tuẦn tin nỘi bỘ cỦa cÔng ty tÂm hỢp nhẤt unitech...
TRANSCRIPT
UNITECH WEEKLYUNITECH WEEKLYUNITECH WEEKLY SỐSỐ 169169169 –– 17/01/201517/01/2015 TUẦN TIN NỘI BỘ CỦA CÔNG TY TÂM HỢP NHẤTTUẦN TIN NỘI BỘ CỦA CÔNG TY TÂM HỢP NHẤT
- Này ông,
- Gì, để tôi ngủ thêm tí
nào
- Dậy đi, chở tôi ra chợ
hoa bằng xe đạp đi
- Sao hôm nay bà lại
giở giời thế này.
- Ra mua cái vé tàu điện
ngầm mà đi chợ… Bà
lão thân yêu ơi, cho tôi
ngủ thêm tí nữa thôi
mà…?
Lèm bèm, năn nỉ đủ cách mà chả được, ông cũng đành dậy. 2 ông già bà cả đèo nhau
trên cái xe đạp của thằng cháu. Thời buổi động 1 tí là người ta đi tàu ngầm, ô tô, 2 ông
bà trên cái xe đạp làm bao nhiêu người đi bộ phải ngoái nhìn.
- Lát ông phải mua hoa tặng tôi nhé.
- Ừ, mua cho bà 1 củ khoai ngay đây.
- Ơ, tôi bảo mua hoa cho tôi mà.
- Mua cho bà củ khoai để bà ngồi ăn, đỡ ngồi réo sau lưng tôi nữa.
Gió thổi dìu dịu theo những bánh xe quay. Tia nắng vàng chảy tràn những con phố
thân thuộc. Bà dựa vào lưng ông, tận hưởng cảm giác bình yên thư thái. Những kỉ niệm
xưa ùa về trong tâm trí, mờ ảo nhưng vẫn thật lung linh ấm áp. Những lần đưa đón,
hẹn hò, giận dỗi… Ông im lặng, có lẽ ông cũng đang nhớ lại thuở đẹp đẽ xưa kia. 2 ông
bà ra chợ hoa, xong cũng chả mua gì. Ông thì không có hứng thú với hoa hoét, bà thì
xem xem ngắm ngắm xong rồi cũng chả chọn hoa nào. Chợt ông bật cười:
- Cứ y như cách đây bốn chục năm ý nhỉ. Bà vẫn là cái đồ kiết xu như trước.
- Còn ông gạch ngói bốn mươi năm vẫn chẳng mòn.
Bà cười thật lớn. Nhưng thật sự bà đang cảm thấy rất mệt. Gần đây bà thường xuyên bị
lả người và gầy đi rất nhiều. Chiếc lá vàng, chỉ chờ một cơn gió nhẹ để trở về với lòng
đất… Hôm nay là sinh nhật ông vì thế mà bà “giở giời” như vậy. Ở cái tuổi răng đã lung
lay cả hàm thế này nói đến chữ “sinh nhật” có vẻ không hợp, và ở tuổi này thì còn ai
mà nhớ đến ngày sinh nữa đâu. Nhưng bà có một linh cảm, có lẽ đây là lần sinh nhật
cuối cùng của ông mà còn có bà ở bên…
- Cho ông hôm nay qua nhà mấy ông hàng xóm chơi điện tử đấy
- Thật á, bà lão hôm nay được ăn củ khoai xong nên tử tế hẳn
Bà dọn dẹp nhà cửa, nấu nướng những món ăn ông thích nhất. Bà cũng ra hiệu bánh
đặt một chiếc bánh gato nho nhỏ. Cuối tuần, cả nhà đi vắng hết. Thế lại hay, bà muốn
dành khoảng thời gian đặc biệt này với riêng mình ông. Đang chuẩn bị nốt nến để thắp
bánh thì bà bỗng thấy tối sầm lại. Bà cố đi vào phòng, ra chiếc giường và nằm xuống
nghỉ.
- Bà nó ơi, hôm nay tôi đánh thắng to nhé, các lão ấy bị tôi cho ăn hành tơi tả.
Không có tiếng trả lời, dự cảm chẳng lành, ông chạy ngay vào phòng của 2 người và
thấy bà đang nằm đó. Trông bà rất yếu.
- Bà nó ơi, bà sao thế?
- Ông… tôi mệt lắm… Ông ra chỗ bếp mang bánh sinh nhật và nến vào đây.
Lúc này ông mới nhớ ra hôm nay là nhật mình. Ông cảm thấy điều gì đó không ổn,
nhưng ông không hỏi nữa và ra bếp lấy bánh vào.
- Giờ tôi mới nhớ ra
hôm nay là sinh nhật tôi
đấy. Bà cầu kỳ thế này.
Bà nó ơi, bà nó thấy
mệt lắm à, để tôi gọi
bác sỹ đến xem nhé. Bà
mỉm cười.
- Ông ơi… Tôi thấy mình
đã đến lúc lên thiên
đường rồi.
- Bà nói gì thế, đừng nói
nữa! Chỉ vớ vẩn. Ông
thấy sợ hãi khi nghe bà
nói thế
- Ông để tôi nói… Tôi
làm những món ông
thích nhất… và có cả
bánh gatonữa… Sinh
nhật của ông lần cuối
cùng mà tôi có thể ở
bên… Tôi cảm thấy thật
hạnh phúc khi có ông
bầu bạn từng ấy
năm…… Ông ở lại mạnh
khỏe và chăm lo cho
con cháu nhé…
Nước mắt lăn dài. Ông
biết là ngày này sẽ đến
nhưng ông vẫn cảm
thấy không trụ vững nổi
khi đối mặt với giây
phút đó. Ông cầm tay
bà, run rẩy, và ông nói
trong nước mắt.
- Bà lão ơi, làm sao tôi
có thể ở lại mà không
có bà…
- Tôi muốn… nghe…
điều ước… trong sinh
nhật… của ông…
Ông nghẹn ngào và
tưởng chừng trái mình
cũng đang rời khỏi cơ
thể để đi theo người vợ
thân thương.
- Gặp bà và chung sống
với bà là mọi điều ước
của tôi đã thành hiện
thực rồi. Nếu có ước tôi
chỉ ước được gặp bà
sớm hơn, bà lão ạ.
Bà nở nụ cười cuối cùng
và nhắm mắt…Bà đã có
một thiên đường ở trần
thế này. Giờ chỉ là đi
đến 1 thiên đường khác,
và chờ ông ở đó…
Sau khi đem la i nhữ ng tra n cữờ i sa ng
khoa i,” xe m vờ bu ng” cho ca c kha n gia cu a
Unitech trong đe m Gala đa c bie t to i
31.12.2014, đo i hì nh Gữờng ma t tha n quen
2014 tie p tu c đữờ c tie p sữ c đe mờ ra mo t
sa n kha u mờ i vờ i ngo n ngang mo i me , dữa
ca ma m muo i va Voka thờm lữ ng mang
thữờng hie u chua n Men thữ thie t. Sa n kha u
a y mang te n “Đời thực”.
No i nhữ ta c gia cu a ba i vie t “Year End
Party” Nguye n Hữ u Tu ng: Tie n “Gữờng
ma t tha n quen”, pha n mờ đa u chi Lữờng
(tha o) chu đa o; đoa n cao tra o cu ng ca n “co thữ c mờ i vữ c đữờ c đa o” va ba y chữ :
Ha u “Gữờng ma t tha n quen” cu ng ra t chi la ca n đe n THỰ C. Đe m nay, sa n kha u lung
linh hờn, nha n va t thì kho ng co n die m du a trong nhữ ng bo xie m y vờ i a nh đe n
chờ p nhoa ng nữ a. Ho bữờ c va o vai die n trong ta m the tha t de chi u. Ma c da u, pha n
da o đa u chữa co chi thữ c sữ ha p da n. Nhì n xem, anh Hoa i Linh - ma t a nh “bờ nhữ
ca y cờ” khi chữa tha y mo i me , ma m muo i, hì nh nhữ a nh mờ i cu ng chi Siu Black “Ở
TRE N” mờ i ve . Kho ng hie u tre n đo vữ a la nh, vữ a run hay sao ma vữ a xuo ng xe,
nha p cuo c la chi a y ro t lie n tay. Nhờ rữờ u ca n, chi mữờ n ta m em chì a vo i rì t mo t
hời, thie t phe !
Ke đe n, la hai co na ng chi u chi, chi u chời – Co Lữờng va co vờ Ta i Linh, co le co cu ng ta m tra ng cho cho ng đi ca u ca đe m hay sao ma đa co mo t ly rữờ u giao bo i tay trong tay ra t ma n no ng. Toa n ca nh dữờ ng nhữ đang nhuo m ma u “phu nữ le n ngo i”.
Đoạ n cạo trạ o, kị ch tí nh phạ ị no ị
đế n cạ p đo ị Vạ n Quạng Long vạ
Ca m Ly đa trờ la i ngoa n mu c hờn,
kho ng co n ca nh ca m tay trong tay
trong bo ng đe m ma dữờ ng nhữ
Va n Quang Long đa da n dì , a n ca n
hờn, na ng co c mờ i Ca m Ly đang
cữờ i be n le n. To i nay, anh chi đa
qua ro i ca i thờ i sinh vie n ca p sa ch
tờ i trữờ ng, kho ng co n nhie u ca nh
nga i ngu ng, lữờ m quy t thie t tha
nữ a, chi Ca m Ly ho i do n la m anh
Va n Quang Long co pha n bo i ro i:
“Ă n kho n, a n kho n, hay uo ng đi,
uo ng đi?”.
Giữ a tie t trờ i đo ng, la nh đe n the na y, đữờ c ngo i be n nhau, nhữ ng gia y phu t quy gia , chu ng
to i tha y tha t a m a p gio ng nhữ chu ng to i đang ta n hữờ ng nhữ ng khoa nh kha c giao thữ a
đế p đạng đế n rạ t gạ n, rạ t gạ n.
Ca p đo i hoa n ca nh trong vờ die n “Xe o m” cu ng tranh thu cu cữa, cu t kì t la i tì , nhì n chung
ca p đo i ta i hie n la n na y ra t đo i “Bì nh thữờ ng”. Những tro ng ba n die n cu a anh Hoa i Linh co
pha n hời Ky (như chính tên anh ấy) ro t đa y ly va da n tie n sa t ba n đe mờ i mo t nha n va t
“ĐĂ TĂ O CỞ HO I CHO EM TO Ă SĂ NG” ly rữờ u tha m đữờ m nghì a tì nh pha chu t ai
oa n. Cha la sau ma n chat chit ra t chi nhie t tì nh va la ng xa cu a chi Lữờng (tha o):
Em có thích danh hài Hoài Linh không?
Chà chà, ảnh nổi tiếng quá mà, mần sao mà không thích?
Em có phải Fan của anh ấy?
Dĩ nhiên rồi chị ơi, ảnh nổi tiếng quá mà, ăn hôi tí, cóa sao đâu.
Em đã xem qua vở diễn “Xe ôm” chưa? Em thấy nó có hay không?
Em xem rồi, Ghiền luôn.
Ă i cha cha ,...
nhữ ru anh a y va o gia c
mo ng thie n thai thì ba t
chờ t, anh a y pha t hie n ra:
Hì nh nhữ co mu i “khe t
khe t”. Ănh a y đa bữờ c
cha n va o showbiz mo t
ca ch nhe nha ng nhữ the ,
đế ro ị đượ c TỎA SÁNG
mo t ca ch he t đo i BÌNH
THƯỜNG.
Rie ng anh Tro ng Ta n, na y giờ va n im lì m va la ng le sau khi xời xong 1
em “pho cau”, hì nh nhữ do ng nha c ma anh a y hay ha t co le a nh hữờ ng
pha n na o đe n tì nh ca ch anh a y cha ng? Hay anh a y
đạng đạ nh du kí ch? Cho n cạ ch chợị sạu mạ chợị
tro i?
Bo tữ tru đe m nay co ma n cha o ho i kha a n tữờ ng.
Cu ng trong to i nay, chu ng to i tha t sữ la y la m tie c
khi lie n la c hoa i vờ i anh Kasim ma a nh ba o ba n vì
đạng co cuo c Gịạ ị phạ u thạ m mỹ ợ Thạ ị Lạn. Đạ nh
he n ga p anh ờ mu a Gữờng ma t tha n quen na m sau!
Va đie u đa ng tie c thữ hai la chi Ba u So “Thanh Va n”
sau nhie u la n ga ga m những cu ng đa kho ng ki p co
ma t trong nhữ ng shoot hì nh “nhì nho ” na y.
Tiền và hậu “Gương mặt thân quen” ở đâu cũng mang
đến cho khán giả những tiếng cười. Nếu tiền “Gương
mặt thân quen” mang đến những trận cười nghiêng ngả
cho khán giả Unitech thì hậu “Gương mặt thân quen” lại
mang đến tiếng cười cho đồng nghiệp, cho chính bản
thân cá thể khi họ bước ra khỏi những vai diễn, trở lại
là chính mình.
Dù đóng vai nào, họ cũng diễn một cách trọn vẹn và
chân thực nhất.
Vì thế, chúng ta có quyền hy vọng trong năm mới NĂM
ẤT MÙI, nếu Gương mặt thân quen có được đổi tên
thành GƯƠNG gì gì đó, thì ắt
cũng sẽ mang lại những tiếng
cười sảng khoái nhất cho đời
sống của chúng ta.
XIN CĂ M ỞN TĂ T CĂ VĂ
HE N GĂ P LĂ I NĂ M SĂU.
ĂnhNTT
“Theo lộ trình, chúng tôi bắt đầu thử nghiệm phủ sóng Wi-Fi trên các chuyến bay nội địa và quốc tế từ tháng 5”, Tổng Giám đốc Vietnam Airlines Phạm Ngọc Minh cho hay vào tối qua (15/1). Theo ông Minh, các điều kiện kĩ thuật đã sẵn sàng cho việc thử nghiệm phủ sóng Wi-Fi. Sau khi thử nghiệm thành công, hãng sẽ cho phủ sóng đại trà. Với việc phủ sóng này, hành khách sẽ được lướt web thoải mái trên máy bay như ở dưới mặt đất. “Các máy bay hiện đại đã cho phép sử dụng công nghệ này. Trước mắt, VNA sẽ cho phủ sóng trên 30 máy bay hiện đại A350 và Boeing 787,” đại diện VNA nói. Tổng Giám đốc Phạm Ngọc Minh nói hành khách sẽ được sử dụng các dịch vụ internet tốc độ cao, trừ gọi điện thoại qua các ứng dụng miễn phí như Viber, Zalo… Tuy nhiên, hành khách sử dụng iPh-one đời mới vẫn có thể gọi điện thoại qua FaceTime âm thanh và hình ảnh. Về cước Wi-Fi, đại diện cấp cao VNA cho hay, gói Wi-Fi đường bay quốc tế sẽ chỉ có mức giá khoảng 15 – 20 USD. Trong khi đó, gói Wi-Fi đường bay nội địa “có thể miễn phí”, theo ông Phạm Ngọc Minh. Trên thế giới hiện đã có hơn chục hãng hàng không cung cấp dịch vụ Wi-Fi trên máy bay với giá ước từ 2,75 – 49,95 USD như Air Canada, AirTran, Alaska Airlines, British Airways, American Airlines... Được biết, Vietnam Airlines sẽ khai thác dịch vụ Wi
-Fi trên các dòng máy bay Boeing 787 Dreamliner và Airbus A350 sau khi hãng Gogo tiến hành đồng bộ hóa hệ thống vệ tinh GX Aviation Ka-Band mới của Inmarsat và kết nối SwiftBroadband của họ trên các dòng máy bay của Vietnam Airlines. Phía Vietnam Airlines cũng cho biết 8 chiếc B787-9 Dreamliner và 10 chiếc A350-900 do hãng đặt trước theo kế hoạch cũng sẽ được bàn giao trong năm 2015 để đưa vào khai thác dịch vụ Wi-Fi. Việc triển khai Wi-Fi trên máy bay yêu cầu một hạ tầng lớn về kĩ thuật, và
không phải hãng hàng không nào cũng đủ tiềm lực để làm việc này. Việc phát
triển dịch vụ này trên máy bay đem lại tiện ích lớn các hành khách bận rộn và
cũng đem lại nguồn thu tương đối cho nền kinh tế, vì theo ước tính của các
nhà nghiên cứu thì khi không có Wi-Fi trên máy bay, nền kinh tế của Vương
Quốc Anh giảm thu khoảng 640 triệu bảng một năm.
Theo VTC
Vietnam Airlines sẽ bắt đầu phủ sóng Wi-Fi trên các chuyến bay nội địa và quốc tế vào tháng 5 tới, đại diện hãng hàng không này
cho hay.
Nhiều khả năng Apple sẽ tích hợp thêm tính năng cảm
ứng nhịp tim vào chiếc điện thoại thông minh iPhone 7.
Theo thông tin mới được Phone Arena đăng tải, một nguồn tin từ chuỗi cung ứng linh kiện cho Apple ở Đài Loan cho biết, thế hệ iPhone mới, tạm gọi là iPhone 7 sẽ được trang bị cảm ứng nhịp tim. Đây đang là tính năng thường thấy ở các smartphone cao cấp hiện nay. Việc tích hợp cảm biến nhịp tim cho thế hệ iPhone mới là hoàn toàn dễ hiểu khi trong iOS 8, chăm sóc sức khỏe được Apple xem là một trong những tính năng quan trọng nhất. Với loạt ứng dụng HealthKit, người dùng có thể tự theo dõi
cân nặng, giấc ngủ, nồng độ đường trong máu, huyết áp, lịch trình chạy bộ,... Bên cạnh đó, cảm biến này hoàn toàn có thể kết hợp với đồng hồ thông minh Apple Watch nhằm theo dõi tình trạng sức khỏe của người dùng. Ngoài ra, Phonearena cho biết thêm, iPhone 7 cũng sẽ giống như iPhone 6 khi có 2 phiên bản màn hình là 4,7 inch và 5,5 inch, lần lượt được gọi là 7 và 7 Plus. Camera cũng sẽ được trang bị camera kép với cảm biến ảnh cao hơn so với iPhone 6. Cũng theo trang tin trên, không loại trừ khả năng, Apple sẽ ra mắt iPhone 6s, phiên bản nâng cấp của iPhone 6. Tuy nhiên theo
truyền thống của hãng này, các phiên bản mang chữ "S" đều không có nhiều cải tiến thực sự đáng giá.
Theo VTC
Đèn giao thông là một trong những công cụ hữu ích nhưng các nhà nghiên cứu cho rằng thay thế
chúng bằng một giải pháp công nghệ cao sẽ cải thiện đáng kể tình trạng giao thông hiện tại.
Ca c nha khoa ho c ta i trữờ ng đa i ho c Carnegie
Mellon, Ănh đang pha t trie n mo t he tho ng co
the thay the đe n giao tho ng truye n tho ng.
Theo đo , ca c đe n giao tho ng “a o” se hie n thi
tre n ba ng đie u khie n cu a xe va lì gia i ba ng
nhữ ng mu i te n xanh, đo , đe chì cho ta i xe
hữờ ng đi “an toa n”, tữờng tữ đe n giao tho ng
tho ng thữờ ng. Chu ng tữ đo ng bie n ma t khi
phữờng tie n đi qua nga tữ.
Dữ a n đe n giao tho ng a o sữ du ng ca c ca m bie n tre n xe. Theo ca c nha pha t trie n, đe n giao tho ng a o se gia m lữờ ng
khì tha i carbon, gia m thie u tai na n va thờ i gian chờ đờ i ờ nhữ ng đie m dữ ng.
He tho ng hoa t đo ng ba ng ca ch sữ du ng mo t phữờng tie n da n đa u, đo ng vai tro la cờ sờ ha ta ng. Chie c xe se dữ ng
đế n đo “ạ o” ợ mo t ngạ tư, sạu đo phạ t tí n hịế u
đế n như ng phượng tịế n đạng đị tợ ị. Thịế t bị
đượ c lạ p đạ t trế n mo ị phượng tịế n phí ạ sạu sế
tữ đo ng gia i thì ch tho ng đie p va hie n thi ma u
sa c tữờng ữ ng trữờ c ma t ta i xe .
Tra lờ i CNN, nha pha t trie n Ozan Tonguz, cho
bie t: “Đa y la mo t he tho ng co ng nghe cao. No
tì nh đe n ngữờ i đi bo va ngữờ i đi xe đa p, tữ đo
địế u chí nh cạ c gịạị đoạ n đế n xạnh tượng ư ng.
Trong dữ a n na y, chu ng to i ta n du ng kha na ng
giao tie p giữ a ca c phữờng tie n vờ i nhau, tữ đo
ta o ra mo t he tho ng đe n giao tho ng ro ng kha p
va co đo tin ca y cao. Nhữ ng thữ nghie m ban đa u cho tha y co ng nghe co the ta ng tì le lữu tho ng trung bì nh tờ i
60%”.
Nho m nghie n cữ u đa ữ ng du ng mo t he tho ng
thữ nghie m ờ tha nh pho Porto vờ i sữ tham gia
cu a 450 xe taxi đữờ c trang bi ma y tì nh va ma n
hì nh hie n thi tre n kì nh cha n gio .
Khi đữờ c đữa va o sữ du ng, nhie u kha na ng, he
tho ng se đữờ c nhie u ha ng xe “đo n cha o”. Ăudi
cu ng đang pha t trie n mo t he tho ng ho trờ đe n
giao tho ng, cung ca p cho ta i xe tho ng tin chì nh
xa c ve đie m dữ ng đe n đo sa p tờ i. Tữ đo , ho co
the đie u chì nh to c đo đe gia m so la n pha i chờ
đế n đo . Audị tuỹế n bo hế tho ng co thế gịạ m 15%
lữờ ng khì tha i CO2. Co ng nghe mờ i cu ng đa
đượ c hạ ng cho thư nghịế m tạ ị Ingolstạdt vạ
Berlin (Đữ c), cu ng nhữ ờ Verona (Y ).
Theo So ng Mờ i
Một hôm, một người đàn ông trông thấy
một bà lão với chiếc xe bị hư đậu bên
đường. Tuy trời đã sẩm tối anh vẫn có thể
thấy bà đang cần sự giúp đỡ. Vì thế anh lái
xe tấp vào lề đậu phía trước chiếc Mercedes
của bà rồi bước xuống xe. Chiếc xe cũ kỹ của
anh vẫn nổ máy khi anh tiến đến trước mặt
bà. Dù anh tươi cười nhưng bà lão vẫn tỏ
vẻ lo ngại.
Trước đó 1 giờ đồng hồ không một ai dừng xe lại để giúp bà, người đàn ông này liệu có thể hãm hại bà không, trông ông không an toàn cho bà, vì ông nhìn có vẻ nghèo và đói. Người đàn ông có thể nhận ra nỗi sợ hãi của bà cụ đang đứng bên ngoài chiếc xe giữa trời lạnh. Anh biết cảm giác lo sợ của bà như thế nào rồi, cái rung đó, nỗi lo sợ trong lòng đó mới là lý do tự nó thành hình trong ta. Anh nói: - “Tôi đến đây là để giúp bà thôi, bà nên vào trong xe ngồi chờ cho ấm, luôn tiện tôi tự giới thiệu, tôi tên là Ryan Anderson.“ Thực ra thì xe của bà chỉ có một vấn đề là một bánh bị xẹp thôi nhưng đối với một bà già thì nó cũng đủ gây phiền não rồi. Ryan bò xuống phía dưới gầm xe tìm một chỗ để con đội vào và bị trầy da chỗ khuỷu tay cũng như lòng bàn tay 1-2 lần gì đó. Chẳng bao lâu, anh đã thay được bánh xe nhưng anh bị dơ bẩn và hai bàn tay bị đau
rát. Trong khi anh đang siết chặt mấy con ốc bánh xe, bà cụ xuống cửa kính và bắt đầu nói chuyện với anh, bà cho anh biết bà từ Saint Louis đến và chỉ mới đi được một đoạn đường. Bà không thể cảm ơn đầy đủ về việc anh đến giúp đỡ cho bà. Ryan chỉ mỉm cười trong lúc anh đóng nóc thùng xe của bà lại. Bà cụ hỏi bà phải trả cho anh bao nhiêu tiền. Ryan chưa hề nghĩ đến điều là sẽ được trả tiền, đây không phải nghề của anh, anh chỉ giúp người đang cần được giúp đỡ vì Chúa, Phật hay chính bản thân anh cũng biết rằng đã có rất nhiều người trong quá khứ ra tay giúp anh. Anh đã sống cả đời mình như thế đó và chưa bao giờ anh nghĩ sẽ làm chuyện ngược lại. Anh nói với bà cụ: - “Nếu bà thực sự muốn trả ơn cho tôi thì lần khác khi bà biết ai cần được giúp đỡ, bà có thể sẵn sàng cho người ấy sự giúp đỡ của bà, (và Ryan nói thêm) và hãy nghĩ đến tôi.” Anh chờ cho bà cụ nổ máy và lái xe đi thì anh mới bắt đầu lên xe của mình đi về. Hôm ấy là một ngày ãm đạm và lạnh lẽo nhưng anh lại cảm thấy thoải mái khi lái xe về nhà. Chạy được vài dặm trên con lộ, bà cụ trong thấy một tiệm ăn nhỏ, bà ghé lại tìm cái gì đấy để ăn và để đỡ lạnh phần nào trước khi bà đi đoạn đường chót về nhà. Đó là một nhà hàng ăn trong có vẻ không được thanh lịch, bên ngoài là hai bơm xăng cũ kỹ, cảnh vật rất xa lạ với bà. Chị hầu bàn bước qua chỗ bà ngồi, mang theo một khăn sạch để bà lau tóc ướt. Chị mỉm cười vui vẻ với bà dù đã phải đứng suốt ngày nay để tiếp khách. Bà cụ để ý thấy chị hầu bàn này đang mang thai khoảng 8 tháng gì đó. Nhưng với cái nhìn của bà, bà thấy chị không bao giờ lộ ra sự căng thẳng hay đau nhức mà làm chị thay đổi thái độ. Rồi tự dưng bà lại chợt nhớ đến anh chàng tên Ryan hồi nãy, và bà cụ vẫn còn thắc mắc, không hiểu tại sao một người có ít đến độ thiếu thốn mà lại sẵn lòng cho một người lạ mặt rất nhiều. Sau khi ăn xong bà trả bằng tờ giấy bạc 100 đô la. Chị hầu bàn mau mắn đi lấy tiền để thối lại tờ bạc 100 của bà cụ. Nhưng bà cụ đã cố ý nhanh chân bước ra khỏi cửa mất rồi. Lúc chị hầu bàn quay trở lại thì bà cụ đã đi khuất. Chị hầu bàn thắc mắc, không biết bà cụ kia có thể đi đâu. Khi dọn dẹp, chị để ý trên bàn có dòng chữ viết trên chiếc khăn giấy lau miệng. Nước mắt vòng quanh khi chị đọc dòng chữ mà bà cụ viết: “Cô sẽ không nợ gì tôi cả. Tôi cũng đã từng ở vào tình cảnh thiếu thốn giống như cô hiện nay, có ai đó đã một lần giúp tôi giống như bây giờ tôi đang giúp cô. Nếu cô thực sự nghĩ rằng muốn trả ơn lại cho tôi thì đây là điều cô nên làm. Đừng để cho chuỗi tình thương này kết thúc ở nơi cô”. Bên dưới tấm khăn giấy lau miệng bà cụ còn lót tặng thêm bốn tờ giấy bạc 100 đô la nữa. Thực ra còn có những bàn ăn cần lau dọn, những hũ đường cần đổ đầy và những khách hàng để phục vụ, và chị hầu bàn đã hoàn tất những việc ấy để sửa soạn cho qua ngày mai. Tối hôm đó dù khi đi làm về và leo lên giường nằm. Chị vẫn còn nghĩ về cái số tiền và những gì bà cụ đã viết cho. Làm thế nào mà bà cụ lại biết được chị và chồng của chị đang cần số tiền ấy với sự sanh nở của đứa bé vào tháng tới, điều ấy sẽ là khó khăn. Chị biết chồng chị lo lắng đến mức nào và trong lúc anh ta nằm ngủ cạnh chị, chị cho anh một cái hôn nhẹ và thì thào bên tai anh: - “Mọi chuyện sẽ tốt đẹp cả, em thương anh, Ryan à!” Chị đâu có biết anh Ryan đã thay bánh xe cho bà già tội nghiệp trước đó. Người xưa có câu “Gieo nhân nào sẽ gặt quả nấy“. Khi ta làm việc gì tốt đẹp cũng đừng mong được báo đáp, vì khi làm 1 điều gì tốt ta mong báo đáp liền cũng giống như gieo 1 hạt, không chờ cây lớn mà bắt cây ra quả thu hoạch liền thì quả đó sẽ không tốt và cây cũng khó phát triển. Khi ta gieo 1 điều gì tốt phải cần có thời gian, khi nào đủ duyên rồi thì quả đó sẽ tự lớn và nhiều điều tốt đẹp khác cũng sẽ đến với chúng ta. Hôm nay tôi gửi bạn câu chuyện này và tôi mong bạn chuyển tiếp nó, hãy để cho ngọn đèn này chiếu sáng, đừng xóa nó, đừng gửi nó
trở lại. Chỉ việc chuyển câu chuyện này đến những người bạn, những người bạn tốt giống như những vì sao, bạn không luôn luôn
trông thấy họ nhưng bạn biết họ luôn luôn có mặt ở đó.
Thấy người ta có đôi có cặp mà thèm, bởi tôi đã ngao ngán cái cảnh phòng không bóng chiếc lắm rồi. Phải lấy vợ thôi. Với quyết tâm cao độ, tôi mạnh dạn bước vào trung tâm môi giới hôn nhân. Người tiếp đón tôi là một cô nhân viên trẻ, xinh tệ. Ân cần nhìn tôi từ đầu đến chân, cô ta bảo: - Xin mời anh sang phòng bên cạnh. Ở đó có hai cái cửa, anh hãy đọc kỹ tấm biển trên cửa, rồi vào cửa nào mà anh thích. Tôi bước vào. Đúng là có hai cái cửa thật. Một cửa có tấm biển “Vợ chung sống suốt đời”, tấm biển ở cửa thứ hai “Vợ sẵn sàng ly dị”. Ủa? Chẳng lẽ cưới xong rồi tan đàn sẻ nghé? Tôi chả dại, thế là tôi đẩy cánh cửa thứ nhất để bước vào. Quái! Vào trong đó tôi lại thấy có hai cánh cửa khác nữa. Cánh cửa thứ nhất ghi dòng chữ “Chưa một lần lên xe hoa”; cửa thứ hai ghi “Đã nhiều lần ly dị”. Chỉ có thằng ngốc mới bước vào cánh thứ hai. Đẩy cánh cửa thứ nhất bước vào, tôi lại thấy có hai cánh cửa khác. Cánh cửa thứ nhất ghi “Đẹp như
hoa hậu”; cánh cửa thứ hai ghi “Xinh như Thị Nở”. À! Thị Nở chỉ dành cho Chí Phèo. Tôi bèn đẩy cánh cửa thứ nhất bước vào.
Lạy chúa, ở đó lại có hai cánh cửa khác nữa! Cánh cửa thứ nhất ghi “Rất đông anh em”, cánh cửa thứ hai ghi “Chỉ có một mình”. Chẳng ai ngốc đến độ cưới một cô gái mà phải nai lưng ra nuôi cả anh chị em của cô ta? Tôi nghĩ thế, và hùng dũng đẩy cánh cửa thứ hai. Trời đất, vào đó, tôi lại thấy hai cửa nữa. Cánh cửa thứ nhất ghi “Công dung ngôn hạnh tuyệt vời”, cánh cửa thứ hai ghi “Bài bạc
số dzách!”. Cũng như mọi người đàn ông thông minh khác, tôi đẩy cánh cửa thứ nhất và bước vào. Hỡi ôi! Lần này cũng có
hai cánh cửa nữa. Một cánh cửa thứ nhất ghi “Giàu nứt đố đổ vách”, cánh cửa thứ hai ghi “Nợ như chúa Chổm”. Trời! Không kiềm được lòng mình, tôi vội lao vào cánh cửa thứ nhất và nghĩ rằng phen này mình đổi đời vì cưới được cô vợ vừa đảm đang “trên cả tuyệt vời” và nhất là vừa giàu sụ. Tôi mở toang cửa ra thì thấy mình đang… ở ngoài phố! Cô nhân viên mà tôi gặp ban đầu lúc vào đây đã cười mỉm chi chào tôi và cúi gập người kính cẩn đưa cho tôi một gói giấy
màu hồng, dặn: - Về nhà anh hãy mở gói này. Cái gì đây? Tôi hồi hộp quá. Chỉ đi được
vài bước, tôi mở luôn. Trong gói có một
tấm gương nhỏ và một mảnh giấy có
dòng chữ: “Để chọn được người vợ tuyệt
vời như thế, xin mời bạn hãy tự soi
gương xem mình như thế nào đã! Chúc
may mắn!”.
Sau một lần thưởng thức, thích thú với chương trình xiếc thú vào buổi tối.
Tôi đi vòng ra sau rạp xiếc để ngắm tận mắt những con thú dễ thương và
mở mang trí óc.
Tôi nhìn thấy con voi bị buộc chặt vào một cộc gỗ nhỏ. Rõ ràng là con voi
rất to và khỏe, đủ để nhổ bật cái cọc đó và trốn thoát bất cứ lúc nào một
cách dễ dàng.
Nhưng hình như nó cứ chịu đựng và không hề có nỗ lực cố gắng gì. Tại sao
một con vật có thể nâng lên hàng trăm cân hàng bằng vòi lại chịu bị bó
buộc và chờ thời gian trôi qua? Tại sao? Trừ phi nó muốn thế.
Tôi liền hỏi người dạy thú, ông ta giải thích như sau: “ Khi con voi còn nhỏ
và mới vào rạp xiếc, nó còn rất yếu. Lúc ấy nó bị buộc bằng một sợi xích lớn
vào một cọc sắt để không làm cho nó có thể giật ra được. Sau một thời gian
cố gắng, nó bỏ cuộc. Luôn có ấn tượng thì thầm bên tai nó: “ Mình không
thể! Mình không thể!”
Chính dấu ấn đó làm yếu đi sức mạnh tinh thần của nó. Và nó không hy
vọng trốn được, cũng không bao giờ cố chạy trốn nữa.
Có rất nhiều người cũng như con voi trong
rạp xiếc. Với những tiếng nói vang vọng
trong tâm trí họ: “ Không làm được đâu!”
Chính điều đó đã kết thúc mọi nỗ lực của
họ
Có thể họ có ước mơ, nhưng những ấn
tượng không tốt đó luôn kéo họ lại.
Hôm nay, bạn hãy bỏ đi những suy nghĩ về
sự hạn chế của bản thân mình. Khi tâm trí
của bạn được giải phóng, mọi giới hạn về
khả năng của bạn sẽ được xóa bỏ.
Ngày nảy ngày nay, ở 1 vương quốc
xa xôi (có lẽ gần công viên phần
m ềm nào đó), có 2 vợ chồng già
sống tại 1 làng ven biển. Người
chồng có lẽ là một IT man đã về hưu.
Họ sống rất đơn giản, ông lão ngày
ngày ra biển đánh cá, bà vợ chỉ
quanh quẩn bên chiếc máy tính
Pentium II cũ kỹ mà họ đã chắt chiu
dành dụm biết bao nhiêu năm trời
mới có được. Bà chỉ ao ước giá như
mình có được 1 chiếc máy tính khá
hơn, miễn sao có thể chạy được
Windows XP, HĐH mà bà được biết
là hay và thú vị hơn Windows 98
trước giờ bà vẫn xài.
Một hôm, người chồng giong thuyền
ra khơi đánh cá. Trong lúc loay hoay
với cái lưới, xui rủi làm sao...1 con
cá mập lọt vào rồi bị mắc kẹt, không
thể nào thoát thân ra. “ Vận may đã
đến” , ông lão thầm nghĩ. Với con
cá này, ông sẽ bán cho nhà hàng hải
sản, có tiền, ông sẽ đổi cho bà 1 cái
máy vi tính mà bà mong đợi bấy lâu.
Bỗng nhiên con cá mập thốt lên:
Ối, ông lão ơi, ông đừng bán tui cho
nhà hàng, tội ngiệp tui, tui ko phải là
1 con cá mập bình thường, tui có
thể cho ông điều ước mà ông hằng
mong đợi.
Ông lão nghĩ tới ước mơ của bà vợ ở
nhà, bèn bảo:
- Được, ta s ẽ thả ngươi, nhưng
ngươi phải cho ta 1 bộ máy tính có
thể chạy được Windows XP. Ngươi
có làm được không?
Con cá mập cười phì:
- Hehe, chuyện đó vô cùng đơn
giản, ông hãy quay về nhà đi, ông sẽ
thấy điều kỳ lạ.
Ông lão giải thoát cho con cá mập,
rồi quay thuyền vào bờ. Tuy nhiên,
ông cũng chưa tin lắm.
Biển gơn sóng lăn tăn, nắng vàng
rực rỡ…
Vừa về đến nhà, ông đã nghe tiếng
bà vợ reo lên:
- Ông ơi, tôi vừa trúng giải đặc biệt
nhắn tin tổng đài 19001...mấy lung
tung đây nè. Giải thưởng là 1 máy
tính Pentium IV công nghệ s iêu
phân luồng đấy.
Thấy vui trong bụng vì sự may mắn
của mình, ông lão bèn kể cho bà vợ
nghe về câu chuyện con cá mập. Đó
là năm 2000. Chỉ vài năm sau, vào 1
buổi tối, bà lão bảo chồng:
- Ông ơi, bi giờ người ta xài con
“ đu 2 co” gì đó rồi. Sáng mai ông
ra biển bảo con cá mập cho tui cái
máy đó nhé. Mà nè, ông nhớ dặn nó
phải cài sẵn bản “ vít-xì-ta” có bản
quyền nhé, thời nay ko xài được
phần mềm crack như trước đây đâu.
Hôm sau, ông lão gọi cá mập lên và
kể cho nó nghe đòi hỏi của bà vợ
yêu quý với vẻ miễn cưỡng, trong
lòng có chút áy náy. Con cá mập
nhìn ông và bảo:
- Uh, ông về đi, chuyện đó để tui lo,
sẽ xong ngay thôi…
Sóng biển cuộn mạnh, bầu trời đầy
mây…
Về đến nhà, ông thấy bà vợ ngồi
trước chiếc máy tính mới, màn hình
LCD mới toanh, vẻ mặt hớn hở. Ông
lão tự nhủ: chắc bà ấy không đòi gì
thêm nữa...rồi ông lão lặng lẽ trở lại
với công việc của mình.
Nhưng chỉ 1 tuần sau, nghe bên
nhà hàng xóm có người bên Mỹ gửi
về cái laptop Sony Vaio, bà vợ lại
đứng ngồi ko yên, suốt ngày cằn
nhằn ông lão.
- Thời bi giờ ai mà xài cái máy để
bàn thô kệch này nữa. Người ta xài
toàn “ láp -tốp” hàng hiệu như con
“ Vai-Ồ” kia kìa. Ông ra mà bảo
con cá mập của ông cho tôi 1 cái
“ láp-tốp” ngay. Đã xin thì phải xin
thứ gì đó thiệt cao cấp, thiết đắt tiền.
Lòng buồn rầu vì lòng tham của vợ,
ông lão lang thang ra biển. Ông thốt
lên:
- Cá mập ơi, giúp tôi với, bà vợ của
tôi, bả ko chịu cái máy tính vừa rồi.
Bà ấy muốn cái Sony Vaio thật hiện
đại cơ, xin cá mập hãy giúp tôi với.
Cá mập hiện lên, tỏ vẻ không vui
- Được, ông về đi, nhưng hãy nhớ
lấy: lòng tham vô hạn sẽ bị trừng
phạt.
Nói xong cá mập biến mất, biển nổi
sóng dữ dội…
Với cái laptop mới, bà vợ bắt đầu xài
Wi-Fi, tối ngày chat chit. Một lần,
máy tính bị nhiễm virus , bà vợ nổi
cáu, đập luôn chiếc laptop. Bà tức
giận bảo ông:
- Ông ra mà bảo con cá mập của
ông hãy cho tôi cái máy nào thật bền
bỉ, sử dụng đơn giản, không bị vi-
rus , không bị treo máy và phải tuyệt
đối trung thành, nghe theo lệnh tôi.
Đi ngay đi, không thì biết tay tôi đấy.
Ông lão lại thất thểu ra biển, nói với
cá mập ước muốn của bà vợ. Cá
mập tức giận không nói gì, quẫy
đuôi lặn mất. Biển nổi sóng, s ấm
chớp ầm ầm…
Về đến nhà, ông lão không thấy máy
tính, cũng chẳng thấy laptop. Chỉ
có bà vợ ngồi buồn xo bên cạnh
chiếc máy tính bỏ túi Cas io...loại 8
số đời đầu!!!
11 UNITECH WEEKLY - SỐ 36 - 14/04/2012
CHỊU TRÁCH NHIỆM XUẤT BẢN Tạ Thị Trâm Anh Tổng biên tập Nguyễn Thị Trâm Anh Phó tổng biên tập Lê Khánh Ly Đồ họa Cùng Biên tập viên BBT Unitech Weekly
United Technologies Corporation Add: 07th Floor - Danang Software Park 02 Quang Trung St., Danang City, Vietnam Tel: 84 511 3888747 Fax: 84 511 3888746
Web:www.unitech.vn
United Technologies Corporation Add: 07th Floor - Danang Software Park, 02 Quang Trung St., Danang City, Vietnam Tel: 84 511 3888747 Fax: 84 511 3888746
Web:www.unitech.vn
Gà ăn kiêng Sau bữa tiệc mừng năm mới, hai con gà mái gặp nhau trên bãi cỏ. Một con hỏi con nọ với vẻ quan tâm: "Ồ, trông cô có vẻ không khỏe! Cô bị bệnh hay sao mà trông cô gầy thế?" - Không phải vậy, vừa trải qua đợt ăn kiêng dài ngày ấy mà. Bởi vì tôi còn muốn sống sót qua bữa tiệc.
Vũ khí bí mật Tom đi học về với một bên mắt sưng vù, bố hỏi tại sao, cậu nói: "Con đã thách đấu với Tony và cho nó có quyền chọn vũ khí".
- Cao thượng đấy! Thế nó đã dùng cái gì
để đánh nhau với con vậy?
- Dạ, con không ngờ nó lại chọn đúng
thằng anh trai để làm vũ khí.
Máy bận
Bà Muller mua một con vẹt biết nói. Nhưng sau một thời gian dài mà vẫn chẳng thấy con vẹt nói năng gì cả. Bà ta quyết định thử dạy nó.
- Alô, alô …
Bà ta cứ thế lặp đi lặp lại:
- Alô, alô... alô!
Dĩ nhiên là vẹt nhà ta chán ngấy, bèn thốt lên:
- Máy bận!!
Hoa hồng không héo Tũn khóc nức nở với bạn gái:
- Tý là một tay đê tiện.
Người bạn lo lắng hỏi:
- Hắn ta làm gì cậu vậy?
- Tối hôm nọ hắn đến tặng tớ một bông hồng và nói: "Anh đến nhà bạn
anh xem trận khai mạc World Cup là anh về ngay. Anh xin thề sẽ lại có
mặt bên em khi bông hồng này bắt đầu héo". Thế rồi anh ta mất tăm
từ lúc đó đến bây giờ.
- Còn bông hồng thì đã héo tàn?
- Không, đó là một bông hồng giấy.
- !?
Da mặt là cứng nhất Một anh có râu, một anh không râu ngồi
nói chuyện với nhau.
Anh không râu muốn chê anh có râu,
mới hỏi xỏ:
- Đố anh biết trong thế gian cái gì cứng
nhất nào?
Anh có râu đáp:
- Đá với sắt chứ gì?
Anh không râu lắc đầu:
- Không phải. Đá đập cũng phải vỡ, sắt
nung cũng phải mềm.
Anh có râu đành chịu, hỏi lại:
- Thế thì cái gì?
Anh không râu chỉ vào cằm anh có râu:
- Râu là cứng nhất! Da mặt anh dày như
thế kia mà râu cũng dùi thủng ra được
thì râu chẳng cứng nhất là gì?
Anh có râu liền bảo:
- Da mặt tôi dày thật, nhưng dày sao
bằng da mặt anh được?
Anh không râu hỏi vặn lại:
- Bằng vào đâu mà anh bảo da mặt tôi dày hơn da mặt anh?
- Râu cứng đến thế mà cũng không dùi thủng được da mặt anh. Vậy da
mặt anh chả dày hơn da mặt tôi là gì?
12 UNITECH WEEKLY - SỐ 83 – 13/04/2013
UNITECH WEEKLYUNITECH WEEKLYUNITECH WEEKLY