nội san tâm việt kỷ niệm sinh nhật 12 tuổi
DESCRIPTION
Nội san Tâm Việt được phát hành định kỳ hàng năm vào những dịp lễ, kỷ niệm trọng đạiTRANSCRIPT
Ấn phẩm đặc biệt
chào mừng sinh nhật
lần thứ 12 của Tâm Việt
Nội
Sa
n T
âm
Việ
t Giảng viên
Tác giả - Diễn giảDịch chuyển
Làm Tâm người Việt sáng hơn – Nâng Tầm người Việt cao hơn
Tác giả - Diễn giả 2
“Dù ai đi ngược về xuôi
Nhớ ngày sinh nhật tháng Mười ngày Năm”
Hàng năm, cứ đúng ngày này, những người con Tâm Việt lại có dịp đoàntụ về mái nhà chung . Trong không khí của tiết trời thu tháng Mười, ai cũngthấy se lòng nhung nhớ. Nơi đây, chúng ta đã đến, sống và cống hiến với khátkhao và đam mê của tuổi trẻ. Những chặng đường Tâm Việt đi qua cũngchính là con đường mà mỗi thành viên từng đặt chân đến. Đó là những ngày tấtcả thành viên Tâm Việt chung sức nghiên cứu và xây nên những mô hìnhmới, những câu chuyện lạ; Là những ngày tập luyện nhiệt tình, hết mình đểgia tăng về ý chí và năng lực cho bản thân; Là những ngày đến lớp,qua những hội thảo lớn nhỏ ở khắp các tổ chức, vùng miền…với ước
nguyện đưa kỹ năng sống đến với toàn bộ người dân Việt Nam.
Trong năm thứ 12 này, Tâm Việt có thêm một bước dịch chuyển mới:Từ giảng viên kỹ năng sống thành diễn giả tạo động lực và tác giả
của những cuốn sách “Kỹ năng sống” dành cho người Việt.
Để kỷ niệm cho sinh nhật 12 tuổi, Nội san Tâm Việt như người bạnđồng hành của mỗi người. Đây là nơi ghi nhận những cống hiến, đóng gópcủa các thành viên cũng là nơi để chúng ta chia sẻ tình cảm, bài họcgiúp mỗi người tiến bộ hơn và còn là nơi để chúng ta có thể bật ra tiếng cười
to, tìm cho mình những giây phút thư giãn thực sự thoải mái.
Ban biên tập chúng tôi xin được gửi lời cảm ơn tới bạn đọc đã quan tâm vàđóng góp cho Nội san; xin chúc cho chúng ta, những người Tâm Việt sẽ luôncháy trong mình khát vọng được cống hiến và luôn kiên định trên con đườngmình đã chọn.
Thân mến!
BBT Nội san Tâm Việt
Làm Tâm người Việt sáng hơn – Nâng Tầm người Việt cao hơn
Tác giả - Diễn giả3
Bao năm phòng vẫn như xưaDòng sông vẫn chảy, đến mùa lá thayNgười đi, người đến có hayTâm Việt vẫn lớn, vẫn đây linh hồn
Vẫn những bài tập anh hùngCon lăn, cốc, bóng, với thùng mảnh chaiNhưng giờ dịch chuyển nhân haiTác giả - Diễn giả, hơn tài giảng viên
Mẹ ơi, con đến công tyThầy ơi, con đến gia đình mình đây
Ở đây trường, lớp, gia đình
Được ăn, được học, được làm người tự do
Sớm thiền sứ mệnh, cùng lo
Ngày mang giá trị Cho đời - Trời cho
Ở đây lũ trẻ chơi chung
Vô tư đến mức, ngủ cùng một nơi
Chị em mệt mấy vẫn cười
Sống thêm phần thiếu tuổi thơ đang tìm
- Văn Phú -
Làm Tâm người Việt sáng hơn – Nâng Tầm người Việt cao hơn
Tác giả - Diễn giả 4
Mùa thu này, tôi không có cảm giác xao lòng khihương hoa sữa thoảng về vì thực chất cũng chưa kịpngẩn ngơ với hương hoa ấy, như một sự lỗi hẹntrong năm nay. Những ngày thu se lạnh, ngướcnhìn lên bầu trời ngắm nghía những ngôi sao bébỏng tinh nghịch trong màn đêm mưa lạnh làm tôinhớ về nơi ấy – về Tâm Việt thân thương. Tôi nhớgóc sân nhỏ ngạt ngào hương hoa sữa, nơi tôi từngkhóc lúc tôi tạm biệt những người thân yêu để đitheo sự lựa chọn của riêng mình. Ở nơi ấy, tôi nhớrõ lắm, mỗi khi có người ra đi, họ đều bùi ngùi, đềuôm nhau thật chặt, đều cảm thông và trân trọngnhững ngày tháng qua. Bởi yêu thương, lúc đó rấtthật thà. Sau này, mỗi lần có một cuộc chia tay củađồng nghiệp, tôi không còn cảm giác xót xa, chắc lẽbản thân đã quá quen với những lần đến và đi và rồinhư một ám ảnh nghề nghiệp rằng mọi sự là tùyduyên:)
Chúng tôi vẫn gọi nhau bằng cái tênthân thương “Người Tâm Việt” vànhiều lắm những câu chuyện bênnhau mỗi lần gặp mặt. Những ngườicon đã từng có khoảng thời gian họctập, gắn bó tại Tâm Việt, dù ít dùnhiều cũng thấm đượm trong suynghĩ, trong cách sống những triết lýnhân văn về con người, về đạo học,về tình yêu thương đã từng đượcThầy, được anh, được chị chia sẻ.Anh Lưu LT vui tính vẫn gọi đùamỗi khi anh chị em – những ngườihiện giờ không trực tiếp đứng trênbục giảng tại Tâm Việt mỗi khi gặpnhau bằng cái tên thân “Hội nhữngngười thích ngoảnh lại”. Dù là xanhưng mọi thông tin về Tâm Việtvẫn được cập nhật và chia sẻ vớinhau, dù là xa nhưng luôn có cảmgiác gần gũi mỗi khi anh chị em ngồilại bên nhau. Đôi khi chỉ là món gàbọc đất sét nướng “made in Lưu LT”do “khổ chủ” lên ý tưởng hay mấycon cá rô câu được ở ao nhà cũngphải ới anh em Tâm Việt về ngồicùng. Khi ấy bữa cơm của chúng tôiấm áp lắm, những câu chuyện vềngày xưa, về phòng 104 những giờhọp, về buổi lên lớp, về triết lý TâmViệt…về cuộc sống hàng ngày vớinhững buồn vui.
Chúng tôi vẫn nói về nhau, vẫn hỗ trợ nhau chỉ cần bất kỳ người anh em nào của mình cầnsự trợ giúp. Tôi vẫn nhớ Noel 2012, anh Sơn LA có chương trình Yoga cười được tổ chứctại tượng đài Lý Thái Tổ đã thu hút được đông đảo sự quan tâm của báo chí, truyền hình. 5hsáng rét mướt, Yến Mít, Nhung cháu, chị Thơm béo, Oanh NT, Huy PQ…. Cũng vẫn cómặt đông đủ tại sân để cùng hỗ trợ anh mình, nhiều khi chỉ để góp thêm “màu cờ sắc áo” vàlàm vướng chân ông anh nhưng chừng ấy thôi cũng đủ để cổ vũ, để những người anh emcủa mình không có cảm giác “một mình” trên mỗi con đường đi riêng.
Làm Tâm người Việt sáng hơn – Nâng Tầm người Việt cao hơn
Tác giả - Diễn giả5Chúng tôi vẫn tự hào về mình là một thành viên trong team TâmViệt, màu cờ sắc áo ấy chẳng bao giờ lẫn đi đâu được. Vẫn là sựchân thành, hiểu nhau trong cách sống, là sự cảm thông trong côngviệc cũng như trong cuộc sống. Tôi vẫn nhớ chuyến đi Tam Đảo2013 quy tụ khá nhiều anh chị em “Người Tâm Việt” đầy ắp kỷniệm.
Vẫn nhớ, anh chủ khách sạn ở
thị trấn khi đón một đoàn
người trẻ hồ hởi lên Tam Đảo
sau khi hỏi thăm tình hình, tình
trạng hôn nhân đã thốt lên rằng
"Anh thật không ngờ các em lại
có thể chơi với nhau vô tư một
cách không ngờ đến vậy". Có
gì đâu, chúng tôi vẫn bảo với
nhau rằng “. Vì chúng ta cùng
một lò đào tạo đi ra, vì chúng
ta coi nhau như anh chị em; vì
rằng mỗi chúng ta đều được
dạy chung bài học về tinh thần
đồng đội, tình yêu thương.
Chúng ta hiểu giá trị mà mỗi
người bạn mình tôn thờ để có
thể chia sẻ với nhau, để có thể
giúp đỡ nhau mà không tính
toán. Ngay cả khi, niềm tin của
tôi rơi rớt đâu đó thì khi gặp
những người đồng đội này, ánh
sáng của niềm tin lại soi rọi
trong tôi, cho tôi sức mạnh,
cho tôi được mạnh mẽ hơn.
Dù ở nơi đâu thì chúng ta vẫn làanh em, những lời dạy và nhắnnhủ của Thầy vẫn luôn đượcchúng tôi chia sẻ lại với nhau,động viên nhau trong công việchàng ngày. Như một câu nói vuinhưng thực sự rất cần để lêndây cót tinh thần cho nhau mỗikhi công việc, cuộc sống cónhững khó khăn riêng của nó.Đã là yêu thương thì luôn thậtthà và chân thành. Tình yêuthương từng có ở Tâm Việt, tôiluôn tin tưởng rằng đó là YêuThương sâu lắng!!
Nguyễn Thị Hải Yến
– Yến Mít
Làm Tâm người Việt sáng hơn – Nâng Tầm người Việt cao hơn
Tác giả - Diễn giả 6Con đường trở thành giảng viên – tác giả
Trong không khí háo hức đón chào sinh nhật Tâm Việt lần thứ 12 và chuẩn bị hànhtrang cho năm thứ 13 trên con đường "Làm tâm người Việt sáng hơn – Nâng tầmngười Việt cao hơn". Tôi đã có cơ hội nói chuyện với một số giảng viên Tâm Việt vềtình yêu họ dành cho "Tâm Việt". Mời các bạn cùng theo dõi.
PV: Chào Trang, cảm ơn Trang đã trò chuyện cùng tôi. Cảm xúc của Trang đối vớinhững công việc mà em đang làm hiện nay như thế nào? Liệu có phải là đam mêcủa em không?
Trang PTK: Thực sự là đam mê của em, mà cũng là sở trường của em. Trên thực tế, em cũng đã định hướng từ lâu rồi. Từ ngày em vào đại học, em đã có định hướngmình sẽ làm những việc liên quan đến kết nối cộng đồng, quan hệ công chúng. Những công việc mang tính chất xã hội, tính chất kết nối.
PV: Thật là tuyệt vời! Mà con đường nào đã đưa Trang đến với Tâm Việt vậy?
Trang PTK: Tâm Việt có lẽ là một cái duyên của em. Tâm Việt đến với em một cáchrất là tự nhiên, dần dần. Em nhớ là hồi năm nhất Đại học, em đã được nghe tên củaTâm Việt rồi. Ngoài ra, thầy Việt có đến ký túc xá trường em chia sẻ một lần, vàhôm đó là lần đầu tiên em gặp thầy. Hơn thế nữa, em thấy thầy rất quen, vì em đãđược nhìn thấy thầy trên tivi. Em đã lên gặp và nói chuyện với thầy. Thầy bảo emđến Tâm Việt, tham gia đội viết. Và như thế em đến Tâm Việt, đó là một cái duyên.
PV: Quá tuyệt vời! Trang là một người rất trẻ. Và em có muốn nhắn nhủ gì đến vớicác anh chị em Tâm Việt và các bạn trẻ đồng trang lứa với Trang?
Trang PTK: Nếu được gửi tới các bạn trẻ nói chung và anh chị em Tâm Việt nóiriêng, thông điệp mà em muốn gửi tới đó là, mỗi chúng ta hãy luôn biết, luôn có ý thức trải nghiệm, khám phá chính bản thân mình. Mỗi người trong chúng ta đều cónhững tố chất, những giá trị riêng. Và nếu phát triển đúng những tố chất, những giátrị đó, lúc đó chúng ta sẽ trưởng thành và trở thành những con người có ích cho xãhội, những công dân có ý nghĩa. Cuộc sống của chúng ta có giá trị khi mang lại lợiích cho xã hội, đồng đội và bản thân.
PV: Cảm ơn Trang! Chắc chắn là anh chị em Tâm Việt và các bạn trẻ sẽ đón nhậnthông điệp mà Trang gửi tới với một niềm hân hoan. Chúc Trang luôn phát triển vàbình an!
Thông tin bên lề: Phạm Thị KiềuTrang, được anh chị em Tâm Việt gọivới tên là Trang PTK và được người viếtbài thường gọi với tên thân mật là TrangKiều. Trang Kiều là sinh viên khoaToán-Cơ tin, khóa 52 của trường Đạihọc Khoa học tự nhiên. Hiện nay thìTrang Kiều đang có người yêu và theotôi được biết thì các bạn cũng đã lên kếhoạch cho cuộc sống chung sau này(^_^)
Làm Tâm người Việt sáng hơn – Nâng Tầm người Việt cao hơn
Tác giả - Diễn giả7Tâm Việt - nơi cửa ngõ đầu tiên bước vào đời
của tôi. Bao lâu rồi không về lại nơi đây nhỉ!
Cũng không nhớ chính xác, nhưng kỷ niệm
thì lại rất nhớ.
Nhớ ngày đầu tiên bước chân tới Tâm Việt,
hai cô học trò dắt tay đến để mong mỏi sau
này có thể tự tin hơn một chút, chứ hiện tại
lúc đó nhút nhát, rụt rè vô cùng. Đến dơ cánh
tay lên để phát biểu chắc là cả một vấn đề.
Hai chúng tôi bước vào, không giống như
những gì 2 đứa nghĩ lúc đầu. Tâm Việt phải
là nơi nào to to, đẹp đẹp chứ nhỉ, không
giống mình tưởng tượng gì cả. Nhưng nơi đó
là nơi ghi dấu ấn cho bao người, trong đó có
tôi. Bước hành trình trên con đường sự
nghiệp là từ đây.
Ngày đầu tiên học trong lớp thuyết trình của chị
OanhNK và Cường VQ. Không hiểu sao ngày đó,
tôi có thể phát biểu một câu hoành tráng mà tới giờ
đã ứng nghiệm: “Tôi mong rằng sẽ có điều kỳ diệu
xảy ra và làm thay đổi cả cuộc đời tôi”. Vâng, giờ
đã ứng nghiệm rồi đấy ạ. Phép màu đúng là luôn
luôn xung quanh chúng ta, cứ tin rồi sẽ thấy. Buổi
học thuyết trình đầu tiên đáng nhớ như vậy.
Những ngày tháng ở Tâm Việt quả thực ghi lại rất
nhiều dấu ấn trong tôi.
Tôi nhớ những buổi đào tạo, huấn luyện rèn ý chí
hàng ngày trên con lăn, đầu đội cốc tung bóng như
một nghệ sĩ biểu diễn xiếc vậy. Nhớ nhất cái lần tôi
đội được hai cốc nước trên đầu, đứng trên con lăn
và tung được 50 lượt bóng, và cũng một lần ngã
lăn quay ra sàn cũng vì đội như vậy.
Tôi nhớ những buổi làm bài thuyết trình.
Những tuần đầu chỉ là 3, rồi 5, rồi 10 bài
một ngày. Sau đó cứ thế tăng dần lên đến
100 bài một tuần. Những ý tưởng không biết
tìm đâu đây ta. Vậy mà cứ thế vẫn trào ra.
Tôi nhớ những buổi làm bài thuyết trình.
Những tuần đầu chỉ là 3, rồi 5, rồi 10 bài
một ngày. Sau đó cứ thế tăng dần lên đến
100 bài một tuần. Những ý tưởng không
biết tìm đâu , vậy mà cứ thế vẫn tuôn trào.
Tôi nhớ những lần hồi hộp, lo sợ đầu tiên
khi phải thuyết trình những bài mình đã
viết ra. Khó. Nhưng rồi sau cũng làm
được.
Tôi nhớ những ngày phải thức dậy rất
sớm để tới Tâm Việt. Vì nhà xa nên cứ
phải 4 rưỡi, 5 giờ phải dậy rồi và sau
đó có tối tận 10 rưỡi, 11h mới về tới
nhà. Một con bé mới bước vào đời,
mới lóc cóc ra xã hội. Chưa bao giờ
phải ra ngoài nhiều đến mức thời gian
ở Tâm Việt nhiều hơn ở nhà.
Tôi nhớ những ngày phải mờ mắt để
tập tung bóng vì lo rằng hôm sau
mình sẽ bị loại khỏi đội. Tối 10h, 10
rưỡi về tới nhà lại lôi bóng ra tập
tung.
Tôi nhớ khoảng thời gian cả đội TOT
ăn chung, ngủ chung với nhau trong
1 phòng. Nhộn thật nhưng mà vui.
Làm Tâm người Việt sáng hơn – Nâng Tầm người Việt cao hơn
Tác giả - Diễn giả 8Tôi nhớ lần anh Lưu LT nói với tôi một câu mà giờ
tôi đã làm theo đúng câu đó. Đại loại là đi đến đâu
cũng phải để người ta biết mình là ai chứ. Nhớ mỗi
đại ý như vậy. Sau đó một thời gian, tôi đã đổi ngay
tên Tiểu Minh Tinh thành Yến Minh Tinh và cũng đã
làm y như cái đại ý đó.
Tôi nhớ ngày sinh nhật lần thứ 19, thầy Việt đã chúc
mừng tôi: Chúc tiểu mình tinh sớm thành trung minh
tinh, rồi thành đại minh tinh. Thấy cứ vui vui sao ấy.
Quả thực, Tiểu Minh Tinh ngày đó ngây thơ không
biết gì nhiều cả.
Tôi nhớ những người em, người bạn, người anh,
người chị cùng tập với tôi ngày đó. Nhớ lắm khi mọi
người gọi tên tôi Yến Minh Tinh, Yến Minh Tinh,
Yến Minh Tinh… Nhân hiệu của tôi cũng từ Tâm
Việt mà ra. Ngày đó có 2 Yến nên anh Thêm TN, anh
Thủy HT cứ gọi tôi tên như vậy. Tôi rất thích.
Tôi nhớ rất nhiều cái tên gắn bó với tôi nơi đây. Kể
ra có lẽ sẽ rất dài nên nếu có duyên gặp lại một ai đó
tin rằng tôi vẫn có thể gọi đúng tên người đó.
Khóa coaching tưởng chừng dài mà ngắn ngủi thật.
Thời gian làm việc thì chưa lâu, vậy mà đã xa Tâm
Việt lâu lắm rồi.
Ngày hôm nay, tôi đã có thể đứng trước sân khấu
hàng trăm con người cũng không hề nao núng hay lo
sợ. Tự tin, rất tự tin. Tôi mang những kỹ năng được
học hướng dẫn lại cho những người khác để họ cũng
có thể được tự tin hơn trong khi thuyết trình.
Những buổi thuyết trình trên lớp, trước hội trường
lớn, tôi có lẽ sẽ không bao giờ quên. Giờ không chỉ
xa Tâm Việt, còn xa trường nữa. Không biết tới bao
giờ tôi lại có thể đứng trên sân khấu để nói nữa. Tôi
lại nhớ những lần mình làm MC nữa. Cô bé nhỏ xíu
nhưng khi thuyết trình giọng lại không có nhỏ xíu tí
nào. Lần làm MC đầu tiên, Mr Dần phải nói với tôi
một câu thế này: “Lần sau em nói nhỏ đi một tí
không thì người ta chạy hết vào phòng WC hết”. Ở
lớp mà dùng mic là mấy đứa lại bảo thôi cậu ơi đừng
có dùng mic, nói miệng thôi. Cũng thật lạ là bình
thường dù quát cỡ nào cũng không thể nào to bằng
những lúc thuyết trình. Ừ, thì ông trời không cho tôi
cái hình dáng to cao nhưng lại cho tôi cái giọng có
thể đủ làm ấm lòng người khác, vậy cũng là mãn
nguyện rồi.
Dù là đi hay ở, tất cả đều là cái duyên.Duyên đến rồi duyên đi, đó là chuyện thường tình. Sắp tới ngày kỷ niệm 12năm thành lập Tâm Việt rồi, phảichăng đây là duyên để gặp lại ngườixưa. Giờ đây, Tâm Việt đã có những thành viên mới. Đội TOT ngày xưakhông biết có những ai ở lại, không biết mọi người có còn nhận ra tôikhông?Chuỗi thời gian mới có 5 năm, vậy mà sự thay đổi thì quá lớn. Mỗi người có một chí hướng, một sứ mệnh riêng của mình. Hết đợt sóng này, sẽ có đợt sóng khác, cứ thế trải dài, trải dài đến vô tận.Thời gian ở Tâm Việt đã cho tôi cơ hội để thử thách ý chí kiên cường của bảnthân mình. Có những điều tưởng chừng như không thể làm được nhưng lại có thể làm được. Từ đó đến nay, đã biết bao lần vấp ngã rồi lại đứng dậy,nhưng nhớ lại thời gian đầy thử thách trước đây rồi tự thấy mình trưởng thành lên thật nhiều. So với cô bé 19 tuổi trước đây chỉ bằng các em 16, 17bây giờ thì nay những thử thách của cuộc sống đã cho tôi có những suy nghĩ chín chắn hơn tuổi của mình rất nhiều.Những dấu chân đầu tiên bước ra ngoài xã hội được in lại trong ký ức ởTâm Việt. Tâm Việt là nơi ươm mầmcho biết bao thế hệ, con người. Mỗi một nơi tôi đã đi qua đều có những kỷ niệm tốt đẹp với những con người màtôi đã gặp. Ai cũng có những điểm tốt, điểm mạnh của mình, tất cả điều đó đều đáng trân trọng và học hỏi.Chúc Tâm Việt bước sang tuổi mới càng thêm vững chãi. Mong rằng mỗi bước chân tiến quân, Tâm Việt sẽ để lại nhiều dấu ấn trong lòng mọi người, là nơi quay chân của những con người đã từng ở nơi đây. Em chúc Thầy Việt, cùng toàn thể các anh chị và các bạn đãđang làm việc ở Tâm Việt sức khỏe, niềm vui. Tin rắng sự cống hiến của đại gia đình Tâm Việt sẽ mang lại nhiều giá trị cho tất cả những người được Tâm Việt đào tạo.
Yến Minh Tinh- Cựu giảng viên Tâm Việt
Làm Tâm người Việt sáng hơn – Nâng Tầm người Việt cao hơn
Tác giả - Diễn giả9
Làm Tâm người Việt sáng hơn – Nâng Tầm người Việt cao hơn
Tác giả - Diễn giả 10Cứ mỗi độ thu về với gió heo may và lá vàng xaoxác, tôi lại vấn vương về một mùa Tâm Việt.
“Dù có đi bốn phương trời,lòng vẫn nhớ về Hà Nội…”
Tôi đã từng nghe, từng thích và từng hát rất nhiềucâu hát ấy và thấu cảm tấm lòng của người con HàNội xa xứ. Và lòng tôi lúc này đây cũng ngân vangmột giai điệu,…
“Dù có đi bốn phương trời,lòng vẫn nhớ về Tâm Việt”
Phải chăng đó là tấm lòng của những người con củamiền đất này? Những con người cùng mang trongmình một cái tên giản dị, thân quen và vô cùng caoquý “ người Tâm Việt”.Mỗi khi nghĩ về Tâm Việt tôi lại nhớ về một thời saymê, máu lửa, tràn trề nhựa sống, dám ước mơ, cốnghiến hết mình, đầy cảm xúc và trải nghiệm thú vị. Tôibước chân vào Tâm Việt trong một mùa gió heo may.Cơ duyên đưa tôi tới Tâm Việt vào đúng thời điểmnơi đây xảy ra nhiều biến chuyển lớn, nào là truyềnhình, nào là viết sách, NLP, tâm thế, thôimiên….Hàng loạt các bài tập mới, triết lý mới ra đờinhư đi qua than hồng, đội chai cõng người qua thủytinh, đội cốc cà phê, nhảy con lăn 2 tầng, tâm thế, labàn, làm phim đời mình….Bên cạnh đó Tâm Việtcũng tham gia hàng loạt những tổ chức mới nhưhướng đạo sinh, hội Liên hiệp Phụ nữ Việt Nam,Hiệp hội Doanh nhân sáng tạo,…Mỗi ngày trôi đi lạimột cảm xúc mới, trải nghiệm mới đầy thú vị.Khi rời xa Tâm Việt để trải nghiệm, tìm bản mệnhcủa mình ở một môi trường khác tôi chợt nhận rarằng những bài học, triết lý mà hàng ngày tôi nghe,luyện tập, giảng dạy và viết sách đã trở thành mộtgóc tâm hồn tôi, ngấm vào tiềm thức từ lúc nào màtôi không hề hay biết. “Tự điều chỉnh mình trước khiđiều chỉnh người khác”,‘sai nhất là chứng minh người khác sai”, “tìm lý dođời ra tro”, “giải pháp giải pháp và giải pháp”, “tiếnhoặc biến,” “đổ lỗi hay sửa lỗi”, “nói là bạc”, “imlặng là vàng”, “một nụ cười bằng mười thang thuốcbổ”, “hiến tài- hái tiền”….Để rồi nó hiện diện cảtrong lời nói, suy nghĩ và hành động của tôi, mỗingày một cách hoàn toàn tự động. Và tôi tự tin, tựhào, tự cảm và hiểu rằng tôi có một ngôi nhà tâm linhtuyệt vời – TÂM VIỆT.
Gió heo may lại về, mùa thu HàNội, mùa sinh nhật Tâm Việt sắp tớitôi cũng như bao người con khácđều hướng về ngôi nhà chung TâmViệt với lòng cảm mến, biết ơn vàmột tình cảm nồng ấm, yêu thươngchân thành, sâu sắc. Cảm ơn cuộcsống đã cho chúng ta một cơ duyên,cùng đồng hành trên con đườngvinh quang, nhân văn đầy ý nghĩa.Cảm ơn Thầy đã cho chúng connhững bài học cuộc sống tuyệt vờilàm hành trang trên con đườngtương lai sắp tới. Cảm ơn Tâm Việt- miền đất hứa thân thương.
“….Khi ta ở chỉ là nơi đất ở.Khi ta đi đất bỗng hóa tâm hồn…”
Chế Lan Viên
Nhân ngày sinh nhật Tâm Việt lầnthứ 12 con kính chúc Thầy và cácanh chị em của đại gia đinh TâmViệt luôn mạnh khỏe, đoàn kết,phụng sự kiệt xuất, giàu sang vinhquang. Chúc cho hoài bão, khátvọng của mỗi người sớm trở thànhhiện thực.
Lê Thị Mỹ Hạnh- Cựu giảng viên Tâm Việt
Làm Tâm người Việt sáng hơn – Nâng Tầm người Việt cao hơn
Tác giả - Diễn giả11Đó là câu chuyện về lần
đầu tiên tôi được đi máy
bay, cũng là lần đầu tiên
được đi công tác xa khi đã
làm việc ở Tâm Việt được
hơn 1 năm. Đó là chuyến
công tác với 2 trợ giảng là
tôi và anh Lâm NV đào
tạo cho Mobifone khu vực
miền trung, tôi và anh
Lâm NV được cử vào
trước để ổn định và chuẩn
bị đón Thầy và anh Hoàng
vào giảng. Chuyện sẽ
chẳng có gì để kể và “ân
hận” suốt mấy năm về sau
và nhiều năm sau này
nữa, nếu không có đêm
ấy……
Chuyện là vì cái tính tiết
kiệm và keo kiệt, phòng
khách sạn đắt đỏ, phần vì
học viên rất đông, tôi còn
nhớ rõ tối hôm đó tôi và
anh Lâm còn phải đi tìm
thêm các khách sạn khác
mới đủ chỗ cho học viên
ở, thế nên chung tôi quyết
định là có thể ở chung
(híc, đằng nào thì cả ngày
cũng ăn, cũng làm việc
chung ở đấy rồi, ngủ một
tối thì có sao đâu cho
chứ), thêm nữa là đằng
nào phòng cũng có 2
giường, mà có tới tận 3
người (là tôi và 2 “nạn
nhân” xin được giấu tên –
ai thì mọi người cũng
đoàn được rồi đấy).
Nghĩ đơn giản thế nên cứ thế
là năm ngủ ngon lành đến
tận….3 hôm sau khóa đào
tạo kết thúc, trong 1 buổi
họp lãnh đạo cũng là “nạn
nhân” đã trách mắng để lấy
lại sự “ tôn kính” cho tôi.
Thế mà tôi vẫn cứ nhơn
nhơn, đi khoe khắp cả, tôi lại
còn nghĩ là bình thường mà.
Sau đó nghĩ lại mới thấy cái
giá trị mà người khác nghĩ
cho mình, vì mình.
Tuy nhiên, tôi viết bài này
không chỉ đơn giản là kể cho
mọi người nghe một chuyện
hơi buồn cười như thế, mà
quan trọng hơn, điều mà đến
tận bây giờ và tận mãi mai
sau tôi sẽ không bao giờ
quên đó là: chỉ có ở Tâm
Việt, những con người (có
vợ, có chồng, chưa vợ, chưa
chồng) mới có thể vô tư hết
mức như vậy, đối với nhau
như anh em, một thứ tình
cảm trong sáng đến không ai
tin nổi thì mới có những
chuyện chung ăn, chung làm,
chung xe, chung chung như
thế….!
Tận đến bây giờ, khi đã chắc
chắn có chồng rồi tôi mới
dám kể lại và con số 3, 2, 1,
0 có nghĩa là: 3 người, 2 giới
tính, trong 1 phòng và đương
nhiên là không làm gì!
Happy Birthday Tâm Việt
12 tuổi! Trẻ em tuổi này
đang là tuổi vị thành niên,
tràn đầy sức sống, sức sáng
tạo, hoài bão, ước mơ và
cũng kiên quyết để đạt được
những gì mình đã chọn,
không sai với tính cách của
Tâm Việt một chút nào,
chúc Tâm Việt mãi mãi
trường tồn vĩnh cửu!
Hà Nội, ngày 28/9/2013
(Ngày sinh nhật theo lịch
năm 1987 mình sinh ra)
Nguyễn Kiều Oanh
- Cựu giảng viên Tâm Việt
Làm Tâm người Việt sáng hơn – Nâng Tầm người Việt cao hơn
Tác giả - Diễn giả 12
Đinh Thị Hồng Nhung– Cựu Chánh Văn phòng Tâm Viẹt
Với nhiều người, mùa Thu chỉ đơn giản là mùa lá rụng, mùa cây trút những chiếc lá vàng
héo khô đầy quanh gốc…nhưng với tôi, tôi yêu mùa thu bởi mùa Thu nắng dịu dàng,
mùa Thu bầu trời cao và xanh mịn, mùa Thu gió hây hây thổi nhẹ nhàng. Mùa Thu
không còn cái nóng hầm hập của mùa hè, không lạnh tê tái như mùa đông, cũng không
có mưa phùn ẩm ướt như mùa xuân. Mùa thu với tôi còn là sự bắt đầu của công việc,
cuộc sống mới với những ước mơ thật đẹp trong đời.
Tuổi 22 tôi đi làm, ngày đầu tiên bắt đầu vào công việc của tôi là một ngày đầu tháng 10
của mùa thu cách đây 6 năm về trước, một ngày hiền lành của nắng và nhẹ nhàng của gió
khiến tôi hạnh phúc vô cùng. Tôi vào Tâm Việt – nơi giờ đây tôi vẫn gọi là “gia đình”
thân thương của mình, nơi tôi từng bước trưởng thành ở đó.
Ngày tôi đến cũng là những ngày gần sát với sinh nhật Tâm Việt (5/10), với vị trí công
việc của mình tôi luôn tất bật cùng các anh chi chuẩn bị cho sự kiện đầy ý nghĩa ấy.
Trải qua 5 mùa thu ở ngôi nhà Tâm Việt, tôi cũng ghi nhớ trong mình biết bao kỷ niệm,
để rồi mỗi khi mùa thu ùa về, những ký ức cũng lang thang kéo đến. Tôi nhớ những mùa
thu nồng nàn hương hoa sữa ngoài cổng – mùi hoa mà trước đây khi chưa lên Hà Nội tôi
mới chỉ được biết qua những bài hát về mùa thu Hà Nội mà không hề biết hương thơm
của nó thế nào, tôi nhớ những đợt gió se lạnh để rồi mỗi sáng thức dậy vẫn háo hức đi
làm để được chui tọt vào cái phòng 403 đầy mùi người ấm áp. Tôi nhớ góc cửa nhỏ đằng
sau phòng 204 – một góc riêng của tôi mỗi khi được ngắm những bông hoa giấy nở khi
vào mùa…Tôi nhớ về Thầy tôi, cô tôi, những người anh, người chị, những người bạn,
đồng nghiệp, học trò của tôi nữa. Tôi nhớ những cái bắt tay hay những cái ôm thật chặt
không ngượng ngùng, không e ngại của tình anh em trong niềm vui, niềm hạnh phúc
những nỗi buồn của những cuộc chia ly. Tôi nhớ cả những chuyến đi không một mình
của những ngày công tác xa Hà Nội. Những dấu ấn, những khẳng định của chúng tôi về
ước mơ, hoài bão và sứ mệnh sự nghiệp của đời mình. Nhớ căn phòng 403 – Nơi chúng
tôi trở về bên nhau sau mỗi chuyến đi.
Một mùa thu cho tôi những mối quan hệ mới, những tình cảm mới của những người mà
kể từ mùa thu ấy tôi mới được gặp, biết bao kỷ niệm vẫn vẹn nguyên dù giờ đây mỗi
người một công việc, một cuộc sống, một niềm vui và hạnh phúc mới.
Năm nay, một mùa thu nữa sắp qua đi. Tôi lục lại kí ức tìm về những mùa thu tươi đẹp
đã đi qua cuộc đời tôi. Tuần cuối cùng của tháng 9 cũng gần khép lại. Ngày tôi và những
người thân lại trở về bên nhau cũng đến gần. Những đợt gió lạnh se se hay những cơn
mưa hối hả luôn khiến cho tôi có một cảm giác muốn dừng chân, muốn sống chậm lại.
Đôi khi giữa dòng đời vội vã cùng nhiều thứ cảm giác cần nắm giữ, ai cũng sẽ có những
nỗi niềm riêng không thể giãi bày. Những cảm xúc đó như thứ gia vị giúp cuộc sống của
mỗi người thêm màu sắc, để rồi sau đó ta biết trân trọng hơn những khoảnh khắc buồn
vui đan xen trong mỗi người.
Làm Tâm người Việt sáng hơn – Nâng Tầm người Việt cao hơn
Tác giả - Diễn giả13Nhớ những ngày đầu tiên tôi đến gặp thầy và nói:”thầy ơi, con
muốn làm giảng viên Tâm Việt”, kể từ đó tôi trở thành một thành
viên của Tâm Việt, cũng đôi lúc thấy hụt hẵng, đôi lúc thấy lạc lõng
nhưng rồi càng ở nơi đó tôi lại càng muốn gắn bó, nơi đó có những
con người thật đáng kính, đáng yêu và đáng tin để tôi có thể học, có
thể chia sẻ tất cả những vấn đề của mình, để tôi có thể cười một cách
vô tư, thoải mái nhất, để tôi được là chính mình, không cần che giấu
gì cả. Họ là những người thầy, những người anh, những người chị,
những người em của tôi, họ là một phần trong cuộc sống của tôi. Tôi
cảm ơn họ và tôi yêu họ!
Ngày hôm nay, 27/09/2013 là tròn 4 tháng tôi gắn bó với nơi đây.
Có thật nhiều cảm xúc trong tôi, tôi thấy mình thay đổi nhiều
lắm…từ cách suy nghĩ đến cách sống. Tôi thấy mình tiến bộ! Một
lần nữa tôi cảm ơn thầy, cảm ơn chị và cả gia đình Tâm Việt thân
thương!...
“ Tâm Việt_ gia đình nhỏ, trái tim lớn”
Ai đã từng đến Tâm Việt chắc chắn sẽ cảm nhận được rằng nơi đây
là một gia đình! Gia đình ấy nhỏ nhưng vĩ đại lắm, thân thương lắm,
nơi có những con người luôn đau đáu trong mình lý tưởng lớn, cống
hiến cho xã hội- Mang kĩ năng sống đến với từng người dân Việt
Nam!
Gia đình ấy có một người cha, người thầy vĩ đại, giản dị và hiền,
những lời thầy dạy sâu sắc lắm, thực tế lắm, nó gắn liền với cuộc
sống của mỗi con người!
Gia đình ấy có một người chị cả, quan tâm và tình cảm, hi sinh rất
nhiều để luôn phụng sự kiệt xuất.
Gia đình ấy có những con người xuất sắc, và họ thật sự xuất sắc.
Gia đình ấy luôn luôn dang đôi tay chào đón bất cứ ai muốn đến để
rồi “ bao quanh nhau với muôn ngàn tiếng cười”. Và bao con tim
cùng đến đây đồng cất cao tiếng ca của hạnh phúc.
Nơi đây đã che chở và làm thay đổi bao nhiêu con người và trên mọi
miền của tổ quốc luôn có những người con của Tâm Việt.
Và lần sinh nhật thứ 12 này, chắc chắn rằng những người con của
Tâm Việt luôn hồi hộp và háo hức để được trở về, được gặp lại và
được yêu thương.
Hoàng Thị Hải Yến – Cựu giảng viên Tâm Việt
Làm Tâm người Việt sáng hơn – Nâng Tầm người Việt cao hơn
Tác giả - Diễn giả 14
Lựa chọn lĩnh vực đào tạo Kỹ năng mềm, những thành viên sáng lập ra Tâm
Việt nói riêng và những con người Tâm Việt nói chung đang mở ra những con
đường như vậy cho cả một hệ thống giáo dục Việt Nam. Với khẩu hiệu “Làm
Tâm người Việt sáng hơn, nâng Tầm người Việt cao hơn”, Tâm Việt đang bước
vào năm thứ 13 trên chặng đường dài vinh quang và cũng đầy gian nan ấy. Với
những dịch chuyển mạnh mẽ của mình, Tâm Việt đã khẳng định được sự tiến
bộ, phát triển đột phá. Trong năm 2013 vừa qua, Tâm Việt cho ra đời bộ sách
“Thực hành Kỹ năng sống dành cho học sinh Tiểu học” do Nhà xuất bản Giáo
dục ấn hành với 100.000 bản của lần xuất bản đầu tiên. Đó có thể gọi là một
kỳ tích trong năm 2013, nâng tầm giá trị của Tâm Việt đối với cộng đồng và
giúp mỗi giảng viên Tâm Việt tự tin khẳng định sự dịch chuyển của chính mình:
Giảng viên – Diễn giả - Tác giả.
Làm Tâm người Việt sáng hơn – Nâng Tầm người Việt cao hơn
Tác giả - Diễn giả15
Vào lúc 14h30 ngày 20/3/2013, tại
Học viện Quản lý giáo dục, số 32
Phan Đình Giót, Giải Phóng - HN,
Tâm Việt đào tạo “Kỹ năng sống và
phương pháp giảng dạy kỹ năng
sống” cho 200 cán bộ giảng viên
của các trường phổ thông trung học
trên địa bàn thành phố Hà Nội. Diễn
giả của chương trình là TS Phan
Quốc Việt, Sáng lập, CTHĐQT Tâm
Việt, cùng đội ngũ giảng viên Tâm
Việt hỗ trợ.
Nội dung chính của chương trình
nhằm hướng tới xây dựng một đội
ngũ cán bộ giảng dạy chuyên
nghiệp về kỹ năng sống cho cả
nước. Giúp học viên thấu hiểu về kỹ
năng sống cũng như phương pháp
đào tạo kỹ năng sống là mục tiêu
đào tạo chính của chương trình.
"Thầy ạ! Cuộc sống đời thường
với nhiều lo toan đôi khi nó
khiến cho chúng em quên đi
những điều nhỏ bé, giản dị song
ý nghĩa vô cùng. Em cảm ơn
thầy thật nhiều vì đã giúp chúng
em có những giây phút trải
nghiệm thú vị. Chắc chắn,
những khoảnh khắc này sẽ để
lại trong chúng em những điều
thật ấn tượng mãi mãi.
Kính chúc thầy và Tâm Việt sức
khỏe, thành công!" - Cô Nguyễn
Thị Phương - Tổ trưởng chuyên
môn tổ văn trường THPT Phan
Đình Phùng - Tỉnh Quảng Bình.
"Khóa học đã đem lại cho tôi
nhiều điều bổ ích, lý thú, giúp
bản thân tôi có thể phát hiện
khám phá năng lực của bản
thân, vượt qua sự e dè, ngại
ngùng khi quyết định làm một
việc gì đó. Cách tổ chức lớp học
sinh động, hiệu quả, người học
rất hứng thú khi tham gia các
hoạt động" - Cô Nông Thị Ngọc
Thủy - Phó hiệu trưởng trường
THPT Hạ Long - Tỉnh Cao Bằng
chia sẻ
Làm Tâm người Việt sáng hơn – Nâng Tầm người Việt cao hơn
Tác giả - Diễn giả 16
Lần đầu tớ viết cho cậu đấy. Buồn cười không. Ở
với nhau 60 năm rồi đấy…nay tớ viết cho cậu
nhiều hơn nhé.
Cậu rất may mắn , rất tuyệt vời. Cậu luôn tràn
đầy năng lượng, khát vọng lớn lao. Cậu thật hạnh
phúc khi đã tìm được sứ mệnh của mình – sứ
mệnh đào tạo – huấn luyện kỹ năng sống, sứ
mệnh đào tạo – huấn luyện kỹ năng sống,sứ mệnh
hỗ trợ mọi người khai sáng tiềm năng, khẳng định
tài năng, phụng sự kiệt xuất, giàu sang vinh
quang!
Cậu đang đi đúng hướng rồi đấy, sướng nhé. Tạ ơn trời đất Thánh thần! Việt ơi, tạo dựng một
công nghệ viết sách mới rồi tạo dựng một công nghệ làm video mới về kỹ năng sống giúp
con người khai sáng tiềm năng, khẳng định tài năng, phụng sự kiệt xuất – giàu sang vinh
quang nhé!
Việt à, cậu thấy đấy; phụ nữ Thái còn sang đào tạo cho mình kia mà, cậu xuất sắc hơn nhé.
Cậu thừa sức đi đào tạo cho người nước ngoài mà.
Tất nhiên, trước tiên phải đào tạo cho người Việt khắp Việt Nam đã.
Cậu nghiên cứu thiết kế lại chương trình Tự đổi mới để xuất sắc vượt trội ngay nhé. Thật xuất
sắc vào.
Việt à, cậu còn hứa tung 6 bóng khi 60 tuổi nữa đấy. Tập đi, quyết liệt hơn, vừa khỏe, mạnh
mẽ mà lại thách thức bản thân vươn lên, nhanh nhạy nữa.
Luôn xuất sắc Việt nhé! Luôn 3 tuổi Việt nhé!
Tên cuối của cậu là Tâm - Việt, nhớ đấy. Cậu đã dịch chuyển lên tầm cao mới rồi. Yêu cậu
nhiều, luôn bên cậu, hỗ trợ cậu.
03/09/2013
Đây là bức thư Ts. Phan Quốc Việt đã viết cho Tâm -Việt trong khóa học tự đổi mới của Thái
Lan mà chánh văn phòng Thanh LT đã tìm thấy trên mặt bàn của Thầy. Với ý tưởng tạo sự
bất ngờ cho Thầy, Ban biên tập Nội san và Thanh LT đã ghi lại những dòng tâm sự đặc biệt
này – như một món quà mà Ban biên tập muốn dành tặng riêng Thầy. Có lẽ Thầy sẽ rất xúc
động khi đọc những dòng chữ này, nhưng Thầy ơi, Thầy đừng khóc nhé !^-^ !.
Chúc Thầy luôn xuất sắc vượt trội, khẳng định tài năng trên cong đường cống hiến, phụng sự
kiệt xuất – giàu sang, vinh quang.
Những người con Tâm Việt
Làm Tâm người Việt sáng hơn – Nâng Tầm người Việt cao hơn
Tác giả - Diễn giả17
“Vì lợi ích mười năm trồng cây.Vì lợi ích trăm năm trồng người”
- Hồ Chí Minh -Thầy giáo Tài có nhiều, thầy giáo có Đức cũng không ít, thầy có Tâm cũng không phảihiếm gặp, nhưng thầy giáo có Tâm – Tài – Đức và cả Trí thì chỉ có mộtVẻ đẹp sâu xa trong nhân cách của ông là vẻ đẹp của lòng nhân ái – vẻ đẹp của chữTâm soi đường. Sức sống của những bài giảng, bài viết của ông là sức sống của tinhthần nhân văn. Vị thế của ông trong giáo giới nước nhà trước tiên được xác lập bởi tâmquyền ấy. Đây là điều không phải nhà giáo nào cũng có đượcKhi ông đứng lớp, tất cả nét nhân hậu, sự cảm thông của một tấm lòng cùng nét cao
thượng ấm áp của một tâm hồn đều bừng sáng lên trên gương mặt khát vọng, bằng ngữâm máu lửa xứ Nghệ và nét mặt khát khao. Thậm chí, những lời chua cay để học viêngiác ngộ. Càng gắn bó với ông, tôi càng tin rằng: những giọt mồ hôi, chất giọng msáulửa chua chát ấy chính là vẻ đẹp Phan Quốc Việt. Vẻ đẹp của một chữ Tâm viết hoa.Chẳng biết từ bao giờ, thầy Việt đã được sinh viên định danh là “lão già quyến rũ”. Gọi
một thầy giáo là lão già quyến rũ, nghe cứ thế nào… Ấy thế mà lại đúng. Tất nhiên,trước hết là bởi tấm lòng liên tài ở ông. Song, ngẫm ra, đó đâu đã là điểm thật khác biệtlắm. Các diễn giả mấy ai không thế. Cái điều không phải ai cũng dễ có là cái đức xảthân vì nền giáo dục. Học trò giỏi, ông quí, học trò khổ, ông thương. Nếu ai vừa giỏivừa khổ thì xem như đã chiếm trọn trái tim của ông vậy. Ông đặc biệt thương nhữngsinh viên, học viên có hoàn cảnh khó khăn vượt lên chính mình…Nhiều lúc tôi cứ tự hỏi: một ngành kỹ năng của Việt Nam rồi đây liệu có thể thiếunhững con người như Việt Tròn được không? Ai cũng biết Tâm Việt là doanh nghiệpđầu ngành của toàn quốc về kỹ năng. Không có Việt Tròn, không có điều đó, xem nhưnhững lời rao giảng dù văn hoa, hay ho, cao đạo đến mấy cũng không có bảo hành,không có tín chấpCái móng bề thế già nửa thế kỉ vẫn vững vàng ấy của ngành kỹ năng được bồi đắp bởitính cách như con người như Việt Tròn. Có lẽ bất cứ ai đã từng được học ông, được làmviệc với ông đều dễ dàng nhận thấy như vậyNgười thầy phải có tâm huyết với nghề mới có hứng thú, say mê chăm chút từng bàigiảng, từng nội dung tiết giảng; mới thường xuyên tìm tòi, nghiên cứu, chỉnh lý, bổsung nội dung và phương pháp giảng dạy để đem lại hiệu quả cao nhất cho người học.Không phải ai làm nghề cũng được phú cho những tố chất và đức tính đó
Tâm - Tài - Đức - Trí con NgườiNghề nghề rất khát những Người có tâmCó tài, có đức, có tầmVới nghề dạy học Cực CẦN, bạn ơiĐiều kiện cần - đủ Việt TrònTâm - Tài - Đức - Trí mới đầy vơi với nghề!
Nguyễn Phước Văn Khoa Trưởng ban công nghệ, cố vấn khoa học Tâm Việt
Làm Tâm người Việt sáng hơn – Nâng Tầm người Việt cao hơn
Tác giả - Diễn giả 18Vì tôi thôi chưa đủ lớn. Ai ai cũng ước
mơ thành công. Tại sao có người thành
công lớn, có người thành công chưa
đáng kể? Khác nhau đơn giản là mong
muốn thành công của chúng ta khác
nhau. Nếu bạn mong muốn thành công
cho chính mình thì dù cỡ nào thành
công ấy cũng quá bé. Khi và chỉ khi ta
mong muốn gia tăng giá trị cho xã hội,
cho đồng đội, cho đối tác và cho tôi –
chính mình thì cái khát vọng ấy mới
thực sự lớn, mới thực sự vĩ đại và mới
thực sự đưa ta tới thành công
Mất gốc là điều đáng sợ nhất trong
cuộc sống: dù là làm nhà, hay đập thủy
điện hay trồng cây…
Bạn có thông minh đến đâu, khéo léo
đến đâu mà không có sứ mệnh, không
có hoài bão thì cũng chỉ nhất thời, tạm
bợ
Khi bạn có sứ mệnh bạn luôn đam mê
từng ngày. Đây là lẽ sống của tôi,
không có nó tôi không sống.
Khi bạn có sứ mệnh bạn luôn dấn thân
xuất sắc vượt trội, chết cũng lết đến
đích, không đạt được cũng chả đáng
sống.
Còn thông minh thì học tí cho biết, nhất
thời.
Khéo léo chỉ làm xem sao, qua quít.
Chữ tâm kia mới bằng 3 chữ tài.
Thành công = f (Đầu tư)
Một doanh nghiệp thành công haythất bại đều do phương thức đầutư? Điều quá hiển nhiên.
Con người cũng vậy!
Quan trọng nhất là tỉ trọng lãisuất!
Nhà trường và chính chúng tađang đầu tư vào kiến thức, nghĩalà lãi suất chỉ cực đại là 4% (20của 20).
Ta chua bàn về chất lượng kiếnthức.
64% là Sứ mệnh (80 của 80), lạiquá ít người biết và tất nhiên làquá ít người quan tâm!
16% là Hoài bão (20 của 80), tabiết qua loa và rất ít người có hoàibão
Khi nói đến sứ mệnh và hoài bão,đa số cho là rổm rít, sáo rỗng. Vàtất nhiên họ chỉ nói đến tiền. Nóiđến ngọn của sự việc.
Ngọn mà không có gốc thì ….hỗiôi!!!!!!
Làm Tâm người Việt sáng hơn – Nâng Tầm người Việt cao hơn
Tác giả - Diễn giả19
Đơn giản đến khó tin!Dịch chuyển cách làm dịch chuyển định mệnh!
Tập trung nhưng phải trọng tâm.
Kiên trì nhưng phải kiên định.
Chăm chỉ nhưng phải quyết liệt.
Ai cũng mong muốn hạnh phúc & thành đạt!
Ai cũng muốn xuất sắc! Vậy tại sao có người
làm được có người không?
Đâu là sự khác biệt?
Đâu là nguyên nhân chính?
Đâu là bí quyết?
Có 3 điểm khác biệt chính:
1. Trọng tâm
Chúng ta thường tập trung nhưng chưa trọng tâm. Tập trung là nói lên độ chú ý khi làm
việc. Trọng tâm là tập trung vào một số ít việc quan trọng nhất, mang lại giá trị cao
nhất. Phải có ưu tiên số 1. Muốn trọng tâm phải loại bỏ rất nhiều thứ. Bản thân dân
mình là dân nghèo đi lên nên rất sợ vất bỏ & kết quả là ôm rơm nhặm bụng. Cái gì cũng
làm và chả làm được cái gì xuất sắc! Con rô cũng tiếc, con diếc cũng thèm.
2. Kiên định
Chúng ta thường kiên trì chứ chưa kiên định. Kiên định là quyết tâm đeo bám vào một
việc đến cùng. Chết cũng lết đến đích. Ta chỉ kiên trì vào từng thời điểm, theo từng vụ
việc. Hay đứng núi này trông núi nọ.
3. Quyết liệt
Chúng ta thường chăm chỉ, cần mẫn, nhưng nhiều khi thiếu độ quyết liệt. Nhiều khi
chưa tới mức độ xuất sắc cần thiết. Rất lãng phí và nguy hiểm hơn là chúng ta có thói
quen đạt ở mức độ tàm tạm, làng nhàng.
Hai qui trình chính của cuộc sống:
1. Biến cái hữu hình thành cái vô hình: ăn uống, đập
phá.... cái này bất cứ người bình thường nào cũng làm
được.
2. Biến cái vô hình thành hữu hình: kiến trúc, ước mơ,
tưởng tượng, biến hoài bão thành sự thực... điều này
chỉ những người phi thường mới làm được.
Cái khác biệt nhất của con người với con vật là qui trình 2. Luôn tu luyện đầu óc
tưởng tượng, hình dung, mường tượng thật xuất sắc để nâng cao đáng kể tính người.
Tưởng tượng càng rõ ràng cảm xúc càng trào dâng, thực thi càng hoành tráng.
Mọi thứ đều được thực hiện hai lần: một trong trí tưởng tượng, hai thực thi tại hiện
trường.
Làm Tâm người Việt sáng hơn – Nâng Tầm người Việt cao hơn
Tác giả - Diễn giả 20Sếp tôi tính tình thoải mái, anh em nhân
viên nhờ thế cũng dễ làm việc, nhưng mà
ông có tính hay quên. Thỉnh thoảng đi
cùng, ông cứ bảo mua hộ cái nọ cái kia, về
gửi tiền sau, nhưng về ông chẳng nhớ gì
cả. Có lần đi dự hội nghị, ông thích chai
rượu 1 triệu nhưng quên ví, bảo tôi trả, về
nhà tôi nhắc thì ông bảo tôi gặp kế toán
thanh toán. Gặp kế toán thì kế toán lại đòi
hóa đơn, tôi nói lại với sếp thì ông bảo ông
sẽ nói trực tiếp với kế toán, nhưng rồi cũng
chẳng thấy gì. Tôi phải làm thế nào để cho
sếp nhớ?.
Nhưng xem ra, việc hay quên của sếp bạn là
tính cách của ông ấy rồi, khó mà thay đổi
được. Thế nên việc của bạn là tăng cường
khả năng ghi nhớ của mình để mà nhắc nhở
sếp về những khoản tiền đó và lần sau có
mua món đồ đắt tiền cho sếp thì nhớ lấy hóa
đơn về để thanh toán với kế toán cho nhanh.
Bạn có thể nhắc sếp thanh toán từng khoản
một cho dứt điểm, nếu không thì bạn nhớ kê
khai rõ ràng các khoản rồi gộp lại nhắc sếp
theo tuần hoặc theo tháng.
Tất nhiên trong cách nhắc của bạn cần
khéo léo vì người bạn cần đòi nợ ở đây là
sếp của bạn. Bạn không thể nói với sếp
rằng: “Hôm trước sếp nợ em từng này, sếp
có muốn trả ngay không?” mà có thể nói:
“Hôm trước sếp có yêu cầu chi một số
khoản như thế này, sếp muốn thanh toán
trực tiếp hay để em nói với kế toán ạ?”. Và
khi xuống gặp kế toán thì bạn cần có hóa
đơn và chữ ký duyệt chi của sếp. Bạn nên
chuẩn bị sẵn bảng chi đó để sếp ký trước
khi gặp kế toán.
Sếp quên thì bạn nhớ mà nhắc đến khi
xong thì thôi. Việc này cũng bình thường
như việc bạn nhắc sếp cầm điện thoại khi
ông ấy quên trên bàn café hay nhắc sếp bạn
về những cuộc hẹn với đối tác trong tuần
tới.
Nhưng tôi cứ thấy ngài ngại, nhỡ sếp
đánh giá tôi là người nhỏ mọn và lắm
điều thì sao. Nhỡ sếp cũng nhớ và muốn
để nó thành hẳn một khoản lớn rồi
thanh toán một thể cho bõ thì sao?
Nhỡ sếp bạn đánh giá bạn là người có trí
nhớ tốt và tỉ mỉ và rất yên tâm rằng sẽ
được bạn nhắc?
Sếp của bạn chắc hẳn không hề muốn mình
mang tiếng là “con nợ khó đòi” đâu nên rất
có thể ông ấy mừng lắm nếu bạn nhắc ông
ấy về khoản tiền nhỏ đó để ông ấy nhớ mà
trả cho xong. Tôi đã biết có rất nhiều
trường hợp, người “bị đòi nợ” cảm ơn
người “đòi nợ” vì đã đòi nợ họ. Bởi thực ra
họ không muốn mình nợ nần người khác
một chút nào, chỉ vì họ quên nên chưa trả
ngay, được đòi sớm để họ trả sớm lại đỡ
mang tiếng..
Cũng có trường hợp, hai người bạn cùng
lớp sau nhiều năm ra trường quay lại họp
lớp, khi đó bạn trai mới kể lại với bạn gái
về việc ngày xưa mình có tình cảm với
bạn gái đó như thế nào nhưng vì nghĩ bạn
gái không có tình cảm với mình nên
không dám ngỏ lời. Bạn gái nghe chuyện
liền trách bạn trai sao khi đó không nói gì,
bạn gái cũng có tình cảm nhưng cứ chờ
bạn trai ngỏ lời mà không thấy nên đành
nhận lời người khác.
Làm Tâm người Việt sáng hơn – Nâng Tầm người Việt cao hơn
Tác giả - Diễn giả21Sau bao nhiêu năm, nhắc lại chuyện đó làm ai cũng tiếc thì đã muộn. Nhiều khi vì những
tự suy luận của bạn về người khác đã ngăn cản bạn làm những việc đáng lẽ nên làm từ lâu,
không chỉ có vậy bạn lại vô tình “nghĩ xấu cho người tốt” ấy chứ
Trong trường hợp này, nếu sếp của bạn quên một hai lần, mỗi lần chục ngàn mà bạn nhắc
sếp nhiều thì đúng là nhỏ mọn thật, nhưng đằng này, sếp liên tục quên và không chỉ một
vài chục ngàn mà hàng chục lần một vài chục đó thì số tiền đó không hề nhỏ mọn chút
nào.
Bạn thử tưởng tượng, bạn bị rơi tờ 100$ xuống đất, nó bay đi xa chỗ bạn đang đứng, rơi
xuống một vũng nước, những người xung quanh nhìn thấy tờ tiền và lao đến. Bây giờ bạn
mà chạy theo tờ tiền ấy thì khá là mất công và những người xung quanh sẽ nhìn bạn với
ánh mắt dè bỉu một chút, nói rằng bạn ham tiền, bạn nhặt mất tiền của người khác,…Nếu
vậy, bạn có chạy đến và nhặt tờ tiền ấy lên không? Chắc hẳn là có rồi vì đó là tiền của bạn
mà, một số tiền không nhỏ chút nào. Thế cho nên, việc sếp quên là việc của sếp, việc bạn
cần lấy lại tiền của mình là việc của bạn. Tiền của mình cho sếp mượn, việc bạn lấy lại
khoản tiền mình đã cho vay là một việc chính đáng, nó không có gì là sai trái cả. Cứ ngại
như bạn thì chỉ có tự hại bản thân mà thôi.
Bạn nhớ lần đầu tiên cầm tay người yêu mình chứ, lúc đó chắc hẳn là rất ngại đến mức run
bắn cả người lên. Nhưng sau một thời gian, bạn và người yêu ôm hôn nhau là việc hết sức
bình thường. Càng ngại càng phải làm nhiều, làm nhiều rồi thì sự e ngại sẽ dần mất đi. Ở
đây, đòi nợ sếp chỉ là việc nhỏ, nếu cứ ngại ngùng và sợ “mất cái mình chưa có” như vậy,
nó sẽ ngăn cản bạn làm rất nhiều việc khác, ví dụ như việc bạn sẽ lên làm sếp chẳng hạn.
Khi bạn lên làm sếp, bạn lỡ quên trả tiền nhân viên của mình do quá bận việc, chắc bạn rất
mừng khi được nhắc để thanh toán cho xong khoản nợ nhỏ ấy.
Nguyễn Thị Thùy Dương
- GĐ Xuất bản Tâm Việt
Làm Tâm người Việt sáng hơn – Nâng Tầm người Việt cao hơn
Tác giả - Diễn giả 22Vì sao tôi trở thành giáo viên giảng dạy kỹ năng
Trầ
n P
hươ
ng T
hảo -
Cự
u G
iảng v
iên T
âm
Việ
t
Làm Tâm người Việt sáng hơn – Nâng Tầm người Việt cao hơn
Tác giả - Diễn giả23
Nó từ từ mở mắt ra. Trời đã sáng rõ. Một bên cửa sổ đã được mở, để dải nắng chiếu
vào tận chỗ nó, góc của một căn bếp nhỏ. Giờ này,mọi người đã thức dậy và bắt đầu
công việc từ lâu. Nhưng với nó, dậy bây giờ vẫn còn sớm quá, mà dậy làm gì cơ chứ.
Từ khi về đây, nó đã được đặt ở góc đó, ngay cạnh cái tủ đựng bát đũa và đồ ăn. Rồi
hàng ngày, nó quan sát mọi thứ diễn ra trong căn phòng. Nhà có hai ông bà, nhưng
ông ít khi vào bếp, chỉ có bà hay vào để nấu nướng. Thế nên, những đồ vật được dùng
nhiều nhất cũng chính là bọn bát đũa, rổ giá, nồi niêu, mỗi ngày đến mấy lần. Chúng
thường kêu mệt, ngày nào cũng bị lôi ra, lôi vào; bị đồ ăn làm bẩn; rồi lại bị vứt vào
trong bồn rửa bát; cọ cọ, lau lau. Khi đó, chị máy giặt sẽ nói lại ngay: “Thế mà cũng
kêu ầm lên, ngày nào tôi cũng bị vứt quần áo bẩn vào, lúc chạy thì phải lắc rầm rầm
chứ có được đặt để nhẹ nhàng như các cô, các cậu đâu”. Nhưng nó thấy khổ nhất phải
là anh thùng rác, luôn bị vứt đồ thừa và rác bẩn vào. Giờ còn đỡ, bà chủ mua hẳn một
tập túi nylon để lót vào bên trong anh thùng rác, khi nào đầy chỉ việc lấy túi vứt đi.
Bác bàn thì luôn điềm tĩnh, chẳng bao giờ tham gia vào các cuộc tranh công, kể khổ
ấy. Bác đã cao tuổi rồi, và là đồ vật ở với ông bà lâu nhất. Bác thường kể chuyện, về
ông bà chủ, về những căn phòng, những đồ vật trong những lần bác được chuyển nhà,
về lần bác bị gãy chân nhưng ông chủ không vứt bác đi mà kiếm chân khác đóng lại
cho bác. Nó thấy vui và thích thú với cái thế giới tuy nhỏ bé nhưng cũng có nhiều
chuyện này.
Nhưng rồi, sự vui vẻ, hứng khởi của nó mất
dần. Nó không thích nghe bác bàn kể chuyện
nữa, cũng không còn thích nghe những cuộc
tranh luận của các đồ vật trong phòng. Vì nó
chẳng có câu chuyện nào để kể, chẳng có công
trạng gì để có thể tham gia tranh luận. Ông bà
chủ chưa bao giờ dùng đến nó, thậm chí còn
chưa bao giờ chạm vào nó, người nó đã phủ
đầy bụi rồi. Cả căn phòng cũng chẳng ai biết
nó là ai, tên nó là gì, nó được dùng để làm gì.
Bác bàn dù sống đã lâu, đi qua nhiều nhà,
nhưng bác cũng chẳng biết gì về nó, bác còn
chưa thấy nó bao giờ. Chỉ biết có hôm cậu chủ
về chơi mang nó về theo, đặt nó vào góc cạnh
cái tủ rồi lại đi luôn.
Làm Tâm người Việt sáng hơn – Nâng Tầm người Việt cao hơn
Tác giả - Diễn giả 24Nó đã đếm từng đồ vật trong nhà, mọi thứ đều dần dần
được ông bà chủ sử dụng đến, không nhiều thì ít. Từng
thứ, từng thứ một. Nhưng sao mãi chưa đến lượt nó? Nó
vô dụng? Ông bà chủ không cần đến nó? Ông bà chủ
không nhìn thấy nó à? Nó cũng cần phải có một cái tên,
phải có việc gì đó để làm chứ? Bác bàn gãy chân vẫn còn
được sửa để dùng tiếp, mấy cái túi nylon phải đựng rác
bẩn nhưng ít ra cũng có việc để làm. Còn nó như vật đã
quá hạn sử dụng, không dùng được nữa, mà cũng chẳng
ai thèm vứt đi. Nó thấy mình cô đơn, lạc lõng trong căn
phòng đầy những đồ đạc. Những suy tư, u uất ngày ngày
dồn nén trong nó. Nó cảm thấy bức bối, chỉ muốn nổ
tung, tuôn trào ra cho bằng hết.
Mỗi lần bà chủ đi về phía góc nhà nó nằm, tim nó đều
đập mạnh hơn. Chỉ cần một ánh mắt, một cái chạm nhẹ,
hay mang nó sang góc khác, mà vứt nó đi cũng được.
Nhưng thứ được dùng đến vẫn lại là cái tủ bên cạnh. Nó
ghét cả cái tủ đó. Không có cái tủ thì bà chủ chẳng bao
giờ đi về phía ấy. Nó không phải hy vọng, không phải
khấp khởi chờ đợi, thế còn tốt hơn. Những lần cậu chủ về
chơi là những lần nó hy vọng nhất, cậu chính là người đã
mang nó về đây mà. Nó lắng nghe từng lời nói của cậu
chủ, từng lời. Kể cả khi có tiếng cậu nho nhỏ ở trên nhà,
ngoài sân, nó đều gồng mình lên mà nghe. Lúc cậu chủ
vào bếp, nó lại càng căng ra. Nó chú ý đến từng hành
động, từng cử chỉ của cậu chủ. Cậu sẽ nhìn nó, cậu sẽ
nhắc đến nó, chạm vào nó. Cậu dùng nó để làm gì đi chứ,
một lần thôi… Nhưng vẫn chẳng có gì xảy ra cả, vẫn
chẳng ai thèm quan tâm đến nó. Để khi đêm xuống, nó
dần thiếp đi, trong mệt mỏi, thất vọng. Nó không muốn
phải tỉnh dậy nữa, sẽ lại là một ngày dài chờ đợi. Dậy làm
gì cơ chứ…
Nó thấy nóng quá. Cố mở thật to mắt ra, nhưng phải nheo
lại, nhìn nghiêng đi. Một góc căn bếp đang bốc cháy, lửa
đã lan đến cái tủ đựng đồ bên cạnh, sát ngay chỗ nó nằm
rồi. Lửa to lắm, đốt cháy cả căn bếp mất. Nó sắp chết.
Nhưng rồi, nó lại thấy bình thản, nó thấy đâu cần phải sợ
chết. Vì sống làm gì khi vẫn không ai quan tâm đến nó,
nó vẫn chẳng biết mình sẽ được dùng để làm gì.
Ngày qua ngày, lại một mình
trong góc phòng, vô vọng. Nó
nhắm mắt lại, chờ đợi, như
một sự giải thoát. Một đồ vật
hết hạn bị tiêu hủy thôi mà.
Nhưng bỗng có đôi bàn tay nắm
lấy nó, xách nó lên. Cậu chủ.
Rồi từ nó phun trào ra mạnh mẽ
dòng bọt tuyết lạnh, trắng xóa.
Lớp tuyết nó tạo ra đã phủ lên
cả góc phòng đang cháy.
Đây, đây rồi, nó đây rồi!!! Nó
như được giải tỏa bao chất chứa
lâu nay. Tất, tất cả, nhẹ lòng,
sung sướng lắm. Ngọn lửa như
con mãnh thú điên cuồng đã bị
nó xử lý gọn gàng, cậu chủ ôm
lấy nó thở phào, những đồ vật
trong phòng thì nhìn nó như
ngàn lần tạ ơn. Chẳng biết còn
lần nào nữa không, nhưng được
một lần như vậy cũng đáng
sống lắm rồi.
- Văn Phú -
Làm Tâm người Việt sáng hơn – Nâng Tầm người Việt cao hơn
Tác giả - Diễn giả25
Mục tiêu của một con chó
Có hai vợ chồng, con họ còn nhỏ nên quyết định mua một chú chó để làm bạn.
Sau khi ôm chú chó con về, họ nhờ một người huấn luyện chú chó ấy.
Khi nhận hợp đồng, người huấn luyện hỏi: “Mục tiêu của chú chó này là gì?”.
Hai vợ chồng nhìn nhau ngạc nhiên “Mục tiêu của một con chó à? Tất nhiên là
làm chó rồi”.
Người huấn luyện nghiêm túc nói:
”Mỗi con chó khi huấn luyện đều có
mục tiêu”. Hai vợ chồng nghe vậy
bèn bàn bạc và lên kế hoạch cho chú
chó yêu:
Ban ngày: Chơi với đứa con của họ
Ban đêm: Trông nhà
Từ đó chú chó được huấn luyện thành
công, trở thành bạn của đứa trẻ và vệ
sỹ trông nhà trung thành.
Họ vẫn nhớ mãi câu nói của người
huấn luyện: “ Làm một chú chó còn
có mục tiêu, huống hồ là con người”.
Làm Tâm người Việt sáng hơn – Nâng Tầm người Việt cao hơn
Tác giả - Diễn giả 26Những ngày đầu lạ lẫm bước vào Tâm Việt, tôi rất ngỡ ngàng vì không hiểu đây là
rạp xiếc hay lò luyện công. À không, tôi nghĩ đó là khu huấn luyện Kungfu Tâm
Việt mới đúng. Giờ thì tôi đã tìm được cái tên đúng đắn dành cho nó rồi. Còn bạn
thì sao? Cảm nhận của bạn về Tâm Việt như thế nào nếu ta cần tìm một cái tên để
đặt cho nó?
Trước khi đến Tâm Việt, tôi đã từng trải qua khóa học Taekawondo, dù vốn liếng
võ thuật đến giờ rơi rớt lại cũng chỉ để “đuổi ruồi”, nhưng như thế cũng đủ chứng
minh rằng tôi đã từng được rèn luyện; cũng đổ mồ hôi, cũng rơi nhiều giọt lệ như
những võ sinh đai xanh thứ thiệt. Thế nhưng,…Lại một chữ nhưng. Tôi không
hiểu vì sao khi vào Tâm Việt, tôi lại nói nhiều chữ “nhưng” như vậy. Có lẽ, vì
Tâm Việt là sự khác biệt, vì Tâm Việt khác hẳn với những môi trường tôi đã từng
đi qua, đã cho tôi sự so sánh: Tâm Việt cho tôi lớn khôn vượt trội, hơn rất nhiều
lần những trải nghiệm mà tôi đã từng đi qua.
Bài học đầu tiên của tôi là tung 4 bóng. Đối với các bạn khác, thì có lẽ chỉ đầu tư 1 chút thời gian, công sức
là đã tung được 4 bóng 100 lần. Có bạn 1 tuần, 1 tháng, hoặc như bạn Phú NV thì chẳng mất đến 1 ngày.
Nhìn thấy các bạn mà thấy ước ao – đó là tâm sự của tôi trong những ngày chật vật với 4 bóng. Chật vật!
Vâng, đối với tôi thì nó còn lớn lao hơn cả chật vật, mà cao hơn nữa, 4 bóng – sự “kinh hoàng” của tôi đã đi
sâu vào trong giấc ngủ. Ngay cả trong giấc mơ, tôi vẫn giật mình khi nghĩ đến 2 từ “4 bóng”.
Không biết đã có ai đó từng “khốn khổ” với tập bóng như tôi không, hay chỉ có tôi là khổ sở với nó như
vậy. Tôi đã từng băn khoăn với câu hỏi đó rất nhiều lần và cũng không tìm ra được lời lý giải.
Cho đến 1 ngày, khi tôi vẫn chưa tìm được câu trả lời cho riêng mình, thì tôi đã được truất đi cái quyền
được “lăn cùng 4 bóng”. “Chị nghỉ việc thôi, tôi chính thức xin lỗi chị trước Tâm Việt”. Những lời nói rành
rọt như xuyên thủng màng nhĩ tôi nhức nhối. Tôi không khóc – tôi nghĩ vậy, vì những giọt nước mắt đang
lăn thì thầm với tôi như khuyên nhủ.
Một ngày sau….
Tôi lặng lẽ vào phòng Thầy xin được ở lại. Tôi tìm đủ lý do, nào là : Con chưa bàn giao xong việc cũ, con
thế này, con thế kia, vân vân. Thầy gật gật cái đầu nhìn tôi ái ngại.
Những ngày sau, tôi mang tâm trạng bức bối trong người. Tôi ức Thầy lắm, cái mặt tôi gằm gằm mỗi khi
nhìn Thầy, vì cứ thấy Thầy, tôi lại hình dung ra 4 quả bóng đang xâu xúm châm chọc tôi. Nhưng trong
thâm tâm, tôi vẫn biết Thầy đang cố gắng để tôi tốt hơn thôi. Tôi biết Thầy đang muốn nhìn thấy tôi tiến bộ
từng ngày, và tôi bắt đầu lên giây cót.
5h sáng tôi vác bóng trước cửa phòng Thầy tập. Bóng nhảy tứ tung, ngang dọc khắp hành lang nhưng tôi
vẫn kiên trì tập luyện. Tập!Tập!Tập. Tôi lại quyết tâm (và cả sĩ diện nữa) - Thầy đang nhìn đấy (tôi tự nhắc
mình).
Và cuối cùng thì sự cố gắng của tôi cũng được đền đáp. Tôi đã chập chững tung được 4 quả bóng đầu tiên.
Tôi đã làm được cái việc mà tôi nghĩ là “Không bao giờ là có thể” ấy sau 6 tháng 16 ngày. Cầm 4 quả bóng
Tennis trên tay, tôi nhìn lên chiếc bóng đèn và nhớ tới lời Thầy dạy .“Trong mọi sự thất bại đều có nguyên
nhân của nó. Edison thất bại 10.000 lần để tìm ra vật liệu làm dây tóc bóng đèn. Tại sao ông vẫn thành
công? - Sự kiên định, kiên định đến cùng.
Đó là bài học đầu tiên tôi học được, và tôi biết nó sẽ là bài học lớn theo suốt tôi trên mỗi bước đường mà tôi
sẽ đi qua để lớn khôn và trưởng thành hơn nữa. Con cảm ơn Thầy, cảm ơn Tâm Việt. Cảm ơn những đồng
đội đã giúp đỡ tôi, đã cho tôi được sống và làm việc cùng những con người luôn hết mình vì nghĩa cử cao
đẹp.
- Bùi Hải Ninh -
Làm Tâm người Việt sáng hơn – Nâng Tầm người Việt cao hơn
Tác giả - Diễn giả27
“Tự đổi mới bản thân để xuất sắc vượt trội” – Cái tên ấy không còn bỡ ngỡ nữa khi mà tôi đã trải qua 3 khóa học Tự
đổi mới (TĐM) liên tiếp của Tâm Việt Group: TĐM 116, TĐM 120 và TĐM 121. Càng học, càng tham gia trải
nghiệm tôi càng ngộ ra được nhiều giá trị từ những bài học mà Tâm Việt đưa vào giảng dạy như: Cười tươi = Tiền
tươi, Cười vang = Giàu sang, Cau có = Chó ngó = Nghèo khó.
Tự đổi mới là gì? Tự đổi mới là tự mình thay đổi chính bản thân mình theo hướng tích cực, tư duy tích cực, đó không
phải ai khác mà chính bản thân chúng ta, khao khát được lột xác, khao khát trở thành một con người có tư duy tích
cực, sống có khát vọng, có hoài bão, có phương hướng trong cuộc đời này
TĐM 116 là lớp đầu tiên tôi tham gia và cũng là lần đầu tiên tôi ngồi suy nghĩ về hoài bão của tôi? khát vọng của tôi?
Tôi sinh ra để làm gì trên cuộc đời này? Sứ mệnh của tôi là gì? Đó là những điều mà trước đây tôi chưa bao giờ nghĩ
tới.Thay vì ngồi nghe, ghi chép lý thuyết thì trải nghiệm các bài tập thực tế là cách nhanh nhất giúp chúng tôi hiểu ra
vấn đề.
Đi qua mảnh chai: Bài tập rèn luyện ý chí tăng theo từng cấp độ: Đi chân trần qua mảnh thuỷ tinh=> đội thêm cái chai
trên đầu=> cõng thêm bạn trên lưng. Nếu như chỉ một chút lơ đãng không tập trung vào mục tiêu thôi là bạn có thể bỏ
cuộc giữa chừng ngay lập tức. Bên trên là bẩn thỉu chửi bới, bên dưới là đau đớn đổ vỡ, trên vai là gánh nặng gia đình
đồng đội, nhưng bạn phải tập trung vào mục tiêu phía trước mà đi, nếu bạn quá chú ý đến những khó khăn bên trên,
đau đớn ở bên dưới hay gánh nặng trên đôi vai của mình thì bạn sẽ không tới được mục tiêu phía trước.
Tung bóng và nhảy thăng bằng trên con lăn: Tôi được biết đến một điều IQ(thông minh logic) chỉ chiếm có 15% còn
EQ(thông minh cảm xúc) chiếm tới 85% ấy thế mà từ trước tới giờ chúng ta chú ý phát triển IQ quá nhiều chưa tập
trung phát triển EQ. Bài tập tung bóng này sẽ giúp chúng ta phát triển 2 não trái phải một cách cân bằng nhất.
Đi qua bàn đinh sắc nhọn: Bài tập thử thử thách ý chí, tính kiên định đến cùng, vượt qua đau đớn để hoàn thành mục
tiêu của mình.
Bài tập xuyên kim qua tay: Bài học mà các học viên sợ nhất nhưng cũng là bài học mà các học viên hoàn thành xuất
sắc và cảm thấy sung sướng nhất, xuyên kim qua lòng bàn tay- những điều tưởng như không thể lại trở thành có thể
trong lớp học này, trải qua bao đau đớn để rồi tự mình chiến thắng nó, có cả nước mắt và nụ cười hiện lên trên mỗi
khuôn mặt của học viên, đau đớn đến mức òa khóc nhưng òa khóc cũng là vì quá hạnh phúc, quá sung sướng, cảm xúc
khó tả trong lòng học viên lúc vẫn này.Bài tập giúp chúng tôi rèn luyện ý chí vượt khó, kiên định với mục tiêu và nó
còn là bình tĩnh tâm lý tìm cách giải quyết vấn đề khi gặp các tình huống khó động đất, tai nạn…Tôi nhớ nhất câu nói
của thầy Phan Quốc Việt đó là: “Người ta chết vì lỗi sợ nhiều chứ không phải chết vì đau đớn” nhìn thấy kim tiêm,
nhìn thấy máu, thấy tai nạn thế là ngất đi => Chúng ta học cách giữ tâm thái bình tĩnh để tìm cách giải quyết vấn đề
thay vì bị nỗi sợ chi phối chúng ta.
Bài tập cuối cùng đó là đứng cầm tờ giấy viết hoài bão của mình giơ thẳng tay lên phía trước, kiên định mục tiêu trong
30ph, biết bao cố gắng bao kiên trì cộng với sự giúp đỡ, những lời động viên của các thầy cô trong Tâm Việt đã giúp
tôi và các bạn học viên hoàn thành xuất sắc bài tập của mình. Một lần nữa câu nói Khả năng con người lả vô hạn lại
được chứng minh.
Đêm yêu thương – một chương trình mang tình yêu thương gia đình đến với chúng tôi, thức tỉnh trong mỗi chúng tôi
tình yêu thương cha mẹ, những người thân yêu của mình, để rồi sống có hoài bão hơn, có mục tiêu hơn, và đặc biệt
sống làm sao để đền đáp ơn nuôi dưỡng của cha mẹ, để có ích trong cuộc đời này.Tóm lại đó là những cảm nhận của
cá nhân tôi và các bạn đã tham gia khóa học, bạn chỉ có thể cảm nhận như thế khi bạn tham gia trải nghiệm các bài học
giống như chúng tôi.Đến với nơi đây chúng tôi không chỉ lột xác thành con người mới về sống có định hướng có hoài
bão và kiên định mục tiêu của mình, mà tôi còn sống yêu thương hơn, chính tình yêu gia đình mới là động lực lớn nhất
giúp tôi vươn tới mục tiêu, cam kết hoàn thành xuất sắc mục tiêu đã đặt ra. Một lần nữa xin gửi lời cảm ơn chân thành
nhất tới toàn thể các thầy cô Tâm Việt Group, những người bạn đồng hành đã giúp tôi hoàn thành xuất sắc khóa học,
tự mình lột xác, tự mình thay đổi chính mình chư không phải ai khác trên cuộc đời này.- Nguyễn Thị Thanh -
Làm Tâm người Việt sáng hơn – Nâng Tầm người Việt cao hơn
Tác giả - Diễn giả 28
Làm Tâm người Việt sáng hơn – Nâng Tầm người Việt cao hơn
Tác giả - Diễn giả29
Nửa cái bánh mỳ vẫn là cái bánh mỳ
Nhưng nửa bộ não thì không còn là con người
Chúng ta có bao giờ tự hỏi thật sự chúng ta đang
sống và sống đã trọn vẹn chưa?
Từ nhỏ, đi học bước vào cổng trường ta thấy câu
nói:”Tiên học lễ, hậu học văn”có nghĩa là chúng ta
sẽ được học làm người trước sau đó mới học chữ.
Có mấy ai được học đúng như thế?Ta bịtư duy quá
nhiều mà không được hành động, chỉ ngồi im lắng
nghe mà không cảm nhận, chỉ dùng thông minh
logic mà bỏ quên tám năng lực thông minh khác tạo
hóa ban cho. Kết quả, đa số chúng ta chết lâm sàng
mà ta không hay biết, tasống chưa trọn vẹn.
Nền giáo dục của ta hiện nay đang dừng lại ở mức
truyền thông tin, thầy cho và trò nhận một cách bị
động bằng chủ yếu là thính giác và thị giác.Đó là
thực trạng hệ giáo dục mới mà ta cho là cải cách là
nền giáo dục dịch chuyển từ “đọc chép” lên “chiếu
chép”. Thực tế chúng ta có bao nhiêu giác quan để
tiếp nhận thông tin? Thị giác, thính giác, khứu giác,
xúc giác, vị giác.Tại sao chúng ta lãng quên 4 giác
quan còn lại?
Với sự phát triển mạnh mẽ của khoa học và công
nghệ tri thức, chúng ta có được bất cứ thông tin nào
cần chỉ với một vài thao tác nhỏ trên mạng
internet.Tri thức thông tin có thật sự cần truyền tải
đơn chiều từ giáo viên theo cách ta đang làm?
Vậy, sống trọn vẹn là sống như thế nào?
Con người chúng ta sinh ra có 2 bán cầu não, cấu
tạo não 3 trong 1, 9 loại hình thông minh, tâm thế:
trí - tâm - thân và 6 vùng giác quan để nhận thông
tin. Đó là 5 năng lực cốt lõi của con người chúng ta,
thế nhưng với mỗi hàm số chúng ta đã sử dụng bao
nhiêu phần trăm? Ví dụ: não có bán cầu não trái là
logic, bán cầu não phải là nghệ thuật, nhưng thật sự
chúng ta có kết hợp cả hai vào cuộc sống hay
không? Hay chúng ta chỉ dùng một não trái hoặc
một não phải cho công việc và cuộc sống? “Nửa cái
bánh mỳ vẫn là cái bánh mỳ, nhưng nửa bộ não thì
không còn là con người”.Nếu chúng ta dịch chuyển
sử dụng hết tất cả những chức năng của mỗi bộ
phận ta có thì cuộc sống chúng ta thay đổi hiệu quả
như thế nào? Đó chính là sống trọn vẹn
N1 -> N2: Dịch chuyển chuyên dụng 1
bán cầu não lên dùng đều 2 bán cầu
não
Chúng ta có 2 bán cầu não.Bán cầu não
phải và bán cầu não trái.
Bán cầu não trái giúp chúng ta cảm nhận
tốt về: Logic, toán học, con số, phân
tích, chi tiết, tổ chức, thời gian, thực tế,
phương pháp, ngôn ngữ…
Bán cầu não phải thiên về: Sáng tạo,cảm
xúc,âm nhạc,hình ảnh, màu sắc,không
gian, tổng thể…
Việt Nam chúng ta đạt được những
thành tích cao nhất về toán, cờ vua,
robocon trên toàn thế giới. Nhưng tự
hỏi, những anh hung đó sau khi mang
giải nhất về nước rồi sau đó họ như thế
nào nữa? Phải công nhận họ cực kỳ
thông minh, họ dùng não trái một cách
tổng lực, nhưng cuộc sống của họ có
thật sự tỏa hào quang như giải thưởng
họ mang về.Và giỏi toán như vậy, tại
sao nền kinh tế chúng ta vẫn chưa đạt
được vị trí hàng đầu!? Đó phải chăng là
bởi vì chúng ta còn thiếu đầu tư về sáng
tạo, tổng thể, cảm xúc tâm thế…nghĩa là
cân bằng phát triển não phải cho thế hệ
trẻ. Chính sự mất cân bằng dẫn đến sự
mất cân bằng cuộc sống.
Dịch chuyển từ dùng 1 não lên dùng cân
bằng cả 2 não, là xu thế, là đòi hỏi tự
nhiên để cuộc sống ta thăng hoa và hài
hòa.
Làm Tâm người Việt sáng hơn – Nâng Tầm người Việt cao hơn
Tác giả - Diễn giả 30G1G6: Dịch chuyển dùng một giác quan
lên cả 6 giác quan
Chúng ta tiếp nhận thông tin từ thế giới bên
ngoài qua những chức năng nào của cơ thể?
Có phải càng được tiếp xúc bằng nhiều giác
quan, lượng thông tin chúng ta nhận được là
càng hiệu quả?
Một người bình thường sinh ra được tự nhiên
ban cho đầy đủ cả 6 giác quan: Thị giác, thính
giác, khứu giác, xúc giác, vị giác, cảm xúc.
Chương trình học ở trường, chúng ta dùng bao
nhiêu giác quan để tiếp thu kiến thức? Thính
giác – nghe giáo viên nói!? Hay cao hơn nữa
chỉ là thị giác: nhìn giáo viên làm? Có bao giờ
bạn được học qua: khứu giác – ngửi thấy cái
mình học; xúc giác – sờ cái mình làm; vị giác-
nếm cái mình cầm; và cao hơn là cảm xúc –
cảm nhận khi trải nghiệm!?
Thực tế, việc học tập ở nhà trường khiến
chúng ta dùng phần lớn thính giác, chỉ nghe
mà rất ít vận động.Tưởng tượng chúng ta có
đầy đủ tay chân, mắt mà chúng ta bị bịt mắt,
trói tay, buộc một chân lên để di chuyển. Trẻ
con bị trầm cảm nhiều cũng vì thế,ở trường
chỉ biết có lớp học, về nhà là bàn học và bàn
ăn. Chúng bị bắt ngồi im,“ngọ nguậy là mất
dạy”.Về nhà ngồi lì trước ti vi, điện tử…Thế
giới của nó chỉ qua: Mắt và tai – gà công
nghiệp từ đây mà thành!? Chúng ta có muốn
thế hệ con chúng ta là rô bốt công nghiệp?
Dịch chuyển sử dụng một vài giác quan lên
đầy đủ 6 giác quan:Thị giác, thính giác, khứu
giác, xúc giác, vị giác, cảm xúc. Giúp cuộc
sống hiệu quả tăng lên gấp 6 lần.
N1 N3: Chức năng não con
người: não 3 trong 1
Về cấu tạo, não chúng ta là bộ não 3
trong 1. Gồm có 3 phần: não bò sát,
não thú và não người. Nhưng chúng ta
đã sử dụng chúng như thế nào?
Chức năng não bò sát là phản xạ, tiến
hoác cách đây 500 triệu năm, giúp con
người chúng ta sinh tồn, khi có nguy
hiểm não bò sát bảo vệ cơ thể chúng ta
khỏi những thương tổn về sinh lý. Não
thứ hai là não thú, tiến hóa cách đây
300 triệu năm. Não thú có chức năng
như trung khu cảm xúc, giúp chúng ta
biết yêu, ghét vui buồn... Thứ ba là vỏ
não, tiến hóa cách đây 100 triệu năm,
chức năng vỏ não giúp ta tư duy, sáng
tạo, ngôn ngữ và nghệ thuật
Bởi bản năng sống của con người là tối
thiểu về năng lượng và tối đa về an
toàn. Khi một sự việc xảy ra, chúng ta
thường hành xử theo cơ chế nhận dạng
- phản xạ. Nếu là chương trình quen
thuộc, đã được lập trình, con người lập
tức phản xạ: một là “chiến”, hai là
“chơi cùng”, nếu chương trình lạ,
chưa được lập trình thì lập tức“biến
hay chạy vội”để an toàn.Con người
hành động hoàn toàn theo phản xạ bản
năng, thực tế rất lười tư duy.
Chúng ta học ở trường cố gắng để tư
duy, nhưng không tập trung vào phát
triển làm sao để hành vi của ta thành
thạo thành phản xạ tự nhiên: thành
thạo hành vi ở mức độ kỹ năng, khi đó
chúng ta đạt được những kết quả vượt
trội
Dịch chuyển từ sử dụng 1 não lên sử
dụng cả 3 não, hiệu quả cuộc sống tăng
lên gấp 3 lần.
Làm Tâm người Việt sáng hơn – Nâng Tầm người Việt cao hơn
Tác giả - Diễn giả31Tm1 Tm9: Dịch chuyển dùng
một loại hình thông minh lên cả 9
loại hình thông minh
9 loại hình thông minh của con người
chúng ta là gì?“Logic, giao tiếp, nội
tâm, ngôn ngữ, không gian, nhạc
điệu, thiên nhiên, tâm linh, vận
động”
Trước giờ chúng ta chỉ nghe loại hình
thông minh logic hay IQ, cùng lắm là
thông minh cảm xúc EQ. Thế mà bây
giờ bạn biết thêm cả 7 loại hình thông
minh khác nữa. Vâng tạo hóa hào
phóng ban tặng cho ta mà thật sự
chúng ta có lãng phí không khi chưa
biết đến 7 loại hình còn lại?
Lâu nay, đi học chúng ta đầu tư vào
trí thông minh logic hay IQ. Bố mẹ
nào cũng thích con giỏi toán và bắt
con mình học thật nhiều toán. Dẫn
đến trẻ không có thời gian phát triển
các trí thông minh thiên phú khác,
mỗi sinh linh đều có tố chất vượt trội
khác nhau, tại sao lại bắt con chúng ta
học phát triển một loại hình thông
minh là logic hoặc nhạc...Có người
mạnh về ngôn ngữ, người khác mạnh
về vận động song tựu chungđều đủ 9
loại hình thông minh trong mình….
Ví dụ, nhà khoa học nổi tiếng Edison
rất giỏi về logic và đồng thời có năng
lực tư duy qua vận động, ông phát
minh được bóng đèn nhờ qua 1000
thí nghiệm - thử, sai và sửa. Nếu như
ông không được vận động, thực hành
thì không thể có phát kiễn vĩ đại cho
nhân loại. Hoặc con bạn thích thiên
nhiên, nó ở trong công viên thì ngồi
học lại rất hiệu quả. Con bạn thích âm
nhạc, nó vừa học vừa nghe nhạc thì
lại nhất lớp…
Dịch chuyển từ dùng tư duy một loại
hình thông minh lên tổng hòa cả 9
loại hình thông minh để thông minh
để hiệu quả cuộc sống tăng lên gấp 9
lần
T1 T3: Dịch chuyển chỉ dùng trí
não lên dùng cả trí, tâm, thân
Năng lực con người theo Unesco đưa
ra trụ cột gồm: Kiến thức, kỹ năng &
thái độ.Kiến thức giúp đời sống ta phát
triển, kỹ năng giúp cuộc sống hiệu quả,
thái độ giúp chúng ta thành công. Nếu
tách riêng 3 cái đó, con người chúng ta
sống có được không? Sống được
nhưng sống mà như chết, chết lâm
sàng
Nhà phật nói: “Ý – Khẩu – Thân –
Tâm.tam tài nhất thể, tam tuệ đồng
tâm”
Kiến thức, Kỹ năng, Thái độ tương
ứng với Trí, Thân và Tâm. Khi nào con
người chúng ta là cái một của Trí –
Thân-Tâm, có nghĩa Trí – Thân –Tâm
hợp nhất, nhất thể, tạo nên tâm thế, lúc
ấy chúng ta là cái một mạnh nhất, toàn
năng nhất.Khi tam tài nhất thể, tam tuệ
đồng tâm con người làtuệ minh.
Dịch chuyển từnói, nghe kiến thức lên
Truyền và nhập tâm thế để sống trọn
vẹn và thành đạt
Cải cách giáo dục và dịch chuyển cuộc
sống thực sự là dịch chuyển từ đơn
chiều lên đa chiều, từ một cá thể lên
tập thể, từ truyền và nhập dữ liệu lên
truyền và nhập tâm thế.
Dịch chuyển từ tư duy hệ thống lên
sống hệ thống. Hệ thống với chính
mình, đồng đội, xã hội, để gia tăng giá
trị nhiều nhất cho tôi, đồng đội và xã
hội, lúc đấy con người chúng ta mới
thực sự là sống trọn vẹn. Trước khi
làm nghề, chúng ta hãy làm người trọn
vẹn là vì thế.
Linh An
Làm Tâm người Việt sáng hơn – Nâng Tầm người Việt cao hơn
Tác giả - Diễn giả 32
Hôm nay đi dự đám cưới Định và OanhNT,
mục đích đi cưới là phụ mà gặp mặt anh
em Tâm Việt cũ mới là chính. He he… Tại
sao ah? Nhiều lý do lắm và bạn chỉ hiểu
khi bạn ở một nơi mà trước khi trở thành
tượng đài về Kỹ năng mềm ở Việt Nam thì
lúc bắt đầu nó chỉ là một căn phòng nhỏ cũ
kỹ, một vài thanh niên trí thức tâm huyết
ôm một lý tưởng vĩ đại về giáo dục, đi
ngược lại với lối tư duy của dân Việt Nam
ngày ấy, một lối tư duy tiêu cực và soi mói
những cái mới… thời đó, những năm 2001
thì positivethinking gần như là thứ quá xa
xỉ.
Văn hóa Tâm Việt, đi đâu chỉ cần vài cử
chỉ và lối nói chuyện là biết ngay đó là
người đã từng học Tâm Việt hoặc là thành
viên của Tâm Việt. Lối tư duy luôn tìm giải
pháp và lối triển khai công việc mang
phong cách “Nhất Thể”_ teamwork tuyệt
đối! Trong cuộc sống có thể giận nhau,
nhưng trong công việc thì Kết quả là số 1,
chẳng còn ai giận ai một khi đã vào trận.
Quá nhiều kỷ niệm ở nơi đó,một nơi mà
người ta bảo rằng đó là một “Gia đình
có Tổ chức với Kỷ luật cao, tràn đầy tình
Yêu thương và Mến khách”. Trong cuộc
sống có những điều không hay xảy đến,
những cuộc chia tay đầy nước mắt của
thành viên TV trong suốt 11 năm qua,
những cuộc ra đi của hàng loạt nhân sự
cao cấp về trí tuệ và cả phong cách
sống (bạn có biết những 8x vàng của
Việt Nam đều đã từng ghé qua TV
không?) nhưng mà mình tin không ai
quên được nơi đây. Chỉ một phòng
P403 nhỏ bé, cũ kỹ mà đã từng đón tiếp
những nhân vật vĩ đại tầm cỡ thế giới:
Daddi Janki_ Giáo chủ, Học viên Tâm
linh Brama Kumaris;
Lee Jame_ Chuyên gia chống khủng bố
Hoa kỳ (một nhân vật mà từng hành
động 24/24 đều được Hoa Kỳ theo dõi
và bảo vệ qua vệ tinh kể cả khi đến Tâm
Việt);
Brian Bacon_ GĐ Học viện lãnh đạo
OxfordLeadership
Chúc mừng hạnh phúc!
Ah quên, ấn tượng với Kỹ năng Điều
hành hoạt động tập thể, màn điều hành
qua điện thoại của Ts Phan Quốc Việt
quá. Chỉ qua điện thoại từ Ba Vì có gắn
loa mà điều hành hội trường ép đc chú
rể hôn cô dâu trên sân khấu. Chưởng
lực cụ Việt vẫn mạnh quá^^
Chắc hiếm đám cưới nào mà quan khách
cũng nhiệt tình tham gia vào công tác tổ
chức và khuấy động không khí như đám
cưới Tâm Việt. Bởi vì như đã nói, một
khi Tâm Việt có chuyện, là tất cả Tvers
cũ mới xa gần sẽ xúm vào dù ở bất kỳ
đâu!
“Tại sao chúng ta ra đi?” Câu hỏi muôn
thuở của nhiều lớp người TV phải không?
Mình mong và tin rằng có một ngày kia,
ta được hỏi câu: “Ồ tại sao chúng ta lại
quay về ^^” Tại sao không
Làm Tâm người Việt sáng hơn
Nâng Tầm người Việt cao hơn
Nguyễn Khắc Hiếu
- nguyên Phó TGĐ Tâm Việt
Làm Tâm người Việt sáng hơn – Nâng Tầm người Việt cao hơn
Tác giả - Diễn giả33
Làm Tâm người Việt sáng hơn – Nâng Tầm người Việt cao hơn
Tác giả - Diễn giả 34Vò đầu nghĩ chuyện cho người
Việc ta thì để lả lơi trên đầu
NGƯỜI
KHÔNG
VÌ
MÌNH
TRỜI
TRU
ĐẤT
DIỆT
Ta thường quen thói chung chung
Cân đong khoang khoảng, vừa vừa thế thôi
Thói thường ăn sổi ở thì
Càng không cụ thể, càng không thể làm
“Khác người thì bảo dở hơi
Giống người thì bảo “lõa đồng” chẳng hay
Khác biệt tạo đặc biệt
Giật mình cúi mặt âu sầu
Vì người quên lối, trời rày đất la
Ngậm cười ta sống riêng ta
Tài năng sáng tỏ, kho vàng dưới chân”.
Làm Tâm người Việt sáng hơn – Nâng Tầm người Việt cao hơn
Tác giả - Diễn giả35
Em muốn bắt chước cách người ta
yêu nhau
Và nghĩ là hoàn hảo
Nhưng vụng về
Chẳng tìm được hạnh phúc cho em
Em đưa mắt lặng im và trái tim
mang màu buồn bất tận
Trải một vệt dài…
Một phía anh
Một phía em
Em quên rằng tình yêu của chúng ta
chẳng thể giống bất kỳ ai
Nên cách yêu cũng khác
Bởi ta biết những gập ghềnh, bằng
phẳng
Những sáng tối trong nhau
…Và hoàn hảo tình yêu theo cách
của riêng mình!!!
Tình yêu của em(ĐOREMON)
Em ứ lấy chồng Tâm
Việt đâu
Ban đêm vợ chồng
đang ngon giấc
Giật mình anh hỏi:
“Tổng kết đâu?”
Em giấu đi kí ức xưa bé bỏng.
Tuổi mười lăm khờ khạo đến vô chừng.
Tuổi mười lăm mơ tình yêu cổ tích.
Thích mỉm cười những khoảnh khắc không
đâu...
Hồi mười lăm em cắt tóc con trai
Đội mũ lưỡi chai và đi giày khủng bố
Em chỉ biết mộng mơ qua khung cửa
Mọi thứ bắt đầu từ chiếc cặp xinh
Rồi mười lăm - đã qua - không đợi tuổi
Như trăng rằm khe khẽ nấp trong mây
Tóc con trai - em thay bằng tóc gió
Thổi tung chiều đầy nắng - lá vàng bay
Mũ lưỡi trai nghiêng vành thành nón nhỏ
Em ấp e giấu hết... những nỗi niềm
Đôi giày khủng, sợ ai kia nhếch mép
Con gái gì...mà cứ giống con trai...
Rồi mười lăm - em đi qua mười sáu
Gỡ khói mây, em bện tóc thành chiều
Gỡ tà áo, em buông trôi chút gió
Để một người cứ thơ thẩn bước theo sau...
Làm Tâm người Việt sáng hơn – Nâng Tầm người Việt cao hơn
Tác giả - Diễn giả 36
Tâm Việt đã thay đổi cuộc đời tôi, bởi đã giúp tôi tìm được
giá trị lớn nhất của mình, đó là “Sứ mệnh" . Dù có khoảng
thời gian ngắn ở Tâm Việt thôi, nhưng tôi đã học và làm
được những điều có nghĩa nhiều hơn bất cứ thời gian nào
từ trước đến nay. Đó là nhờ thầy - TS Phan Quốc Việt -
CTHĐQT, cô Lê Thanh Huyền – TGĐ và các thầy cô ở
Tâm Việt đã giúp đỡ, đồng hành và động viên tôi rất nhiều.
Một lần nữa, Cảm ơn Tâm Việt!
Nguyễn Văn Tình – Giảng viên Tâm Việt
Tôi biết đến Tâm Việt qua các bạn học trường chuyên của
mình từ năm 2001 qua các bạn học cùng trường
Amsterdam. Khi đó, kỹ năng mềm còn thiếu và rất yếu đối
với học sinh – sinh viên
Sau khi du học nước ngoài về, tôi tham dự khi lớp diễn giả
chuyên nghiệp khai giảng 9/1/2013. Phòng teamwork mới
đăng ký thấy náo loạn các bạn tập bóng với con lăn.
Những tháng đầu được đồng nghiệp giúp đỡ, tôi dễ dàng
hòa nhập và làm quen với rất nhiều giảng viên và học viên.
Ở đó người bạn mới vào hoàn cảnh học tập như nhau nên
cuối mỗi buổi là khoảng thời gian chém gió rất vui.
Ở tâm việt, cũng là duyên tôi gặp người bạn trở thành
người tôi rất yêu quý. Người tâm việt lấy nhau không là
chuyện lạ.
Khi vào đấy mỗi người có tính cách nổi bật riêng, hơn thế
nữa ai muốn đóng góp để xây dựng kỹ năng mềm vững
mạnh và một Tâm Việt trường tồn.
Châu Lê Minh – Giảng viên Tâm Việt
Làm Tâm người Việt sáng hơn – Nâng Tầm người Việt cao hơn
Tác giả - Diễn giả37
Tâm Việt ngôi nhà thứ 2 của tôi .Tâm Việt nơi cho tôi nhiều cung
bậc cảm xúc nhất từ trước đến nay .Vậy là mục tiêu được sống và
và làm việc bên những người vĩ đại như thầy Việt, cô Huyền cùng
những giảng viên xuất sắc đã được hoàn thoành giấc mơ được
chia sẻ để giúp mỗi người dân Việt Nam sống tốt hơn đang trở
nên gần hơn với tôi và nhiệm vụ tiếp theo là cam kết xuất sắc vượt
trội để mang lại nhiều giá trị hơn nữa cho tôi, đồng đội và xã hội.
Cám ơn gia đình Tâm Việt luôn đồng hành cùng tôi đã cho tôi
niềm tin, khát vọng.
Chúc Tâm Việt sang tuổi mới mãi trường tồn và vươn tầm thế
giới
Nguyễn Thành Chung – Giảng viên Tâm Việt
Những tháng ngày thi đại học là thời gian khó
khăn, mệt mỏi, chán nản nhất trong cuộc đời của
tôi. Sáu tháng ôn thi cuối cùng ngày nào tôi cũng
nghĩ đến cô ấy, 180 ngày đều mong được gặp. Có
nhiều đêm cô còn chập chờn trong cả những giấc
mơ. Cô mang đến cho tôi động lực, tình cảm, niềm
tin để tôi vượt quãng đời khó khăn.
Và tên cô ấy là "Tâm Việt"
Nguyễn Thành Công - Giảng Viên Tâm Việt
Mình được lớn hơn mỗi ngày khi mình làm ở Tâm
Việt. Cuộc sống của mình thật nhẹ nhàng, thú vị và
hạnh phúc. Cảm ơn Thầy Việt, cảm ơn anh Hoàng
rù, cảm ơn tất cả các đồng nghiệp đã và đang công
tác tại Tâm Việt. Vì họ mình có được như ngày hôm
nay.
Mình cam kết đưa sản phẩm Tâm Việt đến toàn bộ
người dân Việt Nam,
Chúc Tâm Việt trường tồn, vĩ đại!
Lê Thanh Huyền - Tổng Giám Đốc Tâm Việt
Làm Tâm người Việt sáng hơn – Nâng Tầm người Việt cao hơn
Tác giả - Diễn giả 38
Ngôi nhà Tâm Việt đã giúp tôi hoàn thiện bản
thân rất rất nhiều. Tôi tin chắc mình sẽ còn khai
thác và phát huy bản thân nhiều hơn nữa khi gắn
bó với ngôi nhà chung này của chúng ta.
Vương Ngọc Khuê – Phó Tổng Giám đốc
Thực sự đến bây giờ tôi là một con người hoàn
toàn khác. Tôi 2.0. Một bước dịch chuyển lớn của
cuộc đời tôi. Gia đình Tâm Việt nơi đã sinh ra tôi
lần thứ 2.
Phan Ngọc Sơn - Trợ lý Tổng Giám Đốc
"Trái tim lớn Việt Nam ôm vào lòng tình yêu nhỏ
Tâm Việt"
"Những trái tim nhỏ chung nhịp đập với tình yêu lớn,
khát vọng cháy bỏng làm tâm người Việt sáng hơn,
nâng tầm người Việt cao hơn“
Đoàn Trọng Hiếu - Giám đốc Marketing
Tôi là một học viên mới vào Tâm Việt. Tuy thời gian
chưa lâu, nhưng tôi đã tiếp thu được rất nhiều kiến
thức về kĩ năng mềm, các bài tập chuyên môn, và thấy
mình tiến bộ rất nhiều. Tôi rất coi trọng phần ngồi
thiền trong giờ sinh hoạt hàng ngày. Với sự dẫn dắt
của thầy Việt, ai cũng ngồi đúng tư thế thiền, im lặng
lắng nghe thầy và tập trung vào nhịp thở, suy nghĩ của
mình. Từ trước tới giờ, tôi từng nghĩ mình là người có
tâm không tĩnh, luôn bị chi phối bởi nhiều yếu tố, chưa
bao giờ tâm hồn được thanh thản thực sự. Nhưng sau
những bài tập ngồi thiền này, tôi cảm thấy rất thoải
mái, xác định được mục tiêu công việc của mình,
không còn suy nghĩ tiêu cực nữa.
Tôi rất cảm ơn Tâm Việt, nơi đã cho tôi những giá trị
sống vô cùng to lớn. Tôi cam kết sẽ cố gắng học tập
rèn luyện thật tốt để trở thành một giảng viên kĩ năng
mềm xuất sắc nhất.
Phạm Thị Trang - Giảng Viên Tâm Việt
Làm Tâm người Việt sáng hơn – Nâng Tầm người Việt cao hơn
Tác giả - Diễn giả39
Tôi đến Tâm Việt theo lời đề nghị từ Thủy HT và anh trai. Tôi
thấy mình thiếu kỹ năng giao tiếp trầm trọng và cần phải bổ
xung (như Tâm VIệt vẫn nói, thiếu mới phải học). Ở các lớp học
tôi đã có những người bạn, người chị, em mà đến giờ tôi vẫn
thường xuyên liên lạc, để rồi từ đó tôi tự tin hơn vào chính bản
thân mình và vững bước trên con đường mình lựa chọn. Điều đó
thật sự tuyệt vời, ai cũng bảo “khó nhất là bước đầu tiên” và
Tâm Việt đã cho tôi bước đầu tiên đó.
Lê Sơn Dũng – Giảng viên Tâm Việt
Tâm Viêt. 2 chữ thân thương, gần gũi trong tôi, nơi hun đúc
cho tôi những đam mê, những động lực & khát khao cống
hiến.
Mới đó thôi, cái ngày tôi biết đến Tâm Việt từ 1 chương
trình đào tạo, rồi tối hôm ấy tôi về nhà với bao mơ ước, bao
dự định "Tiếp cận Tâm Việt" & mơ ước được là 1 thành
viên của Tâm Việt mà giờ đây tôi đã gắn bó với Tâm Việt
gần 1 Năm. Biết đến Tâm Việt, tôi như được sinh ra lần thứ
2. Dường như con người tôi ngày trước đã "lột xác"hoàn
toàn, nâng cấp lên thành con người hoàn toàn mới - Hòa
2.0,Về tác phong, về phong cách làm việc, về tầm nhìn...
Thầy Việt, người Thầy vĩ đại của cuộc đời tôi, Tâm Việt
Mái nhà thứ 2 của tôi.
Nhân dịp sinh nhật Tâm Việt lần thứ 12, Tôi chúc Tâm Việt
mãi mãi đoàn kết, phát triển trường tồn, để làm tâm người
Việt sáng hơn, nâng Tầm người Việt cao hơn.
Lê Trọng Hòa – Giám đốc
Tôi đã trải qua 4 mùa sinh nhật tâm Việt, mỗi mùa
sinh nhật tôi đều có những cảm xúc khác nhau,
nhưng đều là cảm xúc ấy, háo hức bồi hồi, hạnh
phúc, tự hào. Một mùa sinh nhật nữa lại đến, những
cảm xúc gặp mặt của người con Tâm Việt, những
cảm xúc gặp mặt thầy cô, anh chị đã hướng dẫn cho
mình từng bước, từng bước làm tôi càng kính trọng,
tự hào vì đã được sống cùng một gia đình, một gia
đình đoàn tụ. Cảm ơn Tâm Việt, cảm ơn những người
thầy cô, anh chị đã xây dựng nên một Tâm Vịêt như
thế. Chúc Tâm Việt luôn trường tồn, vững mạnh và
nhiều bước nhảy vọt hơn nữa.
"Nơi tôi đến mái nhà thân thương
Đem nhiệt huyết dựng xây mái trường
Vững bước trên chặng đường phát triển
Một Tâm Việt sáng mãi trong tôi"
Hà Thị Minh Thu – Giảng viên Tâm Việt
Làm Tâm người Việt sáng hơn – Nâng Tầm người Việt cao hơn
Tác giả - Diễn giả 4026/12/1994 có mặt tại trái đất, đến từ Hải Phòng.
Thích nghe nhạc và mua sắm, thích sự lãng mạn, yêu
trẻ con.
Tâm Việt nơi chắp cánh cho mình ước mơ và nhiều
sự thay đổi trong cuộc sống, nơi ngọn lửa kỹ năng
mềm luôn bùng cháy rừng rực. Nơi luôn có những
con người làm việc nhiệt huyết hết mình để tạo ra giá
trị sống có ích cho đất Việt. Trường phái giáo dục kỹ
năng mềm tuyệt vời nhất!
Đỗ Thùy Trinh – Giảng viên Tâm Việt
"Tâm Việt, Chỉ đọc tên thôi tôi đã nhận được rất nhiều
năng lượng cảm xúc trong lòng mình. Nơi đây đã giúp tôi
thay đổi tư duy, thay đổi thói quen, thay đổi tầm nhìn của
mình về cuộc sống, dịch chuyển bản thân, tìm đúng sứ
mệnh và hoài bão của mình, đến đây tôi hiểu và cảm nhận
sâu sắc được những giá trị của bản thân và cuộc sống, tôi
cam kết luôn học tập và trãi nghiệm để gia tăng giá trị cho
bản thân góp phần xây dựng quê hương đất nước và tất cả
mọi nơi trên trái đât. Tôi xin dành sự kính trọng và yêu
thương của mình cho sự cống hiến của tất cả Thành viên
Tâm Việt và đặc biệt Tôn kính người thầy Khổng lồ Vĩ Đại
Phan Quốc Việt, tôi luôn biết ơn và cảm phục sự cống hiến
lớn lao của thầy vì sự nghiệp trồng người.“
Đặng Duy Linh – Giảng viên Tâm Việt
Tôi là Trang PTK, cái tên này tôi chỉ được gọi thân
thương khi bước chân đến Tâm Việt. Tâm Việt đã
gắn bó với tôi được 2,5 năm -. Nhìn vào khoảng thời
gian này tôi cũng thấy tự hào về mình nhiều lắm bởi
Tâm Việt như một dòng sông với người vào người ra
tôi không nhớ để điểm hết. Tâm Việt là ngôi nhà thứ
hai sau gia đình tôi. Tôi tìm thấy chính mình ở nơi
đây với những khát vọng, hoài bão, với đam mê và
tình yêu. Tôi cảm ơn gia đình Tâm Việt đã cho tôi
khôn lớn những ngày qua. Tôi chúc Tâm Việt trường
tồn vĩ đại !!!
Phạm Thị Kiều Trang – Giảng viên Tâm Việt
Làm Tâm người Việt sáng hơn – Nâng Tầm người Việt cao hơn
Tác giả - Diễn giả41
Hành trang khát vọng Với khát vọng: Làm
Tâm người Việt sáng hơn Nâng Tầm người
Việt cao hơn Tâm Việt đã xuất bản bộ sách
Thực hành Kỹ năng sống với mong muốn mọi
người dân Việt Nam đều được biết và thực
hành các kỹ năng sống. Đây sẽ là cuốn sách
gối đầu giường cho mọi lứa tuổi, là hành
trang cùng đồng hành với sự phát triển của
mọi người dân Việt Nam
Lê Thị Thanh – Chánh văn phòng
Lê Văn Khoa, cất tiếng khóc chào đời ngày 01/09/1992 tại Thanh Hóa. Thích nghe nhạc, thời trang, đi dạo bên bờ biển và ghét nói dối. Câu châm ngôn yêu thích “ Đã sinh ra trong trời đất, phải có danh gì với núi sông”.Tâm Việt- Gia đình ấm cúng, yêu thương và kỷ cương. Tôi luôn tự hào mình là một thành viên của gia đình Tâm Việt. Những ngày tháng ở Tâm Việt giúp tôi có được những trải nghiệm tuyệt vời, thay đổi chính bản thân và trưởng thành hơn rất nhiều. Chúc Tâm Việt luôn trường tồn và vĩ đại!
Lê Văn Khoa – Giảng viên Tâm Việt
Tâm việt là môi trường tuyệt vời để học tập, nâng cao
kiến thức, kỹ năng sống, từ đó giúp mình đạt được khát
vọng đó là trở thành diễn giả số 1 thế giới
Đó là những con người làm việc nhiệt tình – hết mình
góp phần cho sự phát triển của nền giáo dục Việt
Nam. Vâng, đó là những con người ở Tâm Việt. Nơi
mang lại niềm vui, hạnh phúc, sức sống cho mọi
người; nơi ươm mầm tài năng của đất nước. Tôi thật
may mắn được làm việc ở đây với những con người
như vậy, được phụng sự phát triển đất nước ngày càng
giàu đẹp hơn. Đây sẽ là nơi giúp tôi đạt được khát
vọng cháy bỏng là trở thành diễn giả số 1 thế giới.
Lưu Anh Chức – Giảng viên Tâm Việt
"Tôi may mắn hơn nhiều người khác vì tôi được biết và trưởng
thành từ môi trường kỹ năng Tâm Việt.Tâm Việt hoàn thiện con
người tôi, cho tôi năng lực và kỹ năng để tôi vững vàng trong cuộc
sống! "
Nguyễn Việt Trung
Làm Tâm người Việt sáng hơn – Nâng Tầm người Việt cao hơn
Tác giả - Diễn giả 42
Giới – Định – TuệTôi sinh ra trong sự kết hợp hài hòa của Âm Dương, Kiên Định, Quyết Định là Dương, là ý chí kiên cường. Còn Dự Định, Mặc Định là Âm, là nhu đạo, Tôi tên Phạm Đức Định. Lương duyên trời định đã sắp đặt Tôi và Tâm Việt gặp nhau, và hòa quyện với nhau thành một thể thống nhất, vì một khát vọng chung : Làm Tâm Người Việt Sáng Hơn, Nâng Tầm Người Việt Cao Hơn. Tôi cam kết dấn thân hết mình, Phụng sự kiệt xuất, giúp con người khai sang tiềm năng, khẳng định tài năng, xuất sắc vượt trội, giàu sang vinh quang
…vangdanhd2p…
Phạm Đức Định – Giảng viên Tâm Việt
Bao năm tôi đã bươn trải trong cuộc đời, thành công và tiền bạc đã có lúc đến, rồi bỗng chốc một ngày lại ra đi. Tôi lang thang trong thất bại cay đắng và tự hỏi mình: Ta la ai? Ta sinh ra trên đời này để làm gì? Và câu hỏi đã có câu trả lời từ lúc tôi gặp Tâm Việt...Con đường đời đã mở ra, tôi đã tìm thấy Sứ Mệnh của mình...Tôi như thấy mình đã sinh ra lần thứ hai. Mọi thứ có thể đến, có thể đi...nhưng có một điều đã đến và sẽ ở lại mãi mãi trong tôi đó là hai tiếng TÂM VIỆT. Giờ đây đi bất cứ đâu, làm bất cứ việc gì, gặp bất cứ ai...tôi hoàn toàn tự tin, thoải mái và tự hào khi nói về công việc của mình , về TÂM VIỆT - mái ấm mà hàng ngày tôi bước vào để rèn luyện và học tập rồi lại bước ra đời để chia sẻ với đời, với người tất cả tấm chân tình trong tôi.Ngày sinh nhật Tâm Việt lần thứ 12 đã đến, xin cầu chúc mọi sự tốt lành đến tất cả muôn nơi và niềm khao khát mãnh liệt của Tâm Việt là “Làm Tâm người Việt sáng hơn, nâng tầm người Việt cao hơn” sẽ mãi tỏa sáng và vĩ đại trường tồn.
Dương Thị Bảo Anh – Giảng Viên Tâm Việt
“Tôi Xuất Sắc – Khai sáng tiềm năng, khẳng định tài năng”, tuổi mới, tự đổi mới, bước sang tuổi 13 một bước chuyển mình “Tác giả - Diễn giả”. Chúc Tâm Việt vững mạnh, trường tổn. Cam kết mang những giá trị Tâm Việt tới người Việt. Tiến lên…tiến lên…tiến lên." Dương Đình Ngọc - PGĐ Tâm Việt Thanh Hóa
"15/10/2007 MinhNT được khai sinh tại Tâm Việt, chứng kiến 6 lễ sinh nhật Tâm Việt, lần nào cũng háo hức và tràn đầy cảm xúc.Trải qua bao thách thức & vinh quang, Tâm Việt vẫn liên lục vững bước tiến lên với bao thế hệ Người Tâm Việt đã và đang cống hiến xây dựng Tâm Việt phát triển.Tâm Việt chắc chắn Trường Tồn - Vĩ Đại. MinhNT yêu Tâm Việt"Nguyễn Trọng Minh - GĐ Tâm Việt Thanh Hóa
Làm Tâm người Việt sáng hơn – Nâng Tầm người Việt cao hơn
Tác giả - Diễn giả43NĂM NAY CON KHÔNG VỀ...Cách đây 1 năm (Sinh nhật Tâm Việt 11 tuổi), Con đã rất hạnh phúc vì lần đầu tiên được về dự sinh nhật Tâm Việt 11 tuổi. Ngồi ở đây và hồi tưởng lại cái không khí đó, cái không khí sao ấm tình tình thân. Và cũng lần đầu tiên con rất tự hào vì mình trở thành người Tâm Việt khi Video giới thiệu các giảng viên Tâm Việt đã có mặt con. Tự hào thay khi được đứng trong hàng ngũ là các GV Tâm Việt - cùng các đàn anh, đàn chị - Những con người với những khát vọng lớn lao đã và đang tiếp năng lượng cho hàng trăm ngàn con người. Tâm Việt đã giúp con ngày hôm nay nhận ra những giá trị, sứ mệnh của cuộc đời mình, đã giúp con nhận ra mục đích của cuộc sống "Sống là để cống hiến".Cho đến ngày hôm nay, là đứa con nhỏ tuổi trong đại gia đình, dù đi đến nơi đâu, làm việc ở đâu, với ai...Con vẫn tự hào khi nói rằng "Tôi! là người Tâm Việt".Năm nay con không về! (Sinh nhật Tâm Việt 12 tuổi), vì vẫn đang dở dang "Sứ mệnh cống hiến" của mình. Vẫn đang đem những giá trị của Tâm Việt đến cho những con người Việt Nam với mong muốn "Làm Tâm người Việt sáng hơn -Nâng Tầm người Việt cao hơn".Một lần nữa con xin được nói lời cảm ơn sâu sắc tới đại gia đình Tâm Việt, Con xin chúc mừng sinh nhật Tâm Việt 12 tuổi. Chúc toàn thể anh chị trong gia đình Tâm Việt tràn đầy năng lượng để "Phụng Sự Kiệt Xuất"! Chúc Tâm Việt mãi mãi trường tồn! "Bạn thật tuyệt vời...!!!!"Vũ Kiên Trung - GV Tâm Việt Thanh Hóa
"Ngày 15/2/2013 là 1 ngày trọng đại quyết định số mệnh của cuộc đời tôi, đó là ngày đầu tiên tôi đặt chân đến Tâm Việt Thanh Hóa, và từ đó cái tên Tâm Việt đã trở nên thân thuộc giống như dòng máu chảy trong huyết quản của tôi vậy. Tâm Việt đã chỉ cho tôi thấy tôi là ai, cho tôi thấy sứ mệnh và cái đích của cuộc đời này là góp phần "Làm Tâm người Việt sáng hơn - Nâng Tầm người Việt cao hơn. Chúc mừng sinh nhật Tâm Việt 12 tuổi. Chúc Tâm Việt phát triển bền vững trường tồn. Cảm ơn đại gia đình Tâm Việt."Bùi Thị Vĩnh - GV, TP CSKH Tâm Việt Thanh Hóa
"Cái duyên đã đưa tôi đến với Tâm Việt và làm người con của Tâm Việt, từ ngày vào làm tâm Việt tôi được thỏa sức làm những gì mình mong muốn, được khai sáng tiềm năng và khẳng định tài năng để xuất sắc vượt trội. Cảm ơn đại gia đình Tâm Việt! Chúc mừng sinh nhật Tâm Việt 12 tuổi - Tâm Việt mãi mãi trường tồn."Bùi Thị Sáu - GV Tâm Việt Thanh Hóa
"Tôi - 1 chàng trai yêu cuộc sống. Thích cảm nhận cuộc sống xung quanh đang vận động. Thích chụp ảnh và quan sát sự thay đổi của học viên qua từng phút giây. Đến với Tâm Việt là đến với ngôi nhà của lí tưởng tôi đang tìm kiếm. Đến với Tâm Việt là để sống và cống hiến hết mình cho cộng đồng. Tôi tự hào là người Tâm Việt."Lê Bá Tài - GV Tâm Việt Thanh Hóa
Làm Tâm người Việt sáng hơn – Nâng Tầm người Việt cao hơn
Tác giả - Diễn giả 44"2013 - một bước ngoặt mới đã mở ra trong cuộc đời của tôi. Tâm Việt - cái tên nghe rất lạ. Tham gia Tâm Việt tôi tìm lại và làm mới con người của chính tôi. Tôi tìm thấy từng giá trị của mình trong mỗi hành động, mỗi lời nói. Niềm tin, may mắn, vui vẻ, lòng yêu thương được tỗi dậy, được phát triển và ghi nhận. Cảm ơn Tâm Việt. Chúc tuổi 12 của Tâm Việt thành công vượt trội - Giàu sang vinh quang."Nguyễn Quốc Anh - GV Tâm Việt Thanh Hóa
"Không có gì đáng giá hơn những thứ ta đang có, thật hạnh phúc với tôi khi tham gia những khóa học tuyệt vời của Tâm Việt. Năm nay - 2013, Tâm Việt tròn 12 tuổi và tôi cũng đã tham gia được 6 tháng, bản thân tự nhủ rằng phải rèn luyện kỹ năng để xuất sắc vượt trội. Chắc chắn tôi sẽ làm được và làm tốt nhất. Xin chúc cho ngôi nhà Tâm Việt, những người con của Tâm Việt đón 1 sinh nhật thật vui vẻ, thành công & vinh quang."Trần Thị Mai - GV Tâm Việt Thanh Hóa
"Ngay sau ngày lập xuân, vào ngày 6/2/1994 mình -PhươngLT vinh hạnh được đến với trái đất - hành tinh tuyệt vời nhất vũ trụ, nơi có gia đình, người thân, bạn bè, đặc biệt là có ngôi nhà Tâm Việt - 1 ngôi nhà tuyệt vời. Với hoài bão và khát khao lớn lao đã và đang đưa kỹ năng sống đến với con người. May mắn được biết đến và tham gia Tâm Việt Thanh Hóa để phát triển bản thân - cống hiến cho xã hội. Nhân ngày sinh nhật Tâm Việt 12 tuổi, chúc Tâm Việt luôn phát triển bền vững!"Lê Thị Phương - GV Tâm Việt Thanh Hóa
"Chúc mừng sinh nhật Tâm Việt 12 tuổi! Chúc Tâm Việt Trường Tồn - Vĩ Đại“
Vũ Thị Hương Liên- GV Tâm Việt Thanh Hóa
Cảm ơn Tâm Việt đã mang đến cho tôi những điều tuyệt vời mà tôi không thể tìm thấy ở bất cứ nơi đâu. Tôi cảm thấy mình thực sự may mắn khi được sống và làm việc ở đây. Thứ mà tôi học được không chỉ là những kỹ năng tuyệt vời của con người mà cả tình thương vô bờ bến của vị cha đẻ của Tâm Việt – Ts. Phan Quốc Việc và những người anh em trong đại gia đình ấy. Nơi đây đã giúp tôi khám phá ra sức mạnh của bản thân, đưa tôi vượt qua những khó khăn của cuộc sống. Nhân dịp sinh nhật 12 tuổi, chúc Tâm Việt ngày càng vững mạnh, xứng đáng là tổ chức đi đầu về kỹ năng mềm ở Việt Nam và thế giới. Vũ Thị Thảo - GV Tâm Việt Thanh Hóa
Làm Tâm người Việt sáng hơn – Nâng Tầm người Việt cao hơn
Tác giả - Diễn giả 45