phẦn ii vbookserver.vuilen.com/book/vanmaiyeunguoi/vanmaiyeunguoi... · tác giả: hồng kim...

22
Tác Gi: Hng Kim VN MÃI YÊU NGƯỜI www.phuonghong.com www.taixiu.com 25 PHN II Va nhìn thy vkhách đặc bit bước vào quán, Song Tú lin chy ra đon đả: - Xin chào! Người khách mm cười: - Cám ơn cô! - Cphê ít đường phi không ? - Tùy cô! Đặt tách cà phê xung bàn, Song Tú nói nhanh: - Tôi có chuyn mun nói vi anh. Vkhách cũng buông mt câu ging như cô. Chai cùng cười. - Cô nói trước đi! - Khách hàng là Thượng Đế! Mi anh! Nói xong, Song Tú git mình, ti sao mình li nói đúng cái câu hn nói vi mình vy. Ma ám hay sao mà li nhđến hn ch. Không đời nào. Vkhách lch s: - Ưu tiên cho phái đẹp! Cô nói đi! Song Tú gt du: - Hôm trò chuyn vi anh đây, tôi gp phi trường hp rt đau lòng. Tôi ghé bnh vin thăm chtôi thì có mt ca cp cu mà bnh nhân do gia đình ép gnên cô y tuyt vng, nhi máu tim. Hôm sau mun đem thông đip này cnh báo anh nhưng my hôm ri anh không đến. Đôi môi vkhách như giãn ra: - Cám ơn cô! Bnh nhân mà cô nói chính là cô y! Bn gái tôi! Song Tú bm ming li, mt thoáng vhong s. Vkhách cười ncười làm cho cô an lòng.

Upload: others

Post on 31-Jan-2020

2 views

Category:

Documents


0 download

TRANSCRIPT

Page 1: PHẦN II Vbookserver.vuilen.com/book/vanmaiyeunguoi/vanmaiyeunguoi... · Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI 30 - Bạn phải can đảm lên, hạnh phúc sẽ mỉm

Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI

www.phuonghong.com www.taixiu.com 25

PHẦN II

Vừa nhìn thấy vị khách đặc biệt bước vào quán, Song Tú liền chạy ra đon

đả:

- Xin chào!

Người khách mỉm cười:

- Cám ơn cô!

- Cả phê ít đường phải không ạ?

- Tùy cô!

Đặt tách cà phê xuống bàn, Song Tú nói nhanh:

- Tôi có chuyện muốn nói với anh.

Vị khách cũng buông một câu giống như cô. Cả hai cùng cười.

- Cô nói trước đi!

- Khách hàng là Thượng Đế! Mời anh!

Nói xong, Song Tú giật mình, tại sao mình lại nói đúng cái câu hắn nói với mình vậy. Ma ám hay sao mà lại nhớ đến hắn chứ. Không đời nào.

Vị khách lịch sự:

- Ưu tiên cho phái đẹp! Cô nói đi!

Song Tú gật dầu:

- Hôm trò chuyện với anh ở đây, tôi gặp phải trường hợp rất đau lòng. Tôi ghé bệnh viện thăm chị tôi thì có một ca cấp cứu mà bệnh nhân do gia đình ép gả nên cô ấy tuyệt vọng, nhồi máu tim. Hôm sau muốn đem thông điệp này cảnh báo anh nhưng mấy hôm rồi anh không đến.

Đôi môi vị khách như giãn ra:

- Cám ơn cô! Bệnh nhân mà cô nói chính là cô ấy! Bạn gái tôi!

Song Tú bụm miệng lại, mắt thoáng vẻ hoảng sợ. Vị khách cười nụ cười làm cho cô an lòng.

Page 2: PHẦN II Vbookserver.vuilen.com/book/vanmaiyeunguoi/vanmaiyeunguoi... · Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI 30 - Bạn phải can đảm lên, hạnh phúc sẽ mỉm

Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI

www.phuonghong.com www.taixiu.com 26

- Ơn trời! Cô ấy không sao. Bảy giờ gia đình cô ấy không còn ngăn cấm tôi và cô ấy nữa.

Song Tú cười thật tươi:

- Chúc mừng anh! Tình yêu đẹp nhất cũng cần phải có nước mắt phải không anh?

- Vâng! Cám ơn cô?

- Vậy chuyện anh muốn nói với tôi là...

- Chuyện ấy.

Song Tú bật cười:

- Qua cơn mưa trời lại sáng. Tôi không làm phiền anh nữa.

Song Tú lại lượn lờ ở những bàn khác. Lâu lâu lại nghe tiếng cô cười, nụ cười của cô không hề thu hút người đối diện, nhưng có lẽ nhờ nụ cười đúng lúc, đúng chỗ nên khách hàng ai cũng quý mến cô.

- Song Tú?

Song Tú nghiêng đầu nhìn Minh Sương:

- Ngọn gió nào thổi mi đến đây vậy?

Minh Sương nhích người sang bên để Song Tú thấy được người đứng sau lưng:

- Ngọn gió này nè!

Song Tú lè lưỡi, rút đầu.

- Thấy sợ quá!

Minh Sương cười ngặt ngoẽo:

- Không mời khách ngồi à?

Song Tú liếc mắt nhìn Minh Quân, Quân vờ không thấy.

- Mời hai người!

Minh Quân kéo ghế mời Minh Sương:

- Em ngồi đi!

Page 3: PHẦN II Vbookserver.vuilen.com/book/vanmaiyeunguoi/vanmaiyeunguoi... · Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI 30 - Bạn phải can đảm lên, hạnh phúc sẽ mỉm

Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI

www.phuonghong.com www.taixiu.com 27

Minh Sương thấy hạnh phúc khi được Quân quan tâm. Song Tú thì nghe tim mình nhoi nhói, hình như mình đang tức giận. Tại sao lại có trạng thái kỳ lạ này chứ?

- Hai người uống gì?

Minh Sương dịu dàng hỏi Quân:

- Anh Quân uống gì?

Minh Quân đáp nhanh:

- Tùy người phục vụ.

Song Tú cũng đâu kém:

- Cà phê không đường.

Minh Sương nhăn mặt:

- Đắng lắm!

- Vậy mới hợp với anh ấy! Có bao giờ anh ấy nói được câu ngọt ngào.

Minh Sương đáp lời Song Tú:

- Mi đang tiếp khách hàng đó Song Tú?

Song Tú liếc Quân:

- Khách hàng là thượng đế chứ gì?

Nói xong cô đi vào trong. Cô đâu biết trái tim Quân đang xốn xang vì cô. Mỗi lời cô nói ra như gai nhọn đâm vào tim anh. Lúc nào cô cũng muốn làm anh tức giận nhưng anh đâu hề làm gì cơ chứ.

Song Tú như biến mất khỏi quán ''Hai Vì Sao''. Minh Quân muốn gặp lại cô cũng không còn cơ hội. Người gì cố chấp!

Rời khỏi quán, Song Tú chạy lòng vòng ngoài phố. Cô nghĩ có lẽ Minh Sương đã yêu hắn rồi, nhỏ đó cứ cười mãi bên cạnh hắn. Minh Sương là đứa bạn tốt, tính nết hiền lành có vẻ hợp với hắn lắm.

- Song Tú! Song Tú!

Tiếng kêu hấp tấp làm Song Tú thắng gấp, đưa mắt nhìn nhớn nhác.

- Anh nè!

Page 4: PHẦN II Vbookserver.vuilen.com/book/vanmaiyeunguoi/vanmaiyeunguoi... · Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI 30 - Bạn phải can đảm lên, hạnh phúc sẽ mỉm

Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI

www.phuonghong.com www.taixiu.com 28

- Anh Phúc! Làm gì mà réo em om sòm vậy? Không đến với bà chằn của anh hả?

Vĩnh Phúc vỗ đầu Song Tú:

- Bà chằn đó là chị Hai em đó Tú. Bả mà nghe được thì hai anh em mình toi mạng.

- Anh cũng sợ bả nữa hả?

Sợ chứ! Nếu trái ý, bả cho một đấm đoàn tụ ông bà.

Song Tú cười khúc khích:

- Anh đó! Dám nói xấu chị Hai em, Anh kêu em chi vậy?

Vĩnh Phúc chỉ vào mặt cô:

- Đang giờ làm việc ở quán sao chạy long nhong ngoài đường?

- Ờ thì lâu lâu phải thư giãn chứ anh. Anh có nơi để đến, còn em thì chạy lông bông chứ biết đi đâu?

Vĩnh Phúc thật tình:

- Bây giờ em nói đi!

- Nói gì?

- Tiêu chuẩn chọn bạn trai đó! Anh tìm giúp em!

Song Tú đập vào vai anh:

- Cám ơn nha anh rể, ở không làm nũng với anh không thích hơn sao.

- Dù sao đi đâu có người đàn ông bên cạnh cũng an tâm hơn, đúng không?

- Đúng quá đi chứ! Vậy mai mốt em có đi đâu, em sẽ gọi điện nhờ anh.

Xin cho anh hai chữ bình yên.

- Vậy không mau đi tìm bà chằn lửa của anh để bả đợi, bả giận bả lắc đầu thì mất vợ.

- Em cũng phải về sớm đó.

- Anh yên tâm đi!

Page 5: PHẦN II Vbookserver.vuilen.com/book/vanmaiyeunguoi/vanmaiyeunguoi... · Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI 30 - Bạn phải can đảm lên, hạnh phúc sẽ mỉm

Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI

www.phuonghong.com www.taixiu.com 29

Nói thì vậy chứ cô cũng có chút buồn bâng quơ bạn bè cùng trang lứa, nhìn tới nhìn lui đều có gia đình. Nay đến Minh Sương cũng tìm cho mình một người bạn còn cô thì vẫn thui thủi một mình.

Vừa nhìn thấy chậu Thiên Tâm, Song Tú nổi giận, cô chì chiết như thể cây nghe được tiếng cô vậy.

- Mi đó, làm ta mất ăn mất ngủ. Vì mi mà ta phải đọc thêm nhiều sách để biết cách chăm sóc mi. Cuối cùng ta được gì, mi cũng sẽ quay về chủ của mình. Còn chủ của mi luôn làm ta tức giận, tại sao vậy hả? Ta với chủ mi có thù từ trước chắc.

Mắng thì mắng vậy, nhưng cô cũng chăm chỉ tưới nước và đếm lá.

Song Tú lại âm thầm gõ từng trang nhật ký. Trong từng lời nói của con tim thấp thoáng hình bóng Minh Quân.

Mở hộp thư, Song Tú lấy làm hối hận khi dòng chữ trên màn hình nhấp nháy: Bạn đã lỗi hẹn.

Song Tú gõ một đoạn:

- Hiện giờ bạn có ở đó không?

Đòi có thông điệp.

- Mình vẫn chờ gặp bạn mỗi ngày.

- Xin lỗi nhé!

- Chắc bạn đang có chuyện gì vướng mắc?

Song Tú không hề che giấu, dẫu sao đây cũng là người khuất mặt, tâm sự trên mạng thật dễ chịu hơn tâm sự với người đối diện dù đó là người thân.

- Phải? Mình đang buồn.

- Về chuyện gì? Công việc, tiền bạc, gia đình, bạn bè hay tình cảm?

- Tình cảm.

- Bạn yêu người ta và người ta không yêu bạn. Bạn bị gia đình cấm đoán hay bạn phát hiện người yêu bạn ngoại tình?

- Mình yêu người ấy, nhưng lúc gặp mình không thể nào dịu dàng với người ấy được.

Page 6: PHẦN II Vbookserver.vuilen.com/book/vanmaiyeunguoi/vanmaiyeunguoi... · Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI 30 - Bạn phải can đảm lên, hạnh phúc sẽ mỉm

Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI

www.phuonghong.com www.taixiu.com 30

- Bạn phải can đảm lên, hạnh phúc sẽ mỉm cười với bạn.

- Cảm ơn bạn! Bạn là vị vua của lòng mình.

- Bye bye! Chúc ngủ ngon.

Song Tú mỉm cười. Cô thấy trong lòng nhẹ nhàng sau khi được nói ra những gì mình đang nghĩ. Nụ cười của Minh Quân đêm nay sẽ theo cô vào giấc ngủ.

Minh Quân đang cắm cúi bên bàn làm việc, anh xem lại các hợp đồng

làm ăn rồi ký một loạt giấy tờ. Ngã người ra sau, anh nhắm nghiền đôi mắt, hình ảnh Song Tú hiện rõ trong tâm tưởng anh. Cô gái đó gàn gàn làm sao ấy, gặp anh như gặp kẻ thù.

Bỗng anh có ý định gặp cô, anh bấm số máy tiệm hoa Tú Lệ.

- A lô! Tiệm hoa Tú Lệ nghe!

Minh Quân mỉm cười khi nghe giọng Song Tú trả lời.

- Làm ơn mang đến công ty Hoàng Quân một số hoa để cắm bàn đại hội. Bàn loại dài, có thể cắm hai bình.

- Xin lỗi anh thích hoa gì?

- Tùy cô lựa chọn, nếu đẹp thì thanh toán sòng phẳng, bằng không thì xù.

Có tiếng Song Tú cười:

- Vậy hãy chuẩn bị tiền boa cho tôi đi!

Cúp máy, Minh Quân lại cười một mình, cô ta sẽ nổi khùng nếu đến đây gặp anh!

Cửa phòng bật mở, Minh Quân lấy làm ngạc nhiên vì nhân viên ở đây không ai dám làm như thế. Dáng một cô gái tiến dần về phía anh, khuôn mặt được che bằng một túi da rất đẹp.

- Anh Quân!

Tiếng kêu mừng rỡ kèm theo cái hôn lên má làm Quân kịp nhận ra, anh cũng reo lên.

Page 7: PHẦN II Vbookserver.vuilen.com/book/vanmaiyeunguoi/vanmaiyeunguoi... · Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI 30 - Bạn phải can đảm lên, hạnh phúc sẽ mỉm

Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI

www.phuonghong.com www.taixiu.com 31

- Khánh Ngân!

Khánh Ngân cầm hai vạt áo đầm, xoay người rồi cười:

- Anh thấy em có đẹp không Minh Quân!

Minh Quân gật đầu:

- Rất đẹp? Em mới về hả?

Khánh Ngân đến ôm lấy cổ anh:

- Nhớ anh thí mồ, vừa về là em chạy đến đây ngay.

Cô chìa má, Minh Quân hôn phớt nhẹ, cô nũng nịu:

- Không chịu!

Minh Quân đành phải chiều Khánh Ngân kẻo thôi anh phản hôn cô cả trăm lần cô nàng cũng chưa vừa ý.

- À, há!

Chưa kịp đặt môi lên má Khánh Ngân tiếng đằng hắng làm Quân rời Khánh Ngân ta. Một đóa hoa lớn đã đưa vào người Minh Quân.

- Tôi giao hoa.

Minh Quân đón lấy, Song Tú chợt nhìn thấy anh, cô hết nhìn Khánh Ngân đến nhìn Minh Quân hai má cô đỏ bừng.

Khánh Ngân bực mình chỉ vào mặt Song Tú:

- Hoa thì giao bên ngoài, sao lại đi thẳng vào phòng giám đốc này vậy. Cô có biết phép lịch sự là gì không?

Minh Quân thầm lo cho Song Tú vì Khánh Ngân rất đanh đá. Nhưng Song Tú rất bình thản:

- Thưa cô, tiêu chí chúng tôi là giao hàng tận tay. Giám đốc cô đặt hoa vậy chả lẽ tôi lại giao nó cho cô. Còn đây là phòng giám đốc, tôi ít học nhưng tôi cũng biết ở đây dành để giải quyết hồ sơ, giấy tờ nói chung là công việc của công ty chứ không phải nơi để hôn nhau bừa bãi.

Mắt Khánh Ngân long lên, cô sấn lại phía Song Tú:

- Cô nói gì, cô có biết tôi là ai không? Tôi là vợ chưa cưới của anh ấy, tôi có quyền làm như thế ở bất cứ nơi nào.

Page 8: PHẦN II Vbookserver.vuilen.com/book/vanmaiyeunguoi/vanmaiyeunguoi... · Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI 30 - Bạn phải can đảm lên, hạnh phúc sẽ mỉm

Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI

www.phuonghong.com www.taixiu.com 32

Song Tú nhún vai:

- Tùy cô? Vậy hai người tiếp tục đi!

Khánh Ngân hét:

- Cô ra khỏi đây ngay!

- Chưa thể ra được.

- Tại sao hả?

- Tôi chưa nhận được tiền.

Khánh Ngân lục bóp, miệng hỏi:

- Cô cần bao nhiêu?

- Tôi không cần gì cả, tiền hoa hai trăm ngàn.

Khánh Ngân đặt tiền lên bàn, cô chỉ cho Song Tú thấy:

- Tiền đó, cô lấy rồi cút khỏi đây ngay.

Song Tú nhướng mắt:

- Tiền gì? Tôi đâu có bán hoa cho cô.

Khánh Ngân uất ức nhìn Quân:

- Anh Quân! Anh lên tiếng đi chứ!

Minh Quân gật đầu:

- Được rồi! Tiền hoa tôi sẽ gởi cô sau.

Khánh Ngân lắc đầu:

- Không được, anh phải trả liền bây giờ. Bộ anh còn muốn gặp lại cô ta hay sao?

Song Tú xen vào:

- Muốn gặp tôi, anh ấy chỉ cần bấm điện thoại tôi sẽ tới, đâu cần dùng cách ấy.

Quân mím môi:

- Thôi đủ rồi Song Tú! Tiền đây, cô về đi!

Page 9: PHẦN II Vbookserver.vuilen.com/book/vanmaiyeunguoi/vanmaiyeunguoi... · Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI 30 - Bạn phải can đảm lên, hạnh phúc sẽ mỉm

Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI

www.phuonghong.com www.taixiu.com 33

Song Tú thấy mắt mình cay cay, anh ta ra mặt bênh vực cho cô ấy. Người ta là vợ sắp cưới mà, mình có là cái gì đâu chứ.

Khánh Ngân ngồi im lặng, nước mắt viền mi, Minh Quân dỗ dành:

- Đừng giận, xấu lắm!

Khánh Ngân sụt sịt:

- Anh để người ta ăn hiếp em!

- Chỉ tại em nóng nảy, cô ấy nói đâu có sai.

- Vậy em sai! Em sai được chưa?

Quân choàng tay ôm vai cô, tay kia nắm chặt tay Khánh Ngân:

- Mới về đừng làm mất vui chứ Khánh Ngân!

Khánh Ngân quẹt nước mắt:

- Mai mốt anh mà còn làm em khóc như vầy, em sẽ giận anh luôn đó.

- Anh xin lỗi, đừng khóc?

Khánh Ngân nép vào lòng anh:

- Mấy hôm nay ở nhà, anh có nhớ em không?

- Nhớ, rất nhớ!

- Sao không điện cho em!

- Điện thoại làm gì, để lúc gặp bao nhiêu dồn nén nhớ thương, anh bộc lộ một lần.

- Ghét anh ghê!

Khánh Ngân chìa má chờ đợi, Minh Quân khẽ cười:

- Em không sợ à?

Ngân chớp mắt:

- Sợ gì?

- Bị phá đám.

Ngân chu môi:

Page 10: PHẦN II Vbookserver.vuilen.com/book/vanmaiyeunguoi/vanmaiyeunguoi... · Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI 30 - Bạn phải can đảm lên, hạnh phúc sẽ mỉm

Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI

www.phuonghong.com www.taixiu.com 34

- Không sợ!

Minh Quân lắc đầu, nụ hôn vừa chạm má cô thì...

- Xin lỗi!

Khánh Ngân đứng lên giận dỗi, Minh Quân ngăn cô lại. Anh đứng chắn trước mặt cô:

- Tiền đã trả đủ, cô còn muốn gì hả Song Tú?

Song Tú mở to đôi mắt nhìn anh. Cô thản nhiên nói:

- Tôi bỏ quên đồ.

Khánh Ngân không nhịn dược nữa, cô đẩy Quân sang bên:

- Này cô kia! Tôi hỏi cô, mỗi sáng thức dậy cô có quên đánh răng, tối quên ngủ, ngày ngày quên tắm giặt không? Con gái gì hư đốn.

Song Tú cười khinh khỉnh:

- Cô làm gì nổi nóng với tôi vậy. Tôi muốn quên thì đố ai bắt tôi phải nhớ.

Khánh Ngân mím môi:

- Thì ra là cô giả vờ bỏ quên đồ. Cô... cô thật vô duyên.

Song Tú với lấy chìa khóa xe trên bàn, cô liếc nhìn Minh Quân. Mặt anh ta lạnh tanh không nói lên lời nào. Cô đi lùi ra cửa.

- Xin chào! Hai người có duyên cứ tự nhiên đi nhá?

Khánh Ngân giậm chân:

- Tức chết đi được. Cô ấy là ai, tại sao anh lại quen cô ta hả?

Minh Quân ôm vai Ngân:

- Bỏ đi, đừng vì chuyện, này mà làm nặng nề tình cảm chúng ta. Anh chỉ có thể dành cho em trọn buổi sáng, chiều nay anh bận họp khách hàng.

Lửa giận trong lòng cô còn phừng phừng chưa tắt. Cô không thể ở đây để nói chuyện yêu đương nên ngoe nguẩy bỏ đi.

Minh Quân kéo tay cô lại:

- Sao lại giận anh?

Page 11: PHẦN II Vbookserver.vuilen.com/book/vanmaiyeunguoi/vanmaiyeunguoi... · Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI 30 - Bạn phải can đảm lên, hạnh phúc sẽ mỉm

Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI

www.phuonghong.com www.taixiu.com 35

Khánh Ngân lạnh tanh:

- Em không làm phiền anh!

- Nghe anh nói đi Khánh Ngân?

Ngân quắc mắt:

- Anh còn muốn nói gì?

- Anh đâu có lỗi, em lại đổ cơn giận lên đầu anh.

- Nhưng anh để cô ta làm nhục em, anh không hề lên tiếng bênh vực em. Tại sao vậy chứ? Cô ta ngang nhiên vào phòng anh, có phải cô ta vẫn thường đi lại như thế?

- Anh nói sao em mới chịu tin, cô ấy mới đến đây lần đầu.

Khánh Ngân mai mỉa:

- Lần đầu mà anh còn thuộc cả tên cô ta nữa đấy.

Minh Quân nổi nóng:

- Thôi, tùy em! Muốn thêu dệt gì đó cứ làm. Anh mệt lắm rồi.

Giọng Ngân sũng nước:

- Nếu không còn yêu em thì anh cứ nói, tại sao lại để người ta giẫm lên tim em mà đi.

- Em làm ơn đi Khánh Ngân! Anh và cô ta không có gì cả.

- Em không tin.

- Anh nói sao em mới tin.

- Anh phải thề.

- Anh không thề, lời nói của anh mà em không tin thì đành vậy.

- Được rồi, chuyện này em sẽ nhờ bác gái can thiệp, không cần anh phải khó xử.

Ngân toan bỏ đi, Quân quát:

- Đứng lại! Em định làm phiền mẹ em thật à.

Page 12: PHẦN II Vbookserver.vuilen.com/book/vanmaiyeunguoi/vanmaiyeunguoi... · Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI 30 - Bạn phải can đảm lên, hạnh phúc sẽ mỉm

Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI

www.phuonghong.com www.taixiu.com 36

- Chỉ có bác gái mới thương em thôi.

- Chuyện đó đáng để em phải làm vậy không? Nếu em còn có ý định đó thì đường ai nấy đi!

Khánh Ngân sững sờ nhìn anh. Cô không ngờ Quân lại quyết liệt như vậy, và cô biết anh nói là anh sẽ làm. Cô đứng im nghe cõi lòng mình tan nát.

Quân bước đến ôm vai cô:

- Nghe lời anh về nhà nghỉ, tối anh sẽ đưa em đi ăn.

Khánh Ngân gật đầu, cô lê từng bước trên nền gạch hoa, một chút đổ vỡ len nhẹ vào tim.

Minh Quân nhìn đóa hoa lys rực rỡ sắc màu, anh buồn hiu hắt, có phải ghen tuông là tính bẩm sinh của phụ nữ.

Nhìn dáng đi thất thểu của Khánh Ngân, bà Tuyết Mai, mẹ Minh Quân

đon đả ra đón:

- Con sao vậy Khánh Ngân?

Nhớ lời Quân, Ngân nén cái giận vào lòng, cô gượng cười:

- Đi xa về mệt nên con thấy uể oải quá.

Đưa cho Ngân ly nước, bà Mai âu yếm:

- Con đó, làm bác hết hồn, chuyến đi có vui không con?

Ngân gật đầu:

- Ba mẹ con gởi lời thăm gia đình mình. Quà con gởi bưu điện, nay mai sẽ tới.

Bà Mai cười vui vẻ:

- Ba mẹ con chu đáo quá. Vậy ba mẹ con có định chừng nào về để lo đám cưới hai đứa không?

Page 13: PHẦN II Vbookserver.vuilen.com/book/vanmaiyeunguoi/vanmaiyeunguoi... · Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI 30 - Bạn phải can đảm lên, hạnh phúc sẽ mỉm

Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI

www.phuonghong.com www.taixiu.com 37

Nghe hỏi, Ngân muốn ngã vào lòng bà mà khóc, nhưng cô không dám. Cô láng tránh cái nhìn dò xét của bà Mai.

- Ba mẹ con cố gắng sắp xếp. Bây giờ con đi nghỉ, con xin phép bác!

Bà Mai gật đầu, bà lấy làm lạ với thái độ thờ ơ ít thấy ở Khánh Ngân. Mấy lần du lịch qua thăm ba mẹ cô ở Mỹ về, cô luôn líu lo như chim sơn ca, miệng luôn hỏi thăm Minh Quân. Hôm nay có vẻ buồn bã, chắc là đã xảy ra chuyện gì.

Buổi chiều, chờ Khánh Ngân nghỉ ngơi xong, bà Mai lên phòng cô:

- Ngân à! Con dậy chưa?

Tiếng Ngân vọng ra:

- Dạ rồi?

Bà đẩy cửa phòng bước vào, Ngân rót nước.

- Bác uống nước.

Bà Mai ngồi trên sa lon, mắt vẫn không rời Ngân.

- Khánh Ngân! Bác có chuyện muốn hỏi con.

Ngân cúi thấp đầu.

- Dạ! Bác cứ dạy.

Giọng bà Mai dịu dàng trìu mến:

- Con với thằng Quân nhà bác chỉ chờ lễ hỏi, cưới là con trở thành con dâu nhà bác. Bác không biết trong lòng con có xem bác như là mẹ của con không?

Khánh Ngân đáp nhỏ:

- Vâng! Con rất quý trọng hai bác và anh Quân! Từ lâu con đã xem đây là nhà của mình, hai bác như ba mẹ của con.

Bà Mai gật đầu hài lòng:

- Nếu vậy con phải thành thật trả lời cho bác biết. Chuyến du lịch của con lần này có xảy ra chuyện gì không?

Đôi mắt Khánh Ngân thoáng hoảng sợ, cô lắp bắp:

- Dạ, không có!

Page 14: PHẦN II Vbookserver.vuilen.com/book/vanmaiyeunguoi/vanmaiyeunguoi... · Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI 30 - Bạn phải can đảm lên, hạnh phúc sẽ mỉm

Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI

www.phuonghong.com www.taixiu.com 38

- Con muốn giấu cả bác hả Ngân? Lần này con về mặt mày ủ rũ, đến giờ bác cũng không nghe con nhắc đến thằng Quân. Hôm con với nó lên sân bay, bác thấy hai đứa con vui vẻ kia mà. Con giận nó chuyện gì?

Ngân xua tay:

- Con không giận anh ấy, chỉ tại...

Bà Mai hỏi dồn:

- Tại cái gì hả?

- Anh ấy không thèm gọi điện cho con.

Bà Mai thở phào nhẹ nhõm:

- Thì ra là vậy. Con cũng mê nheo lắm! Có vậy mà cũng ủ dột làm bác cứ ngỡ ba mẹ con từ chối cuộc hôn nhân này hay con có người khác bên ấy rồi.

Khánh Ngân giật thót:

- Làm gì có, bác đừng nói vậy anh Quân nghe được sẽ làm ầm lên đấy.

Bà Mai cười:

- Coi con kìa, làm như thật vậy. Đàn ông tuy ghen nhưng thằng Quân nhà bác không đến nỗi đâu con. Bên cạnh con còn có bác, nếu nó dám chọc giận con, bác sẽ từ nó luôn.

Khánh Ngân mát dạ, cô thừa biết trong nhà này ngoài Minh Quân không ai dám lớn tiếng với cô. Cô làm nũng với bà Mai:

- Bác mà từ anh ấy! Anh ấy bỏ con. Con sẽ bắt đền bác đấy.

- Bác chỉ muốn con vui, chứ thằng Quân là đứa có hiếu, chỉ thấy bác buồn là nó đã trăn trở rồi. Con làm gì cứ ở mãi trong phòng vậy, không đến công ty gặp nó sao?

- Anh ấy hẹn tối nay đưa con đi ăn, anh ấy có cuộc họp khách hàng.

Bà Mai bật cười:

- Thì ra đã hẹn hò sẵn làm bà già này lo lắng hết cả hồn. Vậy bác không làm phiền con nữa.

Chờ bà Mai đi khỏi, Khánh Ngân đóng cửa ngồi tư lự một mình. Mẹ Quân rất tinh tế, bà có thể đoán tâm lý qua cứ chỉ, ánh mắt của cô. Cô lo sợ xa xôi.

Page 15: PHẦN II Vbookserver.vuilen.com/book/vanmaiyeunguoi/vanmaiyeunguoi... · Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI 30 - Bạn phải can đảm lên, hạnh phúc sẽ mỉm

Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI

www.phuonghong.com www.taixiu.com 39

Trời đã sẩm tối, Khánh Ngân nghe tiếng xe Quân dưới sân, cô nằm ụp mặt lên gối, có vẻ như đang ngủ.

Minh Quân thăm hỏi mẹ vài câu rồi anh lên phòng Khánh Ngân.

- Ngân! Em đâu rồi Ngân?

Giọng anh rất đỗi dịu dàng khiến cô muốn bật dậy lao vào vòng tay anh, nhưng nhớ lại chuyện ban sáng. Cô lại nín lặng.

- Anh vào nha Ngân?

Vừa nói, anh vừa đẩy cửa bước vào. Nhìn Ngân còn nằm im trên giường, anh biết cô không ngủ.

Quân kiên nhẫn ngồi chờ trên ghế. Anh lấy tạp chí thời trang của cô ra xem, mắt lâu lâu nhìn Khánh Ngân cười thầm, đúng là trẻ con.

Khánh Ngân chịu hết nổi, cô tung gối ngồi dậy:

- Anh muốn chọc em tức chết mới chịu phải không?

Quân cười xòa:

- Ai dám chọc tiểu thư chứ! Anh muốn xem em dám giận anh lâu không?

Khánh Ngân dùng dằng:

- Nếu em giận thiệt thì sao?

Quân nhún vai:

- Đỡ tốn tiền cứ cơm.

Khánh Ngân ré lên:

- Vậy em phải ăn cho bỏ ghét!

Quân đứng lên:

- Anh chờ em dưới xe.

Khánh Ngân làm nũng:

- Anh không ga lăng với em gì hết. Xa mặt cách lòng rồi phải không Quân.

Minh Quân quay lại, anh chợt nhớ tới ánh mắt Song Tú nhìn anh lúc cô bắt gặp anh toan hôn Khánh Ngân làm anh chùn bước.

Page 16: PHẦN II Vbookserver.vuilen.com/book/vanmaiyeunguoi/vanmaiyeunguoi... · Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI 30 - Bạn phải can đảm lên, hạnh phúc sẽ mỉm

Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI

www.phuonghong.com www.taixiu.com 40

- Đừng làm nũng nữa, mau lên? Anh đang đói. Mà người đói ít khi thông minh để hiểu em nói gì.

- Anh đó, thấy ghét!

Vào nhà hàng, Khánh Ngân nhất định chọn bàn và phòng dành cho hai người. Cô yêu cầu tắt đèn, thắp nến, làm bàn ăn thêm phần lãng mạn.

Quân trêu:

- Ở nước ngoài lâu ngày em trở nên sành điệu lắm! Có cần anh nhờ người đén kéo đàn violong không?

Khánh Ngân bưng càm, mắt mơ màng:

- Nếu vậy anh phải dìu em nhảy. Đúng rồi? Lâu lắm em chưa nhảy với anh.

Minh Quân ra ngoài một lát anh trở lại với nhạc công đàn violong. Điệu valse trổi lên, Quân lịch sự đưa tay cúi thấp người:

- Mời em!

Khánh Ngân cười rạng rỡ, cô đứng lên, dịu dàng nép vào người anh để được cùng anh nhảy điệu nhạc tình tứ nhất. Nụ cười Minh Quân trong ánh nến lung linh cảng trở nên huyền ảo, mời gọi Khánh Ngân như chết chìm vào nụ cười và ánh mắt đó của anh. Cô nhắm mắt chờ đợi ở Quân một nụ hôn tình yêu mà cô hằng mơ ước, mong đợi. Quân chỉ hôn phớt nhẹ lên trán cô, đôi mắt cô bỗng mở to, ngạc nhiên lẫn thất vọng.

Nhạc dứt, người nhạc công rút lui. Quân rót hai ly rượu vang đỏ, anh mời cô:

- Mừng ngày gặp lại.

Khánh Ngân không đáp, cô uống cạn, đưa tay định rót tiếp thì Quân can:

- Em chưa ăn gì, uống nhiều sẽ say.

Ngân gàn:

- Cứ mặc kệ em đi!

Quân chợt cười:

- Anh quên là em dùng loại rượu này ở nước ngoài chỉ như người ta giải khát.

Khánh Ngân lại uống, Quân gắp thức ăn cho cô.

Page 17: PHẦN II Vbookserver.vuilen.com/book/vanmaiyeunguoi/vanmaiyeunguoi... · Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI 30 - Bạn phải can đảm lên, hạnh phúc sẽ mỉm

Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI

www.phuonghong.com www.taixiu.com 41

- Nếu còn giận anh thì em cứ tiếp tục làm theo ý mình thích, nhưng đừng uống quá nhiều rượu chỉ làm tổn hại đến bao tử em thôi.

Trong tận cùng sự lạnh nhạt. Minh Quân vẫn quan tâm đến cô. Cô đòi hỏi ở anh như những thanh niên châu Âu nơi cô từng đến, quả là điều khó. Minh Quân lịch sự, ga lăng nhưng không trơ trẽn, lố bịch. Cô nén lòng mình lại:

- Anh cũng ăn đi! Làm gì nhìn em ghê thế?

Quân ăn bình thản và trò chuyện thân mật với Khánh Ngân như chưa xảy ra chuyện gì cả.

- Hai bác bên đó có khỏe không Ngân?

Ngân gật đầu, miệng cô còn nhai. Quân lại hỏi tiếp:

- Sau chuyến du lịch này, em dự tính gì?

Ngân uống một ngụm rượu:

- Em dự tính tổ chức một lễ cưới thật long trọng.

Quân ngừng ăn, mắt anh mở to:

- Lễ cưới?

Đến phiên Khánh Ngân ngẩn người:

- Anh không muốn chúng mình kết hôn à?

Quân lảng tránh cái nhìn như trách móc của Ngân:

- Anh mới tiếp nhận công ty Hoàng Quân của ba. Anh chưa tạo dựng được sự nghiệp. Cưới như vậy có sớm lắm không?

Khánh Ngân mừng rỡ:

- Anh đừng lo, sau khi cưới, ba mẹ em sẽ hỗ trợ vốn cho anh tha hồ mà phát triển sự nghiệp.

- Anh không muốn ngửa tay xin tiền ba mẹ vợ. Anh là đàn ông, phải có lòng tự trọng.

- Không phải xin, mà ba mẹ em cho, vả lại em cũng có tài khoản ở ngân hàng mà.

Quân ngạc nhiên:

Page 18: PHẦN II Vbookserver.vuilen.com/book/vanmaiyeunguoi/vanmaiyeunguoi... · Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI 30 - Bạn phải can đảm lên, hạnh phúc sẽ mỉm

Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI

www.phuonghong.com www.taixiu.com 42

- Em làm gì có tiền mà có tài khoản.

Ngân cười khỏa lấp:

- Thì ba mẹ cho, em để dành sau này lo cho cuộc sống chúng ta.

- Chẳng phải ba mẹ em từng nói ông bà không bao giờ cho tiền em, chỉ trừ khi nào gởi qua tài khoản gia đình anh sao.

- Anh này! Nghĩ đi đâu vậy. Nói thì nói vậy chứ ba mẹ nào lại không thương con. Mấy lần đi du lịch bên ấy, em cũng tích lũy được một ít.

Quân vẫn còn nghi ngờ:

- Hai bác biết em tiêu xài phung, phí nên đã lên tiếng với gia đình anh. Đợi chừng nào em có gia đình hẳn hoi mới giao cho em nắm tiền bạc.

Ngân phụng phịu:

- Nói tới nói lui anh vẫn chưa cho em biết là anh có chịu làm đám cưới với em không?

- Chịu nhưng không phải là bây giờ.

Mặt Ngân xụ xuống, cô lại uống rượu ừng ực Quân không cản, anh bắt đầu thấy Khánh Ngân thay đổi một cách kỳ lạ. Có lẽ cô đã nhiễm lối sống phương Tây.

Chiếc xe đậu trước sân lúc Khánh Ngân đã say mèm. Minh Quân bế xốc cô lên đưa về phòng. Anh ân cần tháo giày cho cô, đắp khăn lạnh, rồi đắp ấm cẩn thận. Anh quay lưng lúc vừa kịp nghe Khánh Ngân kêu:

- Tony? Đừng anh!

Quân lắc dầu, chắc là đùa giỡn với bạn bè cô ấy! Quân khép cửa phòng rồi trở về phòng mình. Anh bắt gặp mẹ ngồi ở phòng khách.

- Mẹ! Mẹ chưa ngủ sao?

Bà Mai nhìn con:

- Khánh Ngân say lắm hả Quân?

- Dạ! Cô ấy uống quá say mẹ ạ!

Chờ Quân ngồi xuống ghế, bà dọ hỏi:

- Con có thấy Khánh Ngân rất lạ không?

Page 19: PHẦN II Vbookserver.vuilen.com/book/vanmaiyeunguoi/vanmaiyeunguoi... · Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI 30 - Bạn phải can đảm lên, hạnh phúc sẽ mỉm

Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI

www.phuonghong.com www.taixiu.com 43

Quân đồng tình với mẹ:

- Cô ấy dễ cáu bẩn.

- Vậy à? Con có biết nguyên nhân tại sao không hả?

Quân ngẩng lên:

- Mẹ biết?

- Đương nhiên là do con đó.

- Con?

- Con coi lại mình đi, nó đi mấy tháng con cũng chẳng điện thoại cho nó lấy một lần. Nó về, con lại thờ ơ, lạnh nhạt. Mẹ không biết con đang nghĩ gì, con muốn người mẹ này mãi lo lắng cho con sao Quân?

Quân đứng lên tỏ vẻ bực dọc:

- Con còn bao nhiêu việc phải làm. Cô ấy cứ bảo con luôn luôn săn đón, chăm chút cả những việc nhỏ nhặt. Con thấy câu có vợ như gông đeo cổ quả là không sai. Nếu quá phiền phức, thôi thì con không lấy cô ấy nữa.

Bà Tuyết Mai đứng bật lên:

- Con vừa nói gì. Con gái người ta bộ nói cưới là cưới, nói không là được sao? Con có biết tất cả mọi người ai cũng biết Khánh Ngân là con dâu của mẹ không? Con định làm mẹ tức chết con mới hài lòng phải không?

Quân dịu giọng:

- Mẹ! Sao mẹ lại nổi nóng như vậy, chỉ tại Khánh Ngân đòi hỏi quá đáng mà con trai mẹ yêu chiều có giới hạn. Con chỉ cần mẹ nhỏ to cho cô ấy hiểu, vợ chồng là cả đời chứ đâu phải một ngày một bữa mà cứ bảo con cứ chiều mãi ý cô ấy. Mà ý cô ấy thì toàn nhặt nhạnh ở xứ người, con không thể nào đáp ứng được.

Nghe những lời bộc lộ của Minh Quân, bà mới hiểu, Khánh Ngân muốn khiển con trai mình theo ý thích của cô ta. Lòng bà đang lo lắng cho hạnh phúc con trai mình, nhưng bà không thể không kết hợp mối lương duyên này.

- Mẹ hiểu rồi, mẹ xin lỗi, mẹ đã trách lầm con. Con cũng phải thông cảm cho nó. Sống xa cha mẹ nên thiếu tình cảm, nó sợ mất con đó mà thôi. Con đi nghỉ đi!

Page 20: PHẦN II Vbookserver.vuilen.com/book/vanmaiyeunguoi/vanmaiyeunguoi... · Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI 30 - Bạn phải can đảm lên, hạnh phúc sẽ mỉm

Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI

www.phuonghong.com www.taixiu.com 44

Minh Quân chưa muốn vào phòng, anh cởi áo khoác vứt lên ghế, lấy xe phóng thẳng vào màn đêm…

Chọn cho mình một góc khuất, Quán đưa mắt tìm kiếm.

- Anh uống gì?

- Một lon Coca.

Người phục vụ vừa đặt lon Coca lên bàn đã nghe Quân hỏi:

- Song Tú đâu cô nhỉ?

Đưa tay chỉ vào một bàn nằm cách bàn anh vài cái, Song Tú đang nói chuyện gì đó rất vui vẻ với một thanh niên, Minh Quân thấy lòng mình rất lạ, hình như là hờn ghen vô cớ.

Cô gái nói nhỏ vào tai Song Tú rồi chỉ về hướng anh. Anh thấy cô gật đầu rồi lại vô tư cười nói với người khác đó.

Minh Quân xăm xăm đi về hướng Song Tú, anh thoáng thấy nét kinh ngạc trong mắt cô. Có một chút men rượu, Quân ngang nhiên nắm lấy tay cô lôi về phía mình.

Song Tú kêu lên:

- Anh làm gì vậy?

- Tôi muốn nói chuyện với cô.

- Tôi đang có khách.

- Tôi cũng là khách.

Người khách đứng lên:

- Anh có thể nhờ một người khác phục vụ kia mà.

Quân nhìn anh ta:

- Tôi cần cô ấy!

- Nhưng anh làm cô ấy đau.

- Cái đau của cô ấy không đau bằng cái đau trong lòng tôi.

Người khách nhìn Song Tú:

Page 21: PHẦN II Vbookserver.vuilen.com/book/vanmaiyeunguoi/vanmaiyeunguoi... · Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI 30 - Bạn phải can đảm lên, hạnh phúc sẽ mỉm

Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI

www.phuonghong.com www.taixiu.com 45

- Cô có quen anh ấy không?

Song Tú khẽ gật đầu. Người khách mỉm cười:

- Vậy tôi không làm phiền hai người. Anh về nha Tú.

Quân tiếp tục kéo tay Song Tú về bàn của mình rồi ấn cô ngồi vào ghế. Song Tú quắc mắt nhìn anh:

- Anh thật thô bạo.

- Có bằng hành động của cô sáng nay không?

- Tú cười khinh khỉnh:

- Anh trả thù?

- Tôi không thích giọng cười đó của cô.

Tú trả đũa:

- Còn tôi, tôi không muốn nhìn thấy mặt anh.

Giọng Quân mai mỉa:

- Cô làm được sao?

Song Tú đứng lên:

- Đương nhiên là được rồi.

- Cô lại muốn tôi dạy cho cô cách tiếp khách hàng và bài học sơ đẳng.

Song Tú cướp lời:

- Khách hàng là Thượng đế.

- Gẫm ra cô cũng không đến nỗi tệ.

Song Tú trừng mắt:

- Vậy để tôi dạy anh câu: không mợ thì chợ vẫn đông, vắng một thượng đế như anh, tôi nghĩ quán cà phê này đâu có đóng cửa, đúng không?

Quân gọi một cô phục vụ:

- Tôi muốn gặp chủ nhân.

Cô gái nhìn anh như không hiểu. Anh lập lại:

Page 22: PHẦN II Vbookserver.vuilen.com/book/vanmaiyeunguoi/vanmaiyeunguoi... · Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI 30 - Bạn phải can đảm lên, hạnh phúc sẽ mỉm

Tác Giả: Hồng Kim VẪN MÃI YÊU NGƯỜI

www.phuonghong.com www.taixiu.com 46

- Tôi muốn gặp chủ quán này. Cô nghe rõ chưa?

Cô gái nhìn Song Tú:

- Là chị ấy đó.

Minh Quân khựng lại và anh chợt hiểu “Hai Vì Sao” chính là Song Tú. Anh bật cười:

- Thật không ngờ.

Song Tú khoanh tay trước ngực nhìn Minh Quân đang như quả bóng xì hơi.

- Anh muốn gặp tôi làm gì? Lập trường của tôi anh đã rõ còn ở hay về, tùy anh!

- Tôi đáng ghét như vậy à?

- Còn hơn thế nữa.

Minh Quân không nổi giận, anh đổi giọng:

- Tôi thì cô không thích gặp, nhưng tôi lại muốn gặp cô hoài đó.

- Anh nghĩ là tôi sẽ “zui zẻ” đón anh à? Nằm mơ đi!

Quân bật cười, Song Tú quay đi không dám nhìn vào nụ cười chết người đó của Quân.

- Tôi lại nghĩ cô sẽ run rẩy mà đón tiếp tôi đó.

Song Tú bĩu môi:

- Để xem!

Song Tú quay lưng, cô còn nghe rõ tiếng Minh Quân nói với theo:

- Ngày Mai tôi muốn nhìn xem cây Thiên Tâm của tôi thế nào?

Đang cười đắc chí, Song Tú khựng lại một chút, đôi mày cau lại rồi bước những bước nặng nề. Vào trong cô nhìn ra đã không thấy Minh Quân ở đó, cô lẩm bẩm:

- Cây Thiên Tâm chết tiệt.