việt tân - chiếc bóng dài 30 năm

238

Upload: letungchau

Post on 18-Jan-2016

196 views

Category:

Documents


0 download

DESCRIPTION

-VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm-Diễn trình hình thành và di lụy của MTQGTNGPVN và đảng VIỆT TÂN Hồi Tưởng Chính Trị của PHẠM VĂN THÀNH (tập hợp những bài viết của Phạm Văn Thành từ 2005 – 2014) * * *Kèm PHỤ LỤC các bài viết (cùng đề tài) đã in thành sách hoặc đã công bố trên các trang báo liên mạng Internet của các tác giả: Đỗ Thông Minh, Phan Thiết Phạm Đình Thừa, Đào Vũ Anh Hùng, Nguyễn Văn Huy, Phạm Hoàng Tùng, Trần Khải Thanh Thủy* * *Bìa, Biên Tập & Trình Bày: Lê Tùng Châu* * *Tác Giả xuất bản Paris, France – December 2014

TRANSCRIPT

Page 1: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm
Page 2: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 2

PHẠM VĂN THÀNH

VIỆT TÂN

Chiếc Bóng Dài 30 Năm Diễn trình hình thành và di lụy của "Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam” (MTQGTNGPVN từ 1982) và đảng Việt Tân (MT + VT)

-Paris 2005 – 2014-

Page 3: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 3

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Diễn trình hình thành và di lụy của MTQGTNGPVN và đảng VIỆT TÂN

Hồi Tưởng Chính Trị của PHẠM VĂN THÀNH

(tập hợp những bài viết của Phạm Văn Thành từ 2005 – 2014)

* * * Kèm PHỤ LỤC các bài viết (cùng đề tài) đã in thành sách hoặc đã công bố trên các trang báo liên mạng

Internet của các tác giả: Đỗ Thông Minh, Phan Thiết Phạm Đình Thừa, Đào Vũ Anh Hùng, Nguyễn Văn Huy, Phạm Hoàng Tùng, Trần Khải Thanh Thủy

* * *

Bìa, Biên Tập & Trình Bày: Lê Tùng Châu

* * *

Tác Giả xuất bản

Paris, France – December 2014

Page 4: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 4

Như Một Lời Phi Lộ Qúi vị đang bắt đầu đọc những trang sách không bình thường. Không bình thường vì nó được góp gom lại từ nhiều những tấm lòng khắc khoải và đều đã hơn một lần dấn thân vào cuộc cách mạng trường kỳ chống diệt chủ nghĩa cộng sản trên xứ sở Việt Nam. Phần chính của tập sách là tâm tư và những tình tiết sự kiện của một phần cuộc đời tôi, phần còn lại là Phụ Lục mà với tôi, đó mới là phần căn cốt của tập sách không bình thường này. Điều không bình thường thứ hai, đó là sự không thứ tự thời gian của những trang viết. Những trang viết của những tác giả chắc chắn đã không muốn viết cốt để in thành sách. Viết như để giải tỏa một sự dằn vặt, một sự bức bối thao thức từ vô hình đòi mình phải viết. Những người trực tiếp hay gián tiếp phải đặt mình trong hoàn cảnh nhân chứng, trước một sự việc liên quan đến vận mệnh chung của cuộc trường chinh chống cộng sản, liên quan đến những con người anh dũng của một thời đại đau buồn vừa thoát chết sau những cuộc vượt thoát chế độ cộng sản bằng mọi ngả đường biên giới đất liền hay biển cả. Những Con Người Tự Do, vốn liếng qúi báu của lịch sử và là đại biểu của cuộc Cách Mạng Vì Tự Do đã thăm thẳm trải dài trên đất nước từ 1945. Ngay sau những sóng gió bão bùng của những cuộc vượt thoát kinh hoàng, hàng triệu con người Việt Nam Cộng Hòa ấy đã tìm lại với nhau từ khắp các quốc gia tự do phương Tây để cùng chia sẻ tấm lòng sắt son mong hành động giải phóng quê hương khỏi ách nô lệ cuồng tín cộng sản. Các nỗ lực góp công góp sức hiến cả máu xương mình đã làm các vùng biên giới phía Nam của đất Mẹ chuyển động không ngừng suốt từ 1978 đến 1998. Hai mươi năm ròng! Bao nhiêu cuộc thất bại! Bao nhiêu người nằm xuống mắt mở trừng trừng! Bao nhiêu hoài bão đã quấn trộn chung với với xích xiềng để hằng 15 năm, 20 năm … câm nín chịu đựng đòn thù trong các nhà tù cộng sản khắp từ Nam chí Bắc! Họ là những đại biểu của lớp người mang khát vọng Tự Do của xứ sở. Họ đã dâng hiến cả tuổi thanh xuân. Dâng hiến cả mạng sống mình. Chôn cuộc đời vào những nhà giam khốc liệt bạo tàn của chế độ cộng sản Hà Nội. Họ nay ở đâu trong những trang sử đang được viết? Những người đã chết, những người còn sống khắc khoải … ai trong chúng ta đã dành được cho họ đôi ba lần tưởng nhớ? Ai trong chúng ta đã một lần to nhỏ thốt lên lời tri ân họ, những chiến sĩ đầy đủ họ tên nhưng rồi bỗng trở thành vô danh trong gió lộng mưa ngàn vùi lấp của thời gian tàn nhẫn, những chiến sĩ đầy đủ hung tâm trí lực sĩ phu nhưng rồi bị lẩn khuất trong những toan tính đê hèn rẻ mạt của những tổ chức đã nhân danh họ để trục lợi-làm giàu, của những kẻ trong vai trò “lãnh đạo” lại đang tâm lường gạt mảnh tình đơn sơ của họ với tổ quốc, với non sông đang điêu linh thống khổ dưới bàn tay sắt máu cộng sản.

Page 5: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 5

Hãy nghiêm khắc với chính chúng ta, để nhận ra rằng mỗi người trong chúng ta đều đã có lỗi với họ. Cả những người đã chết cũng như những người còn sống. Chế độ cộng sản vẫn đang ngự trị trên tổ quốc chúng ta, vẫn bạo ngược đè đầu cỡi cổ đồng bào trên toàn cõi Việt Nam, hòng biến toàn dân Việt thành những đàn trâu bò gà dê … Nơi tha phương, những con người đang tiêu phí nhân mạng hùng anh của giống nòi vẫn nhởn nhơ cầm đũa giáo nhạc dạy bài ca giáo huấn cho đàn người lưu vong. Đoàn kết mang hình hài như vậy ư? Tương kính mang hình thù như vậy ư? Nếu đoàn kết phải nguyên dạng ấy, thì cộng đồng trăm lối tha phương sẽ mãi mãi là đàn bò để chế độ cộng sản thỏa tay vắt sữa! Muốn cộng đồng lưu vong trưởng thành, có sức mạnh đúng với tiềm lực mà nó đương mang … thì trước hết chúng ta phải nghiêm khắc ngay với chính chúng ta. Phải tìm và nhận ra đâu là bổn phận của mình đối với tổ quốc nói chung, với những người đã hy sinh cho đại cuộc nói riêng. Tập sách này hình thành từ ý tưởng ấy, góp gom tâm tình tâm huyết của 30 năm bởi những người chân tâm ái quốc, xuất lộ từ nhiều phía nhưng cùng một thổn thức chung, một trách vụ chung: Bày ra ánh sáng những mảng màu ám đen tối xám từ ngay nội bộ hàng ngũ chúng ta, nơi tập hợp những người được gọi là Đại Diện Người Việt Nam Tự Do. Chúng ta chỉ có thể cộng đúng sức lực vào cuộc cách mạng chống diệt chủ nghĩa cộng sản cho quê hương khi chính chúng ta thiết lập được một cơ thể sạch.

Xin chân thành tri ân những tác gỉa đã công khai cống hiến những bài viết chân thực. Niên trưởng Đào Vũ Anh Hùng. Niên trưởng Phạm đình Thừa. Niên trưởng Đỗ Thông Minh. Niên trưởng Nguyễn văn Huy. Đồng tù Trần Khải Thanh Thủy… Tập sách này là sự góp gom, lọc lựa và sắp xếp của một nhóm tâm huyết trong nước đang đấu tranh trực diện với bạo quyền cộng sản. Tôi là người chính danh chịu trách nhiệm thay anh em, cho đến khi hoàn cảnh thuận tiện sẽ chính thức công khai ban biên tập. Đây là tập sách miễn phí. Bất cứ cá nhân hay tổ chức người Việt nào … đều nghiễm nhiên có quyền ấn loát và xin tuyệt đối miễn kinh doanh.

Paris Tháng Chạp 2014

Cẩn bút

Phạm văn Thành

Page 6: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 6

Palawan và Việt Tân - Những phút ban đầu

1982

Ánh nắng chiều rọi trên giải đất phía xa xa, màu xanh thẫm dần tỏ dưới chân trời bát ngát. Mũi tàu trực chỉ đầt liền theo sau một chiếc tàu con lai dắt màu trắng sọc đỏ của cảnh sát. Chung quanh đã thấp thoáng những con tàu thuyền với hai ngáng càng khung hai bên thân, một dạng thuyền bè đặc thù của người Phi Luật Tân. Cảm giác thật hỗn độn sau hơn tháng trời lênh đênh trên biển. Kia là đất liền. Một quê hương mới. Một vùng đất mới. Một dân tộc mới! Tất cả hoàn toàn là mới mẻ đối với những con người vừa trải qua một cuộc sống mái giữa trùng dương bát ngát, vừa nhận ra sự bao la hùng tráng vĩ đại của biển cả, đối nghịch với sự nhỏ bé đến tận cùng của manh thuyền ván tí hon khờ khạo.

Con tàu Pháp mang tên Le Goelo dừng lại. Tất cả 288 người đều đã ngay ngắn lối hàng để chuyển sang tàu nhỏ vào đất liền.

Tôi nghe tiếng hát đồng ca tiếng mẹ đẻ, ca khúc Việt Nam - Việt Nam của Phạm Duy. Nước mắt tôi ứa ra, trệụ trạo hát theo, lòng miên man hỗn độn cảm giác một thời niên thiếu xa xưa với hoàn cảnh thập tử nhất sinh vừa trải qua, với nỗi buồn quê hương không còn ngày trở lại.

Page 7: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 7

Trời đã tối hẳn. Mặt biển thâm đen rùng rợn. Tôi ở tốp cuối cùng, nghẹn ngào rời con tàu đã tái sinh mình, trong tiếng hát đồng ca vọng lên cao vút từ những con thuyền đang chòng chành chẻ sóng tiếp tục đâm tới chân con tàu Le Goelo trắng xanh hùng vĩ.

Bàn tay anh em nắm chặt lấy nhau. Tình đồng bào thiêng liêng bất ngờ, tự nhiên, phừng lên như lửa rực cháy. Những câu hỏi dồn dập “Ai Nha Trang không?”, “ Có ai Bình Tuy không?”, “Ai Sài Gòn, Huế …”. Tôi biết chắc là sẽ chẳng có ai hỏi về quê quán nơi tôi đã sinh ra, bởi vào thời ấy, đất Hố Nai Biên Hòa còn chưa có người cắm rễ ra được gần bờ biển. Chế độ an ninh qúa gắt với vùng đồng bào công giáo di cư.

Tôi im lặng, dấu đi một nỗi buồn khó tả: Cô độc!

Vì xác thân cao lớn, tôi là người cuối cùng leo lên chiếc xe tải không mui kiểu xe xúc. Anh em gia đình Phật tử mặc đồng phục, phất cờ vàng quốc gia (quốc kỳ VNCH) hát vang những bài đồng ca thời Sinh Viên và Hướng Ðạo VN trước 1975.

Những ca khúc của Phạm Duy và Nguyễn đức Quang một thời thôi thúc lớp thanh niên quăng mình ra phiá trước...

Lớp người mới rời tàu Le Goelo, mặt mày ai cũng đen nhẻm, lõm bõm có hai ba người nửa khóc nửa cười hát được theo, trong đó có Bản, người đi cùng với tôi từ một điểm hẹn ở Long Xuyên. Ai cũng xốc xếch đứng sát vào nhau lắc lư theo tiếng rú của chiếc xe chở rác vừa được tắm gội sạch sẽ. Ai cũng cười méo xệch. Ai cũng nghẹn ngào, nói không tròn tiếng...

Xe chạy qua phố Peurto Princesa. Đèn đường loang loáng lướt qua để dẫn đến một khu làng thật thưa vắng. Cuối con đường tráng nhựa ấy là xập xình năm sáu quán rượu nhạc nằm án ngữ gần ngay lối cổng ra vào của trại tỵ nạn Palawan. Xe cua gấp để vào trại, thấp thoáng màu sóng biển đêm tung bọt trắng xoá khoảng cuối con đường dẫn ra bờ biển. Đập vào mắt tôi là ngôi chùa nằm lặng lẽ bên tay trái, đèn hương và người đứng chật hai bên đường, tiếng hát hòa lẫn tiếng chào hỏi từ đâu đến, quê quán nơi nào?

Bên tay mặt là những dãy nhà lợp mái lá dừa thằng tắp như trại lính. Xe chạy chừng ba trăm thước là gặp một ngôi nhà thờ, qua sân nhà thờ là một sân bóng rổ rồi đến khoảng sân thật rộng. Tôi nhận ra trụ cột cờ và hiểu đây chính là sân trung tâm. Xe dừng. Bà con vây quanh đông nghịt nhưng khống tiếp cận sát thân. Lực lưọng an ninh của trại đều là anh em vượt biển. Kỷ luật ở đây có vẻ là không đùa.

Từ sân trung tâm, đoàn người vừa từ biển lên được dẫn xuyên qua một khu được gọi là lăng bác. Ai cũng bật cười khi đi qua hẳn khu di tích ấy. Vì đó là khu nhà vệ sinh

Page 8: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 8

chung, được xây công phu (vì đất ở đây là đất đá ong cực cứng rắn, không đào sâu xuống mặt đất được).

Đoàn người 288 người đi ở giữa, hai bên là bà con tíu tít đứng hoặc chạy theo hỏi han quê quán. Chỉ một câu gần như duy nhất, nhưng cả ngàn lần hỏi. "Đi từ đâu, quê ở đâu? Phải tỉnh (.... ) không?" Ai cũng hỏi. Hỏi tất cả gần 288 con ngườì. Mấy ngày sau tôi mới biết, số người đang ở trại gần năm ngàn người!

Palawan, Những ngày đầu đời ly biệt

Sau này, hành xử của tôi cũng y như những người đã hỏi những câu hỏi ấy! Lòng khát khao tìm sự liên hệ quê quán của người mình thật mãnh liệt vô song. Nhớ đêm ấy, ít nhất tôi đã nói câu «không phải» đến hai ba ngàn lần! Tôi thèm được một lần trả lời «Phải, đúng tôi đây …» nhưng là vô vọng! Có lẽ tôi là một trong những người người trôi dạt biệt xứ đầu tiên của đất Biên Hòa, có mặt trong đàn người vượt biên bỏ xứ giai đoạn 1980.

288 người sống sống chung trong một dãy nhà có rào B40 cao ba thước. Những miếng cơm đầu tiên sao ngon và mặn đến tận cùng. Anh chị em gia đình Phật Tử, anh em Thanh Sinh Công (Công Giáo)… khênh vào láng từng nồi cơm to tướng. Mùi cơm bốc ngào ngạt. Những miếng cá kho thơm lừng hương vị quê quán. Những tiếng chào mời. Những câu thăm hỏi và cả những người tíu tít bắt được kẻ cùng quê!..

Nước mắt tôi không giữ được, lăn cả xuống bát cơm. Người em gái chung tàu sụt sịt trêu «Anh Thành khóc kìa mấy chị ơi!».

Một bà sœur cùng chuyến tàu nói vừa đủ cho mấy người đàn bà nghe: « Những người cứng rắn nhất, thường lại là những người mềm yếu về tình cảm nhất!".

Tôi và cơm vào miệng, nuốt lặng lẽ dòng nước mắt của mình.

Page 9: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 9

Tôi xa quê thật rồi. Từ hôm nay, tôi chính thức là người mất nước!

1983

Người đàn ông nấc lên trong đêm tối. Tiếng nấc như lôi tôi ngã tuột xuống đất. Đêm đã khuya. Tôi vừa từ bệnh viện bên căn cứ quân sự đi bộ tắt ngang phi đạo để vào trại. Ca lấy máu làm tôi quá mệt. Sản phụ chỉ có tôi là người chung nhóm máu dù 6 người đi hiến. Tôi rời bệnh viện, xe quân sự chạy gần đến phi đạo thì hết lối, sợ lún cát nên để tôi đi về một mình sau khi đã hỏi tôi có cần người dìu không? Tôi lắc đầu cười bảo không. Nhưng khi leo lên hẳn phi đạo, cơn choáng váng mới ập xuống. Lảo đảo men theo hàng rào trại gọi an ninh trung tâm mở cổng rồi chậm rãi mò về khu vực của tôi ở, nơi những nguời vượt biển thuộc dạng «con bà phước ».

Palawan 30 Tháng 4 / 1983

Palawan 1983, những ngày lớn thêm niềm tủi nhục , mênh mang

thêm nỗi hờn vong quốc...

Khu 8 là khu tập thể, chỉ là một cái láng dài chừng 150 mét có mái dừa và hai tầng nẹp tre làm sàn ngủ. Không có tường bao quanh, gió thốc hằng đêm thường tốc hết mùng

Page 10: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 10

màn xoắn vào nhau. Khu có chừng hơn trăm người chia sẻ cuộc sống lang bat với nhau.

Tôi đứng chựng lại. Cố trấn tĩnh để tin rằng mình đang không phải gặp ma quái. Trại này xưa kia là sân bắn của người Tây Ban Nha làm thuộc địa, xử bắn nhũng người Phi kháng chiến chống ách thực dân. Sân bắn lại ngay trước chỗ tôi nằm, cách chừng 80 mét mà bây giờ (1983) là khu vực xây cất thành trường sinh ngữ của ngưòi Phi vào dạy theo hợp đồng. Anh em thường hay kể những chuyện ma quái hiện hình nhưng tôi chưa bao giờ gặp. Không lẽ hôm nay tôi lại gặp?!

Lùi cũng không được, mà đi vòng lối cửa sau cũng không xong vì phải leo những bậc thang rất khó. Sức khỏe này thì tôi không thể leo lên để vào nhà, bò vào chỗ nằm được. Nhà tập thể có 4 cửa chính không kiến tạo cửa đóng. Lúc nào cũng trống thốc.

Tôi đứng tựa vào thành cửa lớn, cố trấn tĩnh để phân biệt sự vật. Tiếng nấc bật thành tiếng khóc và đột ngột một bóng người to lớn đứng bật lên giữa nhà tiến thằng về phía tôi. Phản ứng tự nhiên khiến tôi cúi xuống đất mò tìm những hòn đá hay vất vưởng quanh lối đi. Khi tôi còn loay hoay chưa nhặt được hòn đá lên thì cái bóng to lớn ấy đã bước nhanh thoát ra khỏi cửa, vẫn mang theo tiếng nấc.

Khi ánh trăng mờ ngoài trời đổ lên lưng chiếc bóng ấy, tôi nhận ra Dư Kim Sơn, Đại Úy Hải Quân VNCH, trưởng group tàu 36 Goelo. Người có thân hình lực sĩ mét tám với bộ sô ngực cực đại của các lực sĩ kiến càng VNCH. Ông đang khóc!

… Tôi đã đến với Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam (Việt Tân) qua người đàn ông ấy.

Việt Tân - Mối tình đầu

1983 Thành bộ Palawan là một cơ sở Mặt Trận QGTNGPVN rất đặc biệt. Nơi đây, trại tỵ nạn này, cuộc sống còn đang là những dấu hỏi thật lớn đối với tất cả mọi con người hiện diện. Quan tâm lớn nhất là mỗi người rồi sẽ đi đâu? Quốc gia thứ ba nào tiếp nhận? Trình độ sinh ngữ phải được cật lực nhồi nhét trong hoàn cảnh phập phồng đợi tin thân nhân và tin chấp thuận của các đoàn phỏng vấn. Đời sống sinh hoạt đơn giản đến mức tối đa.

Page 11: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 11

Palawan 30 Tháng 4/1983. Phan Di, Phạm Khải... Những

người chung chí hướng nay lưu lạc góc bể chân trời...

Các căn nhà dựng tạm bằng cây đước và lá dừa chen chúc sát rạt nhau nên việc họp bàn của một nhóm lực cách mạng trở nên bất khả. Việc hình thành và sinh hoạt một cấp thành bộ của một tổ chức cách mạng chính trị như vậy, tự nhiên đã là một việc quá sức.

Vì quá sức, nên nổi trôi trong áp lực và gượng gạo.

Đoàn viên chỉ ở trong phạm vi những đối tượng thuộc cựu quân cán chính VNCH, tối thiểu cũng phải từ hạ sĩ quan. Ông Phạm van Liễu đã đến trại này và để lại một cấp sinh hoạt khá bề thế: Thành bộ Palawan.

Sự bề thế này kéo dài được gần hai năm thì đi vào bình lặng. Trả lại cho mỗi người đời sống thật sự với những căng thẳng của vấn đề định cư.

Một buổi chiều trời đã nhá nhem, tôi xách một thùng nước ngọt từ tận khu 6 vừa về đến chỗ nằm để tưới cho khoảnh đất đá mà tôi đã cật lực gần một tuần mới đào được

Page 12: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 12

bật đá lên, kéo đất làm thành một hình bản đồ tổ quốc và trồng hoa mười giờ với một cây hoa dong đặt đúng điểm thủ đô Sài Gòn.

Mỗi chiều tối tôi ngồi ở miếng đất này, hoặc một mình, hoặc với năm ba người bạn, trên nhũng hòn đá ong to lớn đã được cật lực lăn về. Miếng đất này, từ chỗ tôi nằm, quay đầu nhìn xuống là có thể nhìn thấy công trình của mình. Tôi gọi là công trình vì nước ngọt ở đây cực kỳ hiếm. Tôi có thể tắm nuớc lợ, có thể nấu cơm bằng nước lợ.. nhưng uống và cây thì dứt khoát phải là nước ngọt. Ở đây, nắng đảo rất gay gắt.

Anh Dư Kim Sơn đến gần khi tôi đã tưới xong thùng nước sau cùng. Đưa tôi mấy điếu thuốc Malbroro, anh bảo.

- Trển không hút, anh lấy về cho Thành. Tôi với anh Sơn ít khi nói chuyện, dù ảnh và tôi chỉ cách nhau năm sáu chỗ nằm. Tôi là đứa vạ vật. Bất kỳ đâu tôi cũng có thể nằm ngủ và không quan tâm tư thế mình co quắp hay nghiêng ngửa thế nào, khác hẳn với anh ta. Tư thế nằm ngủ lúc nào cũng cứng như một khúc gỗ. Không bao giờ xà lỏn, không bao giờ trần trụi.

Anh lên trại chỉ vài tháng sau là nhận trách nhiệm trại trưởng, điều này cộng lại với thái độ sống nghiêm khắc, càng làm tôi ít giao tiếp hơn. Nhưng tôi rất thương ảnh, vừa vì ảnh là người cùng chung trại tù Gia Trung với người anh duy nhất còn sống sót của tôi, vừa vì thấy ở ảnh một bóng dáng của người sĩ quan rất nghiêm tư cách.

Tôi phủi phủi tay, đón lấy mấy điếu thuốc, lòng không dấu được đôi phần xúc động. Có lẽ anh biết, hồi chiều tôi mới đổi hai lon gạo với bà chủ sạp tạp hóa để lấy mấy điếu thuốc đen của Phi. Chố nằm của anh nghỉ trưa, sát bên chỗ bà có sạp tạp hóa. Tôi hút thuốc nhiều, tiền công nhựt người Phi trả cho những ngày đào đường vét rãnh không đủ cho tôi viết thư và gởi thư. Gạo trại phát ba ngày một lần, tôi cắt ra một nửa để đối lấy thuốc hút. Các phần thịt cá hàng ngày cũng đã có người « bao tiêu ». Phần cá phát hàng ngày thường có các suất cá ngừ, là loại cá rất ít người ăn nên tôi và Đình Bản thường bao thầu đám cá này. Làm cho một nồi là có thể qua được gần tuần lễ …

Tôi loay hoay tìm cái quẹt gaz thì anh móc túi bật cái rẹc, lửa phựt lên từ bàn tay khum khum của anh. Rít một hơi thật đầy phổi, tôi tránh ánh mắt của anh đang nhìn vào mặt tôi.

- Đã dữ hả?

Tôi gật đầu đáp nhẹ «vâng ».

Page 13: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 13

Cái khoảng đất bé nhỏ này, từ khi những cọng hoa mười giờ đan kín lấy nhau, những bông đỏ nở ra mỗi buổi sáng, đã thành một chỗ cho đám anh em chung group tàu tụ họp mỗi khi đêm xuống. Tôi đã sống trên đảo này bốn năm tháng rồi, vẫn bám trụ nơi sạp nằm «con mồ côi» này.

với (từ phải qua) Bình Định (USA), Quang Bản (FR), Ng Hồ Bảo Quân (JP), Thanh (FR)... Ngày Quang Bản bay đi Pháp

Anh em, đều đã «ra riêng» sau khi liên lạc được với gia đình thân nhân ở Mỹ. Tôi không theo anh em về các căn “nhà riêng” mà bám riết ở đây nên anh em phải lò mò đến chỗ này để bù khú, nếu không đủ tiền kéo nhau đi ngồi lê ở hai cái quán cà phê có hai cô chủ chân rất dài trong trại, hoặc sang trọng hơn, là kéo nhau ra mấy quán nhac ngoài cổng trại vừa nốc rượu Kelly (một loại rượu mạnh như rượu mía ở VN) vừa đờ đẫn nhìn những bước nhảy điên đảo của đám người vừa từ một cõi chết bất ngờ biết mình còn sống sót. Nhũng điệu nhảy thường làm tôi chóng mặt …

Page 14: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 14

Anh tự ngồi xuống một mỏm đá, tôi ngồi xuống theo ở một mỏm bên cạnh. Anh nhìn tôi hút thuốc, miệng cười nhẹ nhàng.

- Thành quan hệ thân với cô Khanh phải không?

Tôi hơi thảng thốt vì không nghĩ anh Sơn lại hỏi tôi câu ấy. Điếu thuốc bất giác thành nặng nề. Tôi đoán ngay ra ý tưởng phía sau của câu hỏi mà anh Sơn vừa gợi ra.

Khanh là một cô bé 17 tuổi, tàu Mỹ vớt và Mỹ không chấp nhận cho định cư vì người thuyền trưởng chính là ba của cô Khanh, từng là một sĩ quan VNCH, bị dính dáng đến vụ đảo chánh 1963 và ngả hẳn về « phía bên kia », sau đó ra Bắc và đi làm ngoại giao ở một số nước Đông Âu (1). 1976 ông trở lại Sài Gòn và 1980 dắt hai đứa con gái vượt biên, do chính ông ta tổ chức. Tàu Mỹ vớt và đưa vào đảo. Lên đảo, ông bị đánh đập thê thảm … sau ông âm thầm sống làm việc cho Hồng Thập Tự quốc tế của trại, nhưng không quốc gia nào nhận ông và hai đứa con gái, đưa đến sự tình ông phải « tách hộ » với hai đứa con gái 17, 18 tuổi, sống gần như không nhìn mặt nhau …để mong hai đứa con gái đang tuổi học có cơ hội đi bất cứ quốc gia nào …

Nhiều người cũng từ những liên quan của người Cha mà có những cái nhìn rất khác lạ về hai chị em Khanh. Tôi âm thầm chống lại lối hành xử này và thường đàn cho Khanh và bạn Khanh hát. Có lần cả tôi và Khanh đã phải bị « kỷ luật » vì trong một buổi đêm tiễn Võ Thanh Phong đi Pháp, chúng tôi hát bài « tình đồng chí ». Tôi bị đưa lên phòng kỷ luật và buộc ký biên bản vi phạm kỷ luật.

Lúc bấy giờ, đứng trước một đám đông an ninh đằng đằng sát khí vì cảm giác bị xúc phạm ý thức chính trị, tôi đã chuẩn bị tinh thần phải chịu một trận đòn chí tử. May là anh Sơn xuất hiện. Cuộc «dằn mặt » đã không xảy ra. Nhưng từ ấy, lòng tôi đã bắt đầu ê chề về một thứ quyền lực vô cương ở trại tỵ nạn. Nơi mà con người đã phải bị tước đi những điểm tựa cao qúi và thiêng liêng nhất: Gia đình và Tổ quốc!

- Đúng, em thương cô ta. Yêu thì đúng hơn!..

Hơi nhăn mặt, anh lấy chân di di lên một vài bông hoa héo tôi vừa cắt ném bên cạnh chỗ anh ngồi.

- Thành biết ba của Khanh chứ?

- Em biết, tuy chưa bao giờ gặp mặt.

- Ổng là người làm lớn cho bên kia, Thành biết chứ? Tại sao người như vậy lại vượt biên? Tự tổ chức.

Page 15: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 15

- Em nghĩ tại ổng biết quá nhiều…

- Thành biết nhiều người gai mắt Thành lắm không?

Tôi im lặng. Một chút xốn xang! Một chút buồn! Tôi sanh ra nơi một vùng đất xôi đậu, chiến tranh cộng với những tâm lý kỳ thị địa phương vùng miền …đã cướp mất năng lực học hành của tôi. Lõm bõm năm được năm không …để đến khi miền Bắc chiến thắng, tôi là đứa ngô nghê thật sự.

Từ nhỏ tôi đã bị bắt nạt riết thành quen. Mình tôi ôm cặp đi học. Bị xúc phạm đến địa phương mình sinh ra, chịu không được nên vằng lại. Năm này qua năm khác, bị bắt nạt, đánh đập … Cho tới khi lăn mình vào cuộc chiến đấu lớn, làm quen với kíp mìn, với súng cưa nòng, lựu đạn cưa ngắn kíp.. ! Với những sự sống cái chết trong gang tấc … Tôi đâm coi thường cảnh bầy đàn. Tụm năm túm ba đánh đá người cô thế …

Tôi dụi điếu thuốc đang cháy ở đốt cuối, khẽ lắc đầu.

- Em sống cô độc quen rồi! Ai nghĩ em sao cũng được.

- Anh sẽ đi trước em. Anh muốn nói để em cẩn thận. Môi trường này, em bất cần cũng không xong. Bữa đó không có anh chắc chắn em đã mềm người. Em là người ngay nhưng em cô độc...

* * *

Buổi tối hôm đó là buổi tối duy nhất hai anh em nói chuyện trực tiếp với nhau về một chuyện rất riêng.

Những lần tiếp sau chỉ là những trao đổi vắn tắt. Anh cho tối biết những tin tức về lực lượng ông Hoàng Cơ Minh và yêu cầu tôi tìm hiểu. Anh nói rằng cơ sở Palawan không có các buổi thảo luận chính trị. Những buổi gặp gỡ của anh em đoàn viên thuần chỉ là trao đổi thông tin, hơn nữa, cơ sở chỉ đón nhận những quân cán chính VNCH.

Tôi qúy mến anh. Cũng là những ước mơ tôi ấp ủ nên tôi cố gắng tìm hiểu về tổ chức. Trại Palawan có một thư viện lớn. Tủ sách của vị linh mục người Mỹ cũng rất nhiều báo chí của cộng đồng người Việt năm châu nên tôi vỡ ra nhiều điều về tổ chức có tên «Hoàng Cơ Minh».

Anh em quen biết trong trại khi bay đi bốn phương cũng nhặt về cho tôi những thông tin cần thiết. Những nhóm người vào « chiến khu » từ trại Panat Nikhon cũng được báo về cho vị linh mục người Mỹ …Tôi gắn bó với tổ chức trong hoàn cảnh như vậy để tháng 10/1983, hành trang sang Pháp của tôi là rất nhiều những thông tin được góp

Page 16: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 16

nhặt từ muôn hướng về Việt Tân/ Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam.

Khi sang Pháp, ngay buổi đầu tiên, những anh em tiếp xúc đã thông báo cho tôi về buổi nói chuyện công khai của ông Phạm văn Liễu ở Cabanis và nói cần người bảo vệ. Hôm ấy tôi có mặt ở hội trường, đứng ngay ở vị trí trọng yếu nhất. Bên trong chiếc áo khoác là một thanh mã tấu được dắt dọc từ cổ xuống đáy lưng...

=======================

(1): ngả theo phía cộng sản miền Bắc.

Mưa trên Palawan Mưa trên Palawan bọt sóng vỡ tan dưới chân người mưa trên Palawan hàng dừa đú đởn điệu cuồng ca ân ái. Kìa người con gái tóc xanh cuộn trong gió giật đôi tay ngại ngần những ngày sóng gió qua nước mắt đã khô từ ngày phong ba vào biển động! Mưa trên Palawan tiếng kinh cầu Maria sụt sùi bên hang đá nhỏ vò võ ai ngồi cầm nhành huệ trắng tinh khôi …rồi ai sẽ lau khô Cho em dòng nước mắt chiều vơi tối đầy! Rồi ai sẽ cho em bước đường đời ngọt thắm môi son cho em quên những ngày dài tủi nhục ân ái ban đầu... thành sóng hận nghìn thu!

Mưa trên Palawan Người con gái trườn dài trên sóng đổ Vóc ngọc da ngà xô dập hồn hoang dã …Chiều tối rồi! Về thôi em - sóng lớn... Chiều mưa Palawan! Ba mươi năm có kẻ tìm về tóc trắng mênh mang hồn kỷ niệm cát đỏ sủi hồng bám gót giày lãng du, em ở đâu – mùa thu xưa biền biệt vách liếp tiêu điều mái lều xưa chỉ còn trong ký ức Ba mươi năm tìm em hun hút bóng vạn mùa thu một kiếp sống không nhà. Vuông tóc trắng! mưa chiều nay vẫn đổ sóng vẫn bổ nhào gờ đá cũ ngày xưa... sân giáo đường mờ ảo dấu chân xưa, em có biết dẫu em là thánh thiện! Tôi vẫn cả đời mơ được chết ôm em

Phạm Văn Thành

21. 2. 2014

Page 17: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 17

Paris Những bước chân tập tễnh trên xứ lạ

Tôi lên đường đi Pháp vào môt ngày cuối tháng 10. Chuyến bay từ phi trường Peurto Princesa bay vào gần trưa để đáp Manila sau hơn giờ bay.

Ở trại và ở phi trường, cảnh những người đi Pháp thường không có sự ồn ào đưa tiễn. Anh em bạn bè có tiễn cũng là tiễn với những ngậm ngùi. Trại tỵ nạn Palawan đại đa số không ai chọn Pháp để gởi cuộc đời định cư vì lúc bấy giờ chính phủ Pháp nghiêng hẳn về cánh tả với đảng xã hội lên cầm quyền. Ðoàn người vừa vượt trùng dương vì muốn xa lánh chế độ cộng sản đều dựng tóc gáy khi liên tưởng đến cảnh phải khăn gói đến sống ở một quốc gia được hiểu là anh em với chủ nghĩa cộng sản! Thông tin của những người đi trước dội về cũng làm hoang mang những thanh niên thiếu nữ độc thân mà tàu Pháp đã vớt trên biển, vì các anh chị không có chọn lựa khác ngoài Pháp, nếu không có thân nhân ruột thịt nơi các quốc gia Mỹ Úc hay Canada.

Ước mơ được thong dong đến trường dành cho những thanh niên tỵ nạn cô độc trên 18 tuổi khi đến đất Pháp là một ước mơ không thể tồn tại. Ðến Pháp, thanh niên độc thân phải bương trải đi tìm việc làm ngay từ những tháng đầu tiên để khi hết thời hạn sáu tháng giúp hội nhập, sẽ không bị bất ngờ trước cảnh phải bắt buộc rời khỏi các foyer trung tâm tạm trú. Nếu không có việc làm, sẽ tất yếu sống cuộc sống lang thang! Hình ảnh này gây khủng hoảng đối với đám thanh niên đi biển một mình mà được tàu Pháp vớt. Tôi cũng trong trạng thái tâm lý này nên cố gắng nhờ vả anh em bạn hữu giúp để có thể đi Úc thay vì đi Pháp.

Page 18: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 18

Tôi mất học sớm và một trong những khát khao trong tôi là được cắp sách đến trường học lại từ đầu những chương trình trung học mà tôi đã học rất tồi thời niên thiếu. Anh em đã sang Úc tin về cho biết qui chế giúp học vấn cho người vượt biển tỵ nạn làm lòng tôi càng rộn ràng khao khát …

Thời hạn dành cho chúng tôi được tạm trú ở trại tỵ nạn Palawan đã hết. Quá một năm mà không có quốc gia đệ tam khác nhận thì mọi người đã được tàu Pháp vớt trên biển sẽ bắt buộc phải đi Pháp. Tôi hoang mang nhiều trong giai đoạn này…

Người con gái đã thương yêu tôi, bé bỏng đứng trước bên cánh cửa phòng ngăn phi trường. Cả hai chúng tôi đều khóc. Chiếc túi xách tay của cơ quan ICM cấp miễn phí cho tôi lép xẹp dưới chân, trong túi là một cái nồi nhỏ mà người con gái bé bỏng đã chà rửa thật kỹ cho hết màu đen bồ hóng, một cái áo sơmi cô ấy mới may xong và chiếc gối bé nhỏ khâu bằng những miếng vải coton cắt ra từ những vạt áo quần Hồng Thập Tự quá lớn. Mấy người sang trước đã đùa ác, tin về rằng chẳng có nồi để nấu ăn. Mấy anh em tôi quê mùa nên dính bẫy cả! Ai lại mang cái nồi nấu bếp củi từ Phi để sang Pháp bao giờ!

Palawan những buổi sáng thứ hai run run xúc động đứng chào lá cờ vàng không còn nữa. Những mái nhà lều lợp lá dừa mốc thếch không còn nữa. Những người cũ mới và những cuộc hải trình đong đầy nước mắt đã xa tôi rồi. Malina ánh sáng đèn đường đã thay vào những lối mòn tối thui hun hút của Palawan.

Manila với nước phông - ten ngọt chảy ê hề, không còn những người con gái bé bỏng vài ngày lại nhờ tôi đi bơm nước cho các cô tắm nơi một bờ giếng gần trại,với những bờ vai trắng nõn thẹn thùng bên những khóm chuối rừng xanh ngắt. Những nàng tiên ngật ngầy thịt da đào mọng nhiều khi làm đứa thanh niên như bời rời hồn vía...

Tôi gặp lại Nguyễn Hồ Bảo Quân và Diệu Liên nơi trại chuyển tiếp. Hai người chờ chuyến bay sang Nhật. Gặp nhau mừng tủi lẫn lộn, Bảo Quân giỏi tiếng Pháp nhưng lại chỉ được đi Nhật. Diệu Liên học tiếng Anh cũng chỉ được chọn Nhật. Chúng tôi như đàn chim phải vùi đầu bay thốc vào những phương trời vô định, hành trang chỉ hai bộ quần áo cho một đời tha hương lữ thứ.

Chuyến bay tôi đi Pháp trước khi Diệu Liên và Quân đi Nhật! Sáng tiễn đưa, bóng Liên mảnh mai, sâm sấp đi bên cạnh, mắt đỏ hoe bặm môi không nói một lời! Một làn khói tạt vào đám tiễn đưa đang bịn rịn làm cả bọn cùng bịt mặt cố giữ tiếng ho đừng bật ra. Làn khói đục của sở rác thành phố Malina đã giúp chúng tôi dứt ra nhanh khỏi phút giây xao xuyến từ biệt không hẹn ngày gặp lại. Xe tòa đại sứ Pháp bốc đầu phóng đi, chục đứa thanh niên ngồi trong xe ơ thờ nhìn dòng xe cộ hỗn độn chảy quanh mình.

Page 19: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 19

Nhân viên ICM mua cho tôi một đôi giày vải khi nhìn thấy tôi mang đôi dép Nhật (dép tông). Ðôi giày to quá, chân tôi xỏ vào lỏng la lỏng lét! Tôi bước lên máy bay với hình dạng ấy và khi bước xuống phi trường Charles de Gaulle, cảnh sát Pháp đã yêu cầu tôi cởi giây giầy và rút hẳn hai bàn chân ra. Ba bốn nhân viên hải quan đều có vẻ ái ngại khi nhìn thấy đôi chân không vớ, lọt thỏm trong đôi giầy rộng quá khổ.

Ðứng trước những cầu thang máy dài như những con rồng thần thoại, lần đầu tiên tôi nhận biết được là nước mình đã cực kỳ lạc hậu so với Tây phương! Cánh cửa tự động khép mở của phi trường khiến Lê Lắc không dám bước qua. Ðôi mắt Lê Lắc thất thần khi cả đám anh em đã bước ra hẳn bên ngoài và chuẩn bị bước vào chiếc xe auto car đang đứng đợi. Tôi mặc chiếc sơ mi mỏng không áo lót, cái lạnh tháng 11 của xứ Pháp ôm choàng lấy tôi. Qúa bất ngờ tôi quên mất tìm xem Lê Lắc đang làm gì!

Rồi tất cả gọn gàng trên xe. Mười mấy người đi từ phương Đông, sau chuyến bay 13 tiếng, co ro thu mình lọt thỏm trong những chiếc ghế nệm. Hành lý của cả bọn xếp vừa đủ môt chiếc ghế ngồi. Bên tôi, Lê Lắc nhấp nhổm, có lẽ vì lần đầu Lắc thấy xe cộ nhiều như thế, bu đặc bốn chung quanh chiếc auto car 40 chỗ ngồi rộng thênh rộng thang. Lắc là người đảo Phú Qúy. Tính tình thật thà và thổ âm rất nặng, ngay người Việt cũng khó ai hiểu hết nôị dung mà Lắc muốn nói. Mà Lắc lúc nào cũng nói rất nhanh!

Xe chạy theo hướng Nam chừng 40 phút thì quay hướng Tây Nam, chừng 20 phút thì dừng bên cạnh một dãy nhà cao năm tầng. Dãy nhà dài hàng hai ba trăm thước, sừng sững một bên là cánh đồng một bên là đường vào phố, phân cách giữa cánh đồng và đất khu cao tầng là mấy chục bóng cây cao vời vợi dáng nhọn hoắt trơ trụi lá đứng nghiêm thẳng tắp như có ý chào chúng tôi.

«Sao mà buồn thế nhỉ! Chắc đây là cây sầu đông mà người ta thường nói chăng?». Tôi ngẫm nghĩ trong lúc theo đoàn người của ICM vào khu nhà cao tầng. Những cô gái tóc vàng chạy qua chạy lại trước mặt, như không quan tâm gì đến sự có măt của chúng tôi. Tôi hơi bị hụt hẫng trước thái độ vô tư vô tình này!

Sáng hôm sau lững thững bước ra khỏi khu nhà cao tầng. Mấy đứa nhỏ tuổi hơn còn đang phá phách với Lê Lắc bằng cách rủ Lê Lắc (hay lừa cho Lắc bưóc chung vào thang máy to đùng, bấm môt phát cho máy sẽ chay tuốt lên tầng năm… rồi bất ngờ nhảy hết ra, bỏ lại Lắc một mình trong cầu thang máy di chuyển lên cao. Lắc có lúc sợ xanh mặt! Tội Lắc, mặt Lắc vốn đã đen sạm, khi sợ biến thành màu xanh của người rừng. Tôi cũng chịu với trò nghịch ngợm này của những câu trẻ hơn đi cùng chuyến sang Pháp, nhưng nghĩ đùa vậy có lẽ là tốt hơn cho Lắc, bởi nếu không, Lắc sẽ không cách chi thích ứng được với thành phố kỹ nghệ này...

Page 20: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 20

Tôi mê sách báo từ ngày bé, từ 13, 14 tuổi, mỗi khi đi qua nhà sách Huỳnh Hiệp ở thị xã Biên hòa là tôi cứ hay nấn ná đọc cọp hết quyền này đến quyển kia. Bố tôi và chú tôi là những người cổ động cực kỳ tích cực cho nhà dòng Chúa Cứu Thế trong việc phân phối báo chí và sánh vở của nhà dòng. Tầm tuổi ấy, những loại sách bỏ túi của nhà phát hành Tuổi Hoa từ Kỳ Ðồng không có cuốn nào là tôi không đọc nát bấy. Ðến Huỳnh Hiệp, thế giới sách được mở ra trước mặt tôi, như một khu rừng mật ngọt. Nhà sách ấy, sau 1975 bị đóng chặt, các sách trong từng nhà cũng được huy động đem ra đường đốt. Tôi mất đi thế giới của tôi về sách nên mỗi khi có cơ hội, đều tìm cách mon men đến gần các giá sách.

Bên cạnh nhà bưu điện của thành phố nhỏ có tên là Achers, tôi tìm đươc một tiệm bán sách báo. Lò dò bước vào với 20 đồng France mà buổi sáng nhà cao tầng (foyer) đã cấp, tôi nghĩ sẽ mua đươc một cuốn sách nhỏ nào đó, dù là chỉ để coi hình. Tôi lúi húi trước các giá sách cho đến cuối dãy, mắt mở thiếu điều muốn lộn tròng nhìn vào một loạt các sách khổ lớn in màu cực kỳ đẹp đẽ. Toàn hình ảnh những người phụ nữ trẻ măng không mặc quần áo! Những phần kín đáo nhất của người nữ in lên giấy rất rõ ràng! Lần đầu tiên tôi nhìn thấy những hình ảnh này to và in đẹp đẽ như thế! Chân tay thiếu điều muốn run lên, mặt mày xây xẩm…

Tôi rời tiệm với cái nheo mắt của bà bán sách! Chắc bà này đã thấy cảnh tượng giống như tôi nơi những người Việt khi mới tỵ nạn đến đây. Hình ảnh như vậy là rất choáng váng. Nó chiếm tâm tư tôi suốt cả ngày hôm đó. Tôi bắt đầu nhận ra sự khác biệt rất cụ thể của xã hôi và cảm quan văn hóa giữa người Viêt Nam và người Pháp. Mù mờ, tôi nhận ra cái hay của một đời sống thật, như cái chuyện phòng the ấy, càng dấu diếm lại càng làm cho thanh thiếu niên tò mò; mà cái gì tò mò, lọ mọ trong bóng tối cũng sẽ đều dẫn đến những tai họa…

Nên ấn tượng đầu tiên cũa tôi khi đặt chân đến Pháp, là hàng cây trơ lá, phơi trần xương xẩu đứng thành hàng thẳng tắp như chào đợi mình và những người đàn bà trẻ măng vui vẻ phơi phóng tất tần tật những thứ nền móng riêng tư của mình lên mặt sách báo cho bàn dân thiên hạ thưởng lãm quan chiêm!

Những thứ to tát như lý tưởng, phục quốc, giải phóng… trong hai ngày đầu tiên tôi đã đánh rơi mất sạch!

* * *

Ngày thứ ba của cuộc đời lưu vong là ngày cuối tuần. Bữa trưa ăn cơm dưới nhà ăn rộng tôi gặp ông Duyên Anh. Ông cầm mâm chọn đồ ăn trước tôi hai người. Cả ông và

Page 21: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 21

tôi không ai nói gì với nhau. Tôi còn quá trẻ để biết nhiều về ông ngoài những cuốc sách ông viết và sự đồn thổi về một giai đoạn ông bị cầm tù với những điều tiêu cực. Ông lấy đồ ăn rồi ngồi một mình ở một dãy bàn dài. Tôi cũng đem mâm ăn đến ngồi cách ông một bàn. Tôi muốn gợi chuyện để nghe ông nói nhưng lại thôi. Tôi ngại chuyện ông hay những người chung quanh nghĩ rằng mình leo trèo. Ông là người có danh phận, khác với tôi hoàn toàn, chỉ là một người tỵ nạn ít học và còn quá trẻ so với những thăng trầm và tù tội của ông. Nhóm người của ông đến foyer này từ Mã lai hay Singaport, khác với nhóm chúng tôi đến từ Phi Luật Tân. Sắp xong bữa cơm thì có một nhóm thanh niên người Việt cười nói đi vào nhà ăn. Họ mua phần ăn chứ không trả ticket như chúng tôi. Nhà ăn rất rộng, còn khoảng năm sáu chục người Pháp chung quanh, hầu hết là thanh niên cùng ở foyer này. Tiếng cười đùa xí xa xí xô của nhóm thanh niên với những người thanh niên Pháp làm không khí có phần sinh động lên, khác với chúng tôi hầu hết đều rất ít nói vì vốn tiếng Pháp quá hạn hẹp. Cả nhóm hình như cố tình đem mâm ăn đến ngồi chung quanh tôi. Câu chuyện trở nên sôi nổi khi tôi nhận ra cả nhóm đều đeo những miếng đồng gắn trên ngực áo, miếng đồng sơn màu vàng có ba vạch đỏ của quẻ càn: cờ miền Nam việt Nam, lá cờ tôi vừa rời xa nơi trại tỵ nạn và nghĩ sẽ khó gặp lại trên quãng đường biệt xứ. Buổi chiều ấy là một buổi chiều không quên đối với tôi. Nhóm thanh niên trạc cùng một độ tuổi, sang Pháp đã hai hay ba năm. Đây là nhóm người của một hội đoàn mang tên «Hội Thanh Niên Tỵ Nạn» do ông Nguyễn Ngọc Thanh, một người hành nghề luật trên đất Paris đứng mũi chịu sào, các con trai con gái của ông đều lăn xả sinh hoạt trong hội này. Qua nhóm, tôi bắt liên lạc lại với cơ sở Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam (MTQGTNGPVN viết tắt là MT) và ngay cuối tuần sau đó, cùng với nhóm anh em gia đình ông Nguyễn Ngọc Thanh, tôi có mặt trong buổi nói chuyện công khai của MTQGTNGPVN / VT ở Cabanis Paris 14 với vai trò an ninh trực tiếp cho diễn giả, tôi đứng sát cánh gà sân khấu với thanh đoản đao dắt dọc sau lưng. Người nói chuyện là ông Phạm văn Liễu / Trần Trung Sơn (Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Hải Ngoại của MT) từ Mỹ sang. Trong ngày hội ngộ này, tôi gặp lại anh Dư Kim Sơn, đi với người cùng thuyền là Từ Ngọc Lê (Lê ngọc Tú), trưởng ban Truyền thông Văn hóa trại tỵ nạn Palawan năm 1983, sau làm báo chuyên nghiệp tại Paris, là người có nhiều quan hệ với các nhân lực chống chiến tranh trong phong trào sinh viên Huỳnh Tấn Mẫm tại Sài Gòn trước 1975. Những anh em sau này tôi gặp gỡ trên đường tranh đấu, xác định anh Từ ngọc Lê chính là Lê ngọc Quỳnh của thời sinh viên Sài Gòn 1972, chi tiết này không còn là bí mật nên nay tôi bạch hóa về anh. Hơn một tuần sau nhóm chúng tôi từ Phi Luật Tân tan đàn xẻ nghé. Người đi về các tỉnh lẻ, người ở lại Paris.

Page 22: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 22

Tôi cùng tám người khác gĩa từ foyer Achers để vào một foyer của Tin Lành nằm ở quận 9 Paris trên đưòng Trevis. Nguyên tắc chúng tôi sẽ ở đây sáu tháng để hoc Pháp văn. Sau sáu tháng, bắt buộc phải rời foyer, không trợ cấp, không giúp tìm nhà hay tìm viêc! Tôi choáng váng khi đêm đầu tiên, một hai giờ sáng có tiếng í ới goi nhau bằng ngôn ngữ của mình ở dưới đường và những cánh cửa sổ ở tầng dưới cùng mở ra, những sợi dây thừng thả xuống và những bóng người đu lên tường trèo vào cửa! Trời paris tháng 11 đã làm mọi người đi đường co ro trong cái rét chớm đông! Hình ảnh sợi dây thừng và những bóng người Việt trẻ măng đu đưa trên vách tường ấy đeo theo tôi có lẽ là cho đến khi nhắm mắt... Buổi tối thứ hai khi về foyer mới, hai người đàn ông đến tìm tôi, một người trạc 60 tướng mạo phương phi phúc hậu noí giọng miền Nam và một người trạc 35 mặt xương. Cả hai, với cảm nhận ban đầu của tôi, đều là tuýp người hào sảng. Tôi được vị lớn tuổi giới thiệu bí danh là Nguyên Vũ, người thứ hai tôi đã quên bí danh, chỉ nhớ tên là (…) Quang. Anh Quang ngưng hoạt động năm 1985. Một người em tên là Tuấn cũng ngưng hoạt động cùng thời gian. Buổi nói chuyện khá khuya. Dưới ánh đèn của quán cà phê foyer tôi cảm thấy thật ấm lòng. Nhân dáng và cung cách ăn nói, đối xử của hai người thật sự làm lòng tôi rung động. Đó là hai người của chi bộ 316 của xứ bộ Pháp / MTQGTNGPVN. Giờ đây, 30 năm trời đã trôi qua, tôi vẫn nhớ như in buổi tối đầu tiên ấy. Bác Nguyên Vũ (Nguyễn Thừa) là người tôi rất nhanh, đặt hết lòng tin tưởng. Bác nói rặc giọng miền Nam. Nụ cười chừng mực và rất cởi mở. Khuôn mặt và tóc tai, mắt mũi ấy … không thể nào có thể là người xấu được. Nhân dáng ấy cho tôi thấy như tìm được một điểm tựa tinh thần lớn lao trên xứ người, trong những ngày tháng đầu đời lưu vong. Tuần lễ sau đó, một buổi nói chuyện nội bộ của ông Trần Trung Sơn với anh em cơ sở Pháp diễn ra. Gọi là cơ sở Pháp, nhưng sau này tôi mới biết đa phần là anh chị em Tổng Hội Sinh Viên Việt Nam Paris. Buổi nói chuyện ấy với tôi là không thành công. Một đoàn viên tên Tuấn hỏi trực tiếp một số câu hỏi và ông Trần Trung Sơn trả lời mang nhiều vẻ trịch thượng. Hình ảnh lãnh tụ độc đoán phảng phất qua đầu tôi, nó khác rất xa với cảm giác thân tình ấm cúng mà tôi tìm thấy khi ngồi nghe bác Nguyên Vũ cũng như nghe bác sĩ Nguyễn anh Chương những tháng sau đó. Hai tháng sau tôi chịu nghi thức tuyên thệ ở Ermont. Bác Nguyễn Thừa chủ lễ, hai người quỳ chung với tôi là Trần Định và Lý Tâm. Định bằng tuổi tôi, bí danh Tam Nhựt Đông (ba ngày trôi trên biển đông …), Lý Tâm trạc gần 50, mặt quắc thước, đôi mắt sắc kiên định. Lý Tâm là người An Giang, một trưởng lưới «xây dựng nông thôn» miền Nam Việt Nam thời 1972, giăng buồm với máy đuôi tôm vượt đảo Phú quốc sang

Page 23: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 23

Thái ngay những ngày đầu trời sập 30/4. Lý Tâm rời tổ chức khoảng 1 năm sau, khi chuyện ông Liễu ông Minh đánh đấm nhau tơi bời! Mười bốn năm sau tôi mới gặp lại Lý Tâm trong một dịp tình cờ. Lý Tâm nhễ nhại mồ hôi chui từ gầm xe ra, tôi mới trở về Pháp từ nhà tù … hai người đàn ông sương gió đứng như chết lặng! Giai đoạn đầu 1984, Pháp chỉ có hai người tình nguyện xâm nhập về Việt Nam để nối đầu cầu cho tổ chức. Hai người ấy đều của chi bộ 316 Paris, là tôi và Lý Tâm! Giữa 1985 Lý Tâm lặng lẽ rời tổ chức đi ẩn cư, tôi vẫn bám tổ chức dù thập phần đắng cay chiêm ngắm những cảnh bè phái đấu đá nhau. Tôi nghĩ đến những người từ trại tỵ nạn đã đi vào chiến khu, nghĩ đến những người từ Đan mạch, từ Đức và những người từ Pháp … tâm lý cố bám theo những người ở chiến khu che mờ những tỉnh táo cần có của người dấn thân vào cuộc cách mạng. Chi bộ 316 không giữ được tôi (chi bộ duy nhất có nền nếp và thương yêu quí mến nhau do sự lèo lái của bác Nguyễn Thừa và bác sĩ Nguyễn anh Chương -nguyên cựu sĩ quan quân y Việt Nam Cộng Hòa). Bác Nguyễn Thừa rất buồn, nói với tôi nhiều lần về việc nên thay đổi ý định về nước, bác sĩ Nguyễn anh Chương, anh Lê Thanh Hùng (ở một chi bộ khác - Sau 2006, trước khi mất, anh có nick Tư Xích Lô trên Paltalk) đều khuyên tôi thay đổi quyết định xâm nhập. Khi ấy, tôi khăng khăng giữ ý tưởng của mình « Nếu ai cũng cầu an, cũng cố gắng lo cho gia đình mình, thì ai là người làm lính xung phong? » … Tôi tình nguyện hoạt động toàn thời gian không nhận phụ cấp. Tiền chi trải tối thiểu là tôi nhận từ vài người bạn và mỗi tuần đi làm một buổi đêm ở một khu vực chơi bời khét tiếng «Trasbourg Saint Denis». Tôi không cho ai biết công việc này vì chẳng vinh quang gì một người bảo vệ nhà thổ. Tôi không vinh hạnh cũng không mặc cảm. Tôi đi làm, không ăn giựt ăn chặn của ai. Nghề bán hoa là nghề công khai hợp pháp trên xứ Paris. Muốn có tiền để đi lại hoạt động khắp Âu châu, tôi phải làm mới có tiền. Đó là đồng tiền sòng phẳng từ mồ hôi (và cả máu) của tôi. Giai đọan 1985/1988 là giai đoạn tôi học được nhiều bài học về con người. Những người tưởng chừng như sẽ mãi mãi là anh em với nhau, bỗng chốc quay mặt vì những lợi lộc hoăc vì những hồ đồ toan tính. Những người được coi là lãnh đạo, bôi mặt đá nhau không tiếc lời! Từ những phát biểu của ông Phạm văn Liễu, ông Cao Thế Dung, đến những hành xử tối tăm của ông Hoàng Cơ Minh, Hoàng Cơ Định! Từ những cuộc điện đàm thoả thuận giữa những người cùng phe phái đến những hành xử phản lại nhau chỉ vài tháng sau đó. Tôi là nhân lực toàn thời, cùng trực phòng liên lạc toàn Âu châu với ông Cao Văn, mọi chuyện đỏ đen phản trắc như màn kịch sống diễn ra trước mặt … để khi không còn thuận lợi với nhau nữa, tôi được khắc tạc một cách công phu nhân dáng của đứa lẻo mép, đứa « ăn quỵt », đứa lười biếng … vân vân và vân vân.

Page 24: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 24

Toàn những người từng một thời nhẫn nhịn đói thiếu cùng nhau từ trại tỵ nạn! Toàn những người đầy mình học vị... Tôi đã lên tiếng yêu cầu bạch hóa cái chết của ông Hoàng cơ Minh sau 1 năm ngày ông chết đi. Trung Ương MT điên tiết rút quyết định không cho tôi về chiến khu nữa, đẩy trở lại một cơ sở ba rọi là chi bộ 315 (vùng Cergy Pontoise). Yêu cầu tôi làm đơn xin ra khỏi tổ chức! Tôi cười nhạt nói với X301 (Xứ bộ Pháp) là tôi sẽ không bao giờ xin ra khỏi tổ chức. Lời thề của tôi, tôi sẽ giữ. Tổ chức mạnh, trong sạch, tôi tận tâm tận lực đóng góp. Tổ chức có dấu hiệu bẩn, tôi phải có bổn phận cộng phần tẩy rửa, quét tước. X301 qua người quyền X trưởng là Nguyễn Ngọc Đức ký quyết định sa thải tôi, kèm theo những chuyện thị phi giời ơi đất hỡi. Nhóm điều hành khu bộ Âu châu, vì những chuyện đạo đức cá nhân khuất tất bị tôi nắm rõ… tận tình cổ súy chuyện lăng nhục một tên đoàn viên toàn thời ương bướng. Đắng ngắt! Anh em lớp cán bộ đoàn văn nghệ Paris chúng tôi cùng rời tổ chức. Mỗi người mỗi kiểu. Chẳng ai ảnh hưởng ai, chẳng ai tùy thuộc vào ai. Điều nuối tiếc đọng lại là tiếc 5 năm đầu của cuộc đời lưu vong, dâng hiến tất cả nhiệt huyết trai trẻ vào cho một tổ chức. Năm năm, nhìn lại lớp đàn em lóp ngóp cùng nhau từ ngày lên đảo, từ ngày khăn gói đơn giản bước xuống phi trường CDG … nay tất cả đã bắt đầu ổn định cơ ngơi hoăc sắp xong đại học. Nhìn lại gia đình ở quê nhà cơ cực, 5 năm chẳng góp về được mấy đồng! Thật là ngậm ngùi, muốn khóc mà không khóc được. 1990 cộng sản Đông Âu đổ ầm ầm. Trần Huy lúc ấy giúp tôi mướn một căn phòng sinh viên ở cư xá RUA Antony, tìm tôi đưa tệp tài liệu của nhóm Khát Vọng từ Sài Gòn và những bài viết rất công phu của một nhóm trí thức trong nước (sau này tôi mới biết là của nhóm ông Đoàn Viết Hoạt). Anh em lại lao ra, lại hăng hái hoạt động. Có điều khái niệm độc lập đã bắt đầu chi phối vào tâm hồn tất cả anh em. Chúng tôi đã rất sợ kiểu sinh hoạt đảng phái. Cho đến khi tôi thỏa thuận về nước với tập hợp Liên đảng Cách Mạng Việt Nam, tư thế độc lập tôi vẫn giữ. Và giữ cả trước tòa tối cao của cộng sản VN xử vào các ngày 26/27/28 tháng 8 /1993, tôi lãnh bản án 12 năm. Chấm dứt chặng đường lưu vong thứ nhất của đời mình.

Phạm văn Thành Paris

03. 11. 2014

Page 25: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 25

DÒNG TÂM TƯ NƯỚC MẮT

PHẦN I

Paris ngày 26 tháng 5, 1999

Tôi, Phạm văn Thành, 40 tuổi, quê quán Biên Hòa, gia đình gốc Công giáo di cư năm 1954.

Làm quen với sinh hoạt chiến đấu chống Cộng sản từ khi mới thoát khỏi tuổi thiếu niên, 1977, cùng với các bậc cha chú trong Phong trào Kháng chiến Liên Tôn, địa bàn hoạt động là Miền Đông (Long Khánh, Biên Hoà, Thủ Đức... )

Năm 1982 vượt biển, tham gia lực lượng kháng chiến của tướng Hoàng Cơ

Minh từ Phi Luật Tân, dưới quyền chỉ đạo của chiến hữu Kim Sơn, Thành bộ trưởng Bộ Đặc biệt Palawan, với nhiệm vụ chìm. Đến Pháp năm 1983, hoạt động toàn thời gian cho Tổ chức Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam (MTQGTNGPVN) từ năm 1984 đến 1988, không nhận bất cứ một khoản lương nào của Mặt trận (MT) ngoại trừ khoản tiền 400 đô-la vào đầu năm 1985 do Chiến hữu Cao Văn giao tận tay để chia xẻ chi phí đi đường cho công tác Hòa Lan, Đan Mạch, một công tác kéo dài suốt 5 tháng với nhiệm vụ thành lập lại cơ sở MT tại Hòa Lan, lúc đó đã tan nát 90% sau cơn bão tố niềm tin xảy ra cuối năm 1984 giữa hai vị lãnh đạo cao cấp nhất thời bấy giờ, ông Hoàng Cơ Minh và ông Phạm Văn Liễu. Là nhân lực tình nguyện phục vụ quốc nội, giấy chấp thuận ký giữa năm 1985 do ông Phan Vụ Quang (tức ông Hoàng Cơ Định). Chuyến đi được quyết định ngày vào giữa tháng 9. 1985 với vé máy bay tự túc. Cùng đợt về từ Âu Châu trong thời gian

Page 26: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 26

này gồm Trần Quốc Hùng (cựu sĩ quan Dù) từ Đan-Mạch, võ sư Võ Sĩ Hùng và Kỹ sư Nguyễn Quảng Văn từ Pháp. Quyết định về nước (tức chiến khu) từ cấp Tổng Vụ Hải Ngoại có thay đổi trong những ngày chót: Phạm Văn Thành (là tôi) bị ở lại Hải Ngoại để tiếp tục thử thách (!) Năm 1988 tôi quyết định xin ngưng công tác toàn thời gian vì gần như bị "thất nghiệp" trong công tác. Trình độ học vấn của tôi không nhiều, không thể vạch chiến lựợc, vẽ chiến thuật cho tổ chức. Nhưng để thi hành chiến lược chiến thuật thì tổ chức nào cũng cần những người như chúng tôi, những người thanh niên Việt Nam có đủ lòng tự trọng dân tộc và có một tinh thần đấu tranh chống Cộng sản cương quyết, có đởm lược khả dĩ đủ để bảo vệ lý tưởng tự do trong bất cứ hoàn cảnh nào.

Franfurt 1985 Nguyễn Kim (Hườn) vest trắng. Kỹ sư Nguyễn Quảng Văn cạnh Nguyễn Kim, cạnh Nguyễn Quảng Văn là Võ Sĩ Hùng, bị xử

tử tại chiến khu Ubon 89/90. Ngoài cùng (trái) là Phạm văn Thành.

Phạm văn Thành đứng, ngồi - áo jean Võ thanh Phong, giữa Võ Sĩ Hùng và Nguyễn Quảng Văn 8. 1985 tại nhà Nguyễn Ngọc Đức (Lý Quảng... )

Page 27: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 27

9. 1985 buổi dã ngoại sau cùng vớí võ sư Bordeaux /Võ sĩ Hùng (đứng) và kỹ sư Nguyễn Quảng Văn (ngồi khoác khăn) Phạm văn Thành ngồi giữa

sáng 10. 9. 1985... đi vào bí mật. Từ trái: Nguyễn ngọc Danh (Tổng Thư ký Hội Chuyên Gia, Ủy viên cấp khu Âu châu VT). , Võ thanh

Phong, Kỹ sư Nguyễn Quảng Văn (giữa), kế Nguyễn Quảng Văn là Võ sư Boerdeaux /Võ sĩ Hùng kế Võ sĩ Hùng là Cao Văn Muôn, nguyên Trung tá (hay Thiếu tá?) BĐQ / VNCH

(10. 9. 1985 Antony/Pháp) đêm từ biệt, chén rượu biệt ly đưa người vào vùng sinh tử. từ trái qua: Phạm văn Thành, Võ sĩ Hùng, Cao

văn Muôn

Page 28: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 28

Thay vì đi vào bí mật, họ đã được đưa đi "trình diện" cơ sở Bỉ và Hà Lan để... "củng cố tinh thần hai cơ sở Hà Lan, Bỉ... "!!!Thậm chí gặp gỡ

giớí báo chí Bỉ quốc...

Những nhân lực "toàn thời" như vậy không thể xử dụng chỉ cho mục tiêu "kinh tài món" ngày ngày đi bán rau, vác gạo hay nấu cơm phục vụ các "chiến hữu đấu tranh cuối tuần" ở cái đất Paris vốn đầy những mưu mô chính trị. Tôi đã rời khỏi đội ngũ toàn thời vì những lý do như vậy, song song với những lý do thuộc về tinh thần và tâm lý rất mẫn cảm... mà tôi không thể trình bày ra ở đây, vì có liên quan đến hạnh phúc của một số gia đình. Vì trân trọng hạnh phúc của từng gia đình này, tôi buộc lòng phải giữ thái độ im lặng, không nêu ra những lý do đó. Tôi cũng tin rằng không ai có đủ nhẫn tâm để yêu cầu tôi phải trình bày những điều tôi đã không muốn nói ra, vì hạnh phúc của một số gia đình như đã nêu. Năm 1989, tôi bị "sa thải" khỏi hàng ngũ MT sau khi các vị lãnh đạo của cơ sở MT tại Âu Châu và Paris đã "tận tình" bôi bẩn danh dự cá nhân tôi, đồng thời tận tìnhphá vỡ đời sống gia đình của vợ chồng tôi. Anh chị em trong gia đình bên vợ tôi bị chia ra làm hai với những ê chề đau đớn đến tận cùng. Trong khi đó các vị lãnh đạo thì hả hê khi thấy tôi gần như bị cô lập hoàn toàn với Cộng đồng. Các hội đoàn nghi kỵ, chiến hữu dè bỉu, thân hữu xa lánh, gia đình chối từ. Gần một năm trời tôi đã thu mình trong một cư xá sinh viên nghèo nàn, chán chường đến tận cùng bài học về con người. Tôi đã muốn quên đi tất cả. Nhưng cuộc sống vẫn xảy ra quanh tôi. Những gian manh càng ngày càng cuồng bạo xảy ra trên đất nước tôi: những thao thức, những nhục nhằn chiến đấu vẫn xảy ra trên đất Mẹ, dù phải trả bằng trăm cay ngàn đắng. Đến khi những tờ báo Khát Vọng từ Sài-Gòn dạt đến được tầm tay mình, tôi đã bật dậy, gom góp hết sức lực còn lại, để mong có thể làm được điều gì đó cho đất nước. Anh Em chúng tôi lại tụ lại, nhóm Gió Việt ra đời tại Paris (hầu hết đều là những nhân

Page 29: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 29

sự trụ cột của đoàn Văn nghệ Kháng chiến Paris thuộc MTQGTNGPVN những năm 1987 và 1988). Để mong hoạt động tốt, Anh Em gom góp vốn hùn một cơ sở kinh doanh. Và đây có lẽ là sai lầm lớn nhất của tôi và cả nhóm. Chúng tôi không phải là những nhà kinh doanh giỏi, lại đi làm một công việc thuần túy kinh doanh để lo cho hoạt động của Đoàn. Chúng tôi thất bại! Đã có nhiều trận cười hả hê chung quanh chúng tôi, của kẻ thù cũng có và của những người đã từng là chiến hữu cũng có!!! Nhóm Tiên Long đã ra đời trong hoàn cảnh này và tôi cùng kỹ sư Nguyễn Anh Dũng, cựu sĩ quan QLVNCH Lê Hoàn Sơn đã lên đường về nước, với khát vọng làm một trận lửa cháy bằng biểu tình ngay tại Sài Gòn, để chuyển thế đấu tranh cả trong lẫn ngoài nước từ thế thủ sang thế công. Vì sự bội tín, chúng tôi đã thất bại và chấp nhận ngồi tù (1993) Nhà tù cộng sản đã đổ lên thân xác chúng tôi những đớn đau ê chề. Nhưng chính nơi những nhà tù này cũng đã dạy chúng tôi những bài học làm người quý giá. Thầy dạy của chúng tôi chính là những người tù bình thường nhất, những người tù vì lý do chính trị lâu năm nhất, trong đó có những người còn rất trẻ. Những người từng một thời chung với tôi một tổ chức, từng một thời sống hiên ngang giữa đất trời biên giới Lào Việt và Thái Lan, từng một thời có rất nhiều ước mơ, rất nhiều khát vọng. Tất cả đều đã rất chán chường! * Chán chường vì sự thật được phơi bầy trơ trẽn quá! * Chán chường vì mặc cảm bị trường kỳ bỏ rơi! Anh Em đâu? Chiến hữu đâu? Lãnh đạo đâu? Mà biết bao năm, những tiếng kêu thống thiết của họ đều chìm vào quên lãng. Gia đình họ vốn dĩ đã khó khăn lại càng khó khăn hơn. Không một lời hỏi thăm, không một miếng quà (dù nhỏ nhất) để tỏ chút ân tình chiến hữu. Khi biết tôi từng có thời chung tổ chức, Anh Em đã đến với nhau, sống chan hòa với nhau như bát nước đầy. Và mọi sự thật đã được mở gỡ một cách thận trọng. Tôi vô cùng cảm ơn các Anh Em, chúng ta đã cùng nhau chia ngọt xẻ bùi để rồi lại tiếp tục đứng lên, làm tiếp công trình còn dang dở. Tôi cũng cảm ơn các Anh Em, đã giải tỏa cho chúng tôi những thắc mắc từ lâu in đậm trong mỗi suy nghĩ của chúng tôi tại hải ngoại. Những thắc mắc đã đưa đến việc tôi phải bị sa thải khỏi hàng ngũ MTQGTNGPVN năm 1989. Hàng năm chúng tôi đã cùng làm lễ giỗ chung cho các anh em đã nằm xuống trong trận đánh Nam Lào, trong đó đặc biệt có ông Hoàng Cơ Minh, có anh Võ Hoàng,

Page 30: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 30

Trương Ny, Huỳnh văn Tiến, v. v... Cảm ơn các anh đã hiên ngang chấp nhận trả giá đắt cùng với tôi trong những lần như vậy. Ân tình này làm sao quên được? Ân tình này làm sao im lặng được? Đó chính là lý do đưa tôi đến quyết định bạch hóa sự thật của 3 cuộc xâm nhập (mang tên Đông Tiến 1, 2 và 3) do MTQGTNGPVN tổ chức. * Bạch hóa vì lòng tự trọng của một Tù Nhân Chính Trị, * Bạch hóa vì lương tâm của một người đi đấu tranh đối với những người đã nằm xuống một cách vô cùng anh dũng trên đất lạ quê người, cho ước mơ Dân Tộc Hạnh phúc. * Bạch hóa vì sự an nguy của những người đang chuẩn bị lao vào trận chiến dưới sự điều động gây quá nhiều nghi ngờ của tổ chức MTQGTNGPVN. Sự bạch hoá được chia làm hai thời kỳ. Thời kỳ thứ nhất, vì tôn trọng quyền công bố của MẶT TRẬN, tôi đã viết một thư tay dài hơn 40 trang, chữ nhỏ, trong đó trình bày chi tiết cả ba cuộc xâm nhập, và ĐẶC BIỆT ĐỀ CẬP ĐẾN NHỮNG THÔNG TIN QUAN TRỌNG LIÊN QUAN ĐẾN SỰ PHẢN BỘI CỦA NHỮNG NHÂN VẬT CÓ TRÁNH NHIỆM XÂY DỰNG ĐƯỜNG DÂY XÂM NHẬP CHO CẢ BA CUỘC ĐÔNG TIẾN. Lá thư được viết ngày 27 tháng 11/1998, chưa đầy một tháng sau khi tôi được Cộng sản VN trả tự do - do sức ép của quốc tế và đồng bào hải ngoại. Lá thư này đã được gởi trong vòng một tuần sau đó đến đích danh ông Nguyễn Kim (tức Nguyễn Kim Hườn) Ông Phan Vụ Quang cũng đã có lá thư này, do ông Kim trung chuyển. Trong thư tôi cũng xác định rằng tôi chỉ có thể giữ im lặng được (trước công luận báo chí truyền thông) trong vòng 3 đến 5 tháng. Suốt trong thời gian này, các cấp lãnh đạo của tổ chức MẶT TRẬN không hề cho tôi biết rõ ràng MẶT TRẬN sẽ phản ứng như thế nào đối với những đề nghị và yêu cầu của tôi. Ngày 14 tháng 4/1999, tôi được phỏng vấn trực tiếp trên đài phát thanh Quê Hương phát đi tại California. Khi được hỏi về những sự việc liên quan đến ông Hoàng Cơ Minh tự sát tại biên giới Việt Lào, tôi đã xác nhận về thông tin này. Tôi đã hành xử đúng vị trí của một người tù chính trị đối với một tổ chức chính trị là MTQGTNGPVN trong việc giữ sự im lặng như đã hứa. Đồng thời ngày 14 tháng 4, 1999 tôi cũng đã làm đúng bổn phận của một "người tù chính trị nắm rõ sự thật" trước công luận.

Page 31: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 31

Trước khi xảy ra buổi phỏng vấn, ông Trần Đức Tường đã gọi điện thoại cho tôi và đề nghị tôi tránh né buổi phỏng vấn. Tôi đã trả lời rõ ràng là tôi sẽ chọn cách hành xử đúng nhất, có lợi cho công việc chung. Sau đó ông HOÀNG CƠ ĐỊNH (PHAN VỤ QUANG) có điện thoại cho tôi đến 7 lần trong ngày. Lúc đó tôi không có mặt ở nhà vì đang bận rộn công việc chung tại Thụy Sĩ. Khi về nhà, kiểm lại máy nhắn tin, tôi thấy có nhiều điều làm tôi phải suy nghĩ. Suy nghĩ không phải vì sợ, mà vì cảm thấy lo ngại cho trận chiến đang diễn ra ngày một gay gắt với kẻ thù chung CS... Dù rằng đứng ở vị trí chiến đấu nào đi nữa, chúng ta cũng rất cần hai điều căn bản, đó là sự thẳng thắn và sự tôn trọng lẫn nhau. Thái độ khích bác và hù dọa có thể có tác dụng được với một số người, một số trường hợp. Tuy nhiên, không phải là hữu hiệu với mọi trường hợp. Đứng trước họng súng và cùm xích của chế độ dã man Cộng sản, dù có sợ, tôi vẫn đã đứng vững cùng các anh em khác và tuyên chiến "sẽ chiến đấu đến giọt máu cuối cùng" ngay tại hội trường kiểm thảo trại Đầm Đùn T5, trước mặt tập thể tù chính trị và bọn Sĩ quan An ninh, Phản gián Việt cộng (VC). Vậy thì ngày hôm nay, trong môi trường này, xin đừng dùng cách làm việc ấy với tôi, vì nó chỉ tốn thời gian vô ích. Tôi rất muốn tôn trọng mọi người và xin hãy giúp tôi giữ được trọn vẹn ước muốn đó. Trở lại việc bạch hóa trên đài phát thanh Quê Hương. Sau khi kiểm lại rất nhiều lời nhắn trong máy, tôi đã gọi cho ông PHAN VỤ QUANG, vì xét thấy cách nói chuyện của ông lịch sự và chí tình. Tôi đã xác nhận với ông PHAN VỤ QUANG, là tôi sẽ công bố sự thật về việc ông Hoàng Cơ Minh đã tự sát, cũng như những cái chết liên quan. Đối với tôi, những cái chết liên quan là điều rất quan trọng. Ông PHAN VỤ QUANG đã nói sẽ tôn trọng ý kiến của tôi và ngỏ ý mời tôi qua San Jose, đứng trước bàn thờ tướng Minh tại nhà ông. Tôi hứa sẽ sắp xếp qua, nếu như được bà Hoàng Cơ Minh đón tiếp, bởi chúng tôi (Tiên Long Hải Ngoại) đang còn giữ chiếc nanh heo rừng mà Thầy Giác Nhiên đã trao tặng Tướng Minh nhân dịp 30. 4. 1983 tại Hoa Kỳ. Chúng tôi sẽ xin gặp Thầy Giác Nhiên để nhờ Thầy kiểm định xem có phải đó chính là chiếc nanh heo mà Thầy đã tặng cho tướng Minh hay không. Chiếc nanh heo này, tướng Minh đã tặng lại cho một cán bộ MẶT TRẬN tại quốc nội, tên Dương Thanh. Ông Dương Thanh đã trao lại cho kháng chiến quân (KCQ) Lý Viên (cũng là một tù nhân), ông Lý Viên sau đó đã trao cho nhóm Tiên Long. Lại trở lại việc bạch hóa thông tin liên quan đến MẶT TRẬN. Sau 3 cuộc phỏng vấn với đài phát thanh Quê Hương, và sau khi một bài viết của luật sư Hoàng Duy Hùng tại Hoa-Kỳ được chạy trên Internet, tôi đã gặp rất nhiều điều tế nhị cũng như phiền toái xảy đến cho riêng tôi, cũng như gia đình tôi.

Page 32: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 32

Tôi có thể chịu đựng được, cũng như đã từng chịu đựng sự khích bác từ 10 năm trước đến nay, nhưng Mẹ tôi thì không. Bà dù sao cũng chỉ là một người Mẹ rất Việt Nam, bà đã giận và rất buồn phiền về tôi. Vợ tôi cũng vậy, người đàn bà yếu ớt ở tuổi 40 đang mang thai, rất dễ bị xúc động... ! Ngày 26 tháng 4. 1999, vừa từ Hòa Lan trở lại Pháp, vì sức ép của gia đình, tôi đã đồng ý tiếp các vị quan chức của MẶT TRẬN tại nhà tôi từ 1 đến 3 giờ chiều. Có mặt trong buổi gặp gỡ này là quý ông Trần Đức Tường, Nguyễn Ngọc Đức, Trần Văn Phước và ông Bùi Trung Trực, anh ruột của vợ tôi. Các vị này có lẽ là những người hiểu rõ hơn ai hết về hoàn cảnh gia đình của tôi. Tôi sống như thế nào? Vợ tôi mạnh yếu ra sao? Con tôi thiếu thốn những gì, thừa thãi những gì? Tôi không cần phải dấu diếm và bình thản bảo vệ quyết định công bố của tôi! Sóng gió gia đình đã nổi lên 5 tiếng đồng hồ sau phiên họp này, liên quan đến bài viết của ông Hoàng Duy Hùng. Có một điều đã làm chính tôi cảm thấy rất day dứt. Đó là có một đoạn trong bài viết, một đoạn rất ngắn, trong đó ông Hoàng Duy Hùng đã gọi tất cả những cán bộ cấp trung của MẶT TRẬN bằng một từ ngữ rất nặng. Trong tinh thần tôn trọng sự thật, tôi xin được bày tỏ lòng kính trọng tuyệt đối đến các cán bộ của MTQGTNGPVN, đã kiên định đấu tranh và hy sinh rất nhiều tâm huyết cho đại cuộc trong thời gian qua, đặc biệt là các cán bộ MẶT TRẬN tại Hòa Lan, Đức, và Pháp, cũng như một số nơi khác. Các anh, ở những vị trí cá nhân hoàn toàn độc lập, đã hỗ trợ tối đa cho kế hoạch Bảo vệ Các Tù nhân Chính Trị trong nước, trước và sau khi bản thân tôi được tự do. Đây là một tinh thần đấu tranh vô vị lợi. Đặc biệt, hầu hết các cán bộ MẶT TRẬN tại Âu Châu đều không hề nhận lương tháng. Trong nhu cầu kết hợp làm việc chung, tôi đã thay mặt Hội Tiên Long tuyên bố kết hợp làm việc cùng phong trào Quốc Dân Việt Nam Hành Động tại Hoa Kỳ. Vì thế, những điểm đúng sai của ông Hoàng Duy Hùng, chúng tôi cũng nhận chịu chung trách nhiệm. Một lần nữa, đứng trên cương vị người chịu trách nhiệm của tổ chức Tiên Long, tôi chính thức và trân trọng kính gởi đến các cán bộ MẶT TRẬN trung kiên và trân trọng đối với Tổ Quốc Việt Nam lời xin lỗi chân thành nhất của tôi, người phát ngôn của tổ chức Tiên Long. Điểm thứ hai tôi cũng cần xác định liên quan đến người đã sinh thành ra vợ tôi, mà tôi vẫn coi như người Cha thứ hai.

Page 33: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 33

Bố tôi đã mất sau nhiều năm làm việc miệt mài cho Tổ chức, chỉ mong ước sớm được nhìn thấy ngày quê hương thực sự tự do. Ông đã mất sau ngày Tướng Minh nằm xuống đúng 1 năm và 15 ngày. Khi ông Hoàng Duy Hùng đến nhà tôi để làm việc trong chuyến công tác tại Âu Châu đầu năm nay, nhìn thấy di ảnh của Bố tôi, ông đã hỏi: "Đây có phải là ảnh của ông cụ Bùi Trịnh Hữu?" Tôi trả lời đúng. Ông Hùng nói có nghe nhiều về ông cụ của vợ chồng tôi và hỏi thêm: "Khi mất, ông cụ đã có biết việc tướng Minh nằm xuống không?" Tôi nói "Có, ông cụ biết được do một nguồn thông tin của người Lào, và do lá thư của anh Trần Quốc Hùng, cựu sĩ quan Dù đã về nước cùng Tướng Minh, cũng bị bắt và được tạm tha. Ông cụ có hỏi tôi về thủ bút của Trần Quốc Hùng và tôi đã xác nhận là đúng. Vài tuần sau ông lâm bệnh rất nặng về thần kinh não và qua đời sau đó vài tháng. Cái chết của ông cụ gây bất ngờ hoàn toàn cho mọi người, vì ông cụ là một người có thể lực rất tốt. Ông cụ có tâm hồn bao dung với mọi người và có một tấm lòng vô cùng thiết tha với đất nước... " Có lẽ do công việc làm quá căng thẳng trong suốt thời gian ở Âu Châu nên ông Hoàng Duy Hùng đã hiểu không hoàn toàn đúng sự trình bày của tôi? - bài viết này, tôi xin ghi lại những lời tôi đã nói, đồng thời xin nhận lỗi với ông Hoàng Duy Hùng, nếu như, do sự trình bày thiếu cẩn thận của tôi mà ông đã nắm không được hoàn toàn đúng tinh thần sự kiện. Với gia đình thân yêu, tôi hoàn toàn chịu trách nhiệm về những điều công bố này. Để kết thúc bài viết này, tôi trân trọng công bố phần hai của lá thư mà tôi đã gởi cho cấp cao nhất Tổng vụ Hải ngoại MTQGTNGPVN. Phần hai này được bắt đầu từ câu nói của ông Hoàng Cơ Minh trong những ngày cuối cùng "ÔNG NÓI, SAO TỚI GIỜ NÀY VẪN CHƯA THẤY LÊ PHÚ SƠN RA ĐÓN?"

Page 34: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 34

DÒNG TÂM TƯ NƯỚC MẮT

PHẦN II

Những chữ viết tắt trong bài: - VNCH: Việt Nam Cộng Hòa - MT/VT = Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam/đảng Việt Tân - VC: cộng sản Việt Nam Phần hai này được bắt đầu từ câu nói của ông Hoàng Cơ Minh trong những ngày cuối cùng "ÔNG NÓI, SAO TỚI GIỜ NÀY VẪN CHƯA THẤY LÊ PHÚ SƠN RA ĐÓN?". VẬY LÊ PHÚ SƠN LÀ AI? NGƯỜI NÀY CÓ QUAN HỆ NHƯ THẾ NÀO ĐỐI VỚI ÔNG MINH? QUAN HỆ NHƯ THẾ NÀO ĐỐI VỚI ĐƯỜNG DÂY XÂM NHẬP? Khoảng 1982, từ trong nước có một nhóm người vượt biên giới đến Thái và gia nhập vào MTQGTNGPVN. Dẫn đầu đoàn người này là ông LÊ PHÚ SƠN, xưng danh là "đại diện kháng đoàn Thất Sơn" từ trong nước ra kết hợp. Trong đoàn này có ông Dương Văn Tư, ông Trần Tự Nhiên và con trai, bà Trần Thị Kim Huệ (vợ ông Nhiên), Bác sĩ Nguyễn Hữu Nhiều, ông Lê Đình Bảy và một số người khác. Trong đoàn người này có hai người bị tổ chức MẶT TRẬN tuyên án tử hình và đã bị xử tử vì lý do được gọi là phản bội vào khoảng đầu năm 1985. Các KCQ trong tù thì xác định rằng đã có sự tranh cãi kịch liệt giữa ông Trần Tự Nhiên và các cấp lãnh đạo về việc ông Nhiên đòi ra hải ngoại để vận động kết hợp thêm vì không đồng ý cách làm việc của MẶT TRẬN trong việc kết hợp. Sau khi hai người vừa nêu bị xử tử, đường dây xâm nhập cũng bắt đầu bằng các đợt về đầu tiên do ông LÊ PHÚ SƠN lập ra. Các đường dây này gọi là đường dây của "Ủy

Page 35: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 35

ban Kháng quản". Ông LÊ PHÚ SƠN sau đó đã trở thành người cao cấp nhất của các Ủy ban Kháng quản, người chịu trách nhiệm đường dây xâm nhập cho tất cả các đợt tiếp theo. Người được Tướng Minh phong cho chức vụ cao nhất ở trong nước lúc đó là Trần Phó Trấn IV. Nên nhớ cho tới lúc bấy giờ (và cho đến nay) ở trong nước không có bất cứ cấp TRẤN nào ra đời ngoài Trấn IV. Cấp Trấn, theo như các KCQ giải thích sau này, được so tương đương cấp Vùng thời Việt Nam Cộng Hòa (có 4 Vùng Chiến thuật trước 1975). ĐỢT ĐÔNG TIẾN I về năm 1986 do ông Huỳnh Trọng Hà dẫn, lãnh đạo là ông Dương Văn Tư. Trong đoàn này còn có bà Trần Kim Huệ và ông Huỳnh văn Tiên. Cả đoàn đã vào tới sông Sa-Thầy. Tới một đoạn sông dữ, ông Huỳnh Trọng Hà và mấy chục người khác đã bị cuốn trôi mất xác. Ông Lâm Thao lên thay thế Huỳnh Trọng Hà và cũng bị chết do phản bội (?). Ông Dương Văn Tư đã họp những anh em còn lại (trong đó có Dương Mến, người em kết nghĩa của tôi) và chia cho mỗi người một ít vàng, rồi bảo ai nấy nên tự mình tìm đường thoát. Ông Tư đã biệt tích sau đó. Anh em đã lần theo dấu giày và thấy hướng mũi giày đi về phía Cam Bốt. Xin lưu ý là sông Sa Thầy nằm trong địa phận Pleiku, Việt Nam. Sau đó không lâu, những người còn lại đều bị bắt, bị đánh đập và tra tấn dã man. Mọi câu hỏi đều không thấy đề cập đến bà Trần Kim Huệ và ông Huỳnh Văn Tiên (xin đừng lẫn lộn với một người cũng tên Huỳnh Văn Tiên hiện đang ở Đan Mạch). ĐỢT ĐÔNG TIẾN II về ngày 11 tháng 7, 1987 gồm khoảng 180 người (với 30 lính kháng chiến Lào Vàng Pao) đi từ tỉnh Ubon ngược về Mộc Tà Hản bằng xe của Hồng Thập Tự Quốc Tế. Sau đó băng qua sông Mê-Kông để vào tỉnh Saravan thuộc Lào. Ông Minh đã đổi hướng đổ bộ thay vì theo sự sắp đặt của tình báo Thái. Sau này, trong các đợt thẩm cung, các KCQ đều biết rằng điểm đổ bộ do tình báo Thái sắp đặt đã có một trung đoàn bộ đội Việt cộng phục sẵn. 5 ngày sau khi đổ bộ qua sông, ở một đoạn đường quốc lộ 13, đoàn quân Đông Tiến II đã đụng trận đầu tiên, buổi chiều đụng lần hai, và liên tiếp cho đến ngày thứ 49 của trận chiến. Đặc biệt thời gian đầu bộ đội Việt Cộng chỉ đánh cầm chừng, cho tới khi ông Lê Đình Bảy dẫn một số quân thuộc "Kháng đoàn Thất Sơn" cũ trốn về phía Việt Cộng thì áp lực trận chiến tăng cường độ ác liệt với rất nhiều đạn pháo cá nhân được xử dụng, nhắm thẳng vào đoàn quân. Ông Lê Đình Bảy trốn về với Việt Cộng ngày 16 tháng 8/1987. LÊ ĐÌNH BẢY LÀ "QUYẾT ĐOÀN TRƯỞNG QUYẾT ĐOÀN ĐẶC NHIỆM" trong Đông Tiến II trước khi y phản bội. Xin lược qua cơ cấu tổ chức của Đông Tiến II. Đông Tiến II về nước với một Tâm đoàn.

Page 36: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 36

Một Tâm đoàn gồm có: * 3 Quyết đoàn. * Một Quyết đoàn gồm 3 Dân đoàn. * Mỗi Dân đoàn có khoảng 15 người. QUYẾT ĐOÀN ĐẶC NHIỆM GIỮ NHIỆM VỤ BẢO VỆ CHIẾN HỮU CHỦ TỊCH CÙNG CÁC CÁN BỘ TRUNG ƯƠNG. Lê Đình Bảy "bị" CSVN kết án 7 năm nhưng chỉ ở tù khoảng 3 năm với tất cả mọi ưu đãi của chế độ. Lê Đình Bảy đã được đi "diễn thuyết" nhiều nơi, cho dân chúng cũng như các trại tù, về đề tài: "Bộ mặt thật của Mặt trận Hoàng Cơ Minh". Lê Đình Bảy là người hợp tác tích cực nhất với Cộng sản sau khi mãn "tù". Điểm lại những khuôn mặt tạm gọi là "phản bội", ta có thể thấy một sự xuyên suốt liên quan đến các nhân sự mang tên gọi "KHÁNG ĐOÀN THẤT SƠN". Từ LÊ PHÚ SƠN đến TRẦN TỰ NHIÊN, NGUYỄN HỮU NHIỀU (hai người bị tử hình tại chiến khu) đến TRẦN THỊ KIM HUỆ, LÊ ĐÌNH BẢY, v. v... (ngoại trừ trường hợp bị xử tử) những người còn lại đều không chết và một số anh em KCQ bị cầm tù tại B34 (Cục Phản gián phía Nam của VC) đã nhìn thấy rất rõ LÊ PHÚ SƠN VÀ TRẦN THỊ KIM HUỆ RA VÀO TRUNG TÂM B34 VỚI DÁNG ĐIỆU CỦA NHỮNG CÁN BỘ CAO CẤP! Ông Hoàng Cơ Minh chết đi, Võ Hoàng là cán bộ bí thư đã tuyên bố không thể chết theo mà phải sống để làm chứng nhân lịch sử. Tiếc thay anh đã bị M79 của Việt Cộng bắn nát người. Anh chết đi, cuốn sổ tay "Nhật ký Hành quân" và mật mã liên lạc bị lọt vào tay Cộng sản. Cuốn sổ tay này đã được sao chụp thành nhiều bản để Việt Cộng làm công việc điều tra từng người. Nếu ta ghép dữ kiện cuốn sổ tay với việc Lê Phú Sơn ra vào B34 như một cán bộ Cộng sản, khả dĩ có thể cứu tổ chức MT tại hải ngoại khỏi tội lừa dối đồng bào về cái chết của ông Hoàng Cơ Minh, về hành vi vẫn công khai công bố ông Minh còn sống, vẫn còn lãnh đạo HỘI ĐỒNG KHÁNG CHIẾN TOÀN QUỐC. Nhưng cái vế thứ hai của vấn đề thì lại rơi vào hố thẳm bất lợi hơn rất nhiều cho tổ chức. Ấy là mọi đoàn viên, tất cả đồng bào, đều có quyền đặt câu hỏi: "VẬY THÌ AI LÀ NGƯỜI LÃNH ĐẠO 'HỘI ĐỒNG KHÁNG CHIẾN TOÀN QUỐC' SUỐT MƯỜI MẤY NĂM NAY?"

Page 37: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 37

Bác Sĩ Nguyễn Hữu Nhiều thời gian năm 1984 tại Trại Tỵ Nạn Dangred,

vùng biên giới Cam Bốt – Thái Lan. Ảnh nguồn: Hồi Ký Phạm Hoàng Tùng.

Báo trong nước (VC) loan tin cái chết của Bác Sĩ Nguyễn Hữu Nhiều với bản án tìm thấy trong túi xách của Trần Thiện Khải. Trần Thiện

Khải hay Trần Khánh là nhạc sĩ khu chiến, một cựu sĩ quan cấp Úy của Hải Quân VNCH, ông Khải cũng là cánh tay mặt của ông Hoàng Cơ Minh. Nguồn: Hồi Ký Phạm Hoàng Tùng.

Page 38: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 38

Trở lại với các đợt về nước, MẶT TRẬN không chỉ tổ chức 3 cuộc Đông Tiến với võ trang đầy đủ. CÁC ĐỢT VỀ KHÁC CỦA "ỦY BAN KHÁNG QUẢN" ĐỀU BẰNG GIẤY TỜ DO BỘ NỘI VỤ VIỆT NAM CẤP. TẤT CẢ ĐỀU BỊ BẮT TẠI BATTAMBANG. KHI BẮT HỌ, CÔNG AN VIỆT CỘNG NÓI VỚI NHAU: "LẠI VÀI CON NHẠN BỘ NỘI VỤ NỮA... " Thái độ của bọn công an tỏ ra rất coi thường những người xâm nhập bị bắt (?). Tất cả những người bị bắt đều bị buộc phải viết trên giấy gởi ra chiến khu là "đường giây tốt đẹp", là "an toàn". Họ thậm chí còn phải viết ra những tin ma, nay đánh chỗ này, mai đánh chỗ khác; tuần trước diệt đồn công an, tháng qua treo cờ, tuyên vận, v. v... Khi đã mãn hạn bị biệt giam (bị giam giữ riêng một mình, không được liên hệ với bất cứ ai) thì ai cũng đặt câu hỏi với nhau: "Tại sao anh lại báo ra là an toàn?" Rồi người trước giận kẻ sau, người sau oán kẻ trước... ĐƯỜNG GIÂY ỦY BAN KHÁNG QUẢN (UBKQ) CŨNG DO ÔNG LÊ PHÚ SƠN VẼ RA! Người ta có thể đặt câu hỏi "phải chăng ông LÊ PHÚ SƠN phản MẶT TRẬN vì MẶT TRẬN đã quá tàn ác, giết người của họ ngay tại chiến khu?" Cũng có thể đặt giả thuyết rằng "ÔNG LÊ PHÚ SƠN LÀ PHẢN GIÁN CỦA VIỆT CỘNG CÀI VÀO HÀNG NGŨ MẶT TRẬN Ở CẤP CAO NHẤT!" Đau đớn thay cho số phận những người đã nằm xuống cho lý tưởng sáng ngời họ theo đuổi. Con số không phải là ít oi, trong cả ba đợt, số tử vong lên đến hơn 100 người. Những người bị tù đày khốn khổ trong cô đơn tuyệt vọng cũng lên đến hàng trăm. AI ĐÃ VÀ PHẢI CHỊU TRÁCH NHIỆM VỀ VIỆC NÀY? Người ta đã lôi đích danh Bùi Văn Nam Sơn của vụ ông Bá ra để luận tội. Người ta đòi chúng tôi phải đưa Chu Vũ Hoan ra để xét xử... Nhưng không thấy ai dám mổ xẻ sự kiện hàng mấy trăm con người yêu nước bị chết thảm ở biên giới Việt - Lào! Trong khi vụ của chúng tôi không có ai chết, người vẫn còn sống sờ sờ ra đây. Phải chăng vì đa số những người đã chết kia đều không mang quốc tịch Mỹ, Pháp... ? Hay vì họ chỉ là những kẻ "vô danh tiểu tốt", nghèo trắng tay ở những trại tỵ nạn? Hoặc bởi vì thế lực của MẶT TRẬN bao trùm quá, kinh khiếp quá, táo tợn quá? Hay bởi vì e ngại sự đoàn kết hải ngoại sẽ mất đi? Than ôi! ĐOÀN KẾT NẾU ĐƯỢC ĐỊNH HÌNH NHƯ VẬY THÌ ĐOÀN KẾT ĐỂ LÀM GÌ? Đoàn kết ấy phải gọi bằng tên gì và sẽ dắt chúng ta đến đâu trong mục tiêu đòi lại sông núi cho một dân tộc quá khát khao tự do dân chủ? Các bậc đàn anh của tôi tại hải ngoại chắc ít khi mường tượng ra được cái cảnh những người tù chính trị về từ hải ngoại khi bị quay cung đã bị tan nát cõi lòng như thế nào khi những tên sĩ quan phản gián P16 và A15 chắp tay sau đít đi đi lại lại, miệng lẩm bẩm những câu đại loại: "CÁI CÔNG TY KHÁNG CHIẾN PHỞ BÒ CỦA CÁC ANH... "

Page 39: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 39

Không, tôi không muốn những người đi sau tôi còn phải tiếp tục chịu đựng những cảnh như vậy! Tôi không muốn sẽ lại có thêm những cái thứ "kháng chiến cháo gà" hay "kháng chiến cơm heo" được nuôi dưỡng một cách cố ý hoặc vô tình bởi ai đó. Nếu trên xác thân ta có một vết ung nhọt đang lan thành ung thư, muốn diệt được mầm họa đòi hỏi ta phải có dư đởm lược. Đây là những lời nói thật, nói thẳng, được trả bằng chính sinh mạng của tôi, xin đừng nghĩ là một hành động khiêu khích. Trên cõi đời này, ai là người không sợ chết? Nhưng nếu cần chết để bảo vệ sự thật thì Phạm Văn Thành này cũng dám chấp nhận. Không thù oán, chỉ tiếc là mình không còn sống được đến ngày dân Việt toàn thắng Cộng sản! Tôi viết những giòng này sau nhiều đắn đo suy nghĩ, sau nhiều lần phải dừng ngang vì những giòng nước mắt. Tôi cũng chỉ là một con người bình thường như muôn ngàn người đang sống đây, cũng có một mái gia đình, cũng có những tình cảm. Và có những người anh của tôi mà tôi vô cùng thương mến, vô cùng kính trọng; những người đã cùng chia ngọt xẻ bùi với tôi bao nhiêu ngày tháng... mà hôm nay tôi buộc phải viết lên những điều đớn đau của sự thật, ít nhiều làm xúc phạm đến các anh, điều mà gia đình, vợ con tôi và tôi không bao giờ muốn. Vì các anh chị là những ân nhân của gia đình tôi. Trong cảnh tù tội lao lý, khi mọi người không ai biết đến tôi, không ai muốn nhớ đến tôi, thậm chí có những kẻ mong tôi chết rũ tù, thì các anh chị là những người xé rào tổ chức, âm thầm lo lắng cho vợ con tôi. Ân nghĩa đó, ngày hôm nay tôi trả bằng bài viết này, là cả một vực sâu đau đớn trong hồn tôi. Nhưng, xin chịu tội trước các anh chị, để tôi làm tròn phận sự của người thông tin, một thông tin đã được viết bằng máu, được học thuộc lòng trong hầm cùm lao tù cộng sản và được viết lại bằng những cơn khóc đứt đoạn khi viết ra. Xin tha thứ cho tôi. Tôi đã viết lên các bậc chức quyền, nhưng suốt 5 tháng trôi qua, các vị ấy vẫn nhởn nhơ coi thường sự kiện. Xong bài viết này cũng là xong bổn phận thông tin của tôi. Trách giận thương ghét là quyền của các anh. Tôi vẫn ngày ngày cố góp sức mình vào chuyện chung. Đi lại chủ yếu bằng phương tiện xe buýt, rất ít tốn kém và không hề có bảo vệ trên khắp Âu Châu. Nếu giận quá mà thấy cần phải xử tôi thì cũng không bao giờ tôi oán trách các anh. Công việc đại sự chẳng bao giờ là dễ cả. Người ta phải chịu trả giá đắt thì mới mong dẫn tới thành công. Tôi chủ trương xây dựng một tinh thần mới. Tinh thần dám nhìn thẳng vào sự thật để huy động tổng lực đấu tranh, một tổng lực gồm những con người luôn đứng thẳng, mắt sáng quắc niềm kiêu hãnh, chỉ chiến đấu cho sự thật, công bằng và tự do. Bài viết này sẽ là bài viết duy nhất của tôi trên báo chí, với dự định đưa lên Internet liên quan đến MTQGTNGPVN. Từ nay tôi sẽ giữ im lặng vì tôi tin tưởng vào sự nhận

Page 40: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 40

định phân tích của đồng bào tôi. Trong trường hợp bất khả kháng cần tôi phải lên tiếng thì tôi sẽ yêu cầu xử dụng diễn đàn để đối chất công khai, ở bất cứ đâu và chỉ một lần, trước công luận, trước một cử tọa chân chính. Xin đừng dùng bài viết này vào mục tiêu công kích cá nhân. Cũng xin đừng để chúng tôi phải xử dụng bạo lực để cảnh cáo những mưu đồ châm chọc, gây chia rẽ oán thù giữa người này với người khác. Xin giúp chúng tôi làm tròn bổn phận làm người. Paris khuya 27 tháng 4 năm 1999 THƯ THÔNG BÁO Thừa ủy nhiệm của các Kháng Chiến Quân (KCQ) còn sống sót trong Quyết Đoàn Đặc Nhiệm Đông Tiến II, nay trân trọng công bố tên và ngày giờ của các Cán Bộ và KCQ có thân nhân tại hải ngoại, đã tử trận tại Nam Lào và Thái Lan sau đây: 1. Anh Huỳnh Trọng Hà và Lâm Thao, hy sinh năm 1986 tại Pleiku (Đông Tiến I) 2. Anh Huỳnh Văn Tiến (Đan Mạch), hy sinh ngày 26/ 7/ 1987 lúc 7giờ sáng tại QL13 Nam Lào 3. Anh Trương Ngọc Ny (Hoa-Kỳ), hy sinh ngày 06/ 8/ 1987 tại QL13 Nam Lào 4. Anh Võ Hoàng (Hoa Kỳ), hy sinh ngày 28/ 8/ 1987 khoảng 10 giờ 15 tại Saravan Nam Lào 5. Anh Nguyễn Huy, tự sát ngày 28/ 8/ 87 cùng với ông Hoàng Cơ Minh tại Saravan Nam Lào 6. Anh Khưu Xuân Hưng, tự sát cùng ông Hoàng Cơ Minh ngày 28/ 8/ 1987 lúc 10 giờ sáng 7. Anh Đẩu, tự sát cùng ông Hoàng Cơ Minh ngày 28/ 8/ 87 lúc 10giờ sáng 8. Anh Trần Thiện Khải, hy sinh ngày 27/ 8/ 1987 lúc 8 giờ sáng 9. Anh Trần Hướng Việt (Việt Kiều Thái Lan) hy sinh ngày 26/ 8/ 1987 10. Anh Long (về năm 1984 qua ngã Singapore vào Thái), hy sinh tháng 7 năm 1987 11. Anh Hội, hy sinh năm 1986 (về Chiến Khu năm 1984 qua ngả Singapore cùng với anh Long và ông Cao Văn Muôn) 12. Anh Võ Sĩ Hùng, về từ Pháp, bị xử tử tại chiến khu năm1989-1990 (người thi hành lệnh bắn là anh Đào Bá Kế) 13. Anh Lê Hồng, hy sinh đầu năm 1986 14. Anh Trần Vi Thiện, chết trong nhà tù A20 15. Anh Trần Công, chết tại nhà tù Xuân Phước A20. Tổng Cộng 16 người trong danh sách này.

Paris ngày 27 tháng 4 năm 1999

Cẩn báo, Phạm Văn Thành

Page 41: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 41

“Làm những thằng đàn ông, dám mượn danh nghĩa Kháng Chiến để xưng hùng xưng bá,

giết anh em chiến hữu như giết trâu giết bò... ”

DÒNG TÂM TƯ NƯỚC MẮT

Phần III Thư Ngỏ V/v Công Bố Những Dữ Liệu Liên Quan Đến MTQGTNGPVN Kính Gởi: Các Bậc Lãnh Đạo Tinh Thần Các Tôn Giáo, Quý Vị Niên Trưởng Quân Cán Chính VNCH, Những Người Việt Nam Yêu Nước và đặc biệt các Anh Chị Em Sinh Viên Việt Nam Trong Và Ngoài Nước. Kính thưa Quý Vị, Trong thời gian khoảng hơn 1 tháng vừa qua; sau khi tôi quyết định công bố những chi tiết liên quan đến MTQGTNGPVN trên đài phát thanh Quê Hương tại San Jose, Hoa-Kỳ, đã có nhiều bài viết xuất hiện trên Internet đề cập đến vấn đề. Trong số đó, có những bài viết rất có gía trị, giúp cho tôi mở rộng tầm nhìn đấu tranh của chính mình, vì như Quý Vị đã biết - qua bài viết của tôi cũng như nhiều bài viết công kích tôi trên Internet - tôi là người thiếu học. Vì là một người thiếu học nên rất cần sự chỉ bảo của những người có kiến thức hơn mình, không phân biệt người lớn tuổi hơn hoặc người trẻ tuổi hơn. Qua bài viết này, tôi xin được kính gởi đến các tác giả của những bài viết giá trị ấy lòng tri ân của tôi. Trong cuộc chiến đấu giành tự chủ và dân chủ cho xứ sở, điều khát khao cháy bỏng trong mỗi con người chúng ta suốt hơn 20 năm qua, nếu tôi không lầm, chính là mơ ước Đoàn Kết. Mơ ước có một ngày dân ta, trong và ngoài nước, nắm được tay nhau, mắt ngấn lệ nhưng sáng quắc niềm tin, cùng mím môi mà tràn bước chân đi tới, để tấn công thẳng vào cái "thành trì XHCN" vốn đã nghiêng xụm của bọn tham-quan-ô-lại-Cộng-Sản độc-tài, đang đè đầu cưỡi cổ dân ta.

Page 42: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 42

Tôi, dẫu có thiếu học, vẫn là một người dân của Đất Mẹ yêu dấu, cũng một phần đã thấm chặt nỗi đớn đau Cộng Sản nơi thân xác cũng như trong gia tộc. Hơn ai hết, tôi hiểu được sự cần thiết của nhu cầu đoàn ngũ hoá, một nhu cầu tối cần thiết để huy động tổng-nổi dậy đồng-loạt trong nước. Tôi đã đắn đo rất nhiều trước khi viết cho ông Nguyễn Kim lá thư bạch hoá các sự kiện đau lòng liên quan đến MTQGTNGPVN. Tôi cũng đã suy nghĩ rất nhiều trước khi quyết định công bố toàn bộ những gì tôi đã viết cho ông Nguyễn Kim, với các cơ quan truyền thông, đặc biệt là đài phát thanh Quê Hương tại California, Hoa Kỳ, cũng như Đài SBS tại Úc. Tôi cũng đã quyết định đưa lên mạng lưới Internet, để những gì tôi công bố sẽ vào được trong quốc nội, đến được những người trẻ yêu nước đang sống trong lòng Quê Hương, và đây mới là điều làm tôi suy nghĩ nhiều nhất. Đảng CSVN có từ bỏ Quyền Lực không? Câu hỏi ấy, chỉ có chính những người ở trong nước, những con người sẽ nắm vận mạng Quốc Gia sau này, mới trả lời được mà thôi. Đồng Bào trong nước, cần gì ở chúng ta, những người Việt đang sống lưu lạc nơi đất khách quê người?? Họ cần chăng những "sách lược" đấu tranh ấu trĩ? Họ có cần chăng sự gian dối, phỉnh gạt? Không! Đất nước Việt Nam trong suốt trăm năm qua đã thừa rồi những thứ ấy: a. Những thói độc thâm đớn hèn! b. Những thói kiêu căng hợm hĩnh! c. Những cái đầu chỉ biết gật và những con mắt của những con ngựa kéo xe trong thành phố. Những con người Việt Nam yêu nước của cả trong lẫn ngoài nước đều phải nhìn lại chính mình, nhìn lại cha anh mình. để định cho mình con đường đúng nhất, tương xứng với tấm lòng yêu nước hằng tồn tại trong mỗi con người chúng ta. Điều cần ở nhau trong lúc này chính là lòng ngay thẳng, lòng can đảm và bao dung. Ngay thẳng để dám đối mặt nhau, thách đố những gian-hèn-tham-phỉnh nịnh.. để nhận được ra nhau, ai thực sự là người yêu thương đất nước này, biết kính trọng 70 triệu sinh mạng "dân đen" kia... Và ai là loại người cơ-hội chủ nghĩa, lợi dụng chiêu bài "yêu nước" để tô son trét phấn cho bộ da óng mượt của bản thân họ? Sự ngay thẳng sẽ dẫn ta tới điều công chính. Giữ được Công Chính nghĩa là gìn giữ được Chính Nghĩa vậy. Không có chính nghĩa thì không bao giờ phát sinh ra được lòng can đảm. Mà chuyện giải quyết những "Vấn Đề Đớn Đau Tột Cùng Của Đất-Nước" đang rất cần những tấm lòng can đảm. Một sự can đảm trí tuệ đang vô cùng cần thiết cho tất cả những người con dân Việt Nam yêu nước, trong cũng như ngoài nước. Can đảm không tương xứng với trí tuệ sẽ chỉ còn là những hành động liều lĩnh. Điều này hoàn toàn không có lợi cho xứ sở, trong hiện tại cũng như mai sau. Muốn tránh liều lĩnh, mọi người trong chúng ta đều cần có những dữ kiện để phân tích.

Page 43: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 43

Khi công bố những dữ kiện liên quan đến MTQGTNGPVN, tôi đã nghĩ rất nhiều đến gía trị phân tích của những người có liên quan, xa gần đến MT nói riêng.. và liên quan đến tổng thể cục diện đấu tranh tại hải ngoại nói chung. Đã có rất nhiều bài viết được đưa lên Internet, cách này cách khác. Trong đó đặc biệt có những bài viết của bà Nam Dao, ông Trần Danh, và bà “Phạm Thị Thái Bình” ở Úc Đại Lợi", của ông Hoàng đức Phương và ông Bùi Minh Nhật.. ở Pháp, ông Nguyễn Ni Hà ở Houston, Hoa-Kỳ, v. v.. Đại đa số những bài viết vừa nêu đều không để tên thật cũng như địa chỉ. Thậm chí những bài của "Phạm Thị Thái Bình", chúng tôi chỉ cần đọc dăm bảy hàng rồi nhắc hai ba lần điện thoại là biết ai là tác giả thật của nó rồi. Nhưng đến khi tôi nhận được lá thư gởi qua Bưu Điện cho tôi thì chẳng thấy tên người gởi đâu cũng như địa chỉ đâu. Lá thơ của "ông Bùi Minh Nhật" cũng trong trường hợp tương tự như vậy!!! Và vì những "lá thư" này không hề có tên thật cũng như xuất xứ, tôi có quyền xem nó như một thứ thư rơi, và xin được không coi là những bài viết có giá-tri. -nhân-cách; tôi dành quyền phủ nhận bất cứ cái gọi là "giá trị" nào của chúng và hẳn nhiên, không trả lời hoặc bình luận nội dung vì số phận của chúng đã được định đoạt rồi. Về lá thư ông Trần Danh. Thưa ông, nếu ông tự hào là "có đủ Báo Kháng Chiến từ số đầu đến số cuối" thì cũng thưa ông, tôi cũng có một phần tự hào là còn giữ được vài trăm cuốn cassette thu âm các buổi phát sóng của "Đài Phát Thanh VNKC (Việt Nam Kháng Chiến)". Tôi cũng còn giữ được tất cả các cuộn băng ghi âm từng lời tất cả các buổi điện đàm với các ông Hoàng Cơ Định, ông Nguyễn Kim, ông Trần Đức Tường…. Đồng thời, theo như lời "phán định" của ông Trần Xuân Ninh trên đài SBS: "Hiện giờ chúng ta không có những người chứng kiến trận đánh của ông Minh". Tôi trân trọng thách thức các ông Trần Xuân Ninh và Hoàng Cơ Định một diễn đàn đối chất công khai. Tôi sẽ có mặt chung với các nhân chứng bằng xương bằng thịt, những nhân chứng mà Quý Vị đã từng in hình họ, chụp hình họ tại những "Con Đường Đóng Phim" từ Cứ 84 về Cứ 81 trong những năm 1983-1984. Họ cũng là những con người đã từ bỏ Đan Mạch, Pháp, v. v.. về “Chiến Khu” năm 1985 và chứng kiến từ đầu đến cuối trận đánh. Họ cũng là những người mà các ông mua chuộc được sự im lặng của họ trong những năm qua, nay họ sẽ lên tiếng dù rằng họ đang sống trong tầm kiểm soát của các ông. Các ông còn nhớ đã ra lệnh cho ai thủ tiêu ông Đặng Quốc Hùng tại Đan Mạch? Chính người đó cũng sẽ ra đối chất với các ông. Những thoả thuận nào đã có trong buổi nói chuyện của ông Kim với ông Đặng Quốc Hùng (Cựu Sĩ Quan Dù, hiện ở tại Senvenborge Đan Mạch)? Các ông đã lùng kiếm Kỹ

Page 44: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 44

Sư Nguyễn Quảng Văn như thế nào và hiện nay ông Văn sinh sống ra sao?? Ông Hoàng (Nhật) và ông Lộc đã nhốt Võ Sĩ Hùng trong hầm máy đèn như thế nào?? đã bắn ông Hùng ra làm sao?? Những điều này xin cứ hỏi thẳng ông Lộc (hiện nay ở Mỹ) và ông Hoàng (hiện nay ở Nhật). Các ông dám đối chất không? Làm những thằng đàn ông, dám mượn danh nghĩa Kháng Chiến để xưng hùng xưng bá, giết anh em chiến hữu như giết trâu giết bò!!! Sao không dám đường đường đối chất, lại đi núp váy một người đàn bà với cái tên ma "Phạm Thị Thái Bình" để "lên giọng đạo đức", "dạy dỗ" một người tù chính trị mà cả hệ thống công an Việt Cộng phải ngán sợ??? Nếu không đủ đởm lược thì nên biết thân biết phận, ngồi yên vị, đừng mượn thân đàn bà mà chọc ngoáy vũ lâm quần hùng. Hành động ấy ấu trĩ, xưa như Việt Cộng và vô liêm sỉ! Quý Vị đã lợi dụng mạng lưới Internet để sỉ vả tôi thậm tệ, bôi đen danh dự của tôi nhân danh cái gọi là chính nghĩa của Quý Vi. Cũng y như 10 năm về trước Quý Vị đã đổ hết lên tôi những thứ ti tiện xấu xa nhất. Quý Vị có nhớ sau gần sáu năm tôi bị Cộng Sản giam giữ trở về, chính Quý Vị đã chạy theo tôi để ve vãn quên đi thù oán xưa. Xin trân trọng báo cùng Quý Vị là tôi không (hoặc chưa) có thời giờ để tính sổ với Quý Vị về ván bài danh dự của 10 năm về trước. Ngày hôm nay cũng vậỵ, nếu Quý Vị cần nói cho hả cơn tức giận, xin cứ nói, nhưng hãy nhớ chớ bao giờ dùng đến những từ ngừ "bất nhân" và "bất nghĩa". Tôi chỉ có thể bao dung (tôi nhấn mạnh tiếng bao dung) cho Quý Vị ở những cơn giận dữ đầu tiên. Tiên Long Hội sẽ xử tử tôi đầu tiên, nếu như tôi có hành động "bất nhân bất nghĩa", không đến phiên Quý Vị đâu. "Con người ta chỉ cần hai năm để học nói, nhưng phải mất hàng sáu, bảy chục năm để giữ gìn lời ăn tiếng nói. " Cái vốn quý nhất của con người không phải là dăm ba mảnh bằng chuyên môn, mà là Nhân Cách của con người ấy Tôi dẫu không hề một chút khoa bảng, nhưng chưa bao giờ phải hổ thẹn với những người Thầy dạy của mình về lòng tự trọng và thẳng ngay. Quý Vị rất dễ dàng gọi tôi là "tay sai VC". Điều này với tôi thật buồn cười. Trong nhà tù của Cộng Sản, tôi có nhiều chiến hữu, cũng có nhiều kẻ thù cũng như những kẻ bàng quan. Có nhiều người thương nhưng cũng không ít người giận, người trách. Nhưng nếu nghe được ai nói tôi là "Việt Cộng" thì chính các vị ấy sẽ cười đến phun cơm vào mặt Quý Vị cho mà coi. Hiện ở Pháp, ở Mỹ và Canada đều có mặt các anh ấy, từ cựu sĩ quan QLVNCH Đỗ Hồng Vân, Nhà báo Phạm Đức Hậu, cựu TrungTá Phạm Đức Khâm, Hải Quân Michel

Page 45: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 45

Nguyễn Muôn, ông Nguyễn Ngọc Đăng, và đặc biệt Giáo Sư Đào Đăng Nhẫn, một người tù quốc nội từ năm 1984 đến 1997 vừa đến Mỹ cuối năm ngoái. Quý Vị cũng có thể nhấc điện thoại hỏi anh Lý Tống, anh Mạnh Quỳnh và Giáo Sư Đoàn Viết Hoạt xem; kể cả hai người vẫn sát cánh bên tôi là Kỹ Sư Phạm Anh Dũng và Cựu Sĩ Quan QLVNCH Lê Hoàn Sơn. Chính các anh ấy sẽ cười vào mũi, thậm chí tát vào mặt Quý Vị chứ không phải là tôi... Thư tôi viết như thế này có "nặng tay" lắm không?!!! Thưa Quý Vị, "Con người ta có cái quý nhất là Nhân Cách, Nhân Cách mà mất đi thì khó hòng có thể lấy lại được". Tôi cũng dám sẵng sàng "thí cái mạng cùi" này với bất cứ ai, để bảo vệ Cái Nhân Cách do Tổ Tiên truyền lại. Nhưng ở đời còn nhiều việc quan trọng hơn để làm, tôi tiếc rằng lời thề đại nghĩa của tôi chưa tròn, tôi cần phải dồn mọi nỗ lực để hoàn thành lời thề, cùng với Toàn Dân "Đòi Bằng Được Tự Do Cho Xứ Sở" nên nhất thời phải im lặng để Quý Vị mặc tình ăn nói càn rỡ. Đất trời tuy lồng lộng, vẫn có ngày ta lại gặp nhau, đừng để lúc đó phải cúi mặt mà đi. Nguyện xin Chúa Phật giúp tôi để cho tới lúc chết, vẫn còn giữ được lòng bao dung với con người. Kính thưa Quý Vị, Thời gian của tôi quá ít ỏi nên không thể viết nhiều được, cũng không thể trau chuốt lời văn được, kính mong các bậc Cha Anh niệm tình tha thứ. Tôi đã muốn im lặng nhưng sự việc đã đi quá giới hạn của lòng nhẫn nhịn. Xin viết những dòng này, như một lời minh định cuối cùng về lý do và trách nhiệm liên quan đến sự công bố về MTQGTNGPVN. Điều cuối cùng, xin được nhận lỗi trước người anh còn lại duy nhất của gia đình. Vì công việc chung, tôi đã phải im lặng trước những sự xúc phạm đến vốn liếng gia bảo cuối cùng và duy nhất của Gia Đình: Danh Dự Và Nhân Cách.

Cẩn Bút,

Paris Ngày 26 tháng 5, 1999 Phạm Văn Thành

Email: phamvanthanh@hotmail. com (Xin vui lòng đừng gởi cho tôi những thư nặc danh, số phận của chúng chỉ là "Thùng Rác", mất công cho cả tôi lẫn Quý Vị)

Page 46: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 46

QUẢ LÀ BẤT NHÂN VÔ CÙNG (Thư gởi Nhà Báo LÝ ĐỊNH PHÁT, Cambodge)

PHẠM VĂN THÀNH From: Fan Anne [beauceron2004 y... ] Date: Sat Mar 12, 2005 2:26 pm Subject: thu Goi Nha Bao Ly Dinh Phat (goi lan thu 2) Kính anh Phạm Hoàng Tùng

Những giòng chữ ngắn của anh đã gây cho tôi nhiều ngạc nhiên. Thú thực tôi đã không dám trông đợi được nhận sự nhã nhặn mà anh đang dành cho. Bởi vậy, mấy tuần nay tôi cứ lần khần do dự mãi mỗi khi muốn bấm máy viết kính gởi anh.

Vâng, tôi được nghe nói nhiều về người tù có tên Phạm Hoàng Tùng. Người nhắc đến nhiều nhất có lẽ là anh Vũ đình Thụy, tức nhà thơ Hướng Dương, người đã bị Tòa án lưu động CSVN xử tăng thêm 10 năm cho bản án trước đang được thi hành, vị chi là anh Thụy sẽ phải bóc hết … 32 cuốn lịch Tam Tông.

Án danh đầu xử năm 1983: 20 năm cho tội “tổ chức chống chính quyền nhân dân”.

Bản án thứ hai liên quan đến một tập thơ mang tựa “Trước Tòa Nhà Công Lý”. Tập thơ này anh nhờ một cựu sĩ quan đồng binh chủng đem ra ngoài nhà tù. Vị sĩ quan ấy thay vì đem ra ngoài trại… đã ưu ái gởi lại cho ban Giám Thị Trại A20 / Thung Lũng Tử Thần. Anh Thụy vào hàm cùm nhiều tháng, kéo theo nhiều đồng cảnh lâm vòng xiềng xích trường kỳ, trong đó nổi bật có nhà giáo Hoàng Xuân Chinh (Quảng Nam), cựu Hạ sĩ quan Trần Minh Tuấn (Bình Định), cựu sĩ quan nhảy toán Nguyễn Văn

Page 47: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 47

Trung (Sài Gòn), cả nhạc sĩ Lê Văn Thụ (Đà Lạt) cũng dính vào vòng oan nghiệt cùm xích đợt này.

Tất cả các vị này đều là những bạn tù cùng chung mâm sinh tử với anh em chúng tôi khi gặp lại nhau tại Đầm Đùn Thanh Hóa năm 1995. Họ là những bậc Thầy đã dạy cho tôi bài học về Nhân Cách sâu sắc nhất.

Cám ơn anh nhiều, khi anh nhắc lại tên của một người hào kiệt hiếm có. Trương Nhật Tân, tức nhà thơ Vũ Bình Nam, lãnh đạo tổ chức “Phục Hồi Nhân Quyền VN” những năm 1979 / 1982 tại Quảng Nam và Bình Thuận. Tác giả của các cuộc đột nhập trại tù Hàm Tân nhằm giải cứu một số các vị sĩ quan đặc biệt. Vụ này, lão tướng Trần Nhu (tức nhà văn Việt Thường / Trần Thượng Dân) là một trong những người liên quan trực tiếp …

Bìa trước Hồi Ký "Hành Trình Người Đi Cứu Nước" - của Lý Định Phát/Phạm Hoàng Tùng

Tôi có đem được một số bài thơ của anh Trương Nhật Tân ra ngoài. Anh có thể vào trang Web “http://www. dungday. tripod. com” ở phần link, anh sẽ thấy một trang thơ

Page 48: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 48

tù chính trị. Ở đó có một số các bài thơ tiêu biểu của anh Thụy và anh Trương Nhật Tân.

Trang thứ hai “htpp://www. Geocities. com/tuchinhtri/” anh sẽ thấy đôi bài thơ anh Trương Nhật Tân làm ngay trong lúc Trại A20 xảy ra cuộc đàn áp dã man tháng 10 năm 1994, trước khi Việt cộng đưa toàn bộ tù chính trị ra Bắc. Có một bài, anh nghĩ rằng chẳng bao giờ còn gặp lại tôi nên làm thơ tặng. Anh sẽ thấy bài ấy với tên « Tango ». Tango là bí danh do Nguyễn Văn Trung đặt cho tôi. Đọc nó, anh sẽ hiểu chúng tôi nhiều hơn. Tất cả các anh dẫu rất khó khăn, vẫn ngang nhiên thách đố bạo quyền. Anh Trung nay sống tất bật ở Pleiku, anh Tân ở Sài Gòn, Trần Minh Tuấn ở Bình Định. Thụy vẫn bóc lịch ở Phủ Lý Nam Hà… Tất cả đều không hề màng đến chuyện đi ra nước ngoài dù rằng nhiều người khuyên nên đi. Ôi, những khí phách cao đẹp vô ngần.

…Kính anh Phạm Hoàng Tùng.

Viết dông dài như vậy để muốn nói cùng anh rằng chúng ta không xa lạ gì nhau. Tôi vì cần nhận được sự lên tiếng trực tiếp của anh nên buộc lòng phải kéo anh Tâm và các anh em bên Việt Tân cũ hiện đang lưu lạc bên xứ Chùa Tháp vào vòng thảo luận.

Tôi biết đến tên anh từ trại tù A20 Xuân Phước, nhưng khi có cơ hội thu thập chi tiết về những anh em đã chết (cũng như còn sống sót).. mà đã từng ở căn cứ 81 / 84 Ubon…tôi không gặp được tên anh, ngoại trừ tên một người có âm và họ tương đồng : « Phạm Hoàng Lê », mà Phạm Hoàng Lê thì đang ở Mỹ sau khi vượt thoát cứ Ubon. Nghi vấn về anh nảy sinh một phần là từ ở đây. Vậy nếu anh đúng là người về từ Thái thì anh bắt buộc phải là đảng viên Việt Tân, tuyên thệ cùng thời gian với Đỗ Bạch Thố, Đinh Văn Bé, Lý Hổ, Lý Savret, Lý Viên v. v…tức anh là người xâm nhập VN dưới sự chỉ huy của Nguyễn Văn Lộc (*), Khánh (T. Thiện Khải) v. v…

Ở thư này, tôi rất muốn được nghe anh nói thẳng, nói thật về câu chuyện xâm nhập của anh. Bởi nó đã không còn là chuyện của riêng tư nữa; vì nó đã sinh ra biết bao sự hao tốn giấy mực và thời giờ quí báu của nhiều con người. Nó cũng đã dẫn quá nhiều người vào vòng nguy hiểm, chết chóc, tù tội.

Tôi trộm nghĩ, nếu những người trong cuộc như anh sớm thẳng thắn nói ra sự thật … thì có lẽ đã không có những cuộc cãi vã chày cối vô bổ kéo dài suốt hơn 10 năm nay, kéo đổ hầu như tất cả các nỗ lực đoàn ngũ hóa cộng đồng dân Việt tại hải ngoại.

Là một nhà báo chính danh chính diện không cho phép anh giữ Sự Im Lặng Nguy Hiểm ấy lâu như thế.

Page 49: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 49

Đất Cam Bốt là đất máu, tôi hiểu được những khó khăn vây quanh các anh nên chưa bao giờ muốn làm kinh động đến đời sống vốn đang cám cảnh bão táp của các anh. Tuy nhiên, những thư vừa rồi của anh phóng lên mạng đã và đang trở thành mũi tên tẩm nọc rất độc, nhắm bắn vào một phương tiện quí hiếm của cộng đồng dân tộc đang gồng sức tấn công vào cung đình cộng sản Hà Nội.

Tôi không biết anh có bị áp lực nào không? Nhưng vì ân tình của người đã cùng chung cảnh đớn đau nghiệt ngã, tôi chân thành xin anh đừng Im Lặng nữa.

Cuộc đời chúng ta đã mất mát quá nhiều. Nay mất thêm đôi chút … tôi nghĩ cũng … có thể chịu đựng được anh ạ.

Các thư của anh đã được nghiên cứu rất cẩn thận bởi Tổng cục An Ninh và A15 Việt cộng. (Nhắc đến A15, PA15 / PA16 chắc chắn tôi nghĩ anh đã có khá nhiều kinh nghiệm với họ). Thư anh lại được chính Bà "Golden Pen" (**) chăm sóc cẩn thận trên các Web và diễn đàn của bà.

Tôi dẫu có quí anh đến mấy cũng phải động tâm nghi ngại Anh biết quá rõ, các diễn đàn do Bà Thuấn nắm đều là những diễn đàn ngoại vi của Mặt Trận / Việt Tân. Từ Nghị Luận cho tới Hội Nghị, quy tụ chung quanh Bà là những cây bút “quyết tử để MT quyết sinh” bất cần lý luận, bất cần nhân nghĩa. Họ đã làm được khá nhiều các cuộc dư luận và đã dẫn truyền thông hải ngoại đến « ngã ba lơ láo » khá nhiều năm trong chuyện MT và chuyện sống chết của mấy trăm anh em trên đất Nam Lào năm 1987. Họ nói như Thánh Phán. Họ viết như Phật dạy. Một người viết chưa đủ làm cho người đọc hoang mang, họ huy động 10 người, trăm người viết … Đến khi cả ngàn bài viết ngắn dài được « phủ sóng truyền thông hải ngoại »… thì người có vững vàng đến mấy cũng phải chao đảo. Tôi đã từng là nạn nhân của họ và cho tới giờ này vẫn còn thấy “tanh tanh” khi đọc phải những bài viết của họ.

Kèm theo thư này, tôi chuyển cho anh xem những lời vàng ngọc của Bà Bút Vàng Golden Pen, tôi sẽ để ở phần cuối của email để tránh làm lợn cợn những điều chúng ta đang trao đổi.

Đài RFA chừng 1 năm nay đã có những bước tiến phải được đánh giá là hữu hiệu hơn những năm trước khá nhiều. Không còn hình thức chung chung. Đặc biệt các bài phỏng vấn của ông Việt Long đã có nhiều tác dụng tích cực. Những câu hỏi “chọc ngoáy” đúng trọng huyệt của đối phương đã được rất nhiều người bàn tán và nó đã chiếm vị trí quan trọng vượt hơn hẳn các đài ngoại quốc khác.

Phương tiện chiến đấu của chúng ta thiếu thốn trăm bề… Nên RFA trở thành tài sản vô cùng quí báu của cộng đồng dân tộc. Người trưởng đài đang gây rất nhiều sự khó chịu

Page 50: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 50

cho đám cung đình tại HàNội, ta nỡ nào dùng truyền thông toàn cầu để mạt sát rằng ông ta là phường gian ác? Điều ấy có lợi cho ai nhất và bất lợi cho ai nhất??? Câu hỏi này chúng ta hãy cùng nhau nghiền ngẫm. Tôi mong được như vậy anh Tùng ạ.

Vị tiền nhiệm RFA là giáo sư N. Ngọc Bích. Ai cũng biết giáo sư Bích « kết tình thông gia » với MT/Việt Tân đã mười mấy năm nay. Trong khi anh một điều ca tụng hai điều khen hay.

Người có chút kiến thức đấu tranh hải ngoại, khi thấy sự liên hệ mật thiết giữa anh (là đảng viên Việt Tân tuyên thệ những năm 1985/1986, tham gia trực tiếp cuộc xâm nhập VN, bị bắt, bị tù …1993 ra tù và ra hải ngoại đã có công) với MT/ Việt Tân, thì việc giữ im lặng tuyệt đối không hé môi cho công luận biết về những sự thật mà anh là nhân chứng trong vụ xâm nhập Nam Lào / Đông Tiến 1987 …

Sự im lặng ấy (anh đã giữ suốt hơn 10 năm qua) với giáo sư Bích, là người chung lưng đấu cật với MT/Việt Tân từ hơn 10 năm nay. Nay lại đến Bà Bút Vàng, một danh gia vọng tộc lúc nào cũng hăng hái, sẵn sàng xoè quạt tung chiêu để bảo vệ MT / Việt Tân.

Có thể cá nhân anh không thấy sự “đan kết thần kỳ” này. Nhưng những người quan tâm thì họ có thể liên tưởng đến nhiều điều xa xôi hơn. Thậm chí, họ có thể giả thuyết rằng; để đáp lại công im lặng của ông, MT đã nói qua cho ông Nguyễn Ngọc Bích thâu nạp ông vào đội ngũ phóng viên thường trực của RFA tại đất Cam Bốt, dẫu rằng thừa biết việc ông Không Thể Có Được Qui Chế Hành Nghề; đơn giản chỉ vì ông không phải là một công dân bình thường trên xứ Chùa Tháp; mà đã là tỵ nạn chính trị cộng sản trên xứ Chùa Tháp thì đương nhiên là ông sẽ gặp vô vàn hạn chế khi di chuyển. Nhà báo mà di chuyển khó khăn thì còn gì là nhà báo, là phóng viên; nhất nữa lại là phóng viên của một đài mang đặc chất chính trị và mục tiêu chống Cộng rõ ràng từ ngay trên văn bản hình thành.

Vậy điều bất bình thường ở đây không phải là do ông Việt Long chấm dứt hợp đồng, mà là do vị tiền nhiệm ký kết hợp đồng. Điều gì đã khiến vị tiền nhiệm tạo nên điều bất bình thường đó. Chắc chắn không thể vì tài năng của anh.

Anh Tùng. Mong anh đừng vội giận. Quả thực, chúng ta là những người đã quá nhiều mất mát. Dù anh có hơn tôi đôi ba năm tuổi để học hết chương trình Tú Tài ở thời VNCH. Nhưng anh ơi, cuộc đời lồng lộng thênh thang. Sở học ở những người như chúng ta nào tích cóp được bao nhiêu. Lửa đạn, hận thù, đói khát, trốn tránh, lưu đày, bội phản… không cho chúng ta có được những cơ hội ấm yên … thì làm sao ta có thể có khả năng hơn người cho được. Các bài của anh trên RFA, RFI … cho chúng tôi đủ can đảm để viết những lời bộc trực này. Xin cho tôi được giữ lòng kính trọng anh, như

Page 51: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 51

luôn kính trọng Trần quốc Hùng, Ngô Tỷ, Nguyễn Quảng Văn, Đỗ Bạch Thố, Trần Đế, Lý Sarin v. v…

Có thể tôi và anh có những quan điểm khác nhau, thí dụ như tôi không coi ông Minh là tuyệt đối, là duy nhất. Tôi không coi cương lĩnh MT/ Việt Tân là một thứ gì đó hay nhất đúng nhất (dù cũng như anh, tôi là người từng thuộc lòng Cương Lĩnh, viết đến đây, có lẽ anh đã hiểu Thụy Trung Chinh Tân … đã nói với tôi những gì về anh). … Và tôi kính trọng được, yêu mến được cả những người như Lý Sarin, Dương Mễn... dù họ nghèo kiệt xác xơ, dù họ « nhà quê » hơn tôi vài ba bực. Tôi đã kính trọng họ và sẽ giữ mãi lòng kính trọng này cho tới lúc nhắm mắt xuôi tay…

Anh Tùng

Việt Tân đã chứng tỏ được sự yếu kém về khả năng lãnh đạo của mình một cách “hết sức tận tụy”. Từ các vụ Xâm nhập VN qua đường Bactambang, đến các cuộc xâm nhập Đông Tiến 1 / 2 / và 3. Điều này tôi cảm thấy không cần thiết phải chi tiết cùng anh. Anh đã từng ở chung với Lý Savret. Anh đã biết rất rõ Lâm Thành Tông, Dương Thanh, Lý Viên, Trầm Vi Thiện v. v… Và tôi biết, anh có thể còn biết nhiều hơn tôi nhiều lần về những rối rắm của đường dây do Lê Phú Sơn dàn dựng. Lê Phú Sơn, Lê Đình Bảy … Những tên tuổi này chắc chắn sẽ còn làm nhiều bậc thức giả phải bận tâm.

Đầu não MT/ Việt Tân đã chết cùng với Võ Hoàng. Tất cả những vỏ MT/ Việt Tân sau này đều do A15 của cộng sản Hà Nội dàn dựng. “Cơ Sở Nội Địa” cũng là do A15 dàn dựng.

Tôi viết đến đây, lòng bỗng chùng xuống. Anh em ta bao người đã chết, có những cái chết không nhắm được mắt như cái chết của Trần Hướng Việt. Không biết lúc Trần Hướng Việt tắt thở anh có chứng kiến hay không? Và nếu chứng kiến … cảm giác bây giờ nhớ lại anh như thế nào?!

Tàn nhẫn với nhau đến như vậy được thì khi cầm quyền, người thủ lĩnh sẽ coi sinh mạng dân đen như thế nào?! Tôi có gặp chị của Trần Hướng Việt trên điện thoại. Tôi lặng người khi xác nhận những điều mình được ủy thác phát ngôn. Nhưng, quả thực, tôi không đủ can đảm để mô tả về cái chết bi thảm ấy. Tôi thương Bạch Thố như anh em cùng cha mẹ. Nhiều đêm Thố hét dựng ngược người trên chiếu tù. Những lúc ấy tôi biết tức khắc là Thố vừa gặp Trần Hướng Việt.

Tôi biết, ở cứ, Trần Hướng Việt và Đỗ B. Thố rất quí nhau. Vậy mà nỡ lòng nào Khánh (T. T. Khải) bắt Thố phải cởi giây giày để xiết cổ Trần Hướng Việt cho tới chết!!! Hành động này nó “tiền sử” một cách vô tiền khoáng hậu. Vẫn biết trên đường

Page 52: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 52

chạy trốn, ta cần bảo vệ lấy thân mạng chỉ huy là điều ưu tiên nhất. Nhưng không chuẩn bị được một cái nòng hãm thanh để bắn viên đạn ngọt lịm vào đầu anh em khi anh em không còn sức lết sao? Trái lại, bắt buộc thuộc hạ phải cởi dây giày để xiết cổ anh em (lại là hai người thân nhau nhất) …thì quả là bất nhân vô cùng. Trần Hướng Việt xin được phát súng sau cùng nhưng Khánh nhất định bắt Thố phải xiết cổ bằng giây giày, xác ném lại bên bờ suối …Thố mới xong hạn tù 18 năm… và không biết sẽ còn bao nhiêu đêm nữa, người lính rừng chỉ huy đội cận vệ Hoàng Cơ Minh cùng với Trần Đế mới có được những giấc ngủ yên lành. Rồi cái chết của Lâm Thao trong Đông Tiến 1! Thật là một điều đớn đau vô tận.

Anh Tùng, anh biết rất rõ về những chi tiết này. Nhưng anh đã im lặng. Tôi không biết có thể có quyền giận anh được dăm ba phút hay không?

Tôi viết lại đây để chúng ta cùng nhìn ra một vấn đề quan trọng. Đó là vấn đề nghiên huấn, huấn luyện.

Nếu người của Việt Tân được trang bị tư tưởng đến nơi đến chốn thì không có cảnh giết lẫn nhau, giành giật vàng rồi mạnh ai nấy tìm đường trốn. Khi bị bắt thì lại rất dễ dàng dẫn công an lại chỉ điểm nơi đồng đội ẩn trốn. Lâm Thao đã bị đồng đội đập bể sọ bằng lựu đạn. Chết tức tưởi khi đang nằm ngủ trên võng. Lâm Thao về từ Nhật, thay Trọng Hà làm trưởng toán sau khi Trọng Hà mất tích trên sông Sa Thầy (Kon Tum)

Đông Tiến 3 không hơn gì Đông Tiến 1. Khi vào tù cộng sản lại đâm chém nhau để đến nỗi công an VC phải tách ra làm hai. Một nửa ở Thanh Liệt Hà Nội, một nửa vào Đầm Đùn, trong đó có Đào Bá Kế, trưởng toán. Cái đạo của người trưởng toán nó phải như thế nào. Không biết trước khi dắt quân đi, ông Đào Bá Kế đã nhập tâm được điều gì? Mà đến nỗi anh em chung vụ không thèm nhìn mặt ông. …Viết chi tiết các sự kiện này để chúng ta kiểm điểm lại chính mình và để nhìn ra chân tướng của lãnh đạo.

Một tổ chức hổ lốn! Chính là tổ chức mà chúng ta đã quyết tâm bảo vệ một thời.

Một tổ chức phình ra thật lớn ở hải ngoại, nhưng hoàn toàn rỗng tuếch ở bên trong.

Như đứa trẻ cầm thanh kiếm sắc chém xa xả vào mặt nước mong giết được thuồng luồng. Thuồng luồng không thấy chết, chỉ thấy máu me chảy đầy mặt ấu nhi.

Ra là chém vào cái biến ảo trong khi mình chưa đủ khả năng biết được lẽ biến ảo, tác dụng ngược xảy ra.

Trong đấu tranh chống lại một kẻ thù vốn đã có hàng nửa thế kỷ kinh nghiệm thống trị, thủ đoạn, dối gạt…thì sự khôn ngoan và tỉnh táo trong lãnh vưc tình báo là điều cần

Page 53: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 53

thiết vô cùng. Tiếc thay, ta mê vào cái hay cái giỏi của lòng kiêu ngạo. Nên trở thành thứ phương tiện cho kẻ thù giật giây làm trò múa rối ….

Thư tôi dừng ở đây.

Kính mong anh và gia đình vạn an.

Phạm Văn Thành / Paris

=====================

(*): Nguyễn văn Lộc: Trương Tấn Lạc, hiện sống tại Hoa Kỳ

(**): Tức bà Bút Vàng Đỗ thị Thuấn, một người Cô của Đỗ hoàng Điềm, chủ Diễn Đàn Hội Nghị, Nghị Luận v. v... hai Diễn Đàn ngoại vi của Việt Tân thời 1999/2003

Page 54: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 54

Đối Chất về VT và Phạm Văn Thành: "100 ngàn

USD biển thủ... " ... nguyên bản một cuộc thảo luận mang tính đối chất. Lưu chuyển để rộng đường dư luận những chữ viết tắt trong bài: - stt: Facebook Status - PGHH: Phật Giáo Hòa Hảo - Admin: Admin của Thư Viện Phạm Văn Thành Lộc Nguyễn: Anh Thành, từ 1 status của Thiên Hải, anh có thể giải thích câu chuyện “100 ngàn $” được không anh? 16 Tháng 6 lúc 20:52 • Thích Phạm Thành: Bạn Lộc Nguyễn. Thiện Hải là một nick ma, bảo vệ VT cật lực, xác định rằng ở Hanội nhưng anh em Hanoi không ai biết cả. Lý ra tôi không trả lời. Nhưng vì anh hỏi, tôi sẽ trả lời vắn gọn, bởi điều này tôi đã trả lời cụ thể khá nhiều lần, từ những 12 năm nay và rải rác. Tôi cũng sẽ không làm ra một stt khác, vì sẽ gây nhiễu thêm tình hình đang có ba Blogger vừa bị bắt và tình hình liên quan đến sự kiện ông Hà Vũ. ___ 16 Tháng 6 lúc 23:32 • Đã được chỉnh sửa • Thích • 1 Phạm Thành: Câu chuyện này là một câu chuyện nham hiểm và tồi tàn do VTdựng ra, tôi khẳng định là như vậy vì có quá nhiều sự kiện để có thể kết nối và để khẳng định. Sự kiện thứ nhất là ngay sau buổi phát thanh phòng vấn tháng 7 năm 1999 của Đài Phát Thanh Quê Hương, có liên quan đến câu hỏi "phải chăng ông chỉ cần 100 ngàn USD là có thể làm được biến cố Thiên An Môn Việt Nam? ", toàn bộ các đảng viên cơ sở của VT đều được trang bị một câu chuyện mang tính khẳng định "Phạm Văn Thành tuyên bố chỉ cần 100 ngàn USD là có thể làm biến cố Thiên An Môn Việt Nam!". Sau đó tôi đi đến đâu, báo chí ngoai vi của MT và trực tiếp trong các buổi thảo luận, đảng viên VTđều "dồn dập" yêu cầu tôi phải giải thích về lời tuyên bố này!! Nếu chỉ một hai cơ sở thì ta còn có thể bảo ra "vô tình trùng hợp" nhưng tất cả mọi nơi, mọi cơ sở, mọi tờ lá cải ngoại vi và tràn lan các email trên các diễn đàn điển tử của họ

Page 55: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 55

đều dùng chung một câu nói, thì với trí khôn trên trung bình một chút, sẽ nhận ngay ra là rằng đó là một chiến dịch, nhằm ngăn chặn những "phát tán nguy hiểm" của buổi Diễn Đàn Công Luận lúc bấy giờ đang được tổ chức tại San Jose, thủ phủ của VT, chờ tôi đến chính thức bạch hóa, cùng với cựu tù Phạm Anh Dũng, ông Hoàng Duy Hùng và ông Ngô Tỷ (căn cứ trưởng căn cứ 84 VT năm 1986 tại Ubon). Phạm Thành: Chiến dịch bôi bẩn tôi bằng chiêu bài "100 ngàn Thiên An Môn Việt Nam" do sự chỉ đạo trực tiếp của Hoàng cơ Định mà ông Trần Xuân Ninh lúc bấy giờ giữ vị trí Tổng Vụ Phó Tổng Vụ Hải Ngoại, nắm cả về Nghiên Huấn, đã trở thành người tận lực điều hành chiến dịch này, được ông đặt tên là "chiến dịch Rọi Đèn" nhằm "rọi đèn" tôi và ông Hoàng duy Hùng. Tội nghiệp cho một bậc trí thức khoa bảng đầy mình là ông Trần xuân Ninh, mãi đến lúc bấy giờ 1999 vẫn cực lực bảo vệ chuyện ông Minh còn sống và đang lãnh đạo kháng chiến trong “chiến khu” nên rất giận chuyện tôi phanh phui ra sự thật, khẳng định rằng ông Minh đã chết, với những chứng minh rõ ràng! Trên đài phát thanh SBS Úc Đại Lợi (SBS: Radio Tiếng Việt tại Úc Châu-chú thích của Admin), ông không tiếc lời sỉ vả tôi. Tôi hiểu là bản thân ông bị Hoàng cơ Định lừa (Facebook Dinh Hoang) nên cắn răng chịu đựng, không muốn nặng lời với ông. Giờ này, ở vào tuổi thất thập cổ lai hy, chắc sự kiện 13 năm về trước vẫn khó có thể làm ông nguôi ngoai. Tôi là một thằng lính, làm bổn phận nhân chứng, không hề vì chuyện mình bị bao vây sỉ vả vùi dập mà oán trách ông. Với tôi, đó là những cuộc duyên nợ mà có thể chúng tôi đã có với nhau, từ những cuộc sống trước, nay phải trả đền. 16 Tháng 6 lúc 21:30 • Đã được chỉnh sửa • Thích • 2 Phạm Thành: Câu chuyện “100 ngàn USD - Thiên An Môn”, sau khi được VT tung ra khắp công chúng Mỹ Úc Pháp Đức, tôi đã nhiều lần yêu cầu những người buộc tội tôi, cho rằng tôi đã TUYÊN BỐ NHƯ VẬY, đặc biệt là hai người phụ nữ, một người công khai là bà ĐỖ THỊ THUẤN (là cô của Đỗ Hoàng Điềm), và một người nhân danh là Nguyễn thị Mỹ Linh aol@com. Đây là một "phụ nữ" ẩn mặt nhưng thường xuyên gần như 24/24 có mặt trên Net, chỉ với mục tiêu bảo vệ VT. Tôi sẽ có viết một bài viết đặc biệt về người này, kèm theo những "chiêu trò" lý thú mà "cô ta" đã say sưa áp dụng trong hơn 10 năm qua. Suốt mấy tháng trời trong năm 2000 tôi đã yêu cầu ai có bằng chúng ghi âm buổi phát thanh phỏng vấn của đài Quê Hương ấy, xin công khai. Suốt 6 tháng không ai đem ra công khai!! Trong khi, một tệp tài liệu nhằm chỉ mục đích đánh phá tôi, được in khổ lớn hơn 60 trang, in ấn và phát cho không ở các tiểu bang Úc Đại Lợi nhằm "chào đón Phạm văn Thành sang Úc".

Page 56: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 56

Trong tệp tài liệu ấy, các buổi phỏng vấn tôi ở Nam Cali (nói chuyện cùng Lý Tống và ông Trần Văn Bé Tư và ông Nguyễn Kiện, Hoàng duy Hùng) đều được typing lại không sót cả từ những tiếng ậm ừ của tôi. Typing được những buối phỏng vấn ấy ra thành tài liệu thì tất yếu, cuộc phòng vấn trực tiếp của đài Quê Hương, phát toàn cõi Bắc Cali, thủ phủ của VT... bắt buộc phải được ghi âm nghiêm chỉnh! Vậy tại sao không công bố? Tại sao im lặng và dùng những ngòi bút Đỗ thị Thuấn, Nguyễn Thị Mỹ Linh, Phạm Thị Thái Bình (một nick ma) tới tấp ngày này qua ngày nọ dùng diễn đàn Hội Nghị (của bà Thuấn) để sỉ vả miệt thị tôi, gán cho tôi câu nói dở hơi ấy??? 16 Tháng 6 lúc 21:42 • Thích • 1 Phạm Thành: Câu chuyện “100 ngàn USD - Thiên An Môn” chia ra làm 2 phần: Phần phát thanh và câu hỏi: "100 ngàn USD làm Thiên An Môn" và phần thứ hai: “số tiền 100 ngàn USD” đã đến đài phát thanh Quê Hương những ngày sau đó, sau buổi Diễn Đàn Công Luận. 16 Tháng 6 lúc 21:45 • Thích Lộc Nguyễn: Cảm ơn anh đã trả lời. LN không nghĩ ai dại dột mà làm rùm beng 1 câu nói động trời như vậy để ôm 100 ngàn, quá rõ ràng!! 16 Tháng 6 lúc 21:45 • Thích Phạm Thành: Tháng 6 năm 1999 tôi sang Mỹ tham dự một buổi Hội của Tổ chức Cựu Tù Chính Trị tại Houston. Nhân chuyến đi ấy, tôi thực hiện hai mục tiêu: a/ Công khai những gì tôi biết được về cuộc tử nạn của tướng Hoàng Cơ Minh, nhằm áp lực để VT phải nhận trách nhiệm của mình về sai lầm đã dấu nhẹm sự kiện thất bại cuộc Đông Tiến 2 với hàng trăm anh em phục quốc đã hy sinh, trong đó có ông Hoàng cơ Minh tự sát. b/ Mục tiêu thứ hai, tôi chủ trương vay anh em tôi, gia đình tôi, bạn hữu cùng tàu vượt biển cùng trại vượt biên... một số tiền để tôi tiếp tục trở về lại VN, tiếp tục làm những gì tôi còn đang dang dở. Ý định vay tiền ấy của tôi, ông Hoàng duy Hùng biết và có liên lạc với bà Đoan Trang đài Quê Hương. Bà Đoan Trang mở một cuộc phỏng vấn trực tiếp, khi ấy tôi vừa xong cuộc gặp mặt với Tổng Hội Cựu Tù Chính Trị VN và ngụ tại nhà ông Hùng. Sau khi tôi trình bày ý định VAY TIỀN CỦA ANH EM TÔI, bà Đoan Trang nói rằng ý tưởng của tôi là ý tưởng mang trách nhiệm chung, có thể vận động thành Quỹ để hỗ trợ tôi và bà hỏi khoảng bao nhiêu tiền. Tôi đáp tôi chỉ cần khoảng 100 ngàn USD vì công việc của tôi chỉ là công việc “đốt lửa của một bìa rừng gìa”.

Page 57: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 57

Khi lửa đốt lên được, anh em hải ngoại và cộng đồng tôn giáo trong nước sẽ khai thác cơ hội có lửa dậy mà huy động thổi gió lên, buộc chính quyèn VN phải đi vào những giải pháp nhượng bộ từng phần... Ngay sau khi tôi vừa dừng phát biểu, có một giọng phụ nữa tiếng Bắc rất chát (không phải Bắc Sài Gòn, cũng không là Bắc di cư) khoảng tuổi 35/40 goị vào hỏi trực tiếp "NHƯ VẬY LÀ ÔNG THÀNH CHỈ CẦN 100 NGÀN LÀ CÓ THỂ LÀM ĐƯỢC BIẾN CỐ THIÊN AN MÔN VN". Cung cách hỏi, âm giọng hỏi... không là âm giọng của người MUÔN CHIA XẺ, đó là một âm giọng nửa có vẻ miệt thị, nửa có vẻ móc họng. Tôi linh cảm ngay là người này đang giăng bẫy nên giải thích khá chi tiết về chuyện Thiên An Môn. Đại ý rằng tôi không hề có ý tưởng xây dựng Thiên An Môn, vì Thiên An Môn không giải quyết được vấn đề. Thứ nữa, ở VN, bối cảnh năm 2000 không thể trông đợi có được một lực lượng sinh viên như sinh viên Thiên An Môn. Tôi xác nhận chúng tôi chỉ làm bổn phận hè vai nhau lăn bánh cho một cỗ xe chiến đấu. Khi bánh lăn, chiếc xe đồ sộ ấy tức khắc sẽ có nhiều bàn tay góp vào để nó đi đến đích, xóa bỏ dần chế độ cộng sản trên đất nước VN. Điều tôi nghi ngờ đã diễn ra y xì như vậy, chỉ hai ba ngày sau, tất cả các "dư luận viên" VT tung hoành trên các "chiến trường mail" và các báo lá cải, (cả tờ Sài Gòn Time ở Úc - vốn là liên kết của VT Trần Xuân Ninh). Câu "phát biều để đời": "Phạm Văn Thành chỉ cần 100 ngàn USD có thể làm biến cố Thiên An Môn Việt Nam" đã được ĐÓNG KHUNG SẮT bởi các đảng bộ VT, và sau đó chừng 1 năm, chính người đồng sự của tôi lúc ấy, ông Hoàng duy Hùng, vì quyền lợi tiền bạc, đã ung dung tuyên bố y chang VT! Dù rằng chính tay tôi đã cầm cuốn băng ghi âm buổi phát thanh ấy, từ San Jose về ngang Houston đã trao tận tay ông Hùng. Tôi nhiều lần yêu cầu ông Hùng công bố cuốn băng nhưng chỉ nhận lại sự im lặng. Tôi, một tên tù đứng ngang tàng được ở ba trại tù cộng sản, vạch ngực được trước hàng trăm họng súng để quyết chết sống, đứng hàng đầu với hàng trăm anh em trong các cuộc nổi loạn trong tù cộng sản... đã phải ngã sấp mặt xuống bãi bùn tanh hôi tranh chấp nhỏ nhen của nhúm người tham lam hải ngoại. 16 Tháng 6 lúc 23:53 • Đã được chỉnh sửa • Thích • 3 Phạm Thành: Phần thứ hai liên quan đến chuyện có một người ẩn danh cho thư ký đem đến đài Quê Hương một tấm check 100 ngàn USD, nói rằng hỗ trợ cho bản thân tôi làm cuộc chiến đấu mà tôi mong muốn, sau khi thấy tôi tuyên bố KHÔNG THAM GIA VẬN ĐỘNG CÁC QŨY TỰ PHÁT NỮA (vì bị bôi bẩn quá nặng nề bởi VT). Tôi tuyên bố tôi sẽ giữ đúng con đường của tôi đã chọn từ ban đầu khi qua Mỹ, là vận động vay của chính gia đình và bằng hữu.

Page 58: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 58

Khi người dấu mặt cho người đem Check đến tòa báo Quê Hương, tôi đang ở San Francisco, tôi nói ngay trên đài là TÔI KHÔNG NHẬN VÌ KHÔNG BIẾT ĐÓ LÀ AI? ĐỘNG LỰC NÀO CHO SỐ TIỀN ẤY. Ba ngày sau (cuối tháng 7/99), một cuộc gặp đã được thiết lập do chính sự đề nghị của "người bịt mặt". Điểm hẹn đã ấn định tại một quán ăn Mễ Tây Cơ, sau nhiều lần thay đổi. Tôi, bà Đoan Trang và ông Nguyên Khôi (quản lý đài Quê Hương) đến quán ăn khoảng 1h30 chiều. Người hầu bàn mặc đồ Mễ Tây Cơ (với nón rộng vành đặc thù Mễ) ra mời vào và lấy commande. Khi đem đồ ăn ra, cũng chính người hầu bàn ấy kéo ghế ngồi xuống và phát âm tiếng Việt "tôi là Kêvin Khánh". Tên trong giao dịch, ông ta xưng là Kê Vin, tên Khánh là tên ám danh do chính tôi đặt cho ông ta. Tôi không nhìn được mặt, chỉ một thoáng cằm. Ông xác nhận "ông sợ VT biết nên phải dấu mặt, xin thông cảm". Tôi quan sát bàn tay của ông ta, không tin được rằng đây là một đại phú gia. Tuổi Kêvin Khánh ngang ngửa tuổi tôi. Cuối cùng, trong buổi nói chuyện ấy, Kevin Khánh xác định có 10 triệu dành cho công trình của chúng tôi. Tôi hoàn toàn không ngờ lời xác định này đã là một khởi đầu tang tóc cho quan hệ giũa tôi, ông Hoàng Duy Hùng và Bà Đoan Trang, Ông Nguyên Khôi. 16 Tháng 6 lúc 22:19 • Thích Lộc Nguyễn: anh... 16 Tháng 6 lúc 22:36 • Phạm Thành: 100 ngàn USD ấy sau hai ngày đã vào accoun bank của ông Hùng. Khoảng 2 tuần sau, khi tôi còn đang trong một công tác phối hợp Hội Cựu Tù ở Boston thì Hùng báo có "thầỷ của Hùng là Nguyễn Vẹn Phạm Hiền Hội từ Canada sang gặp tôi. Tôi đón ông Phạm Hiền Hội, một sĩ quan Canada gốc Việt tên Ted Châu và một ông chủ một nhà hàng từ Canada sang, chạy xe thể thao đắt tiền. Ngay buổi gặp, tôi nhận ra ngay sự không chân thành của Nguyễn Vẹn Phạm Hiền Hội. Trong buổi nói chuyện, Vẹn yêu cầu tôi đồng ý cho Vẹn rút 40 ngàn (trong số 100 ngàn USD mà Hùng đang giữ, số tiền của người bịt mặt đưa). Tôi hỏi Hùng nói gì? Vẹn nói Hùng đã quyết định. Hùng quyết định mà không hỏi tôi bất cứ câu nào, nghĩa là "đã có sự cố" tôi đắng họng hỏi lại "nếu tôi không đồng ý thì sao?". Vẹn thoáng đổi nét mặt và bảo rằng mọi kế hoạch ở Cam Bốt đã hình thành, một hãng làm bún /phở khô ở Cam Bốt phải hình thành để "chúng ta có ngân qũy hoạt động". Tôi hỏi lại "Hoàng cơ Định cũng có những cơ sở làm bún, nước mắm... ở Thái và một số cơ sở tại Cam Bốt... ông có biết không?" Vẹn ú ớ. Tôi hiểu rằng tôi có "không quyết" thì sự cũng đã rồi.

Page 59: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 59

Trước mặt tôi đang hiện rõ nhân diện một bầy kên kên và tôi đang sắp biến thành một xác vô hồn. Chuyến xe đưa ba người rời Boston về lại Canada, giờ phút từ biệt cho tôi hiểu là sẽ không bao giờ gặp lại. Số tiền 100 ngàn USD, chỉ trong vòng 2 tuần đã biến mất 40 ngàn. Khi tôi về lại Pháp, tức khoảng một tháng sau ngày Hoàng duy Hùng nhận tấm check, một bản tin động trời đến với tôi "Paul Thanh bị bắt ở Cần thơ!". Paul Thanh là ai? Paul Thanh là một cận vệ của Hùng, là người lấy chị Hoàng duy Hùng, và đã có lần về VN, bị gây khó dễ vì nhiều chuyện khó hiểu. Khi gặp tôi (về sau), Paul Thanh bảo bị bắt vì treo cờ vàng ở Cần Thơ. Cần Thơ với anh em tôi không lạ lẫm gì, check qua check lại vài cuộc điện đàm tôi hiểu là Paul Thanh bị bắt, bị làm khó dễ vì... những cuộc đánh ghen! Hùng đã có gợi ý với tôi, lúc tôi ở Boston là sẽ gởi Thanh về VN. Tôi cực lực phản đối. Thế nhưng Hùng vẫn gởi và Thanh bị bắt. Lý do bị bắt, sáu năm sau tôi mới biết, là Paul Thanh từ chuyến bay Sài Gòn Cần Thơ, đã giương cờ vàng khi ra khỏi máy bay!!! Bản tin Hùng gởi cho tôi cũng kém theo xác tín: "đã chi cho vụ Paul Thanh 20 ngàn, giờ Thanh bị bắt, trích 20 ngàn để cho vợ Paul Thanh... chơi cổ phiếu lấy tiền phụ nuôi con. Đứng trong hoàn cảnh của tôi, các anh chị em sẽ làm gì? Tôi nghĩ chúng ta chỉ còn có một phản ứng duy nhất là chấp nhận. 16 Tháng 6 lúc 22:41 • Thích Lộc Nguyễn: Comment trên: "Kevin Khánh xác định có 10 triệu dành cho công trình của chúng tôi" là 10 triệu $??? 16 Tháng 6 lúc 22:43 • Bỏ thích • 1 Lộc Nguyễn: Tự dưng có người 'bịt mặt' chi 100 ngàn $ vào account cho ông Hoàng D Hùng là khó tin rồi anh. Rồi chuyện rút 40 ngàn, anh không thấy gì cả. Còn 20 ngàn 'chi' cho Paul Thanh thì chẳng ai biết, cũng rất khó tin một việc làm ngu dại như vậy. Và 20 ngàn cho vợ ông ta blah blah... cuối cùng 20 ngàn còn lại thì sao anh? 16 Tháng 6 lúc 22:58 • Phạm Thành: Một tháng sau, tôi chuẩn bị một lần thứ hai trở lại Mỹ sau khi có những cuộc gặp gỡ đặc biệt với một lực lượng tôn giáo nội địa. Mục tiêu của tôi là VAY CHO ĐỦ SỐ TIỀN MÀ TÔI ĐÃ HỨA. Chuyến đi đã dạt sang Úc vì người bịt mặt Kevin liên lạc với tôi, yêu cầu tôi nhận 800 ngàn USD bằng các đường dây ngân hàng của tôi. Tôi từ chối, nói nếu có thể thì chuyển về một tổ chức tôn giáo tại Úc, tôi chỉ nhận tối đa 100 ngàn, đúng với điều tôi đã hứa với nội địa. Kevin đã chuyển 80 ngàn sau ba ngày, công-băng tôn giáo (*) nhận cũng chỉ là tầng thứ nhất của công đoạn chuyển tiền. Sau bốn tuần, tôi chuyển thêm khoảng 20 ngàn cho đủ số. Kế hoạch lúc

Page 60: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 60

ấy là kế hoạch ĐÒI PHẢI ĐƯỢC SÁNG TỎ VỤ ÁN ĐỐC VÀNG? tại Thánh địa PGHH An Giang năm 2000. 16 Tháng 6 lúc 23:01 • Giờ này, câu chuyện đã trôi qua 13 năm, những nhân lực liên quan đã vừa nằm xuống, bí mật không còn cần thiết giữ 100% nên âu cũng là một lần trả duyên gói nợ với anh, cũng như với công luận. Việc tài chánh này, suốt 12 năm, biết bao người đã vì bị ảnh hưởng bởi VT mà bôi bẩn tôi tận cùng, rằng tôi ăn cắp số tiền này, ảnh hưởng vào cả VN, đến các anh em bạn tù cũ, rằng tôi lợi dung anh em tù ẵm số tiền hàng trăm ngàn USD. Năm 2001 có một buổi điều trần đặc biệt ở Thượng Viện Hoa Kỳ về "Lực Lượng PGHH bí mật", ông tiến sĩ Nguyễn Văn Trần dẫn đầu đoàn điều trần. Trong tiến trình làm cuộc điều trần này, ông Trần được biết có sự kiện khoảng 100 ngàn USD đã đến tay người đại diện tập hợp "Lực Lượng Bí Mật PGHH". Về Paris, khỏang 6 tháng sau ông có hỏi trực tiếp tôi, biết không dấu đuợc tôi xác nhận. Dịp ông Huỳnh Ngọc Chênh sang Paris lãnh giải Netizen, Giám đốc đài RFA Nguyễn Khanh trrú ngụ tại nhà ông tiến sĩ Trần. Thấy thái độ ông Nguyễn Khanh có vẻ dè dặt (thậm chí coi thường) tôi, đêm từ biệt, ông Trần đã cho biết hết ngọn nguồn về sự oan khuất của tôi với ông Nguyễn Khanh RFA, một người hỗ trợ VT từ bao năm nay vô điều kiện. Sáng từ biệt, cũng chính là tôi đến nhà tiến sĩ Trần để đưa ông Nguyễn Khanh ra phi trường về Mỹ. Trong 4 tiếng đồng hồ vật lộn vì kẹt xe, tôi bổ nhào hết góc này đến đường kia để đưa kịp ông Nguyễn Khanh ra phi trường CDG, tận dụng hoàn cảnh hiếm có ấy, ông Khanh đã xoáy tôi rất nhiều câu hỏi hóc búa. Tôi hiểu, trong hoàn cảnh ấy, không có người nào có thể nói "bá láp xạo sự" được, nhất nữa là với một phóng viên gạo cội nhiều kinh nghiệm như Nguyễn Khanh. Với tôi, âu cũng là một cuộc duyên nợ. Thinh Le: @Phạm Thanh Một vấn đề khá quan trọng cần phải nêu ra hầu soi sáng thêm sự việc tại sao tất cả Truyền Thông Báo Chí Hải Ngoại đều ngấm ngầm cô lập chúng ta, hẳn chúng ta biết Trúc Hồ nắm hầu hết Truyền Thông Hải Ngoại, Đoan Trang Đài Phát Thanh Quê Hương và Hoàng Duy Hùng đều có những chương trình phát thanh truyền hình trên Hệ Thống SBTN, Đoan Trang Đài Phát Thanh Quê Hương đã mang lại nguồn lợi cho Trúc Hồ rất lớn nói về mặt NỔI mỗi lần Trung tâm Asia ra một DVD mới Đoan Trang quảng cáo, bán vé và bán băng đĩa cho Trúc Hồ cả trăm ngàn đô la. Đoan Trang và Hoàng Duy Hùng nhận tiền Kevin Khánh và nằm trong Đường Dây Tình Báo của Cộng sản Việt Nam trong Tự Truyện Thế Lực Đen, những người Đoan

Page 61: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 61

Trang đưa đến TRIỀU KIẾN Kevin Khánh không ai được biết ai chỉ trừ một vài người nằm cùng đường dây liên hệ và Kevin Khánh cũng có nhiều tên họ khác nhau không ai biết tên thật của hắn. Riêng mình nghe nói người nầy hẳn, có hai tên Kenvin Khánh và Vinh. 16 Tháng 6 lúc 23: Phạm Thành: Chính xác, Kevin là tên ông ta tự đặt khi tiếp cận tôi. Khánh là tên tôi đặt cho ông ta. Vin là tên sau này cách bà Đoan Trang và bà Hạnh dùng. Đây là một nhân vật đặc biệt. Tiền bạc của ông ta đã rải với cánh ông Hoàng Duy Hùng, theo tôi biết có tới hàng triệu. Với Bà Đoan Trang thì tôi hoàn toàn không nắm chắn được nên không dám nói. Có điều, chắc chắn không là nhỏ. 16 Tháng 6 lúc 23:10 • Thích Thinh Le: Đoan trang Đài Phát Thanh Quê Hương và Hoàng Duy Hùng đều có những chương trình phát thanh truyền hình trên Hệ Thống SBTN, Đoan Trang Đài Phát Thanh Quê Hương đã mang lại nguồn lợi cho Trúc Hồ rất lớn nói về mặt NỔI mỗi lần Trung tâm Asia ra một DVD mới Đoan Trang quảng cáo, bán vé và bán băng đĩa cho Trúc Hồ cả trăm ngàn đô la. ai đang đánh lạc hướng!? Lộc Nguyễn có biết Trúc Hồ từ đâu mà ra không? 16 Tháng 6 lúc 23:38 • Thích Lộc Nguyễn: Vậy là ông 'bịt mặt' Kevin chuyển 80 ngàn đó cho 'tổ chức tôn giáo' kể trên. Và anh cũng đã chuyển số 20 cuối cùng. Anh thấy còn gì cần để giải thích thêm về câu hỏi '100 ngàn $' này nữa không anh? 16 Tháng 6 lúc 23:55 • Bỏ thích • 1 Phạm Thành: Lộc Nguyễn, Những điều cần nói và trong phạm vi được nói, tôi đã nói xong. coi như cũng là một cơ duyên giữa tôi và anh. Cám ơn anh. 17 Tháng 6 lúc 0:03 • Thích • 1 ... Thinh Le: @Pham Thanh, nếu bạn muốn tìm hiểu thêm về nhân vật Trúc Hồ, nên vào trang web http://www. baovechanhphap. net/sbtn. htm CÁNH TAY NỐI DÀI www. baovechanhphap. net Nên biết rằng, các lời tường thuật trong phóng sự của PV SBTN tại VN đều được vi... Xem thêm 17 Tháng 6 lúc 0:09 • Bỏ thích • 1 • Xóa xem trước

Page 62: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 62

Phạm Thành: Cảm ơn anh Thinh Lê, tôi đã có đọc nhưng qua sự giới thiệu của anh, lần này mới đọc được đầy đủ. 17 Tháng 6 lúc 0:33 • Thích Phuoc Nguyen • Bạn bè với Người Buôn Gió và 28 người khác Quý vị cứ đọc hết những gì Phạm Thành viết đối với tất cả những comments bên trên sẽ có kết luận về bản chất của Phạm Thành. Riêng tôi, chỉ đôi lần trao đổi qua comment có thể kết luận: Phạm Thành, một con người cao ngạo, cường điệu, vô lễ, ít học và vô nhân cách. Không trách chi ông đã bị Mặt Trận Hoàng Cơ Minh sa thải. 17 Tháng 6 lúc 0:41 • Thích Thinh Le: Trúc Hồ, Hoàng Duy Hùng, Việt Tân, Nguyễn Hữu Chánh (4 hệ thống bịp lừa đảo này đã hại sự nghiệp đấu tranh của chúng ta bấy lâu nay rồi! Đó cho thấy là 10 thằng CS Nguyễn Tấn Dũng chưa bằng một VG 2 mang bịp bợm giả danh VNCH Ăn cơm Quốc Gia thờ ma Cộng Sản) 17 Tháng 6 lúc 0:43 • Bỏ thích • 1 Phạm Thành: Thinh Lê, Thực lòng, tôi mới chỉ đồng ý được ba vế anh đưa ra thôi ạ. Vế thứ nhất liên quan đên Trúc Hồ, quả là rất khó khăn để tôi đồng thuận (ít nhất là cho đến lúc này) với anh. Những băng nhạc sau này của Trúc Hồ góp được khá nhiều điều lợi ích cho công cuộc chung, nên thật lòng là tôi có những băn khoăn. Tôi đã từng bị đội cho cái mũ cộng sản nhiều năm. Tôi cảm giác và ý thức được rất rõ tâm lý người bị hàm oan, nên rất đắn đo mỗi khi phải chỉ mặt một người nào đó hay một tập hợp nào đó là... công sản. Có thể anh Thinh sẽ bực mình vì tôi, nhưng để kết luận về Trúc Hồ, tôi cần được chắt lọc thêm thông tin từ nhiều phía. Rất mong tôi sẽ đưọc kết hợp với anh (trong những chừng mực cho phép) để chúng ta hợp tác trong nhũng chuyện kiểu như thế này. Chân thành. 17 Tháng 6 lúc 0:50 • Thích • 1 Thinh Le: Buồn thay cho một dân tộc VN rất yếu đuối. Chúng ta không can đảm nhận diện kẻ thù thật sự cuả mình là ai? Việt cộng và Tàu cộng là kẻ thù dân tộc là chuyện dĩ nhiên, ai mà không biết. Nhưng nối giáo cho giặc là lũ VG ở hải ngoại hay trong nước. Có ai dám lên tiếng nhận diện chúng không? Hay chỉ có vài người can đảm vạch mặt chỉ tên những tên VG này thì bị đội ngay cái mũ “Việt cộng”, chống phá người “Quốc Gia”!!!!!!!!! Như vậy có phải là trò khủng bố của MAFIA không ? 17 Tháng 6 lúc 0:52 • Thinh Le: Các bạn mến! Thiết nghĩ mỗi người chúng ta đều có con tim và khối óc để cảm nhận và suy nghĩ một cách độc lập. Đừng để lương tâm mình bị vò xé khi làm điều trái với lẽ phải và phản bội lại dân tộc nhé. 17 Tháng 6 lúc 0:53 •

Page 63: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 63

Phạm Thành: Anh Thinh Lê, Câu chuyện trà trộn, lúc nào cũng hiện diện. Từ khi có mặt cộng sản ở đất nước ta, Từ Tâm Tâm Xã, Từ VN Quang Phục Hội, Từ VN Quốc dân đảng, Việt Nam Cách Mệnh Đồng Minh Hội, Phong Trào Giáo Dân Lê Hữu Từ, Các sự kiện phá nát các lực luợng kháng cự của miền Nam thập niên 1980... Chúng ta đã thua nhiều lần. Sự thua đó, cũng ảnh hưởng tiêu cực dến cả đời sống hiện tại của chúng ta. Tất cả, đều cần sự kiên trì của những người tiếp bước. Ta không thể vội được anh ạ. Quá trình rất dài từ 1930 đến nay, cộng sản 70 năm ròng kinh nghiệm lừa đảo và thống trị, ắt hẳn là chúng ta không thể một sớm một chiều mà trở thành đối trọng của chúng được. Mong sẽ được trao đổi thêm cùng anh. 17 Tháng 6 lúc 0:58 • Thinh Le: Đừng nghe những gì CS nói mà hãy nhìn kỹ những gì CS làm. CS thì dĩ nhiên mình chống. Nhưng VT thì còn nguy hiểm hơn CS, hơn Việt gian và VC nằm vùng nữa. 1 thằng VT ghê hơn cả 10 thằng VC.... Xem thêm 17 Tháng 6 lúc 1:53 • Tuổi Trẻ Yêu Nước: cám ơn chú bác đã cho chúng cháu đọc những bí ẩn chôn dấu nhiều năm và những đau buồn. 17 Tháng 6 lúc 5:20 •

========== (*): Công-băng tôn giáo (Phật Giáo Hòa Hảo)

Page 64: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 64

Việt Tân: Những điều cần minh bạch

Những chữ viết tắt trong bài: - VNCH: Việt Nam Cộng Hòa - MTQGTNGPVN = Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam - MT/VT = Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam/đảng Việt Tân Thưa Anh chị em quan tâm.

Tôi không có ý nhiều lời về những chuyện đã qua. Vì căn bản, những chuyện này tôi đã nói rồi, đã trình bày rồi.

Từ năm 1993, khi còn bị giam giữ ở trại tù A20, nghĩ đến những anh em đang dấn thân trong tổ chức có tên Mặt Trận QGTNGPVN (Việt Tân) nên tôi cố gắng tập trung tin tức và mạo hiểm viết gởi ra hải ngoại, từ một nhà tù nổi tiếng tàn bạo nhất đất nước thời điểm 1993. Tôi đã nhận được gì sau lá thư định mệnh ấy?

Người ta đã cột vào cổ tôi cái danh phận của một thằng an ninh tình báo đặc biệt của cộng sản! Người ta đã yêu cầu các cơ sở Âu châu, phải ém nhẹm các thư từ, tài liệu do tôi gởi từ nhà tù cộng sản để đến một số các địa chỉ (trong đó có các địa chỉ ở Hà Lan) và nhanh nhất phải gởi các tài liệu ấy về trung ương đảng VT, thay vì đem phổ biến ra công luận và các cơ quan nhân quyền quốc tế!

Người ta đã chỉ thị cho các cơ sở ấy hoàn toàn im lặng trong cuộc nổi loạn của tù chính trị A20 (Phú Yên) hồi cuối tháng 10 năm 1994 và chính trung ương của họ, với quyền lực truyền thông thống trị hải ngoại trong tay, đã im lặng trước sự kêu cứu thảm thiết của hơn trăm tù chính trị gào thét đòi “Nhân Quyền Cho Việt Nam”, “Tự Do cho Việt Nam”. Người ta loại trừ cả tên PhạmvănThành ra khỏi danh sách Tù Nhân Chính Trị VN (do MT/VT phổ biến với các cơ quan quốc tế, những bản danh sách này chỉ là một trò diễu dở vì danh sách hổ lốn do chính cộng sản cung cấp, gồm 2/3 là tù hình sự). Việc tháo tên Phạm Văn Thành ra khỏi danh sách đã bị chính cơ sở trưởng Việt Tân tại Vương quốc Bỉ chính thức phản đối năm 1994!

Người ta ấy là ai? Đó là Nguyễn Ngọc Bảo, Ủy viên Trung Ương Việt Tân đặc trách Âu châu, chính danh phát ngôn với cơ sở Hà Lan và với trực tiếp đảng viên Đặng Văn

Page 65: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 65

Bằng, một đảng viên đặc biệt phụ trách một mảng kinh tài quan trọng của VT Hoàng cơ Định trên lãnh thổ Tiệp Khắc giai đoạn 1991/1996.

Năm 1999 tháng 7 tại San Jose tôi tham dự Diễn Đàn Công Luận, chính thức bạch hóa những chi tiết cụ thể đã đươc chắt lọc và trực tiếp tham cứu với những nhân lực “Đông Tiến 1” và “Đông Tiến 2” còn sống sót để minh định rạch ròi câu chuyện sống hay chết của Tướng Hoàng Cơ Minh. Một câu chuyện đã tàn phá toàn bộ mảng niềm tin của cộng đồng người Việt vượt biển tìm tự do ở hải ngoại, vào bất kỳ tổ chức kháng cộng nào trong những thập niên ấy!

Câu chuyện đã cũ, viết lại ở đây sẽ có người bảo rằng tên Thành lèm bèm toàn chuyện xưa như …trái mít. Thưa rằng không có trái mít thì không có hột mít, không có cây mít. Đây là điều tự nhiên mà đứa trẻ nào cũng hiểu (và cần phải hiểu nếu đó là một đứa trẻ có cái đầu biết làm việc độc lập).

Nguyên nhân nào đã đưa đến cung cách hành xử tàn nhẫn và ngu muội đến như vậy?

Một người ở trong cảnh tù đầy nghiệt ngã, người ấy vốn đã không còn liên hệ gì với tổ chức nữa (từ năm 1989), cung cấp một bản tin động trời để cảnh báo cho tổ chức biết rằng:

- « Hoàng Cơ Minh đã chết thật rồi! Cái thằng đang còn sống là cái thằng mạo danh! Đừng nghe thằng mạo danh ấy nữa mà tiền mất tật mạng …. »!

- « Các cuộc xâm nhập về TIẾP NHẬN các cơ sở của các Ủy Ban Kháng Quản các cấp quân huyện … chỉ là trò lường gạt, đám về ở từ Thái qua Cam Bốt đã bị bắt ở Bactambang hết ráo rồi! Vào tù cộng sản, mọi thằng VT bị bắt đều đã bị ép phải viết ra những báo cáo phát triển dối láo để hải ngoại tự sướng, nhún nhảy làm trò khỉ trên tờ báo Kháng Chiến để khi dân biết ra, niềm tin vào các lực lượng kháng chiến sẽ biến thành mớ lòng heo dài ngày không ướp muối! ".

Mà các anh đã không nghe vì sao? Vì sự thông minh của những cái đầu khoa bảng hay vì sự «chỉ đạo xuyên suốt» từ Hội Đồng Kháng Chiến Toàn Quốc do ma Minh lãnh đạo? Hay do đường dây đặc biệt của Lê Phú Sơn, người đã gây phân hóa nội bộ thượng tầng chiến khu 1986 đưa đến hai án tử hình cho bác sĩ Nguyễn Hữu Nhiều và người lãnh đạo MT Dân Tộc Tự Quyết Trần Tự Nhiên?

Hoàng cơ Định, ông biết gì về chuyện này? Ông chịu trách nhiệm thế nào về chuyện này?

Page 66: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 66

Lý Thái Hùng/Bùi Minh Đoàn? Ông đủ dũng khí để đứng ra công luận thảo luận về những bản án tử hình các anh em Phục Quốc Quân hay không? Vì sao họ đã chết? Vì sao họ phải chịu án tử hình của VT? VT đã có một hành vi nào để báo tử cho gia đình họ biết không?

Tôi chỉ nêu ra đây một số trường hợp cụ thể (hiện còn khá nhiều người ở hải ngoại và VN biết được những chuyện này và sẵn sàng làm nhân chứng, nếu các ông đủ đởm lược công khai một hội thảo với công luận!!!):

Trần tự Nhiên, nhân sĩ lãnh đạo một bộ phận MT Dân Tộc Tự Quyết Quốc Nội. Nguyễn hữu Nhiều, bác sĩ lãnh đạo một bộ phận MT Dân Tộc Tự Quyết Quốc

Nội. Lê Hồng Sơn Đặng Thanh Phong Lê Hồng (cưu tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn 5 Nhảy Dù QLVNCH) Phạm Chiến Công Châu Tài Võ Sĩ Hùng (về từ Pháp).

Chọn lựa con đường chiến đấu, rất nhiều đảng viên VT đã muốn trốn thoát khỏi căn cứ giai đoan 1984/1989! Vì sao? Ai đã đi tuyển mộ họ vào khu chiến? Ông Nguyễn Văn Lộc (*) hiện vẫn còn đang sống nhăn, ông cảm giác gì khi biết tin hàng loạt đảng viên VT đã phản bội dễ dàng ngay khi bị bắt tại Bactambang và đều đã làm các báo cáo phát triển cơ sở quốc nội theo theo sự chỉ đạo của an ninh cộng sản? Thời gian dù đã 20 năm, nhưng nhân chứng vẫn còn sống khá nhiều, để công luận thấy ra bản chất hành vi tuyển mộ của các ông. Người đi vào VN trong giai đoạn ấy không khác gì hành động « Kinh Kha vác kiếm sang Tần »…nhưng các ông đã đào luyện được những gì cho họ? Tư tưởng trang bị được đến đâu? Khả năng an ninh tối thiểu ở mức độ nào? Tôi đã gặp họ, hầu hết. Đã lắng nghe họ, từ những tâm sự lúc khơi nguồn nhập cuộc cho đến khi bị bắt , bị tra tấn, bị viết báo cáo dối láo…và tôi bật ngửa về khả năng của họ! Về vốn liếng mà VT trang bị cho họ! Trong họ, nhiều người đã đi về Việt Nam với một ý tưởng coi như đấy là cơ hội trốn thoát khỏi căn cứ tàn bạo của VT tại Ubon! Vậy mục tiêu dựng khu chiến của các ông là gì? Các ông là một dạng tội đồ. Đã phung phí nhân mạng của đại cuộc. Các ông gởi những người như vậy về Việt Nam để làm gì? Tin tức nào từ Việt Nam đã làm cho các ông tin tưởng rằng các “Ủy Ban Kháng Quản” đã được thành lập và hoạt động rất tốt để các ông ào ạt gởi người về “tiếp quản”?

Page 67: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 67

Khả năng phối kiểm an ninh của các ông được đến đâu để đến nỗi tướng Hoàng cơ Minh chết đã chục năm, các ông vẫn TIN, vẫn NGHE chỉ thị của ông ta? Hàng năm vẫn in thư chúc Tết của “Chủ Tịch Hội Đồng Kháng Chiến Toàn Quốc Hoàng Cơ Minh” gởi đồng bào hải ngoại!

Các ông là người hay các ông là ma? Và ai sẽ có quyền hạch hỏi những việc làm ấy của các ông? Vết nhơ nhuốc ấy các ông nghĩ rằng tự nhiên nó sẽ trôi vào quên lãng ư? Vậy còn cái giá mà việc lường gạt ấy đã gây ra, làm tan tác bầy hầy một cộng đồng đoàn kết lẫy lừng của giai đoạn 1983… thì ai sẽ phải hứng chịu? Ai sẽ phải chịu trách nhiệm?

Page 68: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 68

Chính hành động ấy đã làm chậm lại hàng mấy chục năm trường cho một mặt trận Diên Hồng Hải Ngoại! Trách nhiệm ấy, Việt Tân hôm nay phải chịu hoàn toàn! Chớ đùa bỡn tiếp tục! Hãy biết khiêm tốn lắng nghe những nhân chứng để nhìn ra những sai sót của mình. Chúng tôi khuyến khích các ông làm những cuộc vận động dân chủ nhân quyền cho Việt Nam ở các nghị viện quốc tế. Đó gần như là một hành động trả nợ đối với những người đã nằm xuống mà cũng là hành động hối chuộc tội lỗi mình đối với đại cuộc. Chúng tôi khuyến khích việc các ông chia sẻ tiền bạc với những anh em dân chủ ở nội địa (dù chỉ là muối bỏ biển so với thu nhập hàng tháng của các ông, đến do từ số vốn người dân Việt hải ngoại đóng góp hơn 3 chục năm qua), hãy dùng đảng viên của các ông ở hải ngoại để làm những việc ấy, thay vì dựa vào "NHỮNG CƠ SỞ TRONG NƯỚC CỦA VIỆT TÂN". Đối với tôi, tôi giữ nguyên ý tưởng đã phát biểu công khai với các ông và với công luận trước đây 13 năm, rằng CƠ SỞ VIỆT TÂN QUỐC NỘI, 80% là an ninh cộng sản trá hình! Khả năng của các ông đương nhiên không thể lựa lọc đâu là 20% nhân lực chính tâm và đâu là 80% bọn giả hình!!! Đó là thành quả của các ông đến từ hai cuộc xâm nhập xây dựng cơ sở quốc nội, 1985-1986 với đường Cam Bốt Bactambang và 1991/1993 với đường Đông Âu. Đối với mạng lưới an ninh cộng sản Hà Nội, các ông vẫn chỉ là hạng bổn đồng ấu trong ván bài xâm nhập. Họ cần các ông. Họ đánh bóng các ông để mong các ông trở thành những chiếc bẫy mang hình miếng bánh mật ngọt ngào để mà nhử bắt đàn ong đang khát nước hương! Chuyện thủ đoạn lừa gạt này, lịch sử đảng CSVN đã rất thừa, đáng tiếc là các ông kiêu căng (hay dốt nát?) không chịu nhìn xuống những bài học lịch sử, từ Tâm Tâm Xã Hương Cảng, từ VN Quốc Dân Đảng cho đến VN Cách Mạng Đồng Minh Hội, đến Phong Trào Công Giáo của Giám Mục Lê Hữu Từ và đến ngay cả các bài học của các lực lượng khácg cự ở miền Nam ngay sau 1975!!! Các ông không chịu học, nên say sưa dâng người cho guồng máy đối phương … Người của các ông cũng chính là người của đại cuộc, là vốn liếng của toàn dân, đó là lý do tôi lại lên tiếng chính thức sau 13 năm ròng rã bị các ông tận tình miệt thị. Trách các ông ư? Cá nhân tôi đã kinh qua nhiều cuộc khổ nạn, hành động miệt thị bôi bẩn của các ông không thấm tháp gì so với đau khổ tôi đã nếm trải. Không đáng để phải nói rằng tôi đang tranh hơn, cãi cọ …với các ông. Tôi là một nhân chứng. Tôi cần làm tròn bổn phận nhân chứng của tôi, khi thấy hành vi của các ông vẫn còn xâm phạm vào kho vốn nhân lực của đại cuộc cách mạng đất

Page 69: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 69

nước. Động lực khiến tôi phải viết đơn sơ rạch ròi là vậy. Công luận có tai mắt để phán xét và tôi tin ở sự sáng suốt của những người đang quan sát vì đại cuộc. Đây là lời nói thẳng thắn dành cho các ông như Hoàng Cơ Định, Lý Thái Hùng/Bùi minh Đoàn, Nguyễn Kim Hườn, Nguyễn văn Lộc, Trần Xuân Ninh và Hoàng Nhựt Ngô Chí Dũng. Những người trách nhiệm trực tiếp đến nhân lực chiến khu Ubon kéo dài đến những hệ lụy hôm nay! Nhũng tên tuổi khác, đối với tôi chỉ là hạng nhãi nhép. Không cần phải đôi co lý luận rườm rà tốn thời giờ chung. Cũng y như lần công bố trước. Tôi xác định địa chỉ cụ thể và sẵn sàng đón đợi mọi sự bất thường đến từ bất cứ đâu.

Paris 2013

Phạm văn Thành Đoàn viên thoát ly 1984/1988

Phó chủ tịch UB Đông Tiến Âu châu (dưới quyền chủ tịch Cao Văn Muôn) MTQGTNGPVN / Tiền thân VT.

=============

(*): Nguyễn văn Lộc: tức Trương Tấn Lạc, hiện sống tại Hoa Kỳ

Page 70: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 70

Đôi điều không vui nhưng phải nói Về việc ĐƠN KHÁNG ÁN của Điếu Cày Nguyễn Văn Hải đến tận tay một đảng viên cấp cao Việt Tân, ông Nguyễn Quốc Quân khi ông Quân được nhà cầm quyền CSVN trục xuất về Mỹ hôm Thứ Tư 30 tháng Giêng năm 2013, sau 9 tháng giam cầm.

Đơn kháng án của Blogger Điếu Cày gửi TS Nguyễn Quốc Quân chuyển ra

ngoài - Photo & chú thích by RFA 2013-02-06 Nguyễn Công Chính chia sẻ ảnh của Radio Chân Trời Mới. 18 giờ trước • Osin HuyDuc: Việc bố trí để những người đang thụ án tù như anh Điếu Cày và cô Nguyễn Đặng Minh Mẫn... "tiếp xúc" với một đảng viên Việt Tân, ông Nguyễn Quốc Quân, trước khi thả ông ấy ra cho thấy vai trò của Việt Tân rất quan trọng với An ninh Việt Nam nhất là những khi họ cần bóng Việt Tân lấp ló sau lưng những người yêu nước.

Page 71: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 71

MỜI ANH Phạm Văn Thành BÌNH LUẬN VỤ NÀY, HEN! Chuyến về VN kỳ này tuy bị bắt khi vừa đặt chân xuống phi trường Tân Sơn Nhất và bị giam giữ 9 tháng trong lao tù CS nhưng nó mang lại cho Ts Nguyễn Quốc Quân nhiều kỷ niệm và nhiều điều thú vị. Điều may mắn và thú vị nhất là Ts được tiếp xúc (không thấy mặt) với một số người đấu tranh trong nước, người con gái rất kiên cường, Nguyễn Đặng Minh Mẫn và người đi hàng đầu trong cuộc đấu tranh chống xâm lược TQ, anh Điếu Cày– Nguyễn Văn Hải. Ts đã được chuyện trò khá nhiều với anh Điếu Cày. Anh Điếu Cày có viết đơn kháng án tố cáo phiên tòa xử anh. Bản án bất công phi lý đã cho thấy rõ bản chất của chế độ, tùy tiện kết án vi phạm nghiêm trọng quyền con người. Đơn kháng án của anh Điếu Cày không được CSVN chấp nhận... Và lá đơn này may mắn được chuyển đến tay Ts Quân. Và sau đó chính anh Điếu Cày đã chính thức nhờ Ts Quân chuyển lá đơn ra ngoài và công bố cho mọi người biết. Sau đây là nguyên văn lá thư Kháng Án của blogger Điếu Cày.

---------------- CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM Độc lập - Tự Do - Hạnh Phúc ĐƠN KHÁNG ÁN Bản án hình sự sơ thẩm số 340/2012/HSTS ngày 20/7/2012 Kính gởi: Tòa án nhân dân tối cao tại TP Hồ Chí Minh Tôi tên: Nguyễn văn Hải, sinh năm 1952 Quê quán: Hải Dương, Nơi Đăng Ký Thường Trú: 57/3 & 57/4 Phạm Ngọc Thạch Phường 3. Quận 3. TP Hồ Chí Minh Bị bắt ngày 20/10/2010 Hiện đang bị giam giữ tại trại tạm giam B34/BCA. Tôi làm đơn này Kháng cáo toàn bộ bản án sơ thẩm được đưa ra xét xử ngày 24/9/2012 tại Trụ sở Tòa Án Nhân Dân TP Hồ Chí Minh. Bằng cách điều hành độc tài, chủ tọa phiên tòa Vũ Phi Long đã ngang nhiên tước đoạt hầu hết quyền lợi của bị cáo, luật sư... * Khống chế thời gian bào chữa của Luật sư còn 10 phút. * Tước đoạt quyền tự bào chữa của bị cáo.

Page 72: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 72

* Không cho bị cáo tranh luận cùng Viện Kiểm Soát. * Không đưa ra chứng cứ buộc tội tại phiên tòa. * Không cho bị cáo thẩm vấn những nhân chứng buộc tội mình. * Không chứng minh được bị hại và tiến hành tố tụng không liên quan với nhau. * Không cho Luật sư tiếp cận hồ sơ gốc của vụ án v. v... * Không có mặt giám định viên Văn Hóa Thông Tin và Công Nghệ Thông Tin tại tòa. Đây là một vụ án có rất nhiều vi phạm trong quá trình điều tra, vi phạm trong quá trình tiến hành tố tụng nhưng chủ tọa đã tước đoạt hầu hết quyền được trình bày quan điểm bào chữa của Luật Sư, bị cáo không thể hiện được đó là một phiên tòa công bằng, công khai, độc lập và không thiên vị mà còn làm đổ vỡ hình ảnh một nhà nước pháp quyền trong mắt bạn bè quốc tế. Phiên tòa này đã là bằng chứng rõ nhất cho sự thất bại của việc xây dựng một nền dân chủ tại Việt Nam. • Căn cứ Hiến pháp Việt Nam. • Căn cứ các điều 5; 18; 19; 21; 22 Công ước Quốc tế về các quyền Dân sự và Chính trị 1966 mà Việt Nam đã tham gia ngày 24/9/1982. • Căn cứ trên đầu mỗi bộ luật của VN rằng: "Trong bộ luật này, nếu có những điều, khoản không phù hợp với Công ước quốc tế mà Việt Nam đã tham gia ký kết thì phải được hiểu theo Công ước quốc tế". Việc tham gia thành lập Câu lạc bộ Nhà báo Tự do, việc thực hiện Quyền Tự do Báo chí, Tự do Ngôn luận, Tự do Lập hội, biểu tình, hội họp là không vi phạm pháp luật. Phiên tòa được lập và đưa ra xét xử với lý do một số bài có nội dung chống Nhà nước và Đảng cộng sản nhưng lại không đưa ra được tên bài, nội dung bài viết và tranh luận nội dung bài viết đó mà chỉ đưa ra và sự suy diễn, quy chụp của Giám định viên văn hóa Thông Tin để xét xử mà không cần có giám định việc làm khác tại tòa tham gia tranh luận là không công bằng.

==================== Kính anh Công Chính Một chút băn khoăn nhưng rồi tôi quyết định bấm máy viết. Viết trong nỗi thoáng buồn vì có cảm giác mình đang đánh đấm vào một người vừa ra tù, lại từ một nhà tù khét tiếng là kiên cố nhất về mặt an ninh, mà bản thân tôi đã nằm điều tra suýt soát thời gian ông Quân đã ở lần 2. Dù gì đi nữa thì ông Quân với tôi, vô tình đã trở thành người bạn tù chung chiến tuyến.

Tôi có thể không coi VT ra gì, nhưng với một người đồng tù, đồng án danh, không có dấu hiệu phản bội... tôi không thể không trọng ông Quân. Một đồng tù mang án danh lật đổ chê độ cộng sản Hà Nội, bỏ vợ con với đời sống yên ấm sung túc để chấp nhận cảnh tù đày, cố gắng chịu đựng sự đói khát một cách tự nguyện.

Page 73: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 73

Vấn đề phải viết là vì sự kiện đã nảy sinh nhiều bất thường. Những bất thường ấy, nếu không nghiêm khắc mổ xẻ, thì coi chừng cộng đồng dân tộc lại rơi vào một cú lừa nữa. CSVN là một thứ vua lừa. Cuộc kháng cộng khá bạo liệt của người Công giáo Phát Diệm đã bị chúp dẹp tan nhưng đã gôm tụ tất cả những thông tin nội bộ do tra tấn mà có được để xây dựng lên một Vũ Ngọc Nhạ vượt tuyến vào miền Nam, đến với gia đình ông Ngô đình Diệm và leo vào tận tâm cục Phủ Tổng Thống.

Tin tức tình báo chiến lược của đệ Nhất Cộng Hòa bị rút ruột một cách ngọt ngào! Trong cuộc chiến, những cánh chịm bay từ Nam ra Bắc, những đội cá kình bơi từ Nam ra Bắc... những nhóm đầu bị bắt và từ đối phương xử dụng những con chịm đầu, gọi nhử các con chim kế tiếp... lực lượng Nhảy Bắc nhẹ nhàng lao vào rọ hết đoàn này đên đoàn khác!

VT khi mới thành lập cũng không thoát khỏi bàn bài sơ đẳng ấy. Các đoàn xâm nhập từ Thái qua ngả Bactambang bị bát. Ly Sring, Thạch Dên, Lý Savret... các anh bị bắt nhưng trung ương hải ngoại VT vẫn nhận được báo cáo phát triển cơ sở!!! Ông Hoàng cơ Minh tuẫn tiết, xác chết bị bắn bồi hàng trăm viên đạn, bị chôn lấp rồi lại đào lên (để chụp hình công bố), xác thân bầy nhầy mà người lính rừng bị dẫn đi đào, đi nhận diện (tên là Đinh Văn Bé) vẫn còn moi được chiếc đầu đạn nằm trong xác ông Minh.

Chiếc đầu đạn ấy tôi đã giữ suốt thời gian ở A20 và chỉ bị mất khi nhân viên an ninh trại giam tháo bật lớp đế giày của tôi... trước khi đưa tôi lên xe của tòa Đại sứ Pháp để tống xuất sang Pháp, 1998.

Ông Minh đã chết, xác rữa mục dưới lòng đất không một tấm chiếu, cạnh bìa rừng gần Buôn Buột Nam Lào... nhưng tại sao trung ương VT vẫn tung hô rằng ông Minh còn sống, đang lãnh đạo “kháng chiến???

Dối láo ư? Nếu là dối láo, cùng lắm cũng chỉ dám dối láo 1 năm để rồi phải đưa ra ánh sáng. Đàng này, từ tháng 8 năm 1987 đến tận 2001 mới... cho ông chết công khai bằng một lễ truy điệu hoành tráng, 2 năm sau khi bản thân tôi đến tận San Jose day trán chỉ mặt tố cáo hành vi bất nhân ấy!

Tại sao vậy? 14 năm không nhang khói cho một người anh hùng! 14 năm không nhang khói cho gần trăm tử sĩ của cả hai cuộc... "sang sông"!

Động cơ nào đưa đến sự bất nhân ấy?

Một mình ông Minh, trong chừng mực nào đó, ta còn có thể tạm chấp nhận một hai năm không hương khói. Nhưng cả gần hai trăm con người cho cuộc hành trình xâm

Page 74: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 74

nhập ấy (Đông Tiến 2), hàng trăm con người bị bắt rồi sống lây lất trong các nhà tù cộng sản ở quốc nội. Tổ chức chớ hề một lời thăm hỏi gia đình người ta, trong khi, trước lúc xâm nhập, lý lịch, ảnh ảnh của từng người đã được qui tập vô cùng cẩn thận. Cẩn thận đến nỗi tình báo Thái cũng có đầy đủ lý lịch hình ảnh từng người. Cẩn thận đến nỗi Việt Cộng cũng có trong tay mỗi người tù đảng viên VT là mỗi bộ lý lịch được VT chính thức làm ra từ bên Thái?

Đừng bảo rằng chuyện ông Minh đã qua lâu rồi, không cần nhắc đến nữa. Thưa chỉ có những người vô đạo mới có thể nói được câu nói ấy. Nghĩa tử là nghĩa tận. Ông Minh, dù khi sống có bất nhân với ai đi nữa, dù khi sống có làm mất lòng ai đi nữa… thì khi dám tự mình dẫn quân về và tuẫn tiết khi hết đường vượt thoát. Hành động ấy, con người ấy... là một anh hùng của dân tộc. Sự tuẫn tiết ấy phải được người dân tự do cúi mình tri ân, hàng đoàn người ngã guc phải được long trọng truy điệu và lễ giỗ cúng bái hàng năm phải được thực hiện vì họ thực sự là những anh hùng. Hành động câm lặng, giả dối suốt 14 năm ròng là hành động cầm thú.

Trong khi, anh em ông Minh, nào phải là những người ngu dốt, Hoàng cơ Định học vị tiến sĩ, Hoàng Cơ Long là bác sĩ... và biết bao Hoàng cơ Lân, Hoàng cơ Thụy... của dòng họ. Sao có thể làm ngơ được? Con ông Minh, vợ ông Minh... sao có thể làm ngơ được? Vậy thì nó phải có vấn đề bất thường.

Page 75: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 75

Tờ báo “Kháng Chiến”, cơ quan ngôn luận chính yếu của MT/VT hàng năm vẫn chạy thủ bút Chúc Mừng Năm Mới đến đồng bào hải ngoại của ông Hoàng Cơ Minh (suốt từ 1988-2000). Vẫn chúc thắng lợi và vẫn... phát triển cơ sở! Vẫn yêu cầu... tiếp tế.

Admin chú thích: trang báo này đã viết sai địa danh Tiên Phước thành ra Thiên Phước. Tiên Phước là một quận miền ngược tỉnh Quảng Tín chứ không phải Quảng Đà (danh xưng hành chánh do kết hợp tỉnh Quảng Nam và thị xã Đà Nẵng từ sau 1972, do Đại tá Lê trí Tín làm thị trưởng cho đến 1975) thuộc Vùng I Chiến Thuật, Việt Nam Cộng Hòa. Kể từ sau tháng 4/ 1975, Việt cộng đổi danh xưng lại là Quảng Nam, nơi đây có Trại tù cải tạo do VC mới lập sau tháng 4/ 1975 mang tên Trại tù Tiên Lãnh thuộc xã Phước Lãnh là một xã thuộc quận Tiên Phước, tỉnh Quảng Tín thời VNCH. Trại tù Tiên Lãnh do tên Ngô Câu (trung tá công an Việt cộng) làm trại trưởng, trại nằm cạnh ngã ba sông Tranh, cách Tam Kỳ chừng 50km. Nếu trại tù Kỳ Sơn (thuộc quận Tam Kỳ, tỉnh Quảng Tín, cách mỏ vàng Bông Miêu chừng 3km) chỉ giam cầm sĩ quan quân đội miền Nam sau tháng 4/ 1975, thì trại Tiên Lãnh dùng để giam cầm giới Civil: viên chức dân sự VNCH, hành chánh, Cảnh sát, Xây dựng nông thôn, đảng phái, văn nghệ sĩ, tu sĩ chống cộng…mãi sau 1980 mới có thêm ít tù hình sự Cộng sản (cán bộ Việt cộng ăn cắp, ăn hối lộ hoặc phạm pháp khác... sau 1975)… Cách xây nhà tù khắc nghiệt tàn độc với cửa sắt, có gạch bao bọc bên ngoài với nhiều lớp rào kẽm gai kiên cố. Cai tù trại Tiên Lãnh đều là cán binh cộng sản từng hoạt động tại vùng này (danh xưng do VC gọi vùng này là Quân khu 5 trước tháng 4/1975). Ðây là cơ hội để bọn cán cộng địa phương trả thù cá nhân các người tù Civil quốc gia.

Năm 1993, tháng 10 tôi gởi lá thư bằng chính mạng sống của tôi, từ nhà tù A20 Phú Yên. Thư đến được tay ông Ngyễn Kim (một người lãnh đạo VT gốc miền Nam trong toàn bộ nhóm lãnh đạo gốc Bake, mà tôi còn giữ lòng tin mến). Thư báo rõ sự thất bại của hai cuộc "sang sông / Đông Tiến 1 và 2). Tôi nhận được gì sau lá thư ấy?! Thưa,

Page 76: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 76

tôi được họ cho tôi "đích thị là tình báo hai mang" chui luồn vào MT/VT để tìm cơ hội phá hoại!...

... Ngày hôm nay, đứng trước việc ông Nguyễn quốc Quân, lại một vài điều bất thường nữa hiện ra.

Bản Kháng cáo của Điếu Cày tất yếu đã được gởi cho nhà đương quyền. Họ không cứu xét, vậy tại sao lại đến tay ông Quân? Giả như ông Quân ở trại chung, sống lẫn với anh em tù chính trị thì "OK" ta tin là sẽ có chuyện tổ chức để chuyển trao thư từ cho ông Quân! Nhưng đàng này, B34 khu tạm giam điều tra với "9 lối hành cung", nghĩa là có 9 lối dắt đi cung cho ba tầng lầu. Sáu lối cạnh cho ba tầng và ba lối giữa cho ba tầng. Mỗi buồng là một cái hộp bê tông đúng nghĩa. Ô cửa gió 20cm x 20cm chỉ mở cho vừa dủ dưỡng khí nếu là tù nhân bất khuất. Tù "mềm đuỗn" rồi thì cho ra ô tắm 1 x 4 mét ngày vài giờ. Ô tắm này ngăn với các buồng khác bằng tường bê tông và một hàng lưới B40 đặc chủng cực cứng rắn. Tuồn đồ giữa phòng này sang phòng kia phải là cực kỳ giỏi mới may ra thoát được mắt camera.

Nhưng khi tù là người "đặc biệt nguy hiểm, lãnh tụ đảng khủng bố"... thì sao lại có thể nhốt chung lầu, chung lối với ông Điếu Cày và bà Betty Mẫn? Không chung lối, không chung lầu sao có thể chuyển tài liệu, lại là tài liệu viết chữ thường trên giấy nghiêm chỉnh, cả một bản kháng cáo?

... Tù nhân có “yếu tố nước ngoài” thôi, đã phải "chổng khu" khám "ống tuýp" khi xuất trại. Huống chi đây là "đảng khủng bố phản động", lại là "ê kíp thủ lĩnh", liều mạng xâm nhập công khai hai ba lần, coi an ninh VN như "trẻ trâu "... thì việc "há mồm cạo răng, vặt lông chọc đít" là chuyện rất rất là tất yếu.

Vậy mà ông Quân mang được cả một bản kháng cáo trên giấy thường với chữ thường... thì, tôi đến phải lạy ông Quân thôi, dù rằng, tôi là một người không thiếu sự ranh ma khi đối diện bọn ma giấy.

Câu chuyện này, viết đến đây tôi nghĩ đã đủ. Người quan sát có thể đưa ra được kết luận.

... Vừa coi lại biên bản kháng cáo, ra là giấy mẫu in sẵn. Cái này thì lại còn "căng" hơn nữa. Tù nhân B34, nguyên tắc không giấy không bút. Cán bộ điều tra khi đưa giấy sẽ đánh số từng tờ, khi đưa bút sẽ vạch mực kiểm tra niveaux mực …

= = = =

Page 77: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 77

Việt Tân, chiếc bóng dài 30 năm

Phạm văn Thành June 9, 2014 at 8:34am

Phạm Văn Thành: Bài viết này được viết lại sau khi có những Facebook status trao đổi trong một nhóm kín về hoạt động công tác Nhân Quyền, liên quan đến tổ chức chính trị Việt Tân. Xét thấy cần cho sự tìm hiểu của nhiều anh chị em đang hoạt động cho nhân quyền trong và ngoài nước, tôi hiệu chỉnh lại từ các bình luận của tôi và chuyển lên trang fB công khai. Vừa là một sự chia sẻ thông tin, vừa là để tránh những ngộ nhận rằng tôi lôi kéo một số anh chị em vào group riêng để … đánh phá VT! VT là một tổ chức chính trị có tham vọng giải phóng /chuyển đổi đất nước. Trong vị trí ấy, đương nhiên phải chịu những sự nghị luận của công chúng. Gọi sự nghị luận ấy là hành vi đánh phá, ít nhiều, đã là việc tự hạ thấp đi nhân cách chính mình Những chữ viết tắt trong bài: - VNCH: Việt Nam Cộng Hòa - MT/VT = Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam/đảng Việt Tân - VC: cộng sản Việt Nam - fB: Facebook

Đá bạc trắng dẫu có vùi trong mực

Lòng phau phau vô biến cõi cơ cầu

Đường trần tục tỉnh say thân phù phiếm

Miệng can qua mưa nắng đãi bôi thôi

Tổng quan Việt Tân! Anh là ai? Việt Tân là một tổ chức chính trị lớn tại hải ngoại, nhiều nhân sự và nhiều tài lực do truyền thừa vốn liếng của tổ chức Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam (MTQGTNGPVN) giai đoạn 1982/1986. Thành lập tại căn cứ UBON, một tỉnh biên giới giữa Thái Lan và Cam Bốt năm 1982. Danh xưng đảng Việt Tân từ 12/1982 chỉ lưu hành trong các căn cứ phục quốc ở biên giới Thái, mãi 1984 mới ra hải ngoại (Pháp) qua một nhân lực tình nguyện xâm nhập nội địa để khai mở con đường kết nối hải ngoại - quốc nội.

Page 78: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 78

Nhân lực đặc biệt ấy là một thuyền nhân đến Pháp từ trại tỵ nạn Palawan ở Phi Luật Tân mang bí danh Cao Văn, ông phải lộn trở lại Pháp vì bản thân là thương phế binh sĩ quan VNCH, chiếc chân gỗ của ông đã không được đón nhận tại rừng núi Ubon. Ông đã có mặt tại vùng núi rừng chiến khu ấy cùng với đoàn người đặc biệt được dẫn đầu bởi cụ Phạm Ngọc Lũy, chủ tịch Phong Trào Quốc Gia Yểm Trợ Kháng Chiến (Kháng Chiến: tổ chức vũ trang tấn công và lật đổ chế độ cộng sản miền Bắc vừa chiếm được miền Nam quốc gia 7 năm trước, tháng 4/1975). Trở lại Pháp, ông chịu trách nhiệm một Ủy Ban đặc biệt bí mật của tổ chức, Ủy Ban Ðông Tiến Âu Châu. Danh xưng đảng Việt Tân đến 1992 mới tràn lan hải ngoại sau khi đồng hóa toàn bộ tất cả các đoàn viên Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam thành đảng viên Việt Tân không qua nghi thức tuyên thệ lại. Năm 1984 tháng 10 xảy ra những xung đột trầm trọng ở thượng tầng lãnh đạo. Nguyên do xung đột đến từ nguyên nhân tài chánh là chủ yếu. Đông đảo đồng bào hải ngoại giai đoạn 1982/1984 đóng góp rất dồi dào cho Qũy Yểm Trợ Kháng Chiến. Các chiến dịch Yểm Trợ Kháng Chiến lan cực nhanh tại Tây âu và Mỹ Úc. Người chủ xướng Phong Trào Yểm Trợ Kháng Chiến là ông Phạm Ngọc Lũy, thuyền trưởng tàu Trường Xuân. Con Tàu ông điều khiển thoát khỏi Việt nam ở những giờ phút cực kỳ sóng gió tháng Tư 1975. Nhiều ngàn người chen chúc trên con tàu định mệnh ấy, sáu năm sau trở thành những nhân tố đầu tiên để xây dựng nên cơ cấu Phong Trào Quốc Gia Yểm Trợ Kháng Chiến loang khắp các quốc gia có người Việt sinh sống, do đích thân cụ Phạm Ngọc Lũy chống gậy đi vận động. Các Ủy ban Yểm Trợ Kháng Chiến mọc lên như nấm. Việc này nằm ngoài cả trù liệu của ông Hoàng Cơ Minh và ban tham mưu. Người ta có thể nhận rõ được sự bất ngờ, choáng ngợp đến lúng túng (trước tâm huyết Phục Quốc dũng mãnh đang dâng cao nơi đồng bào Việt Nam hải ngoại) của lãnh đạo Việt Tân lúc bấy giờ qua buổi đón tiếp ông Minh về Hoa Kỳ từ Thái /Nhật tháng 4 năm 1983. Sự tiếp đón diễn ra như một thứ Hội Nghị Diên Hồng hải ngoại với hội trường đặc nghẹt từ trong ra ngoài khoảng gần 10 ngàn người về từ khắp các quốc gia, với tiếng cười tiếng khóc, với hân hoan và khát vọng cùng tâm thức hiến dâng. Ông Minh đã mất bình tĩnh trong không khí này và đã buột miệng trong một phát ngôn ở phần diễn văn (do ông Nguyễn xuân Nghĩa viết, nhưng ông Minh đã chỉ đọc chừng 60%, những phần trăm còn lại là phát ngôn tự do) rằng lực lượng xâm nhập của Mặt Trận /VT đã VÀO ÐƯỢC ÐẤT MẸ VÀ BẮT TAY THỐNG HỢP ÐƯỢC 36 TỔ CHỨC TRONG NƯỚC VỚI HƠN 10. 000 TAY SÚNG. Ðây là câu phát ngôn đã đánh sập sự vững chãi của MTQGTNGPVN hai năm sau đó.

Page 79: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 79

Chủ Tịch Hoàng Cơ Minh cùng kháng chiến quân từ khu chiến về dự Đại Hội Chính Nghĩa trong 3 ngày 28-30/4/1983 tại Wa. DC - Ảnh nguồn và chú thích: Hồi Ký Kháng Chiến "Hành Trình Người Đi Cứu Nước" của Phạm Hoàng Tùng

Đại Hội Đồng Tâm ở San Jose, ngày 4/6/1983 với khoảng 3. 000 người dự - Ảnh nguồn và chú thích: Hồi Ký Kháng Chiến "Hành Trình Người Đi Cứu Nước" của Phạm Hoàng Tùng

Ðồng bào nô nức đóng góp tài lực qua các chiến dịch "Ký gạo cho Kháng Chiến Quân" ở Âu châu, do Tổng Hội Sinh Viên Việt Nam phát ý qua sự điều hợp của các ông Nguyễn Ngọc Giáp, Nguyễn Ngọc Danh, Nguyễn Ngọc Vũ, Nguyễn Hoài Thanh, Bác Sĩ Vũ Ngọc Hoàng (cựu thiếu tướng VNCH), Nguyễn ngọc Bảo... trong vai trò Ủy Ban Ðiều Hợp Phong Trào Yểm Trợ Kháng Chiến Âu châu.

Page 80: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 80

Việt Tân có tầm hoạt động lớn ở Âu châu lúc bấy giờ là do lực hỗ trợ ban đầu của Tổng Hội Sinh Viên Việt Nam tại Paris, dùng tờ Nhân Bản làm tờ báo hỗ trợ. Nhưng tới sau 1984 thì tổ chức Tổng Hội phân làm hai, phần đông là chống lại Việt Tân kịch liệt vì đã nhìn thấy những sự bất tường bất minh của Việt Tân, đặc biệt là sau khi vụ án ông Trần văn Bá tháng 12/1984 xảy ra tại Việt nam (anh Trần văn Bá, lãnh đạo Tổng Hội Sinh Viên Paris 1975/1980 cùng ông Hồ Thái Bạch và ông Lê quốc Quân bị chế độ cộng sản Hà Nội xử tử hình ngày 6 tháng 1/1985 tại pháp trường Thủ Ðức).

Ở Mỹ, các tổ chức yểm trợ hình thành khắp mọi nơi. Những tiệm phở Hòa ban đầu (dựng lên do tiền mượn học đại học của đông đảo đoàn viên là sinh viên) được chiếu cố tận tình. Người ta sẵn sàng đứng hàng giờ chờ ăn phở. Nhiều hàng Phở khách vào tận bếp mang phở ra bàn ăn rồi tự trả tiền, bao giờ cũng hơn số tiền bát phở đã ăn. Phong trào như hoa nở thơm ngan ngát! Lòng ai cũng hừng hực nghĩ về lực lượng quân kháng chiến phục quốc, lật đổ chế độ bạo tàn, phi nhân cộng sản Hà Nội.

Page 81: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 81

Lon Kháng Chiến - chú thích ảnh: Admin

Các chiến dịch "Lon Kháng Chiến" được đặt hầu như khắp mọi nhà. Không khí truyền đẩy nhau hầu như ai ai cũng đặt "lon kháng chiến " tại gia đình và tại các cửa tiệm, vừa là để chứng minh tấm lòng với đất nước, vừa là để tránh lập dị. Các chi bộ Mặt Trận và Phong Trào Yểm Trợ phát triển rộng khắp, áo nâu như một thứ mode của người Việt ở Mỹ. Những tờ báo nào chống lại Việt Tân đều dẫn đến bị đốt hoặc thảm tử (Ký giả độc lập Ðạm Phong hoặc như Ký giả Lê Triết của tờ Văn Nghệ Tiền Phong phải lom khom đi "mò giun" trong lúc tuổi còn đầy sung mãn và kiêu mạn... ). Ðoàn viên Mặt Trận lý luận và tổ chức yếu nhưng rất đông đảo, dẫn đến sự tan rã ngay tức khắc, khi xảy ra lủng củng ở thượng tầng giai đoạn cuối 1984. Diễn biến chi tiết Đảng Việt Tân thành lập khoảng tháng 12 năm 1982 nhưng người đứng đầu hải ngoại của MTQGTNGPVN không nắm vững chi tiết hoạt động! Các hoạt động kháng chiến được loan báo trên tờ báo Kháng Chiến (1) ở hải ngoại hầu hết chỉ là thông báo cho Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Hải Ngoại là ông Phạm Văn Liễu/ Trần Trung Sơn biết khi đã đăng tin trên mặt báo. Mọi chi tiết mật về chi thu tài chánh, xây dựng lực lượng khu chiến… đều nằm trong vòng quản lý bảo mật của ông Hoàng cơ Minh và ông Hoàng Cơ Định, em ruột ông Minh.

Page 82: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 82

hình bìa báo Kháng Chiến 1988

Người đứng đầu Phong Trào Quốc Gia Yểm Trợ Kháng Chiến là cụ Phạm Ngọc Lũy cũng không biết được những diễn tiến chi thu của Qũy, vì các Qũy ngay từ khi hình thành đã được khuyến khích làm việc trực tiếp với Vụ Tài Chánh của tổ chức Mặt Trận /Việt Tân do ông Phan vụ Quang (một bí danh của ông Hoàng Cơ Định) điều hành. Yếu tố xây dựng cơ cấu nhân sự ban đầu dựa trên lòng tin đã dần bị nhìn nhận là đang có sự đánh tráo! Vực thẳm tan vỡ xuất hiện. Cơ cấu ban đầu Năm 1980/81, màu đỏ cộng sản loang mạnh mẽ ở Cam Bốt, đe doạ cả những đồng minh chiến lược của Mỹ. Ngân sách phòng chống làn sóng đỏ của khối các quốc gia Asian tăng vọt. Làn sóng người Việt vượt biên trốn thoát chế độ cộng sản (vừa làm chủ toàn cõi Việt Nam mới chỉ hơn 5 năm) đã gây khiếp hãi cho toàn bộ các quốc gia Đông Nam Á.

Page 83: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 83

Mỹ quyết định phải tìm biện pháp ngăn chặn làn sóng đỏ bằng các biện pháp vũ lực. Các đơn vị quân đội «gọi là tinh nhuệ» của Thái lan được bổ xung dọc biên giới Việt Miên Lào. Những tổ chức kháng cộng của người Việt được âm thầm giúp đỡ qua trung gian Thái và Nhật. Những toán đi tắt vào thẳng Thái đều bị tan vỡ hoặc dậm chân tại chỗ (lực lượng Ông Võ đại Tôn, lực lượng Ông Thái Quang Trung…) lý do vì hầu hết các tướng lãnh Thái hoặc những nhân lực trung gian nói tiếng Thái Việt … đều nhận ân sủng lớn của an ninh cộng sản VN. Năm 1981 đảng cầm quyền Nhật nhúng tay vào cuộc. Giáo sư Tonoka, đảng Tự Do Nhật nhận nhiệm vụ thuyết phục và xây dựng một tổ chức chống cộng chuyên nghiệp người Việt tại biên giới Thái nhằm mục đích xâm nhập vũ trang vào Việt Nam. Lực lượng sinh viên Việt Nam ở Nhật được tiếp xúc qua những nhân lực có liên hệ với phong trào Đông Du / Cường Để còn sót lại từ 1930. Tập hợp đầu tiên do ông Đỗ Thông Minh lãnh đạo, phụ tá đắc lực là Hoàng Nhật /Ngô Chí Dũng với những tình nguyện viên quyết tử như Lâm Bích Sơn, Lâm Thao, Phùng tấn Hiệp, Nguyễn Hải Quốc Phục, Trương Bổn Tài, Huỳnh Lương Thiện, Đẩu, Hưng … Khoảng 20 người tình nguyện rời Nhật để tìm đất lập chiến khu trên đất Thái.

Từ trái qua: Đỗ Thông Minh, Trần Văn Sơn, Hoàng Cơ Minh trên đất Thái

Lan 1981-ảnh: Đỗ Thông Minh, chú thích ảnh: Admin

Truyền thống làm việc của tướng lĩnh quân đội Thái là chỉ nói chuyện với tướng (hoặc cựu tướng) quân đội, từ chối nói chuyện với người đại diện nhóm (2) lúc bấy giờ là cựu trung tá hải quân VNCH Trần văn Sơn/ Trần Bình Nam (bút danh được dùng cho tới hiện nay, cựu lãnh đạo tổ chức Phục Hưng, cựu dân biểu VNCH).

Page 84: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 84

Việc tìm mướn đất nơi các tỉnh biên giới bế tắc. Giáo sư Tonoka cùng ông Đỗ Thông Minh (đại diện Tổ chức Người Việt Tự Do tại Nhật) cùng sang Mỹ và Âu châu để tìm nhân lực cấp tướng của VNCH về Thái lập căn cứ phục quốc. Tại Âu châu, ông Lâm Bích Sơn và đại diện nhóm vận động (2) có gặp Tổng hội Sinh Viên Paris (thời anh Thanh, tác giả ca khúc Bên Kia Sông Đuống) làm chủ tịch. Ở Mỹ, nhóm vận động nhắm vào tổ chức Lực Lượng Quân Dân Hải Ngoại Phục Quốc (với đồng phục áo nâu quần kaki vàng, là đồng phục truyền thống của MT/VT cho tới 2000, mất hẳn sau khi cuộc tình duyên lỡ làng giữa Tổng vụ Phó Tổng Vụ Hải Ngoại Trần Xuân Ninh với Vụ trưởng Vụ Tổ chức Hoàng Cơ Định xảy ra 2005/2006). Lực lượng Quân Dân Hải Ngoại Phục Quốc sau cuộc vận động của giáo sư Tonoka đã chia ra làm hai. Thủ lĩnh là tướng Nguyễn Chánh Thi không hợp tác. Người được mời thứ hai là tướng Ngô quang Trưởng và người thứ ba là tướng …. Nguyễn Cao Kỳ. Cả ba đều không hưởng ứng. Chuẩn tướng (phó đề đốc) Hoàng cơ Minh đã tình nguyện, có sự đồng tình sát cánh của Trung Tá Lê Hồng (Nhảy Dù, chỉ huy tiểu đoàn 5) và sự hỗ trợ đắc lực của cựu đại tá Biệt Động Quân / Tư Lệnh Cảnh Sát Quốc Gia VNCH Phạm văn Liễu, cựu đại tá Học viện Cảnh sát Quốc Gia Trần Minh Công cùng thuyền trưởng tàu Trường Xuân cụ Phạm Ngọc Lũy.

Hoàng Cơ Minh trong “khu chiến” 1984

Page 85: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 85

Nhân sự ban đầu được công nhiên xác định: A: Hoàng Cơ Minh đặc trách thành lập Chiến Khu tại Thái Lan, tức phòng tuyến tiền phương, mục đích xâm nhập móc nối với các nhóm kháng cự trong nội địa Việt Nam. B: Phạm Văn Liễu đặc trách “hậu cứ” hải ngoại, trách vụ Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Hải Ngoại. Nhiệm vụ xây dựng đoàn viên cán bộ khắp các quốc gia có người Việt Nam sinh sống để hỗ trợ trực tiếp các công tác xâm nhập của bộ phận chiến khu, vận dụng mọi quan hệ nơi các nước sở tại để hình thành mặt trận quốc tế vận, cô lập cộng sản Việt Nam về mặt ngoại giao, đồng thời vận dụng sự đồng lòng của các chính đảng có khuynh hướng chống cộng trên thế giới vào mục tiêu lật đổ chế đổ chế độ cộng sản tại Việt Nam bằng TẤT CẢ MỌI HÌNH THỨC. C: Thuyền trưởng Phạm Ngọc Lũy đặc trách Vận động Yểm Trợ Tiếp vận. (Các Ông Cao thế Dung, Trần Minh Công giữ vai trò Cố Vấn và Phát Ngôn). D: Ông Trần Minh Công: Phát Ngôn Nhân, Ông Cao Thế Dung: Cố Vấn chính trị Cuối năm 1981 ông Hoàng Cơ Minh, ông Lê Hồng (Trung tá Nhảy Dù VNCH), ông Nguyễn Kim Hườn (Không quân Thiếu Tá VNCH), ông Nguyễn văn Lộc (3), ông Trần Thiện Khải (Trung úy Hải quân VNCH), ông Trương Ngọc Ny (Ðại úy Nhảy Dù VNCH), ông Huỳnh Trọng/Bùi Đức Trọng (Hải quân VNCH, Thụy sĩ)… đáp máy bay sang Tokyo khởi đầu chuyến di hành bất định về cố hương đầy lãng mạn và không ít sự …liêu trai. [Với tôi, đây là những người hùng, không thua kém gì ông Võ đại Tôn. Những con người kiệt hiệt này nay không còn ai ngoài một Nguyễn văn Lộc/Trương Tấn Lạc ẩn cư đâu đó và nghe đâu ông Huỳnh Trọng đã nhắm mắt với rất nhiều buồn phiền ở Thụy Sĩ, sau chuyến trở ra hải ngoại 1983 và ở luôn lại Thụy Sĩ làm người mai danh ẩn tích!] Tình hình ban đầu như vậy là quá đẹp. Khối tình ấy sẽ đẹp hơn nhiều nếu như không có sự xuất hiện đăc biệt của ông Hoàng cơ Định, một chuyên gia thương mại tốt nghiệp tại Pháp, mà qua nhận định của ông Trần đức Tường, Xứ bộ trưởng MT ở Pháp quyền lãnh đạo MT -Âu châu, tháng 12/ 1984 từng nói trước mặt chúng tôi: « Là cái yết hầu ung thư trên cơ thể tổ chức »! Chia lìa lần thứ nhất Ông Trần Văn Sơn (Trần Bình Nam) đại diện tổ chức Phục Hưng đã lặng lẽ rời khỏi mô hình tập hợp ban đầu dưới tên Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam gồm: 1. Tổ chức Người Việt Tự Do (Nhật). 2. Tổ chức Phục Hưng (Hoa Kỳ).

Page 86: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 86

3. Tổ chức Dân Quân Việt Nam Hải Ngoại (Hoa Kỳ, một phần) Năm 1982, tại Thái Lan, sau khi Mặt Trận mướn được khu rừng UBON làm căn cứ, ông Trần văn Sơn có cảm giác bị loại ra khỏi nhóm đầu lãnh MTQGTNGPVN, mặc dù ông là người sát cánh với anh em Tổ chức Người Việt Tự Do tại Nhật ngay từ những nỗ lực đầu tiên. Sự nhẫn nhịn của ông đã vượt giới hạn và tổ chức do ông lãnh đạo chọn thái độ rời tập hơp, không lên tiếng thanh minh thanh nga bất kỳ một lời nào với công luận. Với tôi, đây là thái độ đáng kính phục. Mãi đến khi sự lộn xộn của tổ chức Việt Tân đã gây hỗn loạn môi trường hải ngoại giai đoạn 1992, tổ chức Phục Hưng mới lên tiếng xác nhận đã rời mô hình Mặt Trận / Việt Tân từ 1982. Tiền bạc ban đầu để chi phí cho chiến khu đến từ một nguồn Quỹ có tên là Quỹ MIA. Chính phủ Mỹ có yêu cầu phải tìm kiếm những người Mỹ mất tích (còn sống hay đã chết tại Ðông Nam Á) và Quỹ này chi cho Việt Tân những ngân khoản chủ yếu ban đầu. Mặt khác, đảng Tự Do của Nhật cũng giúp nhiều phần. Phần còn lại là sự đóng góp của đồng bào và đoàn viên (lúc bấy giờ, trước 4/1982 nguồn kinh phí này chưa dồi dào). Một số người Mỹ đã cố vấn để Việt Tân làm cuốn băng video “Đường Về Khu Chiến”. Cuốn phim của đài truyền hình CBS thực hiện có sự vỗ tay phụ họa kèm theo của loạt bài nhiều kỳ đăng trên Văn Nghệ Tiền Phong do ký giả Hoàng Xuyên (Hoàng xuân Yến) thực hiện. Sau này (khoảng năm 2000) Ông Yến có một bài trả lời phòng vấn tố cáo MT/VT nặng nề. Với tôi, những tình tiết ông nêu ra trong bài phỏng vấn, sau khi đối chiếu kiểm chứng với những tiết lộ của những người sống sót trong đoàn quân phục quốc lúc bấy giờ, tôi nhận thấy là bản thân ông Yến không biết được nhiều, nên những chi tiết nhận định nhiều phần là đã chỉ là do luận đoán. Thêm nữa, thời điểm cần ông lên tiếng đã trôi qua rất lâu … nên sự lên tiếng của ông Yến, chỉ còn có một nửa giá trị về những tình tiết lúc diễn ra hoạt cảnh làm cuộn phim. Giá trị nhân cách của nhân chứng gần như không còn hiện hữu. Cuốn phim ấy có nhiều tình tiết không thực, lực lượng có mặt trong cuốn phim 1/3 đến gần phân nửa là người Lào / H' Mông, mượn từ lục lượng khánh cự của tướng Vàng Pao, thủ lĩnh những đơn vị người H' mông chống cộng sản tại Đông Nam Á. Phim làm tại rừng Ubon nhưng được thổi khống là nội địa Việt nam. Ðây là đoạn phim ghi hình Lễ Công Bố Cương Lĩnh Chính Trị của Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam, thời gian ghi hình là tháng Ba năm 1982.

Page 87: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 87

Cuốn phim với sự trình chiếu của CBS Hoa Kỳ đã được nhân bản rất nhiều và ghép với video Ðại Hội Ðồng Tâm 30/4 /1983 tại Nam Cali qui hội gần 10 ngàn người đón ông Minh về từ “chiến khu” … làm thành tài liệu tuyên vận gây thành hiệu ứng náo nức mong muốn đóng góp tài lực yểm trợ cho “kháng chiến” của hầu hết đồng bào thuyền nhân tỵ nạn cộng sản đang ở những năm đầu lưu vong. Hiện nay, VT hầu như không muốn nhắc về cuộn phim ấy nữa, nếu không muốn nói là phủ nhận để cố gắng chứng minh lòng chân thành của mình về chủ trương “Tuyệt đối tiến hành đấu tranh bất bạo động để … chuyển hóa đất nước”. Tan tác 2 Suốt từ những tháng 7 đến tháng 11/ 1984 là sự sóng gió bão bùng cho tổ chức Mặt Trận /VT. Ông Phạm Văn Liễu quyền Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Hải Ngoại yêu cầu phải minh bạch về thu chi của Mặt Trận/Việt Tân, đây là yêu cầu hợp lý vì ông là người trực tiếp chịu trách nhiệm với đồng bào hải ngoại về những khoản tiền đóng góp to lớn mà đồng bào đã nhiệt thành yểm trợ, nhưng ông Hoàng Cơ Định, Vụ Tài Chánh đã không đáp ứng! Ông Trần Minh Công (đại tá VNCH) Phát ngôn nhân MT/VT tuyên bố nếu không minh bạch, tổ chức có nguy cơ chia làm hai. Ông Hoàng cơ Minh thành lập ra cơ cấu “Hội Đồng Kháng Chiến Toàn Quốc”. Một Hội Đồng gây bất ngờ hoàn toàn cho cánh ông Liễu. Hội Đồng ấy, ông Minh là Chủ Tịch và phong ông Lê Hồng thành Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Quốc Nội (thực chất là Quốc Nội … chưa hề có). Như vậy, hợp đồng nhân sự ban đầu đã bị vỡ. Ông Phạm văn Liễu, ông Phạm Ngọc Lũy đương nhiên … “sụt hạng quyền bính”, xuống đứng ngang hàng với ông Lê Hồng, sẽ bắt buộc phải ngước lên để nhìn ông Minh những khi muốn nói chuyện! Bác sĩ Vũ Chương là người duy nhất từ Hoa Kỳ được ra vào “chiến khu”, làm con thoi để hòa giải. Yêu cầu của cánh ông Phạm văn Liễu là những yêu cầu xét ra rất hợp lý, vì dù không nắm chi tiết chuyện tiền bạc, nhưng các Uỷ Ban Yểm Trợ Kháng Chiến trên toàn thế giới báo cáo sơ lược cũng đủ thấy là sức yểm trợ tài chánh ấy to lớn khó tưởng tượng nổi.

Page 88: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 88

Nhưng những đồng tiền ấy thay vì nhắm trực tiếp lo mục tiêu xâm nhập thì lại phát triển thành rất nhiều chuỗi kinh doanh các tiệm ăn mang tên Phở HÒA, các Gara xe hơi và thậm chí cả kinh doanh bất động sản. (Những diễn biến, đối chất trước Tòa trong các vụ kiện tụng của Mặt Trận / VT với các ông Cao Thế Dung và Nguyễn xuân Nghĩa giai đoạn 1985 đã là những tư liệu vững chắc để xác định rằng, cánh ông Cao

Ảnh chụp một phần giao diện http://www. phohoa. com/locator. html (bạn đọc có thể vào địa chỉ

ấy để xem full location, hoặc xem các ảnh tiếp theo ở cuối bài này). Photo by Admin

Page 89: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 89

Thế Dung, Phạm văn Liễu, Phạm Ngọc Lũy lường định về lượng tiền Quỹ Yểm Trợ Kháng Chiến do đồng bào đóng góp… là hoàn toàn có cơ sở. Số tiền công khai công bố tại Tòa đã lên đến trên 20 triệu, trong khi tiền nhập qũy đến 70% là tiền qũy đen không qua qui trình khai báo sở thuế... ) (4) Ông Minh nhất định giữ em mình ở vai trò điều phối tiền bạc và tán trợ cách giữ im lặng của ông Hoàng cơ Định bất hợp tác với Tổng Vụ Trưởng Phạm Văn Liễu.

Hoàng Cơ Định (phải) tháng 6/2010 -chú thích ảnh by Admin

Tháng 12/1984 mọi sự hòa giải đều thất bại, ông Minh từ Nhật về Mỹ, công bố quyết định cách chức ông Phạm Văn Liễu, đưa ông cựu Thiếu Tá phi công VNCH Nguyễn Kim Hườn từ “khu chiến” Ubon về Mỹ nhận vai trò Tổng Vụ Trưởng dưới sự dìu dắt của ông Ðồng Sơn Nguyễn Xuân Nghĩa (chuyên gia kinh tế xuất thân từ Tổng Hội Sinh Viên Paris, từng bỏ Pháp về nước giúp cho Bộ Kinh Tế VNCH dưới quyền ông Nguyễn văn Hảo). Tổ chức MT/VT tan rã lần hai, kéo theo 2/3 nhân lực lặn vào im lặng trường kỳ. Nhiều nước mắt của các đoàn viên đã ngỡ ngàng lăn trên các đôi gò má nhăn nheo, chưa phai màu nắng gió biển mặn. Tôi là một trong những người ấy. Thay vì tan hàng, tôi cố gắng bám lực lượng chiến khu và tình nguyện xâm nhập VN mở đường liên lạc nội địa. Quan điểm của tôi lúc bấy giờ là anh em đang chiến đấu luôn là ưu tiên quan trọng nhất. Phải tập trung hết lực cho các anh ấy. Tôi đã sai lầm, trở thành một nhân tố đắc lực tiếp diễn tấn tuồng lường gạt của tổ chức MTQGTNGPVN /VT.

Page 90: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 90

Hoàng Cơ Định (trái) chụp chung với Nguyễn Khắc Bình, Thiếu Tướng Tư-Lệnh Cảnh-Sát Quốc-Gia Việt-Nam Cộng-Hòa trong buổi tưởng niệm Hoàng Cơ Minh ngày 1 tháng 9 năm 2013 tại hội trường khách sạn

Ramada Inn, 455 S. 2nd. St. San Jose -chú thích ảnh by Admin

Sang ngang 3 Bắt đầu giai đoạn tháng 1 năm 1985, sự xuất hiện của ông Ðồng Sơn /Nguyễn xuân Nghĩa (Vụ Trưởng Vụ Tuyên vận, nay là bình luận gia về Kinh tế trên Người Viêt TV) trở thành thường xuyên trên khắp các cuộc vận động của Mặt Trận /Việt Tân ở hải ngoại. Ở Mỹ cơ sở MT/VT gần như tê liệt, tờ báo Kháng Chiến ông Huỳnh Lương Thiện không còn giữ nhiệm vụ chủ biên. Các anh chị em thuộc tổ chức Người Việt Tự Do rời bỏ Việt Tân hầu hết. Ông Ðỗ thông Minh giữ im lặng gần như hoàn toàn. Ông Huỳnh Lương Thiện đi lập trang báo độc lập khác. Nhân vật tương đối đình đám của tổ chức Người Việt Tự Do tại Nhật còn sót lại là ông Bùi Minh Ðoàn (5)/Lý Thái Hùng, gắn bó mật thiết với ông Phan Vụ Quang/Hoàng Cơ Ðịnh (fB Dinh Hoang) trong mô hình bếp kiềng hai chân. Ông Phạm văn Liễu và Trần Minh Công thành lập tổ chức mới. Ông Cao Thế Dung bắt tay với các ông Nguyễn hữu Chánh, Nguyễn văn Chức ở Biên Thùy Đông Dương. MT/VT với Ông Ðồng Sơn Nguyễn Xuân Nghĩa và ông Trần xuân Ninh tập trung ổn cố tối đa địa bàn Âu châu qua vị trí chiến lược là cơ sở Pháp.

Page 91: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 91

Cơ sở Pháp là đầu tàu của Âu châu đã diễn ra một phiên bầu phiếu “bất tín nhiệm Hoàng Cơ Minh hay không!” vào đầu năm 1985. Số phiếu được bầu gồm các trưởng cơ sở cấp Xứ, (Hòa Lan, Ðan Mạch, Na Uy, Bỉ, Pháp, Ý). Nếu chỉ dựa trên số phiếu của các cấp trưởng của các Xứ, thì đương nhiên ông Minh bị loại vì Hòa Lan là cơ sở cực thân với cụ Phạm Ngọc Lũy, cơ sở Ý Đại Lợi luôn sát cánh với ông Phạm văn Liễu. Trưởng Cơ sở Na Uy có quan hệ thân thiết với ông Phạm văn Liễu từ Phi Luật Tân lúc mới chân ướt chân ráo từ thuyền lên bờ làm người thuyền nhân bạt xứ. MT/VT Cơ sở Pháp do ông Trần đức Tường nắm, là người rất khéo câu thời vận, gió chiều nào ngả chiều nấy. Ông Nguyễn Kim (tức Nguyễn Kim Hườn) và ông Nguyễn Xuân Nghĩa đã đưa đẩy đến kết cục là thành viên ban chấp hành cấp Khu (tức trách nhiệm ban chấp hành MT/VT Âu châu) cũng có quyền bỏ phiếu! Thế tương quan thành nghiêng ngửa vì lớp trí thức đều có quan hệ từ thời sinh viên với ông Nguyễn Xuân Nghĩa như ông Lê Triệu Ðào, Nguyễn Ngọc Danh, Nguyễn Ngọc Bảo … vốn đang giữ một số trọng trách của Ban Chấp Hành Khu Bộ Âu châu sẽ đương nhiên đi theo tinh thần ông Nguyễn xuân Nghĩa, nghĩa là ủng hộ ông Hoàng cơ Minh, loại trừ ông Phạm văn Liễu.

Nguyễn Kim Hườn -chú thích ảnh by Admin

Phiên bầu trở thành nảy lửa dẫn đến suýt ẩu đả nhau ngay trong phòng bầu. Trong phòng bầu phiếu, tiếng văng tục lan ra cả bên ngoài cơ sở bí mật của tổ chức trụ đóng ở Antony, ngoại ô nam Paris. Kết quả là chỉ chênh nhau một phiếu. Ông Hoàng cơ Minh không bị “bất tín nhiêm” như đại đa phần các khu, xứ bộ tại Hoa Kỳ! Cơ sở Âu châu sau đó lập tức có sự tách rời của Xứ bộ Ý Đại Lợi. Xứ bộ Ý Đại Lợi đem hết quan hệ ngoại vận của mình xây dựng cho Lực Lượng Biên Thùy Ðông Dương qua trung gian ông Cao Thế Dung và sau này là Nguyễn hữu Chánh. Xứ bộ Hà Lan đóng băng, duy nhất còn hai đoàn viên là Ðinh Hiền và Ðặng Thành. Xứ bộ Ðức cũng chia hai. Phong Trào Yểm Trợ Kháng Chiến toàn Âu châu khựng lại như cỗ xe lửa vỡ buồng than. Bắt đầu kéo theo sự lao dốc, phá sản niềm tin của cộng

Page 92: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 92

đồng người Việt hải ngoại. Không còn bất kỳ Tổ Tiếp Vận hay Ủy Ban Yểm Trợ Kháng Chiến nào còn hoạt động! Từ đây, Mặt Trận / Việt Tân chỉ còn là chống chỏi để tự sinh tồn. Mục tiêu đấu tranh giải phóng Việt Nam thoát ách cộng sản được coi như vô phương hiện hữu, có chăng, chỉ là tự đánh lừa nhau, cố giữ cho nhau khỏi qụy ngã. Trong hoàn cản rối bời ấy, mới thấy tài cán của Nguyễn Xuân Nghĩa. Ông có cái đầu cực giỏi và một ý chí rất lỳ đòn. Trước bao nhiêu thách thức, ông đã vực dậy các cơ sở từ Âu châu bật ngược lại Mỹ. Ròng rã suốt bốn năm, ông đã định hình lại tổ chức Việt Tân đứng vững lại sau cơn phong ba bão táp, dù rằng, số đoàn viên đã mất đến hai phần ba trên toàn thế giới. Nhưng đúng như ông Trần đức Tường đã nói: “Hoàng cơ Ðịnh là một cái yết hầu ung thư của cơ thể tổ chức”. Dù bản thân ông Trần đức Tường cũng đã quay mặt với “kẻ nâng đỡ “ mình là ông Phạm Văn Liễu, đã nhận những “ân sủng” của ông Hoàng cơ Ðịnh để giữ được vai trò lãnh đạo Âu châu, Ủy viên Trung Ương đảng với đồng lương yên ấm, câu nói ở “buổi giao thời“ của ông vẫn còn nguyên giá trị. Ông Hoàng cơ Ðịnh có thể mua bán được ông Trần đức Tường hay ông Nguyễn Kim Hườn …chứ không cách gì có thể mua bán được ông Nguyễn xuân Nghĩa hay ông Nguyễn Trường Lưu. Cuối năm 1988 Tổng Vụ Hải Ngoại MT QGTNGPVN / Việt Tân xuất hiện một vụ mới, đó là Vụ Kế Hoạch. Người nắm Vụ Kế Hoạch là ông Nguyễn xuân Nghĩa và đương nhiên người bổ nhiệm là ông Nguyễn kim Hườn /Tổng vụ Trưởng. "Hồn Trương Ba Da Hàng Thịt". Ông Nguyễn Kim Hườn không bao giờ đủ khả năng để điều hành Tổng Vụ nếu không có quân sư là Ðồng Sơn Nguyễn Xuân Nghĩa hao tâm tổn trí. Việc lập ra Vụ Kế Hoạch, anh em Việt Tân trung cấp Âu châu hình dung ngay đến một vụ đảo chánh nội bộ sắp diễn ra, hoặc ông Nguyễn xuân Nghĩa sụp hầm hoặc Ông Hoàng cơ Ðịnh ra chầu rìa! Cuối năm 1988. Hơn ai hết, ông Nghĩa phải biết là ông Minh đã … "sinh thì" ở Lào! Một người có trí năng cao như ông Nghĩa, sẽ không thể chịu bịt mắt bởi ông Hoàng cơ Ðịnh, rằng ông Hoàng cơ Minh “vẫn sống vẫn lãnh đạo”. Ở vị trí Vụ Kế Hoạch, gần như ngang quyền Vụ Tổ Chức do ông Ðịnh nắm, cho phép ông Nguyễn xuân Nghĩa có quyền đòi vào căn cứ chiến khu để lường định sự việc, dù rằng điều này, ông Hoàng cơ Ðịnh không bao giờ muốn! Giữa 1989 ông Nghĩa và Trường Lưu, Vụ Tuyên Vận, hai cái đầu giỏi nhất của VT giai đoạn 1985/1989 lặng lẽ rời tổ chức sau chuyến thị sát chiến khu Ubon. Trong chuyến đi có Trần đức Tường, một thiếu tá Quân Y Dù kẹt lại Việt Nam sau 1975

Page 93: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 93

nhưng chỉ phải đi tù cải tạo có vài ba năm rồi ra mở phòng mạch ở vùng Bảy Hiền, một người rất khéo nói và giỏi ngậm hột thị khi cần, để ấm thân trong mọi hoàn cảnh. Biệt ly 4 1990 /95, Bộ phận chiến khu Ubon đã hoàn toàn tan nát sau ba cuộc xâm nhập vũ trang vào Việt Nam hết sức ngớ ngẩn. Ðông Tiến 1 năm 1986 thất bại, chết gần chục người và hầu hết là bị bắt tại Pleiku! Ðông Tiến 2 tháng 8 năm 1987 gần hai trăm đảng viên xâm nhập cùng ông Minh theo kế hoạch của Lê Phú Sơn. Ông Minh tự sát tại đường 9 Nam Lào sau hơn tháng trời bị vây đuổi đòi bắt sống bởi lực lượng quân đội cộng sản Quân khu 9. Tử thương vài chục người, hơn trăm đảng viên sống sót bị bắt cầm tù từ 6 đến 18 năm! Ðông Tiến 3 (1989) tung gần trăm quân vào biên giới Lào /Thanh hóa bị bắt sạch. Ðợt Ðông Tiến này phải đưọc hiểu là đợt thí quân. Quân đi mơ hồ mục tiêu!!! Phải chăng, đoàn quân này đưọc quyết định phải chết, thay vì để tồn tại trở ra hải ngoại, sợ sẽ làm lộ các bí mật đen tối dối trá của cái gọi là “chiến khu” Việt Tân?! Tại hải ngoại, vai trò lý thuyết của Việt Tân chủ yếu đặt trên vai vị bác sĩ mổ xẻ nổi tiếng của Chicago: Phó Tổng vụ Trưởng Trần Xuân Ninh với những cái đầu đặc biệt nổi lên từ miệt thấp của quả đất. Nam Dao từ Úc châu và nhóm khôn lỏi ở Paris đứng đầu bởi Lý Quảng / Nguyễn Ngọc Ðức (phù thủy của tổ chức Liên Minh VN Tự Do, nhân lực dắt mũi của “Hội Chuyên Gia”). Tiến đến 1996, 97, Nguyễn Ngọc Ðức từ một chi bộ Orsay/Paris đã phăng phăng trèo vào Trung Ương đảng VT. Một khuôn mặt mà hầu hết những thành phần trí thức sinh viên của Tổng Hội Sinh Viên Paris đều coi thường ra mặt. Tổ chức Việt Tân với sự sát cánh của ông Trần Xuân Ninh, ông Nguyễn Ngọc Ðức và bà Nam Dao, ông Ðỗ Ðăng Liêu (cựu sinh viên Tổng Hội Paris) cố gắng phát triển cật lực trong giới trẻ ở Úc châu, xoay quanh trục nhân lực Nguyễn Hoàng Thanh Tâm (cháu của Hoàng cơ Ðịnh), mong dùng các cơ sở này để vận động ngược lại cộng đồng người Việt ở Hoa Kỳ. Khối u tình này duy trì được đến sau năm 2000 và xảy ra tan tác sau lần va động “chệch hướng hay chuẩn hướng “ 2005/2006. Ðây là giai đoạn đấu tranh nội bộ gay gắt giữa cánh ông Hoàng cơ Ðịnh, Nguyễn Ngọc Ðức với cánh ông Trần xuân Ninh về quan điểm rất mới của VT: “hợp tác, đối thoại để chuyển đổi hòa bình”!

Page 94: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 94

Bà Nam Dao cùng gần trăm đoàn viên rời tổ chức theo với bước chân rã rời “không chệch hướng” của ông Trần xuân Ninh. Việt Tân còn trơ lại vài hàng binh tôm tướng cá với Lý Quảng Nguyễn Ngọc Ðức gần như làm chủ tế. Ðể mở đường bế tắc, ông Nguyễn Ngọc Ðức và người tình là bà Nguyễn Thanh Vân tận dụng quan hệ với RSF (tức Reporters Without Borders -Tổ Chức Phóng Viên Không Biên Giới) vác đả cẩu bổng sang Thái Miên. Binh đội tại Thái Miên những năm 2006/2007 có lúc lên đến những 5 ông bà Uỷ Viên Trung Ương đảng, thậm chí có lúc cả bốn ông Trung Ương đảng đều xâm nhập vào nam VN cho một phi vụ “rải vài ngàn tờ truyền đơn”! Bốn bị bát ba! Cãi nhau, đổ tội … ì xèo trong toà nhà B34 của cộng sản ở Sài Gòn. Vài tháng sau được thả trắng sau những biên bản khó hiểu! Tống biệt 5 Truyền thông thế giới với Internet mở ra như một cơn lốc quét, phủ lên bối cảnh sinh hoạt truyền thông ở VN một màu sắc lấp lánh nhiều tích cực. Phong trào viết Blog tự phát bùng lên ở VN. VT đã nắm bắt rất nhanh tình hình và làm ngay những cuộc liên đới với các anh chị em này. Cả hai bên đều là những con cá đang khát nước. Anh em nội địạ ráp lại với những người hoạt động dân chủ ở Thái đã hoàn toàn tin tưởng những người cộng tác. Công sức của RSF trong mục tiêu thiết lập những nhóm truyền thông độc lập đã được đánh tháo sang hết cho một tổ chức có tên là Việt Tân. Các khoá học về nhân quyền, dân sự … đã được an ninh cộng sản Việt Nam (VC) theo dõi và bắt gọn dưới danh nghĩa “hoạt động khủng bố với VT”. Cả Trần Huỳnh Duy Thức cũng sập bẫy. Cả Nguyễn Tiến Trung, cả Lê Công Ðịnh… những đứa con kiệt xuất của đất nước chưa đánh được đòn phép nào vào mặt chế độ cộng sản phi nhân đang đến hồi tàn diệt... đã bị sập hầm! Trong cái họa nẩy ra cái phước. Một nhóm nhỏ trong những thành phần lãnh đạo Việt Tân chung công tác ở Thái Miên đã sáng suốt nhận ra vấn đề bế tắc nằm ở đâu. Cuộc chia tay thứ 5 đã diễn ra và trang Dân Làm Báo đĩnh đạc trưởng thành trong cay đắng, từ những con người đã đặt cược cả cuộc đời mình vào với vận mệnh Việt Tân, sự bẽ bàng nhận ra chân tướng nhau đã làm nảy sinh ra một tập hợp mới, ly khai dứt khoát với cái tên đầy màu sắc tương lai nhưng lại chất chứa nhiều hầm chông bẫy độc (... Canh Tân Cách Mạng Đảng!!!). Khối kỳ vọng của RSF vào VN cũng từ đây sinh thành hai dòng chảy.

Page 95: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 95

Lià xa 6 Vận dụng sự mở cửa của mạng truyền thông Internet. Những người đặc trách phát triển quốc nội của Việt Tân hải ngoại đã liên kết với những nhân lực có tiếng nói mang tinh thần phản kháng ở VN, đặc biệt là ở Hà Nội. Một nhóm nhân lực được móc nối và hoạt động khá rộng ở Hà Nội nói riêng, miền Bắc Việt Nam nói chung. Bà Trần Khải Thanh Thủy là một nhân lực tiêu biểu. Tính khí ngang tàng của bà đưa bà đến cửa nhà tù và phải vào tận Trại 5, một trại Trung Ương khét tiếng từ thời còn mang tên quần thể nhà giam Ðầm Ðùn Lý Bá Sơ 1954. Giết bà không được, nhốt chẳng ích gì mà thả ra ở VN thì càng to chuyện! Tương kế tựu kế an ninh cộng sản tống xuất bà sang Mỹ (tháng 6/2011), gây thêm thanh thế cho Việt Tân, vốn là một tổ chức chính trị hải ngoại mà an ninh VC biết tỏng tòng tong là hữu danh vô thực. Ðiều bất ngờ là tính cách ương ngạnh dàng trời của bà TKTT đã tạo ra rất nhiều khó xử cho trung ương Việt Tân để hai năm sau đó (12/2013), ngựa Hồ tung vó lên hướng bắc, chim Việt soải cánh về đàng nam. Từ mặt nhau với những nỗi đau cay cào xé gan mật. Sự chia tay này cũng ảnh hưởng đến việc “dứt áo ra đi” của vị bác sĩ được coi là giỏi giang nhất, còn sót lại của trung ương Việt Tân: Nguyễn Trọng Việt. Việt Tân sau 30 năm, người tài thi nhau ngã bổ ngửa. Từ Phạm văn Liễu Trần Minh Công Phạm Ngọc Lũy đến Nguyễn Xuân Nghĩa, Nguyễn Trường Lưu! Từ Nam Dao/Phan văn Hưng đến Trần Xuân Ninh và rồi đến Ðặng Thanh Chi, Huỳnh ngọc Phước, Nguyễn Trọng Việt … Giờ điểm lại, lôm côm những Nguyễn ngọc Bảo, Nguyễn Ngọc Ðức, Trần đức Tường, Nguyễn Thanh Vân, Nguyễn quốc Quân…với con em gia đình dòng họ Hoàng Cơ, cắm cúi điều hành tổ chức gần giống như một công ty hàng quán thương mại!

* * * Thế trận Nhân quyền Cuối năm 1998, khi vừa bị trục xuất về Pháp, trong những lần điện đàm với ông Nguyễn Kim Hườn, tôi có đề cập đến một sự cần thiết về việc hình thành một thế trận nhân quyền ở hải ngoại. Lúc ấy, tổ chức VT, nếu tập trung thực lòng cho công tác nhân quyền, sẽ mang lại nhiều lợi ích cho quê hương đất nước. Tiếc rằng, Ông Kim đã tỏ ý rất coi thường, ông nói “… giờ này, chúng ta sắp thành công, tập trung vào công tác nhân quyền làm gì!”. Giờ đây, 15 năm đã trôi qua, chữ “sắp thành công” của ông không biết phải định nghĩa thế nào, nhưng hành động lấn sân của VT từ sinh hoạt chính trị tràn sang lãnh vực nhân quyền lại phơi bày quá sống sượng trong những tháng vừa qua.

Page 96: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 96

Bản chất sức lực của hoạt động đấu tranh nhân quyền là độc lập phi đảng phái. Càng dính líu đến các tổ chức chính trị, đảng phái … hoạt động đấu tranh nhân quyền càng giảm ý nghĩa trước dư luận thế giới tự do. Ðáng ra, việc các nhân sĩ từ Việt Nam sang điều trần về Nhân quyền ở các quốc hội hay ở trụ sở Liên Hiệp Quốc, dù có là đảng VT giúp sức, cũng nên phải dấu đi cái gốc gác là đảng chính trị Việt Tân chi phối. Ðàng này các ông các bà kéo đến ba bốn ông Trung Ương đảng để chụp hình chung ở Genève! Cũng vậy, làm điều trần cho các Blogger từ VN sang, nhưng các ông đặt ghế chủ tịch đảng Việt Tân ngồi ngang với một nghị sĩ Mỹ, cả hai đều cùng vắt vẻo kiểu chân số 5 quyền lực, đối diện là tội nghiệp bốn năm ông bà Blogger đến từ Việt Nam, xúm xít ngồi ở một băng ghế chung! Hơn hai mươi năm lăn lóc trong sinh hoạt đấu tranh từ thượng vàng đến hạ cám, từ lên voi xuống lưng bò, tôi chưa từng bao giờ nhìn thấy cảnh điểu trần như vậy!!! Ðiều trần ấy là điều trần cho ai? Ðiều trần với ai? Ðiều trần vì quyền lợi gì? Quyền lợi “credit” của VT hay quyền lợi của anh chị em truyền thông tự do ở Việt Nam? An ninh VC có ý gì khi để các anh chị em ấy thong dong sang Mỹ với mỗi người vừa tròn một phút đề …làm điều trần! Ðiều trần 1 phút thì điều trần việc gì? Ðó là lời mời của quốc hội Mỹ to đùng hay chỉ là trò chơi chính trị bơm thổi credit cho một bà dân biểu Mễ cùng tổ chức Viêt Tân? Anh em trong nước chấp nhận thật nhiều thử thách để chỉ được nói 1 phút trước rừng ngôn từ của hàng mấy trăm quân bài do hàng trăm nghị sĩ tranh giật lợi quyền? Ai sẽ trả cái giá khắc nghiệt cho họ sau cuộc phiêu lưu vì tấm “paneaux vĩ đại quốc hội Mỹ”? Tại sao an ninh VC ưu ái cho những người Việt Tân tổ chức mời đi, trong khi lại nghiêm khắc truất quyền xuất cảnh của facebooker Anh Chí chỉ vài tuần sau đó, bất chấp lời mời của Bộ Ngoại Giao một quốc gia cực kỳ thân thiện với Việt Nam cộng sản là Thụy Ðiển dành cho Anh Chí? Liệu có cần phải viện dẫn những cuộc xâm nhập 1986/1987/1989 từ Thái Lào và sau 1991 từ Ðông Âu để dẫn chứng “khả năng siêu việt” của đảng Việt Tân … cùng sự ma mãnh thổi phồng “kẻ thù ảo” là đối phương cộng sản hay không? Với đồng tiền dồi dào của tổ chức ban đầu để lại, việc các ông bà VT chia sẻ cho anh em hoạt động đấu tranh nội địa là việc hết sức tự nhiên, nếu không muốn nói là việc bắt buộc. Chỉ mong rằng các ông bà hãy đặt quyền lợi của tổ chức thành thứ yếu, sau quyền lợi của cuộc đấu tranh chung. Ðược vậy, chẳng ai trách giận các ông bà làm gì. Cuộc đời này, ai là người nắm chặt tay được cả cuộc sống mình? Mở lòng ra sẽ thấy tình người cao rộng và thật sự có ý nghĩa.

Page 97: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 97

Lịch sử! Mục tiêu và trách nhiệm Một quá trình ba mươi năm. Tháng 12 năm 1983 lễ tuyên thệ đảng Việt Tân cho ông Dương văn Tư cùng mấy chục đảng viên khác đã xác định trách nhiệm của một tổ chức chính trị đối với lịch sử nói chung, đối với những thành viên tuyên thệ nói riêng. Tổ chức ấy ngày nay vẫn y xì tên gọi và nguyên bản lá cờ hoa mai. Ðồng tiền đồng bào đóng góp đại đa phần đã thành các quán ăn sầm uất suốt gần 30 năm qua. Sự liên tục ấy không cách gì có thể phủ nhận. Chỉ có những con người vô văn hóa mới cố chối bỏ lịch sử ấy, trong khi vẫn dùng đồng lương có từ lịch sử ấy mà ung dung vung vẩy giữa đời. Vật đổi sao dời, có thể các ông thay đổi phương lược chiến đấu, nhưng việc phủ nhận công lao máu xương của lớp khai phá là hành vi bất nghĩa. Việc không hề đoái hoài đến những kẻ đã vì Việt Tân ban đầu mà phải chết thảm trên đường xâm nhập, phải tù tội từ hàng 6 năm đến 18 năm …là hành vi gì nếu không là hành vi bất nhân bất nghĩa? Khi chưa đủ can đảm để rạch ròi trách nhiệm, ân nghĩa với anh em mình và với đồng bào hải ngoại, thì việc ồn ã đấu tranh của các ông bà chỉ mang được một nửa phần ý nghĩa mà thôi. Khả năng phán đoán, tư duy chiến lược…không là những món hàng cợt đùa vô trách nhiệm. Trong môi trường đấu tranh nhân quyền, các ông bà đã có những lúc cực lực sỉ vả những người đấu tranh, gọi họ là cộng sản, bủa vây tất cả các bước đi của họ. Anh em tù chính trị ở nhà tù A20 Phú Yên làm cuộc nổi dậy (cuối tháng 10/1994), tin tức đến tận tay các ông bà nhưng các ông bà lặng thinh. Hàng trăm người tù thét gào ấy, chỉ duy có tổ chức Quê Mẹ của ông Võ Văn Ái lăn xả trên truyền thông quốc tế để bảo vệ họ. Còn các ông bà thì đứng cười, ra chỉ thị tất cả các mạng báo chí của VT (vốn bao trùm hải ngoại lúc ấy 1994/1995) hoàn toàn im lặng! Tôi là nhân chứng trực tiếp của sự vụ ấy, nay xin hỏi giữa công luận rằng các ông bà là ai, và liệu sẽ có một cuộc nổi dậy đấu tranh nhân quyền ở VN sẽ bị các ông bà tận lực bưng bít nữa không? Ðó là lý do vì sao chúng tôi chủ trương thành lập và hỗ trợ các mô hình đấu tranh nhân quyền phi đảng phái, và đặc biệt, phi Việt Tân.

Phạm văn Thành 8 quai de la Marne

77450 Conde St Libiaire France

Page 98: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 98

CHÚ THÍCH:

(1): báo Kháng Chiến có xuất xứ từ tờ bán nguyệt san "Người Việt Tự Do" tại San Jose (thuộc Tổ Chức Người Việt Tự Do ở Nhật. Từ 1 tháng 4-1982, tờ nguyệt san này được cải tổ thành cơ sở ngôn luận chính thức của Mặt Trận với tên mới: "Kháng Chiến". Ông Đỗ Thông Minh làm Chủ Nhiệm kiêm Chủ Bút báo Kháng Chiến đầu tiên, phát hành 10 ngàn số mỗi kỳ, vào thời 1982, con số phát hành ấy là con số kỷ lục. Đến năm 1983, khi rạn nứt nặng ló dạng ở thượng tầng, ông Đỗ Thông Minh về lại Nhật, tờ Kháng Chiến được đảm trách bởi Ký Giả Lê Thiệp một năm rồi giao lại ông Huỳnh Lương Thiện cho đến khi xảy ra cuộc "Tan Tác 2" (tháng 12/1984). (2) nhóm vận động: xin đọc thêm chi tiết ở NIÊN BIỂU MẶT TRẬN QUỐC GIA THỐNG NHẤT GIẢI PHÓNG VIỆT NAM - VIỆT NAM CANH TÂN CÁCH MẠNG ĐẢNG by Đỗ Thông Minh, từ đoạn: "Sau 30/4/1975, người Việt ở trong và ngoài nước đã có hàng trăm tổ chức và nhiều người đã tính đến chuyện phục quốc................. " cho đến "... lễ Công Bố Cương Lĩnh Chính Trị. Ký giả truyền hình đài TV Mỹ là CBS là Nguyễn Ngọc Ấn cũng bay qua. " (3): tức Trương Tấn Lạc, người dùng qui chế riêng của Hồng Thập Tự Quốc Tế để ra vào, trực tiếp tuyển mộ nhân lực từ các trại Panatnikhom, Dong Rec và Sikiew để đưa vào khu chiến... ) (4): xin xem chi tiết ở: ->"Phóng Ảnh báo VNTP (Văn Nghệ Tiền Phong) số 461 (năm 1995) về cái chết của Hoàng Cơ Minh-by Thiên Hà" và ->Mặt Trận kiện Báo Chí: Vụ Xử Án Lớn Nhất Hải Ngoại (5 tháng 12 năm 1994) (5): Theo ông Đỗ Thông Minh xác định (xin xem bài “NIÊN BIỂU …” của Đỗ Thông Minh) thì tên Bùi Bằng Đoàn là tên chính xác của ông Lý Thái Hùng, vậy, xin được hiểu Bùi Minh Đoàn trong bài viết này là Bùi Bằng Đoàn, một nhân lực được kết nạp vào Hội Người Việt Tự Do Tại Nhật ở thời kỳ cuối thập niên 1970...

Page 99: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 99

Các ảnh chụp tiếp theo đầy đủ "hệ thống Phở HÒA":

Page 100: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 100

Page 101: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 101

Page 102: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 102

Page 103: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 103

Page 104: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 104

Photo by Admin

Page 105: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 105

Việt Tân, năng lực tự vấn « Lê Tùng Châu - …Nhân đây xin anh Phạm văn Thành cho tí ý kiến của anh về những dòng tự sự đầy tố cáo của Phạm Hoàng Tùng (http://phamhoangtung. blogspot. com. au/p/su. html) mà tôi chưa kịp đọc kỹ hết? Cám ơn anh! »

= = = = = = = = = = = - Bệnh thành tích - Quyền lăng nhục - Khả năng sám hối Thưa ông Lê Tùng Châu / Sài Gòn. Tôi xin đem câu hỏi của ông lên trang Note của tôi, vì xét thấy những tâm tình mà ông trình bày, khó có thể gói gọn được trong các phần commente, vả lại, câu chuyện có liên quan đến nhiều người nên thiết nghĩ việc thêm phần rõ ràng, chính danh minh bạch là điều cần thiết. Việc phải đề cập xa gần đến tố chức Việt Tân (VT), là việc chẳng đặng đừng, nó làm tốn mất nhiều thời giờ và bắt ta phải ghi nhân thêm những lời còm lăng mạ à uôm vô giá trị trên trang fB đấu tranh. Tuy nhiên, vì thao thức chung, vì lợi ích chung … ta im lặng không được. Việc lên tiếng vì thế, rất mong trong giới đấu tranh thực lòng, chúng ta nên tĩnh lòng để môt chút lắng nghe, môt chút suy nghĩ… để hy vọng sẽ thấy đươc đôi điều lợi ích cua tiếng nói người trong cuộc. Chúng ta tham gia cuôc tranh đấu, điều rất nên là cần tư trang bị cho mình môt ý thức KHÔNG AI LÀ BẤT KHẢ SAI LẦM, và khi nhận ra sai lầm, rất nên là minh bạch công nhận nó trước công luận để đươc thanh thản mà tiếp tục cuộc hành trình. Cộng đồng người Viêt ở hải ngoại giai đoan 1975 /1985 là môt giai đoạn vỡ tổ lạc đàn! Gần 10 năm cho đàn chim tan tác hoàn hồn… đương nhiên không thể tránh đươc những va vấp lọng cọng đến từ những khó khăn của một buổi ban đầu trong cảnh tang thương ngẫu lục. Các tổ chức chính trị lưu vong vì thế, cũng không thể không lẩy bẩy trộn trạo nạc mỡ. Từ câu chuyện xâm nhập của ông Võ đại Tôn đến những nỗ lực của tổ chức ông Trần văn Bá đến ông Hoàng cơ Minh và kéo dài đến cánh ông Nguyễn văn Chức, Nguyễn hữu Chánh… sau này. Ðã qua gần 30 năm, vẫn chưa có được một sự nhận định nghiêm chỉnh cần thiết được đưa ra từ các tổ chức! Gần 20 năm,với sự nở rộ của các mạng truyền thông tự do, những sự dấu nhẹm ngày càng trở nên giống cảnh mèo con dấu chất thải…để tập thể hải ngoại, tuy lớn lao … nhưng vẫn bị thế lực cộng sản che mắt nắm tóc giật râu, dắt đi như một con ngựa kéo chiếc xe thổ mộ chở đầy hoa và nước mắt của kẻ trồng hoa.

Page 106: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 106

Ðã đến lúc phải nhìn lại chính mình để tự vấn, rằng ta, anh em ta… đã bao nhiêu lần nhục mạ lẫn nhau, đã bao nhiêu lần hè nhau cùng làm hành động sỉ nhục người yêu nước từng một thời mang mũ áo giống ta, chung lời thề tranh đấu cho một quê hương ngục tù với ta? Vì đâu ta sỉ nhục họ? Hành vi sỉ nhục liên lỉ của ta đã mang lại hệ quả gì cho cuộc tranh đấu? Ðã bao giờ ta đặt môt yêu cầu công bằng công lý từ lãnh đạo của ta đối với họ? Khi ta chưa đặt được một câu hỏi nghiêm khắc với những cấp trưởng của ta và yêu cầu sự nghiêm túc trả lời, thậm chí đối chất …thì không hơn không kém, ta chỉ là lớp người mang tố chất ngang hàng với thể loại đảng viên đảng cộng sản đang ê a dấu dốt ở Việt Nam! Ðây là lời đắng, nhưng là lời thật lòng. Cuộc tranh đấu đã đi vào khúc ngoặt hoàn toàn mới, ở đó không có sự dấu diếm nào mà không bị phơi ra ánh sáng! Ở đó, yêu cầu rất công bằng, đòi người trong cuộc chiến đấu phải biết nhận ra giá trị của lòng sám hối, vì đó chính là thước đo nhân cách của mỗi con người, hầu cùng nhau gạn lọc ra lớp chiến sĩ sẽ chung tay cộng phần lãnh đạo quốc gia vượt qua cơn bĩ cực nhục hèn. Phi phẩm chất sám hối tất sẽ bị hất văng ra ngoài lề cuộc đấu tranh sinh tử giữa cái thiện và sự ác. Chưa bao giờ đất nước Việt Nam có một cơ hội tốt như bây giờ, để minh bạch thực hiện một cuộc cách mạng dân tộc, giải quyết rốt ráo bi kịch dân sinh dân trí và dân khí của Việt Nam. … trở lại với câu hỏi của anh … về anh Phạm Hoàng Tùng và tập Hồi Ký. Tôi vào nhà tù A20 Xuân Phước Phú Yên tháng 9 năm 1993. Khi tôi vào là khi anh Phạm Hoàng Tùng đã vượt thoát thành công từ trại tù này. Mấy tháng sau anh vượt biên được sang Cam bốt và sau đó hoạt động ở Cam Bốt trong vai trò một phóng viên thường trực cho đài Á Châu Tự Do (RFA). Như vậy, từ 1993/1994, anh Tùng đã là người tái liên lạc với tổ chức Việt Tân, cùng thời với Lý Minh Chánh, một đảng viên Việt Tân ra tù, đến Thái và được Việt Tân thu xếp bảo trợ sang Pháp hưởng qui chế tỵ nạn chính trị. Những điều anh Phạm Hoàng Tùng viết trong Hồi Ký, đi rất gần vói những gì tôi được nghe lại từ nhiều nguồn và từ nhiều người tù đã về Việt Nam và bị bắt trong những cuộc xâm nhập bán vũ trang (1986) qua ngã Batambang, qua cuộc xâm nhập vũ trang mang tên "Ðông Tiến 1" (hồi 1986, và bây giờ VT gọi các cuộc xâm nhập này là "Sang sông 1"), cuộc xâm nhập vũ trang "Ðông Tiến 2" (hồi tháng 8/1987, bây giờ VT gọi là "Sang sông 2"). Tôi không thể nói được anh Tùng đã viết Ðúng hai đã viết Sai. Chỉ xác định là có những điều anh viết, đi rất gần với những tiết lộ của hai người đội trưởng đội cận vệ

Page 107: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 107

ông Hoàng cơ Minh là Trần Ðế (hiện ở Sóc Trăng) và Ðỗ bạch Thố (hiện ở Ðàlạt, cả hai đều 18, 20 năm tù), Lý Sarinh, Lý Savret, Lý Hổ, Lâm văn Ðen (hiện ở Na Uy, sau khi vượt thoát sang Thái và chịu trách nhiệm mảng quân sự trong lực lượng Nguyễn hữu Chánh 1996), Ðinh văn Bé và Dương Mễn (cận vệ Đại tá Dương văn Tư trong "Ðông Tiến 1"), Lâm Thành Tông … Viêt Tân đã dùng một số những anh em đang có mặt tại Atlanta để phản bác những điều anh Phạm Hoàng Tùng đã viết, nại lý cớ là cuộc xâm nhập kéo dài hơn 40 ngày và anh Tùng đã là người bỏ đơn vị từ những ngày thứ 20. Như vậy, những ngày sau của giai đoạn 20 ngày, anh Tùng không có tư cách để kể vì là không trực diện! Ðây là một lối ngụy biện. Và người làm ngụy biện đã không đủ tư cách chứng nhân để thực hiện viêc phản biện. Tại sao là không đủ tư cách? Vì đều đã là đồng loã cho một hành động dối láo vô tiền khoáng hậu, đó là tiếp tay cho VT dấu nhẹm sự chết của ông Hoàng cơ Minh. Trong phạm trù này, ngay anh Phạm Hoàng Tùng cũng bị vướng xương gà ngay cổng yết hầu! Vì năm 1999, là năm sóng gió của VT khi thời gian tự hứa im lặng về chuyện VT của tôi đã chấm dứt. Tháng 11 năm 1998, hai ngày sau khi tôi bị trục xuất về Pháp, các cuộc điện đàm tới tấp của VT thuyết phục tôi sự im lặng về cái chết của Hoàng cơ Minh. Thậm chí ông Hoàng cơ Ðịnh đã phải đưa ra con bài chót: « Nếu Thành muốn, chúng tôi sẽ làm cho Thành giống như đã làm cho Trần Mạnh Quỳnh… ». Lúc ấy tôi hoàn toàn không biết ông Hoàng cơ Ðịnh đã làm gì cho Trần Mạnh Quỳnh, một người từ Hoa Kỳ về VN và bị bắt cùng với anh Lê Thiện Quang, Bùi Gia Liêm, Lê Trọng Quang … năm 1992, các anh này có giam chung cùng nhà tù với tôi và anh Lý Tống tại trại A20 năm 1993/94. Tôi hỏi lại thì ông Hoàng cơ Ðịnh phát biểu rằng: « Thành có biết các bản tài liệu chúng tôi in cho Mạnh Quỳnh chứ? », tôi đáp rằng những thư ấy của Trần Mạnh Quỳnh là do chính tay tôi tổ chức để đường dây anh em chúng tôi mang ra khỏi trại A20 cùng với các tài liệu của giáo sư Ðoàn Viết Hoạt... ». Ông Ðịnh nói sẽ làm cho tôi như vậy và tạo diễn đàn cho tôi đi khắp nơi, đồng thời dành cho tôi một « quyền quản lý giống như Trần Mạnh Quỳnh đã có tiệm ăn Ca Dao để quản lý … ». Cuộc điện đàm ấy đã chấm dứt trong tình trạng không ai hiểu đưọc ai, và tôi đã viết lá thư tâm huyết thứ hai cho ông Nguyễn Kim Hườn, gần đúng 5 năm sau lá thư thứ nhất viết tại A20, lập lại việc đã bạch hóa tất cả những bí mật và thất bại của "Ðông Tiến 1" và 2, đặc biệt xác thực của khoảng 10 người tù chính trị cựu Việt Tân, nói rõ về NGÀY GIỜ CHẾT CỦA ÔNG HOÀNG CƠ MINH, cả cái ngày mà Ðinh Văn Bé bị

Page 108: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 108

dắt trở lại nấm mồ nông để quật mồ kéo xác ông Hoàng cơ Minh lên để nhóm chuyên viên của Bộ Nội Vụ cộng sản từ Hà Nội bay sang kiểm định. Ông Nguyễn Kim Hườn không thể chối việc đã nhận và đọc lá thư tôi viết tháng 11 năm 1993 tại nhà tù A20, nhưng vẫn cố xác định rằng « ông Thày còn sống, đang lãnh đạo, tình hình cực kỳ tươi sáng, chúng ta sắp trở về … ». Trong thư tháng 11. 1998 tôi đã xác định « để dành quyền thượng ngôn cho tổ chức Việt Tân, tôi sẽ im lặng trong vòng 6 tháng và yêu cầu VT bạch hóa viêc thất bại của "Ðông Tiến" 1 và 2, chính thức xác nhận việc ông Minh đã tự sát ngày 28. 8. 1987, làm lễ truy điệu nghiêm chỉnh cho những anh em đã chết đồng thời chính thức xác nhận bổn phận với gia đình các anh em còn sống cũng như đã thảm tử trong các cuộc "Đông Tiến"... ». Thay vì thực hiện việc lên tiếng xác nhận, Việt Tân đã tập trung những trò mua chuộc, đe dọa và cuối cùng là bôi bẩn tôi. Tôi đã chính thức sang San Jose, thủ phủ của Viêt Tân vào tháng 7 năm 1999, trước hội trường gần 4 ngàn người, tôi xác nhận trách nhiệm công bố việc thảm tử của ông Hoàng cơ Minh cùng đồng đội! (xin xem loạt ảnh bên dưới bài này) Sóng gió bão táp đã đổ lên tôi ngập ngụa. Tôi đã được công phu nặn thành hình dáng của một tên an ninh cộng sản thứ thiệt. Tất cả các công trình đi thành lập các Hội Nhân Quyền độc lập đều bị phá nát, khắp từ Mỹ Úc và Âu châu. Thậm chí những cuộc điều trần về nhà tù của Việt Nam ở Thượng Viện Úc cũng bị đánh phá nặng nề, in thành những tập sách phát không để lăng mạ cả gia đình tôi. Mua cả báo chí và chủ bút Hữu Nguyên nguyên một tháng trời chỉ ròng rã chửi bới bôi nhọ một người tù vừa bị trục xuất bằng những lời lẽ trịch thượng của kẻ có con chữ hơn người! Suốt những năm tháng ấy, tất cả những đảng viên Việt Tân của chiến khu Ubon còn sống sót sau giai đoạn 1988, đang có mặt tại hải ngoại, biết rõ về cái chết của ông Hoàng cơ Minh cùng đồng đội sau cuộc truy đuổi hơn 40 ngày của bộ đội quân khu 9 cộng sản Việt Nam… đều giữ thái độ im lặng. Trong đó, đăc biệt là anh Phạm Hoàng Tùng, người đang làm phóng viên thường trực cho RFA tại Ðông nam Á. Anh Phạm hoàng Tùng chỉ viết và phát hành Hồi Ký sau khi bị tân giám đốc Nguyễn Long của RFA cho nghỉ việc, với rất nhiều sự ồn ào không đáng có thời bấy giờ của anh Phạm Hoàng Tùng nhắm vào anh Nguyễn Long. Cũng cần nhắc lại rằng, người tiền nhiệm của anh Nguyễn Long là giáo sư Nguyễn Ngọc Bích, giáo sư Bích giai đoạn ấy được coi là « anh em cọc chèo với VT ». Người ta ắt phải có quyền đặt một câu hỏi rằng, phải chăng, mua sự im lặng về VT của ông Phạm hoàng Tùng, chính là bằng đặc ân chiếc ghế phóng viên thường trực RFA?

Page 109: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 109

Tuy nhiên, cuốn Hồi Ký của anh Hoàng Tùng, dù hơi chậm … nhưng đã đóng được vai trò của một ngòi bút trong cuộc. Trong thời gian tới, tôi sẽ đưa lên Net công khai tất cả những cuộc ghi âm của NHỮNG NGƯỜI VIỆT TÂN liên quan đến Các Cuộc Ðông Tiến. Có những anh chị em gọi việc làm của tôi là viêc đánh phá! Bảo rằng tôi hủ lậu, chỉ biết moi móc chuyện của 20, 30 năm về trước để đánh phá sự trong sáng của VT ngày hôm nay! Cũng những anh em ấy, đem những chuyện gọi là « thâm cung bí sử » từ 1940 của đảng cộng sản Việt Nam lên Net và thóa mạ văng mạng! Hai hành động của cùng một vấn đề liên quan đến qúa khứ nhưng cách lý giải, cách nhìn nhận thì tương phản trời vực???!!! Tôi sẽ không đi vào hành động mang tính biện minh. Tôi cảm thấy cần trình bày một sự thật, dù sự thật ấy đã cũ nhưng hệ lụy đang kéo dài đến hôm nay. Trách nhiệm về một cộng đồng hải ngoại nát vụn không từ một ai! Dù không dính líu đến chính trị hay từng hoạt động trong các đảng phái … không ai trốn chạy được với lương tâm mình. Cuộc tranh đấu nhằm giải thể chế độ cộng sản trước đây 10 năm, 20 năm chỉ có thể mơ ước hình thành được ở miền Nam, nay đã có dấu hiệu có thể hình thành tại cả miền Bắc. Thực tế này đòi hỏi một tầm cao hơn trong nhận thức chiến đấu của từng người. Phải mở được mặt trận liên đới dân sự khắp bắc nam. Phải đối thoại được với những người đang mang quân phục trên tổ quốc. Phải đủ tầm bản lĩnh để xoay chiều các toan tính chiến lược của các siêu cường sao cho hữu lợi nhất cho quyền lợi của tổ quốc Việt Nam, của thế hệ Việt Nam đang lớn và sẽ sinh ra. Tất cả những yêu cầu đó, bắt chúng ta phải thật sự lớn lên. Từng người phải lớn lên thì tổ chức, phong trào mới lớn lên theo được. Và để lớn lên được trong kỷ nguyên truyền thông này thì sự công bằng, lòng can đảm và sự thật là ba yếu tố không có không được. Ba yếu tố này bắt chúng ta phải tự vấn lại chính mình. Chỉ có sự tự vấn nghiêm khắc, mới nhìn ra được bổn phận chính mình đối với sự công bằng của anh em, từ đó mới có thể nói được chuyện hợp quần.

Phạm văn Thành Paris

28. 7. 14

Page 110: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 110

Album Ảnh Diễn Đàn Công Luận Tại San Jose, thủ phủ Việt Tân, ngày 27 tháng 7 năm 1999. Phối hợp tổ chức bởi Đài Phát Thanh Quê Hương, Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia San Jose và các Tổ Chức Cựu quân cán chính Bắc Cali

Page 118: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 118

Những nẻo đường phù sa

Những chữ viết tắt trong bài: - VNCH: Việt Nam Cộng Hòa - QLVNCH: Quân Lực VNCH - BĐQ: binh chủng Biệt Động Quân QLVNCH - MT/VT = Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam/đảng Việt Tân - VC: Việt cộng/cộng sản Việt Nam

= = = = =

Chưa từng biết thế nào là thủy chung

Làm sao buộc thế nhân là phản bội

Khi cuộc đời dầm bon chen lợi lộc

Là cầm bằng đời vô nghĩa mà thôi

Tháng 2, mùa Xuân quê nhà nhạt nhòa trong trí óc đứa mới mang cuộc sống lưu vong. Con đường từ cơ sở bí mật vòng vèo để ra gare Antony đã đầy những màu vàng của môt loài hoa rất giống màu hoa mai. Những chùm hoa mọc từ cận gốc lên đầu ngọn vàng lườm hai bên lối đi, như kéo gần quê nhà lại, lại như đẩy xa thêm quê quán đi.

Tôi thích đi bộ trên con đường này những khi đêm đã rất khuya. Những chuyến xe điện cuối cùng của một ngày, mang theo người thanh niên rã rượi sau những giờ lao công cật lực. Con đường này tôi đã đi hàng năm trời, thay đổi ngõ ngách liên miên, mắt mũi xoáy vào từng góc nhỏ, đề phòng với tất cả mọi thứ âm thanh bất thường.

Khuya qua tôi về không ngủ được. Ðêm ở hội trường Maubert, Văn cho tôi biết ý định xâm nhập Việt Nam và được tức khắc chấp nhận. Văn là người Nha Trang, du học năm 1974 và trở thành thành viên sáng lập của nhóm Cỏ Hoang sau 1975, một nhóm sinh viên du học thời VNCH những năm 1973/1974 sống rất khó khăn tại Paris giai đoạn đất nướcthay ngôi đổi chủ. 1985 Văn là kỹ sư nhiều năm sau khi tốt nghiệp từ đại học Orsay.

Ở Văn, từ làn da cho đến mái tóc, từ ngón tay cho đến bước chân đi, từ giọng nói cho đến ánh mắt nhìn … là đâu đó bóng dáng một nhà sư phạm hình mẫu. Văn hiền lành, ít nói và thường chỉ cười. Rất ít người có thể giận được Văn.

Việc Văn tình nguyện về nước và được chấp nhận ngay làm tôi nhiều suy nghĩ. Giai đoạn 1985 là giai đoạn sóng to gió lớn của tổ chức. Thượng tầng ông Liễu, ông Minh

Page 119: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 119

tan vỡ. Các cơ sở ở Mỹ hầu như thành bình địa. Ðúng trong giai đoạn ấy, ở Pháp lại có hai đơn tình nguyện về nước, đó là đơn của Võ sĩ Hùng và đơn của Vũ Phong. Tuần vừa rồi là đơn của Văn. Khá giống với trường hợp của tôi, đơn của Phong được xét rất chậm. Ðơn của tôi từ tháng 11/1984 gởi vụ tổ chức mãi đến tháng 5/1985 mới có sự trả lời của Phan vụ Quang, với yêu cầu giữ bí mật tuyệt đối hành trình đi Nhật và tiền vé máy bay tự lo liệu.

Tháng 6 liên miên những chuyến đi. Trần Ðức, Nguyễn Kim, Xuân Nghĩa … tổ chức những chuyến đi có tính cách …trình diễn. Ði Bordeaux, đi Ý, đi Anh và đi Bỉ. Ði đâu, nhóm chúng tôi cũng được giới thiệu là sắp về quốc nội! Nguyên tắc bảo mật đáng ra phải giữ bí mật thì chúng tôi được dùng cho mục tiêu đánh bóng lại tổ chức.

Ở Ý, Trần thanh Các khẳng khái từ chối hợp tác với Trần Ðức và Nguyễn Kim. Trong những buổi tranh luận, Các bạnh hàm nhắc lại vụ chuyến tàu dụng cụ ý tế và thuốc men của đảng Dân Chủ Thiên Chúa Giáo Ý Ðại Lợi bị gởi ngược lại vì không có người nhận ở Thái. Các đanh giọng:

- Ra là mấy anh lừa chúng tôi. Lừa cả công trình bao năm chúng tôi vận động đảng Dân Chủ Thiên Chúa Giáo Ý vào cuộc. Tụi tôi đâu như mấy anh, vận động dễ dàng bằng cái mồm trí thức. Chúng tôi vận động bằng cả đời sống lao công của chúng tôi này …

Vừa nói, Các vừa nắm bàn tay lại đấm ngực mình thình thình.

Ấy là lần đầu tiên anh em gặp nhau, Trần thanh Các không mời anh em trong đoàn ở lại. Xe quay mũi, xuyên đêm vượt hầm Alpe về lại Pháp. Trước khi xe rời khuôn viên ngôi nhà cửa thấp lè tè của Các. Anh bước ra sân, vỗ vai tôi ra hiệu tách nhóm để nói chuyện riêng.

Các nghẹn giọng:

- Biết là không cản được em. Nói gì giờ cũng bằng thừa…

Các chợt dưng im bặt. Tôi cúi đầu xuống, biết là Các khóc! Tôi rất sợ tiếng khóc của đàn ông.

Ánh đèn xe quét ngang chỗ chúng tôi đứng. Các vẫn bất động, ngửa cổ ngẩng hẳn mặt lên bầu trời đầy sao. Tôi cố gắng nắm tay lại trong tư thế bái chào của anh em võ Việt , nghẹn giọng vừa đủ hai người nghe: « Lạy Anh, em đi! »

Page 120: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 120

Tôi quay lại xe Trần Ðức, Văn đã ngồi gọn đợi ở băng sau. Xuân Nghĩa ngồi cạnh Ðức Tường. Tường lái. Xe lăn bánh qua cổng. Bóng Các vẫn bất động, bên cạnh là lao xao những tiếng chào của những anh em ít thẩm quyền.

* * *

1985, mùa Hè

Con gái ông Xứ bộ trưởng X. 113 Pháp có người lấy chồng. Ðám cưới mộc mạc làm tiệc ở một khu vườn rộng có rất nhiều cây hạt dẻ. Thành phố nhỏ gần Limoges. Nhà vườn có một giải hồ rất rộng với nhiều hoa súng. Trên tấm xuồng con, tôi ngồi chèo phía sau, phía trước là Võ Sĩ Hùng. Ra giữa hồ Hùng đăm chiêu bỏ lơi mái chèo.

Chúng tôi là những người chuẩn bị về khu chiến, bỏ lại những hào nhoáng nơi xứ tạm dung. Tôi ra đi không có gì luyến tiếc vấn vương vì mới sống trên đất này tròm trèm ba năm, trong khi Hùng và Văn thì không vậy. Hùng đến Pháp những năm 1977, 1978. Hùng thành công với một võ đường nhỏ ở Bordeaux. Hùng có vợ và hai con. Vợ mới chia tay.

Tôi im lặng chèo một mình, vừa chèo vừa cố bẻ lái tránh những giề hoa súng đan dầy trên mặt nước. Tiếng Hùng:

- Nhiều phần trăm là Thành sẽ phải ở lại.

Tôi hơi chựng người. Khẽ nghiến răng không đáp.

- Anh nghe loáng thoáng là như vậy... Có lẽ tại em biết nhiều chuyện quá.

- …

- Buồn nhỉ … Còn có hai đứa đi. Văn thì nó hiền quá! - Hùng độc thoại.

- …

- Thành này - Tôi dừng hẳn tay chèo. Hùng vẫn nhìn ra phía mặt hồ rộng, không quay lại nhìn tôi - Anh có hai đứa nhỏ. Mẹ tụi nó bỏ anh rồi … Nếu sau này anh không còn, mà em có gần tụi nó… em để ý dùm anh …

Giọng Hùng đặc lại, như có những sợi nhựa mít bám chung quanh.

Page 121: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 121

1988 cuối năm

Ðỗ Nhơn đi xe lửa từ Kobenhagen sang Paris. Anh em gặp nhau mừng mừng tủi tủi. Giữa con phố Choisy lổn nhổn người châu Á, Nhơn ngồi thọt lỏm trong một góc quán, tay xoay xoay ly cà phê đen đặc quánh. Nhơn cứ nhìn tôi rồi lại nhìn ra đường, ý như chờ tôi dẫn dắt câu chuyện, một câu chuyện đã ồn lên mấy tháng nay về tin thảm tử của thủ lĩnh cùng hàng trăm anh em ở Lào. Mãi không thấy tôi lên tiếng, Nhơn trầm giọng.

- Ðã có tin của Hùng!

Tôi như bị điện giật.

- Hùng nào?

- Trần Hùng! Trần quốc Hùng!

- Hùng về từ Svenborg?

- Ðúng.

- Bắt? Tù? Chết? - Tôi hỏi dồn.

- Sống!

- Tin từ đâu?

- Chính thư Hùng. Tay Hùng viết!

- Tù sao viết thư được?

- Không, đã xong tù. Chưa đến một năm?

- Lạ nhỉ? Không lẽ làm phản? Mà sao Hùng có thể phản được?

-....

- Có tin của người khác không?

- Chết và bị bắt hết ! Gần hai trăm! Ông Minh cũng chết!

Tôi lặng người, hỏi rất khó khăn.

Page 122: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 122

- Huỳnh Tiến thế nào?

- Chết!

Mắt tôi cơ hồ như nhòe đi. Hình ảnh những đứa con của Tiến và người đàn bà chân chất gốc Trà Vinh vào ra trong một mái nhà lạnh giá xứ bắc Âu như trùm lên hết cả tâm trí. Giọng Nhơn vẫn đều đều.

- Có hỏi bên trung ương. Trung ương nói là tin vơ vẩn, sạo sự!

* * *

1993 Phú Yên

Tiếng hét của Thố giữa trưa làm tôi chồm dậy. Thố hay vậy. Anh em bảo là do Thố bị thần kinh căng thẳng và do bị tẩn nhiều trận bởi lũ an ninh VC. Tôi không tin lắm.

Thố bằng tuổi tôi. Khi mới vào trại tù này, gặp Thố ở nhà 2A, tôi nhận ra ngay nét mặt Thố rất quen thuộc. Ðến khi Thố xác định mình là Việt Tân ở Thái về thì tôi không còn nghi ngờ gì nữa, tôi hỏi:

- Nhớ Võ Tuấn không? - Thố đứng khựng lại nhìn tôi, tay vẫn cầm cái chén và đũa vừa rửa xong bên bờ giếng - Ủa … mà sao biết tui quen Võ Tuấn?

- Tôi có đi với Võ Tuấn nhiều ngày ở Hà Lan và Ðan Mạch!

- Mà sao anh biết tui … quen Võ Tuấn?

- Hình anh chụp bên cạnh Võ Tuấn, tay cầm khẩu AK, miệng cười không lẫn vào đâu được.

- Ừa, bị tui mất gần hết răng rồi mà! -- Thố bật cười, vừa cười vừa hỏi tôi.

- Bộ cũng vê tê hở?

- Không, tui ra từ 89. - Mắt Thố như hụt hẫng.

Ba ngày sau, dưới một gốc cây dừa nghễu nghện trong sân khu cách ly nhà 2, trại A20 Xuân Phước - Phú Yên, tôi hỏi Thố về hai người tình nguyện nhập nội, vào chiến khu từ Pháp.

- Chắc anh biết Quảng Văn?

Page 123: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 123

- Văn làm trong Đài phát thanh Việt Nam Kháng Chiến, phụ cho Hoàng Nhật.

- Hoàng Nhật trưởng đài à?

- Ổng như sếp mọi chuyện. Dịch thuật này kia ổng làm hết?

- Tính Hoàng Nhật thoải mái với anh em không? - Thố khẽ lắc đầu, giọng như xa vắng đi một chút.

- Không. Ổng xa cách anh em! Gần như cô độc.

- Ổng từ Mỹ về à?

- Không, Nhật!

- Tướng pháp sao?

- Lùn … Mà chả giỏi lắm, nghe bảo tiếng Anh tiếng Pháp tiếng Nhật chả đều giỏi!

Tôi băn khoăn nghĩ đến Văn. Văn tính tình nhu nhã, tướng người tầm thước. Thích vẽ và đúng là mẫu người của nghệ thuật. Làm việc chung trong bối cảnh chiến khu tù hãm như vậy, với một người chỉ huy khô khan như vậy … thật sẽ là rất khó khăn cho Văn, một cánh chịm bay của núi cao sông rộng.

- Anh có nói chuyện với Võ sĩ Hùng không?

- Không, lệnh cấm bất thành văn. Tụi tôi là lính tráng, đóng vòng ngoài. Mấy ổng là tham mưu chỉ huy, ở vòng trong. Nguyên tắc là không nói chuyện.

- Hùng giữ nhiệm vụ gì?

- Bảo vệ vòng trong đài Phát Thanh ở U bon.

- Anh biết Trần Hùng về từ Ðan Mạch không?

- Ông Thiếu Úy Dù?

- Chính hắn.

Thố buồn buồn "Ổng gần như thả trắng, giam đâu gần năm gì đó... "

- Anh nghĩ sao về Hùng Ðan Mạch?

Page 124: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 124

- Khó à nghen...

Thố tần ngần.

- Có lẽ tụi tôi không biết nhiều những sự tình bên trong, nhưng nhìn ông Hùng ấy, biết ngay là người bất mãn đời sống chiến khu!

- Sao nhận ra được?

Thố chậm rãi.

- Tụi tôi cũng muốn biết ở bên ngoài. Nên mấy anh ở bên ngoài về tụi tôi quý lắm. Có điều lạ là những người từng là sĩ quan VNCH ấy, vào Khu đều phải nằm dưới quyền mấy ông nhỏ tuổi bên bộ đội (VC)!

- Hùng Ðan Mạch cấp gì?

- Ðâu … Tiểu đội Phó!

- Trời! - Tôi kêu lên.

- Huỳnh văn Tiến cấp gì?

- Phó cho một anh bộ đội, dưới quyền cả Ðinh văn Bé. Nắm cỡ trung đội …

- Hai người ấy trong khu thân nhau không?

- Ai?

- Hùng Ðan Mạch và Tiến Ðan Mạch!

Thố lại trầm ngâm trước khi trả lời.

- … Có một lần tôi biết mấy ổng cãi nhau. Nội dung ấy tôi không nói lại với ai. Tôi biết, nội dung ấy đến tai Khánh hay Hoàng Nhật (1) tức Trần thiện Khải và Ngô chí Dũng chắc chắn ông Hùng bị dựa cột!

Tôi cố dùng tròng con ngươi để quan sát ngang nét mặt Thố trong khi mặt vẫn nhìn về cùng một phía với Thố. Tình tiết Thố đang nói là cực kỳ quan trọng đối với chúng tôi. Vì nó liên quan đến danh dự của một thành viên Ðông Tiến Âu châu tình nguyện rời bỏ xứ sở tự do no lành để xâm nhập với chí nguyện phục quốc tại nội địa.

Page 125: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 125

- Họ cãi nhau?

- Ừ! cãi nhau trong tiếng nghiến răng!

- Nghĩa là gằn từng tiếng?

- Ừ, … đù mẹ đù cha luôn!

Tôi im lặng, mường tượng lại chuyến về của Trần quốc Hùng. Khi ấy, 7/1985 trước lúc lên máy bay bay về Nhật. Hùng nói với Ðỗ Nhơn và Nguyễn Khảm: «Tôi về, chỉ viết thư ra khi đặt lòng bàn chân vào được đất Mẹ. Khi không có thư từ của tôi, nghĩa là Chiến khu chỉ quanh quẩn ở Thái, không giống như đang tuyên truyền …».

Suốt từ 1985 đến 1988 không có bất cứ lá thư nào của Trần quốc Hùng, trong khi Nguyễn đức Thắng về từ Hamburg viết rất nhiều, tả nhiều cảnh lâm ly tình quân dân cá nước trong chiến khu đất Mẹ (!).

Nguyễn quảng Văn cũng viết vài ba thư, nội dung kể chuyện gặp dân lành VN trong những lần công tác. Huỳnh Tiến cũng vài ba thư.

Tình cảnh ấy của anh em Ðông Tiến Âu châu lớp đã về chiến khu đã làm tôi suy nghĩ rất lung trong những năm 1986, 1987.

- Hùng nói : «Ðù má! Ba láp ba sàm!.. » - Thố kể chậm rãi, mắt lơ đãng nhìn theo mấy đầu tầu dừa đang phơ phất - « …Tụi nó sạo ke không, tui chịu không được …»

- «Không có làm cho có … Ðù má! Hết đường lui rồi! Chỉ còn đi về phía trước …»

Thố kể lại lời Huỳnh Tiến

- «Huynh đệ chi binh thì không lường gạt nhau , tui sẽ quậy …»

- «Mày quậy, tao giết mày trước ai hết …».

… Lời kể về cuộc đối đáp mà Thố nghe được giữa hai người cựu sĩ quan VNCH cùng gốc gác Trà Vinh, cùng đi vượt biển trên một con thuyền, một là Thiếu úy Dù, một là Thiếu úy Thủy Quân Lục Chiến đã bỏ gần nửa bàn tay lại trên bờ thành Quảng Trị năm 1972 ……là một bản vẽ mộc tả chân bộ lòng rối bời của đám chúng tôi. Những thằng tình nguyện bỏ xứ người chỉ với một khát khao được thực sự chiến đấu cho Tự Do của dân tộc ngay trên đất Mẹ.

Page 126: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 126

Cả hai có mặt trong cuộc xâm nhập tháng 7 năm 1987 theo chỉ vẽ của Lê Phú Sơn. Ông (Hoàng cơ) Minh tin tưởng Lê Phú Sơn đã lập xong căn cứ trong nội biên Pleiku và quyết định tha bôi bồ đoàn gần hai trăm mạng người xâm nhập vượt Mekông băng ngang đường 9 Nam Lào để hướng về đất Mẹ.

Con đường đã được giăng kín bẫy đợi của Quân khu 9 bộ đội cộng sản Việt Nam!

Huỳnh văn Tiến chết vì trúng hỏa tiễn cá nhân.

Trần quốc Hùng bị bắt trên đường bỏ ngũ vượt thoát trở lại Thái lan.

Hoàng Cơ Minh tự sát sau hơn 40 ngày bị ruồng vây nhằm bắt sống!

Gần hai trăm. Lớp chết lớp tù đày!!!

Hơn 10 năm sau, những cái chết ấy mới được đề cập công khai ở hải ngoai bởi hai ngươi tù trục xuất. Tổ chức Việt Tân vẫn lạnh lùng chối bỏ và tận tình dùng sở trường truyền thông để bôi bẩn, bịt miệng những người làm công việc công bố!!!

* * *

Ông Ngô Tỷ đã mất một đoạn xương hàm, nói năng rất khó khăn. Năm 1999, tôi tìm gặp ông tại San Francisco vì biết ông là căn cứ trưởng căn cứ 84 của Việt Tân tại Ubon trong nhiều năm. Ông người Sóc Trăng, sanh khoảng 1955.

- Anh Võ sĩ Hùng giúp cho tụi tôi trốn khỏi cứ 84 (2). Tôi và nhóm anh em Phan Hoàng Lê đi thoát thì được tin anh Hùng bị giết chết trong nhà máy đèn (3).

- Ai ra lệnh giết?

- Chắc chắn là Hoàng Nhật.

- Tại sao các anh muốn trốn đi?

- Chống gì nữa mà chống! Tiêu hết rồi! Giữ tụi tui ở trỏng hoài làm gì?

- Khi anh đi ra được trại Panat Nikhon rồi, họ có làm khó dễ gì không?

- Trời! Thấy mẹ luôn! Giờ tới đây rồi còn sợ!

- Ai giúp các anh đi định cư?

Page 127: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 127

- Mấy ông cha cố!

- Khi anh đi, anh Quảng Văn còn trong đó không?

- Còn. 90 mấy ổng mới chạy vào Panat Nikhon. Ông Thắng (4) với ông Quảng Văn.

- Anh nghĩ gì về anh Võ sĩ Hùng?

- Ảnh là một võ sư anh hùng. Không có ảnh, tụi tui chết ngắc hết rồi. Ảnh chết cho tụi tui sống! Chiến khu 89/90 không còn người anh hùng. Toàn đám gì đâu không hà …

Trại tù Trung ương 5 Thanh hóa một buổi sáng xếp hàng xuất trại, năm 1996.

Bình thường đội chính trị từ A20 xuất sau cùng, xếp hàng trong khu riêng và ngồi đợi khi tù hình sự và đội «quá đà» xuất hết, đội chính trị A20 mới đi ra sau cùng. Khi về cũng về trước tiên, không lẫn chung với các đội tù khác.

Có một ngày bỗng nhiên sự bình thường ấy bị đảo lộn. Ðội tù từ A20 ra sân chung xếp hàng, có khoảng cách hai sải tay cách biệt đối với các đội khác. Vô tình, đội "quá đà" hôm ấy lao động xây dựng trong trại, nên hàng xếp khá gần với đội chính trị từ A20. Lập tức thuốc rê được ném sang nhau.

Nhìn các anh em Việt Tân trẻ măng, đen đủi đầu trần giữa hàng ngàn chiếc nón cối, nói giọng miền Nam lạc lõng giữa bạt ngàn tù hình sự... lòng tôi dậy nên nhiều cảm xúc. Quản giáo đứng sát giữa hai đội nên trao đổi không được gì, chỉ qua lại bằng mắt. Hai tháng trước, tôi có tuồn cho anh em hai bịch thuốc lá, ngay hôm sau, ba đứa bị lôi vào buồng cùm!

ảnh KCQ Đào Bá Kế rất hiếm tìm thấy trên Net. Ảnh trái (già hơn, tức là gần thời điểm hiện nay -2014- hơn) là từ 1 bài viết trên Blog của Phạm Hoàng Tùng (cựu KCQ "mặt trận"). Ảnh phải là từ 1 tờ báo mạng của VC, đăng ảnh và đi bài

viết về Đào Bá Kế tháng 12/2007 - sưu lục, làm lại và chú thích ảnh by Admin

Page 128: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 128

Những anh em trẻ tỏ vẻ rất coi thường Ðào Bá Kế (5). Tôi cất tiếng hỏi mấy em ngồi khá gần. - Biết Văn biết Hùng ở Pháp về không? - Những cái đầu gật liên tục, mắt sáng lên. Ðào Bá Kế lớn giọng hỏi tôi, như kiểu lấy oai phong: - Biết Trần Ðức không? Tôi chớp ngay thời cơ khi thấy người quản giáo cũng có vẻ muốn nghe sự trao đổi này. Tôi hỏi thay vì đáp. - Biết Võ sĩ Hùng không? - Tao bắn thằng Hùng chứ ai! Thằng phản bội! Tai tôi choáng ù! Quay hẳn người lại. Ðào Bá Kế cách tôi ba hàng tù, xéo chừng năm thước. Mặt mũi đã quắt queo. Bộ áo tù rộng thùng thình. Cơn giận vừa bốc lên đầu như gặp thùng phuy nước lạnh, tôi nắm tay lại, nghiến răng để không bung ra câu chửi tục. Bên hàng tù «quá đà» có giọng miền Nam cất lên «…ảnh bị xử tử! »

Pham văn thành Paris 17. 6. 14

Chú Thích: 1- Trần thiện Khải và Ngô chí Dũng. 2- Đài Phát Thanh Việt Nam Kháng Chiến 3- Máy phát điện. 4- Nguyễn đức Thắng, cựu Thiếu úy Cảnh Sát Quốc Gia, người gốc Gia Kiệm, từ Hamburg/ Ðức về chiến khu Việt Tân năm 1984 5- Cựu Thiếu úy Dù, bí danh Trần Quang Ðô, trưởng nhóm xâm nhập Ðông Tiến 3, đội trưởng đội «quá đà» Trại 5 Thanh Hóa (trại tù của cộng sản)

Page 129: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 129

Đau đớn làm tôi ngã gục - Tình anh em vực tôi đứng lên...

November 19, 2013 at 8:41pm Douleur ma brisee, la fraternite ma relevee Những chữ viết tắt trong bài: - MTQGTNGPVN/VT = Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam/đảng Việt Tân Bạn thân yêu, Tôi đã trở lại đất nước Hà Lan một lần nữa, sau khi đã chung một chuyến đi bất ngờ nhiều kỷ niệm cùng với bạn, để chứng kiến và gặp gỡ những bềnh bồng thao thức của nhiều những con người đã sống đời sống mất nước hàng 10 năm, 20 năm hoặc hơn 30 năm như chúng ta, đến từ nhiều quốc gia, đa chiều xuất xứ chính trị và thành phần xã hội. Hà Lan là một đất nước hiền hòa, có một nền hành chính tuyệt vời đầy nhân ái. Nơi người cảnh sát không bao giờ bị xa lánh. Hà Lan là nơi những con kinh nhỏ chạy tràn lan trên những cách đồng típ tắp phì nhiêu. Một nền nông nghiệp mà bất cứ người nông dân có chút học hành nào, từ bất cứ đâu đến cũng phải bật thốt lên rằng: Những cánh đồng bất tận hình thành do sức lực của con người bất tận. Để làm ra được những cánh đồng như vậy, chắc chắn dân tộc Hà Lan đã có một sự truyền thừa vĩ đại và bền bỉ về Tính Cộng Đồng Hội Tụ đặc thù. Chỉ có sự truyền thừa vĩ đại ấy mới có thể lấp được sông, ngăn được biển và điều phối thủy lợi, san đều địa hình thành những cách đồng có một không hai trên hoàn vũ. … « Ở bầu thì tròn ở ống thì dài » … tập hợp những boat people thế kỷ 20 mang danh tính Việt đã đươc đón nhận và hành xử một cách kính trọng, khác hẳn với những boat

Page 130: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 130

people Việt Nam được tiếp nhận ở những nơi khác trên thế giới. Đời sống sinh hoạt, nhà cửa định cư lâu dài được chia sẻ một cách trân trọng. Tập quán và cộng đồng gốc được giúp gìn giữ nâng niu. Tiếng mẹ đẻ được tận lực giúp gìn giữ và xiển dương. Văn hóa truyền thống dân tộc gốc được tôn trọng và tạo cơ hội phát huy. Tính cách hào phóng, nhân bản và trọng người anh hùng ấy đã từng ngày, từng ngày thấm nhập vào suy tư và tạo ra một cộng đồng Việt có cung cách hành xử hết sức đặc biệt, khác rất nhiều với những tập hợp boat people khác rải rác khắp quả đất. … Gần 20 năm về trước, tôi đã đến đất nước Hà Lan nhận một nhiệm vụ vận động các nhóm lực người Việt tham gia cuộc chống đánh chế độ cộng sản ở quê nhà. Dắt tay 400 USD làm lộ phí, xuôi từ Kovbenhave ngược về phương Nam để đến với một gia đình người xứ Nghệ. Cuộc hành trình đi từ những đổ vỡ chất chồng sau trận thư hùng của hai con đại bàng đầu đàn thủ lĩnh. Tổ chức MTQGTNGPVN (Việt Tân) đang giãy dụa trong cơn hấp hối niềm tin…

ảnh Giáo Sư Đoàn Viết Hoạt trên trang Global Museum on Communist - ảnh chụp giao diện http://www.

globalmuseumoncommunism. org/ tháng 9/2014 by Admin

20 năm trước ấy, cộng đồng Việt đã phát lộ ra những ánh sáng đặc biệt của tính cộng đoàn ở Hà Lan. Từ các hội Phật tử đến các giáo hội Tin Lành và đến các cộng đoàn Công giáo … đều mang những đặc trưng mà không có quốc gia tiếp nhận boat people

Page 131: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 131

nào trên thế giới có được. Các địa phương, làng quận … đâu có người Việt là nơi ấy có tổ chức cộng đồng, được giám sát, hỗ trợ, cố vấn … của chính quyền và dân chúng bản địa. Có lần tôi đã thốt lên với các anh chị em: Đây là thiên đường để anh em làm cách mạng (đấu tranh chống cộng sản Việt bên kia quả đất). Anh em nghe, cười, rồi quên lãng... 18 năm sau, tôi theo chân bạn bước trở lại vùng đất tôi đã ngã xuống. 18 năm sau, tôi đã ngậm ngùi gói lạị bốn tờ bạc 100 đô la do một người Thầy dúi vào tay trong đêm hội ngộ, bảo tôi dằn túi làm lộ phí trở về Paris. Người Thầy trên bục giảng đại học mà tôi chưa bao giờ có phúc phần đươc bước chân qua cổng những ngôi trường ấy. Người Thầy từ trại tù A20, giáo sư Đoàn Viết Hoạt...

* * *

Tôi đã muốn quên đi tất cả những kỷ niệm của sự ngã xuống ấy. Với tổ chức MTQGTNGPVN/VT lúc bấy giờ. Tôi là người hoàn thành nhiệm vụ xuất sắc, bất chấp những đố kỵ nổi lên như mặt ao tù nước đọng trong thời khắc giao mùa. Cơ sở Halan đã thành lập lại được với cấp số hơn hẳn, tinh thần hơn hẳn…nhưng lại là sự bắt đầu cộng phần cho cuộc trượt dốc không phanh của toàn bộ một tổ chức. Một tổ chức cách mạng lớn rất nhanh từ đồng bào. Phương tiện tập trung rất nhanh. Nhân lực tham dự như thác chảy…đã là cơ hội làm thòi ra những vòi bạch tuộc mang độc tố tham bẩn, chọc thủng manh áo giáp niềm tin tội nghiệp vừa tất tả vá víu lại sau cơn đại hồng thủy 1975 và cuộc vượt thoát lưu vong vĩ đại: Boat People!

Tôi đã muốn quên đi. Để ru mình trong giấc ngủ của yên lặng. Để không phải đến gần những "chiến địa đầy gió tanh mưa máu"! Quên cả những thao thức, những bất công …mà rất nhiều những tù nhân cựu VT đã « làm quà » cho tôi, khi sống chung với họ trọn vẹn những năm tháng tù nghiệt ngã! Tôi đã không còn nhớ nữa, những xao động khi bị phỉ nhổ bơỉ chính những người một thời mình đã từng gọi là anh em, là chiến hữu! Không còn nhớ nữa vì hiểu rõ sự phỉ nhổ ấy được tích tụ bằng những định kiến ngu dốt và xúc cảm mông muội...

* * *

Bạn đến! Mái tóc đã pha sương. 15 năm biền biệt mỗi đứa mỗi con đường tha bôi theo những nắm than hồng bỏng rát. Đôi mắt sáng chiếu lên hình gương ngày xưa cũ... Cuộc hành trình dai dẳng đã lấy mất đi của bạn những mối tình và những người đàn bà trẻ thân yêu. Bạn trơ trọi đứng giữa kinh thành Paris, tia nhìn khắc khổ óng ánh ẩn hiện

Page 132: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 132

trong tiếng đàn u uất! Tôi nghẹn ngào gật đầu để một lần sau chót trong đời, bước chân xuống con đưòng hứa hẹn nhiều gió tanh mưa máu, dù thân thể đã nát nhàu đao kiếm của anh em… Tôi sẽ đứng dậy từ nơi tôi đã ngã xuống! Đó là lý do tôi chọn Hà Lan để bấm chân phóng mình trên đường đua mong góp lực giành cờ dân chủ về cho anh em, cho đất nước oan khiên xa mờ vốn đã đắp vá trong tôi thật nhiều khốn cực.

Douleur ma brisee, la fraternite ma relevee

Bạn quí. Tôi sẽ không chạy tiếp được. Nếu bạn và anh em bỏ rơi tôi. Bạn có biết… Có một buổi chiều đông, đứng bên một người bạn vong niên viết Blog tự do từ Việt Nam ghé ngang nghĩa trang lính Mỹ tại Normandie, tôi đã suýt khóc khi đứng sau lưng bạn mình, nhìn về phía trước nơi bức tường di tích liệt oanh của những người lính Đệ Nhị Thế Chiến, khắc sâu hàng chữ: "Douleur ma brisee, la fraternite ma relevee" - "Đau đớn làm tôi ngã gục - Tình huynh đệ vực tôi đứng lên"

Pham văn thành Paris - November 19, 2013

Page 133: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 133

Việt Tân - Hào Quang và Hệ Lụy 1- Di sản kế thừa Tháng Tư năm 1975 cơn bão đỏ phủ trùm lên trọn vẹn miền Nam. Chủ nghĩa cộng sản ngất ngây ôm một chiến thắng lớn lao ngoài tầm mong đợi, dìu dân tộc đồng lúc vào hai cuộc chiến mới mang tên đói nghèo lạc hậu và xung đột Nga Hoa. Trong bối cảnh hoang mang hỗn độn ấy, từng con thuyền từ miền Nam âm thầm chẻ sóng vượt đại dương, đành đoạn bỏ lại phía sau là quê hương mình đang run rẩy trong cuộc thanh toán hận thù Nam Bắc khoác danh ý thức hệ viễn vông ngu dốt. Những con thuyền ra khơi còn sống sót sau những cuộc hải trình gian khổ đã lập tức dựng lại ngọn cờ vàng hô hào cuôc đấu tranh giải phóng nhằm giải thoát quê hương khỏi quĩ đạo cộng sản Nga Hoa. Những tổ chức chính trị liên tiếp ra đời. Lớp này ngã quỵ lớp khác tiến lên mang ước vọng về phương đông giành tự do cho xứ sở.

Page 134: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 134

Võ đại Tôn1 sa lưới địch, Trần văn Bá tuyển quân trám ngay biên thùy. Hồ Thái Bạch, Trần văn Bá, Lê quốc Quân ra sân bắn2, Hoàng cơ Minh3 tiếp nối dẫn quân băng rừng về đất mẹ. Cơ Minh tuẫn tiết, đường đông tiến gãy gánh giữa đàng, Nguyễn văn Chức4 lập tức lập cứ địa tiếp lực nhắm quê hương dâng hiến máu! Ròng rã gần hai mươi năm, biên thùy chưa một ngày ngưng những nỗ lực tìm về quê hương dựng ngọn cờ vàng giải phóng. Thắng hay Bại! Luận anh hùng biết đâu vòng luân xa đạo lý! Mười lăm năm nghiệt ngã, dẫu có tan tác đoạn trường, những con người bỏ xứ hải ngoại để tiến về phương đông vẫn sẽ có một chỗ đứng nhất định trong lịch sử. Họ đã vì quê hương mà hiến dâng tuổi thanh xuân, suốt 1978 đến 1995, một giai đoạn khốc liệt trải dài theo vùng ba biên giới Việt Miên Lào. Hôm nay, còn có người này người nọ chỉ trỏ chê cười nhạo báng. Nhưng với sự công bằng của lịch sử, những con người đã làm cuộc Đông Tiến ấy sẽ lưu danh hậu thế. Sẽ được khói nhang thờ tự như những chiến binh anh dũng của dân tộc. Ngày hôm nay, bao nhiêu người trong chúng ta nhớ đến họ? Họ là những người đã chết, hơn 20 năm không một lần được nhắc nhở. Họ là những tù nhân, năm năm, mười năm... biền biệt giấc ngủ cô đơn của kẻ trọng phạm! Ai đã năng nổ đi tuyển mộ họ? Ai đã đốc thúc họ lên đường, bỏ lại tuổi xanh, bỏ lại vợ con họ trên những xứ giá lạnh bắc Mỹ hay Âu châu? Trách nhiệm nào đã có nơi một tổ chức đã thúc đẩy họ lên đường làm cuộc tận hiến? Và ai đã nhân danh tổ chức để tử hình họ? Cơ sở địa phương vận động họ bỏ gia đình mà đi về phương đông nghĩ gì khi họ bị xử tử hình với những lý do thật con người: « thả người bị giam nhốt »! Hôm nay tôi viết những hàng chữ này, là lúc tại Paris Việt Tân đang long trọng kỷ niệm 10 năm ngày chính thức ra mắt. Paris là nơi đã vận động võ sư Võ sĩ Hùng (Võ Thanh Trúc) rời bỏ nước Pháp để mở đường về phương đông năm 1985. Năm năm sau, Việt Tân đã xử tử hình Võ Thanh Trúc tại Ubon Thái Lan vì lý do Võ sĩ Hùng đã im lặng, nhắm mắt cho gần chục Phục quốc quân trốn khỏi khu chiến Ubon để xin tỵ nạn chính trị tại trại Panat Nikhon Thái Lan! Rừng núi Ubon, nơi mà chỉ một thời gian ngắn sau bản án tử hình của Võ sĩ Hùng, những phục quốc quân còn lại tại đây đều bị lùa vào cuộc xâm nhâp Ðông Tiến 3. Tất cả đều bị cộng sản Việt Nam bắt, như một sự sắp xếp tinh vi từ trước và đặc biệt, hầu hết các bản án đều trên 10 năm tù, bị dấu biệt nơi hai trại tù trung ương phiá bắc là Thanh Liệt và Trung Ương 5 Thanh Hóa, trong khi so sánh tội trạng với Ðông Tiến 2, các tù nhân này nhẹ tội hơn rất nhiều vì đã không có sự kháng cự mãnh liệt khi bị bắt.

Page 135: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 135

Tội nhẹ hơn nhưng án nặng hơn và bị dấu nhẹm ngoài miền bắc trong khi toàn bộ 9/10 là người miền tây Nam phần? Ðông Tiến 3 vì vậy, được coi là một sự bất thường. Một hành vi bịt miệng để giữ bí mật về việc tan rã của chiến khu Việt Tân Ubon! Trở lại chuyện Võ sĩ Hùng và các kháng chiến quân muốn bỏ trốn. Tại sao các phục quốc quân ấy phải bỏ trốn và nhân danh lý lẽ gì để tử hình một phục quốc quân anh dũng nhân từ như Võ sĩ Hùng? Cơ sở tại Pháp tại sao dấu nhẹm sự kiện này và hoàn toàn không một lần làm lễ cho Hùng? Vì sao? Vì Hùng phản bội ư? Vâỵ ai là người phản bội Hùng? Tổ chức có được quyền miễn trừ sự luận tôị khi chính mình đã phản bội lại lý tưởng và sự hy sinh, tận hiến của đảng viên tư nguyện hay không? Cơ sở Việt Tân ở Pháp có xứng đáng đứng trong hàng ngũ Người Việt Quốc Gia tại Pháp nữa hay không? Cộng đồng Người Việt Quôc Gia tại Pháp có trách nhiệm gì không đối với hương linh của một người anh hùng, đối với con cái của một người anh hùng? Chúng ta có vô tâm hay không? Có hèn nhát hay không, khi để sự oan khuất chìm lấp lên một người anh hùng suốt 14 năm qua? Chúng ta có trách nhiệm đòi hỏi một sự công bằng hay không, cho hương linh Võ sĩ Hùng / Võ Thanh Trúc? Tổ chức Việt Tân năm 2004 chính thức ra mắt hoạt động công khai tại hải ngoại và từ đó cô gắng tách bạch khỏi sự liên hệ với tên tổ chức cũ là Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam, cố gắng chứng minh sự khác nhau giữa hai tổ chức. Việc lượn lờ này không hợp đạo lý vì nguyên uỷ Việt Tân đã được chính ông Hoàng cơ Minh cho ra đời tại Ubon từ 1983. Tất cả các kháng chiến quân xâm nhập VN đều đã qua nghi thức tuyên thệ đảng, từ các toán xâm nhập bán vũ trang năm 1985 đến Đông Tiến 1/1986, Đông Tiến 2/1987 và Đông Tiến 3 /1989. Vì sự liên hệ truyền thống ấy, Việt Tân hôm nay phải có bổn phận trả lời về những hành động tử hình các kháng chiến quân, ít nhất là ba bản án đặc biệt ở tầm lãnh đạo: 1 _ Thủ lĩnh Trần Tự Nhiên. 2_ Bác sĩ Nguyễn Hữu Nhiều. 3_ Võ sư Võ sĩ Hùng / Võ Thanh Trúc. Theo những thông tin chúng tôi đã kiểm chứng, ông Nguyễn Hữu Nhiều do Ðinh văn Bé bắn, đặc biệt ông Trần Tự Nhiên cũng do Bé hạ sát theo lệnh của Trần Thiện Khải, thừa lệnh ông Hoàng cơ Minh.

Page 136: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 136

Lý do chúng tôi kiểm chứng liên quan đến việc tử hình ông Trần Tự Nhiên là DO ÔNG TRẦN TỰ NHIÊN XIN ÐI RA KHỎI KHU CHIẾN ÐỂ MỞ RỘNG SỰ VẬN ÐỘNG. Ông Trần Tự Nhiên là nhân lực lãnh đạo của một lực lượng nội địa có tên Mặt Trận Dân Tộc Tự Quyết! Chúng tôi sẵn sàng thực hiện các cuộc bạch hóa và đối chất với đại diện chính thức của tổ chức Việt Tân, ở bất cứ nơi đâu, để làm sáng tỏ về những cái chết bi thảm của những người anh hùng này. Sự liên hệ của Việt Tân hôm nay với Việt Tân thời kỳ đầu tiên cũng bị ràng buộc chặt qua nguồn vốn kinh tài mà ngày hôm nay, nội chỉ riêng hệ thống phở Hoà đã trên 50 tiệm ở các quốc gia Mỹ, Úc, Canada, Nam Hàn. Chưa kể hệ thống hàng quán Cadao và các công xưởng may mặc tại Tiệp xâm nhập vào Việt Nam thời kỳ 1991/1993 (mà an ninh cộng sản đều nắm rõ!). Tất cả những công trình kinh doanh ấy đều sinh ra từ nguồn vốn ban đầu đến từ những đồng tiền đóng góp của tập thể những người vượt biển đầu tiên. Người vượt biển đã chắt chiu đóng góp với mục tiêu thực hiện cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc. Chỉ trong vòng hai năm, con số đã lên vài chục triệu USD. Nếu cứ với tinh thần và xu hướng ấy, nguồn đóng góp sẽ là vô tận khi tổ chức thực lòng làm công việc quang phục đất nước! Vô vàn tiếc xót là các ông đã dùng đồng tiền ấy để làm hàng quán kinh doanh, để rồi nổi trôi vào những tính toán thấp hèn của kẻ tiểu tâm mà sanh ra sào sáo giành giật thoá mạ lẫn nhau, tận tình dẫm đạp lên mảng niềm tin của người vượt biển vừa qua cơn bão táp! Hành vi ấy tàn nhẫn bất nhân vô cùng, vì đã giết chết đi nguồn sức mạnh đoàn kết của cộng đồng dân tộc nơi hải ngoại, kéo dài thê lương cuộc chiến đấu đơn độc của những tổ chức yêu nước trong nội địa. Tội lỗi ấy, trời sẽ không dung, đất cũng sẽ không tha được! 2- Hệ Lụy Từ căn bản một tổ chức chính trị mang hình thái sinh hoạt của một phong trào, Việt Tân hôm nay đã trưởng thành sau đầy những kinh nghiệm đấu đá lẫn nhau. Tích lũy những kinh nghiệm đấu đá nội bộ, Việt Tân đem những vốn học ấy để thao túng các cộng đồng của các địa phương. Tình trạng « hai cộng đồng » đã trở thành phổ biến tại hầu hết các quốc gia có người Việt định cư. Mua báo chí, khống chế truyền thông, lập các tổ “Net vận”, lèo lái thông tin non trẻ của môi trường Net trong và ngoài nước. Vận dụng quan hệ gia đình để

Page 137: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 137

dùng số đảng viên « đảng tôn đảng tử » cố đè bẹp ảnh hưởng của các tổ chức chính trị bạn. Khai thác yếu tố tài chánh dồi dào, lũng đoạn các sinh hoạt dân chủ nội điạ vơi mục tiêu chính là đánh bóng cho uy tín tổ chức mình, bất cần đến hệ lụy rối ren nội bộ hàng ngũ dân chủ còn non yếu, thậm chí những người trẻ trung nhiệt huyết phải bị cầm tù! Ðội ngũ đảng viên nhận lương tháng lên đến hàng trăm người suốt ngày cặm cụi trên các diễn đàn ảo để thực hiện vai trò maketing cho Việt Tân. Một đảng phái chính trị được thổi lên hàng « nguy hiểm số một đối với chế độ » thực chất đã chỉ là một tập hợp những nhân viên giỏi maketing tự đánh bóng cho tổ chức của mình mà thôi! Sự thực bẽ bàng ấy sẽ đóng góp được gì cho bức tranh vân cẩu dân chủ ở VN hôm nay và ngày mai? Viết đến đây bỗng nhớ lại giai đoạn các ông bà Việt Tân Trần xuân Ninh và Hoàng cơ Ðịnh bắn súng cối vào nhau năm 2006. Ông Ninh nhận rằng phe mình là truyền thống, chỉ danh ông Ðịnh là chệch hướng, là phản bội lại với truyền thống Việt Tân ban đầu. Vậy thế nào là chệch hướng? Gia đình ông Ðịnh bảo vệ chủ trương « chuyển đổi hòa bình », ban huấn lệnh cho mọi đảng viên « tuyệt đối tiến hành đấu tranh bất bạo động ». Rằng mới nghe thì thật là hay! Rất ư là tri thức. Nhưng nghiệm lại, cố nhìn xem thằng đầu đất cộng sản nó có so sánh được với lớp văn hóa thằng Ăng Lê thời cụ Găng Đi hay không! Vỡ lẽ ra ngay chuyện ông Ninh rủa ông Ðịnh là đồ phản đảng. Huấn lệnh ấy khác gì bảo đảng viên trói tay mặc cho thằng cộng sản đái bừa vào mặt dân lành. Nhìn đám cộng sản tại VN khi muốn bắt bất cứ ai, đều dí cái biên bản liên quan đến Việt Tân vào mặt mà cười khả ố! Lạ nhỉ! Lòng thành đến thế mà chúng vẫn chẳng tin, lại còn đem mình ra làm thằng bù nhìn để lấy cớ bắt dân, đánh dân đến phọt cả máu mồm, gãy cả chân tay, bắt treo bắt tù tá lả bùng binh!.. Vậy thì « chuyển đổi hòa bình » cái gì? Năm sáu trăm đảng viên ma- két- ting liệu có đủ sức « chuyển đổi hòa bình » với ba triệu đảng viên cộng sản đầu đất đằng đằng sát khí hay không? Ảo tưởng đến độ các ông bà ủy viên trung ương xà nẹo dắt tay nhau từ hải ngoại « xâm nhập » về Sài Gòn để... rải vài ngàn tờ truyền đơn! Thật không thể hiểu nổi các ông các bà nghĩ điều gì! Chúng bắt các ông bà trung ương Việt Tân như bắt gà bỏ lồng. Lắc cho mấy phát các ông các bà xin tha rối rít! Hành trạng này là là hành trạng « bắt thật lòng » hay là một pha diễn kịch để hai anh em tung hứng credit?

Page 138: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 138

Ðúng là trò hề! Nguyên tắc bất thành văn của bất kỳ tên tù chính trị nào, đã khoanh tay xin tha tội trước đối phương (lại còn xin tha trước ống kính truyền hình!) thì tên ấy chỉ còn quyền đứng sân sau. Ðừng chãnh choẹ đứng ra phía trước chỉ trỏ làm thầy trong trường đấu tranh chính trị. Bởi với hành xử ấy, khi thất thế sa cơ, sẽ sẵn sàng bán cả giang san để cầu sự sống. Ba bốn tên trung ương Việt Tân mà như vây, thì cả cái đảng ấy chắc chắn cũng y chang, cũng chỉ là ảo tưởng rơm coi cuộc đấu tranh như phường chèo sân khấu. Thắng thì vinh quang lợi lộc vô vàn. Thua cũng chẳng mất mát gì. Ai chết vì lời hô thúc trận cứ việc chết, ai lầm lũi chui vào nhà tù vì chỉ thị của lãnh đạo cũng mặc! Hãy dừng lại những chiêu trò sân khấu. Hãy nhìn lại tình hình đất nước để chùng tâm sám hối. Hàng trăm người đã chết chốn biên thùy, gia đình họ cần được chính thức biết tin! Hàng chục bản án tử hình, phải trả lại danh dự cho họ mà rắp tâm hối cải. Việt Tân hôm nay không thể chối bỏ được trách nhiệm, vì các người là thừa kế chân truyền. Kinh tài các người say sưa hưởng thì hệ lụy đau thương mà Việt Tân tiền nhiệm đã gây ra, qúi vị phải có can đảm nhận lãnh để sám hối với cộng đồng thuyền nhân tự do. Sám hối với những tổ chức nội địa đã âm thầm chiến đấu chờ mong mỏi mòn sự tiếp tay từ đoàn người hải ngoại. Sám hối với cả dân tộc này. Việt Tân! Nếu không sám hối, các người sẽ phải bị nhận dạng là một bọn ăn cướp. Ăn cướp tiền bạc của dân lành vượt biên hải ngoại! Ăn cướp lòng tin và tàn phá cộng đồng Việt Nam Tự do, tiếp tay kéo dài sự đọa đày của chế độ cộng sản trên toàn cõi quê hương. Hỡi những đảng viên Việt Tân trong sáng đang mang lòng yêu nước! Hãy can đảm và tỉnh thức để bước đi được bằng chính kiến thức của mình, với sự dẫn dắt của lương tâm, với anh em và với đồng bào. Ðại cuộc luôn cần sự tỉnh táo của các anh chị em.

14/9/2014 Phạm văn Thành 8 quai de la Marne

77450 Conde Saint Libiaire / France

Page 139: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 139

Chú thích:

Năm 1977, cựu Đại Tá Võ Đại Tôn đã đứng ra lập Lực Lượng Dân Quân Yểm Trợ Phục Quốc Việt Nam tại Úc Châu và năm 1978, lập Chí Nguyện Đoàn Hải Ngoại Phục Quốc tại Hoa Kỳ và Âu Châu. Tháng 2/1981, ông tới Thái Lan để về Việt Nam qua ngả Nam Lào. 9/1981, họ đã đụng độ với địch, chiến hữu của ông là Vũ Đình Khoa bị tử thương tại dòng Thác Champy (Hạ Lào), ông Võ Đại Tôn và Nguyễn Văn Lộc đã bị bắt bởi Lào Cộng vào tháng 11/1981.

1- Đại Tá Võ Đại Tôn

Nhà nước cộng sản Việt Nam đã đưa ông ra trong cuộc họp báo quốc tế ở Hà Nội ngày 13/7/1982 trước khoảng 200 ký giả ở trong và ngoài nước, nhưng ông đã phản bác những cáo buộc rằng ông đã hành động với sự tiếp tay của Hoa Kỳ và Trung Quốc. Nhờ sự vận động của người Việt và nhất là chính phủ Úc, ông đã được thả về lại Úc ngày 11/12/1991 2-Các Anh-Hùng Trần Văn Bá, Lê Quốc Quân, Hồ Thái Bạch Admin: Các thông tin dùng trong chú thích mục 2 này được phổ biến trên các phương tiện truyền thông từ thời ấy cho đến nay, tạm dùng lại ở đây cho phần thông tin tổng quát về các anh Anh-Hùng Trần Văn Bá, Lê Quốc Quân, Hồ Thái Bạch và tổ chức Mặt Trận Thống Nhất Các Lực Lượng Yêu Nước Giải Phóng Việt Nam.

Page 140: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 140

Cả ba đều là thành viên của Mặt Trận Thống Nhất Các Lực Lượng Yêu Nước Giải Phóng Việt Nam. - Trần Văn Bá sinh năm 1945 là cựu chủ tịch Tổng Hội Sinh Viên Việt Nam tại Paris. Chỉ huy trưởng toán quân xâm nhập VN và chỉ huy trưởng mật cứ huấn luyện Tự Thắng. Anh Bá bị Việt cộng bắt tháng 9/1984. - Lê Quốc Quân sinh năm 1941 là cựu sĩ quan Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa. Chiến hữu Quân đã quy tụ một số cựu quân nhân miền Nam quốc gia (trốn tù cải tạo của Việt cộng sau 30/4/1975) và một số cựu quân nhân Việt Nam Cộng Hòa vừa mãn hạn tù cải tạo của Việt cộng sau 30/4/1975) cùng thành lập tổ chức Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Các Lực Lượng Yêu Nước Giải Phóng Việt Nam. Chương trình hành động: 1/ Lập các tổ cảm tử nhỏ, phân tán ở các đô thị, trang bị gọn, cùng các tổ chức trong lực lượng mới tuyển mộ để phá hoại, ám sát, rải truyền đơn, khai thác sức phản kháng căm thù cộng sản của quần chúng miền Nam tự do không chấp nhận cộng sản độc tài... 2/ Tăng cường hoạt động vũ trang ở các vùng rừng núi và nông thôn, lôi kéo dân chúng nổi mạnh thành một phong trào vùng dậy cướp chính quyền từng khu vực ở miền Nam Việt Nam, tiến tới lật đổ chế độ cộng sản Hà Nội trên toàn cõi Việt Nam. - Hồ Thái Bạch bí danh Anh Cả sinh năm 1926 tại Long An trú quán Tây Ninh, được thay cụ thân sinh là Bảo Ðạo Cao Ðài Hồ Tấn Khoa, giữ chức Ðồng Chủ Tịch đặc trách Cao Ðài quốc nội. Bị bắt tháng 9/84 trên đường đi gặp C/h Mai văn Hạnh từ nước ngoài về. 8 giờ sáng ngày thứ ba 8/1/1985 VC đã đem ba c/h Trần Văn Bá, Lê Quốc Quân, Hồ Thái Bạch ra pháp trường xữ bắn. Ba c/h không chịu bịt mắt và đã hô lớn trước khi chết : Ðả Ðảo Cộng Sản -Việt Nam Muôn Năm. Riêng c/h Mai văn Hạnh nhờ sự can thiệp tích cực của chánh phủ Pháp nên được VC trả tự do và trục xuất sang Pháp. Diễn Tiến Ngày 14 tháng 12 năm 1984, 21 kháng chiến quân thuộc Mặt Trận Thống Nhất các Lực Lượng Yêu Nước Giải Phóng Việt Nam đã bị "Tòa Án Nhân Dân Tối Cao" của chế độ cộng sản Hà Nội đem ra xử. Phiên tòa xảy ra tại Nhà Hát lớn Sàigòn tức tòa nhà Hạ Viện cũ của thời Việt Nam Cộng Hòa, một phần của cơ sở còn được biến thành khu vực triển lãm các "chiến lợi phẩm" tịch thu được từ các kháng chiến quân. Nhà cầm quyền cộng sản còn cho phóng thanh diễn tiến vụ án tại công trường Lam Sơn và hàng ngàn người đã chen chúc nhau ngồi theo dõi.

Page 141: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 141

Ảnh thật anh Trần Văn Bá chụp ở chiến khu

Mô hình Tưởng Niệm và Vinh Danh Người Anh Hùng Trần Văn Bá bằng đất sét cao 44cm do Điêu Khắc Gia Phạm Thế

Trung thực hiện

Trong bản Cáo trạng đọc trước toà, “công tố viên” VC Trần Tế cho biết ngay từ đầu tháng 1/81, cơ quan an ninh cộng sản đã phát hiện một "tổ chức gián điệp" xâm nhập vào Việt Nam. Theo bản buộc tội, ông Lê Quốc Túy là chủ tịch của tổ chức, ông Mai Văn Hạnh là chủ tịch quốc ngoại, các ông Huỳnh Vĩnh Sanh và Hồ Tấn Khoa làm đồng chủ tịch quốc nội. Ông Trần Văn Bá được cử là tham mưu và ông Lê Quốc Quân phụ trách lực lượng vũ trang trong nước.

Page 142: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 142

Mặt khác, Trung quốc thì bị tố là đã tài trợ mạnh mẽ các hoạt động của "tổ chức gián điệp" và các lực lượng tình báo của Thái Lan và Hoa Kỳ cũng bị cho là đã hợp tác chặt chẽ vào "âm mưu phá hoại". Tết 1983, lực lượng an ninh cộng sản đã bắt được Hồ Tấn Khoa, Võ Văn Nhơn, Nguyễn Ngọc Hòa thuộc tổ chức "Hòa Giải Quốc Tế" gần với Cao Đài giáo. Những người bị bắt bị nghi là thông đồng với các ông Túy, Hạnh để "cướp chính quyền" ở một số tỉnh miền tây. Con trai ông Khoa là Hồ Thái Bạch sau đó thay thế Cha trong chức vụ đồng chủ tịch. Công tố viên cộng sản cho biết có 10 toán gián điệp đã được tung vào trong nước tính từ đầu năm 1981 đến tháng 9 năm 1984. Toán thứ nhất về bằng đường bộ từ tỉnh Trat ở Thái Lan qua Cam Bốt, khi đến Châu Đốc thì bị bắt. Toán này có nhiệm vụ liên lạc với lực lượng của Hòa Hảo để chiếm đóng vùng Bảy Núi. Toán thứ 10 về bằng đường biển hồi đầu tháng 9/84 gồm 21 người trong đó có Mai Văn Hạnh, Trần Văn Bá. Toán này bị bắt ngay khi mới đổ bộ vào bờ biển. Tổng cộng, có tất cả 119 người đã bị bắt giam hoặc giết chết.

Quang cảnh tòa án VC

Ông Lê Quốc Túy đáng lẽ cũng đi cùng toán thứ 10 nhưng vì phải vào nhà thương ở Pháp để mổ gấp nên đã thoát nạn. Ngày 27 tháng 12, 1984, ông tổ chức họp báo tại Paris với tư cách là ủy viên đối ngoại của Mặt Trận Thống Nhất các Lực Lượng Yêu Nước Giải Phóng Việt Nam. Theo nguyệt san Nhân Bản số tháng 1/01/85 phát hành tại Paris, ông Túy xác nhận một số chiến sĩ của Mặt Trận đã bị bắt từ 1980. Một trận đánh lớn đã xảy ra tại Hà Tiên gây thiệt hại cho khoảng 120 cán binh Việt cộng. Không ai giúp Mặt Trận cho đến nay, việc Việt cộng cho rằng có Trung cộng, Thái Lan hay Hoa Kỳ giúp là để hạ thấp giá trị thực cuộc cách mạng. Súng đạn do chính cán bộ cộng sản cung cấp hoặc bán lại. Trong số 21 người bị xử có 2 cựu cán bộ cộng sản. Mặt Trận không có căn cứ ở ngoại quốc, hoạt động ở Nam và Trung phần và tổ chức đối kháng tiêu cực, không tổ chức đánh lớn. Điểm duy nhất đúng trong bản Cáo trạng của cộng sản là Mặt Trận dự định tổ chức một vụ lớn và mạnh trong năm 1985. Vũ khí dùng để bảo vệ dân chúng, chất nổ nhằm tổ chức phá hoại tại Sàigòn

Page 143: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 143

luật sư quốc doanh cộng sản Triệu quốc Mạnh, ảnh chụp 2005. Triệu quốc Mạnh từng là Việt cộng nằm vùng tại Saigon

thời quốc gia - ảnh & chú thích by Admin

Ngay từ phiên xử đầu tiên, nhà cầm quyền cộng sản đã cho thấy các bản án đã được sắp xếp sẵn. Sự hiện diện của các luật sư quốc doanh (Triệu quốc Mạnh) bên cạnh các bị cáo chỉ là một sắc thái cố hữu của các phiên tòa trong các chế độ cộng sản trên khắp thế giới. Làm sao có thể tin tưởng các luật sư do chế độ chỉ định khi ngay từ đầu những người này đã chấp nhận lời cáo buộc các thân chủ của họ "phản bội lại tổ quốc", "chống phá cách mạng" và cuộc biện hộ của họ chỉ xoay quanh việc xin nhà nước khoan hồng!

Ông Huỳnh Vĩnh Sanh bị bịt miệng

Trong các phiên xử, mỗi lần một bị cáo có toan tính đi ra ngoài những lời tự thú đã bị áp đặt trước là lập tức bị dàn áp. Ông Huỳnh Vĩnh Sanh vừa hô "Việt Nam Cộng Hòa muôn năm" liền bị một cán bộ cộng sản đưa tay bịt miệng, một cán bộ khác chạy tới còng tay lại! Ông Hồ Thái Bạch bị công an dùng dùi cui đánh đập vì ông lên tiếng phản đối các bản án của tòa án cộng sản. Sau 4 ngày diễn ra vụ án bịp bợm, các bản án đã được tuyên đọc trong suốt 2 giờ đồng hồ: Tử hình: Mai Văn Hạnh, Trần Văn Bá, Lê Quốc Quân, Huỳnh Vĩnh Sanh, Hồ Thái Bạch. Chung thân: Trần Nguyên Hùng, Tô Văn Hườn, Hoàng Đình My. Từ 8 đến 20 năm tù: số 13 kháng chiến quân còn lại. Ghi chú: các hình trong trang này được lấy từ bán nguyệt san Hoa Thịnh Đốn Việt Báo số 1 đến 15 tháng 1 năm 1985

Page 144: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 144

Ghi chú của Phạm văn Thành Vụ xâm nhập Việt Nam của Mặt Trận Thống Nhất Các Lực Lượng Yêu Nước Giải Phóng Việt Nam có sự tham gia phối hợp của nhóm Hoàng văn Hoan (1) Hoàng đình Mỹ (chứ không phải My) là Biệt Kích nhảy Bắc của Việt Nam Cộng Hòa. Ở tù cộng sản sau 30/4/1975. Vượt ngục 1982 và sang Thái 1983, lộn trở về, làm cố vấn quân sự cho Trần Văn Bá. Hoàng đình Mỹ, Trương văn Sương xâm nhập về Việt Nam bằng đường biển! - Ngày xử bắn là ngày 6. 1. 1985 nhưng tin Hanoi tung ra là ngày 8. 1. 1985 (sau ngày bắn 2 ngày). Toàn bộ báo chí và các tổ chức đều y vậy mà tin, loan y hệt như vậy. Chính Hoàng đình Mỹ đã xác nhận trực tiếp với tôi ba bốn lần: "Bá bị xử tử sáng ngày 6. 1. 1985. Khi dắt đi bắn có đi ngang qua buồng giam Hoàng đình Mỹ. Khi xử bắn xong, đội hành quyết của VC về trại giam thuật lại nhiều điều cảm phục về Trần Văn Bá: anh Bá (và Hồ Thái Bạch) giữ vững sĩ khí tới phút sau cùng, không chịu bịt mắt, và phải chịu bắn 2 lần "ân huệ" mới chết, đại lược, những tay súng đao phủ VC nói "Trần Văn Bá chết thành Thần". (1): Hoàng văn Hoan: viên chức cao cấp cộng sản Bắc Việt từ thời Hồ chí Minh, bị gạt ra khỏi quyền lực bởi nhóm Duẩn - Thọ và đào thoát khỏi Hanoi sang Bắc Kinh năm 1979. Tại Bắc Kinh, Hoàng văn Hoan tố cáo chế độ Hanoi đã đối xử với người Việt gốc Hoa còn "tệ hơn cả cách Hitler đối xử với người Do Thái". Sau khi bỏ trốn, ông bị Hanoi kết án tử hình vắng mặt và trở thành biểu tượng của sự phản bội, truyền thông của Hanoi so sánh Hoan với Lê Chiêu Thống. Đó là thời điểm quan hệ Việt cộng - Trung cộng đổ vỡ và chiến tranh biên giới Việt-Trung vừa xảy ra hồi đầu năm (1979). Năm 1988, Hoàng văn Hoan xuất bản hồi ký Giọt nước trong biển cả Hoàng Văn Hoan chết tại Bắc Kinh năm 1991, được Trung cộng tổ chức lễ tang cấp nhà nước.

==== 3-Xin xem http://pham-v-thanh. blogspot. ch/2014/01/nien-bieu-mat-tran-quoc-gia-thong-nhat. html 4- Lực Lượng Biên Thùy Đông Dương

Tướng Nguyễn Văn Chức (sinh 1931) - ảnh chụp 2014

-Cựu Tướng công binh Việt Nam Cộng Hòa Nguyễn Văn Chức cùng với Việt Nam Quốc Dân Đảng hải ngoại lập "Lực Lượng Biên Thùy Đông Dương" ở Thái Lan từ 1985 và chấm dứt 1991

Page 145: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 145

Đôi dòng cần viết về nick Mylinh@aol. com

Mỹ Linh aol. com! Cô là Ai? 26/9/2014

Những chữ viết tắt trong bài: - MTQGTNGPVN = Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam

Tháng 11 năm 1998 tôi bị cộng sản trục xuất khỏi Việt Nam. Tháng 5/1999 tôi chính thức công bố sự thất bại của các cuộc xâm nhập vào Việt Nam qua ngã Nam Lào mang tên « Đông Tiến » từ 1986 - 1989 của tổ chức Việt Tân. Những chi tiết thất bại và đăc biệt là hành vi tự sát của ba người, gồm ông Hoàng Cơ Minh, một người mang bí danh Huy về từ Mỹ và một người tên Đẩu về từ Nhật… dưới một con suối gần đường 9 Nam Lào, được một số nhân chứng còn sống sót gọi là gần làng Buôn Buột / Nam Lào.

Sự công bố này sở dĩ có sự chậm trễ so với ngày tôi về Pháp 5/11/1998 là vì tôi đã thông báo trực tiếp đến lãnh đạo Việt Tân, ông Nguyễn Kim Hườn và ông Hoàng cơ Định, xác định dành quyền thượng ngôn cho lãnh đạo tổ chức này, về việc công bố chính thức biến cố thảm tử của ông Hoàng cơ Minh và sự thất bại của đoàn quân xâm nhập Việt Nam với nhiều nhân sự đã hy sinh cùng hơn trăm người bị Việt cộng bắt cầm tù từ 6 năm đến 18 năm. Tất cả đoàn người tù này đều xác nhận sự cô đơn khốn cùng, không có bất kỳ sự thăm hỏi nào của tổ chức dành cho họ hay đối với thân nhân, gia đình họ như Việt Tân đã tuyên hứa trước khi họ lên đường xâm nhập về nước.

Thời gian dành cho quyền thượng ngôn này là từ 6 tháng đến 8 tháng. Quá hạn thời gian đó, tổ chức Việt Tân đã ngoan cố tiếp tục hành vi dấu nhẹm cuộc thất bại của « Đông Tiến 3 » tháng 8 năm 1987, vốn đã kéo dài 12 năm, vì thế tôi đã thực hiện

Page 146: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 146

quyền công bố đứng trên tư cách của một người cựu tù chính trị đã được sống và kiểm chứng tường tận trong tù cộng sản với gần 20 nhân chứng sống sót. Với tôi, đây là một bổn phận của mình đối với anh em bạn tù, đồng thời cũng là bổn phận đối với công luận và với lịch sử. Ngay sau khi tôi công bố lần thứ nhất là gián tiếp ngoài ý muốn, bởi ông Hoàng duy Hùng, một người cộng tác chung với tổ chức Tiên Long mà tôi là một thành viên sáng lập, đã tự ý tung lên mạng truyền thông mở lá thư riêng của tôi gởi ông Nguyễn Kim Hườn, trong đó xác định lại chi tiết các nội dung mà lá thư bí mật tháng 11 năm 1993 tôi đã gởi cho ông Nguyễn Kim, Tổng vụ Trưởng Tổng Vụ Hải Ngoại Việt Tân, từ nhà tù công sản A20 Xuân Phước Phú Yên. Sự tự ý công bố của ông Hoàng duy Hùng tuy nằm ngoài trù liệu của bản thân tôi, nhưng xét thấy cũng đã rơi vào khoảng thời gian sau 6 tháng của quyết định im lặng nhường quyền thượng ngôn cho Việt tân, do đó tôi đã chính thức xác nhận trách nhiệm của công bố này khi ông Hoàng Duy Hùng bị giới truyền thông bao vây ở Nam California tháng 5 năm 1999.

Diễn Đàn Công Luận 7/1999 San Jose với (từ trái qua: Hoàng duy Hùng, Trần Nam (điều hợp diễn đàn) Ngô

Tỷ (nguyên hạ sĩ quan Thiết Giáp VNCH, Sóc Trăng, Cứ trưỏng Cứ 84 UBON/VT 1986/88), Phạm anh Dũng, Phạm văn Thành

Tháng 7. 1999 tôi chính thức xuất hiện tại Diễn Đàn Công Luận tại San Jose(1), được tổ chức Cộng Đồng Người Việt Tự Do Bắc Cali tổ chức cùng với Đài Phát Thanh Quê Hương. Hội trường đầy kín người, trong ngoài được báo là gần 4 ngàn người, không khí hừng hực căm phẫn yêu cầu tôi và cựu tù Phạm anh Dũng rút ngắn hẳn phần trình bày về những cuộc tranh đấu tại nhà tù cộng sản VN để chỉ xoáy vào cuộc đối chất việc ông Hoàng Cơ Minh còn sống hay chết. Việt Tân đã không có người lên tiếng. Diễn đàn vì thế trở thành một diễn đàn mà các nhân sĩ tham dự đứng lên nghiêm khắc tố cáo sự lường gạt của tổ chức Việt Tân suốt 12 năm qua vẫn luôn xác nhận với công luận rằng ông Hoàng cơ Minh vẫn còn sống vẫn lãnh đạo kháng chiến, và hàng năm vẫn gởi thiệp chúc Tết đồng bào hải ngoại. Không khí diễn đàn đã có những lúc trở thành đồng loạt gào thét đòi KHAI TỬ MẶT TRẬN HOÀNG CƠ MINH, tức Việt Tân!

Page 147: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 147

Trên mặt trận Net, Tổ chức Việt Tân dàn nhân lực qui mô để bôi bẩn cá nhân tôi và ông Hoàng duy Hùng. Hai người phụ nữ đặc biệt tả xung hữu đột trên mặt trận Net lúc bấy giờ là bà Bút Vàng Đỗ thị Thuấn, tuổi chừng ngoài 50, chủ ba diễn đàn Hội Nghị và Nghị Luận và Công Luận, cùng với nick ẩn mặt Mylinh@aol. com tự xác nhận mới ngoài 20. Các bài phản biện của bà Đỗ thị Thuấn không có bao nhiêu chiều sâu, tuy nhận được sự hô hoán cổ động ào ạt của các nick ảo trong đoàn quân Net vận của Việt Tân. Nick Mỹ Linh khôn ngoan hơn bà Thuấn rất nhiều với những bài phân tích « chẻ ra từng con chữ » đối với những bài viết phanh phui về cái chết của ông Hoàng cơ Minh. Những bài viết của Mỹ Linh có một tầm ảnh hưởng rất rộng, vì hầu như giờ phút nào cô cũng có mặt trên Net, như một loại robot thông minh siêu đẳng, không cần ăn ngủ, luôn luôn trẻ trung, với những bài viết liên lỉ, nhẹ nhàng và khá sâu sắc. Khi ấy, với cảm thụ của một người cựu tù, tôi Không Tin Mỹ Linh là MỘT NGƯỜI. Lý luận của Mỹ Linh rất vũ bão và đanh thép, chỉ mặt rằng tôi (Phạm văn Thành) là người ngụy tạo tin tức, rằng tôi (Phạm văn Thành) là người lường gạt dư luận về những chứng lý nêu ra về cái chết của ông Hoàng Cơ Minh. Kết luận, tôi (Phạm văn Thành) hoăc là người hồ đồ ăn nói càn rỡ, khát vọng chút tiếng tăm (!), hoăc là người được an ninh phản gián cộng sản dạy dỗ rồi cài cắm ra hải ngoại để phá hoại lực lượng tự do hải ngoại mà Việt Tân (MTQGTNGPVN) là một tổ chức quan trọng hàng đầu! Khai thác câu chuyện phù du « …Phạm văn Thành tuyên bố : chỉ với 100 ngàn, có thể làm được biến cố Thiên an Môn… »(2) do chính tổ chức Việt Tân dàn dựng, Mỹ Linh và Bút Vàng Đỗ thị Thuấn (cô của Đỗ Hoàng Điềm) đã rất thành công trong mục tiêu bôi đen tôi, một người tù 6 năm từ Việt Nam cộng sản vừa bị trục xuất sang Pháp, vốn còn rất bỡ ngỡ về kỹ thuật computer và xử dụng email, với lời tuyên bố ngô nghê ba láp ba sàm này!!! … Trước áp lực ngày càng nghiêm khắc của công luận người Việt hải ngoại, sau khi xét thấy không chống đỡ được luồng dư luận đòi hỏi phải công khai sự thảm tử của chủ tịch Hoàng cơ Minh, tháng 8 Năm 2001 tổ chức VT (MTQGTNGPVN) chính thức công bố cuộc tử nạn của ông Hoàng Cơ Minh vào ngày 28/8/1987 tại Nam Lào, bên cạnh đó là Lễ Truy Điệu cho chừng 10 nhân sự tham gia cuộc xâm nhập(3) Ngay tức khắc, Mylinh@aol. com viết bài phản bác và đanh thép gọi hành vi ấy là hành vi lường gạt nhơ nhuốc!(4) Ta nhận định thế nào về hành trạng bất thường này??? Thứ nhất. Xuyên suốt qua tất cả các bài đã viết của Mylinh@aol. com trên khắp các diễn dàn thời bấy giờ (1997 - 2001) ai là người quan sát cũng nhìn thấy ở Mylinh@aol. com một khả năng bén nhậy về phân tích, có vốn kỹ thuật cao về IT, cùng một quỹ thời gian gần như 24/24 có mặt trên Net với rất nhiều giá trị suy tư. Một cái đầu như

Page 148: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 148

vậy, ắt không thể không biết cân đong đo đếm thực hư về những điều hồ đồ liên quan đến ông Hoàng cơ Minh mà tổ chức Việt Tân cứ tuyên bố còn SỐNG / LÃNH ĐẠO ròng rã suốt 14 năm trường ! Thứ hai. Luôn luôn Mylinh@aol. com xác định mình không phải đảng viên Việt Tân, nhưng có những lý lẽ phản biện của Việt Tân, mà 1 đoàn viên đảng viên thường của Việt Tân cũng không thể nào tích lũy được! Thứ ba. Những người bình tâm quan sát đều nhận thấy việc bưng bít cái chết của ông Hoàng Cơ Minh là cực kỳ nguy hiểm, cực kỳ bất lợi cho cuộc tranh đấu chung của khối người Quốc Gia Tự Do, vì phần lợi nghiêng quá nhiều về bạo quyền cộng sản trong nước. Vì đây là đòn phép có thể đánh tan tành ý chí và niềm tin của cộng đồng người Việt hải ngoại, khi nhận chân ra được một sự lường gạn qui mô dai dẳng và trắng trợn, sẽ không ai còn tin ai nữa. Điều này là điều Việt cộng mơ ước cháy bỏng suốt từ khi có hiện tượng thuyền nhân Việt bỏ xứ ra đi và ngày càng thành công nơi các quốc gia tiên tiến. Thứ tư. Điều này liên quan trực tiếp đến cá nhân tôi và quê hương làng gốc đã sinh ra Mẹ Cha tôi. Suốt thời gian 1997 đến 2001, luôn luôn nick Mylinh@aol. com dùng thư điện tử của server aol. com (AOL: American Online) và ký tên Mỹ Linh dưới tất cả các email cùng với địa chỉ (URL) của một trang web « Làng Kẻ Sặt… ». « Làng Kẻ Sặt »… là một Web Site nhiều hình ảnh về xứ đạo Kẻ Sặt vùng Hố Nai, Biên Hòa. Đây là làng Cha Mẹ tôi đã đi từ Bắc vào Nam. Nhìn vào địa chỉ web site đã được ấn định thành chữ ký ở cuối tất cả các email của nick Mylinh@aol. com, ai cũng sẽ được dẫn ý để hiểu rằng Mỹ Linh ắt phải là người làng Sặt, tức là Người Công Giáo Hố Nai, tức tất nhiên là thành phần Công Giáo Di Cư Chống Cộng. Với tình cảm là người cùng quê hương, phần trăm rất cao có thể là người chung dòng họ nên tôi đã liên lạc trực tiếp với Mỹ Linh qua email riêng trong tinh thần tôn trọng chánh kiến của nhau, nhưng cần nhận diện để tránh cảnh cùng huyết thống tổ phụ mà dùng chữ nghĩa chém nhau xa xả trước công luận. Trong email riêng ngắn ngủi hồi đáp, Mỹ Linh xác nhận mình KHÔNG PHẢI NGƯỜI HỐ NAI, không phải người làng Sặt, làm Website chỉ là làm giúp một người quen nhờ làm! Sau đó, trên các email của Mỹ Linh không còn dán link web site « Làng Kẻ Sặt Hố Nai …» nữa. Phải chăng đã có điều gì đó khuất tất ở đây? Phải chăng đã có chuyện mượn áo nhau để bước vào dạ hội? Mà tại sao phải mượn chiếc áo Hố Nai? Để ấn định tự nhiên xuất xứ Chống Cộng chăng?

Page 149: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 149

Năm 2001 Mỹ Linh viết bài rất nặng nề về Việt Tân(4) khi Việt Tân (Nguyễn Kim) công bố thừa nhận sự thảm tử của ông Hoàng Cơ Minh 14 năm về trước(3). Mọi người nghĩ rằng sẽ có một Mỹ Linh nghiêm khắc với Việt Tân, vì Mỹ Linh đã thấy ra là mình bị lừa. Nhưng Mỹ Linh đã im lặng sau đó. Ba bốn năm sau Mylinh@aol. com xuất hiện trở lại, và tiếp tục bảo vệ tối đa tổ chức Việt Tân. Thái độ rất giống với Mylinh@aol. com giai đoạn 1997- 2001. Tình trạng này kéo dài đến tận hôm nay. Với tôi, xâu chuỗi những sự kiện lại, thật khó mà không đặt một câu hỏi « Mỹ Linh, cô là ai? ».

Phạm văn Thành Paris, 26. 9. 2014

=========

1: Xin xem thêm bài Việt Tân, năng lực tự vấn và "Album Ảnh Diễn Đàn Công LuậnTại San Jose, thủ phủ Việt Tân, ngày 27 tháng 7 năm 1999" 2: xin đọc Đối Chất về VT và Phạm Văn Thành: "100 ngàn USD biển thủ... " 3: xin đọc: Bài Phát Biểu của Ông Nguyễn Kim (Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Hải Ngoại, Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam) ngày 28/7/2001, tại San Jose. 4: xin đọc: Một Vết Nhơ Trong Lịch Sử Đấu Tranh - mylinhng@aol. com- Jul 30, 2001

Page 150: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 150

PHỤ LỤC

Page 151: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 151

NIÊN BIỂU MẶT TRẬN QUỐC GIA THỐNG NHẤT GIẢI PHÓNG VIỆT NAM - VIỆT NAM CANH TÂN CÁCH MẠNG ĐẢNG

by Đỗ Thông Minh

Ấn Triện "Mặt Trận" -chú thích ảnh: Admin

Ngày 30/4/1975, cuộc chiến Quốc - Cộng tàn khốc nhất lịch sử Việt Nam kéo dài 21 năm chấm dứt, khoảng 3 triệu người hy sinh. Và ngay sau đó, làn sóng tỵ nạn cộng sản càng lúc càng dâng cao.

Đợt đầu ngay sau 30/4 có khoảng 140. 000 người ra đi bằng tàu thuyền, nhưng nếu kể cả những đợt kế tiếp bằng thuyền, bè được gọi bằng một từ mới là thuyền nhân (boat people), đường bộ (land people) kéo dài tới năm 1994 tức trong 20 năm, và nếu kể cả những người đi đoàn tụ, HO… thì vào năm 2006 đã có lên tới khoảng hơn 3 triệu người Việt sống rải rác tại 90 quốc gia trên thế giới. Có hàng triệu người bị dồn đến đường cùng phải trở thành thuyền nhân và hàng trăm ngàn người đã bỏ xác ngoài biển cả.

Page 152: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 152

thuyền nhân Việt Nam ở PULAU BIDONG 1978 -chú thích ảnh: Admin

Page 153: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 153

tượng người cha dắt con (boat people-thuyền nhân) được dựng lên ở trại tị nạn PULAU BIDONG-Mã Lai -chú thích ảnh: Admin

Page 154: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 154

cựu viên chức chính quyền miền Nam "trình diện" kẻ chiến thắng sau khi Saigon thất thủ -chú thích ảnh:

Admin

Page 155: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 155

Trại "cải tạo" tức Trại Tù giam giữ không án cựu viên chức, quân nhân VNCH sau 1975 - chú thích ảnh: Admin

Page 156: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 156

Trong khi đó, hàng mấy trăm ngàn sĩ quan và viên chức cao cấp, trung cấp miền Nam bị bắt đi tù không rõ ngày về, gọi là đi “cải tạo”. Thực tế họ đã bị tù từ 3 năm đến khoảng 20 năm. Tính đến năm 2006, trong lịch sử 4885 năm dựng nước và giữ nước của dân tộc, nếu không kể các cuộc chiến thì chưa hề có thảm trạng nào bi thương như vậy!

* * * Sau 30/4/1975, người Việt ở trong và ngoài nước đã có hàng trăm tổ chức và nhiều người đã tính đến chuyện phục quốc. Tổ chức lớn nhất và được đại đa số người Việt ở hải ngoại yểm trợ lúc đó là Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam (Mặt Trận) và sau này là Việt Nam Canh Tân Cách Mạng Đảng (Việt Tân) Nhân có kháng chiến quân Phạm Hoàng Tùng viết cuốn hồi ký kháng chiến quân Hành Trình Người Đi Cứu Nước nói về hoạt động kháng chiến của Mặt Trận - Việt Tân, mà trọng tâm là các hoạt động võ trang trong thời gian 10 năm, từ 1981 đến 1990 của khoảng 240 kháng chiến quân tại biên giới Thái - Lào. Để tiện việc theo dõi các hoạt động của Mặt Trận và Việt Tân từ năm 1981 tới nay, chúng tôi xin được liệt kê một số sự kiện chính như sau. - 10/1975, nhóm ông Lê Quốc Tuý… lập Mặt Trận Thống Nhất Các Lực Lượng Yêu Nước Giải Phóng Việt Nam và ngày 17/2/1976, ra công khai tại Paris. Mặt trận này đượcc sự trợ giúp của Thái Lan và Trung Quốc, quy tụ khoảng 200 kháng chiến quân, đã từng đưa thuyền qua Hải Nam nhận vũ khí của Trung Quốc. Từ tháng 9/1981 đến 9/1984, Mặt Trận tổ chức liên tiếp 5 toán xâm nhập ngả Cà Mâu, Minh Hải nhưng đều lộ (có thể bị nội tuyến) và bị bắt, toán cuối cùng có Trần Văn Bá, Mai Văn Hạnh… mang vũ khí đã đụng độ với quân Việt

Page 157: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 157

Cộng khiến 13 kháng chiến quân tử thương, hầu hết số còn lại bị bắt. Sau đó, ngày 18/12/1984, 21 người đã bị đưa ra xử ở Sài Gòn. Ngày 8/1/1985, các ông Trần Văn Bá, Lê Quốc Quân (em ông Lê Quốc Tuý) và Hồ Thái Bạch đã bị tử hình.

anh Trần Văn Bá - ảnh by Admin

Hai người sau cũng bị kết án tử hình, nhưng ông Mai Văn Hạnh có quốc tịch Pháp nên được chính phủ Pháp can thiệp cho về Pháp, ông Huỳnh Vĩnh Sanh sau được giảm xuống chung thân (từng ở tù chung với ông Phạm Hoàng Tùng, tác giả hồi ký kháng chiến “Hành Trình Người Đi Cứu Nước”). - 11/1975, thành lập Tổ Chức Người Việt Tự Do ở Nhật, phát hành nguyệt san Người Việt Tự Do với ấn bản Nhật và Bắc Mỹ, mở rộng hoạt động qua Mỹ Châu, Âu Châu... Ông Phạm Thanh Linh (Nguyễn Đức) đi Thái Lan và Mã Lai làm phóng sự về đồng bào tỵ nạn, móc nối đầu cầu ở Thái Lan. Năm 1980, phát hành 10. 000 cuốn Boat People bằng Việt - Anh - Pháp - Nhật và tổ chức triển lãm lưu động một vòng Bắc Mỹ (Mỹ và Gia Nã Đại) trong khoảng 2 tháng về “Boat People”.

Page 158: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 158

Mặt Trận Thống Nhất Các Lực Lượng Yêu Nước Giải Phóng Việt Nam - ảnh by Admin

Quang cảnh tòa án VC 18/12/1984 ở Saigon

Page 159: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 159

Đại Tá Võ Đại Tôn

- 1977, cựu Đại Tá Võ Đại Tôn đã đứng ra lập Lực Lượng Dân Quân Yểm Trợ Phục Quốc Việt Nam tại Úc Châu và năm 1978, lập Chí Nguyện Đoàn Hải Ngoại Phục Quốc tại Hoa Kỳ và Âu Châu. Tháng 2/1981, ông tới Thái Lan để về Việt Nam qua ngả Nam Lào. 9/1981, họ đã đụng độ với địch, chiến hữu của ông là Vũ Đình Khoa bị tử thương tại dòng Thác Champy (Hạ Lào), ông Võ Đại Tôn và Nguyễn Văn Lộc đã bị bắt bởi Lào Cộng vào tháng 11/1981. Nhà nước cộng sản Việt Nam đã đưa ông ra trong cuộc họp báo quốc tế ở Hà Nội ngày 13/7/1982 trước khoảng 200 ký giả ở trong và ngoài nước, nhưng ông đã phản bác những cáo buộc rằng ông đã hành động với sự tiếp tay của Hoa Kỳ và Trung Quốc. Nhờ sự vận động của người Việt và nhất là chính phủ Úc, ông đã được thả về lại Úc ngày 11/12/1991. (1)

Ông Võ Đại Tôn trong cuộc họp báo ở Hà Nội 13/7/1982 trên TV NHK, Nhật

Page 160: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 160

- 1977, nhóm cựu Trung Tá Lục Phương Ninh thành lập Lực Lượng Quân Nhân Việt Nam Hải Ngoại tại Mỹ. 24/5/1980, tổ chức họp đại hội kỳ II tại Wa DC, đổi tên thành Lực Lượng Quân Dân Việt Nam Hải Ngoại, bầu cựu Trung Tướng Nguyễn Chánh Thi làm Chủ Tịch Hội Đồng Ủy Viên Trung Ương, ông Lục Phương Ninh làm Đại Diện, cựu Phó Đề Đốc Hoàng Cơ Minh và cựu Trung Tá Lê Hồng phụ trách đặc san Cờ Vàng…

Từ trái qua: Đỗ Thông Minh, Trần Văn Sơn, Hoàng Cơ Minh trên đất Thái Lan 1981-ảnh: Đỗ Thông Minh, chú thích

ảnh: Admin

- 15-21/6/1981, sau nhiều liên lạc thu xếp khó khăn, cuối cùng 3 người (theo thứ tự trong hình trên), là Đỗ Thông Minh (sinh năm 1950, Tổ Chức Người Việt Tự Do) Trần Văn Sơn (sinh năm 1933, Tổ Chức Phục Hưng Việt Nam,thành lập ngày 23/12/1978 tại Mỹ) và cựu Phó Đề Đốc Hoàng Cơ Minh (sinh năm 1935, Lực Lượng Quân Dân Việt Nam) đã đi Thái mở đường lập đầu cầu trong tình trạng không có chiếu khán mà được Giám Đốc phi trường Bangkok đón nhận vào bằng cách riêng. Mặt Trận bắt đầu chuẩn bị thành lập trong thời gian này (tuy rằng trên danh nghĩa ba người coi như Mặt Trận đã thành lập từ hơn 1 năm trước, vào ngày 30/4/1980). - 1/8/1981, ông Hoàng Cơ Minh chiếu theo nội quy Lực Lượng Quân Dân là 2/3 Ủy Viên Trung Ương có quyền quyết định mọi việc, đã liên lạc thuyết phục được hơn 2/3 đồng ý giải tán Lực Lượng Quân Dân mà không triệu tập đại hội, không cho ông Lục Phương Ninh và một số Ủy Viên Trung Ương khác biết. Song song đó, Tổ Chức Người Việt Tự Do cũng giải tán, Mặt Trận coi như thành hình.

Page 161: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 161

Ông Hoàng Cơ Minh (dấu mũi tên) với báo chí Nhật, 6/1982 - làm lại và chú thích ảnh: Admin

- 20/8, nhóm 7 người các ông Hoàng Cơ Minh (2), Lê Hồng, Nguyễn Trọng Hùng, Trần Thiện Khải, Trương Tấn Lạc, Nguyễn Thành Tiểng (3)… tới Thái nhưng không vào được, vì không thông báo cho chính phủ Thái biết sớm để có quyết định, phải theo máy bay đi Singapore rồi hôm sau trở lại Nhật, chỉ có cựu Đại Tá Nguyễn Hữu Duệ có thông hành Mỹ vào được, nhưng ngày 24/9 ông về lại Mỹ và không tham gia nữa. Ngày 3/10, nhóm người trên mới trở lại Thái chuẩn bị lập khu chiến. Ngày 12/10, Tổ Chức Phục Hưng Việt Nam có ông Trần Văn Sơn và Đỗ Hùng qua. Ngày 4/11, ông Phạm Thanh Linh từ Nhật qua Thái lo việc phối hợp và tiếp vận. - 9/11, ông Nguyễn Chí Trung (4) hướng dẫn mọi người đi thăm địa điểm dự định lập khu chiến. Nhưng cuối cùng vì bất đồng giữa ông Minh và ông Sơn nên ngay sau đó Tổ Chức Phục Hưng Việt Nam không tham gia nữa. Ban đầu dự trù có cả cựu Trung Tướng Nguyễn Chánh Thi, nguyên Đại Diện Lực Lượng Quân Dân tham gia với tính cách là Chủ Tịch Hội Đồng Trung Ương Kháng Chiến, nhưng do những bất đồng với ông Minh và ông Liễu, nên ngày 21/11/1981, ông Thi dứt khoát không đi Thái và sau cũng không tham gia. - 20/2/1982, các ông Ngô Chí Dũng và Bùi Bằng Đoàn từ Nhật qua Thái. - 24/2/1982, các ông Phạm Văn Liễu, Hoàng Xuân Yên, Trương Bổn Tài từ Mỹ qua Thái để dự lễ Công Bố Cương Lĩnh Chính Trị. Ký giả truyền hình đài TV Mỹ là CBS là Nguyễn Ngọc Ấn cũng bay qua. - 8/3/1982, Mặt Trận tổ chức Lễ Công Bố Cương Lĩnh Chính Trị tại căn cứ 9 thuộc khu chiến ở biên giới Thái - Lào (chỉ dùng 1 lần),chính thức ra mắt đồng bào (5). Trong buổi lễ, thấy có hơn 150 kháng chiến quân, nhưng thực ra khi đó số kháng chiến quân Việt chỉ có 37 người, nên đã mượn hơn 100 kháng chiến quân Lào.

Page 162: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 162

Ông Hoàng Cơ Minh ngồi giữa, bên phải ông Minh là ông Phạm Văn Liễu, bên trái và cách 2 người là ông Ngô Chí

Dũng (quấn khăn) -chú thích ảnh của Admin: ảnh của Đỗ thông Minh, không chú rõ nơi và ngày tháng nhưng nhìn kỹ ảnh và thông tin đoạn văn bên dưới thì hẳn là được chụp vào 8/3/1982 tại Lễ Công Bố Cương Lĩnh Chính Trị tại căn cứ

9 thuộc “khu chiến” ở biên giới Thái - Lào

Cơ cấu gồm Hội Đồng Kháng Chiến Toàn Quốc do cựu Phó Đề Đốc Hoàng Cơ Minh làm Chủ Tịch kiêm Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Quốc Nội (sau chức này do ông Ngô Chí Dũng giữ), cựu Đại Tá Phạm Văn Liễu làm Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Hải Ngoại, Huỳnh Lương Thiện làm Tổng Vụ Phó, cựu Trung Tá Lê Hồng tức Tướng Đặng Quốc Hiền làm Tư Lịnh Lực Lương Võ Trang Kháng Chiến, cựu Đại Tá Dương Văn Tư sau đó tham gia, năm 1983 thành Tướng Tư Lịnh Phó... (6). Ông Nguyễn Chí Trung đã có những bất đồng lớn với ông Hoàng Cơ Minh ngay hôm trước ngày Lễ Công Bố Cương Lĩnh Chính Trị. Ngay hôm sau là ngày 9/3/1982, khi trở về Bangkok, ông Phạm Văn Liễu cũng đã bày tỏ những sự bất mãn đối với sự thiếu thẳng thắn và thiếu nhất quán của ông Hoàng Cơ Minh. Ngày 19/3, sau nhiều cố gằng hàn gắn không thành, ông Nguyễn Chí Trung không hợp tác với ông Minh nữa và trở thành đối lập. Do đó, phụ nữ duy nhất trong hình là vợ ông Nguyễn Chí Trung, ngồi bên trái ông Hoàng Cơ Minh, người phụ trách may cờ, biểu ngữ, quần áo, thực phẩm và lo nhiều thứ hậu cần khác, được ông Minh tuyên dương chỉ xuất hiện duy nhất một lần đó rồi thôi. - 31/3/1982, đài TV CBS toàn quốc Mỹ do Dan Rather phụ trách, chiếu 4 phút về “Kháng Chiến Hoàng Cơ Minh”, song song đó, băng hình Kháng Chiến được phổ biến và bán nguyệt

Page 163: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 163

san Văn Nghệ Tiền Phong… loan tin khiến người Việt khắp nơi trên thế giới đều nao nức, đồng lòng yểm trợ! - 6/10/1982, Bác Sĩ Hoàng Cơ Trường (em út ông Hoàng Cơ Minh, nguyên là Bác Sĩ binh chủng Thủy Quân Lục Chiến, Ủy Viên Trung Ương Tổng Vụ Hải Ngoại, sáng lập và tổ chức các Đoàn Văn Nghệ Kháng Chiến ở Nam - Bắc Cali, giai đoạn đầu quy tụ khoảng 200 đoàn viên…) bị ung thư gan và đã mất tại Fresno, trung bộ Cali, lúc mới 42 tuổi. Đoàn viên Mặt Trận ở hải ngoại mặc đồng phục áo nâu, quần vàng là theo mẫu đề nghị của Bác Sĩ Hoàng Cơ Trường. Khi đưa đám ông Hoàng Cơ Trường, Đỗ Thông Minh là một trong sáu ngườì khiêng quan tài. - 1/4/1982, cơ sở nguyệt san Người Việt Tự Do tại San Jose, Cali, Mỹ biến thành cơ sở Mặt Trận, bắt đầu phát hành Nguyệt San Kháng Chiến, mỗi kỳ hơn 10. 000 tờ, do Đỗ Thông Minh làm Chủ Nhiệm kiêm Chủ Bút, đồng thời phụ trách cả tờ Đông Tiến số 1, phát hành ngày 1/11/1982, là nội san của Vụ Nghiên Huấn. Nhưng ngay từ đầu năm 1983, Đỗ Thông Minh đã chán ngán về những tranh chấp nội bộ giữa ông Hoàng Cơ Minh và Phạm Văn Liễu… ngày càng gia tăng, hệ thống điều hành bị đảo lộn, nên đã trở về Nhật. Ký giả Lê Thiệp không phải là đoàn viên MT được Ngô Chí Dũng kêu từ miền Đông về thế làm báo độ 1 năm, sau trao lại ông Huỳnh Lương Thiện cũng từ Nhật qua làm cho tới khi khủng hoảng Mặt Trận xảy ra cuối năm 1984. Trước áp lực của dư luận muốn biết những thành quả cụ thể của công cuộc đấu tranh và để kích động lòng người, tờ báo đã cho đăng nhiều tin chiến đấu, giải phóng ngụy tạo từ khu chiến đưa ra. Khoảng cuối thập niên 80, Mặt Trận ngưng phát hành báo Kháng Chiến, đổi qua thành “Nguyệt San Canh Tân” nhưng chỉ được vài năm… - 3/4/1982, đồng bào đứng ra lập Phong Trào Quốc Gia Yểm Trợ Kháng Chiến, cụ Phạm Ngọc Lũy được cử làm Chủ Tịch. Cụ Phạm Ngọc Lũy nguyên là Thuyền Trưởng tàu Trường Xuân (bên phải) đã đưa 3. 628 người đi tìm tự do tại Hồng Kông ngay 1 giờ 25 phút chiều ngày 30/4/1975. Phong Trào Trung Ương đã tổ chức lễ ra mắt trước hàng ngàn đồng hương tại Wa DC. Sau đó, gần 200 Ủy Ban Quốc Gia Yểm Trợ Kháng Chiến được thành lập tại khắp nơi trên thế giới, kể cả trong nhiều trại tị nạn. Ngày 28/11/1982, khoảng 2. 000 đồng bào đã tham dự lễ ra mắt Ủy Ban Quốc Gia Yểm Trợ Kháng Chiến tại Paris… Chưa bao giờ trong cộng đồng người Việt lại có công cuộc vận động lớn lao như thế. Các nhà lãnh đạo tôn giáo như Phật Giáo, Thiên Chúa Giáo, Tin Lành… cũng tham gia ủng hộ. Nữ tài tử Kiều Chinh và các nghệ sĩ tích cực tham gia yểm trợ kháng chiến. Văn Nghệ Yểm Trợ Kháng Chiến tại Long Beach ngày 28/8/1982 đã quy tụ 3. 000 người… Khắp nơi, nhiều cụ già đã cởi cả vòng vàng ra đóng góp mong cho ngày kháng chiến sớm thành công! Lon Yểm Trợ Kháng Chiến thời đó được đặt khắp mọi nơi. Nhiều phương thức yểm trợ như mua gạo ăn của Ủy Ban Quốc Gia Yểm Trợ Kháng Chiến để gây quỹ thay vì mua bên ngoài, mua dụng cụ y khoa, thuốc men gởi về khu chiến... Tổng số tiền Mặt Trận quyên góp từ đoàn

Page 164: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 164

viên và đồng hương cũng như các thu nhập kinh tài… do ông Hoàng Cơ Định làm Tổng Thư Ký kiêm Vụ Trưởng Vụ Tài Chính quản lý, được giữ bí mật, ước độ 10 triệu Mỹ kim (?)

Lon Kháng Chiến - chú thích ảnh: Admin

- 20/9/1982, ông Hoàng Cơ Minh đã tự ý và bí mật (7) lập Việt Nam Canh Tân Cách Mạng Đảng, gọi tắt là Việt Tân tại khu chiến, với cờ đảng nền xanh nước biển và hoa “Việt Tân” màu trắng 6 cánh, ông Hoàng Cơ Minh làm Chủ Tịch với 38 Ủy Viên Trung Ương. Ông Ngô Chí Dũng (Hoàng Nhật, nguyên Đại Diện Tổ Chức Người Việt Tự Do) đặc trách phát triển đảng trong khu chiến, đặc biệt là từ năm 1985. - 3/10/1982, ông Hoàng Cơ Minh, Dương Văn Tư và Thạch Kim Dên (người Khmer Nam Bộ) từ Thái Lan đi dự Hội Nghị Truyền Thông ở Hàn Quốc nhưng không được cho vào, bị giữ lại một đêm rồi trục xuất về Thái (hai người sau đi bằng thông hành do Mặt Trận tự in và cấp). Vì chuyện này, mâu thuẫn giữa ông Minh và Liễu càng gia tăng. Tại đại hội này có ông Nguyễn Cao Kỳ, Phạm Văn Liễu và cụ Phạm Ngọc Lũy tham dự. - 10/1982, riêng Xứ Bộ X114 (Nam Cali) do ông Vũ Văn Chương làm Xứ Bộ Trưởng có độ 800 đoàn viên. Về Đoàn Văn Nghệ Kháng Chiến có nơi như Nam, Bắc Cali và Houston lên tới cả trăm người.

Page 165: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 165

- 16/4/1983, ông Hoàng Cơ Minh và các kháng chiến quân lần đầu tiên trở về Mỹ, được khoảng 2. 000 đồng bào ra tận phi trường Los Angeles đón tiếp nồng nhiệt. Trong một buổi họp báo có sự tham dự của giới truyền thông Việt, Mỹ, ông tuyên bố: “Đã kết hợp được 36 tổ chức kháng chiến quốc nội, quy tụ 10. 000 kháng chiến quân. ” (làm nhiều người ngỡ ngàng). Trong khi đó, ông Bùi Đức Trọng từ Thụy Sĩ về đã nhân chuyến đi này ở lại luôn, không về khu chiến nữa. Dịp này, ông Hoàng Cơ Minh đã đưa cho ông Trần Minh Công xem hình 2 kháng chiến quân bị xử tử hình và nói đã tử hình 6 người vì tội phản bội (8). Mặt Trận và đồng bào tổ chức một loạt Đại Hội Đồng Tâm ngày 16/5 tại Garden Grove với khoảng 5. 000 người tham dự và sau đó tại Anaheim Convention Center với trên 8. 000 người tham dự (Little Saigon), Nam Cali, Mỹ.

17/10/1982, ở Nam Cali, cùng lúc 86 tân đoàn viên tuyên thệ gia nhập MT - chú thích ảnh: Đỗ Thông Minh

Từ trái qua: Các ông Bùi Đức Trọng, Hoàng Cơ Minh, Nguyễn Trọng Hùng và Trương Tấn Lạc lần đầu tiên từ khu chiến trở về, tại Garden Grove 16/4/1983 với 3. 000 người bên trong và 2. 000 người bên ngoài tham dự. - chú thích ảnh: Đỗ Thông Minh

Page 166: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 166

- 28-30/4/1983, Phong Trào Quốc Gia Yểm Trợ Kháng Chiến đã tổ chức Đại Hội Chính Nghĩa tại Wa DC, Mỹ, với phái đoàn Mặt Trận từ khu chiến và khoảng 3. 000 người tham dự. Bà Phạm Lệ Trinh đã thay mặt đại hội đọc Quyết Nghị Đồng Tâm. Dịp này, Phong Trào đã phát hành 50. 000 đặc san Chính Nghĩa. - 4/6, phái đoàn Mặt Trận đã dự Ngày Đồng Tâm Vì Tổ Quốc ở San Jose, với khoảng 5. 000 người, ngày 11/6 ở Houston với khoảng 3. 000 người… Đây là thời điểm Mặt Trận được người Việt ở hải ngoại ủng hộ cao nhất, số đoàn viên ước khoảng 5. 000 - 6. 000. Nhiều người bản xứ cũng tích cực tham gia yểm trợ kháng chiến. Hàng trăm tổ chức người Việt trên thế giới đã ra văn thư ủng hộ Mặt Trận. Mặt Trận trở thành tổ chức lớn mạnh nhất, nhưng sau này bị phân hóa và gây tai tiếng nhiều nhất!

Đại Hội Chính Nghĩa tại Washington D. C. , với khoảng 3. 000 người tham dự. Chú thích của Admin: như thường lệ, ảnh của Đỗ thông Minh, không chú thích ngày tháng, nhưng hẳn đây là "Đại Hội Chính Nghĩa" tổ chức tại Washington D. C.

từ ngày 28 - 29 /30 tháng 4 - 1983

- 26/12/1983, Lễ Bế Mạc Đông Tiến (9) được coi là khởi sự từ ngày 1/6/1981 với mục tiêu bắt tay với trong nước qua các toán mở đường, được tổ chức tại căn cứ 88 (10). Dịp này, Đại Tá Dương Văn Tư đã được thăng cấp Thiếu Tướng đảm trách Tư Lệnh Phó Lực Lượng Võ Trang Kháng Chiến, ông Nguyễn Huy (Nguyễn Trọng Hùng, cựu sĩ quan Phòng 7 Bộ Tổng Tham Mưu,) được trao quyền chỉ huy Đoàn Võ Trang Kháng Chiến 601 và 216 kháng chiến quân được thăng cấp. Con số 216 mà MT đưa ra đây cũng chính là tổng số kháng chiến quân vào thời điểm đó. Ông Phùng Tấn Hiệp nguyên Đoàn Trưởng Đoàn Võ Trang Kháng Chiến Hồng Hà tử nạn trên đường Đông Tiến được tuyên dương “Anh Hùng”. - 27/12/1983, đài Phát Thanh Việt Nam Kháng Chiến bắt đầu phát sóng do ông Ngô Chí Dũng (sinh năm 1951, tức Hoàng Nhật, Ngô Văn Tự) làm Trưởng Đài. Có một thời gian nhà văn Võ Hoàng từ Mỹ về cũng làm Trưởng Đài. Đài đặt tại căn cứ 83, sau dời về 27… Bắt đầu phát, ngày phát 5 lần, mỗi lần 1 giờ đồng hồ trên làn sóng ngắn 30 và 49 mét hay 10. 300 và 7. 000 kilô chu kỳ, phủ sóng 1/2 lãnh thổ Việt Nam, nghe khá tốt. Đài hoạt động tới năm 1991 thì Thái Lan thay đổi đường hướng, không cho phép hoạt động nữa.

Page 167: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 167

Hoàng Nhật

đài Phát Thanh Việt Nam Kháng Chiến 1983

Page 168: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 168

- 1984, MT tổ chức một loạt khóa học tập cho các cấp trưởng với sự tham dự của các lãnh đạo Tổng Vụ Hải Ngoại. Đầu năm, Khóa Cấp Trưởng 1 tại San Jose, CA, có khoảng 400 đoàn viên tham dự, 26-27/5/1984, Khóa Cấp Trưởng 2 tại Houston, TX, có 500 đoàn viên tham dự, 1-2/9/1984, Khóa Cấp Trưởng 3 tại Chicago, IL, có 400 đoàn viên tham dự.

Đại Hội Kỷ Niệm 2 Năm Công Bố Cương Lĩnh Chính Trị, quy tụ khoảng 11. 000 người tại San Jose, Cali -Admin: diễn

ra vào ngày 17/3/1984 - chú thích ảnh: Đỗ Thông Minh

- 17/3/1984, Đại Hội Kỷ Niệm 2 Năm Công Bố Cương Lĩnh Chính Trị, quy tụ khoảng 11. 000 người tại hội trường Irina, San Jose, Cali. Chưa từng có cuộc tập hợp đấu tranh ủng hộ tổ chức nào ở hải ngoại lớn lao như vậy.

Trong khung (màu vàng), từ trái qua phải: Cụ Trần Hữu Phúc (Chủ Tịch Ủy Ban Quốc Gia Yểm Trợ Kháng Chiến Bắc

Cali), các ông Lê Hồng, Phạm Văn Liễu, Phạm Ngọc Lũy tại San Jose, Cali. - chú thích ảnh: Đỗ Thông Minh

- 4/1984, Tư Lịnh Lực Lượng Võ Trang Kháng Chiến Lê Hồng lần đầu tiên từ khu chiến về Mỹ công tác vận động quần chúng, đánh tan tin đồn ông bị ám hại. Ông đã tham dự “Ngày Toàn Dân Kháng Chiến 30/4/1984” tại Wa DC, Sacramento, San Jose... được hàng ngàn đồng bào tiếp đón nồng nhiệt. Ngày 12/5, ông Lê Hồng cũng đã dự và sinh hoạt với Đại Hội Kỳ 6 Xứ Bộ Nam California, quy tụ trên 500 đoàn viên.

Page 169: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 169

- 12/1984, theo kháng chiến quân Phạm Hoàng Tùng, vào khoảng cuối tháng, đặc công Việt Cộng tấn công tiền đồn Hải Vân, 1 kháng chiến quân bị tử thương. Mặt Trận bỏ tiền đồn Hải Vân, bỏ căn cứ 83, dời đài Phát Thanh Việt Nam Kháng Chiến về căn cứ 27 tân lập. Trong khi Việt Cộng tấn công thì ông Hoàng Cơ Minh đang ra hải ngoại để giải quyết tranh chấp đã xảy ra từ 2, 3 năm qua với ông Phạm Văn Liễu, Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Hải Ngoại. - 29/12/1984, ông Hoàng Cơ Minh nhân danh Hội Đồng Kháng Chiến Toàn Quốc cùng ông Nguyễn Trọng Hùng từ khu chiến ra, hội họp khoảng 70 đoàn viên thuộc một số cơ sở vào buổi chiều tại San Jose, Bắc Cali, công bố văn thư cách chức ông Phạm Văn Liễu (sau đó cũng hủy bỏ Phong Trào Quốc Gia Yểm Trợ Kháng Chiến, lập Quỹ Tiếp Vận Kháng Chiến, đầu thập niên 90 hầu như không còn quyên tiền đồng bào nữa). Trong khi ông Trần Minh Công nhân danh Khu Bộ Trưởng Bắc Mỹ kiêm Phát Ngôn Nhân… mở cuộc họp quy tụ khoảng 200 đại diện các cơ sở Mặt Trận ở Bắc Mỹ với sự tham dự của ông Phạm Văn Liễu, cụ Phạm Ngọc Lũy tại Nam Cali, bác bỏ quyết định trên và bất tín nhiệm ông Hoàng Cơ Minh. Nhiều đoàn viên thấy chuyện tranh chấp vô phương cứu chữa đã phải bật khóc. Tranh chấp về việc đăng bài trên tờ báo Kháng Chiến, khiến ông Huỳnh Lương Thiện khi đó là Chủ Nhiệm đã bất chấp lịnh của Chủ Tịch Hoàng Cơ Minh không cho in, rồi từ tòa soạn ở San Jose bỏ qua Wa DC lánh nạn. Sau đó, Đỗ Thông Minh, Huỳnh Lương Thiện (11)… và hàng ngàn đoàn viên dần dần từ bỏ Mặt Trận. Có lẽ chưa bao giờ người Việt phải chứng kiến cảnh chia rẽ, tan nát đáng đau buồn đến như vậy!? Rất nhiều đoàn viên nam cũng như nữ không kềm được tiếng khóc uất nghẹn.

Cụ Phạm Ngọc Lũy (trái) và ông Phạm Văn Liễu (phải) - chú thích ảnh: Đỗ Thông Minh

Page 170: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 170

Ông Trần Minh Công - chú thích ảnh: Đỗ Thông Minh

Ông Huỳnh Lưong Thiện và Vũ Văn Chương - chú thích ảnh: Đỗ Thông Minh

Một số đoàn viên tại Mỹ đã tách ra lập tổ chức mới là Mặt Trận Quốc Gia Giải Phóng Việt Nam (không có chữ Thống Nhất), khoảng 1 năm sau đổi thành Lực Lượng Việt Nam Tự Do. Năm 2006, còn khoảng hơn 100 đoàn viên hoạt động. Các sự kiện này đã làm tan nát niềm tin

Page 171: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 171

của đồng bào và dư luận thất vọng não nề! Những ngày hào khí ngất trời không còn nữa và hầu như không thể tái lập nữa!

Ông Đỗ Thông Minh, photo by RFA 2004

- 1985, Mặt Trận chuẩn bị các chuyến xâm nhập và chiến dịch Đông Tiến, đẩy mạnh Việt Tân hóa Mặt Trận trong khu chiến. Thời gian này, hầu như 90% kháng chiến quân đã trở thành đảng viên Việt Tân. Ông Ngô Chí Dũng đi khắp các căn cứ để tổ chức các Đại Hội Đảng Bộ Cấp Quyết Đoàn (khoảng 40 người). Mặt Trận - Việt Tân mở 2 chuyến xâm nhập cán bộ kháng quản, một lần 9 và một lần 7 người qua ngả Cam Bốt vào Việt Nam, nhưng đều bị nội tuyến và bị bắt ở Phnom Penh. - 1985, tổng số kháng chiến quân lúc lên cao nhất khoảng hơn 240 người, trong số đó có khoảng 30 người từ hải ngoại về và khoảng 210 người từ trại ty nạn Sikhiu, Thái… Bên kia biên giới Lào có lực lượng Pha Thét Lào (Lào Cộng), 1 trung đoàn Việt Cộng thuộc lực lượng “tình nguyện thi hành nghĩa vụ quốc tế” của binh đoàn Hương Giang, gồm các sư đoàn chính quy 304, 306 và 325… thường xuyên đóng ở Lào.

Tướng Tư Lịnh Lực Lượng Vũ Trang Kháng Chiến Lê Hồng (Đặng Quốc Hiền, góc phải) - chú thích ảnh: Đỗ Thông

Minh

Page 172: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 172

- 1/5/1985, Tướng Tư Lịnh Lực Lượng Vũ Trang Kháng Chiến Lê Hồng (Đặng Quốc Hiền, góc phải) bị bệnh chết một cách thình lình và bí ẩn!? Ban lãnh đạo Mặt Trận không làm lễ an táng và đã chôn cất bí mật khiến ngay trong hàng ngũ kháng chiến quân cũng có nhiều nghi vấn. Sau này (năm 2006), theo phía Mặt Trận - Việt Tân cho hay thì họ đã thiêu xác ông Lê Hồng và trao hài cốt cho bà quả phụ Lê Hồng ở Pennsylvania, Hoa Kỳ. Trước và sau đó, trong khu chiến đã có những vụ xử tử hình các kháng chiến quân phản kháng hoặc bỏ trốn. Riêng ông Phạm Hoàng Tùng, tác giả hồi ký kháng chiến Hành Trình Người Đi Cứu Nước ghi nhận được 10 người bị Mặt Trận - Việt Tân xử tử hình. - 5/1985, Mặt Trận mở chiến dịch Đông Tiến I băng ngang cán chảo Lào, với khoảng 40 kháng chiến quân do Tư Lịnh Phó Dương Văn Tư chỉ huy, sau nhiều tuần lễ vừa di hành vừa bị Việt Cộng và Pha Thét Lào chặn đánh, khoảng hơn 30 kháng chiến quân hy sinh. Có tin là ông Dương Văn Tư bị lính Pha Thét Lào bắn chết khi đã về tới biên giới giáp với Kon Tum, Gia Lai và Huỳnh Trọng Hà… tử thương, số còn lại hầu hết bị bắt. - 6/1985, ông Nguyễn Kim Hườn bắt đầu công tác phát triển đảng Việt Tân ở hải ngoại. - 1985, 1986… để lấy lại uy tín, Mặt Trận đã mở một số Đại Hội Văn Nghệ Tiếp Vận Kháng Chiến tại Houston, TX với khoảng 3. 000 người tham dự, Đại Hội Đông Tiến ở Melbourne, Úc với khoảng 1. 000 người ngày 27-29/12/1986… để quy tụ đồng hương yểm trợ kháng chiến, nhưng chú trọng về mặt tinh thần hơn là tài chính. Việc thu góp tài chính giai đoạn này không còn được bao nhiêu. - 17-19/1/1986, Đại Hội Trưởng Cơ Sở tại Los Angeles, CA, có 200 đoàn viên và nhà văn Võ Hoàng vốn từ San Jose về khu chiến, là Tổng Thư Ký Hội Văn Nghệ Sĩ Kháng Chiến, từ khu chiến về tham dự.

Admin: ảnh bởi Đỗ thông Minh không chú thích, nhưng đây là hình ảnh thường thấy trên các ảnh tương tự của các Kháng

chiến quân (KCQ) mặt trận Hoàng cơ Minh trên đất Thái (gọi là "khu chiến")

Page 173: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 173

- 9/1986, mở chiến dịch Đông Tiến II lần 1, với khoảng 130 kháng chiến quân do Chủ Tịch Hoàng Cơ Minh chỉ huy và kháng chiến Lào dẫn đường định qua ngả Pắc Xế, nhưng chạm súng với quân Lào Cộng nên bị lộ, không qua được sông Mekong nên phải quay trở về. Trước khi đoàn quân lên đường, đã dời đài Phát Thanh Việt Nam Kháng Chiến về phía đất Thái (U Bon) hơn cho được an toàn. - 7/7/1987, mở chiến dịch Đông Tiến II lần 2, với khoảng 120 kháng chiến quân do Chủ Tịch Hoàng Cơ Minh chỉ huy và kháng chiến Lào dẫn một đoạn đường vòng lên phía bắc. Đoàn quân này bị một trung đoàn Việt Cộng chặn đánh liên tục trong 50 ngày, 60 kháng chiến quân hy sinh, 67 kháng chiến quân bị bắt. Các ông Nguyễn Huy, Võ Hoàng, Trương Ngọc Ny, Nguyễn Văn Đẩu… bị tử thương, Trần Thiện Khải bị thương và tự sát. Ngày 28/8/1987 (có tin khác là ngày 26, 27/8), ông Hoàng Cơ Minh, bị thương và tự sát, hầu hết bộ chỉ huy cũng hy sinh hoặc bị bắt, chiến dịch hoàn toàn tan vỡ. Hãng thông tấn UPI và nhiều cơ quan kiểm thính đều loan tin đài phát thanh Lào nói ông Hoàng Cơ Minh tử thương. Khoảng 1 tháng sau, đài Hà Nội… cũng loan tin này, nhưng phía Tổng Vụ Hải Ngoại Mặt Trận lại lên tiếng phủ nhận, ra thông báo cho hay Chủ Tịch Hoàng Cơ Minh vẫn an toàn và đang lãnh đạo Mặt Trận. Mấy năm sau, vào những dịp Tết, Mặt Trận vẫn chuyển lời hỏi thăm của ông Hoàng Cơ Minh đến với đồng bào khiến dư luận hải ngoại bất bình và báo chí nhà nước Cộng Sản Việt Nam đã lên tiếng chế nhạo về việc này. - 1-3/12/1987, nhà nước cộng sản Việt Nam đưa 18 kháng chiến quân bị bắt ra xử tại Sài Gòn với những bản án tù 3 năm đến chung thân. Dịp này họ đã cho trưng hình ông Hoàng Cơ Minh thời còn là sĩ quan VNCH và lúc tử thương. Đài truyền hình NBC số 4 của Mỹ do David Garcia phụ trách đã tường thuật buổi xử án kèm phỏng vấn ông Nguyễn Xuân Nghĩa… dài 3 phút 20 giây. - Năm 1987, ông Trần Minh Công và Trần Hữu Thế đã từ Mỹ qua Thái Lan tìm hiểu về các kháng chiến quân của Mặt Trận còn lại, nhưng không vào được khu chiến cũ và không gặp ai. Qua sự giới thiệu của ông Thái Quang Trung, hai ông đã đi thăm một khu chiến Lào của Tướng Vang Pao. - Năm 1987 - 88, cựu Chuẩn Tướng Công Binh Nguyễn Văn Chức và ông Cao Thế Dung, qua sự giới thiệu của ông Thái Quang Trung đã từ Mỹ qua Thái thăm khu chiến của Liên Đảng (do một nhóm Quốc Dân Đảng… thành lập) với khoảng 100 người đặt căn cứ ở Aranyaphathet thuộc đất Thái, giáp với Cam Bốt và một căn cứ ở phía bắc Ubon cùng một khu chiến Lào của Tướng Vang Pao. Sau cựu Chuẩn Tướng Nguyễn Văn Chức kêu gọi sự tiếp tay của cựu Đại Tá Bộ Binh Trương Như Phùng. Ông Phùng đã từ Mỹ nhiều lần qua Thái Lan hỗ trợ tài chính… cho lực lượng kháng chiến quân thuộc Liên Đảng và đổi tên thành Lực Lượng Tiền Phương Việt Nam Cộng Hòa. Nhưng sau vì Thái Lan thay đổi thái độ và thiếu tài chính nên lực lượng này đã giải tán năm 1990 - 91. Lực lượng này chưa xâm nhập Việt Nam nên không tổn thất gì cả. - 1989, Mặt Trận - Việt Tân mở chiến dịch Đông Tiến III với 2 quyết đoàn khoảng 60 kháng chiến quân do một sĩ quan Dù là Đào Bá Kế chỉ huy với mục tiêu là lập khu an toàn tại Việt

Page 174: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 174

Nam và tìm kiếm những toán đi trước. Đoàn quân bị chận đánh tan, ông Đào Bá Kế bị bắt, đưa ra xử ở Hà Nội và bị kết án chung thân (năm 2006 vẫn còn bị giam). Từ đó, Mặt Trận không còn hoạt động võ trang nào. Tổng kết, hơn 100 trong tổng số độ hơn 240 kháng chiến quân đã hy sinh, mất tích, số còn lại bị bắt giam từ 3 năm tới chung thân.

-

Hoàng Cơ Định (phải) tháng 6/2010 -chú thích ảnh by Admin

- 1991, các ông Hoàng Cơ Định (Dean Nakamura), Trần Xuân Ninh (Tổng Vụ Phó Tổng Vụ Hải Ngoại) và Nguyễn Xuân Nghĩa (tức Nguyễn Đồng Sơn, mới tham gia sau đại hội Chính Nghĩa 1983, Vụ Trưởng Vụ Tuyên Vận) thuộc Mặt Trận kiện các ông Cao Thế Dung, Nguyễn Thanh Hoàng (Chủ Nhiệm bán nguyệt san Văn Nghệ Tiền Phong) và Vũ Ngự Chiêu (Nguyên Vũ, nhà xuất bản Đa Nguyên - Văn Hóa) về tội vu khống, mạ lỵ… (qua bộ 2 cuốn Mặt Trận Những Sự Thật Chưa Hề Được Kể và 3 bài báo của ông Cao Thế Dung viết năm 1990 - 91 cho là Mặt Trận đã âm mưu sát hại vợ chồng ký giả Lê Triết ngày 22/9/1990 tại Wa DC…) và đòi bồi thường 550. 000 Mỹ kim. Nhưng bên nguyên đã bị tòa ở San Jose xử thua kiện (với tỷ số bồi thẩm đoàn 11/12) qua phiên tòa kéo dài 5-22/12/1994, nên phải trả tốn phí khoảng 150. 000 Mỹ kim. - 10/4/1991, 5 nhân vật lãnh đạo Mặt Trận là Nguyễn Kim Hườn, Hoàng Cơ Định và vợ là Phan Thị Hà, Nguyễn Tấn Bính, Phan Duy Cần bất thần bị sở thuế Mỹ truy tố về nhiều tội, như 26 tội không khai thuế, khai gian thuế, trốn thuế trong việc quản lý tài chính Mặt Trận và trả lương... Mỗi người phải đóng 100. 000 Mỹ kim để được tại ngoại. Mặt Trận lập Quỹ Pháp Lý vận động quyên góp đồng hương được khoảng 120. 000 Mỹ Kim để lo vụ án. Nhưng có lẽ qua sự thu xếp bên trong, sở thuế Mỹ đã để cho quá thời hạn và bãi nại? - 28/7/2001, đại diện Mặt Trận họp báo ở San Jose có ông Nguyễn Kim Hườn (13)…, công nhận Chủ Tịch Hoàng Cơ Minh đã hy sinh (sau 14 năm tự sát tại Hà Lào) và xin lỗi đồng bào

Page 175: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 175

về sự nói dối trong thời gian dài. Nhưng vẫn không cho biết ai là người kế vị, chỉ nói rằng người ấy đang ở quốc nội. Sau đó, Mặt Trận rầm rộ tổ chức lễ truy điệu khắp nơi với hình ảnh ông Hoàng Cơ Minh, Lê Hồng, Trương Ngọc Ny, Phùng Tấn Hiệp… gồm độ 10 kháng chiến quân được nhiều người biết tới, nhưng những năm kế tiếp không làm lễ rầm rộ nữa.

Hoàng Cơ Định (trái) chụp chung với Nguyễn Khắc Bình, Thiếu Tướng Tư-Lệnh Cảnh-Sát Quốc-Gia Việt-Nam Cộng-Hòa trong buổi tưởng niệm Hoàng Cơ Minh ngày 1 tháng 9 năm 2013 tại hội trường khách sạn Ramada

Inn, 455 S. 2nd. St. San Jose -chú thích ảnh by Admin

Ngày 5/11/2004, ông Nguyễn Kim Hườn khi trả lời các ký giả của Saigon Times ở Sydney, Úc, cho hay: “Ngày 28/7/2001 là lúc công khai hóa sự hy sinh của chiến hữu Hoàng Cơ Minh. Thì lúc đó ông Ngô Văn Tự là Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Quốc Nội, là chủ tịch MặtTrận và ông này cũng chưa bao giờ là Chủ Tịch đảng VT. ”. Ngô Văn Tự chính là ông Ngô Chí Dũng. Vì một nguồn tin riêng được biết sau khi ông Hoàng Cơ Minh mất, ông Ngô Chí Dũng lên thay. Thực tế khi đó cũng chỉ còn ông Ngô Chí Dũng và Trương Tấn Lạc là nhân vật cao cấp tại khu chiến, nhưng sau 1991 thì không rõ tông tích ông Ngô Chí Dũng và Trương Tấn Lạc thì về lại Mỹ. - 8/1991, đài Phát Thanh Việt Nam Kháng Chiến ngưng hoạt động. Ông Ngô Chí Dũng và nhóm phụ trách đài trên đất Thái thất tung (14). Mặt Trận lập đài Chân Trời Mới ở hải ngoại. Mặt Trận chuyển hướng đấu tranh từ vũ trang qua chính trị theo trào lưu chung. Lập nhiều tổ chức ngoại vi, hỗ trợ Liên Minh Việt Nam Tự Do, Hội Chuyên Gia, Đoàn Thanh Niên Phan Bội Châu và một số lớp Việt Ngữ, Tuổi Trẻ Lên Đường, chú trọng tham dự sinh hoạt cộng đồng, vận động chính giới Mỹ… nhưng cũng bị nhiều chống đối ở khắp nơi.

Page 176: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 176

- 12/9/1991, Mặt Trận công bố "Tuyên Ngôn Chính Trị" (9 năm sau khi đảng Việt Tân thành lập), từ ngày 12/12/2001, phổ biến rộng rãi tuyên ngôn này trên Liên Mạng (Internet), chủ trương "lật đổ Cộng Sản quang phục quê hương" (15). - 9/2001, Ban Chấp Hành Việt Tân ở hải ngoại với nhiệm kỳ 5 năm nhưng chưa công khai, ông Nguyễn Kim (Hườn) được cử làm Chủ Tịch và Lý Thái Hùng (tức Bùi Bằng Đoàn, hình bên) làm Tổng Bí Thư (16) với 5 Ủy Viên Trung Ương và 4 Đại Diện tại Bắc Mỹ, Âu Châu, Úc Châu và Nhật Bản (17). - 19/9/2004, công khai hóa đảng Việt Tân tại Berlin, Đức (sau 22 năm thành lập) (18). Đảng Việt Tân tổ chức ra mắt tại hàng chục nơi trên thế giới. Lập chương trình Phát Thanh Việt Tân. Số đảng viên ước khoảng 800-1. 000 người? Hiện là tổ chức đấu tranh lớn nhất của người Việt. Mặt Trận QGTNGPVN chính thức chấm dứt vai trò sau 23 năm hoạt động. - Đầu năm 2005, Việt Tân bỏ trang nhà Mặt Trận với các bài viết và hình ảnh kháng chiến quân vũ trang…, thay bằng trang nhà Việt Tân thiên về chính trị hơn, như muốn trút bỏ quá khứ và thay đổi đường lối. Công trình Kháng Chiến của người Việt ở hải ngoại và trông ngóng của người Việt ở trong nước với biết bao sinh mạng, công sức, tiền của và nhất là lòng tin… dưới sự lèo lái của Mặt Trận và đảng Việt Tân đã hoàn toàn bị thất bại. Khoảng 100 người hy sinh và 100 người bị bắt, có người đến nay vẫn còn đang bị giam… không thấy Mặt Trận nay là đảng Việt Tân giải thích và nói về trách nhiệm đối với đồng bào và những người này. - 21/1/2006, Bác Sĩ Trần Xuân Ninh, nguyên Tổng Vụ Phó Tổng Vụ Hải Ngoại, nguyên Ủy Viên Trung Ương đảng Việt Tân, họp báo tại Nam Cali cho rằng Chủ Tịch Nguyễn Kim Hườn và Trung Ương Đảng đi “chệch hướng”. Ông cho rằng, thay vì đường lối chính thống là “Lật đổ chế độ cộng sản để canh tân đất nước. ” (tiến hành theo thứ tự) thì lại “Lật đổ chế độ cộng sản và canh tân đất nước. ” (tiến hành song song). Trong khi đó, có khoảng 50 đảng viên khắp nơi thuộc nhóm này ký văn thư bất tín nhiệm Chủ Tịch Nguyễn Kim Hườn và Trung Ương Đảng. Những người này sau đó bị khai trừ âm thầm, thực tế thì họ cũng đã rút ra khỏi đảng mà họ cho là chệnh hướng. - 11/2/2006, Chủ Tịch Nguyễn Kim Hườn và các Bác Sĩ Nguyễn Trọng Việt, Đặng Vũ Chấn họp báo tại Bắc Cali, ra văn thư khai trừ ông Trần Xuân Ninh kể từ 6/2. Ủy Viên Trung Ương Hoàng Cơ Định (em ông Hoàng Cơ Long và Hoàng Cơ Minh), Tổng Bí Thư Bùi Bằng Đoàn, Phát Ngôn Nhân Đặng Thị Thanh Chi… vẫn thuộc nhóm ủng hộ Chủ Tịch Nguyễn Kim Hườn. Nhóm này cho là họ khai thác thời cơ chứ không thay đổi đường lối và cho nhóm ông Trần Xuân Ninh và Hoàng Cơ Long… nay là đảng khác (19). - 28/5/2006, các ông Trần Xuân Ninh, Hoàng Cơ Long (anh ông hoàng Cơ Minh) nhóm họp Đại Hội Đồng Tâm với khoảng 50 đảng viên đồng quan điểm tại Milpitas, Bắc Cali, rồi họp báo tuyên bố hoạt động bằng đường lối “chính thống” cũng với danh nghĩa đảng “Việt Tân

Page 177: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 177

Cách Mạng” (20) và phát hành Đặc Tập 500 trang nói về “Việt Tân chệch hướng”. Dư luận vẫn khó phân biệt sự khác nhau giữa hai nhóm Việt Tân. - 9/2006, đại hội Trung Ương khoá VI của đảng Việt Tân đã họp ở bắc Cali, Mỹ, bầu ông Đỗ Hoàng Điềm (21) làm Chủ Tịch nhiệm kỳ 2006-2011, Tổng Bí Thứ Lý Thái Hùng được tái nhiệm, còn cựu Chủ Tịch Nguyễn Kim Hườn trở thành Ủy Viên Trung Ương, xếp hàng thứ 3... - 30/9/2006, cựu kháng chiến quân Phạm Hoàng Tùng (22) (cũng là cựu đoàn viên Mặt Trận, cựu đảng viên Việt Tân, thời gian hoạt động 14/2/1984-1997) công bố bộ hồi ký Hành Trình Người Đi Cứu Nước, là tài liệu đầu tiên viết chi tiết về khu chiến. Đỗ Thông Minh từ Nhật đi giới thiệu sách tại 12 nơi ở Mỹ và Gia Nã Đại, sau đó qua Úc và Âu Châu… Thời điểm công bố hồi ký đã bị nhiều lãnh đạo Việt Tân chỉ trích quyết liệt nhưng chỉ với luận điệu mơ hờ thiếu dẫn chứng. Trong khi đó bộ hồi ký được công luận đồng hương hải ngoại nồng nhiệt hưởng ứng vì đã bạch hóa được rất nhiều điều vốn đã làm dư luận thắc mắc từ 25 năm qua. - 1/12/2006, đài Chân Trời Mới sau 14 năm hoạt động phát thanh về Việt Nam, được ông Lý Thái Hùng lần đầu tiên lên tiếng xác nhận thuộc đảng Việt Tân. Ngày 30/1/2007, Lý Thái Hùng ra văn thư xin lỗi “Về nội dung bài đọc trong tiết mục Câu Chuyện Lịch Sử phát thanh ngày 22/1/2007 trên đài Chân Trời Mới”… là bài vuốt ve Cộng Sản và sau đó phát lại trên hệ thống đài Tiếng Nước Tôi cũng thuộc đảng này ở hải ngoại. - 16 và 18/1/2007, báo Công An là cơ quan truyền thông của nhà nước CSVN lần đầu tiên lên tiếng về bộ hồi ký Hành Trình Người Đi Cứu Nước qua bài viết đăng 2 kỳ của Gia Huy - Lê Bình.

- - - - -

PHỤ CHÚ

Nhân đây cũng cần làm sáng tỏ một số tin đồn: 1- Mặt Trận được thành lập là do sự thúc đẩy của quốc gia nào đó? - Qua sự thăm dò, những người sáng lập Mặt Trận biết chính phủ Thái Lan sẵn sàng cho mượn đất nhưng không giúp về vũ khí và tài chính, mà ngược lại một số tướng lãnh Thái còn đòi tiền mãi lộ… Dù vậy những người sáng lập vẫn cương quyết xúc tiến việc thành lập và phải triệt để quyên tiền đồng hương để chi dụng. Tháng 6/1982, khi ông Hoàng Cơ Minh gặp một nhóm Nghị Viên quốc hội Nhật, họ đã tặng khoảng 400. 000 Yen tiền mặt (thời đó tương đương khoảng 2. 000 Kỹ Kim). Sau khi Mặt Trận được thành lập, Mặt Trận đã mở rộng ngoại giao, nhưng thường chỉ ở cấp Nghị Viên quốc hội chứ không phải chính phủ (ngay chính phủ Nam Triều Tiên thời đó chống cộng kịch liệt cũng không cho phái đoàn Mặt Trận vào nước ngày 3/10/1982) hay với một số tổ chức, nên hầu như không nhận được trợ giúp tài chính đáng kể nào.

Page 178: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 178

2- Mặt Trận thành lập với mục đích đi tìm tù binh Mỹ? - Thử hỏi chính phủ Mỹ còn bó tay thì nhóm người Việt làm được gì, và trong bối cảnh thời đó, chắc là không ai đem sinh mạng mình để làm một việc như vậy. Chỉ sau khi Mât Trận thành lập thì mới có một số ý kiến là nên kết hợp với việc tìm tù binh Mỹ để có được sự yểm trợ của nước này. Nhưng thực tế thì không hề có việc xúc tiến tìm tù binh ấy vì kháng chiến quân đóng ở đất Thái Lan, và không có tin tức gì về tù binh Mỹ cả. 3- Mặt Trận đem trứng trọi đá, có 240 quân mà đi đối đầu với Việt Cộng? - Mục tiệu của Mặt Trận là xâm nhập vào Việt Nam để lập khu an toàn, tạo bàn đạp hỗ trợ các hoạt động chính trị và lấy thế mà vận động quần chúng, chứ Mặt Trận không chủ trương đem lực lượng vũ trang trực diện đối đầu với quân Việt Cộng. Nhưng do yếu kém, bị lộ hay nội tuyến nên các đoàn cán bộ và lực lượng vũ trang xâm nhập bị bắt hoặc chặn đánh tan.

- - - - - Chú Thích: (1) Ngày 13/7/2006, nhân kỷ niệm 24 năm cuộc họp báo độc đáo tại Hà Nội của ông Võ Đại Tôn, diễn đàn Tiếng Nói Tự Do Dân Chủ Cho Việt Nam trên Paltalk, Liên Mạng (Internet) đã tổ chức hội thảo, quy tụ gần 100 người. Ngày 16/7, một buổi hội thảo tại Sydney cũng đã được tổ chức, quy tụ khoảng 300 người. Dịp này, mọi người có dịp xem lại khúc phim 4 phút do hai ông Kawakami và Mori thuộc đài NHK Nhật Bản thu tại chỗ. (2) Sau này, để cho dễ hoạt động, ông Hoàng Cơ Minh có biệt danh là “William Nakamura”, Phạm Văn Liễu tên “Sekuguchi” và em ông Minh là Hoàng Cơ Định (Ủy Viên Tài Chính với bút hiệu Phan Vụ Quang) tên “Dean Nakamura”, Nguyễn Kim Hườn tên “Steven Nakashima”… chứ không phải lấy quốc tịch Nhật. (3) Ông Nguyễn Chí Trung (Anh Tám) là Việt kiều ở Thái, nguyên là nhân viên Tòa Đại Sứ VNCH trước năm 1975, đặc trách giúp Sơn Ngọc Thành ớ phía Tây Cam Bốt chống lại Shihanouk. Sau ở lại Thái, làm việc với cơ quan tình báo Thái. Ông là người đọc diễn văn khai mạc Lễ Công Bố Cương Lĩnh Chính Trị Mặt Trận. Cũng đã từng giúp cựu Đại Tá Võ Đại Tôn tiếp xúc với Kháng Chiến Lào... Kinh doanh nhà hàng, công ty du lịch Lam Sơn. (4) Nguyễn Thành Tiểng, cựu Trung Úy Pháo Binh, nhân khi gặp ông Phạm Văn Liễu vào khu chiến dự Lễ Công Bố Cương Lĩnh đã nài nỉ xin về lại Hawaii. Sau này anh Tiểng được cho về vào đầu tháng 8/1982. (5) Ngay trong dịp Lễ Công Bố Cương Lĩnh này, ông Hoàng Cơ Minh đã cự nự ông Phạm Văn Liễu về cung cách làm việc, hai bên to tiếng với nhau khiến những người khác phải

Page 179: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 179

ngại ngùng tránh xa. Dịp này có Trương Tấn Lạc, Nguyễn Trọng Hùng, Trần Thiện Khải, Ngô Chí Dũng và vợ ông Nguyễn Chí Trung… được tuyên dương công trạng. (6) Trước đó, ông Ngô Đức Diễm thuộc Tổ Chức Phục Hưng Việt Nam, giữ vai trò Tổng Thư Ký Tổng Vụ Hải Ngoại nhưng chỉ dự một buổi họp rồi thôi. (7) Việc thành lập đảng Việt Tân được giữ bí mật ngay cả đối với Tổng Vụ Hải Ngoại. Ở hải ngoại một số ít cán bộ cao cấp trong Tổng Vụ Hải Ngoại chỉ mới nghe phong phanh về Việt Tân vào khoảng năm 1985, hay biết đích xác khi báo chí nhà nước cộng sản công bố tin tức liên quan đến việc xử các kháng chiến quân tại Sài Gòn ngày 1 - 4/12/1987. (8) Trong không khí căng thẳng lúc đó, phải chăng ông Hoàng Cơ Minh có ngụ ý đe dọa ông Trần Minh Công? (Đó là cảm nghĩ của ông Công). Một loạt các vụ ám sát chết ký giả Đạm Phong báo Việt Nam Tự Do ở Houston năm 1982, các cựu Trung Tá Không Quân Phạm Đăng Cường, cựu sĩ quan Hải Quân Lê Yến cuối thập niên 80, ám sát hụt ông Cao Thế Dung ở Wa DC năm 1987 và ám sát chết một nhân viên cũng như vợ chồng ký giả Lê Triết bán nguyệt san Văn Nghệ Tiền Phong năm 1990… cũng làm dư luận đặt nghi vấn không ít về hoạt động của K9 do ông Hoàng Cơ Định bí mật lập ra? (9) Giai đoạn 1/6/1981 - 26/12/1983 cũng gọi là Đông Tiến, thực ra mới chỉ là giai đoạn đặt cơ sở các căn cứ trong khu chiến, tuyển kháng chiến quân, huấn luyện, công bố Cương Lĩnh Chính Trị của Mặt Trận, lập đài Phát Thanh Việt Nam Kháng Chiến và mở đường để tìm cách bắt tay với trong nước. Từ năm 1985 mới thực sự có những Chiến Dịch Đông Tiến I, II, III với mục tiêu xâm nhập bằng lực lượng võ trang. (10) Căn cứ 88 chỉ là một mật danh dùng ngụy trang hay căn cứ tạm dùng trong Lễ Bế Mạc Đông Tiến mà thôi, thực tế không có căn cứ tên này. (11) Trước tình hình của đấu tranh của cộng đồng người Việt như vậy, từ năm 1985, Đỗ Thông Minh quay ra hoạt động trong lãnh vực văn hóa, chuyên tâm vào biên khảo và đi khắp nơi nói chuyện (cho tới năm 2006, khoảng hơn 60 lần và khoảng 100 lần khác trên các diễn đàn Paltalk thuộc Liên Mạng (Internet)) với hoài bão cùng mọi người thay đổi tư duy. Ông Huỳnh Lương Thiện tuy lúc đầu được chỉ định là Tổng Vụ Phó Tổng Vụ Hải Ngoại, nhưng tính ông không màng chức vụ nên nhận làm bất cứ việc gì được giao phó trong phạm vi khả năng chứ không bao giờ sử dụng đến chức vụ này. Sau khi rời Mặt Trận, ông tiếp tục hoạt động đấu tranh cùng với cộng đồng, làm tuần báo Mõ, tham gia Hưng Ca, làm Đoàn Trưởng năm 2006… (12) Ngày 2/12/1984, ông Vũ Văn Chương (cựu Trung Tá An Ninh Quân Đội), Xứ Bộ Trưởng X114 Nam Cali đã bay tới Bangkok, Thái Lan. Hôm sau gặp ông Hoàng Cơ Minh để tìm cách hòa giải tranh chấp giữa ông Minh và ông Phạm Văn Liễu, nhưng điều kiện triệu tập buổi họp của ông Minh là hầu như chỉ quy tụ những người thân với ông… nên không thành. Trước khi ông Chương trở ra, vì vấn đề an ninh, ông Minh đã dặn là nói gặp nhau ở Tokyo, vì vậy sau này mới hay có dư luận không đúng cho rằng lâu nay ông Minh vẫn ở nơi an toàn là Tokyo chứ không phải khu chiến. Khi đó, ông Chương được ông Hoàng Cơ Minh dẫn thăm và thắp hương trước 2 ngôi mộ ngay tại căn cứ 84 và nói người trong mộ là một người ông Chương rất biết nhưng hiện chưa thể nói được. Khi đó, ông Chương không gặp ông Lê Hồng nên có dư luận nghi là mộ Lê Hồng, nhưng thực ra qua năm đầu 1985 ông Lê Hồng vẫn còn sống, khi ông Hoàng Cơ Minh từ Mỹ về

Page 180: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 180

hai ông đã có lúc tranh luận gay gắt với nhau. Ông Vũ Văn Chương là một chuyên viên giảo nghiệm, nên khi coi hình tử thi được nhà nước cộng sản công bố và nói là ông Hoàng Cơ Minh vào năm 1987, ông đã xác nhận ngay là đúng. (13) Trong tháng 10/2006, ông Nguyễn Kim tức Nguyễn Kim Hườn được hãng thông tấn đảng Việt Tân là VNN phỏng vấn về bộ sách Hành Trình Người Đi Cứu Nước của Phạm Hoàng Tùng và giới thiệu là “Thành viên sáng lập Mặt Trận, cựu kháng chiến quân”. Trong thư ông Hoàng Cơ Minh gửi ông Phạm Văn Liễu ngày 12/4/1982 mới lần đầu tiên xác nhận là ông Hườn vừa đến Thái (Xem Trả Ta Sông Núi của Phạm Văn Liễu, hồi ký 3, trang 533). Là kháng chiến quân thì đều phải học khoá “Kháng Chiến Quân Căn Bản” khoảng 1 tháng, ngay cựu Đại Tá Dương Văn Tư cũng phải học. Do đó, ông Nguyễn Kim Hườn tới sau và chỉ đi vào, đi ra thì không thể ở hai vai trò như VNN giới thiệu. Xem:http://www. vnn-news. com/article. php3?id_article=2525 (14) Trong thời gian 1982 - 1985, mỗi năm ông Ngô Chí Dũng đều trở về Nhật ít nhất một lần để gia hạn chiếu khán và dịp này thường ghé Mỹ, sau đó thì ông có cho một số thân hữu hay là ông sẽ không trở ra nữa. Tuy nhiên sự thất tung của ông sau năm 1991 cho tới nay là điều bí ẩn, được gia đình, thân hữu và dư luận quan tâm rất nhiều, nhưng vẫn chưa có câu trả lời. (15) Tiến Trình Đấu Tranh Chấm Dứt Chế Độ VC Trong Hai Thập Niên 80 Và 90 (lên mạng Internet của Mặt Trận ngày 12/12/2001). Phần Hai: Chủ Trương và Đường Lối Của MT QGTNGPVN. Nguyên văn: "Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam đã chủ trương tiến hành một cuộc đấu tranh giải phóng bằng chính sức mạnh của dân tộc Việt Nam, qua hai giai đoạn: Giai đoạn 1 là giai đoạn cứu nước, tức giải phóng VN ra khỏi gông cùm cộng sản. Giai đoạn 2 là giai đoạn xây dựng, tức canh tân Việt Nam trở thành một đất nước tự do dân chủ và giàu mạnh. " Phần Ba: Những Quan Niệm Chiến Lược của MT QGTNGPVN. Nguyên văn: "Trong bản Tuyên Ngôn Chính Trị công bố vào ngày 12/9/1991, Mặt Trận đã khẳng định Hồ Chí Minh và tập đoàn bạo quyền Việt Cộng là những kẻ đã mang tai họa đến cho dân tộc VN, tạo ra cảnh tương tàn thảm khốc cho dân tộc còn hơn cả những đổ vỡ chết chóc do thực dân mang tới trong mấy thế kỷ qua. Vì thế, Mặt Trận coi Hồ Chí Minh và tập đoàn lãnh đạo Việt Cộng là những kẻ phản bội và mang trọng tội với dân tộc. Hiện nay, thiểu số lãnh đạo này, trên thực tế, biến đảng thành một công cụ để cầu cạnh ăn xin bên ngoài và đàn áp ăn cướp bên trong. Những đảng viên cao cấp đó là giai cấp duy nhất độc quyền phung phí tài nguyên đất nước, bòn rút cho chính cá nhân và gia đình họ, trong khi nhân dân cả nước còm cõi vì suy dinh dưỡng, trong một xứ sở càng ngày càng tuột dần xuống hàng nghèo đói nhất nhì thế giới. Mặt Trận đã khẳng định rằng muốn đưa đất nước VN ra khỏi tình trạng tuyệt vọng hiện nay, phải lật đổ thiểu số lãnh đạo này, và chấm dứt chế độ chuyên chính vô sản lạc hậu, phi nhân trên đất nước VN. " (16) Ông Lý Thái Hùng tên thật là Bùi Bằng Đoàn (không phải Bùi Minh Đoàn như một số tin loan tải), nguyên Xứ Bộ Trưởng Xứ Bộ Nhật Bản, nguyên Vụ Trưởng Vụ Kiều Vận Tổng Vụ Hải Ngoại, đã ghi là “Thành viên sáng lập Tổ Chức Người Việt Tự Do”. Tổ chức này thành lập vào tháng 11/1975 tại Tokyo, chỉ có 4 người là Ngô Chí Dũng, Đỗ Thông Minh, Phạm Thanh Linh và Huỳnh Lương Thiện, khi đó ông Bùi Bằng Đoàn (du

Page 181: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 181

học năm 1972 lúc 18 tuổi) đang ở đảo Shikoku cách xa khoảng 1. 000 km, sau đó mới được liên lạc và tham gia. Ban lãnh đạo 1, 2 năm sau mới gồm 7 người, thêm Bùi Bằng Đoàn, Nguyễn Mỹ Tuấn và Vũ Đăng Khuê... Trong cuốn “Đông Âu Tại Việt Nam” của ông ra vào cuối năm 2006, nơi bìa 2, chỉ ghi là “Tham gia vào Tổ Chức Người Việt Tự Do” và không ghi là gia nhập Việt Tân năm nào, trong khi trang nhà Việt Tân tháng 6/2007 vẫn ghi là “Thành viên sáng lập Tổ Chức Người Việt Tự Do” và tham gia Việt Tân từ năm 1982. (17) Thời điểm tháng 6/2006, hầu hết các nhân vật trong Ban Chấp Hành chỉ ở hải ngoại nhưng nhiều người ghi là đã tham gia Việt Tân được thành hình tại khu chiến từ năm 1982, điều này không thể có, vì sớm nhất là sau năm 1985 Việt Tân mới lo việc viết chủ thuyết và mới bắt đầu được bí mật đưa từ khu chiến ra hải ngoại. Cho tới thời điểm đó, hầu như Ban Chấp Hành Tổng Vụ Hải Ngoại đều không biết gì đến Việt Tân. Thực tế, việc Việt Tân hóa Mặt Trận bắt đầu mở rộng cũng phải trong thập niên 90 và nhất là khoảng năm 2000 trở đi. Các đoàn viên Mặt Trận đã tự đồng hóa làm đảng viên, dù năm mà họ ghi là gia nhập, họ chưa biết tới cái tên Việt Tân? Khi trả lời cuộc phỏng vấn của Saigon Times ở Úc ngày 5/11/2004, ông Nguyễn Kim Hườn đã nói rằng: “Theo quyết định của đảng VT lúc đó thì tất cả những người gia nhập MT, ai gia nhập MT năm nào thì được coi là gia nhập đảng VT năm đó. ”. Làm như vậy không thể coi là hành vi đúng đắn được. (18) Sự kiện ông Hoàng Cơ Minh hy sinh năm 1987 mà năm 2001 tức 14 năm sau mới “khai tử” và đảng Việt Tân ra đời năm 1982 mà năm 2004 tức 22 năm sau mới “khai sinh” là cung cách làm việc thiếu thẳng thắn, dư luận không thể hiểu được. Việc giải thích quanh co của Mặt Trận và đảng Việt Tân càng làm dư luận thêm bất tín nhiệm. (19) Phải chăng chủ trương của Việt Tân là canh tân trước, canh tân để lấy lòng dân làm bàn đạp lật đổ chế độ CSVN... ? Xin coi lại tài liệu trong mục (Hỏi Đáp) trên trang nhà Việt Tân: http://www. viettan. org/rubrique. php3?id_rubrique=10 Nhiều tài liệu của Việt Tân đều nói tới đa nguyên và đối trọng: http://www. viettan. org/article. php3?id_article=30 (20) Trong khi Việt Tân đã là viết tắt của Việt Nam Canh Tân Cách Mạng Đảng rồi. Nhóm này chỉ trích việc tên đảng trước đây khi dịch ra tiếng Anh là “Vietnam Reform Party” đã không có chữ “Cách Mạng”: “Revolution”. Sau đó hai ông đã đi Úc nói chuyện tình hình Việt Nam và thanh minh về đường lối tai Sydney ngày 18/6/2006... (21) Ông Đỗ Hoàng Điềm là con trai của ông Đỗ Thúc Vịnh (đã mất) và bà Hoàng Xuân An (chị ruột ông Hoàng Cơ Minh), gọi ông Minh là cậu. Trong phần lý lịch giới thiệu ở trang nhà đảng Việt Tân cũng ghi là ông gia nhập đảng từ năm 1982 (17). (22) Phạm Hoàng Tùng sinh ngày 22/7/1957, tại Sài Gòn. Ông vượt biên qua Phnom Penh, Cam Bốt năm 1982, rồi đi bằng thuyền qua Thái năm 1983, được đưa vào trại Sikhiu. Năm 1984 vào khu chiến, là kháng chiến quân, đồng thời cũng có khoảng 1 năm rưỡi làm biên tập viên đài phát thanh Việt Nam Kháng Chiến. Ông bị Việt Cộng bắt trong chiến dịch Đông Tiến II lần 2 tháng 8/1987, vượt thoát trại tù lao động A20, Phú Yên năm 1993, về Sài Gòn rồi ngay sau đó lại trốn trở qua Phnom Penh, Cam Bốt. - - - - -

Page 182: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 182

Tài liệu tham khảo: - Bán Nguyệt Báo Ngày Nay, 1983. - Hành Trình Người Đi Cứu Nước của Phạm Hoàng Tùng, nxb Tân Văn 2006. - Hoa Thịnh Đốn Việt Báo, 1/5/1983. - Hồi Ký Một Đời Người của Phạm Ngọc Lũy, nxb Tân Văn 1994. - Liên Mạng (Internet). - Mặt Trận Kiện Báo Chí của Trần Củng Sơn. - Một Ngày Có 26 Giờ của Vũ Ngự Chiêu, nxb Văn Hóa 1995. - Nguyễn Chí Trung Với Những Phong Trào Phục Quốc Việt Nam. - Nguyệt San Kháng Chiến, Vụ Tuyên Vận - TVHN, 1982, 83, 84… - Nội San Đông Tiến 1, Vụ Nghiên Huấn - TVHN, 1982. - Saigon Times, Úc, 2004. - Trả Ta Sông Núi (Hồi Ký) của Phạm Văn Liễu, nxb Văn Hóa 2004. - Trang nhà Mặt Trận - Việt Tân http://www. viettan. org/. - Tuần báo Dân Tộc, 1985. - Tuyển Tập Lột Mặt Nạ MTQGTNGPVN, LS Hoàng Duy Hùng, 1999. Niên Biểu được lập bằng hiểu biết hạn hẹp của người ghi chép, nếu có gì sơ xuất xin quý độc giả vui lòng thứ lỗi và chỉ giáo cho.

Tokyo, 2007 Đỗ Thông Minh

Page 183: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 183

Nguyên Ủy Việc Thành Lập MTQGTNGPVN 1981 [từ Thư Ngỏ của Tổ Chức PHỤC HƯNG VIỆT NAM 2005]

Admin:

Bức thơ bên dưới đây -trích từ phần"Tài Liệu" trong cuốn Hồi Ký Kháng Chiến "Hành Trình Người Đi Cứu Nước" của Phạm Hoàng Tùng- do Tổ Chức PHỤC HƯNG VIỆT NAM gởi ông Phạm Văn Liễu (tác giả cuốn "Trả Ta Sông Núi - Hồi ký tập 3) vào năm 2005 nhằm minh định một số diễn biến nguyên ủy dẫn đến việc thành lập MTQGTNGPVN vào năm 1981. Nhờ đó công luận mới được biết một cách tường tận và chính thức các tình tiết ban đầu. Những dữ liệu tập trung, ngắn gọn và xác định chủ đề muốn diễn đạt trong Thư Ngỏ này rất quý báu cho việc tái hiện đúng sự kiện lịch sử vào thuở miền Nam Việt Nam vừa mới lọt vào tay phe cộng sản miền Bắc mới chừng 5 năm sau 1975. Ngoài diễn biến thành lập MTQGTNGPVN, người ta còn có thể nhận thấy cái chết đột tử một cách oan trái của miền Nam quốc gia cũng như khát vọng và hùng tâm của một lớp trí thức quốc gia tiên phong thời ấy trong ý chí quang phục quê hương thoát khỏi gọng kìm phi nhân bạo tàn của cộng sản

Những chữ viết tắt trong bài:

- VNCH: Việt Nam Cộng Hòa

- MT/VT = Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam/đảng Việt Tân

- VC: cộng sản Việt Nam

============

Page 184: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 184

Tổ Chức PHỤC HƯNG VIỆT NAM P. O Box 91601, Pasadena, CA 91109, USA

Website http://www. phvn. org - Email: phvn@phvn. org Ngày 14 tháng 1 năm 2005

THƯ NGỎ

Kính gởi ông Phạm Văn Liễu, Tác giả cuốn "Trả Ta Sông Núi - Hồi ký tập 3" 1217 Fox Sparrow Trail - Cedar Park, TX 78613 Kính ông, Chúng tôi đọc được Hồi ký 3 Trả Ta Sông Núi của ông vừa phát hành. Trong hồi ký nói trên ông có đề cập đến một số vấn đề liên quan đến sự hợp tác của Tổ Chức Phục Hưng Việt Nam (TC/PHVN) với Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam (MT) không được chính xác.

Cuốn sách của ông liên quan đến sự hình thành và những vấn đề sau đó của MT là một tài liệu lịch sử cho những ai nghiên cứu lịch sử đấu tranh của người Việt hải ngoại trong công cuộc xây dựng dân chủ và vãn hồi tự do cho dân tộc.

Và vì là một tài liệu lịch sử nên chúng tôi viết cho ông Thư ngỏ này, nêu ra những sự thật để lịch sử có được những dữ kiện chính xác, dành cho những người Việt quan tâm, nhất là các sử gia, và không có mục đích tranh luận gì với ông, cũng như không phải để chứng minh ông Hoàng Cơ Minh sai hay đúng ở chỗ nào. Mỗi hoàn cảnh có thể cho mỗi người trong chúng ta có một quyết định và phán đoán khác nhau. Dù sao ông Hoàng Cơ Minh cũng đã hy sinh cho đại cuộc, và điều đó nói lên tấm lòng vì nước vì dân của ông ta. Chúng tôi cảm phục sự hy sinh đó.

Thưa ông, cuốn Hồi ký dày 544 trang của ông chứa đựng nhiều điều mà trong phạm vi một Thư Ngỏ chúng tôi không thể trích dẫn từng đoạn từng câu để đối chiếu với sự thật. Nhưng bức tranh của sự việc như sau:

Sự thành hình Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam

Sự hình thành MT mà sau này thường được cộng đồng hải ngoại gọi là Mặt Trận Hoàng Cơ Minh được ghi nhận trong tài liệu lưu trữ của TC/PHVN như sau:

MT hình thành do quyết định của 3 tổ chức: Người Việt Tự Do tại Nhật Bản, TC/PHVN và Lực Lượng Quân Dân Hải Ngoại (LL/QDHN) vào một ngày tháng 6 năm 1981 tại phi trường San Francisco khi ba đại diện của ba tổ chức nói trên lên đường đi Bangkok để gặp một cựu tướng lãnh của Thái Lan.

Page 185: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 185

Công tác này có được do sáng kiến của TC/NVTD. TC/NVTD là một tổ chức gồm những sinh viên từ miền Nam Việt Nam du học Nhật Bản. Năm 1975 khi miền Nam Việt Nam sụp đổ những sinh viên trẻ này thành lập TC/NVTD không chấp nhận sự quản lý của tòa đại sứ Hà Nội. Bốn thành viên sáng lập TC/NVTD gồm các ông Ngô Chí Dũng, Đỗ Thông Minh, Phạm Thanh Linh và Huỳnh Lương Thiện.

Ông Phạm Thanh Linh qua nhiều chuyến công tác giúp người tị nạn tại các trại tị nạn Thái Lan đã thiết lập được quan hệ với chính quyền Thái Lan qua ông Nguyễn Chí Trung, một người Việt định cư ở Thái Lan và có nhiều quan hệ với chính quyền Thái Lan.

Ông Nguyễn Chí Trung biết Thái Lan có nhu cầu giúp đỡ người Việt chống Cộng (thời gian đó Thái Lan rất lo ngại cho biên giới Thái Lào có thể bị các đơn vị cộng sản Việt Nam thâm nhập) và đã giới thiệu TC/NVTD liên lạc với Thái lan qua tướng hồi hưu Sutsai, lúc đó đang giữ chức vụ Bộ trưởng phủ Thủ tướng Thái Lan.

Thời điểm đó là vào đầu năm 1981. Lúc đó TC/PHVN đã được thành lập (tháng 12/1978) và làm việc chặt chẽ với TC/NVTD vì trong thời gian tị nạn tại Nhật Bản (từ tháng 3/77 cho đến 10/77) hai cựu dân biểu (VNCH) Trần Văn Sơn và Trần Văn Thung (hai trong 11 thành viên sáng lập TC/PHVN) đã được TC/NVTD giúp đỡ mọi mặt.

TC/NVTD thấy cần phối hợp các đoàn thể hải ngoại cho công tác quan trọng này nên đã liên lạc với ông Trần Văn Sơn lúc đó là chủ tịch TC/PHVN yêu cầu hợp tác. TC/NVTD cho biết người Thái muốn có một cựu tướng lãnh Việt Nam Cộng Hòa trong phái đoàn và ủy thác cho TC/PHVN tìm kiếm người.

Thoạt tiên TC/PHVN mời cựu đại tá Lê Khắc Lý. Đại tá Lý đã đồng ý tham dự, nhưng vài tháng sau cho biết vì vấn đề gia đình không thể tham dự vào phái đoàn được. TC/PHVN tham khảo ý kiến với TC/NVTD và đồng ý mời Phó Đề Đốc Hoàng Cơ Minh tham dự phái đoàn. Đại tá Lý hay Phó Đề Đốc Hoàng Cơ Minh đều được mời với tính cách cá nhân. Ông Hoàng Cơ Minh sốt sắng nhận lời và cho biết ông ta đang là một thành viên của Lực lượng Quân Dân Hải Ngoại (LL/QDHN) do trung tá Lục Phương Ninh làm chủ tịch và yêu cầu TC/PHVN không thông báo gì về công tác này với ông Lục Phương Ninh. Ông Hoàng Cơ Minh nói ông có nhiệm vụ thông báo nội bộ.

Đại diện của ba tổ chức đã đồng ý thành lập một phái đoàn 3 người gồm, ông Trần Văn Sơn (TC/PHVN- trưởng phái đoàn), ông Đỗ Thông Minh (TC/NVTD) và ông Hoàng Cơ Minh (LL/QDHN) để đi Thái Lan. Ngày đi phải hoãn nhiều lần chờ ông Hoàng Cơ Minh xin Re-entry Permit (lúc đó ông Hoàng Cơ Minh chưa có thông hành Hoa Kỳ).

Vào một ngày tháng 6 năm 1981, phái đoàn rời phi trường San Francisco đáp máy bay của hãng Singapore Airlines đi Bangkok. Ông Đỗ Thông Minh từ Nhật bay qua cùng đi. Ra tiễn tại phi trường có một mình ông Huỳnh Lương Thiện thuộc TC/NVTD.

Page 186: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 186

Trong khi chờ đợi tại phi trường ông Hoàng Cơ Minh đưa ý kiến nên lấy một cái tên chung để ba người cùng đại diện (chứ chẳng lẽ - theo lời ông Hoàng Cơ Minh- chúng ta ba người đại diện cho ba tổ chức). Đến vấn đề chọn tên bàn qua bàn lại sau cùng ba vị đồng ý lấy tên tạm là Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam (MT) do ông Hoàng Cơ Minh đề nghị. Chúng tôi đồng ý. Đối với TC/PHVN và TC/NVTD thì đây là một danh xưng hoàn toàn mới mẻ nẩy sinh do nhu cầu công tác.

TC/PHVN đã đề nghị một phương pháp làm việc là nếu có vấn đề gì cần giải quyết thì lấy ý kiến đa số. Trưởng phái đoàn không có ưu tiên. Ba người đại diện ba tổ chức đồng ý nguyên tắc làm việc này.

Chuyến công tác Thái Lan thành công tốt đẹp. Người Thái đồng ý để MT đưa người vào Thái Lan. Họ đề nghị việc đưa người nên tiến hành từ từ từng đợt, con số đầu tiên là 30 người. Và trước khi nhập cảnh Thái Lan cần thông báo danh sách 10 ngày trước.

Từ Thái Lan phái đoàn qua Tokyo và cùng với nhiều thành viên khác của TC/NVTD (gồm ông Ngô Chí Dũng, Huỳnh Lương Thiện, Phạm Thành Linh, Vũ Đăng Khuê) thảo luận phương thức làm việc và đã ghi nhận trên một văn bản.

Nội dung bản văn đồng ý duy trì tên MT như là một thực thể chính trị do ba tổ chức TC/PHVN, TC/NVTD và LL/QDHN thành hình để tiến hành cục đấu tranh cho một nước Việt Nam dân chủ và tự do.

MT tạm thời được lãnh đạo bởi một Hội Đồng Chỉ Đạo (HĐCĐ) gồm 6 ủy viên, mỗi tổ chức chỉ định 2 ủy viên. HĐCĐ sẽ qua Thái Lan để làm việc. Cơ cấu của MT gồm Tổng vụ Quốc nội và Tổng vụ Hải ngoại. Tổng vụ Quốc nội có nhiệm vụ lập khu chiến. Tổng vụ Hải ngoại có nhiệm vụ huy động sự yểm trợ của cộng đồng hải ngoại.

Do nhu cầu quân sự, ông Trần Văn Sơn, đại diện TC/PHVN, đề nghị cử ông Hoàng Cơ Minh làm chủ tịch HĐCĐ, và TC/NVTD đồng ý. HĐCĐ sẽ làm việc theo nguyên tắc thảo luận và lấy ý kiến đa số, ủy viên HĐCĐ mỗi người một phiếu. Buổi họp cũng đồng ý sẽ không công bố bất cứ hoạt động nào của MT cho đến khi HĐCĐ ra mắt tại khu chiến. HĐCĐ sẽ được thành hình sau, chờ đợi sự bổ nhiệm của mỗi tổ chức và sẽ là cái nhân của Tổng vụ Quốc nội.

Vấn đề phải giải quyết ngay là Tổng vụ Hải ngoại. Trên đường về khi dừng chân tại Hồng Kông (khách sạn Miramar) phái đoàn họp bàn tìm người giữ chức vụ Tổng vụ trưởng Tổng vụ Hải ngoại. Có hai nhân vật được nêu ra. Cụ Phạm Ngọc Lũy chủ tịch hội Trường Xuân, một nhân vật khả kính trong cộng đồng người Việt hải ngoại, và cựu đại tá Phạm Văn Liễu. Sau khi cân nhắc phái đoàn đồng ý chọn đại tá Liễu, một người cứng rắn hơn, theo đề nghị của ông Hoàng Cơ Minh.

Page 187: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 187

Phái đoàn cũng đồng ý TC/NVTD chọn Tổng vụ phó (TC/NVTD chỉ định ông Huỳnh Lương Thiện, nguyên ủy viên trung ương của TC/NVTD) và TC/PHVN chọn Tổng thư ký (TC/PHVN chỉ định ông Ngô Đức Diễm, nguyên ủy viên trung ương của TC/PHVN). Trở về Hoa Kỳ ông Hoàng Cơ Minh đưa ông đến thăm ông Trần Văn Sơn, chủ tịch TC/PHVN, và - theo lời của ông Hoàng Cơ Minh - để chính thức hóa chức Tổng vụ trưởng Tổng vụ Hải ngoại của ông. TC/PHVN được biết ông từ lúc đó.

Ông Trần Văn Sơn (trái) và Hoàng Cơ Minh (phải) cùng Đỗ Thông Minh trong chuyến đi Thái đầu tiên, thời gian từ 15 - 21/6/1981, đang nghiên cứu bản đồ đặt khu chiến - Ảnh nguồn: Hồi Ký Kháng Chiến "Hành Trình Người Đi Cứu Nước" của Phạm Hoàng Tùng

Công tác Thái Lan Để chuẩn bị lên đường mỗi tổ chức cần bổ nhiệm hai ủy viên Hội đồng Chỉ đạo. LL/QDHN bổ nhiệm ông Hoàng Cơ Minh và trung tá Lê Hồng. TC/NVTD bổ nhiệm hai ông Ngô Chí Dũng và Phạm Thanh Linh, TC/PHVN bổ nhiệm ông Trần Văn Sơn và ông Đỗ Hùng. TC/PHVN làm trung gian liên lạc và phối hợp hoạt động giữa ba tổ chức. Về nhân sự công tác Thái Lan LL/QDHN chuẩn bị sớm nhất, và với sự đồng ý của HĐCĐ, anh em LL/QDHN sẽ lên đường trước để chuẩn bị cơ sở vật chất. TC/PHVN và TC/NVTD sẽ lên đường sau. Tháng 8 năm 1981 phó Đề Đốc Hoàng Cơ Minh cùng trung tá Hồng dẫn một số chừng 5 thành viên khác lên đường đi Thái Lan. Vì lên đường không kịp thông báo trước nên Thái Lan từ chối không nhận, các anh em thuộc LL/QDHN phải bay sang tạm trú tại Tokyo chờ đợi can thiệp.

Page 188: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 188

Trong thời gian ở Tokyo ông Hoàng Cơ Minh nhiều lần điện thoại về yêu cầu TC/PHVN hoãn lên đường chờ cho đoàn của ông sang Thái Lan đã. Nhờ sự can thiệp của ông Nguyễn Chí Trung bên cạnh chính phủ Thái Lan, cuối tháng 8 ông Hoàng Cơ Minh và anh em LL/QDHN rời Tokyo đi Thái Lan. Hai tuần sau ông Trần Văn Sơn và ông Đỗ Hùng cũng đến Bangkok. Có một số công việc phải làm và một số vấn đề phải giải quyết, và cần thảo luận. Mỗi lần TC/PHVN đề nghị giải quyết bằng cách họp HĐCĐ (lúc đó có 4 người hiện diện) ông Hoàng Cơ Minh đều gạt đi cho rằng chưa có đại diện của TC/NVTD. Mỗi việc ông chỉ tham khảo ý kiến hình thức với ông Trần Văn Sơn rồi lấy quyết định. TC/PHVN có cảm tưởng ông Hoàng Cơ Minh không xem ông Lê Hồng và ông Đỗ Hùng có tư cách ủy viên HĐCĐ ngang hàng với ông. Tháng 9 năm 1981 do sự sắp xếp của Thái Lan, HĐCĐ cùng với số anh em LL/QDHN hiện diện đi thăm nơi sẽ làm khu chiến, cách thủ đô Bangkok 570 km nằm trên biên giới Thái-Lào. Bên kia biên giới là thành phố Pakse của Lào. Tại chỗ phái đoàn đã gặp một số đơn vị người Lào (Lào quốc gia, từ Lào bỏ chạy sang Thái Lan sau khi Pathet Lào chiếm Lào năm 1975) được người Thái cho đóng rải rác dọc biên giới Thái-Lào để báo động các xâm nhập của cộng sản Việt Nam. Trở về Bangkok, anh Phạm Thanh Linh thuộc TC/NVTD vừa sang. TC/PHVN đề nghị phân định trách nhiệm của mỗi ủy viên HĐCĐ, mặt quân sự, mặt chính trị, mặt ngoại giao, mặt tiếp vận và làm việc theo nguyên tắc đã đồng ý tại Tokyo. Nhưng ông Hoàng Cơ Minh cho rằng chưa cần phân nhiệm vì chưa có công việc gì quan trọng, và tình trạng ở khu chiến không thích hợp với lề lối sinh hoạt dân chủ (nghĩa là bàn thảo và biểu quyết). Đến đây TC/PHVN cảm thấy có dấu hiệu bất thường, nhưng vẫn tiếp tục làm việc với ông Hoàng Cơ Minh. Quyết định rút ra khỏi MT Sự việc làm tràn ly nước là đại diện của TC/PHVN trong HĐCĐ nhận được báo cáo từ miền Nam California rằng báo chí tại đó đăng tải tin MT do ông Hoàng Cơ Minh lãnh đạo đã thành lập khu chiến, khu chiến lúc này chưa được thành lập (vì chưa có người), và sự việc này trái với nguyên tắc "chỉ công bố sự hiện hữu của MT tại buổi lễ ra mắt". Ông Trần Văn Sơn chất vấn ông Hoàng Cơ Minh về việc tiết lộ tin tức không chính xác cho báo chí thì ông Hoàng Cơ Minh nói cần tung tin để động viên tinh thần đồng bào hải ngoại và tạo điều kiện cho Tổng vụ Hải ngoại gây dựng cơ sở. Đến đây TC/PHVN nhận định rằng, từ lúc đầu các giao ước căn bản giữa ba tổ chức sáng lập đã không được tôn trọng, thì nhìn xa, cuộc đấu tranh cho tự do và dân chủ không thể thành

Page 189: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 189

công, và nếu thành công thì đất nước cũng sẽ rơi vào một thứ độc tài khác, nên trong Đại Hội III của TC/PHVN cuối năm 1981 sau khi nghe hai ông Trần Văn Sơn và Đỗ Hùng vừa từ Thái Lan trở về dự đại hội) tường trình, Đại hội đã biểu quyết rút ra khỏi MT. Đại hội cũng biểu quyết chỉ thông báo quyết định rút lui cho ông Hoàng Cơ Minh và TC/NVTD và không công bố bất cứ điều gì với báo chí vào thời điểm đó để giữ vững tinh thần đấu tranh của cộng đồng hải ngoại. Đây là quyết định khó khăn nhất của TC/PHVN, bởi lẽ, với vai trò của một thành viên sáng lập, sự rút lui của TC/PHVN khỏi Mặt Trận có thể tạo dư luận không mấy thuận lợi cho nỗ lực đoàn kết đấu tranh giải thể chế độ Cộng Sản. Sau đại hội III TC/PHVN thông báo ông Hoàng Cơ Minh quyết định rút lui. Ông Hoàng Cơ Minh không thắc mắc gì. Khó khăn nhất là thông báo cho TC/NVTD, vì rút lui là TC/PHVN đã phụ lòng ủy thác của TC/NVTD. Tuy nhiên TC/PHVN chỉ thông báo rút lui và không khuyến khích TC/NVTD cùng rút. Nhưng khi TC/NVTD cho biết sẽ giải thể để gia nhập vào MT, TC/PHVN mới góp ý nên duy trì TC/NVTD để nếu công tác MT không mang lại kết quả thì anh em vẫn còn một cơ sở để tiếp tục cục đấu tranh. Anh em TC/NVTD vẫn quyết định giải thể, và ngưng ấn hành tờ Người Việt Tự Do (phát hành tại Tokyo) rất được yêu chuộng vào thời điểm đó để dồn nỗ lực làm tờ Kháng Chiến, một cơ sở thông tin và vận dụng quần chúng của MT. Sau này khi MT phân thành hai vì bất hòa nội bộ, ông Đỗ Thông Minh và ông Huỳnh Lương Thiện rút ra khỏi MT, một số anh em khác vẫn tiếp tục sinh hoạt với MT, trong đó có ông Ngô Chí Dũng, một Ủy viên của Hội đồng Chỉ đạọ. Ông Ngô Chí Dũng sau này qua Thái Lan làm việc với ông Hoàng Cơ Minh và biệt tăm. MT chưa bao giờ giải thích sự biệt tăm của ông Ngô Chí Dũng. Kính thưa ông, Trong 24 năm qua TC/PHVN đã tự chế trong việc tiết lộ những điều trên. Hôm nay chúng tôi viết Thư ngỏ này gởi đến ông, và như đã thưa với ông, TC/PHVN không có mục đích gì khác hơn là làm sáng tỏ một số sự kiện lịch sử. Chúng tôi tôn trọng ý kiến của ông cũng như vẫn hằng tôn trọng các tổ chức đấu tranh đứng đắn khác.

Trân trọng kính chào ông

T. M. Tổ Chức Phục Hưng Việt Nam, Ngô Đức Diễm

Phát Ngôn Nhân

Page 190: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 190

Đóm lửa Quê Hương - Phan Thiết Phạm Đình Thừa -

Jan. 20, 2007 Nửa đời trước, tôi là lính -một mẫu lính đúng nghĩa gian lao và khổ hạnh. Hầu như suốt hành trình 13 năm, đôi chân bé nhỏ chỉ xử dụng để đo từng tấc đất quê hương. Cũng chính ân sủng này đã cho tôi cơ hội thấy rõ quê hương mình. Hoàng hôn khuất bóng, rút quân về muộn, giữa cánh đồng ngập nước bao la vùng đồng bằng sông Cửu Long, ánh đèn lưa thưa nhạt nhòa trong màn mưa trên Quốc lộ 4 đã trở thành tín hiệu của niềm hạnh phúc hồi sinh -qua hết một ngày chưa ngã xuống. Nửa khuya di quân, sâu trong thôn bản dọc đường 14, giữa núi rừng Cao Nguyên, đóm lửa mờ tỏ của căn nhà sàn tít mù thăm thẳm phía trước như mục tiêu của sự sống giữa trùng trùng nỗi chết không rời. Trên dãy Trường Sơn bạt ngàn cây rừng Lâm Đồng, hàng đèn Sông Mao phía Đông, nơi có biển xanh và chốn chào đời, đã trở thành động lực tự tồn …Đóm lửa quê hương, một nhiệm mầu trong niềm hạnh phúc nhỏ nhoi. Nửa đời sau, lái xe xuyên bang nước Mỹ, đêm vượt đèo, dãy núi hùng vĩ đen thẩm, sừng sửng nổi bật giữa bầu trời trong vắt đầy ánh sao và thấp thoáng ánh đèn xa xa, tưởng như đang đi vào vùng giông bão quê hương ngày cũ. Nghe như có tiếng quân reo, có tiếng đạn bay và trong một thoáng, ánh đèn khuya đất khách bỗng trở thành trìu mến như đóm lửa quê nhà! Đã hơn 31 năm biệt xứ, chưa một lần thấy lại đóm lửa quê xưa! Đây là bi kịch của đời sống (cá nhân tôi) và trên phương diện «luật người», đó là bản án do chính tòa án lương tâm tôi phán quyết. Bởi vì, không tòa án nào của bất kỳ một thể chế cai trị nào áp đặt được nó lên thân phận người lính còn cố giữ lại điểm liêm sỉ cuối đời. Thời gian với khả năng bồi đắp và đào thải cao độ đã nung nấu ý chí bao người nhưng cùng lúc, cũng thiêu rụi hết nhiệt tình nóng bỏng thuở ra đi -đóm lửa quê hương tắt lịm tự bao giờ, chỉ hằn đọng trong mắt «đóm lửa quê người» (*)! «Đèn nhà ai hay đóm lửa quê người…» Câu hát này, tôi bất chợt đọc được từ bài viết của nhà văn Giao Chỉ, quan sáu Vũ Văn Lộc: «Này em, anh sẽ về bên kia biên giới. Đèn nhà ai hay đóm lửa quê người. » Bài viết với tựa «Đóm Lửa Quê Người» (ĐLQN) giới thiệu quyển hồi ký «Hành Trình Người Đi Cứu Nước» (HTNĐCN) của tác giả, cựu kháng chiến quân Phạm Hoàng Tùng trong đoàn quân Đông Tiến của Mặt Trận Hoàng Cơ Minh (MT). Tôi cũng đã có mặt ở cuối gian phòng ra mắt sách tại San José ngày 30 tháng 9 năm 2006 để nhận ra có cái gì đó thiêu thiếu trong lời giới thiệu người và sách của nhà văn Giao Chỉ, trước con số khoảng hai trăm người tham dự. Lời giới thiệu quá ngắn (và có vẽ như hết dầu, thiếu lửa?) so với bài viết được phổ biến trước đó: «Với tấm lòng chân thành muốn tìm hiểu lịch sử trong đời sống hiện tại, tôi xin giới thiệu tác phẩm giá trị này đến qúy độc giả. »

Page 191: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 191

Và: «Anh đã dâng hiến tất cả tương lai, hy vọng và tuổi thanh niên cho lý tưởng. Anh đã tìm thấy ở Kháng Chiến cả mộng lẫn thực. Bình tĩnh và công bình, tác giả ghi lại những đau thương dằn vặt của từng chiến binh và người lãnh đạo không phải bằng lời nói mà bằng các hành động. » (trích từ bài viết ĐLQN của Giao Chỉ) Những câu tán tụng vừa nêu đã mất dấu trong lời phát biểu trước người tham dự. Chỉ có lời cảnh báo cử tọa, đại khái: «Tác phẩm là một loại dầu thô chưa gạn lọc, độc gỉả phải đóng vai chiếc máy lọc dầu». Nếu đã bình tĩnh viết lại (như ông Vũ Văn Lộc trong bài viết) và trung thực (theo ông Đỗ Thông Minh trong buổi ra mắt sách) thì người đọc không phải vất vả -hao dầu, tốn xăng- làm công việc của một «máy lọc».

Tôi đã đọc HTNĐCN và đã là lính đánh giặc, tôi xin được nói lên lời cảm thông sâu xa với tác giả. Tuy nhiên, bài viết này không mang tính chất phê bình tác phẩm, cũng không mang tham vọng thêm vào mớ nhận định về Mặt Trận vốn đã quá dài và cũng quá lâu từ phía đồng bào ta tại hải ngoại. Đối với một số quý vị mà tâm tình còn trĩu nặng với nước non, Mặt Trận đã trở thành vết thương lòng lâu lâu rỉ máu. Người viết xin được nghiêng mình chia xẻ và chỉ muốn nói lên đôi điều suy nghĩ với người «lính» Vũ Văn Lộc và nhà văn Giao Chỉ.

* * *

Qua bài viết ĐLQN, với những đoạn tổng kết về các chiến dịch Đông Tiến của Mặt Trận, người đọc thấy được điều ông Vũ Văn Lộc muốn nêu lên: Thất Bại! -"Một lần Đông Tiến là một lần thương vong. ", cùng với nhận định hành quân của một sĩ quan cao cấp thuộc QLVNCH:

«Trận chiến hoàn toàn không cân xứng. Đi vào đất địch với quân số ít ỏi. Không có phương tiện liên lạc. Địch không đánh quân ta cũng chết đói, chết khát. Địch tấn công với quân số gấp 10 lần. Quân ta chết là may mắn, bị thương là không có phương tiện cứu chữa. » Và:

«Đi như thế không bị địch đánh thì cũng chết. Dù về đến đất Kontum thì cũng không thể mở được đầu cầu. Cho dù mở được đầu cầu thì làm gì có đại binh theo sau. »

Kết quả thất bại của những lần Đông Tiến nói lên một điều nghịch lý trong suy luận chiến thuật và đã đặt ra câu hỏi không những cho quan sáu Lộc mà còn cho nhiều người từ nhiều năm nay. Câu hỏi đã được trả lời theo lập luận và góc nhìn khác nhau.

Page 192: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 192

Riêng ông Vũ Văn Lộc đã tự vấn rồi đưa ra câu trả lời: «Những cuộc hành quân gian khổ, điên cuồng như thế mang ý nghĩa gì? Ông Minh rõ ràng chỉ muốn tìm về chết tại quê hương. » Trên phương diện «người lính», đây là điều người viết muốn đề cập

Ông Hoàng Cơ Minh có thể «chỉ muốn tìm về chết tại quê hương» như ông Vũ Văn Lộc cho là vậy; thế nhưng, ngoài ông Hoàng Cơ Minh, trong đoàn quân Động Tiến, còn có những cấp chỉ huy dạn dày chiến trận, những người không chỉ cúi đầu nhận lệnh và dĩ nhiên họ không bao giờ mang ước vọng của Bàng Hồng (đời Tam Quốc mang hòm ra trận) để chỉ được chết trên quê hương. Vả chăng, bảng hiệu của phong trào Hoàng Cơ Minh là «Mặt Trận Giải Phóng Quốc Gia» chứ không phải «Mặt Trận Tìm Chết Trên Quê Hương». Vậy thì, phải chăng đã có một thỏa ước, một đầu cầu bảo đảm khả dĩ an toàn cho một quân số ít ỏi kia?

Sự bảo đảm cho các hoạt động trên đất Thái nhằm vào mục tiêu giải phóng quê hương của cá nhân, tổ chức người Việt vào thập niên 80, tất cả đều đặt vào các thỏa ước bằng mồm với những lãnh chúa Thái (tư lệnh quân khu) thời bấy giờ. Các thỏa ước này chỉ được thực hiện sau khi một khoản tiền thuê đất hằng năm đã nạp đủ. Lãnh cứ to, nhỏ tùy theo mức độ dày mỏng của đô la. Trong các căn cứ «phục quốc» tại biên thùy Thái-Lào-Miên, căn cứ của Mặt Trận được xem là bề thế và to rộng hơn tất cả các căn cứ khác. Điều này không lạ vì quỹ của Mặt Trận trong thời gian này đã rất dồi dào. Sứ mệnh thiêng liêng và cao cả, «quang phục quê hương» (nếu may mắn được quan niệm như vậy), rõ ràng đã đặt căn bản trên những thỏa ước thuê muớn không bảo chứng và vào tay bọn tướng tá đầy tham vọng tiền bạc của vương quốc Thái! Sinh mệnh của những người trẻ muốn quay về nhìn thấy lại đóm lửa quê hương tự do bùng cháy trong an bình như ông Phạm Hoàng Tùng (thời ấy) dĩ nhiên như ngọn đèn trước gió, được đặt vào canh phé tẩy xấc sắp tàn.

Vào những năm của thập niên 80, lo sợ trước thực tế bị xâm lăng như Kampuchia, Thái Lan đã cố gắng bằng mọi phương cách ngăn chận bước Tây tiến của đoàn quân viễn chinh cộng sản Việt Nam. Chính vì vậy, chính quyền Thái đã làm ngơ trước thủ đoạn hối lộ của các tư lệnh vùng, bởi vì các căn cứ biên thùy của người Việt đã trở thành những con chốt, những tiền đồn, điểm báo động, một loại «nhất kiếm trấn ải» mà Thái lan không phải tốn tiền bạc và công sức xây dựng!

Trên phương diện ngoại giao, sự hiện diện của các tổ chức «phục quốc» người Việt đã trở thành món hàng mặc cả đáng giá. Trong cuộc mặc cả, ai ngã giá cao hơn, kẻ ấy sẽ mua được món hàng. Dù tiền bạc của người hải ngoại đổ vào công cuộc «giải phóng» của Mặt Trận dồi dào đến đâu, chắc chắn cũng không qua được số ngân lượng mà cộng sản Việt nam chi ra, Thêm vào đó, cũng không thể bỏ qua yếu tố về một cam kết tôn trọng chủ quyền lãnh thổ giữa Thái Lan và Việt cộng.

Hậu quả bi thảm đã đến qua các cuộc «tế thần» bằng xương máu của người mang ước vọng giải phóng quê hương khỏi xiềng xích đỏ. Việc gì phải đến đã đến cho những cuộc hành quân Động Tiến. Khi sự an toàn của Thái Lan được bảo đảm thì những tiền đồn «phục quốc»

Page 193: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 193

không còn lý do tồn tại. Giữa thập niên 90, các căn cứ lớn nhỏ của người Việt trên đất Thái đã biến dạng trong âm thầm, không kèn, không trống, không truyền thanh, truyền hình như lúc khai trương!

Ngoài tác động ngoại tại cũng phải kể đến những chuyển biến nội tại (trên phương diện điều hành, quản trị, và quan niệm) trong tổ chức của Mặt Trận. Hiện tại, chiến trường khét lẹt mùi thuốc súng của các năm Đông Tiến đã được thay bằng «khẩu» trường đầy tranh cải sôi sục nước bọt với một tên mới: Việt Tân.

Đưa ra những nhận xét thô thiển vừa nêu, người viết muốn nói đến sự bào chữa tiêu cực của một sĩ quan đã từng đảm trách những vai trò quan trọng cỡ «pathfinder»: «Hơn 20 năm trước, Giao Chỉ đã bày tỏ sự ngưỡng mộ với Võ Đại Tôn, Trân Văn Bá và Hoàng Cơ Minh. Thân hữu nói rằng, ông quá cả tin nên dễ bị lừa. Đã xin thưa rằng, tôi muốn ngày nào cũng có người đến lừa tôi về chuyện xây dựng lại non sông. Hai mươi năm sau, thân hữu lại nói rằng, ông đã yêu lầm tướng cướp. Bèn trả lời rằng: Tình yêu vốn mù quáng. Bây giờ đã già rồi, không thể thay đổi được nữa. Đành xin chịu mù loà để giữ lấy tình yêu. » (ĐLQN)

Tôi không nghĩ rằng khả năng và suy luận quân sự của quan sáu Vũ Văn Lộc đã cạn láng sau cuộc đổi đời bi thảm. Cũng không tin, kiến thức và chữ nghĩa ông Vũ Văn Lộc đã trả lại cho thầy, cho những lớp Tham mưu Trung cấp và Cao cấp để không còn có thể gióng lên tiếng chuông cảnh tỉnh thân hữu mình, đồng đội và đồng bào mình về thủ đoạn bịp bợm của đám con buôn trên mồ hôi, nước mắt và máu xương, thậm chí ngay cả ước vọng thiêng liêng của người khác? Nếu không đúng vậy, trên phương diện là người lính cấp cao, ông Vũ Văn Lộc đã phạm vào tội đồng loã (vô tình hay cố ý) qua mớ ngôn từ kêu-gọi-nước-mắt xót thương nêu trên. Niềm tin (rất) mãnh liệt của đồng bào hải ngoại về một ngày quang phục quê hương, sau khi bỏ nước ra đi vào tháng 4 năm 1975, đã bị phá sản vì tổ chức của ông Hoàng Cơ Minh -một hệ lụy thê thảm mà bất cứ ai cũng nhận rõ. Nhóm từ «giải phóng đất nước», «quang phục quê hương» có lúc được người ta đem ra chế diễu, nguyền rủa -bởi vì đâu?! Đành rằng, bất cứ hy sinh nào trên lối về quê hương để mưu tìm sự giải thoát dân tộc khỏi móng vuốt bầy quỷ đỏ cũng đều phải được tôn kính và ngưỡng mộ như trường hợp của vị tướng can đảm, ông Hoàng Cơ Minh. Thế nhưng điều cần nói lên là nguyên nhân sâu xa dẫn đến cái chết này vẫn là sự sai lầm nghiêm trọng về chiến lược từ tổ chức do chính ông tạo ra. Đây là sự kiện cần được những người lính có tầm cỡ như ông Vũ Văn Lộc phân tích để cảnh báo cùng đồng bào hải ngoại. Chẳng những đã không làm vậy, ông Lộc lại bước xuống, đóng vai người lính đa đoan, đóng đồn xa «nếu mai không nở, anh không biết Xuân về hay chưa» qua mớ mỵ ngữ tình cảm! «Non sông dễ đổi, bản tính khó chừa», 20 năm trước hay 20 năm sau, người lính Vũ Văn Lộc vẫn không bao giờ thay đổi trong niềm hãnh diện mãnh liệt về công tác hiếm hoi «pathfinder» vào những ngày gần cuối cuộc chiến.

Page 194: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 194

Điểm quan trọng nhất của toàn bài viết nằm trong quan niệm về đấu tranh của ông Vũ Văn Lộc: «Trong công cuộc đấu tranh cho Việt nam bây giờ và sau này. Dù bằng chính trị hay bằng những phương thức khác. Dù giải phóng rồi canh tân hay dù canh tân rồi giải phóng. Dù đúng hướng chính thống hay chệch hướng hòa giải thì điều quan trọng là phải tồn tại. Bất cứ với giải pháp nào ta không thể cứu nước nếu ta không tồn tại và tiếp tục hoạt động. »(ĐLQN) Đoạn văn vừa trích gợi cho người viết nhớ lại câu nói của cố Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu: Làm chính trị là phải lì.

Qua chủ từ «ta», ông Vũ Văn Lộc nêu lên lời nhắn nhủ và dạy dỗ những phong trào, tổ chức đấu tranh với cộng sản Việt Nam: phải lì, phải bất chấp mọi thủ đoạn, gạt qua một bên ước nguyện của những người mà mình vỗ ngực đại diện -phải tồn tại dù bị nguyền rủa, tẩy chay!

- Phải chăng để giải phóng cái giải rút, mớ gia sản cuối cùng còn sót lại của người đàn bà cùng đinh đói lạnh nằm co ro qua đêm Đông miền Bắc, trong công viên Mai Xuân Thưởng? Một tổ chức gọi là đấu tranh chống cộng lại đi ngược chủ trương khởi xướng ban đầu, bất chấp nguyện vọng của bao người thì sự tồn tại có còn cần thiết không và phải được hình dung như thế nào đây? Đó chẳng qua chỉ là tập họp một đám sơn đông mãi võ, trưng đầu Dê bán thịt Chó.

- Một tổ chức đấu tranh, với trường hợp Việt Nam hiện tại, lại đi bắt tay với cộng sản để canh tân, rồi giải phóng thì giải phóng kí gì đây Đại tá Vũ Văn Lộc? «Chệch hướng hòa giải» -đã mặc nhiên thừa nhận việc hòa giải với khỉ là chệch hướng thì tại sao không điều chỉnh để đi vào «hướng chính thống» trước khi nghĩ đến việc cố bám để tồn tại? Đây lại là một điểm nghịch lý mà chỉ có những kẻ muối mặt, khư khư với quyền lợi và tham vọng cá nhân mới đủ can đảm thực hiện. Bài học hòa giải với cộng sản dẫy đầy trong lịch sử đấu tranh Quốc, Cộng và hiển hiện trước mắt là hậu quả thê thảm đến với một số người, vì tham lam mà trở thành cô bé choàng khăn đỏ, ngây thơ đi vào miệng sói, trong những năm qua.

Phải chăng Đại tá Vũ Văn Lộc đã đánh giá quá thấp trình độ hiểu biết của người Việt hải ngoại khi lên giọng «quân sư» kêu gọi kéo dài sự lường gạt?

Trong lãnh vực báo chí, truyền thông Mỹ có câu: We Report, You Decide -Chúng tôi tường trình, Quý vị quyết định (kết luận). Đây cũng là câu nói cần được xét lại. Bởi vì, chúng tôi «report» nhưng chỉ «report» những điều chúng tôi muốn «report». Những điều chúng tôi không muốn «report» dầu là sự thật sờ sờ trước mắt đi nữa, chúng tôi vẫn không «report». Trường hợp này đã xảy ra trong chiến tranh Việt Nam với đạo quân báo chí hùng hậu của thế giới. Điển hình nhất là bức ảnh Tướng Nguyễn Ngọc Loan xử quyết thằng du kích sát nhân. Tướng Loan nửa đời, nửa đoạn vì bức hình này. Tên nhiếp ảnh viên Adams, đến phút cuối đời, mới thốt lên lời xám hối muộn màng: "hình ảnh chỉ là một phần của sự thật. Một phần sự thật không phải là sự thật!"

Page 195: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 195

Trên phương diện văn học, xã hội Việt Nam, từ rất lâu, đã dành cho người cầm viết một vị trí thật tôn quý vì họ được quan niệm như lớp người góp phần vào sứ nhiệm khai phóng trí tuệ quần chúng -(Văn Dĩ Tải Đạo). Đáp lại, người cầm viết phải có dũng khí để nói lên sự thật và cùng lúc hướng dẫn dư luận bước đi trong dòng «chính thống» về nẻo Chân, Thiện, Mỹ -cứu cánh của văn chương và nghệ thuật. Dĩ nhiên đòi hỏi này trở thành quá khó khăn đối với kẻ dùng chữ nghĩa để đạt tham vọng bất chính hay chỉ để thỏa mãn cái hứng khởi nhất thời của chính mình.

Hai điểm vừa nêu, người viết chỉ muốn ghi lại như một nhắc nhở cho nhà văn Giao Chỉ trong buổi hoàng hôn của cuộc đời như ông đã tự thán: «Bây giờ đã già rồi, không thể thay đổi được nữa. »

Không biết nhà văn có thành thật khi đặt bút viết: «Đã xin thưa rằng, tôi muốn ngày nào cũng có người đến lừa tôi về chuyện xây dựng lại non sông. » Bởi vì, mong ngày nào cũng có người đến nhà lừa gạt thì còn làm ăn được gì? Đọc giữa mớ chữ, câu hỏi dấy lên, tại sao không là «tôi muốn ngày nào cũng bị lừa về chuyện xây dựng lại non sông» mà phải là «cũng có người đến lừa tôi về chuyện xây dựng lại non sông»?

Tôi lại lan man nhớ đến câu chuyện cá nhân gần hai thập niên trước. Tôi đến gõ cửa nhà người bạn để xin yểm trợ cho các hoạt động tại một quốc gia ngoài Hoa Kỳ (và cũng trong ước vọng quang phục quê hương) của một tổ chức mà tôi và bạn đã xuất thân đi vào cuộc chiến. Bạn đưa tôi 5 tì, trong một bữa nhậu có rượu ngon và đồ nhắm tốt. Hôm sau gặp người bạn khác, ông này cho hay người bạn «bị» quyên góp đã dùng Đức Mã để than phiền rằng, bỏ ra 5 tì cho lương tâm khỏi cắn rứt! Không biết trường hợp này có gần xa trùng hợp với câu văn của nhà văn Giao Chỉ không nhỉ?

Cũng xin được lưu ý, ông Giao Chỉ chỉ muốn bị lừa hằng ngày «về việc xây dựng lại non sông» chứ không phải để đánh bật 3 thằng Việt cộng thổi ống đu đủ ra khỏi quê hương. Trộm chưa bị rượt khỏi nhà, giặc chưa bị đuổi khỏi nước thì việc «xây dựng lại non sông» là hành động đầu hàng nhục nhã mà bất kỳ người nào đã từng cầm súng và còn liêm sỉ không bao giờ có thể chấp nhận. Phải chăng vì vậy mà Chú Nguyễn Hữu Chánh không «lừa» được Đại tá Vũ Văn Lộc? Chú Chánh -ghê bỏ mẹ- cứ ồn ào lu loa những vụ đặt chất nổ tùm lum tại Việt Nam, không cách chi chiếm được tình yêu (dầu mù lòa) của nhà văn Giao Chỉ: "Đành chịu mù lòa để giữ lấy tình yêu"

Với cách nhìn và lối suy luận như vậy của một nhà văn, một cựu sĩ quan cao cấp của quân lực miền Nam, ước vọng nhìn lại đóm lửa quê hương thân yêu của tôi chắc còn khá lâu mới trở thành sự thực. Vậy thì, chỉ còn nhìn đèn nhà ai để thi vị hóa thành đóm lửa quê mình.

Phan Thiết Phạm Đình Thừa

Nguồn: http://www. vietnamdaily. com/?c=article&p=33611 Jan. 20, 2007

Page 196: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 196

Giao Chỉ Vũ Văn Lộc tại phòng tranh của họa sĩ Đào Hải Triều ở San Jose (chụp cùng nhà văn Nguyễn-Xuân Hoàng). Ảnh do Bùi Văn Phú - không đề năm, nhưng dựa theo bài "Nguyễn-Xuân Hoàng: Văn và Người" của Bùi Văn Phú đăng ở Viet Tribune Magazine Jul 12, 2014 ta có thể phỏng chừng ảnh này được chụp trong khoảng 2010 - 2014 - ảnh làm lại và chú thích by Admin

(*): Lời Bạt cuốn Hồi Ký Hành Trình Người Đi Cứu Nước

(Bài viết về cuốn Hồi Ký của Giao Chỉ) Ghi chú của nhà xuất bản Hồi Ký "Hành Trình Người Đi Cứu Nước" của Phạm Hoàng Tùng: Giao Chỉ là bút hiệu của cựu Đại Tá Vũ Văn Lộc, hiện là Giám Đốc Trung Tâm Định Cư IRCC, Inc. tại San Jose, USA. Bài này đã được phổ biến rộng rãi trước khi phát hành sách, chúng tôi xin phép tác giả in vào đây như ghi nhận từ một độc giả thay cho Lời Bạt của sách.

* * *

"ĐỐM LỬA QUÊ NGƯỜI…" Giao Chỉ - San Jose, 2006

“Này em, anh sẽ về bên kia biên giới. Đèn nhà ai hay đốm lửa quê người... ” Tháng 3/1975, tôi gặp tướng Hoàng Cơ Minh lần đầu tiên tại Cam Ranh, một vị Phó Đề Đốc Hải Quân nóng nảy, bồn chồn vừa nhận toàn bộ trách nhiệm tư lệnh cuộc triệt thoái từ duyên hải. Sau lễ chào cờ lần cuối, hạm đội chở phần còn lại của hai quân đoàn suôi Nam. “Trùng khơi vạn lý, như chưa vừa ý, lắc lư con tàu đi. ” Bài ca vui tươi ngày nào bây giờ chuyên chở biết bao nhiêu cay đắng. Tháng 5/1975, gặp lại ông Hoàng Cơ Minh trong trại Barrigada trên đảo Guam. Gần 30 vị tướng tá của một đạo quân tan hàng nằm chờ phi vụ vào Mỹ. Ông Nguyễn Cao Kỳ được đem

Page 197: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 197

đi trước, rồi đến ông Ngô Quang Trưởng. Tôi nằm bên tướng Đồng Văn Khuyên, mặt dài như chiều đông. Trung Tướng Nguyễn Văn Toàn, Tư lệnh Quân đoàn III xuống sân đánh bóng chuyền cho quên ngày tháng. Tướng Không Quân Phan Phụng Tiên lâu lâu lại buông lời cay đắng. Riêng ông Hoàng Cơ Minh là người duy nhất nói đến chuyện trở về. Những ý kiến rời rạc, mơ hồ dường như đã bắt đầu hình thành. Con đường trở về sẽ vô cùng khốc liệt và ý ông Hoàng Cơ Minh nói là phải dùng tất cả các phương pháp của cộng sản để đánh cộng sản. Chuyện đó sau này thành sự thật. Sau cùng, chuyến bay cuối tháng 5/1975 từ hải đảo đã đưa vào lục địa Hoa Kỳ một vị tướng lãnh Việt Nam Cộng Hòa duy nhất quyết tâm trở về với tấm lòng hết sức sắt đá. Đó là Phó Đề Đốc Hải Quân Hoàng Cơ Minh. Mười hai năm sau, vào ngày 28/8/1987, vị Phó Đề Đốc một thời Tư Lệnh hành quân biển của Hải Quân VNCH đã nằm chết bên bờ suối, giữa rừng già miền Nam Lào. Người lãnh đạo Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam, Đảng Trưởng đảng Việt Tân với 110 kháng chiến quân vượt sông Mekong trong chiến dịch Đông Tiến tìm đường về Việt Nam. Đến vùng Xalavang trên đất Lào, đạo quân kháng chiến bị săn đuổi bởi số địch quân đông đảo nên đã hoàn toàn tan rã. Các kháng chiến quân bị bắt đã kể lại với nhau trong tù về những cái chết đau thương và hào hùng. Vị Tư Lệnh và các cấp chỉ huy Kháng Chiến đều tử thương hay tự sát sau khi bị thương. Vào đầu thập niên 80, cộng sản Hà Nội và thế giới Mác Xít đang ở trên đỉnh cao của chiến thắng. Không thể có con đường nào khác gọi là đấu tranh chính trị. Chỉ còn giấc mơ trở về gây dựng cơ sở chiến đấu trong lòng địch. Cả một ước mơ dù đội đá vá trời nhưng vẫn có người cố thực hiện. Từ Úc châu, Võ Đại Tôn lập Chí Nguyện Đoàn Phục Quốc và tìm đường về vào năm 1981. Ông đã bị bắt và xuất hiện trong cuộc họp báo tại Hà Nội ngày 13/7/1982. Từ Paris, Pháp, Mặt Trận Thống Nhất Các Lực Lượng Yêu Nước Giải Phóng Việt Nam thuộc nhóm Lê Quốc Túy phát động, với Trần Văn Bá, Mai Văn Hạnh, Lê Quốc Quân, Hồ Thái Bạch và hàng chục người… đã xâm nhập bằng đường biển Cà Mau, bị bắt và xử ngày 18/12/1984. Trong Chí Hòa, Trần Văn Bá, Lê Quốc Quân và Hồ Thái Bạch bị xử bắn ngày 8/1/1985, máu đỏ bức tường khám lớn. Mai Văn Hạnh và Lê Quốc Túy là các cựu sĩ quan Không Quân VNCH. Và sau cùng, từ M ỹ, Kháng Chiến Hoàng Cơ Minh đã tìm đường về suốt 10 năm từ 1981 đến 1990 qua 4 giai đoạn. Tất cả đều lấy đất Thái Lan làm bàn đạp. Năm 1985, hai nhóm cán bộ chính trị Tiền Phương Kháng Chiến đã đi xuyên qua Cam Bốt để về nước nhưng đều bị bắt tại Nam Vang. Cũng năm 1985, Đông Tiến I, vượt sông Mekong, qua Nam Lào do Đại Tá Dương Văn Tư chỉ huy đến gần biên giới Việt Nam phía Bắc Kontum thì bị Pathet Lào và Việt Cộng đánh đuổi và tan rã, 20 kháng chiến quân hy sinh. Năm 1986, Đông tiến II lần 1 với 130 kháng chiến quân tiến về phía Đông - Nam nhưng vượt sông Mekong tại Pác Xế bất thành nên đành phải rút. Trước khi lên đường, Mặt Trận đã triệt tiêu toàn thể căn cứ trên đất Thái, nên khi rút về lại phải sống tạm ngoài trời gần 1 năm chờ tái xuất quân.

Page 198: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 198

Năm 1987, với 110 kháng chiến quân cuộc Đông Tiến II lần 2 khởi sự, vượt sông Mekong và bị quân địch quá mạnh đánh tan. Toàn bộ chỉ huy và Tư Lệnh Hoàng Cơ Minh tự sát, một số lớn tử trận và bị bắt. Đặc biệt là sau khi Đông Tiến II lần 2 hoàn toàn thất bại, thành phần còn lại tại hậu cứ Thái Lan và Tổng Vụ Hải Ngoại tại San Jose, Cali, Mỹ cũng không biết rõ tin tức. Nên chiến dịch Đông Tiến III vẫn tiếp diễn với người chỉ huy hậu cứ là một sĩ quan Dù, ông Đào Bá Kế đi vào đất chết muộn màng năm 1990 với số thành phần khỏe mạnh còn lại, những tân kháng chiến quân mới tuyển từ trại tị nạn... đều chấp nhận lên đường chuyến chót. Tất cả xóa xổ căn cứ tại Thái Lan tiếp tục đi theo con đường Đông Tiến I, vượt sông Mekong tìm về biên giới Lào - Việt ở phía Bắc Kontum. Trong giai đoạn này thật sự không còn sự hiện diện của Tướng Minh và vòng đai kỷ luật sắt đá. Nhưng lạ lùng thay, những phần tử còn lại của Kháng Chiến không tan hàng mà lại đồng lòng lên đường. Không ai thật sự biết rõ tâm tư của anh em, nhưng có thể họ đi tìm “ông thầy”. Thêm một lần sau cùng, toán quân này cũng bị chặn đánh, bị giết, bị bắt. Người chỉ huy Đông Tiến III là Đào Bá Kế bị án tù chung thân, hiện còn bị giam tại nhà tù miền Bắc. Tất cả các anh hùng kháng chiến suốt 10 năm (1981 - 1990), tuy hoàn cảnh mỗi người một khác và đôi khi việc tuyên truyền quá cường điệu phóng lên con số hàng ngàn tay súng nhưng sự gian khổ và khốc liệt hoàn toàn có thật. Vào những năm 80, bài hát bất hủ được ban hợp ca Thùy Dương cất lên vừa hùng tráng vừa bi thảm: “Này em, anh sẽ về bên kia biên giới, đèn nhà ai hay đốm lửa quê người. ”. Hơn 100 kháng chiến quân đã hy sinh trên đường tìm về bên kia biên giới. Vượt con sông Mekong, thấy ánh sáng leo lắt đêm khuya, tưởng là ánh đèn của thôn xóm trên đất nước thân yêu, ngờ đâu vẫn chỉ là đốm lửa quê người. Chiến hữu chung quanh Tướng Hoàng Cơ Minh chẳng còn được mấy người, sức cùng lực kiệt, trải qua bao nhiêu gian khổ và cô đơn, ông đã tự chọn cái chết, nằm lại bên bờ suối. Bên kia bờ đại dương, cả một Tổng Vụ Hải Ngoại đang trầm kha xâu xé làm cho lòng tin tan vỡ! Khi lên như sóng trào dâng, khi xuống như nước vỡ bờ. Bên này tiền tuyến chỉ có trên dưới 200 tay súng bị săn đuổi suốt những năm tháng dài. Thái Lan bắt đầu đổi thái độ, không còn muốn cho đóng quân, Lào Cộng hợp lực với Việt Cộng truy kích. Kháng chiến quân bị thương phải tự sát hoặc đã bị các chiến hữu hạ sát để khỏi rơi vào tay địch. Không còn đường nào khác. Con đường giải phóng là con đường một chiều: “Giải phóng hay là chết”. Những người thân tín của ông Minh trong hàng ngũ lãnh đạo không còn nữa, Đại Tá Dương Văn Tư đã hy sinh, Trung Tá Lê Hồng đã qua đời. Phó Đề Đốc Hoàng Cơ Minh với một đời hành quân biển đã bỏ quân phục đại lễ mầu trắng và biển cả màu xanh, để tìm về bộ quần áo đen, khăn rằn Nam Bộ nằm chờ đợi giây phút cuối cùng ở giữa rừng núi Hạ Lào. Ông đã dùng chiêu thức của cộng sản để đánh cộng sản và đường lối này cũng đã tạo ra bao nhiêu sóng gió. Sau cùng, giải phóng hay là chết, khi không thành công thì chết là giải thoát. Và một phát súng cuối cùng đã nổ, Tướng Hoàng Cơ Minh đã chết. Nhưng tiếng súng của ông tự sát phải chờ đến 14 năm sau mới chính thức nghe được tại San Jose vào tháng 7/2001.

Page 199: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 199

Tất cả các câu chuyện kể trên và còn nhiều chi tiết hết sức đặc biệt, hầu hết đều được giải bày trong cuốn Hồi Ký của Kháng Chiến Quân Phạm Hoàng Tùng trong tác phẩm là 1 bộ 2 cuốn tựa đề “Hành Trình Người Đi Cứu Nước”. Tôi hân hạnh được học giả Đỗ Thông Minh từ Đông Kinh gửi riêng cho đọc bản in thử từ máy điện toán. Tập hồ sơ tổng cộng 900 trang là một tài liệu hết sức quan trọng để các nhà nghiên cứu và toàn thể thế hệ Việt Nam sau này hiểu rõ câu chuyện tìm đường về của những năm 80. Với bản danh sách khá đầy đủ các kháng chiến quân đã hy sinh, đã bị tù đày và cả những người hiện còn sống xót đều là nhân chứng của một giai đoạn anh hùng và cũng hết sức bi thảm. Riêng câu chuyện về cuộc đời của tác giả Phạm Hoàng Tùng năm nay trên dưới 50 tuổi đã trải qua 14 năm (1984 - 1997) đi kháng chiến và chịu rất nhiều hệ lụy. Phạm Hoàng Tùng cũng như hàng trăm ngàn thuyền nhân khác đã lên đường tìm tự do vào đầu năm 1982, từ Sài Gòn đi thuyền rồi qua đường bộ đến Nam Vang lần thứ 1. Năm 1983, lại vượt biển vào Thái, được đưa tới trại tị nạn Sikhiu. Anh trở thành 1 trong số 964. 000 thuyền nhân mà thống kê của Cao Ủy Tị Nạn Liên Hiệp Quốc ghi nhận tổng số 5 đợt trong 20 năm từ 1975 đến 1995. Phạm Hoàng Tùng đã không chết trên biển Đông, anh cũng không đi Mỹ định cư. Nếu Phạm Hoàng Tùng đi Mỹ vào khoảng 1984 - 85, thì bây giờ cũng đã thành người Mỹ trên 20 năm ở San Jose… trong số 100. 000 dân Việt tại Thung Lũng Điện Tử. Nhưng phần số con người đã thay đổi khi anh chấp nhận trả hết giấy tờ tị nạn để đi theo Kháng Chiến. Vào khu chiến năm 1984, làm việc trong đài phát thanh. Tháng 9/1986, tham dự Đông tiến II lần 1, tháng 7/1987, tham dự Đông tiến II lần 2, rồi bị bắt giải về Sài Gòn. Năm 1990, cải tạo lao động ở Phú Yên. Năm 1993, trốn trại về Sài Gòn rồi vượt biên đến Nam Vang lần thứ 2. Bây giờ Phạm Hoàng Tùng cô thế, ở lại làm người Việt lưu vong trên đất Cam Bốt, lập gia đình, có vợ và đã trải qua hơn 18 năm (1982 - 1987 và từ 1993 tới nay) trên đất khách quê người. Lấy tin tức từ chiến hữu kháng chiến khi gặp lại nhau trong trại giam và từ kinh nghiệm bản thân, tác giả viết lại hành trình của một người đi cứu nước. Anh đã dâng hiến tất cả tương lai, hy vọng và tuổi thanh niên cho lý tưởng. Anh tìm thấy ở Kháng Chiến cả mộng lẫn thực. Bình tĩnh và công bình, tác giả ghi lại những đau thương dằn vặt của từng chiến binh và người lãnh đạo không phải bằng lời nói mà bằng các hành động. Đặc biệt chỉ cần sơ lược về hoàn cảnh hết sức tuyệt vọng hàng ngày, hết sức khó khăn, căng thẳng mỗi ngày, ta có thể hình dung được tâm trạng của người lãnh tụ Kháng Chiến ra sao. Tướng Hoàng Cơ Minh dưới ngòi bút của tác giả hiện thân của sự quyết đoán, cao ngạo, không tin người và hết sức tàn nhẫn. Nhưng rõ ràng là không có đường lối nào khác, ít nhất là vào thời điểm của các cuộc Đông Tiến. “Một lần đi là một lần vĩnh biệt, một lần đi là hết lối quay về. ” Tác giả đã kể lại những vụ xử tử kháng chiến quân muốn đào ngũ, những vụ thi hành kỷ luật sắt đá trong khu chiến. Toán cận vệ trung thành của lãnh đạo xuống tay hết sức lạnh lùng, tàn nhẫn và dứt khoát không tha thứ bất cứ ai. Ngay cả với ông Nguyễn Hữu Nhiều, vị bác sĩ duy nhất của khu chiến.

Page 200: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 200

Xem ra trước sau chỉ có trên dưới 200 tay súng, đủ mọi thành phần, có thể nói là một toán quân ô hợp. Với kỷ luật sắt đá, lãnh đạo đã tôi luyện thành các du kích quân bắt đắc dĩ, ngày đêm học tập. Người từ hải ngoại về rất ít, đa số từ trại tỵ nạn. Quân đội VNCH có, mà bộ đội đào ngũ cũng có. Người vì lý tưởng, người căm thù cộng sản và có cả những thành phần ảo tưởng, chỉ muốn thoát ra khỏi trại tỵ nạn vì chờ đợi mòn mỏi không thấy tương lai. Tất cả đều được đưa vào vòng cương tỏa chặt chẽ để dứt khoát không thể thoát ra được. Chỉ cần một người trốn về là tất cả huyền thoại vỡ lở và những câu chuyện khắc nghiệt đau thương ở khu chiến sẽ làm đổ vỡ tổ chức toàn thế giới. Tác giả kể lại nhưng không một chút oán hận, đôi khi còn có vẻ phân trần cho hoàn cảnh. Toàn thể tác phẩm là một bản liệt kê những cái chết. Bắt đầu là những vụ lên án và xử tử các âm mưu đào ngũ... Tiếp theo là những nhu cầu đôn đốc bừng bừng lửa dậy tại hải ngoại đòi hỏi tiền tuyến phải làm một cái gì. Cuộc Đông Tiến bắt đầu mặc dù chỉ có vài trăm tay súng. Chỉ biết tìm cách vượt sông Mekong đi mãi về phía Đông, không có một lệnh hành quân rõ ràng. Lần đầu bị thất bại. Lần sau trước khi lên đường phá sạch trại để hết đường về, nhưng rồi chưa đi được, lại phải trở về sống bờ sống bụi chờ chuyến sau. Mỗi lần Đông Tiến là một lần thương vong. Trận chiến hoàn toàn không cân xứng. Đi vào đất địch với quân số ít ỏi, không có phương tiện liên lạc. Địch không đánh quân ta cũng có thể chết đói, chết khát. Địch tấn công với quân số gấp 10 lần. Quân ta chết là may mắn, bị thương là không có phương tiện cứu chữa. Không thể để lọt vào tay địch, bị tra tấn lộ tin tức rồi cũng bị giết chết. Vì vậy quân bạn ra tay trước, Kháng Chiến giết hết thương binh của ta, hoặc là thương binh phải tự sát. Kháng chiến quân tài hoa là nhạc sĩ Trần Thiện Khải, người sáng tác bài Trăng Khu chiến… đã tự sát sau khi bị thương trên đường Đông Tiến lần 2. Đoàn quân Đông Tiến như Hốt Tất Liệt ngày xưa dẫn quân Thát Đát tiến về phía mặt trời. Cứ phương Đông mà đi cho đến khi ngựa hết nước, người hết sức, nhưng rồi quân Mông Cổ còn có đường về. Kháng Chiến thì tan hàng ngay tại Hạ Lào. Đi như thế không bị địch đánh thì cũng chết. Dù về đến đất Kontum thì cũng không thể mở được đầu cầu. Cho dù mở được đầu cầu thì làm gì có đại binh theo sau. Những cuộc hành quân gian khổ, điên cuồng như thế mang ý nghĩa gì? Ông Minh rõ ràng chỉ muốn tìm về chết tại quê hương! Ba trăm tám tư năm trước, con tàu Mayflower của Âu Châu nhổ neo đi về phương Tây với 102 người. Một nửa là di dân và một nửa là thủy thủ đoàn, cũng là một hành trình vô vọng. Con tàu tả tơi đến miền Đông Hoa Kỳ năm 1620, mùa Xuân đầu tiên chết 52 người vì đói khát và bệnh tật. Còn lại 50 người sống xót và các dòng họ hậu duệ của con tàu “Hoa Tháng Năm” ngày xưa trải qua 4 thế hệ bây giờ đã có đến 35 triệu người trong số 300 triệu dân Hiệp Chúng Quốc. Một cuốn sách biên khảo vừa xuất bản đã ghi lại vào ngày Lễ Độc Lập năm nay. Trên chuyến khởi hành đến Mỹ và sau khi sống những năm đầu đầy thử thách ở Tân Thế Giới, di dân đã có lúc hung bạo, tàn nhẫn với nhau. Sử sách đều có ghi lại. Tuy nhiên, Mayflower đã thành công, nhưng con tàu Đông Tiến của Hoàng Cơ Minh đã không nở hoa “Kháng Chiến”.

Page 201: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 201

Khi Tướng Minh tổ chức đại hội tại San Jose để khai trừ người phụ tá số một là Đại Tá Phạm Văn Liễu, thì tại Nam California cũng có đại hội của ông Trần Minh Công tổ chức để đặt vấn đề với ông Minh. Đó là vào ngày 29/12/1984. Cùng vào thời gian đó, tiền đồn Hải Vân của Kháng Chiến trên đất Thái bị địch vượt sông Mekong qua tấn công. Sau đó, đơn vị Kháng Chiến tiền tuyến phải triệt thoái. Sau khi Mặt Trận bể làm đôi, Tướng Hoàng Cơ Minh trở lại khu chiến chuẩn bị và đích thân tổ chức, chỉ huy Đông Tiến II lần 1, rồi lần 2. Ông ra đi để tìm bằng được ngọn đèn đêm hiu hắt trong thôn xóm Việt Nam, nhưng khi nằm chết bên con suối Hạ Lào, ông chỉ thấy xa xa đốm lửa quê người. Khi xuất bản tác phẩm của Phạm Hoàng Tùng, ông Đỗ Thông Minh có lẽ chỉ muốn cho tác phẩm có cơ hội trình bày sự thật. Khi người Kháng Chiến viết về 14 năm oan nghiệt, tác giả cũng chỉ đơn giản kể lại những gì đã trải qua. Độc giả đọc tác phẩm chắc có thể mang nhiều suy tư. Kẻ chống đối hận thù Kháng Chiến sẽ tìm thấy nhiều chứng cớ để buộc tội. Nhưng riêng phần tôi, với tình cảm dành cho người đi cứu nước, tôi hết sức đau thương và trân trọng cái chết của Tướng Hoàng Cơ Minh. Tấm lòng thương cảm của tôi không phải chỉ dành cho chủ tướng mà cho tất cả đoàn viên của ông. Những người ông tuyên án xử tử, những người theo ông đi vào chỗ chết, hay những người vì theo ông mà suốt một đời tù đày cho đến ngày nay vẫn còn chưa được tự do. Xem ra, tác giả đi một vòng tròn trên 4 xứ Đông Nam Á khoảng thời gian vừa đúng một con giáp (1982 - 1993), Phạm Hoàng Tùng lại là người Kháng Chiến hưởng hạnh phúc sau cùng. Tướng Hoàng Cơ Minh với cái chết của chính ông, ông đã làm trọn lời thề nguyền từ khi xuống tàu bỏ nước ra đi. Ông đã giữ vẹn lời thề, khi đứng trên khán đài hô hào kháng chiến phục quốc ở Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn, ở Orange County và ở San Jose… Cái chết của Tướng Hải Quân Hoàng Cơ Minh, của Đại Tá Bộ Binh Dương Văn Tư, của Trung Tá Nhảy Dù Lê Hồng… và ngay cả các kháng chiến quân đào ngũ bị xử tử hình đều góp phần cho Kháng Chiến và Việt Tân tồn tại. Đông Tiến là chuỗi dài của những thất bại nhưng học được bài học thất bại là lấy được chìa khóa của thành công. Trong công cuộc đấu tranh cho Việt Nam bây giờ và sau này, dù bằng chính trị hay bằng những phương thức khác, dù giải phóng rồi canh tân hay dù canh tân rồi giải phóng, dù đúng hướng chính thống hay chệch hướng hòa giải thì điều quan trọng là phải tồn tại. Bất cứ với giải pháp nào, ta không thể cứu nước nếu ta không tồn tại và tiếp tục hoạt động. Cái chết của một lãnh tụ chỉ có thể mang ý nghĩa để cho thế hệ đấu tranh tiếp nối tồn tại. Với ý nghĩa đó, một đóa “Hoa Tháng Năm”, một Mayflower mới của người Việt sẽ nở hoa trong cộng đồng của chúng ta. Đối với những dư luận về công cuộc kháng chiến phục quốc, chúng tôi xin có đôi lời hơn thiệt. Hơn 20 năm trước, Giao Chỉ đã bày tỏ sự ngưỡng mộ đối với Võ Đại Tôn, Trần Văn Bá và Hoàng Cơ Minh. Thân hữu nói rằng, ông quá cả tin nên dễ bị lừa. Đã xin thưa rằng, tôi muốn ngày nào cũng có người đến lừa tôi về chuyện xây dựng lại non sông.

Page 202: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 202

Hai mươi năm sau, thân hữu lại nói rằng, ông đã yêu lầm tướng cướp. Bèn trả lời rằng: “Tình yêu vốn mù quáng. Bây giờ đã già rồi, không thể thay đổi được nữa, đành xin chịu mù lòa để giữ lấy tình yêu. ”. Đối với riêng tôi, mọi công cuộc kháng chiến phục quốc từ Lực Lượng Đặc Biệt Võ Đại Tôn, đến Không Quân Lê Quốc Túy, Mai Văn Hạnh và của Hải Quân Hoàng Cơ Minh đều là những nỗ lực thần thánh, chúng tôi có tràn đầy đức tin tuyệt đối. Ngày xưa, cụ Nguyễn Bá Trác lưu lạc bên Tàu, mang nặng mối sầu phục quốc bất thành đã viết nên vần thơ bất hủ trong bài Hồ Trường: “Chí ta ta biết, lòng ta ta hay. ” Bây giờ lòng dạ đó vẫn là tâm can của các đoàn viên cách mạng, chắc chắn rằng tôi hiểu tấm lòng các bạn. Khi thiên hạ sắp ném đá người đàn bà tội lỗi, Chúa nói rằng, ai không có tội thì ném trước, tất cả đều bỏ đi. Ngày nay, người lương thiện bỏ đi, người tội lỗi đứng lại lấy chuyện ném đá để mua vui đời luân lạc. Từ “Võ Đại Bịp” đến “Kháng Chiến Phở Bò”... còn chữ nghĩa nào tàn nhẫn hơn để làm đau đớn người đi cứu nước. Đã đọc bộ Hồi Ký Một Đời Người của cụ Phạm Ngọc Lũy do nhà xuất bản Tân Văn ở Đông Kinh, Nhật Bản phát hành nói về cuộc công yểm trợ của hải ngoại, thì hãy đọc bộ Hành Trình Người Đi Cứu Nước cũng của nhà xuất bản này về khu chiến do kháng chiến quân Phạm Hoàng Tùng viết để cùng suy nghĩ lại. Với tấm lòng chân thành muốn tìm hiểu lịch sử trong đời sống hiện tại, tôi xin có mấy lời về tác phẩm giá trị này gửi đến quý độc giả.

Giao Chỉ - San Jose, 2006

Page 203: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 203

VÀNG RƠI KHÔNG TIẾC - Đào Vũ Anh Hùng Admin: Bài VÀNG RƠI KHÔNG TIẾC của Đào Vũ Anh Hùng không đề năm tháng viết bài, hiện đang vẫn còn lưu giữ ở vài Web, Blog và hầu hết các trang ấy chỉ copy rồi đăng lại mà không chú thích... nhưng dựa vào nội dung ta có thể phỏng chừng được viết vào khoảng 1990)

Đào Vũ Anh Hùng Tên thật: ĐÀO BÁ HÙNG / Viết văn từ năm 1960 Gia nhập làng báo năm 1964. Đầu tiên cộng tác với tờ Ngày Nay của nhà văn Hiếu Chân. Viết thường xuyên cho cho các báo Sóng Thần, Hòa Bình, Kịch Ảnh, Truyện Hay Thứ Tư và Lý Tưởng Không Quân. Biên tập viên, phóng viên các báo Tương Lai, Tiền Tuyến, Thân Dân, Tranh Đấu, Bến Nghé, Sống và tuần báo Đời. Tại hải ngoại, cộng tác với nhiều báo và tạp chí ở Hoa kỳ và Âu châu. Quản trị và điều hành ĐPT Tiếng Nói Việt Nam tại Dallas, TX. (1983 - 1985). Chủ biên Đặc san Đường Mây và Lý Tưởng Không Quân (1990-2000). Hiện cư ngụ tại Dallas, Texas, Hoa Kỳ-Admin chú thích theo trang http://www. ninh-hoa. com/

“… Tôi lấy anh coi hai lá thư vừa nhận được. Một từ anh bạn cùng đơn vị ngày xưa trên đường về khu chiến ghé Tokyo viết vài lời thăm và từ giã. Ngạc nhiên và xúc động biết bao nhiêu – Người bạn đã cùng tôi chiến đấu dưới cờ Quân Lực, cùng tôi sống chết trong một con tàu giữa mây cao gió lộng trên vùng trời đỏ lửa quê hương, lang bạt khắp nẻo đường đất nước. Người bạn mà tôi nghĩ chỉ biết có “sì già đầm bồi” cùng những nàng kiều nữ!… Ngờ đâu anh đã trở về và trên bước phản hồi cố quốc còn nghĩ nhớ đến tôi mà viết cho tôi lá thư đầu tiên từ mười mấy năm quen biết. Thư anh cuối đoạn có lời chào và ghi dòng chữ “Mai này chúng ta cùng về Việt Nam”. Lòng tôi choáng ngợp niềm hãnhh diện. Tôi không có địa chỉ hồi âm. Tôi muốn viết cảm ơn anh. Tôi muốn nhờ anh chuyển đến các anh chị em chiến sĩ lời thăm chúc, một câu thâm tạ ngô nghê tầm thường của ngôn ngữ loài người. Nhưng thôi, tôi đợi…” - (Giữ Lửa – Đất Mới, tháng 9, 1982)

Thư đó, không bao giờ được viết và gửi đi như tôi bồi hồi tưởng sẽ có ngày. Giấc mơ kháng chiến công thành, “về ôm lấy đất, hôn mê mẩn đất” đã vỡ tan, nát vụn, làm tim chân thật của tôi cùng tim chân thật của biết bao người đớn đau vô kể. Thật thương cho vận nước, tội nghiệp dân tôi…

Page 204: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 204

Bạn xưa, Từ cái ngày ô nhục phơi bày phản phúc, tỏ lộ rõ ràng cái thủy chung đạo nghĩa lọc lừa của tình chiến hữu đấu tranh, bạn xé bỏ lương tâm đem mảnh linh hồn bán cho Vu Hích, tôi bàng hoàng và đau nhói. Không giận, mà đau. Vì tôi hiểu bạn và vẫn thương mến bạn qua hình ảnh người Phi công lẫm liệt ngày xưa, ngày chúng ta còn khoác chung màu áo, nắm tay nhau vào chốn đường mây sinh tử. Không Quân chúng ta tình thì vẫn nặng, không phải thứ “Tình Bọ Ngựa”, đang hoan hỉ cùng nhau bỗng dưng trở mặt vung dao tiện đứt đầu bằng hữu. Nên tôi đau đớn thấy bạn nỡ bỏ anh em, nỡ bỏ bạn bè, bỏ rơi liêm sỉ, vẽ mặt bôi râu cho người đẩy lên cái rạp phường chèo đóng vai gã hề câm mang chức sắc triều đình Vu Hích làm trò riễu dở… Bạn được người ban chức lớn, đầu năm có lá thư xuân gửi đồng bào chiến hữu, hô hào yểm trợ, phi lộ bằng câu tự giới thiệu mình vừa từ chiến khu quốc nội trở ra nhận công tác mới… Tôi đã không giữ được trang nghiêm khi đọc lá thư chúc Tết của ông tân Tổng Vụ. Tôi rất muốn tin quả thực bạn vừa trở ra từ khu chiến và rằng quả thực chính tay bạn viết lá thư thân mến gửi đồng bào bằng giọng văn lãnh tụ. Tôi rất muốn sống lại cái giây phút bồi hồi rung động của lần trông thấy hình ảnh bạn trong cuốn phim ngày Cương Lĩnh: Bạn đi dép râu, đội nón tai bèo, khăn rằn quanh cổ chống gậy vào rừng đi làm kháng chiến. Ngày đó tôi dậy lòng ngưỡng mộ và rưng rưng yêu mến bạn đã cho tôi niềm tin cùng nỗi chan hoà danh diện. Nhưng bây giờ nghĩ nhớ về bạn cùng cái tên Nguyễn Kim vừa đủ lạ, tôi thấy mình đắng cay thương tổn và xấu hổ như chính tôi gian dối. Bạn béo trắng, vẽ râu trên mép, bảnh bao xuất hiện giữa chốn quan chiêm, ngồi đứng đều khoanh tay nghiêm túc khiến tôi không nhịn nổi cơn cười, nhớ lại ngày xưa bạn hay dùng chữ “giả dạng bần tăng” để chỉ những tên bộ vó hiền lành nhưng gian và dối… Chuyện gian dối đời không hiếm thiếu. Nhưng tôi thực khó khăn chấp nhận những dối gian lừa đảo đến từ người mình yêu mến và dốc lòng tin cậy. Dối gian này lại quá lớn lao. Nên chi nhìn ảnh bạn phương phi nhân dáng trên tờ Kháng Chiến và đọc lá thư Xuân, tôi như có con trùng tanh nhớt bò trong cuống họng. Tôi phải tin rằng thật tất cả những điều Phượng nói cùng tôi từ bấy lâu nay về bạn mà tôi bao giờ cũng tìm lời khoả lấp để dối lòng đừng xao xuyến niềm tin. Những lúc đinh ninh bạn đang lội suối trèo non, gian khổ trên đường kháng chiến, thì hỡi ơi bạn lại thong dong thả bước hào hoa trong rực rỡ đèn màu, vẫn lại “sì già đầm bồi” cùng những nàng kiều nữ! Tôi biết nói sao để lòng khỏi ngượng vì lỡ tuyên dương bằng hữu với người vợ trẻ? Người vợ đã làm tôi cảm kích biết ơn, nhớ ghi mãi mãi lời nói của nàng khi đọc lá thư bạn gửi, “Em biết tính anh, những gì thích muốn là làm cho bằng được nên em không bao giờ dám cản ngăn, chỉ thầm lén khóc. Em thực tình không muốn anh dốc đổ quá nhiều thì giờ và tim óc cho những việc chỉ mang thêm phiền bực. Họ bội bạc với anh, vô ơn, đố kỵ, những con người phản phúc… Thế nhưng Việc-Kháng-Chiến, anh không làm em cũng bắt anh phải làm!” Ôi thật tội thương người vợ trẻ. Tội thương người vợ lính đã chia xẻ cùng chồng cả một quãng đời khăn khó, đã trải qua những truân chuyên hạnh phúc với tôi và biết thương yêu, biết cảm thông đời lính, biết góp hy sinh cho đời chiến sĩ của

Page 205: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 205

chồng, biết khổ đau và tức giận trước nỗi điêu linh tang tóc của quê hương mình bất hạnh. Người vợ nhu mì thánh thiện từ tấm bé sống trong êm ái tình thương của gia đình, nhởn nhơ hoa bướm thanh xuân với bạn bè, sách vở cho đến ngày biết yêu tôi, biết làm vợ, làm mẹ… có bao giờ thấy biết rõ ràng mức độ hãi hùng bi thảm của chiến tranh, nhìn được tỏ tường mặt ngang mũi dọc một thằng Việt cộng? Thế mà cuộc xảy đàn tan nghé 75 đã khiến vợ tôi biết đau hận, căm thù, biết khuyến nghị chồng góp công cho đại nghĩa. Vợ tôi đã tin yêu thành khẩn, đóng góp kiên trì và thành khẩn. Cả những đứa con cũng được mẹ dạy phải góp tiền yểm trợ, phải tiếp tay giúp bố làm công tác để có ngày về thăm ông bà, nội, ngoại… Phần tôi, lá thư bạn gửi đã cho tôi chan hoà rung động. Tôi hình dung ra toàn vẹn hình ảnh bạn tếu vui linh hoạt ngày xưa chúng ta còn ở Phi đoàn. Những ngày đi biệt đội, nằm chờ phi vụ tản thương đêm ở Pleiku, ở Ban Mê Thuột, hay ở Kontum trong ngôi biệt điện bên bờ sông Dak-Bla ồn ào quấy nhộn với quân bài xập xám… Xa hơn nữa, những ngày nắng bụi mưa dầm hành quân ở Tam Quan, Bồng Sơn của 1966, 1967 – đêm về ăn nhậu rong chơi ở Quy Nhơn – tôi còn là gã hoa tiêu mới ngỡ ngàng về nước, ngồi ghế copil cho bạn, rông dài khắp ngả đường mây. Tôi đã làm hoa tiêu phó cho thầy Hườn một thời gian dài đáng kể trong tổng số giờ bay trên chiếc H-34 kềnh càng của Phi đoàn 215 Thần Tượng. Chúng ta đã có cùng nhau bao nhiêu kỷ niệm, chia xẻ cùng nhau nhiều nỗi sướng vui cũng như hoạn nạn, những lần chới với bên bờ sống chết, cạnh vực hiểm nguy… Nên tôi đã bằng vào tình nghĩa ấy để đặt tin yêu nơi bạn, không so đo, không nghi ngại, cho mình bổn phận phải tự giác đứng lên, vội vàng tìm đến, dơ cao tay xin nhập cuộc. Tôi nhập cuộc không đợi ai mời gọi. Lòng hớn hở mừng vì bạn và tôi lại chung hàng ngũ cho tôi hối chuộc tội mình quá nặng đối với quê hương, tẩy rửa niềm xấu hổ vì không ở lại để chết cùng vận số hẩm hiu đất nước. Kiểm điểm phần đóng góp cho Mặt trận, Phong trào từ những ngày đầu chưa mặc áo đoàn viên, tôi phải giật mình kinh ngạc vì những thành toàn và những hăng say tích cực, đa năng, mẫn cán đổ ra không tiếc, không dè xẻn nguồn năng lực cùng khối nhiệt tình dành cho kháng chiến. Tôi chau chuốt niềm tin vững mạnh nơi mình và say sưa truyền giảng cho người như kẻ thừa sai làm việc vinh danh Chúa. Tôi đã đi những bước rất tự tin, cố dọn mình cao cả, khoan dung nhìn những sai lầm, khuyết điểm, những vụng về, lơi lỏng là tất nhiên phải có nơi một tổ chức mới hình thành nhưng lớn mạnh quá mau, lãnh đạo chưa tôi luyện, thời gian cần đủ lượng để đi đến kiện toàn. Dầu gì thì ngọn lửa cũng đã được đốt lên, phải giữ cho đỏ ngọn. Gió to góp lại sẽ thành bão tố, bột đem quấy mãi cũng thành hồ, trăm cây chụm lại… Lòng tôi tin như thế và mong như thế. Nhưng cái tin mong thành khẩn dù lớn mạnh bao nhiêu cũng không đủ lực mù quáng trái tim tôi và khoan lượng rộng rãi đến ngần nào cũng không dung được những điều dối gạt với manh tâm quá độ. Không phải mãi đến sau ngày tan vỡ tôi mới nhận ra hay nhìn thấy những điều gian dối, những âm mưu… Cuốn phim trình chiếu Ngày Cương Lĩnh. Cái gọi là Chiến Khu Quốc Nội. Đài Phát Thanh Việt Nam Kháng Chiến. Con số Mười Ngàn Quân. Những Bản Tin bịa đặt vụng về, ấu trĩ… Tôi bảo lòng, thôi thì trong bước khởi đầu và lòng người đang bừng bừng sôi nổi, sẽ lấp trùm tất cả những hớ hênh non kém. Rồi ra công sức chung vào, mỗi người một tay bồi đắp, nước lã phải vã nên hồ, từ

Page 206: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 206

không sẽ thành ra có. Thế nhưng từ buổi đại hội dựng cờ Chính Nghĩa, tôi nhận ra không phải như lời ông Liễu, ông Chức lúc nào cũng nồng nàn xưng tụng cùng tôi về một Hoàng Cơ Minh, con người cách mạng xứng vai lãnh tụ. Tôi đã tổn thương, thấm thía tất cả nỗi bẽ bàng ngượng thẹn của một tay buôn không biết chính mình có món hàng xấu giả, đem hí hửng chào mời, bị khách mua sành sỏi ném phăng xuống đất, chỉ tay vào mặt. Làm sao diễn tả nổi cảm giác đắng tê nhột nhạt trong tôi, khi Ross lạnh lùng từ chối không tiếp ông Chủ tịch Mặt trận dự định về Dallas, nhờ tôi thu xếp cho gặp nhà tỉ phú, “xin một lời tư nghị về Kháng chiến Việt nam”. Ross Perot, cựu sĩ quan Hải quân Hoa kỳ, nhân vật tạo huyền sử của sáng lập ra EDS – nơi tôi làm việc – của vụ giải cứu con tin ở Iran, của “On Wings of Eagles”. Người đã bỏ tiền tài trợ cho cuộc đổ bộ trại tù Sơn Tây, cố vấn tối cao về an ninh quốc phòng và cũng là Phụ tá Đặc biệt của Tổng Thống Reagan về vấn đề MIA-POW tại Đông dương. Người đầy đủ thẩm quyền để biết rõ ràng và biết tất cả về Mặt trận Kháng chiến của Phó Đề đốc Hoàng Cơ Minh, “hơn cả ông Minh biết nữa…!” Bạn xưa, Tôi đã hiểu thêm ra, trong trọn một buổi sáng đến mãi xế chiều ngồi nghe tâm sự anh bạn trẻ nơi quán cà phê khu chợ Maubert dưới trời đẹp Paris một ngày hiếm hoi nắng ấm. Để cũng rưng rưng đôi dòng nước mắt cảm thông, chia xẻ cùng người chiến hữu nỗi mênh mang thống hận của khối tâm thành hiến dâng lầm lẫn. Tôi đã cùng anh cạn chén cà phê như chia nhau uống lượng bồ hòn. Lòng tôi dào dạt cảm thương anh và yêu và quý phục người cán bộ đấu tranh sáng ngời phẩm chất cùng tác phong cách mạng. Anh cũng đã như tôi – trong một cần thiết và giới hạn nào đó – đồng tình chấp nhận những tô vẽ, những giả tạo, dấu che hay thủ đoạn… Thế nhưng bao sự kiện phơi bày khiến tôi tung toé trong lòng hàng trăm câu hỏi, hàng ngàn nghi vấn, không cần vận dụng đến khả năng suy luận cũng tìm thấy những trả lời làm tôi chao đảo. Những câu hỏi “Tại sao…?” Tại sao Hải quân Trung tá Nguyễn Hữu Trọng đã không cùng “phái đoàn quốc nội” trở lại chiến khu mà dứt bỏ ông Minh ngay sau ngày đại hội vinh quang để về Thụy sĩ? Tại sao làm nổi chuyện thiên nan, đưa người hải ngoại về lập ra khu chiến, lực lượng to lớn tới mười ngàn, mà phải nhờ – mà tôi từ khước – lấy đem về tiền yểm trợ đồng bào Âu châu đóng góp, chỉ vì một lý do “Pháp không cho chuyển tiền vàng ra ngoại quốc!” Những người con cháu nào của họ Hoàng Cơ nắn giữ khối tiền đồng bào dành cho kháng chiến từ bao năm qua, phần riêng cháu giữ, không gửi về ông cậu? Tại sao cả một toa xe chất đầy quà tặng gồm thuốc tây trị giá của đồng bào bên Ý gửi kháng chiến quân, trực tiếp qua Bangkok bị trả về bởi không ai tiếp nhận? Tại sao Vụ trưởng Vụ Tiền lại dựng lên K-9 nắm quá nhiều quyền, vượt trên Tổng vụ? Lý do nào ông Hoàng Cơ Định cố tình quanh quẩn dựng lên lớp rào trở ngại để thoái thác đưa người tình nguyện về chiến đấu dù họ đã bằng lòng điều kiện phải xuất tiền tự túc? “Tiền bạc đồng bào đóng góp bên này chúng ta nhìn thấy quả nhiều nhưng đối với nhu cầu trong nội địa chỉ như muối đem bỏ biển. Dấn thân này đáng quý nhưng bây giờ Mặt trận chua cần thiết một người với khả năng như vậy. Về, chỉ thêm gánh nặng cho anh em. ” Tôi chưng hửng và nhanh chóng hiểu ngay. Hiểu thêm một sự cười ra nước mắt, rằng ông Vụ trưởng xuất thân từ trưởng giả, học trường tây, đến tuổi được cho

Page 207: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 207

xuất ngoại tìm bằng cấp về ngồi cao trong bóng mát, chưa hề có lấy một ngày khoác ba lô súng đạn, mang đôi giày lính đi vào nơi rừng bụi sình lầy, sống lấy một ngày trong binh lửa quê hương… Thì làm sao rõ được giá trị hiếm hoi của người lính bộ binh thám báo có trêm mười năm quân vụ? Bảo sao không đặt bày ra thứ Bản Tin như “Bản Tin Quốc Nội” ca ngợi công lao phá địch của chị cầm đầu tổ phụ nữ và thiếu nhi kháng chiến tại một làng ghi rõ địa danh thuộc tỉnh Tuy Hòa có chồng Thiếu tá đang trong tù cải tạo. Thân danh ông Thiếu tá ở một làng quê, nếu sự này có thật, thì quả tình giá trị bản tin là lời chỉ điểm cho Việt cộng bắt người vợ đi tù không lầm lẫn! Tôi phập phồng chờ đợi… Nhưng có bao giờ ngờ được và đợi chờ giây phút ngẩn ngơ chết lặng trước cơn đá nát vàng tan của cuộc biểu dương thô bạo Tình-Nghĩa-Lý-Thông và hoảng kinh chứng kiến gã lang băm học làm thầy thuốc cầm con dao cùn, bẩn, nhiễm trùng, vụng về cắt bỏ cái gọi là ung nhọt trên phần yếu nhược của Đứa Con Kháng Chiến! Đứa con chung cưng quý của bao người chắt chiu kỳ vọng đã trở thành hoại thể vì thứ lang chết tiệt, thủy chung nhân nghĩa tài năng đều nhẹ hẩng nhưng túi tham thì quá nặng. Đọc truyện xưa nói đến những cơn tức uất thổ ra từng ngụm máu rồi thét lên chết ngất, tôi cho người kể chỉ đặt bày. Nhưng tôi, chính tôi đã quặn cơn đau của tội-lỗi-người-làm-mà-ta-phải-chịu. Đã sôi hừng hực từng cơn bi phẫn bốc tận đỉnh đầu, mồ hôi vã đổ, run rẩy và nghe được từng cơn lại từng cơn nhộn nhạo nong nóng chảy râm ran trong bụng. Tôi đã đổ ra từng lượng máu trong bao tử và giật mình kinh sợ. Tôi nhủ lòng mình, tôi hãy quên tất cả, hãy coi như bất hạnh này là điều may mắn vì xảy ra quá sớm và tham vọng xấu xa kia dầu sao cũng đã lộ bày cho người người rõ mặt. Vợ tôi đã ứa ra những giọt nước mắt hiền lành thương tủi và thở dài nhẫn nhịn khi nghe tin đổ vỡ. Nàng quá đỗi thương tôi, chỉ buông câu hỏi sao anh nỡ dấu, không cho em biết sớm? Câu hỏi sẽ sàng nhưng tôi nghe váng động và từng lượng máu lại râm ran đổ tràn trong bao tử. Trời hỡi làm sao tôi nỡ xé tan hay vò nát nuột nà mảnh lụa niềm tin vợ tôi đã dệt bằng thứ tơ óng đẹp và vô cùng bền chắc của tấc lòng đôn hậu gửi trao cho kháng chiến? Tôi biết biện giải thế nào cùng tất cả những người đã tín cẩn mến thương tôi, góp phần không tiếc không dè dặt như tôi đã mến yêu tin cậy bạn, dơ tay xin nhập cuộc? Tôi đã trải qua những giây phút bồi hồi, sướng vui phơi phới của kẻ đi reo rắc niềm tin và đón nhận niềm tin từ những tâm hồn chân phác biết yêu quý quê hương chung một cách. Tôi đã đi không biết mệt trên những đoạn đường gai góc để vén thu góp nhặt từng mảnh tin yêu chắp lại làm nên sức mạnh cho Mặt Trận và những đồng tiền cảm kích dưỡng nuôi hoa kháng chiến nở tươi trong vườn hồng dân tộc. Những đồng tiền, cả vòng vàng nhẫn cưới gửi trao cùng cầu mong tâm ước một mai kháng chiến công thành, quê hương giải phóng… Đây là những đồng tiền thẫm sũng mồ hôi khó nhọc của đời cầu thực tha phương. Tiền nhận từ bàn tay khô héo của bà mẹ già nua sống buồn phiền lạc lõng nơi đồng đất nước người muốn mau chóng trở về chết trong lòng đất quê nhà yêu dấu. Của em bé thơ ngây nhịn miếng cơm chim mong về hưởng lại tình thương nội ngoại. Của con mong gặp lại cha, vợ mong gặp lại chồng. Của những người sầu héo nhớ thương người, bạn bè mong cứu bạn bè tù tội trong gông cùm cộng sản… Những đồng tiền mồ hôi nước mắt đã mất oan khiên không ai đòi lại nhưng niềm

Page 208: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 208

tin tội nghiệp bị phỉnh lừa phải coi như nợ và nợ này phải trả. Nợ truyền tử lưu tôn, không trả đời này thì đời con, đời cháu. Ôi biết làm sao nói cho cùng cạn nỗi mênh mang thống hận của kẻ cầm vàng tiếc uổng công lao, nửa đường rơi mất? Cầm vàng mà lội qua sông Vàng rơi không tiếc, tiếc công cầm vàng… Biết bao người cũng như tôi đã mất? Mà chao ơi lại mất quá nhiều. Tôi đã mất bạn, và coi như mất, người lính Nhảy dù Lê Hồng của độ nào còn bôn ba khắp nẻo chiến trường đỏ lửa quê hương. Tôi vẫn hằng ôm giữ hình ảnh Trung tá Lê Hồng một buổi trưa nắng cháy trên bãi đậu phi trường Trảng Lớn mịt mù bụi đỏ. Người sĩ quan trong bộ hoa dù chiến trận, đeo giây ba chạc, lom khom trải tấm bản đồ trên mui chiếc Jeep, thuyết trình cho tư lệnh Lữ đoàn… Giờ này Lê Hồng đang ở nơi nào cùng vợ và con? Có bao giờ gặp lại ông Bùi Đức Lạc và những anh em Nhảy dù “đánh thuê cho Mỹ”? Sao ông Thi không nói? Sao ông Tuyển không nói Lê Hồng đang ở nơi đâu? Bạn xưa, Đã mấy năm qua tôi bưng tai nhắm mắt, cố giữ mình mù điếc nhưng vẫn kinh động bởi tiếng phèng la chập choẽ của đám người Vu-Hích-Kháng-Chiến làm cuộc rước đèn ồn ào và khó chịu. Đám rước của những ông đồng bà bóng với đầy đủ trống chiêng cờ quạt diễn ra dưới đường hầm tăm tối, mỗi người cầm một bó đuốc dơ trước mặt, mê muội bước đi, miệng không ngớt hò reo mừng rỡ đã trông thấy mặt trời chính nghĩa từ ánh lửa lù mù ngọn đuốc và cứ thế đi quanh quẩn quẩn quanh rồi lại quẩn quanh quanh quẩn trong cái đường hầm tăm tối. Tôi đã tình cờ được người nài ép phải xem cái gọi là “Thông điệp” của ông Chủ tịch “gửi anh em chiến hữu” kỳ đại hội năm kia ở Los, nội dung có hai điều chú ý: Thứ nhất, tuyên dương bốc thổi thành phần đoàn viên cán bộ gọi là thế hệ trẻ trung và mới. Thứ hai, đã nặng lời thoá mạ những ai không ủng hộ mình là “Dư Luận Vô Tư Cách”! Điều một làm tôi ghê sợ và điều hai, phẫn nộ. Con người có tham vọng làm lãnh tụ cả một mặt trận đấu tranh dựa vào quần chúng sao lại có thể buông ra lời hằn học thô lỗ ấy? Hạnh kiểm cùng nhân cách con người như thế làm sao đủ bản lãnh chế ngự được cơn xúc cảm của mình trước các vấn đề to lớn? Như tôi đã thấy, nhiều ngươi đã thấy mà ngán ngẩm trước một ông Hoàng Cơ Minh không đè nén nổi sướng vui nhảy múa trong lòng, ngơ ngáo đến thất thần trước nhiệt nồng đón tiếp, hoan hô, hào quang rực rỡ vây bủa lấy mình trong Đại hội Chính Nghĩa và đã mê sảng đưa ra con số “tào lao”. Con số của một đêm gần ba giờ sáng, cú điện thoại từ Paris dựng đầu tôi giậy, dặn đi dặn lại tôi rằng phải làm sao liên lạc nói cùng “anh Chín” liệu lời tuyên bố cho khỏi xảy ra sự “ông nói gà, bà nói vịt”, bởi vì “Bên này tôi lỡ trả lời báo chí rằng quân kháng chiến nằm trong nội địa lên tới mười ngàn!” Tôi gạt phăng đi, coi lời căn dặn chỉ là thứ chuyện tào lao từ tên bạn tào lao, luôn thích làm ra mình quan trọng. Nào tôi dám nghĩ ông Chủ tịch lại đem con số mười ngàn quân nhảm nhí ấy nghiêm trang tuyên bố trong đại hội! Tôi thương tội những người yêu nước thành tâm cho đến giờ phút này vẫn còn hăm hở nhập bầy cùng đệ tử Tinh Tú phái, bước theo thầy mà chẳng rõ sẽ về đâu trên con đường tà khuất,

Page 209: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 209

bảo sao nghe vậy, đi ngược hướng đi dân tộc, kể cả bảo phải vui mừng nhảy múa trên nỗi đau thương tang tóc của toàn dân, coi Tháng Tư Đen bi thảm là ngày “Quốc Khánh” để ăn mừng và bày đặt đưa ra giải thưởng tặng Phan Nhật Nam đang hấp hối trong trại tù Việt cộng. Hãy nhìn bìa sau cuốn sách in cưỡng đoạt tác quyền để thấy ẩn ý rập khuôn trò tiểu xảo cộng sản đã trâng tráo bày ra trước mặt người dân Saigon ở lại. Dân Saigon đã thờ ơ trước những ngày lễ lạc của bạo quyền nhưng bảo nhau đổ xô ra đường phố trong những ngày lễ lớn thực của mình như Giáng Sinh, Nguyên Đán, hoa đăng tấp nập như thời vàng đã mất. Lũ gian manh đã lợi dụng dịp này để phô trương lường gạt người ngoài, đem biểu ngữ căng trên các đường phố tưng bừng náo nhiệt Saigon. Biểu ngữ “Mừng Kỷ Niệm Ngày Thành Lập Quân Đội Nhân Dân Anh Hùng” của chúng thực sự đã qua cả tháng trước trong sự lạnh nhạt của dân chúng miền Nam. Thành ra, nước Văn Lang không có ngày Tổ chết nhằm Tháng Tư Đen để bầy con hiếu thảo ăn mừng - và không có một ngày lịch sử nào khác nằm trong tháng Việt cộng tổ chức ăn mừng Đại Thắng Mùa Xuân - thì người ta cũng phải đẻ ra một ngày, như ngày Cá Tháng Tư chẳng hạn, để làm Ngày Quốc Khánh! Còn như cái phần thưởng cho Phan Nhật Nam đã khiến nhiều người nóng mặt, hãy làm ơn nói dùm Mười Cúc thả ngay người tù khí phách và cho đi đoàn tụ - để xem Nam phản ứng thế nào về cái giải thưởng mỉa mai dơ dáng đó? Có một câu trong Cổ Ngữ, xem như gương soi tỏ dung nhan người lãnh tụ, “Tâm có chính thì hành vi mới khỏi tà khúc. Chưa có người nào hành vi phẩm hạnh không đoan chính mà họ có thể yêu nước được”! Những người anh em không muốn nhận chân sự thật, đã dối lòng chỉ vì tự ái, vì muốn tỏ bày rằng ta tranh đấu kiên trì, lập trường vững chãi, cao vợi tinh thần, hay đã trúng phải thứ sinh tử phù âm độc của Thiên Sơn Đồng Mỗ? - Những người được vồn vã tuyên dương, tán tụng là thành phần cán bộ trẻ trung có tinh thần cách mạng đấu tranh mới. Như Võ T. , như Kh. , như cô bé T. Nh. , tuổi trẻ, nhiệt thành và giàu năng lực, tôi đã hết sức yêu vì bietá nhìn ra bổn phận, náo nức muốn dự phần bởi chưa từng đóng góp máu xương cho cuộc chiến đấu thảm sầu trên đất nước. Giờ đây những người em tôi thương mến và đã dắt dìu, coi tôi như kẻ lạ - hay nói cho rõ ràng, như họ đã được dạy cho định nghĩa rõ ràng - những người đã ly khai hay không theo hoặc chống đối “Mặt Trận”, đều là những Việt gian, phản động!… Ai đã rập khuôn đường lối luyện người của cộng sản, đem những mầm dân tộc tươi xanh đó đi nhuộm thành hung đỏ, nhét nhồi những giáo điều sắt máu để biến họ thành những con thiêu thân cuồng tín, một chiều, vô tình nghĩa, biết nói trơn tru những từ ngữ cách mạng, đấu tranh, hy sinh, yêu nước và học thuộc lòng cái châm ngôn “cứu cánh biện minh phương tiện” để hồn nhiên và hãnh diện trước tất cả những hành vi sai trái? Họ đã được dạy phải tôn vinh lãnh tụ như viên ngọc trân quý của cách mạng, linh hồn của tổ chức, cần hết sức giữ gìn, “không thể hy sinh phí phạm và vô ích như những Nguyễn Thái Học, Phạm Hồng Thái, Võ Đại Tôn… làm vỡ đổ công trình cách mạng!” Đồng thời cũng học loanh quanh lý luận “Chủ tịch Hoàng Cơ Minh cũng chỉ là một nhân sự trong Mặt Trận. Cá nhân không đáng kể và có thể thay thế được. Nhưng lý tưởng cách mạng theo đuổi cuộc đấu tranh cứu nước mới là tối thượng, phải duy trì và quyết tâm đi tới…” Do đó tôi không lạ khi có đoàn viên nghe tin Hoàng Cơ Minh bị chết, đã nhảy dựng lên hậm hực. Và tôi cũng chẳng ngạc nhiên nếu mai kia cục diện Đông Duơng biến chuyển, Việt cộng bị áp lực phải thương

Page 210: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 210

thảo với thành phần kháng chiến Việt nam, sẽ chỉ nhìn nhận và đòi cho bằng được MTQGTNGPVN vào bàn hội nghị, có hay không có Hoàng Cơ Minh cũng chẳng phiền. Ngày đó tới, đoàn viên phải vô cùng hoan hỉ bởi Mặt trận mình được Việt cộng xem là chính thống, nhưng tôi thì khiếp sợ cho cái tương lai nhìn thấy hồn ma xưa - Mặt Trận Giải Phóng Việt Nam - đội mồ sống dậy! Những người cán bộ trẻ, thành phần cách mạng tươi mới đó, như Võ T. , đã được đài thọ vào tận chiến khu học tập, thấy mình quá đỗi trưởng thành, được dạy cho ăn nói, tập tành những tác phong cách mạng, thuộc lòng chủ trương và đường lối Mặt Trận vẽ tô ra, trở về làm việc toàn thời, được trả tiền công tác, được đi đó đi đây, họp hành, diễn thuyết, được đặt ngồi cao trên sân khấu cho mọi người vỗ tay, đề cao, tán tụng, hoan hô vinh dự… Đến ai kia cũng còn đắm đuối thứ men say mê mẩn ấy, thì “giai cấp trẻ” nào cưỡng nổi lòng không xao động trước những vinh quang to lớn đặt vào tay? Làm sao Võ T. dám khước từ như tôi đã giữ mình tỉnh táo khước từ những việc làm đồng loã, không bằng lòng can dự những mưu toan, những liên quan tiền bạc, kinh tài, những đẩy đưa ngon ngọt bằng bạc tiền và chức vụ khi còn trong K-9…? Làm sao Võ T. dám đưa tay gỡ bỏ cái vòng hoa mỹ lệ tròng quanh cổ để thành tâm thú nhận về những cuốn băng Việt Nam Kháng Chiến sau này xuất xứ từ đâu? Tôi nghĩ bạn là người phải biết rõ hơn tôi về số phần non yểu của cái đài phát thanh thuê mượn ấy. Cái phương tiện có thì quý hoá, không thì cũng chẳng ai kỳ kèo đòi hỏi cho bằng được. Đồng bào chỉ cần thấy thực tâm, thấy cố sức làm và làm chuyện thật. Việc gì phải đôn đáo gọi tôi nhờ cậy làm dùm những cuộn băng kháng chiến, “Làm trọn mỗi kỳ từ A đến Z để anh em bên ấy chỉ việc cho vào máy phát. Anh em mình không ai có khả năng viết lách cùng kỹ thuật dựng một chương trình. Lại thêm vấn đề sinh tử là địch lùng tìm, anh em phải di chuyển luôn luôn, một ngày phát thanh được vài mươi phút cũng là một kỳ công đáng kể…” Tôi từ chối. Từ cái ngày nào xa lúc lắc, mà mãi tới bây giờ người ta vẫn rao lên, vẫn ăn mừng ngày thành lập được ba năm, rồi được năm năm đài Phát thanh Việt Nam Kháng Chiến, “phát thanh đều đặn và liên tục không một ngày ngưng nghỉ. Ngày phát 8 lần, mỗi lần một tiếng với bài viết dài 25 trang giấy” và đưa ra những con số gớm ghê chính xác tính ra bao nhiêu ngày, bao nhiêu giờ, bao nhiêu phút và bao nhiêu triệu chữ trên bao nhiêu dặm dài giấy viết! Tôi thực thà khâm phục những con người kháng chiến toàn năng đã làm nên những việc phi thường trong những điều kiện cực cùng vất vả và khăn khó. Còn tôi, phải thú thật rằng mặc dầu ở trên đất Mỹ dồi dào phương tiện, có khả năng, đã từng thực hiện những chương trình phát thanh tiếng Việt tại địa phương mỗi tuần lễ một lần, mỗi lần chỉ một giờ thôi, không một tên Việt cộng nào lùng bắt, thế mà cũng không sao giữ được cho Tiếng Nói Việt Nam phát thanh đều đặn và liên tục… Bạn xưa ơi, tôi thật quả có mừng vì đã không ở lại nhận phần chia cháo lú trộn với đường ngon mật ngọt đưa lên miệng sì sụp khen ngon cùng đám người Vu-Hích(*). Tôi coi lời thoá mạ cái “dư luận vô tư cách” mà ông Hoàng Cơ Minh khinh mạn nhắm vào tuyệt đại đa số người Quốc gia đầy lòng độ lượng, như tiếng la rồ dại của kẻ cầm đầu đám rước quanh quẩn rồi lại quẩn quanh đi mãi dưới đường hầm tăm tối. Tôi hiểu được cái tâm trạng nao núng tuyệt vọng của một con người xa đồng loại, tự mình đánh mất tự do cao quý của mình, không

Page 211: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 211

dám thảnh thơi đi lại, thong dong hít thở khí trời trong mát, đã hoảng kinh kích thích khi nghe tiếng người cười nói bên ngoài mà mình không thấy lối ra nhập cuộc, điên cuồng thoá mạ để nghe chính tiếng mình cho được an tâm trước cái hoang vu rùng rợn của kẻ sợ ma đi lạc giữa vùng mộ địa. Bạn xưa, Bây giờ đã sắp mùa Xuân, lại thêm một Tết tủi buồn đời lưu lạc. Tôi ngồi chiêu niệm quê hương và buồn ủ dột nghĩ đến dặm đường thăm thẳm đưa ta về quê cũ. Tôi nhớ những ngày xưa. Nhớ anh em, người thân, bằng hữu. Nhớ những cánh chim ta đã họp đoàn. Những ngày óng ả Nha Trang bạn dắt dìu tôi bay tập… Tự nhiên tôi nhớ bạn lao đao cùng tất cả những gì mình có cùng nhau trên mảnh quê xưa mù mù khuất nẻo. Và tôi dạt dào ao ước một ngày ta gặp lại nhau trong tay bắt mặt mừng bằng tình cũ nghĩa xưa đẹp đẽ chắc còn đủ lượng cho ta đừng thấy ngỡ ngàng xem nhau như kẻ lạ. Tôi thiết tha nhớ và mong gặp bạn. Chúng ta sẽ ngồi đối diện nhau cho tôi được dịp nhìn sâu vào mắt bạn. Và bạn sẽ nói một lời đầm ấm nhưng là lời thầm lặng không phải nói cùng tôi. Mà nói với lương tâm bạn bằng lời trong trắng. Nói thật thà với các anh em mình chết cho đất nước. Như Vượng, như Sinh, như Cung, như Tích… Nói nghiêm trang cùng những bạn chúng mình đang tù ngục thảm thương vẫn hao mòn ngóng đợi anh em về giải phóng. Nói hết sức thành tâm cùng những linh hồn u uất của anh em đã trở về và chết hẩm hiu nơi đất nước người như cái chết của Phùng Tấn Hiệp, của Đại tá Tư. Nói một lời lương thiện với Ngô Chí Dũng, với Trần Thiện Khải, với những anh em bị bỏ rơi phũ phàng trên đất Thái. Và nếu như tình nghĩa anh em, bạn bè, đồng đội không làm bạn quan hoài, thì bạn ơi hãy thì thầm mà nói lời riêng dốc cạn tình phu phụ cùng vợ và con yêu dấu đầy thương tội đã vùi thân nơi biển cả trên bước đường khổ nạn kiếm tìm chồng, tìm kiếm tự do. Bạn hãy thiết tha, thành khẩn, trang nghiêm như bạn đã thề nguyền cùng đất nước, với tất cả thiêng liêng trong sâu thẳm đáy lòng, rằng bạn thật tâm kháng chiến, bạn không biếi dối lừa và đồng loã dối lừa. Kháng chiến này có thực.

Đào Vũ Anh Hùng (*): Vu-Hích: Bọn đồng cốt đàn ông và đàn bà thời cổ đại Trung hoa, dựa vào sự mê tín dị đoan của dân gian để gieo rắc những tà thuyết và tà thuật gây rối loạn, làm xáo trộn xã hội. Bọn này lộng hành khắp nơi, xúi dục tạo loạn. Sau triều đình phải dùng quan binh đánh dẹp mới yên lũ giặc.

Page 212: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 212

Về Số Tiền Đồng Bào Việt Nam Hải Ngoại Quyên Góp Cho MT/VT - trích Blog Phạm Hoàng Tùng

Admin: Bài này trích từ 1 bài ở Blog Phạm Hoàng Tùng (Đây là Blog của Phạm Hoàng Tùng nhằm quảng bá cuốn Hồi Ký "Hành Trình Người Đi Cứu Nước" của Phạm Hoàng Tùng - bài không đề ngày nhưng căn cứ vào lời dẫn ở đầu bài do Phạm Hoàng Tùng viết là ngày 6/3/2014), bài quá dài mang cả 3 nội dung trộn lẫn vào 1 Title: (trích chương 23) "Đảng Việt Tân Hành Hình Người Yêu Nước & Vụ Án Oan Khuất Và Cái Chết Của Bác Sĩ Nguyễn Hữu Nhiều Trong Rừng Núi Khu Chiến Hoàng Cơ Minh & Hồ Sơ Vụ Án Biển Thủ Tham Nhũng Đặc Biệt Lớn Nhất Trong Cộng Đồng Người Việt Hải Ngoại", trong đó bài Hồ Sơ Vụ Án Biển Thủ Tham Nhũng Đặc Biệt Lớn Nhất Trong Cộng Đồng Người Việt Hải Ngoại không xác định rõ ai là người viết, bài cũng có thể do Phạm Hoàng Tùng viết nhưng căn cứ vào nội dung chương 23 của cuốn hồi ký này thì "Hồ Sơ Vụ Án Biển Thủ Tham Nhũng Đặc Biệt Lớn Nhất Trong Cộng Đồng Người Việt Hải Ngoại" không thể nằm trong chương 23 đó ==> xin xem Mục Lục chi tiết cuốn Hồi Ký "Hành Trình Người Đi Cứu Nước" ở cuối bài này.

Tuy nhiên xét nội dung bài này vẫn nêu rõ được những tình tiết liên quan quan trọng nên được đăng ở Thư Viện Phạm văn Thành, Title "Về Số Tiền Đồng Bào Việt Nam Hải Ngoại Quyên Góp Cho MT/VT" do Admin đặt.

chữ viết tắt:

MT/VT = Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam/đảng Việt Tân

=====================

Page 213: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 213

MỞ LẠI VÀ CHUNG QUYẾT TẬP HỒ SƠ HÌNH SỰ 30 NĂM TRƯỚC ĐÂY

Vụ Án Biển Thủ Tham Nhũng Đặc Biệt Lớn Nhất Trong Cộng Đồng Người

Việt Hải Ngoại 1/ Cơ cấu gia đình trị Ông Hoàng Cơ Minh sinh năm 1935 tại xã Đông Ngạc, huyện Từ Liêm, phủ Hoài Đức, tỉnh Hà đông, nay là huyện Từ Liêm, Hà Nội. Ông cùng gia đình di cư vào Nam thời kỳ năm 1954 khi đất nước bị chia đôi. Trước 30/4/1975, ông giữ chức vụ Phó Đề Đốc Hải Quân (Chuẩn Tướng, Tướng Một Sao) của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa. Thời điểm 30/4/1975, ông Minh di tản ra hải ngoại và sống lưu vong ở Mỹ. Năm 1980, ông Minh là một trong 3 người sáng lập ra Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam, thường gọi là Mặt Trận Hoàng Cơ Minh. Năm 1981, khu chiến Hoàng Cơ Minh bắt đầu được thành lập tại vùng rừng núi biên giới Thái-Lào. Năm 1985, Việt Nam Canh Tân Cách Mạng Đảng tức Đảng Việt Tân được khai sinh và phát triển trong khu chiến. Ông Hoàng Cơ Minh là Chủ Tịch thành lập đảng.

Lễ Công Bố Cương Lĩnh Chính Trị

ngày 8/3/1982 tại khu chiến

Cuối tháng 8/1987, ông Hoàng Cơ Minh bị thương ở cánh tay và tự sát tại Nam Lào, khi trên đường xâm nhập Việt Nam trong Chiến Dịch Đông Tiến Hai lần 2, vào lúc hầu như toàn bộ

Page 214: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 214

lực lượng kháng chiến quân di hành cùng với ông Minh đã bị tiêu diệt, do tin tức Chiến Dịch Đông Tiến bị tình báo Cộng Sản gài đặt trong thượng tầng Mặt Trận ở Hoa Kỳ báo cáo cho chế độ Hà Nội.

Ảnh chụp (từ những năm trước trước năm 2000?), nguồn ảnh: Phạm Hoàng Tùng

Ông Hoàng Cơ Định có văn bằng Tiến Sĩ hóa học tại Pháp, và là em trai của ông Hoàng Cơ Minh. Trước ngày 30/4/1975, ông Định có thời gian làm Giáo Sư ở thủ đô Sài Gòn. Lúc thủ đô Sài Gòn sắp lọt vào tay Cộng Sản, Hoàng Cơ Định nhanh chân bỏ chạy trốn ra nước ngoài, sau định cư Hoa Kỳ. Thời điểm đầu những năm 1980, ông Định có chân trong Tổng Vụ Hải Ngoại của Mặt Trận Hoàng Cơ Minh, và được giao làm người quản trị tài chính của Mặt Trận. Tài chính của Mặt Trận lúc đầu có được là do sự tự nguyện đóng góp của đồng bào hải ngoại vì đại cuộc giải thể chế độ Cộng sản độc tài. Sau khi ông Minh chết, và Mặt Trận bị giải thể, rồi Đảng Việt Tân chính thức thay thế vai trò của Mặt Trận, Hoàng Cơ Định là người nắm tiền và điều hành hoạt động của Đảng Việt Tân cho đến tận giờ này, dù không ra mặt. Hoàng Tứ Duy hiện thời là người phát ngôn của Đảng Việt Tân. Duy là con trai của Hoàng Cơ Định. Đỗ Hoàng Điềm hiện nay là Chủ Tịch Đảng Việt Tân. Cha của Điềm là ông Đỗ Thúc Vịnh, và Mẹ của Điềm là bà Hoàng Thị An, chị ruột của ông Hoàng Cơ Long, ông Hoàng Cơ Minh, và Hoàng Cơ Định.

Page 215: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 215

Ảnh chụp (từ những năm trước năm 2000?), nguồn ảnh: Phạm Hoàng Tùng

Ba nhân vật hàng đầu của Việt Tân hiện nay có quan hệ huyết thống họ hàng ruột thịt với nhau. Đây là một cơ cấu gia đình trị trong một đảng tự đề ra mục tiêu “canh tân”. Chắc chắn không thể canh tân tổ chức, canh tân cộng đồng, khi những người đầu đảng là anh em, cha con, cậu cháu ruột thịt với nhau. Đây là một cơ cấu khép kín để truyền tử lưu tôn, không khác gì chế độ cha truyền con nối, không dân chủ, tại Bắc Triều Tiên. Những đảng viên Việt Tân biết rõ điều này nhưng vẫn chấp nhận hoạt động dưới quyền gia đình Hoàng Cơ, ngậm miệng ăn tiền, vì thế đồng bào trong nước không nên tin ở miệng họ nói về canh tân xã hội hay dân chủ, tự do. Bởi vì một điều hiển nhiên rằng, trước khi canh tân cộng đồng, canh tân xã hội, canh tân quốc gia thì Việt Tân phải canh tân chính bản thân họ, phải canh tân nội bộ Việt Tân trước nhất. Tuy nhiên sự canh tân phải được khởi động đầu tiên và rất cần thiết này đã không xảy ra trong 30 năm qua. Thời gian quá dài, quá lâu và cũng quá đủ rồi để khẳng định năng lực canh tân rất yếu kém của Việt Tân. Nếu không muốn nói là Hoàng Cơ Định không canh tân, canh cải gì cả. Không khác gì Cộng Sản sửa đổi hiến pháp năm 2013. Khỉ đột dù cho mặc áo gấm, làm xiếc giỏi thì cũng là khỉ đột mà thôi! 2/ Hồ sơ vụ án biển thủ tham nhũng đặc biệt lớn nhất tại hải ngoại Khi Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam (Mặt Trận Hoàng Cơ Minh/MT) được thành lập năm 1980 trong bối cảnh lịch sử Miền Nam Việt Nam bị Cộng Sản cưỡng chiếm đã được 5 năm. Những người Việt vượt biên, vượt biển chạy thoát ra ngoài để tìm kiếm tự do, dù mới định cư hay tạm dung trên đất người, vẫn canh cánh bên lòng nỗi nhớ quê hương và rất mong muốn Việt Nam mau sớm thoát khỏi gông cùm Cộng Sản.

Page 216: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 216

Chính vì mong muốn chính đáng này, nên đại đa số đồng bào ta ở hải ngoại đều bày tỏ sự ủng hộ Mặt Trận. Mặt Trận được thành lập từ cộng đồng người Việt hải ngoại nên tổ chức quyên góp tài chính từ cộng đồng để có ngân quỹ hoạt động. Và đồng bào hải ngoại sẳn sàng đóng góp cho chính nghĩa đấu tranh giải thể chế độ Cộng Sản độc tài tại Việt Nam. Phong Trào Quốc Gia Yểm Trợ Kháng Chiến được thành lập để kêu gọi đồng bào hải ngoại từ Mỹ, Úc, Châu Âu, Châu Á đóng góp tiền bạc cho Mặt Trận Hoàng Cơ Minh. Nhưng ngay từ đầu, sự gian trá, ý đồ bất chính đã trổi dậy trong lòng kẻ gian tham, lợi dụng tinh thần nhiệt tình yêu nước của người Việt để mưu lợi riêng cho cá nhân và gia đình họ. Cũng ngay từ đầu, những người lãnh đạo Phong Trào Quốc Gia Yểm Trợ Kháng Chiến đã không cẩn thận, kiên quyết, và nỗ lực cho lập ra một cơ quan độc lập để kiểm tra hoạt động quyên góp tiền của đồng bào với danh xưng Liên Hiệp Giám Sát Quỹ Đóng Góp Tài Chính. Thành phần nhân sự của cơ quan thanh tra này bao gồm người của MT và trong cộng đồng, đặc biệt không bị ảnh hưởng bởi quyết định của cá nhân người cầm đầu MT là ông Hoàng Cơ Minh, nhằm bảo đảm sự thu chi công bằng, minh bạch vì việc chung. Công vụ của cơ quan này là thực hiện định kỳ việc kiểm soát các biên nhận thu chi, theo dõi và khi cần thiết điều tra tài khoản ngân hàng, hoạt động thu chi của các nhân vật lãnh đạo MT, đề ra quy tắc quan trọng hàng đầu là không cho phép lãnh đạo MT mang con em, thân thích vào đảm nhiệm các chức vụ tài chính như trường hợp Hoàng Cơ Định là em ruột của ông Hoàng Cơ Minh thì không được giữ tiền của đồng bào để phòng ngừa tham nhũng, và thống kê số lượng tiền do đồng bào khắp thế giới gởi về Hoa Kỳ đóng góp. Nếu những người lãnh đạo Phong Trào Quốc Gia Yểm Trợ Kháng Chiến không chú ý đến điều này thì những người thành lập Mặt Trận và nhiều thành viên trong Tổng Vụ Hải Ngoại của Mặt Trận cũng phải chú ý đến sự giám sát nguồn tài chính thu vào, chi ra, vì nó nói lên hành động minh bạch, liêm chính của MT ngay từ lúc khởi đầu đại cuộc. Và cá nhân ông Hoàng Cơ Minh, người được nổi danh ở Miền Nam trước ngày 30/4/1975 là một viên Tướng sạch, không tham nhũng, cũng đã “không chú ý” đến việc phải thành lập nghiêm chỉnh một Liên Hiệp Giám Sát Quỹ Đóng Góp Tài Chính. Hơn 30 năm sau sự kiện không tốt đẹp về vụ tai tiếng đen ngòm do biển thủ tiền bạc, khi duyệt xét lại biến cố này, cá nhân chúng tôi thấy rằng những người lãnh đạo MT, và Phong Trào Quốc Gia Yểm Trợ Kháng Chiến đều phải gánh một phần trách nhiệm trong việc để thất thoát số lượng tiền rất lớn từ 10 đến 20 triệu Mỹ Kim, thời gian vào năm 1984.

Page 217: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 217

Phạm vi trách nhiệm của những người lãnh đạo Phong Trào Quốc Gia Yểm Trợ Kháng Chiến và các thành viên lãnh đạo MT, không phải là người trong dòng họ Hoàng Cơ, là đã không cố gắng thực hiện công việc kiểm tra tài chính chặt chẽ, chứ không phải biển thủ hay tham nhũng. Nhưng dù không cố tình thì cũng đã vô tình gián tiếp tạo cơ hội quá tốt cho kẻ gian gặm nhấm, đục khoét của công. Và rõ ràng những người chịu trách nhiệm cao nhất trước cộng đồng và trước lịch sử đấu tranh ở hải ngoại là ông Hoàng Cơ Minh và em ông là Hoàng Cơ Định. Đầu những năm 1980, thất bại tủi nhục về việc mất Miền Nam vào tay Cộng Sản Bắc Việt vẫn còn tươi rói. Nó như vết thương do bị chém ngang mình vẫn còn rỉ máu đỏ thẩm trong lòng người dân Việt. Là Phó Đề Đốc Hải Quân, ông Minh biết rất rõ các tệ nạn biển thủ, tham nhũng trong quân đội, trong chính quyền Việt Nam Cộng Hòa, vì những tệ nạn đó cũng đã góp phần vào sự suy sụp của chế độ Miền Nam trước sự phá hoại, tấn công ngày đêm rất tàn bạo của của Cộng Sản Bắc Việt. Trước 30/4/1975, khi hàng trăm ngàn chiến sĩ Cộng Hòa đang nằm sương gối gió ngoài mặt trận ác liệt vang rền đạn quân Cộng thù thì tại hậu phương, có những viên Tướng, có những dân biểu, có những quan chức chính quyền, những Giáo Sư tốt nghiệp Tiến Sĩ ở nước ngoài vẫn cố tình cắm đầu ăn cắp công quỹ, vẫn ăn cắp đồ viện trợ của Mỹ để bán, ngay cả đã bán hàng viện trợ cho Cộng Sản, để kiếm tiền làm giàu bằng mọi cách, và cung phụng nhu cầu cuộc sống cá nhân, gia đình họ. Đây là hành động đâm sau lưng chiến sĩ Cộng Hòa. Và khi địch quân sắp tràn vào Sài Gòn, nhiều vị Tướng, Giáo Sư đã đào ngũ bỏ nhiệm sở, nhanh chân tháo chạy khỏi quê hương để kiếm đường thoát thân, bỏ lại sau lưng gần triệu người lính nghèo khổ, cô đơn trước ánh mắt ghẻ lạnh của quân Cộng thù. Bài học đau xót, xương máu đó, người Việt di tản, vượt biên, vượt biển, làm sao quên được. Vậy mà khi ông Hoàng Cơ Minh đứng ra lãnh đạo MT lại cố tình giao cho em mình là Hoàng Cơ Định nắm tài chính MT, và không lập ra Liên Hiệp Giám Sát Quỹ Đóng Góp Tài Chính. Ông Minh đã tự đánh mất thanh danh Tướng sạch từ hành động tham quyền, tham tiền, ngay vào lúc đó. Chỉ vì ông Minh muốn nắm nguồn tài chính để lạm quyền và khuynh loát tất cả hoạt động của MT. Ông Minh không tin ai bằng em ông, dù rằng trong hàng ngũ MT có rất nhiều người yêu nước, có khả năng, có đạo đức hơn Hoàng Cơ Định rất nhiều lần. Ý định này

Page 218: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 218

nhằm củng cố cơ cấu độc tài trong MT mà gia đình Hoàng Cơ của ông Minh đóng vai trò trung tâm. Rất là đáng tiếc, trong giai đoạn lịch sử rất cần sự minh bạch để huy động tài năng, tài nguyên cho lý tưởng đại cuộc thì ông Minh, Hoàng Cơ Định đã có tà ý tranh đoạt quyền lực, gian tham của đồng bào hải ngoại ngay từ những ngày đầu. Rõ ràng chính hai anh em ông Hoàng Cơ Minh, Hoàng Cơ Định đã làm suy yếu đại cuộc đấu tranh giải thể chế độ Cộng Sản độc tài do quá coi trọng cá nhân và gia đình họ. Và rõ ràng ông Minh, Hoàng Cơ Định đã đi theo bước chân của thành phần đâm sau lưng chiến sĩ trước đây, bây giờ là đâm lưng kháng chiến quân, chỉ vì đầu óc ham danh, tham lợi. 3/ Cần lập Cơ Quan Liêm Chính Thu Hồi Quỹ Đóng Góp Tài Chính Yểm Trợ Kháng Chiến (đòi nợ Hoàng Cơ Định và Việt Tân) Vay thì phải trả. Lấy thì phải hoàn lại. Cướp của giết người thì phải bị trừng phạt để làm gương cho xã hội thấy đó mà tránh, đừng có nhúng tay vào tội ác bất nhân. Luật đời hay luật pháp đều công bình. Nếu 30 năm qua, cộng đồng người Việt ở hải ngoại vì lý do này hay lý do khác không thực hiện được công việc thu hồi lại số tiền khổng lồ mà cộng đồng khắp nơi đóng góp cho MT, nhưng bị Hoàng Cơ Định biển thủ, thì thế hệ trẻ Việt hải ngoại phải có trách nhiệm tiến hành việc thu hồi trong tương lai. Đây là công việc vì trách nhiệm, vì lương tâm. Số lượng tiền hiện nay theo nhiều người Việt hải ngoại phỏng đoán là trên 100 triệu Mỹ Kim. Hoàng Cơ Định đã dùng số tiền của đồng bào đóng góp vào giữa thập niên 1980 là khoảng 20 triệu Mỹ Kim để kinh doanh trên nhiều lĩnh vực, và nhiều nơi trên thế giới. Sự phỏng đoán của đồng bào là điều đương nhiên phải xảy ra, vì ngay từ đầu Hoàng Cơ Định mượn danh kháng chiến, Mặt Trận để thu tiền đồng hương mà không công bố minh bạch. Số lượng tiền khổng lồ được thu vào vì công cuộc chung, nhưng lại nằm trong tài khoản ngân hàng của một cá nhân, gia đình người cầm đầu, và lại không công khai nguồn thu chi, không có bất cứ giấy tờ, tài liệu cụ thể chứng minh thì làm sao công luận biết được việc chi thu đó nhằm mục đích gì, cho ai, bao nhiêu. Tất cả là do sự gian tham mà ra. Muốn biến của công thành của riêng tư. Một hành vi chiếm đoạt có tính toán không lương thiện. Một hình thức kinh doanh chính trị. Đây cũng được coi là một loại tội phạm hình sự xét theo luật pháp xã hội hiện đại. Số tiền thu hồi lại sẽ được sử dụng cho việc công ích của cộng đồng như xây tượng đài chiến sĩ Cộng Hòa, tượng đài thuyền nhân, lập quỹ ủng hộ những người hoạt động vì phong trào đòi nhân quyền-dân chủ-tự do tại Việt Nam, giúp đỡ nạn nhân bão lụt ở Việt Nam, tương trợ những sinh viên, học sinh có chí học hành nhưng gia đình thiếu tiền cho ăn học… tất cả phải

Page 219: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 219

dưới sự giám sát của một ủy ban được cộng đồng chọn lựa do uy tín cá nhân, do đạo đức chưa bao giờ bị mang tiếng là ăn cắp công quỹ, thâm lạm tiền của đồng hương, đồng bào…. 4/ Lời kết Có kháng chiến quân còn sống sót sau khi ra tù vẫn tiếp tục cuộc chiến vì chính nghĩa tự do cho dân tộc. Vũ khí của họ giờ đây là cây viết, keyboard, computer trong thời đại internet. Kẻ thù của những kháng chiến quân này là giặc Cộng, là chế độ độc tài toàn trị đang giết chết tư tưởng tự do và các hoạt động đòi dân chủ tại Việt Nam. Chưa đủ, kẻ thù còn là cái ác, những kẻ núp dưới lớp áo quốc gia, dân tộc, canh tân, nhưng lại ôm trong mình đầy đô la. Vì đô la nên họ đã phản bội lý tưởng tự do, dân chủ, nối giáo cho giặc. Vì thế cuộc chiến diệt ác, chấn hưng cái thiện vẫn tiếp tục. Đảng Cộng Sản Việt Nam hiện nay đang băng hoại, tan rã dần dần vì thói tính gian trá, hung bạo, độc đoán, chuyên quyền của họ từ lúc khởi đầu vào những năm 1945 khi Hồ Chí Minh giết người yêu nước bằng những thủ đoạn sâu độc, và bằng phương pháp dã man, chỉ vì Hồ muốn ở vị trí tột đỉnh quyền bính, dù phải làm tay sai cho ngoại bang. Hiện giờ để duy trì địa vị ngồi trên đầu quốc dân, thế hệ Cộng Sản con cháu của Hồ chỉ còn duy nhất một phương cách cai trị là trấn áp mạnh bạo. Đó chỉ là hạ sách của một chính quyền cùng đường rồi làm càn, không còn đầu óc tỉnh táo biết phân biệt phải, trái của con người bình thường, chỉ vì sự ham muốn quyền lực đến độ mê loạn. Hoàng Cơ Định trong hơn 30 năm qua ở hải ngoại cũng đã chứng tỏ cho cộng đồng người Việt thấy rằng Định là một con người bảo thủ, cứng đầu, không biết nghe lời nói phải. Việt Tân rồi cũng đi vào con đường bế tắc, không có lối thoát khi một quá khứ nặng nề của họ luôn bị cộng đồng phê phán, xa lánh, dù cho họ cố bày mưu lập kế dựng ra tổ chức này, hội đoàn nọ trong nước để lấy vải thưa che mắt thánh (công chúng). Thế hệ trẻ Việt Nam trong nước bây giờ và sau này hãy lấy đây làm bài học nghiêm khắc để răn mình. Khi làm chính trị phải có đầu óc một công dân lương thiện, phải thật sự yêu nước, yêu dân tộc mình, đừng vì phe đảng, đừng vì háo danh, tham lợi. Khi làm chính trị mà biết đặt cá nhân mình bên dưới quyền lợi tổ quốc, luôn coi quốc dân là quý trọng tối thượng, yêu nước Việt bằng tấm lòng chân thành cho đến cuối đời người, thì chúng ta mới được công chúng thương yêu, kính nể. Bằng không thì cũng như bèo dạt, lục bình trôi, không ai luyến tiếc, nhớ thương, nhưng lại còn bị bia miệng, bia đời, lịch sử nguyền rủa không tiếc lời vì đã phá nước hại dân.

Nguồn: Blog Phạm Hoàng Tùng (http://phamhoangtung. blogspot. com/)

Page 220: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 220

Nhà xuất bản Tân Văn Tokyo - Japan, 2007 Hồi Ký Kháng Chiến HÀNH TRÌNH NGƯỜI ĐI CỨU NƯỚC Phạm Hoàng Tùng Bản quyền © 2006 thuộc các tác giả và nhà xuất bản Tân Văn / Mekong Center. Bản quyền trên toàn thế giới. Cấm sao chép dưới bất cứ hình thức nào nếu không có sự đồng ý bằng văn bản. Copyright © 2006, 2007 by authors and Tan Van / Mekong Center Publisher. World rights reserved. No part of this book may be duplicated in any way without written consent. Nxb Tân Văn/Mekong Center. Ấn bản 1: 2006, ấn bản 2: 2007. Tan Van/Mekong Center. 1st edition in 2006, 2nd edition in 2007. In tại Select Graphic Printing, Hoa Kỳ Printed by SGP in the U. S. A. Bìa và hình: Phạm Hoàng Tùng - Đỗ Thông Minh Cover and pictures by Pham Hoang Tung - Do Thong Minh. Đánh máy & trình bầy: Phạm Hoàng Tùng - Đỗ Thông Minh Typewriting & layout: Pham Hoang Tung - Do Thong Minh

Mục Lục

- Cuốn 1/2 -

Niên Biểu Giới Thiệu Lời Tựa: Tôn Trọng Sự Thực.

Phần I: Cụt Lối - Tìm Đường. - CHƯƠNG 1: Tình Nhà. Miền Nam Sụp Đổ Bi Hùng! Sự Sụp Đổ Rất Cần Thiết Để Khai Tử Chế Độ Miền Nam Bị Khuynh Loát Bởi Thành Phần Lãnh Đạo Không Trong Sạch, Không Xứng Đáng. Và Để Lịch Sử Soi Rọi Chân Tướng Độc Tài Bạo Trị Của Chế Độ Đảng Quyền Hà Nội. - CHƯƠNG 2: Ra Đi. Vượt Thoát Khỏi Việt Nam Thống Nhất Dưới Ách Chuyên Chế Tập Trung Kết Hợp Lý Thuyết Chuyên Chính Vô Sản. - CHƯƠNG 3: Vượt Biên Qua Cam Bốt Lần Thứ 1, 1982. Di Ảnh “Thiên Đường!!!” Khmer Đỏ - Polpot. Chế Độ Cộng Sản Không Phải Mùa Xuân - Chính Là Địa Ngục Trên Trái Đất. - CHƯƠNG 4: Thời Gian Sống Tại Cam Bốt. “Tình Đồng Chí?” Tương Tàn!!! Điềm Gở Báo Hiệu Rạn Vỡ Toàn Diện Khối Đoàn Kết Vô Sản Quốc Tế. Phần II: Trại Tị Nạn Sikhiu - Thái Lan, 1983. - Bối Cảnh Lực Lượng Kháng Chiến Đông Dương - Một Nền Tảng Chính Trị Mới Cho Dân Tộc Việt Nam Nhân Ái Ưa Chuộng Tự Do - Hòa Bình

Page 221: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 221

- CHƯƠNG 5: Trại Tị Nạn Sikhiu. Thực Trạng Đời Sống Người Việt Trong Một Trại Tị Nạn Tránh Họa Độc Tài Hà Nội. Hãy ''Chửi'' Chính Mình!- Một Phê Phán Triệt Để Hiện Thực Xã Hội Việt Nam Hiện Đại. - CHƯƠNG 6: Liên Lạc Và Tham Gia Hoạt Động. Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam Trong Trại Sikhiu. Hoài Bảo Cao Đẹp Về Một Tân Quốc Gia Việt Nam Tự Do Trong Tương Lai. Một Nền Tảng Chính Trị Mới? Cho Dân Tộc Việt Nam Nhân Ái Ưa Chuộng Tự Do - Hòa Bình. - CHƯƠNG 7: Rời Trại Tị Nạn. Tự Nguyện Tham Gia Mặt Trận Tại Khu Chiến. Bài Thơ “Phản Chiến” Của Bùi Minh Quốc – Nhà Thơ Đối Kháng Chế Độ Đảng Quyền.

Phần III: Khu Chiến Hoàng Cơ Minh, 1984. - CHƯƠNG 8: Đường Vào Khu Chiến. - CHƯƠNG 9: Đêm Đầu Tiên Trong Lòng Khu Chiến. Đọc Lời Giới Thiệu Tập Hồi Ký Của Tác Giả Trần Vàng Sao - Người Đã Bỏ Phố Thị Miền Nam, Lên Rừng, Vào Khu Chiến, Ở Thập Niên 1960, Cùng Bao Đổ Vỡ Nhận Thức Về Cuộc Cách Mạng!!! Phần IV: Kháng Chiến Quân Việt Nam!!! - CHƯƠNG 10: Huấn Luyện Quân Sự. Thời Kỳ Huấn Luyện Tại Tiền Đồn Hải Vân. - CHƯƠNG 11: Giáo - Vũ Khí Đầu Tiên Của Kháng Chiến Quân. - CHƯƠNG 12: Tiền Đồn Bạch Mã - Nơi Được Gặp Chiến Hữu Chủ Tịch Hoàng Cơ Minh Lần Đầu Tiên Trong Khu Chiến. - CHƯƠNG 13: Đi Tải. - CHƯƠNG 14: Căn Cứ 84 Hay Còn Gọi Là Căn Cứ Bình Thủy - Một Hậu Trạm - Tiền Trạm Trong Khu Chiến Hoàng Cơ Minh. - CHƯƠNG 15: Lễ Trao Súng. - CHƯƠNG 16: Căn Cứ 81 - Bản Doanh Của Khu Chiến. Chiến Hữu Lê Hồng Tức Đặng Quốc Hiền, Tư Lịnh Lực Lượng Võ Trang Kháng Chiến. - CHƯƠNG 17: Lực Lượng Võ Trang Kháng Chiến. - CHƯƠNG 18: Lễ Tuyên Thệ Trước Khi Rời Căn Cứ 81 Để Về Làm Việc Cho Đài Phát Thanh Việt Nam Kháng Chiến Tại Căn Cứ 83. Phần V: Đài Phát Thanh Việt Nam Kháng Chiến. - CHƯƠNG 19: Đường Về Căn Cứ 83. Chiến Hữu Dương Văn Tư, Tư Lịnh Phó Lực Lượng Võ Trang Kháng Chiến. - CHƯƠNG 20: Căn Cứ 83. Nơi Đặt Đài Phát Thanh Việt Nam Kháng Chiến. Lần Đầu Tiên Gặp Anh Ngô Chí Dũng, Một Thành Viên Sáng Lập Tổ Chức Người Việt Tự Do Ở Nhật Bản Vào Tháng 11/1975 - Và Nhạc Sĩ Trần Thiện Khải Tức Trần Khánh.

Page 222: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 222

- CHƯƠNG 21: Đài Phát Thanh Việt Nam Kháng Chiến. Nơi Ở, Làm Việc Của Chiến Hữu Chủ Tịch Hoàng Cơ Minh. Đặc Công Việt Cộng Đột Kích Tiền Đồn Hải Vân. Hãy Nhớ Lại “Lời Mẹ Dặn” Của Nhà Thơ Bất Tử - Phùng Quán. Phần VI: Dời Căn Cứ. - CHƯƠNG 22: Bỏ Căn Cứ 83. Rút Về Căn Cứ Mới Lập: Căn Cứ 27. Một Hệ Quả Tiêu Cực Từ Sự Chia Rẽ, Đổ Vỡ Ở Thượng Tầng Lãnh Đạo MT - Căn Bịnh Trầm Trọng Của Phe Quốc Gia Chống Cộng! - CHƯƠNG 23: Tham Dự Khóa Quân Chính 2 Ở Căn Cứ 81. Chiến Hữu Tư Lịnh Đặng Quốc Hiền Tức Lê Hồng Mất Tại Khu Chiến? Một Hành Động Thanh Trừng Nội Bộ? Bác Sĩ Nguyễn Hữu Nhiều, Ông Là Ai? Đã Bị Định Đoạt Số Phận Như Thế Nào!? Định Mệnh Đen Tối Đã Dành Cho Lưu Tuấn Hùng. Phần VII: Đông Tiến I. - CHƯƠNG 24: Các Đợt Kháng Quản Xâm Nhập. Sức Tàn Phá Của Giặc Nội Tuyến. Hậu Quả Trầm Trọng Sau Các Đợt Kháng Quản!!! Danh Sách Cán Bộ Kháng Quản. Đời Sống Buồn Thảm Trong Khu Chiến Của Ông Nguyễn Thế Minh, Chủ Tịch Mặt Trận Quốc Gia Việt Nam, Khi Liên Kết Với Mặt Trận Hoàng Cơ Minh!

- Cuốn 2/2 - - CHƯƠNG 25: Chiến Dịch Đông Tiến I. Tư Lịnh Phó Dương Văn Tư Và Quyết Đoàn Trưởng Huỳnh Trọng Hà Chỉ Huy Chiến Dịch. Những Kháng Chiến Quân Anh Hùng Hơn Tráng Sĩ Kinh Kha! Hậu Quả Trầm Trọng Của Chiến Dịch!!! Danh Sách Kháng Chiến Quân Tham Dự Đông Tiến I. - CHƯƠNG 26: Gia Nhập Việt Tân. Nghe Nhà Văn Võ Hoàng Giới Thiệu Về Đảng Việt Tân Và Được Chiến Hữu Trần Khánh Tức Nhạc Sĩ Khu Chiến Trần Thiện Khải Kết Nạp Vào Đảng Việt Tân. Chủ Trương “Đảng Hóa” Mặt Trận. Dữ Kiện Về Đảng Việt Tân Từ Khu Chiến Ra Tới Hải Ngoại. Phần VIII: Công Tác Trong Lực Lượng Võ Trang. - CHƯƠNG 27: Rời Đài Việt Nam Kháng Chiến. Lý Do Xin Ngưng Làm Việc Ở Đài Phát Thanh Việt Nam Kháng Chiến. Về Nhân Vật Ngô Chí Dũng - Một Thành Viên Sáng Lập Tổ Chức Người Việt Tự Do Ở Nhật Bản Sau Ngày 30/4/1975 - Người Không Chết, Không Bị Bắt, Vì Không Tham Dự Các Chiến Dịch Đông Tiến. Nhưng Cũng Không Thấy Xuất Hiện Ở Hải Ngoại Sau Khi Đài Phát Thanh Việt Nam Kháng Chiến Không Còn Hoạt Động Trên Đất Thái!? - CHƯƠNG 28: Công Tác Trong Lực Lượng Võ Trang. Chiến Hữu Trương Ngọc Ny, Một Trong Những Người Hùng Ở An Lộc 1972 - Năm 1986, Là Căn Cứ Trưởng Kiêm Quyết Đoàn Trưởng 7686 Trong Khu Chiến Hoàng Cơ Minh. Phần VIII: Chiến Dịch Đông Tiến 2 Lần 1 Tháng 9/1986 - CHƯƠNG 29: Chiến Dịch Đông Tiến II Khởi Động Lần 1. Lễ Ban Quân Lệnh Trước Ngày Lên Đường. Đội Hình Chiến Dịch - Quân Ta Xuống Núi. Không Vượt Sông Mekong Được - Thất Bại. Trở Về Lại Rừng Núi Thái - Lào. Nhận Xét Về Thất Bại Của Chiến Dịch Đông Tiến II Lần 1.

Page 223: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 223

- CHƯƠNG 30: Sinh Hoạt Trong Thời Kỳ Đóng Quân. Chờ Đông Tiến II Lần 2 Từ Tháng 9/1986 Đến Tháng 7/1987. Ăn Tết Dã Ngoại. Việc Tử Hình 2 Kháng Chiến Quân Trần Tuyết Ánh Và A Hứng. Làm Báo - Viết Văn Trên Núi.

Phần IX: Chiến Dịch Đông Tiến 2 Lần 2 Hạ Tuần Tháng 7/1987

- CHƯƠNG 31: Chiến Dịch Đông Tiến II Khởi Động Lần 2. Đội Hình Chiến Dịch. Chuyển Quân Đến Bờ Sông Mekong. Vượt Sông Mekong. Trận Đụng Độ Đầu Tiên. Trận Đánh Thứ Nhì Gây Thương Vong Cho Hai Phía. Đường Dài Chiến Dịch - Lịch Sử - Bi Hùng. - CHƯƠNG 32: Chiến Dịch Đông Tiến II Kết Thúc. Ngày 28/8/1987 - Tin Dữ. Cái Chết Của Chủ Tịch Hoàng Cơ Minh. Toàn Ban Lãnh Đạo Mặt Trận Tự Sát!!! Danh Sách Kháng Chiến Quân Chết - Bị Bắt Làm Tù Binh. Chiến Dịch Đông Tiến III, Đào Bá Kế Chỉ Huy Chiến Dịch. - CHƯƠNG 33: Trại Tù - Tìm Tự Do. - CHƯƠNG 34: Đảng Việt Tân - Phân Hóa Và Hệ Quả. - CHƯƠNG 35: Chương Kết - Cho Ngày Mai!!! TÀI LIỆU 1- Việt Nam: 1945 - 1995 Chiến Tranh, Tị Nạn Và Bài Học Lịch Sử 759 2- Thương Quá Phận Bèo Người Lính Trận 764 3- Hãy “Chửi” Chính Mình 772 4- Hồi Ức Của Một Người Tù Không Bị Giam Vào Ngục 777 5- Các Tổ Chức Kháng Chiến Bạn 781 6- Việc Thành Lập Mặt Trận QGTNGPVN 787 7- Việc Yểm Trợ Kháng Chiến Ở Hải Ngoại 804 8- Sự Nghiệp Phó Đề Đốc Hoàng Cơ Minh 811 9- Vòng Hoa Gửi Người Phục Quốc! Lê Hồng 828 10- Việt Tân: Lột Xác Hay Thay Áo? 840 11- Một Bức Thư Viết Xong Nhưng Không Gửi 851 12- Đỗ Thông Minh: Người Tìm Đường 13- Ra Mắt Hành Trình Người Đi Cứu Nước 14- 12 Điểm Minh Xác: Phạm Hoàng Tùng Trả Lời Ông Nguyễn Kim 15- Danh Sách Các Kháng Chiến Quân 868 (204 người, có 83 hy sinh (trong số đó có 10 người bị MT-VT thanh toán?), 25 mất tích, số còn lại bị tù từ 3 năm tới chung thân) Những Tài Liệu Trích Dẫn 883 Lời Bạt Của Nhà Văn Giao Chỉ Vũ Văn Lộc 887 Danh Mục 897 Nhà Xuất Bản Tân Văn 901 Cảm Nghĩ Bạn Đọc 917

Page 224: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 224

Một Vết Nhơ Trong Lịch Sử Đấu Tranh From: mylinhng@aol. com; Date: Mon Jul 30, 2001 Admin: Những chữ viết tắt trong bài: - VNCH: Việt Nam Cộng Hòa - MT/VT = Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam/đảng Việt Tân - VC: cộng sản Việt Nam

Lời dẫn của Admin: Thư Viện Phạm Văn Thành được lập nhằm phơi bày Sự Thật xung quanh diễn trình hình thành và di lụy của MT/VT (Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam/đảng Việt Tân) với chủ trương ngắn gọn, chính xác, sáng tỏ trước công luận, do đó bài viết và tài liệu dẫn chứng phải Chính Danh, những bài viết của những cây bút ảo (không dùng tên thật) sẽ không có mặt ở đây.

Trường hợp bài này, nội dung vẫn không đi quá xa hoặc lan man suy diễn vô bằng... do đó, ông Phạm Văn Thành và tôi quyết định duyệt đăng ở đây để bạn đọc rộng đường tham khảo.

================================

Kính thưa qúy vị,

Nhân đọc Bài Phát Biểu của ông Nguyễn Kim, Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Hải Ngoại (TVHN) của MTQGTNGPVN, trong buổi tiếp xúc với những đại diện giới truyền thông và đồng bào Ngày 28 Tháng 7 Năm 2001 tại San Jose, Bắc California, người viết bài có vài ý kiến được lồng vào trong Bài Phát Biểu và phần Kết Luận như sau:

(#1) Nếu nói không đủ bằng chứng để biết chính xác sự hy sinh của ông Chủ tịch Hoàng Cơ Minh trong một hay hai năm thì còn có thể chấp nhận được, đằng nàykhông đủ bằng chứng tới 14 năm trời là một sự lừa bịp sống sượng của một số lãnh đạo MT.

(#2) VC đâu có tuyên truyền bịp bợm, và cũng đâu có thổi phồng gì đối với cái chết của Chủ tịch Hoàng Cơ Minh. Thổi phồng và tuyên truyền bịp bợm nằm ở ngay cơ quan đầu não của MT là cứ khăng khăng cho rằng ông Minh còn sống và đang lãnh đạo cuộc kháng chiến trong suốt 14 năm trời.

Và VC cũng không tài nào gây HOANG MANG trong đồng bào và TIÊU DIỆT TINH THẦN ĐẤU TRANH của các Kháng Chiến Quân trong nước và đoàn viên Mặt Trận ở hải ngoại được. Đi đấu tranh, sống chết là chuyện rất bình thường. Chủ tịch mất phó chủ tịch lên thay cũng là chuyện bình thường, chẳng có chút gì gọi là HOANG MANG như ông Nguyễn Kim nóị!

Page 225: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 225

Đấu tranh phải có hy sinh là đương nhiên, lớp người này hy sinh nằm xuống sẽ HUN ĐÚC TINH THẦN ĐẤU TRANH cho lớp người sau. Nói đúng hơn, chính sự dấu nhẹm cái chết của ông Minh mới thật sự gây HOANG MANG và TIÊU DIỆT TINH THẦN ĐẤU TRANH của các Kháng Chiến Quân trong nước và đoàn viên Mặt Trận ở hải ngoại.

Bằng chứng là đi đâu đồng bào cũng hỏi về cái chết của Chủ Tịch, đoàn viên MT cứ nhắm mắt nói láo, nếu nói CÒN SỐNG, thì bị đồng bào chửi cho là ngu si, đần độn, cuồng tín. Còn đoàn viên nào bán tín bán nghi "đặt vấn đề" thì bị gán ghép vu chụp là vô kỷ luật, bị trục xuất khỏi tổ chức; còn bất đồng ý kiến tự ý rút lui thì cho là phản bội" (phần trong ngoặc kép được trích từ bài viết Đòi Hỏi Phục Hồi Danh Dự của ông Hoàng Trọng Nhân, nguyên là Ủy Viên Ban chấp hành Tổng Vụ Hải Ngoại của MT).

Mới đây lãnh đạo MT đã đính chính là: "trong Ban Chấp Hành TVHN không có ai là Hoàng Trọng Nhân cả", nhưng khổ nỗi vì mất NIỀM TIN thì có mấy ai còn tin tưởng vào lời nói của lãnh đạo MT nữa, vì đã dối gạt đồng bào trong suốt 14 năm qua.

(#3) Như đã chứng minh ở phần (#2), nếu lãnh đạo MT muốn bảo vệ cơ sở và tiếp tục đấu tranh thì đừng gây HOANG MANG và TIÊU DIỆT TINH THẦN ĐẤU TRANH của các đoàn viên và của các kháng chiến quân. Phần này người ta rất dễ nghi ngờ là lãnh đạo MT tiếp tục phục vụ cho quyền lợi và chức vụ cá nhân của các lãnh đạo thì đúng hơn. Nên nhớ 14 năm qua, các lãnh đạo MT vẫn giữ nguyên những trọng trách cao nhất trong MT tại hải ngoại. Ai còn tin tưởng vào lãnh đạo MT??? Lãnh đạo MT có can đảm nhận lãnh lỗi lầm và xin từ chức để cứu MT không??? để cứu lấy danh dự của MT và để lấy lại niềm tin của đồng bào??? Xin chúng ta ráng kiên nhẫn chờ đợi việc này.

(#4) Lấy cái lý do bảo vệ cơ sở và gầy dựng lại bộ phận lãnh đạo của MT mà mất 14 năm trời thì thật là vô lý, ngụy biện. Lý do này chỉ làm trò cười cho thiên ha.

(#5) Lấy lý do dấu diếm cái chết của ông Minh là đánh lạc hướng bạo quyền VC trong 14 năm cũng là ngụy biện. Đánh lạc hướng VC trong cái chết của ông Minh để gầy dựng lại bộ phận lãnh đạo trong vòng 1 hay 2 năm thì còn có thể chấp nhận được. Việc đánh lạc hướng này nó không mang một ích lợi nào, mà còn làm cho VC bủa vây thêm một số anh em khác.

(#6) VC nếu có nghi ngờ kết qủa Nam Lào cũng không có lợi gì cho MT, nó còn vây bủa mạnh hơn để bắt hết các kháng chiến quân còn lại.

(#7) Lấy lý do nói rằng gia đình của một số chiến hữu không muốn tiết lộ cái chết vì muốn hình ảnh người thân của mình luôn luôn gắn liền với công cuộc đấu tranh cũng vẫn là ngụy biện. Thiệt là nói ngược, có công bố cái chết và có truy điệu thì hình ảnh người thân của mình mới gắn liền với công cuộc đấu tranhchứ. Và thêm nữa, MT là một tổ chức chính trị, đâu thể đi nghe lời xúi của các người thân của các lãnh đạo đã hy sinh mà không chịu phân tách, suy xét cho quyền lợi tối thượng của đất nước.

Page 226: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 226

Kết Luận: 14 năm dấu diếm cái chết của Chủ tịch Hoàng Cơ Minh để dối gạt đồng bào là một vết nhơ trong lịch sử đấu tranh của toàn dân, vài lãnh đạo MT phải chịu trách nhiệm về sự dối gạt này.

Đây cũng là một bài học về NIỀM TIN, về sự THÀNH TÍN. Mặt Trận phải có sự thành tín giữa lãnh đạo đối với tập thể thành viên, đoàn viên, các thành viên phải có sự thành tín với đồng bào, thì mới tạo dựng được niềm tin. Và có được niềm tin của đồng bào thì mới nâng cao được hiệu qủa đấu tranh...

Ngày 30 tháng 7 năm 2001

Xin phổ biến tự do

Page 227: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 227

Giải thể Mặt Trận Hoàng Cơ Minh - Ra mắt đảng Việt Tân

Nguyễn Văn Huy

(báo Thông Luận số 185 tháng 10/2004)

Ngày 19-9-2004, Việt Nam Canh Tân Cách Mạng Đảng, gọi tắt là đảng Việt Tân, đã tổ chức lễ ra mắt long trọng tại Berlin, Đức. Trong dịp này, những người lãnh đạo (các ông Nguyễn Kim Huờn, Lý Thái Hùng, Trần Xuân Ninh, Hoàng Cơ Định, Nguyễn Ngọc Đức, Trần Đức Tường) đều tuyên bố giải thể tổ chức Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam, thường được gọi là Mặt Trận Hoàng Cơ Minh. Lý do để họ tự cho có thẩm quyền để giải thể Mặt Trận Hoàng Cơ Minh là lãnh đạo của hai tổ chức này chỉ là một.

Mặt Trận Hoàng Cơ Minh ra đời năm 1982 sau nhiều cố gắng kéo dài gần hai năm để kết hợp các tổ chức cựu quân nhân và công chức miền Nam Việt Nam tị nạn ở nước ngoài. Mặt trận này đã khai thác lòng căm thù chế độ cộng sản và sự luyến tiếc chế độ Việt Nam Cộng Hòa của các cựu công chức và quân nhân. Họ dàn cảnh quay một cuốn phim tại Thái Lan rồi nói đó là hoạt động của "kháng chiến quân" tại "chiến khu quốc nội" để dẫn dụ cho dư luận hiểu là họ có mười ngàn quân đang chiến đấu chống chế độ cộng sản ở trong nước. Nhờ mưu lược này họ đã tổ chức quyên tiền yểm trợ kháng chiến và rất được hưởng ứng. Nhiều người làm ăn vất vả đã dành cả phần lương cho họ, nhiều người khác tặng họ tiền trợ cấp an sinh xã hội. Tuy tổng số tiền thu được chưa bao giờ được công bố, nhưng một số người đã bỏ mặt trận thường đưa ra những con số từ 10 đến 20 triệu USD. Điều chắc chắn là số tiền quyên góp được, dù tổng số là bao nhiêu đi nữa, cũng nhỏ hơn số tiền do họ kinh doanh. Một trong những sáng kiến kinh doanh nổi tiếng là mạng lưới Phở Hòa rất thành công. Trong những năm đầu thập niên 1980, Mặt Trận Hoàng Cơ Minh đã tạo ra được một nếp sống trong cộng đồng người Việt tại Mỹ: ăn phở Hòa là chống cộng. Mặt Trận Hoàng Cơ Minh bị tan vỡ làm hai đầu năm 1985, và bị mất gần hết số đoàn viên rất đông đảo trước đó, do khủng hoảng nội bộ giữa hai người cầm đầu: ông Hoàng Cơ Minh và ông Phạm Văn Liễu. Từ đó Mặt Trận Hoàng Cơ Minh ít xuất hiện, chủ yếu hoạt động qua các tổ chức ngoại vi như Liên Minh Việt Nam Tự Do.

Lý do của sự tan vỡ này có thể chính là đảng Việt Tân. Cuối năm 1982, đảng này được thành lập trong nội bộ Mặt Trận Hoàng Cơ Minh với những người thân cận của ông Hoàng Cơ Minh và trở thành "đảng cầm quyền" trong mặt trận, gây khó chịu và tức tối cho nhiều người khác. Sau 1985, mặt trận chỉ còn lại những thành phần ủng hộ ông Hoàng Cơ Minh. Năm 1987, chính phủ Thái Lan đổi chính sách, dẹp bỏ "chiến khu", thực tế chỉ là một trang trại, mà họ đã cho phép ông Hoàng Cơ Minh lập ra trên đất Thái. Ông Hoàng Cơ Minh và các chiến hữu của ông phải dời vào đất Lào rồi bị chặn đánh và tiêu diệt ngay sau đó. Khoảng 20 người, trong đó có ông Hoàng Cơ Minh tử trận, những người khác bị bắt giải về Việt Nam và kết án

Page 228: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 228

tù. Mặt Trận Hoàng Cơ Minh, hoàn toàn do Việt Tân khống chế, đã cố tình phủ nhận sự kiện mà ai cũng biết này, họ chỉ chính thức nhìn nhận 15 năm sau.

Ảnh minh họa với lời chú của nhà văn Hoàng Hải Thủy: 1 Thông Báo của FBI đăng trên Tuần báo “Ngày Mới-Phụ Nữ Mới” phát hành ở Virginia. Tuần báo "Ngày Mới-Phụ Nữ Mới" đăng Thông Cáo FBI trên đây dài dài đến nay đã 5 năm. Bản Thông Cáo FBI quí vị vưà đọc được đăng trong báo NM-PNM số ra tuần này – 14/12/2012. Thông Cáo này không có ngày tháng. Theo tôi, Thông Cáo này là Thông Cáo FBI thật, nhưng nó chỉ có giá trị vào những năm 1980. Từ năm 2000 chính phủ Hoa Kỳ bỏ Cấm Vận Bắc Cộng, thi hành chính sách sống chung hòa bình với bọn Tầu Cộng, Việt Cộng – Tổng Thống Ðảng nào cũng theo chính sách hòa hoãn ấy, in hệt, trước là hoà với Cộng Tầu, sau là hòa với Cộng Việt – chính phủ Hoa Kỳ mời bọn Ðầu Xỏ Cộng Tầu, Ðầu Xỏ Cộng Việt đến thủ đô Washington D. C, đãi bọn Cộng như thượng khách, quốc khách. Bộ Quốc Phòng Hoa Kỳ mời bọn Tướng Tầu đến Pentagon, trình bầy cho chúng thấy nếu có chiến tranh xẩy ra Hoa Kỳ sẽ đánh như thế nào, sẽ dùng những võ khí gì. Bọn Cộng Tầu, Cộng Việt công khai đến Mỹ, phây phây như chúng đi chợ. Khi những việc như thế đã xẩy ra, FBI còn ra Thông Cáo kêu gọi người Việt cộng tác bắt bọn gián điệp Việt Cộng hành sự trên đất Hoa Kỳ làm chi nữa?

Admin: theo những diễn biến thực tế đã xảy ra 30 năm trước ở Mỹ khi Mặt Trận Hoàng cơ Minh (MT) hình thành và quyên góp tiền của từ đồng bào Việt Nam tị nạn cộng sản ở hải ngoại lên đến số lượng quá lớn hàng

Page 229: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 229

chục triệu USD thì tranh chấp "thượng tầng" đã xảy ra 1984, sau đó, MT chỉ còn trơ anh em thân tộc với Hoàng cơ Minh nắm quyền điều khiển (khi các tên tuổi khác, các tổ chức khác cùng tham gia thành lập MT lúc ban đầu 1982 đã rút lui hết). Những châm biếm mắng mỏ mặt trận cuội, kháng chiến giả, chiến khu ma... do đồng bào nhắm vào "dư đảng" Hoàng Cơ từ đó nên mới xảy ra tiếp những hành vi thanh toán, hù dọa mang tính du đãng côn đồ gây bất an trong cộng đồng người Việt, đây là lý do FBI ra Thông Báo như trên. Xin xem thêm: TỐNG TIỀN VÀ SÁT NHÂN (Phóng Ảnh 1 bài báo Salt Lake Tribune, Dec. 30, 1982)

Mặt Trận Hoàng Cơ Minh đã từng bị cảnh sát Mỹ (FBI) điều tra vì tội trốn thuế. Họ cũng bị tai tiếng sau những vụ án mạng mà dư luận gán cho họ dù không thể chứng minh. Điều chắc chắn là họ đã sử dụng những biện pháp xuyên tạc, chụp mũ và bạo hành.

Dư luận nói chung đánh giá việc ra mắt Việt Nam Canh Tân Cách Mạng Đảng và giải thể Mặt Trận Hoàng Cơ Minh là có mục đích xí xóa những tai tiếng của mặt trận và mở ra một giai đoạn mới với đảng Việt Tân. Nếu nhận định theo những phản ứng sau buổi lễ ra mắt thì mục tiêu này đã không đạt được. Quan điểm chung là "rượu cũ bình mới". Vẫn nhân sự cũ, tâm lý cũ, chỉ có cái tên khác.

Một số thắc mắc đã được nêu ra. Việt Tân lấy tư cách nào để tiếp thu tài sản của Mặt Trận Hoàng Cơ Minh ? Tài sản này là do đồng bào ủng hộ Mặt Trận Hoàng Cơ Minh, hoặc do nhiều người ở trong Mặt Trận Hoàng Cơ Minh nhưng không thuộc đảng Việt Tân tạo ra. Việt Tân có sáng giá hơn Mặt Trận Hoàng Cơ Minh không ? Mặt Trận Hoàng Cơ Minh quả nhiên đã tuyên truyền dối trá về huyền thoại "kháng chiến quốc nội" để quyên tiền nhưng cũng đã trả giá sòng phẳng. Đảng Việt Tân xét cho cùng còn gặp khó khăn hơn của Mặt Trận Hoàng Cơ Minh. Họ đã được thành lập một cách bí mật trong nội bộ Mặt Trận Hoàng Cơ Minh để khống chế mặt trận này, đây là một điều không lương thiện đối với các thành viên khác của mặt trận đưa tới sự đổ vỡ của tổ chức này. Từ đó đảng này hoàn toàn kiểm soát Mặt Trận Hoàng Cơ Minh, do đó họ phải chịu trách nhiệm về tất cả mọi tiếng xấu của mặt trận này. Như vậy nếu muốn đổi mới thì phải giải tán đảng Việt Tân chứ không phải Mặt Trận Hoàng Cơ Minh.

Ngoài ra, danh xưng "Viêt Nam Canh Tân Cách Mạng Đảng" cũng đã lỗi thời, không phù hợp với một đảng ra đời năm 1982 với chủ trương mới. Đây là cách viết theo cấu trúc chữ Hán của thập niên 1930-1940, tiếng Việt hiện nay đã đổi mới nhiều. Hơn nữa, canh tân (đổi mới) và cách mạng (thay đổi toàn diện) là hai khái niệm rất khó dung hợp với nhau về mức độ cũng như về tầm vóc.

Nguyễn Văn Huy

Page 230: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 230

Cây muốn lặng, gió chẳng ngừng (Trần Khải Thanh Thủy trả lời Hoàng Cơ Định)

Admin: Bài dưới đây được viết và phổ biến ngày January 17. 2014, là bài được đánh số 7 (trong 10 bài tất cả) của tập hợp những bài viết của nhà văn Trần Khải Thanh Thủy có tựa: ĐỂ NGỎ [trong đó đề tài chính là tường thuật về những sự biến dẫn đến việc nhà văn đã phải rời bỏ hàng ngũ đảng Việt Tân vào năm 2012 (mà bà vốn đã gia nhập khi còn hoạt động trong nước hỗ trợ, cứu tế Dân Oan, viết báo và Blog chống chế độ Hanoi... vì thế bà đã bị tập đoàn máu Ba Đình vu vạ để bỏ tù 2 lần từ 2006 đến 2011) tức một năm sau ngày đặt chân lên đất Mỹ: ngày 23. 6. 2011] do chính nhà văn đã gởi cho ông Phạm Văn Thành dưới dạng Word (attached File qua email vào ngày 2014-08-31 với lời kèm theo: Gửi anh, để toàn quyền sử dụng. Thân. TKTT). Chúng tôi sẽ sửa lỗi typing và đăng trọn tập ĐỂ NGỎ của nhà văn Trần Khải Thanh Thủy ở một trang (blogspot page) riêng trong Thư Viện này để bạn đọc tiện tra cứu.

Email of Hoàng Cơ Định From: hoangcodinh@comcast. net To: lmcuongadam@hotmail. com; tuongtam4@yahoo. com; vanlang93@gmail. com Subject: RE: VERY SORRY ! Date: Wed, 8 Jan 2014 12:48:27 -0800 Cám ơn Ông Mõ đã bầy tỏ sự quan tâm. Chuyện TKTT là đáng tiếc, tuy mất TKTT không phải là một mất mát lớn cho Việt Tân nhưng hiện tượng đương sự viết bài chửi bới lăng nhăng thì chẳng hay ho gì, không phải chỉ bất lợi riêng cho VT mà thôi. Nghiệm lại, có những chuyện không hay, khi xẩy ra, mình thấy gía mà biết trước thì tìm cách tránh, chuyện TKTT tôi chưa thấy có gì làm khác được. Khi ở trong nước TKTT là một người viết văn đối kháng, qua trung gian 1 anh em, đương sự muốn xin tham gia VT, vậy có lý do gì mà không nhận. Khi đã là chiến hữu đảng viên, VT đã tìm mọi cách, trong khả năng để giúp đỡ và tranh đấu cho chị ấy, đây cũng là chuyện đương nhiên, nếu có ghi nhớ thì đó là việc của người được giúp đỡ, không phải là phía đi giúp người khác trong cơn hoạn nạn. Có được TKTT là đảng viên, VT có lợi gì không? Nếu lợi hiểu theo khả năng lãnh đạo, tham mưu, tình báo, giao tiếp, vật chất thì hoàn toàn không, TKTT là người viết văn, không phải là một người đấu tranh. Nay TKTT ra khỏi VT, nếu nhìn vào lý do chị ta nêu lên thì chỉ vì chị ấy chê VT kém. Việt Tân thì chắc chắn có nhiều điểm kém, nhưng những điểm yếu này một người như TKTT không đủ dữ kiện và trình độ để phán xét. Việt Tân có làm gì không tốt cho TKTT hay không, căn cứ vào chính những gì đương sự còn đang xác định thì hoàn toàn không có. Chỉ có 1 chi tiết cụ thể, Việt Tân đã hủy password không cho TKTT vào đọc diễn đàn nội bộ. Nội sự kiện TKTT trách cứ, với lời lẽ nặng nề và sỗ sàng, VT đã hủy PW không cho đương sự vào lại diễn đàn nội bộ, đã nói lên con người (mentalité) và trình độ của đương sự. Những bài đánh VT của TKTT, đối với người có trình độ thì không thuyết phục và khá vô duyên (… tới vô ơn), nhưng vẫn có tác dụng làm ô nhiễm môi trường. Việt Tân đã từng là đối tượng phá phách của bọn u tối, vô trách nhiệm hay vô lại, thêm mấy bài của TKTT cũng không thay đổi nhiều, điều đáng tiếc nhất là TKTT đã bôi đen và làm thấp trình độ người đấu tranh trong nước. Cho nên kẻ thù của kẻ thù chưa chắc đã là bạn. Không phải vì ghét bọn cướp (CSVN) mà thành thân thiết với thành phần canh me, hôi của. HCĐ

Page 231: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 231

Cây muốn lặng, gió chẳng ngừng (Trần Khải Thanh Thủy trả lời Hoàng Cơ Định)

Ông Hoàng Cơ Định quả là muốn vạch áo cho người xem lưng. Ông ta dùng từ của cộng sản, gọi mình là đương sự. Đành rằng viết bài chửi bới lăng nhăng thì chẳng hay ho gì, nhưng mình viết “Tâm Sự Người Bị Đảng (của anh, em, chú, cháu, bố con nhà ông ta) Bỏ”, chứ đâu thèm chửi bới lăng nhăng? Mình luôn gọi sự việc đúng với tên của nó mà. Mình phải bạch hóa, tắm gội tư tưởng mình cho hết mùi Việt Tanh, trước khi về với cộng đồng... Qúa mù ra mưa, ông ta còn nói: “Khi ở trong nước TKTT là một người viết văn đối kháng, qua trung gian một anh em, đương sự muốn xin tham gia Việt Tân, vậy có lý do gì mà không nhận” Thực sự sau hai năm viết bài cho hải ngoại (2003) và 3 năm viết cho anh Nguyễn Hải (khi đó, mình không hề biết anh là người của Việt Tân). Lúc uy tín mình đang nổi thì “được” anh “vớt” về cho Việt Tân, qúa choáng váng, mình đành hỏi chú Thanh Giang rồi vì tin anh và nể chú mà đành phải vượt qua hai vòng lửa, một của công an (coi Việt Tân là đảng khủng bố) vòng hai, khó khăn hơn rất nhiều là của cộng đồng Hải ngoại (gọi Việt Tân là đảng phở bò, cánh tay nối dài của cộng sản) đặc biệt là cách định nghĩa của luật sư Đinh Thạch Bích: Việt Tân = Việt Tần tức... vật tiền. Cuối cùng trong một phút “thông minh đột xuất, ngu bất thình lình” mình đã để anh toàn quyền định đoạt: “Thôi thì ý anh là ý chúa, nếu Việt Tân chỉ toàn những người tốt như anh và bác sĩ Nguyễn Trọng Việt thì anh đặt đâu, em ngồi đấy” Thế là được công kênh vào ngôi nhà Việt Tân (ngày 5-2-2008). Chứ đâu thừa hơi, thừa chữ mà xin. Bây giờ nếu ông ta tìm được lá đơn xin vào đảng của mình hay bất kỳ một loại giấy tờ nào khác có liên quan đến Việt Nam Canh Tân Cách Mạng Đảng trong suốt quãng thời gian trong nước hay ở hải ngoại này (như mọi đảng viên khác) thì mình... xin tâm phục, khẩu phục, còn không, ông ta chỉ là kẻ nói láo, nói lấy được, còn tệ hại hơn cả những lời ông ta viết: “sự viết bài chửi bới lăng nhăng thì chẳng hay ho gì”. Rõ ràng muốn phát triển đảng viên, nhằm vào một người hiểu biết, yêu nước, không yếu hèn bạc nhược như mình, để đưa vào cho bằng được, nhằm nâng cao uy tín của tổ chức đã quá mất niềm tin với cộng đồng, giờ lại giở gịong 180 độ:“Đương sự muốn xin tham gia Việt Tân”, quả là “lưỡi không xương lắm đường lắt léo. Miệng không vành miệng méo tứ phương”. Hồi ấy, chú Trần Khuê cũng hết sức quý mến mình, cứ đề nghị mình trở thành thành viên của đảng dân chủ, giúp chú phát triển đảng viên ở phía Bắc. Thương và quý chú, mình đã nhận lời, nhưng Việt Tân đâu có chịu nhả người? Cho nên mới gả thân nhầm nơi tướng cướp, bây giờ lại bị chôn sống như thế này đây, rõ khỉ. Coi mình là người “không đủ dữ kiện và trình độ để phán xét”, không hiểu ông ta chủ quan, coi thường sự hiểu biết của mình (thông qua bao nhiêu anh em Việt Tân cũ ở Pháp, Mỹ, Na Uy, Ca Na Đa, Úc hoặc gần 2 triệu đồng bào trong cộng đồng người Việt Nam ở Mỹ, cũng như hàng nghìn bài báo và cả chục tập sách viết về Việt Tân từ hồi còn là Mặt Trận), hay ông ta định thách thức mình nữa đây? Người viết trên dưới 3 chục đầu sách như mình, giữa suối

Page 232: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 232

nguồn hào phóng của thông tin là cả cộng đồng người Việt ở hải ngoại lại không đủ dữ kiện và trình độ để viết một cuốn về Mặt Trận Hoàng Cơ Minh và lãnh đạo Việt Tân hiện tại sao? Chả lẽ phải mượn lại câu nói của chi bộ trưởng chi bộ... hai người, thuộc Sacramento:“Đừng có bới cứt ra để ngửi” Một lời nói, một đọi máu, vậy mà ông ta còn xấc xược hỏi: “Việt Tân có làm gì không tốt cho TKTT hay không? Căn cứ vào chính những gì đương sự còn đang xác định thì hoàn toàn không có”... Mù lòa về nhận thức như ông này chắc chỉ có một, khi bài “Tâm Sự Người Vợ Tù” còn lù lù ra đó (đã đăng trên Việt Báo Online ngày 17/10/2013) ==>http://www. vietbao. com/a211762/tam-su-nguoi-vo-tu Cũng giống như tình trạng Việt Nam vậy, kẻ mù dắt đường cho kẻ sáng, kẻ dốt dài cán mai, dốt đặc cán thuổng lại ngồi trên đầu, trên cổ mình, từ chi bộ trưởng, vụ trưởng vụ quốc nội, vụ trưởng vụ tuyên vặn (trừ vụ ngoại vận do con ông ta là thành viên còn khả dĩ) còn lại đều coi văn chương như một ruộng rau muống, để xắn quần lội ào vào, xỉa xói bới móc, đấu tố bài viết của mình. Sự dốt nát đẻ ra tội ác. Lão Hồ gian ác còn nhỏ nước mắt cá sấu xin lỗi đồng bào, còn chịu sửa sai sau khi gây ra bao nhiêu cái chết oan nghiệt... Còn những kẻ này, sau khi đấu tố chữ viết của mình lại còn giở trò lưu manh, đuổi mình ra khỏi nhà, hệt bọn đội trưởng đội cải cách đuổi địa chủ ra khỏi nhà họ vậy, không một lời giải thích, xin lỗi. Một xã hội không có phản biện là một xã hội chết, một đảng phái cũng vậy, khi mình sử dụng quyền được phát ngôn của mình thì Việt Tân dở trò xóa password của mình đi, vậy mà còn nói: “Nội sự kiện TKTT trách cứ, với lời lẽ nặng nề và sỗ sàng, Việt Tân đã hủy PW không cho đương sự vào lại diễn đàn nội bộ, đã nói lên con người (mentalité) và trình độ của đương sự”. Đúng là không có cái dại nào giống cái dại nào. Việt Tân cậy có tài, có tiền, có vây cánh, phe đảng (sẵn sàng chia sẻ quyền lực với cộng sản như lời ông Nguyễn quốc Quân nói) hãy cố tìm một người thứ hai dại dột và dễ bị lợi dụng như mình đi... !? Sợ đốt đuốc 7 ngày cũng không tìm thấy trên khắp mảnh đất chữ S trong thời điểm khắc nghiệt ấy, thậm chí cả bây giờ cũng vậy. “Con người (mentalité) và trình độ của đương sự” (là mình) như thế nào thì cả cộng đồng biết, chỉ số ít Việt Tân hoặc dốt nát đui mù, hoặc cố tình phủ nhận sự thật mới đưa ra những tuyên bố hàm hồ như vậy. Chắc chắn điều này không phải chỉ một mình mình vinh dự nhận được mà cả vài trăm người ra khỏi Việt Tân đều bị kết tội như thế. Hễ cứ khôn, ngoan nhận ra những điều tồi tệ, đáng xấu hổ của đám lãnh đạo Việt Tân là bị phủ nhận hết. Nếu ở Việt Nam, mình chấp cả bộ công an thì ở Mỹ mình chấp cả tổng vụ Việt Tân, cứ tu 7 kiếp đi hãy nói chuyện với một người (mentalité) và trình độ như mình, chắc chắn mình chỉ thua họ về sự lèo lá, mánh khóe, ăn bẩn mà thôi (14 năm trục lợi trên xác chết của chính anh ruột, bác ruột, cậu ruột mình) ra cả tờ báo “Kháng Chiến” để viết về “bề dày thành tích và ối đỏ chiến công” của hồn ma lãnh đạo trong khu chiến và 10. 000 kháng chiến quân tưởng tượng...... , cho nên, dẫu có là quán quân về mặt nói láo như cộng sản cũng phải gọi Việt Tân bằng cụ (à bằng cậu). Tiếp đó, ông này lại viết:

Page 233: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 233

Những bài đánh Việt Tân của TKTT, đối với người có trình độ thì không thuyết phục và khá vô duyên (… tới vô ơn), nhưng vẫn có tác dụng làm ô nhiễm môi trường. Khi viết điều này, ông ta đã mắc phải một lỗi lầm nghiêm trọng là không gọi đúng tên sự việc. Mình bỏ ngỏ, để trống thành chứ đâu thèm đánh? (ngay cả khi ông ta không đi cửa trước mà đánh lén mình ở cửa hậu như thế này). Còn sự thuyết phục hay không, thuộc về bạn đọc, về cộng đồng, đâu phải ở sự phát ngôn bừa bãi của ông ta? Có lẽ mình phải post lại lần 2, lần 3 và nhiều... hơn nữa vì bao nhiêu người muốn xin đường link để xem toàn bộ 7 kỳ, và bao nhiêu người đã chia sẻ với mình qua điện thoại cũng như trên facebook, qua email Còn muốn biết giữa mình và Việt Tân ai là kẻ vô duyên hay vô ơn, hãy làm một cuộc điều tra xã hội học. Những kẻ nào đã “cong mông rặn” vào bài viết của mình, tổ chức đảng phái chính trị nào đã lợi dụng mình từ trong quốc nội. Tại sao gặp 100 người Việt Nam ở Cali thì có 99 người hồn nhiên phát biểu “Trần Khải Thanh Thủy bị Việt Tân lợi dụng”, sao không ai nói ngược lại? Mình quả là “vô ơn” với Việt Tân, khi bao nhiêu năm trời trong nước chỉ cắm đầu cắm cổ viết về đủ thể loại từ dân oan đến dân chủ, để hưởng 20 USD một bài? Trong khi không báo nào ở Hải ngoại dám mua mình với cái giá bèo bọt đến vậy? Từ Đàn Chim Việt đến Viet Tide, Người Việt, Thời Báo v. v…? Bèo nhất cũng trả 25 USD (Đàn Chim Việt) cao nhất là Người Việt: 80- 100 USD/ bài. Còn lại từ 30- 50 USD một bài Thử hỏi từ đâu có hãng thông tấn VNN (Vietnam News Net Work) để bán mỗi tháng cả chục bài của đủ các tác giả: Nguyễn Thái Hoàng, Nguyễn Nại Dương, Võ Quế Dương, Nguyễn Quý Dân, Mai Xuân Thưởng, Phạm xuân Mai, Trần Thị Thanh Hằng, Nguyễn thị Hiền, nhóm phóng viên Hà Nội, nhóm phóng viên VNN... Cho dù trả 200 $ đến 300 $ một tháng thì bán cho hai tờ báo giấy ở bất kỳ tiểu bang nào đó đã hòa vốn rồi, 300$ cho bà con Dân Oan trên cơ sở những đồng tiền quyên góp từ những bài báo nóng hổi tính thời sự của mình nữa... Cho nên từ khi mình vào tù, Dân Oan bị bỏ mặc, hãng cũng không có người viết, nên đành phải đóng cửa, loại trừ Dân Oan ra khỏi bộ nhớ của cái đảng từ vô duyên tới vô ơn này. Vậy mà lại đổ tiếng xấu cho mình. Chưa đủ dại dột, ông ta còn khẳng định chắc nịch: “Có được TKTT là đảng viên, VT có lợi gì không? Nếu lợi hiểu theo khả năng lãnh đạo, tham mưu, tình báo, giao tiếp, vật chất thì hoàn toàn không, TKTT là người viết văn, không phải là một người đấu tranh”... chỉ riêng điều này đã lòi cái đuôi nói láo của ông ta rồi, Việt Tân là việt tần tức vật tiền thì làm gì có chuyện không thấy lợi mà lại đưa vào? Chỉ vì bè phái, lợi ích, bảo thủ của vài ông quan Việt Tân trên cơ sở những lời xúi đểu của bà tổng Trần “dẹo chân” (không phải Diệu Chân) mà không còn chỗ cho mình ngồi để phát huy thế mạnh nữa. Vì vậy để che giấu sự thật, mỗi ngày lại cố làm lu mờ vai trò của mình trong tổ chức cũng như trong công cuộc đấu tranh chung, không sử dụng bài, không cho đi gặp gỡ, nói chuyện, giao lưu như trước... rồi lập lờ đánh lận con đen, coi mình là người viết văn đơn thuần, tránh né mọi chuyện đấu tranh trong nước... Cứ lòi đuôi xấu, đuôi dốt, đuôi rậm rạp bảo thủ của Việt Tân ra như thế này làm gì chả “lộ vở”, lộ cả xương sườn, cả mông đít ra cho người ta đập lại túi bụi, đến ngã chổng kềnh trên mặt đất mới thôi. Muốn bênh Việt Tân cũng phải bênh cho đúng cách chứ, sao chưa vòng tay

Page 234: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 234

xin phép tổ chức đã vung tay ném đá lên cây dừa trĩu quả để cả nghìn quả dừa rơi vào đầu, vào mặt vào chân tay như thế? Xin nhắc lại: TKTT không chỉ là người viết văn, mà còn là một người đấu tranh nữa, Hoàng cu Định biết tránh đâu cho được sau khi tung ra những lời hàm hồ này? Một lần nữa xin hỏi tác giả của bức thư này: “Bọn u tối, vô trách nhiệm hay vô lại là ai, không lẽ là thân hữu của Việt Tân ? Là hàng nghìn, vạn người đã bỏ tiền ra cho Việt Tân trong thời kỳ khu chiến ? Thử hỏi Việt Tân đã làm được những gì cho công cuộc tranh đấu giải thể cộng sản để bị bọn “u tối, vô trách nhiệm” hay “vô lại” phá phách trong cộng đồng nhiều đến vậy? Đến nỗi ông Hoàng Cu Định phải viết: “Việt Tân đã từng là đối tượng phá phách của bọn u tối, vô trách nhiệm hay vô lại, thêm mấy bài của TKTT cũng không thay đổi nhiều” “Cờ bạc ăn nhau về sáng”, Trần Khải Thanh Thủy chưa có ý định dừng lại, mà chuyện dài Việt Tân sẽ còn tiếp tục (sau lá thư của ông canh me, hôi của Hoàng Cu Định này). Cho nên đừng vội nói như thế. Ngòi bút của Trần Khải Thanh Thủy đủ sức để đánh sập một tổ chức yếu kém, giả dối, chuyên lợi dụng lòng tốt của cộng đồng và sự can đảm dấn thân của các nhà dân chủ đấy. Vì thương anh em và còn chút tình nghĩa với số đông đảng viên phía dưới mà chưa tung chưởng thôi, đừng lửa đổ thêm dầu mà thiêu rụi Việt Tân từng ngày. Uy tín của Việt Tân vốn đã xuống thấp lắm rồi. Phần kết không biết sơ suất hay cố tình mà ông ta lại bỏ xót: “Điều đáng tiếc nhất là TKTT đã bôi đen và làm thấp trình độ người đấu tranh trong nước”. Lẽ ra câu này muốn đầy đủ phải thêm vào: “Điều đáng tiếc nhất là TKTT đã bị chi bộ trưởng chi bộ Sacramento cùng một số quan Việt Tân (vụ trưởng vụ quốc nội: Lý Ngọc Đức, ông “canh me, hôi của” Hoàng Cu Định) bôi đen và làm thấp trình độ người đấu tranh trong nước” Cũng tương tự như vậy, câu kết của ông ta rất thấm thía, tôi chỉ xin thêm vào vài chữ cho rõ ý: “Cho nên, kẻ thù của kẻ thù chưa chắc đã là bạn. Không phải vì ghét bọn cướp (CSVN) mà thành thân thiết với thành phần canh me, hôi của... là Hoàng Cu Định và bè lũ lãnh đạo Việt Tanh (từ sau cái chết của Hoàng Cơ Minh) đến nay. Nam Cali January 17. 2014 TKTT

Xin đọc thêm các bài viết của nhà văn Trần Khải Thanh Thủy trên Việt Báo Online: http://www. vietbao. com/author/post/4886/1/tran-khai-thanh-thuy

Page 235: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 235

MỤC LỤC

- Lời Mở - Như Một Lời Phi Lộ - - - - - - - - - - 4

1-Palawan và Việt Tân - Những phút ban đầu - - - - - - - - - - 6

2-Paris - Những bước chân tập tễnh trên xứ lạ - - - - - - - - - - - 17

3-DÒNG TÂM TƯ NƯỚC MẮT - PHẦN I - - - - - - - - - - - 25

4-DÒNG TÂM TƯ NƯỚC MẮT - PHẦN II - - - - - - - - - - - -34

5-DÒNG TÂM TƯ NƯỚC MẮT - Phần III - - - - - - - - - - - -41

6-QUẢ LÀ BẤT NHÂN VÔ CÙNG

(Thư gởi Nhà Báo LÝ ĐỊNH PHÁT, Cambodge, 2005) - - - - - - - - - - - - - - - - - -46

7-Đối Chất về VT và Phạm Văn Thành: "100 ngàn USD biển thủ... " - - - 54

8-Việt Tân: Những điều cần minh bạch - - - - - - - - - - -64

9-Đôi điều không vui nhưng phải nói - - - - - - - - - - - 70

10-Việt Tân, chiếc bóng dài 30 năm - - - - - - - - - - - 77

11-Việt Tân, năng lực tự vấn - - - - - - - - - - - 105

12-Những nẻo đường phù sa - - - - - - - - - - - 118

13-Đau đớn làm tôi ngã gục - Tình anh em vực tôi đứng lên... - - - - - -129

14-Việt Tân - Hào Quang và Hệ Lụy - - - - - - - - - - - 133

15-Mỹ Linh aol. com! Cô là Ai? - - - - - - - - - - - 145

- Phụ Lục - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - 150

- NIÊN BIỂU Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam

- by Đỗ Thông Minh - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -151

- Nguyên Ủy Việc Thành Lập MTQGTNGPVN 1981

[Thư Ngỏ của Tổ Chức PHỤC HƯNG VIỆT NAM gởi Phạm văn Liễu 2005] - - - - - - - 183

- Đóm lửa Quê Hương - Phan Thiết Phạm Đình Thừa - - - - - - - - - - - 190

Page 236: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 236

- Vàng Rơi Không Tiếc – Đào Vũ Anh Hùng - - - - - - - - - - - - - - - -203

- Vụ Án Biển Thủ Tham Nhũng Đặc Biệt Lớn Nhất Trong Cộng Đồng Người

Việt Hải Ngoại - Phạm Hoàng Tùng - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - 212

- Một Vết Nhơ Trong Lịch Sử Đấu Tranh - From: mylinhng@aol. com - - 224

- Giải thể Mặt Trận Hoàng Cơ Minh - Ra mắt đảng Việt Tân - Nguyễn Văn

Huy (Thông Luận số 185 tháng 10/2004) - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - 227

- Cây muốn lặng, gió chẳng ngừng

(Trả lời Hoàng Cơ Định) - Trần Khải Thanh Thủy - - - - - - - - - - - - - - - - - 230

Page 237: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 237

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Diễn trình hình thành và di lụy của MTQGTNGPVN và đảng VIỆT TÂN

Hồi Tưởng Chính Trị của PHẠM VĂN THÀNH

(tập hợp những bài viết của Phạm Văn Thành từ 2005 – 2014)

* * * Kèm PHỤ LỤC các bài viết (cùng đề tài) đã in thành sách hoặc đã công bố trên các trang báo liên mạng

Internet của các tác giả: Đỗ Thông Minh, Phan Thiết Phạm Đình Thừa, Đào Vũ Anh Hùng, Nguyễn Văn Huy, Phạm Hoàng Tùng, Trần Khải Thanh Thủy

* * *

Bìa, Biên Tập & Trình Bày: Lê Tùng Châu

* * *

Tác Giả xuất bản

Paris, France – December 2014

Page 238: Việt Tân - Chiếc Bóng Dài 30 Năm

VIỆT TÂN Chiếc Bóng Dài 30 Năm Hồi Tưởng của PHẠM VĂN THÀNH 238