi hứa sẽ tận tâm hơn,và Người bảo tôi đi ngủ, tôi đã mệt mỏi và tôiđã ngủ. Tôi xin Người ở lại với tôi nhưngNgười không hứa, thực tế, Người đã không ởlại.

Thế rồi, tôi nói với Người, chạy đến với Chúa Giêsu vànài xin Người, bởi vì buổi tối ngày mai tôi phải đixưng tội và tôi cần phải thấy Người, Người trả lời ngay:

- Thầy Gabriel nên đến.

Page 111: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

- Cũng đuợc. Hoặc Chúa Giêsu, hoặc Thầy Gabriel, tôi cầnmột chuyến viếng thăm, xin Chúa ban cho tôi ân sủngnày, tôi cần nó.

- Bạn có thể cho tôi biết?

- Xin bạn đến với Chúa Giêsu và nói cho Người mọi thứvà sau đó trở về và cho tôi biết. Người gậtđầu.

Người đã nói với tôi một vài phút trước đây về AnhGabriel, như mọi khi, thậm chí chỉ cần nghe về anh ấylàm tôi rất hạnh phúc, vì vậy tôi không thể khôngthốt lên: Thầy Gabriel, tôi đã chờ đợi Thầy lâu rồi, tôimong anh ta!

Thế đó, bởi vì bạn mong muốn thiết tha như thế, Chúa Giêsukhông muốn đáp ứng bạn đâu. Rồi Người cười, Ngườibảo tôi rằng khi Đức Giêsu đến, không nên để choNgười biết rằng tôi đã mong muốn nhìn Thầy Gabriel, nhưthế, Chúa Giêsu sẽ ban phép cách dễ dàng.

Tôi nhận ra rằng Người đang đùa, bởi vì tôi biếtkhông có gì có thể giấu được Chúa Giêsu.

- Hãy tỏ ra lãnh đạm, Người lặp đi lặp lại, bạn sẽthấy Chúa Giêsu sẽ cho thầy đến thường xuyênhơn.

- Tôi không thể làm điều đó. Tôi sẽ chỉ vẽ cho bạn,bạn phải nói chuyện như thế này với Chúa Giêsu:Nếu anh ta đến, bắt phạt, nếu không, thì cũng vậythôi. Và sau câu nói này, Người cười vang.

Vì vậy, tôi cũng lặp đi lặp lại như thế, nhưng tôihiểu rằng Người vui đùa. Người ra lệnh cho tôi ngủ, nóirằng, tôi phải ở lại một mình đêm đó, bởi vì nếuNgười ở lại, tôi sẽ không bao giờ ngủ, và Ngườirời đi.

Page 112: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

Thật vậy, khi Người ở lại tôi không ngủ: Ngườidạy tôi rất nhiều điều về Thiên Đàng và đêm trôi qua rấtnhanh, rất nhanh. Nhưng đêm hôm qua đã khôngnhư thế: Người bỏ tôi một mình, và tôi ngủ, mặc dùtôi đã thức tỉnh nhiều lần và ngay lập tức Người nói:Ngủ đi, nếu không tôi sẽ đi thật.

Tôi nghe ngoài trời sấm nổ ầm ầm rất lớn, tôi sợ, dođó, Người đã đến và tôi có thểnhìn thấy, Người banphước lành cho tôi một lần nữa và tôi đã ngủ.

Thứ Bảy 25 Tháng Tám

Trongkhi rước lễ sáng nay tôi không có sự an ủi,tôi đã làm tất cả cách lạnh lùng. Hãy để cho thánh ýChúa được thực hiện. Điều gì sẽ xảy ra ngày hôm nay? ChúaGiêsu không đến, thậm chí tôi không cảm thấy Ngườiở gần đó. Tôi đi ngủ và tôi thấy Thiên thần Hộ mạngđến gần, người mà tôi nhận là của tôi, nhưng tôi đã cóchút sợ hãi và lo âu trong nội tâm.

Rất nhiều lần nỗi sợ hãi tấn công tôi khi tôi nhìn thấymột người nào đó xuất hiện, nhưng từ từ rồi kết thúctrong an ủi. Hôm qua, thay vào đó, sự lo lắng của tôiđã tăng lên, nếu có ai đó chạm vào tôi, tôi run lên,một cái gì đó không bao giờ xảy ra với tôi khithật sự đó là thiên thần thân yêu của tôi. Tắt rằng, tôi không chắc chắn như thế, khi Người hỏi tôi:

- Khi nào bạn đi xưng tội?

- Tối nay,

- Tại sao? Tại sao bạn đi thường xuyênnhư vậy? Bạnkhông biết rằng cha giải tội của bạn là một kẻlừa đảo sao?

Sau đó, tôi hiểu những gì đã xảy ra ở đây, vàtôi làm dấu Thánh giá mấy lần. Nó đánh tôi rất đau,

Page 113: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

làm tôi té xỉu. Thiên thần của tôi không bao giờ nóivới tôi theo cách này.

Cơn chiến đấu này kéo dài một thời gian dài, và tôi hứarằng dù sao, tôi cũng sẽ đi xưng tội, thực vậy, tôi đã đi.Tôi kêu gọi Chúa Giêsu, và Má Maria, nhưng sao đây! Không một ai đến. Sau một lúc, thiên thần hộ mệnhthật của tôi đã xuất hiện, buộc tôi phải thú nhận từng chitiết và Người quy định hai điều để nói với cha giảitội của tôi.

Đau buồn và sợ hãi kẻ thù đã biến mất một cách nhanhchóngvà tôi bình tĩnh lại đến khi đi xưng tội, tôikhông muốn đi vì bất cứ điều gì. Với cố gắng, tôiđã đi, nhưng tôi đã nói rất, rất ít. Nhưng tôi muốnnói ra tất cả, vì vậy tôi sẽ viết.

Đêm qua mẹ yêu quý của tôi đến, nhưng chuyến thămcủa Mẹ quá ngắn; tuy nhiên, an ủi tôi rất nhiều.Tôi cầuxin Mẹ rất nhiều để xin Mẹ đưa tôi về Thiên Đàng.Tôi cũng cầu nguyện cho các chuyện khác nữa. Ngườicười thế nào khi tôi liên tục gọi Người là Má củamình!Má đã đến gần, vuốt ve tôi và lại thiên thần hộmạng với tôi, Người tươi cười và vui vẻ vẫn còn chođến buổi sáng.

Chúa Nhật 26 Tháng Tám

Trongbuổi sáng, sau khi tôi rời phòng tôi, Người cũngra đi. Tôi Rước Lễ mà không biết bất cứ điều gì vềChúa Giêsu, buổi sáng tôi cảm thấy mong muốn mạnh mẽ đểkhóc mà tôi đã phải che giấu bản thân mình ra khỏi tầmnhìn của người khác để họ không nhận thấy. Linh hồn tôicảm thấy khó chịu và tôi không biết dựa vào đâu. Chúa ơi,làm sao tôi có thể tả được! Nhưng đó là điều tốtnhất, bởi vì nếu cuốn vở ghi này rơi vào tay ai, họsẽ thấy tôi không có gì khác hơn là một người xấu,không vâng lời.

Page 114: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

Hôm qua, trong khi ăn, tôi ngước mắt lên và thấy thiênthần hộ mệnh của tôi nhìn tôi với một biểu hiện nghiêmtrọng Tôi sợ hãi, Người không nói gì. Sau đó, khitôi đi ngủ một lúc, Chúa ơi,! Người truyền lệnh chotôi nhìn vào mặt, tôi nhìn và sau đó gần như ngay lậptức hạ thấp cái nhìn của tôi, nhưng Người nhấn mạnhvà nói: Bạn không xấu hổ khi phạm tội trong sự hiệndiện của tôi sao? Bạn chắc chắn xấu hổ sau khi bạn đãphạm! Người nhấn mạnh tôi nhìn Người , hơn nửagiờ, Người đã bắt tôi nhìn vào mặt khi Người hiệndiện, Người đã nhìn tôi rất nghiêm khắc.

Tôi đã không làm gì mà chỉ khóc. Tôi phó mình choChúa và Mẹ Maria, để đem tôi ra khỏi đó, vì tôikhông thể chịu lâu hơn nữa. Mỗi khi như vậy, Ngườilặp đi lặp lại:

- Tôi xấu hổ về bạn.

Tôi cầu xin đừng có ai nhìn thấy Người trong tình trạngđó, bởi vì sau đó không có ai đến gần tôi, tôikhông biết có ai nhìn thấy anh Người không.

Tôi đau khổ suốt ngày, bất cứ khi nào tôi ngước mắtlên, Thiên thần Hộ mạng luôn nhìn tôi nghiêm khắc, tôikhông thể tập trung ngay cả một phút. Tối hôm đó tôi đãcầu nguyện như thường lệ, và Người luôn luôn ởđó nhìn tôi với các biểu hiện tương tự, Người cho tôiđi ngủ, nhưng Người đã ban phước cho tôi,Người không bao giờ bỏ tôi: Người ở lại với tôitrong vài giờ, không nói gì và luôn luôn nghiêm khắc.Tôi không có can đảm để nói một lời với Người,tôi chỉ nói: Chúa ơi, nếu người khác nhìn thấy thiên thần củatôi rất tức giận thì thật xấu hổ!

Tôi không cách nào ngủ qua đêm, tỉnh táo cho đến sau2g00, tôi biết, bởi vì tôi nghe đồng hồ đánh giờ. Nằm trêngiường, không động đậy, tâm trí tôi hướng về Chúa,

Page 115: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

nhưng không cầu nguyện. Cuối cùng, sau khi đồng hồđánh 3g 00, tôi thấy thiên thần hộ mệnh đến gần, Ngườiđặt tay lên trán tôi, và nói những lời này:Ngủ đi,congái xấu. Tôi không thấy Người nữa.

Thứ hai 27 Tháng Tám

Sáng nay tôi rước Mình Thánh Chúa:Tôi hầu như khôngcó can đảm để Rước lễ . Chúa Giêsu dường như để chotôi biết một chút về lý do tại sao thiên thần hộ mệnhcủa tôi đã tỏ ra như vậy: vì tôi đã xưng tội cáchkhông thành thật. Bất hạnh, đó là sự thực.

Thứ Ba 28 tháng8

Thiên thần hộ mệnh của tôi vẫn rất nghiêm khắc cho đếnsáng nay, sau khi tôi tiết lộ tất cả mọi thứ cho chagiải tội của tôi. Khi ra khỏi tòa giải tội, Người nhìn tôi hạnh phúc, với dáng vẻ tử tế: Tôi đã trở về từcõi chết đến cuộc sống. Sau đó, Người đã nói chuyện vớitôi về Người (tôi không có can đảm để hỏiNgười), Người hỏi tôi khỏe mạnh ra sao, vì đêm qua tôicảm thấy không khỏe. Tôi trả lời rằng chỉ có Ngườicó thể chữa khỏi cho tôi. [Gemma đã không cảm thấykhỏe vì thiên thần của cô đã tức giận cô xưng tộikhông thành thực với cha Giải tội. Gemma rất ngại tỏ lộriêng tư, vì thế cô đang tìm kiếm sự tha thứ], Ngườiđến gần, vuốt ve tôi vài lần, và nói rằng tôi sẽ đượckhỏe.

Nhiềulần tôi đã hỏi Người có yêu tôi nhiều như trướcvà có yêu tôi dù tôi thế nào đi nữa? Người đãtrả lời theo cách này: Hôm nay, tôi không xấu hổ vềbạn, hôm qua tôi xấu hổ.

Tôi đã xin tha thứ nhiều lần, và Người tỏ ra rằng,tôi đã được tha thứ mọi hành động vừa qua. Cuối cùng, tôiđã nhờ Người gửi đến Chúa Giêsu ba điều: (1) Bây giờ

Page 116: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

Chúa có vui lòng với tôi không? (2) Chúa có tha thứcho tôi mọi thứ không? (3) Xin Chúa xóa cho tôi sự xấuhổ này để tôi có thể vâng lời cha giải tội của tôi.

Người đi ngay lập tức và trở về rất muộn,Người nói rằng Chúa Giêsu rất vui lòng, rằng Chúa tha chotôi mọi chuyện, còn chuyện cuối cùng, là sự xấu hổ, Người nói, Chúa Giêsu trả lời với những lời này: Nóivới nó phải vâng lời trọn vẹn. Sau đó, sau đó, tôi đingủ và trong lòng cảm thấy hối hận. Tôi đã suy nghĩ, thậtvậy, về chủ đề suy niệm về cuộc khổ nạn, nhưng trêngiường.

Thiên thần người hộ mệnh của tôi đã hỏi: tôi đã suy nghĩđiều gì?

Tôi trả lời: Suy về Cuộc khổ nạn.

Chúa Giêsu sẽ nói về tôi thế nào, khi tôi sống dễ dãinhư vậy, ít cầu nguyện, cầu nguyện trên giường, cầu ngắnhạn, mọi lúc cầu nguyện tôi cầu trên giường? Thật làbất hạnh. Đúng vậy.

Người trả lời bằng cách hỏi những gì tôi nghĩ.

Đúng là lười biếng.

Nhưng tôi hứa rằng từ buổi tối hôm đó, tôi sẽkhông bao giờ sẽ nguyện trên giường nữa, trừ ngày màtôi đã được phép, trong sự vâng lời.

Buổi tối hôm đó và cả đêm Người không rời bỏtôi, nhưng với một thỏa thuận:tôi phải được yên tĩnh và ngủ. Tôi đã làm như vậy.

Thứ Tư 29 tháng8

Hôm nay có một điều tôi phải làm: Tôi muốn viết một ghichú nhỏ cho Thầy Gabriel, sau đó tôi sẽ nhờ Thiên thần

Page 117: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

Hộ mạng của tôi và chờ câu trả lời. Và chúng tôi sẽlàm điều này mà Chúa Giêsu không biết, chính Thiên thần Hộmạng đã nói chúngtôi sẽ không nói bất cứ điều gìcho Chúa Giêsu.

Và tôi đã làm như thế: Tôi đã viết một bức thư rấtdài, tôi đã nói về tất cả các kinh nghiệm của tôimà không chừa lại bất cứ điều gì, sau đó tôikhuyên Thiên thần hộ mệnh của tôi rằng nó đã sẵn sàng,và nếu Người muốn ...

Tối nay, Thứ tư, tôi đặt thư dưới gối của tôi, và buổisáng khi tôi thức dậy tôi đã không nghĩ về việc xem lại,vì tôi có những điều tốt hơn trong tâm trí: Tôi đến với Chúa Giêsu.

Thứ Năm 30 tháng8

Ngay sau khi trở về, tôi nhìn, và kì lạ làm sao! Bứcthư không còn ở đó nữa. Tôi nói kỳ lạ bởi vìtôi nghe nói từ những người khác rằng đây là một điềukỳ lạ xảy ra, nhưng với tôi nó không có vẻnhư vậy. Thiên thần hộ mệnh của tôi sau đó đã hỏitôi nếutôi cần một câu trả lời. Tôi cười. Có gì nữa, tôi nóivới Người, tất nhiên tôi cần được trả lời.

Người nói:

- Kiên nhẫn. Nhưng cho đến thứ bảy, không có gì.Kiên nhẫn, cho đến thứ Bảy sau đó.

Trongkhi đó, đây là chiều thứ Năm. Ôi Chúa ơi! Tất cảtội lỗi của tôi được diễn ra trước mắt tôi. Nó to lớnchừng nào! Phải, tất cả các bạn nên biết, cuộc sống củatôi cho đến bây giờ đã là một chuỗi liên tục tội lỗi.Luôn luôn tôi thấy số lượng lớn lao của nó, và mục đíchđộc hại mà tôi đã cam kết, đặc biệt là buổi tối thứnăm đã gần kề, chúngdiễn hành trước mắt tôi cách đáng sợ,tôi trở nên xấu hổ và không thể chịu đựng nổi ngay

Page 118: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

cả bản thân mình. Vì vậy, đặc biệt là buổi tối hôm đó,tôi đã dốc lòng và thống hối liên tục, nhưng sau đótôi không giữ chúng nữa, và trở về với cách thôngthường của tôi. Một sức lực yếu ớt, một chút can đảmđến với tôi khi tôi cảm thấy Chúa Giêsu đến và đặt vònggai vào đầu tôi, làm cho tôi đau khổ cho đến tối thứsáu. Tôi dâng lên cho các kẻ có tội, đặc biệt là củariêng tôi.

Đêm qua, thứ Năm, sự việc đã xảy ra thế nào? Tôi nghĩChúa Giêsu sẽ hành động như thường lệ: đặt mão gai trênđầu tôi, nguyên nhân gây ra đau đớn rất nhiều cho ChúaGiêsu yêu dấu của tôi, và để đó ở đó trong vài giờ.Nó làm cho tôi đau khổ một chút nhưng khi tôi nóirằng đau khổ có nghĩa là thỏa lòng với đau khổ đó.Người đã bị đau buồn thế nào? Và nguyên nhân làngười ta phạm nhiều tội, và nhiều linh hồn vô ơn mà Ngàiđã hỗ trợ, chỉ nhận lại hoàn toàn những phản bội. Trongsốnhững kẻ vô ơn như thế, tôi cảm thấy tội lỗi bảnthân mình! Chắc chắn, Chúa Giêsu phải nói về tôi.

Thiên thần hộ mệnh của tôi đã cảnh báo tôi rằng giờ chophép tôi vâng lời đã kết thúc, phải làm gì? Chúa Giêsu đãcó thể ở lại lâu hơn, nhưng Ngài đã thấy rõ tìnhtrạng lúng túng tôi tìm bản thân mình. Tôi nhắc nhở bản thânmình về sự vâng lời, và vì vâng lời tôi nên đã đểChúa Giêsu đi, bởi vì giờ đã hết. Chúa nói:

- Nào, bây giờ hãy cho Cha một dấu hiệu để biết rằngcon sẽ luôn vâng lời. Vì vậy, tôi kêu lên:

- Lạy Chúa Giêsu, Chúa có thể biến đi bởi vì bâygiờ tôi không muốn Chúa nữa. Và Chúa Giêsu mỉm cườikhi Ngài ban phước lành cho tôi, cùng với tất cảcác thành viên của Collegio Sacra,và Người trao tôicho Thiên thần Hộ mạng của tôi, và để lại cho tôirất hạnh phúc mà tôi không thể diễn tả bản thânmình.

Page 119: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

Như thường lệ, đêm nay tôi không thể ngủ bởi vìtôi hiệp nhất với Chúa Giêsu, hiệp nhất chặt chẽ hơn bìnhthường, và cũng vì tôi nghĩ rằng đầu của tôi đau một chút, tôi tiếp tục buổi canh thức cùng với thiên thần yêu quýcủa tôi.

Thứ sáu 31 thángtám

Buổi sáng, tôi chạy đi để đến rước lễ, nhưng tôikhông thể nói bất cứ điều gì, tôi chỉ ở lại trongim lặng, nỗi đau trong đầu cản trở tôi. Chúa ơi, con thiếusót chừng nào! Chúa Giêsu đã không lấy lại mão gai đểtôi bớt đau, dù là những chuyển động nhỏ. Chúa ơi, Chúasẽ nói gì về sự lười biếng và ác ý?

Cả buổi sáng, tôi không làm gì, tôi nghỉ. Ngày đếnkhông cố gắng gì, tôi bay đến với Chúa Giêsu, Ngàicất mão gai và hỏi tôi: có đau nhiều không? Ô, Chúa Giêsu, tôi kêu lên, đau khổ bắt đầu ngay bấy giờ bởivì Chúa đã ra đi. Ngày hôm qua và ngày hôm nay, conđã có nhiều niềm vui, bởi vì tôi cảm thấy gần gũi Chúa,nhưng từ bây giờ, cho đến khi Chúa trở lại, nó thựcsự sẽ là đau khổ liên tục cho con. Tôi năn nỉ Chúađến, Chúa Giêsu của con, xin đến thường xuyên hơn: con sẽđược tốt, con sẽ luôn luôn vâng lời mọi người. Chúa Giêsuơi, xin làm cho con được hạnh phúc. Tôi bị đau khổ nhưtôi nói theo cách này, bởi vì từ từ Chúa Giêsu đã rời tôi.

Cuối cùng, sau một lúc ngắn, khi Ngài rời bỏ tôi một mình,một lần nữa tôi rơi vào trạng thái bị bỏ rơi nhưthường xảy ra. Buổi tối, tôi đã đi xưng tội, và cha giải tội, tin rằng tôi thấy không được khỏe, bởi vì tôiđã chịu một số đau khổ, ngài ra lệnh cho tôi đi ngủngay sau khi tôi đã vào phòng của tôi, và ngài ralệnh cho tôi đi ngủ, mà không được nói chuyện vớiThiên thần Hộ mạng (bởi vì đôi khi chúngtôi nói nhiều giờmới kết thúc), ngài nói rằng tôi phải đi ngủ.

Page 120: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

Tôi đi ngủ nhưng tôi không thể ngủ vì sự tòmò tôi đã có, tôi muốn hỏi Thiên thần Hộ mạng của tôirất nhiều điều, và tôi chờ đợi Người để nói chuyệnriêng của mình, nhưng không được! Người nói với tôinhiều lần là ngủ đi. Cuối cùng, tôi ngủ thiếp đi.

Thứ bảy 1 tháng9

Sáng nay ngày riêng cho mình, Người đánh thức tôi sớm vàcho biết ngày hôm nay rằng tôi sẽ có câu trả lời.

- Thế nào?

- Bạn sẽ biết. Người vừa cười vừa nói.

Cả ngày hôm nay tôi ở nhà mà không có cám dỗnào, hướng tới một buổi tối, một điều bất ngờ đến trongtôi, theo cách xấu nhất. Nhưng ở đây tôi nghĩ không nênviết ra thì tốt hơn, bởi vì nó quá …

Ai có thể tưởng tượng rằng Má yêu quý của tôi sẽ đếngặp tôi? Tôi thậm chí không nghĩ về điều đó, bởi vì tôitin rằng hành vi xấu của tôi sẽ không cho phép, nhưng Má đã thương xót tôi và trong một thời gianngắn, tôi cảm thấy tập trung như thường xảy ra. đầu củatôi đã đi đâu mất. Tôi thấy mình (tôi nghĩ) với Đức MẹSầu Bi. Hạnh phúc chừng nào những lúc như thế!. Thânmật chừng nào khi gọi Má! Trái tim tôi thấy dịu ngọtchừng nào trong những khoảnh khắc này! Hãy để bấtcứ ai có thể giải thích nó thì giải. Dường như vớitôi, sau một vài phút giao động, mà Má đã cho tôi tronglòng và cho tôi ngả đầu lên vai Má, giữ tôi ở đó mộtthời gian. Lòng tôi trong thời điểm đó đã được lấp đầy hạnhphúc và mãn nguyện, tôi có thể mong muốn gì hơn.

Thỉnh thoảng Người hỏi tôi:

- Con có yêu ai ngoài Má không?

Page 121: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

- Ồ không, con một người khác còn hơn Má nữa.

- Ai vậy? Má giả vờ không biết.

- Đó là một người thân yêu nhất với con, hơn bất cứ điềugì khác, con yêu mến Ngài rất nhiều,con sẽ bỏ mạngcon ngay lập tức, bởi vì Ngài không còn quan tâmđến cơ thể của con.

- Nói cho Má biết Ngài là ai? Người sốt ruột hỏi. NếuMá đã đến buổi tối hôm trước, Má sẽ nhìn thấyNgười ở với con. Nhưng Má thấy, Người đếnvới con rất hiếm hoi, trong khi con đến với Ngườimỗi ngày, và con sẽ đi thường xuyênhơn nếu concó thể. Nhưng Má biết không, Má yêu quý củacon, con nói, tại sao Người làm thế? Bởi vì Ngài muốnnhìn thấy cho dù ở khoảng cách tuyệt vời như vậycon có thể trở thành có thể không yêu thươngNgười nữa, thay vào đó, xa Ngài, con càng cảm thấycuốn hút theo Người. Má lặp đi lặp lại:

- Nói cho Má biết Ngài là ai.

- Không, con không nói cho Má biết. Má sẽ thấy, Máyêu, Người đẹp giống như Má, tóc Má y hệt nhưmầu tóc Người.

Và dường như Má vuốt ve tôi khi Má nói,

- Nhưng, con ơi, người con đang nói về ai vậy?

- Tôi kêu lên lớn tiếng: Má có hiểu con nói không? Conđang nói về Chúa Giêsu. Về Chúa Giêsu, tôi lặp đilặp lại to hơn. Má nhìn tôi, mỉm cười, và Má ômtôi thật chặt vào lòng Má.

- Hãy tiếp tục yêu mến Ngài, yêu mến Ngài thật nhiều,chỉ yêumột mình Ngài.

Page 122: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

- Đừng sợ, tôi nói, không ai trên thế giới được nếmhương vị tình cảm của tôi, chỉ có Chúa Giêsu.

Má ôm tôi một lần nữa và nó có vẻ như Má hôntrên trán tôi, tôi thức dậy và thấy mình nằm trên sàn nhà,với cây thánh giá ở gần đó.

Bất cứ ai đọc những điều này, tôi nhắc lại một lầnnữa, không nên tin, bởi vì tất cả trong tưởng tượng, tuynhiên tôi đồng ý tả ra hết, vì tôi bị buộc phải vânglời, nếu không tôi sẽ viết lối khác. Tôi nghĩ rằng từngày này sang ngày khác, khi sự ghê tởm trong các bản viết,cuối cùng sẽ chấm dứt, nhưng thay vào đó nó lại gia tăng: đó là một hình phạt tôi không thể chịu được, tôigần như chết vì nó.

Chúa Nhật 2 tháng9

Tối nay tôi ngủ với thiên thần hộ mệnh của tôi ở bêncạnh tôi, khi tỉnh dậy tôi thấyNgười bên cạnh tôi, Người hỏi tôi:

- Tínhđi đâu?

Tôi trả lời:

- Đến với Chúa Giêsu.

Ban ngày hôm nay, tôi rất khỏe. Nhưng Chúa ơi, buổi tốiđã xảy ra cái gì? Thiên thần hộ mệnh của tôi trở nênnghiêm trọng và khắt khe, tôi không thể tìm ra lý do,nhưng từ một ai không biết. Bằng một giọng nghiêmkhắc (vào lúc tôi bắt đầu cầu nguyện theo thường lệ)Người hỏi tôi làm gì?

Tôi cầu nguyện.

- Bạn đang đợi ai? (trở nên nghiêm nghị hơn).

Không suy nghĩ, tôi đã nói:

Page 123: memaria · Web viewGemmađượcsinhratạiCamigliano,nướcItalyvàongày12ThángBa1878.Cô bélàconthứtưtrongtámtrẻem,vàlàcongáicảcủaÔngHenryvàBàAurelia Galgani

- Thầy Gabriel.

Khi nghe tôi đánh vần những lời đó, Người bắt đầula mắng tôi, nói tôi đã chờ đợi trong vô vọng, cũng giốngnhư tôi đã chờ trong vô vọng thầy đáp ứng lá thư củatôi, vì …

Ở đây tôi nhớ hai tội, đã cam kết trong ngày. Chúa ơi,nghiêm nghị làm sao! Người nói những lời này hơn mộtlần:

- Tôi xấu hổ về bạn. Tôi sẽ chấm dứt không đến vớibạn nữa, và có thể ... ai biết, có thể vào ngàymai.

Người bỏ tôi lại trong tình trạng đó. Người làm chotôi khóc rất nhiều.Tôi muốn xin sự tha thứ, nhưng khiNgười giận dữ, không có cách nào Người muốn tha thứ.

Thứ 2 ngày 3 thángChín

Tôi không thấy Người nữa trong đêm hôm đó, cũng nhưsáng nay. Hôm nay, Người nói với tôi thờ lạy Chúa Giêsu,Đấng cô đơn, sau đó Người lại biến đi.

Tối nay tốt hơn tối hôm trước,khi tôi xin Người nhiềulần tha thứ cho tôi, và Người sẵn sàng tha thứ cho tôi.

Tối nay Người đã ở lại với tôi, liên tục lặp đilặp lại rằng tôi cần phải tốt, và không làm cho Chúa Giêsughê tởm nữa. Và khi ở trong sự hiện diện của Người, tôiphải cố gắng để nên tốt hơn.

…..