65 truyencuoidangian

93
EBOOKFREE.VN MANG LI GIÁ TRKHÔNG FREE 1 65 TRUYN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012 Anh chồng tham ăn Có một anh chồng đã gần già rồi mà còn tham ăn. Thường ngày, vợ đi vắng, đến bữa nấu cơm, hay bỏ thêm gạo để ăn cho no. Thật ra thì cơm bữa cũng thừa. Chị vợ lấy làm lạ, sao gạo thì ít cơm lại nhiều. Một hôm, chị đi cuốc cỏ. Gần trưa, chị về nấp ở sau nhà. Lúc anh chồng nấu cơm gần sôi liền vào buồng, hai tay bốc hai nắm gạo, rồi đem ra bếp để bỏ thêm vào nồi. Vì hai tay mắc gạo nên không biết làm thế nào để mở vung, loanh quanh một hồi, anh chàng há miệng ngậm vung. Lửa trong bếp đang đỏ rực. Lửa liếm rát mặt và liếm luôn cả bộ râu. Ngẫm lại thấy thẹn, anh chàng lên giường, đắp chiếu, nằm rên hừ hừ. Chị vợ hỏi, anh ta bảo bị mệt. Chị giả đem trầu cau đi bói. Một lát trở về, chị thuật lại lời thầy bói: "Thượng tấn hạ tấu, hai tay bốc gấu, miệng ngậm lấy vung, lửa cháy tứ tung, cháy râu quai hết". Anh chồng biết ý, mặt đỏ rừ. Từ đó mỗi khi nấu cơm, anh ta không bốc thêm gạo bỏ vào nồi nữa. Bán kẹo

Upload: ebookfree

Post on 29-Nov-2014

727 views

Category:

Education


3 download

DESCRIPTION

65 truyen cuoi dan gian share by ebookfree.vn

TRANSCRIPT

Page 1: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 1

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Anh chồng tham ăn

Có một anh chồng đã gần già rồi mà còn tham ăn. Thường ngày,

vợ đi vắng, đến bữa nấu cơm, hay bỏ thêm gạo để ăn cho no.

Thật ra thì cơm bữa cũng thừa. Chị vợ lấy làm lạ, sao gạo thì ít

cơm lại nhiều.

Một hôm, chị đi cuốc

cỏ. Gần trưa, chị về nấp ở sau nhà. Lúc anh chồng nấu cơm gần

sôi liền vào buồng, hai tay bốc hai nắm gạo, rồi đem ra bếp để

bỏ thêm vào nồi. Vì hai tay mắc gạo nên không biết làm thế nào

để mở vung, loanh quanh một hồi, anh chàng há miệng ngậm

vung. Lửa trong bếp đang đỏ rực. Lửa liếm rát

mặt và liếm luôn cả bộ râu.

Ngẫm lại thấy thẹn, anh chàng lên giường, đắp chiếu, nằm rên

hừ hừ. Chị vợ hỏi, anh ta bảo bị mệt. Chị giả đem trầu cau đi

bói. Một lát trở về, chị thuật lại lời thầy bói: "Thượng tấn hạ

tấu, hai tay bốc gấu, miệng ngậm lấy vung, lửa cháy tứ tung,

cháy râu quai hết".

Anh chồng biết ý, mặt đỏ rừ. Từ đó mỗi khi nấu cơm, anh ta

không bốc thêm gạo bỏ vào nồi nữa.

Bán kẹo

Page 2: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 2

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Hai vợ chồng nhà nọ muốn ghẹo nhau giữa ban ngày, nhưng sợ

đày tớ biết. Hôm ấy, ở làng dưới có đám ma, anh chồng nghĩ

mẹo cho đầy tớ đi buôn kẹo đến đó bán kiếm thêm ít tiền, tiện

thể cho nó đi khuất mắt.

Người đầy tớ nghĩ bụng: "Quái! Sao bỗng dưng hôm nay lại bảo

mình đi bán kẹo? Hẳn ở nhà có sự gì đây". Thế là anh ta trở về

lẻn ra đằng sau nhà, rình xem.

Vợ chồng nhà chủ đưa nhau vào buồng, chồng hỏi đùa vợ:

- Về sau tôi chết, thì mình khóc là gì nào?

- Tôi khóc mình là: "Anh ơi! Chứ là gì nữa?"

Vợ lại hỏi đùa chồng:

- Về sau tôi chết, thì khóc là gì?

- Tôi khóc là: "Em ơi chứ là gì nữa?"

Page 3: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 3

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Người đày tớ nghe thấy thế, liền rao lên:

- Ai mua kẹo ra mua!

Anh chồng vội chạy ra quát:

- Sao không xuống dưới mà bán!

- Thưa ở đây có những hai đám ma còn không bán được đồng

nào, nữa là đằng

kia chỉ có một đám.

Bánh tao đâu

Ông thầy đồ nọ vốn tính tham ăn. Bữa ấy có người mời đi ăn cỗ,

thầy mới cho một cậu học trò nhỏ theo hầu.

Ðến nơi, thầy ngồi vào cỗ, bảo học trò đứng bên cạnh. Trông

thấy trong mâm cỗ còn nhiều bánh trái, bụng no nhưng thầy lại

muốn bỏ túi mấy chiếc. Sợ người chung quang nom thấy thì

mất thể diện, thầy mới cầm bánh thản nhiên đưa cho học trò,

bảo:

Page 4: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 4

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

- Này, con cầm lấy!

Vừa đưa, thầy vừa nháy ra hiệu bảo cất mang về cho thầy.

Cậu học trò không hiểu được cái nháy mắt thâm thúy của thầy,

tưởng thầy cho thật, liền bóc ngay ra ăn.

Thầy nhìn thấy, giận lắm, nhưng giữa đông đủ mọi người,

không dám mắng. Ðến lúc ra về, thầy vẫn còn tiếc mấy cái bánh,

muốn kiếm cớ để trả thù học trò. Khi hai thầy trò đang cùng đi

ngang nhau, thầy bèn giận dữ mắng học trò:

- Mày là anh em bạn với tao hay sao mà dám đi ngang hàng với

tao?

Trò sợ, vội vàng đi nhanh lên trước. Thầy lại gắt:

- Mày là bố tao hay sao mà dám đi trước tao?

Page 5: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 5

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Trò tụt lùi lại sau. Thầy lại quát:

- Tao có phải là thằng tù đâu mà mày phải đi sau áp giải.

Trò ngơ ngác quay lại thưa:

- Bẩm bẩm, con đi thế nào thầy cũng mắng, vậy xin thầy bảo

cho con nên thế nào cho phải ạ?

Thầy chẳng ngần ngại gì nữa, hầm hầm bảo:

- Thế bánh tao đâu...?

XEM TIẾP

Cá nuôi

- Nè nè. Anh em đừng chài cá bổi. Cái bổi ăn không được đâu!

Anh em bộ đội thì tui thương lắm, mới nói cho mà biết vậy đó.

Cá bổi tui nuôi trong vuông đất này là loại đặc biệt, chớ không

phải loại thường nuôi để bán đâu. Chú em mầy cất chài đi. Cá

bổi phệt của qua coi lớn bằng cái quạt mo vậy, chớ thịt ăn chát

ngấm thôi. Vô nhà biểu mấy đứa nhỏ lấy vài cần câu cá rô với

một cần câu cá lóc ra đây. Đứa bắt cào cào, đứa bắt nhái nhót

Page 6: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 6

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

mà câu, mà nhắp một hồi ăn chết mệt không hết. Mấy con cá

bổi phệt lỡ chài lên được đó, thả xuống đìa lại đi. Thứ cá rô mề

của qua, hai đứa câu một lát có mà khiêng, chớ quân ngũ nào

ăn cho hết. Con nào con nấy bằng bàn tay xòe, da đen trạy,

trứng óc nóc, đuôi đỏ chót, mỡ cứng như mỡ rùa vậy. Còn nói

chi đến thứ cá lóc kềnh của qua nuôi. Con nào mà không mọc

hai sợi râu dài cỡ lóng tay sắp lên. Chú em mày thử nhắp lên vài

con cá lóc thì biết. Tụi nhỏ xóm này thường lấy vảy cá lóc của

qua làm đồng xu để đánh đáo đó. Vì cá của qua có cho ăn mồi

đàng hoàng mà. Loại nào cho mồi nấy. Chú em mày trông thấy

đó! Vườn qua trồng rặc có ba thứ cây: xoài, cau với dừa. Suốt

năm cây sai oằn cứ để cho trái rụng xuống cho cá ăn. Cá bổi thì

ăn cau tầm vun nên thịt nó chát ngấm. Cá rô thì ăn xoài, bởi vậy

cá rô nấu canh chua không cần bỏ me, dầm me gì đâu. Nè!

Ráng nhắp ít con cá lóc mang về tối nấu cháo ăn tẩm bổ nghe.

Cả vườn dừa của qua vậy đó, dừa khô cứ rụng xuống mương,

rụng bao nhiêu thì cá lóc táp ăn hết trọi. Bởi vậy thịt cá lóc nấu

cháo thì khỏi phải vắt nước cốt dừa mà ăn cũng béo ngậy.

Câm điếc

Nổi tiếng là người thông thái, hiểu rộng, biết nhiều, nhưng

Quỳnh ngán chuyện cử nghiệp. Mỗi lần triều đình mở khoa thi,

nhiều người giục chàng lều chõng ứng thí, chàng đều gạt phăng

nói sang chuyện khác.

Page 7: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 7

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Lần ấy, vì nể ý thầy học, lời khuyên của bạn bè dân làng, Quỳnh

đành đi thi cho phải phép. Năm đó, nhà chúa mừng sinh được

con trai, các quan trường bèn nảy ra ý nịnh hót chúa, bàn nhau

ra đề thì nói về điềm lành của đất nước. Đoán được ý ấy,

Quỳnh nghĩ ra cách làm một bài văn phải hàm được hai nghĩa:

bề ngoài, đọc lên nghe như lời ca ngợi công đức của Chúa và sự

an vui của mọi người, nhưng ẩn ý của nó lại là một sự phủ định.

Trong bài văn ấy có hai câu khái quát hiện trạng đất nước như

sau:

"Quan tắc cổ, dân tắc cổ, đái hàm quan Nghiêu Thuấn chi dân"

(Nghĩa là: Quan cũng theo phép xưa, dân cũng theo phép xưa,

đội ơn quan, dân được sống đời Nghiêu Thuấn) và đối lại:

"Thượng ung tai, hạ ung tai, ỷ đầu lai Đường Ngu chi đức"

(nghĩa là: Trên cũng vui thay, dưới cũng vui thay, dựa vào đám

đầu lại có đức độ thời Đường Ngu)

Mới nghe đọc lần đầu, chúa Trịnh đã khen: Hay quá! Xứng đáng

cho giải nhất! Quan chủ khảo liền đứng lên tâu với Chúa:

- Khải chúa! Trong hai câu ấy, thần thấy có cái ẩn ý không

thuận.

Page 8: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 8

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

- Quan thật đa nghi quá. Ca tụng công đức của chúa như vậy mà

còn gì không thuận?

- Khải chúa, cứ theo cái nghĩa chữ Hán thì hai câu ấy đúng là

hay thật, nhưng Quỳnh là loại thâm nho, từng đã dùng chữ

nghĩa chơi khâm nhiều người, và chắc hắn không bao giờ bằng

lòng thứ văn chương một nghĩa. Theo sự hiểu biết cạn hẹp của

thần, thì hai câu ấy xướng theo nghĩa đồng âm trực tiếp nghe ra

ngại lắm, không dám đọc lên để chúa thưởng lãm.

- Ta cho phép, quan cứ nói.

- Khải chúa, nếu vậy thì thần xin thưa. Hai câu ấy có dụng ý phỉ

báng, táo tợn. Nếu đọc theo kiểu nôm thì rõ là câu chửi tục.

- Chửi tục không sao, nhà ngươi cứ trình bày ta nghe thử!

- Vậy thần xin mạo muội thưa: "Quan tắc cổ, dân tắc cổ" có

nghĩa là "trên cũng câm, dưới cũng câm," thưa tắc cổ là câm

không dám nói đấy ạ! Còn "đái hàm quan Ngiêu Thuấn chi dân"

Page 9: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 9

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

tức là "đái vào hàm bọn quan dám bảo rằng dân chúng đang

sống dưới thời Nghiêu Thuấn".

- Nếu quả vậy thì Quỳnh láo thật!

- Khải chúa, chưa hết đâu. Câu sau này còn hàm ý báng bổ tệ

hại hơn. "Thượng ung tai, hạ ung tai" có nghĩa là "đứa trên thối

tai, đứa dưới cũng thối tai", là cả trên dưới, ai ai cũng là một lũ

điếc đấy ạ. Vì điếc hết nên không biết rằng "ỷ đâu lai Đường

ngu chi sĩ" nghĩa là "ỉa vào đầu lũ nha dám bảo rằng kẻ sĩ đang

mở mặt giữa đời Đường Ngu".

Quỳnh lần ấy bị đánh hỏng nhưng lại có cơ hội đả kích vào thói

xu nịnh của đám quan trường và "chọc" nhà chúa một trận nên

thân, còn mình thì vẫn giữ tròn khí tiết.

Cần gì phải trông

Ngày hội, một tên nhà giàu cưỡi ngựa, muốn vào chỗ đám hội,

nhưng sợ ngựa đi hoặc ai dắt mất ngựa. Hắn đến chỗ một bé

trai khoảng mười hai, mười ba tuổi, bảo bé trông ngựa, rồi sẽ

cho tiền. Bé hỏi:

- Ngựa của ông có đá người không?

Page 10: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 10

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

- Nó dữ lắm đấy, người lạ đến gần là nó đá đấy,

- Thế nó có hay bỏ trốn không?

- Không bao giờ !

- Vậy thì cần gì phải trông nữa!...

Câu đối có chí khí

Ông huyện đi dọc đường, gặp thằng con nít đi học về, mới kêu

mà ra câu hỏi rằng :

- Tự là chữ, cất dằn đầu, chữ tử là con, con nhà ai đó?

Ðứa học trò chí khí đối lại liền:

- Vu là chưng, cất ngang lưng, chữ đinh là đứa, đứa hỏi ta chi?

Page 11: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 11

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Ông huyện nghe biết đứa có chí khí, tức lắm mà không làm gì

được.

o O o

Ở hạt nọ, có một tên nghị viên họ Lại, xây một cái sinh phần

đẹp. Tên này giàu có vì làm nghề lái lợn và rất hống hách. Nhiều

người ghét hắn. Một đêm, không rõ ai đã đề đôi câu đối sau ở

sinh phần hắn:

- Rực rỡ mé đường Tây, kẻ lại người qua, ca tụng sinh phần

quan lớn Lại (quan lái lợn).

- Vang lừng trong thân Bắc, trên kinh dưới rái, một lòng tôn

trọng cụ trong dân (rận trong cu).

Chà bằng gạc nai

Tui có nuôi một con trăn gấm, cũng không còn nhớ là được mấy

năm. Nó lớn quá cỡ, lớn đến nỗi mình kiếm đồ ăn cho nó không

xuể. Mỗi tháng tui cứ thả cho nó ra rừng tự kiếm ăn một lần. Có

Page 12: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 12

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

lần vài ngày, có lần cả tuần lễ nó mới về. Nó ăn nào là chồn đèn,

chuột cống, cúm núm, trích cồ...

Có một lần, cũng như thường lệ, bầy trẻ cho nó ra rừng kiếm

ăn. Nó đi hai bữa, rồi ba bữa cũng chưa thấy về. Rốt lại mười

bữa rồi cũng mất tiêu luôn. Bầy trẻ túa ra đi quần kiếm mà

không gặp. Chắc là nó lại về rừng. "Lá rụng về cội" thôi. Loài thú

rừng mà... Cả nhà ai cũng tiếc con trăn gấm, nhưng ngày qua

ngày rồi cũng quên.

Vào độ nửa tháng Chạp năm đó, nghe tu hú kêu ngoài bụi tre,

thấy gió chướng vờn trên lá cây, tui nhớ ra đã gần ngày Tết. Vợ

chồng con cái tui vác phản, ôm lưới lội ra cái đìa mé rừng mà

chụp cá. Cái đìa mới đào hồi mùa hạn, chưa kịp cắm chà gộng gì

cả. Nhưng dù sao cũng có cá đủ ăn Tết. Nhờ cái nó nhẹ dọn cỏ

và cũng khỏi nhổ chà.

Cha con tui bỏ lưới trên bờ, dùng phản rong mé cỏ. Một chuyện

lạ đời là mỗi nhát chém xuống, phản nào cũng trúng nhằm chà

nghe rốp rốp.

Page 13: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 13

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Ai lén cắm chà đìa mình vậy kìa ? Tui tự hỏi, rồi cố dọn cỏ cho

xong. Mấy cây phản giở lên coi, cây nào cũng mẻ sếu sáo như

lưỡi cưa hết thảy.

Đến khi cỏ được kéo cả lên bờ, tui lại thấy dưới đìa đầy chà

gộng ló lên mặt nước. Kỳ lạ là toàn chà cùi, không có nhánh

nhóc gì hết. Chà bắt đầu xạo xự mạnh lên như có ai lặn ở phía

dưới, rồi cầm mà rung. Chừng đó cha con tui mới bật ngửa. Té

ra con trăn của nhà mình lâu nay nó ra rừng ăn phải bầy nai

chà, nên chà gạt nai đâm lủng lưng, trổ lên phía trên. Có lẽ vì

đau quá, nên nó còn nằm đấy dưỡng bịnh, chưa chịu về

chuồng.

Chàng ngốc nói chữ

Một chàng ngốc nọ là chồng chưa cưới của cô gái thứ hai trong

gia đình có ba chị em nọ. Một hôm chàng đến nhà, cô em út ra

chào và nói:

- Tọa sàng yến phu lang. (Mời chàng ngồi bàn tiệc)

Nghe câu nói văn hoa Hán tự đó, chàng chẳng hiểu gì, ở lâu sợ

mất thể diện nên ngốc ta luống cuống chào về.

Page 14: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 14

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Lần sau trong một đêm trăng, ngốc lại đến thăm người yêu,

nhưng lần này không dám đi ngả trước, lại lẻn ngả sau. Bất ngờ

gặp lúc ba chị em đang tắm ngoài giếng. Nghe tiếng ba chị em

cười khúc khích, chàng lén nhìn thấy cô út chỉ vào mình mà

khoe rằng:

- Bạch bạch như phấn trang. (Trắng như thoa phấn)

Cô thứ hai lặp lại động tác của cô út mà nói:

- Úc úc như hình quy. (Hình tựa mu rùa)

Cô chị cười:

- Hắc như côn lôn. (Ðen như quả núi)

Nghe được câu nói trên, ngốc lẩm nhẩm đọc đi đọc lại cho

thuộc, bụng nghĩ rằng đó là những câu ẩn ý cao siêu cần phải

ghi nhớ. Rồi chàng hớn hở ra về.

Page 15: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 15

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Lần thứ ba, ngốc ta hăm hở đến nhà người yêu. Cô út ra chào

mời:

- Tọa sàng yến phu lang.

Ngốc chỉ ngay vào cô út mà rằng:

- Bạch bạch như phấn trang.

Cô út toát mồ hôi, không hiểu sao hôm nay chàng ta lại ăn nói

"văn hoa" đến như vậy. Cô ngượng ngùng rút lui để người yêu

của ngốc ra tiếp. Thấy chàng, cô thứ hai mở lời âu yếm hỏi:

- Phu quân như hà ti?

Ngốc làm bộ sành sỏi trả lời:

- Hà ti chi mà hà ti. Úc úc như hình quy.

Page 16: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 16

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Nghe vậy, cô ta thẹn đỏ mặt, nguây nguẩy bước vào. Cô chị

thấy tình thế có vẻ căng thẳng, muốn giảng hoà, chạy ra cản

ngăn ngốc:

- Thôi, dượng bất mật ngôn. (Dượng nói không ngọt ngào)

Ngốc lại chỉ vào chị tỉnh bơ nói:

- Mật ngôn chi mà mật ngôn. Hắc hắc như côn lôn.

Người chị đứng sững như trời trồng, rồi ù chạy một mạch chẳng

dám quay đầu lại.

Chàng rể bé

Có một anh mới tí tuổi đã đi làm rể. Lần nào đến nhà bố vợ, cha

cũng phải đi cùng. Một hôm nhà bố vợ có giỗ, cho người mời cả

hai cha con. Trên đường đi, cha dặn:

- Hôm nay đến ăn cỗ, mày đừng liếm đĩa nhé! Liếm đĩa, bên nhà

vợ người ta cười cho đấy.

Page 17: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 17

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Sở dĩ cha phải dặn như thế là vì con còn dại, ở nhà mỗi khi ăn

cơm thường hay liếm đĩa.

Mâm cỗ nhà bố vợ hôm ấy có bốn người: hai cha con, bố vợ và

ông khách. Ăn

cơm uống rượu xong, mọi người đứng dậy thì chàng rể chạy lại

bên cha, nắm lấy tay và nói:

- Hôm nay con không liếm đĩa nhé. Có đĩa cá rán ngon lắm, cha

liếm đi kìa!

Chọn Người Gần Nhất Mà Chữa

Một thầy lang chữa bệnh thế nào đến nỗi người ta chết. Nhà

chủ dọa đưa lên quan. Thầy lạy lục, kêu van mãi. Nhà chủ bắt

phải khiêng quan tài đi chôn mới tha. Thầy đành về nhà, gọi vợ

và hai thằng con trai lớn đến, bốn người bốn góc khiêng đi.

Người chết béo, quan tài nặng, cả nhà khiêng méo mặt.

Ði được nửa đường, thầy than thở:

- Làm người chớ học nghề thuốc!

Người vợ nói thêm:

- Làm thuốc khổ đến vợ con!

Con trưởng ngậm ngùi:

Page 18: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 18

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

- Cái quan tài này, đầu nặng chân nhẹ, khiêng khó quá!

Người con thứ ôn tồn khuyên bố:

- Từ nay, thầy có chữa thì chọn người gầy mà chữa, thầy ạ!

Chống ra, chống vô

Có anh chồng kia rất ham ăn. Một hôm, hai vợ chồng đậu ghe ở

gần bìa rừng, luộc một con gà cùng ăn. Ăn được vài miếng,

nghe chị vợ xởi lởi:

- Con gà béo quá, hén mình!

Chồng vừa nhồm nhoàm nhai vừa quay sang mắng vợ:

- Đang đậu gần rừng mà nói "béo, béo", bộ hổng sợ cọp nó ra

sao? Chống ghe ra!

Chị vợ lui cui lấy sào làm theo lời chồng. Còn anh chồng vẫn

nghiến ngấu ăn, hết miếng này đến miếng khác.

Vừa ngồi xuống mâm, chị vợ nói:

Page 19: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 19

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

- Tôi nói vậy có gì đâu mà mình nổi thầu lậu lên vậy?

Anh chồng quay sang nạt:

- Đang đậu giữa dòng mà nói "nổi thầu lậu", bộ muốn dông gió

cho chìm ghe phải không? Chống vô!

Chị vợ không dám cãi, lại lúi húi chống ghe vô. Gặp nước chảy

mạnh, toát mồ hôi chị mới đưa được ghe vào bờ. Đến lúc chị

quay vào mâm thì chỉ còn lại mấy cái xương gà. Anh chồng nói

với vợ:

- Phải cẩn thận vậy mới chắc ăn!

Chửi Án Tiêu

Bị chơi nhiều vố đau quá, quan huyện dò mãi mới biết là Xiển,

tức quá, nhưng có muốn gây chuyện cũng không được vì ông là

người khác huyện. Lão huyện bèn đem chuyện ấy nói lại với Án

Tiêu và tỏ ý nhờ quan thầy trả thù hộ.

Page 20: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 20

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Lần ấy, Án Tiêu về quê ngoại là làng Yên Lược ăn giỗ. Lão bắt

dân làng phải dọn dẹp đường sá sạch sẽ, mang cờ quạt đón

rước thật long trọng. Sáng sơm mai, Án Tiêu mới về thì chiều

nay đường làng đã được quét sạch như chùi, cây cối hai bên

đường phát quang cả.

Gà gáy, Xiển dậy lấy cứt chó đem ra đường cái, cứ cách một

quãng bỏ một bãi, bãi nào cũng cắm một quả ớt lớn (Thanh Hoá

gọi ớt là hạt tiêu). Sáng ra, khi mọi người kính cẩn đón rước án

Tiêu, Xiển vác cờ đi trước, cứ hễ trông thấy bãi cứt có cắm quả

hạt tiêu, ông lại chửi: "Tổ cha đứa nào ỉa ra tiêu". Án Tiêu nằm

trong cáng nghe tiếng chửi, biết là Xiển chửi mình nhưng không

đủ lý do để bắt bẻ, đành gọi bọn lý hương lại, quở trách không

chịu đôn đốc dân phu quét dọn đường sá cho sạch và bảo

chúng truyền lệnh rằng: "Quan huyện trong người khó ở, mọi

người không được to tiếng, ồn ào!"

Chuyện ở thôn

Ông trưởng thôn nhận được thơ tay của ông chủ tịch xã gởi

xuống nguyên văn như vầy:

"Sắp tới, đoàn cán bộ huyện về thăm và chọn thôn ta làm điểm.

Vì vậy mà các đồng chí nên duy trì thật tốt vấn đề TTVSNCC. Ký

tên..."

Page 21: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 21

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Cả một đêm dài mày mò dịch những chữ viết tắt, sáng hôm sau,

ông trưởng thôn gởi thơ tay lại:

" Xin đồng chí chủ tịch cứ yên tâm, không sợ chó điên cắn đoàn

cán bộ bởi mùa mưa rất ít bệnh dại, chẳng cần tiêm vắc - xin...

".

Ông chủ tịch xã ngớ người chẳng hiểu trời trăng gì, mới cho

người phóng xe máy vào thôn hỏi. Bấy giờ mới vỡ lẽ, ông chủ

tịch thì bảo: "Duy trì tốt vấn đề "Trật tự vệ sinh nơi công cộng",

còn ông trưởng thôn lại dịch thành... duy trì tốt vấn đề "tiêm

thuốc vắc-xin ngừa cho chó"?! Quả là... khéo dịch!

Có bán thuốc lào không hử?

Tư Ếch từ ngày biết hai câu thơ:

Trúc xinh trúc đứng hàng rào

Em xinh em hút thuốc lào... cũng xinh!

Page 22: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 22

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

cho nên bị lên cơn ghiền sâu mắt đã hai hôm, mà đợi đến phiên

chợ làng thì còn những một tuần nữa, nên bèn lân la vào ngõ cô

gánh hàng xén:

- Cô mình có bán thuốc lào không hả?

- Không có bác ơi!

Qua hôm sau, chưa bảnh mắt, Tư Ếch lại ra ngõ ấy vừa ngáp lia

lịa vừa hỏi:

- Cô mình có bán thuốc lào không?

Cô hàng xén mới mở hàng đang ế, phát cáu:

- Này, này... em bảo cho bác biết nhá, em chưa từng bán thuốc

lào, em không có bán thuốc lào, và em sẽ không bao giờ bán cái

ngữ thuốc lào! Bác còn dấm dớ hỏi nữa là em búa cho bác mấy

búa đấy...!

Page 23: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 23

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Qua tờ mờ sáng hôm sau nữa, đang lúi húi dọn hàng ra thì cô

hàng xén đã thấy Tư Ếch lò dò đến:

- Này, cô mình có bán búa không hử?

Cô hàng xén chưng hửng:

- Làm gì có búa mà bán!? Rõ chán cái bác này!...

Tư Ếch mừng ra mặt:

- Thế... có bán thuốc lào không hử!?

Con trăn rồng

Mùa nước năm đó, có một đêm trời mưa bão làm đổ ổ quạ

ngoài cây tràm một. Lũ cò, diệc bị gió đánh rơi lướt khướt, rã

cánh té đầy đường. Ở những lùm cây rậm, loài dơi quạ đeo

thành đùm bằng cái thùng thiếc sát vào các nhánh cây. Rừng

tràm U Minh đêm đó nổi sóng ì ùm không thua gì sóng biển. Vợ

chồng con cái tui ngủ trên túp chòi có sàn gác, bị giông đẩy đưa

tựa như ngồi xuồng nan trên biển.

Page 24: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 24

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Độ nửa đêm, tui nghe bên dưới sàn gác có tiếng động ở gần

những bụi chung quanh. Chuyện đó thì cũng chẳng có gì là lạ.

Thường những đêm mưa giông như vậy, lũ thú rừng bị ướt ổ,

lạnh, đâm ra quạu, cắn lộn nhau kêu ầm ầm.

Đến sáng thiệt mặt, dượng Tư nó từ đàng nhà mang một cái giỏ

trên vai đi lượm cờ rót, dài dài lại nhà tui. Tui thì còn ngồi co ro

trên sàn gác, chưa chịu dậy. Đang ngồi bập bập điếu thuốc, tui

bỗng nghe dượng Tư nó la bài hãi bên dưới :

- Trời đất quỉ thần ơi! Cái con gì dị hộm kỳ đời, anh Ba ơi!

Tui lật đật với cây mác thông, tuột xuống thang gác, chạy tới

xem. Là tay thợ rừng đã từng sành sỏi, nhìn con vật đó tui cũng

phải bí lù, không thể hiểu nổi là giống vật gì. Cái mình là mình

con trăn, nhưng trăn sao đầu lại có sừng? Cái đầu là đầu con

rồng, nhưng tại sao rồng gì lại không chân mà nghe tiếng kêu

"bét bét"?

Con vật bắt đầu bò đi. Mình nó láng ngời, sụông óng, đầu nó có

sừng chà chôm, cổ nghểnh lên, miệng cứ kêu "bét bét". Tui đặt

tên đại cho nó là con trăn rồng. Nhưng dượng Tư nó không

Page 25: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 25

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

chịu, dượng bảo là con trăn gấm vừa nuốt một con nai, đầu nai

còn ló ra ngoài nên nhìn thấy nó lạ lùng như vậy.

Con trăn rồng ấy cứ bò tới, nghểnh cổ, quơ sừng, kêu bét bét.

Đánh thế còn nhẹ

Có một anh nông dân về nhà ăn cơm trưa, thấy món rau xào

hôm nay rất ngon, liền hỏi vợ:

- Rau xào hôm nay sao ngon thế?

Vợ đắc ý khoe:

- Hôm nay có hai người mua chung một miếng mỡ lợn, trên

đường đi qua nhà mình đã mượn dao để chia, em đã rửa con

dao dính mỡ lợn vào chảo, nên rau mới ngon như thế đấy!

Anh chồng nghe xong, tiện tay tát cho vợ một cái, mắng:

- Tại sao không rửa vào vại nước để mà ăn mấy ngày?

Page 26: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 26

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Vợ rất uất ức chạy sang bên cạnh mách tội của chồng với ông

chú. Chú nghe xong quát tướng lên:

- Đánh thế hãy còn nhẹ, sao không rửa dao dưới ao, để chúng

tao cũng được ăn?

Đắp chăn

Một anh đi ở cho một lão nhà giàu, lão ta hẹn sau mười năm sẽ

trả tiền công cho về mà làm ăn. Ðến kì hạn, lão nhà giàu muốn

quịt, bèn đưa ra một cái chăn vừa ngắn vừa hẹp, bảo:

- Anh phải làm sao đắp cái chăn này cho vừa người tôi thì tôi trả

tiền công cho, bằng không thì một là anh về, hai là ở thêm

mười năm nữa, sau đó tôi trả công cả hai mươi năm cho anh

luôn thể.

Nói xong, lão nhà giàu nằm thẳng chẳng ra giữa giường. Người

lão rất dài, mà cái chăn thì rất ngắn, nên anh kia cố đắp mãi

không xong, đắp được đằng đầu lại hụt mất đằng chân. Chợt

nghĩ ra một mẹo, anh ta cầm chăn đắp từ trên đầu lão đắp

xuống quá đầu gối, rồi lấy gậy vụt tới tấp vào hai ống chân lão.

Lão đau quá co rụt ngay chân lại. Thế là cái chăn đắp lên người

lão vừa khéo.

Page 27: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 27

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Đậu phụ mắm tôm

Hai ông đồ rủ nhau vào hàng đánh chén. Nhìn vào đĩa đậu phụ

trên mâm, một ông nói:

- Tôi ra một câu, ông đối được cho thông thì tôi chịu tiền cả, đối

không thông thì ông chịu tiền cả.

Ông kia bằng lòng.

- Nướng đậu phụ cho cha ăn. Ðối đi!

Ông kia ngẫm nghĩ một lát, rồi đọc:

- Sắc ích mẫu cho mẹ uống. Ông trả tiền nhé!

Ông ra câu đối hơi hoảng. Nhưng rồi ông ta trấn tĩnh được

thong thả nói:

- Ðối sát đấy. Phụ là cha đối với mẫu là mẹ, uống đối với ăn. Có

điều thông thì chưa thông.

Page 28: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 28

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

- Thông thế nào nữa?

- Ðậu phụ không có mắm tôm thì ăn vói gì? Ăn với ích mẫu

được ư? Ðối thế này mới thông: Lấy mắm tôm cho mẹ chấm.

Ông trả tiền chứ!

Dê đực chửa

Tiếng tăm về cầu bé thần đồng ở vùng Thanh Hóa bay đến kinh

đô. Nhà vua muốn biết hư thật như thế nào, bèn ban lệnh: Cả

phủ Thanh Hóa, mỗi làng phải đem nộp một con dê đực đang

chửa. Sau hai tháng, nếu làng nào không nộp sẽ bị trị tội. Dân

chúng phủ Thanh Hóa hốt hoảng sợ hãi. Cả làng Quỳnh ở, ai

cũng nhớn nhác lo âu. Tìm đâu ra dê đực chửa? Biết chuyện đó,

Quỳnh nói với bố:

- Về việc ấy xin Thầy đừng lo. Thầy cứ bảo dân làng chuẩn bị

cho con một trăm quan tiền và gạo ăn đường, con sẽ kiếm

được dê đực chửa cho làng.

Nghe con nói, ông bố không tin, nhưng cũng thưa lại với dân

làng. Không có cách nào khác mọi người đành làm theo lời yêu

cầu của Quỳnh. Sáng hôm sau, hai cha con Quỳnh lên đường.

Page 29: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 29

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Họ đến kinh đô đúng lúc nhà vua có việc đi qua cửa Đông.

Quỳnh nép xuống cống sát vệ đường chờ. Khi xa giá nhà vua

đến gần, Quỳnh khóc rống lên. Vua sai lính lôi đứa bé đang

khóc lên hỏi nguyên do. Quỳnh vờ như không biết đãy là vua,

càng gào to, kể lể:

- Mẹ tôi chết đã mấy năm nay, tôi nói mãi mà bố tôi vẫn không

chịu đẻ em bé cho tôi bế...

Vua cho là đùa bé bị bệnh dại ngây, cười và nói:

- Mày thật là đần độn, đàn ông mà đẻ sao được!

Bãy giờ Quỳnh nín bặt, đứng chắp hai tay nói rất trang nghiêm:

- Thưa ông, vậy mà nhà vua bắt dân làng tôi phải nộp dê đực

chửa.

Nghe nói, nhà vua giật mình, biết ngay đây là đứa bé ở Thanh

Hóa mà bấy lâu nay mình vẫn nghe đồn.

Diệu Kế

Page 30: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 30

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Một quan võ có tính sợ vợ. Một hôm, đang cầm cự với giặc ở

biên thùy, bỗng nghe tin mật báo là phu nhân đang ở sau lưng

xông tới để hỏi tội quan về việc quan đem nàng hầu đi theo,

quan bèn triệu tập ban tham mưu lại vấn kế.

Kẻ đưa kế này, người bày mưu nọ, tướng quân đều thấy không

ổn. Bỗng một viên quân sư, vốn dòng râu quặp, tiến lại tâu

rằng:

- Trước mặt, địch quân như gió bão, sau lưng phu nhân như

nước lũ. Song lọt vào tay giặc không nguy bằng lọt vào tay phu

nhân. Chỉ có nước tướng quân hàng giặc, để thoát khỏi tay phu

nhân là hay hơn cả.

Ông tướng vỗ đùi khen:

- Diệu kế! Tuyệt diệu kế!

Đố nhau

Mấy anh đố nhau. Anh thứ nhất nói:

- Càng đắp càng bé là gì?

Mọi người nghĩ mãi, rồi đành chịu. Anh này tự trả lời:

- Người ta đào ao, lấy đất đắp vào bờ bên trong. Càng đắp thì

cái ao càng bé lại.

Page 31: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 31

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Anh thứ hai đố:

- Càng kéo càng ngắn là gì?

Mọi người cũng chịu cả. Anh ta giải thích:

- Là điếu thuốc lá. Cứ kéo một hơi là nó lại ngắn đi một chút.

Anh thứ ba hỏi:

- Thế càng vặn càng vẹo là gì?

Mọi người càng chịu, cho là anh ta chơi chữ. Anh này cười bảo:

- Đâu mà chơi chữ! Chỉ là hai người cùng giặt một cái chăn. Đến

lúc vắt nước, mỗi người cầm một đầu chăn bằng hai tay thật

chặt, vặn xoắn vào. Được một lúc thì cả hai đều vẹo mình đi,

mỗi người về một phía.

Page 32: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 32

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Đến lượt anh thứ tư, anh này lửng khửng bảo:

- Càng to càng bé là gì?

Mọi người cười bò ra, phán đoán đủ kiểu. Anh ta chỉ lắc đầu,

mãi sau mới nói:

- Con cua nó có hai càng. Một càng to, một càng bé.

Đọc ngược

Có cụ đồ nhà quê ra phố Vinh chơi, đi đường xa đến ngã tư, cụ

mắc quá, đến chỗ bức tường tìm nơi tiểu tiện, thấy trên tường

có hàng chữ "Cấm không được đái đây", cụ toan thôi. Nhưng

thấy còn một dòng dưới: L'interdit à pisser, cụ lẩm bẩm: chắc

chỉ cấm người Tây..., nói rồi, cụ vén quần. Bất ngờ tên cu-lít tới.

Hắn chộp ngay ngực cụ:

- Mù hay sao không đọc được tiếng Việt à?

- Có chứ! - Cụ đồ bình thản đáp, rồi cụ giơ tay chỉ từng chữ từ

phải qua trái mà đọc to:

Page 33: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 33

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

- Đây đái được không cấm!

Tên cu-lít tức anh ách nhưng nghĩ cũng có lý bèn "mẹc, cô-

soong" một hồi rồi ngoảnh mặt cho cụ đi... tè.

Đôi câu đối chọi

Thầy đồ thường dạy học trò đã đối thì phải đối cho chọi mới

hay. Một hôm, thầy ra một vế đối: "Thần nông giáo dân nghệ

ngũ cốc" (Thần nông dạy dân trồng ngũ cốc).

Tất cả học trò đang ngơ ngác chưa biết đối thế nào. Thì anh học

trò nọ đã gãi đầu gãi tai:

- Thưa thầy, chữ "thần" con xin đối với chữ "thánh" có chọi

không ạ?

Thầy nói:

- Ðược lắm!

Anh ta lại hỏi:

Page 34: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 34

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

- Chữ "nông", con đối với "sâu", có chọi không ạ?

Thầy nói:

- Ðược lắm!

Anh ta lại hỏi tiếp:

- Chữ "giáo" đối với "gươm", "dân" đối với "vua" có chọi không

ạ?

Thầy gật đầu:

- Ðược lắm, được lắm!

Anh ta lẩm nhẩm: "Nghệ" đối với "gừng", "ngũ" đối với "tam",

"cốc" đối với "cò".

Cuối cùng anh ta xin đọc:

Page 35: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 35

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

- Bây giờ con xin đối ạ! "Thần nông giáo dân nghệ ngũ cốc" con

xin đối là: "Thánh sâu gươm vua gừng tam cò".

Ếch đờn vọng cổ

Tui có bầy vịt, hễ bum búp lông cánh là lần lượt bị mất sạch

trơn. Tức quá, rình mò mấy bữa tui mới biết là bị ếch ăn. Chỗ

đuôi đìa, dưới gốc bụi tre có một hang ếch lớn quá cỡ.

"Ăn thịt vịt tao thì mày phải đền mạng" - Nghĩ vậy, tui mới lấy

sợi dây thép quai thùng dầu uốn thành một lưỡi câu, lấy sáu sợi

dây chì bệnh lại làm nhợ, một đầu buộc con vịt xiêm vừa ra

ràng, một đầu buộc vào bụi tre.

Mặt trời lên độ một con sào. Tôi ngồi rình, thấy một con ếch bà

từ trong góc tre lù lù lội ra. Con ếch thấy con vịt, men lại ngửi

ngửi rồi lắc đầu, bỏ đi. Biết nó chê con vịt này còn hôi lông nên

chưa chịu ăn. Bữa sau, tui đổi một con vịt mái đang đẻ, mập sà

đít. Hừng sáng là tui cũng đến chổ hôm qua ngồi rình.

Cũng đến lúc mặt trời lên độ một con sào, con ếch bà đó lại

cũng vạch bèo lội ra. Trông thấy con vịt ta mập ú, nó ngó dáo

dác, mặt mày hớn hở, gật gật đầu mấy cái. Con ếch khỏa bèo,

Page 36: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 36

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

hớp nước súc miệng sào sạo, phun ra cái phèo rồi chồm tới bên

con vịt. Nó nhướng mắt, táp bụp rồi nhai rau ráu, nuốt một cái

ực. Như vướng phải lưỡi câu, nó nhợn trở ra. Thấy tình thế

không xong, tui vụt đứng dậy la "ếch" một tiếng. Con ếch giật

mình nhào ngang, bị lưỡi câu xóc hàm hạ, nó giãy đùng đùng

sáu sợi nhợ cây thẳng băng. Nó lúc la lúc lắc cái đầu, sáu sợi dây

chì rẽ quạt ra. Hai tay nó quày lia lịa. Sáu sợi dây bật ra những

tiếng kêu bỗng trầm "tằng tăng, tủng tẳng" khác nhau. Tui ngồi

nghe. Sao có chổ vô sang, ra hò mùi quá! Một hồi phát ngứa

miệng, tui ứng thanh theo, ca bậy vài câu vọng cổ chơi...

Gánh bưởi qua sông

Có một anh đã luống tuổi chẳng biết làm gì để kiếm miếng ăn.

Cha mẹ mất sớm, anh ta phải sống nhờ vào hai bàn tay vợ. Thấy

anh ta lêu lổng, vợ bảo đi buôn.

Quảy quang gánh lên vai, ra đến chợ, thấy bưởi nhiều, anh mua

một gánh, định

mai đem chợ khác bán. Lúc gánh về nhà gặp trời mưa, con suối

đầu làng nước dâng lên to. Không biết làm thế nào, anh gánh cả

gánh bưởi lội qua. Bao nhiêu bưởi nổi lềnh bềnh trên mặt

nước, trôi hết, chỉ sót lại vài quả.

Về đến nhà, vợ hỏi: "Hôm nay mua được gì?"

Page 37: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 37

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Anh thật thà thuật lại chuyện mua bưởi cho vợ nghe. Chị vợ

cười nói: "Ai lại làm như thế, con suối hẹp có một gang, sao anh

không đứng bên này vứt sang bên kia thì được việc rồi".

Anh chồng nhớ lời. Ít hôm sau, đi chợ, anh mua một gánh trứng

vịt. Lúc về trời cũng mưa và nước suối cũng dâng to. Anh lấy

từng quả trứng ném sang bên kia suối. Lội sang bờ bên này để

nhặt thì trứng đã vỡ hết.

Hâm cứt

Vì là dân ngụ cư, Xiển thường bị bọn cường hào trong làng chèn

ép. Ðể trả thù, nhân một hôm cả bọn đang họp việc làng, chè

chén cãi nhau ỏm tỏi, Xiển tìm một cái nồi vỡ, bỏ vào tít cứt

người lẫn nước, đem đến chỗ đầu gió vừa đun vừa khuấy. Gió

đưa mùi thối bay vào chỗ bọn cường hào đang họp. Chúng

không chịu được, chạy ra quát tháo ầm ĩ. Xiển xin lỗi và phân

trần:

- Thưa các ông, nhà tôi có một ổ chó con trở chứng, đòi ăn cứt

sốt, cho nên phải đun cho chúng một ít.

Lý trưởng trừng mắt hỏi:

Page 38: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 38

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

- Ai bảo chú làm thế.

Xiển đáp:

- Thưa các ông, người ta thường nói: "Lau nhau như chó đau

tranh cứt sốt". Thấy người ta nói như vậy thì tôi cũng làm như

vậy thôi.

Hổ phụ sinh hổ tử

Hai cha con nhà kia đều nóng nảy ngang ngạnh, không nhường

nhịn ai chút nào. Một hôm, nhà có khách, người cha sai con vào

thành mua thịt về nhắm rượu. Người con mua miếng thịt ngon

đem về, vừa sắp ra khỏi cổng thành, bỗng đụng ngay một người

từ ngoài thành vào, hai người không ai chịu nhường đường đi,

cùng ưỡn ngực nghênh nhau chắn ngang lối đi.

Ở nhà chờ lâu không thấy, người cha đi tìm con. Đến nơi, thấy

tình hình như vậy liền bảo:

- Con hãy cầm thịt về trước làm cơm mời khách xơi, để cha ở

đây cùng y đứng nghênh nhau tiếp!

Page 39: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 39

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Kén Rể Lười

Người con gái nhà giàu nọ rất đẹp, trong làng bao nhiêu đám

hỏi chẳng ai lấy được. Ấy là vì lão bố đưa ra một điều kiện rất

dễ, mà cũng rất khó: ai lười nhất thì gả! Các anh chàng lười gần

xa đến thi tài, rối cuộc cũng chẳng anh nào hơn anh nào, thành

ra lão chưa kén được ông rể vừa ý. Lão phiền muộn, than thở,

cho con gái mình cao số.

Một hôm, lão ngồi trên sập gụ, thấy một chàng trai không biết

từ đâu đến, cứ đi giật lùi từ cổng vào. Hỏi thì nói là xin đến thử

tài. Thấy cung cách kỳ dị như thế, lão phì cười, hỏi:

- Ngoảnh mặt lại đây xem nào! Ði đứng kiểu gì mà lạ lùng vậy?

Anh chàng vẫn không ngoảnh mặt lại, nói:

- Ông không bằng lòng cho tôi lấy con gái ông thì tôi cứ thế này

mà đi ra, khỏi mấy công quay người lại.

Bấy giờ lão mới vỡ lẽ: anh chàng này quả thật không ai có thể

lười hơn. Bèn gả con gái cho.

Làm theo

Bà mẹ dặn con trai mới dạm vợ:

Page 40: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 40

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

- Sang nhà bên ấy, thấy bố vợ làm gì thì phải làm theo nghe

con!

- Vâng! Con nhớ rồi!

Ðến nơi, thấy bố vợ đang ngồi tréo mảy uống trà, anh ta liền

đến kéo ghế, ngồi tréo mảy bên cạnh, rót nước uống tự nhiên.

Ông bố vợ nổi giận, vừa lúc thấy con chó đến gần, ông ta giơ

chân đá nó một cái. Con chó kêu "oẳng" một tiếng rồi chạy đi.

Chàng rể vội kêu lên:

- Ðứng lại cho tao đá, rồi hãy chạy!

Mày để cho nó một chút

Xưa, có một anh học trò nghèo rất thông minh, thuê một căn

nhà ở trọ trong phố. Đối diện với nhà anh là nhà một bà cụ

chuyên nghề quay tơ, có một cô con gái út rất nết na thùy mị,

chăm việc bếp núc.

Bà cụ thường đe bọn thanh niên hàng xóm: - Có già ở đây, bọn

bây đừng hòng léng phéng đến con út.

Page 41: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 41

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Một ngày kia. Lúc bà cụ đang quay tơ, cô út nấu ăn dưới bếp,

anh học trò cầm một cái chén nhỏ xíu sang nhà bà cụ: - Thưa

bác, hôm nay cháu nấu ăn quên mua nước mắm, bác cho cháu

xin một muỗng.

Thấy anh học trò ăn nói dễ thương nên bà cụ cũng dễ dãi: - Ừ

con cứ xuống bếp nói con út đưa cho.

Anh học trò đi xuống bếp, giấu cái chén tỉnh bơ: - Cô út, bác nói

cô cho tôi... nắm tay cô một chút.

Cô út sợ quá la toáng lên: - Má ơi! Anh này ảnh kêu...

- Thì mày để cho nó một chút. Có mất cái gì đâu!

Cô Út đành đứng im cho anh nắm tay. 3 bữa sau, anh học trò lại

sang: - Thưa bác, cho con xin một củ hành nhỏ.

- Con cứ xuống bếp nói con Út đưa cho.

Anh ta lại xuống bếp: - Cô Út, bác nói cô cho tui hun cô một cái.

Page 42: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 42

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Cô Út la lớn: - Má ơi! Anh này ảnh đòi...

- Thì mày cứ để cho nó một chút...

Cô Út đành để cho anh ta hun. Cứ thế khi thì hạt tiêu, trái ớt,

khi thì muỗng muối, hạt đường, cô Út cứ đành phải “cho một

chút...". Một thời gian sau, anh ta đã được ở... rể nhà bà cụ.

Mít nác gì

Một bác nọ ra tỉnh chơi. Trưa về, gặp thầy học của con mình,

bác ta khẩn khoản mời thầy về nhà, để thết thầy một bữa. Bác

ra sai bắt gà làm thịt rồi làm các món nhắm khác.

Bụng thầy đói meo, mà chủ nhà vẫn từ từ chuẩn bị bữa ăn cho

thật tươm tất.

Bụng thầy càng cồn cào. Nhìn thấy quả mít trong gầm gường,

miệng thầy thèm lắm. Chờ mãi, không thầy chủ nhà bưng mâm

lên, thầy nói:

- Thôi bác ạ, phiền phức quá, bác để tôi về.

Page 43: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 43

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Chủ nhà sai con:

- Có nác mới (nước chè xanh mới nấu), lấy ấm rót, mời thầy

uống con.

Cốt ý của gia chủ là muốn cầm chân thầy lại. Song thầy:

- Mít nác gì, để tôi về thôi bác ạ!

Lúc đó, bác ta mới nhớ là nhà mình có quả mít chín để ở gầm

giường, liền sai con:

- À quên, lấy quả mít, bố mời thầy xơi đã con!

Mô đất biết đi

Đang mùa phát đất, mà nước đầy ắp cánh đồng. Cái năm gì

thiệt kỳ cục! Nước Sông Đốc màu ngà dâng lên, nước U Minh

đen cuộn tràn xuống. Gió nam thổi hù hù. Trên ruộng mà sóng

bủa ba đào. Chuột bọ, rắn rít hết chỗ dựa, trôi tấp vào các ngọn

cây đeo có đùm. Nước U Minh đỏ thẫm như nước trà, chảy

Page 44: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 44

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

ngập tới đâu thì cây cỏ èo ọp tới đó. Lợi dụng lúc này phát đất

là tốt nhất.

Bữa đó tui vác phản ra đồng như thường lệ. Nghĩa là nghe cúm

núm kêu chừng hết canh tư thì tui đã có mặt ngoài ruộng. Đồng

nước mênh mông ngập tới ba đì lạnh run lên, không tìm được

một mô đất mà để viên đá mài phản. Tui lội vòng vo cho tới

hừng đông, may thang gặp được một mô đất thật cứng, cao

hơn mặt nước độ hai gang tay. Tui rề lại, để viên đá mài lên,

ngồi mài phản. Mài "nước lớn", tui lại mài "nước ngót" rồi liếc

mép. Xong đâu đó, tui còn mở gói thuốc giồng ra vấn một điếu

hút phì phèo. Đến khi trời sáng rõ mặt, tui trực nhìn lên:

- Ủa ! Ở đâu mà vườn tược rậm rạp, trông lạ vậy kìa! Quái lạ !

Tại sao lại ở ngay hè nhà mình?

Rõ ràng, bên tay phải tui là cái chuồng trâu, tay trái chuồng heo,

chính giữa có bếp nấu cơm. Bà vợ tui đang lom khom chụm

bếp. Thiệt là như chiêm bao, tui không tài nào hiểu được. Cuối

cùng tui phải cất tiếng kêu bả để hỏi sự tình. Chẳng ngờ bả chạy

ra, ngẩng lên, vụt la oi ói :

- Bớ người ta ơi! Làm ơn cứu chồng tui!

Page 45: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 45

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Tui bật cười hỏi :

- Bộ bà điên rồi hả ?

Bả đứng nhìn tui mà mặt mày tái mét, đưa tay ngoắc:

- Ông ơi! Ông phóng xuống đây, chạy lại đây, mau đi!

Tui cười hề hề, thủng thỉnh bịt khăn đầu rìu qua trán, lấy cục đá

mài, vác phản lên vai, bước xuống mô đất đi lại bên vợ tui. Bả

nắm vai tui xoay ngược lại:

- Ông ngó trở lại coi, kìa !

Tui nhìn lại cái mô đất mình mới vừa bước xuống. Úy trời đất,

thánh thần, thổ võ ơi! Con rùa! Con rùa vàng lớn quá trời! Té ra

tui ngồi mài phản trên lưng nó hồi hôm tới giờ mà hỏng hay.

Mô đất biết đi

Đang mùa phát đất, mà nước đầy ắp cánh đồng. Cái năm gì

thiệt kỳ cục! Nước Sông Đốc màu ngà dâng lên, nước U Minh

Page 46: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 46

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

đen cuộn tràn xuống. Gió nam thổi hù hù. Trên ruộng mà sóng

bủa ba đào. Chuột bọ, rắn rít hết chỗ dựa, trôi tấp vào các ngọn

cây đeo có đùm. Nước U Minh đỏ thẫm như nước trà, chảy

ngập tới đâu thì cây cỏ èo ọp tới đó. Lợi dụng lúc này phát đất

là tốt nhất.

Bữa đó tui vác phản ra đồng như thường lệ. Nghĩa là nghe cúm

núm kêu chừng hết canh tư thì tui đã có mặt ngoài ruộng. Đồng

nước mênh mông ngập tới ba đì lạnh run lên, không tìm được

một mô đất mà để viên đá mài phản. Tui lội vòng vo cho tới

hừng đông, may thang gặp được một mô đất thật cứng, cao

hơn mặt nước độ hai gang tay. Tui rề lại, để viên đá mài lên,

ngồi mài phản. Mài "nước lớn", tui lại mài "nước ngót" rồi liếc

mép. Xong đâu đó, tui còn mở gói thuốc giồng ra vấn một điếu

hút phì phèo. Đến khi trời sáng rõ mặt, tui trực nhìn lên:

- Ủa ! Ở đâu mà vườn tược rậm rạp, trông lạ vậy kìa! Quái lạ !

Tại sao lại ở ngay hè nhà mình?

Rõ ràng, bên tay phải tui là cái chuồng trâu, tay trái chuồng heo,

chính giữa có bếp nấu cơm. Bà vợ tui đang lom khom chụm

bếp. Thiệt là như chiêm bao, tui không tài nào hiểu được. Cuối

cùng tui phải cất tiếng kêu bả để hỏi sự tình. Chẳng ngờ bả chạy

ra, ngẩng lên, vụt la oi ói :

Page 47: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 47

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

- Bớ người ta ơi! Làm ơn cứu chồng tui!

Tui bật cười hỏi :

- Bộ bà điên rồi hả ?

Bả đứng nhìn tui mà mặt mày tái mét, đưa tay ngoắc:

- Ông ơi! Ông phóng xuống đây, chạy lại đây, mau đi!

Tui cười hề hề, thủng thỉnh bịt khăn đầu rìu qua trán, lấy cục đá

mài, vác phản lên vai, bước xuống mô đất đi lại bên vợ tui. Bả

nắm vai tui xoay ngược lại:

- Ông ngó trở lại coi, kìa !

Tui nhìn lại cái mô đất mình mới vừa bước xuống. Úy trời đất,

thánh thần, thổ võ ơi! Con rùa! Con rùa vàng lớn quá trời! Té ra

tui ngồi mài phản trên lưng nó hồi hôm tới giờ mà hỏng hay.

Page 48: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 48

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Mua kính

Anh nọ dốt đặc cán mai, thấy các ông già bà cả mang kính xem

sách, bắt chước ra chợ hỏi mua một đôi. Vào hiệu, bảo chủ hiệu

đem ra cho anh ta chọn.

Anh ta đeo kính vào, lấy cuốn lịch đem theo ra xem, xem xong

lại bảo chủ hiệu cho chọn đôi khác. Chủ hiệu chiều ý, chọn cho

anh ta năm sáu đôi, nhưng đôi nào anh ta cũng không ưng ý.

Chủ hiệu bèn chọn một đôi tốt nhất trong hiệu đưa ra. Anh ta

đeo vào, lại lấy cuốn lịch ra xem, vẫn lắc đầu chê xấu. Chủ hiệu

lấy làm lạ, liếc thấy anh ta cầm cuốn lịch ngược mà xem, sinh

nghi, liền hỏi:

- Sao đôi nào cũng chê xấu cả?

Anh ta đáp:

- Xấu thì bảo xấu chứ sao! Kính tốt thì tôi đã xem chữ được rồi!

Chủ hiệu nói:

Page 49: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 49

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

- Hay là ông không biết chữ?

Anh ta đáp:

- Biết chữ thì đã không cần mua kính.

Mưu Chồng Mẹo Vợ

Có một đôi vợ chồng nghèo, tằn tiện lắm mới nuôi được một

con gà. Người vợ tính, khi nào có khách sẽ giết thịt. Nhưng anh

chồng thì cứ nhăm nhe đòi thịt, chờ lâu quá mà chẳng có khách

nào đến. Một buổi sáng, anh ra đứng ở ngã ba, thấy một ông

già ăn mặc lịch sự đi tới, anh vội vã bước ra chào :

- Tôi mời ông vào nhà tôi xơi nước, rồi ăn thịt gà.

Ông già rất ngạc nhiên, chưa biết trả lời ra sao thì anh đã nắm

tay :

- Ông đừng ngại, cứ theo tôi.

Ông già không biết làm thế nào, đành phải bước theo. Vào đến

sân, anh chồng cất tiếng gọi :

- Bu nó ơi ! Hôm nay nhà ta có khách !

Page 50: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 50

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Nói xong, anh bước ra sau bếp, lấy con dao mài sắc để cắt tiết

gà. Trong lúc chồng đang mài dao sột soạt, chị vợ nói nhỏ với

ông khách lạ :

- Ông ơi ! Nhà cháu tính nết không được bình thường, anh ta

đang lên cơn, có lẻ định mài dao giết ông đó.

Ông già nghe xong, mặt tái nhợt, vội bỏ đi thật nhanh.

Anh chồng mài dao xong, vội vào nhà, không thấy ông khách,

liền hỏi vợ, chị vợ nói :

- Tôi cũng không biết, tự nhiên ông ấy bỏ đi.

Anh chồng hoãng quá, sợ mất ăn thịt gà, vừa đuổi theo ông già

vừa gọi to :

- Này ông khách ! Ông ở lại ăn thịt gà chứ !

Ông khách quay đầu lại, thấy chủ nhà cầm dao đuổi theo thì hốt

hoãng co giò chạy mất.

Người không sợ súng đạn

Tại xóm A có cặp vợ chồng mới cưới. Thời gian trôi qua người

vợ mang thai sinh được một trai. Đưa vợ từ nhà hộ sinh về, anh

Page 51: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 51

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

chồng bị vợ mắng một hơi, không hiểu tại sao vợ mình lại nổi

giận đến thế.

Vợ anh giải thích:

- Anh nghĩ coi mỗi lần sinh đẻ tôi phải cực khổ như thế này. Tôi

thề từ nay đến già tôi mà... với anh nữa thì súng đạn sẽ bắn tôi!

Sáu tháng sau, anh chồng vẫn không dám đụng đến vợ vì sợ vợ

mình phải chết do súng đạn. Bỗng một đêm trong lúc ngủ say,

anh chồng giật mình vì có người chui vào mùng mình. Anh nạt

lớn:

- Ai đó?

Cô vợ trả lời:

- Em!

- Em là ai?

Page 52: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 52

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

- Em là người không sợ súng đạn.

Ngưu là con bò tót

Một thầy đồ dốt, ngồi dạy học ở nhà nọ. Có nhiều chữ thầy

không biết, nên phải đi hỏi người ngoài rồi mới về dạy lại.

Một hôm, dạy đến chữ "bôn" nghĩa là chạy, chữ chồng lên

nhau, đoán mãi không ra chữ gì, mới hỏi dò người ta:

- Có giống gì khoẻ bằng ba con trâu không nhỉ?

Có người bảo:

- Có giống bò tót.

Thầy về dạy học trò:

- Ngưu là con bò tót.

Page 53: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 53

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Một hôm khác, thầy lại đến dạy chữ "đinh", mặt chữ thì biết,

mà nghĩa thì lại không hay, nhưng vội quá, không kịp đi hỏi.

Thấy chữ viết giống như cái giằng cối xay, thầy bèn dạy liều:

- Ðinh là giằng cối xay.

Nhà chủ thấy thầy dốt quá, đành mời thầy cắp tráp ra cửa và

đọc tiễn thầy một bài thơ:

Ngưu là con bò tót

Ðinh là giằng cối xay

Thầy dạy hay chữ quá

Xin thầy về đi cày...

Nhưng nó phải bằng hai mày!

Làng kia có một tên lí trưởng nổi tiếng xử kiện giỏi.

Một hôm nọ, Cải với Ngô đánh nhau, rồi mang nhau đi kiện. Cải

sợ kém thế, lót trước cho thầy lí năm đồng. Ngô biện chè lá

những mười đồng. Khi xử kiện, thầy lí nói:

Page 54: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 54

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

- Thằng Cải đánh thằng Ngô đau hơn, phạt một chục roi.

Cải vội xoè năm ngon tay, ngẩng mặt nhìn thầy lí khẽ bẩm:

- Xin xét lại, lẽ phải về con mà!

Thầy lí cũng xoè năm ngón tay trái úp lên năm gón tay mặt, nói:

- Tao biết mày phải... nhưng nó lại phải... bằng hai mày!

Nói sao cũng được

Ngày trước, có một người rất thích uống rượu, có rượu là uống

không biết chán, cho nên sinh ra nghiện nặng. Một lần, anh ta

đến kinh thành làm ăn, tình cờ gặp người quen. Oái oăm là

người quen này rất keo kiệt.

Sau khi gặp người quen, anh nghiện rượu nêu ý kiến :

- Lâu lắm rồi chúng ta mới gặp nhau, hiện giờ tôi đang thèm

chén rượu. Chúng ta về nhà anh chơi, có chén rượu cho tôi giải

sầu thì hay quá.

Page 55: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 55

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Người quen nói :

- Nhà tôi ở cách đây xa lắm, chẳng nỡ để anh vất vả vậy.

Anh nghiện nói :

- Không sao, xa lắm cũng chỉ hai ba mươi lý chứ mấy.

Người quen nói :

- Nhà tôi chật chội không dám mời anh.

Anh nghiện rượu nói :

- Chẳng hề gì, chỉ cần rộng bằng cánh cửa mở là được.

Người quen nói :

Page 56: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 56

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

- Tôi không chuẩn bị cốc chén uống rượu, nên không uống

được.

Anh nghiện rượu nói ngay :

- Xem anh nói đến mức nào nào, bao năm chúng ta là tri kỷ,

không có chén cũng chẳng sao, bê cả lọ tu cũng được.

Nước mắm hâm

Một anh nọ có tính sợ vợ vô cùng và ngu hết chỗ nói, bởi thế

suốt đời cứ bị ăn hiếp mà không làm sao được. Anh ta biết thế

là nhục, mắc cỡ với anh em, song cứ phải cắm cúi phục tùng

theo lệnh bà.

Một lần, có bạn ở xa tới thăm, anh ta đến năn nỉ với vợ:

- Bữa nay tui có khách, vậy mẹ mày để tôi làm chồng một hôm,

bao giờ có mặt khách đến thì mẹ mày để cho tôi cự nự la lối gì

thì la. Chớ không khách khứa bảo vợ ăn hiếp chồng thì nhục cả.

Chị vợ thấy chồng nói thế cũng ưng thuận để đẹp mặt cả đôi và

được tiếng với anh em. Anh ta được như ý nên tự tung tự tác

Page 57: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 57

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

quát nạt om sòm, chị vợ không hé răng nửa lời. Bạn bè thấy thế

cũng khâm phục. Bữa ăn, mâm cơm được dọn lên một cách

ngon lành đầy đủ, tuy thế anh ta vẫn:

- Nào, tô canh này sao mẹ nó nấu mặn quá thế này?!

- Chao ôi! Món xào gì mà lại thế này?!

- Đĩa thịt làm sao mà nấu như vậy?!

Thấy chồng chê bai đủ thứ, chị vợ vẫn vui vẻ lễ phép với chồng.

Được nước, anh chồng như chim sổ lồng quên cả phận mình,

nên lên mặt quá. Ngó đi ngó lại không còn gì để chê được nữa,

khi thấy vợ bưng thêm nước mắm lên, anh ta nhận lấy rồi nói:

- Này mẹ nó, sao chén nước mắm này không hâm lên?

Nghe nói vậy, mọi người bò lăn ra cười. Chị vợ mắc cỡ không

nhịn được cái ngốc của chồng mới bước lại túm tóc anh ta tẩn

cho một trận.

Ôm cổ rắn

Page 58: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 58

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Mùa hạn năm đó, tui đi ăn ong mật sâu trong rừng U Minh. Đến

trưa, ngồi dựa lưng vào gốc cây tràm nghỉ mát, tui móc gói

thuốc ra ngồi hút. Thấy đằng kia, cách chừng ba công bề đứng,

có một cây móp hay cây gì đó chết khô, cành lá rụng rơi đâu

hết, chỉ còn lại thân cây trơ trọi. Cây khô này cao hơn các cây

xung quanh. Gốc ngọn nó nứt nẻ, thẳng băng, da đen hơi mốc,

trên có cái cháng hai. Một điều kỳ lạ là mỗi khi có con chim nào

đậu lên cháng hai đó liền bị mất hút, không thấy bay ra.

Tui cũng không để ý, cứ quảy gùi, xách mác đi ăn. Đến xế qua,

mật ong đã đầy gùi, tui định về, bỗng nghe có tiếng lửa cháy ào

ào từ phía trên gió. Rừng U Minh này bị lửa cháy vào mùa hạn

thì ngọn lửa bốc cao ngất trời, táp tới ầm ầm, như một trận

bão. Đi rừng mà gặp lửa cháy thì phải mau mau đào đất trấp,

chui xuống dưới hoặc trèo lên những cây thật cao, chờ lửa cháy

ào qua chớ không phương nào chạy kịp. Lúc đó tui đào đất trấp

chui không kịp, phải chạy tìm cây cao mà leo. Tui chạy đến,

quăng bỏ gùi mật ong, bỏ cây mác còn lại và tìm được một cây.

Tui ôm cây, trèo lên tuột xuống. Cái cây gì mà trơn chuồi, thót

lên ba phóng thì bị tuột trở xuống hết hai. Nhưng lửa cháy đã

tới gần, tui phải cố trèo. Trèo lên vừa tới chỗ cháng hai thì lửa

cũng vừa cháy tới, nhưng chổ cháng hai cái cây sao có nhiều

mảnh dầm lười xười tách ra đâm tay tôi đau quá. Mặc dù mỏi

run tay nhưng ngó xuống thấy lửa đã cháy tới phía dưới, tui lấy

làm khoái chí.

Page 59: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 59

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Lửa cháy qua rồi, tui định tụt xuống, nhưng sao nghe cái cây

động đậy. Rồi ngay chổ cháng hai lại mọc ra nhánh chà cây quơ

qua quơ lại, cào cào vào đầu tui. Tui thụt xuống chút nữa. Cái

cây kia cứ ngoéo xuống quét vào đầu tui, vào cổ tui. Nó còn trây

vào mình tui một thứ gì nhớt nhợt như nước miếng. Trời đất!

Chổ cháng hai lại có hai cái mu lồi ra láng bóng và rực sáng như

đèn xe hơi. Trời! Khi không hai cây khép lại, mở ra nghe bầm

bập... Hồn vía lên mây, tay chân rũ liệt, tui ngã người ra, sút tay

rớt luôn xuống đất. Hai lỗ tai nghe vo vo, mắt nhắm híp lại, phú

mặc số mạng cho trời đất.

Khi rớt xuống tới đất, tui thấy mình nằm y chổ ngồi hút thuốc

hôm qua. "Cái cây" đằng kia bắt đầu bò đi, le lưỡi, thổi hơi

phèo phèo.

Phóng sinh

Một con chim sẻ bị chim ưng truy bắt, sợ hãi bay loạn, chui vào

tay áo của một thầy tu. Thầy tu nắn nắn nó qua tay áo, nói:

- A Di Đà Phật, hôm nay đệ tử được xơi thịt đây!

Page 60: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 60

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Chim sẻ nhắm nghiền hai mắt nằm im. Thầy tu tưởng nó đã

chết, vén tay áo xem, chim sẻ thừa cơ bay mất. Thầy tu liền nói:

- A Di Đà Phật, ta phóng sinh cho mày đó.

o O o

Sư cụ: "Làm người không được sát sinh, nếu kiếp này con giết

trâu, kiếp sau con phải hóa thành trâu đền tội, kiếp này giết heo

thì kiếp sau là heo, giết ruồi giết gián cũng thế!"

Đồ đệ: "Chà, hiểu rồi. Nếu con muốn kiếp sau làm người nữa,

kiếp này con phải... giết người!"

Quan đấy

Năm nào cũng vậy, cứ gần tết Nguyên đán, viên tri phủ Hoàng

Hóa cùng vợ đi chợ tết. Từ phủ ra chợ Bút Sơn rất gần, nhưng

vốn tính hách dịch, quan phủ bắt lính cáng ra tận cổng chợ và

mang theo hai cái lọng xanh che.

Page 61: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 61

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Hồi này, Xiển Bột hãy còn nhỏ, xong thấy cái oai rởm của quan

thì ghét lắm. Xiển mang một con chó con đi chợ, nhưng không

bán, cứ ôm ở trước bụng, lúc thì chen đi trước quan, lúc thì lùi

lại đi sau quan. Thấy Xiển mang chó, ai cũng tưởng Xiển mới

mua, liên hỏi:

- Chó bao nhiêu?

Xiển trả lời: - Quan đấy!

Quan phủ biết thằng bé ôm chó chửi xỏ mình, cho lính bắt lại

hỏi:

- Ai xui mày ăn nói như thế?

Xiển đáp:

- Bẩm quan, nhà con muốn nuôi mọt con chó con để dọn cứt

cho em, nên bố mẹ con bảo con đi mua.

Quan hỏi: - Mày là con cái nhà ai?

Page 62: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 62

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Xiển trả lời: - Bẩm con là chắt cụ Trạng Quỳnh ạ!

Quan nghe nói Xiển là chắt cụ Trạng Quỳnh thì có ý gờm, nhưng

chưa tin lắm.

- Ðã là chắt cụ Trạng tất phải hay chữ. Thế mày có đi học

không?

Xiển đáp: - Bẩm quan, con là học trò giỏi nhất vùng này ạ, quan

lớn không đi học nên không biết đó thôi.

Thấy Xiển vẫn tìm cách xỏ mình, quan nổi giận:

- Mày vô lễ! Nhưng đã nhận là học trò giỏi thì phải đối câu này.

Hay tao tha tội. Dở tao đánh đòn.

Quan đọc: "Roi thất phân đánh đít mẹ học trò".

Xiển hỏi:

Page 63: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 63

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

- Xin phép hỏi: "Roi" đối với "lọng" có được không ạ?

Quan đáp: - Ðược.

Xiển lại hỏi:

- Thế "đít" đối với "đầu", "mẹ" đối với "cha" có được không ạ?

Quan lại đáp: - Ðược!

Xiển toan hỏi nữa. Quan Quát: - Không được hỏi nữa. Ðối đi!

Xiển liền đối: "Lọng bát bông che đầu cha quan lớn!"

Không ngờ Xiển lại dám chửi mình một lần nữa, để chữa thẹn,

quan lấy giọng bề trên mắng Xiển qua loa một vài câu, rồi quát

bảo lính hầu sửa soạn ra về.

Rao làng

Page 64: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 64

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Ngày trước, dân ngụ cư là kẻ thấp kém nhất trong làng. Cho

nên, đến Yên Lược, vừa dựng xong túp lều, Xiển bị bọn lý

trưởng bắt ra làm mõ.

Một hôm, lý trưởng thấy một chị hàng bát ngồi ỉa ở cái bãi rậm

đầu làng, liền bắt lấy gánh bát rồi sai Xiển đi mời "làng" ra đình

chia phần. Xiển vâng vâng dạ dạ, vác mõ đi, cứ sau một hồi mõ

"cốc cốc" lại rao:

- Chiềng làng chiềng chạ! lắng tai mà nge mõ rao: Cụ lý bắt

được mụ hàng bát ỉa bậy đầu làng, mời "làng" mau ra đình mà

chia phần!

Nghe nói chia phần, bao nhiêu chứ sắc, thân hào, vội vã kéo

nhau ra đình. Ðến cổng đình, gặp Xiển, ai cũng nhao nhao hỏi:

- Chia phần gì thế mày?

- Con mẹ hàng bát ấy đâu rồi?

- Có nhiều không hả mày?

Page 65: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 65

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Xiển lễ phép đáp:

- Bẩm các cụ, con mẹ hàng bát ỉa bậy đầu làng. Dạ, nhiều lắm ạ,

một đống to lù lù thế kia, có lẽ một cụ được đến vài ba bát chứ

không ít đâu!

Vừa nói, Xiển vừa chỉ về phía hai cái sọt bát đang để ở hè đình.

Sân quạ

Ở Phong Lưu, Cạnh Đền có một sân chim, mỗi lần người ta bắt

hàng vạn con còng cọc, cò long bong, cò quắm, vạc, diệc mốc...

chở ra chợ bán. Sau hậu đất tui thì có "sân quạ", chuyện mới lạ

đời!

Số là mùa hạn năm đó, nắng khô hết đìa bàu. ao vũng xứ này.

Trâu bò phải đi kiếm nước uống ở những cái giếng giữa đồng

xa.

Tui có bầy trâu tất cả là tám con. Nhưng chiều bữa đó, chúng đi

ăn về lại lạc mất con đực pháo. Sau đó mấy tháng lăng xăng

chạy kiếm đủ chỗ, tui mới gặp nó đứng chổng khu uống nước ở

một cái giếng trong đầu ngàn hậu đất.

Page 66: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 66

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Gần đi tới, tui thấy con đực pháo rùng mình lúc lắc, mặc dù bốn

cái chân nó còn lún sâu dưới thềm đìa. Tới thêm chút nữa, tui

thấy con trâu như nghe được tiếng động, nó cựa mình vùng lên.

Gần lại nữa, tui thấy nó run run, giật giật. Lấy làm lạ, tui đi gần

lại xem. Con trâu làm như hoảng hồn, lúc lắc nhổ bốn cái chân

lên, nhưng bốn chân nó ngay đơ không làm sao nhúc nhích

được. Con trâu lại cất tiếng kêu "ọa ọa". Rồi nó trân mình đứng

dựng tại chỗ, run rẩy. Thấy đít con trâu lủng một lỗ, tui vội quơ

nùi rơm nhét nó lại, rồi đưa tay với sợi dây định dẫn nó về.

Nhưng con trâu cố giãy giụa, mà vẫn đứng tại chỗ. Cuối cùng tui

phải về, kêu bả ra lôi tiếp con trâu về nhà.

Sau đó, tui với bả bàn mài dao xẻ con trâu. Nào ngờ phèo phổi,

ruột gan, thịt thà bên trong con trâu đều bị lũ quạ khoét đít

chui vô hồi nào mà ăn sạch trọi. Tui với bả bắt ra được ba trăm

hai mươi sáu con quạ vừa lớn vừa nhỏ. Hông tin hả? Hỏi bả thử

coi!

Sao chưa mời tôi ăn?

Một người bị đau bụng mà không thể đi đại tiện được, bèn đến

gặp thầy lang nhờ chữa trị. Anh ta hứa với thầy lang là khi nào

được chữa khỏi sẽ mời ông một bữa thịnh soạn. Thầy lang tin

lời và bốc thuốc cho anh ta. Sau mấy ngày uống thuốc thì anh

này khỏi bệnh và đi đại tiện bình thường được, nhưng tính ki

Page 67: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 67

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

bo nên muốn nuốt lời về bữa cơm, nên khi nào ông thầy lang

hỏi thì cứ nói là chưa khỏi.

Ông thầy lang cũng đoán được là anh ta nói dối, bực lắm, bèn

quyết định rình bắt quả tang. Một lần thấy anh ta lại đi ra đồng

đại tiện, ông thầy lang liền bám theo. Khi anh này vừa đi xong

đang kéo quần lên thì ngay lập tức ông thầy lang từ trong bụi

cây chạy ra, một tay nắm tay anh ta, một tay chỉ vào đống phân

mà quát:

- Anh thật là kẻ tham lam tráo trở. Ðã đi được một đống lù lù

thế này, sao còn chưa mời tôi ăn hả?

Sĩ diện

Một người nghèo nọ thường hay che đậy giấu giếm cảnh khổ.

Lần kia gặp bạn, bạn mời đi ăn cơm. Ông ta ưỡn bụng từ chối:

"Tớ vừa xơi thịt chó xong không nuốt nổi cơm đâu. Có điều

uống vài cốc rượu thì được."

Vài cốc rượu xuống bụng xong anh ta say quá nên ọc hết đống

thịt chó ban nãy ăn ở nhà ra.

Page 68: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 68

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Hôm sau, bạn hỏi ông ta: "Anh bảo là ăn thịt chó sao hôm qua

lại ói ra cám. Thế nghĩa là sao?"

Người đó ngẫm nghĩ rồi chép miệng: "Có lẽ con chó đó ăn cám

mà tớ không biết."

Sọ đầu cá trê

Ông Tư đưa tay vuốt chòm râu bạc đang bung trắng trước

ngực. Ông say sưa kể tiếp chuyện cái "sọ đầu cá trê" của bác Ba

Phi cho con cháu nghe.

- Nè... tụi con ngồi yên, đừng chồm tới nữa, để ông kể nữa cho

nghe. Nhà bác Ba hồi đó có nuôi bầy heo nái... Ờ... ờ... chuyện

này mấy con nghe chưa? Số là hôm nọ tới ngày bán đàn heo

rồi, mà bầy heo đi đâu chẳng thấy hẻo lánh về. Bà con lối xóm

tới bắt heo con, đứng chờ đông nghẹt, chật cả nhà. Sốt ruột

quá, bác Ba lội đi lùng kiếm khắp vườn chẳng thấy.

Chắc là bị cọp ăn hết rồi! Bác Ba thất vọng than thở, vừa lê từng

bước nặng nhọc trở về nhà.

Vừa tới sàn trước, bác giật mình thấy vật gì cứ làm nhúc nhích,

nhúc nhích cái sọ đầu con cá trê trông hình như cái sọ đầu

Page 69: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 69

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

muốn "bò" đi mà "bò" không được. Trời đất, lại ma quỷ ám ảnh

nữa rồi, hay là...

Bà con đứng chờ bắt heo trong nhà nghe tiếng bác Ba kêu la,

liền chạy ra. Một tốp đứng cầm cây, dao mác vây quanh chực

sẵn, số bà con còn lại thì ráp nhau cùng bác khiêng lật ngược sọ

đầu cá trê lên. Hổng ngờ bầy heo con từ trong vù chạy ra. Con

heo nái mẹ vú lòng thòng cũng chạy vụt ra theo.

Mọi người mới bật ngửa, cười ồ. Thì ra lúc nãy, heo nái mẹ dẫn

đàn heo đến sàn lăng ủi tìm cái ăn, nhưng nó ủi phá thế nào,

làm sọ đầu cá trê của bác Ba lật úp lại nhốt gọn lỏn bầy heo, cả

mẹ lẫn con vào bên trong.

Kể tới đây, ông Tư đưa tay lên nắn nắn sửa lại cái búi tóc sau ót.

Ông cười hề hề:

- Cái sọ đầu cá trê của bác Ba thời đó bự cỡ vậy lận đó, các con!

Sợ sét bà

Xưa có một thầy đồ ngồi dạy học ở một nhà người đàn bà goá.

Bữa nào ăn cơm, bà cũng chỉ cho thầy ăn vừa sét bát thì thôi.

Page 70: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 70

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Một hôm, trời mưa sấm sét dữ lắm. Người đàn bà sợ run cầm

cập, còn thầy đồ thì thản nhiên như không.

Người đàn bà thấy vậy hỏi:

- Thầy không sợ sét ư?

Thầy đồ đáp:

- Tôi không sợ sét của trời, tôi chỉ sợ sét của bà thôi. Cứ mỗi

ngày ba sét ba lượt thì tôi cũng chết đói mất.

Sợ vỡ mật

Hai người cùng sợ vợ, lâu ngày thành bệnh, một người khạc ra

đờm đỏ, một người khạc ra đờm xanh. Họ rủ nhau đi tìm thầy

chạy chữa. Thầy bảo:

- Ðờm đỏ, may còn hi vọng, chứ đờm xanh thì chịu, không sao

chữa được nữa. Nên về mà lo hậu sự đi thôi.

Page 71: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 71

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Cả hai cùng hỏi thầy:

- Sao đờm xanh, đờm đỏ lại khác nhau như thế?

Thầy nói:

- Ðờm đỏ tự phổi ra, họa còn có phương cứu chữa, chứ đờm

xanh là mật vỡ

mất rồi, còn chữa thế nào cho lành được.

Sợ vợ

Có anh nọ xưa nay rất là sợ vợ. Vợ nó quát tháo thế nào, anh ta

cũng ngậm miệng, không dám cãi một lời. Anh ta đi đánh bạc,

mãi xẩm tối mới về. Thổi cơm ăn xong, chị vợ ngồi chờ chồng

mỏi mắt. Chị ta tức lắm. Khi anh chồng vừa mới ló mặt vào ngõ,

chị ta đã chạy ra túm ngực lôi vào nhà, gầm rít.

Anh ta vừa gỡ tay vợ túm ngực, vừa kêu xin:

- Bỏ tôi ra! Tôi xin bu nó!

Page 72: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 72

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Chị vợ được thể càng làm già, túm luôn tóc ấn đầu anh ta

xuống. Anh ta liền vung tay gạt ngã chị vợ, tát cho luôn chị vợ

mấy cái, rồi trợn mắt, quát:

- Người ta đã sợ thì để cho người ta sợ chứ!

Tam đại con gà

Xưa, có anh học trò học hành dốt nát, nhưng trò đời "Xấu hay

làm tốt, dốt hay chơi chữ", đi đâu cũng lên mặt văn hay chữ tốt.

Có người tưởng anh ta hay chữ thật, mới đón về dạy trẻ. Một

hôm, dạy sách Tam thiên tự, sau chữ "tước" là chim sẻ, đến

chữ "kê" là gà, thầy thấy mặt chữ nhiều nét rắc rối, không biết

chữ gì, học trò lại hỏi gấp, thầy cuống, nói liều: "Dủ dỉ là con dù

dì". Thầy cũng khôn, sợ nhỡ sai người nào biết thì xấu hổ, mới

bảo học trò đọc khẽ, tuy vậy, trong lòng thầy vẫn thấp thỏm.

Nhân trong nhà có bàn thờ thổ công, thầy mới đến khấn thầm

xin ba đài âm dương để xem chữ ấy có phải thật là "dù dì"

không. Thổ công cho ba đài được cả ba.

Thấy vậy, thấy lấy làm sắc chí lắm, hôm sau bệ vệ ngồi trên

giường, bảo trẻ đọc cho to. Trò vâng lời thầy, gân cổ lên gào:

Page 73: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 73

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

- Dủ dỉ là con dù dì! Dủ dỉ là con dù dì...

Bố chúng đang cuốc đất ngoài vườn, nghe tiếng học, ngạc nhiên

bỏ cuốc chạy vào, giở sách ra xem, hỏi thầy:

- Chết chửa! Chữ "kê" là gà, sao thầy lại dạy ra "dủ dỉ" là con

"dù dì"?

Bấy giờ thầy mới nghĩ thầm: "Mình đã dốt, thổ công nhà nó

cũng dốt nữa", nhưng nhanh trí thầy vội nói gỡ:

- Tôi vẫn biết chữ ấy là chữ "kê" mà "kê" nghĩa là "gà" nhưng tôi

dạy cháu thế là dạy cho cháu nó biết tận tam đại con gà kia.

Chủ nhà càng không hiểu, hỏi:

- Tam đại con gà là nghĩa ra làm sao?

- Thế này nhé! Dủ dỉ là chị con công, con công là ông con gà.

Page 74: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 74

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Tệ

Có một thầy đồ hay trách vặt. Mộ hôm đang buổi học, có người

đến xin phép thầy cho một học trò được nghỉ dở buổi học vì ở

nhà có giỗ. Thầy liền cho em học trò ấy về ngay. Suốt ngày hôm

ấy ai mời thầy đi đâu thầy cũng không đi. Thầy cầm chắc rằng,

hôm nay sẽ được một bữa chén no nê, sao gia đình em học trò

ấy lại không mời mình được!

Quái! Chờ đã hết ngày cũng không thấy ai đến mời. Tối đến

ngoài trời mưa tầm tã, trong nhà thầy vẫn chong đèn, ngồi

ngóng tin mời. Trời càng khuya, gió thổi càng lạnh, đợi mãi

không thấy, thầy đồ phải tắt đèn đi ngủ. Tuy vậy, thầy vẫn

không dám ngủ. Song đôi mắt của thầy đâu có theo ý muốn của

thấy. Nó cứ ríu dần, ríu dần, thầy đồ đã ngủ mơ. Chợt có tiếng

động rèm, thầy đồ giật mình thột dậy. Trong bụng tưởng như

có cờ phất, thầy liền hỏi:

- Sao đến khuya thế con? Khuya thế?...

Mãi không có tiếng đáp lại. Thầy đồ thắp đèn lên xem, thì chẳng

thấy ai cả, chỉ thầy một con chó lông ướt mẹp đang đứng cạnh

rèm, cái đuôi ngoắt ngoắt, đôi mắt lấm lét nhìn chủ.

Page 75: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 75

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Thầy đồ bực quá, bụng bảo dạ: "Sáng mai phải cho thằng này

bài học mới được! Ðồ tệ!".

Sáng hôm sau, lớp học vẫn tiến hành như thường lệ, học trò

đến lớp đông đủ. Ðang buổi học nghĩa, em học trò nọ giở sách

ra, chỉ vào chữ thứ nhất của hàng đầu, bài thầy mới viết, hỏi

thầy:

- Thưa thầy chữ gì đây?

- Chữ "tệ".

Thầy cắt nghĩa luôn: "tệ là tệ". Em học trò không hiểu ý thầy

nên vẫn điềm nhiên học: "tệ là tệ", "tệ là tệ". Hỏi sang chữ thứ

hai, thầy vẫn bảo đó là "tệ" và cũng cắt nghĩa "tệ là tệ". Chữ thứ

ba, thứ tư, thứ năm, thầy cũng bảo như vậy. Sang chữ thứ sáu,

vừa nghe thầy nói đó cũng là chữ "tệ" xong, em học sinh ngơ

ngác hỏi:

- Thưa thầy, tệ cả hàng phải không ạ?

Page 76: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 76

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Với giọng như ngậm roi trong miệng, thầy đáp:

- Phải, nhà mày tệ cả họ chứ không chỉ cả hàng đâu!!!

Thằng Điểu Kiếm Tiền

Có một anh thanh niên nọ làm biếng và đểu cáng, chỉ nghĩ cách

kiếm ăn của người khác. Năm hết, tết đến mà trong nhà chẳng

có gì, vợ anh ta hỏi:

- Nhà nghèo thế này, ăn tết thế nào?

Anh ta nói ngay:

- Rồi ta sẽ có cách.

Vừa lúc đó, có ông thợ cạo đi qua, thằng đểu gọi vào và nói:

- Ông cạo lông mày cho tôi, tôi sẽ trả tiền.

Ông thợ cạo cầm dao cạo ngay lông mày bên phải cho thằng

đểu. Chờ cho ông thợ cạo xong lông mày bên phải, thằng đểu

kêu lên:

-Trời đất ơi, thợ cạo là cạo râu cạo tóc chớ sao lại cạo lông mày

người ta.

- Thằng đểu to mồm, hung hăng bắt ông thợ cạo cùng nó lên

quan huyện để kiện cáo. Ông thợ cạo sợ quá, đành phải bồi

thường cho thằng đểu có tiền ăn tết.

Vợ thằng đểu nhìn thấy lông mày của chồng mất đi một bên,

vừa bực vừa buồn cười, nói:

- Sao không bảo ông ta cạo nốt bên kia đi còn đỡ hơn là lệch

Page 77: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 77

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

thế này.

Thằng đểu cười đểu :

- Mình còn khờ lắm, cái lông mày bên trái còn giữ lại là để ăn

tết nguyên tiêu đấy.

Thầy Đồ Lười Nói Dối

Một thầy đồ hay ngủ ngày, nhưng lại bắt học trò phải thức mà

làm bài, ngủ là thầy đánh, Học trò tức quá mới hỏi: Chúng con

học chữ và phải học cả tính nết của thầy. Thầy ngủ ngày, sao

thầy không cho chúng con ngủ ngày?

Thầy trả lời liều:

- Ta đâu có ngủ ngày. Ta nằm chiêm bao để trò chuyện với ông

Chu Công và ông Khổng Tử đấy chứ!

Một buổi kia, thầy ngủ, trò cũng ngủ theo. Thầy thức dậy trước,

liền lay học trò dậy mắng:

- Sao chúng mày dám bỏ học mà nằm ngủ?

Trò thưa:

- Thưa thầy, chúng con có ngủ đâu! Chúng con nằm chiêm bao

để ra mắt ông Chu Công và ông Khổng Tử đấy chứ ạ!

Thầy tức giận nói:

- Vậy thì hai ngài nói gì với chúng mày?

Page 78: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 78

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Trò trả lời:

- Hai ngài bảo sao lâu nay không thấy thầy đến thăm. Chúng

con trình rằng mới hôm qua thầy con có đến thăm hai ngài kia

mà! Hai ngài ngơ ngác nhìn nhau bảo: "Thế thì thầy chúng con

nói dối rồi!"

Thi ngũ quả

Là người cưỡi đầu cưỡi cổ thiên hạ, chúa Trịnh tha hồ bày ra

những trò du hí để được chơi bời thỏa thích. Một trong những

thú chơi đó là trò thi “mâm ngũ quả” hàng năm vào dịp rằm

trung thu.

Nhà chúa đặt giải thưởng cho ai có được mâm ngũ quả đẹp

nhất, quí nhất, ngon lành nhất và lạ nhất. Các gia đình quyền

quí và giàu có trong thành Thăng Long đua nhau sắm những

mâm ngũ quả cực kỳ đắt tiền để mong đoạt giải, khoe sang với

thiên hạ.

Trạng Quỳnh thấy thiên hạ náo nức dự thi, cũng tuyên bố với

mọi người:

Page 79: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 79

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

- Năm nay tôi sẽ dự thi cho mà coi! Tôi đã trượt kỳ thi Hội,

nhưng nhất định thi ngũ quả thì tôi sẽ chiếm giải, cho thiên hạ

lác mắt một phen!

Trong khi ai nấy đều kỳ công sắm những thứ trái cây quí nhất

trong nước như đào mận Lạng Sơn, hồng Hạc Trì, nhãn lồng

Sơn Nam (Hưng Yên), vải thiều Hải Dương, cam Nghệ An... thì

Trạng Quỳnh lại mang thi bằng một bức tranh thiếu nữ khỏa

thân.

Chúa và bà chính cung cùng xem bức tranh lạ lùng và chất vấn:

- Bức tranh này mà trạng dám bảo là mâm ngũ quả ư?

Trạng Quỳnh gật gù mỉm cười:

- Chúa thượng không nhận ra mâm ngũ quả thật sao? Này nhé:

(Chỉ vào đầu thiếu nữ) đây không phải là một trái bưởi đẹp vào

bậc nhất hay sao? (Lại chỉ vào đôi mắt) Đây không phải một

chùm gồm hai quả nhãn lồng Sơn Nam hay sao? (Lại chỉ vào bộ

ngực trần nõn nà) Đây không phải là một cặp đào tơ Lạng Sơn

thứ thượng thặng hay sao? (Chỉ vào đôi bàn tay búp măng) Còn

Page 80: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 80

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

đây chẳng phải hai trái phật thủ cực quí hay sao? (Rồi chỉ vào

chỗ hấp dẫn nhất mà nhà Chúa nãy giờ cứ nhìn chằm chằm vào

đó) Còn đây không phải là một múi mít thơm ngon nhất trần

đời hay sao?

Vừa nghe trạng giảng giải, nhà chúa vừa say mắt ngắm đủ “ngũ

quả” và ngài cứ nuốt nước miếng ừng ực, lòng ngài rạo rực, y

như thể ngài bị 5 thứ quả kỳ diệu kia hớp mất hồn vía. Bà chính

cung đứng bên cạnh đưa mắt lườm ngài mấy lần, ngài cũng

thây kệ. Đoạn ngài phán:

- Giá mâm ngũ quả của khanh mà là thật thì ta chấm giải nhất

cho khanh, không còn phải đắn đo gì nữa!

Quỳnh can ngay:

- Ấy, khải chúa thượng! Sở dĩ mâm ngũ quả này được thần chọn

dự thi là vì nó không bao giờ tàn úa lạt phai. Chứ nếu nó là thật

thì bất quá chúa thượng chỉ thích nó được 2 ngày là cùng!

Chúa chợt nhớ lại những thứ “ngũ quả” mà ngài đã được nếm

và nếm rồi thì chán, ngài liền so chúng với người thiếu nữ mơn

Page 81: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 81

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

mởn xuân xanh trong tranh và quả thật ngài cảm thấy nàng

thiếu nữ này có sức hấp dẫn hơn hẳn. Nàng nằm phơi tấm thân

nõn nường ở đó, nhưng ngay cả chúa nữa cũng không tài nào

chiếm đoạt nổi nàng, mà chỉ có thể chiêm ngưỡng bằng mắt để

tưởng tượng và mơ ước mà thôi! Chúa cả cười, vỗ đùi kêu lên:

- Ta chịu khanh nói chí lý! Chí lý!

Ý chúa là ý Trời, năm ấy mâm ngũ quả của Trạng Quỳnh chiếm

giải nhất. Bàn dân thiên hạ biết chuyện đều bái phục trí tuệ siêu

quần của trạng và lấy làm xấu hổ cho cái đầu óc bã đậu thô

thiển của mình.

Thơ vịnh con chó

Có một anh học trò nhỡ độ đường, vào huyện ăn xin, nói là học

trò nghèo. Quan huyện vốn trước cũng là trò nghèo, thương

hại, bảo:

- Có phải học trò thì ta ra thơ " Con chó" cho mà làm, làm được

sẽ có thưởng.

Anh học trò nghĩ một hồi lâu đọc:

Page 82: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 82

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Thoạt thấy chúa về ngoe nguẩy theo

Thương ôi! Con chó ngỡ con mèo.

Quan huyện nghe xong, phán:

- Học trò thật! Thơ không hay lắm, nhưng được cái đúng vần.

Liền thưởng cho một quan tiền và một thúng gạo. Anh kia lạy tạ

ra về. Giữa đường gặp một anh học trò khác, anh này hỏi:

- Tiền gạo đâu ra thế?

Anh kia kể đầu đuôi câu chuyện. Anh này liền vào huyện, cũng

nói là học trò nghèo, nhỡ độ đường vào huyện. Quan huyện

cũng lại ra thơ như lúc nãy. Anh ta mừng quýnh, tưởng chuyến

này ăn chắc, liền đọc:

Thoạt thấy chúa về ngoe nguẩy thời

Thương ôi! Con chó ngỡ ông trời.

Page 83: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 83

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Quan huyện nghi anh ám chỉ mình, tái mặt, sai lính đánh mấy

chục roi, rồi đuổi ra.

Thừa một con thì có

Một anh ngốc ra chợ mua được một đàn bò sáu con, ngồi lên

lưng con đầu đàn rồi dắt cả đàn về. Giữa đường, Ngốc ta lại

nhìn đàn bò đằng sau, đếm: Một, hai, ba; Một, hai, ba, bốn...

năm. Ðếm đi đếm lại năm, bảy lượt, Ngốc ta vẫn thấy có năm

con. Cuống lên Ngốc ta vật đầu vật tai, nhưng không biết làm

thế nào cả.

Về đến nhà, thấy vợ đứng chờ ở cổng. Ngốc ta ngồi trên lưng

bò mếu máo nói:

- Chết mất thôi! Tôi đánh mất một con bò rồi!

Vợ hỏi:

- Mua mấy con để mất một con?

Ngốc ta chỉ đàn bò năm con theo sau:

Page 84: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 84

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

- Sáu con, bây giờ chỉ còn năm.

Chị vợ vừa cười, vừa nói:

- Thừa một con thì có!

Thương vợ con quá

Làng nọ có một anh tham ăn tục uống. Hễ ngồi ăn cơm, ăn cỗ

với ai thì thế nào anh ta cũng gắp miếng to, miếng ngon.

Một lần nhà nọ có giỗ, mời anh ta sang ăn cỗ. Biết tính anh ta,

khi làm món mọc, nhà này nhét vào một cái mọc ba bốn quả ớt

muỗi. Khách khứa đến đông đủ, khi bưng cỗ ra, anh ta được

mời ngồi mâm có cái mọc to. Vừa cầm đũa, anh ta đã gắp ngay

cái mọc ấy rồi bỏ vào miệng nhai ngấu nghiến. Nào ngờ nhai

phải mấy quả ớt cay quá, nước mắt nước mũi tuôn ra. Chủ nhà

hỏi:

- Sao lại thế?

Page 85: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 85

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

- Tôi được ăn ở đây mâm cao cỗ đầy, nhưng vợ con ở nhà chưa

có cái gì bỏ vào bụng, nghĩ thương quá tôi khóc, nên nước mắt

nước mũi trào ra đấy.

Trâu Chui Cũng Lọt

Hai anh em nhà nọ, bố mẹ mất sớm, để lại một gia tài kha khá.

Người em chăm chỉ làm ăn, người anh thì lười biếng, nghiện

rượu, nghiện chè đủ thứ, cuối cùng nghiện cả thuốc phiện, rước

bàn đèn về nhà. Người em can mãi, vẫn không nghe, nhà cửa

ruộng nương bán dần, chỉ còn con trâu định bán nốt. Người em

mới nghĩ ra một kế làm cho anh tỉnh ngộ. Hôm ấy, định thả trâu

ra ăn cỏ, nhưng anh không tháo cửa chuồng, cứ đúng ngoài

quát. Con trâu loay hoay mãi, không ra được.

Người anh nằm bên bàn đèn, thấy chướng mắt liền hỏi:

- Không mở cửa chuồng, con trâu to thế kia, ra làm sao được?

- Bấy giờ người em mới nói:

- Anh ơi! Cơ nghiệp nhà ta to gấp mấy con trâu cũng chui lọt lỗ

xe điếu huống hồ cửa chuồng này, to gấp ngàn lần lỗ xe điếu nó

chui không lọt hay sao?

Nghe câu nói thấm thía, người anh lấy làm suy nghĩ, ôm lấy em,

khóc nức nở. Từ đó tu tỉnh dần.

Page 86: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 86

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Tri kỷ

Một ông quan võ tính thích thơ nôm. Ở bên cạnh nhà, có một

anh chỉ khéo tán ăn. Hễ làm được một bài thơ nào, ông quan võ

thường gọi anh ta sang đọc cho nghe, anh ta tán tụng khen hay.

Thế là lại cho ăn uống. Một hôm, quan cho gọi anh ta sang chơi.

Lúc ngồi ăn nói:

- Tôi mới làm được một cái chuồng chim ở sau vườn, nhân nghĩ

được một bài tứ tuyệt, đọc bác nghe xem có được không?

- Dạ, xin ngài cứ đọc.

Ông quan võ vừa gật gù vừa ngâm:

Bốn cột chênh vênh đứng giữa trời,

Ðứa thì bay bổng đứa bay khơi.

Ngày sau nó đẻ ra con cháu

Nướng chả băm viên, đánh chén chơi.

Anh kia nức nở khen:

Page 87: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 87

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

- Hay lắm, xin ngài đọc lại từng câu cho được thưởng thức hết

cái hay của bài thơ.

Quan đọc lại:

Bốn cột chênh vênh đứng giữa trời

Anh kia tán:

- Hay! Tôi nghiệm như câu này, có lẽ ngài sẽ làm đến quan tứ

trụ triều đình.

Quan lại đọc:

Ðứa thì bay bổng đứa bay khơi

Anh kia tán:

Page 88: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 88

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

- Ngài còn thăng quan chưa biết đến đâu!

Quan đọc đến câu:

Ngày sau nó đẻ ra con cháu

Anh kia tán:

- Hay tuyệt! Con cháu ngài còn là vô số.

Quan tiếp :

Nướng chả băm viên đánh chén chơi!

Anh kia ngập ngừng rồi lại khen:

- Hay quá! Cảnh ngài về sau tha hồ mà phong lưu, phú quí.

Page 89: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 89

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Ông quan võ, mũi nở bằng cái thúng, đắc chí, rung đùi, rót rượu

mời anh kia và bảo:

- Thơ tôi được cái tự nhiên. Bây giờ nhân có thi hứng, tôi làm

thử một bài tức cảnh nữa, anh nghe xem thế nào nhé!

- Bẩm thế thì hân hạnh quá!

Quan nhìn chung quanh, trông thấy con chó, làm luôn bài thơ

rằng:

Chẳng phải voi, chẳng phải trâu,

Ấy là con chó cắn gâu gâu.

Khi ngủ với nhau thì phải đứng,

Cả đời không ăn một miếng trầu.

Anh kia gật gù khen hay. Hai người mời nhau uống trà tàu, rồi

anh kia cũng xin họa một bài:

Quanh quanh đằng đít lại đằng đầu,

Page 90: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 90

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Hễ thấy ai vào cắn gâu gâu

Ăn hết của thơm cùng của thối

Trăm năm chẳng được chén trà tàu.

Văn hay

Một thầy đồ đang ngồi cặm cụi viết bài. Bà vợ đến bên cạnh

nói:

- Ông lấy giấy khổ to mà viết có hơn không?

Thầy đồ lấy làm đắc chí, cho là vợ khen tài văn chương của

mình, văn tứ dồi dào giấy khổ nhỏ không đủ chép, nhưng cũng

hỏi lại:

- Bà nói vậy là thế nào?

Bà vợ thong thả nói:

- Ông chả biết tính toán gì cả, giấy khổ to bỏ đi còn gói hàng,

chứ giấy khổ nhỏ thì dùng làm gì được.

Viết chữ thờ

Page 91: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 91

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

Vùng Lệ Thủy người ta gọi học trò là thầy khóa. Hồi còn là "thầy

khóa", nhà bố vợ lập cái bàn thờ nhỏ ở nơi bếp, ông bảo Phủ

Tuấn:

- Khóa Tuấn học hành xưa nay, bây chừ viết cho tui mấy chữ để

thờ.

Khóa Tuấn liền lấy giấy bút viết hai chữ lớn : "TUẤN CAO". Ông

bố vợ không biết chữ, kính cẩn treo lên bàn thờ. Một hôm, có

người khách trông thấy hỏi :

- Chữ thờ trong bếp răng lại "Tuấn Cao". Anh Tuấn đã chết đâu

mà bác lập bàn thờ.

Bố vợ sửng sốt, gọi khóa Tuấn đến trách:

- Tưởng mi học hành khá, tui nhờ viết chữ thờ, ai ngờ mi lại viết

tên mi để thờ !

Khóa Tuấn thưa :

Page 92: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 92

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

- Bẩm thầy! Ai nói rứa là họ chưa thông đấy thôi. Con viết đúng

ý thầy đó ạ "Tuấn cao" nghĩa là "Táo quân". Ở bếp thờ táo quân

răng gọi là dốt được !

Trích Giai thoại về Phủ Tuấn (Truyện Trạng Việt Nam)

Xin chịu

Có anh chàng kia, vốn ngốc đại là ngốc, mà lại phải đi làm rể

nên trong bụng rất lo. Biết tính con, nên trước khi đi bố mẹ gọi

vào dặn dò:

- Ở rể thì khó gì mà ngại. Chỉ cần bố vợ làm gì thì mình làm nấy,

cho khỏi mất lòng ông là được.

Anh ta nghe nói vững dạ vội khăn gói đi sang nhà vợ. Hôm ấy

cũng ngồi ăn cơm với bố vợ, thấy bố vợ gắp thịt, anh cũng gắp

thịt; bố vợ chấm rau cũng chấm rau, bố bợ cầm đũa tay trái anh

cũng đổi đũa sang tay trái. Bố vợ vô ý đánh vãi mấy hạt cơm ra

chiếu, anh cũng bỏ mấy hạt cơm ra chỗ mình ngồi. Bố vợ đang

ăn canh miến thấy thế không nhịn cười được, bật phì cười, nào

ngờ bị sặc. Một sợi miếng lòng thòng thò ra ngoài lỗ mũi. Anh

ta nhìn bố vợ, ngẩn người ra, rồi đứng dậy chắp tay vái dài:

Page 93: 65 truyencuoidangian

EBOOKFREE.VN MANG LẠI GIÁ TRỊ KHÔNG FREE 93

65 TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN SHARE BY EBOOKFREE.VN 2012

- Thưa thầy, mấy trò khác thì con còn cố được, chứ trò này thì

con xin chịu!