nxb văn học 2010 · 2017-04-29 · mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có...

198

Upload: others

Post on 27-Jan-2020

0 views

Category:

Documents


0 download

TRANSCRIPT

Page 1: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã
Page 2: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

NXBVănhọc2010

CÂUCHUYỆNNGHĨAĐỊA

NeilGaiman

Ebookmiễnphítại:www.Sachvui.Com

Page 3: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

BodOwenslàmộtcậubébìnhthường!BodOwenstỏralàmộtcậubétuyệtđốibìnhthườngnếucậukhôngsống

trongmộtnghĩađịacổ,khôngđượcnuôidạybởinhữnghồnmavàkhôngcómộtngườibảotrợchẳngthuộcthếgiớicủangườisốnghayngườichết.

Trongnghĩađịa,cóvôvànhiểmnguyvànhữngcuộcphiêulưudànhchoBod-mộtNgườiDaChàmvàcácSátthủbảovệbáuvậtdướilòngđồi,mộtcánhcổngdẫnrasamạcnơicóThànhQuỷ,bầydạđiểuvànhữngconquỷnhậptràng...

Nhưng chẳng thà Bod cứ sử dụng thoải mái quyền tự-do-đi-lại-trong-nghĩa-địacònhơn là rờikhỏiđóđểđươngđầuvớimộtmốihọa luônrìnhrập:Kẻmặc áo choàng đen bí hiểm từng giết cả nhà cậu, kẻmà ngay cảngườibảotrợcừkhôicủacậucũngengại...Vừakinhhoàngbíhiểmlạivừatrongsángnênthơ,vừađầyrẫynhữngcuộcphiêulưunghẹtthởlạivừathấmđẫmnhữngcâuchuyệnxúcđộngvềtìnhyêuthương,Câuchuyệnnghĩađịa,mộtkiệttácmớicủaNeilGaimanchắcchắnsẽmêhoặcđộcgiảdùmọilứatuổi.

Page 4: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

KhúcxươngláchcáchTrênđốngđácuộiLàconrốiráchChẳngaithèmnuôi

-ĐỒNGDAOCỔ

Page 5: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

Chương1

KHÔNGAICẢĐẾNNGHĨAĐỊA

TRONGBÓNGTỐIHIỆNRAmộtbàntay,vàbàntayđócầmmộtcondao.Condaoấycócánbằngxươngđenbóng,vớilưỡidaosắchơnbấtkỳlưỡi

daocạonào.Nếunócắtvàodathịt,tacóthểthậmchíkhôngbiếtlàmìnhbịcắt,khôngbiếtngay.

Condaođãthựchiệngầnxongtấtcảnhữngviệcnóđượcđemđếncănnhànàyđểthựchiện,vàcảcánlẫnlưỡidaodềuướtđẫm.

Cánhcửadẫnraphốvẫnđểngỏ,hơihémở,qualốinàycondaocùnggãđànôngđangcầmnóđã láchqua,vànhữngdải sươngđêmcũng theođóluồnláchlenlỏivàotrongnhà.

GãđànôngtênJackdừnglạitrênchiếunghỉởcầuthang.Bằngtaytrái,hắnrútmộtchiếckhăntaytotrắngtinhtừtrongtúiáochoàngmàuđencủamình, lausạchsẽcả lưỡidaolẫnbàntayphảixỏgăngđangnắmchặtcondao,rồilạicấtchiếckhăntayđi.Cuộcsănlùngđãgầnkếtthúc.Hắnđãđểngườiđànbànằmtrêngiường,ngườiđànông trênsànphòngngủ,đứabélớn trong căn buồngmàu sắc rực rỡ của nó, xung quanh đầy đồ chơi vànhữngmôhìnhđangxâydở.Hắnchỉcònphảiloliệunốtđứabécon,mộtđứanhỏmớilẫmchẫmbiếtđi.Chỉmộtmạngnữathôi,vànhiệmvụcủahắnsẽđượchoànthành.

Hắncoduỗimấyngóntay.GãđànôngtênJack,trênhết,làtaychuyênnghiệp,hayítrathìhắncũngtựnhủnhưvậy,vàhắnkhôngchophépmìnhđượcmỉmcườichođếnkhicôngviệcđãxongxuôi.

Hắncómáitócđen,cặpmắtđen,vàhắnmanggăngtaydenlàmbằngthứdacừumỏngnhất.

Phòngcủađứabénằmởtầngtrêncùng.GãđànôngtênJackđilêncầuthang,chânbướckhôngmộttiếngđộngtrênsàntrảithảm.Rồihắnđẩycửabướcvàocănphòngápmái.Hắnđigiàydađen,vàchúngbónglộnđếnnỗinomnhưhaichiếcgươngtốisẫm:tacóthểthấymặttrăngphảnchiếutrênđó,mộtvầngtrănglưỡiliềmnhỏxíu.

Mặttrăngthậtthìđangchiếuquaôcửasổcóhaicánh.Ánhtrăngkhông

Page 6: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

sáng,lạibịmànsươngchemờ,nhưnggãđànôngtênJackkhôngcầnnhiềuánhsáng.Ánhtrănglàđủrồi.Hắnchỉcầncóthế.

Hắncóthểtrôngthấyhìnhdángcủađứabénằmtrongnôi,đầu,chântay,thânmình.

Cáinôicóhaibênthànhcaolàmbằngcácthanhgỗmỏng,đểngănđứabétrèo rangoài. Jackcúixuống,giơcaobàn tayphải,bàn tayđangcầmcondao,vàhắnnhằmvàovùngngực...

... rồi hắn buông tay xuống.Hình thù trong cái nôi chỉ làmột con gấunhồibông.Khôngthấyđứabéđâu.

Mắtgãđànôngđãquenvớiánh trăngmờảonênhắnkhôngmuốnbậtđèn.Vàdùsaothìánhsángcũngchẳngquantrọng.Hắncónhữngkỹnăngkhác.

GãđànôngtênJackhítngửikhôngkhí.Hắnphớtlờnhữngmùiđãtheohắnbayvàophòng,loạibỏnhữngmùihắncóthểbỏqua,chỉtậptrungvàomùicủathứhắnđangtìmkiếm.Hắncóthểngửithấymùiđứatrẻ:mộtthứmùinhưmùisữa,giốngnhưmùibánhquyrắcsôcôla,cùngvớimùichuachuacủacáitãbanđêmđãbịướt.Hắncóthểngửithấymùiđầugộiđầutrẻemtrêntócđứabé,vàmộtthứgìđónhonhỏ,làmbằngcaosu-mộtmónđồchơi,hắntựnhủ,rồisauđónghĩlại,không,mộtcáigìđóđểngậm-màđứabéđangcầm.

Đứabéđãởđây.Nókhôngcònởđâynữa.Gãđànôngđánhhơilầntheodấuvếtxuốngtầngdướicủacănnhàcao,hẹp.Hắnkiểmtraphòngtắm,bếp,tủđựngkhăn,vàcuốicùnglàgiansảnhởtầngtrệt,ởđóchẳngcógìngoàimấychiếcxeđạpcủagiađình,mộtđốngtúiđichợtrốngkhông,mộtcáitãrơi,vànhữngdảisươnglạcđãlặnglẽcuộnxoáychuivàonhàquacánhcửamởraphố.

GãđànôngtênJackliềnthốtlênmộtâmthanhkhekhẽ,mộttiếnggầmgừvừabựctứcvừađắcthắng.Hắntradaovàocáivỏởtúi trongchiếcáochoàng dài, rồi bước ra phố. Trời sáng trăng lại thêm cả ánh đèn đường,nhưngmàn sương đã bao trùm tất cả, làmmờ ánh sáng, che lấpmọi âmthanh khiến chomàn đêm trở nênmờ ảo đầy nguy hiểm. Hắn nhìn xuôixuốngđồivềphíaánhđèncủanhữngcửahàngđãđóngcửa,rồinhìnngượclênphốnơinhữngngôinhàcaotầngcuốicùngchạyvòngquanhđồivàchìmdầnvàobóngtốicủakhunghĩađịacũ.

GãđànôngtênJackhíthítkhôngkhí.Rồi,khôngchútvộivã,hắnbướclênđồi.

Page 7: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

ººº

Ngaytừlúcmớibiếtđi,thằngbéđãtrởthànhniềmvuivànỗituyệtvọngcủabốmẹ,vìchưatừngcóthằngbénàolạihayđivơvẩn,haytrèolêncácthứ,haychuirachuivàomọichỗnhưthế.Đêmđó,nóbịđánhthứcbởitiếngmộtvậtgìđóởtầngdướiđổxuốngđánhrầm.Khiđãthứcgiấc,chẳngmấychốcnóđâmchán, vàbắt đầu tìmcách chui ra khỏi nôi.Cái nôi có thành cao,giốngnhưthànhcáicũicủanóởdướinhà,nhưngnódámchắcmìnhcóthểtrèoquađược.Nóchỉcầnmộtcáibậc...

Nó liền lôi con gấu bông lớnmàu vàng ra đặt ở góc nôi, rồi, nắm lấythànhnôibằnghaibàntaybéxíu,giẫmmộtchânlênbụng,mộtchânlênđầucongấu,thằngbéđumìnhđứngdậy,rồinửatrèo,nửarơiquathànhnôirangoài.

Nóngãxuốngđánhthịchmộtcáitrênđốngthúnhồibông,cóconlàquàtặng sinh nhật của họ hàng nhân dịp nó đầy năm, cách đây chưa đầy sáutháng, có con được thừa hưởng từ chị nó. Nó hơi ngạc nhiên khi bị ngãxuốngsàn,nhưngnókhôngkhóc:tamàkhócthìsẽcóngườiđếnđặtlạivàotrongnôiliền.

Nóbòrakhỏiphòng.Cácbậcthangđilênkhárắcrối,vàthằngbéchưanắmvữngđượccách

trèolên.Nhưngnóđãpháthiệnrarằngcácbậcthangđixuốnglạirấtđơngiản. Nó chỉ việc ngồi xuống và trượt từ bậc này xuống bậc kia trên cáimôngđãđượcđệmbằngchiếctã.

Nómútmútcáiti,chiếcnúmvúgiảbằngcaosumàdạogầnđâymẹbảonóđãlớnrồi,khôngcầnđếnnữa.

Chiếctãtuộtratrongquãngđườngxuốngcầuthang,vàkhithằngbéđếnđượcbậccuôìcùng,trượtvàogiansảnhởtầngdướirồiđứngdậy,thìcáitãrơimất.Nóbướcrakhỏicáitã.Nóchỉmặcmộtchiếcáongủtrẻem.Nhữngbậcthangdẫnvềphòngnó,phòngbốmẹvàchịnódốcquá,nhưngcánhcửadẫnraphốlạiđangmởvànomthậthấpdẫn...

Thằngbébướcrakhỏinhà,hơingậpngừngmộtchút.Mànsươngcuộnquanhnónhưmộtngườibạn lâungàygặp lại.Và rồi,mớiđầucòn loạngchoạng,saurồivớibướcchânmỗilúcmộtnhanhvàvữngvànghơn,thằngbéchậpchữngđilênđồi.

ººº

Page 8: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

Càng gần đến đỉnh đồi, màn sương càngmỏng, vầng trăng lưỡi liềm tỏasáng,tuykhôngthểsovớiánhsángbanngày,nhưngítracũngđủđểthấyđượckhunghĩađịa,ítrathìcũngđủchoviệcđó.

Nhìnmàxem.Bạncóthểnhìnthấyngôinhànguyệntanglễbỏhoang,haicánhcổngsắt

khóachặt,dâytrườngxuânbámquanhcáimáihìnhchópnhọn,mộtcâyconmọctrênmángxốingangmáinhà.

Bạncóthểnhìnthấynhữngbiamộ,nhữngcáihuyệt,nhàmồvànhữngtấmbiểntưởngniệm.Bạncóthểthỉnhthoảngtrôngthấymộtconthỏ,chuộtđồnghaychồnlủiđirấtnhanhkhinóchuirakhỏibụirậmvàchạynganglốiđi.

Dướiánhtrăng,bạnsẽnhìnthấytấtcảnhữngthứđó,nếubạncómặtởnơinàyvàocáiđêmấy.

Nhưngcólẽbạnsẽkhôngtrôngthấyngườiphụnữphốppháp,nhợtnhạt,đangbướctrênlốimòngầncổngchính,vànếubạncónhìnthấybàthìkhinhìnlạimột lầnnữa,kỹcànghơn,bạnsẽ thấyrằngbàchỉ làánhtrăng, làmànsương,làmộtcáibóng.Nhưngngườiphụnữphốppháp,nhợtnhạtấyđangcómặtởđó.Bàbướctrênconđườngdẫnđếncổngchính,điquamộtđốngbiamộđổnát.

Cổngđãkhóa.Chúngluônđượckhóalúcbốngiờchiềuvàomùađông,và támgiờ tốivàomùahè.Những thanh rào sắtnhọnđầubaoquanhmộtphầnnghĩađịa,vàmộtbứctườnggạchcaochắnphầncònlại.Chấnsongởcánhcổngđượcgắnsátnhau:ngườilớnkhôngthểchuiquađóđược,thậmchímộtđứatrẻmườituổicũngkhông...

"ÔngOwens!"ngườiđànbàdanhợtnhạtcất tiếnggọi,bằngmộtgiọngcóthểchỉlàtiếnggióxàoxạcquađámcỏcao."ÔngOwens!Lạixemnày!"

Bàcúixuống,chămchúnhìnvậtgìđótrênmặtđất,trongkhimộtmảngbóngtốihiệnradướiánhtrăngvàhiệnrõhìnhmộtngườiđànôngtóchoarâm, độ bốnmươi lăm tuổi. Ông nhìn bà vợ, nhìn vậtmà bà đang ngắmnghía,vàđưataylêngãiđầu.

"BàOwensnày?"ônghỏi,bởivìôngđếntừmộtthờikỳtrọngnghithứchơnthờicủachúngta."Đócóphảilàcáimàtôinghĩkhôngđấy?"

Đúnglúcđó,cáivậtmàôngđangnhìnhìnhnhưđãtrôngthấybàOwens,vìnómởmiệngra,đểrơicáinúmvúgiảđangngậmxuốngđất,vànóvươnnắmtaynhỏxíu,mũmmĩmcủamìnhra,nhưthểđangcốhếtsứcnắmlấyngóntaynhợtnhạtcủabàOwens.

"Nếuđókhôngphảimộtđứabé,"ôngOwensnói,“thìtôiđúnglàthằng

Page 9: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

ngốcrồi!”"Tấtnhiênnólàmộtđứabé,"vợôngđáp."Vàvấnđềlà,chúngtaphải

làmgìvớinóđây?""Đóđúnglàvấnđềđấy,bàOwensà,"ôngchồngtrảlời."Thếnhưngnó

khôngphảivấnđềcủachúngta.Vìđứabénàyrõrànglàđangcònsống,vàvìvậynóchẳngliênquangìđếnchúngta,nókhôngthuộcvềthếgiớicủachúngta."

"Ôngnhìnnócườikìa!"bàOwensnói."Nócónụcườimớiđángyêulàmsao,"vàbàđưabàntaytrongsuốtravuốtmáitócvànglơthơcủađứabé.Thằngbécườikhúckhíchvẻthíchthú.

Mộtcơngiólạnhbuốtthổiquanghĩađịa,làmtantácmànsươngởdướinhữngsườnđồithấphơn(vìnghĩađịachiếmhếttoànbộđỉnhđồi,vàđườngđi trong nghĩa địa uốn lượn lên xuốngđỉnh đồi thànhmột vòng tròn).Cótiếngláchcách:aiđóởcổngchínhnghĩađịađangnắmlấycánhcổng,kéo,giậtvàlắcmạnhhaicánhcổngcũcùngcáikhóavàsợixíchnặngkhóahaicánhcổnglạivớinhau.

"Đấy,"ôngOwensnói, "giađình thằngbéđếnđểđónnóvàovòng tayyêu thươngcủahọđây.Bàđểchonóyênđi,"ôngnói thêm,vìbàOwensđangvònghaicánhtaytrongsuốtquanhđứabé,âuyếmvỗvềnó.

BàOwensbảo,"Trônghắnchẳngcóvẻ làgiađìnhcủaaihết."Gãđànôngmặcchiếcáochoàngđenđãthôilắccánhcổngchính,chuyểnsangsămsoi cánhcổngphụnhỏhơn.Cánhcổngnàycũngkhóachặt.Nămngoáiởnghĩađịaxảyramấyvụpháhoại,vàhộiđồngthànhphốđãcóBiệnphápGiảiquyết.

"Thôinào,bàOwensthânyêu.Đểchonóyên”,ôngOwennóikhitrôngthấymộtconma,vàôngháhốcmiệng,khôngnghĩđượccâugìđểnóinữa.

Bạncóthểchorằng-vànếubạnnghĩnhưthếnàythìbạnđãđúng-ôngOwens lẽ ra chẳng nên kinh ngạc đến thế khi trông thấymột conma, vìchínhôngvàbàOwenscũng làngườichết,đãchết từhàng trămnămnayrồi;hơnnữa,toànbộ,hoặcgầnnhưtoànbộsinhhoạtxãhộicủahọđềulàvớinhữngngườicũngđãchết.Nhưngcósựkhácbiệtrõrànggiữađámdâncưcủanghĩađịavớicáinày:mộthìnhthùkỳlạ,chậpchờn,thôsơ,cómàuxam xám nhưmàn hình ti vi lúc không có sóng, chỉ tuyềnmột nỗi kinhhoàngvànhữngtìnhcảmtrầntrụixuyênthẳngquahaivợchồngnhàOwensnhưthểđólàcảmxúccủachínhhọvậy.Cóbahìnhthùtấtcả,hailớn,mộtnhỏ,nhưngchỉcómộthìnhlàrõnét,trôngrõhơnmộtđườngviềnmờnhạt.Vàhìnhthùđóđangkêulên,Contôi!Hắnđangmuốnhạicontôi!

Page 10: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

Có tiếng rầm rầm.Gãđànôngởngoàikiađangvầnmột cái thùng rácnặngbằngsắtngangquaconhẻmđếnbênbức tườnggạchcaobaoquanhmộtphầnnghĩađịa.

"Xinhãybảovệcontôi!"conmanói,vàbàOwensđoánđólàmộtphụnữ.Tấtnhiênrồi,mẹcủađứabé.

"Hắnđãlàmgìcácvịthế?"bàOwenshỏi,nhưngbàkhôngdámchắcconmangheđượcgiọngbà.Mớichết,tộinghiệp,bàthầmnhủ.Baogiờcũngdễdànghơnrấtnhiềunếuđượcchếtmộtcáchnhẹnhàng,đểrồiđếnđúnglúcthìsẽthứcdậyởnơimìnhđượcchôn,chấpnhậncáichếtcủamìnhvàlàmquenvớinhữngcưdânkháctrongnghĩađịa.Nhưngconmanàychỉtoànnỗihoảnghốtvàsợhãilochođứaconcủamình,vànỗihốthoảngấy,màhaivợchồngnhàOwenscảmthấynhưmộttiếngkêulầmrầm,đãbắtđầugâysựchúý,vìnhữnghìnhdángnhợtnhạtkhácđangtừkhắpmọinơitrongnghĩađịakéođến.

"Ngươilàai?"CaiusPompeiushỏihìnhthùnọ.Tấmbiamộcủacụgiờchỉcònlàmộttảngđádầmmưađãinắng,nhưnghainghìnnămtrước,cụđãyêucầuđượcchôncấttrênđỉnhđồibêncạnhngôiđềnbằngcẩmthạchchứkhôngmuốn thi thểmình được đưa về LaMã, và cụ làmột trong nhữngcôngdânlâunămnhấtcủanghĩađịa.Cụrấtcoitrọngcáctráchnhiệmcủamình."Ngươicóđượcchônởđâykhông?"

"Tấtnhiênlàkhôngrồi!Nhìncũngbiếtchịấymớichếtthôi."BàOwensvòng tayôm lấyhìnhngười phụnữkia vàkhẽnói với người ấymấy lời,bằnggiọngtrầmtrầm,bìnhtĩnh,anủi.

Cómộttiếngthịch,rồitiếngrầmrầmởbứctườngcaocạnhconhẻm.Cáithùng rácđãđổxuống.Mộtgãđànông trèo lênnóc tường,hìnhdáng tốisẫmcủahắnnổibậthẳnlêndướiánhđènđườngmờsương.Hắnđứngyênmộtlát,rồitrèoxuốngphíabênkia,taybámnóctường,chânđongđưa,rồihắnbuôngtayđểmìnhrơitựdonốtvàimétxuốngkhunghĩađịa.

"Nhưngchịthânmến,"bàOwensnóivớihìnhngườikia,trongsốbahìnhngườiđãhiệnratrongnghĩađịa,giờchỉcònmộthìnhduynhấtấy."Hắnlàngườisống.Chúngtôithìkhông.Làmsaochịlạichorằng..."

Đứabéđangngướcnhìnhọvẻtòmò.Nóvớitayvềphíamộtngười,rồingườikia,nhưngchẳngquờđượcgìngoàikhôngkhí.Hìnhngườiphụnữđangmờđirấtnhanh.

"Đượcthôi,"bàOwensnói,đáplạimộtcâuhỏimàkhôngaikhácnghethấy."Nếulàmđượcthìchúngtôisẽlàm”.Rồibàquaysangôngchồngđangđứngcạnh."Thếcònôngthìsao,ôngOwens?Ôngcóchịulàmbốthằngbé

Page 11: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

nàykhông?""Tôicóchịulàmcáigìcơ?"ôngOwenshỏi,tránnhănlại."Chúngtachưabaogiờcócon,"vợôngnói."Vàmẹnónhờchúngtabảo

vệnó.Ôngcóđồngýkhông?"Gãđànôngmặcáochoàngđenđãbịvấpngãgiữađámdâytrườngxuân

cùngđốngbiamộđổvỡ.Giờthìhắnđứngdậy,rồiđivềphíatrướcmộtcáchthậntrọnghơn,làmmộtconcúgiậtmìnhlặnglẽbaylên.Hắnđãnhìnthấyđứabé,vàmắthắnlóelênvẻđắcthắng.

ÔngOwensbiếtrõvợmìnhđangnghĩgìkhibànóibằngcáigiọngnhưthế.Họđãởvớinhaukểcảlúcsốnglẫnlúcchếtlàhaitrămnămmươinămrồichứcóítđâu."Bàcóchắckhông?"ônghỏi."Bàchắcchắnđấychứ?"

"Tôichưabaogiờcảmthấychắcchắnhơn,"bàOwenstrảlời."Thếthìđược.Nếubàlàmmẹnóthìtôisẽlàmbốnó."Chịđãnghethấychưa?"bàOwenshỏihìnhngườitrongnghĩađịa,giờ

chỉrõhơnchútxíusovớimộtđườngviềnmờnhạt,giốngnhưmộttiachớpmùahạxaxăm,cóhìnhdángmộtphụnữ.HìnhngườiấynóigìđóvớibàOwensmàkhôngaikhácngheđược,rồibiếnmất.

"Chịấysẽkhôngquaylạiđâyđâu”,bàOwensnói."Khithứcdậythìchịấysẽởnghĩađịacủachínhmình,hoặclàởbấtcứnơiđâumàchịấyđangđến."

BàOwenscúixuốngbênđứabévàchìatayra."Lạiđâynào”,bàâuyếmnói."Lạiđâyvớimẹnào”.

KhigãđànôngtênJackbướctrênlốiđicắtngangnghĩađịađếnchỗhọ,daolămlămtrongtay,hắnthấydườngnhưdướiánhtrăng,mộtdảisươngđãcuộnquanhđứabé,rồiđứabébiếnmất:chỉcònlạimànsươngẩmướt,ánhtrăngvàlớpcỏđangngảnghiêngtronggió.

Hắnchớpchớpmắtđánhhơikhôngkhí.Cóđiềugìđóvừaxảyra,nhưnghắnkhôngbiếtlàđiềugì.Hắngầmghètronghọngnhưmộtconthúsănmồi,bựcdọcvàgiậndữ.

"Cóaiởđâykhông?"gãđànôngtênJackcấttiếnggọi,bănkhoănkhôngbiếtcóphảiđứabéđãtrốnđằngsaumộtcáigìđókhông.Giọnghắnkhànkhàn,trầmdục,vớimộtthoángthethékỳlạ,nhưthểngạcnhiênhaybốirốikhinghethấychínhmìnhlêntiếng.

Khunghĩađịavẫngiữkínbímậtcủamình."Cóaiởđâykhông?"hắnlạigọi.Hắnhyvọngsẽnghethấyđứabékhóc

hoặcbibô,hoặcnghethấytiếngnócửđộng.Hắnkhôngngờlạinghethấymộtgiọngnóiêmnhưnhung,hỏilại.

Page 12: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

"Tôigiúpgìđượcôngkhông?"GãđànôngtênJackvốnlàngườicao.Ngườiđànôngnàycòncaohơn.

GãđànôngtênJackmặcquầnáosẫmmàu.Quầnáocủangườiđànôngnàycòn sẫmmàuhơn.Ngườinàođểýđếngãđànông tên Jack lúchắnđangthựchiệncôngviệccủamình-màhắnkhôngthíchbịđểý-đềuthườngcảmthấylongại,khôngyên,hoặcbỗngthấysợhãikhôngsaohiểunổi.GãđànôngtênJackngướcnhìnngườilạmặtnọ,vàchínhgãlạilàkẻcảmthấylongại.

"Tôiđangtìmmộtngười,"gãđànôngtênJackđáp,luồntayphảivàotúiáokhoácđểgiấukíncondao,nhưngvẫnnắmnó trong tayphòngkhicầnđến.

"Trongmộtkhunghĩađịabị khóakín, giữa lúcđêmhômư?"người lạmặthỏi.

"Chỉ làmộtđứabé thôi," Jacknói. "Tôiđangđiquađây thìnghe thấytiếngtrẻconkhóc,vàkhinhìnquacổngtôiđãtrôngthấynó.Nếulàngườikhácthìhọcũnglàmthếthôi,phảikhông?"

"Tôi xinhoannghênh tinh thần cộngđồng củaông”, người lạmặt nói."Nhưngnếutìmđượcđứabénàythìôngđịnhđưanórakhỏiđâybằngcáchnào?Ôngkhôngthểbếđứabétrèoquatườngđược”.

"Tôisẽgọichođếnkhicóngườiđếngiúptôira,"gãđànôngtênJacktrảlời.

Có tiếng chùmchìakhóa lách cách. "Vậyđấy, thế thì đó sẽ là tôi rồi,"ngườilạmặtnói."Tôisẽphảimởcổngchoôngrathôi."Ngườiđóchọnmộtchiếcchìalớntừtrongchùmrồinói,"Đitheotôi."

GãđànôngtênJacktheosaungườilạmặt.Hắnlôicondaotừtrongtúira."Hẳnônglàbảovệởđây?"

"Tôiấyà?Nóitheomộtcáchnàođóthìđúngthế”,ngườilạmặtđáp.Họđangđivềphíacánhcổng,vàgãJackdámchắchọđangđikhỏichỗcóđứabé.Nhưnglãobảovệcóchìakhóa.Hắnchỉviệctặngcholãomộtnhátdaotrongbóngtối,rồisẽđượctựdotìmkiếmđứabésuốtđêm,nếucần.

Hắngiơdaolên."Nếucómộtđứabéthật,"ngườilạmặtnói,khônghềngoảnhlại,"thìnó

sẽkhôngcótrongnghĩađịanày.Chắnhẳnôngđãnhầm.Dùsaothìchuyệnmộtđứabémòđếnđâycũngkhócóthểxảyra.Cólẽôngđãnghethấytiếngmộtconchimđêm,vànhìnthấymộtconmèohoặcconcáo.Ôngbiếtđấy,bamươinămtrước,khilễtangcuốicùngđượctổchứcởđây,họđãchínhthứctuyênbốnơinàylàkhubảotồntựnhiên.Giờthìhãynghĩchokỹ,và

Page 13: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

chotôibiếtôngcóchắcchắnlàôngđãnhìnthấymộtđứabékhông?”GãđànôngtênJackngẫmnghĩ.Người lạmặtmởcánhcổngphụ."Cólẽ làmộtconcáo,"ngườiấynói.

"Chúngthườngphátranhữngtiếngkêurấtlạ,khôngphảilàkhôngcóphầngiốngtiếngngườikhóc.Ôngđãnhầmkhiđếnkhunghĩađịanày,thưaông.Đứabéôngtìmkiếmđangđợiôngởđâuđó,nhưngnókhôngcóởđây”.VàngườiấyđểchoýnghĩđóbắtrễtrongđầugãđànôngtênJackmộthồilâu,trướckhiđẩycánhcổngphụmởrabằngmộtđiệubộhoamỹ."Rấtvuiđãđượclàmquenvớiông”ngườiđónói."Vàtôitinrằngôngsẽtìmđượctấtcảnhữnggìôngcầnởngoàikia”

GãđànôngtênJackđứngngoàicánhcổngnghĩađịa.Ngườilạmặtđứngbêntrongcổng,rồingườiấykhóacổnglạivàcấtchiếcchìađi.

"Ôngđiđâuvậy?"gãđànôngtênJackhỏi."Còncónhữngcánhcổngkhác”người lạmặtđáp. "Ô tôcủa tôiđậuở

phíabênkiađồi.Đừngbậntâmđếntôi.Thậmchíôngcònkhôngcầnphảinhớcuộctròchuyệnnàynữakia."

"Không,"gãđànôngtênJackthânthiệnđáplại."Tôikhôngnhớ."Hắnchỉnhớrằngmìnhđãlangthanglênđồi,rằngcái

màhắnngỡlàđứabéhóarachỉlàmộtconcáo,rằngmộtngườibảovệđầythiệnchíđãđưahắnrangoàiphố.Hắnđútcondaovàocáivỏtrongtúiáo."Thôi”hắnnói."Xinchàoông."

"Chúcôngbuổitốitốtlành,"ngườilạmặtmàJackngỡlàngườibảovệđáplại.

GãđànôngtênJackđixuốngđồiđểđuổitheođứabé.

ººº

Từtrongbóngtối,ngườilạmặtnhìntheoJackchođếnkhihắnđãrakhỏitầmmắt.Rồi người ấy đi xuyênqua bóngđêm, trèo lên cao hơn, đến tậnkhoảngđất bằngbên dưới đỉnh đồi, nơi cómột đài tưởngniệm cùngmộttảng đá phẳng đặt nằm trênmặt đất để tưởng nhớ hương hồn ngài JosiahWorthington,ngườinấurượucủathànhphố,chínhtrịgia,vàsaunàylànamtước,ngườimàbatrămnămtrướcđãmuakhunghĩađịacũcùngkhoảngđấtxungquanhrồiđemtặngvĩnhviễncho thànhphố.NgàiJosiahđã tựdànhchomìnhvịtrítốtnhấttrênđồi-mộtgiảngđườngthiêntạo,nơingườitacóthểnhìnthấyđượctoànbộthànhphốvàxahơnthế-vàđảmbảochắcchắn

Page 14: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

rằngkhunghĩađịaluônđượcduytrìlàmnghĩađịa,màchínhvìđiềuđócáccư dân của nghĩa dịa hết sức biết ơn ngài, nhưng Nam tước JosiahWorthingtonluôncảmthấyhọchưabaogiờtỏrabiếtơnchođầyđủ.

Tính cả thảy thì trong nghĩa địa có chừngmười ngàn linh hồn, nhưngphầnlớnđềuđangsaygiấcngànthu,khôngquantâmgìđếnnhữngviệcxảyrahàngđêmởđây,vàtrêngiảngđườnglúcnày,dướiánhtrăng,chỉcóchưađầybatrămngười.

Ngườilạmặtđiđếnchỗhọmộtcáchlặnglẽchẳngkhácnàomànsương,đứngquansátcuộchọptừtrongbóngtốivàkhôngnóigì.

JosiahWorthington đang phát biểu. Ngài nói, "Thưa bà thân mến. Sựngoancốcủabàthậtlà...ờ,bàkhôngthấychuyệnnàynựccườiđếnthếnàoư?"

"Không,"bàOwensđáp.'Tôikhôngthấythế."Bàđangngồixếpbằngtrênnềnđất,đứabécònsốngnằmngủtronglòng.

Bànângniuđầunóbằnghaibàntaytrongveo."Thưangài,xinphépngài,ýbànhàtôiđịnhnóilàbàấykhôngnhìnnhận

chuyệnnàytheocáchđó,"ôngOwensđangđứngcạnhbànói."Bàấychỉcoiđólàbổnphậncủamình."

ÔngOwensđãtừnggặpJosiahWorthingtonbằngxươngbằngthịtkhihọđềucònsống,chínhôngđãđóngmấymónđồgỗtinhxảotrongdinhthựcủadònghọWorthingtonởgầnInglesham,vàgiờôngvẫncònthấysợngàiNamtước.

“Bổnphậncủabàấy?"NamtướcJosiahWorthingtonlắcđầunhưmuốnrũmộtdảimạngnhệnbámtrêntóc."Bổnphậncủabà, thưabà, làđốivớinghĩađịanày,đốivớicộngđồngnày,cộngđồngnhữnglinhhồn,maquỷvàcácthứkhácđạiloạithế,vàbổnphậncủabàlàđemđứabénàytrảvềnhàcủanócàngsớmcàngtốt-vànhàcủanókhôngphảilàởđây."

"Mẹthằngbéđãtraonóchotôi,"bàOwensnóinhưthểđólàtấtcảnhữnggìcầnđượcthốtra.

"Thưabàthânmến...""Tôi không phải là bà thânmến của ông," bàOwens nói và dứng dậy.

"Thậttìnhtôithậmchícònkhônghiểusaotôilạiphảiởđây,nóichuyệnvớimấyônggiàxuẩnngốcnhưcácông,trongkhithằngbénàysắpsửatỉnhdậy,rồinósẽthấyđóibụngvàtôibiếttìmđâurathứcănchonótrongcáinghĩađịanàybâygiờ?"

"Đóchínhlàđiềuchúngtôiđịnhnóiđấy,"CaiusPompeiusnghiêmnghịnói."Bàsẽchonóăngìđây?Bàsẽlàmcáchnàochămlochonóđây?"

Page 15: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

MắtbàOwenslóesáng."Tôicóthểchămsócchonótốtkhôngkémgìmẹđẻcủanó,"bànói."Mẹnóđãtraonóchotôi.Nhìnnày:tôiđangômnótrongtay,phảikhôngnào?Tôiđangchạmvàonóđấythôi”

"Nào,hãytỏrabiếtđiềumộtchút,Betsy,"MáSlaughter,mộtbàgiànhỏbévớicáimũtotướngvàchiếcáochoàngmàmáthườngmặckhicònsốngvàđãmặckhiđượcantáng."Nósẽởđâubâygiờ?"

"Ởngayđây”bàOwensđáp. "Chúng ta sẽchonóQuyềnTựdoĐi lạiTrongNghĩađịa”

MiệngMáSlaughterbiếnthànhmộtchữonhỏxíu."Nhưngmà,"málên tiếng.Rồimánói,"Thật làchuyệnchưatừngthấy

baogiờ”."Thế thì saonào?Đâyđâuphải lầnđầu chúng ta chomột người ngoài

QuyềnTựdoĐilạiTrongNghĩađịa.""Đúngthế,"CaiusPompeiusnói."Nhưnganhtacóphảingườisốngđâu."Khinghethấyvậy,ngườilạmặtnhậnradùmuốnhaykhôngmìnhđãbị

kéovàocuộctròchuyện.Ngườiấymiễncưỡngbướcrakhỏimànđêm,đứngtáchxakhỏinhữngngườikhácnhưmộtmảngbóngtôi."Không,"ngườiđóđồngtình."Tôikhôngphảingườisống.NhưngtôiđồngývớibàOwens."

JosiahWorthingtonhỏi,"Thậtthếsao,Silas?""Đúngvậy.Dùvìđiềutốthayxấu-màtôitinchắclàvìlòngtốt-thìông

bàOwenscũngđãnhậnbảotrợđứabé.Nhưngđểnuôidưỡngđứabénàythìsẽphảicầnnhiềuhơnhailinhhồnnhânhậu.Sẽphảicầnđếntoànthểnghĩađịa”Silasnói.

"Thếcònthứcănvànhữngthứkhácthìsao?""Tôicóthểrakhỏinghĩađịavàquaylại.Tôisẽđemthứcănvềchonó,"

Silasđáp."Anhnóinghehaylắm”MáSlaughternói."Nhưnganhđiđivềvề,cóai

biếtđượcanhđinhữngđâu.Nếuanhbỏđicảtuầntrờithìthằngbéchếtđóimất."

"Máquảlàngườikhônngoan”Silasnói."Tôiđãhiểutạisaomọingườitôntrọngmáđếnthế."Anhtakhôngthểđiềukhiểntrínãocủangườichếtnhưtừnglàmvớingườisống,nhưngcóthểdùngtấtcảnhữnglờitângbốcvàthuyếtphụcmàmìnhcóđược,bởivìconngườidùđãchếtthìvẫnkhôngmiễndịchđượcvớihaithứđó.Rồianhđiđếnmộtquyếtđịnh."Đượcthôi.NếuôngbàOwensnhậnlàmbốmẹđứabéthìtôisẽlàngườibảotrợchonó.Tôisẽởlạiđây,vànếuphảiđixathìtôisẽđảmbảocóngườithếchỗtôi,đemthứcănvềvàchămsócnó.Chúngtacóthểchonóởtronghầmmộnhà

Page 16: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

thờ”"Nhưngmà,"JosiahWorthingtonlớntiếng."Nhưngmà.Mộtđứatrẻ.Một

đứatrẻcònsống.Ýtôilà,ýtôilà,ýtôilà.Chếttiệt,đâylànghĩađịachứcóphảinhàtrẻđâu."

"Chính thế," Silas gật đầu. "Ngài nói rất đúng, thưaNam tước Josiah.Chínhtôicũngkhôngthểnóiđúnghơn.Vànếukhôngvìlýdonàokhác,thìchínhvìlýdođó,điềutốiquantrọnglàđứabéphảiđượcnuôinấngvớisựhạnchếtốiđaảnhhưởngcủanóđốivới,xinnóimạnphépcácvị,đốivớicuộcsốngcủanghĩađịa."NóiđoạnSilasbướcđếnbêncạnhbàOwens,cúinhìnđứabéđangnằmngủtrongvòngtaybàvànhướnmày."Nócótênchứ,bàOwens?"

"Mẹnókhôngchotôibiết,"bàđáplại."Cũngchẳngsao,"Silasnói. "Dùgì thìbâygiờcái têncũcủanócũng

chẳngcóíchgìlắm.Cónhữngkẻngoàikiađangmuốnhạinó.Cólẽchúngtanênđặtchonómộtcáitênmớichăng?"

CaiusPompeiusbướcđếnngắmnghíađứabé."TrôngnóhơigiốngngàithốngđốcMarctiscủatôi.HãygọinólàMarcus."

JosiahWorthingtonnói,"Trôngnógiống lão làmvườnStebbinscủa tôihơn.NhưngtôikhônggợiýđặttênnólàStebbinsđâu.Lãotauốngrượunhưhũchìmấy."

"TrôngnógiốngcậucháuHarrycủatôi”MáSlaughternói,vàđếnlúccóvẻnhưtoànthểnghĩađịasắpsửachêmvào,mỗingườigópmộtýsosánhđứabévớimộtngườiquennàođótừxaxưalắmrồi,thìbàOwenslêntiếng.

'Trông nó chẳng giống ai cả, ngoại trừ chính nó” bà Owens nói. "Nókhônggiốngaicả."

"Thế thì hãy gọi nó là Không Ai Cả, Nobody," Silas nói. "NobodyOwens."

Đúnglúcấy,nhưthểđáplạicáitênmới,thằngbémởtomắtthứcgiấc.Nónhìnxungquanh,ngắmkhuônmặtnhữngngườichết,ngắmmànsươngvà vầng trăng.Rồi nó đưamắt nhìn Silas.Cái nhìn của nó không hề daođộng.Nócóvẻhếtsứcnghiêmtrang.

"NhưngailạiđặttênlàKhôngAiCả!"MáSlaughterphẫnnộkêulên."Đólàtênnó.Mộtcáitênhay”Silasnóivớimá."Cáitênấysẽgiúpbảo

vệthằngbé.""Tôikhôngmuốngặpchuyệnrắcrốiđâu,"JosiahWorthingtonnói.Đứa

béngướclênnhìnngàiNamtước,vàrồi,vìđói,vìmệt,haychỉvìnhớnhà,nhớgiađình,nhớthếgiớicũcủamình,bộmặtnhỏxíucủanócorúmlạivà

Page 17: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

nóòakhóc."Bàhãyđểchúngtôinóichuyệnriêng,"CaiusPompeiusbảobàOwens.

"Chúngtôisẽbànbạcviệcnày."BàOwensđứngđợingoàinhàthờ.Bốnmươinămtrước,tòanhàvốnlà

mộtnhàthờnhỏcómáinhọnnàyđãđượctuyênbốlàmộtcôngtrìnhlịchsửđượcxếphạng.Hộiđồngthànhphốquyếtđịnhrằngđểtusửalạinhàthờlàquátốnkém,vìnóchỉlàmộtnhàthờnhỏxíutrongmộtkhunghĩađịađầycỏdại đãkhôngcònhợp thờinữa, vậy làhọkhóa cửa lại đợi chonó sụpxuống.Dâytrườngxuânleokhắptòanhà,nhưngnóđượcxâydựngrấtchắcchắn,vàtrongthếkỷnàythìvẫnchưachịuđổxuống.

ThằngbéđãthiếpngủtrongvòngtaybàOwens.Bànhẹnhàngđuđưa,hátchonónghebàirucổmàmẹbàđãhátrubàkhibàcònbé,vàocáithờiđànôngmớibắtđầuđộitócgiảrắcphấn.Bàihátấynhưthếnày:

HãyngủđibéyêucủamẹNgủchođếnkhiconthứcdậyLớnlênconsẽđuợcthấythếgianNếumẹkhôngnhầmHônmộtngườithươngNhảymộtđiệuvuiTìmthấytênmìnhCùngmộtkhobáuđãbịchônvùi...BàOwenshátđếnđóthìchợtnhậnrabàkhôngcònnhớbàihátkếtthúc

nhưthếnàonữa.Bàmangmángnhớlàcâucuốicùngcógìđóliênquanđến"mấymiếngthịtxôngkhóiđầylông”nhưngcólẽđólạilàmộtbàihátkháchẳn, vì thếbà thôi khônghát bài ấynữamà chuyển sangmột bài vềChúCuộingồitrênCungTrăng,rồisauđóbàhát,bằngcáigiọngnôngthônấmápcủamình,mộtbàimớiđượcsángtácgầnđây,vềmộtchúbémútngóntaycáirồirútramộtquảmận,vàbàvừabắtđầubàibaladdàidằngdặcvềmộtchàngtrainôngthônkhônghiểuvìsaolạibịngườiyêuđầuđộcbằngmónlươnđốm,thìSilasđitừcửabênnhàthờra,mangtheomộtcálhộpcáctông.

"Đây,bàOwens," anhnói. “Cảđống thứcầnchomột chúbéđang lớnnhé.Chúngtacóthểđểnódướihầmmộ,đượcđấychứ?"

Cái khóa móc bật mở trong tay Silas và anh đẩy cánh cửa sắt ra. BàOwensbướcvàotrong,nghingạiliếcnhìnnhữngcáigiávànhữngchiếcghếgỗdàicũkỹxếpđốngdựavàomộtbứctường.Ởgócnhàthờcómộtđámhộpmốcmeochấtđầysổsáchcũcủagiáoxứ,vàởgóckhác,mộtcánhcửa

Page 18: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

mởrachothấymộtbồncầugiậtnướcthờiVictoria,mộtcáichậurửachỉcóđộcvòinướclạnh.

Đứabémởmắtnhìnquanh."Chúngtacóthểcấtthứcănởđây”Silasnói."Dướinàymát,thứcănsẽ

đểđượclâuhơn”Anhthòtayvàotronghộplôiramộtquảchuối."Cáigìvậy?"bàOwenshỏi,liếcnhìncáivậtmàuvàngđốmnâuvẻnghi

ngờ."Đâylàquảchuối.Một thứquảmiềnnhiệtđới.Tôinghĩđểăn thìphải

bócvỏra,"Silasnói,"nhưthếnàynày."Thằngbé-KhôngAiCả-cựaquậytrongtaybàOwens,vậylàbàđặtnó

xuốngsànnhàlátđá.NólẫmchẫmbướcnhanhđếnbênSilas,túmốngquầnanhvàgiữchặtlấy.

Silasđưachonóquảchuối.BàOwensngắmthằngbéănchuối."Ch-u-ối,"bànóivẻhồnghi."Chưa

nghebaogiờ.Chưabaogiờ.Mùivịcủanórasao?""Tôicóbiếtgìđâu”Silasđáp,anhchỉdùngmộtthứthứcănduynhất,và

thứấykhôngphảilàchuối."Bàbiếtkhông,bàcóthểdọnchothằngbémộtcáigiườngởđâyđượcđấy”

"Tôisẽkhônglàmthế trongkhiôngOwensvà tôicómộtngôimộnhỏxinhởngaybênluốngthủytiênvàng.Ởđấycókhốichỗchothằngbé.Hơnnữa”bànói thêm,sợSilassẽnghĩ làbàđang từchối lònghiếukháchcủaanh,"tôikhôngmuốnthằngbélàmphiềnanh”

"Cóphiềngìđâu”Đứabéđãănxongquảchuối.Nhữnggìnókhôngănthìgiờnhoenhoét

khắpcảngười.Nó toétmiệngcười,mádínhđầychuối,ửnghồngnhưhaiquảtáo.

"Chúi”nóvuisướngkêulên."Thằngbémớitinhkhônlàmsao”bàOwensnói."Vàbôibẩnrakhắpnơi

rồi!Nào,yênnào,thằngnhóchaycựaquậynày..."vàbànhặthếtnhữngmẩuchuối dính trên quần áo, tóc tai nó. Bà hỏi, "Anh nghĩ họ quyết định thếnào?"

"Tôikhôngbiết.""Tôikhôngthểbỏnóđược.Nhấtlàsaukhitôiđãhứavớimẹnó.""Tuyđãtừnglàmrấtnhiềuviệctrongđời,"Silasnói,"nhưngtôichưabao

giờ làmmẹ cả.Và tôi cũng không định bắt đầu làmmẹ vào lúc này đâu.Nhưngtôicóthểrờikhỏinơinày..”

BàOwensnóiđơngiản,"Tôithìkhông.Thânxáccủatôinằmởđây.Cả

Page 19: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

ôngnhàtôicũngvậy.Tôichẳngbaogiờrờiđiđâucả.""Cómộtnơinàođómàtathuộcvềkểcũngtốt"Silasnói."Mộtnơitacó

thểgọilànhà."Tronglờinóicủaanhkhôngcóvẻkhaokhát.Giọnganhcònkhôhơncảsamạc,vàanhthốtranhữnglờiấynhưthểchỉlàđangnóilênmộtđiềukhôngthểtranhcãi.VàbàOwenscũngkhôngtranhcãi.

"Anhnghĩchúngtacònphảiđợilâunữakhông?""Khônglâunữađâu,"Silasnói,nhưnganhđãnhầm.Ở giảng đường bên sườn đồi, cuộc tranh cãi vẫn tiếp tục.Việc hai vợ

chồngnhàOwens,chứkhôngphảimộtconmamớicànquấynôngnổinàođó, lại vướng vào chuyện vớ vẩn này khiếnmọi người rất chú ý, vì nhàOwenslànhữngngườiđángkínhvàđượctôntrọng.ViệcSilastìnhnguyệnlàm người bảo trợ cho thằng bé cũng cómột ảnh hưởng lớn - người dântrongnghĩađịaluôncómộtnỗikínhsợthậntrọngđốivớiSilas,ngườicóthểtồntạiởvùngranhgiớigiữathếgiớicủahọvàcáithếgiớihọđãđểlạiphíasau.Thếnhưng,thếnhưng...

Mộtkhunghĩađịathườngkhôngtheochếđộdânchủ,nhưngcáichếtlạilàmộtnềndânchủvĩđại,vàmỗingườichếtđềucótiếngnóicùngýkiếncủariêngmìnhvềviệcđứabécònsốngkiacóđượcphépởlạiđâykhông,vàđêmđóthìaiaicũngmuốnđượcphátbiểu.

Vàotiếtthumuộn,trờithườnglâusáng.Dùtrờivẫncòntối,nhưnggiờđãcó tiếngxecộđi từdướiđồi lên,vàkhingười sốngbắtđầu láixeđi làmtrongbuổibìnhminhtốiđenmờsương,thìnhữngngườichếtlạibànbạcvềđứabéđã lạcđếnchỗhọvàhọnên làmgìvớinó.Ba trămgiọngnói.Batrămýkiến.NehemiahTrot,thisĩ,đếntừphíaTâyBắcđổnátcủanghĩađịa,bắtđầuhùnghồn trìnhbàysuynghĩcủamình,nhưngkhôngaicó thểnóiđượcnhữngsuynghĩấylàgìvìmộtviệcđãxảyra;mộtviệckhiếnchomọicáimiệngđanghùnghồnlêntiếngphảicâmlặng,mộtviệcchưatừngxảyratronglịchsửkhunghĩađịanày.

Mộtconngựatrắngkhổnglồ,loạimànhữngngườisànhngựathườnggọilà"ngựaxám”đinướckiệulênsườnđồi.Trướckhinhìnthấy,ngườitađãnghethấytiếngvónệncùngnhữngtiếngrầmrầmkhiconngựaxôngquacácbụi rậmnhỏ,xuyênquađámmâmxôi, trườngxuânvàkim tướcmọc trênsườnđồi.Nótobằngmộtconngựathồ,ítnhấtphảicaomườichíngangtay.Đólàconngựacó thểchởtrên lưngmộthiệpsĩgiáp trụđầyđủxôngvàogiữatrậnchiến,nhưngtrêncáilưngkhôngđóngyêncủanóchỉlàmộtngườiphụnữmặcđồxámtừđầuđếnchân.Chiếcváydàivàkhănchoàngcủabànomnhưđượcdệtbằngtơcổ.

Page 20: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

Bàcógươngmặthếtsứcbìnhthảnvàthưthái.Ngườidântrongnghĩađịađềubiếtbà,bởivìmỗingườitrongchúngta

khicuốiđờiđềuphảigặpPhunhânXám,vàkhôngaicóthểquênđượcbà.Conngựadừnglạibênđàitưởngniệm.BầutrờiđằngĐôngđangbắtđầu

sángdần lênmộtánhhàoquangmàungọc trai, ánh sáng trướcbìnhminhkhiếnmọingườitrongnghĩađịathấykhôngyênvàchỉmuốnquayvềngôinhàấmcúngdễchịucủamình.Nhưngdùthếvẫnkhôngainhúcnhích.Họchăm chú ngắmnhìn Phu nhânXám, người nào cũng cảm thấy nửa phấnkhích,nửasợhãi.Ngườichếtthườngkhôngcònmêtínnữa,nhưnghọnhìnbànhưmộtthầybóiLaMãngắmnhìnđànquạlinhthiêngchaoliệng,tìmkiếmmộtlờiphánbảothôngtháihaymộtđầumốinàođó.

VàPhunhâncấttiếngnóivớihọ.Bằngmộtgiọngnóinghenhư tiếnghàng trămquảchuôngbạcnhỏxíu

runglên,Phunhânchỉnói,"Ngườichếtcũngcầncólòngnhânhậu."Vàbàmỉmcười.

Conngựa,từnãyvẫnđiềmtĩnhgặmvànhaimộtbúicỏdày,bâygiờliềnngừng lại.Phunhânchạmvàocổconngựa,vànóquayđi.Nóbướcmấybướcdài,vónệnầmvang,rồiphóngkhỏisườnđồiphinướckiệungangquabầutrời.Tiếngvórầmrầmcủanóbiếnthànhtiếngsấmđổlạitừđằngxa,vàchỉtrongthoángchốcnóđãbiếnmất.

Ítrathìđócũnglànhữnggìmàngườidânnghĩađịacómặttrênsườnđồivàođêmđóquảquyếtlàđãxảyra.

Cuộctranhcãithếlàkếtthúc,vàkhôngcầnphảibiểuquyết,họđãđiđếnmộtquyếtđịnh.ĐứabétênNobodyOwenssẽcóQuyềnTựdoĐilạiTrongNghĩađịa.

MáSlaughterđicùngNamtướcJosiahWorthingtonvàôngOwensđếnhầmmộtrongnhàthờcũ,vàhọbáotinchobàOwens.

Bàcóvẻkhônghềkinhngạctrướcphépmàuvừaxảyra."Đúngthế”bànói."Trongsốhọcónhữngngườichẳngcólấyđượcnửaxutríkhôntrongđầu.Nhưngbàấythìcó.Tấtnhiênlàbàấycó."

ººº

Trướclúcmặttrờimọcvàomộtbuổisángxámxịtsấmchớpđùngđùng,đứabéđãngủsaytrongngôimộnhỏxinhxắncủahaivợchồngnhàOwens(vìôngOwenstrướckhichếtlàmộtngườisungtúc,chủphườngthợmộctrong

Page 21: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

vùng, và những thợmộc trong phườngmuốn ông được an nghỉmột cáchtrangtrọng.)

Silaslàmmộtchuyếnđicuốicùngtrướclúcmặttrờimọc.Anhtìmthấycănnhàcaobênsườnđồi,kiểmtrabathithểpháthiệnđược,vàxemxétkỹvếtdaotrênbathithểấy.Khiđãthấybằnglòng,anhtabướcrangoàitrongbuổibìnhminhtămtối,đầuócquaycuồngbởinhữngđiềukhủngkhiếpcóthểxảyra,rồianhvềnghĩađịa,quayvềtòathápnhọncủanhàthờnằmngủđợichohếtngày.

Trongthànhphốnhỏdướichânđồi,gãđànôngtênJackmỗilúcmộtgiậndữhơn.Hắnđãchờđợicáiđêmvừaquasuốtmộtthờigiandài,chờđợiđểhoànthànhcôngviệccủahàngbaonhiêutháng,baonhiêunămròng.Vàmọiviệc trongđêmđãkhởiđầumột cách thuận lợibiếtbao -bamạngngười,khôngaikịpkêulênmộttiếngnào.Thếrồi...

Thếrồitấtcảhỏngbétcả,hỏngbétđếnphátđiênlênđược.Cáiquáiquỷgìđãkhiếnhắnđilênđồitrongkhirõrànglàđứabéđãđixuốngđồi?Đếnkhihắnxuốngđếnchânđồithìdấuvếtcủanóđãbiếnmất.Hẳncókẻnàođóđã tìm thấyđứabé, bếnóđi, chegiấunó.Không còn cáchgiải thíchnàokhác.

Mộttiếngsétnổ,ầmvangvàđộtngộttựatiếngsúng,rồitrờiđổmưaràorào.Vốnlàngườirấtcẩnthận,gãđànôngtênJackbắtđầulênkếhoạchchobướchànhđộngtiếptheo-nhữngcuộcthămviếngmàhắncầnthựchiệnđốivớimộtsốngườinhấtđịnhtrongthànhphố,nhữngngườisẽlàtaimắtcủahắn.

HắnkhôngcầnphảichoHộiđồngbiếthắnđãthấtbại.Trongkhinépmìnhdướimáihiênmộtcửahàngtronglànmưabuổisáng

tuônrơinhưnướcmắt,hắntựnhủdùsaothìhắncũngchưathấtbại.Chưađâu.Cònhàngbaonhiêunămnữa.Vẫncònkhối thờigian.Cònkhối thờigianđểhắnhoànthànhnốtphầnviệcdangdởnày.Cònkhốithờigianđểcắtnốtmốidâyràngbuộccuốicùng.

Chỉđếnkhitiếngcòicảnhsátvanglên,rồiđầutiênlàmộtchiếcxecảnhsát,sauđólàmộtchiếcxecứuthương,mộtchiếcxecảnhsátkhônggắnbiểncòihúầmĩ,nốiđuôinhauphóngquachỗhắnđểđilênđồi,thìgãđànôngtênJackmớimiễncưỡngdựngcaocổáo,cúiđầuxuốngbướcvàobuổisángxámxịtrồibiếnmất.Condaocủahắnđãlạinằmtrongtúiáo,khôráovàantoàntrongvỏcủanó,đượcbảovệkhỏicơnmưatầmtã.

Page 22: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã
Page 23: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

Chương2

NGƯỜIBẠNMỚI

BOBLÀMỘTĐỨATRẺLẶNGLẼ,vớiđôimắtxámnghiêmtrangvàmớtócnâuxỉnbùrối.Phầnlớnthờigiannótỏrakhángoanngoãn.Nóđãhọcnói,vàkhibắtđầunóiđượcthìnóluônmồmhỏingườidântrongnghĩađịa.Nóhayhỏi"Tạisaocháuchảđượcrakhỏinghĩađịa?”hoặclà,"Làmsao,cháulàmđược,nhưôngấyvừalàm?"hoặc"Aisốngởđây?".Ngườilớncốhếtsứctrảlờinó,nhưngcâutrảlờicủahọthườngkhôngrànhmạch,hoặckhóhiểu,hoặcmâuthuẫn,vàkhiấythìBodlạixuốngnhàthờcũnóichuyệnvớichúSilas.

Nósẽđợiởđóvàolúcmặttrờilặn,ngaytrướckhichúSilasthứcdậy.Bodluôntinrằngngườibảotrợcủanósẽgiảithíchmọisựmộtcáchrõ

ràng,minhbạchvàđơngiảnđểnócóthểhiểuđược."Cháu không được ra khỏi nghĩa địa - mà phải nói không đuợc, chứ

khôngphảilàchảđuợc,ngàynayngườitakhôngnóinhưthế-vìchỉởtrongnghĩađịathìchúngtamớicóthểbảovệcháu.Đâylànơicháusống,nơicónhững người yêu thương cháu.Ở ngoài kia cháu sẽ không được an toàn.Chưađếnlúc”

"Nhưngchúcóđirangoài.Đêmnàochúcũngđirangoài.""Chúlớnhơncháunhiều,nhócạ.Vàchodùđiđếnđâuthìchúcũngđược

antoàn.""Cháucũngcóthểđượcantoànchứ.""Chúướcgìcóthểnhưthế.Nhưngchừngnàocháucònởtrongnghĩađịa

nàythìchừngấycháumớiđượcantoànthựcsự."Hoặclà,"Làmsaocháulàmđượcnhưthếà?Cónhữngkỹnăngcóthểđạtđược

nhờhọctậphoặcrènluyện,cónhữngkỹnănglạichỉcóthểđạtđượctheothời gian.Cháu có thể cóđượcnhữngkỹnăngđónếu cháu chịukhóhọchành.ChẳngmấychốccháusẽthànhthạocácphépTànghình,XuyêntườngvàMộngdu.Nhưngcónhữngkỹnăngmàngườisốngkhôngthểcóđược,vàđểđạtđượcnhữngkỹnăngấythìcháuphảiđợithêmítlâunữa.Nhưngchú

Page 24: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

dámchắclàđếnđúngthờiđiểmthìngaycảnhữngkỹnăngấycháucũngsẽcóđượcthôi."

"DùsaothìcháucũngcóQuyềnTựdoĐilạiTrongNghĩađịa,"chúSilasbảonó. "Vì vậyNghĩa địa sẽ bảo vệ cháu.Ởđây, cháu có thể nhìn đượctrong bóng tối. Cháu có thể đi lại trên những con đườngmà người sốngkhôngđượcđi.Khingườisốngnhìnvàocháuhọsẽkhôngtrôngthấycháu.ChúcũngcóQuyềnTựdoĐilạiTrongNghĩađịa,nhưngtrongtrườnghợpcủachúthìđóchỉlàquyềnđượcsốngởđâymàthôi."

"Cháumuốnđượcnhưchú”Bodtrềmôiranói."Không”chúSilasnghiêmnghịnói."Cháukhôngmuốnthếđâu."Hoặclà,"Ainằmởdâyư?CháubiếtđấyBod, trongnhiều trườnghợp,điềuđó

đượckhắc trênbiamộ.Cháuđãbiếtđọcchưa?Cháuđãbiếtbảngchữcáichưa?"

"Bảnggìcơạ?"ChúSilaslắcđầu,nhưngkhôngnóigì.ÔngbàOwenskhicònsốngcũng

chẳngphảingườihaychữ,và trongnghĩađịakhôngcócuốnsáchvỡlòngnào.

Đêmhômsau,chúSilasxuấthiện trướcngôimộấmcúngcủagiađìnhOwens,mangtheobacuốnsáchto-haicuốnlàsáchvỡlòngvớinhiềutranhvẽsặcsỡ.

(A làcáiAo,B làquảBóng),còncuốnkia là truyệnChúmèođộimũ.Chú còn đem theo giấy vàmột hộp sápmàu. Rồi chú dẫn Bod đi quanhnghĩađịa,đặtnhữngngóntaynhỏxíucủathằngbélêncáctấmbiavàbiểntênmới nhất, chữkhắc rõ nhất, rồi dạy nó cách nhận biết từng chữ trongbảngchữcái,đầutiênlàchữAhoanomnhưcáithápchuông.

ChúSilasgiaochoBodmộtnhiệmvụ-đólàđikhắpnghĩađịatìmchobằnghếthaimươisáuchữcái-vàBodđãhoànthànhsứmệnhmộtcáchvôcùngkiêuhãnh,khinótìmthấybiamộcủaEzekielUlmsley,đặtchìmvàobứctườngbêncủanhàthờcũ.ChúSilashếtsứchàilòng.

NgàynàoBodcũngđemgiấybút ranghĩađịamiệtmàichép lạinhữngcáitên,từngữvàchữsốtrênbiamộ,vàđêmđêm,trướckhichúSilasđirangoài,Bodlạinhờchúgiảithíchnhữnggìnóđãchéplại,nhờchúdịchcảnhữngcâuLatinhmàôngbàOwensthườngkhônghiểunổi.

Mộtngàynắngấm:nhữngconongnghệbayquanhmấyđóahoadạimọcởgócnghĩađịa,bámtrênnhữngbôngkimtướcvàhoachuôngxanh,vovemộtcáchlườinhác,trongkhiBodnằmdướiánhnắngmùaxuân,ngắmmột

Page 25: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

con bọmàu đồng bò ngang qua biamộ của ngàiG.Reeder, vợ của ngài,Dorcas,vàcontraicủangài,Sebastian(GidelisadMortemm–chungthủychođếnchết).Bodđãchéplạinhữngchữkhắctrênbia,vàbâygiờkhinóđangchỉnghĩvềconbọ,thìmộtgiọngnóivanglên,

"Này,cậuđanglàmgìthế?"Bodngướcnhìn.Cóaiđóđangởphíabênkiabụikimtước,quansátnó."Chảlàmgìcả,"Bodđáp.Nólèlưỡira.Bộmặtởphíabênkiabụikimtướcnhănnhúmlạithànhmộtcáimiệng

mángxốihìnhđầuthú,lưỡithèra,mắttrợntròn,rồilạibiếnthànhmộtcôbé.

"Giỏiquá,"Bodnói,nóthấytròbiếnhóaấyrấtấntượng."Tớcóthểlàmnhữngcáimặthaylắm”côbénói."Xemđâynày."Côbé

dùngmộtngóntayđẩychocáimũihếchlên,nherăngcườikhoáitrá,nheomắtlạivàphồngmára."Cậucóbiếtđâylàmặtgìkhông?"

"Không.""Làmặtlợn,ngốcạ.""Ồ."Bodngẫmnghĩmộtlát."CậuđịnhnóilàgiốngnhưchữLlàLợnấy

à?""Tấtnhiênlàgiốngthếrồi.Đợiđâynhé”Côbéđivòngquabụikim tướcvàđếnđứngcạnhBod.Nócũngđứng

dậy.Côbélớnvàcaohơnnómộtchút,mặcbộquầnáorựcrỡmàuvàng,camvàhồng.Bod,trongtấmvảiliệmmàuxám,cảmthấymìnhthậttồitànvànhếchnhác.

"Cậubaonhiêutuổi?"côbéhỏi."Cậulàmgìởđây?Cậusốngởđâyà?Têncậulàgì?"

"Tớkhôngbiết”Bodđáp."Cậukhôngbiết tênmình làgì á?" côbénói. "Cậuphảibiết chứ.Mọi

ngườiđềubiếttênmìnhlàgìmà.Đồnóidối.""Tớbiết tên tớ,"Bodnói."Và tớbiết tớ làmgìởdây.Nhưngtớkhông

biếtcáicâuhỏikia.""Câucậubaonhiêutuổiấyà?"Bodgậtđầu."Ờ,"côbénói,"thếlầnsinhnhậtgầnđâynhấtcủacậuthìcậubaonhiêu

tuổi?""Tớkhôngcósinhnhật”Bodnói."Tớchưabaogiờlàmsinhnhật!"."Tất cảmọingườiđềucó sinhnhật chứ.Ýcậu là cậuchưabaogiờcó

bánhsinhnhậtvớinếnvàcácthứnhưthếà?"

Page 26: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

Bodlắcđầu.Côbétỏrathôngcảm."Tộinghiệpcậu.Tớnămtuổi.Tớcálàcậucũnglênnămđấy."

Bodhăngháigậtđầu.Nósẽkhôngcãilạingườibạnmớicủamình.Côbékhiếnnóthấyrấtvui.

CôbéchonóbiếttêncôlàScarlettAmberPerkins,vàcôsốngtrongmộtcănhộkhôngcóvườn.Mẹcôbéđangngồitrênchiếcghếdàibêncạnhnhàthờdướichânđồiđọctạpchí,mẹđãdặnScarlettnửatiếngnữaphảiquayvề,vàbảocôbéhãychạychơimộtlát,nhưngkhôngđượcgâyrắcrốigìhaynóichuyệnvớingườilạ.

"Tớlàngườilạ,"Bodbảo."Khôngphải”côbéquảquyết."Cậulàmộtcậubé."Rồicôbénóitiếp,

"Vàcậulàbạntớ.Vìthếcậukhôngthểlàngườilạđược."Bodítkhicười,nhưngnghethấythếnótoétmiệngcườisungsướng."Tớ

làbạncậu,"nónói."Têncậulàgì?""Bod.LàtêntắtcủaNobody."Côbécườiphálên."Têncậulạthế,"cônói."Thếcậuđanglàmgì?""Họcbảngchữcái,"Bodtrảlời."Ởtrêncáctấmbiamộ.Tớphảichéplại

chúng.""Chotớhọccùngđượckhông?"TrongmộtthoángBodbỗngcócảmgiácbảohộ-nhữngtấmbiamộlà

củanócơmà,phảikhông?-nhưngrồinóchợtnhậnranghĩnhưthếthìthậtngớngẩn,vàcónhữngviệcnếucùnglàmvớimộtngườibạndướiánhmặttrờithìsẽthậtvui.Nóliềnđáp,"Đượcthôi."

Haiđứacùngchéplạinhữngcái tên trênbiamộ,ScarlettgiúpBodđọcnhữngcáitênvàtừlạ,BoddịchnghĩacáccâutiếngLatinhchoScarlett,nếugặpđượccâunóđãbiết,vàdườngnhưchỉmộtthoángsau,chúngđãnghethấytiếnggọitừdướiđồivọnglên,"Scarlett!"

CôbégiúiđốnggiấybúttrảchoBod."Tớphảiđiđây,"côbénói."Tớsẽgặplạicậu,"Bodnói."Cậusẽquaylạiphảikhông?""Nhàcậuởđâu?"côbéhỏi."Ởđây,"nóđáp.Vànóđứngnhìntheotrongkhicôbéchạyxuốngđồi.Dọcđườngvềnhà,ScarlettkểchomẹnghevềcậubéKhôngAiCảsống

ởnghĩađịađãchơivớicôbé,vàtốihômđómẹkểlạivớibốScarlett,vàbốcô bé nói ông tin là vào tuổi này trẻ con hay có bạn tưởng tượng, đó làchuyệnthườnggặp,khôngcógìđánglo,vàhọthậtmaymắnvìcómộtkhubảotồnthiênnhiênngaygầnnhà.

Page 27: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

Saubuổigặpđầutiênấy,ScarlettkhôngbaogiờtrôngthấyBodtrướccả.Vàonhữngngàykhôráo,bốhoặcmẹthườngdẫncôbéđếnnghĩađịa.BốhoặcmẹsẽngồitrênghếdàiđọcsáchtrongkhiScarlettlangthangraxalốiđi chính, nomnhưmộtmảngmàuxanh sáng, hoặcda camhoặchồng, vàkhámphákhunghĩađịa.Và lầnnàocũngvậy, rấtnhanhsauđó, côbé sẽtrôngthấymộtkhuônmặtnhỏbé,nghiêmnghịvớiđôimắtxámngướclênnhìnmìnhtừbêndướimớtócmàunâuxỉn,rồiBodcùngcôbésẽchơiđùavớinhau?Cólúclàchơitrốntìm,cólúclàtrèolêncáinàycáikia,hoặcchỉngồiimngắmnhữngconthỏnhảyranhảyvàođằngsaungôinhàthờcũ.

Bod giới thiệu Scarlett vớimấy người bạn khác của nó.Chuyện cô békhôngthểnhìnthấyhọcóvẻnhưchẳngthànhvấnđề.BốmẹScarlettđãquảquyếtvớicôbérằngBodchỉlàtưởngtượng,vàđiềuđókhôngcógìsaitráicả- thậmchísuốtmấyngàyliền,mẹcôcòndọnchỗtrênbànănchoBodnữa-vìvậycôbékhônghềngạcnhiênkhithấyBodcũngcónhữngngườibạntưởngtượng.Nóchuyểnnhữnglờibìnhphẩmcủahọđếnchocôbé.

"Bartlebybảodungnhancủabạnchẳngkhácnàotráimậnkhô,"nóbảovớicôbénhưvậy.

"Mặt cậu ấy cũng thế.Mà sao cậu ấy nói nghe buồn cười thế?Cậu ấyđịnhnóilàquảcàchuabịbẹpphảikhông?"

"Tớnghĩởchỗcậuấykhôngcócàchuadâu,"Bodnói."Vàhồiấyngườitađềunóichuyệnnhưthếcả."

Scarlettrấtvui.Côbéthôngminhnhưngcôđộc,mẹcôthìlàmviệcchomột trườngđạihọc từxa,dạynhữngngườimàbàkhôngbaogiờgặp trựctiếp,chấmnhữngbàiluậntiếngAnhđượcgửiđếnquamáyvitínhrồigửilạinhững tin nhắnkhuyênbảohoặcđộngviên.Bố côbédạymônvật lý hạtnhân,tuynhiênScarlettbảovớiBodrằngcóquánhiềungườimuốndạyvậtlýhạtnhânnhưnglạikhôngcóđủngườimuốnhọcmônnày,vìvậygiađìnhScarlettcứphảichuyểntừthànhphốcótrườngđạihọcnàyđếnthànhphốcótrườngđạihọckhác,ở thànhphốnàobốcôbécũngmongcóchỗdạy lâudài,nhưngchẳngbaogiờđược.

"Vậtlýhạtnhânlàgì?"Bodhỏi.Scarlettnhúnvai.“Ờ..”,côbénói."Cónhữngthứgọilànguyêntử,nhỏtí

tẹođếnnỗimìnhkhôngnhìnthấyđược,tấtcảbọnmìnhđềuđượctạoratừcácnguyêntửấy.Vàcònnhữngthứnhỏhơncảnguyêntửnữa,đấychínhlàvậtlýhạtnhân”

Bodgậtđầu,nónghĩcólẽbốcủaScarlettcũngthíchnghiêncứunhữngthứtưởngtượng.

Page 28: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

Chiều nàoBod vàScarlett cũng cùng nhau lang thang trong nghĩa địa,đưa ngón tay lần theo những cái tên, chép lại chúng.Bod kể choScarlettnghe tấtcảnhữnggìnóbiếtvềngườinằm trongcáihuyệt, lănghoặcmộ,còncôbékểchonónghenhữngchuyệncôđãđọchoặchọcđược.Đôikhicôbécònkểchonónghevềthếgiớibênngoài,vềôtô,xebuýt,tivivàmáybay(Bodđãtừngnhìnthấymáybaybaycaotíttrênđầuvàcứngỡchúnglànhữngconchimmàubạctotiếng,nhưngnóchưabaogiờcảmthấytòmòvềchúng,mãichođếntậnbâygiờ),vềphầnmình,Bodcũngkểchocôbénghevềcáithờinhữngngườitrongnghĩađịacònsống-chuyệnSebastianReederđãđếnThànhLondonvàtrôngthấyHoànghậu,mộtngườiđànbàbéomậpđộimũlông,luôntrừngmắtnhìnmọingườivàkhôngnóimộtchữtiếngAnhnào.SebastianReederkhôngnhớbàtalàhoànghậugì,nhưngcậutađoánbàtakhônglàmhoànghậulâucholắm.

"Đólàhồinào?"Scarletthỏi."Cậuấychếtnăm1583,trênbiamộcủacậuấyviếtthế,tứclàchuyệnnày

phảixảyratrướcđấy.""Ailàngườigiànhấtởđây?Trongtoànnghĩađịaấy?"Scarletthỏi.Bodnhíumày."Chắc làCaiusPompeius.Cụấyđếnđâymột trămnăm

saukhingườiLaMãđầutiênđặtchânđếnnơinày.Cụđãkểchotớnghechuyệnấy.Cụrấtthíchnhữngconđường."

"Vậycụấylàngườigiànhất?""Tớnghĩthế.""Bọn mình có thể dựng một căn nhà nhỏ trong cái nhà đá kia được

không?""Cậukhôngvàođượcdâu.Cửakhóarồi.Tấtcảđềubịkhóahết.""Thếcậucóvàođượckhông?""Tấtnhiênlàđược.""Thếtạisaotớkhôngvàođược?""Vìkhunghĩađịanày”nógiảithích."TớcóQuyềnTựdoĐilạiTrong

Nghĩađịa.Tớthíchđiđâucũngđược”"Tớmuốnvàotrongngôinhàđáấyvàdựngmấycănnhànhỏ.""Khôngđược.""Cậuxấutínhthế.""Khôngphải.""Đồxấutính”"Tớkhôngxấutính."Scarlettthọctayvàotúiáokhoácrồiđixuốngchânđồimàkhôngthèm

Page 29: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

chàotạmbiệt,trongbụngtinchắcBodcốtìnhtừchốimìnhnhưngcũngngờngợlàmìnhđãđốixửmộtcáchkhôngcôngbằng,vàđiềuđólàmcôbécàngbựcdọchơn.

Tốihômđó,tronglúcăncơm,côbéhỏibốmẹxemcóaiđếnvùngnàytrướcngườiLaMãkhông.

"ConnghekểvềngườiLaMãởđâuthế?"bốcôbéhỏi."AimàchẳngbiếtvềngườiLaMãạ,"Scarlettđápvớivẻkhinhkhỉnhtột

độ."Thếcóaikhôngạ?""Có ngườiXen tơ,"mẹ cô bé đáp. "Họ đã đến đây trước. Họ định cư

trướcngườiLaMã.ChínhngườiLaMãđãchinhphụcđấtcủahọ."Trên chiếc ghế dài bên cạnh nhà thờ cũ, Bod cũng đang có cuộc trò

chuyệntươngtự."Ngườigiànhấtà?"chúSilashỏi."Nói thật thìBodạ,chúcũngkhông

biếtnữa.NgườigiànhấttrongnghĩađịamàchútừnggặplàCaiusPompeius.NhưngtrướckhingườiLaMãkéođếnthìởđâyđãcóngườirồi.Rấtnhiềungười,cáchđâylâulắm.Cháuhọcbảngchữcáithếnàorồi?"

"Cháunghĩlàtốtạ.Khinàocháuđượchọccácchữliềnnhauạ?"ChúSilasngừngmột lát. "Chúdámchắc trongsốnhữngnhân tàiđược

maitángởđây,ítnhấtcũngphảicóvàigiáoviên,"chúnói,saumộthồilâungẫmnghĩ."Chúsẽđihỏixemsao."

Bodrấtphấnkhích.Nótưởngtượngrằngtrongtươnglaimìnhcóthểđọcđượctấtcảmọithứ,cóthểkhámphávàtìmhiểumọicâuchuyện.

Khi chúSilas rời khỏi nghĩa địa để lo liệu nhữngviệc riêng củamình,Bodđếnchỗcâyliễucạnhnhàthờcũ,rồigọiCaiusPompeius.

ÔngcụngườiLaMãtừtrongmộbướcra,vừađivừangápdài."A.Phảirồi.Thằngbécònsống",cụnói."Cháukhỏekhông,chúbécònsống?"

Bodđáp,"Cháurấtkhoẻạ,thưacụ.""Tốt.Tarấtmừng."MáitóccủaônggiàngườiLaMãbàngbạcdướiánh

trăng,vàcụkhoácchiếcáochoàngtogavốnđãmặckhiđượcantáng,bêntronglàmộtcáiáocùngđôixàcạpbằnglendày,vìđâylàmộtvùngđấtlạnhgiánằmởtậncùngthếgiới.NơiduynhấtlạnhhơnlàvùngCaledonia(tênthờiLamãcủaScotland)ởphíaBắc,ngườiởđólàlũmọirợgiốngloàithúhơnlàconngười,vớibộlôngmàuđỏcam,quámandạiđếnnỗingườiLaMãkhôngthèmchinhphục,vàchẳngmấychốcchúngđãbịgiamcầmtrongmùađôngvĩnhcửucủaxứsởđó.

"Cụcóphảingườigiànhấtkhôngạ?"Bodhỏi."Ngườigiànhấttrongnghĩađịaấyà?Chínhthế.

Page 30: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

"Vậycụlàngườiđầutiênđượcchônởđâyạ?"Ông cụ ngần ngừ. "Gần như là người đầu tiên," Caius Pompeius đáp.

"TrướcngườiXentơ, trênhònđảonàycòncónhững tộcngườikhác.Mộtngườitrongsốhọđãđượcchônởđây."

"Thếạ."Bodngẫmnghĩmộtlát."Mộôngấyởđâuạ?"Caiuschỉlênđồi."Ôngấyởtrênđỉnhđồi”Bodnói.Caiuslắcđầu."Khôngthìởđâuạ?"ÔngcụngườiLaMãđưatayxoađầuBod."Trongđồi,"cụđáp."Trong

lòngđồi.Tađượcđưađếnđâyđầutiên,đitheohộtốnglinhcữulàbạnbè,các quan chức trong vùng và những người đóng thế đeomặt nạ bằng sápmanghìnhngườivợchếtvìbệnhsốtởCamu-lodonumvàngườichabịgiếttrongmộttrậnẩuđảởbiêngiớiGaulncủata(Camulodoumlà tên thờiLaMãcủaColchester,mộtthànhphốthuộcEssexởphíaĐôngnướcAnh.ĐâylàthànhphốđầutiênởAnhmàngườỉLaMãchinhphụcđược.GaullàtênthờiLaMãcủamộtxứởTâyÂu,baogồmnhữngvùngngàynaylàPháp,Bỉ,phíaTâyThụySĩ,mộtphầnHàLan,vàmộtphầnĐứcphíaTâymạngsôngRhine)

Ba trăm năm sau khi ta chết,một người nông dân trong lúc đi tìm địađiểmthảcừumớiđãtìmthấymộttảngđáchắntrướcmiệnghang,ôngtaliềnvầnnórachỗkhácrồiđixuốnglòngđồi,tưởnglàdướiđócóchâubáu.Mộtlátsauôngtachạyra,máitóclúctrướcsẫmmàuthìhóarabạctrắngnhưtócta..."

"Ôngấyđãtrôngthấygìạ?"Caiuskhôngđáp,sauđócụnói,"Ôngtakhôngchịukểlại.Ôngtacũng

khôngdámquaylạinữa.Ngườitavầnhònđáchắnmiệnghanglại,vàlâudầnquênbẵngđimất.Thế rồi,hai trămnămtrước,khiđangxâyhầmmộchonhàFrobisher,họlạitìmthấynó.Vìmơtưởngđếnkhobáu,chàngtraitìm thấymiệnghangđãkhôngchoaibiếtvà trốn trongngưỡngcửa,đằngsauquantàicủaEphraimPettyfer,rồiđếnđêmthìmòxuốngdướihangmàkhôngaitrôngthấy,hoặclàanhtatưởngkhôngaitrôngthấy."

"Khichuilênthìtócanhtacóbịbạckhôngạ?""Anhtakhôngtrởlênnữa.""Ừm.Thếạ.Thếaiđượcchônởdướiđấyạ?"Caiuslắcđầu."Takhôngbiết,cậuOwensạ.Nhưngtacóthểcảmnhận

đượcngườiđó,khinơinàyvẫncòntrốngtrải.Khiấytađãcảmthấycómột

Page 31: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

thứgìđóđangchờđợi,sâutíttronglòngđồi."''Ôngtađangđợicáigìạ?""Tachỉcóthểcảmthấysựchờđợimàthôi”CaiusPompeiustrảlời.

ººº

Scarlett, taycầmcuốn truyện tranhkhổ lớn,đangngồicạnhmẹ trênchiếcghếdàimàuxanhđặtgầncổngchính,vàcôbéđọctruyệntrongkhimẹxemxétmộtbảnphụtrươnggiáodục.Côbétậnhưởngánhnắngxuânvàcốhếtsứcphớtlờchúnhócđangvẫytaygọimìnhtừđằngsaumộtđàitưởngniệmphủđầydâytrườngxuân,rồikhicôbécươngquyếtkhôngchịunhìnvềphíađàitưởngniệmđónữa,thìthằngbébậtlên-bậtlênthựcsự,nhưconrốigắnlòxotronghộp-đằngsaumộttấmbiamộ(JojiG.Shoji,mấtnăm1921,Tôilàngườilạvàcácbạnđãđónnhậntôi).Nórốirítrahiệuchocôbé.Côbévẫntảnglờ.

Cuốicùng,côđặtcuốntruyệnxuốngghế."Mẹơi?Conđidạomộttíđây”"Đừngrờikhỏilốiđinhé,cưng."Côbémentheolốiđichođếnkhivòngquamộtkhúcquanh,vàcôcóthể

trôngthấyBodđangđứngvẫygọicôtrênđồi.Côbénhănmặtvớinó."Tớđãkhámphárađượcmấychuyện”Scarlettbảo."Tớcũngthế”Bodnói."TrướcngườiLaMãởđâyđãcóngườirồi”côbénói."TrướcngườiLa

Mãrấtlâu.Họsống,ýtớlà,khihọchếtthìngườitachônhọvàotronglòngđồi,cùngvớichâubáuvàcácthứtươngtựnhưthế.Vàngườitagọichúnglàgòchôncất."

"Ồ.Phảirồi,"Bodnói."Thảonào.Thếcậucómuốnxemmộtcáigòchôncấtkhông?"

"Ngaybâygiờà?"Scarlettcóvẻnghingờ."Cậukhôngbiếtởđâycógòchôncấtthậthaykhôngchứgì?Vớilạicậubiếtlàtớkhôngđitheocậukhắpmọinơiđượcmà."CôbéđãtrôngthấyBodđixuyênquatườngnhưmộtcáibóng.

Đểđáplại,thằngbégiơlênmộtchiếcchìakhóatobằngsắtđãhoengỉ."Tớ lấy trong nhà thờ đấy," nó bảo. "Cái chìa này sẽmởđược tất tật cáccánhcửatrênđồi.Họdùngchungmộtchìachotấtcảkhóa.Nhưthếđỡtốncônghơn."

Page 32: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

Côbétheonótrèolênđồi."Cậunóithậtđấychứ?"Thằngbégậtđầuvớinụcườivuithíchởkhóemiệng."Đinào,"nónói.

ººº

Đólàmộtngàyxuânhoànhảo,trongkhôngtrungrộnrãtiếngchimhótcùngtiếngbầyongvove.Nhữngbôngthủytiênvàngngảnghiêngtronglàngiónhẹ,vàđâyđótrênsườnđồi,mấybônguấtkimhươngnởsớmcũngđanggậtgù.Trênnhữngsườnđồixanhcỏphủmộtlớphoalưulyxanhlơnhưrắcphấn,điểmthêmnhữngbônganhthảolớnmàuvàngnhạt.HaiđứatrẻtrèolênđồiđivềphíacáilăngnhỏcủadònghọFrobisher.

Cáilăngcókiếntrúccổ,đơngiản,chỉlàmộtcănnhànhỏbỏhoangxâybằngđávớicánhcổngsắtlàmcửaravào.Boddùngchìakhóamởcổng,rồihaiđứabướcvào.

"Nó làmột cái hố,"Bodnói. "Hoặcmột cánh cửaĐằng saumột trongnhữngcáiquantàikiakìa."

Chúng tìm thấymiệnghangđằngsaumộtcáiquan tàiởngăngiádướicùng - chỉ vừa chomột người chui lọt. "Ởdưới ấy,"Bodnói. "Bọnmìnhphảitrèoxuống."

Scarlettđộtnhiêncảmthấycuộcphiêulưumạohiểmkhôngcònhứngthúcho lắmnữa.Côbénói, "Ởdướiấy thìbọnmìnhnhìn làmsaođược.Tốilắm."

"Tớkhôngcầnánhsáng,"Bodnói."Chừngnàotớcònởtrongnghĩađịathìtớkhôngcầnánhsáng."

"Nhưngtớcần,"Scarlettnói."Tốilắm."Bodnghĩđếnnhữngđiềunócóthểnóiđểlàmcôbạnyênlòng,vídụnhư

"ởdướiđấychẳngcógìđángsợđâu”nhưngnhữngchuyệnvềtócbịbạcvàngườichuixuốngkhôngbaogiờtrởlênkhiếnchonókhôngthểnóinhữngcâunhưvậymàkhôngbị lương tâmcắnrứt,vì thếnóbảo,"Tớsẽxuống.Cậuđợitớởtrênnày."

Scarlettnhíumày."Cậukhôngnênbỏtớlạichứ.""Tớsẽtrèoxuống,"Bodnói,"đểxemcóaiởdướiấy,rồisẽquaylênkể

chocậunghe."Nóquaysangmiệnghang,cúixuốngrồichốnghaibàntayvàđầugốibò

lồm cồmqua.Nó chui xuốngmột chỗ đủ cao để đứng thẳng lên được và

Page 33: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

nhìnthấynhữngbậcthangđẽovàonềnđá."Tớsẽđixuốngcácbậcthangbâygiờđây,"nónóivọnglên.

"Cầuthangcódẫnsâuxuốngdướikhông?""Tớnghĩlàcó.""Nếucậunắmtaychỉđườngchotớ,thìtớsẽđicùngcậu”côbénói."Nếu

cậuđảmbảosẽkhôngđểtớbịlàmsao."'Tất nhiên rồi,"Bodnói, vànó chưadứt lời thì côbéđãbòquamiệng

hangđếnchỗnó."Cậuđứng thẳngdậyđượcđấy,"Bodbảo.Nónắmtaycôbé."Cácbậc

thangởngayđâythôi.Cậuđưachânvềphíatrướclàsẽthấy.Đấy.Rồi,tớđitrướcnhé."

"Cậunhìnthấyđườngđithậtà?"côbéhỏi.'Tốithật,"Bodnói."Nhưngtớvẫnnhìnđược."NódẫnScarlettxuốngcầuthang,đisâuvàolòngđồi,vừađivừamiêutả

lạimọi thứ nó nhìn thấy. "Các bậc thang dẫn xuống dưới," nó nói. "Làmbằngđá.Xungquanhbọnmìnhcũngtoànlàđá.Trêntườngcóbứctranhgìấy."

"Tranhvẽgì?""TớnghĩmộtchữBlàBòtotướng,đầylônglá.Cócảsừngnữa.Rồimột

cáigìđótrônggiốngnhưhoavăn,hìnhcáinútthắtto.Màhìnhnhưnóđượckhắcvàođá,chứkhôngchỉlàvẽthôi,cậuthấykhông?"vànócầmngóntaycôbéđặtlênhìnhcáinútđượckhắctrênnềnđá.

"Tớsờthấyrồi!"côbéreolên."Giờ thì cácbậc thang rộnghơn rồi.Bọnmìnhđangđi xuốngmột căn

phòng rộng,nhưngvẫncònbậc thangdẫnxuốngđấy.Đừngcửđộngnhé.Đượcrồi,bâygiờtớđãởgiữacậuvàcănphòngrồi.Cậubámtaytráivàotườngấy."

Chúngtiếptụcđixuống."Chỉmộtbậcnữalàbọnmìnhxuốngđếnnềnđárồi,"Bodnói."Sànhơigồghềđấy."

Đólàmộtcănphònghẹp.Trênsàncóđặtmộtphiếnđánhẵn,vàởgócphònglàmộtgờđáthấp,trêncómấyvậtnhonhỏ.Trênsàncónhữngkhúcxươngđãcaotuổilắmrồi,nhưngdướinhữngbậcthangdẫnvàophòng,Bodtrôngthấymộtxácchếtnằmrúmró,khoácchiếcáochoàngnâudàimụcnát-chắchẳnlàchàngtraiđãmơtưởngđếncáckhobáu,Bodđoán.Hẳnanhtađãtrượtchânngãtrongbóngtối.

Mộttiếngđộngvanglênquanhchúng,mộttiếnglàoràoxàoxạcnhưconrắnđangtrườnquađámlákhô.ScarlettsiếtchặttayBodhơn.

Page 34: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

"Cáigìthế?Cậucótrôngthấygìkhông?""Không."Scarlett thốt lênmột tiếngkêunửahoảnghốtnửarênrỉsợhãi, rồiBod

nhìnthấymộtthứ,vàkhôngcầnhỏinócũngbiếtcôbécũngtrôngthấyvậtđó.

Một luồng sáng phát ra từ cuối căn phòng, và trong ánh sáng đó,mộtngườiđànônghiệnra,bướcxuyênquabứctườngđá,vàBodnghethấymộttiếngthétnghẹnlạitronghọngScarlett.

Ngườiđànôngcóvẻđượcbảoquản tốt,nhưngnhìnvẫngiốngmộtcáixácđãchếtlâulắmrồi.Daôngtanomnhưđượctôvẽ(theoýcủaBod)hoặcxămtrổ (theoýcủaScarlett)vớinhữnghọa tiếtvàhoavănmàu tímngắt.Trêncổôngtacóđeomộtchuỗivònglàmbằngnhữngchiếcrăngdài,nhọn.

"Talàchủnhâncủanơinày!"ngườiđóthốtlênbằngnhữngtừngữcóvẻcổxưavàđượcthốtragầmghèđếnnỗigầnnhưkhôngnghenổi."Tabảovệnơinàykhỏinhữngkẻmuốnlàmhạinó!"

Haimắtôngtamởtrừngtrừng.Bodnhậnrađólàvìquanhmắtôngtacóhaivòngtrònlớnmàutímkhiếnmặtôngtanomnhưmặtcú.

"Ônglàai?"Bodhỏi.VừanóinóvừanắmchặttayScarlett.NgườiDaChàmhìnhnhưkhôngnghethấycâuhỏi.Ôngtahungdữnhìn

haiđứabé."Cútkhỏiđâyngay!"ôngtathốtlênnhữnglờixuyênthẳngvàođầuBod,

nhữnglờinghenhưmộttiếnggầmgừtrầmđục."Ôngtacóđịnhgiếtbọnmìnhkhông?"Scarletthỏi."Tớ nghĩ là không," Bod nói. Rồi nó nói với NgườiDa Chàm như đã

đượcdạy,"TôicóQuyềnTựdoĐilạiTrongNghĩađịa,vàtôicóthểđiđếnbấtkỳnơinàotôimuốn."

NgườiDaChàmkhôngphảnứnggìtrướccâunóinày,điềuđókhiếnBodcàngngạcnhiênhơn,bởivìngaycảnhữngcưdânkhótínhnhấtcủanghĩađịakhinghethấycâuấycũngphảibìnhtĩnhlại.Bodhỏi,"Scarlett,cậucónhìnthấyôngtakhông?"

"Tấtnhiênlàcó.Ôngtakhắpngườiđầyhìnhxămtrôngsợlắm,vàôngtamuốngiếtbọnmình.Bod,đuổiôngtađiđi!"

Bodnhìnthithểcủachàngtraitrongchiếcáochoàngnâu.Bêncạnhanhtacómộtcâyđènđãvỡvìbịrơixuốngnềnđá."Anhtađãbỏchạy,"Bodnóito."Anhtachạyvìsợquá.Vàanhtađãtrượtchânhoặcvấpvàobậcthangvàngãxuống."

"Aicơ?"

Page 35: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

"Ngườinằmtrênsànấy."GiọngScarletttrởnênbựcdọchơn,phalẫnbốirốivàhoảngsợ."Người

nàonằmtrênsàn?Tốiquá.Tớchỉnhìnthấyngườicóhìnhxămkiathôi”Rồisauđó,nhưđểđảmbảorằnghaiđứatrẻbiếtđếnsựcómặtcủamình,

NgườiDaChàmngửađầuvềphíasauvàphátramộtloạt tiếnghú,nhữngtiếnggàothéttừsâutrongcổhọngkhiếnScarlettnắmtayBodchặtđếnnỗimóngtaycủacôbéấnvàodathịtnó.

NhưngBodlạikhôngthấysợnữa."Tớ xin lỗi vì đã bảo rằng họ chỉ là người tưởng tượng," Scarlett nói.

"Bâygiờtớtinrồi.Tấtcảđềulàngườithật."NgườiDaChàmgiươngcaomộtvậtgìđótrênđầu.Nomnógiốngnhư

mộtlưỡidaosắcbằngđá."Kẻnàodámxâmphạmtớinơinàysẽphảichết!"ôngtagàolênbằngcáigiọnggầmghècủamình.Bodnhớđếnngườinôngdânđãbịbạctrắngcảtócsaukhipháthiệnracănhầmnày,nhớđếnchuyệnông takhôngbaogiờdámquay lạinghĩađịahaykểchongườikhácnghenhữngđiềuđãnhìnthây.

"Không,"Bodnói."Tớnghĩcậunóiđúng.Tớnghĩngườinàyđúnglànhưthế."

"Lànhưthếnào?""Làngườitưởngtượngấy.""Đừngcóngốcthếchứ,"Scarlettnói."Tớnhìnthấyôngtamà.""Đúngvậy,"Bodđáp."Màcậuthìcónhìnđượcngườichếtđâu."Nónhìn

quanhcănbuồng."Ôngcóthểthôiđiđượcrồiđấy,"nónói."Chúngtôibiếtôngkhôngphảingườicóthật."

"Tasẽănganhúttủycácngươi!"NgườiDaChàmgầmlên."Cònlâu,"Scarlettnói,kèmtheotiếngthởdàinhẹnhõm."Bodnóiđúng."

Rồicôbéthêmvào,"Tớnghĩôngtalàbùnhìn.""Bùnhìnlàcáigì?"Bodhỏi."Mộtthứmànôngdânđặtởngoàiruộngđểdọalũchimquạ.""Tạisaohọlàmthế?"Bodrấtthíchlũquạ.Nónghĩchúnglànhữngcon

chimrấthay,vànóthíchcáicáchchúnggiúpnghĩađịaluôngọngàngsạchsẽ.

"Tớcũngkhôngchắc.Tớsẽhỏimẹ.Nhưngkhiđitrêntàutớđãthấymộtconbùnhìnvàtớđãhỏiđâylàcáigì.Bọnquạtưởngđấylàngườithật.Nóchỉlàmộtthứgiảvờ,trônggiốngngườinhưngkhôngphảilàngười.Nóchỉđểdọalũquạthôi."

Bodnhìn quanhphòng.Nónói, "Chodù ông có là ai đi chăngnữa thì

Page 36: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

cũngchẳngíchgìđâu.Khôngdọađượcbọntôiđâu.Bọntôibiếtôngkhôngcóthật.Thôiđi."

NgườiDaChàmdừng lại.Ông tabướcđếnchỗphiếnđánhẵn rồinằmxuốngđó.Vàôngtabiếnmất.

Scarlettthấycănbuồnglạichìmtrongbóngtối.Nhưngtrongbóngtối,côbélạinghethấynhữngtiếnglạoxạoxàoxạc,mỗilúcmộttohơn,nhưthểcóvậtgìđóđangbayquanhcănphònghìnhtrònấy.

Mộtcáigìđólêntiếng,CHÚNGTALÀSÁTTHỦ.TócgáyBoddựngngượclên.Giọngnóivanglêntrongđầunólàmộtthứ

vôcùnggiàcỗivàkhôkhan,tựanhưtiếngcànhcâykhôcọvàocửasổnhàthờ, và Bod cảm thấy hình như có nhiều giọng nói đang đồng thanh lêntiếng.

"Cậunghethấykhông?""Tớchẳngnghethấygìcả,chỉthấytiếnglàoxàothôi.Nólàmtớthấylạ

lắm.Tớthấybồnchồn.Nhưcómộtchuyệngìrấtkhủngkhiếpsắpxảyra.""Chẳngcóchuyệnkhủngkhiếpnàosắpxảyrahết,"Bodnói.Rồinócất

giọnghỏicănphòng,"Cácngườilàcáigì?"CHÚNGTALÀSÁTTHỦ.CHÚNGTACANHGIỮVÀBẢOVỆ."Cácngườibảovệcáigì?"BẢO VỆ NƠI AN NGHỈ CỦA CHỦ NHÂN. ĐÂY LÀ NƠI LINH

THIÊNGNHẤTTRONGNHỮNGNƠILINHTHIÊNG,VÀNÓĐƯỢCSÁTTHỦBẢOVỆ.

"Cácngườikhôngđụngđếnbọntađược,"Bođnói."Cácngườichỉdọabọntađượcthôi."Giọngnóixàoxạckia tỏ rabực tức.SỢHÃILÀMỘTVŨKHÍCỦA

SÁTTHỦ.Bodnhìnxuốnggờđá."Kialàkhobáucủachủnhâncácngườià?Một

cái trâmcàicũ,mộtcáicốc,vớimộtcondaobằngđá?Trôngchẳngdánggì."

SÁTTHỦCANHGIỮBÁUVẬT.TRÂMCÀI,CHIẾCCHÉN,CONDAO. CHÚNG TA CANHGIỮ CHÚNGCHOCHỦNHÂN, ĐỢI ĐẾNKHINGƯỜIQUAYLẠI.KHOBÁUSẼTRỞVỀ.NÓLUÔNTRỞVỀ.

"Cácngườicóbaonhiêucảthảy?"NhưngbọnSát thủkhôngđáp lại.TríócBodcảmthấynhưbịbaophủ

bởimộtlớpmạngnhện,vànólắcmạnhđầuhòngrũsạchcảmgiácấy.RồinósiếtchặttayScarlett."Bọnmìnhnênđithôi,"nónói.

Nódẫncôbéđiquacáixáctrongchiếcáonâu-vàBodnghĩ,thậtra,nếu

Page 37: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

ngườiđókhônghoảngsợmàvấpngãthìanhtahẳnđãrấtthấtvọngvớicuộctìmkiếmkhobáucủamình.Khobáucủamườingànnămtrướcchẳngphảilà kho báu của ngày hôm nay nữa. Bod cẩn thận dẫn Scarlett đi lên cầuthang,xuyênqua lòngđồi,vàquayvềcái lăngcũcủadònghọFrobisher,nhôlêntrênđỉnhđồinhưmộtkhốiđáđen.

Ánhnắngcuốixuânchiếuquanhữngkhehởtrongtòanhà,xuyênquacácchấn songcửa, sáng rựcđến sữngngười, làmScarlettphải chớpchớpchemắtlạichokhỏichói.Chimvẫnhótlíulotrongnhữngbụicây,mộtconongnghệvovebayqua,tấtcảđềubìnhthưởngmộtcáchkỳlạ.

Bodđẩycửalăngmởra,rồisaukhichúngđãrangoài,nókhóalạicửanhưcũ.

BộquầnáosặcsỡcủaScarlettbámđầyđấtbẩnvàmạngnhện,bàn taycùngkhuônmặtcónướcdanâucủacôbébạcđivìbụi.

Đâuđódướisườnđồi,cóngườinàođó-mộtsốngườinàođó-đanghétgọi.Hétgọirấtto.Hétgọihoảnghốt.

Aiđógọi,"Scarlett?ScarlettPerkins?"vậylàScar-lettđáplại,"Vâng?Aiđấyạ?"vàcôbéchưakịpbànbạcvớiBodvềnhữnggìchúngvừanhìnthấyhoặcnóichuyệnvớinóvềNgườiDaChàm,thìmộtngườiphụnữmặcchiếcáomàuvàngdạquangcóchữCẢNHSÁTtrênlưngđãhiệnra,hỏiScarlettcósaokhông,hỏicôbéđãđiđâu,cóaiđịnhbắtcóccôkhông,rồingườiphụnữlôiramộtchiếcbộđàmvàthôngbáođãtìmthấyđứabé.

Bodnhảychânsáotheohọbướcxuốngđồi.Cửanhàthờđangmở,vàbốmẹScarlettđangđứngđợi trongđócùngmộtbàcảnhsát,mẹcô thìkhóccònbốlolắngnóichuyệnvớiaiđóquađiệnthoạidiđộng,cùngmộtbàcảnhsát.KhôngainhìnthấyBodđứngnépvàomộtgócchờđợi.

MọingườiliêntụchỏiScarlettchuyệngìđãxảyra,vàcôhếtsứcthậtthàkểlạirằngmộtcậubétênlàKhôngAiCảđãdẫncôvàosâutronglòngquảđồi,ởđócómộtngườiđànôngkhắpmìnhxămtrổ tímngắthiệnra trongbóngtốinhưngthựcraôngtachỉlàmộtconbùnhìnthôi.Họchocôbémộtthanhkẹosôcôla,laumặtchocôbévàhỏixemngườiđànôngxămmìnhkiacóđixemáykhông, trongkhibốmẹcủaScarlett,giờđãhoànhồnvàkhôngcònlochocôbénữa,thìlạinổigiậnvớicôbévàvớichínhmình,rồingườinọđổlỗichongườikiavìđãđểchocôcongáichạychơitrongnghĩađịa,chodùnócólàkhubảotồnthiênnhiênđichăngnữa,vàrằngngàynayđâuđâucũngđầyrẫynguyhiểm,nếukhôngđểmắtđếnconcáimìnhtừnglytừngtíthìsẽchẳngbiếtđượcchúngsẽgặpphảinhữngchuyệnkhủngkhiếpgì.NhấtlàmộtđứabénhưScarlett.

Page 38: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

MẹcủaScarlettbắtđầukhócnứcnở,làmScarlettcũngkhóctheo,rồimộtbàcảnhsátcãinhauvớibốcủaScarlett,ôngbảovớibàtarằngchínhtiềnthuếdoôngđóngđãđượcdùngđểtrảlươngchobàta,vàbàtađáplạirằngbà tacũngđóng thuếvàcó lẽ tiền thuếấyđãđượcdùngđể trả lươngchochínhông,trongkhiBodngồitrongbóngtốiởgócnhàthờ,khôngainhìnthấy,kểcảScarlett,vànóquansát, lắngnghechođếnkhikhôngchịunổinữa.

ººº

Trongnghĩađịađãchậpchoạngtối,vàchúSilastìmthấyBodđangngồiởkhu giảng đường, nhìn xuống thành phố bên dưới.Chú đứng cạnh nómàkhôngnóigì,đúngnhưphongcáchquenthuộccủachú.

"Đókhôngphải lỗicủabạnấy,"Bodnói. "Mà là lỗicủacháu.Thếmàbâygiờbạnấylạigặprắcrối."

"Cháuđãdẫncôbéđiđâu?"chúSilashỏi."Xuốnglòngquảđồiđểxemngôimộcổnhấtạ.Nhưngởđóchẳngcóai

hết.Chỉcómộtthứgiốngnhưconrắn,tênlàSátthủ,đedọamọingười”"Lykỳquánhỉ”Haichúcháucùngnhauđixuốngđồi,quansátcánhcửanhàthờcũlạibị

khóachặtvàcảnhsátcùngScarlettvớibốmẹcôbérờiđi,biếnmất trongmànđêm.

"CôBorrowssẽdạycháucácchữviếtliềnnhau,"chúSilasnói."CháuđãđọcquyểnChúmèođộimũchưa?"

"Rồiạ,"Bodđáp."Cháuđọctừlâurồi.Chúđemthêmsáchvềchocháuđượckhôngạ?"

"Đượcchứ,"chúSilasnói."Chúcónghĩlàcháusẽđượcgặplạibạnấykhông?""Côbéấyà?Chúkhôngnghĩcháusẽgặplạicôbénữađâu."Nhưng chú Silas đã nhầm. Ba tuần sau, vào một buổi chiều xám xịt,

Scarlettđiđếnnghĩađịa,cùngcảbốlẫnmẹ.Bốmẹmộtmựcbắtcôbéphảiởtrongtầmmắt,tuynhiênhọđicáchcô

bémộtquãng.ChốcchốcmẹcủaScarlettlạikêulênchuyệnnàythậtlàbệnhhoạn,vàthậttốtlàhọsắpsửavĩnhviễnbỏlạitấtcảnhữngđiềunày.

Khi bốmẹScarlett quay sangnói chuyệnvới nhau,Bod liền lên tiếng,"Chàocậu."

Page 39: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

"Chào,"Scarlettlínhíđáp."Tớcứnghĩlàsẽkhôngđượcgặplạicậunữa.""Tớbảobốmẹlàtớsẽkhôngđinếubốmẹkhôngđưatớđếnđâymộtlần

cuốicùng”"Điđâucơ?""Scotland. Ở đấy có trường đại học. Có chỗ cho bố tớ dạy vật lý hạt

nhân."Haiđứacùngnhauđimộtquãng,côbétrongchiếcáokhoácmàudacam

rựcrỡcòncậubétrongtấmvảiliệmmàuxám."Scotlandcáchđâyxakhông?""Có,"côbéđáp."Ồ.""Tớđãmonglàcậusẽcóởđây.Đểchàotạmbiệt.""Lúcnàotớcũngởđâymà.""Nhưngcậukhôngphảingườichết,phảikhông,NobodyOwens?""Tấtnhiênlàkhôngrồi.""Vậyđấy,cậukhông thểởđâycảđờiđược.Phảikhông?Mộtngàykia

cậusẽlớnlên,khiấycậusẽphảirasốngởthếgiớibênngoài”Nólắcđầu."Ởngoàiấyvớitớkhôngantoàn”"Aibảothế?""ChúSilas.Giađìnhtớ.Tấtcảmọingười”Côbékhôngnóigì.Bố cô bé gọi, "Scarlett! Đi thôi, cưng. Đến giờ rồi. Con đã được đến

nghĩađịamộtlầncuốỉ.Giờmìnhvềnhàthôi”ScarlettnóivớiBod,"Cậurấtdũngcảm.Cậulàngườidũngcảmnhấttớ

từngbiết,vàcậulàbạntớ.Chodùcậucólàngườitưởngtượngđichăngnữathìcũngchẳngsao."Rồicôbéchạyxuôiconđường,trởvềvớibốmẹmình,trởvềvớithếgiớibênngoài.

Page 40: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

Chương3

BẦYKHUYỂNBINHCỦACHÚA

TRONGMỖIKHUNGHĨAĐỊAĐỀUCÓMỘTNGÔIMỘthuộcbọnquỷnhậptràng.Nếuđilangthangtrongnghĩađịađủlâuthìbạnsẽtìmthấynó-mộtngôimộlớn,ẩmmốc,vớitấmbianứtrạnhoặcvỡnát,xungquanhlànhữngbúicỏlởmchởmhoặccâydạiumtùm,vàkhiđếngần,bạnsẽthấynótoátlêncảmgiáchoangphế.Tấmbiamộcũnglạnhlẽohơnnhữngbiamộkhác,tênkhắctrênbiathườngkhôngđọcnổinữa.Nếutrênngôimộcómộtbứctượngthìnóthườngbịmấtđầu,hoặcbịrêuphongvàđịaybámdầyđếnnỗinomchẳngkhácnàomộtcụcnấmmốckhổnglồ.Nếutrongnghĩađịacómộtnấmmồnomnhưnóluônbịpháhoạilặtvặt,đóchínhlàcánhcổngcủaquỷnhậptràng.Nếungôimộấykhiếnchobạncảmthấymuốnđượcởmộtnơinàokhác,đóchínhlàcánhcổngcủaquỷnhậptràng.

TrongnghĩađịacủaBodcómộtnấmmồnhưthế.Trongnghĩađịanàocũngcómộtnấmmồnhưthế.

ººº

ChúSilassắprờinghĩađịa.Bodđãrấtbuồnbựckhimớinghe tinnày.Giờ thìnókhôngbuồnnữa.

Nóđangtứcgiậnvôcùng."Nhưngtạisaoạ?"Bodhỏi."Chúđãnóirồi.Chúcầntìmhiểumộtsốthôngtin.Đểlàmđượcđiềuđó

thì chúphảiđi xa.Màđểđi xađược thì chúphải rời khỏiđây.Chúcháumìnhđãnóivềviệcnàyrồimà."

''Nhưngcóviệcgìquantrọngđếnnỗichúphảiđi?"ĐầuócmộtchúbélênsáucủaBodcốtưởngtượngxemđiềugìcóthểkhiếnchúSilasmuốnrờibỏnó,nhưngnókhôngthể."Thậtkhôngcôngbằng!".

Ngườibảotrợcủanóvẫnkhôngbịlaychuyển."Đâykhôngphảichuyệncôngbằnghaykhông,No-bodyOwensạ.Nóphảixảyranhưthếthôi”

Page 41: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

Bodchẳnghềthấyấntượng."Chúlàngườitrôngnomcháu.Chúđãhứarồimà."

"Với tư cách người bảo trợ, chú có trách nhiệm với cháu, đúng thế.Nhưngmaymắnthay,chúkhôngphảingườiduynhấttrênđờisẵnsàngđảmnhậntráchnhiệmấy."

"Chúđịnhđiđâuthế?""Rangoài.Đixa.Cónhữngđiềucầnkhámphámàchúkhôngthểkhám

pháởđâyđược."Bodkhịtmũibỏđi,cochânđánhữnghònsỏitưởngtượng.ỞphíaTây

Bắcnghĩađịa,cỏdạimọcquáumtùm,ngườitrôngcoinghĩađịacùnghộiBằngHữuCủaNghĩadịakhôngđủsứcchếngựchúngnữa,vàthằngbéliềnlangthangđếnđó,đánhthứcmấyđứatrẻsốngvàothờiVictoria,tấtcảđềumấttrướckhitrònmườituổi,rồichúngchơitrốntìmdướiánhtrăng,trongkhurừngrậmđầydâytrườngxuânấy.BodcốravẻnhưchúSilassẽkhôngrờiđi,mọisựsẽkhônghềthaydổi,nhưngkhichúngchơixongvànóchạyvềngôinhàthờcũ,thìBodtrôngthấyhaithứkhiếnnóphảiđổiý.

Thứđầutiênlàmộtchiếctúi.Ngaykhinhìnthấy,BodđãbiếtđólàtúicủachúSilas.Cáitúiítracũngphảimộttrămnămmươituổi,mộtvậttuyệtđẹplàmbằngdađenbóngvớinhữngcáikhóabằngđồngvàtayxáchmàuđen, loại túimàmộtbác sĩhoặcmộtôngchủhiệuđám tang thờiVictoriathườngmangtheo,bêntrongđựngtấtcảnhữnggìhọcần.BodchưabaogiờnhìnthấytúicủachúSilas,nóthậmchícònkhôngbiếtchúSilascómộtcái,nhưng cái túi như thế thì chỉ có thể thuộcvề chúSilasmà thôi.Bod toannhòmvào trong, nhưng túi đã bị khóa chặt bởimột chiếc khóamócbằngđồng.Cáitúilạiquánặng,nókhôngthểnhấclênđược.

Đólàthứđầutiên.Còncáithứhaithìđangngồitrênchiếcghếdàibêncạnhnhàthờ."Bod,"chúSilasnói,"đâylàcôLupescu."CôLupescu chẳngxinhđẹp chút nào.Mặt cônhănnhúm,nétmặt khó

đămđăm.Côcómái tócbạc,mặcdùkhuônmặtcônomvẫncòn trẻ.Haichiếcrăngcửacủacôhơixiênxẹo.Cômặccáiáomưarộngthùngthìnhvàmangtrêncổchiếccàvạtđànông.

"Chàocôạ,thưacôLupescu,"Bodnói.CôLupescukhôngnóigì.Côkhịtmũi.RồicônhìnchúSilasvànói,"Vậy

đấy.Thìrađâylàthằngbéđó."Côđứngdậykhỏighế,đivòngquanhBod,lỗmũiphìnhranhưthểmuốnđánhhơinó.Khiđãđiđủmộtvòng,cônói,"Tròphảiđếnbáocáovớitavàolúcthứcdậyvàtrướckhiđingủ.Tađãthuê

Page 42: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

mộtphòngởngôinhàđằngkia."Côchỉvềmộtmáinhàlờmờxaxa,từchỗhọđứngchỉthoángtrôngthấyđược."Nhưngtasẽởtrongnghĩađịanày.Tađếnđâyvớitưcáchmộtnhàsửhọc,nghiêncứulịchsửcácnấmmộcổ.Tròcóhiểukhông?Dạ?"

"Bod,"Bodnói."TênemlàBod.Khôngphảilàtrò.""Tên tắt củaNobody," cônói. "Cái tênngớngẩn.Hơnnữa,Bod là tên

thânmật.Làbiệtdanh.Takhôngưacácbiệtdanh.Tasẽgọitròlà'trò'.Tròphảigọitalà'côLupescu'"

Bod nhìn chú Silas van vỉ, nhưng trên mặt chú không có một thoángthôngcảmnào.Chúxách túi lên rồinói,"CháusẽđượccôLupescuchămsóccẩnthận,Bodà.Chúdámchắchaicôtròsẽrấthòathuậnvớinhau."

"Khôngđâu!"Bodkêulên."Côấygớmlắm!""Cháunóithếlàrấtbấtlịchsự,"chúSilasnói."Cháuphảixinlỗicôấy

đi."Bodkhông chịu, nhưng chúSilas đangnhìnnó chămchúvới chiếc túi

màuđentrongtay,sẵnsàngrờiđimàkhôngbiếtđếnbaogiờmớiquayvề,vìvậynóđànhnói,"Emxinlỗi,thưacôLupescu."

MớiđầucôLupescukhôngđáplại.Côchỉkhịtmũi.Rồicônói,"Tađãđimộtquãngđườngdàiđểđếnđâychămsóctrò.Tahyvọngtròxứngđángvớicôngsứctabỏra."

BodkhôngthểnghĩđếnchuyệnômchúSilas,vìvậynóchìatayravàchúSilascúixuốngnhẹnhàngbắttaynó,bàntaytolớn,xanhxaocủachúnắmgọnlấybàntaynhỏbé,đầyvếtbẩncủanó.Rồichúnhấcchiếctúidamàuđenlênnhưthểnóchẳngnặngchútnào,bướcxuốnglốiđivàrakhỏinghĩađịa.

Bodkểlạimọichuyệnchobốmẹnghe."ChúSilasđirồi,"nóbảo."Chúấysẽquayvề thôi,"ôngOwensvuivẻnói."Conđừng lo,Bodà.

Silasluônxuấthiệnvàolúctaítngờnhất,nhưngườitathườngnóiấy."BàOwensthìbảo,"Khiconmớirađờichúấyđãhứavớibốmẹlànếu

phảirờiđi,chúấysẽtìmngườiđemthứcănvềvàđểmắtcoichừngcon,vàchúấyđãlàmđúngnhưthế.Chúngtacóthểtincậychúấy."

ĐúnglàchúSilasđãđikiếmvàđểthứcăntronghầmmộhàngđêmchonó,nhưngtheonhưBodnghĩ,thìđólàđiềuítđángkểnhấttrongsốnhữngđiều chúSilas làm cho nó.Chú cho nó những lời khuyên sáng suốt, rànhmạchvàluônđúngđắn;chúhiểubiếthơnngườidântrongnghĩađịa,vìnhờnhữngchuyếnduhànhhàngdêmrathếgiớibênngoàimàchúcóthểmiêutả

Page 43: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

cho nómột thế giới hiện tại chứ không phải thế giới của hàng trăm nămtrước;chúlàngườiđángtincậy,khôngbaogiờmấtbìnhtĩnh,đêmnàochúcũngcómặtbêncạnhBodnênthằngbékhôngthểtinđượcngôinhàthờnhỏđãvắngđi cưdânduynhất; vàhơnhết thảy, chúkhiếnBod cảm thấy antoàn.

CôLupescucũnghiểurằngnhiệmvụcủamìnhkhôngchỉlàđemthứcănđếnchoBod.Nhưngdùsaothìcôvẫnmangthứcănđến.

"Cáigìthếạ?"Bodkinhhoànghỏi."Thứcănbổdưỡng,"côLupescunói.Họđangởtronghầmmộ.Côđãđặt

lênbànhaicáihộpnhựarồimởnắpra.Côchỉcáihộpthứnhất:"Đâylàmónxúpgồmcủcảiđườnghầmvàlúamạch”Côchỉvàocáihộpthứhai."Đâylàrautrộn.Giờthìtròănhếtcảhaiđi.Tanấuchotròđấy."

Bodtrốmắtnhìncôđểxemliệucôcónóiđùakhông.ThứcănchúSilasđemvềchonóthườngđựngtrongtúibóngkính,đượcmuatừnhữngnơibánthứcănđêmvànókhôngphảithắcmắcgì.Chưaaitừngđemchonóthứcănđựngtronghộpnhựacónắp."Mùikinhquáạ,"nónói.

"Nếutròkhôngănmónxúprauhầmngaythìnósẽcònkinhhơnđấy,"cônói."Nósẽnguộimất.Giờthìănđi."

Bodđãđóimeo.Nócầmcáithìanhựalên,xúcmộtthìaxúpmàuđỏtía,rồi cho vào miệng. Món xúp lầy nhầy và lạ miệng, nhưng nó vẫn nuốtxuống.

"Giờthìmónrautrộn!"côLupescunói,vàmởnắphộpthứhaira.Tronghộpgồmnhữngmiếnghànhsốngtotướng,củcảiđườngvàcàchua,tấtcảthấm đẫm một thứ nước sốt chua như giấm. Bod cho một miếng củ cảiđườngvàomiệngcốnhai.Nócó thểcảmthấynướcbọtđang tứa ra trongmiệng,vàhiểurằngnếukhôngnuốtcáimónnàyxuốngthìnósẽnônramất.Nónói,"Emkhôngthểănnhữngthứnàyđược."

"Chúngrấttốtchosứckhỏecủatrò.""Emsẽnônramất."Họ nhìn nhau chằm chằm, chú nhóc nhỏ bé vớimái tóc nâu rối bù và

ngườiphụnữmặtnhănnhúm,máitócbạcchảimượtkhôngvươngrangoàilấymộtsợi.CôLupescunói,"Tròănthêmmộtmiếngnữađi."

"Emkhôngthể.""Tròphảiănthêmmộtmiếngnữa,khôngthìsẽphảingồilạiđâychođến

khiănhếtmớithôi."Bodchọnmộtmiếngcàchuađẫmnướcsốtchua loét,nhai rồinuốtvội

nuốtvàng.CôLupescuđóngnắphộplạivàbỏchúngvàocáitúinilông.Cô

Page 44: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

nói,"Bâygiờđếngiờhọc."Đanglàgiữamùahè.Phảiđếngầnnửađêmtrờimớitốihẳn.Vàogiữahè

Bodkhôngphảihọchànhgìhết -những lúckhôngphảiđingủ thìnóchỉlangthangkhắpnơi trongánhsángchạngvạngấmáp tưởngchừngkhôngbaogiờtắt,chơiđùa,trèocâyhoặcđithámhiểm.

"Giờhọcạ?"nóhỏi."Ngườibảotrợcủatrònghĩrằngtanêndạychotròmộtsốđiều”"Emcó thầy cô giáomà.CôLetitiaBorrows dạy emđọc và viết, thầy

PennyworthdạyemHệthốngGiáodụcHoànhảoChoCácChàngtrai,kèmtheoTàiliệuPhụtrươngChoNgườiChết.Emđượchọcđịalývàtấtcảcácmônkhácnữa.Emkhôngcầnhọcthêmcáigìnữacả."

"Nhưvậycónghĩa là tròđãbiếthếtmọi thứ rồihaysao?Mớisáu tuổiđầumàđãbiếthếttấtcả."

"Emcónóithếđâu."CôLupescukhoanhtaylại."Hãychotabiếtvềquỷnhậptràng”BodcốnhớlạinhữnggìchúSilasđãkểchonónghevềquỷnhậptràng

trongsuốtmấynămqua."Hãytránhxachúng”nónói."Tròchỉbiếtcóthếthôisao?Dạ?Tạisaolạiphảitránhxachúng?Chúng

từđâuđến?Chúngđivềđâu?Tạisaokhôngđượcđứnggầnlốiravàocủaquỷnhậptràng?Tròcóbiếtkhông?"

Bodnhúnvaivàlắcđầu."Hãychotabiếttêncácgiốngngười”côLupescunói."Ngaybâygiờ."Bod ngẫm nghĩ một lát. "Người sống," nó nói. "Ờ.. Người chết." Nó

ngừnglại.Rồisauđó,"...Mèonữaạ?"nóđánhliềunói."Tròquảlàdốtnát,"côLupescunói."Thậttồitệ.Vàtròbằnglòngvớisự

dốtnátấy,nhưvậycòntồitệhơn.Hãynhắclạilờitađây,cóngườisốngvàngườichết,người âmvàngườidương, cóquỷnhập tràngvàngười sươngmù,cóthợsăntốicaovàBầyKhuyểnBinhcủaChúa.Ngoàiracòncócảloạingườicôđộcnữa."

"Thếcôthuộcloạingườinào?"Bodhỏi."TalàcôLupescu,"cônghiêmkhắcđáplại."ThếcònchúSilasạ?"Côngầnngừmộtthoáng.Rồicôtrảlời,"Anhtalàloạisốngcôđộc."Bodcốchịuđựngbàihọc.KhichúSilasdạynóhọc,mọithứđềurấtthú

vị.PhầnlớnthờigianBodthậmchícònkhôngnhậnralàmìnhđangđượcdạynữa.NhưngcôLupescuthìlạidạynóbằngcácdanhmục,vàBodchẳnghiểunóphảihọcnhữngthứấymàlàmgì.Nóngồitronghầmmộ,lòngmong

Page 45: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

mỏiđượcchạychơiởngoàikia trongánhhèchạngvạng,dướivầngtrăngmờảo.

Khiđãhọcxong,trongngườihếtsứccáubẳn,nóchạyrangoài.Nótìmbạnchơinhưngchẳngthấyai,vànóchẳngthấygìkhácngoàỉmộtconchólớnmàuxámđang lảngvảngquanhnhữngngôimộ, luônởcáchBodmộtquãngxa,thoắtẩnthoắthiệngiữacáctấmbiavàtrongbóngtối.

Cáituầnđócànglúccàngtồitệ.CôLupescutiếptụcđemđếnchoBodnhữngmóncônấuriêngchonó:

nhữngcáibánhbaongậpmỡ;mónxúpđặcquánhmàuđỏ tíavớimộtcụckem váng sữa ở giữa; những củ khoai tây nhỏ luộc nguội ngắt; xúc xíchnguộidầy tỏi; trứng luộc lềnhbềnh trongmột thứnướcxamxámnhìnđãchẳngmuốnăn.Bodcốănítchừngnàohaychừngấy.Cácbàihọcvẫntiếptục:suốthaingàyliềncôchẳngdạynócáigìngoàicáchkêucứubằngtấtcảmọithứtiếngtrênthếgiới,vànếunónhầmhoặcquênthìcôlấybútgõlênđốtngóntaynó.

Sangđếnngàythứbathìcôbắtđầuhỏinótớitấp."TiếngPháp?""Ausecours"MãMoóc?""S-O-S.Bachấmngắn,mộtchấmdài,rồilạibachấmngắn.""Dạđiểu?""Thậtngớngẩn.Emthậmchícònchẳngnhớdạđiểulàcáigìnữacơ.""Chúngcóđôicánhkhôngcólông,chúngbayrấtnhanhvàthấp.Chúng

khôngxuấthiệnởthếgiớinày,màbaylượntrênbầutrờiđỏrựcbêntrênconđườngdẫnđếnThànhQuỷ”

"Emsẽchẳngcầnbiếtđếncáiđómàlàmgì."MiệngcôLupescumímchặthơn.Cônhắclại,"dạđiểu?"BodphátramộtâmthanhtrongcổhọnggiốngnhưcôLupescuđãdạy-

mộttiếngkêutrầmtrầmgiốngtiếngđạibàng.Côkhịtmũi.''Cũngtạmđược"cônói.

BodhếtlòngmongngóngngàychúSilasquayvề.Nónói,"Thỉnhthoảngemtrôngthấytrongnghĩađịacómộtconchóto

màuxám.Cóphảichócủacôkhôngạ?"CôLupescuchỉnhlạichiếccàvạt."Không”cônói."Bàihọcđãxongchưaạ?""Hômnaythìxongrồi.Tốinaytròphảiđọchếtdanhsáchtagiaovàhọc

thuộclòngđểngàymainhắclại."CácdanhsáchcủacôLupescuđượcinbằngmựcmàutímnhạttrêngiấy

Page 46: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

trắng,vàchúngcómùirất lạ.Bodđemcáidanhsáchmớilênsườnđồicốngồiđọc,nhưngnókhôngthểtậptrungnổi.Cuốicùngnógộptờgiấylạivànhétxuốngdướimộttảngđá.

Đêm đó chẳng ai ra chơi với nó cả.Không aimuốn chơi, nói chuyện,chạynhảyhaytrèocâybêndướivầngtrăngmùahạkhổnglồkia.

Nó quay về mộ của nhà Owens để nhõng nhẽo với bố mẹ, nhưng bàOwenskhôngchịunghemộttừnàonóixấucôLupescu,màtheoBodnghĩlàchỉdựavàomộtlýdokhôngchínhđángđólàchúSilasđãchọncô, trongkhiôngOwensthìchỉnhúnvairồikểchoBodnghecáithờiôngcònlàmộtchúthợmộctậpsự,vàôngsẽrấtvuisướngnếuđượchọcnhữngđiềucóíchnhưBodđangđượchọcbâygiờ,vàtheoBodnghĩthìnhữngcâuchuyệnvớvẩncủaôngcòntệhơn.

"Màlẽraconphảihọcbàiđichứ,đúngkhông?"bàOwenshỏi.Bodsiếtchặthainắmđấm,khôngnóigì.

Nódằndỗiđivàonghĩađịa,cảmthấychẳngđượcaiyêuthươnghayđểý.

Bodnghiềnngẫmvềsựbấtcôngcủatấtthảynhữngđiềuđóvàlangthangkhắpnghĩađịa,chânđácátsỏibaytứtung.Nótrôngthấyconchómàuxámsẫmliềnthửgọixemconchócóchịuđếnchơivớinókhông,nhưngconchóvẫnđứngcáchxanó,vàBodbựctứcbốcmộtnắmbùnnémvềphíaconchó.Nắmbùnđậpvàomộttấmbiamộgầnđó,đấtbắntungtóe.ConchótolớnđưamắtnhìnBodvẻtráchmóc,rồibướcvàobóngtốivàbiếnmất.

ThằngbéquayxuốngphíaTâyNamquảđồi,tránhxangôinhàthờcũ:nókhôngmuốn nhìn thấy cái nơi không có chúSilas.Bod dừng lại bênmộtngôimộnomcũngthậtphùhợpvớicảmgiáctronglòngnólúcnày:ngôimộnằmdướibóngmộtcâysồiđãbịsétđánh,giờchỉcònlạithâncâycháyxém,tựanhưmộtchiếcmóngvuốtchìa lênkhỏiquảđồi;bản thânngôimộ thìcũngẩmmốc,rạnnứthếtcả,vàbêntrênngôimộcómộttấmbiatưởngniệmvớibứctượngthiênthầncụtđầuđứngchỏngchơ,chiếcáochoàngcủabứctượngrủxuốngnhưmộtmảngrêuxấuxíkhổnglồ.

Bodngồitrênmộtcụmcỏ,cảmthấyvôcùngtủithânvàghéttấtcảmọingười.NóthậmchícònghétcảchúSilasvìđãbỏđi,đểnó lạimộtmình.Rồinónhắmmắtlại,nằmcuộntròntrênbãicỏ,vàthiếpvàomộtgiấcngủnặngnề.

ººº

Page 47: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

Phía dưới con đường, từ chân đồi đi lên, là ngàiCông tướcWestminster,ThẩmphánArchibaldFitzhughcùngGiámmụcvùngBathvàWells,nhảynhót từ khoảng bóng tối này sang khoảng bóng tối khác, thân mình dàingoẵngchỉtoàndavàgâncốt,đóngtrongnhữngbộquầnáoráchtảtơi,vàchúngnhúnbước,nhảycẫng,lẩnlúttrênđường,chơinhảycừutrênnhữngthùngrác,nhưngluônbámtheophíahàngràotốiđen.

Chúngrấtbénhỏ,giốngnhưngườibìnhthườngbịquắtlạidophơinắnglâu ngày; chúng thì thào nói với nhau những câu đại loại như, "Nếu ngàiCôngtướccóýtưởngnàohayhơncủachúngtavềnơichúngtađangđiđây,thì tôisẽxinđược tạơnngài.Cònkhông thìngàihãyngậmcáimồmthốicủamình lại”và"ThưangàiThẩmphán, tôichỉđịnhnói rằng tôibiếtgầnđâycómộtcáinghĩađịa, tôiđãngửi thấymùicủanó,"và"Nếungàingửithấymùinghĩađịathìtôicũngphảingửithấychứ,tôicócáimũithínhhơnngàinhiều,thưaCôngtước."

Chúng vừa nói chuyện vừa luồn lách uốnmình xuyên qua những khuvườnngoạiô.Chúngtránhxamộtkhuvườn("Suỵt!"ThẩmphánArchibaldFitzhughkhẽnói."Cóchó!")vàchạytrênnóctườngbaoquanhvườn,lướtđinhưnhữngconchuộttobằngđứatrẻ.

Chúng xuống phố chính, rồi lên con đường dẫn tới đỉnh dồi. Thế rồichúng đến bên tường nghĩa địa, thoăn thoát trèo lên như sóc trèo cây, vàchúngđánhhơikhôngkhí.

"Chócanh,"CôngtướcWestminsternói."Ởđâu?Tôichịu.Đâuđóquanhđây.Nhưngcũngkhônggiốngmùichó

cholắm”GiámmụcvùngBathvàWellsnói."Có người nào cũng không ngửi thấy mùi cái nghĩa địa này ấy nhỉ?"

ThẩmphánArchibalFitzhughnói."Nhớkhông?Chỉlàmộtconchóthôi."Bọnchúngnhảytừtrêntườngxuốngđất,rồichạy,dùngcảtaylẫnchân

đểđẩymìnhvềphíatrước,xuyênquanghĩađịatiếnvềphíacánhcổngcủaquỷnhậptràngởchỗcâysồibịsétđánh.

Vàbêncạnhcánhcổng,dướiánhtrăng,chúngdừnglại."Cáigìđây?"GiámmụcvùngBathvàWellshỏi."Trờiơi,"CôngtướcxứWestminsterthốtlên.Bodthứcgiấc.Bakhuônmặtđangcúixuốngnhìnnótrôngnhưmặtxácướp,khôđét,

khôngcòntíthịtnào,nhưngnhữngđườngnétthìvẫncòncửđộngđầyvẻtòmò -nhữngcáimiệngnhănnhởcười,để lộmấychiếc răngnhọn tí vàng;nhữngconmắtnhỏsángquắc;nhữngngóntaycómóngdàiđanggõgõ.

Page 48: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

"Cácônglàai?"Bodhỏi.“Chúngtalànhữngngườivôcùngquantrọng,"mộttrongnhữngsinhvật

ấyđáp-Bodnhậnthấychúngchỉnhỉnhhơnnómộtchút."ĐâylàngàiCôngtướcxứWestminster."

Kẻ to lớn nhất trong số ba sinh vật kia cúi đầu chào và nói, "Rất hânhạnh."

"...cònđâylàngàiGiámmụcvùngBathvàWells..."Sinhvậtđó,miệngđầyrăngsắclẻmvàlưỡithìnhọn,dàiđếnkỳdị,thòra

thụtvào,nomchẳnggiốngmộtngàigiámmụctrongtrítưởngtượngcủaBodchútnào:dahắntalốmđốmvàcóvệtmàusẫmởmộtbênmắt, trônggầngiốngmột tên cướp biển. "... còn ta thì được vinh dự là ngài Thẩm phánHarchibalFitzhugh.Xinsẵnsàngphụcvụcậu."

Basinhvậtđóđồngloạtcúichào.NgàiGiámmụcvùngBathvàWellsnói,"Chàngtrai,chuyệncủacậulàthếnào?Màkhôngđượcnóidốiđâuđấynhé,hãynhớlàcậuđangnóichuyệnvớimộtngàigiámmục."

"Đúngthếđấy,thưangàiGiámmục”haisinhvậtkiaphụhọa.Vậy làBod kể lạimọi chuyện cho chúng nghe.Nó kể với chúng rằng

chẳngcóaiyêuquýhaymuốnchơivớinó,chẳngaiđểýđếnnó,quantâmđếnnó,thậmchícảngườibảotrợcủanócũngbỏmặcnó.

"Thậtđángtiếc,"CôngtướcxứWestminsternói,gãigãimũi(mộtvậtnhỏxíukhôđét,chỉcòntoànlỗmũi)."Cáicậucầnbâygiờlàđếnmộtnơinàokhác,nơicónhữngngườibiếttrântrọngcậu."

"Chẳngcónơinàokhác cả,"Bodnói. "Với lại tôi khôngđượcphép rakhỏinghĩađịa”

"Cậucầnmộtthếgiớicónhữngngườibạnchơivàbằnghữu”GiámmụcvùngBathvàWellsnói,cáilưỡidàingóngoáytrongmiệng."Mộtthànhphốcủanhữngkỳquan,nhữngtròvuithúvànhữngđiềukỳđiệu,mộtnơicậusẽđượctrântrọngchứkhôngphảibịbỏmặcnhưthếnày."

Bod nói, "Cái cô đang chăm sóc cho tôi ấy.Cô ấy nấu nhữngmón ănkhiếplắm.Xúptrứngluộcvàcácthứđạiloạithế."

"Thứcănấyà!"ThấmphánArchibaldFitzhughkêu lên. "Nơichúng tađangđếnđâycónhữngmónănngonnhấttrênđời.Chỉnghĩđếnthôilàbụngtađãsôiréovàmiệngtađãtứanướcmiếngrarồi."

"Tôiđicùngcácôngđượckhông?""Đi cùng chúng ta ấy à?" Công tước xứWestmin-ster kêu lên. Ông ta

nghecóvẻsữngsờ."Đừngcóthếchứ,ngàiCôngtước,"GiámmụcvùngBathvàWellsnói.

Page 49: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

"Hãyrộnglòngmộtchútnào.Nhìnthằngbémàxem.Khôngbiếtđãbaolâurồinóchưađượcănmộtbữachorahồn."

"Tađồngýchonóđicùng,"ThẩmphánArchibaldFitzhughnói."Ởchỗchúngtacónhiềuthứcănngonlắm."Ngàivỗvỗbụngnhưđểchứngtỏthứcănngonđếnmứcnào.

"Đượcthôi.Cậumuốnlàmmộtcuộcphiêulưumạohiểmkhông?"CôngtướcxứWestminster,đãbịchinhphụcbởicáiý tưởng lạđờiấy, liềnhỏi."Haycậumuốnbỏphícảđờimìnhởcáinơinày?"Ngàiđưangóntayxươngxẩuchỉkhunghĩađịavàbóngtối.

BodnghĩđếncôLupescucùngnhữngmónănkinhkhủng,nhữngdanhsáchdàidằngdặcvàcáimiệngmímchặtcủacô.

"Tôimuốnphiêulưu”nónói.MặcdùbangườibạnmớicủaBodkhông to lớnhơnnó làbao,nhưng

chúngkhỏehơntrẻconnhiều,vàBodthấymìnhđượcGiámmụcvùngBathvàWellsnhấcbổng lêncaoquáđầu, trongkhiCông tướcxứWestminsternắm lấy một túm cỏ xơ xác đoạn hét to mấy tiếng nghe như là "Skagh!Thegh!Khavagah!" rồinhổ túmcỏ lên.Phiếnđáphẳngnằm trênnấmmồmởranhưmộtcánhcửasập,đểlộmộtkhoảngbóngtốiđenngòmbêndưới.

"Nhanhlênnào”Côngtướcgiụcgiã,thếlàngàiGiámmụcvùngBathvàWellsliềnquẳngBodvàocửahangtốimòmòấy,rồinhảytheonó,tiếpđếnlàngàiThẩmphánArchibaldFitzhugh,rồicuốicùng,bằngmộtcúnhảynhẹnhàng, làCông tướcxứWestminster,vừavàobên trongđãhét to, "WeghKhârado!"đểđóngcánhcổngcủaquỷnhậptrànglại,vàtảngđásậpxuốngtrênđầuchúng.

Bodngãxuống,lănlônglốctrongbóngtốinhưmộtviênsỏi,kinhngạcđếnnỗikhôngkịpsợnữa,trongbụngđangbănkhoănkhôngbiếtcáihốbêndướinấmmồnàysâutớiđâu,thìbỗngcóhaicánhtaykhỏekhoắntúmlấynáchnó,vànóthấymìnhđượcquăngvềphíatrước,xuyênquamànđêmđennhưmực.

ĐãtừnhiềunămnayBodchưabaogiờtrôngthấybóngtốithựcsự.Trongnghĩa địa, nó vẫn nhìn được như những người chết khác, và đối với nó,khôngcáihuyệt,khôngngôimộhaycái lăngnào làhoàn toàn tăm tốicả.Thếmàgiờđâynólạiđangởtrongbóngtốisâuthẳm,cảmthấymìnhbịnémvềphíatrướcbằngmộtloạtnhữngcúđẩymạnhvànhữngđộngtácđộtngột,vớitiếnggióvunvútbêntai.Thậtđángsợ,nhưngcũngthậtmêly.

Thếrồiánhsánghiệnra,vàmọithứđềuthayđổi.

Page 50: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

ººº

Bầutrờiởđâyđỏquạch,nhưngkhôngphảimàuđỏấmáplúcmặttrờilặn.Đâylàmàuđỏnhứcnhối,đầygiậndữ,nhưmàucủamộtvếtthươngbịviêmtấy.Mặt trời rất nhỏ, nom tựamột vật cổ xưa và xa vời.Không khí buốtlạnh,vàchúngđangtrèoxuốngmộtbứctường.Biamộvàđủcácloạitượngnhôratừbứctườngnày,tựanhưcảmộtnghĩađịakhổnglồđãbịlộnngược,trongkhiCôngtướcxứWestminster,GiámmụcvùngBathvàWells,cùngThẩmphánArchibaldFitzhughđumìnhtừbiamộnàysangbứctượngkia,chẳng khác nào ba con đười ươi nhăn nhúm trong những bộ quần áo đenráchrướikhâutúmlạisaulưng,vừatrèovừakéotheoBodlơlửng,chuyềnnó từngười này sangngười kia, khôngbaogiờđể tuột tay, luôn luônbắtđượcnómộtcáchdễdàngmàkhôngcầnphảiđưamắtnhìn.

Bodcốngướclênđểxemcóthấynấmmồnơicảbọnđãchuiquađểđếnvớicáithếgiớikỳlạnàykhông,nhưngnóchẳngthấygìngoàihằnghàsasốbiamộ.

Nótựhỏikhôngbiếtcóphảimỗingôimộkiađềulàmộtcánhcửachonhữngsinhvậtnhưbasinhvậtđangkéonótheođâykhông...

"Chúngtađangđiđâuđấy?"nóhỏi,nhưngtiếngnóbịgióthổibạtđimất.Chúngđimỗilúcmộtnhanhhơn.Phíatrướcmặt,Bodtrôngthấymộtbức

tượngmởra,vàhaisinhvậtkháctừtrongđótiếnvàocáithếgiớivớibầutrời đỏ ngầu này, trông cũng giống như ba sinh vật đangmang theoBod.Mộtconmặcáodàilụaráchbươm,trướckiacólẽđãtừngcómàutrắng,conkiamặcmộtbộcomlêmàuxámbẩnthỉurộngthùngthình,haiốngtaychỉcònlàhaimớgiẻtơitả.KhitrôngthấyBodcùngbangườibạnmớicủanó,chúngliềnxôngđến,nhảymộtcútừđộcaosáumétmàchẳnghềhấngì.

CôngtướcxứWestminster ré lênmột tiếngkhànđục,giảvờsợhãi,vàBodcùngbabọnchúnglaoxuốngbứctườngbiamộ,haisinhvậtmớiđếnđuổitheosátnút.Dướibầutrờiđỏquạchvớivầngmặttrờitàntạrọixuốngđầunhưmộtconmắtchết,khôngconnàotỏramệtmỏihayhếthơi,nhưngcuốicùngchúngcũngdừnglạibêncạnhbứctượnghìnhmộtconvậtkhổnglồvớibộmặtđãbiếnthànhmộtcụcnấmmốc.BodđượcgiớithiệuvớiTổngthốngthứ33củaHoaKỳvàHoàngđếTrungHoa.

"ĐâylàcậuBod,"GiámmụcvùngBathvàWellsnói."Cậuấysẽnhậpbọnvớichúngtađấy."

"Cậuấyđangmuốnmộtbữaăn ra trò”ThẩmphánArchibaldFitzhugh

Page 51: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

nói."Đảmbảocậusẽđượcănuốngthỏathuêkhinhậpbọnvớichúngta,cậu

béạ,"HoàngđếTrungHoabảo."Chínhthế”Tổngthốngthứ33củaHoaKỳđồngtình.Bod hỏi, "Tôi nhập bọn với các ông?Ý ông là khi tôi biến thànhmột

ngườinhưcácôngấyà?""Chúnhócnàyláutômláucá,khônranhlắm,muốnđánhlừađượccậuấy

khôngdễđâu”GiámmụcvùngBathvàWellsnói. "Đúng thế.Mộtngườitrongsốchúngta.Cũngkhỏemạnh,nhanhnhẹn,vôsong,chẳngkhácnàochúngta."

"Vớihàmrăngkhỏeđếnnỗicóthểnghiềnnátbấtkỳkhúcxươngnào,vớicáilưỡidàinhọncóthểliếmsạchtủytrongcáixươngốngsâunhất,hoặclộtsạchdathịttrênmặtmộtanhbéo,"HoàngđếTrungHoanói.

"Có thể lẩn từbóng tốinàysangbóng tốikhác,khôngbaogiờbị trôngthấy,khôngbaogiờbịnghingờ.Tựdonhưkhôngkhí,nhanhnhẹnnhưýnghĩ, lạnh lẽonhư sươnggiá, cứng rắnnhưđinh sắt, nguyhiểmnhư,nhưchúngta,"CôngtướcWestminsternói.

Bodnhìnnhữngsinhvậtấy."Nhưngnếutôikhôngmuốntrởthànhmộtngườitrongcácôngthìsao?"

"Khôngmuốnấyà?Tấtnhiênlàcậumuốnchứ!Còngìcóthểtuyệthơnđượcnữa?Takhôngnghĩrằngtrêntoànthếvũtrụnàylạicókẻkhôngmuốnđượctrởthànhyhệtnhưchúngta."

"Chúngtacóthànhphốđẹpnhất...""ThànhQuỷ”Tổngthốngthứ33củaHoaKỳnói."Cuộcđờivuithúnhất,thứcănngonlànhnhất..”"Cậucóbiết”GiámmụcvùngBathvàWellsngắtlời,"thứnướcđenrỉra

từcácquantàibọcchìlàthứcuốngngonlànhđếnmứcnàokhông?Haycậucóthểtưởngtượngđượccảmgiácsẽnhưthếnàokhitatrởnênquantrọnghơncảvuachúa,hơncảtổngthốnghaythủtướnghaycácanhhùng,khibiếtchắcvề tầmquantrọngđó,cũnggiốngnhưtầmquantrọngcủaconngườikhiđemsosánhvớicâycảimầm?"

Bodhỏi,"Nhưngcácônglàloạingườigì?""Quỷnhậptràng,"GiámmụcvùngBathvàWellsđáp."Trờiơi,cóngười

đã,chẳnghềchúýgìcả,phảikhôngnào?Chúngta,làquỷnhậptràng.""Nhìnkìa!"Dưới chân chúng, cảmột đoàn những sinh vật bé nhỏ đang nhảy nhót

chạytới,tiếnvềlốiđibêndướivàchưakịpnóinửalờithìBodđãbịmộtđôi

Page 52: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

tayxươngxẩuxốclên,bịnémquakhôngtrungbằngmộtloạtnhữngcúnhảyvàxôđẩy,trongkhicácsinhvậtnọlaoxuốngđểgặpđồngloạicủachúng.

Chúngđãxuốngđếngầncuốibứctườngbiamộvàphíatrướchiệnramộtconđường,khôngcógìkhácngoàiconđườngấy,mộtlốimònđãbịkhôngbiếtbaonhiêubànchângiẫmlên,xuyênquamộtvùngđồngbằngtrơ trụi,một samạc lởmchởmđávàxươngcốt, uốn lượndẫnđếnmột thànhphốnằmcaotítbêntrênmộtngọnđồiđáđỏ,cáchđómộtquãngrấtxa.

Bodđưamắtnhìnthànhphốấyvàcảmthấykinhhoàng:baotrùmlênnólàmộtcảmgiácphatrộngiữaghêtởmvớikhiếpsợ,giữakinhhãivớicămghét,cùngmộtnỗichoángvángkhôncùng.

Quỷnhậptràngkhôngbiếtxâydựng.Chúngchỉlànhữngconvậtănbám,nhữngkẻbớitìmvàănxácthối.CáithànhphốmàchúnggọilàThànhQuỷlànơichúngđãtìmthấycáchđâyrấtlâurồi,chứkhôngphảidochúngxâydựngnên.Khôngaibiết(nếucóconngườinàobiếtvềsựtồntạicủaThànhQuỷ)rằngloạisinhvậtnàođãdựngnênnhữngcănnhàấy,đãđụcvàođánhữngđườnghầmvànhữngtòatháplỗchỗnhưtổong,nhưngcómộtđiềuchắcchắn,đó làkhôngaikhácngoàibọnquỷnhậptrànglạimuốnsốngởđó,haythậmchílàđếngầnnơiđó.

Ngay từ con đường bên dưới ThànhQuỷ, ngay từ khi còn ở cáchmộtquãngxa,Bodđãnhậnthấymọigóccạnhởthànhphốđóđềusailệchhết-cácbứctườngđổxiênđổxẹo,dườngnhưthànhphốấyđượcxâydựngnênbởi toàn bộ những cơn ácmộngmànó từngphải chịu đựng, nhưmột cáimiệngkhổnglồvớihàmrăngchìara.Đólàmộtthànhphốđượcdựngnênchỉđểrồilạibịbỏhoang,mộtthànhphốnơimọinỗisợhãi,điêndạivàkinhtởmcủanhữngsinhvậtđãdựngnênnóđềuđượctạcvàođá.Bọnquỷnhậptràngđãtìmthấynó,thíchnó,vàgọinólàquênhàcủachúng.

Quỷnhậptràngdichuyểnrấtnhanh.Chúngbòdọc theo lốimònxuyênquasamạcnhanhhơncảchimkềnkềnbay,vàBodbịchúngkéotheo,bịxốccaoquáđầutrênnhữngcánhtayquỷkhỏemạnh,bịnémtừconquỷnàysangconquỷkhác,trongkhinócảmthấykhổsở,sợhãi,vàthấtđảm,cảmthấymìnhthậtngungốc.

Trênđầuchúng,giữabầutrờiđỏlòm,cónhữngsinhvậtgìđóđangchaoliệngtrênnhữngđôicánhlớnmàuđen.

"Cẩnthậnđấy,"CôngtướcxứWestminsternói."Giấuthằngbéđi.Đừngđểbọndạđiểubắtđượcnó.Lũăncắpchếttiệt."

"Đúngthế!Bọntaghétlũăncắp!"HoàngđếTrungHoahétlên.DạđiểubaytrênbầutrờiđỏrựcởThànhQuỷ...Bodhítmộthơithậtsâu,

Page 53: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

rồikêutướnglên,giốngnhưcôLupescuđãdạy.Nóphátramộttiếngkêunhưtiếngđạibàng,từsâutrongcổhọng.

Một trongnhững sinhvật có cánh ấy laovềphía bọnquỷ, lượnxuốngthấphơn,vàBodlạikêulên,chođếnkhitiếngkêucủanóbịbópnghẹtbởimột bàn tay rắn như sắt bịt lấymiệng nó. "ừ, đúng đấy, cứ gọi chúng nóxuốngđi,"ThẩmphánArchibaldFitzhughnói,"nhưngtintađi,phảiđểchochúng rữa ra vài tuần thìmới ăn được, với lại chúng chỉ gây phiền nhiễuthôi.Bọntavàbọnchúngghétnhaunhưxúcđấtđổđiấy."

Condạđiểulạibaylêncaotrênbầukhôngkhíkhôhanhcủasamạc,trởlạivớiđồngloạicủanó,vàBodcảmthấymọihyvọngđềutanbiếncả.

Lũquỷđinhanhhơnvềphíathànhphốnằmtrênnúiđá,vàBod,giờbịvắt lên vai Công tước xứ West-minster một cách không thương tiếc, bịchúngđưađicùng.

Vầngmặt trời đùngđục lặnxuống, vàhaimặt trăngmọc lên,mộtmặttrăng rất lớn, trắng toát, lỗ chỗmiệngnúi lửa, lúcmớimọc thì tođếnnỗinomnhưchiếmquánửađườngchântrời,nhưngcànglêncaocàngnhỏdần,vàmộtmặttrăngnhỏhơn,cómàulụclamnhưmàumốcởtảngphomát,vàkhitrôngthấyvầngtrăngnày,bọnquỷtỏrahếtsứcvuithích.Chúngdừngchândựngtrạicạnhconđường.

Mộtthànhviênmớinhậpbọn-Bodnghĩđólàconquỷđượcgiớithiệuvớinóbằngcáitên"đạivănhàoVictorHugo"-lôiramộtcáitúichấtđầycủi,cómấythanhvẫncònnguyêncảbảnlềhoặctaycầmbằngđồng,cùngvớimộtcáibậtlửasắt,vànhanhchóngnhómlênmộtđốnglửachobọnquỷngồiquanhnghỉngơi.Chúngngước lênngắmvầng trăngmàu lục lam,xôđẩynhauđểgiànhlấynhữngchỗngồitốtnhấtbênđốnglửa,chửirủa,thậmchícàocấu,cắnxélẫnnhau.

"Chúngtasẽngủmộtgiấc,rồikhitrănglặnsẽlạilênđườngđếnThànhQuỷ," Công tước xứWestminster nói. "Chỉ còn một đoạn đường khoảngchínhaymườigiờđồnghồnữathôi.Đếnlầntrăngmọctiếptheothìchúngtasẽđếnnơi.Rồichúngtasẽtổchứcliênhoannhỉ?Đểđónmừngcậunhậpbọnvớichúngta!"

"Sẽkhôngđauđâu,"ThẩmphánArchibaldFitzhughnói,"khôngđauđếnmứckhôngchịuđược.Vàsauđó,thửnghĩmàxem,cậusẽvuithúbiếtbao."

Rồichúngbắtđầukểđủthứchuyệnvềviệclàmquỷnhậptràngthìsungsướngtuyệtvờiđếnmứcnào,vềnhữngthứchúngđãnhainuốtbằngbộrăngkhỏecủamình.Mộtcontrongbọnnóichúnghoàntoànmiễndịchvớibệnhtật.Chodùconmồicủachúngcóchếtvìbệnhgìthìchúngvẫncóthểnhai

Page 54: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

tuốttuột.Chúngkểvềnhữngnơichúngđãđến,chủyếulàcáchầmmộvàvùng códịchbệnh. ("Ởcácổdịch cónhiều thức ănngon lắm”HoàngđếTrungHoanói,vàcảbọnđềuđồngý).ChúngkểvớiBodchúngđãlấyđượctêncủamìnhnhưthếnào,vànóirằngđếnlượtBod,khiđãbiếnthànhmộtconquỷnhậptràngvôdanh,cũngsẽđượcđặttênnhưchúng.

"Nhưngtôikhôngmuốnbiếnthànhmộtngườinhưcácông,"Bodnói."Bằngcáchnàyhaycáchkhácthìcậucũngsẽbiếnthànhmộtngườitrong

sốchúngtathôi,"GiámmụcvùngBathvàWellsvuivẻnói."Cáchkiarắcrốihơn,vìcậusẽbịtiêuhóa,vàcậusẽkhôngthíchthúchuyệnấycholắmđâu."

"Nhưngnóichuyệnấy thìchẳnghayhogì",HoàngđếTrungHoa tiếp."Thíchnhấtlàlàmquỷnhậptràng.Chúngtachẳngsợgìhết!"

Nghevậy,bầyquỷngồiquanhđốnglửanhómbằnggỗquantài liềnhúlên,gàothét,rúrít,tựtunghênhaurằngbọnchúngmớithôngtháilàmsao,mạnhmẽlàmsao,vàthậttuyệtlàmsaokhikhôngphảisợbấtkỳđiềugì.

Đúnglúcấymộtâmthanhvanglêntừphíaxatrongsamạc,mộttiếnghúxaxămkhiếnbọnquỷruncầmcậpvàcorúmlạigầnđốnglửahơn.

"Cáigìthế?"Bodhỏi.Bầyquỷlắcđầu."Chỉlàmộtthứtrênsamạcthôi”mộtconthìthào."Im

lặng!Nónghethấychúngtamất!"Vàtấtcảbọnquỷđềuimlặngtrongchốclát,chođếnkhichúngquênmất

conthútrênsamạckia,vàbắtđầuhátbàicacủalũquỷ,đầynhữngtừngữbậybạvànhữngcảmnghĩghêtởm,màbàichúngthíchnhấtchỉlàmộtdanhsáchnhữngphầncơthểthốirữavàthứtựđểxemnênănphầnnàotrước.

"Tôimuốn về nhà” Bod nói, khi chúng hát hết đoạn cuối. "Tôi khôngmuốnởđâynữa."

"Đừngcóhoảnglênthếchứ”CôngtướcxứWest-minsternói."Chúnhócnày,tahứalàngaykhitrởthànhmộtngườitrongbọntathìcậusẽchẳngcònnhớlàmìnhđãtừngcónhànữakia."

"Ta chẳng nhớ gì về quãng thời gian trước khi ta biến thành quỷ nhậptràng”đạivănhàoVictorHugo

"Tacũngvậy”HoàngđếTrungHoatựhàonói."Tacũngchẳngnhớgìsất”Tổngthốngthứ33củaHoaKỳhọatheo."Cậusẽđượclàmthànhviêncủamộtnhómchọnlọcgồmnhữngsinhvật

thông thái nhất,mạnhmẽ nhất, dũng cảm nhất trên đời”Giámmục vùngBathvàWellshuênhhoang.

Bodchẳngthấyấntượngchútnàovớilòngcanđảmhaytríkhôncủabọn

Page 55: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

quỷ.Nhưngđúnglàchúngrấtkhỏe,nhanhnhẹnmộtcáchkỳdị,vànóđangởgiữa cảmột bầyquỷ.Nó sẽ không thể chạy thoát.Chưa chạynổimườithướcthìcóthểnóđãbịchúngbắtkịp.

Đâuđóxaxatrongmànđêm,mộtcongìđólạihúlên,vàbầyquỷnhíchđếngầnđốnglửahơn.Bodnghethấychúngkhịtkhịtmũivàchửi thề.Nónhắmnghiềnmắtlại,cảmthấyvôcùngkhổsởvànhớnhà:nókhôngmuốnbịbiếnthànhquỷnhậptràng.Nókhônghiểulàmsaomìnhcóthểngủđượctrongcảnhtuyệtvọngkhôncùngnhưthếnày,thếnhưng,nóngạcnhiênkhithấymìnhvẫnngủthiếpđiđượckhoảnghai,batiếng.

Một tiếngđộng làmnó thứcdậy-một tiếngđộngmạnh,sátgần,cóvẻhoảngsợ.Aiđóđanghỏi,"Thếnào,chúngnóbiếnđiđâurồi?Hử?"Nómởmắtra,trôngthấyGiámmụcvùngBathvàWellsđangquátmắngHoàngđếTrungHoa.Cóvẻnhư trongđêm,một vài tên trongbầyquỷđãbiếnmấtkhôngmộtdấuvết,vàkhôngconquỷnàocóthểgiảithíchđượctạisao.

Nhữngconquỷcònlạiđềuhếtsứccăngthẳng.Chúngnhanhchóngnhổtrại,vàTổngthốngthứ33củaHoaKỳxốcBodlên,némnólênvaimình.

Bọnquỷloạngchoạngđixuốngváchđáđểquaylạiconđường,bêndướibầutrờiđỏngầumàumáubịnhiễmđộc,vàtiếnvềphíaThànhQuỷ.Sángnaychúngcóvẻkémvuihơnhẳn.Giờđâychúngdườngnhưđangchạytrốnmộtcáigìđó-ítralàBodthấythế,khinóbịváclắclưtrênvaitênquỷ.

Giữa trưa,khivầngmặt trờimờđụcđã lênđếnđỉnhđầu,bọnquỷ liềndừngchâncocụmlạivớinhau.Trướcmặtchúng,chaoliệngtrênluồnghơinóng,làmộtbầydạđiểuhơnchụccon,đangbaylượntronglànkhôngkhíấm.

Bọnquỷ liềnchia thànhhaiphe:mộtphenghĩ rằngviệcđồngbọncủachúngbiếnmấtchẳngcóýnghĩagì,mộtphethìlạichorằngmộtthứgìđó,cólẽlàbọndạđiểukia,đangbámtheohòngtiêudiệtchúng.Bọnquỷkhôngđiđếnmộtkếtluậnchungnào,chỉnhấttrírằngchúngnênnhặtđálàmvũkhíđểnémnếubầydạđiểuhạcánhxuống,vàchúngliềnnhặtsỏiđátrênsamạcnhétđầytúiáo.

Một thứgìđó lạicất tiếnghúởkhoảngsamạcphíabên tráichúng,vàbọnquỷđưamắtnhìnnhau.Tiếnghúnàyvang tohơn tiếnghúđêmqua,nghecóvẻgầnhơn,mộttiếnghútrầmtrầmnhưtiếngchósói.

"Màycónghethấygìkhông?"ThịtrưởngthànhLondonhỏi."Chẳngnghethấygìsất”Tổngthốngthứ33củaHoaKỳđáp."Taocũngkhông,"ThẩmphánArchibaldFitzhughnói.Tiếnghúlạivanglên.

Page 56: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

"Chúng ta phải về nhà thôi," Công tước xứWest-minster vừa nói vừanhấcmộttảngđálớnlên.

ThànhphốQuỷđángsợvươnlêntrênmộtgờđácaotrướcmặtchúng,vàbọnquỷlaovềphíađó.

"Bọn dạ điểu đang đến đấy!" Giámmục vùng Bath vàWells kêu lên."Némđávàolũchếtgiẫmấyđi!"

LúcnàytrongmắtBodmọithứđềulộnngược,trongkhinónảylênnảyxuốngtrênlưngTổngthốngthứ33củaHoaKỳvàbịcátsỏitrênđườngbắnđầyvàomặt.Nhưngnónghethấynhữngtiếngkêugiốngtiếngđạibàng,vàBodlạidùngtiếngdạđiểuđểkêucứu.Lầnnàythìkhôngconquỷnàobịtmiệngnólạinữa,nhưngnókhôngchắcaiđócóthểnghethấytiếngnókêugiữa tiếnggào thétcủabầydạđiểuvà tiếngchửi rủacủa lũquỷ trongkhichúngnémđátớitấplênkhôngtrung.

Bodlạinghethấytiếnghúnọ:bâygiờtiếnghúvanglêntừphíabênphải."Cóđếnhàngchụccondạđiểuchếttiệtấy,"CôngtướcxứWestminster

rầurĩnói.Tổng thống thứ33củaHoaKỳ traoBodchođạivănhàoVictorHugo,

conquỷnàytốngthằngbévàocáitúicủamìnhrồivắtcáitúilênvai.Bodchỉcóthểlấylàmmừnglàcái túikhôngcómùigìkhácngoàimùigỗbụibặm.

"Chúngđangrútluiđấy!"mộttênquỷkêulên."Nhìnchúngkìa!""Cậu đừng có lo nhé," một giọng nói vang lên bên cạnh cái túi, nghe

giốnggiọngGiámmụcvùngBathvàWells."MộtkhichúngtađãđưacậuđếnđượcThànhQuỷthìsẽkhôngcònnhữngchuyệnvớvẩnnàynữađâu.ThànhQuỷlàmộtthànhphốbấtkhảxâmphạm."

Bodkhôngbiếtcóconquỷnàobịgiếthaybịthươngtronglúcđánhnhauvớibầydạđiểuhaykhông.BằngvàonhữnglờichửirủacủaGiámmụcvùngBathvàWells,nóđoánlàcóthêmvàiconquỷnữađãchạymất.

"Nhanhlên!"mộtconquỷkhác,cólẽlàCôngtướcxứWestminster,kêulên,vàbọnquỷliềnlaođi.BodnằmtrongtúicảmthấyrấtkhóchịuvìcứliêntụcbịvavàolưngđạivănhàoVictorHugođauđiếng,thỉnhthoảnglạiđậpcảxuốngđấtnữa.Mọisựcàngtệhơnkhiởtrongtúicùngvớinóvẫncònmấymẩugỗ,đólàchưakểđếnnhữngđinhvítsắcnhọn,nhữnggìcònlạicủathứcủilàmtừquantài.MộtcáiđinhvítnằmngaydướitayBod,đâmvàodathịtnó.

Mặcdùbịxócnảyngười, lắcmạnhvàxôđẩy theomỗibướcchạycủaconquỷđangmangnó trên lưng,Bodvẫn tìmcáchnắmđượccáiđinhvít

Page 57: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

bằng tay phải. Nó sờ soạng cáimũi đinh nhọn hoắt. Trong thâm tâm, nókhấpkhởihyvọng.Rồinóxuyênmũiđinhqualớpvảitúiởsaulưng,dùngmũiđinhđâmthủngvải,đoạnrútđinhravàđâmthêmmộtlỗnhỏnữa,bêndướilỗđầutiên.

Saulưngmình,Bodnghethấymộttiếnghúnữa,vànóchợtnghĩrarằngmộtthứcóthểkhiếnbọnquỷnhậptràngkhiếphãiđếnthếthìhẳnphảiđángsợhơnnótưởngnhiều,vànódừngmũiđinhlạitrongchốclát-giảthửnóthoátrakhỏicáitúivàrơivàomiệngmộtconquáivậtkhủngkhiếpnàođóthìsao?Nhưngítra,Bodtựnhủ,nếuchếtthìnósẽvẫnđượclàchínhmình,cùngvớimọikýứccủanó,nhớđượcbốmẹmình,nhớđượcchúSilas,thậmchílàcảnhớđượccôLupescunữa.

Nhưthếthìtốthơnnhiều.Nólạidùngchiếcđinhđồngxuyênqualớpvảitúi,chọcvàcàochođến

khilàmthủngmộtlỗnữa."Tiếnlênanhem!"GiámmụcvùngBathvàWellskêulên."Chỉlênhết

mấybậcthangkialàchúngtasẽvềđếnThànhQuỷantoàn!""HoanhôngàiGiámmục!"mộttênquỷkhácreoto,cólẽlàThẩmphán

ArchibaldFitzhugh.Bây giờ thì cử động của tên quỷmangBod trên lưng đã thay đổi.Nó

khôngđithẳngvềphíatrướcnữa,màđãđổisangmộtloạtcửđộngkhác,lêndốcrồiđitớitrước,lêndốcrồilạiđitớitrước.

Bod thọc tay qua túi, chọc lấymột cái lỗ đủ để nhìn qua. Nó nhìn rangoài,trênnólàbầutrờiđỏngầu,uám,cònbêndưới...

...nócóthểtrôngthấysamạc,nhưnggiờsamạcđãnằmdướichânnó,cáchcảchụcmét.Đằngsaunólànhữngbậcthangtrảidài,nhưngđólàcácbậcthangđụcchongườikhổnglồ,cònbênphảinólàmộtváchđámàuđỏson. Từ vị trí này Bod không nhìn thấy Thành Quỷ, nhưng nó đoán hẳnthànhphảiđangnằmtrênđầuchúng.Bêntráinólàmộtvựcthẳmdốcđứng.Nóquyếtđịnhsẽphảinhảythẳngxuốngnhữngbậcthangkia,vàhếtlònghyvọngrằngbọnquỷ,tronglúcsốtruộtmongsớmvềđếnnhàđểđượcantoàn,sẽkhôngbiếtnóđãbỏchạy.Caotítbêntrên,nótrôngthấybầydạđiểubaylùilạimộtquãng,chaoliệngtrênbầutrờiđỏlừ.

Nórấtmừngkhithấykhôngcóconquỷnàokhácđằngsaumình:đạivănhàoVictorHugođibọchậu,vàphíasaunókhôngcóaiđểđánhđộngcholũquỷbiếtvềcáilỗđangtodầntrênchiếctúi.HoặclàtrôngthấyBodkhinórơira.

Nhưnglạicómộtvậtkhác...

Page 58: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

Bodbịxócnảyngườisangbên,xakhỏicái lỗ.Nhưngnóđãtrôngthấymộtvậtmàuxámkhổnglồtrênnhữngbậcthangbêndưới,đangđuổitheochúng.Nócóthểnghethấymộttiếnggầmgừdữdằn.

ÔngOwenscómộtcâungạnngữdùngđểchỉhaivậtcùngkhóchịunhưnhau."Tađangrơivàocảnhtiếnlênmắcnúi,lùilạimắcsông”ôngthườngnóivậy.Bodvẫnbănkhoănkhônghiểunhưthếnghĩalàgì,vìcảđờisốngtrongnghĩađịa,nóchưatừngđượcnhìnthấynúicũngnhưsông.

Mìnhđangrơivàocảnhtiếnlênmắcquỷ,lùilạimắcquái,nónghĩ.Nóvừanghĩxongthìmộthàmrăngsắcnhọnnhưrăngchóngoạmlấycái

túivàkéochođếnkhilớpvảitúiráchra,dọctheonhữngcáilỗmàBodđãchọcthủng,vàthằngbéngãlộnnhàoxuốngnhữngbậcđá,ởđócómộtconvậtmàuxámkhổnglồ,giốngnhưchónhưngtolớnhơnnhiều,đanggầmgừ,miệngnhỏnướcdãi,đứngchắnlấyBod,mộtconvậtvớicặpmắtsánglóe,răngnanh trắngởn,bànchânkếchxù.Nó thởhổnhểnvànhìnBodchằmchằm.

Bọnquỷởphíatrướcđãdừnglại."Trờiđánhthánhvật!"CôngtướcxứWestminsternói."Conchóquỷsứấytómđượcthằngnhócrồi!"

"Thếthìcứđểthằngnhóclạichonó,"HoàngđếTrungHoabảo."Chạythôi!"

"Uida!"Tổngthốngthứ33củaHoaKỳkêulên.Bọn quỷ chạy lên các bậc thang.Giờ thì Bod chắc chắn là những bậc

thang đó được đẽo cho người khổng lồ, bởi vì bậc nào cũng cao hơn cảngườinó.Bọnquỷchạybánsốngbánchết,chỉquaylạiđểlàmmấycửchỉchửirủaconthúvàcólẽlàcảBodnữa.

Conthúvẫnđứngnguyêntạichỗ.Nósắpănthịtmình,Bodcayđắngnghĩ.Màythôngminhthậtđấy,Bodạ.

Nónghĩđếnngôinhàcủamìnhởnghĩađịa,vàgiờthìnókhôngthểnhớnổitạisaomìnhlạibỏđinữa.Mặckệconchóquỷquáinày,nóphảiquayvềnhàthôi.Mọingườiởđóđangđợinó.

Nólaoquaconthú,nhảyxuốngbậcthangtiếptheonằmdướiđóchừngmộtmétrưỡi,rồibịngã,cổchânđậpxuốngđất,trẹođiđauđiếngngười,vànóngãvậtranềnđá.

Khinghethấytiếngconthúđangchạyvànhảyxuốngchỗnó,Bodliềncốtrườnđi,cốđứngdậy,nhưngcổchânnóbâygiờđãthànhravôdụng,têliệt,đauđớn,vànókhôngkịpngănmộtcúngãnữa.Nórơirakhỏibậcthang,xakhỏiváchđá,ngãvàokhoảngkhông,vàrơixuống-mộtcúngãkhủngkhiếptừmộtđộcaokhủngkhiếpmàBod thậmchícònkhôngdámtưởng tượng

Page 59: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

ra...Lúcbịngã,nódámchắcmìnhđãnghe thấymộtgiọngnóivang lên từ

phíaconthúmàuxám.VànónóibằnggiọngcủacôLupescu,"Ôi,Bod!"Giống như lúc bị ngã trong những giấcmơ, nó rơi qua khoảng không

trongnỗisợhãicuốngcuồng,laothẳngvềphíamặtđấtbêndưới.Bodcảmthấytrongđầumìnhchỉcònđủchỗchomộtýnghĩquantrọngduynhất,vìthếhaiýnghĩConchókhổnglồấychínhlàcôLupescu,và,Mìnhsắpsửarơibẹtxuốngnềnđákia,tranhnhauchiếmchỗtrongtâmtrínó.

Mộtvậtgìđóbaotrùmlấynó,rơixuốngcùngvớinó,rồicó tiếngmộtcặpcánhđậpmạnh,vàmọithứbỗngchậmlại.Mặtđấtkhôngcònlaovùnvụtvềphía

Đôicánhvỗmạnhhơn.Chúngvươn lêncaohơnvàgiờ thìýnghĩduynhấtcòn lại trongđầuBod làMìnhđangbay!Vàđúngnhưvậy.Nóquayđầulạinhìn.Bêntrênnólàmộtcáiđầumàunâusẫm,nhẵnthín,vớicặpmắtsâuthẳmnomnhưhaiphiếnthủytinhđenmàibóng.

Bod kêu lênmột tiếng rin rít có nghĩa là "Cứu với" theo ngôn ngữ dạđiểu,vàcondạđiểumỉmcười,khẽhúlênmộttiếngtrầmtrầmđáplại.Nócóvẻhàilòng.

Condạđiểuchaongườimộtcái rồibaychậm lại,vàhạcánhxuốngsamạcvớimộttiếngthịchnhẹnhàng.Bodcốđứngdậy,nhưngcổchâncủanólạikhuỵuxuống,làmnóngãlộnnhàolênnềncát.Gióđangthổimạnh,phảthứcátsamạcsắccạnhvàodaBodrátbỏng.

CondạđiểuđậubêncạnhBod,cặpcánhnhẵnbóngcủanókhéplại.Bod,vốnlớnlêntrongmộtnghĩađịa,đãquenvớihìnhảnhngườicócánh,nhưngcácthiênthầntrênbiamộtrôngkhônggiốngthếnàychútnào.

Vàkia,phóngquasamạc,dướibóngcủaThànhQuỷ,làconthúlớnmàuxám,nhưmộtconchókhổnglồ.

ConvậtcấttiếngnóibằnggiọngcủacôLupescu.Cônói,"Đâylàlầnthứbabầydạđiểucứumạngtròđấy,Bodạ.Lầnthứ

nhấtlàkhitròkêucứu,vàchúngđãnghethấy.Chúngnhắntin,chotabiếttròđangởđâu.Lầnthứhailàkhiởquanhđốnglửađêmqua,lúctròđangngủ: chúngđangbay lượn trongbóng tối thì nghe thấymấy tênquỷnhậptràngnóirằngtròsẽđemvậnrủiđếnchochúng,rằngchúngnênđậpnátóctròra,rồigiấutròvàomộtnơidễtìm,đểkhitròđãthốirữarathìchúngsẽquaylạiănthịt.Bầydạđiểuđãlặnglẽloliệuviệcđó.Vàgiờthìlạiđếnlầnnàynữa."

"CôLupescu?"

Page 60: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

Cáiđầukhổnglồnhưđầuchócúixuốngvàtrongmộtkhoảnhkhắckinhhoàng,đángsợ,Bodtưởngcôsẽngoạmlấymộtmiếngởngườinó,nhưngcôchỉliếmnhẹlênmánómộtcáchâuyếm."Tròbịsáicổchânhả?"

"Vâng,emkhôngđứngdậyđược”"Chúngtahãyđặttròlênlưngtađi",convậtkhổnglồmàuxám,chínhlà

côLupescu,nói.Cônóigìđóbằngthứtiếngdạđiểuchóitai,vàcondạđiểutiếnđến,đỡ

Bodđứngdậy,tronglúcthằngbévòngtayômlấycổcôLupescu."Nắmlấycỗbờmcủa tanhé”cônói."Giữchắcvào.Giờ thì, trướckhi

chúngtađi,hãynóinhưthếnày..."vàcôphátlênmộttiếngkêuthethé."Nhưthếcónghĩalàgìạ?""Cảmơn.Hoặclàtạmbiệt.Cảhai”Bodcốhếtsứcrít lên,vàcondạđiểukhẽcườivuivẻ.Nócũngphátra

mộttiếngkêunhưvậy,vàxòeđôicánhkhổnglồnhẵnbóng,laovàolàngiósamạc,haicánhvỗmạnh,thếrồilàngióđỡlấynó,đưanólêncao,giốngnhưmộtchiếcdiềuvừabaylên.

"Giờthìbámchochắcvào”conthúchínhlàcôLupescunói.Vàcôlaođi.

"Chúngtacóquaylạichỗbứctườngbiamộkhôngạ?""Quay lạicánhcổngcủaquỷnhập tràngấyà?Không.Nơiđóchỉdành

chobọnquỷnhậptràngthôi.Ta làKhuyểnBinhcủaChúa.Tađi trênconđườngcủariêngmình,điđếnĐịangụcrồilạirakhỏiđó."VàBodthấynhưcôchạycònnhanhhơncảlúctrước.

Vầngtrăngkhổnglồmọclên,cùngvớivầngtrăngcómàuphomátmốc,theosaulàmộtvầngtrăngkhác,đỏnhưhồngngọc,vàdướiánhsángcủabavầngtrăngấy,consóixámlaođibằngnhữngbướcchạynhịpnhàng,ngangquavùngsamạclổnnhổnxươngcốt.CôLupescudừnglạibênmộtcănnhàbằngđấtnungđổnátnomnhưmộtcáitổongkhổnglồ,đượcdựngcạnhmộtdòngsuốinhỏrócráchchảyratừlớpđásamạc,đổxuốngmộtcáivũngnhỏxíurồilạitiếptụcchảyđi.Consóixámcúixuốnguốngnước,vàBodcũngvụchaibàntayxuốngcáivũngvốcnướclênuốngừngực.

"Đâylàđườngranhgiới”consóixám,chínhlàcôLupescu,nói,vàBodngẩnglên.Bavầngtrăngđãbiếnmất.GiờnócóthểtrôngthấydảiNgânHà,nhưngnóchưatừngthấydảiNgânHànàonhưvậy,nhưmộttấmvảiliệmsánglấplánhtrảikhắpbầutrời.Hằnghàsasốnhữngngôisaotỏasángtrêntrời.

"Đẹpquá”Bodtrầmtrồ.

Page 61: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

"Khinàoquayvềnhà,tasẽdạytròtêncáchànhtinhvàcácchòmsao”côLupescunói.

"Emthíchlắmạ,"Bodthừanhận.Bodlạitrèolêntấmlưngrộngmàuxám,ápmặtvàobộlôngcủacôrồi

bámthậtchắc,vàdườngnhưchỉmộtthoángsau,nóđãtrởlạikhunghĩađịa,đượcđưangangquanghĩađịavềngôimộcủagiađìnhOwens-mộtcáchvụngvề,nhưkhimộtngườiphụnữphảibếchúbéđãlênsáu.

"Thằngbébịsáichân,"côLupescunói."Tội nghiệp con tôi," bà Owens kêu lên, đỡ lấy thằng bé từ tay cô

Lupescuvànângniunótrongđôitaytrongsuốtnhưngthànhthạocủamình."Tôikhôngthểnóilàtôiđãkhônglolắng,vìquảlàtôirấtlo.Nhưnggiờthìnótrởvềrồi,đómớilàđiềuquantrọng."

ThếrồisauđóBodđượcnằmvôcùngthoảimáidướilòngđất,ởmộtnơian toàn,đầuđặt trêncáigốicủariêngmình,vànóchìmvàomộtbóng tốiđầymệtmỏinhưngêmái.

ººº

CổchântráicủaBodsưngvùlên,tímbầm.BácsĩTre-fusis(1870-1936,cầuchoôngđượcsốngtrongtiêncảnhđờiđời)đãkhámchonóvàtuyênbốlàcáicổchânchỉbịbonggânthôi.CôLupescuđếnhiệuthuốcmuamộttấmbăng cổ chân thật chặt, và Nam tước JosiahWor- thington, vốn đã đượcchôncùngvớicâygậygỗmuncủamình, thìnhấtnhấtđòichoBodmượncâygậy.Thằngbérấtkhoáichíkhiđượcchốnggậyvàgiảvờlàmôngcụmộttrămtuổi.

Bodtậptễnhlênđồitìmlạimảnhgiấynhétdướitảngđá.BầyKhuyểnBinhcủaChúaNóđọcthấymấychữấy.Chữđượcinbằngmựctím,vàđólàcáitênđầu

tiêntrongdanhsách.NhữngsinhvậtmàconngườigọilàNgườiSóihoặcMaSóitựgọimình

làKhuyểnBinhcủaChúa,vìhọcoisựbiếnhìnhcủamìnhlàmộtphúclànhdotạohóabancho,vàhọđáplạiânhuệấybằngsựngoancườngcủamình,bởivìhọsẽđuổitheonhữngkẻbấtlươngchođếntậncánhcổngĐịangục.

Bodgậtđầu.Khôngchỉnhữngkẻbấtlươngmàthôi,nóthầmnghĩ.Nóđọchếtdanhsáchấy,cốhếtsứchọcchođếnkhi thuộc lòng, rồiđi

Page 62: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

xuốngngôinhàthờcũ,nơicôLupescuđangđợinóvớimộtchiếcbánhnhânthịtnhỏvàmộtgóikhoaitâyrántotướngmàcôđãmuaởcửahàngbáncátẩmbột và khoai tây rán ở dưới chân đồi, cùng vớimột tập danh sách inbằngmựctímnữa.

Haicôtròchianhauchỗkhoaitâyrán,vàcôLu-pescuthậmchícònmỉmcườimộthayhailầngìđó.

ººº

Đếncuốithángđó,chúSilasquayvề.Chúxáchchiếctúidamàuđenbằngtaytráicòntayphảithẳngđơ.NhưngchúvẫnlàchúSilas,vàBodrấtsungsướngkhitrôngthấychú,rồicònsungsướnghơnkhichúSilastặngquàchonó,mộtmôhìnhcâycầucổngVàngởSanFrancisco.

Đãgầnnửađêm,nhưng trờivẫnchưa tốihẳn.Bangườingồi trênđỉnhđồi,ánhđènthànhphốlấplánhbêndưới.

"Chútinlàtronglúcchúvắngmặtmọiviệcđềuổn”chúSilasnói."Cháuđãhọcđượcrấtnhiềuđiều”Bodtrảlời,tayvẫnnắmchặtcâycầu

củamình.Nóchỉ lên trời. "Kia là chòmThợSănOrion,với cái thắt lưngbằngbavìsao.CònkialàKimNgưu,chòmsaohìnhconbò."

"Giỏilắm”chúSilaskhen."Thếcònchú?"Bodhỏi."Chúcóbiếtđượcthêmđiềugìtrongkhiđixa

không?""Ồ,cóchứ,"chúSilasđáp,nhưngnhấtđịnhkhôngnóigìthêm."Tôi cũng vậy," cô Lupescu nghiêm trang nói. "Tôi cũng đã biết được

mộtsốđiều”"Tốt,"chúSilasnói.Mộtconcúcất tiếnghúgiữanhữngcànhsồi."Cô

biếtkhông,"chúnóitiếp,"tôinghetinrằngmấytuầntrước,tronglúctôiđivắng,haicôtròđãđiđếnmộtnơikháxa,xađếnmứctôicũngkhôngthểđitheođược.Thườngthìtrongtrườnghợpnhưvậytôisẽkhuyênnêncẩnthận,nhưngbọnquỷnhập tràng ítkhinhớdai,khôngnhưnhữnggiốngmaquỷkhác".

Bodnói, "Không saođâuạ.CôLupescuđãchămsóccháu.Cháuchưabaogiờgặpnguyhiểmcả."

CôLupescunhìnBod,mắtsángngời,rồicônhìnchúSilas."Córấtnhiềuđiềucầnbiết,"cônói."Cólẽsangnămtôisẽquaylại,cũng

vàokhoảnggiữahè,đểdạythằngbé."

Page 63: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

ChúSilasnhìncôLupescu,mộtbên lôngmàyhơinhướn lênmộtchút.RồichúnhìnBod.

"Cháuthíchthếlắm,"Bodnói.

Page 64: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

Chương4

TẤMBIAMỘCỦAPHÙTHỦY

AICŨNGBIẾTỞRÌANGHĨAĐỊACÓmộcủamộtmụphùthủy.Từkhibiếtsuynghĩ,BodđãnghebàOwensdặnlàphảitránhxacáigócđó.

'Tạisaoạ?"nóhỏi."Người sốngđếnđấykhông tốt” bàOwensđáp. "Chỗ ấy ẩm thấp lắm.

Gầnnhưđầmlầyấy.Conmàđếnđấythìsẽbịcảmngay."Còn ôngOwens thì lại trả lời theo cách thoái thác và nghèo trí tưởng

tượnghơn."Nơiấykhôngtốt,"ôngchỉnóicóvậy.RanhgiớichínhthứccủanghĩađịanằmởchânđồiphíaTây,dướicâytáo

già,vớimộtcáihàngràolàmbằngcọcsắthoengỉ,trênđầumỗicọclàmộtmũinhọncũngđãgỉhết,nhưngđằngsauđólàmộtbãiđấthoangđầycâytầmma,cỏdại,mâmxôivàlákhô.Bod,nhìnchunglàmộtđứatrẻbiếtnghelời,khôngtìmcáchchuiquahàngrào,nhưngnóđixuốngđórồinhìnquanhữngcọcsắt.Nóbiếtnóchưađượcnghetoànbộđầuđuôicâuchuyện,vàđiềuđókhiếnnóbựcmình.

Bod trèo trở lại lênđồi,đếnchỗngôinhà thờnhỏnằmgầncổngnghĩađịa,vànóđợichođếnkhitrờitối.Khiánhchiềuchạngvạngchuyểntừmàuxámsangtímthìcótiếngđộngtrênthápnhàthờ,lậtphậtnhưtiếngmộttấmvảinhungnặng, rồichúSilas rờicănbuồng trên thápchuôngcủamìnhvàchúcđầutrèoxuốngkhỏingọntháp.

"Ở góc nghĩa địa đằng kia có gì ạ?" Bod hỏi. "Đằng saumộHarrisonWestwood,ThợBánhcủaGiáokhu,cùnghaibàvợ,MarionvàJoanấyạ?"

"Cháuhỏi làmgì?"ngườibảo trợcủanóhỏi lại,phủibụi trênbộquầnđenbằngnhữngngóntaytrắngnhưngà.

Bodnhúnvai."Cháuchỉtòmòthôi!"."Đólàphầnđấtkhôngđượcnhàthờbanphước”chúSilasđáp."Cháucó

hiểunhưthếnghĩalàgìkhông?""Khôngạ,"Bodnói.ChúSilasbướcngangqualốiđimàkhônglàmxáotrộnmộtchiếclárụng

nào,rồingồixuốngcạnhBodtrênchiếcghếdài.Chúnóibằngcáigiọngêm

Page 65: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

như nhung của mình, "Có những người tin rằng mọi mảnh đất đều linhthiêng.Họtinrằngmảnhđấtấyđãlinhthiêngtừtrướckhichúngtađặtchânlên,vàvẫnlinhthiêngsaukhichúngtađãrờiđi.Nhưngởđây,ởxứsởcủacháu,ngườitabanphướcchocácnhàthờvàkhoảngđấtdànhriêngchoviệcmaitáng,đểbiếnchúngthànhnơilinhthiêng.Nhưngbêncạnhcáckhoảngđất thiêng, họ vẫn chừa ramột phần đất khôngđược banphước,một khuNghĩađịaBầncùng,dànhriêngđểchônbọntộiphạm,ngườitựtửvànhữngkẻkhôngtheođạo."

"Vậynhữngngườichônởkhoảngđấtbênkiahàngràolàngườixấuạ?"Chú Silas nhướn một bên lông mày đẹp tuyệt lên. "Gì cơ? Ồ không,

khôngphải thếđâu.Đểxemnào,đã lâurồichúchưađixuốngđó.Nhưngchúkhôngnhớởđócóaicựckỳxấuxacả.Cháuphảinhớlàthờixưa,chỉăntrộmmột silinh thôi cũngđủđểbị treocổ rồi.Và trênđời luôncónhữngngườicảmthấycuộcsốngcủahọđãtrởnênkhôngchiunổinữa,đếnnỗihọtin rằngđiều tốtnhấthọcó thể làm lànhanhchóngchuyểnbản thân sangmộtthểtồntạikhác”

"Ýchúđịnhnóilàhọđãtựgiếtmìnhấyạ?"Bodhỏi.Giờnóđãlêntám,mắtlúcnàocũngmởtođầytòmò,vànókhôngngốcmộtchútnào.

"Đúngthế”"Làm thế có tác dụng không ạ?Khi chết đi thì họ có sung sướng hơn

khôngạ?""Thỉnhthoảng.Nhưngphầnlớnlàkhông.Cũnggiốngnhưnhữngngười

nghĩrằngnếuchuyểnđếnởmộtchỗkhácthìhọsẽsungsướnghơn,nhưngrồihọnhậnralàmthếkhôngphảilúcnàocũngcótácdụng.Chodù

tacóđiđếnđâuthìtacũngđemtheobảnthânmình.Nếucháuhiểuchúđịnhnóigì”

"Hơihơiạ,"Bodnói.ChúSilasđưatayxoađầuthằngbé.Bodhỏi,"Thếcònphùthủythìsaoạ?""Ừ.Đúngthếđấy,"chúSilasnói."Nhữngngườitựtử,tộiphạm,vàphù

thủy.Nhữngngườikhôngđượcxưngtộitrướckhichết”Chúđứngdậy,nomnhưmộtbóngđenthẳmtốigiữaánhchiều."Nóichuyệnmãi,chúcònchưakịpănsángnữa”chúnói."Còncháuthìđãmuộngiờhọcrồiđấy."Giữakhunghĩa địa tranh tối tranh sáng,một tiếngnổ lặng lẽ bùng lên,một khoảngbóngtốiđenthẳmrungrinhchậpchờn,vàchúSilasbiếnmất.

KhiBodđếnlăngcủathầyPennyworththìtrăngđãmọc,vàthầyThomasPennyworth (người nằm lại đây để rồi sẽ được hồi sinh trong cảnh thiên

Page 66: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

đườnghuyhoàngnhất)đangngồiđợinó,khônglấygìlàmvuivẻ."Tròđếnmuộn.""Emxinlỗi,thưathầyPennyworth."ThầyPennyworthtặctặclưỡi.TuầntrướcthầyPen-nyworthđãdạyBod

vềTâmtrạngcùngTìnhcảm,vàBodđãquênmấtcáinàolàcáinào.Nóchỉsợsẽbịkiểmtra,nhưngthầyPennyworthlạibảo,"Tanghĩđãđếnlúcchúngtaphảihọcmộtsốđiều thực tiễnhơn.Dùsao thì thờigiancũngđangdầntrôiqua."

"Thếạ?"Bodhỏi."Taelàthế,tròOwensạ.Nào,phépTànghìnhcủatròthếnàorồi?"Bodđãmonglànósẽkhôngbịhỏicâuấy."Cũngổnạ,"nónói."Ýemlà,thầybiếtđấy.""Không,tròOwensạ.Takhôngbiết.Saotròkhôngthửlàmchotaxem

sao?"TimBodthótlại.Nóhítmộthơithậtsâu,rồicốhếtsứcnhắmnghiềnmắt

lạivàlàmmìnhmờdầnđi.ThầyPennyworthkhônghàilòngchútnào."Hừ.Khôngphải thế.Khôngđúng tí nào cả.PhảiXuyên thấuvàTàng

hìnhnhưngườichếtvậy.Xuyênquanhữngcáibóng.Biếnthànhtànghìnhtrongtâmtríngườita.Làmlạilầnnữaxemnào”

Bodgắngsứchơnchútnữa."Trông trò vẫn rõ rành rành như cái mũi trên mặt trò ấy," thầy

Pennyworthnói."Vàcáimũicủatròthìlạicựckỳnổibật.Cũngnhưtoànbộphầncònlạitrênmặttrò,chàngtraiạ.Vàcảngườitrònữa.Nhândanhtấtcảnhữnggìthiêngliêng,hãycốlàmsạchđầuócmìnhđinào.Rồi.Giờthìtròlàmộtconhẻmkhôngngười.Tròlàmộtôcửatrốngrỗng.Tròchẳnglàgìhết.Mắtngườithườngkhôngthểtrôngthấytrò.Tríócngườithườngkhôngthểnhớđượctrò.Ởchỗtròđứngchẳngcógìhết,chẳngcóaihết."

Bodthửlạilầnnữa.Nónhắmmắtvàovàcốtưởngtượngmìnhđangchìmvàonềnđáẩmmốccủalăngmộ,biếnthànhmộtcáibóngtrongmànđêm,khônghơnkhôngkém.Rồinóhắthơi.

"Tệquá”thầyPennyworththởdàinói."Rấttệ.Tanghĩtaphảinóichuyệnvới người bảo trợ của trò vềviệcnày thôi."Thầy lắc đầu. "Nào.Các tâmtrạng.Liệtkêđi."

"Ờ.Vuivẻ.Cáukỉnh.Thảnnhiên.Vàcònmộtcáinữa.Ờ,hìnhnhưlàsầumuộnạ."

Thếlàbàihọctiếptục,chođếnkhinóphảichuyểnsanghọcNgữphápvà

Page 67: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

TậplàmvănvớicôLetitiaBor-rows,NgườiPhụnữĐộcthânCủaGiáokhu(ngườikhicònsốngđãkhônghềlàmhạimộtngườiđànôngnà..Bạncóthểnóinhưvậyvềbảnthânkhônghỡingườiviếngmộ?).BodquýcôBorrows,thíchhầmmộấmcúngcủacô,và thíchcả chuyệncô rấtdễbịxaonhãngsangvấnđềchẳngliênquangìđếnbàihọc.

"Ngườitabảocómộtmụphùthủyđượcchônởphầnđấtkhôngđược-khôngđượcbanphước",nónói.

"Đúngvậy.Nhưngemkhôngmuốnđếnchỗấydâu.""Tạisaolạikhôngạ?"CôBorrowsmỉmcười, nụ cười chân thật củangười chết. "Ngườiởđó

khônggiốngchúngta.""Nhưngnóvẫnthuộcnghĩađịa,phảikhôngạ?Ýemlà,nếumuốnđếnđó

thìemvẫnđượcphép,đúngkhôngạ?""Emkhôngnênđếnđó,"côBorrowsnói.Bodlàđứatrẻngoan,nhưngtòmò,vìvậy,saubuổihọcđêmấy,nóliền

điquamộcủaHanisonWest-wood,ThợLàmBánh,quađàitưởngniệmcủadònghọ,mộtbứctượngthiênthầncụttay,nhưngnókhôngđixuốngđồiđểđếnkhuNghĩađịaBầncùng.Thayvàođó,nólênsườnđồi,đếncáinơimàmộtbuổitiệcngoàitrờicáchđâychừngbamươinămđãđểlạidấuvếtdướihìnhdạngmộtcâytáolớn.

Cómột sốbàihọcmàBodđã thuộcnằm lòng.Cáchđâymấynăm,nótừngháimộtmớtáoxanhtrêncây,chualoétvàhạtcòntrắng,chénđầymộtbụng,đểrồiphảihốihậnmãisuốtmấyngàytrời,trongkhibụngđauquằnquạivàphảinghebàOwensgiảnggiảivềnhữngthứkhôngnênăn.Giờthìnóluônđợitáochínrồimớiăn,vàkhôngbaogiờdámănquáhaihoặcbaquảcùngmộtlúc.Nóđãănhếttáotrêncâytừtuầntrước,nhưngthíchđếnchổcâytáođểngồingẫmnghĩ.

Nóleolên,trèođếnchỗngồiưathíchcủamìnhởmộtchạccây,rồinhìnxuốngkhuNghĩađịaBầncùngởdưới,mộtkhoảngđấtđầymâmxôidạivàcỏkhôngđượcxén,nằmdướiánhtrăng.Nótựhỏikhôngbiếtmụphùthủycóphảimộtmụgiàrăngcứngnhưthép,đilạitrongcănnhàcóchângà,haylàmộtmụgiàgầygò,mũinhọnhoắt,cưỡichổibay.

DạdàyBodsôilên,vànóchợtnhậnralàmìnhđangđói.Nóướcgìmìnhkhôngchénsạchtáotrêncây.Giámànóđểdànhlạimộtquả...

Nóngướclên,và tưởngnhưmìnhvừathoángtrôngthấymộtcáigìđó.Nónhìnlạimộtlần,rồilầnnữa,đểchochắcchắn:đólàmộttráitáochín,đỏmọng.

Page 68: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

Bodrấttựhàovềtàileocâycủamình.Nóđungườilên,chuyềntừcànhnàyquacànhkhác,tưởngtượngrằngmìnhlàchúSilas,đilạinhẹnhàngtrênmộtbứctườngdốcđứng.Quảtáo,vớilớpvỏđỏthắmđếnmứcgầnnhưbiếnthànhmàuđentrongánhtrăng,nằmvừangoàitầmvớicủanó.Bodchậmrãidichuyểndọctheocànhcây,chođếnkhiởngaybêndướiquảtáo.Rồinóvươntaylên,cácđầungóntaychạmvàoquảtáohoànhảoấy.

Nókhôngbaogiờđượcbiếtmùivịquảtáođórasao.Mộttiếng"rắc"tovanglên,nghenhưtiếngsúngsăn,vàcànhcâygẫygập

dướisứcnặngcủanó.

ººº

Mộtcơnđaunhóilàmnótỉnhdậy,cảmgiáctêbuốtnhưbịđâmbởimộtthỏibăng,nhưmộttiachớpchậmrãilóelên,trongkhinónằmtrênlớpcỏvàocáiđêmmùahạấy.

Mặtđấtbêndướinócóvẻkhámềm,ấmápmộtcáchkỳlạ.Nóđặt tayxuốngvàsờthấythứgìđógiốngnhưmộtlớplôngấmdướichânmình.Nóđãngãlênđốngcỏ,nơingườitrôngcoinghĩađịađổcỏmớicắtlên,vàđốngcỏđãgiúpchặncúngãcủanó.Nhưngngựcnóvẫnnhứcnhối,cònchânnóthìđaunhưthểlúcngã,nóđãđậpchânxuốngđấttrướcvàbịtrẹo.

Bodrênlên."Suỵt,suỵt,chúbé,yênnào,"mộtgiọngnóivanglênsaulưngnó."Cậu

từđâuđếnvậy?Rơixuốngnhưmộtcơnmưaràoấy.Ailạithếbaogiờ?""Tôibịngãtừtrêncâytáo,"Bodnói."À.Đểtôixemchâncậunào.Tôidámchắclàcũngbịgẫynhưcáicành

câykiarồi."Nhữngngóntaymátlạnhchọcchọcvàochântráinó."Khônggẫy.Bịtrẹophải,cólẽlàbonggânnữa.Cậucóvậnmayhiếmthấyđấy,ngãvàođúngđốngcỏnày.Khôngsaođâu."

"Thếà,tốtquá”Bodnói."Nhưngmàđaulắm."Nóquayđầulạiphíasau,ngướcnhìnlên.Côgáiđólớnhơnnó,nhưng

chưaphảilàngườilớn,khôngcóvẻthânthiệnnhưngcũngkhôngthùđịch.Trôngcôchỉcóvẻthậntrọng.Côcókhuônmặtrấtthôngminhnhưngkhôngxinhđẹpchútnào.

"EmlàBod,"nónói."Chúnhóccònsốngấyà?"côgáihỏi.Bodgậtđầu.

Page 69: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

"Tôicũngđoánthế,"cônói."Chúngtôiđãnghekểvềcậu,ngaycảởkhuNghĩađịaBầncùngnày.Ngườitagọicậulàgì?"

"Owensạ,"nóđáp."NobodyOwens.GọitắtlàBod.""Rấthânhạnhđượclàmquenvớicậu,cậuBod."Bodngắmnhìncôgái từđầuđếnchân.Cômặcchiếcáodài trắngđơn

giản.Côcómáitócdàimàunâuxỉn,vàtrênmặtcóvẻgìđógầngiốngnhưmột conyêu tinh ranhmãnh - ở khóemiệng cô như luôn cómột nụ cườivươngvất,chodùnétmặtcủacôcónhưthếnàođichăngnữa.

"Chịlàngườitựtửà?"nóhỏi."Haychịđãăncắpmộtsilinh?""Tôichưabaogiờăncắpcáigìhết”côgáiđáp."Chodùlàmộtcáikhăn

tay.Hơnnữa,"cônhanhnhảunóithêm,"ngườitựtửđượcchônởđằngkia,phíabên

kiabụi táogaiấy,cònbọn tộiphạmthìởchỗbụimâmxôi,cảhai tên.Mộtgãchuyênnghềđúctiềngiả,còntênkialàcướpđường,hayítrathìhắncũnghuênhhoangnhưvậy,nhưngnếucậuhỏitôithìtôixinnóirằnghắnchỉlàmộttêntrộm,mộtkẻănsươngtầmthườngmàthôi”

"Thếạ,"Bodnói.Rồi,vớimộtnỗinghingờmớinảyratronglòng,nórụtrènói,"Ngườitabảoởđâychônmộtmụphùthủy."

Côgáigậtđầu. "Bịdìmchết,bị thiêusống, rồiđemchônmàchẳngcóđượclấymộttảngđáđánhdấumộphần."

"Chịvừabịdìmvừabịthiêuà?"Côgáingồixuốngcạnhnótrênđốngcỏmớicắt,haibàntaylạnhngắtôm

lấycáichânnhứcnhốicủanó."Chúngkéođếncănnhànhỏcủatôivàolúcbìnhminh,khitôicònchưakịptỉnhngủ,vàlôitôirabãicỏlàng."Màylàphùthủy!"chúnghétlên,nhữngkẻbéotốt,mặtmũisạchsẽhồnghàotrongánh nắng sớm như lũ lợn con được tắm rửa sạch sẽ cho ngày chợ phiên.Từngđứamột,chúngđứnggiữatrờivàkểlạichuyênsữabịchua,ngựabịquè, rồicuốicùng,chịchàngJemimađứngdậy,ngườibéonhất,hồnghàonhất,mặtmũicọrửasạchsẽnhất,rồikểlạirằngSolomonPorritgiờđãbỏmặcchị ta, suốtngày lởnvởnquanhcửahànggiặt là, nhưconongvovequanhhũmật,vàchịtatuyênbốanhtathànhranhưthếchínhlàdobùamêcủatôi,rằngchàngtraitộinghiệpđóhẳnđãbịbỏbùa.Thếlàchúngtróitôivàochiếcghếhìnhphạtvàdìmtôixuốngao,chúngnóirằngnếulàphùthủythìtôisẽkhôngbịchếtđuối,vàcũngchẳngbậntâmđếnchuyệnbịdìm,cònnếukhôngphảiphùthủythìtấttôiđãcảmthấyđauđớn.VàbốcủaJemimachomỗitêntrongbọnmộtđồngbốnxubằngbạc,đểchúnggiữcáighếchìmtrong lànnướcxanh lèkinhkhủngấy thật lâu,đểxem tôi cóbị chếtngạt

Page 70: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

không.""Thếchịcóbịlàmsaokhông?""Cóchứ.Tôiuốngđầymộtbụngnước.Nóđãkếtliễuđờitôi”"Ồ,"Bodnói."Nhưthếtứclàchịkhôngphảilàphùthủy."Côgáiđưacặpmắtmamờảonhưngsángtrongnhìnnórồinhoẻnmiệng

cười.Trôngcôvẫngiốngyêutinh,nhưnggiờthì làmộtconyêutinhxinhxắn, vàBod nghĩ rằng cô chẳng cần đến bùamê cũng vẫn có thể thu hútđượcanhchàngSolomonPorritkia,chỉcầnnụcườiấy thôi."Nóivớvẩn.Tấtnhiêntôilàphùthủyrồi.Chúngđãbiếtđượcđiềuđó,khichúngcởitróichotôikhỏichiếcghếhìnhphạtvànémtôi lênbãicỏcủalàng,chínphầnchếtmộtphầnsống,khắpngườiđầyrêuvàbùnđấthôithối.Tôitrợnmắtlênvànguyềnrủatấtcảbọnchúng,tấtcảnhữngkẻcómặttrênbãicỏlàngsánghômấy,nguyềnrằngchúngsẽkhôngbaogiờđượcyênnghỉtrongmồ.Tôirấtngạcnhiênkhi thấy lờinguyềnấyđếnmột cáchdễdàng tớimứcnào.Giốngnhưlàkhiêuvũvậy,chântacóthểbắtnhịpđượcvớimộtđiệunhạcmớimàtaitachưahềnghe,đầuóctachưahềbiết,vàcứthếnhảynhótchođếntậnbìnhminh."Côđứnglên,xoaytròn,vungchânlên,haibànchântrầntrắngmuốtdướiánhtrăng."Tôiđãnguyềnrủabọnchúngnhưthếđấy,bằnghơithởcuốicùngtrongcổhọngđầynướcaocủatôi.Vàrồitôichết.Chúngthiêuxáctôitrênbãicỏchođếnkhitôichỉcònlàmộtđốngthanđenxì,rồichúnghắttôivàomộtcáihốtrênkhuNghĩađịaBầncùng,chẳngcólấymộthònđáđểđánhdấutêntuổi”Chỉđếnlúcấycômớingừnglại,vàcóvẻbuồnbãtrongthoángchốc.

"Thếcóaitrongsốhọđượcchôntrongnghĩađịakhông?"Bodhỏi."Khôngmộtai,"côgáinháymắtnói."VàothứBảysaungàychúngdìm

chếtvàthiêuxáctôi,ôngPorringernhậnđượcmộttấmthảmgửitừtậnthànhLondon,đólàmộttấmthảmrấtđẹp.Nhưnghóaratrongtấmthảmấycòncómộtthứkhácngoàinhữngsợilendàydệtkhéo,bởivìgiữanhữnghọatiếtcủatấmthảmlàmầmdịchhạch,vàđếnthứHai,nămngườitrongsốchúngđãhoramáu,còndachúngđenxìnhưdatôikhichúnglôitôirakhỏiđốnglửa.Mộttuầnsauthìbệnhdịchđãlanragầnhếtcảlàng,vậylàchúngphảinémbừanhữngcáixácxuốngmộtcáihuyệtchungđượcđàongoàilàngrồilấpkínlại."

"Tấtcảmọingườitronglàngđềuchếthếtạ?"Cô gái nhún vai. "Tất cả những kẻ đã đứng xem tôi bị dìm chết và bị

thiêu.Châncậuthếnàorồi?""Đỡhơnrồiạ,"nóđáp."Cảmơnchị."

Page 71: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

Bod chậm rãi đứng dậy và tập tễnh trèo xuống khỏi đống cỏ. Nó tựangườivàohàngràosắt."Thếlúcnàochịcũnglàphùthủyà?"nóhỏi."Ýemlà,trướckhichịnguyềnrủabọnhọấy?"

Cô gái khịt mũi đáp, "Đâu cần phải có ma thuật thì mới khiến choSolomonPorritlởnvởnquanhnhàtôi."

Bodnghĩrằngcâunóiấychẳnghềtrảlờicâuhỏicủanóchútnào,nhưngnókhôngnóira.

"Tênchịlàgì?"nóhỏi."Không cóbiamộ," côgái bĩumôi nói. "Thế thì là aimà chẳngđược.

Phảikhông?""Nhưngchịphảicótênchứ”"Nếucậukhăngkhăngmuốnbiết,thìlàLizaHempstock,"côgaygắtđáp

lại.Rồicônóithêm,"Đòihỏinhưthếthìcóphảilàquálắmkhông?Tôichỉmuốncómộtcáigìđóđánhđấumộphầncủamình.Tôinằmngaydướikiakìa,thấykhông?Nhưngchẳngcógìngoàimấybụitầmmađánhdấunơitôiyênnghỉ”Vàtrongmộtthoáng,trôngcôbuồnrầuđếnnỗiBodchỉmuốnômlấycô.Thếrồi,trongkhichuiquanhữngthanhsắtởhàngrào,nóchợtnảyramộtý.NósẽkiếmchoLizaHempstockmột tấmbiamộ, trêncóđề têncủacô.Nósẽlàmchocômỉmcười.

Lúctrèolênđồi,nóquaylạivẫychàotạmbiệt,nhưngcôgáiđãbiếnmất.

ººº

Trongkhắpnghĩađịacóvôsốmảnhvỡtừcáctấmbiavàcácbứctượngtrênmộcủanhữngngườikhác,nhưngBodbiếtnókhôngthểđemmộtthứnhưthế đến cho cô phù thủymắt xámởkhuNghĩa địaBần cùng.Nó sẽ phảikiếmmộttấmbiađẹphơn.Nóquyếtđịnhsẽkhôngchoaibiếtkếhoạchcủamình,vớilýdokhôngphảilàkhôngchínhđángrằnghọsẽngăncấmnó.

Suốtmấyngàysauđó,nónghiềnngẫmtrongđầuđủcáckếhoạchkhácnhau,mỗikếhoạchmớilạirắcrốivàkhóthựchiệnhơnkếhoạchcũ.ThầyPennyworthtỏrahếtsứcthấtvọng.

"Ta tin rằng tròđangngàycàng tệ, chứchẳnghề tiếnbộ lênchútnào”thầytuyênbố,đưataygãigãichòmrâubụibặmcủamình."TròchẳngTànghìnhđượcgìcả.Trôngtròvẫnrõrànhrànhấy.Khôngaicóthểkhôngchúýtớitròđược.Nếutròđiđếnchỗtacùngvớimộtconsưtửmàutím,mộtconvoimàuxanh lácâyvàmộtconngựa thầnmàuđỏ, trên lưng làvuanước

Page 72: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

AnhđóngđủbộHoàngbào, thì ta tinrằngngười tasẽchỉnhìnvàotròvàmộtmìnhtròmàthôi,cònnhữngthứkiachỉlànhữngvậttầmthườngkhôngđángkể."

Bod chỉ trốmắt nhìn thầy, không nói gì.Nó đang tự hỏi không biết ởnhữngnơingườisốngthườngđếncócửahàngnàochuyênbánbiamộhaykhông,vànếucóthìlàmsaođểnócóthểtìmđượcmộtcửahàngnhưthế.ChuyệnTànghìnhkhônghềlàmnóbậntâm.

NólợidụngviệccôBorrowsdễbịsaonhãngđểláicâuchuyệntừnhữngbài học Ngữ pháp và Tập làm văn sang một chủ đề hoàn toàn khác vềchuyệntiềnnong.

ººº

Bodtựhỏikhôngbiếtphảilùilạibaonhiêungànnămthìngôimộởsâunhấttronglòngquảđồinàymớinằmtrênmộtvùngđồngbằng,vànóhiểurằngchắcphảicáchđâylâulắm.NócóthểcảmthấycácSátthủđangcuộnxoáyquanhnóbằngnhữngđợtsóngkhiếphãi,nhưnhữngtuacuốncủamộtthứdâyleoănthịt.Nóbắtđầuthấylạnh,đầuócmụmẫmđi,nhưthểmộtconrắnđộccócáirăngnanhlạnhbuốtđãcắnvàotimnó,vàthứnọcđộcbănggiáấyđangtruyềnđikhắpngườinó.

Nótiếnmộtbướctới trước, tựangườivàophiếnđá, rồiđưa tayranắmlấychiếctrâmcàilạnhtoát.

DỪNGLẠI!cácSát thủ rít lên.CHÚNGTAPHẢICANHGÁCVẬTĐÓCHOCHỦNHÂN.

"Ôngấysẽkhôngthấyphiềnđâu,"Bodnói.Nólùilạimộtbước,tiếnvềphíacácbậcthangbằngđá,cốtránhnhữngcáixáckhôđétcủangườivàthútrênmặtđất.

BọnSátthủquằnquạitứctối,lượnvòngquanhcănbuồngnhỏnhưnhữngbóngma bằng khói. Rồi chúng đi chuyển chậm lại. NÓ SẼQUAYTRỞLẠI, các Sát thủ thốt lên bằng ba giọng nói hòa quyện vào nhau. LUÔNLUÔNQUAYTRỞLẠI.

Bodcốhếtsứclaothậtnhanhlênnhữngbậcthangđátronglòngđồi.Cólúcnóđãtưởngnhưcóvậtgìđóđangđuổitheomình,nhưngkhinóxôngramiệnghangởtronglăngFrobishervàhítthởbầukhôngkhítronglànhbuổisớmmai,thìkhôngcóvậtgìchuyểnđộnghaybámtheonócả.

Bod ngồi giữa khoảng không gian thoáng đãng trên đỉnh đồi, tay nắm

Page 73: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

chặtchiếc trâmcài.Mớiđầunó tưởngchiếc trâmchỉ tuyềnmộtmàuđen,nhưngrồimặttrờimọc,vànócóthểthấyởgiữalớpkimloạiđencógắnmộtviênđáđỏxoáytròn.Viênđátobằngquảtrứngchimkét,vàBoddánmắtvàomàuđỏrựccủanónhưbịhúthồn,bănkhoănkhôngbiếtcóphảitronglòngviênđáđangcógìđóchuyểnđộnghaykhông.NếuBodcònnhỏ, thìhẳnnóđãmuốnchoviênđávàomiệng.

Viên đá được giữ bởi hai cáimóc kim loạimàu đen giống hìnhmóngvuốt,xungquanhlàmộtvậtuốnlượnnữa.Cáivậtuốnlượnđónomnhưmộtconrắn,nhưnglạicórấtnhiềuđầu.BodtựhỏikhôngbiếtđócóphảihìnhdạngthựcsựcủacácSátthủkhichúnghiệnradướiánhsángbanngàyhaykhông.

Nóđixuốngđồi,tậndụngtấtcảcácđườngtắtmànóbiết;xuyênquavòmdâytrườngxuânrậmrạpbao trùmlênhầmmộcủagiađìnhBartleby(bêntronghầmmộlàtiếngrìrầmcủanhàBartlebyđangchuẩnbịđingủ),rồiđitiếp,chuiquahàngràosắtvàokhuNghĩađịaBầncùng.

Nógọito"ChịLiza!ChịLiza!"rồinhìnquanh."Chàochúnhóchậuđậu”giọngLizavanglên.Bodkhôngnhìnthấycô,

nhưngcáibóngbêndướicâytáogainhưtốisẫmhơn,vàkhinólạigầnthìcáibóngbiếnthànhmộtcáigìđótrongmờ,ánhlênmàubạcnhưngọctraidướiánhnắngsớm.Mộtcáigìđócóhìnhcôgái.Mộtcáigìđócócặpmắtxám."Tôiphảiđượcnghỉngơichứ”cônói."Cậumuốngìnào?"

"Tấmbiamộcủachị,"nónói. "Emmuốnbiếtchịmuốnghichữgì lênđó."

'Tên của tôi” cô nói. "Nó phải ghi tên tôi, với một chữ E hoa, tức làElizabeth,giốngnhưvịnữhoàngđãmấtkhitôirađời,vàmộtchữHhoa,tứclàHempstock.Trênđócóviếtthêmgìnữathìtôikhôngcầnbiết,vìtôicũngchẳngphảingườihaychữ."

"Thếcònngàythángthìsao?"Bodhỏi."WillyumNgườiChinhphục,mộtngànkhôngtrămsáumươisáu”cônói

bằnggiọngdudươngnhưhát,trongtiếnggióbuổisángxàoxạcgiữabụitáogai."ChỉcầnmộtchữEhoa.VàmộtchữHhoa."

"Thếchịcónghềnghiệpgìkhông?"Bodhỏi."Ýemlà,khichịkhônglàmphùthủyấy?"

"Tôilàmnghềgiặtlà”côgáiđáp,thếrồiánhnắngsớmtrànngậpkhoảngđấthoang,vàBodchỉcònlạimộtmình.

Đãlàchíngiờsáng,cảthếgiớiđềuđangngủsay.NhưngBodthìcươngquyếtkhôngđingủ.Nócósứmệnhphảihoànthành.Nólàmộtchúbélên

Page 74: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

tám,vàthếgiớibênngoàinghĩađịađốivớinókhôngcógìdángsợcả.Quần áo. Nó cần phải có quần áo. Nó biết tấm vải liệmmàu xám nó

thườngmặcsẽkhôngdùngđược.Trongnghĩađịathìtấmvảiấylàmộtchiếcáotốt,vìnóđồngmàuvớinhữngphiếnđávànhữngcáibóng.Nhưngnếumuốndấnthânvàothếgiớibênngoàinhữngbứctườngnghĩađịathìnócầnphảihòanhập

vàothếgiớiđó.Tronghầmmộbêndướingôinhàthờđổnátcómấybộquầnáo,nhưng

Bodkhôngmuốnđixuốnghầmmộ,ngaycảvàogiữabuổisáng.BodđãsắpsẵncớđểtựthanhminhvớiôngbàOwens,nhưngnókhôngmuốnphảigiảithíchvớichúSilas;chỉcầnnghĩđếnviệcđôimắt tốisẫmcủachú trởnêngiậndữ,haytệhơnnữalàthấtvọng,lànóđãthấyhổthẹnvôcùngrồi.

Ởgócnghĩađịacónhàkhocủangườilàmvườn,mộtcăncháinhỏmàuxanhbốcmùiđầumáy,trongđóđặtchiếcmáycắtcỏđãcũ,khôngđượcsửdụngnênhoengỉhết,cùngvớimộtsốdụngcụ làmvườncũkỹkhác.Cáikhođãbịbỏhoangkhingườilàmvườncuốicùngcủanghĩađịavềhưu,từtrướckhiBodrađời,vàviệctrôngcoinghĩađịabâygiờđượcchiađềugiữahộiđồngthànhphố(từthángTưđếnthángChín,mỗithángmộtlần,họcửmộtngườiđếncắtcỏvàdọncáclốiđi)vànhữngngườitìnhnguyệntrongthànhphố,thuộchộiBằngHữuCủaNghĩađịa.

Cửanhàkhocómộtchiếckhóamóclớnđểbảovệnhữngthứbêntrong,nhưng từ lâuBod đã phát hiện ramột tấm ván gỗ ở phía sau đã bị long.Thỉnhthoảngkhimuốnđượcởmộtmình,nóvẫnchuivàonhàkhođểngồisuynghĩ.

Kểtừlầnđầutiênđặtchânvàonhàkho,nóđãthấytrongđócómộtchiếcáokhoác laođộngmàunâutreoởđằngsaucửa,bịbỏquênhayvứt lại từbao nhiêu năm trước, cùng với chiếc quần bò làm vườn dính đầy vết cỏxanh.Cáiquầnquádàiđốivớinó,nhưngnóxắngấuquầnlênchođếnkhihởhaibànchânrarồidùngmộtmẩudâythừngmàunâuquấnquanhbụnglàmthắtlưng.Cómộtđôiủngởgócnhàkho,nhưngchúngquárộngvàbùnđấtximăngđóngdàyđếnnỗinógầnnhưkhôngnhấcchânlênnổi,vànếunóđimộtbướcthìđôiủnglạituộttrênnềnnhà.Nónhétcáiáoquatấmvánbịlong,rồitựmìnhchuiqua,vàmặcáovào.Nónghĩnếuxắnhaiốngtaylênthìcáiáocũngkhávừavặn.Chiếcáocóhaitúirộng,nóliềnthọctayvàotúi,cảmthấymìnhbảnhchọevôcùng,

Bodđixuốngcổngchínhcủanghĩađịa,vànhòmquanhữngchấnsongởcổng.Mộtchiếcxebuýtrầmrầmchạyquatrênphố;rồicócảxeôtô,đủthứ

Page 75: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

tiếngồn,đủloạicửahàng.Cònđằngsaunólàmộtvùngxanhmátrậmrạpcâycốivàdâythườngxuân:máinhàcủanó.

Timđậpthìnhthịch,Bodbướcrathếgiớibênngoài.

ººº

TrongđờimìnhAbanazerBolgerđãgặpnhiềuloạingườikỳlạ;nếubạncómộtcửahiệunhưcủaAbanazerthìbạnkhôngthểkhônggặpnhữngngườinhưthế-cửahàngnằmgiữanhữngđườngngangngõtắtcủakhuPHỐCỔ-vừalàcửahàngbánđồcổ,vừalàcửahàngbánđồcũ,vừalàcửahiệucầmđồ(ngaycảbảnthânAbanazercũngkhôngdámchắcphầnnàolàchính),thuhútđủloạingườikỳlạ,kẻmuốnmuađồ,kẻcầnbánthứgìđó..AbanazerBolgermuabánmọi thứ trongcửahàngmộtcáchchínhđáng,nhưngviệckinhdoanhkhôngchínhđángcủalãocònphátđạthơn,lãomuacácthứcóđược bằng những cách không lấy gì làm lương thiện, rồi lại êm ái tuồnchúngđiđườngkhác.Việckinhdoanhcủalãogiốngnhưmộttảngbăngvậy.Chỉcócáicửahiệunhỏbụibặmnàylànổitrênbềmặtmàthôi.Phầncònlạithìchìmbêndưới,vàAbanazerBolgermuốngiữnguyênnónhưvậy.

AbanazerBolgerđeomộtcặpkínhdàycộp,trênmặtlúcnàocũngcóvẻhơighêghê, tựahồ lãovừanhận ra rằngmónsữapha tràcủamìnhđãbịchua,vàmiệnglãokhôngthểquênđượccáivịchuaấy.Vẻmặtấyrấtcólợicholãomỗikhingườitamuốnbánthứgìđócholão."Thậtthàmànóithìnóchẳngđánggiámấy,"lãosẽnhănmặtmànóivậy."Nhưngtôisẽtrảchoôngbạnmộtcáigiáphảichăng,vìvậtnàycógiátrịtìnhcảm."NếubạnmuốncóđượcthứgìđótừAbanazerBolger,vàcũngnhậnđượcmộtthứtươngđươngthế,thìbạnquảlàmaymắn.

MộtcửahiệunhưcủaAbanazerBolgerthuhútnhiềuhạngngườikỳdị,nhưngthằngbébướcvàocửahàngsánghômđólàmộttrongnhữngkẻkỳdịnhấtmàAbanazercóthểnhớđượctrongsuốtcảquãngđờichuyênlừagạttàisảncủanhữngkẻkỳdị.Trôngnókhoảngchừngbảytuổi,vàmặcbộquầnáonomnhưmượncủaôngnội.Ngườinóbốcmùinhưmộtcáinhàkho.Nócómáitócdàibờmxờm,vàvẻmặtnghiêmtrangnhưđưađám.Taynóthọcsâuvào túi cái áokhoácnâu cáubẩn, nhưngmặcdùkhôngnhìn thấy taythằngbé,Abanazervẫncóthểnhậnramộtvậtgìđóđangđượcnắmchặt-mộtcáchđầychechở-trongbàntayphảicủanó.

"Xinlỗiông”thằngbénói.

Page 76: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

"Đượcrồi,đượcrồi,chúnhóc,"AbanazerBolgercảnhgiácđáplại.Trẻcon,lãothầmnghĩ.Hoặclàchúngvừathóđượccáigì,hoặclàchúngmuốnđemđồchơiđibán.Nhưngdùlàcáigìđichăngnữathìlãovẫnthườngtừchối.Cứthửmuađồbọntrẻăncắpđượcmàxem,rồithìchẳngmấychốcsẽbịmộtôngbốbàmẹphẫnnộnàođóbuộctộivìđãtrảJohnniehoặcMatildabébỏngcómườibảngchochiếcnhẫncướicủahọ.Lũtrẻbaogiờcũnggâyphiềnnhiễuhơnlàđemlạilợinhuận.

"Cháucầnmuamộtthứchomộtngườibạn,"thằngbénói."Vàcháunghĩcólẽôngsẽmuốnmuathứcháuđemđến."

"Takhôngmuađồcủatrẻcon,"AbanazerBolgerthẳngthừngtrảlời.Bodrúttayrakhỏitúivàđặtchiếctrâmcàilênmặtquầybẩnthỉu.Bolger

liếcmắtnhìncáitrâm,rồilãocúixuốngsămsoi.Lãotháocặpkínhra.Lãolấymộtcáithấukínhđặttrênquầygắnvàomắt.Lãobậtngọnđènnhỏtrênquầyvàdùngthấukínhkiểmtrachiếctrâmmộtcáchkỹcàng."Xàthạchư?"lão lẩmbẩmvớimìnhchứkhôngphảivới thằngbé.Rồi lãobỏ thấukínhxuống,đeocặpkínhvào,vàchúmụcnhìnthằngbévẻcáukỉnhvàngờvực.

"Chúmàytìmđượccáinàyởđâu?"AbanazerBol-gerhỏi.Bodhỏi,"Ôngcómuốnmuanókhông?""Chúmàyđãđánhcắpnó.Chúmàythóđượcnóởmộtviệnbảotàngnào

đó,phảikhông?""Không”Bodđápngay."Ôngcómuốnmuanókhông,hayđểcháuđitìm

ngườikhácmuốnmua?"Nghevậy,vẻcáugắtcủaAbanazerBolgerliềnthayđổi.Độtnhiênlãolại

tỏraniềmnởvôcùng.Lãotoétmiệngcười."Xinlỗichúnhóc”lãonói."Chỉcóđiềungườitaítkhithấymộtmónđồnhưthếnày.Nhấtlàtrongmộtcửahiệunhưcủata.Ởmộtnơikhôngphảiviệnbảotàng.Nhưngnhấtđịnhlàtamuốnmuarồi.Chúnhócnghenày.Saohaitakhônguốngtáchtrà,ănmiếngbánhquy-tacómộtgóibánhquysôcôlaởphòngtrongđấy-vàbànxemmộtmónđồnhưthếnàythìđánggiábaonhiêu?Chúnhócthấythếnào?"

Bodnhẹcảngườikhithấylãogiàcuốicùngcũngtỏrathânthiện."Cháucầnđủtiềnđểmuamộttấmbia”nónói."Mộttấmbiamộchobạncháu.Ờ,thậtrachịấycũngkhôngphảibạncháu.Chỉlàmộtngườicháuquenthôi.Ôngbiếtkhông,cháunghĩchịấyđãchữakhỏichânchocháu."

Khôngđểýđếnnhữnglờihuyênthuyêncủathằngbé,AbanazerBolgerdẫn nó ra phía sau quầy hàng,mở cánh cửa dẫn vào buồng kho,một cănphòngnhỏkhôngcửasổ,vớihàngchồnghộpcáctôngcaongấtngưởng,hộpnàocũngđầycácthứđồlinhtinh.Tronggócphòngcómộtchiếckét,một

Page 77: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

cáikétlớnkiểucổ.Cócảmộtcáihộpchấtđầyđànviôlông,mộtđốngdathúnhồimạtcưa,ghếkhôngcómặt,sáchvở,tranhảnh.

BêncạnhcánhcửacómộtcáibànnhỏvàAbanazerkéocáighếđộcnhấtra rồi ngồi xuống, đểmặcBodđứngđó.Lão lục lọi trongngănkéo,Bodthấytrongđócómộtchaiwhiskyđãcạngầnnửa,rồilãolôiramộtgóibánhquysôcôlađãgầnhết,mờithằngbémộtcái;đoạnlãobậtđènbànlênvàlạingắmnghía chiếc trâmcài, ngắmviênđávớinhữngxoáy trònmàuđỏvàcam,ngắmvòngkimloạimàuđenbaoquanh,cốngănmộtcái rùngmìnhtrướcvẻmặtcủanhữngcáiđầurắn."Thứnàycũlắmrồi,"lãonói."Nó"-vôgiá,lãothầmnghĩ-"cólẽkhôngđánggiálắm,nhưngaimàbiếtđượcđấy”MặtBodxịuxuống.AbanazerBolgercố tỏvẻanủi."Nhưngtrướckhi trảtiền,tachỉcầnbiếtlàchúmàyđãkhôngăntrộmnóthôi.Chúmàylấynótừtrongtủcủamẹhả?Haytrộmtừviệnbảotàng?Cứchotabiết.Tasẽkhônggâyrắcrốichochúmàyđâu.Tachỉmuốnbiếtmàthôi."

Bodlắcđầu.Nónhấmnhấmcáibánhquy.'"Thếthìchúmàytìmđượcnóởđâu?"Bodkhôngnóigì.Abanazer Bolger không muốn đặt chiếc trâm xuống, nhưng lão miễn

cưỡngđẩynóngangquamặtbànvềphíathằngbé."Nếuchúmàykhôngthểchotabiết,"lãonói,"thìchúmàynênđemnóvềđi.Dùsaothìhaibêncũngphảitintưởngnhauchứ.Rấtvuivìđãđượcgiaodịchvớichúmày.Thậttiếclàchúngtakhôngthểtiếnxahơn."

Bodcóvẻlolắng.Rồinónói,"Cháutìmthấynótrongmộtngôimộcổ.Nhưngcháukhôngthểchoôngbiếtlàởđâuđược."Nóngưngbặt,vìmộtvẻthamlamhămhởđãhiệnratrầntrụitrênmặtAbanazerBolger,thếchỗchovẻthânthiệnlúctrước.

"Vàởđócócònnhữngcáigiốngnhưthếnàykhông?"Bodnói, "Nếuôngkhôngmuốnmuanó thìđểcháuđi tìmngườikhác.

Cảmơnôngđãchocháucáibánhquy."Bolgernói,"Chúmàyđangvộihả?Bốmẹđangđợichúmàyởnhàchứ

gì?"Thằngbélắcđầu,rồilạiướclàmìnhđãgật."Khôngcó ai đợi cả.Tốt."AbanazerBolgernắmchặt chiếc trâm trong

lòngbàntay."Giờthìhãychotabiếtchínhxácchúmàyđãtìmthấynóởđâu.Thếnào?"

"Cháukhôngnhớ,"Bodnói."Nóithếbâygiờthìquámuộnrồi”AbanazerBol-gernói."Chúmàyhãy

Page 78: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

nghĩchokỹxemchúmàytìmđượcnóởđâu.Rồi,saukhichúmàyđãnghĩxong,thìchúngtasẽnóichuyện,vàchúmàysẽchotabiết."

Lãođứnglên,rakhỏiphòng,đóngsậpcánhcửalạisaulưng.Lãodùngmộtchiếcchìakhóalớnbằngsắtkhóacửalại.

Lãoxòetay,ngắmchiếc trâmcàinằmtronglòngbàntay,vàmỉmcườimộtcáchđầythèmthuồng.

Chiếcchuôngnhỏgắntrêncửaravàokhẽkêulênmộttiếng,báohiệucóngườivừabướcvàocửahàng,vàlãovộingướclên,vẻtộilỗi,nhưngtrongcửahàngchẳngcóaicả.Chỉcócánhcửalàhơihémở,vàBolgerliềnđẩynókhéplại,rồiđểchochắcăn,lãoxoaytấmbiểnhiệuởcửasổchophíacóđềchữĐÓNGCỬA quay ra ngoài. Lão cài then cửa cẩn thận. Lúc này lãokhôngmuốncókẻtọcmạchnàoxôngvàocửahànghết.

Ngàymùathuấyđãchuyểntừsángsủasangxámxịt,vàmộtmànmưanhẹlấtphấtphảvàoôcửasổdơdáycủacửahàng.

AbanazerBolgernhấcchiếcđiệnthoạitrênmặtquầylênvàbấmsốbằngnhữngngóntaygầnnhưkhôngrunrẩychútnào.

"Cómónhời,Tomạ," lãonói."Ôngbạnhãyđếnđâycàngnhanhcàngtốt."

ººº

Bodnhậnramìnhđãbịnhốtkhinghetiếngchìakhóaxoaytrongổ.Nóđẩycánhcửa,nhưngcửađãbịkhóarấtchắc.Nócảmthấymìnhthậtngungốcvìđãđểbịdụdỗvàođây,thậtngungốcvìđãkhôngnghetheonhữngbảnnăngđầutiênmáchbảonóphảitránhkhỏilãogiàmặtkhóđămđămkiacàngxacàngtốt.Nóđãphávỡmọiquyluậtcủanghĩađịa,vàmọichuyệnđãtrởnêntồitệvôcùng.ChúSilassẽnóigìđây?CảôngbàOwensnữa?Nócảmthấymình đang bắt đầu phát hoảng, và nó cố cưỡng lại, cố đẩy cái cảm giáchoảnghốtấyxuốngtậnđáylòng.Rồisẽổncảthôi.Nóbiếtvậy.Nhưngtấtnhiên,nóphảitìmđườngthoátrađã...

Nó xem xét kỹ căn phòng nơimình bị nhốt. Nơi này không rộng hơnphòngchứađồlàmấy,trongcómộtcáibàn.Lốiraduynhấtchínhlàcánhcửakia.

Nómởngănkéobàn,nhưngkhông tìm thấygìngoàimấyhộpsơnconcon (dùngđểđánhbóngđồcổ)vàmộtcáibút lông.Nóbănkhoănkhôngbiếtmìnhcóthểhắtsơnvàomặtlãogià,làmlãomờmắttrongphútchốc,đủ

Page 79: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

lâu để nó thoát ra không.Nómở nắpmột hộp sơn và thọc ngón tay vàotrong.

"Cậuđanglàmgìthế?"mộtgiọngnóivanglênngaysáttainó."Không làmgìcả,"Bodnói,đóngnắphộpsơn lạivàbỏvàocái túiáo

rộngngoác.LizaHempstocknhìnnókhôngchútxúcđộng."Cậuđếnđâylàmgì?"cô

hỏi."Vàlãogiàbéophịởngoàikialàai?""Đâylàcửahàngcủalão.Emmuốnbáncholãomộtthứ.""Tạisao?""Đấykhôngphảiviệccủachị."Côkhịtmũi."Hừ,"cônói,"cậunênquayvềnghĩađịamớiphải!"."Emkhôngrađược.Lãotanhốtemtrongnàyrồi.""Tấtnhiênlàcậurađượcchứ.Chỉviệcxuyênquatường..."Bodlắcđầu."Emkhônglàmđược.Emchỉlàmđượcthếởnhàvìtừlúc

cònbétíemđãđượctraochoQuyềnTựdoĐilạiTrongNghĩađịa."Dướiánhđiện,nóngướclênnhìncôgái.Côkhônghiệnhìnhrõrànglắm,nhưngcảđờimìnhBodđãquennóichuyệnvớingườichếtrồi."Vớilại,chịđếnđâylàmgì?Tạisaochịlạirakhỏinghĩađịa?Trờiđangcònsángmà.ChịkhônggiốngchúSilas.Chịphảiởlạitrongnghĩađịachứ."

Côđáp, "Cónhữngquy luậtmàngười được chôn trong nghĩa địa phảituân theo, nhưng chúng chẳng có tác dụng gì với những người chôn trênkhoảng đất không được ban phước. Không ai có thể ra lệnh cho tôi vềchuyệntôinênlàmgìhayđiđâu”Côđưamắtgườmgườmvềphíacánhcửa.'Tôikhôngthíchlãogiàđó,"cônói."Đểtôiđixemlãođangâmmưuchuyệngì."

Một chớp sáng lóe lên, rồiBod lại chỉ cònmộtmình trong phòng.Nónghethấytiếngsấmìầmtừxavẳnglại.

ººº

Giữa bóng tối chồng chất đồ đạc trong Cửa hàng Đồ cổ của Bolger,AbanazerBolgerngướcnhìnlênvẻnghingờ,dámchắccóaiđóđangtheodõimình,rồichợtnhậnralãođangcưxửthậtngốcnghếch."Thằngbéđãbịnhốttrongphòng,"lãotựnhủ."Cửatrướcthìđãkhóa."Lãođangđánhbóngcáimóckimloạibaoquanhviênxàthạch,nhẹnhàngvàcẩnthậnnhưnhàkhảocổhọcđangtiếnhànhmộtcuộckhaiquật,tẩysạchmàuđen,đểlộlớp

Page 80: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

kimloạiánhbạcbêndưới.Lão bắt đầu thấy hối hận vì đã gọi Tom Hustings đến, mặc dù Tom

Hustingsrấttoconvàhiệuquảchoviệcdọadẫmngườikhác.Lãocũngbắtđầu thấy tiếc làmình sẽ phải bán chiếc trâmđi sau khimọi việc đã xongxuôi.Chiếctrâmquảlàrấtđặcbiệt.Càngđánhbóngchonósángngờilêndướingọnđènbéxíutrênquầyhàngbaonhiêuthìlãocàngmuốncónóchoriêngmìnhbấynhiêu,chỉgiữnóchobảnthânlãomàthôi.

Nhưngchắcchắnsẽcònnhiều thứgiốngnhư thếnàynữa.Thằngbésẽcholãobiết.Thằngbésẽdẫnlãođếnđó..

Thằngbéấy...Mộtýtưởngbỗngnảyratrongđầulão.Lãomiễncưỡngđặtchiếctrâm

xuống,mởmộtcáingănkéophíasauquầy,lấyramộtcáihộpbíchquybằngthiếcđầyphongbì,danhthiếpvànhữngmảnhgiấynhỏ.

Lãothòtaynhặtmộttấmthiếpchỉtohơntấmdanhthiếpmộtchút.Tấmthiếpcóviềnđen.Trênđókhông in tênhayđịachỉgì.Chỉcómộtcái tênđượcviếttayởgiữatấmthiếp,bằngthứmựcđãngảsangmàunâu:Jack.

Trênmặtsautấmthiếp,AbanazerBolgerđãdùngbútchìviếtlạimấylờichỉdẫnchochínhmình,bằngthứchữnhỏlitinhưngrõràng,đểnhắcchomìnhnhớ,mặcdù lão khómàquên được, cách dùng tấm thiếp đó để gọingườiđànôngtênJackđến.Không,khôngphảilàgọi.Mờiđến.Takhôngthểgọimộtngườinhưôngtađếnđược.

Cómộttiếnggõvanglêntrêncánhcửabênngoài.Bolger ném tấm thiếpxuốngmặt quầy, rồi bướcđến cửa, ngó ra ngoài

nhìnmànmưabuổichiều."Nhanh lên nào”TomHustings nói, "ngoài này trời tệ lắm.Không thể

chịuđược.Tôiướtnhưchuộtlộtrồidây."BolgermởcửavàTomHustings láchngườivào, tóc cùngáomưanhỏ

nướctongtong."Cóchuyệngìquantrọngđếnnỗiôngkhôngnóiquađiệnthoạiđượchả?"

BóngbọncủaAbanazerdặtlỊặằngiìmmilìsao?""Vậnmaycủachúng ta,"AbanazerBolgernói,mặtvẫncaucó."Chính

thếđấy."Hustingscởiáomưaratreolêncửa.“Cáigìthế?Cóthứgìhayhorơira

khỏimộtcáixetảià?""Báu vật”Abanazer Bolger đáp. "Hai thứ." Lão kéo tên đồng bọn đến

cạnhquầy,choxemcáitrâmcàidướingọnđènnhỏxíu."Cổlắmphảikhông?"

Page 81: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

"Từthờidịgiáo,"Abanazernói."Cókhitrướcnữakia.TừthờiĐaThần.TrướckhingườiLaMãđếnđây.Nótênlàxàthạch.Tôiđãtrôngthấymấythứgiốngnhưthếởtrongviệnbảotàng.Tôichưabaogiờđượcthấymónđồkimhoànnàotinhxảođếnvậy.Chắcphảilàcủamộtôngvua.Thằngbétìmthấycáinàybảonótìmđượcởmộtngôimộ-thửtưởngtượngxem,mộtcáigòchôncấtđầynhữngthứnhưthếnày."

"Nếuđemralàmănhợpphápthìcókhicũngđángđấy,"Hustingstrầmngâmnói."Tuyênbốnólàmộtkhobáu.Bọnhọsẽphảitrảtiềnchochúngtatheođúnggiáthịtrường,vàchúngtasẽbắthọphảiđặttênnótheotênchúngta.KhobáuHustings-Bolger."

"Bolger-Hustings,"Abanazersửalạingay.Rồi lãonói,"Tôibiếtmộtsốngười,nhữngngườigiàucóthựcsự,sẽsẵnsàngtrảcaohơngiáthịtrườngchỉđểđượccầmnó trong taygiốngnhưôngbạnđây"-vìTomHus-tingsđangmầnmòchiếctrâmcài,dịudàngnhưvuốtvemộtchúmèocon"vàhọsẽchẳngthắcmắcgìhết”.Lãochìatayra,vàTomHustingbấtđắcdĩphảiđưatrảchiếctrâmchoLão.

"Ôngbảocóhaibáuvật”Hustingsnói."Thếcáikialàgì?"Abanazer Bolger cầm tấm thiếp viền đen lên giơ ra cho tên đồng bọn

xem,“Ôngbạncóbiếtđâylàcáigìkhông?"Đồngbọncủalãolắcđầu.Abanazerđặttấmthiếpxuốngquầy."Cómộtngười,đangtìmmộtngười

khác.""Thìsao?""Theonhưtôibiết,"AbanazerBolgernói-"thìcáingườiđangđượctìm

kialàmộtthằngnhóc.""Ởđâumà chả có lũ nhóc,"TomHustingsnói. "Chạy lang thangkhắp

nơi.Gây đủ chuyện rắc rối. Tôi không chịu nổi chúng nó. Tức là cómộtngườiđangđitìmmộtthằngbécụthểấyà?"

"Thằngbénàyvừađúngtuổi.Quầnáocủanóthì-ờ,rồiôngsẽthấynóănmặcnhưthếnào.Vànólạitìmracáinày.Cóthểchínhlànó."

"Nếuđúnglànóthìsao?"AbanazerBolger lại nhặt tấm thiếp lên, ngón tay giữ lấy hai cạnh tấm

thiếp,vovấymộtcáchchậmrãi,nhưđanghơnótrênngọnlửatưởngtượng."Nàyđâylàmộtngọnnếnsoiđườngchomivềgiường..”lãongâmnga.

“….vànàyđâylàLãođaophủđếnlấymạngmi,"TomHustingsđọcnốtcâuđồngdaovớivẻsuytính."Nhưngôngnghĩmà

xem.NếuchúngtagọingườitênJackấyđến,thìchúngtasẽđểmấtthằngbé.Và nếu chúng ta đểmất thằng bé, thì chúng ta cũngmất luôn cả kho

Page 82: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

báu."Vậylàhailãobànđitínhlại,suyxétđượcmất,xemnênbáotinvềthằng

béhayđi tìmkhobáu,cáikhobáumà trongđầuhai lão thìđãbiến thànhmột cái hang khổng lồ đầy nhữngmón đồ quý giá, và trong lúc bàn bạc,Abanazerlôitừdướiquầyhàngramộtchaimậngaingâmrượurồirótrahaicốcđầy,gọilà"đểphụthêmvàokhoảnănmừng".

ChẳngmấychốcLizađã thấychánngấynhững lờibàn táncủahai lãogià, chẳng có gì ngoài những câu qua lại, vòngvo như chiếc đu quaymàkhôngđiđếnđâuhết,vìvậycôquaylạibuồngkho,ởđócôthấyBodđangđứnggiữaphòng,mắtnhắmnghiền,hainắm tay siết chặt,mặt co rúm lạinhưthểđangbịđaurăng,vàgầnnhưđãtímngắtcảđivìnhịnthở.

"Cậuđanglàmgìthế?"côtưngtửnghỏi.Nómởmắtra,thởphàomộtcái."EmđangcốTànghình,"nóđáp.Lizakhịtmũi."Thửlạixemnào,"cônói.Nóthửlại,lầnnàythậmchícònnínthởlâuhơnnữa."Thôiđi,"côbảo."Khôngthìcậusẽnổtungmất."Bodhítmộthơi thậtsâurồi thởdài."Chẳngcótácdụnggìcả,"nónói.

"Cólẽemnêndùngmộthònđáđậpvàođầulãorồibỏchạyvậy!".Trongbuồngkhôngcóhònđánàocả,vìvậynónhặtmộtcáichặngiấybằngthủytinhnhiềumàu,nângtrongtayđểướclượngsứcnặng,tựhỏikhôngbiếtnócó thể ném cục chặn giấy này đủmạnh để ngănAbanazerBolger lại haykhông.

"Bâygiờởngoàiấycóhaingườirồi,"Lizanói"Nếulãonàykhôngbắtđượccậuthìlãokiasẽlàmđượcthôi.Hailãoấynóilàmuốncậuchỉchỗcậutìmthấycáitrâmcài,vàhailãosẽđàongôimộlênđểđoạtlấykhobáu”Côkhôngnóichonóbiếtvềnhữnglờibàncãikháccủahailãogiàcũngnhưvềtấmthiếpviềnđen.Côchỉ lắc lắcđầu."Màsaocậulại làmmộtviệcngốcnghếchnhưthếnàychứ?Cậubiếtquytắcvềchuyệnrờikhỏinghĩađịarồimà.Đúnglàcậuchỉmuốnđâmđầuvàochỗrắcrốithôi”

Bodcảmthấymìnhthậttầmthườngvàđầnđộn,"Emmuốnkiếmchochịmộttấmbiamộ,"nólínhíthúnhận."Vàemnghĩnhưthếsẽtốntiền.Vìvậyemmuốnbánchiếctrâmcàicholãota,đểmuachochịmộttấmbia”

Côgáikhôngnóigì."Chịcógiậnemkhông?"Côlắcđầu."Đãnămtrămnămnayrồimớicóngườilàmmộtđiềutửtế

nhưthếchotôiđấy!",cônói,khóemiệngthấpthoángnụcườitinhquáiquenthuộc."Tạisaotôilạiphảigiậnkiachứ?"Rồicôhỏi,"KhimuốnTànghình

Page 83: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

thìcậulàmthếnào?""GiốngnhưthầyPennyworthđãdạy.'Tôilàmộtôcửatrốngrỗng.Tôilà

mộtconhẻmkhôngngười,tôikhônglàaicả.Mắtngườithườngkhôngthểtrôngthấytôi,cáinhìncủahọsẽkhôngdừnglạiởtôi.Nhưngchẳngcótácdụnggìcả."

"Đólàvìcậuvẫncònsống”Lizakhịtmũinói,"Cónhữngthứchỉcótácdụngvớingườichếtnhưchúngtôi,chúngtôi lúcnàocũngphảicốsứcđểđượcnhìnthấy,đểđượcchúý,nhưngvớingườisốngthìlạichẳngíchgì."

Côvòngtayômlấyngười,lắclưtớiluinhưđangcânnhắcgìđó.Rồicônói,"Cậuđãgặpphảichuyệnnàyvìtôi...Lạidâynào,NobodyOwens."

Nótiếnmộtbướcvềphíacô,trongcănphòngbétẹoấy,vàcôđặtbàntaylạnhgiátrêntránnó.Nócảmgiácnhưcómộttấmkhănlụaướtáplênda.

"Nào”cônói."Cólẽtôicóthểgiúplạicậu”Nói đoạn, cô khẽ lầm rầm đọcmấy câu gì đómà Bod không nghe ra

được.Rồicôlêntiếng,thậttovàrõràng,"Hãybiếnthànhlỗhổng,thànhcátbụi,thànhgiấcmộng,thànhlàngió.Hãybiếnthànhbóngtối,thànhmànđêm,thànhđiềuước,thànhýnghĩ.Hãybiếnđi,biếnmất,chẳngaitrôngthấy.Bêntrên,phíadưới,ởgiữa,ởbên..”CómộtvậtkhổnglồgìđóchạmvàoBod,baophủtừđầuđếnchânlàm

nórùngmình.Tócnódựngđứnglên,ngườinónổidagà.Cóđiềugìđóvừathayđổi."Chịđãlàmgìthế?"nóhỏi.

"Chỉgiúpcậumộtchútthôi”cônói.'Tôiđãchếtrồi,nhưnghãynhớ,tôilàmộtphùthủy.Vàphùthủychúngtôithìkhôngbaogiờquên”

"Nhưngmà..”"Suỵt,"cônói."Hailãogiàđangquaylạiđấy."Chiếcchìakhóakêuláchcáchtrongổ."Đượcrồi,chúnhóc”mộtgiọng

nóimàlúctrướcBodchưangherõvanglên,"tadámchắcchúngtacóthểtrở thành bạn tốt," rồi Tom Hustings đẩy cánh cửa mở ra. Lão đứng ởngưỡng cửa nhìn quanhmột cách bối rối. Lão là người to cao, to cao vôcùng, vớimái tóc đỏ như lông cáo và cáimũi đỏ của người nghiện rượu."Này.Abanazer?Tôitưởngôngbảothằngbéởtrongnày?"

"Thìđúngthế,"Bolgerlêntiếngtừphíasau."Tôichẳngthấydấuvếtgìcủanósất”Bộmặt củaBolgerxuấthiệnđằng saukhuônmặtđỏphừngphừngcủa

Hustings,vànhòmvàotrongbuồng."Đangtrốnà,"lãonói,nhìnthẳngvàochỗBodđangđứng."Cótrốncũngchẳngíchgìđâu”lãonóito."Tatrông

Page 84: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

thấychúmàyrồi.Rađithôi."Hailãogiàtiếnvàocănphòngnhỏ,vàBodđứngimphăngphắcởgiữa,

trongbụngnhớkỹbàihọccủathầyPennyworth.Nókhônghềphảnứnghaycửđộng.Nóđểchocáinhìncủahailãogiàlướtquamàkhôngthấynó.

"Rồichúmàysẽphảiướclàchúmàyđãchuirakhitagọi,"Bolgernói,rồilãođóngcửalại."Đượcrồi”lãobảovớiTomHustings."Rađứngchắnởcửakia,khôngchonóchạy thoát".Và lãođiquanhphòng, tìmkiếmđằngsaucácđốngđồ,khónhọccúingườixuốngđểnhòmvàogầmbàn.LãođingayquachỗBodđểmởtủ."Giờthìtatrôngthấychúmàyrồi!"lãohétlên"Chuirađi!"

Lizacườikhúckhích."Cáigìthế?"TomHustingsquayngoắtlạihỏi."Tôichẳngnghethấygìhết”AbanazerBolgernói.Liza lạibật cười.Rồi côchụmmôi thổimột cái, phát ramột âm thanh

mớinghethìnhưtiếnghuýtsáo,rồichuyểnthànhmộttiếnggióhúxaxăm.Nhữngbóngđènđiệntrongcănbuồngnhỏchậpchờn,kêulênxìxìrồi tắtngóm.

"Cái cầu chì chết tiệt,"AbanazerBolgernói. "Đi thôi.Thật làmất thờigian."

Chiếcchìakhóalạikêuđánhtáchtrongổ,vàLizacùngBodchỉcònlạimộtmìnhtrongphòng.

ººº

"Nóchạytrốnmấtrồi,"AbanazerBolgernói.GiờthìBodcóthểnghethấytiếnglãovọngquacánhcửa."Cánphòngkínnhưthế.Nókhôngthểtrốnvàođâuđược.Nếunóđangtrốntrongđóthìchúngtađãtrôngthấyrồi."

"CáingườitênJackấysẽkhônghàilòngđâu.""Aisẽnóichoôngtabiếtchứ?"Imlặngmộtthoáng."Này.TomHustings.Cáitrâmbiếnđiđâurồi?""Hử?Cáitrâmấyà?Ởđây.Tôiđểnóvàođâychoantoàn.""Choantoànư?Trongtúiôngbạnsao?Chỗantoàngớmnhỉ,Ôngbạn

đangđịnhđemnóchuồnkhỏiđây thìcó-ôngđịnhgiànhcái trâmcủa tôichoriêngmìnhthìcó."''Cáitrâmcủaôngấyà,Abanazer?Cáitrâmcủaôngấyà?Ýôngđịnhnói làcái trâmcủachúngtachứgì.""Củachúngta,còn

Page 85: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

khướtấy.Ôngcóởđâylúcthằngbéđemnóđếnchotôiđâu”"CáithằngbémàôngthậmchícònchẳnggiữnổichongườitênJackkia

chứgì?Ôngcótưởngtượngnổilàôngtasẽlàmgìkhipháihiệnraôngđãnắmđược thằngbémàông tađang tìm, rồi chínhông lại để chonó chạythoátkhông?"

"Chắcgìnóđã là thằngbéđó.Trênđờicònkhối thằngbékhác,aibiếtđượcđâycóphảithằngbéôngtađangtìmhaykhông?Chắchẳnnóđãchạyra cửa sau khi tôi không để ý."RồiAbanazerBolger cao giọng dỗ dành,"ÔngbạnđừnglovềngườitênJackấy,TomHus-tingsạ.Tôidámchắcđólàthằngbékhác.Cáiđầulẫncẫncủatôiđãnhầmlẫncả.MàchúngtađãgầnhếtrượumạnhrồiôngcóthíchlàmmộtchầurượuScotkhông?Tôicómộtchaiwhiskyởphòngtrongđấy.Ôngbạncứngồiđâyđợimộtlát."

Cửabuồngkholạimởra,vàAbanazerbướcvào,taycầmcâygậycùngchiếcđènpin,mặtmũitrôngcàngnhănnhúmhơnbaohết.

"Nếumàyvẫncònởtrongnày,lãothìthàogiọngghêgớm"thìđừngcómơtưởngđếnchuyệnchạytrốn,tađãgọicảnhsátđếnbắtmàyrồiđấy”.Lãolụctrongngănkéolấyrachaiwhiskychỉcònmộtnửa,cùngvớimộtcáilọconmàuđen.Abanazerđổmấygiọtnướctừtrongcáilọnhỏvàochai,rồiđểlọvàotúi."Đólàcáitrâmcủata,chỉlàcủatathôi",lãolầmbầm,rồinóito,"Tôirađây,Tom!"

Lãotrừngmắtnhìnquanhcănphòngtốimò,nhìnthẳngquachỗBod,rồilãođira,mangtheochaiwhlnky.Lãokhóacửalạisaulưng.

"Đây,xinmời,"giọngnóicủaAbanazerBolgervang lênquacánhcửa."Đưacốcđâynào,Tom.MộthớprượuScotlàmtahưngphấnlênngay.Ôngmuốntôirótđầyđếnđâuthìcứbảo”

Imlặngmộtlát."Rượurẻtiền.Ôngkhônguốngà?""Chỗrượumậngaikialàmtôiđaubụngrồi.Phảimấtmộtlúcthìdạdày

tôimớiyênđược..,"Rồi,"NầyTom!Màyđãlàmgìvớicáitrâmcủataothếhả?"

"Bâygiờthìnólàtrâmcủamàycơđấy?Ôi..,màyđãlàmgì...màyđãbỏcáigìvàocốcrượucủataothếđồgiòibọ!"

"Thì sao nào? Tao đã thấy âm mưu rõ rành lành trên mặt mày, TomHustingsạ.Đồăncắp."

Rồicótiếnglahét,tiếngđổvỡcùngmấytiếngrầmrầm,nhưthểnhữngmónđồđạcnặngđãbịlậtđổ.

...rồiimlặng,Lizanói,"Nhanhlênnào.Đưacậurakhỏiđâythôi."

Page 86: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

"Nhưngcửakhóarồi”Nóđưamắtnhìncô,"Chịcólàmgìđượckhông?""Tôiấyà?Tôikhôngcóphépthuậtnàocóthểgiúpcậurakhỏimộtcăn

phòngbịkhóađược,cậubéạ."Bodkhomngười nhòmqua lổ khóa.Lỗkhóađãbị chắn, chìa vẫn còn

nằmtrongđó.Bodngẫmnghĩrồithoángmỉmcười,nụcườilàmmặtnósángbừnglênnhưđượcánhđènchiếuvào.Nólôimộtmảnhgiấybáonhàunhĩtừtronghộpđồ,cốvuốtchothậtphẳng,rồinhétmảnhgiấyxuốngdướiôcửa,chỉđểlạiởphíacủamìnhmộtgócnhỏ.

"Cậuđangchơitrògìthế?"Lizasốtruộthỏi."Em cần thứ gì đó kiểu như cái bút chì. Nhưng phải mảnh hơn một

chút..."nónói."Đâyrồi”Vànólấymộtcáibútlôngnhỏtrênbàn,cắmcánbútvàotrongổkhóa,xoayxoaymấycáirồiđẩycánbútvàosâuhơn.

Mộttiếng"cạch"nhỏvanglênkhichiếcchìabịđẩyravàrơitừtrongổkhóaxuốngtờgiấybáobêndưới.Bodkéomảnhgiấybáoquakhecửa,giờtrênđóđãcóthêmchiếcchìakhóa.

Lizathíchthúcườithànhtiếng."Nhanhtrílắm,chàngtraiạ,"cônói."Đóchínhlàsựthôngtháiđấy”

Bodtrachìakhóavàoổ,xoaymộtvòngvàđẩycửabuồngkhomởra.Ởgiữacửahàngđồcổbừabộncóhaingườiđànôngnằmtrênsàn.Đồ

đạcđúnglàđãbịđổxuống;khắpcửahàngđầynhữngđồnghồbịđậpvỡ,ghếbịbẻgãy,vàởgiữađốngđổnátđólàtấmthânđồsộcủaTomHustings,nằmđèlênthânhìnhnhỏbéhơncủaAbanazerBolger.Khônglãonàonhúcnhích.

"Họchếtrồiạ?"Bodhỏi."Khôngmaymắnthếđâu”Lizanói.Trênnềnnhàbêncạnhhai lãogià là chiếc trâmcàibằngbạcóngánh;

viênđácóxoáytrònmàuđỏvàdacamvớicáimóchìnhmóngvuốtvàđầurắn.Nhữngcáiđầurắncóvẻhếtsứcthèmthuồng,đắcthắng,vàhàilòng.

Bodbỏchiếc trâmvào túicạnhcụcchặngiấynặngbằng thủy tinh,câybútlôngvàhộpsơnnhỏ.

"Cầmcảcáinàynữa”Lizanói.BodnhìntấmthiếpviềnđenvớicáitênJackđượcviếttaytrênđó.Tấm

thiếpkhiếnnósợhãi.Ởtấmthiếpcócáigìđóthậtquenthuộc,gợilạinhữngkýứcxưacũ,mộtcáigìđóhếtsứcnguyhiểm."Emkhôngmuốncầm."

"Cậukhôngthểđểnólạiđây”Lizanói."Hailãogiànàyđịnhdùngnóhạicậuđấy."

"Emkhôngthíchnó,"Bodnói."Nólàthứxấuxa.Đốtnóđi."

Page 87: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

"Không!"Lizahốthoảngkêu lên."Đừnglàmthế.Cậukhôngđược làmthế."

"ThếthìemsẽđưachochúSilas,"Bodnói.Vàthằngbébỏtấmthiếpvàomộtcáiphongbìđểphảichạmvàonócàngítcàngtốt,rồichocáiphongbìvàotúitrongcủacáiáokhoáclàmvườnđangmặc,ngaygầntráitim.

ººº

Cáchđóhai trămdặm,gãđànông tên Jack thứcdậyvàđánhhơi.Hắnđixuốngnhà.

"Cáigìthế?"bànộihắnvừakhuấymộtcáinồitotrênbếpvừahỏi."Cháulàmsaovậy?''

"Cháukhôngbiết,"hắnđáp."Cógìđóvừaxảyra.Mộtđiều...rấtthúvị."Rồihắnliếmmép."Mùithơmngonlắm”hắnnói."Thơmngonvôcùng."

ººº

Chớplóesángtrênnềnđườngrảisỏi.Bodlaoquamànmưatrongkhuphốcổ, leolênngọnđồi,chạyvềphía

nghĩađịa.Buổichiềuxámxịtmâyđãnhanhchóngtốisầmlạikhinóbịnhốttrongcănbuồngkho,vànókhôngngạcnhiênchútnàokhimộtbóngdángquen thuộchiện radướingọnđènđường.Bodngầnngừdừng lại, vàmộtmảngbóngđêmđenthẳmnhưnhungchậpchờnhiệnrathànhhìnhngười.

ººº

Chú Silas đứng trướcmặt nó, tay khoanh lại. Chú sốt ruột bước về phíatrước.

"Thếnào?"chúhỏi.Bodnói,"Cháuxinlỗi,chúSilas.""Chúrấtthấtvọngvềcháu,Bodạ,"chúSilasnói,vàchúlắcđầu."Chúđã

đitìmcháutừlúcthứcdậy.Khắpngườicháuđầymùirắcrối.Vàcháubiếtlàcháukhôngđượcphéprangoài,khôngđượcphépđặtchânvàothếgiớicủangườisốngkiamà."

Page 88: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

"Cháubiết ạ.Cháuxin lỗi."Nướcmưa tuôn rơi trênmặt thằngbénhưnướcmắt.

"Trướchết,chúphảiđưacháuvềnhàantoànđã."ChúSilasđưatayraquấnthằngbévàotrongáochoàngcủamình,vàBodcảmthấymìnhbaylênkhỏimặtdất"ChúSilas,"nónói.

ChúSilaskhôngtrảlời."Cháuđãhơisợ,"nónói."Nhưngcháubiếtchúsẽđếncứucháunếumọi

chuyệntrởnênquátệ.VàchịLizacũngcóởđónữa.Chịấyđãgiúpcháurấtnhiều."

"Lizaà?"GiọngchúSilasngherấtgaygắt."Chịphùthủy.ỞkhuNghĩađịaBầncùngấyạ.""Vàcháunóilàcôtađãgiúpcháu?""Vângạ.NhấtlàvớiphépTànghình.CháunghĩbâygiờcháuTànghình

đượcrồi."ChúSilashừmộttiếng."Khinàovềđếnnhàcháucóthểkểlạihếtcho

chúnghe."VậylàBodliềnimlặngchođếnkhihaichúcháudừnglạibêncạnhnhàthờ.Họđivàogiansảnhtrốngkhông,trongkhimưatrởnênnặnghạthơn,bắnlêntungtóetừcácvũngnướcđọngtrênmặtđất.

Bodlôichiếcphongbìcótấmthiếpviềnđentừtrongtúira."Ờ,"nónói."Cháunghĩchúnênxemcáinày.ĐúnghơnlàchịLizanghĩnhưthếạ."

ChúSilasnhìncáiphongbì.Rồichúmởphongbì,lấytấmthiếprangắmnghía rồi lật mặt sau lên để đọc những lời hướng dẫn bằng bút chì màAbanazerBolgerđãviếtbằng thứchữbé li ti,để tựnhắcmìnhcáchdùngtấmthiếpđó.

"Kểhếtchochúnghexemnào”chúnói.Bodkểlạichochútấtcảnhữnggìnócóthểnhớđượcvềngàyhômđó.

Khinókểxong,chúSilaschậmrãilắcđầu,vẻtrầmngâm."Cháucóbịphạtkhôngạ?"Bodhỏi."NobodyOwens,"chúSilasnói."Chắcchắncháusẽbịphạt.Nhưngchú

tinrằngchúsẽđểchobốmẹcháutựmìnhquyếtđịnhmọihìnhphạtcũngnhưnhững lờiquở tráchmàhọnghĩ làcần thiết.Cònchú thìphải lo tốngkhứvậtnàyđi."

Tấm thiếpviềnđenđượccất vàogiữanhữngnếpáo choàngnhung,vàrồi,theocáicáchthườnglệnhưcácđồngloạicủamình,chúSilasbiếnmất.

Bodkéoáokhoáccheđầu,trèolênlốiđitrơntuộtđếnđỉnhđồi,vàđivàolăngFrobisher.Nókéocỗquan tàicủaEphraimPettyfer sangmộtbên rồitrèoxuốngdưới,xuốngdướinữa,dướinữa.

Page 89: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

Nóđặtchiếctrâmcàitrởlạichỗcũ,bêncạnhcáichénvàcondao."Đâynhé,"nónói."Cònđượcđánhbóngnữa.Trôngđẹphơnhẳn."NÓĐÃQUAYLẠI,Sátthủnói,tronggiọngnóinhưnhữngdảikhóiấy

cómộtvẻbằnglòng.NÓLUÔNQUAYTRỞLẠI.

ººº

Đóquảlàmộtđêmdài.Bodrónrénbướcđitrongcơnbuồnngủ,ngangquangôimộnhỏmang

cáitênhaytuyệtcủacôLibertyRoach(Nhữnggìcôdùngchomìnhthìđãmất, nhưng những gì cô trao cho người khác thì vẫn cònmãi.Hỡi ngườiviếng mộ, hãy tỏ lòng từ thiện), ngang qua nơi yên nghỉ của HarrisonWestwood,ThợBánhcủaGiáokhu,cùngvớihaibàvợcủaôngtalàMarionvà Joan, để đến khu Nghĩa địa Bần cùng. Vài trăm năm sau khi ông bàOwenschết,ngườitamớituyênbốrằngđánhđậptrẻconlàsaitrái,vàthậtđángtiếc,đêmđóôngOwensđã làmcáiviệcmàôngcoi làbổnphậncủamìnhkhiếncáimôngcủaBodđaunhừ.Thếnhưngvẻ lo lắng trênmặtbàOwenslàmBodthấyđaulònghơnbấtkỳtrậnđònnào.

NóđếnchỗhàngràosắtbaoquanhkhuNghĩađịaBầncùngvàchuiqua."Cóaiởđâykhông?"nógọi.Khôngcótiếngđáplại.Ởdướibụitáogai

cũngchẳngcóthêmcáibóngnào."Hyvọnglàemđãkhônggâythêmrắcrốichochị,"nónói.

Chẳngcógìhết.Bodđãtrảcáiquầnbòvàonhàkhocủangườilàmvườn-chỉmặctấmvải

liệmmàuxámcủamìnhnóthấythoảimáihơn-nhưngnóvẫngiữchiếcáokhoác.Nóthíchcótúiáođểbỏcácthứ.

Khiquaylạinhàkhođểtrảquần,nóđãlấytừtrêntườngnhàkhoxuốngmộtchiếcliềmnhỏ,vàgiờnódùngcáiliềmphạtđámcâytầmmatrongkhuNghĩađịaBầncùnglàmchúngbắntứtung,chođếnkhichúngchỉcòntrơlạinhữngcáigốcđầygaitrênmặtđất.

Từtrongtúi,nólôiracụcchặngiấytobằngthủytinhrựcrỡđủsắccầuvồngtỏaratừphíatrong,cùnghộpsơnvàchiếcbútlông.

Nónhúngchiếcbút lôngvào sơnvàcẩn thậnviết lênbềmặt cụcchặngiấy,bằngthứsơnmàunâu,nhữngchữsau...

E.H.vàbêndưới,nóviếtthêm...

Page 90: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

chúngtôikhôngbaogiờquên.Sắpđếngiờđingủrồi,vàkhônra thì trong thờigian tớiđâynókhông

nênthứcquágiờngủnữa.Nóđặtcụcchặngiấylênnềnđất,chỗtrướckiađámtầmmađãmọc,tính

toánđểcụcchặngiấynằmđúngvịtríđầucủacô,vàchỉdừnglạimộtthoángđểchiêmngưỡngcôngtrìnhcủamình,rồinólạichuiquahàngràovàđilênđồi,khôngcònrónrénnhưtrướcnữa.

"Khôngđếnnỗitồi,"mộtgiọnghoạtbátvanglêntừkhuNghĩađịaBầncùng,saulưngnó."Khôngtồichútnào."

Nhưngkhinóquaylạinhìnthìởđóchẳngcóaicả.

Page 91: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

Chương5

VŨHỘITỬTHẦN

CÓĐIỀUGÌĐÓĐANGXẢYRA,Boddámchắcnhưvậy.Nócóthểcảmnhậnđượcđiềuđótrongbầukhôngkhíkhôlạnhcủamùađông, trongánhsao, tronglàngió, trongbóngtối.Nócó thểcảmnhậnđượcđiềuđó trongnhipđiệucủanhữngđêmdàingàyngắn.

BàOwensđẩynórakhỏingôimộnhỏcủagiađìnhOwens."Conrangoàichơiđi,"bànói."Mẹđangbận."

Bodtrốmắtnhìnmẹ."Nhưngởngoàilạnhlắmạ,"nónói."Thìphảilạnhchứ,"mẹnónói,"đangmùađôngmà.Trờiphảilạnhmới

dúng.Đượcrồi,"bànóitiếp,vớichínhmìnhhơnlàvớiBod,"giàynày.Còncáiváy-phảilêngấumớiđược.Lạicònmạngnhệnnữa-saomàởđâucũngthấymạngnhệnthếnày.Conrangoàiđi,"bàlạibảoBod."Mẹbậnlắm,conởtrongnàychỉtổvướngthôi."

RồibàlẩmnhẩmhátmấycâuthơmàBodchưatừngnghebaogiờ."Ngườigiàucùngngườinghèo,hãyđếnđây-ĐếnđâydựVũhộiTửthần”"Cáigìvậyạ?"Bodhỏi,nhưnghỏithếthìthậtlàsailầm,bởivìbàOwens

sầmmặtlạinhưmộtđámmấydông,vàBodvộivãchạyrakhỏimộtrướckhibàcóthểbiểulộsựbựcdọccủamìnhmộtcáchmạnhmẽhơn.

Trong nghĩa địa vừa lạnh vừa tối, và sao đãmọc. Bod đi qua chỗMáSlaughtertrênĐườngAiCậpphủđầydâythườngxuân.Máđangnheomắtngắmbụicâyxanh.

"Mắtcủacháutinhhơnmắtta,chàngtraiạ,"mánói."Cháucónhìnthấybônghoanàokhông?"

"Hoaạ?Hoavàomùađôngạ?""Đừngcónhìntavớivẻmặtnhưthếchứ,chàngtrai,"mánói."Mùanào

cũngcóthứnởhoa.Chúngkếtnụrồinởhoa,nởrồilạitàn.Mọivậtđềucóthờicủamình."Mákéochiếcáochoàngvàmũchengườichokínhơn,rồimánói,"Cólúcphảilàmviệc,cólúcphảichơi.CólúcphảidựVũhộiTửthần.Phảikhông,chúnhóc?"

Page 92: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

"Cháukhôngbiết”Bodnói."VũhộiTửthầnlàgìạ?"NhưngMáSlaughterđãlạichuivàođámthườngxuânvàbiếnmất."Lạ thật” Bod nói thành tiếng. Nó đến chỗ lăng của dòng họ Bartleby

hòngtìmhơiấmvàbạnbè,nhưngđêmđó,giađìnhBartleby-bảythếhệcảthảy-cũngkhôngcóthờigiandànhchonó.Họđangbậnbịulauchùi,dọndẹp,tấtcảbọnhọ,từngườigiànhất(mấtnăm1690)chođếnngườitrẻnhất(mấtnăm1831).FortinbrasBartleby,mấtnămlênmười(vìbịlaoănphổi,nóđãbảovớiBodthế,vàsuốtmấynămliềnBodcứtưởngFortinbrasbịmộtcongấuhaysưtửgìđóănthịt,vàđãthấtvọngvôcùngkhipháthiệnrarằngđóchỉlàmộtcănbệnh),giờđangxinlỗiBod.

"Hômnaybọntớkhôngchơiđược,Bodạ.Bởivìchẳngmấychốcnữa,đêmmaisẽtới.Vàngườitacóthểnóinhưvậybaonhiêulầntrongđời?"

"Đêm nàomà chẳng nói thế được,"Bod nói. "Đêmmai luôn luôn đếnmà."

"Nhưngkhôngphải làmộtđêmnhưthếnày,"Fortinbrasnói."Mộtđêmnhưthếnàyphảinămthìmườihọamớixuấthiện,nóđãkhôngđếntừlâulắmrồi!".

"MaikhôngphảiĐêmGuyFawkes"Bodnói,"cũngkhôngphảiLễCácThánh. Cũng không phảiGiáng sinh, hay đêmGiao thừa." (Đêmmồng5thángMườimột,ởLondoncólễbắnpháohoakỷniệmngàyGuyFawkesâm mưu làm nổ tung nhà Quốc Hội (vào năm 1605). (Lễ Các Thánh(Halloween),còngọilàLễMaQuỷ,tổchứcvàongày31thángMười.Vàongàynàytrẻemthườngmặcquầnáogiảtrang,điđếncácnhàxinbánhkẹo).

Fortinbrasmỉmcười,mộtnụcườitươitắnlàmkhuônmặttròntrịa, lấmtấmtànnhangcủanóbừnglênvuisướng.

"Khôngphảilàđêmnàotrongnhữngđêmấy,"nónói."Cáiđêmnàyđặcbiệthơnnhiều."

"Nógọilàgì?"Bodhỏi."Ngàymaisẽcóchuyệngìxảyra?""Đó là ngày tuyệt vời nhất trên đời” Fortinbras nói, và Bod dám chắc

thằng bé sẽ kể tiếp cho nó nghe, nhưng bà nội của Fortinbras, LouisaBartleby(mớicóhaimươituổi)đãgọinólạivàthìthầmgìđókhágaygắtvàotainó.

"Khôngcógìạ,"Fortinbrasđáp.RồinóquaysangphíaBodnói,"Xinlỗinhé.Giờtớphảilàmviệcrồi."Nócầmlấymộtcáigiẻvàđánhbóngcỗquantàibụibặmcủamình."La,la,la,um,"nóvừalàmvừahát."Lalala,um”Vàvớimỗitiếng"um,"nólạivungcáigiẻlên,cảngườixoaytítmộtvòng.

"Cậukhônghátbàikiaà?"

Page 93: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

"Bàinàocơ?""Bàihátmàmọingườiđềuhátấy.""Giờthìchưaphảilúc”Fortinbrasđáp."Phảiđếnngàymai,phảiđợiđến

ngàymaikia.""Khôngcònthờigiannữađâu”Louisanói,côđãmấtkhisinhhạhaiđứa

consinhđôi."Loviệccủamìnhđi."Vàbằngchấtgiọngtrongtrẻo,êmáicủamình,côhát,"Mọinguờihãycùngnghe,cùngởlạiđây.ĐếnđâydựVũhộiTửthần."Bodđixuốngngôinhà thờnhỏđổnát.Nó trèoquanhữngphiếnđáđể

xuốnghầmmộ,ngồiđóđợichúSilasquayvề.Đúnglànóthấylạnh,nhưngcái lạnhkhông làmBodbận tâm là bao: khunghĩa địa baobọc lấynóvàngườichếtthìkhôngquantâmđếncáilạnh.

Ngườibảotrợcủanóquayvềlúcgầnsáng,đemtheomộtcáitúinilổngto.

"Trongđấycógìthếạ?""Quầnáo.Chocháuđấy.Cháumặcthửxem."ChúSilaslấyramộtcáiáo

nỉmàuxámgiốngnhưmàutấmvảiliệmcủaBod,mộtchiếcquầnbò,đồlót,vàcảgiàynữa-mộtđôigiàyvảimàuxanhnhạt.

"Chúngđểlàmgìạ?""Ýcháu làngoàiviệcđểmặchả?Ờ, trước tiên, làcháuđãđủ lớnrồi -

cháulênmấyrồinhỉ,mườià?-vàtốthơnhếtlàcháunênmặcquầnáobìnhthườngnhưngườisống.Mộtngàykiacháusẽphảimặcchúng,vìvậytạisaokhôngbắtđầuluôntừbâygiờchoquenđi?Hơnnữa,chúngcóthểgiúpcháungụytrang."

"Ngụytrangnghĩalàgìạ?""Làkhimột thứ trônggiống thứkhácđếnnỗingườinhìnkhôngbiết là

mìnhđangnhìnthấycáigì.""Ồ.Cháunghĩlàcháuhiểurồi."Bodmặcquầnáovào.Nógặpchútphiền

toáivớihaisợidâygiày,vàchúSilasphảidạynócáchbuộcdây.Bodthấycáchthắtdâygiàythậtlàrắcrốivôcùng,nóphảitháorabuộclạimấylầnthìchúSilasmớibằnglòng.VàcũngđếnlúcđóthìBodmớidámthốtlêncâuhỏicủamình.

"ChứSilasơi.VũhộiTửthầnlàgìạ?"ChúSilasnhướnmàylênvànghiêngđầusangmộtbên."Cháunghenói

vềnóởđâu?""Mọingườitrongnghĩađịađềunóivềnó.Cháunghĩđólàmộtsựkiệnsẽ

d.iễnravàotốimai.VũhộiTửthầnlàgìạ?"

Page 94: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

"Nólàmộtbuổilễnơingườitakhiêuvũ,nhảymúa”chúSilastrảlời."TấtcảđềuphảinhảyđiệuvũTửthần”Bodnhớlạivànói."Chúđãtham

dựbuổilễđóbaogiờchưaạ?Nólàvũhộikiểugìạ?"Ngườibảotrợnhìnnóbằngcặpmắtnhưhaihồnướcđenthẳmvàđáp,

"Chúkhôngbiết.Chúbiếtrấtnhiềuđiều,Bodạ,bởivìchúđãđilạitrênthếgiannàyvàobanđêmtừrấtlâurồi,nhưngchúkhôngbiếtVũhộiTửthầnnhưthếnào.Đểthamdựnótaphảilàngườiđãchếthoặcngườicònsống-vàchúthìkhôngthuộcloạingườinàotrongsốđó."

Bodrùngmình.Nómuốnômlấyngườibảotrợcủamình,ômlấychúvànóinósẽkhôngbaogiờbỏmặcchú,nhưngđólàmộtđiềukhôngthểlàmđược.Tìmcáchôm lấy chúSilas cũng sẽgiốngnhư tìmcáchôm lấy ánhtrăngvậy,khôngphảivìchúkhôngcóhìnhhàirõrệt,màbởivìđólàmộtviệclàmsaitrái.Cónhữngngườimàtacóthểômấp,nhưnglạicónhữngngườinhưchúSilas.

NgườibảotrợcủaBodtrầmngâmngắmnhìnthằngbétrongbộquầnáomới."Trôngđượclắm”chúnói."Giờthìtrôngnhưthểcháuđãsốngcảđờiởbênngoàinghĩađịavậy."

Bodmỉmcườitựhào.Rồinụcườibiếnmấtvànólạitỏranghiêmtrang.Nónói, "Nhưngchúsẽ luôncómặtởđây,phảikhông,chúSilas?Vànếucháukhôngmuốnthìcháusẽkhôngbaogiờphảiđikhỏiđâychứạ?"

"Mọiviệcđềucóthờiđiểmcủanó,"chúSilasđáp,vàđêmđóchúkhôngnóigìthêmnữa.

ººº

HômsauBoddậysớm,khimặttrờivẫncònlàmộtđồngxubằngbạccaotíttrênbầutrờimùađôngxámxịt.Nóhoàntoàncóthểnằmngủsuốtngàyvàtrảiquacảmùađôngtrongđêmtối,khôngbaogiờnhìnthấymặttrời,vìvậyđêmđêmtrướckhiđingủnóthườngtựhứalàsẽthứcdậyvàolúcmặttrờivẫncònđangchiếusángvàrờikhỏingôimộấmcúngcủagiađìnhOwens.

Trongkhôngkhícómộtmùihươngkỳlạ,ngọtngàonhưmùihoa.Bodbámtheomùihươngấylênđồi,đếnĐườngAiCập,nơinhữngdâythườngxuânmùađôngrủxuốngthànhtừngchùmtạothànhmộtmảngcâyxanhrậmrạpchephủnhữngbứctườngcókhắcchữtượnghìnhvàcáctượnggiảAiCập.

Mùihươngởđâyđậmhơncả,vàtrongmộtthoáng,Bodtựhỏikhôngbiết

Page 95: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

cóphải tuyếtđãrơihaykhông,bởivì trên tán láxanhđãxuấthiệnnhữngcụmmàutrắng.Bodngắmkỹmộtcụmtrắngấy.Hóarađólàmộtchùmgồmnhữngbônghoanhỏnămcánh,vàBodvừacúixuốngđểhítđầylồngngựcmùithơmcủanhữngbônghoathìnghecótiếngchânngườiđilênđồi.

Bodliềntànghìnhvàogiữađámthườngxuânđểquansát.Bangườiđànôngcùngmộtphụnữ,đềucònsống,bướclênconđường,tiếnvàoĐườngAiCập.Ngườiphụnữđeotrêncổmộtsợidâychuyềncầukỳ.

"Chínhlànóđâyà?"bàhỏi."Vâng,thưabàCaraway”mộttrongbangườiđànôngđáp-ngườinàycó

dángmậpmạp, tóc trắngxóa,hơi thởhổnhển.Cũnggiốngnhưhaingườikia,ôngtamangtheomộtchiếcgiỏlớntrốngkhông,đanbằngcànhliễu.

Ngườiphụnữtỏrabốirốikhônghiểu."Thôiđược,nếucácvịnóivậy,"bànói."Nhưngthúthậtlàtôichẳnghiểugìcả."Bànhìnnhữngchùmhoa."Bâygiờthìtôiphảilàmgì?"

Ngườinhỏthónhấttrongsốbangườiđànônglấytừtronggiỏcủamìnhramộtchiếckéobạcđãxỉnmàu."Kéođây,thưabàThịtrưởng,"ôngtanói.

Ngưởi phụ nữ đón lấy chiếc kéo cắt những chùmhoa, rồi cùng với bangườiđànông,bàđặthoavàotronggiỏ.

"Thâtnựccườihết sức,"Thị trưởng,bàCaraway lên tiếng saumộthồilâu.

"Đâylàtruyềnthống,"ôngbéonói."Nựccườihếtsức”bàCarawaynói,nhưngvẫntiếptụccắtnhữngchùm

hoatrắngvàbỏchúngvàotronggiỏ.Khichiếcgiỏđầutiênđãđầy,bàhỏi,"Thếđãđủchưa?"

"Chúngtaphảicắtđầybốngiỏhoa,"ngườinhỏconnói,"rồiphânpháthoachotấtcảmọingườitrongkhuPhốCổ."

"Truyềnthốnggìmàlạđờithế?"bàCarawayhỏi."TôiđãhỏingàiThịtrưởngtiềnnhiệmcủatôivàôngấynóiôngấychưa

baogiờnghenóiđếnchuyệnnàycả."Rồibàbỗngnói,"Cácvịcócảmgiácrằngchúngtađangbịtheodõikhông?"

"Gìkia?"ngườithứbahỏi,từnãyđếngiờôngtachưahềlêntiếng.Ôngtacóchòmrâurậm,đầuquấnkhănxếp,vàxáchtheohaichiếcgiỏ."Ýbàlàmaấyà?Tôikhôngtinlàcómađâu."

"Khôngphảima”bàCarawayđáp."Chỉlàcảmgiácnhưcóngườiđangnhìnchúngtathôi."

Bodcốcưỡnglạicáimongmuốnđượcchúisâuhơnvàogiữađámthườngxuân.

Page 96: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

"ViệcngàiThị trưởng tiềnnhiệmkhôngbiết về truyền thốngnày cũngkhôngcógìlạ,"ngườitobéonói,chiếcgiỏcủaôngtađãgầnđầy."Đãtámmươinămrồi,đâylàlầnđầutiênnhữngbônghoamùađôngnở."

Ngườiđànôngcóchòmrâuvàchiếckhănxếp,ngườikhôngtincóma,lolắngnhìnxungquanh.

"MỗingườitrongkhuPhốcổđượcphátchomộtchùmhoa,"ngườinhỏthónói."Đànông,phụnữvàtrẻcon."Rồiôngtachậmrãiđọc,nhưthểđangcốnhớlạimộtđiềumìnhđãđượchọccáchđâylâulắm,"Mộtngườiđi,mộtngườiởlại,mọingườiđềuđếndựVũhộiTửthần,"

BàCarawaykhịtmũi."Toànchuyệnvớvẩn”bànói,tayvẫnkhôngngừngcắthoa.

Chiềuhômđóbóngtốibuôngxuốngsớm,vàđếnbốngiờrưỡithìtrờiđãtốihẳn.Bodlangthang trongnghĩađịa tìmngười tròchuyện,nhưngxungquanh chẳng có ai. Nó đi xuống khu Nghĩa địa Bần cùng tìm LizaHempstock,nhưngởđócũngchẳngcóaihết.NóquayvềmộcủagiađìnhOwensvàthấyngôimộcũngtrốngrỗng,chẳngthấybốmẹnóởđâucả.

Nóbắtđầuhốthoảng,mộtnỗihốthoảngởcấpđộthấp.ĐólàlầnđầutiêntrongmườinămcủađờimìnhBodcảmthấybịbỏmặcởcáinơinóluôncoilànhàmình:nóliềnchạyxuốngngôinhàthờnhỏởchânđồiđợichúSilas.

ChúSilaskhôngxuấthiện."Cólẽchúấyđãđitrướckhimìnhđến",Bodtựnhủ,nhưngnókhôngtin

nhưvậy.Nólênđỉnhnhàthờnhìnxuống.Nhữngngôisaotỏasángtrênbầutrời.Selạnh,còntrảidàidướichânnólànhữngdảiánhđèncủathànhphố,đènđường,đènphaxecộvàtấtcảnhữngthứđangchuyểnđộng.Nóchậmrãixuốngđồiđếntậncổngchínhcủanghĩađịa,vàđứnglạiđó.

Nónghethấytiếngnhạc.Bodđãđượcngheđủloạinhạc:tiếngnhạclengkengvuitaicủaxebán

kem,bàiháttrênđàicủacôngnhân,cảcáckhúcnhạcmàClarettyJakechơichongườidânnghĩađịanghebằngcâyvĩcầmbụibặmcủaanhta,nhưngnóchưabaogiờđượcnghetiếngnhạcnàogiốngnhưthếnày:mộtloạtnhữngkhúcnhạc trầm trầmmạnhdần lên,nhưđoạnnhạcmởđầumộtcáigìđó,mộtđoạndạođầu,mộtkhúcnhạcmởmàn.

Nóchuiquacánhcổngkhóachặt,đixuốngchânđồi,tiếnvàokhuPhốcổ.NóđingangquabàThịtrưởngđangđứngởgócphố,nhìnbàghimmột

bônghoatrắngnhỏlênveáomộtthươnggiavừađiqua."Tôikhôngđích thân tặng tiền cho cáchội từ thiệnđâu”người ấynói.

"Tôiđểviệcđóchovănphòngcủatôi."

Page 97: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

"Đâykhôngphảitừthiện”bàCarawaytrảlời."Đâylàtruyềnthốngcủavùngnày."

"Rathế”ôngtanói,ưỡnngựcrađểkhoevớitoànthếgiớibônghoanhỏtrắngmuốtrồikiêuhãnhbướcđi.

Ngườitiếptheotiếnđếnlàmộtphụnữđangđẩyxenôi."Cáinàyđểlàmgì?"chịtanghingờhỏikhibàThịtrưởnglạigần."Mộtbôngchochị,mộtbôngchoembé,"bàThịtrưởngnói.Bàghimbônghoa lên áokhoác củangườiphụnữ.Bàdùngbăngdính

đínhbônghoalênáođứabé."Nhưnglàđểchocáigì?"ngườiphụnữhỏi."ĐâylàmộtnghithứccủakhuPhốcổ,"bàThịtrưởnggiảithíchđạikhái.

"Mộttruyềnthống”Bodđitiếp.Đâuđâunócũngthấytrênáomọingườicóghimhoatrắng.

Ởcácgócphốkhác,nóđiquamấyngườiđànôngđãđicùngbàThịtrưởng,mỗi người đều xáchmột chiếc giỏ và đang phân phát hoa cho người quađường.Khôngphảiaicũngnhận,nhưngphầnlớnbọnhọđềucầmlấymộtbông.

Tiếngnhạcvẫnđangvanglên:ởđâuđó,bênrìanhậnthức,trangnghiêmvàkỳlạ.Bodnghiêngđầusangmộtbên,cốđoánxemtiếngnhạctừđâuđến,nhưngkhôngđoánnổi.Tiếngnhạctrànngậpkhônggian,trànngậpkhắpnơinơi.Tiếngnhạcphátratừnhữnglácờvàvảibạttrênmáihiênđanglậtphậttronggió,phátratừtiếngxecộầmìởphíaxa,phátratừtiếngchânngườibướcđitrênđálátđườngkhôhanh...

Vàkhingắmmọingườiđangvộivãquayvềnhà,Bodnhậnthấymộtđiềukỳlạ.Họđangbướctheonhịpnhạc.

Ngườiđànôngcórâu,đầuđộikhăpxếpđãgầnhếthoa tronggiỏ.Bodbướcđếnchỗôngta.

"Xinlỗiông,"Bodnói.Ôngtagiậtnảyngười."Takhôngtrôngthấycháu,"ôngnói,vẻtráchcứ."Cháuxinlỗi”Bodnói."Cháuxinmộtbôngđượckhôngạ?"NgườiđànôngđộikhănxếpliếcnhìnBodvẻnghingờ."Cháusốnggần

đâyà?"ôngtahỏi."Ồ,vângạ,"Bodđáp.ÔngtaliềnđưachoBodmộtbônghoa.Bodcầmlấybônghoa,kêulên

"Uida,"khibịcáigìđóđâmvàongóntaycái."Cháuphảighimnólênáo,"ngườiđànôngnói."Cẩnthậnvớicáighimđấy”

Page 98: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

MộtgiọtmáuđỏthấmrỉratrênngóntaycáicủaBod.Nómútvếtthươngtrong lúcngườiđànôngghimbônghoa lênchiếcáonỉcủanó. "Tôichưabaogiờtrôngthấycháuởquanhđây”ôngtabảoBod.

"Cháusốngởđâymà”Bodnói."Nhữngbônghoanàyđểlàmgìạ?""Đó là truyền thống của khu Phố cổ," người đàn ông đáp, "trước khi

thànhphốđượcdựnglênxungquanhnó.Khinhữngbônghoamùađôngnởtrongkhunghĩađịa trênđồi thìchúngsẽđượcháivàphânphátchotấtcảmọi người, đàn ông cũng như đàn bà, trẻ cũng như già, giàu cũng nhưnghèo."

Tiếngnhạcvanglên tohơn.Bodkhôngbiếtcóphảinónghethấytiếngnhạcrõhơnlàvìnóđangmangbônghoatrênáohaykhông-nócóthểnghethấymộtnhịpđiệutựanhưmộttiếngtrốngxaxăm,vàmộtgiaiđiệungậpngừng,vangvọngkhiếnnóchỉmuốnnhấcchânlêngiậmtheonhịpnhạc.

Bodchưabaogiờđiđếnmộtnơichỉđểngắmnghía cảnhvật.Nóquênbẵngmấtcáiluậtcấmnórờikhỏinghĩađịa,quênbẵngrằngđêmnay,trongkhunghĩađịaởtrênđồicũngchẳngcòncưdânnàonữa;nóchỉnghĩđếnkhuPhốcổ;vànódạobướcquađó, tiếnvềphíacôngviên thànhphốnằm trước tòa thị chínhPhố cổ (bâygiờđượcdùng làmviệnbảo tàngvàtrung tâm thông tin dành cho khách du lịch còn tòa thị chính thì đã đượcchuyếnđếnmột tòanhà lớnhơn,mớihơn,nhưngcũngnhàmchánhơn,ởđầubênkiathànhphố).

Cũngcókhánhiềungườiđangđidạotrongcôngviên-giờđanglàgiữamùađôngnêntrongcôngviênchẳngcógìngoàimộtbãicỏrộng,đâyđórảirácmấybậcthang,mộtbụicâyhoặcbứctượng.

Bodsaymêlắngnghetiếngnhạc.Mọingườiđanglụctụcđổvàoquảngtrườngtừngđợtmột.Nóchưabaogiờcùnglúcthấynhiềungườisốngđếnthế.Hẳnphải cóđếnhàng trămngười, tất cả đềuđanghít thở, người nàocũngcònsốngynhưnó,ngườinàocũnggàitrênáomộtbônghoatrắng.

Đây có phải những việc người sống thường làm không? Bod tự hỏi,nhưngnóbiết rằngkhôngphải:nóbiết rằngviệcnày,chodù làviệcgìđichăngnữa,cũnghếtsứcđặcbiệt.

Ngườiphụnữđẩyxenôimànó trông thấy lúc trướcgiờđếnđứngbêncạnhnó,bếđứacontrêntay,đầulắclưtheotiếngnhạc.

"Nhạcchơiđượcbaolâurồiạ?"Bodhỏi,nhưngchịtakhôngđáplạimàchỉ tiếp tục lắc lư người vàmỉm cười. Bod nghĩ rằng bình thường chị takhônghaymỉmcườicholắm.Vàkhinódámchắcrằngchịtađãkhôngnghethấycâuhỏicủanó,rằngnóđãtànghình,hoặcchỉđơngiảnlàchịtakhông

Page 99: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

chúýnênchẳngngheđượclờinó,thìchịtabỗngthốtlên,"Trờiđấtơi.CứnhưGiángsinhấy."Chịtanóinhưtrongmơ,nhưđangngắmnhìnbảnthânmìnhtừbênngoài.Rồicũngbằngcáigiọngmơmàngấy,chịtatiếp"Nólàmtôi nhớđếnbàdìClara, emgái bàngoại tôi. Saukhi bà tôimất vàođêmtrướclễGiángsinhchúngtôithườngdếnchơinhàdì,vàdìchơiđàntrêncâypianocũ,cókhicònhátnữa,vàchúngtôiănsôcôlavớihạtdẻ,nhưngtôikhôngnhớnổimộtbàinàodìđãhát.Nhưngtiếngnhạcnày,nghenhưtấtcảnhữngbàihátấyđangvanglêncùngmộtlúcvậy."

Đứabéngảđầulênvaichịtanhưđangngủ,nhưngngaycảbàntaycủabécũngkhẽđuđưatheotiếngnhạc.

Rồitiếngnhạcdừnglạivàsựimlặngbaotrùmkhắpquảngtrường,mộtsựimlặngbópnghẹtmọitiếngđộng,nhưcáiimlặnglúctrờiđổtuyết,tấtcảcácâmthanhkhácđềuchìmvàobóngtối,nhưbịnuốtchửngbởinhữngthânhìnhtrênquảngtrường,khôngmộtaigiậmchânhaynhúcnhích, thậmchígầnnhưkhôngdámthở.

Đâuđógầnbêncótiếngđồnghồđổchuông:mườihaitiếngchuôngbáohiệunửađêm,vàrồihọxuấthiện.

Họđixuống từ trênđồi thànhmộtđoànđiễuhànhchậmrãi, tấtcảđềubướcnghiêmtrang,mỗihàngcónămngười,chenkínconđường.Bodbiếthọ, hay ít ra cũng là phần lớn bọn họ. Ở hàng đầu tiên, nó nhận raMáSlaughter,NamtướcJosiahWorthington,ôngbátướcgiàđãbịthươngtrongcuộc Thập Tự Chinh rồi qua đời ngay khi quay về nhà, cùng với bác sĩTrefu-sis,tấtcảbọnhọtrôngđềuvôcùngnghiêmnghịvàtrangtrọng.

Trongđámngườiđứngtrênquảngtrườngcónhữngtiếngkêuhoảnghốt.Mộtngườiòakhócvànói,"CầuChúaphùhộchochúngta,ngàyphánquyếtđến rồi!" Nhưng phần lớn bọn họ chỉ đứng trố mắt nhìn, không hề ngạcnhiên,nhưthểđâychỉlàmộtgiấcmơ.

Đoànngườichếtvẫntiếnbướctheotừnghàngmột,chotớikhixuốngđếnquảngtrường.

NamTướcJosiahWorthingtonbướclênbậcthang,đếntrướcmặtbàThịtrưởngCaraway.Ngàichìa tayravànói thật tochotoànthểquảngtrườngnghethấy,"Thưaquýbà,xinmờibàhãycùngtôithamdựVũhộiTửthần."

BàCaraway ngần ngừ.Bà ngước nhìn người đàn ông đứng cạnhmìnhnhưđểhỏiýkiến:ôngtamặcđồngủ,chânđidéplê,khoácchiếcáochoàngtrongnhàvớibônghoatrắngghimtrênveáo.ÔngtamỉmcườigậtđầuvớibàCaraway."Tấtnhiênrồi,"bàCarawayđáp.

Bàchìa tay ra.Khingón taybàchạmvào tayngài JosiahWorthington,

Page 100: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

tiếngnhạclạivanglên.NếunhưkhúcnhạcBodnghethấylúctrướclàđoạndạođầu,thìgiờkhôngcònđoạndạođầunữa.Đâylàbảnnhạcmàtấtcảbọnhọđãđếnđâyđểnghe,mộtgiaiđiệulàmchântayhọngứangáymuốnnhảytheo.

Họnắmtaynhau,ngườisốngcùngvớingườichết,vàhọbắtđầunhảy.BodtrôngthấyMáSlaughternhảyvớingườiđànôngđộikhănxếp,cònôngthươnggianọthìnhảyvớiLouisaBartleby.BàOwensmỉmcườivớiBodrồinắmtayôngcụbánbáo,cònôngOwensthìđưatayvềphíamộtcôbécon,khôngcóvẻhạcốchútnào,vàcôbécầmlấytayôngtựahồđãchờđợicảđờiđểđượckhiêuvũcùngông.RồiBodkhôngnhìnngógìnữa,vìcómộtngườivừanắmlấytaynó,vàbuổikhiêuvũbắtđầu.

LizaHempstocktoétmiệngcườivớinó."Thíchthật”cônói,trongkhihọdạonhữngbướcnhảyđầutiên.

Rồicôcấttiếngháttheobảnnhạckhiêuvũ."Bướclên,xoaynguời,đitới,dừnglạiHãycùngnhaunhảyđiệuvũTử

thần”TiếngnhạckhiếntâmtrívàtronglồngngựcBodtrànngậpmộtniềmvui

sướngvôngần,chânnóbướcđinhưthểnóđãbiếtrõđiệunhảynày,biếttựthuởxaxưavậy.

NókhiêuvũcùngLizaHempstock,vàrồi,khibảnnhạcđókếtthúc,nóthấyProtinbrasBartlebynắmlấytaymình,vậylànólạinhảyvớiProtinbras,lướtquanhữnghàngngườicũngđangsaysưkhiêuvũ,họrẽrahaibênchochúngđiqua.

Bod trông thấyAbanazerBolgerkhiêuvũcùngcôBorrows,côgiáocũcủanó.Nótrôngthấyngườisốngkhiêuvũcùngngườichết.Vànhữngđiệunhảyhaingườimộtdầndầnchuyếnthànhnhữnghàngngườidàicùngnhauđềubước,cứsauvàibước lạiđáchân lênmộtcái (La-la-la-um!La-la-la-um!)mộtđiệunhảyhàngmột tập thể,mộtđiệunhảycổxưa từhàngngànnămtrước.

GiờthìBodlạiđứngcạnhLizaHempstock.Nóhỏi:"Tiếngnhạcphátratừđâuthế?"Côchỉnhúnvai."Aiđãtổchứcbuổikhiêuvũnày?""Buổikhiêuvũluônluôndiễnra,"côbảonó."Ngườisốngcóthểkhông

nhớ, nhưng chúng tôi thì luôn nhớ..” Rồi cô tự ngắt lời, đầy phấn khích."Nhìnkìa!"TrướckiaBodchưabaogiờđượctrôngthấymộtconngựabằngxươngbằngthịtmàmớichỉthấyquatranhảnh,nhưngconbạchmãđanggõ

Page 101: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

mónglộpcộptrênphốtiếnvềphíahọtrôngkhônggiốngnhữngconngựatrongtrítưởngtượngcủanóchútnào.Conngựanàytolớnhơnnhiều,vớibộmặtdài,nghiêmtrang.TrêncáilưngtrầncủaconngựalàmộtngườiphụnữmặcchiếcváydàimàuxámtrảidàilấplánhdướiánhtrăngthángMườihai,tựanhưmạngnhệnlonglanhtrongsươngsớm.

Bàtiếnvàoquảngtrường,rồiconngựadừnglạivàngườiphụnữmặcváyxámxuốngkhỏilưngngựa,đứngtrênmặtđất,nhìnthẳngvàotấtcảbọnhọ,cảngườisốnglẫnngườichết

Bàkhẽnhúnđầugốicúichào.Vàbọnhọđồngloạtcúiđầuhoặcnhúngốiđáplại,rồibuổikhiêuvũlại

tiếptục."GiờPhunhânXámtrênlưngBạchmãDẫnchúngtavàoVũhộiTửthần”Lizacấttiếngháttrướckhivòngxoáycủabuổikhiêuvũkéocôđi,rờixa

khỏiBod.Bọnhọcùnggiậmchântheonhịpnhạc,bướctới,xoayngười,đáchân,vàbàphunhâncũngnhảycùnghọ,cũngbướctới,xoayngườivàđáchânmộtcáchvôcùnghàohứng.Thậmchícảconngựatrắngcũnglắc lưđầuvàgiậmchântheotiếngnhạc.

Điệunhảytrởnênsôinổihơn,kéotheonhữngngườithamgiabuổikhiêuvũ.Bodđãhếtcảhơi,nhưngnókhônghềnghĩđếnchuyệndừnglại:đâylàVũhộiTửthần,buổikhiêuvũcủangườisốngvàngườichết,buổikhiêuvũvớiThầnChết.Bodmỉmcười,tấtcảmọingườiđềumỉmcười.

Chốcchốc,giữanhữngcúxoayngườivàgiậmchânngangquacôngviên,nólạitrôngthấybàphunhântrongchiếcáodàimàuxám.

Tấtcảmọingườiđềuđangkhiêuvũ,Bod thầmnghĩ, tấtcảmọingười!Nhưngngaykhivừanghĩnhưvậythìnóchợtnhậnramìnhđãnhầm.MộtngườiđànôngmặctoànđồđenđangđứngtrongbóngtốibêncạnhtòathịchínhPhốcổ.Ngườiấykhôngkhiêuvũ.Ngườiấychỉngắmnhìnhọ.

BodbănkhoănkhôngbiếtcáibiểuhiệnnótrôngthấytrênmặtchúSilaslàsựkhaokhát,hayđaubuồn,haycáigìkhác,nhưngnétmặtngườibảotrợcủanókhôngsaodòthấu.

Nógọito,"ChúSilas!"mongrằngcóthểkéochúvàobuổikhiêuvũ,đểchúcũngđược tậnhưởngniềmvuinhư tất cảmọingười,nhưngkhinghethấytiếngnó,chúSilasliềnlùivàobóngtốivàbiếnkhỏitầmmắt.

"Điệunhảycuốicùngđây!"ngườinàođókêulên,vàtiếngnhạcchuyểnsangchậmrãi,nghiêmtrang,báohiệusựkếtthúc.

Mỗingườitrongbuổikhiêuvũlạichọnlấymộtbạnnhảy,ngườisốngcặp

Page 102: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

vớingườichết.Bodchìatayra,vàthấymìnhchạmvàotaybàphunhânmặcchiếcáonhưmạngnhện,nhậnramìnhđangnhìnvàocặpmắtxámcủabà.

Bàmỉmcườivớinó."Chàocháu,Bod,"bànói."Chàobàạ,"nóđáplại,vànhảycùngbà."Cháukhôngbiếttênbà.""Têntuổikhôngquantrọng”bànói."Cháuthíchconngựacủabàlắm.Nóto thật!Cháukhôngbiết là lạicó

conngựatođếnthế.""Nóđủhiềnhòađểchởngườihùngmạnhnhấttrêndời,vàcũngđủmạnh

mẽđểchởngườinhỏbénhất”"Cháucưỡinóđượckhôngạ?"Bodhỏi."Một ngày nào đó," bà đáp, chiếc váymạng nhện của bà sáng lên óng

ánh."Mộtngàynàođó.Aicũngsẽđượccưỡinó.""Bàhứachứạ?""Tahứa”Thế rồi buổi khiêu vũ kết thúc. Bod cúi đầu thật thấp chào người bạn

nhảycủamình,vàchỉđếnlúcđónómớithấymệtnhoài,nhưthểnóđãkhiêuvũhếtgiờnàysanggiờkhác.Nócảmthấymọicơbắptrênngườiđềuđanglêntiếngkêucavìđaunhức.Nóđãhếtcảhơi.

Mộtchiếcđồnghồđâuđólạiđổchuông,vàBodđếmtừnghồichuông.Mười hai tiếng. Nó băn khoăn không biết buối khiêu vũ đã kéo dài suốtmườihaitiếng,hayhaimươitưtiếng,haykhôngmộtgiâyphútnàođãtrôiquakểtừkhibuổikhiêuvũbắtđầu.

Nóvươnngườiđứngthẳnglên,rồinhìnquanhmình.NhữngngườichếtđãbiếnmấtcùngPhunhânXám.Chỉcònlạinhữngngườisốngđanglụctụckéovềnhà-rờikhỏiquảngtrường,vẻcứngđờ,ngáingủ,nhưnhữngngườivừathứcdậysaugiấcngủsâu,bướcđimàkhôngtỉnhtáothậtsự.

Quảngtrườngphủkínnhữngbônghoanhỏtrắngmuốt.Tựanhưmộtđámcướivừadiễnraởđóvậy.

ººº

Chiềuhômsau,BodthứcdậytrongngôimộcủagiađìnhOwensvớicảmgiácrằngnóđangnắmgiữmộtbímậtvôcùngtrọngđại,rằngnóvừalàmmộtđiềugìđórấtquantrọng,vànónglòngmuốnđượcnóivềchuyệnđó.

KhibàOwensdậy,Bodliềnnói,"Tốiquavuituyệtmẹạ!"

Page 103: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

BàOwensbảo,"Thếà?""Mọingườiđềukhiêuvũ”Bodnói."Tấtcảmọingười.DướiPhốcổ."''Thậtthếsao?"bàOwenskhịtmũihỏilại."Nhảycơà?Conbiếtlàcon

khôngđượcphépđixuốngphốcơmà."Bodbiếtrõkhimẹnóđangtrongtâmtrạngnhưthếnàythìtốthơnhếtlà

khôngnêntìmcáchnóichuyệnvớibà.Nóliềnchạyrakhỏimộ,bướcvàobóngtốiđangđổxuống.

Nóđilênđồi,đếnchỗcáithápkỷniệmđensạmvàtấmbiamộcủangàiJosiahWorthington, nơi cómột giảng đường thiên tạo và nó có thể nhìnxuốngPhốcổcùngmọiánhsángcủathànhphốxungquanhnó.

JosiahWorthingtonđếnđứngcạnhnó.Bodnói,"Ngàiđãbắtđầubuổikhiêuvũ.CùngvớibàThịtrưởng.Ngài

đãkhiêuvũvớibàấy."JosiahWorthingtontrốmắtnhìnnókhôngđáp."Chínhlàngàimà,"Bodnói.JosiahWorthington nói, "Người sống và người chết không giao du với

nhau,chúbéạ.Chúngtakhôngthuộcvềthếgiớicủahọnữa;họcũngkhôngthuộcvềthếgiớicủachúngta.NếuđãthamdựVũhộiTửthầncùnghọthìchúngtacũngkhôngnóivềnó,vàchắcchắnchúngtasẽkhôngnóivềnóvớingườisống."

"Nhưngcháulàmộtngườiởđâymà.""Chưađâu,cậubéạ.Cậucòncảđời”VàBod chợt hiểu ramình đã tham gia buổi khiêu vũ với tư cáchmột

người sống, chứ không phảimột thành viên trong đoàn người từ trên đồixuống,vànóchỉbiếtđáplại,"Cháuhiểurồi...cháunghĩcháuđãhiểurồiạ."

Nólaovụtxuốngđồi,mộtchúbélênmườiđangvộivã,chạynhanhđếnnỗisuýtnữavấpphảibiamộcủaDigbyPoole(1785-1860,Giờtôinhưthếnàothìbạncũngsẽnhưvậy),nhưngkịpđứngthẳnglên,vàxôngthẳngvàongôinhàthờcũ,chỉsợsẽkhônggặpđượcchúSilas,chỉsợngườibảotrợđãđitrướckhinóđếnnơi.

Bodngồixuốngchiếcghếdài.Cócáigìđóchuyểnđộngbêncạnhnómặcdùnókhôngnghethấygìcả,

vàngườibảotrợcủanólêntiếng,"Chàocháu,Bod.""Tốiquachúcũngcóởđó,"Bodnói."Chúđừngcótìmcáchchốilàchú

khôngcóđó,vìcháubiếtlàchúcóđếnđómà.""Đúngthế,"chúSilasđáp."Cháuđãnhảyvớibàấy.Vớibàphunhâncưỡiconbạchmã."

Page 104: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

"Thậtthếà?""Chú đã nhìn thấymà! Chú đã đứng xemmọi người khiêu vũ!Người

sốngvàngườichết!Tấtcảđãnhảyvớinhau.Tạisaokhôngaichịunóivềchuyệnấycả?"

"Bởivìtrênđờicónhữngđiềuhuyềnbí.Bởivìcónhữngđiềumàchúngtakhôngđượcphépnhắcđến.Bởivìcónhữngđiềumàhọkhôngnhớđược”

"Nhưngchúđangnóivềnóđấythôi.ChúcháumìnhđangnóivềVũhộiTửthầnđấythôi."

"Chúkhôngthamdựbuổikhiêuvũấy”chúSilasnói."Nhưngchúđãtrôngthấy."ChúSilaschỉđáplại,"Chúkhôngbiếtmìnhđãnhìnthấygì.""Cháuđãkhiêuvũvớibàphunhânấy,chúSilasạ!"Bodreolên.Người

bảotrợnhìnnóvẻgầnnhưđauđớn,vàBodbỗngthấysợhãi,nhưmộtđứabévừađánhthứcmộtconbáođangngủ.

NhưngchúSiiaschỉnói,"Chúngtasẽkhôngnóivềchuyệnnàynữa."Bodsuýtthốtlênmộtđiềugìđó-cóhàngtrămđiềunómuốnnói,mặcdù

cóthểsẽkhôngkhônngoanchútnàokhinóilênnhữngđiềuấy-nhưngnóbịsaonhãngbởimộtthứkhác:mộtâmthanhxàoxạc,êmái,nhẹnhàng,vàmộtcáigìđóchạmvàomặtnó,dịudàngnhưmộtchiếclôngmátlạnh.

Lậptứcnóquênhếtmọiýnghĩvềbuổikhiêuvũ,vànỗisợcủanóđượcthaythếbởimộtniềmvuisướngkinhngạc.

Đólàlầnthứbatrongđờinóđượctrôngthấycảnhnày."ChúSilas,nhìnnày,tuyếtrơirồi!"nóreolên,niềmvuitrànngậptrong

lòng,trongtâmtrínó,khôngchừalạichỗchobấtkỳýnghĩnàokhácnữa.'Tuyếtrơithậtrồi!"

Page 105: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

Chương6

HỘIĐỒNG

MỘTTẤMBIỂNNHỎĐẶTNGOÀItiềnsảnhkháchsạnthôngbáorằngphònghọpWashingtontốinayđãđượcthuêđểphụcvụmộtbuổihọpkín,nhưngkhôngcóthôngtinnàochobiếtđólàbuổihọpgì.VàthậtthàmànóinếubạncónhìnthấynhữngngườingồitrongphòngWashingtontốihômấy,bạncũngchẳngbiếtthêmđượcgìvềnhữngviệcđangxảyratrongđó,tuychỉliếcmộtcáilàđãthấyđượcởđókhôngcómộtngườiphụnữnào.Trongphòngchỉtoànnamgiới,điềuđóthìrõrồi,họngồiquanhnhữngchiếcbànăntròn,vàđangănnốtmóntrángmiệng.

Có khoảng một trăm người cả thảy, tất cả dều mặc com lê màu đennghiêmtrang,nhưnghọcũngchỉgiốngnhauởnhữngbộcomlêấymàthôi.Tóchọđủcácmàutrắng,đen,vàng,đỏ,cóngườiđầulạitrọcnhẵn,vẻmặthọhoặcthânthiệnhoặcthùdịch,niềmnởhoặclầmlì,cởimởhoặcbíhiểm,thôlỗhoặcthanhnhã.Phầnlớnbọnhọlàngườidatrắng,nhưngcũngcócảngườidanâuvàdaden.HọlàngườichâuÂu,châuPhỉ,ngườiẤnĐộ,TrungQuốc,NamMỹ,Philippin,HoaKỳ.HọnóichuyệnvớinhauvàvớibồibànbằngtiếngAnh,nhưnggiọngnóicủahọcũngđadạngnhưbảnthânhọvậy.HọđãđếntừkhắpmọinơitrênchâuÂuvàtrêntoànthếgiới.

Những người đàn ông mặc đồ đen ấy ngồi quanh bàn, trong khi mộtngười trongbọnhọ,mộtngười tobéo,mặtmũi tươi tắn,mặc lễphụcnhưvừathamdựtiệccưới,đangđứngtrênkhánđài,thôngbáovềcácHànhđộngTừthiện.Trẻemtừcácnướcnghèođãđượcđưađinghỉởnướcngoài.Mộtchiếc xe buýt đã đượcmua để đưa những người đang cần thư giãn đi dungoạn.

Gã đàn ông tên Jack ngồi giữa chiếc bàn ở hàng đầu, cạnhmột ngườidángdấpsangtrọng,tócbạctrắng.Họđangđợicàphê.

"Thờigianđangtrôiqua”ngườitóctrắngnói,"vàtrongchúngtakhôngaicóthểtrẻhơnđượcnữa."

GãđànôngtênJackđáp,"Tôiđãnghĩrồi.ChuyệnxảyraởSanFranciscobốnnămtrước..”

Page 106: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

"Đólàchuyệnkhôngmay,nhưngcũnggiốngnhưhoanởmùaxuânthôi,tralala,nóchẳngliênquangìđếnvụnàyhết.Anhđãthấtbại,Jackạ.Anhcónhiệmvụthủtiêutấtcảbọnchúng.Cónghĩalàcảđứabémớisinhnữa.Nhấtlàđứabémớisinhấy.Gầnđượcthìchỉđượctínhtrongtrònémmóngngựavàlựuđạnthôi”

(Trongtròchơinémmóngngựavàocọc,ngườichơivẫnđượcđiểmnếumóngngựarơigầncọc(chứkhôngmóchẳnvàocọc),cònlựuđạndùkhôngnémtrúngmụctiêuthìvẫncóthểgâythươngtích).

Mộtngườibồibànmặcáotrắngrótcàphêchonhữngngườingồiquanhbàn:mộtngườinhỏthóvớibộriađentỉakỹ,mộtngườicaolớn,tócvàng,đẹptrainhưdiễnviênđiệnảnhhayngườimẫu,vàmộtngườidanâuvớicáiđầu to tướng lúc nào cũng trừngmắt nhưmột con bò tót đang nổi giận.NhữngngườinàyđangcốkhônglắngnghecuộctròchuyệncủaJarkmàchỉchúývàodiễngiả trênbục, thậmchí thỉnh thoángcònvỗ taynữa.Ngườiđànôngtócbạcchomấythìađườngđầycóngọnvàocốccàphêcủamìnhrồikhuấyđều.

"Mườinămrồi,"ôngtanói."Thờigianchẳngchờđợiaihết.Chẳngmấychốcđứabéđósẽlớnlên.Khiấyrồisẽthếnào?"

"Tôivẫncònthờigianmà,ngàiDandy,"gãđànôngtênJackmởmiệng,nhưngngườitócbạcngắtlời,đưamộtngóntayhồnghàochỉvềphíahắn.

"Anhđãcóthờigian.Giờthìanhchỉcònmộtthờihạnnhấtđịnhmàthôi.Anh phải thôngminh lênmới được.Chúng tôi không thể nới tay với anhđượcnữa.Chúngtôiđãchánngấyvìphảichờđợirồi,tấtcảnhữngngườitênJacktrongsốchúngtôiđềucảmthấynhưthế."

GãđànôngtênJackgậtđầucụtlủn."Tôiđãcómộtsốđầumối,"hắnnói.Ngườiđànôngtócbạcnhấpmộthớpcàphê"Thậtà?""Thật.Vàtôixinnhắclại,tôinghĩnócóliênquanđếnvụrắcrốichúngta

gặpphảiởSanFrancisco”"Anhđãbànviệcnàyvới thưkýchưa?"NgàiDandychỉvềphíangười

đangđứngtrênbục,ngườinàyđangnêumộtdanhsáchnhữngtrangthiếtbịy tế mà họ đã mua trong năm vừa qua, bằng sự hào phóng của mình.("Khôngphảimột,khôngphảihai,mà làbachiếcmáychạy thận,"ông tanói.Nhữngngườitrongphònglịchsựvỗtaykhenngợibảnthâncùngsựhàophóngcủachínhhọ.)

GãđànôngtênJackgậtđầu."Tôicónóiqua”"Vàsaonữa?""Ôngtakhôngquantâm.Ôngtachỉmuốnkếtquảthôi.Ôngtamuốntôi

Page 107: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

hoànthànhnhiệmvụtôiđãbắtđầu.""Tấtcảchúngtôiđềumuốnthế,anhbạnạ,"ngườitócbạcnói."Thằngbé

vẫncònsống.Vàthờigiankhôngcònđồnghànhvớichúngtanữa."Nhữngngườikhácngồiquanhbàn,từnãyđếngiờvẫngiảbộkhôngchú

ýlắngnghe,liềnậmừgậtđầuvẻđồngtình."Nhưtôiđãnóiđấy”ngàiDandylạnhlùngkếtluận."Thờigianđangtrôi

đi."

Page 108: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

Chương7

NHỮNGNGÀYĐẾNTRƯỜNGCỦANOBODYOWENS

TRỜIĐỔMƯAXUỐNGNGHĨAĐỊA, và cả thế giới biến thành nhữnghìnhphảnchiếunhạtnhòatrongcácvũngnướcđụcngầu.Bodngồibêndướicái cổngvòmphâncáchgiữaĐườngAiCậpcùngkhoảngđấthoangphíaTâyBắcđằng sauđóvớiphần còn lại củanghĩađịa, trốnkhỏi tất cảmọingười,dùcònsốnghayđãchết,màcólẽlúcnàyđangđitìmnó,vànóđọcsách.

"Đồchếtgiẫm!"từdưới lốiđivọnglêntiếngquát tháo."Đồchếtgiẫm,cầuchomàybịmócmắtra!Khinàotaobắtđượcmày-màchắcchắnlàtaosẽbắtđượcmày-thìtaosẽkhiếnchomàyphảihốitiếcvìđãđượcsinhrađời!"

Bodthởdài,bỏquyểnsáchxuống,rồinghiêngngườiravừađủđểtrôngthấyThackerayPorringer(1720-1734,concủabềtrên)đanggiậmchângiậmcẳngbướclênlốiđi.Thackeraylàmộtthiếuniêntocon-lúcchếtcậutađãmườibốntuổi,vàvừamớiđượcnhậnvàohọcnghềvớimộtngườithợsơnnhà:cậutađượcôngchủđưachotámxuvàdặnlàkhôngđượcquayvềnếukhôngmuađủnửaga lông sơn sọcđỏ trắngđể sơncái cộtbênngoài cửahiệucắttóc.ThackerayđãmấtnămtiếngđồnghồchạykhắpthànhphốtrongmộtbuổisángthángGiêngbùnlầy,điđếnđâucũngbịcườinhạovàbịđuổisangcửahàngkhác;khinhậnramìnhđãbịlỡm,cậutanổiđiênlênđếnđộvỡmạchmáunão,rồibịquậtngãchỉtrongvòngmộttuần,vàlúcchếtcậutavẫncònphẫnnộtrừngmắtnhìnnhữngcậuhọcviệckhácvàthậmchícảôngHorrobin,ngườithợcảmàbảnthânvốnđãphảichịuvôsốtròtàntệhơnthếkhiôngcònlàmộtchúhọcviệc,đếnnỗiôngchẳnghiểu tạisaocậu ta lạiphảinhặngxịlênđếnvậy.

VậylàThackerayPorringerchếttrongcơngiậndữ,tayvẫncònnắmchặtcuốnRobinsonCrusoe,cuốnsáchnày,cùngvớimộtđồngsáuxubằngbạcđãmònhếtcáccạnhvàbộquầnáomặctrênngười,làtấtcảgiatàicủacậu

Page 109: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

ta,vàthểtheoyêucầucủabàmẹ,cậutađãđượcchôncùngcuốnsách.Cáichếtchẳng làmcho tínhkhícủaThackerayPorringerkhá lênchútnào,vàgiờthìcậutađanggàothét,"Taobiếtmàyđangởquanhđây!Ranhậnhìnhphạtđi,đồăntrộm!"

Bodgậpquyểnsáchlại."Emkhôngphảiăntrộm,anhThackeray.Emchỉmượntạmthôi.Emhứakhinàođọcxongsẽtrảlạichoanh."

Thackeray ngẩng lên và trông thấy Bod đang nấp sau bức tượng thầnOsiris."Taođãbảomàykhôngđượclàmthếcơmà!"

Bod thởdài. "Nhưngởđây ít sáchquá.Em lạiđangđọcđếnđoạnhaynữa.Ôngấyvừatìmthấymộtdấuchân.Nhưngkhôngphảilàdấuchânôngấy.Tứclàtrênđảocóngườikhác!"

"Đấylàsáchcủatao”ThackerayPorringerkhăngkhăng."Trảlạiđây."BodđãsẵnsàngthuyếtphụchoặcthươnglượngvớiThackeray,nhưngrồi

thấyvẻđaukhổtrênmặtcậuta,vànóđànhnhượngbộ.Nótrèotừtrêncổngvòmxuống,vànhảyxuốngđất.Nóchìaquyển sách ra. "Đây."Thackeraygiậtlấyquyểnsáchchẳnglịchsựchútnào,vàtrừngmắtnhìnBod.

"Haylàđểemđọcchoanhnghenhé,"Bodđềnghị."Emcóthểlàmthếđược."

"Đimàđâmcáiđầubãđậucủamàyvào tườngấy,"Thackeraynói, rồivungnắmđấmnhằmvàotaiBod.NắmđấmcủacậutađậpvàotaiBodđauđiếng,nhưngbằngvàocáivẻmặtcủaThackerayPorringerthìBodnhậnrarằngnắmtaycậutacũngđaukhôngkémgìtainó.

Thackeraybướcthìnhthịchxuốngđồi,cònBodnhìntheo,tainhứcnhối,mắtcayxè.Rồinóxuyênquamànmưa,mentheoconđườngtrơntrượtphủđầy dây trường xuân.Đang đi thì nó bị ngã, xước hết đầu gối và rách cảquần.

Bêncạnhbứctườngcómộtkhómliễu,vàBodsuýtnữathìđâmsầmvàocôEuphemiaHorsiallcùngTomSands,haingườivốnhòhẹntừmấynămnay.Tomđượcchôncấtcáchđâyđãlâuđếnnỗitấmbiacủaanhtachỉcònlàmột tảng đá dầmmưađãi nắng, anh ta đã sốngvà chết vào thờiChiếntranhTrămNăm,trongkhicôEuphemia(1861-1883),Nàngđangngủ,đúngvậy,nhưngnàngđangngủgiữanhữngthiênthần)thìlạiđượcchônvàothờiVictoria, saukhikhunghĩađịađãđượcmở rộng tớimức tối đa, và trongkhoảngnămmươi năm sau đó, đã trở thànhmột khu vực kinh doanhkháphátđạtnênmộtmìnhcôcóriêngcả lăngmộ lớnđằngsaumộtcánhcửamàuđen trênĐườngLiễu.Nhưngdườngnhưđôi tìnhnhânkhônghềbậntâmđếnsựkhácbiệtgiữahaigiaiđoạnlịchsửcủahọ.

Page 110: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

"Cậunênđichậmlại,cậuBodạ,"Tomnói."Cậusẽbịthươngmất.""Emđãbịthươngrồiđâynày”côEuphemianói.'Trờiơi,Bod.Chịdám

chắcmẹemsẽmắngemmộttrậnchomàxem.Válạichiếcquầnấykhôngdễđâu."

"Ờ,xinlỗianhchị,"Bodnói."Vàngườibảotrợcủacậuđangtìmcậuđấy,"Tomnóithêm.Bodngướcnhìnbầutrờixámxịt."Nhưngtrờivẫncònsángmà”nónói."Ôngấyđãdậytừlúctảohôm,"Tomnói,vàBodnghĩtừấycónghĩalà

sớmsủa,"vànhờtôibảocậulàôngấycầngặpcậu.Nếuchúngtôitrôngthấycậu."

Bodgậtđầu."ỞbụicâyđằngsaubiatưởngniệmcủaLittleJohnđãcóhạtdẻchínrồi

đấy,"Tommỉmcườibảonó,nhưthểxoadịumộtcúđòn."Cảmơnanh”Bodnói.Nóloạngchoạnglaoquamànmưa,mentheocon

đườnguốnlượnđixuốngsườnđồithấpcủanghĩađịa,chạychođếnkhitớiđượcngôinhàthờcũ.

Cửanhà thờđãmởvàchúSilas,vốnkhôngưagìcảcơnmưa lẫnchútánhsángbanngàycònsótlại,thìđangđứnggiữakhoảngbóngtốiởtrong.

"Chúcầngặpcháuạ?"Bodhỏi."Ừ,"chúSilasđáp.Rồichúnói,"Cháulàmráchquầnrồikìa”"Tại cháu chạy ngã đấy ạ," Bod trả lời. "Ờ, cháu đã cãi nhau với

ThackerayPorringer.CháumuốnđọcquyểnRobinsonCrusoe.Truyệnkểvềmộtngườiđànông,trênmộtconthuyền-nólàthứdùngđểđitrênmặtbiển,cònbiểnthìgiốngnhưlàmộtvũngnướckhổnglồấy-vàrồiconthuyềnbịđắmvàdạtvàomộthònđảo,nólàmộtthứtrênbiểnchotađứnglênđược,vàrồi..."

ChúSilasnói,"Đãmườimộtnămrồi,Bodạ.Cháuđãởđâyvớichúngtađượcmườimộtnămrồi”

"Vângạ,"Bodnói."Nếuchúnóithế."ChúSilascúinhìnthằngbé.Nóhơigầy,vàmáitócmàunâuxỉngiờđã

sẫmmàuhơn.Trongngôinhàthờcổchỉtoànbóngtối."Chúnghĩđãđếnlúcchúngtanóivềviệccháutừđâuđến",chúSilasnói.Bodhítmộthơithậtsâu.Nóđáp,"Khôngcầnphảinóingaybâygiờđâu

ạ.Nếuchúkhôngmuốn”Nócố tỏ ra thật bình thản,nhưng timđập thìnhthịchtronglồngngực.

Imlặng.Chỉnghethấytiếngmưatí táchvàtiếngnướcmưatrànxuống

Page 111: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

cácốngmáng.SựimlặngkéodàimãichođếnkhiBodtưởngnhưmìnhnổtung.

ChúSilasnói,"Cháubiếtcháurấtkhácbiệt.Cháubiếtrằngcháulàngườicònsống.Rằngchúngtađãđónnhậncháu-rằnghọđãđónnhậncháuvàonghĩađịanày-vàchúđãđồngýlàmngườibảotrợchocháu."

Bodkhôngnóigì.ChúSilastiếptụcbằngcáigiọngêmnhưnhungcủamình,"Cháuđãtừng

cóbốmẹ.Vàcảmộtngườichịgáinữa.Họđãbịsáthại.Chútinrằngkẻsáthạigiađìnhcháuđãđịnhgiếtcảcháunữa,vàcháuđượccứuthoátchỉlàdotìnhcờvànhờsựcanthiệpcủaôngbàOwens."

"Và cả chú nữa,"Bod nói, từ bao nhiêu năm nay nó đã được nghe rấtnhiềungườikểvềcáiđêmấy,thậmchícónhữngngườiđãtừngcómặtkhimọichuyệnxảyra.Đólàmộtđêmtrọngđạitrongcuộcsốngcủanghĩađịa.

ChúSilasnóitiếp,"Chútinrằngởngoàikia,kẻđãsáthạigiađìnhcháuvẫnđangtìmkiếm,vẫnđangmuốngiếtcháu”

Bodnhúnvai."Thìsaoạ?"nónói."Thìcháusẽchếtthôi.Ýcháulà,tấtcảcácbạnthânnhấtcủacháuđềuđãchếtcảrồimà."

"Đúngthế."ChúSilasngầnngừ,"Họđãchết.Vàphầnlớnbọnhọđềuđãsống hết quãng đời củamình.Còn cháu thì chưa.Cháu còn sống,Bod ạ.Điềuđócónghĩalàcháucónhữngtiềmnăngvôtận.Cháucóthểlàmbấtkỳviệcgì,tạonênbấtkỳthứgì,mơướcbấtkỳđiềugì.Nếucháumuốnthayđổithếgiớithìthếgiớisẽthayđổi.Đóchínhlàtiềmnăng.Mộtkhicháuđãchếtthìtiềmnăngđócũngbiếnmất.Vĩnhviễn.Cháuđãlàmhếtnhữnggìcháucóthểlàmđược,mơhếtnhữnggiấcmơ,đểlạitêntuổicủamình.Cháucóthểsẽđượcchônởđây,cháucóthểvẫnđilạiởđây.Nhưngcáitiềmnăngđóthìkhôngcònnữa”

Bod ngẫm nghĩ hồi lâu. Điều đó có lẽ đúng, tuy nó vẫn nghĩ ra đượcnhữngtrườnghợpngoạilệ-chẳnghạnnhưbốmẹnóvẫnnhậnnuôinóđấythôi.Nhưngnóbiếtngườisốngvàngườichếtrấtkhácnhau,mặcdùnóthấyđồngcảmvớingườichếthơn.

"Thếcònchúthìsaoạ?"nóhỏichúSilas."Chúấyà?""Chúkhôngphảingườisống.Nhưngchúvẫnđilại,làmmọiviệcđược.""Chú chỉ là bản thân chú, không hơn không kém” chú Silas nói. "Chú

khôngphảilàngườisống,nhưcháuđãnóiđấy.Nhưngnếucuộcđờicủachúkếtthúc,chúsẽkhôngtồntạinữa,chỉđơngiảnvậythôi.Nhữngngườinhưchúchỉhoặclàtồntại,hoặclàkhôngtồntại.Nếucháuhiểuchúđịnhnóigì."

Page 112: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

"Khônghẳnạ."ChúSilasthởdài.Mưađãtạnh,vàbầutrờichạngvạngmâymùđãbiến

thànhbuổi chiều tà thực sự. "Bodnày”chúnói, "có rấtnhiều lýdokhiếnchúngtanhấtthiếtphảibảovệcháu”

Bodnói,"Cáingườiđãlàmhạigiađìnhcháu.Cáingườimuốngiếtcháuấy.Chúchắcchắnhắntavẫnđangtìmkiếmcháuchứ?"Nóđãnghĩvềđiềunàyđượcmộtlúcrồi,vàgiờnóbiếtrõmìnhmuốngì.

"Phải.Hắnvẫnđangởđâuđóngoàikia.""Thế thì,"Bodnói, rồinó thốt racáiđiềukhông thể thốt ranổi, "Cháu

muốnđượcđếntrường”ChúSilasvốnkhông tỏrabối rốibaogiờ.Thếgiớicó thểsụpđổngay

trướcmắtnhưngchúsẽvẫnkhônghềnaonúng.Vậymàlúcnàymiệngchúhémở,tránnhănlại,vàchúchỉhỏi:

"Cáigì?""Cháuđãhọcđược rấtnhiềuđiều trongnghĩađịanày”Bodnói. "Cháu

biếtcáchTànghìnhvàÁmảnh.Cháubiếtcáchmởcánhcổngcủaquỷnhậptràngvàbiếttêncácchòmsao.Nhưngởngoàikiacócảmộtthếgiớikhác,có biển, đảo, thuyền bị đắm, và lợn.Ý cháu là, ở đó có vô số điều cháukhôngbiết.Vàcácthầycôgiáoởđâyđãdạycháurấtnhiều,nhưngcháucầnbiếtnhiềuhơnthế.Nếucóngàycháumuốnsốngsótđượcởthếgiớingoàikia."

ChúSilaschẳnghềbịấntượng."Điềuđólàkhôngthể.Ởđâychúngtacóthểbảovệchocháu.Làmsaochúngtacóthểbảovệcháuởngoàikiađược?Ởđó

chuyệngìcũngcóthểxảyra.""Đúngthếạ,"Bodgậtđầu."Đóchínhlàcáitiềmnăngmàchúđãnóiđến

đấy”Nóimlặnghồilâu.Rồinónói,"Mộtkẻnàođóđãgiếtbốmẹvàchịcháu."

"Đúngthế.""Mộtngườiđànôngạ?""Mộtngườiđànông.""Nhưthếcónghĩalàchúđãđưaramộtcâuhỏisairồi."ChúSilasnhướnmộtbênlôngmàylên."Saolạithế?""Làthếnàyạ,"Bodđáp."Nếucháuđirathếgiớingoàikia, thìcâuhỏi

khôngphảilà"aisẽbảovệcháukhỏihắn?""Khôngư?""Khôngạ.Màphảilà"aisẽbảovệhắnkhỏicháu?'"

Page 113: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

Nhữngcànhcọlạoxạovàocácôcửasổcaonhưđangđòiđượcchovàotrong.ChúSilasphủimộthạtbụivôhìnhtrêntayáobằngcáimóngtaysắcnhọnnhưlưỡidao.Chúnói,"Chúngtaphảitìmchocháumộtngôitrườngthôi."

ººº

Mớiđầuchẳngaiđểýđếnthằngbé.Thậmchícònchẳngainhậnralàhọđãkhôngđểýđếnnó.Nóngồigầncuốilớp.Nókhônghayphátbiểu,trừphicócâuhỏinhằmthẳngvàonó,vàngaycảkhiấythìcâutrảlờicủanócũngrấtngắngọn,vôvị,chẳngcógìđặcbiệt:thằngbéluônbiếnđitrongtâmtrívàkýứccủata.

"Chịcónghĩgiađìnhnólàngườicuồngtínkhông?"thầyKirbyhỏilúcngồichấmbàitrongphònggiáoviên."Giađìnhaicơ?"côMcKinnonhỏi."TròOwensởlớp8Bấy”thầyKirbyđáp."Thằngbécaolớn,mặtđầymụnấyà?""Tôinghĩkhôngphải.Nóchỉcaovừavừathôi”CôMcKinnonnhúnvai."Nóthìsaocơ?""Tấtcảbàivởđềuđượcviếttay”thầyKirbynói."Chữrấtdẹp.Kiểuchữ

màhồixưangườitathườnggọilàchữkhắcđồngấy.""Vànhưthếcónghĩagiađìnhtròấylànhữngngườicuồngtínvì...?""Nóbảonhànókhôngcómáyvitính”"Còngìnữa?""Nócũngkhôngcóđiệnthoại”"Tôichẳnghiểuvìsaonhưthếlạicónghĩarằnggiađìnhtròấylànhững

người cuồng tín” côMcKinnon nói, kể từ khi nhà trường cấm hút thuốctrongphònggiáoviêncôđãđổisangđanmóc,vàgiờcôđangngồiđanmộtchiếcchăntrẻconchẳngđểchoaidùngcả.

ThầyKirbynhúnvai. "Nó rất thôngminh," thầynói. "Nhưngcónhữngthứnólạikhôngbiết.Vàtrongmônlịchsửthìnólạithêmvàonhữngchitiếtbịađặt,nhữngchuyệnkhôngcótrongsáchgiáokhoa..."

"Vídụnhưchuyệngì?"ThầyKirbyđãchấmxongbàicủaBodvàđặtnóxuốngcùngnhữngbài

khác.Khikhôngcóvídụcụthểnàotrướcmặt, thầybỗngthấytoànbộsựviệctrởnênthậtmờmịtvàchẳngquantrọnggì."Chỉlànhữngchuyệnlinh

Page 114: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

tinh thôi” thầynói, rồiquênbẵng luônchuyệnấy.Cũngnhư thầyđãquênkhôngghitênBodvàodanhsáchhọcsinh.CũngnhưtêncủaBodkhôngcótrongdữliệucủanhàtrường.

Thằngbélàmộthọctrògươngmẫu,dễquênvàluônbịmọingườiquênmất,phầnlớnthờigianrỗinóthườngngồicuốilớptiếngAnh,nơiđặtnhữngcáigiáchấtsáchbìamềmcũ,hoặcvàothưviệncủatrường,mộtcănphòngrộngđầy sáchcùngghếbànhcũ,vànóngồiđọc truyệnmột cách say sưagiốngnhưmộtsốđứatrẻkhácsaysưaănvậy.

Ngaycảbọnhọcsinhkháccũngkhôngđểýđếnnó.Khôngphảilàkhinóđangngồingaytrướcmặtchúng:khiấythìchúng

vẫnnhớđượcnó.Nhưngmộtkhi thằngnhócOwensđóđãbiếnkhỏi tầmmắtthìnócũngbiếnluônkhỏitâmtrícủachúng.Chúngchẳngnghĩgìđếnnócả.Chúngkhôngcầnphảinghĩđếnnó.Nếucóaiđóbảotấtcảcáchọcsinhtronglớp8Bhãynhắmmắtlạivàmườngtượngratoànbộhaimươilămđứacontraivàcongáitronglớp,thìthằngnhócOwensđósẽkhôngcótrongdanhsáchấy.Nótựanhưmộtconmavậy.

Tấtnhiên,khinócómặtởđóthìmọichuyệnlạikháchẳn.

ººº

NickFarthingmườihaituổi,nhưngngườitacóthểnhầmvàthườngnhầmnóvớimộtđứamườisáutuổi:mộtthằngnhóctoconvớinụcườiméoxệchvàđầuócthìchẳnglấygìlàmgiàutrítưởngtượng.Nókháthựctế-thựctếmộtcáchsơđẳng,làmộttêntrộmvặtcótaynghề,mộtthằngducôn,khôngquantâmđếnchuyệnnhữngđứatrẻkhác,chủyếulàbéhơn,cóưanóhaykhông,miễnlàbọnchúnglàmtheolờinó.Nócũngcómộtđứabạn.TênconbélàMaureenQuilling,nhưngtấtcảmọingườiđềugọinólàMo.Đólàmộtconbégầygò,dataitái,tócvàngvàng,mắtxanhnhạt,vớimộtcáimũinhọnhaytọcmạch.Nickthíchtrộmvặt,nhưngchínhMolàđứabảonóphảitrộmcáigì.Nick có thểđánhđập, dọadẫmvà làmnhữngđứakhácbị thương,nhưngchínhMolàđứachỉranhữngkẻcầnđượcdọadẫm.NhưMothỉnhthoảngvẫnnóivớiNick,chúnglàmộtbộđôihoànhảo.

Chúngđangngồiởmộtgócthưviênchianhautiềntiêuvặtxinđểuđượccủabọnlớpbảy.Chúngcómộtbầykhoảngtámhaychínđứabémườimộttuổiđãđượchuấnluyệnđểhàngtuầngiaonộptiềntiêuvặtchochúng.

"ThằngnhócSinghấyvẫnchưachịunôntiềnra,"Monói."Màysẽphải

Page 115: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

đitìmnóthôi.""Ừ,"Nickđáp,"rồinósẽphảixìatiềnra.""Nóđãđánhxoáycáigì?MộtcáiđĩaCDà?"Nickgậtđầu."Màychỉviệcchonóbiếtnóđãhànhđộngsaitráinhưthếnào,"Monói,

nómuốnbắtchướcnhữngbộphimhìnhsựtrêntivi."Dễợt,"Nicknói."Bọnmìnhlàmộtđộihoànhảomà.""NhưNgườiDơivàRobinấy,"Monói."Giốngnhưbác sĩ Jekyll và ôngHydehơn”một đứa nào đó lên tiếng,

khôngaiđểýthấynóđangngồiđọcsáchởchiếcghếbêncửasổ;nóiđoạnnóđứnglênvàđirakhỏithưviện.(Nhânvậttrongtiểuthuyếtngắn“VụánvềbácsĩJekyllvàôngHydecủanhàvănRobertLouisStevenson,kểvềmộtbác sĩ bình thường sau khi uống thứ thuốc do chínhmình chế ra đã biếnthànhkẻxấu,vốnlàhiệnthâncủaphần"ác"trongconngườiôngta).

ººº

PaulSinghđangngồitrênbụccửasổtrongphòngthayquầnáo,haitayđútsâuvàotúiquần,đầuócđầynhữngýnghĩbiquan.Nórútmộttayrakhỏitúi,mởtayra,nhìnnắmtiềnxumộtbảngtronglòngbàntay,rồilắcđầuvànắmtaylại.

"CóphảiNickvàMođangđòichỗtiềnấykhông?"mộtgiọngnóivanglên,làmPaulgiậtnảymình,đánhrơitiềnrakhắpsàn.

ThằngbékiagiúpPaulnhặttiềnlên,đưanhữngđồngxuchonó.ThằngbéđólớnhơnPaulmộtchút,và.....

Thằngbékialắcđầu."Không.Tớthấychúngnóthậttởm."Nóngầnngừ.Rồinói,"Thậtratớđếnđâyđểchocậumộtlờikhuyên."

"Thếà?"Paulnhớmangmánghìnhnhưmìnhđãtrôngthấynóởquanhđây,nhưng

nókhôngdámchắc.Paulhỏi,"Cậulàđồngbọncủachúngnóà?ĐồngbọncủaNickvàMoấy?"

"Đừngđưatiềnchochúngnó.""Cậunóithếthìdễlắm”"Tạivìtớkhôngphảingườibịchúngnótốngtiềnà?"ThằngbéấynhìnthẳngvàoPaul,vàPaulđưamắtnhìnđichỗkhác,đầy

hổthẹn.

Page 116: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

"ChúngnóđãđánhhoặcdọadẫmcậuchođếnkhicậuăncắpmộtchiếcđĩaCDchochúngnó.Rồichúngnóbảocậuphảinộptiềntiêuvặtcủacậuchochúngnó,nếukhôngthìchúngnósẽmách.Chúngnóđãlàmgì,quayphimcảnhcậuăncắpà?"

Paulgậtđầu."Cứ bảo chúng là cậu sẽ không đưa tiền cho chúng nó” thằng bé nói.

"Đừngchịuthuachúng”"Chúngsẽgiếttớmất.Vàchúngbảolà...""Cậuhãybảovớichúnglàcảnhsátvàcácthầycôgiáoởtrườngsẽquan

tâmđếnhaiđứaducônchỉbiếtbắtnhữngđứalớpdướiăncắpchochúng,rồilạinặntiềntiêuvặtcủabọnnày,hơnlàmộtđứabébịépphảiđánhxoáymột chiếcdĩaCD.Hãybảo lànếuchúngcònđụngđếncậu thì cậu sẽgọicảnhsát.Rằngcậuđãghichéplạimọichuyện,vànếucóchuyệngìxảyravớicậu,bấtkỳchuyệngì,nếucậubịbầmtímmắthaylàgìđóđạiloạithế,thìcácbạncủacậusẽgứiláđơnấyđếnchocảnhsátvànhàtrườngngay”

Paulnói,"Nhưngmà.Tớkhôngthếlàmthếđược."''Nếukhôngthì trongsuốtnhữngnămcònlạiở trườngnày,cậusẽphải

nộptiềntiêuvặtcủamìnhchochúng.Vàcậusẽluônphảisợchúngnó”Paulngẫmnghĩmộtlát."Saotớkhôngbáocảnhsátluôn?""Nếucậumuốnthìlàmthếcũngđược.""Tớsẽthửcáchcủacậutrước,"Paulnói.Nómỉmcười.Đókhôngphảinụ

cườitươitắncholắm,nhưngdùsaothìvẫnlàmộtnụcười,nụcườiđầutiêncủanótừbatuầnnay.

Vậy là Paul Singh đã giải thích vớiNickFarthing rằng vì sao và bằngcáchnào, nó sẽkhôngbaogiờnộp tiền choNicknữa, rồi bỏđi trongkhiNickFarthingđứngtrơrađó,khôngnóinổimộtlời,chỉbiếthếtsiếtchặtrồilạibuônghainắmtayra.Ngàyhômsau,nămđứalớpbảykhácđiđếnchỗNickFarthingởdướisânchơivàbảonólàchúngmuốnđượctrảlạitiền,tấtcảchỗtiềntiêuvặtmàchúngđãnộpchonótừthángtrước,nếukhôngthìchúngsẽđibáocảnhsát,vàgiờthìNickFar-thingđãtrởthànhmộtthằngnhócvôcùngtứctối.

Mobảoy"Chínhlànó.Nóđãkhởiđầuchuyệnnày.Nếukhôngnhờcónóthì...bọnkiasẽchẳngbaogiờtựmìnhnghĩrađược.Bọnmìnhsẽphảidạychonómộtbàihọc.Rồibọnkiasẽphảirămrắpnghetheothôi."

"Aicơ?"Nickhỏi."Cáithằnglúcnàocũngcắmmắtvàoquyểnsáchấy.Taosẽchỉnócho

mày”Mođáp.

Page 117: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

Nickchậmrãigậtđầu.Rồinóhỏi,"Nólàđứanào?"Cáithằngtrongthưviệnấy.BobOwens.Chínhlànó."Bodđãquenvớiviệcbịmọingườilờđivàluônchìmvàobóngtối.Khi

cáinhìncủangườikhácthườnglướtquabạnmàkhôngdừnglại,bạnsẽdễdàngnhậnramộtkhicónhữngánhmắthướngvềphíamình,nhậnrakhicóngườiđểýđếnmình.Vànếubạnhầunhưkhông tồn tại trong tâm trícủangườikhácvớitưcáchmộtconngườibằngxươngbằngthịt,thìkhibịchỉra,khibịbámtheo...nhữngviệcnàytựbảnthânchúngcũnglôikéosựchúýcủabạn.

Chúngđãbámtheonótừkhirakhỏitrường,bámtheonóngượclênconphố,điquacửahàngbánbáoởgócphố,vàquacâycầucóđườngray.Nóđithậtchậmđểbiếtchắclàhaiđứađangbámtheomình,thằngnhóctoconvàconbétócvàngmặtmũiranhmanọ,khôngbịmấtdấu,rồinótiếnvàocáisânnhà thờnhỏxíuởcuốiconđường,mộtkhunghĩađịa tíhonnằmphíasaunhàthờcủathànhphố,vàđứngđợibêncạnhmộcủaRoderickPerssoncùngvớivợôngtalàAmabella,vàvợthứhaicủaôngta,Portunia.(Họngủgiấcngànthuđểthứcdậytrênthiênđàng).

"Màychínhlàthằngnhócđó,"mộtgiọngcongáivanglên."BobOwens.Màysắpgặprắcrốitorồiđấy,BobOwensạ."

'TêntaolàBod,"Bodnói,nhìnthẳngvàochúng."KếtthúcbằngchữD.CònbọnmàylàJekyllvàHyde."

"Chínhlàmày”conbénói."Màyđãlôikéobọnlớpbảy.""Vàbọn tao sẽ dạy chomàymột bài học”NickFarthingnói, nhe răng

cườihungdữ."Taothíchcácbàihọc,"Bodnói."Vànếuchúýđếnbàihọccủabọnmày

hơn,thìbọnmàysẽkhôngphảibắtnạtđámlớpbảyđểănchặntiềntiêuvặtcủachúng."

TránNicknhănlại.Rồinónói,"MàyxongđờirồiOwens."Bodlắcđầu,rồinóđưataychỉquanhmình."Chưađâu”nónói."Họmới

lànhữngngườiđãxongđời.""Aicơ?"Mohỏi."Nhữngngườiởđây”Bodnói."Nghenày.Taodẫnbọnmàyđếnđâylà

đểchobọnmàymộtcơhội...""Màyđâucódẫnbọntaođếnđây,"Nicknói."Bọnmàyđãđếnđây”Bodnói."Taomuốnbọnmàyđếnđây.Taođến

đây.Bọnmàyđitheotao.Cũngthếcảthôi".Mololắngnhìnquanh."Màycóđồngbọnởđâyà?"nóhỏi.

Page 118: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

Bodnói,"Taoelàmàyđãhiểusairồi.Bọnmàyphảingừngchuyệnnàylại.Đừngđốixửvớingườikhácnhưthểhọchẳngquantrọnggì.Đừnglàmhạingườikhácnữa”

Mocườixảoquyệt."Trờiđấtơi,"nóbảoNick."Nệnchonómộttrậnđi.""Tao đã cho bọnmàymột cơ hội,"Bod nói.Nick hung hãn vung nắm

đấmvềphíaBod,nhưngBodkhôngcònởđónữa,vànắmtaycủaNickđậpvàotấmbiamộ.

"Nóbiếnđiđâurồi?"Mohỏi.Nickđangchửithềvàlắclắcbàntay.Conbébốirốinhìnquanhkhunghĩađịamờtối."Nóvừamớiởđâyxong.Màynhìnthấynómà."

Nick không phải đứa giàu trí tưởng tượng, và lúc này nó cũng khôngmuốnnghĩngợigìthêm."Cólẽnóđãchạymất”nónói.

"Nókhôngchạy”Mobảo."Nóchỉbiếnmấtthôi."Molàđứacótrítưởngtượng.Nólàđứanghĩranhữngýtưởngkia.Trongkhunghĩađịarợnngườiấy,bóngchiềuđãphủxuốnglàmtócgáynódựngđứnglên."Cóchuyệngìđókhôngổn,khôngổntínào".Monói.RồinógiụcNick,bằngmộtgiọngthethéđầyhoảnghốt,"Chạykhỏiđâythôi”

"Taosẽtìmrathằngnhócấy,"NickFarthingnói."Taosẽđậpbểruộtnóra."Mo thì cảm thấy trongbụng có cái gì đó cồn cào.Bóng tối nomnhưđangchuyểnđộngxungquanhchúng.

"Nick,"Monói,"taosợlắm”Nỗisợrấthaylây.Tacóthểbịlâynỗisợtừmộtngườikhác.Đôikhichỉ

cầnmộtngườilêntiếngthúnhậnrằnghọthấysợlànỗisợsẽtrởthànhsựthật.Mođãchếtkhiếp,vàgiờthìNickcũngthế.

Nickkhôngnóigì.Nóchỉchạy thẳng,vàMobám theosátgót.Nhữngngọnđènđườngđãbắtđầusánglênkhichúngquaytrởvềvớithếgiớibìnhthường, biến bóng chiều thành màn đêm thực sự, biến những góc nhậpnhoạngthànhnhữngnơitămtối,ởđóbấtkỳđiềugìcũngcóthểxảyra.

ChúngchạymộtmạchvềđếnnhàcủaNick,vàlaovàotrong,bậttấtcảđènđómlên,rồiMophảigọiđiệnchomẹnó,gầnnhưphátkhóclênkhiđòimẹnóphảiđemôtôđếnchởnómộtquãngđườngngắnvềnhà,bởivì tốihômấynónhấtđịnhkhôngchịuđihộvề,Bodhàilòngnhìnchúngchạyđi"Cháulàmgiỏiđấy!"mộtngườiphụnữcaolớnmặcđỏtrắngđứngsaulưngnólêntiếng."ĐầutiênlàphépTànghìnhrấttàitình,RồitiếptheolàphépSựhãi."Cảmơnbàạ”Bodnói."CháuthậmchícònchưathửtruyềnnỗiSợhãichongườisốngcơ,ýcháulà,cháubiếtrõthuyết,nhưngmà,dùsaothìcháucũngđãthử”

Page 119: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

"Cháu đã rất thành công” người phụ nữ vui vẻ nói. "Ta là AmebellaMisson."

"CháulàBodNobodyOwens.""Cậubécònsốngấyà?Đếntừkhunghĩađịalớnởtrênđồiư?Thậtsao?""Ừm."Bodkhôngnhậnra làcóngườiởngoàinghĩađịacủanólạibiết

đếnnó.Amebellađanggõgõlênthànhngôimộ."Roddy?Portunia?Ramàxemaiđangởđâynày!"

Thếlàbọnhọcùnghiệnra,rồiAmabellagiớithiệuBod,nóbắttayhọvànói,“Cháurấthânhạnh”,bởivìnóbiếtcáchchàohỏimọingườivơinhữngphéptắckhácnhaucủachíntrămnămlịchsử.

"CậuOwensđâyvừadọachomấyđứatrẻmộtmẻhếthồn,màchắcchắnlàchúngđángbịnhưthế",Amabellagiảithích.

"Giỏilắm”RoderiekMissonnói."Hẳnlàchúngđãcựxửmộtcáchđángtrách?

"Chúnglànhữngđứahaybắtnạtạ.Bodđáp"Chúngbắtbọnlớpdướinộptiềntiêuvặtchochúng.Đạiloạithế."

"MộtmẻDọadẫmbaogiờcũnglàkhởiđầutốt”PortuniaPerssonnói,bàlàmộtngườiphụnữphốppháp,giàhơnAmabellanhiều."Vàcháuđịnhsẽlàmgìnếunókhôngcótácdụng?"

"Cháuchưanghĩđến..."Bodmởmiệng,nhưngAmabellangắtlờinó."TaxingợiýphépMộngdu,đólàcáchthứchiệuquảnhất.Cháubiếtlàm

phépMộngduchứ,phảikhông?""Cháukhôngchắclắmạ,"Bodnói."ThầyPenny-worthđãdạychocháu,

nhưngcháuchưathử-ờ,cónhữngphépcháuchỉbiếtlýthuyếtthôi,và..."PortuniaPerssonxenvào,"Mộngducũngđược,nhưngtaxingợiýphép

Ámảnh.Đólàthứngônngữduynhấtmàcáiloạinhưbọnchúngcóthểhiểuđược."

"Ồ,"Amabellanói."PhépÁmảnhấyà?ChịPortuniathânmến,tôikhôngnghĩvậyđâu.."

"Cô thì chẳngnghĩ gì bao giờ.Nhưngmaymắn làmột người trong sốchúngtacònbiếtsửdụngđầuóccủamình."

"Cháuphảivềnhàđâyạ,"Bodvộinói. "Hẳnmọingườiởnhàđang lokhôngbiếtcháuởđâu."

"Tấtnhiênrồi,"giađìnhPerssonđáp,cùngvớinhữngcâunhư,"Rấtvuiđược gặp cháu" và, "Chúc cháu một buổi tối tốt lành, chàng trai trẻ."AmabellavàPor-tuniavẫnđanglườmnguýtnhau.RoderickPerssonnói.

"Chophéptahỏithămngườibảotrợcủacháu.Ôngấyvẫnkhỏechứ?"

Page 120: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

"ChúSilasấyạ?Vâng,chúấyvẫnbìnhthường.""Nhờcháuchuyểnlờihỏithămcủachúngtađếnchoôngấy.Taerằngở

mộtnghĩađịanhỏnhưthếnàythìchúngtasẽchẳngbaogiờđượcgặpmộtthànhviênthựcsựcủađộiHộvệDanhdự.Nhưngdùsaothìcũngthậttốtkhibiếtrằnghọđangởđó."

"Chàoôngạ,"Bodnói,chẳngbiếtôngtađangnóivềchuyệngì,nhưngtựnhủsẽđểviệcđólạingẫmnghĩsau."Cháusẽnóivớichúấy."

Nóxáchcặplên,rồiđivềnhà,tìmkiếmnguồnanủitrongbóngtốiquenthuộc.

ººº

ĐihọcvớingườisốngkhôngcónghĩalàBodđượcbỏnhữngbàihọccủanóvớingườichết.Nhữngbuổihọcbanđêmấythườngrấtdài,vàđôikhiBodphảixinlỗirồimệtnhoàibòvềgiườngtrướclúcnửađêm.Nhưngphầnlớnthờigiannóvẫnchịukhóngồichohếtbuổi.

GầnđâythầyPennyworthkhôngcòngìphảikêucanữa.Bodhọchànhrấtchămchỉ,và liên tụcđặtcâuhỏi.TốihômấynóhỏivềphépÁmảnh,những câu hỏimỗi lúcmột tỉmỉ hơn khiến cho thầy Pennyworth bực cảmình,vìbảnthânthầycũngkhôngchuyênsâuvềviệcấy.

"Cụthểlàemphảilàmthếnàođểtạoramộtđiểmlạnhtrongkhôngkhíạ?"nóhỏi,rồi,"EmnghĩemđãnắmvữngđượccáchgâySợhãirồi,nhưnglàmsaođểemtăngnó lên thànhnỗiKinhhoàngạ?"và thầyPen-nyworthchỉbiếtthởdài,ậmừ,rồicốhếtsứcđểgiảnggiảichonó.Đếnkhihaithầytròxongbàihọcthìđãhơnbốngiờsángrồi.

NgàyhômsauởtrườngBodmệtlửcảngười.Tiếthọcđầutiênlàtiếtlịchsử-mộtmônBodrấtthích,mặcdùnóthườngphảicốngănmìnhphátbiểurằngmọichuyệnkhôngxảyranhưvậy,ítralàtheolờinhữngngườicómặttrongthờiđiểmlịchsửấykểlại-nhưngsángnaythìBodphảivấtvảlắmmớikhỏingủgật.

Nóđangdồnhếttâmtrívàobàihọcnênkhôngđểýđếnnhữnggìxảyraquanhmình.NóđangnghĩvềvuaCharlesĐệNhất,rồinghĩvềbốmẹnó,ôngbàOwens,vànghĩvềcảgiađìnhkia,cáigiađìnhmànókhôngthểnhớnổi,thìbỗngcótiếnggõcửa.CảlớpcùngthầyKirbyquayranhìnxemđólàai(hóaralàmộtđứalớpbảyđếnmượnmộtquyểnsáchgiáokhoa).Vàkhitấtcảcùngquayđầuđi,Bodcảmthấycóvậtgìsắcnhọnđâmvàomubàn

Page 121: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

tay.Nókhôngkêulênmộttiếngnào.Nóchỉngướcnhìnlên.NickFarthingcúixuốngnhìnnó,nherăngcười,trongtaylàmộtcâybút

chìnhọnhoắt. "Taokhôngsợmàyđâu”NickFarthing thì thầm.Bodnhìnmubàntaymình.Mộtgiọtmáuđãứaraởchỗbịmũibútchìđâmvào.

Chiềuhômđó,ởtronghànhlang,MoQuillingđingangquaBod,mắtconbémởtođếnnỗiBodcóthểtrôngthấylòngtrắngởkhắpxungquanhconngươicủanó.

"Màylàthằngquáidị,"conbénói."Màychẳngcóbạnbègìhết.""Taokhôngđếnđâyđểđánhbạn”Bodthậtthànói."Taođếnđâyđểhọc”CáimũicủaMogiậtgiật."Màycóbiếtnhưthếlàquáidịđếnmứcnào

không?" con bé hỏi. "Chẳng ai đến trường để học cả. Ý tao là, mày đếntrườngvìmàybịbắtbuộc,thếthôi."

Bodnhúnvai."Taokhôngsợmàyđâu”conbénói."Chodùhômquamàyđãgiởtrògì

đichăngnữathìmàycũngkhôngdọađượctaođâu.""Đượcthôi”Bodnói,vànóđitiếpxuôihànhlang.Nótựhỏikhôngbiếtcóphảimìnhđãsailầmkhivướngvàochuyệnnày

haykhông.Cómộtđiềuchắcchắn,đólànóđãsuyxétkhôngkỹlưỡng.MovàNickđãbắtđầubàntánvềnó,vàcảđámlớpbảynữa.

Nhữngđứakháctrongtrườngđãnhìnnó,chỉtrỏvềphíanó.Sựhiệndiệncủa nó đã trở nên nổi bật hơn, không cònmờ nhạt như trước, và điều đókhiếnnóthấykhôngyêntâm.ChúSilasđãdặnnókhôngđượclàmchomìnhnổiquá,dặnnókhiởtrườngthìhãytànghìnhmộtphần,nhưnggiờthìmọichuyệnđãthayđổi.

Tốihômấynónóichuyệnvớingườibảotrợcủamình,kểchochúnghetoànbộsựviệc.PhảnứngcủachúSilaskhiếnnóhoàntoànbấtngờ.

"Chúkhông thể tinđược làcháu lạicó thể... có thểngungốcđếnvậy”chú Silas nói. "Sau khi chú đã dặn cháu phải giữ chomình gần như tànghình.Vàgiờthìcháuđãbiếnthànhđềtàibàntáncủatoàntrườngrồihả?"

"Thếýchúmuốncháuphảilàmgì?""Chúkhôngmuốncháulàmđiềugìtươngtựnhưthếnày”chúSilasđáp.

"Giờ không giống như thời xưa nữa.Chúng có thể theo dõi cháu,Bod ạ.Chúngcóthểtìmracháu”vẻbềngoàivôcảmcủachúSilastựanhưmộtlớpđábaobọclấydòngdungnhamnóngbỏngbêndưới.NếukhônghiểurõchúSilasthìhẳnBodđãkhôngbiếtchúđanggiậndữđếnmứcnào.Dườngnhưchúđangcốkiềmchế,chặnđứngcơngiậncủamìnhlại.

Bodnuốtnướcbọtđánhựcmộtcái.

Page 122: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

"Cháunênlàmgìbâygiờạ?"nóchỉhỏicóvậy."Đừng quay lại đó nữa” chú Silas nói. "Chuyện đi học này chỉ là thử

nghiệmthôi.Chúngtasẽcoinhưnó làmột thửnghiệmkhông thànhcôngvậy."

Bodkhôngnóigì.Rồinó lên tiếng,"Nókhôngchỉ làchuyệnđượchọccácthứđâuạ.Cònnhữngđiềukhácnữa.Chúcóbiếtlàđượcngồitrongmộtcănphòngđầyngười,vàtấtcảbọnhọđềucònsống, thì thíchđếnthếnàokhông?"

"Chúchưabaogiờthấyđólàmộtđiềuthíchthú,"chúSilastrảlời."Đãquyếtđịnhrồi.Ngàymaicháusẽkhôngquaylạitrườngnữa."

"Cháu sẽkhôngchạy trốnđâu.Cháu sẽkhôngchạykhỏiMohayNickhaytrườnghọc.Cháusẽrờikhỏiđâytrước."

"Cháuphải làm theo lời tabảo”chúSilasnói,nỗigiậndữbao trùmcảngườichúnhưmộtnútthắtđầythịnhnộtrongbóngtối.

"Nếukhôngthìsaoạ?"Bodhỏi,mánóngbừng,"Chúđịnhlàmgìđểgiữcháulạiđây?Giếtcháuchắc?"Đoạnnóquayngoắtngườiđixuốnglốimòndẫnđếncổngchínhvàrakhỏinghĩađịa.

Silastoangọithằngbélại,nhưngrồilạithôi,vàđứngđómộtmìnhtrongbóngtối.

VàonhữnglúcvuivẻnhấtnétmặtcủaSilasvẫnkhôngthểdòthấunổi.Giờđâykhuônmặtấytựanhưmộtcuốnsáchviếtbằngmộtthứngônngữđãbịquênlãngtừlâu,vớimộtbảngchữcáikhôngaibiếtđược.Silasvungtayquấnmàn đêm quanhmình nhưmột tấm khăn choàng, và nhìn về hướngthằngbéđãđi,nhưngkhôngđitheonó.

ººº

NickFarthingđangnằmngủtrêngiườngmơvềnhữngtêncướpbiểntrênđạidươngxanhthẳmdướiánhnắngmặttrời,thìgiấcmơbỗngbiếnthànhmộtcơnácmộng.Nóđanglàmthuyềntrưởngcontàucướpbiểncủariêngmình-một con tàu tuyệt vời, với thủy thủđoàngồm toànnhữngđứanhócmườimộttuổingoanngoãn,trừbọncongái,đámnàythìlạihơnNickkhoảngmộthaituổigìđóvàtrôngrấtxinhđẹptrongnhữngbộđồcướpbiển-thếrồichỉtrongchớpmắt,nóthấycòntrơlạimỗimộtmìnhtrênkhoang,vàmộtcontàukhổnglồtốisầmtonhưtàuchởdầu,vớinhữngtấmbuồmđenráchnátcùngmộtcáiđầulâugắnởmũitàu,đangxuyênquagiôngbão, tiếnthẳng

Page 123: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

đếnchỗnó.Vàrồi,nhưthườngxảyratrongcácgiấcmơ,nóthấymìnhđãđứngtrên

cáikhoangmàuđencủacontàumớixuấthiệnấy,vàcómộtngườinàođóđangcúixuốngnhìnnó.

"Màykhôngsợtaoư,"ngườiđànôngđangđứngbêntrênnólêntiếng.Nickngẩnglên.Tronggiấcmơ,nóthấyrấtsợ,sợngườiđànôngcóbộ

mặt đờđẫnnhưngười chết, trongbộđồ cướpbiển, tayđặt lên chuôimộtthanhđoảnkiếm.

"Màynghĩmàylàmộttêncướpbiểnư,Nick?"ngườibắtgiữnóhỏi,vàđộtnhiênNickthấyởngườiđócóvẻgìquenquen.

"Màychínhlàthằngnhócấy!"nónói."ThằngBobOwens.""TalàKhôngAiCả,"ngườibắtgiữnóđáplại.."Vàmàythìcầnphảithay

đổi.Hãycảitàquychính.Sửamọithóixấu.Làmtấtcảnhữngđiềuđó.Nếukhôngthìmọiviệcsẽtrởnênrấttồitệđấy."

"Tồitệnhưthếnào?""Tồi tệ trongđầumàyấy”vịVuaCướpBiểnđáp,nhưnggiờđóchỉ là

mộtthằngnhóchọccùnglớpvớinó,vàhaiđứađangđứngtronghànhlangtrườngchứkhôngphảitrênkhoangmộtcontàucướpbiểnnữa,mặcdùcơnbãovẫnkhônghềsuygiảm,vàsànhànhlangcuồncuộndânglênhạxuốngchẳngkhácnàoconthuyềntrênbiển.

"Đâychỉlàmơthôi,"Nicknói."Tấtnhiênchỉlàmơrồi”thằngbékiađáp."Nếutaolàmthếnàythậtthì

taosẽchẳngkhácgìmộtác....'Trongmơthìmàylàmgìđượctao?"Nickhỏi.Nónhănnhởcười."Taokhôngsợmàyđâu.Màyvẫncònvếtbútchìcủa

taođâmvàotaykiakìa."NóchỉvàomubàntaycủaBod,chỉvàocáivếtđendođầuchì....

"Taođãmonglàmọichuyệnsẽkhôngđếnnướcnày”thằngbékianói.Nónghiêngđầusangmộtbênnhưthểđanglắngnghecáigìđó."Chúngnóđangđóiđấy”nóbảo.

"Cáigìcơ?"Nickhỏi."Những thứởdướihầmấy.Hoặc làdướiboong tàu.Nhưngchuyệnđó

cònphụthuộcvàoviệcđâylàtrườnghaylàcontàu,phảikhông?"Nickthấymìnhbắtđầupháthoảng."Đấykhôngphảilà...khôngphảilà

nhện...đấychứ?"nóhỏi."Cóthểlàthế,"thằngbékiađáp."Màysẽbiếtđượcthôimà,phảikhông?"

Page 124: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

Nicklắcđầu."Đừng”nóvanvỉ."Xinmày,đừng.""Ờ,tấtcảđềuphụthuộcvàomàythôi”thằngbékianói."Hoặclà

sửachữamọilỗilầmcủamày,hoặclàxuốngchơidướitầnghầm."Tiếngđộngvanglêntohơn-mộttiếnglộtxộtloạtxoạtnhưcónhiềuđôi

chânđangchạygấpgáp,vàmặcdùNickFarthingkhôngbiếtđólàcáigì,nóbiếtchắcchắn,hoàntoànchắcchắnrằngchodùđólàcáigìđichăngnữa,thìđócũnglàmộtthứđángsợ,khủngkhiếpnhấtmànóđãtừng-sẽtừng-gặpphải...

Nóbậtdậyvớimộttiếnghét.

ººº

Bodnghethấytiếnghét,mộttiếngkêuđầykinhhoàng,vàcảmthấyhàilòngvìđãhoànthànhtốtcôngviệc.

Nóđangdứng trênvỉa hèbênngoài nhà củaNickFarthing, trongmànsươngđêmdàyẩmướtNóvừavuisướngvừamệtmỏi:nóđãgầnnhưkhôngkiểmsoátnổiphépMộngducủamình,vànóbiếtrõrằngtronggiấcmơấychẳngcógìkhácngoàiNickvàbảnthânnó,rằngcáiđãkhiếnNickkhiếpsợđếnthếchỉlàmộttiếngđộng.

NhưngBodvẫn lấy thế làm thỏamãn.Thằngnhóckia sẽphảinghĩ lạitrướckhiratayhànhhạnhữngđứalớpdưới.

Giờthìsaođây?Bodđút tayvào túiquầnvàbướcđimàkhôngbiếtchắcsẽvềđâu.Nó

thầmnghĩ,mìnhsẽbỏhọc,cũngnhưmìnhvừabỏnhàđikhỏinghĩađịavậy.Nósẽđiđếnmộtnơikhôngaibiếtnóvàsẽngồicảngàytrongmộtcáithưviện,đọcsách,lắngnghehơithởcủamọingười.Nótựhỏikhôngbiếttrênthếgiớicócònnhữnghònđảohoangkhông,nhưhònđảonơicon tàucủaRobinsonCrusoeđãgiạtvàoấy.Nếucóthìnócóthểđếnsốngởmộthònđảonhưvậy.

Bodkhôngngẩngđầu lên.Nếungước lên thìnóđã trông thấymộtcặpmắtmàuxanhnhạtđangchămchúnhìntheonótừmộtôcửasổphòngngủtrêncao.

Nỏbướcvàomộtconhẻm,rờikhỏikhoảngánhvàcảmthấydễchịuhơn."Cậuđangbỏnhàđiđấyà?"mộtgiọngcongáihỏi.Bodkhôngđáplại.

Page 125: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

"Đấy là sựkhácbiệt giữangười sốngvàngười chết, phải khôngnào?"giọngnóiđótiếptục.BodbiếtđóchínhlàLizaHempstock,nhưngnókhôngtrôngthấycôphùthủyấyởđâucả."Ngườichếtkhônglàmtathấtvọngbaogiờ.Họđãsốnghếtquãngđờicủamình,đãlàmhếtnhữnggìhọcóthểlàmđược.Chúng tôikhông thayđổinữa.Cònngười sống,họ luôn làm ta thấtvọng,phảikhôngnào?Tađãgặpđượcmộtcậubédũngcảmvàcaothượng,thếrồikhilớnlêncậutalạibỏchạy”

"Nhưthếlàkhôngcôngbằng!"Bodkêulên."CậuNobodyOwensmà tôibiếtsẽkhôngbaogiờbỏđikhỏinghĩađịa

màkhôngthèmnóilấymộtlờitạmbiệtvớinhữngngườiyêuthươngcậuta.CậusẽlàmbàOwensvỡtimvìđaukhổmất."

Bodchưanghĩđếnchuyệnấy.Nónói,"EmđãcãinhauvớichúSilas.""Thếthìsao?""Chú ấymuốn em quay lại nghĩa địa.Không đi học nữa.Chú ấy nghĩ

chuyệnđólàquánguyhiểm”"Tạisaochứ?Khảnăngcủacậu,kèmvớibùaphépcủatôi,nhưthếthừa

sứcđểchúngkhôngnhậnthấycậu.""Emđãdínhvàomộtchuyện.Cómấyđứa trong lớpembắtnạtnhững

đứalớpdưới,Emmuốnchúngnódừnglại.Emđãlàmchúngnóchúýđếnmình."

GiờthìLizađãhiệnrathànhmộthìnhmờảotrongconhẻm,bướcđibêncạnhBod.

"Hắnđangởđâuđótrongthếgiớibênngoàinày,vàhắnmuốngiếtcậu”cônói."Cáikẻđãgiếtgiađìnhcậuấy.Chúngtôi,nhữngngườitrongnghĩađịa,muốncậuđượcsống.Chúngtôimuốncậuđemđếnchochúngtôinhữngđiềubấtngờ,nhữngđiều thấtvọng,chúng tôimuốncậugâyấn tượngvớichúngtôi,làmchungtôikinhngạc.Hãyquayvềnhàđi,Bod."

"Emnghĩlà...emđãnóivớichúSìlasnhữngcâukhônghay.Chúấysẽgiậnlắm."

"Nếuôngấykhôngquantâmđếncậuthìcậukhôngthểlàmôngấygiậnđược,"côchỉđáplạinhưvậy.

LớplárụngmùathutrơntrượtdướichânBodvàmànsươnglàmmọigóccạnh của khung cảnh xung quanh nómờđi.Giờ đây chẳng còn thứ gì rõràngnhưnótưởngmấyphúttrướcnữa.

"EmđãlàmphépMộngdu,"nónói."Cóổnkhông?''"Đượcạ,"nónói."Cũngbìnhthường."

Page 126: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

"CậunênkểchothầyPennyworthbiết.Thầyấyvuilắm.""Chịnóiđúng”nóđáp,"Emnênlàmthế!".Nóđãđiđếncuốiconhẻm,nhưngthayvìrẽsangbênphảivàbướcvào

thếgiớibênngoàinhưđãđịnh,nólạirẽtráiquayvềPhốChính,conphốsẽđưanóvềđườngDunstan,vềkhunghĩađịatrênđồi.

"Cáigìthế?"LizaHempstockhỏi."Cậuđanglàmgìthế?""Emvềnhàđây”Bodđáp."Nhưchịđãbảo."Nhữngngọnđènởcáccửahiệuhiệnra.Bodngửithấymùimỡránnóng

hổiphảra từcửahàngbánkhoai tâychiênởgócphố.Nhữngphiếnđá látđườngsánglênlấplánh.

"Tốtlắm,"LizaHempstockbảo,bâygiờcôlạichỉcònlàmộtgiọngnóinhưtrước.Vàrồigiọngnóibỗngkêulên,"Chạyđi!HayTànghìnhđi!Cóchuyệnkhôngổnrồi!"

Bodđangđịnhbảocôlàchẳngcóchuyệngìkhôngổnhết,rằngcôđãtỏrathậtlàngốcnghếch,thìmộtchiếcxeôtôto,vớingọnđènhiệunhấpnháytrênnóc,quayngoắtngangquađườngvàđỗlạitrướcmặtnó.

Haingườiđànôngrakhỏixe."Xinchào,chàngtraitrẻ”mộtngườinói."Cảnhsátđây.Cháuđanglàmgìởngoàiđườnglúcđêmhômthếnàyhả?".

"Cháukhôngbiếtlàlạicóluậtcấmrađườngvàobuổiđêmđấy,"Bodnói.Ôngcảnh sát to conhơnmởcửa sau của chiếcxe. "Đâycóphải thằng

nhócmàcháuđãtrôngthấykhông,côbé?"ôngtahỏi.MoQuillingbướcrakhỏixe,nhìnBodvàmỉmcười."Đúnglànóđấyạ,"

conbéđáp."Chínhnóđãđậpphácácthứởvườnsaunhàcháu.Rồinóbỏchạy."NónhìnthẳngvàomắtBod."Taođãtrôngthấymàytừcửasổphòngtao”nónói."Cháunghĩchínhnólàđứađãđậpcácôcửasổđấyạ."

"Tênmàylàgì?"ôngcảnhsátnhỏthóhỏi.Ôngtacómộtbộriamàuđỏhoe.

"KhôngAiCảạ,"Bodđáp.Rồinókêulên,"Uida,"bởivìôngcảnhsátriahoeđãnắmlấytainóbằngngóntrỏvàngóncáirồivéomạnh."Đừngcódốitrávớita,"ôngtanói."Trảlờicâuhỏicholễphép.Hiểukhông?"

Bodkhôngđáplại."Nhàmàyởđâu?"ôngcảnhsáthỏi.Bodvẫnkhôngđáp.NócốTànghình,nhưngphépTànghình-ngaycả

khicósựtrợgiúpcủamộtphùthủy-thìvẫnphảidựavàoviệcmọingườikhôngchúýđếnmình,màlúcnàythìtấtcảmọingườiđềuđangdồnsựchúýcủahọvàonó-đólàchưakểđếnhaibàntaytotướngcủaôngcảnhsát.

Bodnói,"Cácôngkhôngthểbắtcháuchỉvìcháukhôngchịuchocácông

Page 127: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

biếttênhayđịachỉcủacháuđược.""Không,"ôngcảnhsátnói."Bọntakhôngthểlàmthế.Nhưngbọntacó

thểdẫnchúmàyvềđồnchođếnkhimàychochúngtabiếttêncủabố,mẹ,hoặcngườibảotrợ,hoặcmộtngườilớncótráchnhiệmđểchúngtacóthểgiaochúmàychohọ."

ÔngtađẩyBodvàosauxe,MoQuillingđangngồiđóvớimộtnụcườicủaconmèovừachénhếtbầychimhoàngyến."Taođãnhìn thấymày từcửasổtrướcnhàtao”conbékhẽnói."Thếlàtaogọicảnhsát."

"Taocólàmgìđâu”Bodnói."Taocònkhôngđặtchânvàovườnnhàmàynữa.Tạisaohọlạiphảidẫnmàyrađâyđểtìmtao?"

"Imlặng!",ôngcảnhsát toconquát.Tấtcảđềunín thinh,chođếnchochiếcxedừnglạitrướccửamộtngôinhàchắchẳnlànhàcủaMo.Ôngcảnhsáttoconmởcửaxechonó,vànóbướcra.

"Ngàymaichúngtasègọiđiệnchocháu,đểchobốmẹcháubiếtchúngtađãkhámpháranhữnggì,"ôngtanói.

"Cảmơnbác,bácTam”Momỉmcườinói."Cháuchỉlàmtrònbổnphậncủamìnhthôimà."

Họ lái xe quay về trung tâm thành phố trong im lặng, Bod cố hết sứcmìnhđểTànghìnhnhưngkhôngthànhcông.Nócảmthấylosợvàkhổsởvôcùng.Chỉ trongvòngmộtbuổi tối,nóđãcãinhau lầnđầu tiênvớichúSilas,đãđịnhbỏnhàrađi,rồilạikhôngbỏnhàđiđược,vàgiờthìlạikhôngthểquayvềnhà.Nókhôngthểchocảnhsátbiếttênhaynơinóở.Nósẽphảisốngnốtquãngđờicònlạitrongmộtxàlimởđồn cảnhsát,hoặc làtrongmộtnhàtùdànhchotrẻcon.

Họcónhàtùdànhriêngchotrẻconkhôngnhỉ?Nócũngchẳngbiếtnữa.

"Xialỗicácông?Cónhàtùdànhriêngchotrẻconkhôngạ?"nóhỏihaiôngcảnhsátngồiởghếtrước.

"Sợrồiphảikhông?"ôngbácTamcủaMohỏi."Takhôngtráchchúmàyđâu.Lũtrẻconnhưchúmày.Chỉbiếtlêulổngthôi.Tanóichomàbiết,cónhữngđứatrẻconrấtđángbịnhốtvàotùđấy”

Bodkhôngđámchắcđó làcâu trả lờicóhay làkhông.Nónhìn rabênngoàicửaxeôtô.Mộtvậtgìđóhếtsứctolớnđangbayquakhôngtrung,phíatrênchiếcxe,bámtheobêncạnhnó,mộtvậtmàutốisẫm,khổnglồhơncảconchimkhổnglồnhất.Mộtvậtgìđócóhìnhngười,chậpchờnrungrinhtronglúcchuyểnđộng,tựanhưđiệubaycủacondơi.

Ôngcảnhsátriahoenói,"Khichúngtavềđếnđồn,tốthơnhếtcháuhãy

Page 128: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

chochúngtabiếttêncủacháu,chochúngtasốđiệnthoạiđểgọingườiđếnđóncháu,chúngtasẽbảolàchúngtađãmắngchocháumộttrậnnênthânrồi,vàcháusẽđượcthảvề.Hiểukhông?Chỉcầncháuhợptácvớichúngtathì mọi chuyện sẽ được giải quyết ổn thỏa, không phải giấy má lôi thôi.Chúngtalàbạncủacháumà."

"Cậudễdãivớinóquáđấy.Mộtđêmtrongtùcũngchẳngvấtvảđếnthếđâu”ôngcảnhsáttoconnóivớicộngsựcủamình.RồiôngtangoáilạinhìnBodvànói, "Trừphiđêmnaybận rộnhơnbình thường,vàchúng taphảinhốt chúmàyvàovới bọn sayxỉn.Bọn chúngnhiềukhi cũngkhá là khóchơiđây”

Bodthầmnghĩ,Ôngtanóidối!vàbọnhọđangcốtìnhlàmravẻnhưthế,kẻđấmngườixoa...

Rồichiếcxecảnhsátngoặtvàomộtngảrẽ,vàbỗngvanglênmộttiếngthịch.Mộtvậttolớnchồmlênmuichiếcxerồingãvậtvàotrongbóngtối.Chiếc xe phanh lại đánh "kít," và ông cảnh sát ria hoe lầm bầm chửi thềtrongmiệng.

"Hắntachạyngayragiữađường!"ôngtanói"Chínhanhcũngtrôngthấymà!"

"Tôikhôngbiếtmìnhđãtrôngthấycáigìnữa,"ôngcảnhsáttoconđáplại."Nhưngcậuđãđâmphảicáigìđórồiđấy”

Họrakhỏixevàchiếuđènkhắpxungquanh.Ôngcảnhsátriahoenói,"Hắnmặcđồđen!Thếthìlàmsaomàtanhìnthấyđược."

"Hắnđangởkiakìa,"ôngcảnhsáttoconkêulớn.Họliềncầmđènpinchạyvềchỗthânngườiđangnằmtrênmặtđất.

Bodcốgiật taynắmcửaởchỗghếsau.Cửakhôngmở.Vàởgiữaghếtrướcvớighếsauxelạicómộttấmlướisắt.ChodùcóTànghìnhđượcthìnóvẫnbịkẹtởghếsaucủachiếcxecảnhsát.

Nócốsứcnhoàingườira,vươndàicổđểnhìnxemchuyệngìđangxảyra,xemngườinằmtrênđườnglàai.

Ôngcảnh sát riahoeđangquỳ lomkhombênmột thânngười,nhìnkỹngườiđó.Ôngcảnhsátkia,ngườitoconhơn,thìđangđứngbêncạnh,chiếuđènpinvàomặtngườiđó.

Bodnhìnvàokhuônmặtcủangườibịngã-rồinóbắtđầuđấmlêncửaôtômộtcáchhốthoảng,tuyệtvọng.

Ôngcảnhsáttoconđếnbênchiếcxe."Cáigì?"ôngtacáukỉnhhỏi."Cácôngđãđâmphải...bốcháu,"Bodnói.

Page 129: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

"Chúmàyđùađấyà.""Nhìngiốngbốcháumà,"Bodnói."Chocháunhìnkỹlạiđượckhông?"Haivaiôngcảnhsáttoconrũxuống."Ê!Simon,thằngbébảođấylàbố

nó.""Chóchết,anhđịnhđùatôichắc.""Tôinghĩnónóithậtđấy."Ôngcảnhsáttoconmởcửaxe,vàBodchạy

ra.ChúSilasđangnằmsõngsoàitrênnềnđấtchỗchiếcxeđãđâmphảichú,

mặtngửalên.Chúnằmimnhưchết.MắtBodcayxè.Nó gọi, "Bố ơi?"Rồi nó nói, "Các ông đã giết bố tôi rồi."Nó tự nhủ,

khôngphảilàmìnhđangnóidối...khônghẳn."Tôiđãgọixecứuthươngrồi,"Simon,ôngcảnhsátriahoe,nói."Đâylàtainạnmà,"ôngcảnhsátkialêntiếng.Bod quỳ xuống bên cạnh chú Silas, siết chặt bàn tay lạnh giá của chú

trongtaymình.Nếuhọđãgọixecứuthươngthìkhôngcònnhiềuthờigiannữa.Nónói,"Thếlàsựnghiệpcảnhsátcủacácôngcoinhưxongrồi."

"Đólàmộttainạn...chúmàycũngnhìnthấymà!""Hắntađãchạyratrước...""Nhữnggì tôi nhìn thấy”Bodnói, "đó là ôngđãđồngýgiúp cháugái

mìnhdọamộtthằngnhócởtrườngđangcóchuyệncãicọvớiconbé.Vậylàcácôngđãbắttôivìtộirađườngvàođêmkhuya,bắtmàkhôngcólệnh,vàrồi, khi bố tôi chạy ra đường để xin các ông dừng xe lại hoặc là để xemchuyệngìđangxảyra,thìcácôngđãcốtìnhđâmvàobốtôi."

"Đólàmộttainạn!"ôngSimonnhắclại."Chúmàyđã cãi nhauvớiMoở trường à?"ôngbácTamcủaMohỏi,

nhưngôngtakhôngtỏvẻtựtincholắm."Tôihọclớp8BởtrườngPhốcổvớinó”Bodnói."Vàcácôngđãgiết

chếtbốtôi."Nócóthểnghethấytiếngcòixecứuthươngtừxavẳnglại."Simon,"ôngcảnhsáttoconnói"chúngtaphảibànvềchuyệnnày."Họđisangphíabênkiachiếcxe,đểlạiBodmộtmìnhtrongbóngtốivới

chúSilas.Bodnghe thấy hai ông cảnh sát giận dữ cãi cọ - nó nghe đượcnhữngcâu"Đứacháugáichếttiệtcủaanh!"và"Cậuphảiđểýđếnđườngxáchứ!"SimonchĩangóntayvàongựcôngTam...

Bodthìthào,"Họđangkhôngđểýđấy,Đithôi."RồinóTànghình.Một khoảng bóng tối dày đặc hơn cuộn xoáy quanh nó, và thân người

Page 130: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

nằmdướiđấtbỗnghiệnlênđứngthẳngbêncạnhnó.ChúSilasnói,"Chúsẽđưacháuvềnhà.Vòngtayquanhcổchúđi."Bod làm theo,ômchặtngườibảo trợcủamình,vàhaichúcháuxuyên

quamànđêm,trởvềkhunghĩnđịa."Cháuxinlỗi,"Bodnói."Chúcũngxinlỗi”chúSilasđáp."Cóđaukhôngạ?"Bodhỏi."Khichúđểchocáixeđâmvàoấy?""Có,"chúSilas trả lời."Cháunêncảmơncôbạnphùthủycủacháuđi.

Côấyđãđếntìmchú,nóicháuđanggặprắcrối,vàchochúbiếtđólàrắcrốinhưthếnào".

Họdừnglạiởnghĩađịa.Bodngắmnhìnmáinhàcủamìnhnhưthể lầnđầutiêntrôngthấynơinày.Nónói,"Chuyệnxảyratốinaythậtngungốc,phảikhôngạ?Ýcháulà,cháuđãkhiếnmọithứvướngvàonguyhiểm."

"Cònnhiềuthứsẽgặpnguyhiểmhơnlàcháubiếtđấy,NobodyOwensạ.Đúngthế."

"Chú đã nói đúng,"Bod nói. "Cháu sẽ không quay lại.Cháu sẽ khôngquaylạingôitrườngấy,hayquaylạitheocáchấynữa”.

ººº

Maureen Quilling đang trải qua tuần tồi tệ nhất trong đời mình: NickFarthingkhôngthèmnóichuyệnvớinónữa;bácTamcủanóthìđãmắngnóvìvụthằngnhócOwensnọ,vàbảonókhôngđượcnhắcđếnnhữngchuyệnxảyratốihômđóvớibấtkỳai,khôngthìbáccóthểbịmấtviệc,vànếubácbịmấtviệcthậtthìnóphảicoichừng;bốmẹnónổigiậnvớinó;nócảmthấybị toàn thếgianphảnbội; thậmchícảbọn lớpbảycũngkhôngcòn sợnónữa.Thậtchóchết.NóchỉmuốngặplạithằngnhócOwenskia,tấtcảmọichuyệnxảyravớinóđềulàdothằngnhócđó,nóthầmnghĩ,tronglòngquằnquạigiậndữ.Nếuthằngnhócấynghĩrằngbịbắtlàchuyệntệhạithì...rồiMosẽnghĩranhữngâmmưutrảthùthậttỉmỉ,vôcùngrắcrốivàthâmđộc.Nhữngâmmưuấylàthứduynhấtkhiếnconbécảmthấykháhơn,vàngaycảchúngcũngchẳnggiúpđượclàbao.

NếucómộtviệckhiếnMorùngmìnhsởngáy,thìđólàdọndẹpphòngthínghiệmởtrường-cấtnhữngcâyđènbunsen,kiểmtrađểcácốngnghiệm,đĩacấy,giấylọccònthừavàcácthứtươngtựnhưthếđượctrảvềđúngchỗ.Theomộtquychế luânphiênnghiêmngặt thìnóchỉphải làmviệcđóhai

Page 131: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

thángmộtlần,nhưngrunrủithếnàomàvàocáituầntồitệnhấttrongđời,nólạiphảitrựcnhậttrongphòngthínghiệm.

ÍtnhấtthìcôHawkins,côgiáodạymônkhoahọcthườngthức,cũngcómặtởđó,sắpxếplạibàivở,thunhặtnhữngthứvươngvãicònlạivàocuốibuổihọc.

Cócôởđó,cóbấtkỳaiởđó,cũngkhiếnMothấydễchịuhơn."Emlàmkhálắm,Maureenạ”côHawkinskhen.Một con rắn trắng bệch trong cái lọ đầy chất hóa học bảo quản nhìn

xuốnghaicôtròbằngcặpmắtmờđục.Monói,"Cảmơncôạ.""Hình như phải có hai người trực nhật hôm nay chứ, phải không?" cô

Hawkinshỏi."EmphảitrựcnhậtcùngthằngOwens”Monói."Nhưngđãmấyngàyrồi

nókhôngđếntrườngạ."Côgiáonhíumày."Đấylàtrònàonhỉ?"côlơđễnhhỏi."Côkhôngcótên

tròấytrongdanhsách.""Bob Owens ấy ạ. Tóc nâu nâu, hơi dài. Nó không phải đứa hay nói.

Chínhnóđãnêuđượctêntấtcảcáckhúcxươngcủabộxươngngườitrongbàikiểmtraấyạ,cônhớkhông?"

"Không,"côHawkinsthúnhận."Cô phải nhớ chứ!Chẳng ai nhớ nó cả! Thậm chí cả thầyKirby cũng

không!"CôHawkinsbỏnốtnhữngthứgiấytờcònlạivàocặpvànói,"Côrấtcảm

ơnemvìđãnhậntrựcnhậtmộtmình,Maureenạ.Emđừngquênlausạchmặtbàntrướckhiravềnhé."Rồicôđira,đóngcửalạisaulưng,

Phòngthínghiệmcủatrườngđãcổlắmrồi,cónhữngdãybàndàibằnggỗsẫmmàu,vớicácvankhíga,vòinướcvàbồnrửagắnvàobàn,cùngnhữngchiếcgiácũngbằnggỗsẫmmàutrênbàyvôsốthứđựngtronglọthủytinh.Nhữngthứtrôinổilềnhbềnhtronglọđềuđãchết,chếttừlâurồi.Ởmộtgócphòngcòncócảmộtbộxươngngườiđãốvàng:Mokhôngbiếtđócóphảilàxươngngườithậthaykhông,nhưnglúcnàyđâythìbộxươngđanglàmnórùngcảmình.

Trongcănphòngdàiđó,bấtkỳtiếngđộngnàoconbétạoracũngvangvọngtrởlại.Nóbậttấtcảđèntrêntrần,bậtcảngọnđènthắpsángchochiếcbăng trắng, chỉ để làm cho căn phòngđỡ sợ hơn.Khôngkhí trong phòngđanglạnhngắtđi.Nóthầmướcmìnhcóthểbậtlòsưởilên.Nhưngkhibướcđếngầnmộttrongnhữnglòsưởilớnvỏsắtvàchạmvàođó,thìnóthấycáilòsưởiđangnóngbỏng.Vậymànóvẫnkhôngngừngrunrẩy.

Page 132: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

Căn phòng trống trơn, và chính sự trống trải đó khiến căn phòng càngđángsợhơn.Mocảmthấynhưcóaikhácđangởtrongphòng,nhưthểnóđangbịtheodõivậy.

Hừ,tấtnhiênmìnhđangbịtheodõirồi,nóthầmnghĩ.Hàngtrămthứđãchếtngâmtronglọđangnhìnmìnhchằmchằm,đấylàchưakểđếnbộxươngngườinữa.Nóngướclênnhìnnhữngcáigiá.

Đúnglúcđó thìnhữngvậtđãchếtngâmtronglọbắtđầucửđộng.Mộtconrắnvớicặpmắtmờđụcnhưsữaduỗingườiratrongcáilọđầycồn.Mộtsinhvậtbiểnkhôngcómặt,mìnhđầygai,quằnquạivàxoaytròntrongngôinhàbằngchất lỏng.Mộtconmèoconđãchết từhàngchụcnămnay,nhenanhravàcàocàomặtkính.

Monhắmnghiềnmắtlại.Chuyệnnàykhôngcóthật,nótựnhủ.Mìnhchỉđangtưởngtượngrađấythôi."Taokhôngsợđâu,"nónóito.

"Thếthìtốt”aiđóđứngtrongbóngtốibêncạnhcánhcửanói."Cảmgiáckhiếpsợthậtkhônghayhotínào”

Conbénói,"Chẳngthầycônàonhớmàycả.""Nhưngmàyvẫnnhớtao",thằngbéđãgâyramọinỗibấthạnhchoMo

đáplại.Mo cầmmột cái cốc thủy tinh ném về phía thằng bé, nhưng tay nó bị

trượtvàcáicốcđậpvàotườngvỡtan."Nickthếnàorồi?"Bodhỏi,nhưthểchẳngcóchuyệngìvừaxảyra."Màybiếtnóthếnàomà,"conbéđáp."Nóthậmchícònkhôngchịunói

chuyệnvớitaonữa.Nósuốtngàyngồitronglớprồicungcúcvềnhàlàmbàitập.Cókhinócònlắpmôhìnhtàuhỏanữa."

"Tốt”Bodnói."Cònmày” con bé tiếp tục. "Đãmột tuần naymày không đến trường.

Màysẽgặprắcrốitođấy,BobOwensạ.Hômnọcảnhsátđãđếnđây.Họđếntìmmày”

"Màynóithếlàmtaonhớramộtviệc...BácTamcủamàythếnàorồi?"Bodhỏi.

Molặngthinhkhôngđáp."Nói theo một cách nào đó," Bod bắt đầu, "thì mày đã thắng. Tao sẽ

khôngquay lại đâynữa.Nhưngnói theomột cáchkhác, thìmày lại thua.Màyđãbaogiờbịmaámchưa,MaureenQuilling?Đãbaogiờmàynhìnvàogương và phải tự hỏi xem đôi mắt trong gương kia có phải là mắt mìnhkhônghaychưa?Đãbaogiờmàyngồitrongmộtcănbuồngkhôngngườivànhậnralàmàykhôngchỉcómộtmìnhhaychưa?Đólàmộtcảmgiáckhông

Page 133: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

dễchịuchútnào.""Màysẽlàmmaámtaoà?"Giọngconbérunlên.Bodkhôngđáplại.Nóchỉnhìnthẳngvàoconbé.Ởđầukiacủaphòng,

cóthứgìrơixuốngđánh"rầm"mộtcái:đólàcáicặpcủaMo,trượttừtrênghếxuốngsàn,vàkhiconbéquaylại,thìnóchỉcònmộtmìnhtrongphòng.Hayítralànókhôngthấytrongphòngcòncóaikhácnữa.

Quãngđườngvềnhàcủanósẽdàivàtămtốivôcùng.

ººº

Thằngbécùngngườibảotrợcủamìnhđứngtrênđỉnhđồi,nhìnxuốngquầngsángcủathànhphốbêndưới.

"Chúcònđaukhôngạ?"thằngbéhỏi."Chỉmộtchútthôi,"ngườibảotrợcủanóđáp."Nhưngvết thươngcủachúrấtmaulành.Chẳngmấychốcchúsẽkhỏe

lạinhưcũ.""Cúđâmấycóthểlàmchúchếtđượckhôngạ?Khichúlaolênđầuchiếc

xeấy?"Ngườibảotrợcủanólắcđầu."Cónhiềucáchđểgiếtnhữngngườinhư

chú," chúđáp. "Nhưngxe cộ thì không.Chúđãnhiều tuổi rồi, và rất dẻodai."

Bodnói,"Cháuđãsairồi,phảikhôngạ?Lẽracháuphảiđếntrườngmàkhôngđểaichúýtới.Thếmàcháulạitựdâyđưavớibọnởtrường,vàkéotheonàolàcảnhsátcùngvớivôsốchuyệnrắcrốikhác.Bởivìcháuđãquáíchkỷ."

ChúSilas nhướnmột bênmày lên. "Cháukhông ích kỷ đâu.Cháu cầnđược giao du với những người giống nhưmình.Đó là điều hoàn hoàn dễhiểu.Chỉcóđiềuởthếgiớicủangườisống,mọiviệccókhókhănhơnmộtchút,vàchúngtakhôngthểdễdàngbảovệchocháuđược.Chúmuốngiữchocháuđượcantoàntuyệtđối”chúSilasnói."Nhưngchỉcómộtnơiduynhấtlàantoàntuyệtđốidànhchongườinhưcháu,vàcháusẽkhôngthểđếnđược đó chừng nàomọi cuộc phiêu lưu của cháu chưa kết thúc và nhữngchuyệnnàykhôngcònquantrọnggìnữa."

BodđưatayxoaxoatấmbiamộcủaThornasR.Stout(1817-1851.Đượcthankhócđờiđờibởi tấtcảnhữngngườiquenbiết),cảmthấynhữngmẩurêuđangnátvụnradướingóntaymình.

Page 134: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

"Hắnvẫnđangởngoàikia,"Bodnói."Kẻđãgiếtgiađìnhđầutiêncủacháu.Cháuvẫncầnphảibiếtthêmvềconngười.Chúcóđịnhngăncháurờikhỏinghĩađịanữakhôngạ?"

"Không.Đólàmộtsailầm,mộtsailầmmàcảhaichúcháutađãđềurútrađượcbàihọc."

"Thếgiờthìsaoạ?""Chúngtasẽcốhếtsứcthỏamãnniềmyêuthíchcủacháudànhchocác

câuchuyện,sáchvở,vàthếgiớibênngoài.Cháucóthểđếnthưviện.Cònnhiềucáchkhácnữa.Vàcòncórấtnhiềunơiđểcháugặpgỡnhữngngườisốngkhác,vídụnhưrạpchiếuphimhayrạphátchẳnghạn."

"Đólàcáigìạ?Cógiốngbóngđákhôngạ?Hồiởtrườngcháuthíchxemđábónglắm."

"Bóngđáà.Hừm.Cáctrậnbóngthườngdiễnravàolúccònquásớmđểchúcóthểrờikhỏinhà”chúSilasnói."NhưngcôLupescucóthểdẫncháuđixemmộttrậnbóng,khicôấyđếndây”

"Cháuthíchlắmạ,"Bodnói.Haichúcháuđixuốngđồi.ChúSilasbảo,"Chúngtađãđểlạiquánhiều

dấuvết trongmấy tuầnvừa rồi.Bọnchúngvẫnđang tìmkiếmcháu,cháubiếtđấy."

"Trướckiachúcũngđãtừngnóinhưthế,"Bodtrảlời."Làmsaomàchúbiếtđược?Vàbọnchúnglàai?Bọnchúngmuốngì?"

NhưngchúSilaschỉlắcđầu,khôngchịunóigìthêm,vàtronglúcnàythìBodđànhphảitựbằnglòngvớichútthôngtinítỏiấy.

Page 135: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

Chương8

TẤTCẢNHỮNGKẺTÊNJACK

SUỐTMẤYTHÁNGVỪARồi,chúSilasrấtbận.Chúrờikhỏinghĩađịahàngbaonhiêungày, thậmchí làhàng tuần liềnkhôngvề.VàodịpGiángsinh,côLu-pescuđếnởbatuầnthếchỗchú,vàBodđãăncùngcôtrongcănhộnhỏcủacôởkhuPhốCổ.CôcònđưanóđixembóngđáđúngnhưchúSilasđãhứa,nhưngrồicôlạiquayvềcáinơimàcôgọilà"CốHương,"saukhibẹomáBodvàgọinólàNimini,cáibiệtdanhmàcôđãâuyếmđặtchonó.

GiờthìchúSilasđãvắngmặt,cảcôLupescucũngkhôngcònởđâynữa.ÔngbàOwensđếnngồiởbênmộcủaJosiahWorthingtonnóichuyệnvớingàiNamtước.Cảbangườiđềukhôngvuichútnào.

JosiahWorthingtonhỏi,"Ôngbàđịnhnóilàanhtakhôngchoôngbàbiếtanhtađiđâuhaylàaisẽtrôngnomthằngbéà?"

HaivợchồngnhàOwenslắcđầu,vàJosiahWorthingtonkêulên,"Anhtađãbiếnđiđâumớiđượcchứ?"

NhàOwenskhôngbiếttrảlờithếnào.ÔngOwensnói,"Anhấychưabaogiờđilâuđếnthếnày.Vàanhấyđãhứa,khichúngtôinhậnnuôithằngbé,anhấyđãhứasẽcómặtởđâyhoặcsẽcửaiđóđếnthayđểgiúpchúngtôichămsócnó.Anhấyđãhứacơmà."

BàOwensthìbảo,"Tôiecóchuyệnxảyravớianhấyrồi."Bànomnhưsắpkhócđếnnơi,nhưngrồinhữnggiọtnướcmắtcủabàchuyểnthànhnỗigiậndữ,vàbànói,"Anhấycưxửthếnàythìthậtquálắm!Khôngcócáchnàođểtìmanhấyhaygọianhấyvềhaysao?"

"Tôikhôngbiếtcáchnàocả,"JosiahWorthingtonnói."Nhưngtôitinanhtađãđểlạitiềntronghầmmộđểmuathứcănchothằngbé."

"Tiềnấyà!"bàOwenskêulên."Tiềnthìcóíchgìcơchứ?""Bodsẽcầncótiềnnếunóđịnhđirangoàimuathứcăn,"ôngOwensmở

miệng,nhưngbàOwenslạiquayngoắtsangtráchcứông."Haingườicũngtồitệchẳngkémgìnhau!"bàbảo.Bàrờikhỏimộcủa

Nam tướcWorthingtonđi tìmcon trai.Đúngnhưđãđoán,bà tìm thấynó

Page 136: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

đangngồitrênđỉnhđồi,nhìnxuốngthànhphốbêndưới."Nếuconchomẹbiếtconđangnghĩgìmàmêmảithế,thìmẹsẽchocon

mộtxu,"bàOwensnói."Mẹcómộtxuđâu,"Bodđáp.Nóđãmườibốntuổirồi,vàcaohơncảmẹ

nó."Mẹcóhaixuởtrongáoquanấy”bàOwensnói."Cólẽgiờđãrỉxanhcả

rồi,nhưngchúngvẫncònđó."(TheophongtụcthờixưaởcácnướcphươngTây,ngườitathườngđặthaỉđồngxulênmắtngườichếttrướckhichôn,đểtrảtiềnchongườiláiđòkhiđivàoâmphủ).

"Conđangnghĩvềthếgiới”Bodnói."Làmsaochúngtacóthểbiếtchắckẻđãgiếtgiađìnhconvẫncònsống?Rằnghắnvẫnđangởđâuđóngoàikia?"

"ChúSilasnóihắnvẫnđangđitìmcon,"bàOwensđáp."NhưngchúSilaschẳngchochúngtabiếtthêmgì."BàOwensnói,"Chúấychỉmuốnđiềutốtnhấtchoconthôi.Conbiếtthế

mà.""Conbiếtạ,"Boddửngdưngtrảlời."Thếchúấyđiđâurồi?"BàOwenskhôngđáp.Bodhỏi,"Mẹđãnhìnthấyngườigiếtgiađìnhconphảikhông?Vàocái

hômmẹnhậnnuôiconấy."BàOwensgậtđầu."Trônghắnnhưthếnàoạ?""Mẹchỉđểmắtđếnconthôi.Đểmẹnhớxemnào...hắncómáitócsẫm

màu,gầnnhưđen.Vàmẹthấyrấtsợhắn.Hắncóbộmặtsắcsảo.Hắncóvẻvừagiậndữvừathèmkhát.ChúSilasđãđuổihắnđi."

"TạisaochúSilaskhônggiếthắnluôn?"Boddữdằnhỏi."Lẽrachúấynêngiếthắnluônlúcấymớiphải."

BàOwensđặtbàntaylạnhngắtlêntayBod.Bànói,"Chúấykhôngphảiquỷdữ,Bodà."

"NếulúcấychúSilasgiếthắnthìgiờconđãđượcantoànrồi.Concóthểđikhắpnơitùythích."

"ChúSilasbiếtvềnhữngchuyệnấy rõhơncon, rõhơn tất cảchúng tanhiều.VàchúSilasbiếtcảvềcuộcsốngcũngnhưcáichếtnữa”bàOwensnói."Mọiviệckhôngđơngiảnnhưvậyđâu”

Bodhỏi,'Tênhắnlàgì?Kẻđãgiếtgiađìnhconấy.""Lúcấyhắnkhôngnói."Bodnghiêngđầusangmộtbênvànhìnbàbằngcặpmắtxámdữdộinhư

Page 137: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

mộtđámmâygiông."Nhưngmẹbiếttênhắn,phảikhôngạ?"BàOwensbảo,"Conkhôngthểlàmgìđượcđâu,Bodà.""Cóchứạ.Concóthểhọctập.Concóthểhọctấtcảmọithứconcầnbiết,

tấtcảmọithứconcóthểhọc.Conđãhọcvềcánhcổngcủaquỷnhậptràng.ConđãhọccáchMộngdu.CôLupescuđãdạyconquansátcácvìsao.ChúSilasđãdạyconcáchimlặng.ConbiếtphépÁmảnh.ConbiếtphépTànghình.Conbiếtrõtừngxentiméttrongcáinghĩađịanày."

BàOwensđưatayrachạmvàovaiđứacontrai."Mộtngàykia,"bànói...rồibàngậpngừng.Mộtngàykiabà sẽkhông thểchạmvàonóđượcnữa.Mộtngàykianósẽrờibỏhọ.Mộtngàykia.Vàbànói,"ChúSilasbảovớimẹrằngkẻđãgiếtgiađìnhcontênlàJack."

Bodkhôngnóigì.Rồinógậtđầu."Mẹơi?""Gìthế,contrai?""KhinàochúSilasmớiquayvềạ?"MộtlàngióđêmlạnhbuốtthổitừphươngBắctới.BàOwenskhôngcònthấygiậndữnữa.Bàthấylosợchocontrai.Bàchỉ

nói,"Giámàmẹbiếtđược,cưngà,giámàmẹbiếtđược."

ººº

ScarlettAmberPerkinsđãmười lămtuổi,và lúcnàyđây,khiđangngồiởtầngtrêncủachiếcxebuýthaitầngcổlỗ,tronglòngcôbétrànngậpmộtnỗicămghétphẫnnộ.Côghétbốmẹvìđãbỏnhau.CôghétmẹmìnhvìđãrờikhỏiScotland,ghétbốmìnhvìdườngnhưôngchẳngthèmbậntâmđếnviệccôkhôngcònởđónữa.

Côghétcáithànhphốnàyvìnókhácbiệtquáthể-chẳngcógìgiốngvớiGlasgow,nơicôđãlớnlên-vàcôghétnóvìthỉnhthoảng,khivòngquamộtngả rẽ, cô lại trông thấymột cái gì đó khiến cho khung cảnhxungquanhmìnhtrởnênquenthuộcđếnselòng,quenthuộcđếnđángsợ.

Sáng hôm đó, Scarlett không còn chịu nổi nữa và đã nổi giận với mẹmình."ítrathìởGlasgowconcũngcóbạn!"côbénói,khônghẳnlàhétlênmàcũngkhônghẳnlànứcnở."Consẽkhôngbaogiờđượcgặplạicácbạnấynữa!"Mẹcôđãchỉđáplạithếnày,"ítrathìconcũngchuyểnđếnmộtnơiconđãbiếttừtrước.Ýmẹlà,nhàmìnhđãtừngsốngởđâykhiconcònnhỏmà."

"Nhưngconcónhớgìđâu”Scarlettnói."Conchẳngquenaiởđâycả.Mẹ

Page 138: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

cómuốnconđitìmlạinhữngngườibạncũtừhồiconlênnămkhông?Mẹmuốnthếphảikhông?"Vàmẹcôtrảlời,"MẹcócírnCOÍÌdflu«##Cảngàyhômấyởtrường,Perkinsđãtứcgiậnvôcùng,vàgiờcôbévẫn

còntứcgiận,côghéttrườngmới,côghétthếgiớinày,vàlúcnàyđâycôđặcbiệtghétdịchvụxebuýtcủathànhphố.

Hàng ngày, sau khi tan trường, chiếc xe buýt số 97 đi về Trung tâmThànhphốsẽđưacôtừcổngtrươngvềđếntậncuốiconphốnơimẹcôđãthuêmộtcănhộnhỏ.NhưngvàocáingàythángTưlồnglộnggióấy,côbéđãđợiởbếnxebuýtsuốtgầnnửatiếngđồnghồmàchẳngcóchiếcxesố97nàohiệnraả,vìthếkhitrôngthấymộtchiếcxesố121vớichữTrungtâmThành phố đề trên điểm dừng cuối cùng, cô trèo lên ngay. Nhưng ở chỗchiếcxebuýtcủacôthườngrẽphảithìchiếcnàylạirẽtrái,đivàokhuPhốcổ,ngangquacôngviênởquảngtrườngPhốCổ,ngangquabứctượngNamtướcJosirthWorthington,rồiđingượcIênmộtconđườngđồiuốnlượn,haibên là nhữngngôi nhàhẹp cao tầng, trongkhi timScarlett thót lại vànỗigiậndữtrongtrongcôđượcthaythếbởimộtcảmgiáckhóthở.

Côđixuốngtầngdưới,cẩnthậntiếnvềphíatrước,liếcmắtnhìntấmbiểnbáo rằngkhôngđượcphépnói chuyệnvớingười lái xe trongkhixeđangchạy,rồilêntiếng,"Xinlỗibà.CháumuốnđivềđạilộAcaciaạ."

Bàláixe,mộtphụnữtobéo,dacònnâusẫmhơncảScarlett,nói,"Thếthìcháuphảilênxesố97chứ."

"NhưngxenàyđivềTrungtâmThànhphốmà.""Đúngthế.Nhưngđếnđórồicháuvẫnphảiđingượctrởlại."Bàtathở

dài."Tốthơnhếtlàcháunênxuốngởđây,đixuốngchânđồi,ởtrướctòathịchínhcómộtbếnđỗđấy.Từđócháulênxesố4hoặcsố58,cảhaixeđóđềuđưacháuđếngầnđạilộAcacia.Cháucóthểxuốngởchỗtrungtâmthểthao,rồiđibộngượclên.

Cháunhớđượckhông?"“Xesố4hoặcsố58ạ."'Tasẽchocháuxuốngđây."Đólàmộtbếnnơixebuýtchỉđỗlạinếucó

khách,nằmgầnmộtchiếccổngvớihaicánhcổngsắtmởtoang,trôngtiêuđiềuvàthêlươngvôcùng.Scarlettđứngchầnchừởcửaxechođếnkhibàláixephảigiục,"Nào.Xuốngđi,cháu”Côbébướcxuốngvỉahè,vàchiếcxenhảkhóiđenxìrồigầmrúlaođi.

Gióthổixàoxạcgiữanhữngcànhcâyởphíabênkiabứctường.Scarlettbắtđầuxuốngđồi-đâychínhlàlýdomìnhcầncóđiệnthoạidi

Page 139: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

động, cô tự nhủ.Chỉ cần cô bé vềmuộn năm phút thôi làmẹ cô đã pháthoảng lên rồi,nhưngmẹvẫnkhôngchịumuachocômộtchiếcđiện thoạiriêng.Thôi,biết làmsaođược.Côsẽphảichịumột trận lamắngnữavậy.Đâyđâuphảilầnđầutiên,vàcũngchẳngphảilàlầncuốicùng.

Giờthìcôbéđãởngangtầmvớihaicánhcổngđểngỏkia.Côliếcmắtnhìnvào,vàrồi...

"Lạthật”côbébuộtmiệngnói.CómộttừtrongtiếngPháp,déjavu,đượcdùngđểmiêutảcáicảmgiáclà

tađãtừngđếnmộtnơinàođó,bằngmộtcáchnàođótađãmơthấynơinày,hoặcnhìnthấyởtrongtâmtrí.Scarlettrấthaycócáicảmgiácấy,cảmgiáckhibiếtrằngcôgiáosắpsửanóivớicảlớplàcôsẽđinghỉởInvernoss,haynhậnrarằngngườivừađánhrơicáithìanọtrướckiađãtừngđánhrơithìayhệtnhưthế,nhưngcáinàylạikháchẳn.Nókhôngphảicảmgiáctrướckiacôbéđãtừngđếnđây.Côđãtừngđếnđáythật

Scarlettbưứcquahaicánhcổngđểngỏ,tiếnvàonghĩađịa.Mộtconchimáclàbayvụtlênkhicôbébướcvào,bộlôngtrắngđencó

ánhxanhvụtquanhưmộttiachớp,rồinóđậuxuốngmộtcànhthủytùngđểquansátcôbé.

Đằngsaugócquanhkia,cônghĩthầm,cómộtnhàthờ;vớimộtchiếcghếdàiđặtởđằngtrước,rồicôvòngquagócquanh,vàtrôngthấymộtnhàthờthật-nhỏhơnnhiềusovớicáinhàthờtrongtrítưởngtượngcủacô,mộttòanhànhỏvuôngvắnbằngđáxámxâytheokiếntrúcGôtích,trôngrờnrợn,vớimộtcáimáinhọnnhôlên.Đằngtrướcnhàthờlàmộtchiếcghếbăngđãcũvìdầmmưadãinắng.Scarlettđiđếnđó,ngồixuốngghếvàđuđưachânnhưmộicôbécon.

"Xin chào.Ờ, xin lỗi cháu?"một giọngnói vang lên sau lưng cô. "Tôibiếthỏi thếnàythì thậtđườngđột,nhưngchảucóthểgiúptôigiữcáinàyđượckhông,ờ,chỉcầnthêmmộtđôitaynữathôi,nếukhôngquáphiềnđếncháu."

Scarlettquaylại,vànhìnthấymộtngườiđànôngmặcáomưamàuvàngnâuđangquỳlomkhomtrướcmộttấmbiamộ.Ôngtađanggiữmộttờgiấykhổrộng,bịgióthổibạtđi.Côbévộichạyđếnchỗôngta.

"Cháugiữchắcchỗnàynhé”ngườiđànôngnói."Mộttayđểđây,mộttayđểđây,đúngrồi.Tôithậtlàhayđòihỏiquáđángphảikhông.Cảmơncháunhiềulắm”

Bêncạnhôngcómộthộpbánhquybằngthiếc,vàônglấytừtronghộpramộtthỏiphấnmàucỡbằngmộtcâynếnnhỏ.Ôngdùngthỏiphấnxoaqualại

Page 140: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

trênbềmặttấmbiabằngnhữngđộngtácthànhthạo,thoảimái."Đượcrồi,"ôngvuivẻreolên."Hiệnrarồiđây...ui.Ởdướigócnàycó

cáigìngoằnngoèonày,tôiđoánlàdâythườngxuân-ngườithờiVictoriarấtthíchchạmtrổdâythườngxuân,córấtnhiềuýnghĩatượngtrưng,cháubiếtkhông...vàxongrồi.Cháucóthểbỏtayrađượcrồiđấy."

Ôngđứngdậy,đưataycàocàomớtócđãngảbạc."Uida.Phảiđứnglênmộttímớiđược.Chântêhếtcảrồi”ôngnói."Đây.Cháuthấythếnào?"

Tấmbiamộthậtđãbịphủđầyđịayxanhvàng,nhữngchữkhắctrênđóbịbàomònvàmờđiđếnđộgầnnhưkhôngđọcnổi,nhưnghìnhtôlạitrêntờgiấythìnổilênrõràng."MajellaGodspeed,Ngườiphụnữđộcthâncủagiáokhu,1791-1870,Chỉcònlạitrongkýức,"Scarlettđọcto.

"Vàgiờthìcólẽcảtrongkýứccũngkhôngcòn,"ngườiđànôngnói.Đầuôngđãbắtđầuhói,vàôngrụtrèmỉmcườirồichớpmắtnhìncôbéquacặpkínhtròn,

nhỏ,làmôngnomnhưmộtbáccúthânthiện.Mộtgiọtmưatorơi"độp"xuốngtờgiấyvàngườiđànôngvộivãcuộntờ

giấylạirồichộplấycáihộpthiếcdựngphấnmàucủamình.Thêmmấyhạtmưanữa,vàScarlettvộinhặtchiếccặpgiấymàngườiđànôngchỉ,đangđặtdựavàomộttấmbiagầnđó,rồichạytheoôngvàodướihànghiênnhỏxíucủanhàthờ,nơimưakhôngbắntớiđược.

"Cảmơncháurấtnhiều,"ngườiđànôngnói."Tôinghĩmưasẽkhôngkéodàiđâu.Dựbáothờitiếtnóichiềunaynắngmà."

Nhưđểvặclạilờiông,mộtcơngiólạnhbuốtnổilênvàmưaràoràođổxuống.

"Tôibiếtcháuđangnghĩgìrồi,"ngườiđànôngtôbiamộnóivớiScarlett."Thậtạ?"côbéhỏilại.Côvừamớinghĩ,Mẹsẽgiếtmìnhmất."Cháuđangnghĩ,đâylànhàthờhaylànhàtanglễ,phảikhông?Vàcâu

trảlờilà,theonhưtôibiết,thìởnơinàyđúnglàđãcómộtnhàthờnhỏ,vàkhunghĩa địa trước kia nằm trong sân của nhà thờ đó.Đó là từ năm800hoặc 900 kia. Nó đã được sửa lại và mở rộng rất nhiều lần. Nhưng vàokhoảngnhữngnăm1820,ởđâyxảyramộtđámcháy,vàđếnlúcđóthìnhàthờđãtrởthànhquánhỏđốivớivùngnày.NgườidânquanhđâydùngnhàthờThánhDunstanởdướiquảng trường làng làmnhà thờchogiáoxứ,vìvậysaukhisửalạinhàthờnày,họliềndùngnólàmnhàtanglễ,vàgiữlạikhánhiềunétkiếntrúccũ.Ngườitanóinhữngcửasổkínhmàuởbứctườngđằngkiađãcótừkhinhàthờmớiđượcxâycơđấy..."

'Thật ra,cháuđangnghĩ làmẹsẽgiếtcháumất”Scarlettnói."Cháuđã

Page 141: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

lênnhầmxebuýt,vàđãbịmuộngiờvềnhàlắmrồi...""Chúaơi,tộinghiệpcháu”ngườiđànôngnói."Nghenày,nhàtôiởngay

dướikiathôi.Cháuđợiởđâynhé..."Nóiđoạnônggiúichiếccặpgiấy,hộpphấnmàucùngvớitờgiấycuộntrònvàotaycôbé,rồichạyxuốngchỗcánhcổng,haivaisolạibêndướimànmưanặnghạt.Mấyphútsau,Scarlettnhìnthấyánhđènôtôvànghetiếngcòixevanglên.

Scarlettchạyxuốngchỗcổngvàtrôngthấychiếcxe,mộtchiếcMinimàuxanhlụccũkỹ.Ngườiđànôngmàcôbévừatròchuyệnđangngồitrênghếtàixế.Ônghạcửasổxuống.

"Cháuvàođi,"ôngnói."Nhàcháuởđâu?"Scarlett đứngđó, nướcmưa chảy ròng ròng xuống cổ. "Cháukhôngđi

nhờxengườilạ,"côbéđáp."Cháu làm thế là rấtđúng”ngườiđànôngnói. "Nhưng làmơn thìphải

đượcđềnđáp, hayđại loại như thế.Đây, cháubỏ các thứđóvàoghế saunày,khôngthìướthếtmất."Ôngmởcửasaura,vàScarlettcốnhoàingườivàođểđặtcácdụngcụtôbiamộcủaônglênghếsau."Haylàthếnàynhé”ông nói. "Sao cháu không gọi điện chomẹ cháu - cháu có thể dùng điệnthoạicủatôiđây-vàchomẹcháubiếtbiểnsốxecủatôi?Cháuvàotrongxemàgọi.Cháucứđứngngoàiấy,ướthếtrồikìa."

Scarlettchầnchừ.Mưađãlàmtóccôdínhbếtxuống,Trờirấtlạnh.Người đàn ông chìa tay ra đưa cho cô bé chiếc điện thoại di động của

mình.Scarlettnhìncáiđiệnthoại.Cônhậnrarằngmìnhsợphảigọiđiệnchomẹhơnlàsợphảibướcvàotrongchiếcxeấy.Rồicôhỏi,"Cháucóthểgọicảcảnhsátnữachứạ?"

"Tấtnhiênlàđượcrồi.Hoặccháucóthểđibộvềnhà.Hoặccháucóthểgọichomẹvàbảomẹđếnđâyđóncháu."

Scarlettngồivàocạnhghếtàixếvàđóngcửalại.Côvẫnnắmchặtchiếcđiệnthoạicủangườiđànôngtrongtay.

"Nhàcháuởđâu?""Khôngcầnđâuạ.Chúcứđưacháuđếnbếnxebuýtlàđượcrồiạ..”'Tôisẽđưacháuvềnhà.Địachỉlàgìnào?""102a đại lộAcacia ạ.Nó nằm ngoài đường chính, cách trung tâm thể

thaomộtquãng...""Cháuđãđixathậtđấy,phảikhôngnào?Đượcrồi.Đểtôiđưacháuvề

nhànào."Ôngbỏphanhtayxuông,vòngchiếcxelạivàláixuốngđồi."Cháusốngởđâyđãlâuchưa?"ônghỏi."Chưaạ.MẹconcháumớichuyểnđếnđâyngaysauGiángsinh.Nhưng

Page 142: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

nhàcháuđãởđâyhồicháunămtuổi”'TôinghegiọngcháucóchútgiốnggiọngngườiScotlandthìphải?""Nhà cháu đã ở Scotlandmười năm liền. Khi ở đấy, giọng cháu nghe

giốngnhưtấtcảmọingườikhác,thếrồicháuchuyểnxuốngđây,vàbâygiờthìcháucứnổilênnhưlàmộtngóntaybịđauấy."Cômuốnnóicâuấymộtcáchđùacợt,nhưngkhinghegiọngmình,côbiếtđó làsự thật.Giọngnóicủacôchẳngcóvẻbuồncườichútnào,chỉđầychuachátmàthôi.

Người đàn ông lái xe đến đại lộAcacia, đỗ lại trước cửa nhà, rồi nhấtđịnhđicùngcôđếncửatrước.Khicửamởra,ôngnói,"Rấtxinlỗichị.Tôiđãmạnphépđưacháunhàchịvềđây.Chịđãdạycháurấtđúng,khôngđượcđinhờxengườilạ.Nhưngtrờithìđangmưa,cháulênnhầmxebuýt,vàbịlạcđếntậnđầukiacủathànhphố.Quảlàrắcrốivôcùng.Xinchịhãyrộnglòngthathứ.Thathứchocháu.Và,ờ,cảtôinữa!"

Scarletttưởngmẹmìnhsẽquáttháocảhaingười,nhưngcôbévừangạcnhiênvừanhẹcảngườikhimẹchỉnóirằng,"Ngàyhômnaythìkhôngthểtỏraquáthậntrọngđược,rồihỏiôngỜcóphảilàthầygiáokhông,vàôngcómuốnvàonhàuốngmộttáchtràkhông?

Ông Ờ đáp lại rằng tên ông là Frost, nhưng cứ gọi ông là Jay, và bàPerkinsmỉmcườibảoôngcứgọibàlàNoona,rồibàđặtấmđunnước.

Tronglúcuốngtrà,Scarlettkểchomẹnghechuyệnmìnhđãlênnhầmxebuýt,vàrồicôbéđãđivàokhunghĩađịavàgặpôngFrostởcạnhngôinhàthờnhỏ...

BàPerkinsđánhrơitáchtràtrongtay.Họđangngồiquanhcáibàntrongbếp,vìvậycáitáchkhôngrơixalắm,

vàcũngkhôngbịvỡ,chỉđánhđổtràrasànthôi.BàPerkinslúngtúngxinlỗi,rồiđilấymộtcáigiẻtừtrongbồnrửađểlauchỗnướctràbịđổ.

Rồibàhỏi,"Cáinghĩađịatrênđồi,gầnkhuPhốCổấyà?Làcáinghĩađịaấyphảikhông?"

"Tôisốnggầnđó”ôngFrostđáp."Tôihaylênđótôlạibiamộ.Vàchịcóbiếtđóthựcralàmộtkhubảotồnthiênnhiênkhông?"

BàPerkinsđáp, 'Tôibiết,"quađôimôimímchặt.Rồibànói,"CảmơnanhvìđãđưaScarlettvềnhà,anhFrost."Mỗilờibàthốtratựanhưmộtcụcbăng.Bànóitiếp,"Tôinghĩlàanhnênvềthôi."

"Tôi lại nói nhiềuquá rồi” ôngFrost thânmật đáp lại. "Tôi không chủtâmlàmchịphậtý.Tôiđãnóigìkhôngphảiư?Chuyệntôbiamộchỉlàchomộtđềánvềlịchsửđịaphươngthôimà,tôikhông,ờ,đàoxươngcốtgìlênđâu"

Page 143: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

Trongmộtkhoảnhkhắc,Scarlett tưởngnhưmẹmìnhsắpgiángmộtcáitát lênmặtÔngFrost, còn ôngFrost thì đang tỏ ra rất lo lắng.Nhưng bàPerkinschỉlắcđầuvànói,"Xinlỗi,đólàchuyệnriêngcủagiađình.Khôngphải lỗicủaanh”Rồi,như thểphảicốgắng lắm,bàmớivuivẻnói thêm,"Anhbiếtkhông,chínhScarletthồicònbévẫnhaychơitrongcáinghĩađịaấy đấy.Đã, bao lâu nhỉ,mười nămnay rồi.Nó còn có cảmột người bạntưởngtượngởđónữa.MộtthằngbétênlàKhôngAiCả."

MộtnụcườihiệnlênởkhoémiệngôngFrost."Mộtchúmaà?""Không,tôikhôngnghĩthế.Cậubéchỉsốngởđóthôi.Conbécònchỉra

ngôimộnơicậubéởnữa.Tôiđoáncólẽđólàmộtcậumathật.Concònnhớkhông,

Searlettlắcđầu."Chắchồiấyconkỳquặclắmnhỉ,"côbénói."Tôidámchắclàcháukhôngnhưthế,ờ,khôngđâu”ôngFrostnói."Chị

cómộtcôcongáirấtngoan,chiNoonaạ.Cảmơnchịđãmờitôiuốngtrà.Rấtvuikhiđượclàmquenvớimộtngườibạnmới.Tôiphảiđiđây.Tôiphảivềnhànấubữatối,đểrồicònđihọpởHộiLịchsửĐịaphươngnữa."

"Anhphảitựnấubữatốià?"bàPerkinshỏi."Vâng,tựnấu.Hayđúnghơnlàlàmrãđông.Tôicònrấtgiỏichếbiếncác

mónăn liềnnữa.Cácmónchomộtngườiănấy.Chỉcómộtmình tôi thôimà.Tôigầnnhưmộtônggiàđộcthâncắncảu.Đúngra,theonhưcácbáoviết,thìnhưthếcónghĩalàngườiđồngtínhluyếnái,phảikhông?Tôikhôngđồngtính,chỉcóđiềulàchưabaogiờgặpđượcngườiphụnữphùhợpthôi."

Vàtrongmộtthoáng,trôngôngcóvẻhơibuồn.BàPerkins,vốnrấtghétnấuăn,liềntuyênbốlàvàocuốituầnbàthường

nấuquánhiều thứcăn,vàkhibàdẫnôngFrost ra tiềnsảnh,ScarlettnghethấyôngvuivẻnhậnlờiđếnăntốivàongàythứBảy.

Khi từ tiềnsảnhquayvào,bàPerkinschỉnóivớiScarlettmỗimộtcâu,"Mẹhyvọngconđãlàmxongbàitậpvềnhà."

ººº

Đến đêm, khi nằm trên giường lắng nghe tiếng xe cộ ầm ì trên con phốchính,Scarlettvẫncònnghĩvềnhữngchuyệnđãxảyrachiềuhômđó.Thìracôđãtừngđếnđó,đếncáinghĩađịaấy,khicôcònnhỏ.Thảonàomọithứlạicóvẻquenthuộcđếnvậy.

Mãitưởngtượngvànhớlại,côbéngủthiếpđilúcnàokhôngbiết,nhưng

Page 144: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

trong giấc ngủ cô vẫn đang bước đi trên những lối mòn trong nghĩa địa.Đanglàđêm,nhưngcôcóthểtrôngthấymọithứrõnhưbanngày.Côđangởtrênmộtsườnđồi.Cómộtthằngbétrạctuổicôđangđứngquaylưnglại,nhìnxuốngánhsángcủathànhphốbêndưới.

Scarletthỏi,"Này,cậuđanglàmgìthế?"Thằngbéquaylại,nhưngphảimấtmộtlúcmớitậptrungđược."Aihỏi

đấy?"vàrồi,"Ô,tớtrôngthấycậurồi,nhưnghơimờ.CậuđangMộngduấyà?"

"Hìnhnhưtớđangnằmmơthật,"côđồngtình,"Tớkhôngđịnhnóithế”thằngbébảo."Xinchào.TớlàBod.""TớlàScarlett”cônói.Thằngbénhìncônhưthểmới trông thấycô lầnđầu tiênvậy."Đúnglà

cậurồi!Tớbiếtlàtrôngcậuquenlắmmà.Hômnaycậuđãcómặtởnghĩađịavớingtiờiđànôngđó,cáiôngcầmtờgiấyấy."

"ChúFrost,"côđáp."Chúấydễchịulắm.Chúấyđãchởtớvềnhàđấy”Rồicôhỏi,"Cậuđãtrôngthấytớvàchúấyà?"

"Ừ.Tớluônđểmắtđếnmọiviệcdiễnratrongnghĩađịamà.""NhưngBodlàcáitêngìmàlạthế?"''TêntắtcủaNobody,tứclàKhôngAiCả.""Đúngrồi!"Scarlettreolên."Thìralàtớđangmơvềchuyệnnày.Cậulà

ngườibạntưởngtượngcủatớhồitớcònnhỏ,giờthìcậuđãlớnlênrồi."Thằngbégậtđầu.NóđãcaohơnScarlett.Nómặcđồmàuxám,nhưngScarlettkhôngthể

miêutảcụthểđólànhữngthứquầnáogì.Mái tóccủanóhơidàiquá,vàScarlettnghĩhẳnđãlâurồinóchưađượccắttóc.

Thằngbébảo,"Hồiấycậurấtcanđảm.BọnmìnhđãtrèoxuốngtítsâutronglòngđồivàtrôngthấyNgườiDaChàm.VàbọnmìnhcòngặpcảcácSátthủnữa."

Đúnglúcấythìcómộtđiềugìđóxảyratrongđầucôbé.Mộttiếngàoàovanglên,côcómộtcảmgiácnhưbịvấpngã,rồibóngtốicuộnxoáycùngmộtloạtnhữnghìnhảnhvụtquabaotrùmlêntấtcả...

"Mìnhnhớrarồi,"Scarlettnói.Nhưngcôđãthốtracâuấyvớibóngtốitrốngrỗngtrongphòngmình,vàchẳngnghethấytiếngnóinàođáplạingoàitiếngrầmrầmxaxămcủamộtchiếcxetảiđangphóngquamànđêm.

ººº

Page 145: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

Bodcókhánhiềuthứcăndựtrữ,nhữngthứcăncóthểđểlâuđược,mộtítcấttronghầmmộởnhàthờ,vàchỗcònlạithìđểtrongnhữngcáihuyệt,hầmmộvàlăngcónhiềuhơilạnh.ChúSilasđãlochuyệnđó.Nócóđủthứcănchovàibathángliền.Nósẽkhôngrờikhỏinghĩađịa,trừphichúSilashoặccôLupescucómặtởđó.

Nónhớcáithếgiớibênngoàihaicánhcổngnghĩađịa,nhưngnóbiếtởngoàiấyđốivớinó làkhôngan toàn.Chưađến lúc.Cònởđây,nghĩađịanàylàthếgiớicủanó,lãnhthổcủanó.Nórấttựhàovàyêunơinàyvớimộttìnhyêumàchỉnhữngchúbémườibốntuổimớicóđược.

Thếnhưng...Trongnghĩađịa,chẳngaithayđổi.NhữngđứatrẻmàBodđãchơicùng

khinócònnhỏbâygiờvẫnlàtrẻcon;FortinbraBartleby,trướckiavốnlàbạnthânnhấtcủanó,giờlạibéhơnBodbốnhaynămtuổi,vàmỗilầngặpnhauchúngnóichuyệncàngngàycàngítđi;Thack-erayPorringerthìvốnđãbằngtuổiBodbâygiờ,caobằngnóvàđốixửvớinódễchịuhơnhẳn;cậutathườngđidạovớiBodvàocácbuổitốivàkểchonónghenhữngchuyệnkhông may đã xảy ra với bạn bè của cậu ta. Thường thường những câuchuyệnấykếtthúcvớiviệcngườibạnđóbịtreocổchođếnchếtvìnhữngtộihọkhônggâyra,hoặcvìnhầmlẫn,nhưngcũng thỉnh thoảnghọchỉbịđàysangcácthuộcđịaởchâuMỹvàsẽkhôngbịtreocổtrừphihọmòvềnướcAnh.

LizaHempstock,vốnđãlàbạncủaBodsuốtsáunămqua,cũngthayđổi,nhưngtheomộtcáchkhác;côrấtítkhicómặtởkhoảngđấtđầycâytầmmamỗikhiBodđixuốngđóđểthămcô;vàtrongnhữngdịphiếmhoikhicôcóởđóthìthườngtỏracáubẳn,nóichuyệnnhưmuốncãinhau,vànhiềukhicựckỳbấtlịchsự.

Bod kể chuyện ấy cho bốmình nghe, và saumột hồi ngẫm nghĩ, ôngOwensnói,"Bốđoánđóchỉlàtâmtínhphụnữthôi.Côấyđãquýmếnconkhiconcònlàmộtchúnhóc,nhưnggiờconlàmộtchàngtrairồi,nêncólẽcôấykhôngbiếtconđãtrởthànhngườinhưthếnào.Hồitrướcbốvẫnngàyngàychơiđùadướiaovớimộtcôbécon,chođếnkhicôbékhoảngbằngtuổiconbâygiờấy,vàrồicôbénémmộtquảtáovàođầubốvàkhôngchịunóivớibốmộtcâunàochođếntậnkhibốmườibảytuổi."

BàOwenskhịtmũi."Tôinémmộtquả lêđấychứ”bàđanhđáđốp lại,"vàtôicũngchẳngđợilâuđếnthếđểnóichuyệnlạivớiông,vìchúngmìnhđãnhảyvớinhaumộtđiệuởđámcướiônganhhọNedcủaông,vàhômấythìôngmớitrònmườisáutuổihaingày."

Page 146: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

ÔngOwensđáp,'Tấtnhiênlàbànóiđúngrồi,bàthânyêuạ."ÔngnháymắtvớiBod,ýbảonórằngchuyệnnàychẳngcógìlànghiêmtrọngcả.Rồiôngthìthào"Mườibảytuổi”đểchứngtỏrằngđómớilàsựthật.

Bodkhôngchophépmìnhcóngườibạnnàotrongsốnhữngngườisốngcả.Trongnhữngngàyđếntrườngngắnngủicủamình,nóđãhọcđượcrằngđiềuđóchỉđemlạirắcrốimàthôi.ThếnhưngnóvẫnkhôngquênScarlett,hàngbaonhiêunămsaukhicôbéchuyểnđinóvẫnnhớcôbé,vàtừlâuđãđốimặtvớisựthậtlànósẽkhôngbaogiờgặplạicônữa.Vậymàgiờđây,khicôbéxuấthiệntrongkhunghĩađịacủanó,nólạikhôngnhậnracô...

Nóđangđilangthangsâuhơntrongkhoảngbụirậmđầycâycốivàdâythường xuân vô cùng nguy hiểm ở góc Tây Bắc của nghĩa địa. Ở đó cónhững tấmbiểncảnhbáongườiqua lạihãy tránhxanơiđó,nhưngnhữngtấmbiểnấylàkhôngcầnthiết.MộtkhiđãđiquáđámdâythườngxuânđánhdấuđoạncuốiĐườngAiCậpcùngnhữngcánhcửamàuđentrênbứctườnggiảAiCậpdẫnđếnnơiannghỉcuốicùngcủamọingười,tasẽlạcvàomộtvùnghoangvu rợnngười.ỞphíaTâyBắcnày, từgầnmột trămnămnaythiênnhiênđãgiành lạiđấtcủanghĩađịa,các tấmbiađãbị lậtđổ,nhữngngôimộbịquênlãnghoặcđơngiảnlàbịphủlấpbởinhữngdâythườngxuânxanhrìcùnglớpláđãrụngxuốngsuốtnămmươinăm.Cáclốimòncũngđãbịphủkínvàkhôngthểđiquađược.

Bodbướcđihếtsứccẩnthận.Nóbiếtrõnơinàyvànócũngbiếtrõnơinàynguyhiểmđếnmứcnào.

NămBod lên chín, nóđang thámhiểmởđúng chỗnày thìmặt đất sụtxuốngdướichân,làmnóngãnhàoxuốngmộtcáihốsâugầnsáumét.Cáihuyệtđãđượcđàosâunhưvậyđểgiànhchỗchonhiềucỗquantài,nhưngởđókhôngcó tấmbianào,màchỉ cómộtcỗquan tàiduynhấtởdướiđáyhuyệt;trongquantàilàmộtquýôngthíchyhọc,lạidễbịkíchđộng,tênlàCarstairs,ôngtacóvẻrấtphấnkhởikhithấyBodvàcứnằngnặcđòikhámcổtaycủanó(vìBodlúcngãxuốngđãbámvàomộtrễcâyvàbịtrẹotay),phảimấtmộtlúcnómớithuyếtphụcđượcôngtagọingườiđếngiúp.

BodđangtìmđườngxuyênquagócnghĩađịaphíaTâyBắcnày,khoảngđấtđầylárụngtrơntrượt,dâythườngxuânphủdày,nơiđàncáođãkéođếnsinhsống,nơinhữngbứctượngthiênthầnbịđổđangnhìnlênbằngcặpmắtmờđục,bởivìnómuốnđượcnóichuyệnvớichàngThisĩ.

TêncủachàngThi sĩ làNehemiahTrot,và tấmbia trênmộcủachàng,nằmdướilớpláxanh,cókhắcnhữngchữnhưsau:

Nơi đây an nghỉ thi hài của NEHEMIAH TROT THI SĨ 1741-1774

Page 147: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

(THIÊNNGACẤTTIẾNGHÁTTRƯỚCKHICHẾT)Bodgọi,"AnhTrotơi?Emxinanhmộtlờikhuyênđượckhông?"

Nehemiah Trot uể oải mỉm cười. "Tất nhiên rồi, cậu bé can đảm. Lờikhuyêncủacácthisĩcũnggiốngnhươnhuệcủacácvịvuavậy!Tôicóthểbôithuốc,không,khôngphảilàbôithuốc,tôicóthểxứcđầuchonỗiđaucủacậubằngcáchnàođây?"

"Emkhôngđauđớngìđâu.Emchỉ-làthếnày,cómộtcôbéemquenhồitrước,nhưngemkhôngbiếtmìnhnênđitìmvànóichuyệnvớibạnấy,haylànênquênchuyệnnàyđi."

NehemiahTrotđứngthẳnglên,vươnhếtchiềucaocủamình,nhưngvẫnthấp hơnBod, xúc động đưa tay lên ngực, và nói, "Ôi!Cậu phải tìm gặpnàng,vanxinnàng.CậuphảigọinànglànữthầnTerpsichore,lànàngtiênEcho,lànàngClytemnestracủacậu.Cậuphảilàmthơtặngnàng,phảisángtácnhữngbàitụngcahoànhtráng-tôisẽgiúpcậu-vàbằngcáchấy-chỉbằngcáchấymàthôi,cậumớicóthểđoạtđượctráitimngườiyêuđíchthựccủamình."

"Thật ra em khôngmuốn đoạt được trái tim của bạn ấy. Bạn ấy cũngkhông phải là người yêu đích thực của em,"Bod đáp. "Em chỉmuốn nóichuyệnvớibạnấythôi."

"Trongmọicơquantrêncơthể,"NehemiahTrotnói,"thìcáilưỡilàcơquankỳdiệunhất.Bởichúngtadùngnóđểnếmthứrượuvangngọtngàocũngnhưthứthuốcđộccayđắng,vìthếchúngtacũngdùngnóđểthốtlênnhững lời dịu dàng cũng như chua chát. Hãy đến với nàng đi! Hãy tròchuyệnvớinàng!"

"Emkhôngnênthìhơn.""Cậunênchứ!Cậuphảilàmvậy!Tôisẽghichéplại,khitrậnchiếnnày

đãkếtthúc.""Nhưngnếuemhiệnhìnhlênvớimộtngười,thìnhữngngườikháccũng

sẽdễnhìnthấyemhơn..."NehemiahTrotnói,"A,xinhãylắngnghelờitôi,hỡichàngLeandervà

nàngHero,hỡichàngAlexandertrẻtuổi.Nếucậukhôngdámliềulĩnh,thìcuốicùng,cậusẽchẳngđạtđượcđiềugìhết."!

"Anhnói phải đấy”Bod thấy hài lòng vớimình, và rấtmừngvì nó đãnghĩraviệcxinlờikhuyêncủachàngThisĩ.Đúngnhưvậy,nótựnhủ,nếumìnhkhôngthểtinrằngmộtthisĩcóthểchomìnhnhữnglờikhuyênchílýthìmìnhcòncóthểtinaiđượcnữa?Nghĩnhưvậynómớisựcnhớra...

"AnhTrotơi?"Bodhỏi,"Anhhãychoembiếtvềviệctrảthùđi."

Page 148: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

"Đólàmộtmóntốtnhấtlànênănnguội"NihemiahTrotđáp."Đừngtìmcáchtrảthùtronglúcnóngnảygiậngiữ.Hãyđợiđếnthờiđiểmthíchhợp.CómộtlãonhàvănchuyênviếtmướnởphốGrubtênlàO'Leary-mộtlãongườiAilen,tôixinnóithêmnhưvậỵ-đãtrơtráo,đãtáoganvôcùng,khidámnhậnxétrằngtậpthơngắnđầutaycủatôi,mộtbóhoathơmtươiđẹpdànhchocácquýôngthượnglưu,làmộttậpthơhạcấpdởẹckhôngcóchútgiá trịgì,vànhững tờgiấydùngđểviết cácbài thơấy sẽcó íchhơnnếuđượcdùngđể,không,tôikhôngthểnóirađược.Chỉxỉnthưavớicậurằngđólàmộtlờinhậnxéthếtsứctụctĩu."

"Nhưnganhđãtrảthùlãotachứạ?"Bodtòmòhỏi."Trảthùlãovàtoànthểcáigiốngnhàvăndịchhạchnhưlãonữa!Ôi,tôi

đãtrảthù,cậuOwensạ,đãtrảthùmộtcáchgớmghêvôcùng.Tôiđãviếtvàcho in một bức thư mà tôi đóng đinh lên cửa tất cả các quán rượu củaLondon,nơinhữngtênvănsĩhạngbétấythườngluitới.Vàtôiđãgiảithíchrằng,vìthiêntàicủamộtđạithihàolàrấtmongmanh,từgiờtrởđitôisẽkhônglàmthơchochúngnữamàchỉlàmthơchobảnthântôivàchocácthếhệsau,rằngtừgiờchođếnlúcchết,tôisẽkhôngxuấtbảnmộtbàithơnàonữa-khôngxuấtbảnchobọnchúng!Vàtôicũngđểlạicácchỉdẫnrằngsaukhi tôi chết, cácbài thơ của tôi phải được chôn cùngvới tôi, khôngđượcđem in, và chỉ khi đời sauđãnhận ra thiên tài của tôi, nhận ra rằnghàngtrămbàỉthơcủatôiđãbịmất-bịmất!-chỉđếnkhiđóthìquantàicủatôimớiđượcphépkhaiquậtlên,chỉđếnkhiđóthìnhữngbàithơcủatôimớiđượcrờikhỏihaibàntaygiálạnhcủatôi,vàđượcđemxuấtbảntrongsựcangợivàsungsướngcủatấtthảymọingười.Cónhữngtưtưởngvượtquáthờiđạicủamìnhquảlàmộtđiềubấthạnh."

"Thếsaukhianhchết,ngườitađãđàoanhlênvàxuấtbảncácbàithơđóạ?"

"Chưa,họchưalàmthế.Nhưngvẫncònnhiềuthờigianmà.Cácthếhệsaukéodàilắm."

"Tứclà...đấylàcáchtrảthùcủaanhạ?""Chínhthế.Mộtcáchtrảthùvôcùnghiệuquảvàkhéoléonữachứ!""Vâ-âng”Bodtrảlờivẻhoàinghi."Tốt.Nhất.Nên.Ăn.Nguội”NehemiahTrotkiêuhãnhnói.BodrờikhỏigócTâyBắccủanghĩađịa,mentheoĐườngAiCậpquayvề

những con đường chỉn chu hơn, những lốimòn không bị phủ lấp, và khibóng chiều buông xuống, nó lang thang quay lại chỗ ngôi nhà thờ cũ -khôngphảinóhyvọngchúSilasđãtrởvềmàbởivìcảđờimìnhnóđãluôn

Page 149: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

đếnnhàthờvàolúchoànghôn,nêngiữcáithóiquenấykhiếnnócảmthấydễchịu.

Hơnnữa,nócũngthấyđóirồi.Bodchuiquacửahầmmộvàđixuốngdưới.Nóbỏsangmộtbêncáihộp

cáctôngchấtđầygiấymácũcủagiáokhu,giờđãngấmnướcquăncảlại,vàlấyramột

hộpnướccam,mộtquảtáo,mộthộpbánhmìquevàmộttảngphomát,rồivừaănvừanghĩxemnósẽđếngặpScarlettkiểugì -có lẽnónên thửMộngdu,bởivìcôbéđãgặpđượcnótheocáchấy...

Nóđirangoài,địnhlênngồiởchỗchiếcghếgỗmàuxám,thìbỗngnhìnthấymột cái gì đó khiến nó ngần ngừ dừng bước.Đã cómột người đangngồitrênchiếcghếcủanó.Côđangđọcmộtcuốntạpchí.

Bodtànghìnhthêmchútnữa,biếnthànhmộtphầncủanghĩađịa,chẳngđángchúýgìhơnmộtcáibónghaymộtcànhcâykhô.

Nhưngcôbévẫnngẩngđầulên.Cônhìnthẳngvàonóvàhỏi,"Bod?Cóphảicậuđấykhông?"

Bodkhôngđáplại.Rồinóhỏi,"Saocậuvẫnnhìnthấytớ?""Tớgầnnhưkhôngnhìnđược.Mớiđầutớtưởngcậuchỉlàmộtcáibóng

haylàcáigìđạiloạithế.Nhưngtrôngcậugiốngnhưtronggiấcmơcủatớ.Trôngnhưcậuđangdầndầnhiệnhìnhlênrõrànghơnấy."

Nóliềnđiđếnbốncạnhchiếcghế.Nóhói,"Cậuvẫnđọcđượccơà?Cậukhôngthấytrờitốiquásao?"

Scarlettgậpcuốntạpchílại.Côđáp,"Lạthật.Tớcũngtưởnglàánhsángthếnàythìtốiquá,nhưngtớvẫnđọcđược,chẳngsaocả."

"Cậu..."Giọngnókéodàirồiimbặt,vìnókhôngbiếtchắcmìnhđịnhhỏicôbécáigìnữa."Cậuởđâycómộtmìnhthôià?"

Côgậtđầu."Saugiờhọc tớđếnđâygiúpchúFrost tô lạimấy tấmbia.Rồitớbảochúấylàtớmuốnngồiđâysuynghĩmộtlát.Tớđãhứakhinàoxongsẽxuốnguốngtràvớichúấy,rồichúấysẽchởtớvềnhà.Chúấythậmchícònkhônghỏi tại sao tớmuốnngồiđâynữa.Chúấybảochúấycũngthíchngồitrongcácnghĩađịa,vàchúấynghĩrằngnghĩađịalàmộtnơiyênbìnhnhấttrênđời”Rồicôhỏi,"tớômcậumộtcáiđượckhông?"

"Cậumuốnômtớà?"Bodhỏilại."Ừ""Thếthìđượcthôi."Nóngẫmnghĩmộtlát."Tớcũngkhôngthấyphiềngì

đâu.""Tay tớ sẽ không xuyên qua người cậu chứ?Cậu đang ở đây thật đấy

Page 150: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

chứ?""Cậusẽkhôngxuyênquangườitớđâu,"nóbảo;vàcôbéliềnvòngtay

ômlấyngườinó,ômchặtđếnnỗinógầnnhưnghẹtthở.Nóthốtlên,"Đauquá!"

Scarlettvộibuôngnóra."Xinlỗi”"Khôngđâu.Tớthấydễchịulắm.Tớchỉđịnhnóilà,cậuômchặthơnlà

tớtưởng”"Tớchỉmuốnbiếtxemcậucóthậthaykhông.Suốtbaonhiêunămnaytớ

cứtưởngcậuchỉ làdo tớnghĩra.Rồi tớquênbẵngmấtcậu.Nhưngtớđãkhôngtưởngtượngracậu,vàcậuđãquaylại,quaylạitrongđầutớvàquaylạiđâynữa."

Bodmỉmcười.Nónói,"Hồiấycậuthườngmặcmộtcáiáokhoácmàudacam,vàkhinàonhìn thấymàudacamgiốngnhưthế, tớ lạinghĩđếncậu.Chắccậukhôngcòngiữcáiáoấyđâunhỉ."

"Không,"côbéđáp."Tớvứtnótừlâurồi.Bâygiờmàtớmặcnóthìchắcsẽhơichật”

"Ừ,"Bodtrảlời."Tấtnhiênrồi”"Tớnênvềthôi”Scarlettnói."Nhưngcólẽđếncuốituầntớsẽquaylại."

Rồi,khithấyvẻmặtcủaBod,cônóithêm,"HômnaylàthứTư.""Tớsẽrấtvuinếucậuquaylại."Côquayngườiđịnhđi.Rồicôhỏi,"Làmsaotớtìmlạicậuđược?"Bodđáp,"Tớsẽtìmđượccậu.Đừnglo.Cậucứngồimộtmìnhlàtớsẽ

tìmđượccậu”Côgậtđầu,rồichaybiếnđi.Bodquaytrởlạinghĩađịavàđingượclênđồichođếnkhi tới lăngcủa

dònghọFrobisher.Nókhôngbướcvào.Nótrèolêntườnglăng,dùngnhữngdâythườngxuânlàmchỗbám,vàđungườilêncáimáibằngđá,rồinóngồiđósuynghĩ trong lúcngắmnhìncái thếgiớiđangchuyểnđộngbênngoàinghĩađịa,nónhớlạicáiômcủaScarlett,nhớlạinóđãcảmthấyantoànnhưthếnào,vànghĩ rằng sẽ thật tuyệtbiếtbaonếuđượcđi lạimộtcáchbìnhthườngởthếgiớibênngoàinghĩađịa,nhưngcũngthậtthíchthúbiếtbaokhiđượclàmchủcáithếgiớinhỏbécủariêngmình.

ººº

Scarlett nói cảm ơn, nhưng cô bé không muốn uống trà. Cô cũng không

Page 151: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

muốnănmộtcáibánhquysôcôla.ÔngFrostcóvẻlolắng.'Thậtthàmànóithìtrôngcháucứnhưvừagặpmaấy",ôngbảo."Gặpma

trongnghĩađịathìcũngchẳngcógìlàlạ,nếucháumuốngặpmathật,ờ,chúcómộtbàcôcứkhăngkhăngnóirằngconvẹtcủabàấybịmaám.Mộtconđuôidàilôngđỏ.Ýchúlàconvẹtấy.Cònbàcôcủachúthìlàkiếntrúcsư.Chúchưabaogiờbiếthếttìnhtiếtcâuchuyện."

"Cháukhôngsaođâuạ,"Scarlettnói."Chỉhơimệtthôi.""Thếthìđểchúđưacháuvềnhà.Cháucóđọcđượcchữkhắctrêntấmbia

nàykhông?Chúđãloayhoayhơnnửatiếngrồimàvẫnchưadòrađược."Ôngchỉvàotấmgiấytôtrêncáibànnhỏ,mỗigóccóđặtmộtlọmứtđểgiữchotờgiấynằmphẳng."CháunghĩcáitênấycóphảilàGladstonekhông?Cóthểlàhọhàngcủathủtướngcũngnên.Nhưngchúchẳngđọcđượcthêmgìnữacả."

"Cháunghĩlàkhôngphảiđâuạ,"Scarlettđáp."NhưngđếnthứBảy,lúcquaylạiđây,cháusẽnhìnlạilầnnữa."

"Mẹcháucóđịnhxuấthiệnkhôngđấy?""Mẹbảosẽthảcháuxuốngđâyvàobuổisáng.Rồimẹphảiđimuathức

ănchobữatốiđểmờichú.Mẹsẽlàmmộtcongàquayđấyạ.""Cháucónghĩ là sẽ có cảkhoai tâybỏ lònữakhông?"ôngFrost khấp

khởihỏi."Cháunghĩlàcóạ."ÔngFrostcóvẻrấtvui.Rồiôngnói,"Nhưngchúkhôngmuốnphiềnđến

mẹcháuđâu.""Mẹcháurấtvuiđượcmờichúđếnănmà”Scarlettthànhthậtbảo."Cảm

ơnchúchocháuđinhờxevềnhà.""Khôngcógì,"ôngFrostnói.Họcùngnhaubướcxuốngcái cầu thang

trongngôinhàcaotầngnhỏhẹpcủaôngFrostđểđivàotiềnsảnhbéxíuởchâncầuthang.

ººº

ỞthànhphốKrakowcủaBaLan,trongđồiWawel,cónhữngcáihanggọilàHangRồng,đượcđặttheotênmộtconrồngđãchếttừlâu.Đólànhữngcáihangđược cácdukháchbiết tới.Nhưng còn cónhững cái hangkhácbêndướinhữngcáihangnàymàcácdukháchkhôngbiếtđếnvàkhôngbaogiờghéthăm.Nhữngcáihangấyrấtsâuvàcónhữngsinhvậtsốngtrongđó.

Page 152: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

Silasđi trước, theosau làcáibóngmàuxámkhổng lồcủacôLupescu,bướcđilặnglẽtrênbốnbànchân.

ĐằngsauhọlàKandar,mộtxácướpxứAssyringườiquấnđầybăng,vớiđôicánhđạibàngrấtkhỏevàcặpmắtđỏnhưhồngngọc,trongtayômmộtconlợnnhỏ.

Mới đầu họ có cả thảy bốnngười, nhưnghọđãmấtHarounởmột cáihangxatítbêntrên,khivịthầnIfritđó,thườngtỏraquátựtinnhưnhữngđồngloạikháccủamình,bướcvàomộtkhoảngtrốngbaoquanhlàbatấmgươngbằngđồng thau,vàbịnuốt chửng trongmộtquầng sángmàuđồngchóilòa.Trongthoángchốc,họchỉtrôngthấyvịthầnIfrittrongnhữngchiếcgương,chứkhôngcòntrongthựctạinữa.Trongnhữngchiếcgương,cặpmắtđỏrựccủathầnmởlớn,miệngthầnmởranhưthểđanggàothétbảohọhãychạyđi,hãybảotrọng,rồithầnmờđivàbiếnmất.

Silas,vốnchẳngsợgìgương,đãdùngáochoàngcủamìnhchephủmộttấmgương,khiếnchocáibẫyấymấttácdụng.

"Thếđó,"Silasnói."Giờthìchỉcònbachúngta.""Vàconlợn”,Kandarnói."Tạisao?"côLupescuhỏibằngcáilưỡisói,quahàmrăngsói."Tạisao

lạiphảimangtheoconlợn?""Nóđemvậnmayđến”Kandarđáp.CôLupescugầmgừvẻngờvực."Harouncóđemtheoconlợnnàokhông?"Kandarchỉhỏivậy."Suỵt”Silas lên tiếng. "Chúngđangđến đấy.Căn cứ vào âm thanh thì

bọnchúngrấtđông.""Cứđểchúngđến”Kandarthìthầm.CỗbờmtrêngáycôLupescudựngđứnglên.Côkhôngnóigì,nhưngcô

đã sẵn sàng đợi chúng đến, và phải cố gắng lắm cômới ngăn đượcmìnhngửađầuvềphíasaurồitrulênmộttiếngdài.

ººº

“Ởtrênnàycảnhđẹpthật"Scarlettnói."Ừ!".Bodđáp."Thếgia đình cậuđãbị giết hết thật sao?"Scarlett hỏi. "Có ai biết thủ

phạmkhông?""Không.Màcóthìtớcũngkhôngbiết.Ngườibảotrợcủatớchỉnóirằng

Page 153: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

thủphạmvẫncònsống,vàmộtngàykiachúấysẽkểchotớtấtcảnhữnggìchúấybiết".

"Mộtngàykiaà?""Khinàotớđãsẵnsàng.”"Chúấysợcáigìchứ?Sợcậusẽđeosúngvàorồilênngựađitìmkẻđã

sáthạigiađìnhcậuđểtrảthùà?"Bodnghiêmnghịnhìncôbé."Thìrõrồi,"nónói."Tấtnhiêntớkhôngcó

súng.Nhưngđúngthế.Chúấysợtớsẽlàmmộtđiềugìđóđạiloạinhưvậy.""Cậuđùađấyà."Bodkhôngnóigì.Nómímchặtmôi.Nólắcđầu.Rồinólêntiếng,"Tớkhôngđùađâu."ĐólàmộtbuổisớmthứBảyrạngrỡánhnắng.Haiđứavừađiquácổng

vàoĐườngAiCập,mentheo lốiđibêndướirặngthôngvànhữngcáicâygaibòngổnngang,tránhánhmặttrờichiếuthẳngxuống.

"Ngườibảotrợcủacậuấy,chúấycũnglàngườià?”Bodđáp,"Tớkhôngthểnóivềchúấy."Scarlettcóvẻphậtý."Ngaycảvớitớ?""Ngaycảvớicậu”"Cũngđượcthôi”côbébảo."Cậucứthếđi."Bodđangnói,"Nghenày,tớxinlỗi,tớkhôngcóý..."thìScarlettcũnglên

tiếng,“TớđãhứavớichúFrostlàtớsẽkhôngđilâuquá.Cólẽtớnênquaylạithôi”

"Thôiđược”Bodnói,chỉsợlànóđãlàmcôbébựcmình,vàkhôngbiếtmìnhnênnóigìđểlàmlànhvớicô.

NónhìntheoScarletttrongkhicôbéđixuốnglốimònuốnlượndẫnvềnhàthờ.Mộtgiọngcongáiquenthuộcvanglênđầychếnhạo,"Nhìncôảkìa!Vênhvanglàmsaochứ!"nhưngnóchẳngtrôngthấyaicả.

Bod,cảmthấylúngtúngngượngnghịu,liềnquaylạiĐườngAiCập.CôLillibetvàcôVioletđãchonócấtnhờmộthộpcáctôngđầysáchbìamềmtronghầmmộcủahọ,vànómuốntìmmộtquyểnđểđọc.

ººº

giúpôngFrosttômấytấmbiamộchođếngiữatrưa,rồihọcùngnghỉtayđểăntrưa.Ôngmuốnmuamóncáránvớikhoaitâychiênmờicôbé,gọilàđểcảmơn,vàhai chúcháucùngđixuốngcửahàngbáncá ránvàkhoai tây

Page 154: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

chiênở chânđồi, rồi sauđóhọ trèo lại lênđồi, vừađi vừa ănmón cávàkhoaitâynónghổirắcmuối,rướiđầydấm,dựngtrongtúigiấy.

Scarletthỏi,"Nếumuốntìmhiểuvềmộtvụsátnhânthìtaphảitìmởđâuạ?Cháuđãthửtratrênmạngrồinhưngkhôngđược."

"Ờ.Cũngcòntùy.Cháumuốnbiếtvềvụsátnhânkiểugì?""Cháunghĩlàmộtvụtrongthànhphốnàyạ.Khoảngmườibahoặcmười

bốnnămtrước.Cảmộtgiađìnhđãbịgiết,ởđâuđógầnđây.""Trờiđấtơi,"ôngFrostkêulên."Thậtthếà?""Vâng.Chúcósaokhôngạ?""Không.Chúhơi,ờ,thúthậtlàchúhơinhátgan.Nhữngchuyệnnhưthế,

ýchúlà,ngườitakhôngmuốnnghĩvềnhữngvụáncóthậttrongvùngnày.Thửnghĩxem,nhữngchuyệnnhưthế,xảyrangaytạiđây.Chúkhôngnghĩlàmộtcôbétuổicháumàlạiquantâmđếnnhữngchuyệnấy."

"Khôngphảichocháuạ,"Scarlettthừanhận."Làchomộtngườibạncủacháu”

ÔngFrostnhónnốtmiếngcátuyếtráncuốicùng."Chúđoáncháucóthểtìmở thưviện.Nếukhôngcóở trênmạngthì trongcác tậpbáocũcủahọchắcsẽcó.Cáigìđãkhiếncháuquantâmđếnchuyệnnàyvậy?"

"Ồ."Scarlettmuốnnóidốicàngítcàngtốt.Côliềnđáp,"Làmộtcậubạncháuquenạ.Cậuấymuốnbiếtvềchuyệnđó."

"Chắcchắnởthưviệnsẽcó,"ôngFrostnhắclại."Sátnhânà.Brrrừ.Làmchúrùngcảmình."

"Cháucũngthế”Scarlettnói."Cháucũngthấyhơisợ."Rồicônóithêm,vẻhyvọng,"Liệuchiềunaychúcóthểthảcháuxuốngthưviệnđượckhôngạ?"

ÔngFrostcắnđôimộtmiếngkhoai tây to,nhai, rồinhìnchỗkhoai tâycònlạimộtcáchthấtvọng."Chúngmaunguộiquáphảikhông,khoaitâyránấy.Phúttrướcchúngcònlàmtabỏngmồmbỏngmiệng,phútsautađãphảibănkhoănkhônghiểusaochúnglạinguộiđinhanhthế."

"Cháu xin lỗi” Scarlett nói. "Lẽ ra cháu không nên đòi chú đưa đi đâucả..."

"Khôngsao,khôngsaođâu,"ôngFrostgạtđi."Chúchỉđangnghĩxemchiềunaynênsắpxếpthếnàochotiện,vớicảkhôngbiếtmẹcháucóthíchsôcô lakhông.Nênmuamộtchai rượuhay làmộthộpsôcô lanhỉ?Chúkhôngchắclắm.Cólẽcảhaichăng?"

"Cháucóthểtựđibộtừthưviệnvềnhàđượcạ,"Scarletttrảlời."Vàmẹcháuthíchsôcôlalắm.Cảcháucũngthế."

Page 155: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

"Thếthìlàsôcôla,"ôngFrostnói,vẻnhẹnhõmhẳn.Họđãđiđếngiữadãynhàcaonằmliềnkềnhaudọctheosườnđồi,đếnchỗchiếcxeMinimàuxanhđỗbênngoàicửanhà."Cháuvàođi.Chúsẽđưacháuđếnthưviện."

ººº

Thưviệnlàmộttòanhàvuôngvắn,toànbằnggạchvàđá,xâytừđầuthếkỷtrước.Scarlettnhìnquanh,rồiđếnchỗchiếcbànởtiềnsảnh.

Ngườiphụnữngồiởđóhỏi,"Cháucầngì?"Scarletttrảlời,"Cháumuốnxemmấybàibáocũạ.""Bàitậpởtrườngà?""Đểnghiêncứuvềlịchsửđịaphươngạ,"Scarlettgậtđầuđáp,rấttựhào

vìđãkhôngnóidối."Tấtcảbáochíđịaphươngđềuđượclưutrêncáctấmviphim"ngườiphụ

nữnói.Bàtakhátobéo, taiđeomộtđôivòngbạc lủnglẳng.Scarlettcảmthấytrốngngựcđậpthìnhthịch;côdámchắcmìnhđangcóvẻthật tội lỗi,hoặcđángnghi,nhưngngườiphụnữdẫncôvào trongmộtcănphòngvớinhữngcáihộptrôngnhưmànhìnhmáytính,vàchỉchocôcáchdùngchúngđể chiếu từng trangbáomột lênmànhình. "Đếnmột lúcnàođó tất cả sẽđượcsốhóahết”bàtanói."Cháutìmbáocủangàythángnămnào?"

"Khoảngmườibahoặcmườibốnnămtrướcạ,"Scarlettnói"Cháukhôngbiếtcụthểhơnđược.Khinàotìmthấythìcháusẽnhậnra."

NgườiphụnữđưachoScarlettmộtcáihộpnhỏđựngnhữngtấmviphimchụpcáctrangbáocủanămnămliền,"Cháuthahồmàtìm,"bàtabảo.

Scarletttưởngrằngvụáncảmộtgiađìnhbịsáthạisẽphảiđượcđăngởtrangđầu,thếnhưng,khirốtcuộccôcũngtìmđượcbàibáoấy,thìnólạibịnhétxuốngtậntrangnăm.ChuyệnxảyravàothángMười,mườibanămvềtrước.Bàibáokhôngcógìlàvănvẻ,khôngmiêutảgì,chỉliệtkêlạisựviệcmộtcáchđơngiản:ThithểcủakiếntrúcsưRonaidDoian,36tuổi,cùngvớivợlàCarlotta,33tuổi,làmviệctạinhàxuấtbản,vàcongáilàMisty,7tuổi,đãđượctìmthấyởsố33đườngDunstan,cảnhsátnghingờđâylàmộtánmạng.Ngườiphátngôncủacảnhsátnóirằngvàothờiđiểmnàycuộcđiềutracònquásớmđểcóthểđưarabấtkỳlờibìnhluậnnào,nhưngcũngchobiếthọđanglầntheomộtsốđầumốiquantrọng.

Bàibáokhôngnhắcđếngiađìnhấyđãbịgiếtnhưthếnào,vàcũngkhôngnhắcgìđếnmộtđứabébịmấttích.Trongnhữngtuầnsauđó,khôngcóthêm

Page 156: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

bàibáonào tiếp tụccuộcđiều tra,vàcảnhsátcũngchẳngđưa ra lờibìnhluậnnàomàScarlettcóthểtìmđượccả.

Nhưngđóchínhlàvụánấy.Côdámchắcnhưvậy:số33đườngDunstan.Côbiếtrõngôinhàấy.Côđãtừngđặtchânvàođó.

Côđemtrảchiếchộpviphimởchiếcbànngoàitiềnsảnh,cảmơnbàthủthư,rồiđibộvềnhàdướiánhnắngthángTư.Mẹcôđangnấunướngtrongbếp-cóvẻkhôngthànhcôngcholắm,bằngchứnglàcáimùiđáy-chảo-bị-cháyđangbốclênnồngnặckhắpcănhộ.Scarlettchuivàophòng,mởtoangcửasổchomùicháybaybớtrangoài,rồingồixuốnggiườngvànhấcđiệnthoạilên.

"Alô?ChúFrostạ?""Scarlett.Mọiviệctốinayvẫnnhưkếhoạchchứ?Mẹcháuthếnàorồi?""Mẹcháulo liệuhếtrồiạ,"Scarlettđáp,đólàcâutrả lờicônhậnđược

khihỏimẹ."Ờ,chúFrostnày,chúđãsốngtrongcănnhàhiệnnayđượcbaolâurồiạ?"

"Baolâuấyà?Ờ,khoảngbốnthángrồi.""Làmsaochútìmđượccănnhàấyạ?""Nhờtrungtâmmuabánnhàđất.Cănnhàđangđểtrống,vàchúđủsức

muanó.Ờ,cũnggầnđủ.Chúmuốntìmmộtcănnhàđủgầnđểcóthểđibộđếnnghĩađịađược,vàcănnhànàythìthậthoànhảo."

"ChúFrostnày."Scarlettkhôngbiếtnênnói thếnào, rồiquyếtđịnhcứnóithẳngralàhơn."Khoảngmườibanămtrước,cóbangườiđãbịsáthạitrongnhàcủachú.GiađìnhDorian."

Đầubênkiađiệnthoạiimlặngnhưtờ."ChúFrost?Chúcònởđókhôngạ?""Ờ.Chúđây,Scarlett.Xinlỗicháu.Đóquảkhôngphảichuyệntathường

đượcnghe.Cănnhàđãcũrồi,ýchúlà,chắcchắntrướckiađãtừngcónhiềuchuyệnxảyra trongđó.Nhưngkhôngphải là... thếcụ thể làchuyệngìđãxảyra?"

Scarlettbănkhoăntựhỏimìnhnênchoôngbiếtđếnđâu.Côđáp,"Cháutìmđượcmộtbàibáocũ,nóchỉnóiđếnđịachỉngôinhà,cònthìkhôngcógìnữacả.Cháucònkhôngbiếthọđãbịgiếtnhưthếnàonữakia."

"Ôi,Chúaơi."NghegiọngôngFrostthìcóvẻnhưôngquantâmđếncáitinnàyhơnlàScarletttưởng."Đâychínhlàmộtđiềumànhờnó,cácsửgiađịaphươngnhưchúcóthểchứngtỏđượctiếngtămcủamình,Scarlettạ.Cứđểđấychochú.Chúsẽtìmhiểutấtcảnhữnggìcóthểvàbáolạichocháu."

"Cảmơnchúạ,"Scarlettnói,nhẹcảngười.

Page 157: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

"Ừm.Chúđoánlàcháuphảigọiđiệnvìnếumẹcháubiếtđượclàtrongnhàchúđãxảyraánmạng,chodùlàtừmườibanămtrướcđichăngnữa,thìcháusẽkhôngđượcphépgặplạichúhaylàđếnnghĩađịanữa.Vìthế,ờ,nếucháukhôngnóigìvớimẹthìchúcũngsẽgiữimlặng."

"Ôi,cảmơnchú,chúFrost!""Gặplạicháulúcbảygiờnhé.Chúsẽđemsôcôlađến."

ººº

Bữatốihômđóhếtsứcvuivẻ.Mùicháyđãbayhếtkhỏibếp.Móngàquayrấtngon,mónrautrộncònngonhơn,mónkhoaitâybỏlòthìhơibịquálửamộtchút,nhưngôngFrostthíchthútuyênbốrằngôngthíchchúngquálửanhưvậy,vàlấyhaiphầnkhoaitâyliền.

Bóhoaôngđemđếnđượccảhaimẹcontrầmtrồ,hộpkẹosôcôlamàhọđemraăntrángmiệngquảlàngontuyệt,rồiôngFrostngồilạitròchuyệnvàxemtivicùnghaimẹconchođếntậnmườigiờtối,đếnlúcđóthìôngnóilàôngphảivềnhàthôi.

"Thờigian,thủytriềuvànhữngbảnnghiêncứulịchsửđịaphươngkhôngchờđợiaicả,"ôngnói.ÔngbắttaybàNoonamộtcáchthânmật,nháymắtvớiScarlettvẻđồnglõa,rồiđivề.

ĐêmđóScarlettcốtìmBodtronggiấcmơcủamình;côđãnghĩvềcậubétrướclúcngủthiếpđi,tưởngtượngramìnhđangđitrongnghĩađịađểtìmBod, nhưng khi mơ thì cô lại mơ đang đi quanh trung tâm thành phốGlasgowvớicácbạncũcủamình.Cảbọnđangđitìmmộtconphốnàođó,nhưngchỉtìmđượcmộtloạtcácngõcụt,hếtngõcụtnàyđếnngõcụtkhác.

ººº

Sâu thẳm trong lòng đồi ở Krakow, trong lòng hang sâu nhất, bên dướinhữngcáihangcótênlàHangRồng,côLupesculoạngchoạngngãxuống.

SilasquỳxuốngbêncạnhvàômlấyđầucôLupescutrongtaymình.Trênmặtcôđầymáu,vàtrongđócócảmáucủacô.

"Anhphảiđểtôilại,"cônói."Hãycứuthằngbé."Côđangbiếnhìnhnửaphần,vớihìnhhàinửangườinửa sói,nhưngkhuônmặt côđã làmặtmộtngườiphụnữ.

Page 158: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

"Không,"Silasnói."Tôisẽkhôngđểcôlạiđâu."Ởphíasau,Kandarđangđungđưaconlợntrêntaynhưmộtđứatrẻôm

conbúpbê.ChiếccánhbêntráicủaKandarđãbịbẻgãy,vàxácướpấysẽkhôngbaogiờcóthểbayđượcnữa,nhưngkhuônmặtcóchòmrâurậmcủaôngtavẫnkhônghềtỏrađauđớn.

"Chúngsẽquaylại,Silasạ,"côLupescuthìthào."Mặttrờisắpmọcrồi.""Nếuthếthìchúngtaphảixửlýchúngtrướckhichúngcóthểtấncông

chúngta,"Silasnói."Côđứngdậyđượckhông?""Da.Tôi làKhuyểnBinhcủaChúa," côLupescunói. "Tôi sẽđứng lên

được."Côcúimặtvàobóngtốivàcoduỗingóntay.Khingẩngđầulênthìcôđãhóa sói trở lại.Côđặthai chân trước lênmặtđá, rồi,một cáchkhónhọc,gồngmìnhđứngdậy:mộtconsóixámtolớnhơncảgấu,vớicáimõmvàbộlônglấmtấmmáu.

Côngửađầuvềphía sau,hú lênmột tiếngđầy thịnhnộvà thách thức.Môicônhếch lênđể lộhàmrăngsắcnhọn,vàcô lạicúiđầuxuống."Bâygiờ”côLu-pescugầmgừ."Chúngtasẽhoànthànhsứmệnhnày".

ººº

Chiềumuộn ngày Chủ nhật, điện thoại reo vang. Scarlett đang ngồi dướinhà,mảimêchéplạinhữngkhuônmặttừcuốntruyệntranhcôđangđọclênmộtmảnhgiấy.Mẹcônhấcđiệnthoạilên.

"Hay quá, haimẹ con cũng vừa nhắc đến anh,"mẹ cô nói,mặc dù đókhôngphảisựthật."Tốiquathậttuyệt,"mẹcôtiếptục."Tôithấyvuilắm.Thậtmà,khôngphiềngìđâu.Kẹosôcôlaấyà?Hoànhảo.Quảthựclàhoànhảo.TôiđãdặnScarlettnóivớianhlàbấtcứkhinàoanhmuốncómộtbữatốingonlànhthìcứbảovớitôi."Rồimẹcônói,"Scarlettấyà?Vâng,cháunóđangởđây.Tôisẽgọicháu.Scarlett!"

"Conởngayđâymà,mẹ,"Scarlettthưa."Mẹkhôngcầnphảihétlênnhưthế."Côđónlấyốngnghe."ChúFrostạ?"

"Scarlettà?"GiọngôngFrostcóvẻrấtphấnkhích."Cái.Ờ.Cáichuyệnmàchúcháumìnhđãbànấy.Cái chuyệnđãxảy ra trongnhàchúấymà.Cháucóthểbảovớicậubạncủacháulàchúđãpháthiệnrarằng-àmànày,chochúhỏimộtcâuriêngtưnhé,khicháunói'cậubạncủacháu'cóphảiýcháuđịnhnói'thựcrađấychínhlàcháu'haylàcómộtngườibạnthật..."

"Cháu cómột người bạnmuốn biết thật ạ," Scarlett đáp, cảm thấy hơi

Page 159: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

buồncười.Mẹcônémchocômộtcáinhìnvẻkhônghiểu."Bảovớibạncháulàchúđãđàobớimộtchút-khôngphảilàtheonghĩa

đen,màđúnghơnlàlụclọi,cộngthêmmộtkhoảnđiềutrakhakhánữa-vàchúnghĩlàchúđãtìmrađượcmộtsốthôngtinrấtđángquantâm.Chúđãtìmđượcmộtthứbịgiấukín.Ờ,nókhôngphảilàmộtthứmàchúngtanênđưacho tấtcảmọingườixem...Chú,ờ,chúđãkhámphá rađượcmột sốđiều”

"Nhữngđiềugìạ?"Scarletthỏi."Nghenày...cháuđừngnghĩlàchúbịấmđầunhé.Nhưngtheonhưchú

biết,thìbangườiđãbịsáthại.Nhưngcómộtthànhviêntronggiađìnhđó-mộtđứabémớisinh,chúnghĩvậy-thìvẫnsốngsót.Đókhôngphảimộtgiađìnhbangười,màlàmộtgiađìnhbốnngười.Chỉcóbangườibịgiếtthôi.Bảocậuấyđếngặpchú,cậubạncủacháuấy.Chúsẽnóithêmchocậuấyrõ."

"Cháusẽbảovớicậuấyạ,"Scarlettnói.Côgácmáy,timđậprộnlênnhưđánhtrống.

ººº

Lần đầu tiên trong sáu năm trời, Bodmới lại đặt chân xuống những bậcthanghẹpbằngđá.Bướcchâncủanóvangvọng trongcănhầmdưới lòngđồi.

NóđiđếnbậcthangcuốicùngvàđứngđóđợicácSát thủhiệnlên.Nóđợi, đợi mãi, nhưng chẳng có gì hiện ra, chẳng có gì lên tiếng thì thầm,chẳngcógìchuyểnđộng.

Nónhìnquanhcănbuồng,khônghềnaonúngtrướcbóngtốisâuthẳm,vìnóvẫnnhìnđượcrõràngnhưnhữngngườichết.Nóđitớichỗcáibànthờbằngđáđặttrênmặtđất,trênđóvẫnlàchiếcchén,chiếctrâmcàicùngcondao.

Nóđưatayrachạmvàolưỡidao.Lưỡidaosắchơnnótưởng,vàhơicứavàongóntaynómộtchút.

ĐÂYLÀKHOBÁUCỦACÁCSÁTTHỦ,bagiọngnói lạiđồng loạtthốtlên,nhưngnghecóvẻnhỏhơnsovớicáigiọngtrongtrínhớcủaBod,cóvẻngậpngừnghơn.

Bodnói,"Cácngườilànhữngthứlâuđờinhấtởđây.Tôiđếnđâyđểnói

Page 160: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

chuyện.Tôimuốnxinmộtlờikhuyên."Imlặngmộtlát.KHÔNGAIĐẾNTÌMSÁTTHỦĐỂĐƯỢCKHUYÊN

BẢO.SÁTTHỦCHỈBIẾTCANHGIỮ.SÁTTHỦCHỈBIẾTCHỜĐỢI."Tôibiết.NhưngchúSilaskhôngcóởđây.Và tôikhôngbiếtphảinói

chuyệnvớiaikhác."Khôngcótiếngđáplại.Chỉcósựimlặng,vangvọnglạinỗicôđơnvà

cátbụimuônđời."Tôi khôngbiết phải làmgì,"Bod thành thực nói. "Tôi nghĩ tôi có thể

khám phá ra kẻ nào đã sát hại gia đình tôi. Cái kẻmuốn giết cả tôi nữa.Nhưngnhưthếcónghĩalàtôisẽphảirờikhỏinghĩađịa."

Sát Thủ không nói gì. Những dải khói chậm rãi uốn lượn quanh cănbuồng.

"Tôikhôngsợchết,"Bodnóitiếp."Chỉcóđiềunhữngngườitôiyêuquýđãtậntâmtậnlựcgiữchotôiđượcantoàn,dạydỗtôi,bảovệtôi."

Vẫnimlặng.Rồinónói,"Tôiphảitựmìnhlàmviệcnày."ĐÚNGVẬY."Thếthìthôi.Xinlỗivìđãlàmphiềncácngười."MộttiếngthìthầmvanglêntrongđầuBod,êmáiluồnlách,lenlỏivàotrí

nãonó,SÁTTHỦCÓNHIỆMVỤCANHGIỮKHOBÁUCHOĐẾNKHICHỦ NHÂN CỦA CHÚNG TA QUAY LẠI. NGƯỜI CÓ PHẢI CHỦNHÂNCỦACHÚNGTAKHÔNG?

"Không,"Bodđáp.Rồi,mộttiếngrềnrĩ,vẻkhấpkhởihyvọng,vanglên,NGƯỜICÓCHỊU

LÀMCHỦNHÂNCỦACHÚNGTAKHÔNG?"Tôinghĩlàkhôngđượcđâu."NẾUNGƯỜICHỊULÀMCHỦNHÂNCỦACHÚNGTATHÌCHÚNG

TASẼGIỮNGƯỜITRONGVÒNGTAYCỦACHÚNGTAMÃIMÃI.NẾUNGƯỜILÀCHỦNHÂNCỦACHÚNGTA,THÌCHÚNGTASẼGIỮ CHO NGƯỜI ĐƯỢC AN TOÀN, BẢO VỆ NGƯỜI CHO ĐẾNNGÀY TẬN THẾ, VÀ SẼ KHÔNG BAO GIỜ ĐỂ NGƯỜI PHẢI ĐỐIMẶTVỚINHỮNGHIỂMNGUYCỦATHẾGIAN.

"Tôikhôngphảichủnhâncủacácngười."KHÔNG.Bodcảm thấycácSátThủ luồn láchqua tâm trínó.Tiếngnói lạivang

lên,THẾTHÌHÃYĐITÌMTÊNCỦANGƯỜIĐI.Rồiđầuócnólạitrốngkhông,cănbuồngcũngtrốngkhông,vàBodchỉcònlạicómộtmình.

Page 161: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

Bodtrèolênnhữngbậcthangđá,cẩnthậnnhưngcũnghếtsứcvộivã.Nóđãđiđếnmộtquyếtđịnh,vàcầnphảihànhđộngthậtnhanh,khiquyếtđịnhấyvẫncònmớinguyêntrongtâmtrínó.

Scarlettđangngồiđợinótrênchiếcghếbênngoàinhàthờ."Thếnào?"côhỏi.

"Tớ sẽ đi với cậu. Đi nào," nó nói, và hai đứa đi bên nhau, xuôi conđườngdẫnxuốngcổngnghĩađịa.

Nhàsố33làmộtngôinhàcao,hẹp,vươnthẳnglêngiữamộtdãynhàliềnkềnhau.Cănnhàxâybằnggạchđỏ,chẳngcógìđángchúý.Bodbănkhoănnhìnngắmngôinhà,tựhỏitạisaotrôngnókhôngcóvẻgìquenthuộchayđặcbiệt.Nóchỉlàmộtngôinhànhưbaongôinhàkhác.Ởphíatrướcnhàcómộtkhoảnhnềnximăngnhỏ,khôngphải làvườn,vàmộtchiếcôtôMinimàu xanh đỗ trước cửa.Cửa ra vào của căn nhà trước kia được sơnmàuxanhlơrựcrỡ,nhưngđãbạcđitheonămtháng,dướiánhmặttrời.

"Thếnào?"Scarletthỏi.Bodgõcửa.Mớiđầukhôngcógìđáp lại, rồi trongnhàvang lên tiếng

chânbướcvộivãxuốngmấybậc thang,vàcánhcửamởra,cho thấymộttiềnsảnhvàmộtcáicầuthang.Đứnggiữakhuôncửalàmộtngườiđànôngđeokính,vớimái tóchoarâmđãbắtđầurụng.Ônghấpháymắtnhìnhaiđứa,rồichìatayrachoBod,ngượngnghịumỉmcười,"CháuhẳnlàcậubạnbíhiểmcủaScarlett.Rấtvuiđượcgặpcháu."

"ĐâylàBodạ,"Scarlettgiớithiệu."Bobà?""Bod.KếtthúcbằngchữDấyạ,"cônói"Bod,đâylàchúFrost."BodvàôngFrostbắttaynhau."Chúđãđặtấmđunnướcđấy”ôngFrost

nói. "Chúng tavừauống tràvừa traođổi thông tinnhé, các cháu thấy thếnào?"Haiđứatheoônglênmấybậcthangđivàomộtcănbếp,ôngróttràvàobacốc,rồidẫnchúngsangmộtphòngkháchnhỏ."Nhàcứcaolênmãi"ôngnói.“Nhàvệsinhởtầngtrên,rồiđếnphònglàmviệccủachú,rồiđếnbuồngngủở trêncùng.Chạy lênchạyxuốngmấycái cầu thangnàycũnggiúpchúgiữeođấy!"

Họngồixuốngmộtcáighếsofarộngmàutímngắt("Nóđãcósẵnởđâykhichúdọnđến")vànhâmnhitáchtrà.

ScarlettđãlolàôngFrostsẽđặtchoBodnhiềucâuhỏi,nhưngôngkhônghỏigì.Ôngchỉcóvẻrấtphấnkhích,nhưthểđãtìmđượctấmbiamộbịthấtlạc củamộtngườinổi tiếngvàđangnóng lòngmuốnđược thôngbáovớitoànthểthếgiới.Ôngliêntụccựaquậytrênghếmộtcáchbồnchồn,nhưthể

Page 162: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

cóthôngtinthậtsựquantrọngmuốnchochúngbiết,vàphảicốhếtsứcthìôngmớikhôngbuộtnóirangaytứckhắc.

Scarletthỏi,"Thếchúđãtìmrađượcgìạ?"ÔngFrostđáp,"Ờ,cháuđãnóiđúng.Đâychính làcănnhànơigiađìnhđóđãbị sáthại.Vềnó -chúnghĩvụánmạngđó...ờ,khônghẳnlàbịỉmđi,màđãbịchínhquyền...bỏquên,khôngquantâmtớinữa."

"Cháu không hiểu," Scarlett nói. "Người ta không thể dễ dàng quênnhữngvụánmạngnhưvậyđược”

"Nhưngvụnày thìđãbịquênbẵng,"ôngFrostnói.Ônguốngcạn táchtrà."Hẳnlàdoảnhhưởngcủanhữngngườirấtcóthếlực.Đólàcáchlýgiảiduynhấtchonhữnggìđãxảyra,vàchocảchuyệnđãxảyravớiđứaconútcủagiađìnhấynữa..”

"Vàđólàchuyệngìạ?"Bodhỏi."Nóđãsốngsót”ôngFrostđáp."Chúdámchắcnhưvậy.Nhưngkhôngai

đi tìmnócả.Mộtđứa trẻbịmất tích thường là tin tứcđượccảnướcquantâm.Nhưngmàhọ,ờ,hẳnlàhọđãtìmcáchgiấunhẹmchuyệnnàyđi."

"Họlàaiạ?"Bodhỏi."Nhữngngườiđãralệnhsáthạigiađìnhđó.""Chúcóbiếtgìhơnkhôngạ?""Có.Ờ,chỉmộtchútthôi..."GiọngôngFrostkéodàirồinhỏbặtđi."Chú

xinlỗi.Chú...Nghenày.Vìnhữnggìchúđãpháthiệnraấymà.Thậtlàkhótinquásức."

Scarlettbắtđầucảmthấybựcmình."Cáigìkhótinạ?Chúđãpháthiệnracáigì?"

Ông Frost có vẻ ngượng ngùng. "Cháu nói đúng. Chú xin lỗi. Chú cứthíchgiữbímật.Đókhôngphảiýhay.Sửgiakhôngchônvùimọiviệc.Sửgia thì phải bới tungmọiviệc lên.Cho tất cảmọingười cùng thấy.Đúngvậy."Ôngngậpngừngdừnglại,rồinóitiếp,"Chúđãtìmthấymộtláthư.Ởtầngtrên.Nóbịgiấudướitấmvánsàn”ÔngquaysangBod."Chàngtraitrẻ,chúcóđúngkhôngkhiđoánrằngcháuquantâmđếnviệcnày,đếncáiviệckhủngkhiếpnày,làvìlýdocánhân?"

Bodgậtđầu."Chúsẽkhônghỏigìnữa”ôngFrostnóivàđứngdậy."Đinào!"ôngbảo

Bod."Khôngphảicháu”ôngnóivớiScarlett."Bâygiờchúchưachocháubiếtđược.Chúsẽchocậuấyxemtrước.Vànếucậuấybằnglòngthìchúsẽchocảcháuxemnữa.Đồngýchứ?"

"Đồngýạ,"Scarlettđáp.

Page 163: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

"Bọnchúsẽkhôngđilâuđâu”ôngFrostnói."Đinào,chàngtrai”Bodđứngdậy,némchoScarlettmộtcáinhìnlongại."Khôngsaođâu”cô

nói,vàcốmỉmcườiđểlàmnóyênlòng."Tớsẽđợicậuởđây”Cônhìntheobónghaingườikhihọrakhỏiphòngvàđilêncầuthang.Cô

cảmthấyhồihộpnhưngcũngđầyhyvọng.CôbănkhoăntựhỏiBodsẽbiếtđược điều gì, và rất vui vì nó sẽ được biết trước. Dù sao thì đó cũng làchuyệncủanómà.Nócóquyềnđượcbiếttrước.

ººº

Lêntrêncầuthang,ôngFrostđitrướcdẫnđường.Bodvừabước lênnhữngbậc thang tới tầng trêncùngcủacănnhà,vừa

nhìnquanh,nhưngnóchẳngthấycógìquenthuộc.Tấtcảđềulạhoắc."Phảilênđếntậntầngápmáicơ,"ôngFrostbảo.Họtrèolênmộtđợtcầuthangnữa.ÔngFrostnói."Chúkhông-ờ,cháukhôngcầnphảitrảlờinếucháukhôngmuốn,nhưng

mà-ừm,cháulàđứabéđócóphảikhông?"Bodkhôngđáplại."Đâyrồi”ôngFrostnói.Ôngxoaychìakhóacắmởcánhcửatrêntầngáp

máicủacănnhà,đẩycửamởra,vàhọbướcvào.Cănphòngđó làmộtcáigácxépnhỏvới trầnnhàdốcxuống.Mườiba

nămtrước,trongphòngtừngcómộtchiếcnôi.Nógầnnhưkhôngđủrộngđốivớingườiđànôngvàcậubé.

"Đúnglàchúđãgặpmay”ôngFrostnói."Nóitheomộtcáchnàođóthìnóđãluônnằmngaydướimũichú."Ôngquỳxuốnglậttấmthảmđãsờnlên.

"Chúbiếttạisaogiađìnhcháubịgiếtạ?"Bodhỏi.ÔngFrostnói, "Tất cảđềunằmởđây."Ôngnắm lấymột tấmván sàn

ngắnvàgiậtchođếnkhibẩyđượcnólên."Chắcđâylàphòngcủađứabé,"ôngFrostnói."Chúsẽchỉchocháuthấycái...cháubiếtđấy,điềuduynhấtchúngtakhôngbiếtđólàthủphạmlàai.Chẳngcógìcả.Chẳngcómộtchútmanhmốinào."

"Cháubiếthắncómáitócmàusẫm,"Bodnói,đứngtrongcănphòngđãtừnglàphòngngủcủanó."VàcháubiếttênhắnlàJack."

ÔngFrostthòtayxuốngkhehởnơitấmvánsànvừađượcbẩylên."Đãgầnmườibanămrồi,"ôngnói."Mái tócđãhói,đãbạcđi, trongmườibanămấy.Nhưngđúnglànhưvậy.ĐólàJack."

Page 164: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

Ôngtađứngthẳnglên.Bàntayvừathòvàolỗhổngtrênsànnhàgiờđangnắmmộtcondaolớn,sắclẻm.

"Nào..”,gãđànôngtênJacknói."'Nào,nhóc.Đãđếnlúckếtthúcchuyệnnàyrồi.”

Bodtrốmắtnhìnhắn.TựanhưôngFrostlúctrướcchỉlàmộtcáiáohaymộtcáimũmàhắnmangtrênmình,vàgiờhắnđãvứtbỏnó..Cáivỏbọcthânthiệnđãbiếnmất.

Ánhsánglóelêntrêncặpkínhcủahắn,vàlóelêntrênlưỡidao.Bêndướicầuthang,mộtgiọngnóivọnglên-giọngScarlett."ChúFrost

ơi?Cóngườigõcửa.Cháucónênramởkhôngạ?"GãđànôngtênJackchỉquayđitrongmộtkhoảnhkhắc,nhưngBodbiết

cáikhoảnhkhắcấylàtấtcảthờigiannócóđược,vànóliềntànghình,cốhếtsứcđểtànghìnhhoàntoàn.GãđànôngtênJackquaylạinhìnchỗBodvừađứng,rồinhìnquanhphòng,vẻkinhngạcvàgiậndữđốichọinhautrênmặt.Hắnbướcmộtbướcvàotrongphòng,đầulắclưsanghaibênnhưmộtconhổgiàvừađánhhơithấyconmồi.

"Miđangởđâuđótrongnày."gãđànôngtênJackgầmghè."Tacóthểngửithấymùicủami!"

Saulưnghắn,cánhcửanhỏdẫnvàocănbuồngngủtrêngácxépđóngsậplại,vàkhiquayngoắtvềphíaấy,hắnnghethấytiếngchìakhóaxoaytrongổ.

GáđànôngtênJacklớntiếngkêulênquacánhcửabịkhóa,"Micóthểcóthêmchútthờigian,nhưngkhôngthểngăntalạiđượcđâu,nhócạ."Rồihắnnóithêm,"Chúngtachưaxongviệcđâu,mivàta."

Bodlaoxuốngcầuthang,vacảngườivàotường,gầnnhưđâmđầungãnhàoxuốngvìquávộivãđểchạyđếnchỗScarlett.

"Scarlett!"nóhétlênkhitrôngthấycôbé."Chínhlàhắnđấy!Chạythôi!""Chínhlàaicơ?Cậuđangnóivềchuyệngìvậy?""Hắn!ÔngFrostấy.ÔngtachínhlàJack.Ôngtamuốngiếttớ!"CótiếngrầmvanglênởtầngtrênkhigãđànôngtênJackđạpvàocánh

cửa."Nhưngmà."Scarlett cốhiểucho rađầuđuôinhữnggìmìnhvừanghe

thấy."Nhưngchúấytốtlắmmà.""Không,"Bodnói,túmtaykéocôxuốngcầuthang,chạyvàotiềnsảnh.

"Không,hắnchẳngtốtđẹpgìđâu."Scarlettkéocánhcửatrướcra."A.Chàocôbé,"ngườiđànôngđứngởtrướccửacúixuốngnhìncôvà

Page 165: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

nói."ChúngtôicầngặpôngFrost.Tôitinrằngđâychínhlànơiẩndậtcủaôngấy."Ngườiđócómáitócbạctrắng,vàtỏaramùinướchoa.

"Ônglàbạnôngấyà?"Scarletthỏi."Ồ,vâng”mộtngườinhỏconhơn,đứngngayđằngsau,đáplại.Ôngtacó

bộrianhỏxíuđennhánhvàlàngườiduynhấttrongbọnđộimũ."Chắcchắnvậyrồi”ngườiđànôngthứbanói,ngườinàytrẻhơn,rấtto

caovàcómáitócvàngcủangườiBắcÂu."MỗingườitênJacktrongsốchúngtôiđềulàbạncủaôngấy”ngườicuối

cùngtrongđámđólêntiếng,ôngtatonhưmộtconbòvớicáiđầukhổnglồ.Ôngtacónướcdanâu.

"Ôngấy.ÔngFrost.Ôngấyrangoàicóviệcrồi",Scarlettnói."Nhưngxecủaôngấyvẫncònđâymà”ngườitóctrắngnói,vàngườitóc

vànghỏi,"Còncôlàai?""Ôngấylàbạncủamẹcháu,"Scarletttrảlời.CôtrôngthấyBodởphíabênkianhómngườiđó,đangrốirítrahiệucho

côrờikhỏichỗbọnhọvàđitheonó.Côbéliềncốlấyvẻthậtthảnnhiênnói,"Ôngấychỉchạyrangoàimộttí

thôi ạ.Đểđimuabáo.Ởchỗhiệubánbáodướigócphốkiakìa."Rồi côkhépcửalạisaulưngmình,bướcquađámngườiđóvàđixadần.

"Côđịnhđiđâuvậy?"ngườicórâuhỏi."Cháuphảibắtxebuýtchokịp”côđáp.Scarlettđilênđồivềphíabếnxe

buýtvànghĩađịa,gắnghếtsứcđểkhôngquayđầunhìnlại.Bodđibêncạnhcô.NgaycảScarlettcũngchỉthấynónhưmộtcáibóng

mờgiữaánhchiềuđangtốidần,nhưmộtvậtgìđókhôngcóthật,nhưmộtđợt hơi nóng rung rinh haymột chiếc lá rụng lướt qua, thấp thoáng hìnhdạngcủamộtcậubé.

"Đinhanhlên,"Bodnói."Bọnchúngđềuđangnhìntheocậuđấy.Nhưngđừngchạy."

"Bọnhọlàai?"Scarlettthìthàohỏi."Tớkhôngbiết,"Bodđáp. "Nhưng chúng cóvẻkỳdị lắm.Nhưkhông

phảingườithậtấy.Tớmuốnquaylạinghexemchúngnóigì.""Tất nhiên họ là người thật chứ," Scarlett nói. Cô cố gắng đi lên đồi

nhanhhếtmứcmàvẫnkhôngchạy,vàkhôngdámchắcBodcócònởbêncạnhmìnhnữakhông.

Bốngãđànôngnọđứngtrướccửacănnhàsố33.'Tôikhôngthíchvụnàychútnào”ngườitoconvớicáicổbòmộngthốtlên.

"Anhkhôngthíchvụnàyấyà,anhTar?"ngườitóctrắnghỏi."Khôngai

Page 166: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

trongchúngtathíchvụnàycả.Hỏngbétrồi.Tấtcảđềuhỏngbétrồi.""Krakowđã biếnmất.Họkhông trả lời nữa.Và sau vụMelboumevới

Vancouver..."ngườicórianói."Theonhưnhữnggìchúngtabiếtđượcthìchỉcònlạibốnngườichúngtathôi”

"Làmơnimlặngmộtchútđi,anhKetch,"ngườitóctrắngnói.'Tôiđangsuynghĩ."

"Xinlỗingài”ôngKetchnói,đưamộtngóntayđeogănglênvuốtria,rồivừanhìnngượcnhìnxuôiconphốtrênđồivừahuýtsáoquakẽrăng.

"Tôinghĩ...chúngtanênbámtheoconbé,"ngườicócáicổbò,ôngTar,nói.

"Tôinghĩcácanhnênnghe theo tôi”người tóc trắng lên tiếng."Tôiđãbảophảiimlặng.Vàtôimuốnnóilàphảithậtimlặng”

"Xinlỗi,thưangàiDandy,"ngườitócvàngnói.Cảbọnđềuimbặt.Trongsựimlặng,chúngnghethấynhữngtiếngthìnhthịchvanglênđâu

đóởtầngtrêncủacănnhà.'Tôisẽvào trong,"ngàiDandynói."Tar,đicùng tôi.NimblevàKetch,

đuổitheoconbéấy.Đemnóvềđây.""Cònsốnghayđãchết?"ôngKetchhỏivớinụcườitựmãn."Cònsống,đồngu,"ngàiDandyđáp."Tôimuốnxemnóbiếtđượcnhững

gì.""Cólẽnólàmộtđứatrongbọn,"ôngTarnói."Cáibọnđãgâyrắcrốicho

chúngtaởVancouvervàMel-boumevà...""Bắt lấy nó," ngàiDandy giục giã. "Bắt lấy nó ngay.”Người tóc vàng

cùngngườicórâuđộimũliềnvộivãchạylênđồi.NgàiDandyvàôngTarđứngngoàicửanhàsố33."Cạycửađi,"ngàiDandyralệnh.Ông Tar tựa vai vào cửa và dùng hết sức nặng của thânmình để đẩy.

"Cửađãđượcchặnrồi,"hắnnói."Đượcbảovệkỹcànglắm."NgàiDandytuyênbố,"KhôngcógìdomộttênJacknàylàmramàmột

tênJackkháckhôngthểsửađược."Hắntháogăngra,đặtbàntaylêncửavàlẩmbẩmmộtcâugìđóbằngthứngônngữcổhơntiếngAnhnhiều."Giờthìhãythửlạiđi,"hắnnói.

Tarlạitựangườivàocánhcửa,hìhụcđẩy.Lầnnàythìchiếckhóabậtravàcánhcửahémở.

"Khálắm,"ngàiDandynói.Cótiếngrầmrầmtrênđầuchúng,ởtíttrêntầngcaonhấtcủacănnhà.

Page 167: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

ChúnglênđượcnửacầuthangthìgặpgãđànôngtênJackchạyxuống.NgàiDandynhe răngcườivớihắn,khôngcógì làvuivẻ,màchỉkhoe rahàmrăngtrắngđềutămtắp."Xinchàoanh,JackFrost,"hắnnói."Tôitưởnganhbắtđượcthằngnhócrồichứ."

"Đúngthế”gãđànôngtênJackđáp."Nhưngnóđãchạymất;""Lạiđểnóchạymấtà?"NụcườicủaJackDandycàngnởrộnghơn,càng

trởnênlạnhlùnghơnvàhoànhảohơn."Mộtlầnthìchỉlàsailầm,Jackạ.Nhưnghailầnthìquảlàtaihọa”

"Chúngtasẽbắtđượcnó,"gãđànôngtênJacknói."Chuyệnnàyphảikếtthúcvàođêmnay."

"Tốtnhấtlànhưvậy,"ngàiDandynói."Nósẽchạyvềnghĩađịa,"gãđànôngtênJackbảo.Cảbacùnglaoxuống

cầuthang.GãđànôngtênJackđánhhơikhôngkhí.Lỗmũihắnngửithấymùicủa

thằng nhóc, làm tóc gáy hắn dựng đứng lên.Hắn cảm thấy tựa hồ nhữngchuyện này đã từng xảy ra từ bao nhiêu năm trước vậy.Hắn dừng lại đểkhoácchiếcáochoàngđendàicủamìnhlênvai,chiếcáođượcmócởtiềnsảnh,chẳnghợpchútnàokhitreocạnhchiếcáovétbằngvảituýtvàcáiáođimưacủaôngFrost.

Cửatrướcđangmởraphố,vàánhsángbanngàyđãgầntắthẳn.LầnnàythìgãđànôngtênJackbiếtrõphảiđiđườngnào.Hắnkhônghềchầnchừ,màđithẳngrakhỏinhàvàchạylênđồi,hướngvềphíanghĩađịa.

KhiScarlettchạyđượcđếnnghĩađịathìcổngđãđóngchặt.Cônắmlấycánhcổngkéomộtcáchtuyệtvọng,nhưngđêmấyhaicánhcổngđãbịkhóachặt.RồiBodhiệnrabêncạnhcô."Cậucóbiếtchìakhóaởđâukhông?"côhỏi.

"Bọnmìnhkhôngcònthờigianđâu”Bodđáp.Nóápsátngườivàonhữngthanhsắt."Vòngtayômlấytớđi."

"Cáigìcơ?""Cứômlấytớrồinhắmmắtlại”ScarletttrốmắtnhìnBodnhưthểmuốntháchnólàmmộtđiềugìđó,rồi

côômchặtnóvànhắmnghiềnmắtlại."Rồi”Bod ngả người dựa vào những chấn song sắt ở cánh cổng nghĩa địa.

Những chấn song này cũng làmột phần của nghĩa địa, và nómong rằngQuyềnTựdoĐi lạiTrongNghĩađịacủanócó thể,dù làchỉmột lầnnàythôi,cóthểdùngchocảngườikhácnữa.Thếrồi,tựanhưmộtlànkhói,Bodchuiquanhữngchấnsong.

Page 168: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

"Cậumởmắtrađượcrồiđấy”nóbảo.Côbémởmắt."Cậulàmthếnàomàchuiquađượcthế?""Đâylànhàcủatớ,"nóđáp."Ởđâytớcóthểlàmđượcrấtnhiềuđiều."Cótiếnggiàychạylépbéptrênvỉahè,rồihaigãđànôngxuấthiệnphía

bênkiacánhcổng,nắmlấycổngmàlắcmạnh."Xin-chào," JackKetch nói, bộ ria giật giật, và hắn nhe răng cười với

Scarlett qua những chấn song cổng nhưmột con thỏ đang nắm đượcmộtđiềubímậtnàođó.Hắncómộtsợithừngtếtbằnglụamàuđenquấnquanhcánh tay trái,vàgiờhắnđanggiậtgiật sợidâynàybằngbàn tayphảiđeogăng.Hắntháosợidâyrakhỏicánhtayvànắmnótrongbàntaymình,thửsứcmạnhcủanó,kéonótừtaynàyquataykianhưthểsắpmócdâythànhhình."Rađâynày,côbé.Khôngsaođâu.Khôngaiđịnhlàmhạicôđâu”

"Chúng tôichỉmuốnhỏicômấycâu thôi”gãđànông tocao tócvàng,ôngNimble,nói."Chúngtôiđangloviệccôngđây."(Hắnnóidối.ChẳngcógìlàcôngsựtronghộiJackĐủNghềcả,mặcdùtrongcácchínhphủ,tronglựclượngcảnhsátvàtrongnhữngnơikhác,ởđâucũngcónhữngtênJack).

(Jack làmộtcái tên thôngdụng trong tiếngAnh.Tênđầyđủcủa tấtcảnhững gã “Jack" đều được dùng làm danh từ chung, hoặc được nhắc đếntrongcáccâutụcngữtiếngAnh:

-JackDandy:ngườithíchăndiện,côngtửbột-JackFrost:sươngmuối(đượcnhâncáchhóa)-JackKetch:ngườichuyêntreocổcácphạmnhân-JackTar:thủythủ-JackNimble:JackNhanhNhẹnnhânvậttrongmộtbàiđồngdaotiếng

Anh)"Chạyđi!"BodkêulênvớiScarlett,kéotaycôbé.Côbỏchạy."Màycónhìnthấykhông?"gãJack,màđồngbọngọilàKetch,nói."Cáigìcơ?""Taotrôngthấymộtaikhácđứngcạnhnó.Mộtthằngnhóc.""Làthằngnhócđóà?"gãJackmàđồngbọngọilàNimblehỏi."Làmsaomàtaobiếtđược?Đây.Đỡtaomộttay."Gãđànôngtoconhơn

chậphaitaylạivớinhautạothànhmộtchỗđểchân,vàbànchânđigiàyđencủaJackKetchđặtlênđó.Đượctênđồngbọnnhấclên,hắntrèoquacánhcổngvànhảyxuốnglốiđiphíatrong,chạmđấtbằngcảtaylẫnchânnhưmộtconếch.Hắnđứnglênvànói,"Tìmđườngkhácmàvàođi.Taosẽbámtheobọnchúng."Vàhắnlaolênconđườnguốnkhúcdẫnvàosâutrongnghĩađịa.

Page 169: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

ººº

Scarlettnói,"Chotớbiếtbọnmìnhđanglàmgìđi."Bodđangbướcvùnvụtqua khu nghĩa địa chìm trong ánh chiều chạng vạng, nhưng nó vẫn chưachạyhẳn.

"Cậuđịnhnóigìcơ?""Tớnghĩgãđànôngđómuốngiếttớ.Cậucóthấycáicáchhắntanghịch

nghịchsợidâyđenấykhông?""Tớ dám chắc là thế.Gã Jack kia - cái ông Frost của cậu ấy - hắn thì

muốngiếttớ.Hắncómộtcondao.""HắnkhôngphảiôngFrostcủatớ.Ờ,tớcholànóithếcũngđược.Xinlỗi

cậu.Bọnmìnhđangđiđâuđây?""Trướchếtbọnmìnhphảiđưacậuđếnchỗantoànđã.Rồitớsẽxửlýbọn

chúng”KhắpxungquanhBod,cáccưdâncủanghĩađịađãthứcgiấcvàđangtụ

tậplại,vẻlongại,hốthoảng."Bod?"CaiusPompeiushỏi."Chuyệngìđangxảyravậy?""Bọnngườixấu”Bod trả lời. "Cácvịđểmắtđếnbọnchúnggiúpcháu

đượckhông?Chocháubiếtbọnchúngđangởđâu,từnggiâytừngphútmột.ChúngtacũngphảitìmchỗtrốnchoScarlettnữa.Cóaicóýkiếngìkhông?"

"Hầmmộtrongnhàthờthìsao?"ThackerayPor-ringergợiý."Chúngsẽsụcvàođótrướctiên.""Cậuđangnóichuyệnvớiai thế?"Scarletthỏi,nhìnBodnhưthểnóđã

hóađiên.CaiusPompeiusnói,"Tronglòngđồiđượckhông?"Bodngẫmnghĩmộtlát."Đượcạ.Ýkiếnhayđấy.Scarlett,cậucónhớcái

nơibọnmìnhđãnhìnthấyNgườiDaChàmkhông?""Hơihơi.Mộtchỗrấttối.Tớnhớởđấychẳngcógìđángsợcả.""Tớsẽđưacậuđếnđó."Haiđứachạylênđồi.ScarlettbiếtBodđangvừađivừanóichuyệnvới

mọingười,nhưngcôchỉcóthểnghethấynhữngcâunóthốtra.Giốngnhưngheaiđónóichuyệnđiệnthoạivậy.Ýnghĩấylàmcôbéchợtnhớra...

"Mẹtớsẽcáulắmđây",cônói."Tớchếtchắcrồi.""Không,"Bodbảo."Cậusẽkhôngchết.Chưađâu.Cònlâulắm."Rồi,nó

nóivớimộtaikhác,"Cóhaitênrồi.Chúngđicùngnhauà?Vâng."ChúngđãlênđếnlăngcủadònghọFrobisher."Lốivàonằmphíasaucỗ

Page 170: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

quan tài ở dưới bên trái ấy," Bod nói. "Nếu cậu nghe thấy có ai đếnmàkhôngphảilàtớthìđithẳngxuốngdướiđáyhangnhé...cậucóthứgìtạoraánhsángđượckhông?"

"Có.Tớcómộtcáiđènđiôtnhỏởdâyđeochìakhóa.""Tốt."Nómởcửalăngra."Vànhớcẩnthậnđấynhé.Đừngđểbịvấpngãhaylà

đạiloạigìnhưthế.""Cậuđịnhđiđâu?"Scarletthỏi."Đâylànhàcủatớ,"Bodnói."Tớphảibảovệnó."Scarlettnắmchặtdâychìakhóacóchiếcđènđiôtvàkhomngườichống

bàntayvàđầugốixuống.Khehởphíasaucỗquantàikhánhỏ,nhưngcôvẫnchuiquađược,rồicốhếtsứcđẩycáiquantàivềchỗcũ.Trongánhsánglờmờcủangọnđènđiôt,côcóthểtrôngthấymấybậcđá.Côđứngthẳnglênđưa tay lần theo vách đá bước xuống ba bậc thang, rồi cô dừng lại, ngồixuống,tronglònghếtsứchyvọngrằngBodbiếtrõmìnhđanglàmgì,vàcôchờđợi.

ººº

Bodhỏi,"Chúngđangởđâuạ?"Bốnóđáp,"MộttênởtrênĐườngAiCập,đangđitìmcon.Tênđồngbọn

thìđangđứngđợiởbứctườngngăncáchvớiconhẻm.Cóbatênkhácđangđến,trèolêncácthùngrácđểnhảyquatường."

"GiámàchúSilascóởđây.Chúấysẽxửlýđượcbọnchúngtrongtíchtắc.HoặclàcôLupescucũngđược”

"Conkhôngcầnđếnhọđâu”ôngOwensđộngviên."Mẹđâuạ?""Mẹđangởdướibứctườnggầnconhẻm”"BốbảomẹlàconđãđưaScarlettđitrốnởđằngsaulăngnhàFrobisher

rồinhé.Bảomẹđểýđếnbạnấy,nếucóchuyệngìxảyravớicon”Bodlaoquakhunghĩađịađangchìmdầnvàobóngtối.Lốiduynhấtdẫn

đếnkhuTâyBắcnghĩađịalàđiquaĐườngAiCập.Vàđểđếnđượcđóthìnósẽphảivượtquagãđànôngnhỏthóvớisợidâylụamàuđen.Mộtgãđànôngđanglùngkiếmnó,đangmuốngiếtnó...

NólàNobodyOwenscơmà,nótựnhủ.Nócũnglàmộtphầncủanghĩađịa.Nósẽkhôngsaocả.

Page 171: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

Suýtnữanóđãkhôngtrôngthấygãđànôngnhỏthókia-tênJackđượcgọi làKetch- trongkhichạyvộiđếnĐườngAiCập.Gãđànônggầnnhưhòavàotrongbóngtối.

BodhítmộthơỉvàgắnghếtsứcTànghình,rồichạyquachỗgãkia,nhưmộthạtbụibaytheolàngióbuổitối.

NómentheoĐườngAiCậpphủđâycâyxanh,rồi,tậptrungmọiýchí,nóhiệnhìnhtrởlạithậtrõràng,vàcochânđámộtviênsỏi.

Nótrôngthấycáibóngbêncạnhchiếccổngvòmtáchrakhỏimànđêmrồiđuổitheonó,cũnglặnglẽchẳngkémgìmộtbóngma.

BodchuiquađámdâythườngxuânrủxuốngchắnngangđườngvàchạyvàogócTâyBắcnghĩađịa.Nóbiếtmìnhphảitínhtoánthờigianthậtchínhxác.Nếunóchạynhanhquáthìgãkiasẽbịmấtdấu,nhưngnếuchậmquáthì sợidây lụađenkia sẽ thít lấycổnó,cướpmấthơi thởcùngvới tất cảtươnglaicủanó.

Nótạorathậtnhiềutiếngđộngkhichuiquađámdâythườngxuân,làmmộtconcáosốngtrongnghĩađịahoảnghốtnhảyvàobụirậm.Ởđâychẳngkhácnàomộtkhurừngvớinhữngtấmbiamộbịđổ,nhữngbức tượngcụtđầu,nhữngcâycao,nhữngbụinhựaruồi,nhữngđốnglákhômụcnáttrơntrượt,nhưngđólàkhurừngmàBodđãkhámphátừkhinóđủlớnđểcóthểtựđiđược.

Giờthìnóđangđivộivãnhưngcẩnthận,bướctừnhữnggốccâyphủđầythườngxuânsangnhữngviênđá,rồilạiđặtchânxuốngđất, tronglòngtinchắcđâylànghĩađịacủamình.Nócóthểcảmthấytoànthểkhunghĩađịađangtìmcáchchechởnó,bảovệnó,làmchonóbiếnđi,vànógắnghếtsứcchống lại phép bảo vệ ấy, gắng hết sức để cho gã đàn ông kia nhìn thấymình.

NótrôngthấyNehemiahTrot,vàchầnchừdừnglại."XinchàocậuBod!"chàngthisĩreolên."Tôinghenóiđangxảyramột

chuyện ly kỳ vô cùng, rằng cậu đang laomình qua lãnh địa này nhưmộtngôisaochổilaoquabầutrời.Mọichuyệnthếnàorồi,cậuBodthânmến?"

"Anhcứđứngđó,"Bodnói."Đứngnguyênởđó.Nhìnvềphíaemvừachạyđến.Choembiếtkhinàohắnđếngần."

BodchạyvòngquanhngôimộphủdâythườngxuâncủaôngCastairsrồiđứnglại,thởhổnhểnnhưđãhếtcảhơi,quaylưnglạivớikẻđangđuổitheosau.

"Hắn đến đây rồi, chàng trai ạ," Nehemiah Trot thông báo. "Cách cậukhoảnghaimươibước”

Page 172: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

GãJack têngọi làKetch trông thấy thằngbé trướcmặtmình.Hắnkéocăngsợidâylụamàuđengiữahaibàntay.Suốtbaonhiêunămnay,sợidâyấyđãthítquanhvôsốcổhọng,đãkếtliễutínhmạngcủabaonhiêungười.Sợidây rấtmềmnhưng rấtchắc,vàkhônghềđể lạidấuvết trênphimX-quang.

BộriacủaKetchhơigiậtgiật,nhưngkhôngcógìkháctrênngườihắncửđộng.Hắnđãnhìnthấyconmồi,vàkhôngmuốnlàmnógiậtmình.Hắnbắtđầubướctới,êmrunhưmộtcáibóng.

Thằngbéđứngthẳnglên.JackKetchlaovềphíatrước,đôigiàyđenbóngcủahắngiẫmkhôngmột

tiếngđộngtrênnềnđấtphủđầylámục."Hắnđangchạyđếnđấy,chàngtrai!"NehemiahTrotkêulên.Thằngbéquaylại,vàJackKetchnhảyxổvàonó...VàrồiôngKetchcảmthấymặtđấtsụpxuốngdướichânmình.Hắnchới

vớivươnbàntayđigăngrađểbấuvíuvàomộtcáigìđónhưngkhôngđược,vàcứthếrơithẳngxuốngđộsâusáumétcủacáihuyệtcũtrướckhingãđánh"rầm"vàoquantàiôngCarstairs,làmnắpáoquangẫyvụn,vàđậpgẫyluôncổchânhắn.

"Thếlàxongmộttên”Bodbìnhtĩnhnói,mặcdùnóchẳngcảmthấybìnhtĩnhchútnào.

"Cậuxửlýhắnmộtcáchtaonhãvôcùng”Ne-hemiahTrotnói."TôisẽsángtácmộtbàiTụngca.Cậucómuốnngồilạinghekhông?"

"Khôngcònthờigiannữa”Bodđáp."Nhữngtênkiađâurồi?"EuphemiaHorsiall trả lời, "Cóba tênđangở trên lốiđiphíaTâyNam,

hướnglênđồi."TomSandsnói thêm,"Cònmột tênnữa.Giờ thìhắnchỉđangđiquanh

nhàthờthôi.Hắnchínhlàkẻđãlởnvởnkhắpnghĩađịasuốtthángvừarồiđấy.Nhưnggiờhắncóvẻkhangkhác”

Bodnói,"Anhchịhãyđểýcoichừngcái tênđãrơixuốngmộcủaôngCarstairs-vàxinlỗiôngCarstairshộem..."

Nócúiđầuchuiquamộtcànhthôngvàchạylênđồi,lúctiệnthìmentheođườngđi, lúcmuốnnhanhhơnthì tránhlốiđichínhmànhảytừđài tưởngniệmnàysangbiamộkhác.

Nóchạyquacây táogià."Vẫncònbốn tênnữacơ,"mộtgiọngcongáichanhchualêntiếng."Bốntên,tênnàocũnglàsátnhâncả.Vàbọnchúngsẽkhôngchịulàmphúcchocậumàngãxuốnghuyệtđâu”

"ChàochịLiza.Emtưởngchịvẫncòngiậnemchứ."

Page 173: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

"Cólẽthế,màcũngcólẽlàkhôngphải”côđáplại,khôngthấyhìnhhàiđâu,chỉnghethấygiọngnóicủacô."Nhưngtôisẽkhôngđểchúngxọcdaovàongườicậuđâu."

"Thếthìchịhãylàmchúngsẩychângiúpem,làmchúngsẩychân, làmchúngrốitrí,làmchậmbướcchúng.Chịcólàmđượcnhưthếkhông?"

"Trongkhi cậu lại bỏ chạy à?NobodyOwens, tại sao cậu khôngTànghìnhđi rồi trốnvào trongngôimộ an toàn củamẹ cậu ấy, ở đó chúng sẽchẳngbaogiờtìmđượccậu,vàchẳngmấychốcSilassẽquayvềđểxửlýchúng..”

"Cólẽchúấysẽquayvề,màcólẽchúấysẽkhôngquayvề,"Bodnói."Emsẽgặpchịởchỗcâysétđánh"."Tôivẫnkhôngnóichuyệnvớicậuđâuđấy," giọng nói của LizaHempstock vang lên, kiêu ngạo như chim công,nhanhnhảunhưchimsẻ.

"Chịcónóichuyệnvớiemmà.Ýemlà,mìnhđangnóichuyệnvớinhauđấythôi”

"Chỉtrongtrườnghợpkhẩncấpthôi.Cònsauđâythìtôisẽkhôngnóivớicậumộtlờinàonữađâu."

Bodchạyvềchỗcâysétđánh,mộtcâysồiđãbịsétđánhcháythànhthantừhaimươinămtrướcvàgiờchỉcònlàmộtgốccâytrầntrụivươnlêntrời.

Nónảyramộtýtưởng.Ýtưởngấychưathànhhìnhthậtsự.Đểthựchiệnđượcý tưởngấy,cònphụ thuộcvàoviệcnócónhớnhữngbàihọccủacôLu-pescu,nhớnhữnggìnóđãđượcnhìnthấyvànghethấyhồicònbéhaykhông.

Tìmrađượcngôimộấykhóhơnlànó tưởng, thậm chíviệc lùngkiếmngôimộcũngrấtkhókhăn,nhưngcuốicùngthìnócũngtìmthấy-mộtngôimộxấuxíbị lậtnghiêng theomộtgócxệchxẹo, trênđỉnh tấmbia làmộtbứctượngthiênthầncụtđầuẩmướt,nomnhưmộtcụcmốckhổnglồ.Chỉkhichạmvàongôimộấyvàcảmthấyhơilạnhtoátratừđó,thìnómớibiếtchắcchắn.

Nóngồixuốngtrênnấmmồvàtựbắtmìnhhiệnhìnhhoàntoàn."CậuchẳngTànghìnhgìcả,"giọngnóicủaLizalạilêntiếng."Aicũng

cóthểtrôngthấycậu.""Tốt,"Bodnói."Emmuônchúngtìmthấyem.""Nhiềungườihiểukẻngốchơnlàkẻngốchiểungười”Lizanói.Trăngđangmọc,mộtvầngtrăngkhổnglồnằmthấpdướichântrời.Bod

bănkhoănkhôngbiếtnếunóhuýtsáothìliệucóquálốkhông."Taotrôngthấynórồi!"

Page 174: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

Mộtgãđànông chạyvềphía nó, vừa chạyvừa loạng choạngvấpngã,theosaulàhaigãkhác.

Bod có thể cảm thấy những người chết trong nghĩa địa đang tụ tập lạixungquanhđểtheodõimọiviệc,nhưngnócốgắnglờhọđi.Nóngồilạitrênngôimộghêtởmkiachothoảimáihơn.Nócảmthấymìnhnhưmộtmiếngmồiđặttrongcáibẫy,mộtcảmgiácchẳnghayhogì.

Gãđànôngtonhưbòmộnglàngườiđầutiênđếnchỗnấmmồ,theosátphíasaulàgãtóctrắng,ngườiphátngôncủacảbọn,vàgãcaolớntócvàng.

Bodngồiyêntạichỗ.Gãđànôngtóctrắngnói,"A.CậubéluônlẩntrốncủagiađìnhDorian

đâyhả.Thậtkỳđiệu.AnhchàngJackFrostcủachúngtađãđisănlùngkhắpcảthếgian,vậymàmilạiởngayđây,ngayởnơianhtađãđểmấtdấumimườibanămtrước”

Bodnói,"Hắnđãsáthạigiađìnhtôi.""Đúngnhưvậy”"Tạisao?""Điềuđóthìcóquantrọnggì?Miđâucóthểchoaikhácbiếtđược.""Thếthìôngcóchotôibiếtcũngchẳngthiệtgì."Gã đàn ông tóc trắng thốt ramột tiếng cười cụt ngủn. "Ha! Chú nhóc

buồncười thật.Điềumà tamuốnbiết,đó là làmsaomicó thểsống trongnghĩađịanàysuốtmườibanămmàkhôngaiđánhhơirađượccả?"

"Tôisẽtrảlờicâuhỏicủaôngnếuôngtrảlờicâuhỏicủatôi."Gãđànôngcổbòmộngquát,"KhôngđượcnóichuyệnvớingàiDandy

nhưthế,đồhỗnláo!Tasẽbẻgãyxươngmi..."Gã đàn ông tóc trắng tiếnmột bước về phía ngôimộ. "Suỵt, JackTar.

Đượcrồi.Mộtcâutrảlời,đổilạimộtcâutrảlời.Chúngta-cácbạncủatavàta-làthànhviêncủamộthộibằnghữucótênlàhộiJackĐủNghề,hoặclàhộiNhữngKẻBấtlương,vàcònnhiềucáitênkhácnữa.Hộichúngtađãtồntạitừrấtlâuđời.Chúngtabiết...chúngtanhớđượcnhữngđiềumàphầnlớnloàingườiđãquênmất.Trithứccổxưa."

Bodnói,"Phépthuật.Cácôngbiếtphépthuật."Gãnọgậtđầumộtcáchthânthiện."Nóinhưvậycũngđược.Nhưngđây

làmộtthứphépthuậtrấtđặcbiệtThứphépthuậtbắtnguồntừcáichết.Khimộtvậtrờikhỏithếgiớinày,thìmộtvậtkhácsẽđếnthếchỗnó."

"Cácôngđãgiếtgiađìnhtôiđể-đểlàmgìcơ?Đểlấyphépthuậtấyà?Thậtnựccười."

"Không.Chúngtagiếtgiađìnhmiđểbảovệbảnthânmình.Cáchđâyrất

Page 175: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

lâurồi,mộtngườitronghộichúngta-đấylàởAiCập,từthờixâykimtựtháp-ngườiđóđãtiêntrirằngmộtngàykia,sẽcómộtđứatrẻđượcchàođời,nósẽsốngởvùngranhgiớigiữangườisốngvàngườichết.Khiđứatrẻấyđến tuổi trưởng thành thì nó sẽ lật đổhội của chúng ta cùng tất cảđạinghĩacủachúngta.ChúngtađãchongườitìmsốtửvitừtrướckhiLondoncònlàmộtngôi làng,giađìnhmiđãnằmtrongtầmngắmcủachúngta từtrướckhiNewAmsterdamđượcđổitênthànhNewYork.VàchúngtađãcửtênJackmàchúngtanghĩlàngườigiỏinhất,lanhlợinhất,nguyhiểmnhất,để xử lý mi. Chúng ta muốn việc đó phải được hoàn thành trọn vẹn, đểchúngtacóthểdùngnhữngđiềmgởấycholợiíchcủahộichúngta,vàgiữchomọiviệctốtđẹpthêmnămngànnămnữa.Chỉcóđiềuanhtađãkhônglàmđược."

Bodnhìnbagãđànông."Thếhắntađâurồi?Tạisaohắnkhôngđếnđây?"Gãtócvàngđáp,"Bọntacóthểxửlýmiđược.AnhbạnJackFrostcủa

chúngtacócáimũithínhlắm.Anhtađangđánhhơilầntheodấuvếtcôbạncủami.Khôngthểđểlạinhânchứngnàocả.Nhấtlàvớimộtviệcnhưthếnày."

Bodcúingườivềphíatrước,thọctayvàođámcỏdạimọctrênngôimộchẳngđượcaichămsóc.

"Lạiđâymàbắttôiđi,"nóchỉnóicóvậy.Gã tócvàngnhănnhởcười,gãcócáicổbòmộngxôngđến,và -đúng

vậy-ngaycảngàiDandycũngtiếnmấybướcvềphíanó.Bodthọctayvàosâuhơntrongđámcỏ,rồinónhếchmôilênvàthốtraba

từbằngmộtthứngônngữmàtừthờiNgườiDaChàmđượcsinhrađãlàmộtcổngữ.

"Skagh!Thegh!Khavagah!"Nóđãmởlốiđicủaquỷnhậptràng.Ngôimộmởranhưmộtcánhcửa lật.Trongcáihốđen thẳmbêndưới

cánhcổngấy,Bodnhìnthấynhữngngôisao,mộtmànđêmchichítnhữngđốmsánglunglinh.

Gãcổbòmộng,ôngTar,đãlaođếnbênmiệnghố,khôngkịpdừnglại,vàngãnhàovàobóngtốitrongnỗikinhngạc.

ÔngNimblenhảyxổvềphíaBod, tayđang rộng, laomìnhquacáihố.Bodngắmnhìnhắnnhảylênđếnđiểmcaonhất, lơ lửnggiữakhôngtrungtrongthoángchốc,trướckhihắnbịhútvàocáicổngcủaquỷnhậptràng,hútxuốngđáysâubêndưới.

Page 176: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

NgàiDandyđứngởmiệngcổng,trênmộtgờđávànhìnxuốngbóngtốitrongcáihố.RồihắnngướclênnhìnBodvànhếchđôimôimỏngdínhlêncười.

"Takhôngbiếtmivừalàmgì,"ngàiDandynói."Nhưngnóchẳngcótácdụnggìđâu."Hắnthòbàntayđigăngvàotúirồi

lôiramộtkhẩusúngvàchĩathẳngvàoBod."Lẽratađãphảilàmđiềunàytừmườibanămtrướcrồimớiphải,"ngàiDandynói."Takhôngthểtinvàongườikhácđược.Nếulàchuyệnquantrọngthìphảitựmìnhlàmlấy."

Làngiósamạcnổilênởbêndướicánhcổngcủaquỷnhậptràng,mộthơigiónóng,khôhanh,mangtheocátbụi.Bodnói,"Dướiấycómộtsamạc.Nếuôngmuốntìmnướcthìôngsẽtìmthấy.Nếuchịukhótìmthìsẽcócảthứcănnữa,nhưngđừnggâythùoánvớibầydạđiểu.HãytránhxaThànhQuỷ.Bọnquỷnhậptràngsẽxóasạch trínhớcủaông,biếnôngthànhmộtconquỷnhưbọnchúng,hoặcchúngsẽđợichođếnkhiôngđãrữanátra,rồiănthịtông.Kiểugìthìôngcũngcóthểtránhđượchaiđiềuđó."

Báng súngkhônghềdaođộng.NgàiDandyhỏi, "Tại saomi lại cho tabiếtnhữngđiềuấy?"

Bodchỉvềphíabênkianghĩađịa."Vìbọnhọ”nónói,vàkhinóthốtracâuấy,khingàiDandyliếcmắtđichỗkhác,chỉtrongmộttíchtắcthôi,Bodliềntànghình.MắtngàiDandyđưađiđưalại,nhưngBodkhôngcònđứngbêncạnhbứctượngcụtđầunữa.Đâuđósâuthẳmbêndướicáihố,mộtvậtgìđókêulên,nhưtiếngrềnrĩcôđơncủamộtconchimđêm.

NgàiDandynhìnquanh,tránnhămnhúmlại,cảngườitrànđầynỗigiậndữvàdodự."Miđâurồi?"hắngầmlên."Quỷthamabắtmiđi!Miđâurồi?"

Hắn tưởngnhưnghe thấymộtgiọngnói lên tiếng, "Cáccánhcổngcủaquỷnhậptràngphảiđượcmởrarồiđónglại.Ôngkhôngthểđểchúngmởmãinhưthế.Chúngmuốnđượcđónglại”

Miệnghốrunglên,chaođảo.NgàiDandytừngtrảiquamộtcơnđộngđất,cáchđâyđãnhiềunămrồiởBangladesh.Cảmgiáclúcnàycũnggiốngnhưvậy:mặtđấtrunrẩy,làmngàiDandyngãxuống,rơivàobóngtốibêndưới,nhưnghắnkịp túmđược tấmbiamộbịđổ,vòng tayômchặt lấynó.Hắnkhôngbiếtbêndướimìnhcógì,chỉbiếtrằnghắnkhôngmuốnkhámphára.

Mặtđấtvẫn tiếp tục rungđộng,vàhắncảm thấy tấmbiamộđangdầndịchchuyểndướisứcnặngcủahắn.Hắnnhìnlên.Thằngbéđangđứngđó,cúixuốngnhìnhắnvẻtòmò.

"Tôisẽđểchocánhcổngđónglại”nónói."Tôinghĩnếuôngcứômlấytấmbiaấy thìnócó thểsẽsập lại trênđầuông,đèbẹpông,hoặc lànósẽ

Page 177: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

nuốt chứngông, biếnông thànhmột phần của cánh cổng.Tôi khôngbiết.Nhưng tôi sẽ choôngmột cơhội, nhiềuhơn làôngđã từngdànhchogiađìnhtôi."

Mộtcúgiậtmạnhnữa.NgàiDandyngướclênnhìnvàocặpmắtxámcủathằngbévàchửithề.Rồihắnnói:

"Mikhông thểchạy thoátkhỏibọn tađượcđâu.Bọn ta làhội JackĐủNghề.Chúngtacómặtởkhắpmọinơi.Chuyệnnàychưakếtthúcđâu."

"Nhưngvớiôngthìđãkếtthúcrồi,"Bodnói."Kếtthúcđốivớingườicủaông,vàtấtcảsựnghiệpcủacácông.GiốngnhưngườiởAiCậpđãtiêntri.Các ông đã không giết được tôi. Các ông từng có mặt ở khắp mọi nơi.Nhưnggiờthì tấtcảđãkết thúc."RồiBodmỉmcười."ĐólànhữnggìmàchúSilasđanglàm,phảikhông?Chúấyđixađểtiêudiệtcácông."

VẻmặtcủangàiDandyđãxácnhậnnhữngnghingờcủaBod.VàngàiDandyđịnhđáp lạigì thìBodkhôngbaogiờbiếtđược,bởivì

hắnbuông tấmbiamộ ravàchậmrãingãxuốngcánhcổngcủaquỷnhậptràngđangmởrộng.

Bodnói,"WeghKhârados”Cánh cổng của quỷ nhập tràng lại trở thành một nấm mồ như trước,

khônghơnkhôngkém.Cócáigìđangkéoốngtayáocủanó.FrontibrasBartlebyngướclênnhìn

nó."Bod!Gãđànôngởcạnhnhàthờấy.Hắnđãtrèolênđồirồi."

ººº

GãđànôngtênJackbámtheodấuvếtmàcáimũicủahắnđãđánhhơithấy.Hắnđãtáchkhỏinhữngtênđồngbọnkhác,lýdochínhlàbởivìmùinướchoanồngnặccủaJackDandykhiếnhắnkhôngthểngửiđượcmùigìkhácdịuhơn.

Hắnkhôngthểđánhhơiđểtìmrađượcthằngbé.Ởnơiđâythìkhông.Nócómùigiốnghệtnhưkhunghĩađịanày.Nhưng

conbékiathìlạicómùigiốngnhưmùicănhộcủamẹnó,cómùinướchoamàsánghômđónóđãchấmlêncổtrướckhiđếntrường.Nócũngcómùicủamộtnạnnhânnữa,Jacknghĩthầm,cáimùimồhôitoátralúctasợhãi,cáimùiconmồicủahắn.Vàconbécóđangởđâuđichăngnữathìthằngbécũngsẽđếnđó,khôngsớmthìmuộn.

Hắnnắmchặtcándaovàđilênđồi.Hắnđãlêngầnđếnđỉnhđồithìbỗng

Page 178: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

nhậnra-mộtlinhcảmmàhắnbiếtlàsựthật-rằngJackDandyvànhữngtênkhácđãtiêuđờirồi.Tốt,hắntựnhủ.Càngrộngchỗchotathăngtiến.BướcthăngtiếncủahắntrongHộiđãchậmlạirồingừnghẳn,saukhihắnkhônggiết được hết gia đìnhDorian.Dường như hắn không còn được tin tưởngnữa.

Nhưngbâygiờ,chẳngmấychốcnữa,mọichuyệnsẽthayđổihết.Lênđếnđỉnhđồi thìgãđànông tênJackkhôngđánhhơi thấymùicủa

conbénữa.Hắnbiếtconbéđangởđâuđógầnđây.Hắnđingượctrởlạimộtcáchbìnhthản,vàlạingửithấymùinướchoa

củaconbéởmộtquãngcáchđóchừngnămmươibướcchân,bêncạnhmộtcáilăngmộnhỏcócổngsắtđóngkín.Hắnkéocánhcổng,vànómởtoangra.

Mùiconbéđangtỏararấtrõrệt.Hắncóthểngửithấymùinỗisợhãicủanó.Hắnlôitừngcáiáoquanxuốngkhỏigiá,đểmặcchochúngtrượtầmầmxuốngsàn,làmnhữngvángỗcũkỹgãyvụn,vànhữngthứnằmtrongquantàirơihếtrasànlăng.Không,conbékhôngtrốntrongcáiquantàinàocả...

Nếuthếthìnótrốnởđâu?Hắnxemxétbức tường.Kínđặc.Hắnquỳxuống,kéocỗáoquancuối

cùngravàthòtayvềphíasaucỗáoquan.Tayhắntìmthấymộtlỗhổng..."Scarlett,"hắngọi,cốnhớxemkhicònlàôngFrostthìhắnđãgọitêncon

bé như thế nào, nhưng hắn thậm chí còn không tìm thấy nổi cái phần ấytrongconngườihắnnữa:giờthìhắnlàgãđànôngtênJack,vàchỉlàgãđànông tênJackmà thôi.Hắn lomkhomchốngbàn tayvàđầugốixuống,bòquacáilỗtrênbứctường.

Khinghe thấynhững tiếngrầmrầmở trênđầu,Scarlettcẩn thậnđisâuxuốngnhữngbậcthangbêndưới,taytráilầntheováchhang,tayphảinắmchặtcáiđènđiôtởchùmchìakhóa,nóchỉtỏasángvừađủchocônhìnthấychỗđểđặtchân.Côđixuốngbậc thangcuốicùngvàrónrén tiếnvàocănhầmmởrộng,timđậpthìnhthịch.

Côthấysợ:sợôngFrosttốtbụngvànhữngngườibạncònđángsợhơncủaôngta;sợcănphòngnàycùngnhữngkýứcnógợilại;vànếuthànhthậtvớichínhmìnhthìthậmchícôcònthấyhơisợcảBodnữa.Nókhôngcònlàmộtcậubélặnglẽbíhiểm,mộtmắtxíchnốiliềnvớithờithơấucủacô.Giờnóđãlàmộtcáigìđóhoàntoànkhác,mộtcáigìđókhônggiốngngười.

Côthầmnghĩ,Khôngbiếtbâygiờmẹđangnghĩgìnhỉ.Hẳnmẹsẽgọiđigọi lại đếnnhàôngFrost đểxemkhinàomìnhvề.Cô lại nghĩ thêm,nếumình có thể sống sót ra khỏi đây thìmình sẽ bắtmẹmua điện thoại cho

Page 179: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

mình.Thậtlàquálắm.Nóichođúngrathìmìnhlàđứaduynhấttrongkhốikhôngcóđiệnthoạiriêng.

Rồicônghĩ,Mìnhnhớmẹquá.Côngỡrằngkhôngngườinàocóthểđichuyểnmộtcáchlặnglẽđếnthế

trongbóngtối,nhưngmộtbàntayđigăngbỗngbấtngờchụplấymiệngcô,vàmộtgiọngnóichỉcònhơigiốnggiọngôngFrostvang lênmộtcáchvôcảm,"Địnhgiởtròmamãnhgì-địnhgiởbấtkỳtrògì-thìtasẽcắtcổliền.Nếuhiểuthìhãygậtđầu”

Scarlettgậtđầu.BodnhìnthấycảnhtanhoangtrênnềnlăngFrobisher,vớinhữngcỗquan

tài bị vỡ và những thứ trongquan tài vươngvãi ra khắpnơi.Ởđó có rấtnhiềungườihọFro-bishervàFrobysher,cùngvớimộtsốngườihọPettyfernữa,tấtcảđềutỏravôcùnghoảnghốtvàphẫnnộ.

"Hắnđãchuixuốngđórồi,"Ephraimnói."Cảm ơn," Bod đáp. Nó chui qua lỗ hổng dẫn vào lòng đồi, và bước

xuốngcácbậcthang.Bodnhìnđượctrongbóngtốicũngnhưnhữngngườichếtkhác:nótrông

thấy cácbậc thang, vànó trông thấy cănbuồngở chân cầu thang.Vàkhixuốngđượcnửađường,thìnótrôngthấygãđànôngtênJackđanggiữchặtScarlett.Hắnđãbẻquặttaycôbérasaulưng,vàđanggívàocổcôbémộtcondaoto,sắclẻm,nhưloạidaođểlócxương.

GãđànôngtênJackngướcnhìnlênbóngtối."Xinchàochúnhóc”hắnnói.Bodkhôngnóigì.Nó tập trung tinh thầnvàophépTànghình,vàbước

thêmmộtbướcnữa."Minghĩrằngtakhôngnhìnthấymi,"gãđànôngtênJacknói."Vàmiđã

đúng.Takhôngthểnhìnthấymithật.Nhưngtangửithấymùinỗisợcủami.Vàtacóthểnghethấytiếngchânmi,tiếnghơithởcủami.Vàgiờtađãbiếtvềcáiphépbiếnhìnhmamãnhcủamirồi,nêntacóthểcảmnhậnđượcmi.Hãynóigìđi.Hãynóigìđóchotanghethấy,khôngthìtasẽcắtcôbénàyrathànhtừngmảnhđấy.Cóhiểukhông?"

"Có,"Bodđáp,giọngnóâmvangtrongcănhầmtrống."Tôihiểu.""Tốt,"Jacknói."Giờthìlạiđây.Chúngtachuyệngẫumộtlátnào."Bod bước xuống các bậc thang.Nó dồn hết ý chí vào phépSợ hãi, để

dângsựkhiếpsợtrongcănbuồnglênthànhnỗiKinhhoàngthựcsự..."Thôiđi,"gãđànôngtênJacknói."Cáimàmiđanglàmấy.Đừngcócố

làmgì."

Page 180: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

Bodliềndừnglại."Mitưởnglàmicóthểdùngmấytròảothuậttầmthườngcủamiđểgạtta

haysao?"Jackhỏi."Micóbiếttalàgìkhông,nhóc?"Bodnói,"ÔnglàmộttênJack.Ôngđãgiếtgiađìnhtôi".Jacknhướnlôngmàylên.Hắnhỏi,"Lẽratanêngiếtcảminữaấyà?""Ồ, đúng vậy. Lão già kia nói rằng nếu các ông để tôi đủ tuổi trưởng

thànhthìHộicủacácôngsẽbịtiêuđiệt.Tôiđãlớnlênđây.Cácôngđãthấtbại,cácôngđãthuacuộcrồi."

"Hội của ta đã tồn tại từ trước thờiBabylon.Không gì có thể làm hạichúngtađược."

"Chúngkhôngnóichoôngbiết,phảikhông?"Bodchỉcònđứngcáchgãđànông tênJackcónămbước. "Bốn tênkiaấy.Chúng lànhững tênJackcuốicùngcònlại.Cáigìnhỉ...KrakowvàVancouvervàMelboume.Tấtcảđãbiếnmấtrồi."

Scarlettnói,"Bodơi,xincậuđấy.Bắthắnthảtớrađi.""Cậuđừnglo,"Bodbảocôbé,vớimộtvẻbìnhthảnmànókhônghềcảm

thấytronglòng.NóquaysangJack,"Ôngcóhạibạnấythìcũngchẳngíchgìđâu.Ôngcógiếttôithìcũngchẳngíchgì.Ôngkhônghiểuà?HộiJackĐủNghềđãkhôngcònnữarồi.Chẳngcòngìnữacả."

Jackgậtđầuvẻtrầmtư."Nếuđúnglànhưthếthật,"Jacknói,"vànếugiờtalàJack-một-mình,thìtalạicàngcólýdođểgiếtcảhaibọnmi."

Bodkhôngnóigì."Lòngtựhào,"gãđànôngtênJacknói."Tựhàovềcôngviệccủata.Tự

hàovìhoànthànhđượcnhiệmvụtađãbắtđầu."Rồihắnbỗnghỏi,"Miđanglàmgìvậy?"

Tóc Bod dựng đứng lên. Nó cảm thấy những dải khói đang uốn lượnquanhcănphòng.Nóđáp,"Khôngphảitôi.ĐólàSátthủđấy.Chúngcanhgiữnhữngbáuvậtđượcchônởđây."

“Đừngcóbịachuyện."Scarlettxenvào,"Cậuấykhôngbịađâu.Thậtđấy."Jacknói,"Thậtấyà?Khobáuđượcchônởđây?Đừngcókhiếntaphải..."SÁTTHỦCANHGIỮKHOBÁUCHOCHỦNHÂN."Ainóiđấy?"gãđànôngtênJackvừanhìnquanhvừahỏi."Ôngcũngnghethấyà?"Bodngạcnhiênhỏi."Tacónghethấy,"Jackđáp."Đúngthế."Scarlettnói,"Tớchẳngnghethấygìhết."GãđànôngtênJackhỏi,"Nơinàylànơinào,thằngnhóckia?Chúngta

Page 181: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

đangởđâuđây?"Bodchưakịp trả lời thìSát thủ lại lên tiếngbằnggiọngnóivangvọng

khắp căn phòng, ĐÂYLÀNƠI CẤTKHOBÁU.ĐÂYLÀNƠI CHỨAĐỰNG QUYỀN LỰC. ĐÂY LÀ NƠI SÁT THỦ CANH GIỮ VÀ ĐỢICHỦNHÂNQUAYTRỞLẠI.

Bodgọi,"Jack?"GãđànôngtênJacknghiêngđầusangmộtbên.Hắnnói,"Thậttuyệtkhi

đượcnghemithốtlêncáitêncủata,nhócạ.Nếumigọitêntatừtrướcthìcólẽtađãtìmđượcmisớmhơnrồi”

"Jack.Tênthậtcủatôilàgì?Giađìnhtôigọitôibằngtêngì?""Tạisaomilạiquantâmđếnchuyệnđó?"Bodđáp,"Sátthủbảotôihãyđitìmtêncủamình.Têntôilàgì?"Jacknói, "Để taxemnào.Peter à?Hay làPaul?Hay làRodericknhỉ -

trông mi giống một chú chàng Roder- ick đấy. Hay có lẽ mi tên làStephen..."Hắnđangđùagiỡnvớithằngbé.

"Đằngnàoôngcũnggiếttôicơmà,saoôngkhôngchotôibiếtluônđi,"Bodnói.Jackchỉnhúnvaivàgậtđầutrongbóngtối,nhưthểmuốnnóirõrànglànhưthếrồi.

"Tôimuốnôngthảbạnấyra,"Bodnói."HãythảScarlettra."Jacknhòmvàobóngtối,rồinói,"Kiacóphảimộtcáibànthờđákhông?""Chắclàvậy.""Cùngvớimộtcondao?Mộtcáichén?Vàmộtcáitrâmcài?"Hắnliềnmỉmcườitrongbóngtối.Bodcóthểnhìnthấynụcườitrênmặt

hắn:mộtnụcườithíchthúlạkỳ,chẳngphùhợpchútnàovớikhuônmặtấy,một nụ cười của người vừa khám phá ra và hiểu được một điều gì đó.Scarlettthìchẳngnhìnthấygìngoàibóngtốiđenthẳmthỉnhthoảnglạinổđomđómtrongmắtcô,nhưngcôngheđượcvẻsungsướngtronggiọngnóicủaJack.

GãđànôngtênJacknói,"VậylàđồngbọncủatađãchếthếtvàHộiđồngcũngkhôngcòn.Thếnhưng,nếunhưkhôngcòntênJackĐủNghềnàonữangoạitrừta,thìcũngcóquantrọnggìđâu?MộtHộimớicóthểđượcthànhlập,hùngmạnhhơnHộicũnhiều."

HÙNGMẠNH,SátThủlặplại."Thậthoànhảo”gãđànôngtênJacknói."Hãynhìnmàxem.Chúngta

đangởmộtnơimàHộicủatađãtìmkiếmtừhàngngànnămnay,vớitấtcảnhữngthứcầnthiếtchonghilễđangchờđợichúngta.NókhiếntatinvàoýTrời,phảikhôngnào?Hoặclàtinvàolờicầunguyệncủatấtcảnhữngtên

Page 182: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

Jackđãđitrướcchúngta,cầunguyệnrằng,vàolúcsasútnhất,chúngtalạiđượcbanchonhữngvậtnày."

BodcóthểcảmthấySátthủđanglắngnghetừnglờicủaJack,cảmthấymộttiếngrìrầmphấnkhíchđangnổilêntrongcănphòng.

Gãđànông tênJacknói, "Giờ tasẽchìa tay ra,nhóc.Scarlett,condaocủatavẫncònởtrêncổmiđấy-nênđừngcótìmcáchbỏchạykhitathảmira.Nhóc,đặtcáichén,condaovàcáitrâmcàivàotayta."

CÁC BÁU VẬT CỦA SÁT THỦ, ba giọng nói đồng thanh thì thào.CHÚNGLUÔNQUAYTRỞLẠI.CHÚNGTACANHGIỮCHÚNGCHOCHỦNHÂN.

Bodcúixuống, lấynhữngvậtđặt trênbàn thờđặtvàobàn tayđigăngđangmởrộngcủaJack.Jacknherăngcười.

"Scarlett.Tasẽthảmira.Khitabuôngcondaora,tamuốnmiphảinằmúpmặtxuốngđất,vàđặttaylênsauđầu.Nếuđịnhbỏchạyhaygiởtrògì,thìtasẽgiếtmimộtcáchđauđớnvôcùng.Hiểukhông?"

Cônuốtnướcbọt.Miệngcôkhôkhốc,nhưngcôvẫnrunrẩybướcvềphíatrước.Cánhtayphảicủacô,bịbẻquặtvàothắtlưng,giờđãtêdạiđi,vàvaicôcũngbịtêlâmrầmnhưkiếnbò.Cônằmxuống,ápmálênsànđấtnện.

Bọnmình chếtmất thôi, cô thầm nghĩ, nhưng ý nghĩ ấy hoàn toàn vôcảm.Côthấynhưmìnhđangquansátmộtviệcxảyravớingườikhác,mộttấnkịchkhôngcó thựcđãbiến thànhmột trò chơiBịtmắtgiếtngười.CônghethấytiếngJacktúmlấyBod...

GiọngBodvanglên,"Hãythảbạnấyra."GiọngJackđáplại:"Nếumilàmtheonhữnggìtabảo,thìtasẽkhônggiết

conbé.Tathậmchísẽkhônglàmnóđaunữakìa.""Tôikhôngtin.Bạnấycóthểnhậndạngông.""Không",Giọng hắn có vẻ rất quả quyết. "Nó không thể. Rồi hắn nói,

"Mườingànnămrồi,màcondaovẫncònsắc.Hắncóvẻthánphụcthấyrõ."Nhóc.Raquỳtrêncáibànthờấy.Chắptayrasaulưag.Làmngay."

ĐÃLÂUQUÁRồi,Sátthủnói,nhưngScarlettchỉnghethấymộttiếngxàoxạc,nhưthểcónhữngcuộngìđóđanguốnlượnquanhcănphòng.

Nhưnggãđànông tên Jack thì đãngheđược. "Mimuốnbiết tênmìnhkhông,nhóc,trướckhitacắttiếtmitrêntảngđánày?".

Bodcảmthấycondaolạnhbuốtdívàogáy.Vàđúnglúcđónóbỗnghiểura.Mọithứđềuchậmlại.

Mọithứtrởnênhếtsứcrõràng."Tôiđãbiếttêncủamình”nónói."TôilàNobodyOwens.Đólàtêncủatôi”Và,khinóquỳtrênchiếcbànthờđálạnh

Page 183: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

lẽoấy,tấtcảcóvẻthậtđơngiảnvôcùng."SátThủ”nónóivới toàn thểcănphòng."Cácngườicònmuốncóchủ

nhânkhông?"SÁTTHỦCANHGIỮKHOBÁUCHOĐẾNKHICHỦNHÂNQUAY

TRỞLẠI."Chẳng phải các người đã tìm thấy vị chủ nhânmà các người vẫn tìm

kiếmrồiđấyhaysao?"Bodhỏi.NócảmthấySátthủđangvặnmình,trởnêntolớnhơn,nghethấymộtâm

thanhnhưtiếnglạoxạocủahàngngàncànhcâykhô,tựanhưmộtvậtgìđókhổnglồ,đầycơbắp,đangtrườnquanhcănphòng.Vàrồi,lầnđầutiêntrongđời,BodnhìnthấySátthủ.Sauđónókhôngthểmiêutảlạicụthểvậtmìnhđãtrôngthấy:mộtvậttolớnvôcùng,đúngthế;mộtvậtcóthânthểcủamộtcon rắnkhổng lồ, nhưngcái đầu thì là... của cái gì nhỉ?Cóba cái đầu cảthảy:bacáiđầu,bacái cổ.Bộmặtcủanhữngcáiđầuấyđềuđờđẫnnhưngườichết, tựahồaiđóđãtạonênnhữngconrốiấybằngcáchchắpghépcácbộphậnlấytừxácchếtcủangườivàđộngvật.Cáckhuônmặtđềuđượcvẽhoavănmàutímthan,xămnhữngxoáymàuchàm,khiếnnhữngbộmặtchếtấytrởthànhnhữngthứquáithaikỳdị,nhưnglạiđầybiểucảm.

BakhuônmặtcủaSátthủhíthítkhôngkhíxungquanhJackmộtcáchrụtrè,nhưthểđangmuốnvuốtve,mơntrớnhắn.

"Cóchuyệngìvậy?"Jackhỏi."Cáigìđây?Nóđanglàmgìthế?""ChúngtênlàSátthủ.Chúngcanhgiữnơinày.Chúngmuốncómộtchủ

nhânđểralệnhchochúng,"Bodtrảlời.Jacknhấcnhấccondaobằngđátrongtay.'Tuyệtvời”hắnlẩmbẩmmột

mình.Rồihắnnóito,"Tấtnhiênrồi.Chúngđangchờđợita.Vàđúngvậy.Rõrànglàtachínhlàchủnhânmớicủachúng.

Sát thủ lượnvòngquanhcănbuồng.CHỦNHÂN?giọngnóivang lên,nhưmộtconchóđãkiênnhẫnchờđợisuốtbaonămnay.Rồigiọngnóilạigọi,CHỦNHÂN?nhưđangthửxemtừấythốtlênnghenhưthếnào.Vàtừấycóvẻêmtaivôcùng,nênchúngnhắclạinómộtlầnnữa,vớimộttiếngthởdàivuisướngvàthèmkhát,CHỦNHÂN...

JackđưamắtnhìnBod."Mườibanămtrướctađãđểmấtdấumi,vàgiờđây,giờđâychúngtagặplạinhau.Mộthộiđồngđãbịtiêudiệt.Nhưngmộthộimớisắpđượcbắtđầu.Tạmbiệtnhé,nhóc”.Bằngmộttay,hắnđưacondaoxuốnggầncổhọngthằngbé.Trongtaykiahắngiữchiếcchén.

"Bod,"Bodnói."KhôngphảiNhóc.MàlàBod."Nócaogiọnghơn."Sátthủ”nógọi."Cácngườisẽlàmgìvớichủnhânmớicủamình?"

Page 184: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

SátThủ thởdài.CHÚNGTASẼBẢOVỆNGƯỜICHOĐẾNNGÀYTẬN THẾ. SÁT THỦ SẼMÃIMÃI BAOBỌCNGƯỜI TRONG TẤMTHÂN UỐN KHÚC CỦA CHÚNG TA VÀ KHÔNG BAO GIỜ ĐỂNGƯỜIPHẢIĐỐIMẶTVỚINHỮNGHlỂMNGUYCỦATHẾGIAN.

"Thếthìhãybảovệhắnđi,"Bodnói."Ngaybâygiờ.""Talàchủnhâncủacácngươi.Cácngươiphảinghelệnhta,"gãđànông

tênJacknói.SÁTTHỦĐÃCHỜĐỢILÂULẮMRồi,bagiọngnóiđồngthanhcủa

SátThủvang lên đầy đắc thắng.LÂULẮMRỒI.Thân thể uốn lượn củachúngbắtđầuchậmrãi,biếngnhácvòngquanhgãđànôngtênJack.

GãđànôngtênJackđánhrơichiếcchén.Giờthìhaitayhắncầmhaicondao-trongmộttaylàcondaobằngđá,còntaykialàcondaocócánbằngxươngmàuđen-vàhắnquátlên,"Lùilại!Tránhxatara!Khôngđượclạigầnhơnnữa!"Hắnvungdaolênchémloạnxạ,trongkhiSátthủquấnquanhhắn,vàbằngmộtđộngtácxiếtchặtđángsợ,nuốtchửnggãđànôngtênJacktrongtấmthânuốnkhúccủamình.

BodchạyđếnbênScarlettvàđỡcôđứngdậy."Tớmuốnnhìn,"cônói."Tớmuốnbiếtchuyệngìđangxảyra."Côlôichiếcđènđiôtravàbậtđènlên...

NhữnggìScarlettnhìnthấykhônggiốngvớinhữnggìBodnhìnthấy.CôkhôngnhìnthấySátthủ,đólàmộtđiềumaymắn.NhưngcôcónhìnthấygãđànôngtênJack.Cônhìnthấyvẻkhiếpsợtrênmặthắn,khiếncho

hắntrônglạigiốngnhưôngFrosttrướckia.Trongnỗikinhhoàng,hắnlạigiống người đàn ông tốt bụng đã chở cô về nhà.Hắn đang lơ lửng trongkhôngtrung,đầutiênlàcáchmặtđấtkhoảnghơnmộtmét,rồisaulênđếnbamét,điêncuồngchémvàokhôngkhíbằnghaicondao,cốđâmmộtthứgìđómàcôkhôngnhìnthấy,vàrõrànglàchẳngcótácdụnggì.

ÔngFrost,gãđànôngtênJack,chodùhắnlàaiđichăngnữa,đangbịlôiraxakhỏihaiđứa,bịkéochođếnkhihắnnằmdánvào tườngcănphòng,chântaygiangrộngrakhuakhoắng,quằnquạitrongkhôngkhí.

Scarlett nhìn thấynhưôngFrost đangbị hút quabức tường, bị lôi vàogiữanhữngphiếnđávàbịchúngnuốtchửng.Giờthìchẳngcònthấygìnữangoài khuônmặt của hắn.Hắn đang gào thétmột cách điên cuồng, tuyệtvọng,gọiBod,bảonóhãygọivậtkialại,hãycứuhắn,xinlàmơn,xinlàmơn...vàrồikhuônmặthắncũngbịhútquabứctường,vàgiọngnóicủahắnimbặt.

Bod quay về chỗ bàn thờ bằng đá.Nó nhặt con dao đá, chiếc chén và

Page 185: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

chiếctrâmcàilênkhỏimặtđấtrồiđặtchúnglạichỗcũ.Bodđểnguyêncondaokimloạimàuđenởchỗnóđãbịrơi.

Scarlettnói,"TớtưởngcậubảolàSátthủkhôngthểlàmhạingườikháccơmà.Tớtưởngchúngchỉcóthểdọabọnmình."

"Đúng thế”Bodđáp. "Nhưngchúngmuốncómộtchủnhânđểbảovệ.Chúngđãbảotớnhưvậy”

Scarlettnói, "Cậuđịnhnói là cậubiết.Cậubiết trước là chuyệnnày sẽxảyra..”

"Ừ.Tớđãhyvọngnhưthế."Nódẫn côbé lên cácbậc thang, đưa cô trở lại lòng lăngFrobisher tan

hoang."Tớsẽphảidọndẹpchỗnày”Bodbìnhthảnnói.Scarlettcốkhôngnhìnvàonhữngthứnằmtrênsàn.

Haiđứabước rangoàinghĩađịa.Scarlettđờđẫnnhắc lại, "Cậuđãbiếttrướcchuyệnđósẽxảyra."

LầnnàyBodkhôngđáplại.Cônhìnnónhưthểkhôngbiếtmìnhđangnhìnvàocáigì."Vậylàcậuđã

biết.CậubiếtSátthủsẽbắthắn.Cóphảivìthếmàcậugiấutớxuốngdướiấykhông?Cóphảikhông?Tớlàcáigìvậy,mồicâuà?"

Bodtrảlời,"Khôngphảinhưthếđâu."Rồinónóithêm,"Bọnmìnhvẫncònsống,phảikhôngnào?Vàhắnsẽkhônggâyrắcrốichobọnmìnhnữa."

Scarlettcóthểcảmthấynỗihờngiậnvàcơnthịnhnộtràolêntronglòngmình.Sựsợhãiđãbiếnmất,vàgiờcôchỉcònmuốngàothét,quáttháoaiđó.Côcốchốnglạinỗi thôi thúcấy."Thếcònnhữngtênkia thìsao?Cậucũnggiếtchúngrồià?"

"Tớkhônggiếtaihết”"Thếthìchúngđâurồi?""Mộttênthìởdướiđáymộtcáihuyệtsâu,bịgãycổchân.Cònbatênkia

thì,ờ,chúngđangởmộtnơixalắm.""Cậukhônggiếtchúngà?""Tấtnhiênlàkhôngrồi,"Bodnói."Đâylànhàcủatớcơmà.Tạisaotớlại

phảilàmchohồnmacủachúnglảngvảngởđâymãimãichứ?"Rồinónóithêm,"Nghenày,sẽkhôngsaođâu.Tớđãxửlýchúngrồi”

Scarlettbướclùilạimộtbước.Cônói,"Cậukhôngphảilàngười.Ngườibìnhthườngchẳngbaogiờcưxửnhưcậu.Cậucũngtồitệchẳngkémgìhắncả.Cậulàmộtconquỷ."

Bodcảmthấymáuđangdồnhếtkhỏimặtmình.Sautấtcảnhữngchuyệnnóđãtrảiquatrongđêmđó,sautấtcảnhữnggìđãxảyra,khônghiểusao

Page 186: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

đâylạilàđiềukhókhănnhấtmànóphảiđốimặt"Không,"nónói."Khôngphảinhưthếđâu."

ScarlettbắtđầulùiraxakhỏiBod.Cô bướcmột bước, hai bước, và đang sắp sửa bỏ chạy, sắp sửa quay

ngườiđểcuốngcuồng, tuyệtvọngchạyđi,ngangquakhunghĩađịa chìmtrongánhtrăng,thìmộtngườiđànôngmặcáonhungđenbỗngđặttaylêncánhtaycô,rồinói,"TaelàcháuđãtỏrakhôngcôngbằngvớiBod.Nhưngchắchẳncháusẽthấydễchịuhơnnếucháukhôngnhớgìvềchuyệnnày.Vìthế,chúngtahãycùngđidạomộtlát,vàbànvềnhữnggìđãxảyravớicháutrongmấyngàyqua,xemcháunênnhớnhữngchuyệngì,vànhữngchuyệngìthìtốthơnlàcháunênquênđi."

Bodnói,"ChúSilas.Chúkhôngthểlàmthếđược.Chúkhôngthểlàmbạnấyquêncháuđiđược."

"Như thếsẽan toànhơn”Silaschỉđáp lạicóvậy. "Nếukhôngan toànhơnchotấtcảchúngtathìcũngantoànhơnchocôbé."

"Cháu-cháukhôngđượccóýkiếntrongchuyệnnàyư?"Scarletthỏi.Silaskhôngnóigì.BodđimộtbướcvềphíaScarlettvànói,"Cậunghe

này,mọichuyệnđãkếtthúcrồi.Tớbiếtlàrấtkhókhăn.Nhưngmà...Bọnmìnhđãthànhcôngrồi.Tớvàcậu.Bọnmìnhđãđánhbạichúng."

Côbéchỉkhekhẽlắcđầu,nhưthểcôđangchốibỏtấtcảnhữnggìcôđãnhìnthấy,tấtcảnhữnggìcôđãphảitrảiqua.

CôngướclênnhìnSilasvàchỉnói,"Cháumuốnvềnhà.Xinchocháuvềnhà."

Silasgậtđầu.Chúdẫncôbéđixuôiconđườngsẽđưahọrakhỏinghĩađịa.BodnhìntheoScarletttrongkhicôđixadần,hyvọngrằngcôsẽquayđầunhìnlại,rằngcôsẽmỉmcười,haychỉđơngiảnlànhìnnómàkhôngcóvẻsợhãitrongmắt.NhưngScarlettkhôngquaylại.Côđithẳng.

ººº

Bodquayvềkhulăngmộ.Nóphảilàmmộtviệcgìđó,vìvậynóliềnnhặtnhững cỗ quan tài bị đổ lên, dọn sạch những mảnh vỡ và đặt những bộxươngtantáctrởlạitrongquantài.NóhếtsứcthấtvọngvìkhôngaitrongsốnhữngngườihọFrobisher,FrobyshervàPet-tyferđangtụtậpquansátnóởxungquanhbiếtchắcbộxươngnàonằmtrongcỗquantàinào.

MộtngườiđànôngđưaScarlettvềnhà.SaunàymẹcủaScarlettkhông

Page 187: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

nhớcụthểôngtađãnóivớibànhữnggì,nhưngbàđãrấtthấtvọngkhibiếtrằngôngJayFrostđángmếnđãbuộcphảichuyểnkhỏithànhphốnày.

Ngườiđónóichuyệnvớihaimẹcontrongbếpvềcuộcsốngcùngnhữngmơướccủahọ,vàkhicuộctròchuyệnkếtthúcthìkhônghiểusaomẹcủaScarlettđãquyếtđịnhrằnghọsẽquaytrởlạiGlasgow:Scarlettsẽcảmthấyhạnhphúchơnkhiđượcởgầnbốvàgặplạinhữngbạnbècũcủamình.

Silasđểcôbévàmẹcôngồilạitrongbếp,nóichuyện,bànbạcvềnhữngkhókhănhọsẽgặpphảikhichuyểnvềScotland,rồiNoonahứasẽmuachoScarlettmộtchiếcđiệnthoạiriêng.HọgầnnhưkhôngnhớlàSilasđãcómặtởđó,vàSilascũngmuốnnhưvậy.

Silas quay trở lại nghĩa địa và thấyBod đang ngồi ở giảng đường bêncạnhđàitưởngniệm,mặtđanhlại.

"Bạnấythếnàorồiạ?""Chú đã xóa những ký ức của cô bé," Siỉas đáp. "Họ sẽ quay trở về

Glasgow.Ởđócôbécóbạnbè”"Làmsaochúcóthểlàmbạnấyquêncháuđược?"Silastrảlời,"Conngườithườngmuốnquênđinhữngđiềukhôngthể.Nó

khiếnchothếgiớicủahọantoànhơn."Bodnói,"Cháurấtmếnbạnấy.""Chúxinlỗi."Bodcốmỉmcười,nhưngkhôngcườinổi."Nhữngtênấy...chúngđãnói

vềchuyệnrắcrốichúnggặpphảiởKrakow,MelboumevàVancouver.Đólàdochúphảikhôngạ?"

"Khôngchỉcómộtmìnhchúmàthôi”Silasnói."CảcôLupescunữaạ?"Bodhỏi.Rồi,khinhìnthấyvẻmặtngườibảotrợ

củamình,nóhỏi,"Côấycósaokhôngạ?"Silaslắcđầu,vàtrongthoángchốcBodkhôngthểchịunổikhinhìnvào

mặtchú."Côấyđãchiếnđấurấtkiêncường.Côấyđãchiếnđấuvìcháu,Bodạ."

Bodnói,"CácSátthủđãbắtđượctênJack.Batênkhácthìđãrơixuốngcánhcổngcủaquỷnhậptràng.Cònmộttênbịthươngnhưngvẫncònsống,ởđáymộcủaôngCarstairsấyạ,"

ChúSilasnói,"HắnlàtênJackcuốicùng.Chúcầnnóichuyệnvớihắn,trướckhimặttrờimọc”

Làngiólạnhbuốtthổiquanghĩađịa,nhưngdườngnhưcảngườiđànônglẫnthằngbéđềukhôngcảmthấyhơilạnhấy.

Bodnói,"Bạnấysợcháu”

Page 188: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

"Đúngthế.""Nhưngtạisaochứạ?Cháuđãcứusốngbạnấy.Cháukhôngphảingười

xấu.Vàcháucũnggiốngnhưbạnấy.Cháucũnglàngườisốngmà."Rồinóhỏi,"CôLupescuđãngãxuốngnhưthếnàoạ?"

"Rấtcanđảm”chúSilasnói."Trongtrậnchiến.Đểbảovệnhữngngườikhác."

MắtBodtốisầmlại."Lẽrachúcóthểđưacôấyvềđây.Chôncấtcôấyởđây.Nhưthếcháusẽcóthểnóichuyệnvớicôấy."

ChúSilasnói,"Điềuđókhôngthểđược."Bod cảm thấy mắt mình cay xè. Nó nói, "Cô ấy thường gọi cháu là

Nimini.Sẽkhôngcóaikhácgọicháunhưthếnữa."ChúSilashỏi,"Chúngtacùngđimuathứcănchocháuđượckhông?""Chúngtaấyạ?Chúmuốncháuđicùngchúạ?Rakhỏinghĩađịaư?"ChúSilasđáp,"Hiệntạithìkhôngcóaitìmcáchgiếtcháucả.Sẽcórất

nhiềuviệcmàchúngsẽkhôngbaogiờlàmđượcnữa.Vìvậynên,đúngthế,cháucóthểđicùng.Cháumuốnăngì?"

Bodđãđịnhnóilànókhôngđói,nhưngđókhôngphảisựthật.Nócảmthấy hơi buồn nôn, hơi choáng váng, và nó đã đói ngấu rồi. "Bánh pizzađượckhôngạ?"nógợiý.

Haichúcháuđiquanghĩađịa,xuốngchỗcổng.Bod trông thấycáccưdâncủanghĩađịatậptrunglạikhinóbướcđi,nhưnghọđểchothằngbévàngườibảotrợcủanóđiquamàkhôngnóimộtlời.Họchỉnhìntheohaichúcháu.

Ánhđèncủacửahàngpizzarấtsáng,sángquáđếnnỗilàmBodkhóchịu.Nóvà chúSilas ngồiởphía cuối cửahàng, rồi chúSilas chỉ chonó cáchdùngthựcđơnvàcáchgọimón.(ChúSilaschỉgọichomìnhmộtcốcnướcvàmộtđĩarautrộnnhỏmàchúdùngcáinĩađẩyquađẩylạinhưngkhôngbaogiờđưalênmiệng.)

Bod cầmmiếngbánhpizzabằng tayvà ănngấunghiến.Nókhônghỏimộtcâunào.KhinàothấythíchhợpthìchúSilassẽnóichuyệnvớinó,hoặclàchúsẽkhôngnóigìcả.

ChúSilasnói,"Bọnchúđãbiếtvềchúng...vềnhữngtênJack...từrất,rấtlâu rồi, nhưng chỉ biết về chúngqua nhữngviệc làm của chúng.Bọn chúnghingờrằngcómộttổchứcđứngđằngsaunhữngviệcđó,nhưngchúngđãlẩntrốnquákỹ.Vàrồichúnglùngtìmcháu,vàsáthạigiađìnhcháu.Vậylà,mộtcáchtừtừ,chúđãlầntheođượcdấuvếtcủachúng."

"BọnchúcóphảilàchúvàcôLupescukhôngạ?"Bodhỏi.

Page 189: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

"Chú,côấyvànhữngngườikhácgiốngnhưthế.""ĐộiHộvệDanhdự,"Bodnói."Làmsaomàcháubiếtđược...?"chúSilashỏi.Rồichúnói,"Cũngchẳng

quantrọnggì.Bìnhnhỏvẫncótai to,nhưngườitathườngnói.Đúngvậy.ĐộiHộvệDanhdự."ChúSilasnhấccốcnướccủamìnhlên.Chúđưacốclênmôi,nhấpmộtchút,rồilạiđặtxuốngmặtbànmàuđenbónglộn.

Mặtbànấygầnnhưmộttấmgương,vànếucóaiđểýnhìn,thìhọsẽthấyrằngngườiđànôngcaolớnkiakhôngcóhìnhphảnchiếulại.

Bodnói,"Giờthìchúđãxong...đãhoànthànhnhữngviệcnàyrồi.Chúvẫnsẽởlạichứạ?"

"Chúđãhứarồi”chúSilasđáp."Chúsẽởlạichođếnkhicháulớn.""Cháuđãlớnrồi,"Bodnói."Chưa”chúSilasnói."Mớigầnlớnthôi.Chưalớn".Chúđặtmộttờmườibảngxuốngmặtbàn."Côbéấy,"Bodnói."Scarlettấyạ.Tạisaobạnấylạisợcháuđếnthếhả

chúSilas?"NhưngchúSilaskhôngnóigì,vàcâuhỏiấyđọnglạigiữakhôngtrung

trongkhingườiđànôngvà cậu thiếuniênđi rakhỏi cửahàngpizza sángtrưng,bướcvàobóngtốiđangchờđónhọ;vàchẳngmấychốchọđãchìmvàomànđêm.

Page 190: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

Chương9

RAĐIVÀTỪBIỆT

ĐÔILÚC,NÓKHÔNGCÒNNHÌNTHẤYnhữngngười chết đượcnữa.Hiện tượngđóbắtđầu từkhoảngmộthai tháng trước,vào thángTưhoặctháng Năm. Mới đầu thì chuyện đó chỉ thỉnh thoảng mới xảy ra, nhưngdườngnhưbâygiờnóđangxảyramỗilúcmộtthườngxuyênhơn.

Thếgiớiđangthayđổi.Bod lang thangđiđếngócphíaTâyBắccủanghĩađịa,đếnchỗnhững

dâythườngxuânumtùmrủxuốngtừcànhcâythủytùngvàphủkínmấtmộtnửađầubênkiacủaĐườngAiCập.Nótrôngthấymộtconcáomàuđỏvàmột conmèo đen, vớimột vòng lông trắng quanh cổ và những bàn châncũngmàutrắng,đangngồitròchuyệnvớinhauởgiữađường.KhiBodlạigần,chúngliềnnhìnlên,rồigiậtmìnhnhảytọtvàobụirậm,nhưthểnóđãbắtquảtangchúngđangâmmưuđiềugìvậy.Lạthật,nóthầmnghĩ.Nóđãquenconcáoấytừlúcnómớilàmộtconcáocon,cònconmèothìđãlangthangquanhnghĩađịanàytừkhiBodbắtđầubiếtnghĩ.Chúngbiếtnórấtrõ.Nếuchúngcảmthấythânthiệnthìchúngthậmchícònchophépnóvuốtvechúngnữakia.

Bod định chui qua dám dây thường xuân, nhưng nó thấy đường đã bịchặn. Nó cúi xuống, vén những dây thường xuân sang một bên, rồi láchmình qua. Nó cẩn thận bước xuôi con đường, tránh xa những vết lún vànhữngcáihốtrênđường,chođếnkhitớichỗtảngđálớnoaivệđánhdấunơiannghỉcuốicùngcủaAlonsoTomásGarciaJones(1837-1905,Hỡingườilữhànhhãyđặtgậyxuống).

Từmấythángnay,cứvàingàyBodlạixuốngđâymộtlần:AlonsoJonesđãđi khắpmọinơi trên thếgiới, vàông rất vui lòngkể choBodnghevềnhữngchuyếnduhànhcủamình.Ôngthườngbắtđầubằngcâu,"Chẳngcóchuyệngìthúvịxảyravớitôicả,"rồirầurĩnóithêm,"vớilạitôiđãkểchocậunghehếtcảchuyệncủatôirồi,"vàrồimắtôngsángbừnglên,vàônglạinói,"Ngoạitrừ...tôiđãbaogiờkểchocậunghechuyện...?"Câutiếptheosẽlà:"CáilầntôiphảichạytrốnkhỏiMatxcơva?"hoặclà"Cáilầntôiđánhmất

Page 191: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

mộtmỏvàngđánggiácảmộtgiatàiởAlaska?"hoặclà"CáilầnđàngiasúcchạyloạntrênđồngcỏởNamMỹ?"Bodsẽlắcđầuvàháohứcchờđợi,rồichẳngmấy chốc đầu óc nó sẽ tràn ngập các câu chuyện về biết bao hànhđộnganhhùngvànhữngcuộcphiêulưumạohiểm,chuyệnvềnụhônvớicôthiếunữxinhđẹp,vềcuộcchiếnbằngsúnghoặcbằnggươmvớinhữngkẻbấtlương,vềnhữngtúivàng,nhữngviênkimcươngtobằngđầungóntaycái,vềnhữngthànhphốđãbịbiếnmấtvànhữngdãynúihùngvĩ,vềtàuhỏahơinướcvàthuyềnvượtđạidương,vềnhữngđồngcỏxứNamMỹ,vềcácđạidương,cácsamạc,cáclãnhnguyênbănggiá.

Bodbướcđếnchỗ tấmbiamộnhọnhoắt -một tảngđácao,đượckhắchìnhnhữngngọnđuốcchúcngượcxuống,vànóngồiđợi,nhưngchẳngthấyaicả.Nócất tiếnggọiAlonsoJones, thậmchícòngõgõ lên tảngđánữa,nhưngvẫnkhôngcóai trả lời.Bodliềncúixuống,định thòđầuvào tronghuyệtđểgọingườibạncủamình,nhưngđầunókhôngxuyênquađượclớpđấtđánhưmộtcáibóngxuyênquamộtcáibóngdàyđặchơn,mà lạiđậpvàođấtđánh "thịch"một cáiđauđiếng.Nógọi lại lầnnữa, rồikhikhôngthấyaixuấthiện,nóliềnthậntrọngchuirakhỏiđámcâyxanhrậmrạpcùngnhữngtấmbiamộmàuxámđểquaytrởlạilốiđi.Baconchimáclàđậutrênmộtcâytáogaibayvụtlênkhinóđiquachỗchúng,

NóchẳngthấybóngdángmộtaikhácchođếntậnkhinóđitớisườnđồiphíaTâyNamnghĩađịa,ởđónótrôngthấycáibóngnhỏbéquenthuộccủaMáSlaughtertrongchiếcmũtrùmvàcáiáochoàng,đangđiđilạilạigiữacácbiamộ,đầucúixuốngngắmmấyđóahoadại.

"Này,chúbé!"mágọi."Ởđâycóbaonhiêulàhoasancạnmọcdạinày.Saocháukhôngháigiùmtamấybôngrồiđemđếnđặtlênmộtaấy."

ThếlàBodliềnháimấybôngsencạnmàuvàngvàđỏ,rồiđemđếnchỗtấmbiatrênmộcủaMáSlaughter, tấmbiađãrạnnứtvàbịmưanắngbàomònđếnnỗichỉcòntrơlạimộtchữ,LAUGH

vốnđãlàmcácnhàsửgiađịaphươngphảiđauđầutừhơnmộttrămnăm.Nóthànhkínhđặtmấybônghoalênphíatrướctấmbia.

MáSlaughtermỉmcườivớinó."Cháungoanlắm.Khôngbiếtchúngtasẽlàmgìnếukhôngcócháunhỉ."

"Cảmơnmá,"Bodnói.Rồinóhỏi,"Mọingườiđâucảrồiạ?Málàngườiđầutiêncháunhìnthấyđêmnayđấy”

MáSlaughterchămchúnhìnnó."Cháuđãlàmgìvớicái tráncủamìnhthếkia?"

"CháubịđậpđầuvàomộcủaôngJonesạ.Chẳnghiểusaonólạicứngđặc

Page 192: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

lại..”NhưngMáSlaughterđãmímmôilạivànghiêngđầusangmộtbên.Cặp

mắttuygiànhưngvẫnsángngờicủamásămsoiBodtừbêndướivànhmũ."Ta đã gọi cháu là chú bé, phải không nhỉ?Nhưng thời gian trôi qua chỉtrongnháymắt,vàgiờthìcháuđãlàmộtchàngtrairồi,phảikhông?Cháubaonhiêutuổi?"

"Cháuđoánlàgầnmườilămạ.Nhưngcháuvẫncảmthấyynhưcũ,"Bodnói,nhưngMáSlaughterngắt lờinó, "Còn ta thìvẫncảm thấynhưkhi tacònlàmộtcôbécon,háihoacúcdạitếtthànhvòngtrêncánhđồngcỏngàyxưa.Bảnthântathìkhôngbaogiờthayđổi,nhưngconngườitathìlạiluônluônđổithay,takhôngthểlàmgìvềchuyệnđóđược."

Mángồixuống trên tấmbiamộrạnnứtcủamình, rồinói, "Tavẫncònnhớrõcháuvàocáiđêmcháuđếnđây,chàng traiạ.Tađãbảo, 'Chúng takhôngthểđểthằngbéđiđâukhácđược,vàmẹcháucũngđồngývớita,rồitấtcảbọnhọcãicọầmĩchođếnkhiPhunhânXámcưỡingựađitới.'HỡicáccưdâncủaNghĩađịa,phunhânnói. 'Hãynghe lờiMáSlaughter.Cácngườikhôngcóchút lòng từ thiệnnàohaysao?'và thế làbọnhọđãnghetheolờita."Giọngmákéodàirồinhỏbặtlại,vàmálắclắccáiđầunhỏbécủamình."Ởđâychẳngmấykhixảyrachuyệngìkhiếnchongàyhômnaykhácngàyhômqua.Cácmùanốitiếpnhau.Dâythườngxuânmọc.Biamộbịđổ.Nhưngkhicháuđếnđây...vậyđấy,tarấtmừngvìcháuđãđếnđây."

Máđứngdậy,rútmộtcáikhăntaycáubẩntừtrongtayáora,nhổnướcbọtlênđó,vàcốvươntaylêncaohếtmứcđểlaumáutrêntránBod."Rồi,bâygiờthìtrôngcháulạibảnhbaorồiđấy,"mánghiêmkhắcnói."Vìkhôngbiếtđếnbaogiờtamớiđượcgặplạicháu.Cẩnthậnđấynhé."

TheonhưBodnhớđượcthìchưabaogiờnólạicảmthấybốirốinhưthếnày.NóquayvềngôimộcủagiađìnhOwens,vàsungsướngkhithấybốmẹmìnhđangđứngđợibêncạnhđó.Nhưngkhilạigần,thìnỗisungsướngcủanóchuyểnthànhlongại:tạisaoôngbàOwenslạiđứngmộtcáchchỉnhtềởhaibênngôimộnhưthế,nomnhưhaihìnhvẽtrêncửasổkínhmàuvậy?Nókhôngthểdònổivẻmặtcủahọ.

Bốnóbướctớitrướcvànói,"Chàocon,Bod.Bốmonglàconđangthấydễchịuđấychứ."

"Cũngtạmổnạ,"Bodnói,đólàcâuôngOwensthườngdùngđểtrảlờibạnbèmỗikhihọhỏithămông.

ÔngOwensnói,"Cảđờimình,mẹconvàbốđãluônmongướccómộtđứacon.Bốkhông tin làbốmẹcó thểcóđượcđứaconnàongoanngoãn

Page 193: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

hơncon,Bodạ."Ôngtựhàongướclênnhìncontraimình.Bodnói,"Vângạ,concảmơnbố,nhưngmà..."Nóquaysangnhìnmẹ,

đoanchắcrằngnócóthểbắtbàgiảithíchxemchuyệngìđangxảyra,nhưngmẹnókhôngcònđứngđónữa."Mẹđiđâurồiạ?"

"À.ừ."ÔngOwenscóvẻ lúngtúng."À,conbiếtmẹBetsycủaconrồimà.Cónhữngchuyện,cónhữnglúc.Mà,ờ,khiấyconkhôngbiếtphảinóigì.Concóhiểukhông?"

"Khôngạ,"Bodđáp."BốđoánlàchúSilasđangđợiconđấy,"bốnóbảo,rồibiếnmất.Đãquánửađêmrồi.Bodliềntìmđườngđixuốngngôinhàthờcũ.Cái

câymọctrênốngmángởmáinhàthờđãbịđổxuốngsautrậnbãovừarồi,kéotheomộtloạtnhữngviênngóibằngđáđen.

Bodngồiđợitrêncáighếdàibằnggỗxám,nhưngchẳngthấybóngdángchúSilasđâu.

Giónổimạnhhơn.Đó làmộtđêmhèmuộn,khiánhchiềuchạngvạngkéodàitưởngchừngkhôngbaogiờtắt,vàtrờirấtấm,nhưngBodvẫncảmthấytaymìnhnổidagà.

Mộtgiọngnóivanglênbêntainó,"Hãyhứalàcậusẽnhớtôiđi,đồhậuđậu."

"ChịLizađấyà?"Bodhỏi.Đãhơnmộtnămnayrồi,nóchưahềnhìnthấyhaynghe thấycôphù thủyđó -kể từ saucáiđêmvớihội JackĐủNghề."Chịđãđiđâuthế?"

"Tôichỉtheodõithôi”cônói."Mộtcôgáiphảichocậubiếtmọiviệccôấylàmhaysao?"

"Theodõiemấyà?"Bodhỏi.GiọngLizavanglênsáttaicậu,"Thậtthàmànóithìtôithấyrằngsựsống

dành cho người sống thật phí phạm,NobodyOwens ạ. Bởi vìmột ngườitrong sốchúng tađâyquángốcnghếchđể sốngđược,vàngườiđókhôngphảilàtôiđâu.Hãyhứalàcậusẽnhớtôiđi."

"Chisắpđiđâuà?"Bodhỏi.Rồinónói,"Tấtnhiênlàemsẽnhớchị,chodùchịcóđiđâuchăngnữa..."

"Ngốcquá”LizaHempstockthì thầm,vànócảmthấy taycôchạmvàotaynó."Quángốcnghếchđểđượcsống."Côkhẽchạmmôivàománó,vàokhóemiệngnó.Côhônnómộtcáchdịudàng,cònnóthìlạiquábốirối,quábấtngờ,nênchẳngbiếtphảilàmgì.

Giọngcủacôkhẽbảo,"Tôicũngsẽnhớcậu.Mãimãi."Mộthơigióthổitungtócnó,đócũngcóthểlàdobàntaycủacôlùaqua,rồinóbiếtnóchỉ

Page 194: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

cònlạimộtmìnhtrênchiếcghếdàỉ.Nóđứngdậy.Bodđiđếnchỗcửanhàthờ,nhấchònđábêncạnhhànghiênlênvàlấy

chiếcchìakhóaphụmàmộtngườibõnhàthờđãchếttừlâugiấubêndưới.Nómởcánhcửagỗlớnramàkhôngcầnthửxemnócóthểláchmìnhxuyênquacánhcửađượckhông.Cánhcửakẽokẹtmởramộtcáchkhókhăn.

Bên trongnhà thờ tốiom,vàBodphảinheomắt lạicốnhòmvàobóngtối.

"Vàođây,Bod."ĐólàgiọngchúSilas."Cháuchẳngnhìnthấygìcả”Bodnói."Tốiquá.""Đãnhanhđếnthếrồiư?"chúSilasnói.Chúthởdài.Bodnghecótiếng

nhung sột soạt, rồimột que diêm được bật lên, bắt lửa, và được dùng đểchâmhaicâynếnlớncắmtrênhaigiánếnbằnggỗchạmtrổđặtcuốiphòng.Trongánhnến,Bodcóthểnhìnthấyngườibảotrợcủamìnhđangđứngbêncạnhmộtcáihòmlớnbọcda,loạihòmđượcgọilàrươnglớn-đủrộngchomộtngườilớntocaonằmcuộntrònởtrong.BêncạnhđólàchiếctúidacủachúSilas,cáitúimàBodđãtrôngthấyvàilần,nhưngnóvẫnthấycáitúioaivệvôcùng.

Cáirươngđượclótbằngvảitrắng.Bodđưatayvàotrongrương,lướttayqualớplụalót,vàsờthấyđấtkhô.

"Đâycóphảilàchỗchúngủkhôngạ?"nóhỏi."Khichúđãphảirờixamáinhàcủamình,đúngvậy”chúSilasđáp.Bodhếtsứckinhngạc:từkhinóbiếtnghĩ,vàcảtrướcđónữa,chúSilas

đãluôncómặtởđây."Đâykhôngphảinhàcủachúhaysaoạ?"ChúSilaslắcđầu."Nhàcủachúnằmởmộtnơicáchđâyrất,rấtxa”chú

đáp."Nếunóvẫncònởđược.Ởquêhươngchúđãxảyramộtsốchuyệnrắcrối,vàchúkhôngbiếtchúsẽtìmthấygìnếuquaylạiđó."

"Chúđịnhquaylạiđóạ?"Bodhỏi.Nhữngđiềukhôngbaogiờthayđổiđãbắtđầuthayđổi."Chúđịnhđithậtạ?Nhưngmà.Chúlàngườibảotrợcủacháucơmà?".

"Chúđã làngườibảotrợcủacháu.Nhưnggiờ thìcháuđãđủlớnđể tựchămlochobảnthân.Chúcònnhiềuthứkhácphảibảovệ."

ChúSilasđóngnắpchiếcrươngbọcdanâulại,buộccácdâychằngvàcàihếtcáckhóa.

"Cháukhôngđượcởlạiđâyhaysaoạ?Ởlạinghĩađịaấyạ?""Cháukhôngthể,"chúSilasnói,Bodchưabaogiờthấychúnóimộtcách

nhẹnhàngnhưthế."Tấtcảmọingườiởđâyđãsốnghếtcuộcđờimình,Bod

Page 195: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

ạ,chodùđó làmộtcuộcđờingắnngủiđichăngnữa.Giờ thìđãđến lượtcháu.Cháucầnphảisống."

"Cháuđicùngchúđượckhôngạ?"ChúSilaslắcđầu."Cháusẽgặplạichúchứạ?""Cólẽ."GiọngchúSilasrấtdịudàng,vàcòncómộtvẻgìkhácnữa."Và

chodùcháucónhìn thấychúhaykhông, thìchúdámchắc làchúsẽnhìnthấycháu."Chúđặtcáirươngtựavàotường,rồiđiđếncánhcửaởđầukianhàthờ."Đitheochú."BodđiđằngsauchúSilas,bámtheochúxuốngcáicầuthangxoáytrônốcdẫnvàohầmmộ."Chúđãxếpriêngmộtcáirươngchocháu,"chúSilasgiảithíchkhihaichúcháuxuốngđếnhầmmộ.

Trênnắpcáihộpđựngnhữngcuốnsáchthánhcaẩmmốclàmộtcáivalida,giốnghệtchiếcrươngcủachúSilas,chỉcóđiềunhỏhơn."Tấtcảcủacảicủacháunằmtrongđó,"chúSilasnói.

Bodhỏi,"ChocháubiếtvềđộiHộvệDanhdựđi,chúSilas.Chúlàmộtthànhviêntrongđó.CảcôLupescunữa.Cònaikhácnữaạ?CónhiềungườitrongđộiHộvệkhôngạ?Cácchúlàmnhữnggì?"

"Nhữngđiềubọnchúlàmvẫnchưađủ,"chúSilasđáp."Chủyếulàbọnchúcanhgiữnhữngvùngranhgiới.Bọnchúbảovệranhgiớicủamọivật."

"Nhữngvùngranhgiớigìạ?"ChúSilaskhôngđáplại."ÝchúlànhữngviệckiểunhưngănchặntênJackcùngđồngbọncủahắn

ấyạ?"ChúSilasnói, "Bọnchúchỉ làmnhữngđiềubọnchúphải làm."Giọng

chúcóvẻmệtmỏivôcùng."Nhưngchúđãlàmđúngmà.ÝcháulàngănchặnbọnJackấyạ.Chúng

lànhữngkẻthậtkhủngkhiếp.Chúnglàlũquỷdữ."ChúSilastiếnmộtbướclạigầnBod,làmthằngbéphảingửađầulênđể

nhìnvàokhuônmặttaitáicủachú.ChúSilasnói,"Khôngphảilúcnàochúcũnglàmđiềuđúng.Khicòntrẻ...chúđãlàmnhữngđiềucònkhủngkhiếphơncảbọnJack.Khủngkhiếphơnbấtkỳkẻnàotrongsốbọnchúng.Khiấychínhchúmới làconquỷ,Bodạ,vàcònkhủngkhiếphơnbấtkỳconquỷnào”

Bodkhônghềphảibănkhoănxemngườibảotrợcủanóđangnóidốihaylànóiđùa.Nóbiếtmìnhđangđượcnghesựthật.Nónói,"Nhưngchúkhôngcònnhưthếnữa,phảikhôngạ?"

ChúSilasđáp,"Ngườitacóthểthayđổi,"rồiimbặt.Bodtựhỏikhông

Page 196: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

biếtcóphảingườibảotrợcủanó-chúSilas-đangnhớlạiđiềugìkhông.Rồichúnói,"Rấtvinhhạnhđãđượclàmngườibảotrợcủacháu,chàngtraiạ."Chúthòtayvàochiếcáochoàngrồi lôiramộtcáivícũkỹ."Củacháuđấy.Cầmlấyđi."

Bodnhậnchiếcví,nhưngkhôngmởra."Trongđócótiền.Đủchocháubắtđầumộtcuộcsốngmới,nhưngkhông

cógìhơncả."Bodnói,"HômnaycháuđitìmAlonsoJones,nhưngôngấykhôngcóở

đó, hoặc là ông ấy có đó nhưng cháu không nhìn thấy. Cháumuốn đượcngheôngấykểvềnhữngnơixaxôimàôngấyđãđếnthăm.Nhữnghònđảo,cávoi,dòngsôngbăngvànhữngdãynúi.Nhữngnơimàngười taănmặcmộtcáchkỳ lạnhất trênđời."Bodngầnngừ.Rồinónói, "Nhữngnơi ấy.Chúngvẫncònởnguyênchỗcũ.Cháumuốnnóilà,ngoàikiacòncócảmộtthếgiớirộnglớn.Cháucóthểnhìnngắmthếgiớiấykhôngạ?Cháucóthểđiđếnnhữngnơiấykhôngạ?"

ChúSilasgậtđầu."Ngoàikiacòncócảmộtthếgiớirộnglớn,đúngvậy.Ởngăntrongvalicủacháucómộttấmhộchiếu,mangtênNobodyOwens.Đểkiếmđượctấmhộchiếuấykhôngphảidễdàngđâu”

Bodhỏi,"Nếucháuđổiýthìcháucóthểquaylạiđâykhôngạ?"Rồinólạitựtrảlờicâuhỏicủamình,"Nếucháuquaylại,thìnơinàysẽlàmộtchỗdừngchân,nhưngsẽkhôngcònlànhàcháunữa."

ChúSilasnói,"Cháucómuốnchútiễncháuđếncổngnghĩađịakhông?"Bodlắcđầu."Tốthơnhếtlàcháuđimộtmìnhạ.Ừm,chúSilasnày.Nếu

khinàochúgặprắcrối,thìchúhãygọicháunhé.Cháusẽđếngiúpchú.""Chúkhôngbaogiờgặprắcrối,"chúSilasđáp."Không.Cháuđoánlàchúkhônggặprắcrối.Nhưngdùsaothìchúcũng

cứnhớnhưthế."Tronghầmmộtốinhưmực,khôngkhíbốclênmùinấmmốcẩmướt,mùi

nhữngphiếnđácũ,vàlầnđầutiênBodthấyhầmmộmớinhỏhẹplàmsao.Bodnói,"Cháumuốnđượcthấycuộcsống.Cháumuốnđượcnắmcuộc

sống trong tay. Cháu muốn để lại dấu chân trên nền cát ở một hòn đảohoang.Cháumuốnđượcđábóngvớinhữngngườikhác.Cháumuốn..,"nócấttiếng,rồingưnglạingẫmnghĩ."Cháumuốntấtcảmọithứ"

"Tốt”chúSilasnói.Rồichúđưataylênnhưđểgạtmộtsợitócvươngvàomắt-mộtcửchỉkhônggiốngchúchútnào.Chúnói,"Nếucókhinàochúcảmthấymìnhđanggặprắcrối,thìchúsẽgọicháu."

"Mặcdùchúkhôngbaogiờgặprắcrối?"

Page 197: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

"Nhưcháuđãnóiđấy."TrênkhóemôichúSilascómộtcáigìđócóthểlàmộtnụcười,cũngcó

thểlàsựtiếcnuối,hoặcchỉlàảoảnhdonhữngcáibónggâyra."Thếthìchúcháumìnhphảitạmbiệtnhauthôi,chúSilas."Bodchìatay

ra,nhưnóđãlàmkhicònnhỏ,vàchúSilasnắmlấybàntayấytrongbàntaylạnhgiávớilàndamàungàvoicổcủamình,rồinghiêmtrangbắttaynó.

"Tạmbiệt,NobodyOwens."Bod xách chiếc va li nhỏ lên. Nó tựmở cửa ra khỏi hầmmộ rồi trèo

ngượclênsườnđồithoaithoải,khônghềngoáinhìnlại.Haicánhcổngđãbịkhóatừlâu.Khiđitớiđó,nótựhỏikhôngbiếtchúng

cóchonóchuiquakhônghaynósẽphảiquaylạinhàthờđểlấychìakhóa,nhưngkhi đếnnơi thì nó trông thấy cánh cổngphụdành chongười đi bộkhôngbịkhóavàmởrộng,nhưthểđangchờđợinó,nhưthểtoànthểnghĩađịacũngđangchàotạmbiệtnó.

Một dáng người phốp pháp, da tái xanh đang đứng đợi bên cạnh cánhcổng,vàkhinólạigần,bàngướclênmỉmcườivớinó,nhữnggiọtnướcmắttrongmắtbàlonglanhdướiánhtrăng.

"Conchàomẹ,"Bodnói.BàOwensđưanắmtaydụimắt,rồikéotạpdềlênchâmchấmvàomắt,

vàbàlắcđầu."Conđãbiếtbâygiờconsẽlàmgìchưa?"bàhỏi."Con sẽ khám phá thế giới," Bod nói. "Gặp rắc rối. Rồi lại thoát khỏi

nhữngrắcrối.Đithămnhữngkhurừngrậm,núilửa,samạcvàhoangđảo.Gặpgỡmọingười.Conmuốnđượcgặpthậtnhiềungười”

BàOwenskhôngđáplạingay.Bàngướclênnhìnnó,rồibàcấttiếnghátmộtbàihátmàBodcònnhớrõ,bàihátbàvẫnthườnghátchonónghevàothuởấuthơ,bàihátbàdùngđểhátruchonóngủkhinócònnhỏxíu.

"HãyngủđibéyêucủamẹNgủchođếnkhiconthứcdậyLớnlênconsẽđượcthấythếgianNếumẹkhôngnhầm...""Mẹkhôngnhầmđâu”Bod thì thầm. "Vàcon sẽ làmđượcnhữngđiều

ấy.""HônmộtngườithươngNhảymộtđiệuvuiTìmthấytênmìnhCùngmộtkhobáu..."RồibàOwensnhớlạinhữngcâuhátcuốicùng,vàbàhátnốtchocontrai

Page 198: NXB Văn học 2010 · 2017-04-29 · Mặt trăng thật thì đang chiếu qua ô cửa sổ có hai cánh. Ánh trăng không. sáng, lại bị màn sương che mờ, nhưng gã

mìnhnghe.ĐốimặtvớicuộcđờiVớiniềmvui,vớinỗiđau,Khôngbỏquaconđuờngnào.""Không bỏ qua con đường nào”Bod nhắc lại. "Quả làmột thách thức

gianlao,nhưngconsẽcốhếtsức."Rồinóđịnhvòngtayômmẹnhưnóvẫnlàmkhicònnhỏ,nhưnglàmvậy

cũngchẳngkhácnàotìmcáchômlấymộtmànsương,bởivìnóchỉcònlạimộtmìnhtrênlốiđi.

Nótiếnmộtbướcvềphía trước,điquacánhcổngdẫnnórakhỏinghĩađịa.Nótưởngnhưmìnhvừanghethấymộtgiọngnóilêntiếng,"Mẹtựhàovềconvôcùng,contraiạ,"nhưngcũngcólẽlànóđãtưởngtượngnhưvậy.

BầutrờimùahèđãbắtđầusánglênởđằngĐông,vàBodliềnhướngvềphíađóđểđixuốngđồi,đivềphíanhữngngườisống,vềphíathànhphố,vềphíabìnhminh.

Trongvalicủanócóhộchiếu,trongvínócótiền.Trênmôinólàmộtnụcười,mặcdùnụcườiấycóphầncảnhgiác,bởivìthếgiớingoàikiarộnglớnhơnnhiềusovớikhunghĩađịanhỏtrênđỉnhđồi;vàtrongthếgiớiấysẽcónhữngđiềubímật,nhữnghiểmnguy,nhữngngườibạnmớiđể làmquen,nhữngngườibạncũcầngặp lại,nhữngsai lầmsẽmắcphải,vàvôsốconđường chonóbướcđi, trướckhi nóphải quay trở lại nghĩa địa, cưỡi trênlưngconbạchmãkhổnglồcùngPhunhânXám.

Nhưnggiữahiệntạivàlúcấy,Cuộcsốngđangchờđợi;vàBodtiếnvàođóvớiđôimắtvàtráitimrộngmở.