ephata 613

40
E-mail: [email protected] Website: www.trungtammucvudcct.com HỘI THÁNH... NGHÈO ! Hôm nay, Hội Thánh Công Giáo mừng sinh nhật của mình. Gần 2.000 lần long trọng kỷ niệm như vậy kể từ ngày Chúa Thánh Thần khai sinh Hội Thánh. Nếu xét như là một cơ cấu hữu hình ở trần gian, chắc chưa có tổ chức nào lại có tuổi đời đáng kính nể như vậy. Cũng đã lâu lâu rồi, vấn đề tranh luận kéo dài về 2 quan niệm: “Hội Thánh của người nghèo” hay là “Hội Thánh cho người nghèo”. Giằng co bất phân thắng bại là vì quan niệm kiểu gì thì cũng không ổn. Lúc thì bên này như thể bị ngả theo khuynh hướng cách mạng xã hội để người nghèo được làm chủ, lúc thì bên kia lại bị phê phán là có vẻ trịch thượng ban phát bố thí xuống cho người nghèo ! Thế rồi, bất ngờ vị Giáo Tông Phanxicô cứ lẳng lặng vừa cầu, vừa nguyện, vừa đi, vừa nói, vừa viết, vừa cười, vừa sống, vừa cư xử đối đãi để mọi người nhận ra Hội Thánh chẳng phải là một “Hội Thánh của người nghèo”, càng không phải là một “Hội Thánh cho người nghèo”, đơn giản chỉ là một... “Hội Thánh nghèo” ! Chúng ta chợt nhớ lại với dụ ngôn Mt 25, 31 – 46, Chúa Giêsu đặt tất cả chúng ta trước một chọn lựa: Làm hay không làm điều tốt cho người nghèo, thế thôi. Mà điều tốt ở đây lại hết sức bình thường: cho ăn, cho uống, cho mặc, tiếp rước, chăm sóc và thăm nuôi. Không thấy ghi rõ là “nhóm chiên đứng bên phải Đức Vua” trong dụ ngôn đã làm điều tốt ấy một lần hay nhiều lần, chỉ thấy Chúa Giêsu bảo: “Xưa Ta thế này, các người đã làm thế này...” Vậy có thể hiểu đây là chuyện thường xuyên làm, làm ở mọi nơi mọi lúc, làm suốt đời, làm như một phản xạ tự nhiên, làm vô điều kiện, làm ân cần tận tụy bằng cả tâm hồn yêu quý và tôn trọng thật sự những ai đói khát, trần truồng, bị lỡ đường, bị đau ốm, bị tù đày, nói chung là nghèo, là bị bỏ rơi hơn cả ! Của đáng tội, chính người nghèo họ lo cho nhau, chia sẻ với nhau nhanh hơn, dễ thương hơn là người khá giả giàu có muốn chia sẻ giúp đỡ người nghèo. 1 NĂM THỨ 14 – SỐ 613 – CHÚA NHẬT

Upload: vu-mai-jmv

Post on 01-Jun-2015

367 views

Category:

Spiritual


0 download

DESCRIPTION

Trân trọng giới thiệu Tuần báo điện tử EPHATA của Trung Tâm Mục Vụ Dòng Chúa Cứu Thế Việt Nam

TRANSCRIPT

Page 1: Ephata 613

E-mail: [email protected] Website: www.trungtammucvudcct.com

HỘI THÁNH... NGHÈO !Hôm nay, Hội Thánh Công Giáo mừng sinh nhật của mình. Gần 2.000 lần long trọng kỷ niệm

như vậy kể từ ngày Chúa Thánh Thần khai sinh Hội Thánh. Nếu xét như là một cơ cấu hữu hình ở trần gian, chắc chưa có tổ chức nào lại có tuổi đời đáng kính nể như vậy.

Cũng đã lâu lâu rồi, vấn đề tranh luận kéo dài về 2 quan niệm: “Hội Thánh của người nghèo” hay là “Hội Thánh cho người nghèo”. Giằng co bất phân thắng bại là vì quan niệm kiểu gì thì cũng không ổn. Lúc thì bên này như thể bị ngả theo khuynh hướng cách mạng xã hội để người nghèo được làm chủ, lúc thì bên kia lại bị phê phán là có vẻ trịch thượng ban phát bố thí xuống cho người nghèo !

Thế rồi, bất ngờ vị Giáo Tông Phanxicô cứ lẳng lặng vừa cầu, vừa nguyện, vừa đi, vừa nói, vừa viết, vừa cười, vừa sống, vừa cư xử đối đãi để mọi người nhận ra Hội Thánh chẳng phải là một “Hội Thánh của người nghèo”, càng không phải là một “Hội Thánh cho người nghèo”, đơn giản chỉ là một... “Hội Thánh nghèo” !

Chúng ta chợt nhớ lại với dụ ngôn Mt 25, 31 – 46, Chúa Giêsu đặt tất cả chúng ta trước một chọn lựa: Làm hay không làm điều tốt cho người nghèo, thế thôi. Mà điều tốt ở đây lại hết sức bình thường: cho ăn, cho uống, cho mặc, tiếp rước, chăm sóc và thăm nuôi.

Không thấy ghi rõ là “nhóm chiên đứng bên phải Đức Vua” trong dụ ngôn đã làm điều tốt ấy một lần hay nhiều lần, chỉ thấy Chúa Giêsu bảo: “Xưa Ta thế này,

các người đã làm thế này...” Vậy có thể hiểu đây là chuyện thường xuyên làm, làm ở mọi nơi mọi lúc, làm suốt đời, làm như một phản xạ tự nhiên, làm vô điều kiện, làm ân cần tận tụy bằng cả tâm hồn yêu quý và tôn trọng thật sự những ai đói khát, trần truồng, bị lỡ đường, bị đau ốm, bị tù đày, nói chung là nghèo, là bị bỏ rơi hơn cả !

Của đáng tội, chính người nghèo họ lo cho nhau, chia sẻ với nhau nhanh hơn, dễ thương hơn là người khá giả giàu có muốn chia sẻ giúp đỡ người nghèo.

Một cha trong Dòng có kể cho chúng tôi chuyện một gia đình trong Xóm Giáo do ngài phụ trách, nghe báo tin họ hết gạo ăn, cha vội về Nhà Dòng vào bếp xúc lấy chục ký gạo, quay trở lại ngay, nhưng khi mang gạo đến tận căn chòi lụp xụp của họ thì thấy họ đang nấu nồi cháo, hỏi ở đâu có gạo thì hoá ra nhà hàng xóm không Công Giáo ngay bên cạnh mới chia sẻ lon gạo cuối cùng, hai nhà cùng ăn cháo cho vui, chứ không để nhà thì được ăn cơm nhà thì phải nhịn đói. Cha xúc động sớt ra mấy ký gạo, phần còn lại đem sang biếu nhà hàng xóm tốt bụng ấy, cha hỏi thêm vậy chứ cho hết gạo dự trữ rồi, nhỡ mai không kiếm được gạo thì sao ? Họ cười đơn sơ: “Dạ hổng sao đâu ông Linh Mục, mấy nhà quanh đây tụi tui đều nghèo giống nhau không hà, tụi tui giúp nhau xà quần xà quần như vậy quen rồi, hổng có bao giờ có ai bị đói hết trơn hết trọi !”

Ngược lại, với “nhóm dê đứng bên trái Đức Vua”, đó là thái độ, là cung cách vô cảm, thản nhiên, thường xuyên khép lòng trước nỗi khổ, nỗi đau, nỗi cô đơn của tha nhân khốn cùng quanh mình. Thật ra họ không hề làm điều gì xấu nào đâu ! Nhưng hóa ra từ chối không làm điều tốt cũng chính là gián tiếp làm điều xấu, để cho cái xấu cái ác lấn lướt hoành hành mà xúc phạm phẩm giá con người !

Chúng tôi nhớ lại một lần Tết đi thăm trại phong Êana trên Buôn Ma Thuột, ngoài gạo, đường, muối, quần áo cũ, chuyến ấy giờ chót có người cho thêm mấy chục đôi giầy vải bảo hộ lao động. Đang

1

NĂM THỨ 14 – SỐ 613 – CHÚA NHẬT 8.6.2014

Page 2: Ephata 613

phân phát theo danh sách, chúng tôi thấy có một ông già người Êđê ngồi khóc thút thít như một em bé, hỏi thăm thì ông bảo: "Hồi tôi còn chân thì không thấy ai cho giầy, bây giờ cha đem giầy lên cho thì tôi cụt mất cả hai chân rồi !”

Mãi cho tới hôm nay, chúng tôi cứ phải bảo nhau, dặn dò các bạn trẻ: mình phải thấy trước, thấy xa, thấy cả phía sau người nghèo cần gì, ta giúp được gì thì phải giúp ngay, không được do dự chần chừ, không để được chăng hay chớ...

Cuối cùng, chúng ta thấy Chúa Giêsu đặt dụ ngôn này trong viễn cảnh Ngày Quang Lâm, phán xét tất cả cuộc sống con người, thưởng phạt công minh, Thiên Đàng và Hỏa Ngục phân định đâu ra đó, nghĩa là chung thẩm rồi chứ không còn là sơ thẩm với phúc thẩm, không thể kháng án hay cho điều tra lại để xin giảm án hoặc tha bổng nữa.

Cái hay ở đây là khi làm điều tốt cho người ta, không ai ngờ lại cũng là làm điều tốt cho chính Chúa Giêsu ! Ngược lại, cái đáng sợ là khi không làm điều tốt cho người ta, thì chẳng ai ngờ cũng là đã từ chối, không làm điều tốt cho chính Chúa Giêsu !

Chúa Giêsu ẩn mình nơi người nghèo, người gặp hoạn nạn, người lâm cảnh khốn cùng, hay nói kiểu khác, Chúa Giêsu muốn đứng chung một phía với người nghèo, muốn là người nghèo ở cùng với họ, muốn họ là hiện thân hôm nay của Ngài giữa cuộc đời.

Thánh Vinh Sơn Phaolô dặn các chị Nữ Tử Bác Ái, con cái của mình: "Khi cần, chị em hãy tạm biệt Chúa Giêsu nơi Nhà Thờ để chạy thật nhanh đến gặp Chúa Giêsu nơi người nghèo"…

Mẹ Têrêsa Calcutta thì bảo: "Chiếc áo anh chị em đang mặc là của anh chị em. Chiếc áo thứ hai là cái đáng lẽ của người nghèo đấy. Còn chiếc áo thứ ba là cái anh chị em đã... cướp của một người nghèo mà vì thế họ đang phải trần trụi, không có áo mặc".

Cách đây hơn 30 năm, một lần cha Thành Tâm đến giúp Tĩnh Tâm cho ca đoàn Phanxicô Đakao, chúng tôi nghe cha ôm đàn ghita hát mà rùng mình: "Có những lúc chúng ta đi trong cuộc sống mọi ngày, đã gặp Ngài nhưng chẳng biết Ngài. Có những lúc chúng ta vô tâm không để ý Ngài, người ăn xin hèn yếu…"

Vâng, Phúc hay Họa, được thưởng hay bị phạt, tất cả nằm ở mấu chốt: có làm hay không làm điều tốt trong đời này mà thôi !

Xin Chúa Thánh Thần, Đấng đã khai sinh Hội Thánh, giữ cho Hội Thánh chúng con luôn nghèo. Amen.

Lm. Giuse LÊ QUANG UY, DCCT, 8.6.2014

MỤC LỤC TÌM BÀI:HỘI THÁNH... NGHÈO ! ( Lm. Giuse Lê Quang Uy ) .............................................................................. 01ĐỨC CHÚA THÁNH THẦN, ĐẤNG BAN SỰ SỐNG ( Tgm. Giuse Ngô Quang Kiệt ) ........................... 03KHI LƯỠI LỬA ĐẬU XUỐNG ( AM. Trần Bình An ) ............................................................................... 04NGÀI LÀ AI ? ( M. Hoàng Thị Thùy Trang ) ............................................................................................. 05NHỮNG NGƯỜI RAO GIẢNG TIN MỪNG ĐẦY THÁNH THẦN ( Lm. Antôn Nguyễn Văn Độ ) ............ 06HƠI ẤM BÌNH AN ( Trầm Thiên Thu ) ..................................................................................................... 08CHÚA THÁNH THẦN LÀ ĐẤNG TÁC SINH ( Tu Sĩ Jos. Vinc. Ngọc Biển ) ........................................... 11800 THI HÀI TRẺ EM BỊ VẤT BỎ TRONG MỘT HỐ PHÂN ( Terrence McCoy, Nguyễn Trung ) .......... 12NGÔI ĐỀN CỦA SỰ SỐNG ( Trầm Thiên Thu ) ..................................................................................... 13XEM PHIM KHIÊU DÂM CÀNG NHIỀU, CHẤT XÁM CÀNG GIẢM ( Theo Jama, tinhte.vn ) ................. 17ĐƠN GIẢN LÀ HÃY YÊU THƯƠNG ( Lm. James Martin, Dòng Tên, bản dịch Joseph C. Pham ) ........ 17NGƯỜI BUÔN GIÓ, TỪ GIANG HỒ ĐẾN CẢI CÁCH XÃ HỘI ( Hà Giang phỏng vấn ) ........................ 19ĐỪNG BAO GIỜ... ( Trần Dzũng Minh Dân ) ......................................................................................... 21CHƯƠNG TRÌNH NHỊP CẦU BÁC ÁI PHANXICÔ VÀ QUỸ MẸ HẰNG CỨU GIÚP ( TTMV DCCT ) .. 25

2

Page 3: Ephata 613

ĐỨC CHÚA THÁNH THẦN, ĐẤNG BAN SỰ SỐNGHơi thở tượng trưng cho sự sống. Còn thở là còn

sống. Hết thở là hết sống. Hôm nay, Đức Giêsu thổi hơi ban Chúa Thánh Thần cho các môn đệ. Thổi hơi để chỉ rằng Đức Chúa Thánh Thần là hơi thở. Thở hơi để truyền sự sống. Ta vẫn thường tuyên xưng trong kinh Tin Kính: Tôi tin kính Đức Chúa Thánh Thần là Đấng Ban Sự Sống.

Đức Chúa Thánh Thần là Đấng ban Sự Sống. Điều này được diễn tả trong sách Sáng Thế. Thuở tạo thiên lập địa, cả vũ trụ chưa nên hình nên dạng, chưa có sự sống. Trời đất là một khối hỗn mang. Thánh Thần Chúa bay là là trên mặt nước ( x. St 1, 1 ). Thánh Thần Chúa bay lượn trên mặt nước để vũ trụ được định hình. Thánh Thần Chúa ban cho trời đất một diện mạo. Và trên hết Thánh Thần Chúa ban sự sống cho muôn loài.

Đức Chúa Thánh Thần ban sự sống lại. Ngôn Sứ Êdêkien đã được thấy trong một thị kiến như sau:

“Tay Đức Chúa đặt trên tôi. Đức Chúa dùng Thần Khí đem tôi ra, đặt tôi giữa thung lũng; thung lũng đầy xương cốt. Người đưa tôi đi ngang, đi dọc giữa chúng. Những xương ấy nằm la liệt trên mặt thung lũng và đã khô đét. Người bảo tôi: “Hỡi con người, liệu các xương này có hồi sinh được không ?” Tôi thưa: “Lạy Đức Chúa là Chúa Thượng, chính Ngài mới biết điều đó”. Bấy giờ Người bảo tôi: “Ngươi hãy tuyên sấm trên các xương ấy; ngươi hãy bảo chúng: Các xương khô kia ơi, hãy nghe lời Đức Chúa. Đức Chúa là Chúa Thượng phán thế này: Đây Ta sắp cho Thần Khí nhập vào các ngươi và các ngươi sẽ được sống… Ngươi hãy nói với Thần Khí: Từ bốn phương trời, hỡi Thần Khí, hãy đến thổi vào những người đã chết này cho chúng được hồi sinh. Thần Khí liền nhập vào những người đã chết; chúng được hồi sinh và đứng thẳng lên” ( Ed 37, 1 – 10 ).

Thánh Phaolô quả quyết: Đức Chúa Thánh Thần đã làm cho Đức Giêsu sống lại cũng sẽ làm cho chúng ta sống lại trong ngày sau hết.

Đức Chúa Thánh Thần ban sự sống mới. Sách Công Vụ Tông Đồ thuật lại: “Khi đến ngày lễ Ngũ Tuần, mọi người đang tề tựu ở một nơi, bỗng từ trời phát ra một tiếng động, như tiếng gió mạnh ùa vào đầy cả căn nhà, nơi họ đang tụ họp. Rồi họ thấy xuất hiện những hình lưỡi giống như lưỡi lửa tản ra đậu xuống từng người một. Và ai nấy đều được đầy tràn Chúa Thánh Thần, họ bắt đầu nói các thứ tiếng khác, tuỳ theo khả năng Thánh Thần ban cho” ( Cv 2, 1 – 4 ).

Từ khi nhận được ơn Chúa Thánh Thần, các Tông Đồ trở nên khác hẳn. Trước kia các ngài nhút nhát sợ hãi, nay các ngài mạnh dạn hăng hái. Trước kia các ngài chỉ là những ngư phủ thất học, không am hiểu giáo lý, nay các ngài cất tiếng rao giảng Tin Mừng cho mọi người thuộc đủ mọi tầng lớp, mọi chủng tộc. Trước kia các ngài còn nghĩ đến bản thân, tranh giành nhau chỗ cao chỗ thấp, nay các ngài chỉ nghĩ đến Nước Chúa, sẵn sàng hy sinh mạng sống để làm chứng cho Chúa. Ơn Chúa Thánh Thần đã đổi mới tâm hồn các ngài. Các ngài đã nhận được Sự Sống mới, Sự Sống của Chúa, để sống vì Chúa và sống cho Chúa.

Ngày chịu phép rửa tội, ta đã nhận được Sự Sống của Chúa. Tuy nhiên có nhiều chỗ trong linh hồn ta không có sự sống vì tội đã ngăn cản ơn thánh và làm chết đi nhiều phần trong linh hồn. Những dục vọng, đam mê, tham vọng, tinh thần thế tục giống như vi trùng len lỏi vào linh hồn làm cho Sự Sống của Chúa bị tổn thương. Linh hồn suy nhược không còn tha thiết làm việc lành.

Hôm nay ta hãy xin Đức Chúa Thánh Thần xuống Phục Sinh những thành phần chết chóc trong tâm hồn ta. Và nhất là xin Người ban Sự Sống mới cho tâm hồn ta. Giúp ta biết tẩy bỏ lối sống, lối suy nghĩ, lối cư xử xưa cũ theo tinh thần thế tục, để sống một đời sống mới, sống nhiệt thành, sống bác ái, sống quên mình, sống dấn thân phục vụ Thiên Chúa và tha nhân hơn.

Lạy Chúa Thánh Thần, xin hãy đến sửa lại mọi sự trong ngoài chúng con. Amen.

Tgm. Giuse NGÔ QUANG KIỆT

3

CÙNG SUY NIỆM

Page 4: Ephata 613

KHI LƯỠI LỬA ĐẬU XUỐNG Tommy Harmon là cầu thủ nổi tiếng của Đại Học Michigan trong

những năm 1939 – 1940. Nhập ngũ vào không quân trong Thế Chiến thứ II. Khi lái máy bay ném bom xuống rừng nhiệt đới Brasil. Máy bay bị nạn, buộc Harmon và ba người bạn đồng hành phải nhảy dù ra khỏi máy bay. Nhờ chiếc địa bàn, Harmon đã tiến về hướng Đông. Rừng nhiệt đới rậm rạp, đầy cây leo và gai góc. Chàng phải lội qua đầm sình lầy ngập nước. Cuối cùng chàng phát hiện được một con đường mòn, xuyên qua bụi gai dầy đặc. Harmon men theo đường đó, gặp được túp lều của một thổ dân. Người này chỉ cho chàng đường về thành phố.

Khi được hỏi làm thế nào mà tìm ra được lối thoát, trong khi mấy người khác bị chết đói, hay thú dữ ăn thịt, thì Harmon trả lời: “Chúa Thánh Thần ngự trong linh hồn tôi. Tôi đã nhận được Chúa Thánh Thần trong ngày chịu Bí Tích Thêm Sức. Tôi vẫn hằng cầu xin Chúa Thánh thần hướng dẫn tôi. Hơn nữa, tôi cũng liên lỉ lần chuỗi Mai Khôi. Đọc hàng triệu lần “Kính Mừng Maria.” Tôi tin chắc rằng chính Chúa Thánh Thần hướng dẫn và Mẹ Maria đã bầu cử cho tôi về bình an.”

Trong trình thuật Tin Mừng Lễ Chúa Thánh Thần hiện xuống hôm nay, Chúa Giêsu Phục Sinh đã hai lần chúc bình an cho các môn đệ trong bầu khí còn ngập tràn sợ hãi, cửa đóng then gài. Rồi Người trao bài sai cho các ông đi rao giảng Tin Mừng. Sau đó Người ân ban Đức Chúa Thánh Thần cho các ông và quyền tha tội. Đến ngày lễ Ngũ Tuần, Đức Chúa Thánh Thần mới chính thức tác động trực tiếp trên các tông đồ, ban sự thật, sự sống và bình an cho những ai sẵn sàng đón nhận.

Đấng ban sự thật

“Thầy sẽ sai Đấng Bảo Trợ đến với anh em. Khi Người đến, Người sẽ chứng minh rằng thế gian sai lầm, về tội lỗi, về sự công chính và việc xét xử” ( Ga 16, 7 – 8 ). Đức Chúa Thánh Thần đến giải thoát con người khỏi sự dối trá, gian manh của Thủ lãnh thế gian, Satan, từng bao đời giam cầm loài người vào xiềng xích sự dữ.

Đức Chúa Thánh Thần âm thầm lật tẩy sự dữ hóa trang hấp dẫn, những cái hiện thực, được coi là chân thật nhất, cụ thể nhất, ích lợi nhất, như cái thói háo danh, háo lợi, của cải, vật chất, danh vọng, chức tước, bổng lộc; chẳng qua chúng chỉ che đậy và phục vụ cho cái tôi ích kỷ, vị kỷ, gian dối, tham lam, đam mê, dục vọng, hưởng thụ. Ngài còn soi sáng, khai tâm cho tín hữu thấy những cái gọi là lợi lộc kia chỉ là dối trá, ảo vọng, phù phiếm, nhất thời của thế gian, đồng thời hướng Kitô hữu đến sự thật viên mãn của Nước Trời. Bởi thế Thánh Phaolô chân thành mời gọi tín hữu: “Anh em hãy sống theo Thần Khí, và như vậy, anh em sẽ không còn thỏa mãn đam mê của tính xác thịt nữa. Vì tính xác thịt thì ước muốn những điều trái ngược với Thần Khí, còn Thần Khí lại ước muốn những điều trái ngược với tính xác thịt” ( Gl 5, 16 – 17 ).

Chính Đức Giêsu từng xác nhận cậy vào Thần Khí để ra tay truy quét sự dữ: “Nếu tôi dựa vào Thần Khí của Thiên Chúa mà trừ quỷ, thì quả là triều đại Thiên Chúa đã đến giữa các ông” ( Mt 12, 28 ).

Vì thế Người tha thiết khuyên nhủ Kitô hữu sống Lời Chúa, để Chúa Thánh Thần cải hóa, thanh tẩy, cứu giúp, giải thoát khỏi sự dữ: “Nếu anh em ở lại trong lời của Tôi, thì anh em thật là môn đệ Tôi; anh em sẽ biết sự thật, và sự thật sẽ giải thoát anh em” ( Ga 8, 32 ). Người còn ân cần khẩn khoản Đức Chúa Cha thánh hóa tín hữu: “Xin Cha lấy sự thật mà thánh hiến họ. Lời Cha là sự thật” ( Ga 17, 17 ).

Đấng ban sự sống

Khởi thủy, Thiên Chúa đã thở hơi vào Adam, để Thần Khí đem sự sống cho Adam. Nay Chúa Giêsu phục sinh lại thổi hơi ban Đức Chúa Thánh Thần cho các môn đệ. “Anh em hãy nhận lấy Thánh Thần.” Như thế các môn đệ được sống lại với ơn nghĩa Thiên Chúa, được tái hiệp thông vào Tình Yêu viên mãn, mà tội lỗi loài người đã làm gián đoạn.

“Hướng đi của tính xác thịt là sự chết, còn hướng đi của Thần Khí là sự sống và bình an” ( Rm 8, 6 ) Như vậy, Chúa Thánh Thần thanh tẩy tội lỗi các môn đệ khỏi tội lỗi và ban cho cuộc sống mới. Ngài còn hiệp nhất, quy tụ các môn đệ, sau khi tan tác, chạy trốn, phản bội Thầy Chí Thánh.

Để chuẩn bị đón nhân hồng ân Chúa Thánh Thần, các môn đệ cùng sốt sắng cầu nguyện với Mẹ Maria, trải rộng tâm hồn kính mời Thần Khí thanh tẩy và tái sinh sự sống mới:“Anh em phải để Thần Khí đổi mới tâm trí anh em, và phải mặc lấy con người mới, là con người được sáng tạo theo hình ảnh Thiên Chúa để thật sự sống công chính và thánh thiện” ( Ep 4, 23 ).

4

Page 5: Ephata 613

Chúa Thánh Thần hiệp nhất Kitô hữu trong cùng một nguồn sống: “Chỉ có một Chúa, một niềm tin, một phép rửa. Chỉ có một Thiên Chúa, Cha của mọi người, Đấng ngự trên mọi người, qua mọi người và trong mọi người” ( Ep 4, 5 – 6 ).

Đấng ban bình an

“Hoa trái ấy, theo thánh Phao lô, là các nhân đức: Bác ái, vui vẻ, bình an, nhẫn nại, nhân từ, hiền lành, hòa nhã, nết na, trung thành, kiên trì, tiết độ và trong sạch” ( Gl 5, 23 – 23 ). Chúa Thánh Thần đốt lửa mến trong lòng Kitô hữu sinh ra nhiều hoa thơm trái ngọt. Khi tình yêu triển nở giữa tha nhân, giữa Thiên Chúa, xóa hết ngăn cách, mâu thuẫn do tội lỗi và sự dữ gây ra, thì Chúa Thánh Thần ban tràn đầy sự bình an trong tâm hồn.

Gần đến cuộc khổ nạn của Chúa Giêsu, mà các môn đệ chân truyền vẫn còn cãi nhau kịch liệt, bất khoan nhượng, tranh chức, giành ghế, say mê quyền lực, còn đố kỵ, chia rẽ nhau ( Lc 22, 24 ). Nhưng khi Đức Chúa Thánh Thần ngự đến, thì cuộc đời của họ hoàn toàn thay đổi. Họ liền được bình an, đồng tâm nhất trí, hiệp nhất với nhau, để cùng nhau tham dự lễ Bẻ Bánh và chia sẻ Tình Yêu mà họ nhận được cho người khác.

Một khi tình yêu tha nhân và tình yêu Thiên Chúa cạn kiệt, thì lẽ đương nhiên xảy ra bất an. Khi Đức Chúa Thánh Thần đổ đầy lửa mến trong lòng, thì sự bình an thực sự mới lan tỏa trong tình yêu hiệp nhất, khiêm nhường, xả kỷ vị tha, bác ái và hoan lạc.

“Động lực và tác giả mọi cuộc canh tân trong Hội Thánh là Chúa Thánh Thần, Đấng canh tân mặt đất. Một cuộc canh tân phải là một lễ Hiện Xuống mới và không thể có lễ Hiện Xuống ngoài Chúa Thánh Thần. Con không thể canh tân ngoài Chúa Thánh Thần” ( Đường Hy Vọng, số 660 ).

Lạy Đức Chúa Thánh Thần, xin Ngài biến đổi, cải hóa, đổi mới chúng con, để chúng con biết lắng nghe, bén nhạy đón nhận Thánh Ý Chúa trong từng giây phút cuộc đời, dám can đảm dấn thân sống cho sự thật, công lý và trở thành chứng nhân cho Đức Giêusu trong xã hội đang khô héo, nguội lạnh tình người.

Lạy Mẹ Maria, ngày xưa nhờ ơn Chúa Thánh Thần, Mẹ đã cưu mang, đồng hành với Chúa Cứu Thế. Kính xin Mẹ phù hộ chúng con sẵn sàng mở rộng lòng, đón rước Chúa Thánh Thần, đến canh tân, thánh hóa cuộc đời chúng con. Amen.

AM TRẦN BÌNH AN

NGÀI LÀ AI ?Trước khi về Trời, hoàn tất sứ vụ cứu thế của mình, Đức Giêsu đã trao ban Thánh Thần cho

các Tông Đồ: “Anh em hãy nhận lấy Thánh Thần” ( Ga 20, 22 ). Nghĩa cử ấy không chỉ mặc khải cho chúng ta mầu nhiệm Một Chúa Ba Ngôi nhưng còn biểu lộ sự hiệp thông trọn vẹn của Ba Ngôi Thiên Chúa. Đó cũng chính là tình yêu thương vô biên Ngài dành cho nhân loại. Mặc dầu đã hoàn tất sứ mạng cứu chuộc bằng chính mạng sống và giá máu của mình, Đức Giêsu về Trời với Thiên Chúa Cha nhưng Ngài không bỏ mặc chúng ta mồ côi, mà còn ban Thánh Thần của Ngài đến với nhân loại.

Thánh Thần Thiên Chúa sẽ tiếp nối sứ mạng cứu chuộc của Đức Giêsu. Đây chính là thời đại của Ngài, để Ngài canh tân, kiện toàn và thánh hóa. Như vậy chúng ta phải thực sự mừng vui, tin tưởng và phó thác vào quyền năng của Thiên Chúa. Chúng ta vui mừng vì có ơn phù trợ của Ngài luôn đồng hành với chúng ta. Chúng ta tin tưởng vào sức mạnh tuyệt đối của Ngài. Còn gì hạnh phúc hơn, khi nhân loại đang sống trong tình yêu thương che chở của Thiên Chúa Ba Ngôi. Nhất là dưới sự hoạt động của Chúa Thánh Thần Tình Yêu, thì còn gì phải lo lắng nữa.

Điều cần nhất mà nhân loại phải để tâm lưu ý là chúng ta đang sống dưới triều đại của Chúa Thánh Thần, Ngài đang kiện toàn, thánh hóa và canh tân đời sống Giáo Hội. Nếu như đã có Chúa Thánh Thần canh tân hướng dẫn, tại sao chúng ta không tin tưởng và lắng nghe lời Ngài. Nhân loại hay ví Ngôi Ba Thánh Thần là “Thiên Chúa bị lãng quên” là vậy. Dường như trong tiềm thức nhân loại chưa có hoặc không còn nữa tên gọi và sự hiện diện của Ngài.

5

Page 6: Ephata 613

Nếu chúng ta thực sự tin vào Thiên Chúa, nếu chúng ta thực sự tín thác vào sự hiệp thông của Thiên Chúa Ba Ngôi, chúng ta sẽ mạnh dạn tiến bước trên con đường hướng đến tương lai. Hạnh phúc trong ngôi nhà của mình, ở đó có Thiên Chúa là Cha và mọi người là anh em với nhau.

Chỉ cần tin rằng thế giới chúng ta đang sống, có sự hoạt động của Chúa Thánh Thần, nhân loại sẽ không còn cái nhìn thất vọng bi quan trước những thách đố của thời đại, cùng với bóng tối, sự dữ và thế lực của tội lỗi, sự ác đang vây kín. Đã có Ngôi Ba Thiên Chúa canh tân và thánh hóa, sức mạnh và quyền năng của Ngài bao phủ thế giới. Chỉ cần tin và đáp lại lòng tin bằng tình yêu là đủ.

Nếu ai đó đang cần tình yêu, thì Ngôi Ba Thánh Thần chính là kết tinh của tình yêu Chúa Cha và Chúa Con. Nếu ai đó đang cần sự hiệp thông, thì Thánh Thần chính là mối dây

thông hiệp. Nếu ai đó đang cần yêu thương bác ái, thì Thiên Chúa Ngôi Ba chính là tất cả… đủ cho nhân loại hạnh phúc trong tình hiệp nhất Ba Ngôi.

Lạy Chúa, trước khi về Trời Ngài đã hứa ban Thánh Thần cho chúng con và hôm nay Thánh Thần Chúa đã ngự xuống trên khắp địa cầu. Với bảy nguồn ơn Thánh chúng con có thể sống hạnh phúc và yêu thương. Có bao giờ ơn thánh không tuôn đổ đâu, mà chỉ tại bởi thế giới khép kín tâm hồn, đóng chặt cửa lòng, từ chối đón nhận nguồn ơn thánh nên nhân loại mãi mãi vẫn sống trong chiến tranh, hận thù. Những dấu hỏi “Ngài là ai ?” không ngừng được đặt ra.

Xin giúp con, hãy tin thật dù chỉ một lần thôi cũng được, hãy thực sự tin thật vào Thánh Thần Thiên Chúa. Chỉ cần nhận biết rằng Ngài đang hiện diện trong con, giữa nhân loại, con sẽ không còn lo sợ bất cứ điều gì, một chỉ biết sống tin tưởng phó thác và can đảm làm chứng cho Ngài giữa lòng thế giới hôm nay.

M. HOÀNG THỊ THÙY TRANG

NHỮNG NGƯỜI RAO GIẢNG TIN MỪNG ÐẦY THÁNH THẦN"Lạy Chúa Thánh Thần, xin Ngài ngự đến, lạy Cha kẻ cơ bần, xin Ngài ngự đến; lạy Đấng an ủi

tuyệt vời, xin ngự đến" ( Ca tiếp liên ). 

Lời cầu nguyện trên đây được Giáo Hội tha thiết dâng lên Thiên Chúa Cha cùng với Chúa Giêsu để Người đoái thương đổ tràn Thánh Thần xuống trên Giáo Hội và trên mỗi người chúng ta.

Hồi tưởng lại thời điểm "sau khi Chúa Giêsu lên Trời, các Tông Đồ xuống khỏi núi… trở về Giêrusalem… các ông lên lầu gác… Mọi người đều đồng tâm kiên trì cầu nguyện, cùng với mấy người phụ nữ, và bà Maria mẹ Chúa Giêsu, kiên trì cầu nguyện ( x. Cv 1, 12 – 14 ). Chuyện gì đã xãy ra khi họ đang cầu nguyện với nhau vậy ? Chính lúc "tất cả các môn đệ đều tề tựu một nơi, bỗng từ Trời phát ra tiếng động như tiếng gió mạnh thổi đến, lùa vào đầy nhà nơi họ đang sum họp. Lại có những lưỡi như thể bằng lửa xuất hiện và rải rác đậu trên từng người. Hết thảy mọi người đều được tràn đầy Chúa Thánh Thần, và bắt đầu nói tiếng khác nhau tùy theo Thánh Thần ban cho họ nói" ( Cv 2, 4 ).

Ngày lễ Ngũ Tuần, Chúa Thánh Thần đã ngự xuống cách uy phong trên các Tông Đồ; sứ mạng của Giáo Hội trong thế giới đã bắt đầu như thế. Chính Chúa Giêsu đã chuẩn bị cho 11 Tông Đồ khi yêu cầu các ngài hãy ở lại chung với nhau để chuẩn bị lãnh nhận hồng ân Chúa Thánh Thần. Và các ngài họp nhau trong kinh nguyện cùng với Mẹ Maria trong Phòng Tiệc Ly, để chờ biến cố Chúa đã hứa ( x. Cv 1, 14 ). Họ đã làm như Chúa Giêsu truyền, và hết thảy được đầy Chúa Thánh Thần ( x. Cv 2, 4 ).

Thật là một kỷ niệm tuyệt đẹp về ngày Chúa Thánh Thần được sai phái xuống trên các Tông đồ và tất cả những người qui tụ chung quanh họ, ngày mà chúng ta có lại được hồng ân vô giá mà mưu chước Quân Thù và sự yếu đuối của nhân loại đánh mất là phúc Thiên Đàng.

Gioan Taulê ( 1300 – 1361 ), Tu Sĩ Dòng Daminh ở Strasbourg nói: "nơi" mà sách Tông Đồ Công Vụ nói ở đây tượng trưng trước hết cho Hội Thánh, nơi Thiên Chúa ngự, nhưng cũng là biểu tượng của mỗi người chúng ta là đền thờ Chúa Thánh Thần ngự trị. Một ngôi nhà có nhiều tầng, nhiều phòng,

6

Page 7: Ephata 613

nhiều công dụng, cũng như nơi con người có những khả năng, giác quan và nghị lực khác nhau, Chúa Thánh Thần viếng thăm tất cả cách đặc biệt. Khi Chúa Thánh Thần đến, Ngài nhào nặn, cổ vũ và gợi ý nơi con người một số khuynh hướng tốt, Ngài tác động và soi sáng họ. Cuộc viếng thăm và tác động nội tâm này, hết thảy mọi người đều được ơn không ai giống ai. Mặc dù Chúa Thánh Thần là Đấng duy nhất hoạt động nơi con người. ( Trích bài giảng số 26, 2 ngày lễ Ngũ Tuần )

Những "Hoa quả của Thần Khí là: mến yêu, vui mừng, bình an, rộng rãi, tốt lành, lương thiện, tín trực" ( Gal 5, 22 ).

Phải khẳng định rằng "Chúa Thánh Thần đến vì chúng ta. Ngài không chỉ đến "để ở với Giáo Hội luôn mãi" ( Ga 14, 16 ). Như lời Chúa Giêsu hứa: "Để Người ở với anh em mọi ngày cho đến tận thế". 

Ngày hiện xuống, Chúa Thánh Thần còn đổ tràn đầy ân sủng và ơn đoàn sủng xuống trên Giáo Hội thật phong phú dồi dào ! Ðức nguyên Giáo hoàng Bênêđictô XVI nói: Đây là mầu nhiệm của Lễ Chúa Thánh Thần Hiện Xuống: Chúa Thánh Thần soi sáng tâm trí con người, và qua việc soi sáng cho họ biết về Chúa Kitô chịu đóng đinh, chết và đã sống lại, Chúa Thánh Thần chỉ cho biết con đường để trở nên giống Chúa hơn, nghĩa là trở nên "sự biểu lộ và phương thế" của tình yêu, một tình yêu bắt nguồn từ Thiên Chúa ( x. Deus Caritas Est, số 33 ).

Khi nói đến tác động của Chúa Thánh Thần trên người rao giảng Tin Mừng, Đức Phanxicô viết: "Những người rao giảng Tin Mừng đầy Thánh Thần có nghĩa là những nhà truyền giáo mở lòng ra với tác động của Chúa Thánh Thần mà không sợ hãi. Trong Ngày Lễ Ngũ Tuần, Chúa Thánh Thần đã làm cho các Tông Ðồ ra khỏi chính mình và biến các ngài thành những người loan báo những việc cao cả của Thiên Chúa, mà mỗi thính giả bắt đầu hiểu theo ngôn ngữ riêng của mình.

Chúa Thánh Thần cũng đổ vào chúng ta sức mạnh để loan báo sự mới mẻ của Tin Mừng với sự mạnh bạo lớn tiếng, ở mọi nơi và mọi lúc, ngay cả những lúc phải lội ngược dòng. Chúng ta hãy cầu khẩn Ngài hôm nay, để được thiết lập một cách vững chắc trên cầu nguyện, vì nếu không có cầu nguyện thì mọi hoạt động có nguy cơ trở thành trống rỗng và rốt cuộc lời rao giảng cũng trở nên không có hồn.

Chúa Giêsu muốn chúng ta trở thành những nhà truyền giáo loan báo Tin Mừng không chỉ bằng lời nói, nhưng trên hết, bằng một cuộc sống được sự hiện diện của Thiên Chúa biến đổi" ( Trích Tông Huấn Niềm Vui Phúc Âm, số 259 ).

Đức Thánh Cha Phanxicô còn nhấn mạnh: “Chúa Thánh Thần là linh hồn của việc truyền giáo "Khi chúng ta nói rằng một điều gì có một "tinh thần", thì thường ám chỉ một số động lực bên trong tạo ra một sự thúc đẩy, động cơ, khích lệ cùng làm cho các hành động cá nhân và cộng đồng có ý nghĩa.

Một việc truyền giáo đầy Thánh Thần khác xa với một mớ những công tác bị coi như những nhiệm vụ nặng nề mà chúng ta chỉ đơn thuần phải làm, hoặc việc gì bị coi như mâu thuẫn với những xu hướng và ước muốn của chúng ta. Tôi rất ước ao tìm được những lời để cổ võ một mùa rao giảng Tin Mừng nhiệt thành, vui mừng, quảng đại, táo bạo, tràn đầy tình yêu cho đến cùng và một đời sống truyền cảm ! Nhưng tôi biết rằng không có động lực nào có thể đủ nếu không có ngọn lửa của Chúa Thánh Thần đốt cháy trong lòng chúng ta.

Cuối cùng, truyền giáo với tinh thần là truyền giáo với Chúa Thánh Thần, vì Ngài là linh hồn của việc truyền giáo của Hội Thánh" ( Trích Tông Huấn Niềm Vui Phúc Âm, số 261 ).

Cùng với Mẹ Maria và toàn thể các thánh trên Trời, chúng ta cùng cầu nguyện như sau:

"Lạy Chúa Thánh Thần, xin hãy đến ! Xin Ngài đến canh tân, lay động và thúc đẩy Hội Thánh mạnh dạn ra khỏi chính mình để rao giảng Tin Mừng cho mọi dân tộc.

Xin Ngài đến đổ tràn xuống tâm hồn các tín hữu, và đốt lên trong họ ngọn lửa Tình Yêu Chúa trong lòng họ ! Amen."

Lm. Antôn NGUYỄN VĂN ĐỘ

7

Page 8: Ephata 613

HƠI ẤM BÌNH ANTrước khi chịu khổ nạn, Chúa Giêsu đã hứa với các môn đệ: “Thầy sẽ xin Chúa Cha và Người sẽ

ban cho anh em một Đấng Bảo Trợ khác đến ở với anh em luôn mãi. Đó là Thần Khí sự thật” ( Ga 14, 16 - 17a ). Chúa hứa thì chắc chắn Chúa ban, nhưng bổn phận của chúng ta vẫn phải cầu xin: “Veni Sancte Spiritus ! Lạy Chúa Thánh Thần, xin ngự đến !”

Chúa Thánh Thần là Thiên Chúa Ngôi Ba, được tôn xưng với nhiều danh hiệu: Thần Khí Sự Thật, Thánh Linh, Thánh Thần, Linh Khí, Đấng An Ủi, Đấng Bảo Trợ, Đấng Thánh Hóa, Đấng Canh Tân,... Ngài xuất hiện qua hình chim bồ câu, lửa, nước, và gió.

Chúa Thánh Thần rất quan trọng trong cuộc đời chúng ta, vì Ngài là Thần Khí Sự Sống. Ngài quan trọng đến nỗi mà Chúa Giêsu đã xác định: “Ai nói phạm đến Thánh Thần thì chẳng đời nào được tha, mà còn mắc tội muôn đời” ( Mc 3, 29; Lc 12, 10 ). Mọi tội đều được tha, nhưng tội phạm tới Chúa Thánh Thần thì mãi mãi không được tha, nghĩa là “mắc tội đời đời”.

Nói tới Chúa Thánh Thần, chúng ta quen nhắc tới “7 ơn Chúa Thánh Thần” – ơn khôn ngoan, ơn hiểu biết, ơn lo liệu, ơn sức mạnh, ơn thông minh, ơn đạo đức, và ơn kính sợ Chúa. Cách nói quen thuộc đó do quan niệm của Kinh Thánh cho rằng số 7 là con số kỳ diệu. Chúng ta cũng nói Chúa Thánh Thần có sứ vụ thánh hóa, Ngài luôn tác động trong mỗi người, và chúng ta là đền thờ Chúa Thánh Thần ( x. 1 Cr 3, 16 ).

Chúa Thánh Thần vô cùng quan trọng trong cuộc đời của mỗi chúng ta, nhưng chúng ta lại thường xuyên quên lãng Ngài. Như lời nhắc nhở, trong các giờ phụng vụ, Giáo Hội luôn cầu xin Chúa Thánh Thần ngự đến và thánh hóa mọi sự ngay từ đầu để có hiệu quả đúng theo Ý Chúa.

Như lời Đức Kitô đã hứa trước khi Ngài về Trời, khi đến ngày lễ Ngũ Tuần, mọi người đang tề tựu ở một nơi, bỗng từ trời phát ra một tiếng động, như tiếng gió mạnh ùa vào đầy cả căn nhà, nơi họ đang tụ họp. Rồi họ thấy xuất hiện những hình lưỡi giống như lưỡi lửa tản ra đậu xuống từng người một. Và ai nấy đều được tràn đầy ơn Thánh Thần, họ bắt đầu nói các thứ tiếng khác, tuỳ theo khả năng Thánh Thần ban cho ( Cv 2, 1 – 4 ). Thật vậy, mỗi người đều có khả năng riêng, người được ơn này, kẻ được ơn khác, không ai giống ai, không ai là bất tài vô dụng. Đó là ơn Chúa Thánh Thần, nhưng ơn đó không phải có để ích kỷ hoặc kiêu căng, mà là để làm vinh danh Thiên Chúa.

Tại Giêrusalem lúc đó có những người Do Thái sùng đạo, từ các dân thiên hạ trở về, nhưng ai nấy đều nghe các ông nói

tiếng bản xứ của mình. Họ sửng sốt và thán phục lắm. Đó là hiện tượng “nói tiếng lạ”, nhưng ai cũng hiểu. Các Tông Đồ chỉ là những người ít học, làm đủ các ngành nghề, chẳng học ngoại ngữ bao giờ, thế mà nay thông minh đột xuất, nói ngoại ngữ như gió, họ thấy nhãn tiền chứ chẳng phải chỉ nghe đồn. Lạ quá chừng !

Các Tông Đồ “nói tiếng lạ” không phải để lòe bịp, khoe khoang hoặc ý đồ gì khác, mà chỉ “loan báo những kỳ công của Thiên Chúa !” ( Cv 2, 11 ). Thấy và nghe vậy, ai cũng sửng sốt, có những người phân vân vì không hiểu như vậy nghĩa là gì, nhưng cũng có những người lại chế nhạo: “Mấy ông này say bứ rồi !” ( Cv 2, 13 ).

Ngày nay cũng vậy, khi thấy “sự lạ” hoặc thấy người khác có “cái lạ” ( theo nghĩa tích cực về tâm linh ), có người khâm phục và tạ ơn Chúa, nhưng cũng có người gièm pha, chê trách, ghét bỏ,... Có thể họ không nói ra bằng lời, nhưng động thái của họ đã “bật mí” tâm địa của họ. Đây là phương diện cần lưu ý và cẩn tắc !

Ơn Chúa luôn chan hòa và kỳ diệu, chúng ta cầu nguyện mà không thấy “được như ý” nên chúng ta tưởng Chúa không ban, nhưng thực ra Ngài ban cho chúng ta cái khác có lợi cho chúng ta hơn, vì “Thiên Chúa còn cao cả hơn lòng chúng ta, và Người biết hết mọi sự” ( 1 Ga 3, 20 ). Thật vậy, “sự điên rồ nơi Thiên Chúa thì khôn ngoan hơn loài người, và sự yếu đuối nơi Thiên Chúa thì mạnh sức hơn loài người” ( 1 Cr 1, 24 – 25 ). Tất cả đều là hồng ân, do đó mà chúng ta phải biết tạ ơn, tự nhủ và thân thưa: “Chúc tụng Chúa đi, hồn tôi hỡi ! Lạy Chúa là Thiên Chúa con thờ, Chúa muôn trùng cao cả !” ( Tv 104, 1 ). Trí óc phàm nhân chúng ta không thể đủ sức hiểu sự quan phòng và tiền định của Thiên Chúa.

8

Page 9: Ephata 613

Tác giả Thánh Vịnh xác nhận: “Công trình Ngài, lạy Chúa, quả thiên hình vạn trạng ! Chúa hoàn thành tất cả thật khôn ngoan, những loài Chúa dựng nên lan tràn mặt đất” ( Tv 104, 24 ). Không có Ngài thì chúng ta chẳng làm được trò trống gì, thậm chí là chết ngay lập tức. Thiên Chúa là sự sống, Thánh Thần là hơi thở, có Thiên Chúa thì chúng ta nên mới hoàn toàn như “sinh vật lạ”, nhưng chắc chắn rằng thiếu Thiên Chúa thì chúng ta không thể nào sống nổi: “Chúa ẩn mặt đi, chúng rụng rời kinh hãi; lấy sinh khí lại, là chúng tắt thở ngay, mà trở về cát bụi. Sinh khí của Ngài, Ngài gửi tới, là chúng được dựng nên, và Ngài đổi mới mặt đất này. Vinh hiển Chúa, nguyện muôn năm tồn tại, công trình Chúa làm Chúa được hân hoan” ( Tv 104, 29 – 31 ).

Ước gì mỗi chúng ta đều nhận thức sâu sắc và đúng đắn về Thiên Chúa, đồng thời khả dĩ định hướng sống rạch ròi: “Nguyện tiếng lòng tôi làm cho Người vui thoả, đối với tôi, niềm vui là chính Chúa” ( Tv 104, 34 ).

Các Tông Đồ là những người nhát đảm, sợ sệt, đã từng bị Thầy Giêsu trách là “kém tin” ( Mt 6, 30; Mt 14, 31; Mt 16, 8; Mt 17, 20; Lc 12, 28 ), nhưng sau khi lãnh nhận Chúa Thánh Thần, các ông trở nên can đảm, mạnh dạn, dám ăn dám nói chứ không “bỏ của chạy lấy người” như trước. Đa số các ông đã tử đạo để minh chứng niềm tin vào Đức Kitô. Một Saolê hung hăng và tàn bạo bắt đạo Chúa đã trở thành một Phaolô “mềm như bún” và nhiệt thành rao truyền Đức Kitô sau khi được Chúa Thánh Thần tác động. Rất nhiều các thánh trong lịch sử Kitô giáo đã cho thấy sức mạnh của Chúa Thánh Thần hoạt động và biến đổi các ngài.

Thánh Phaolô nói với giáo đoàn Côrintô: “Khi đến với anh em, tôi thấy mình yếu kém, sợ sệt và run rẩy. Tôi nói, tôi giảng mà chẳng có dùng lời lẽ khôn khéo hấp dẫn, nhưng chỉ dựa vào bằng chứng xác thực của Thần Khí và quyền năng Thiên Chúa. Có vậy, Đức Tin của anh em mới không dựa vào lẽ khôn ngoan người phàm, nhưng dựa vào quyền năng Thiên Chúa. Thế mà điều chúng tôi giảng dạy cho các tín hữu trưởng thành cũng là một lẽ khôn ngoan, nhưng không phải là lẽ khôn ngoan của thế gian, cũng không phải của các thủ lãnh thế gian này, là những kẻ sớm muộn gì cũng phải diệt vong. Trái lại, chúng tôi giảng dạy lẽ khôn ngoan nhiệm mầu của Thiên Chúa đã được giữ bí mật, lẽ khôn ngoan mà Thiên Chúa đã tiền định từ trước muôn đời, cho chúng ta được vinh hiển” ( 1 Cr 12, 3 – 7 ).

Điều đó chứng tỏ sức mạnh của Chúa Thánh Thần đã tác động: Người nhút nhát thành can đảm, người yếu đuối thành mạnh mẽ, người dốt nát thành thông minh, người khờ dại thành khôn ngoan,...

Thánh Phaolô căn dặn: “Phần chúng ta, chúng ta đã không lãnh nhận thần trí của thế gian, nhưng là Thần Khí phát xuất từ Thiên Chúa, để nhận biết những ân huệ Thiên Chúa đã ban cho chúng ta. Để nói về những điều đó, chúng tôi không dùng những lời lẽ đã học được nơi trí khôn ngoan của loài người, nhưng dùng những lời lẽ học được nơi Thần Khí; chúng tôi dùng những lời lẽ Thần Khí linh hứng để diễn tả thực tại thuộc về Thần Khí” ( 1 Cr 12, 12 – 13 ).

Vâng, Chúa Thánh Thần vô cùng quan trọng. Chúng ta hãy hiệp ý cầu xin với cả Giáo Hội qua bài Ca Tiếp Liên: “Lạy Chúa Thánh Thần, xin Ngài ngự đến, và tự trời toả ánh quang minh của Ngài ra ! Lạy Cha kẻ cơ bần, xin Ngài ngự đến; Ðấng ban ân huệ, Ðấng soi sáng tâm hồn, xin ngự đến !...”

Quả thật, “nếu không có Chúa trợ phù, trong con người còn chi thanh khiết, không còn chi vô tội”, vì thế mà chúng ta phải không ngừng “xin Chúa rửa sạch điều nhơ bẩn, tưới gội chỗ khô khan, và chữa cho lành nơi thương tích, uốn nắn điều cứng cỏi, sưởi ấm chỗ lạnh lùng, chỉnh đốn lại chỗ trật đường, ban cho ơn bảy nguồn, được huân nghiệp nhân đức, được hạnh phúc cứu độ và được hoan hỉ đời đời” ( Ca Tiếp Liên ).

Được như thế thì thật diễm phúc cho chúng ta, vì chúng ta chỉ là phàm nhân cát bụi, tội lỗi ngập đầu. Chúng ta càng diễm phúc hơn vì dù chỉ là những tội nhân khốn kiếp mà được phục hồi cả “bộ ba” là nhân vị, nhân phẩm, và nhân quyền nhờ Máu và Nước cứu độ tuôn trào từ Ngồn Mạch Lòng Thương Xót từ Thánh Tâm Chúa Giêsu. Không chỉ vậy, Thiên Chúa còn ban cho chúng ta được Chúa Thánh Thần luôn ở với chúng ta và hứa ban hồng phúc trường sinh với Ngài trên Thiên Quốc, vì chính Chúa Giêsu, Đấng cứu độ chúng ta, muốn rằng Ngài ở đâu thì chúng ta cũng ở đó ( Ga 14, 3 ). Đúng là còn hơn là diễm phúc hoặc đại phúc !

Chúa Giêsu về Trời để dọn chỗ cho chúng ta ( Ga 14, 2 ), vì ích lợi của chúng ta ( Ga 16, 7 ), nhưng vì quá đỗi yêu thương chúng ta nên Ngài sợ chúng ta mồ côi ( Ga 14, 18 ), thế nên Ngài hứa ban

9

Page 10: Ephata 613

Chúa Thánh Thần ở hẳn trong mỗi chúng ta ( Ga 14, 16 ), và lời hứa đó được thực hiện vào ngày Lễ Ngũ Tuần, sau khi Chúa Giêsu về trời được 10 ngày.

Vào chiều ngày thứ nhất trong tuần, nơi các môn đệ ở, các cửa đều đóng kín, vì các ông sợ người Do Thái. Đức Giêsu đến, đứng giữa các ông và nói: “Bình an cho anh em !” ( Ga 20, 19 ). Một lời chúc tuyệt vời, vì đó là “hơi ấm” mà ai cũng cần, cả trong cuộc sống đời thường và tâm linh. Nói xong, Ngài cho các ông xem tay và cạnh sườn. Các môn đệ vui

mừng vì được thấy Chúa. Không vui sao được vì Thầy đã sống lại đúng như Thầy đã nói trước. Tưởng Thầy chết là “chấm hết”, nào ngờ Thầy vẫn “nguyên si”. Sung sướng quá chừng !

Có lẽ các ông sướng rơn nên chả nói được gì. Rồi Ngài lại nói với các ông: “Bình an cho anh em ! Như Chúa Cha đã sai Thầy thì Thầy cũng sai anh em” ( Ga 20, 21 ). Một hệ lụy tất yếu. Sướng thì sướng nhưng phải có trách nhiệm, và không được ích kỷ, nghĩa là phải chia sẻ niềm vui đó cho người khác.

Nói xong, Ngài thổi hơi vào các ông và bảo: “Anh em hãy nhận lấy Thánh Thần. Anh em tha tội cho ai thì người ấy được tha; anh em cầm giữ ai thì người ấy bị cầm giữ” ( Ga 20, 22 – 23 ).

Một lần nữa, Chúa Giêsu lại tiếp tục thể hiện Lòng Thương Xót một cách cụ thể: Bí Tích Hòa giải. Đúng như Ngài đã từng bảo ông Phêrô khi ông hỏi Ngài về mức độ tha thứ: “Thầy không bảo là đến bảy lần, nhưng là đến bảy mươi lần bảy” ( Mt 18, 22 ).

Ngài là Đấng giàu lòng thương xót, là Thiên Chúa tình yêu, với Thánh Tâm ngùn ngụt Lửa Yêu, nên Ngài dạy chúng ta bao dung chứ đừng “bung dao”, phải “yêu thương kẻ thù và cầu nguyện cho người ngược đãi mình” ( Mt 5, 44 ). Như thế mới thực sự là thực hành Lòng Thương Xót và “mới được trở nên con cái của Chúa Cha” ( Mt 5, 45 ), nếu không thì chúng ta chẳng có công cán chi, chẳng hơn người thu thuế và người ngoại đạo ( Mt 5, 46 – 48 ).

Để có thể hành động đúng như Chúa Giêsu mong muốn thì chúng ta phải thực sự can đảm, muốn can đảm thì phải có ơn Chúa Thánh Thần, muốn có ơn Chúa Thánh Thần thì phải cầu xin: “Veni Sancte Spiritus ! Lạy Chúa Thánh Thần, xin ngự đến !” Thật vậy, không có Thiên Chúa thì chúng ta chẳng làm gì được ( Ga 15, 5 ).

Chúng ta được sai đi như chiên vào giữa bầy sói, vì thế chúng ta phải “khôn ngoan như rắn và đơn sơ như bồ câu” ( Mt 10, 16 ), tức là cần ơn khôn ngoan của Chúa Thánh Thần. Thật vậy, Thánh Phêrô đã căn dặn mỗi chúng ta: “Anh em hãy sống tiết độ và tỉnh thức, vì ma quỷ, thù địch của anh em, như sư tử gầm thét, rảo quanh tìm mồi cắn xé” ( 1 Pr 5, 8 ).

Bồ câu hiền lành và thân thiện với mọi người, là biểu tượng hòa bình ( hoặc bình an ). Lửa có tính “nhiệt” ( nóng, dương ), nước có tính “hàn” ( lạnh, âm ). Âm dương hòa quyện Đất Trời. Gió làm hạ nhiệt. Lửa, gió và nước là những thứ rất mềm, nhưng lại “cứng” hơn mọi thứ khác, và không ai có thể cắt đứt được.

Chúa Thánh Thần cũng vậy, khi Ngài đã hành động thì không một sức mạnh nào có thể cưỡng lại. Ngoài ra, lửa có một đặc điểm khác là càng chia sẻ càng thêm nhiều, chứ không giảm bớt. Thật kỳ diệu !

Lạy Thiên Chúa, xin luôn luôn tuôn đổ nguồn ơn Chúa Thánh Thần để chúng con đủ sức hoàn thiện như Ngài mong muốn, nhờ đó chúng con mới có thể sống dồi dào, sống chứng nhân một cách sống động và hiệu quả. Xin Chúa ban “hơi ấm bình an” để chúng con trở nên khí cụ hòa bình ở mọi nơi và mọi lúc, xin ban Ngọn Lửa Thánh Thần để “thiêu đốt” và “uốn nắn” chúng con theo Tôn Ý Ngài. Chúng con cầu xin nhân danh Đức Giêsu Kitô Phục Sinh, Thiên Chúa cứu độ của chúng con. Amen.

TRẦM THIÊN THU

10

Page 11: Ephata 613

CHÚA THÁNH THẦN LÀ ĐẤNG TÁC SINHCùng với toàn thể Giáo Hội, chúng ta long trọng mừng Đại Lễ Chúa Thánh Thần Hiện Xuống.

Khi nói đến Chúa Thánh Thần, chúng ta nghĩ ngay đến vai trò của Ngài là Đấng soi sáng, thánh hóa, đổi mới, Đấng ban sự bình an, niềm vui, can đảm, khôn ngoan, lo liệu, hiểu biết, đạo đức, kính sợ Chúa...

Như vậy, Ngài là hồn sống, hơi thở của Giáo Hội. Không có Ngài, Giáo Hội như mất đi sức sống, sinh động và trở nên trống rống. Đức Thượng Phụ Athenagoras, Giáo Chủ Constantinople đã nói: “Nếu cuộc sống thiếu vắng Chúa Thánh Thần thì Thiên Chúa sẽ nghìn trùng xa cách. Đức Kitô chỉ là một nhân vật quá khứ. Tin Mừng chỉ là một mớ chữ không hồn. Giáo Hội khác nào một cơ cấu cứng nhắc, biến quyền bính thành thống trị điêu ngoa, và giảng dạy chỉ là tuyên truyền láo khoét, việc thờ phượng chỉ là phù phép, và luân lý sẽ thành xiềng xích vong nô”.

Để làm sáng tỏ vai trò của Chúa Thánh Thần, các bài đọc trong Thánh Lễ hôm nay sẽ giúp chúng ta hiểu hơn về Ngài.

1. Vài trò của Chúa Thánh Thần qua ba bài đọc

Khởi đi từ bài đọc thứ nhất trích trong sách Cv 2, 1 – 11, tác giả cho thấy: đến ngày Lễ Ngũ Tuần, các môn đệ vẫn đang tụ họp quanh Đức Maria để cầu nguyện liên lỉ và chờ mong điều Đức Giêsu đã hứa trước đó. Và đúng như lời Đức Giêsu đã loan báo, Chúa Thánh Thần đã lấy hình lưỡi lửa để hiện xuống trên Đức Mẹ và các môn đệ. Như một sự tác sinh, lập tức, tất cả được tràn đầy Thánh Thần.

Ngay sau đó, như một đặc ân của Chúa Thánh Thần, các môn đệ từ một người ít học, nhà quê, nhát đảm, sợ sệt, nay trở nên thông thái và nói được những tiếng mới lạ, khiến mọi người đổ về hành hương đền thờ Giêrusalem nhân dịp Lễ Ngũ Tuần đều nghe các môn đệ nói được tiếng bản xứ của mình. Cứ thế, các ông tiếp tục can đảm, hăng say ra đi mọi nơi để loan báo và làm chứng về Đức Giêsu, Đấng đã chết và đã sống lại để cứu độ nhân loại.

Sang bài đọc thứ hai, 1 Cr 12, 3b – 7.12 – 13, Thánh Phaolô nhắc đến đặc sủng của Chúa Thánh Thần được ban xuống cho mỗi người tùy theo nhu cầu của họ. Tuy nhiên, sự đa dạng của ơn Chúa Thánh Thần trên mỗi người là khác nhau, nhưng đều chung quy một điểm, đó là hiệp nhất trong đa dạng để phục vụ cho Lời của Đức Giêsu hầu sinh ích cho cộng đoàn tín hữu. Qua bài đọc này, Thánh Phaolô nhắc các tín hữu Côrintô phải luôn hiệp nhất trong ân sủng của Chúa Thánh Thần, để cùng nhau xây dựng nhiệm thể Đức Kitô trong mầu nhiệm Thân Thể Ngài là Hội Thánh.

Sang bài Tin Mừng, Ga 20, 19 – 23, Thánh Gioan làm toát lên sứ mạng được sai đi rao giảng Tin Mừng của các môn đệ; đồng thời, ngài cũng cho thấy căn nguyên sự sống và hoạt động của các môn đệ là do Chúa Thánh Thần.

Thật thế, sau khi ban bình an cho các ông, ngay lập tức, Đức Giêsu đã trao ban cho các ông Chúa Thánh Thần và kèm theo là quyền tha tội. Tại sao thế ? Thưa ! Chúa Thánh Thần là Đấng thánh hóa, Đấng đổi mới và nguồn mọi sự bình an. Khi con người nhận được ân sủng của Ngài và khi tội lỗi được tẩy xóa, thì ắt được bình an, chan chứa niềm vui và hy vọng.

Như vậy, ngày Lễ Chúa Thánh Thần hiện xuống chính là ngày Giáo Hội được khai sinh, và cũng là ngày Giáo Hội lên đường để thi hành sứ vụ ngôn sứ của mình.

Hiểu như thế, thì ngày lễ hôm nay cũng là ngày Lễ Hiện Xuống nơi mỗi người chúng ta. Bởi vì: nếu xưa kia các môn đệ đã được lãnh nhận Chúa Thánh Thần cũng như sứ vụ loan báo Tin Mừng như thế nào, thì hôm nay, mỗi tín hữu cũng đón nhận cùng một Chúa Thánh Thần và cùng một sứ vụ như các ngài khi xưa.

2. Sứ mạng của Giáo Hội hôm nay

Ngày chúng ta lãnh nhận Bí Tích Rửa Tội, chúng ta đều đã lãnh nhận Chúa Thánh Thần, tiếp theo, qua Bí Tích Thêm Sức, mỗi người đón nhận Ngài cách dồi dào, phong phú để thi hành chức năng Tư Tế, Ngôn Sứ và Vương Đế cách triệt để hơn trong vai trò là thành phần chi thể trong thân thể mầu nhiệm Giáo Hội, có Đức Giêsu là Đầu.

Mừng Lễ Chúa Thánh Thần hôm nay, là dịp mời gọi mỗi người chúng ta nêu cao ý thức về sự tinh tuyền, trong trắng của ngày lãnh nhận Bí Tích Rửa Tội, để tâm hồn chúng

11

Page 12: Ephata 613

ta trở về tình trạng: “nhân chi sơ, tính bổn thiện”, hầu sẵn sàng lắng nghe Lời Chúa dưới sự tác động của Chúa Thánh Thần. Hôm nay cũng là dịp để chúng ta làm mới lại đặc sủng của Chúa Thánh Thần ngày lãnh nhận Bí Tích Thêm Sức, qua đó, chúng ta hiểu được Lời Chúa, yêu mến Lời Chúa và can đảm, sẵn sàng loan báo cũng như làm chứng cho Lời Chúa.

Khi đón nhận và lắng nghe Lời Chúa, chúng ta sẽ loại bỏ được những thứ mà Thánh Phaolô cho là hành động do xác thịt như: "dâm bôn, ô uế, phóng đãng, thờ quấy, phù phép, hận thù, bất hòa, ghen tương, nóng giận, tranh chấp, chia rẽ, bè phái, ganh tỵ, say sưa, chè chén, và những điều khác giống như vậy" ( Gl 5, 19 – 21 ). Khi loại trừ được những thứ đó, chúng ta sẽ lãnh nhận được những hoa trái của Chúa Thánh Thần như: "bác ái, hoan lạc, bình an, nhẫn nhục, nhân hậu, từ tâm, trung tín, hiền hòa, tiết độ" ( Gl 5, 22 – 23 ).

Đạt được điều đó, mỗi người chúng ta sẽ là khí cụ hữu dụng của Chúa Thánh Thần trên và trong cánh đồng truyền giáo của Giáo Hội hôm nay.

Lạy Chúa Thánh Thần, xin ngự đến vì chúng con cần Ngài. Amen.

Tu Sĩ Jos. Vinc. NGỌC BIỂN

800 THI HÀI TRẺ EM BỊ VẤT BỎ TRONG MỘT HỐ PHÂN

Nhà Thờ, dù chính là đền thờ và thân thể huyền nhiệm của Đức Kitô, Đấng vô tì tích, vẫn luôn mang nhiều sai lầm không thể tránh khỏi vì Nhà Thờ cũng chính là nhân loại mà Đức Kitô đã cứu chuộc bằng cuộc khổ nạn của Người. Thách đố lớn nhất mà mọi người tin nơi Đức Kitô gặp phải là khả năng đọc ra được tinh thần và tấm lòng của Người, nhờ thế họ có thể trở nên chính Đức Kitô đối với anh chị em của mình. “Con Người đến không phải để được người ta phục vụ, nhưng là để phục vụ và hiến dâng mạng sống làm giá chuộc muôn người” ( Mt 20, 28 ).

Ngày 3.6.2014 các hãng tin lớn trên thế giới đồng loạt đưa tin về 800 thi hài trẻ sơ sinh mới được tìm thấy trong một hố phân tự hoại tại một mái ấm dành cho các bà mẹ đơn thân tại Ireland dưới sự phục vụ của các Nữ Tu Bon Secours ( Người Trợ Giúp Nhân Lành ) tại Tuam.

Hội Dòng Công Giáo Bon Secours hiện có 20 ngàn thành viên phục vụ tại Hoa Kỳ, Ireland, Peru, Pháp, Anh. Châm ngôn của Hội Dòng là “Good help to those in need” ( Sự trợ giúp nhân lành dành cho

những ai cần đến ). Xin xem thêm thông tin tại website. Ta phải bàng hoàng vì hình như rằng, dù có theo đuổi ơn gọi Thánh Hiến Tu Dòng để phục vụ người cùng khổ, có được tấm lòng như Đức Kitô vẫn là một điều không phải dễ dàng gì.

Tại một thị trấn miền Tây Ireland, những con bò vẫn bình thản gặm cỏ trên những đồng cỏ xanh rì, có một bức tường đá cao gần 2 mét bao quanh một nơi từng là một Mái Ấm. Từ năm 1925 cho đến 1961, đã có hàng

chục ngàn phụ nữ “lỡ lầm” và con ngoại hôn của họ đã đến nương náu nơi đây với sự phục vụ của các Nữ Tu Bon Secours tại Tuam.

Nhiều chị em sau khi sinh con tại đây đã chuyển đi sống và làm việc tại các nơi khác nhưng một số con cái của họ đã phải vĩnh viễn nằm lại.

Nửa thế kỷ sau khi Mái Ấm bị đóng cửa và phá bỏ, số phận của gần 800 trẻ em tại đó mới được phơi bầy ra ánh sáng nhờ công trình nghiên cứu của bà Catherine Corless, một nhà nghiên cứu sử tại địa phương. Thi hài của các em được dấu kín, xếp lớp trong một bồn cầu tự hoại ( septic tank ) nằm phía sau tòa nhà, và đã bị lãng quên, các em không có được mộ bia và quan tài.

12

CÙNG XÓT XA

Page 13: Ephata 613

Đó là con cái của các phụ nữ lỡ lầm vào giai đoạn mà có con ngoài hôn nhân bị cả xã hội lẫn Nhà Thờ kết án nặng nề tại Ireland, một quốc gia có đa số dân theo Công Giáo. Nhà nào có con gái không chồng mà chửa cũng tựa như đã phạm một tội ác tầy đình nhất trên đời, dù trong nhiều trường hợp các em đã bị hiếp dâm.

Suy dinh dưỡng, thiếu chăm xóc, bệnh sởi, động kinh, lao, viêm ruột, viêm phổi đã giết chết nhiều em. Trung bình mỗi tuần có 2 em qua đời nhưng tại sao họ lại bỏ các em vào hố phân tự hoại. Họ không thể mua được quan tài cho trẻ sơ sinh sao ?

Dân địa phương nhớ lại, khi đi học, các em ở trong Mái Ấm phải ngồi riêng một chỗ. Chính các Nữ Tu đã kỳ thị các em. Các em toát ra mùi hôi hám, bụng ủng, gày còm mảnh mai, đi đứng vật vờ. Học sinh nào chưa ngoan sẽ bị các Nữ Tu dọa nạt bằng cách cho ngồi chung với các em ở Mái Ấm. Có lần một học sinh lớn lấy giấy bọc kẹo nhưng cuốn vào trong đó một cục đá để tặng quà cho một em ở Mái Ấm. Chính bà Corless cũng bắt chước trò đùa tai quái này. Nhiều năm sau bà rất hối hận về việc làm nông nổi này.

TERRENCE MCCOY, bản dịch của NGUYỄN TRUNG Nguồn: http://www.washingtonpost.com/news/morning-mix/wp/2014/06/03/bodies-of-800-babies-long-

dead-found-in-septic-tank-at-former-irish-home-for-unwed-mothers/ ?tid=pm_pop

NGÔI ĐỀN CỦA SỰ SỐNG Thánh Phaolô xác định:

“Thiên Chúa là nguồn gốc mọi gia tộc trên trời, dưới đất” ( Ep 3, 15 ). Thật vậy, dù là Thiên Chúa Ngôi Hai, khi chấp nhận mặc xác phàm làm người, Chúa Giêsu cũng sinh sống trong một gia đình bình thường: “Hằng năm, cha mẹ Đức Giêsu trẩy hội đền Giêrusalem mừng lễ Vượt Qua. Khi Người được mười hai tuổi, cả gia đình cùng lên đền, như người ta thường làm trong ngày lễ” ( Lc 2, 41 – 42 ). Không chỉ vậy, Ngài vẫn giữ đạo làm con là “hằng vâng phục cha mẹ” ( Lc 2, 51 ).

Ngày 9.10.2010, tại thành phố Cedar Lake ( Indiana, Hoa Kỳ ), Tổng Giám Mục Robert J. Carlson, Tổng Giáo Phận St. Louis đã khánh thành Đền Thờ Thánh Gia. Đền thờ này tọa lạc tại một khu đất rộng và hướng ra một hồ nước, và đó là lời mời gọi mọi người sùng kính Thánh Gia, gương mẫu yêu thương và nhân đức ( đối thần và đối nhân ), bằng cách tạo bầu không khí cầu nguyện ngay trong gia đình và giúp nhau suy niệm về đời sống gia đình của Thánh Gia.

Bức tượng Thánh Gia ( hình ) do điêu khắc gia Cynthia Hitschler tạo hình bằng đồng, nặng khoảng 360 kg. Bức tượng có phong cách “lạ”, nhìn rất “hồn nhiên”, thể hiện sự thân thiện của các thành viên gia đình: Thánh Nhi Giêsu ( khoảng 9 – 10 tuổi ), Đức Thánh Maria và Đức Thánh Giuse. Bức tượng được tạo hình lớn bằng người thật, và được đặt giữa phòng để mọi người có thể ngắm nhìn từ mọi hướng.

Gia đình rất giản dị nhưng lại vô cùng quan trọng. Trong Anh ngữ, “gia đình” là FAMILY. Có thể coi từ đó được ghép bởi các mẫu tự đầu của các chữ trong một câu nói: “Father And Mother, I Love

13

CÙNG HIỆP THÔNG

Page 14: Ephata 613

You – Thưa cha mẹ, con yêu cha mẹ”. Một cộng đồng nhỏ mà chan hòa tình yêu thương như vậy thì thật là tuyệt vời !

Gia đình Kitô giáo lại càng quan trọng hơn vì là “mô hình thật” của Thánh Gia, luôn phải được canh tân và được thánh hóa. Thánh hóa gia đình phải khởi đầu từ mỗi thành viên gia đình, vì mỗi người “là thân thể Đức Kitô và là một bộ phận” ( 1 Cr 12, 27 ). Thánh Phaolô đã đặt vấn đề: “Nào anh em chẳng biết rằng anh em là Đền Thờ của Thiên Chúa, và Thánh Thần Thiên Chúa ngự trong anh em sao ?” ( 1 Cr 3, 16 ). Dạng nghi vấn như vậy là dạng xác định được nhấn mạnh. Như vậy, gia đình đúng là “ngôi đền của sự sống”. Tại sao ? Vì mỗi thành viên là một đền thờ sống động của Chúa Thánh Thần.

Cha là “phần cứng”, mẹ là “phần mềm”, con cái là những “phai” yêu thương ( files of love ) được sản sinh bởi “phần cứng” và “phần mềm” đó. Cha – Mẹ – Con là ba phần riêng biệt, nhưng là “bộ ba” tạo thành một tổng thể gia đình, là hình ảnh sống động của Chúa Ba Ngôi. Phần nào cũng có vị trí quan trọng nhất định, không thể thiếu phần nào trong mỗi gia đình. Cha thâm trầm như sóng ngầm, không thể hiện ra ngoài; mẹ “sôi nổi” như sóng cồn, là cách thể hiện riêng. Loại “sóng” nào cũng cần để tạo thành biển – biển yêu thương. Thật vậy, cả cha và mẹ đều yêu thương con cái hơn cả chính mình. Chuyện kể rằng…

Thuở nhỏ, gia đình cậu bé rất nghèo, tới bữa, chẳng mấy khi có đủ cơm ăn, mẹ liền lấy cơm ở trong chén mình chia đều cho các con. Mẹ bảo: “Các con ăn nhanh đi, mẹ không đói !” Đó là lần đầu tiên mẹ nói dối !

Khi cậu bé lớn dần lên, người mẹ tảo tần lại tranh thủ những ngày nghỉ cuối tuần, đến những vùng đầm hồ ven đô bắt cá về cho con ăn cho đủ chất. Cá rất tươi, canh cá cũng rất ngon. Khi các con ăn thịt cá, mẹ lại ngồi một bên nhằn đầu cá, lấy lưỡi liếm những mảnh thịt sót lại trên đầu cá. Cậu bé xót xa, liền gắp miếng cá trong bát mình sang bát mẹ. Mẹ không ăn, lại dùng đũa gắp trả miếng cá về bát cậu bé. Mẹ bảo: “Con trai, con ăn đi, mẹ không thích ăn cá”. Mẹ nói dối lần thứ hai.

Lên cấp II, để nộp đủ tiền học phí cho cậu bé và anh chị, mẹ vừa làm thợ may vừa nhận vỏ hộp diêm về nhà ngồi cặm cụi dán vào mỗi tối, để kiếm thêm chút tiền chi tiêu cho gia đình. Một buổi tối mùa Đông, nửa đêm cậu bé tỉnh giấc. Thấy mẹ vẫn còng lưng dán vỏ bao diêm bên cạnh chiếc đèn dầu. Cậu bé nói: “Mẹ à, mẹ đi ngủ thôi, sáng ngày mai mẹ còn phải đi làm nữa mà. Mẹ cười nhẹ: Con trai, đi ngủ đi. Mẹ không buồn ngủ !” Mẹ nói dối lần thứ ba.

Ngày thi vào trung học, mẹ xin nghỉ làm. Ngày nào cũng đứng ở cổng trường thi để làm “chỗ dựa tinh thần” cho cậu bé đi thi. Đúng vào mùa hạ, trời nắng cháy khét tóc. Người mẹ nhẫn nại đứng dưới cái nắng hè gay gắt chờ con suốt mấy tiếng đồng hồ. Tiếng chuông hết giờ đã vang lên. Mẹ nghiêng người đưa cho cậu bé bình nước, dỗ dành cậu bé uống. Bình trà nồng đượm, tình mẹ còn nồng đượm hơn. Nhìn bờ môi khô nẻ và khuôn mặt lấp lánh mồ hôi của mẹ, cậu bé liền đưa bình trà trong tay mời mẹ uống. Mẹ bảo: “Con uống nhanh lên con. Mẹ không khát !” Mẹ nói dối lần thứ tư.

Sau khi cha lâm bệnh qua đời, mẹ vừa làm mẹ vừa làm cha. Vất vả với chút thu nhập ít ỏi từ nghề may vá. Ngậm đắng nuốt cay nuôi con ăn học, cái khổ không lời nào kể xiết. Có chú sửa đồng hồ dưới chân cây cột điện đầu ngõ biết chuyện, việc lớn việc nhỏ chú đều tìm cách qua giúp một tay. Từ chuyển than, gánh nước, giúp ít tiền cho gia đình cậu bé tội nghiệp. Con người chứ đâu phải cây cỏ, lâu rồi cũng sinh tình cảm. Xóm giềng biết chuyện đều khuyên mẹ tái giá, việc gì phải một mình chịu khổ thế. Nhưng qua nhiều năm mẹ vẫn thủ thân như ngọc, kiên quyết không đi “bước nữa”. Mọi người khuyên thế nào mẹ vẫn kiên quyết không nghe. Mẹ bảo: “Mẹ không yêu chú ấy”. Mẹ nói dối lần thứ năm.

Sau khi cậu bé và các anh chị cậu tốt nghiệp đại học đi làm. Mẹ nghỉ hưu rồi nhưng vẫn tiếp tục làm những việc lặt vặt ở chợ để duy trì cuộc sống. Các con biết chuyện thường xuyên gửi tiền về để phụng dưỡng mẹ. Mẹ kiên quyết không nhận. Tất cả tiền con gửi về, mẹ đều gửi trả. Mẹ bảo: “Mẹ có tiền mà. Vả lại mẹ có chi tiêu gì đâu !” Mẹ nói dối lần thứ sáu.

Cậu bé ở lại trường dạy hai năm, sau đó thi đỗ học bổng học thạc sĩ ở một trường đại học danh tiếng tại Hoa Kỳ. Sau khi tốt nghiệp cậu ở lại làm việc tại một công ty nghiên cứu máy móc. Sống ở Mỹ một thời gian, khi đã có chút điều kiện, cậu muốn đưa mẹ qua Mỹ

14

Page 15: Ephata 613

sống để phụng dưỡng mẹ tốt hơn. Nhưng lại bị mẹ từ chối. Mẹ bảo: “Mẹ không quen !”  Mẹ nói dối lần thứ bảy.

Nhiều năm trôi qua, mẹ lâm trọng bệnh, phải vào viện điều trị. Khi con trai đáp máy bay từ nơi xa xôi về thăm mẹ, mẹ già đi nhiều và yếu quá rồi. Nhìn mẹ bị bệnh tật dày vò đến thập tử nhất sinh, thấy con trai đau đớn vì thương xót mẹ. Mẹ lại bảo: “Con trai, đừng khóc, mẹ không đau đâu”.  Và đó là lời nói dối cuối cùng của mẹ !

Những “lời nói dối dễ thương” của mẹ, nói dối vì yêu con ! Chuyện kể về mẹ như vậy, nhưng cũng có ý nói về cha. Gia đình là thế đó ! Gia đình được nối kết bằng chữ YÊU. Việt ngữ “độc đáo” lắm. Chữ Y như “chạc ba”, xuất phát và quy tụ từ ba hướng: Hướng Cha, hướng Mẹ và hướng Con. Tất cả PHẢI quy về một mối mới khả dĩ tạo gia đình thành một Tổ Ấm thực sự.

Đức Giáo Hoàng Phanxicô đã có lần nói về gia đình: “Trong gia đình, người ta không xâm lấn nhau nhưng biết xin phép. Trong gia đình người ta không ích kỷ nhưng tập nói tiếng cám ơn. Trong gia đình, khi người ta nhận ra mình đã làm điều xấu và biết xin lỗi thì gia đình ấy có an bình và niềm vui”. Đạo của Thiên Chúa là Đạo Yêu Thương, gia đình phải là chiếc nôi ươm mầm yêu thương, muốn vậy thì mỗi thành viên phải sống yêu thương.

Trong thông điệp “Deus Caritas Est” ( Thiên Chúa là Tình Yêu, 25.12.2005 ), Đức Giáo Hoàng Biển Đức XVI đã phân biệt ba cấp độ yêu thương dựa theo Hy ngữ:

1. EROS – tình yêu nhục thể. Tình yêu này biểu lộ nơi tình yêu nam nữ trong tương quan vợ chồng.

2. PHILIA – tình yêu lý tưởng. Tình yêu này là tình bạn, lòng yêu nghệ thuật, lòng ái quốc.

3. AGAPE – tình yêu siêu thoát. Tình yêu này vượt qua các quy định của con người ( sự khác biệt giới tính, văn hoá, xã hội, giai cấp, tôn giáo,... ) để vươn tới chính Thiên Chúa.

Gia đình là “ngôi đền của sự sống”, tức là phải đầy ắp tình yêu thương. Đó là sống tình yêu thương của Chúa Ba Ngôi, là hiện thân của Thiên Chúa tình yêu, là chứng nhân của Thiên Chúa tình yêu giữa cuộc đời này. Đồng thời đó cũng là cách mỗi người tự hoàn thiện theo lời dạy của Chúa Giêsu: “Hãy nên hoàn thiện như Cha trên trời là Đấng hoàn thiện” ( Mt 5, 48 ).

Với những người làm con, sách Châm Ngôn nhắn nhủ: “Lệnh cha truyền, hãy lo tuân giữ; lời mẹ khuyên, chớ bỏ ngoài tai” ( Cn 6:20 ). Cũng vậy, Thánh Phaolô khuyên: “Kẻ làm con, hãy vâng lời cha mẹ theo tinh thần của Chúa, vì đó là điều phải đạo. Hãy tôn kính cha mẹ. Đó là điều răn thứ nhất có kèm theo lời hứa: để ngươi được hạnh phúc và hưởng thọ trên mặt đất này ( Ep 6, 1 – 3 ).

Với những người làm cha mẹ, Thánh Phaolô khuyên: “Những bậc làm cha mẹ, đừng làm cho con cái tức giận, nhưng hãy giáo dục chúng thay mặt Chúa bằng cách khuyên răn và sửa dạy” ( Ep 6, 4 ). Nếu cần thì có thể trừng phạt, nhưng phải trừng phạt trong tinh thần yêu thương chứ không trừng phạt như kẻ thù.

Về bổn phận vợ chồng, Thánh Phaolô khuyên: “Chồng hãy làm tròn bổn phận đối với vợ, và vợ đối với chồng cũng vậy” ( Ep 7, 3 ). Thánh Phaolô còn nói thẳng luôn chứ chẳng “úp mở” chi cả: “Vợ chồng đừng từ chối nhau, trừ phi hai người đồng ý sống như vậy trong một thời gian, để chuyên lo cầu nguyện; rồi hai người lại ăn ở với nhau, kẻo vì hai người không tiết dục nổi mà Satan lợi dụng để cám dỗ” ( Ep 7, 5 ).

Như chúng ta đã biết, gia đình được liên kết bằng “sợi dây yêu thương”, vì thế gia đình phải tràn đầy tiếng cười của sự bình an. Nếu không có yêu thương thì gia đình trở thành vùng sỏi đá, miền khô cằn hoặc hoang địa ( sa mạc ). Và từ đó có thể nảy sinh cái xấu, thậm chí là tội lỗi. Nếu thấy một thành viên nào có biểu hiện của cái xấu thì mọi thành viên khác phải cương quyết ngăn chặn ngay, đừng để cái xấu trở thành “lối mòn” thì khó mà uốn nắn lại. Cha mẹ đừng ảo tưởng về con cái – dù trai hay gái, vì chúng có thể “ra vẻ” ngoan ngoản ở nhà, nhưng ra ngoài thì chúng như “ông trời con”, như “đại ca” vậy.

Ngay trong xã hội Việt Nam cũng đã có nhiều trường hợp như vậy. Từ “chuyện nhỏ” sẽ nảy sinh “chuyện lớn”. Tấm “gương mờ” trong Cựu Ước còn đó: Vì tham lam sinh ích kỷ, vì ích kỷ sinh đố kỵ, vì đố kỵ sinh ghen ghét, vì ghen ghét sinh hận thù, vì hận thù sinh tội lỗi, do đó mà Cain đã nhẫn tâm giết chính đứa em máu mủ ruột rà với mình. Đúng như tiền nhân đã cảnh báo: “Lỗ

nhỏ làm đắm thuyền”. Sau khi Cain phạm tội sát nhân,

Thiên Chúa đã hỏi Cain: “Em của ngươi

15

Page 16: Ephata 613

đâu ?” ( St 4, 9 ). Tất nhiên Cain không thể trả lời, muốn im lặng làm ngơ mà không được nên đành phải chối quanh. Thế nhưng vải thưa không thể che mắt thánh ! Vì thế, chúng ta đừng để Thiên Chúa phải lên tiếng hỏi chúng ta lời lẽ như vậy, chắc chắn chúng ta cũng không thể trả lời được đâu !

Một gia đình có hơi ấm yêu thương, dựa trên nền tảng yêu thương của Thiên Chúa, gia đình đó sẽ tốt lành. Chắc hẳn chúng ta còn nhớ câu chuyện “bảy mẹ con tử đạo” ( 2 Mcb 7, 1 – 31 ). Nhìn các con lần lượt bị giết, nhưng người mẹ đó vẫn hiên ngang và động viên đứa con út không tham sanh úy tử, can đảm liều chết để vinh danh Chúa, vì người mẹ này tin rằng “chết là một mối lợi” ( Pl 1, 21 ), là biến đổi, là bước vào sự sống vĩnh hằng. Một người mẹ đạo đức như vậy thì chắc chắn bà cũng giáo dục con cái sống đức tin vững vàng. Đó là minh chứng hùng hồn về một “ngôi đền của sự sống”, tức là gia đình.

Cuộc đời các Kitô hữu là Hành Trình Đức Tin, là sống Đức Tin, thế nên chúng ta rất cần biết thân thưa với Chúa: “Xin dạy chúng con đếm tháng ngày mình sống, ngõ hầu tâm trí được khôn ngoan” ( Tv 90, 12 ). Tác giả Thánh Vịnh chân thành khuyên chúng ta: “Hãy ký thác đường đời cho Chúa, tin tưởng vào Người, Người sẽ ra tay” ( Tv 37, 5 ).

Sống đức tin là cố gắng tự hoàn thiện để nên thánh ngay trong môi trường gia đình, tức là sống các nhân đức ( đối thần và đối nhân ). Nhưng thế nào là nhân đức ? Thánh nữ Faustina giải thích: “Bản chất của nhân đức là Ý Chúa. Ai trung tín thực hiện Ý Chúa thì cũng thực hành các nhân đức” ( Nhật Ký, số 678 ). Mối liên kết thật kỳ lạ !

Triết gia Chu Hi ( Zhū Xī, Trung Hoa, 1120 – 1200 ) nói về đời sống gia đình và xã hội: “Cách trị nhà cốt ở hoà thuận, cách mưu sinh cốt ở siêng năng” . Đúng là “nhân chi sơ tính bổn thiện”, thế nên tâm địa người tốt rất gần với Thiên Chúa, Đấng nhân lành tuyệt đối. Nói về cuộc sống, Amelia Mary Earhart ( 1897 – 1939, nữ phi công kiêm văn sĩ, Hoa Kỳ ) có nhận xét liên quan gia đình: “Người ta càng làm nhiều, thấy nhiều và cảm nhận nhiều, người ta càng có thể làm được nhiều, và càng biết đánh giá chân thực về những điều cơ bản như gia đình, tình yêu và thấu hiểu sự đồng hành” .

Người ta không chỉ sống mà còn phải bảo vệ sự sống, tức là bảo vệ các thai nhi, vì mầm sống được bắt đầu từ gia đình. Ngoài ra, về tâm linh, cầu nguyện là sức sống của đời sống Kitô hữu. Tuy nhiên, đôi khi người ta hiểu cầu nguyện theo “nghĩa hẹp” là XIN, và thường chỉ xin cho mình, đúng ra còn phải xin cho người khác, đặc biệt là phải biết chúc tụng, tôn vinh và tạ ơn Thiên Chúa. Chúng ta hãy nghe Thánh tiến sĩ Thomas Aquinas phân tích: “Chúng ta cầu xin Chúa, không phải để Ngài biết nhu cầu và ước muốn của chúng ta, mà để chúng ta biết cần phải đến với Chúa để xin ơn phù trợ”.

Thánh Gioan Kim Khẩu nói: “Sau khi đặt sự thiện và sự dữ trong khả năng của chúng ta, Thiên Chúa đã ban cho chúng ta quyền tự do để lựa chọn. Người không chấp nhận những gì miễn cưỡng, nhưng đón nhận những gì tự nguyện”.

Thiên Chúa ban cho chúng ta sự tự do nên Ngài luôn tôn trọng tự do của chúng ta. Chính vì Ngài tôn trọng tự do của chúng ta nên chúng ta mới đáng quan ngại. Nghĩa là tùy ý chúng ta, nếu sống tốt thì được tưởng thưởng, nếu sống xấu thì bị trừng phạt, đó là quyền tự do của chúng ta, không thể biện minh là “tại, vì, nếu, giá mà, phải chi…”

Tóm lại, mỗi thành viên gia đình viên-đá-quý-đức-tin và đóa-hoa-tươi-yêu-thương, phải luôn biết quên mình mà “sống vì”, “sống cho” và “sống với” – nghĩa là hãy sống sao cho gia đình trở thành “ngôi đền của sự sống” thực sự sống động, nhất là trong Năm Phúc

Âm Hóa Gia Đình 2014 này. Không phải hết “năm chủ đề” rồi thôi mà phải sống suốt cuộc đời của chúng ta, cho đến lúc nhắm mắt xuôi tay.

Lạy Thiên Chúa, xin giúp chúng con biết noi gương Thánh Gia và biết không ngừng cố gắng trở nên những viên-đá-yêu-thương sống động để xây dựng những Ngôi Đền của Sự Sống, nơi có Thiên Chúa ngự trị. Chúng con cầu xin nhân danh Thánh Tử Giêsu Kitô, Đấng cứu độ chúng con. Amen.

TRẦM THIÊN THU

16

Page 17: Ephata 613

XEM PHIM KHIÊU DÂM CÀNG NHIỀU CHẤT XÁM CÀNG GIẢM, CHỨC NĂNG NÃO GIẢM

Các nhà nghiên cứu về vấn đề phát triển con người tại Học Viện Max Planck, Berlin, Đức Quốc, vừa mới công bố phát hiện ảnh hưởng của thời gian xem nội dung khiêu dâm lên sự khác biệt về khối lượng chất xám giữa các khu vực bên trong não bộ con người. Theo đó, những người càng dành nhiều thời gian xem các nội dung khiêu dâm thì khối lượng chất xám và các chức năng của não sẽ bị suy giảm rõ rệt. Công trình nghiên cứu đã được công bố trên tạp chí Tâm Thần Học Jama số đăng vừa qua.

Trong nghiên cứu phân tích, các nhà khoa học đã tuyển chọn 64 nam giới có sức khỏe bình thường, độ tuổi từ 21 đến 45. Những người tham gia thử nghiệm được yêu cầu điền vào phiếu thăm dò về thời gian họ dành để xem phim khiêu dâm mỗi tuần. Mỗi người khác nhau đều trả lời mức thời gian khác nhau. Kết quả thăm dò cho thấy, mỗi người đàn ông dành ít nhất là 4 giờ mỗi tuần để xem các nội dung khiêu dâm.

Tiếp theo đó, tất cả những người tình nguyện đều được chụp cộng hưởng từ não bộ ( MRI ) 2 lần: 1 lần lúc đang xem các nội dung khiêu dâm và 1 lần xem các hình ảnh lành mạnh. Các nhà khoa học đã phát hiện ra mối liên hệ tiêu cực giữa thời gian xem phim khiêu dâm với khối lượng chất xám tại nhân đuôi của thể vân trên não bộ. Khi người đàn ông đang xem các nội dung khiêu dâm, hình ảnh chụp cộng hưởng từ cho thấy các chức năng của vùng não điều khiển quá trình vận động bị suy giảm rõ rệt. Hơn nữa, chức năng kết nối giữa nhân đuôi phải và vỏ não trái trước trán vùng lưng bên bị gián đoạn tương ứng với thời gian xem nội dung khiêu dâm.

Tuy nhiên, các nhà nghiên cứu cho biết cần phải tiếp tục thực hiện những nghiên cứu bổ sung trong tương lai do vẫn chưa đảm bảo đủ điều kiện khách quan để đưa tới kết luận chính xác về tác động của nội dung khiêu dâm tới việc suy giảm chất xám và toàn bộ hệ thần kinh. Một nhà nghiên cứu cho biết: "Những nghiên cứu trong tương lai cần được phân tích tác động về lâu dài của nội dung khiêu dâm. Ngoài ra, nghiên cứu cũng đòi hỏi thực hiện trên những cá thể "ngây thơ" để đảm bảo tính phổ quát của kết luận." Dù vậy, đây có thể sẽ là trở ngại của nghiên cứu do sẽ vấp phải vấn đề về đạo đức khi nghiên cứu vấn đề nhạy cảm trên các đối tượng "ngây thơ" như trẻ em.

Tuy vẫn chưa đưa ra được lý giải thấu đáo cho nguyên nhân của vấn đề, nhưng dựa trên những hiểu biết vốn có, các nhà nghiên cứu đã đưa một số giả thuyết. Có thể các nội dung khiêu dâm đã kích thích quá mức sự hưng phấn khiến cho sự linh hoạt của não bộ bị ảnh hưởng. Ở một khía cạnh khác, có thể những người đàn ông có ít chất xám ở thể vân sẽ có xu hướng cần nhiều sự hưng phấn hơn so với người khác và sẽ tìm đến các nội dung khiêu dâm thường xuyên hơn.

Theo JAMA, Medicalxpress, nguồn: tinhte.vn

ĐƠN GIẢN LÀ HÃY YÊU THƯƠNGMọi người đều biết rằng hôn nhân đồng phái tính và các hành vi đồng tính là trái với giáo huấn

về luân lý của Giáo Hội Công Giáo. Nhưng cũng cùng giáo huấn lại nói rằng những người đồng tính cần phải được đối xử với “sự tôn trọng, nhạy cảm và thương cảm”. Khi mà ngày càng có nhiều nhà nước hợp thức hóa hôn nhân đồng tính, thì ngày càng nhiều anh chị em đồng tính Công Giáo bước vào sự kết hiệp này. Điều này để lại nơi một số người Công Giáo một cảm giác bị mắc kẹt giữa hai giá trị: giáo huấn của Giáo Hội chống lại hôn nhân đồng tính và giáo huấn của Giáo Hội về lòng thương cảm. Ở Seattle vài tháng trở lại đây, chẳng hạn, nhiều học sinh trung học đã phản đối chống lại việc bãi nhiệm một vị phó hiệu trưởng, người bị buộc phải rời khỏi chức vụ vì đã cưới người đàn ông khác.

17

CÙNG CẢNH BÁO

CÙNG NHẮN NHỦ

Page 18: Ephata 613

Hầu hết những người phản đối hôn nhân đồng tính đều nói rằng họ không hề ghét người đồng tính, chỉ là sự hiểu biết truyền thống về hôn nhân thì quan trọng và có giá trị vĩnh viễn mà thôi. Những

người phản đối hôn nhân đồng tính khác lại đưa ra một lời tụng niệm lặp đi lặp lại: “Hãy ghét tội, hãy yêu tội nhân”. Nếu là như thế, thì tại sao nhiều người đồng tính lại cảm thấy là họ bị ghét bỏ bởi nhiều thành viên của Giáo Hội ?

Tôi sẽ đưa ra một lý do vượt quá sự thật là nhiều người đồng tính bất đồng với giáo huấn của Giáo Hội về các hành vi đồng tính: chỉ hiếm hoi vài người phản đối hôn nhân đồng tính nói một điều gì đó tích cực về anh chị em đồng tính mà lại không đưa ra một lời cảnh báo chống lại tội. Ngôn ngữ xung quanh những anh chị em đồng tính Công Giáo được hình thành chủ yếu, đôi khi là quá đáng, theo nghĩa là tội. Ví dụ: “Chúng ta yêu thương anh chị em đồng tính của chúng ta – nhưng họ phải không được liên hệ gì đến hoạt động tình dục”. Còn bất kỳ nhóm người Công Giáo nào thể hiện theo phong cách này ? Hãy hình dung một ai đó bắt đầu một buổi nói chuyện ở Giáo Xứ về

đời sống hôn nhân bằng việc nói: “Chúng ta là những người Công Giáo đã kết hôn – nhưng dâm bôn là một tội trọng”. Không có nhóm nào khác mà Giáo Hội liên hệ đến căn tính của một nhóm với tội lỗi đến mức quá linh hoạt.

Kiểu ngôn ngữ “hãy ghét tội lỗi, hãy yêu tội nhân” thì thật là khó để mà tin đối với nhiều người đồng tính khi sự diễn tả ấm áp của tình yêu lại đi kèm với lời kết án chói tai. Và cái định danh rằng tình yêu được đưa lên hàng đầu khi khiển trách người được yêu dường như chỉ áp dụng trong trường hợp của những người đồng tính. Hãy xem xét một ví dụ khác, giống như việc nói với một đứa trẻ: “Con hư, nhưng dù sao mẹ cũng yêu con”. Điều này rốt cục thì cũng giống như: “Hãy ghét tội nhân”.

Hãy xem cách mà Chúa Giêsu yêu mến những người bị ghét bỏ vào thời của Ngài. Đơn cử câu chuyện ông Dakêu, một người đàn ông vóc dáng nhỏ bé trèo lên một cây sung để nhìn thấy Chúa Giêsu khi Ngài đi ngang qua Giêrikhô ( Lc 19, 1 – 10 ). Là một người trưởng thu thuế, và do đó là người đứng đầu của tất cả những người thu thuế trong vùng, ông Dakêu có lẽ cũng bị những người Do Thái xem là người tội lỗi nhất trong vùng. Khi Chúa Giêsu thấy ông trèo trên cành cây, Ngài gọi lớn tiếng: "Này ông Dakêu, xuống mau đi, vì hôm nay tôi phải ở lại nhà ông !" Dakêu sau đó đã hứa là sẽ trả lại cho bất cứ ai mà ông đã chiếm đoạt. "Hôm nay, ơn cứu độ đã đến cho nhà này”, Chúa Giêsu nói. 

Hãy lưu ý rằng Chúa Giêsu thể hiện tình yêu đối với Dakêu thậm chí trước khi người này hứa sẽ làm bất cứ điều gì. Đó là, Chúa Giêsu yêu ông ta trước, bằng việc đưa ra lời đề nghị được ăn tối với ông, một dấu chỉ mạnh mẽ của sự đón tiếp vào thời bấy giờ. Chúa Giêsu không hề nói: “Dakêu, ông là kẻ tội lỗi bởi vì ông đã lừa cắt cổ người ta bằng việc thu thuế cho thế lực thù nghịch đang thống trị, nhưng dù là ông là một tội nhân công khai, nhưng tôi vẫn yêu mến ông”. Ngài chỉ đơn giản là yêu ông ta trước hết. 

Câu chuyện về ông Dakêu minh hoạ một sự khác biệt quan trọng giữa cách thi hành sứ mạng của Gioan Tẩy Giả và của Chúa Giêsu. Đối với Gioan Tẩy Giả, sự hoán cải phải đến trước, rồi mới đến sự hiệp thông. Trước hết hãy ăn năn tội lỗi của bạn; rồi bạn sẽ được đón nhận vào cộng đồng. Đối với Chúa Giêsu, trường hợp ngược lại thì thường xuyên hơn; trước hết, Chúa Giêsu đón tiếp một người, và ơn hoán cải theo sau. Đó không phải là việc yêu tội nhân; đó đơn giản là yêu.

Điều đó có nghĩa là Giáo Hội hãy yêu những người nam nữ đồng tính sâu sắc hơn ? Trước hết, đó có nghĩa là lắng nghe các kinh nghiệm của họ trước – tất cả các trải nghiệm của họ, toàn bộ đời sống của họ như thế nào. Thứ hai, điều đó có nghĩa là đánh giá đúng những đóng góp của họ cho Giáo Hội. Giáo Hội của chúng ta sẽ ở đâu nếu không có những người nam nữ đồng tính – là những người phục vụ âm nhạc, những người làm mục vụ, các giáo viên, các vị linh hướng hàng giáo sĩ và tu sĩ, bệnh viện và các vị giám đốc của các chương trình giáo dục tôn giáo ? Rõ ràng là nghèo nàn hơn.

Sau cùng, điều đó có nghĩa là cách công khai nhìn nhận những đóng góp cá nhân của họ: đó là, việc nói rằng một người đồng tính Công Giáo cụ thể đã tạo nên một sự khác biệt trong Giáo Xứ của chúng ta, trường học của chúng ta, Giáo Phận của chúng ta. Điều này sẽ giúp nhắc nhớ mọi người rằng họ cũng là một phần đặc biệt của thân mình Đức Kitô. Tình yêu có nghĩa là lắng nghe và tôn trọng, nhưng trước đó thì điều đó có nghĩa là chấp nhận người ấy tồn tại.

Lm. James Martin, Dòng TênJoseph C. PHAM chuyển ngữ từ America Magazine

18

Page 19: Ephata 613

NGƯỜI BUÔN GIÓ, TỪ GIANG HỒ ĐẾN CẢI CÁCH XÃ HỘI Người quan tâm đến tình hình đất nước có lẽ ai cũng quen thuộc với tên gọi blogger Người Buôn

Gió. Người Buôn Gió tên thật là Bùi Thanh Hiếu, tác giả nhiều loạt bài, trong đó có “Ðại Vệ Chí Dị,” “Thư Viết Cho Con Trai”... với lối viết giản dị, dí dỏm, và sâu sắc. Blogger Người Buôn Gió là ai ? Ðiều gì khiến ông trở thành người dùng ngòi bút làm phương tiện cải cách xã hội ?

 Hiện đang tham dự chương trình học bổng nghệ thuật của thành phố Weimar, Ðức Quốc, Blogger Người Buôn Gió hé lộ với phóng viên Hà Giang vài nét chính về con người và cuộc đời mình, trong buổi chuyện trò sau đây, tại tòa soạn nhật báo Người Việt.

Hà Giang: Chào blogger Người Buôn Gió, đọc văn thì người đọc cũng có thể đoán ra con người của tác giả Người Buôn Gió, tuy nhiên nhiều người vẫn muốn nghe chính tác giả nói về mình, anh có thể cho độc giả của Người Việt biết blogger Người Buôn Gió là ai, và tại sao lại đi... buôn gió ?

Blogger Người Buôn Gió: Thật sự, tôi chỉ như bao thanh niên ở Việt Nam ở trong những khu phố mà người ta gọi là khu phố bụi đời, nơi chứa nhiều thành phần giang hồ, xã hội đen. Cuộc sống của tôi cũng có lúc sống bằng nghề đâm thuê chém mướn, đòi nợ thuê, cũng có lúc cờ bạc, thậm chí là trộm cắp. Mọi người có thể hình dung là cuộc sống ấy nó khó hiểu, nhưng tôi sinh ra ở cái khu phố như thế, và tất cả mọi người đều làm những việc như thế, thì tôi cũng làm theo. Tôi không tiếp xúc được với xã hội bên ngoài, với xã hội văn minh và lớp người trí thức, mà tôi chỉ biết sống ở trong đấy thôi, và tôi trở thành một người cũng “xuất sắc” trong cái đám lưu manh ấy.

Hà Giang: Anh nói đến một khu phố bụi đời với những chàng trai sống lăn lóc, vậy khu phố đó là ở đâu ?

Blogger Người Buôn Gió: Nơi tôi sinh ra nó là một cái ngõ nhỏ tên là Phất Lộc, ngoài Bắc, nó nằm ở chợ Ðồng Xuân-Bắc Qua, Hà Nội, một nơi chứa chấp nhiều giới giang hồ hảo hán, dân số khoảng vài nghìn người. 

Hà Giang: Blogger Người Buôn Gió bao nhiêu tuổi rồi ?

Blogger Người Buôn Gió: Vâng, tôi sinh năm 1972.

Hà Giang: Tới một lúc nào thì con người giang hồ lăn lóc bụi đời đó quyết định thôi giang hồ và bắt đầu viết lách, và điều gì, biến cố gì đã thôi thúc Người Buôn Gió phải cầm bút ?

Blogger Người Buôn Gió: Khi tôi lấy vợ thì vẫn làm công việc cầm đồ, cá độ bóng đá, tiêu thụ của gian, nói chung thì những cái việc ấy nó liên hệ với nhau. Sau đấy năm 2005 thì vợ tôi sinh con. Khi vợ tôi chuyển dạ sinh thì tôi đưa vợ tôi vào bệnh viện. Khi vào bệnh viện, các bác sĩ người ta bảo đưa tiền hối lộ thì người ta sẽ chăm sóc vợ con tôi. Lúc tôi đưa tiền cho người ta thì tôi thấy đó là lẽ tất nhiên, cả một cái xã hội toàn dùng tiền hối lộ, ở đâu cũng phải hối lộ thì hối lộ nó thành thói quen thôi.

Nhưng nó xảy ra trường hợp là vợ tôi khó đẻ, và khó đẻ thì phải chuyển qua phòng mổ. Nhưng phòng đỡ đẻ thì người ta muốn lấy tiền hối lộ, nên họ cứ giữ vợ tôi ở đấy. Vì thế sau ba tiếng đồng hồ vỡ ối, con tôi chưa được sinh ra, họ đợi đến hết giờ ca trực ấy, khi đổi qua ca trực khác thì mới chuyển, vì như thế thì ca trực khác mới được tiền ( hối lộ ).

Khi họ chuyển vợ con tôi qua phòng mổ thì con tôi tím ngắt và tái mét. Họ nói con tôi bị bệnh tim. Nhưng nhiều người bảo nếu bệnh tim thì khám thai phải biết rồi, hoặc gia đình có tiền sử bệnh tim, mà gia đình tôi không ai có bệnh tim, còn con tôi trong quá trình khám thai thì không có vấn đề gì. Ðây là cháu bé trong ba tiếng đồng hồ đó nó bị sặc nước ối, vì nước ối vỡ ra rồi, nó uống vào.

Lúc ấy họ bảo, bây giờ muốn chữa thì phải tốn tiền, thế là tôi lại phải đưa tiền cho họ, nói tóm lại, hối lộ rất là nhiều, từ y tá đến bác sĩ, ai cũng nói đến tiền. Họ hỏi thì tôi cứ đưa tiền ra, không thiết tha gì khác. Con tôi cuối cùng khỏe mạnh được về nhà. Khi về nhà được khoảng hai tháng thì một hôm tôi

19

CÙNG BỘC BẠCH

Page 20: Ephata 613

nhìn con tôi đang nằm, nó mủm mỉm, nó cười. Tôi nhìn, tôi mới nhớ lại chuyện hôm nó sinh ra, tôi mới chợt nhận ra rằng tôi từng cầm dao đi chém người để lấy tiền, thì tôi hình dung việc của tôi với việc ông bác sĩ ông ấy cầm dao mổ, tôi bàng hoàng nhận ra là có khi họ cũng giống mình.

Khi tôi nhận ra một cái điều như thế, thì tôi tự hỏi tại sao xã hội nó lại như thế ? Tôi nhận tôi là một thằng lưu manh giang hồ, tôi đâm thuê chém mướn, tôi kiếm tiền... mà hình ảnh của người bác sĩ ở trong tôi ấy, thì tôi vẫn nghĩ những người ấy gọi là lương y như từ mẫu, không quản ngại điều gì để giúp mình, mà bây giờ người ta cũng cầm dao người ta kiếm tiền, và người ta cũng có thể bỏ mặc người khác chết để người ta kiếm tiền. Tôi thấy sự tàn nhẫn của họ có khi còn xuất sắc hơn tôi.

Thật ra khi tôi đi đâm chém thì chỉ là dân giang hồ với nhau, chứ tôi chẳng bao giờ đi tìm một người hiền lành nào uy hiếp người ta để kiếm tiền, mà toàn là dân giang hồ mâu thuẫn vì chia chác các thứ hay là nợ nần nhau. Bây giờ đến một người bác sĩ mà người ta cũng như thế thì tôi không hiểu cái xã hội này bây giờ nó ra thế nào. Nghĩ thêm thì tôi thấy không riêng chỉ bác sĩ, mà thầy giáo, rồi công an cũng như thế, cả xã hội nó như thế.

Tôi nghĩ bây giờ mình sinh con mình ra rồi, và xã hội nó như thế này, để cho con mình nó tồn tại, thì mình dạy cho con mình cái gì ? Mình lại phải dạy cho con mình biết cách hối lộ, biết cách luồn lọt, biết cách kiếm chác lưu manh thì tôi thấy mình sinh ra một người con, nuôi cho lớn mà phải dạy nó những điều ấy, thì nói thật lòng, thà không sinh nó ra.

Lúc đó tôi mới viết bài đầu tiên là bài ”Thư viết cho con trai”. Tôi viết một chuyện châm biếm là trong xã hội như thế này, khi con lớn lên đi học mẫu giáo, đi ra ngoài con phải cảnh giác là luôn cầm tiền trong người, bố sẽ đặt tên con là Bùi Minh Huấn, tức là con có được lời giáo huấn sáng suốt.

Bài viết đó có nhiều người đọc và khen. Thật ra thì cũng chẳng phải là người ta khen. Người thì khóc, người thì cười, tức là nó mang lại cho người đọc nhiều cảm xúc. Tôi thấy là mình có thể có một

cách cải cách cái xã hội này qua ngòi bút của mình. Nghĩ thế, tôi bắt đầu chú ý viết. Hà Giang: Buôn Gió có nghĩa là gì, và từ đâu lại có cái tên Người Buôn Gió ?

Blogger Người Buôn Gió: Lúc đầu, khi mới viết, tôi chỉ lấy tên thật là Bùi Minh Hiếu thôi. Sau đó tôi nghĩ mình không phải là muốn truyền bá tư tưởng, mà chỉ muốn nhân rộng suy nghĩ của một người cha, muốn những điều tốt cho con mình, cho thế hệ sau, nhân rộng nó đi khắp nơi, tôi chọn cái tên Người Buôn Gió, tức là tôi mong muốn cái tình cảm của một người cha, trách nhiệm với người con, với xã hội, được nhân rộng, tôi chọn cái tên ấy.

Hà Giang: Những nhận thức về xã hội chung quanh của blogger Người Buôn Gió có phải đến lúc có con, lo cho con rồi mới có, hay là những điều đã tiềm ẩn trong anh lâu rồi ?

Blogger Người Buôn Gió: Nhận thức thì vẫn luôn luôn có chứ, nhưng nó không khiến được mình thay đổi, vì như nhiều người Việt Nam mình, khi họ nhìn những sự trái ngang ấy, họ coi đó là một điều bình thường và họ tìm một cách nào đó, hối lộ, luồn lách, móc ngoặc thế nào đó để mà vượt qua. Thì tôi cũng là một người như thế. Nếu mà tôi không có cậu con trai của tôi, thì tôi vẫn là một người như thế thôi. Nhưng khi đã có người con rồi thì suy nghĩ của tôi lúc đó không phải là về tôi nữa, mà là về thế hệ của con tôi, và chính vì thế mà tôi viết.

Nói tóm lại, đánh giá về xã hội như thế thì nó có sẵn trong người rồi, nhưng mình không muốn làm cái gì để thay đổi nó, mình chấp nhận nó là đương nhiên như thế. Nhưng khi mình đặt vấn đề con mình nó cũng phải chấp nhận như thế là một chuyện đương nhiên thì đó là một điều đau lòng, và tôi không muốn như thế, nên tôi phải viết.

Hà Giang: Việc viết lách trong xã hội Việt Nam đã mang đến cho blogger Người Buôn Gió nhiều khó khăn trong cuộc sống, vậy người phối ngẫu của anh có ý kiến gì không ?

Blogger Người Buôn Gió: Ðầu tiên thì vợ tôi phàn nàn rất nhiều. Gia đình bên vợ tôi, ông của vợ tôi là tướng trong quân đội ( Bắc Việt ), gia đình bên vợ tôi cũng thuộc thành phần trí thức, ông bà đều là lão thành cách mạng. Nhưng khi tôi bị bắt năm 2009 thì lúc đấy gia đình vợ tôi mới biết chuyện. Họ tìm hiểu xem tại sao tôi bị bắt, họ đọc những bài của tôi, họ nói: “Ôi mẹ, cái thằng này nó viết hay đấy, nó viết đúng quá.” Lúc ấy thì vợ tôi thất vọng, tưởng là mọi người biết anh ấy làm như thế thì khuyên anh ấy, chứ bây giờ bên nội bên ngoại cùng khen như thế này, thì vợ tôi cũng… vui vẻ.

20

Page 21: Ephata 613

Hà Giang: Sau khi những bài viết của blogger Người Buôn Gió được gia đình bên vợ đọc, thành phần giao tiếp của anh có thay đổi không ? Có tạo được ảnh hưởng gì không ?

Blogger Người Buôn Gió: Sau khi mọi người trong họ hàng đọc thì họ thành độc giả của tôi. Họ thường xuyên đọc. Gọi cho bạn bè. Thậm chí, tôi có ông chú với bà cô lúc nào cũng đi khoe: “Tôi là ông chú, tôi là cô cái thằng Buôn Gió.”

Hà Giang: Con trai của blogger Người Buôn Gió bây giờ cũng chín tuổi rồi, và anh đã viết cho con rất nhiều bức thư, thế cha con anh có bao giờ ngồi và nói với nhau những câu chuyện tương tự như nội dung của những bức thư đó không ?

Blogger Người Buôn Gió: Cháu cũng đọc những bài tôi viết. Có những lúc đi học về cháu chưa phải làm bài, cháu rất là khệnh khạng, ngồi vào máy tính, xong cháu Google xem hôm nay Người Buôn Gió viết cái gì, rồi cháu ngồi đọc. Chúng tôi không thảo luận về những thư tôi viết cho cháu, chỉ có một cái truyện tôi viết về tuổi thơ của tôi, thì cháu có hỏi lúc ấy bố bé, bố như thế nào thế nào, thì tôi kể cho cháu nghe. Tôi tâm sự với cháu, chẳng hạn như bố thương bà nội thì bố nấu cơm, bố làm các việc giúp bà, hay là thương ông nội thì tôi làm gì.

Hà Giang: Trở lại với cái cái chữ Buôn Gió, chắc hẳn hai chữ này với anh phải có một ý nghĩa gì đó sâu sắc lắm ?

Blogger Người Buôn Gió: Chúng ta người nào cũng có một ước mơ, thí dụ ước mơ cải cách xã hội, ước mơ xã hội được dân chủ, cái tên Buôn Gió nó thể hiện một giấc mơ, một ước mơ mà tôi đang trên đường thực hiện. Tôi cũng chỉ mong lúc nào đất nước mình tràn ngập gió thì tôi không phải đi buôn nữa, đó là một điều hạnh phúc. 

Hà Giang: Cảm ơn blogger Người Buôn Gió đã dành thời gian cho chúng tôi.

 HÀ GIANG, báo Người Việt, thực hiện

ĐỪNG BAO GIỜ... Tôi ngồi ẩn mình dưới tàng cây rậm rạp

sau sân chùa, tránh cái nắng oi ả của mùa hè. Hôm nay ngày thường, mọi người đi làm cả, cảnh chùa im lặng một cách trang nghiêm. Nhân tiện có công việc đi ngang qua chùa, tôi tạt vào viếng cốt và thắp cho ông bác một nén hương để tưởng nhớ đến bác mình. Tôi thường thích ngồi một mình yên lặng như thế, đầu óc như thể hồi mới sinh, mắt thấy cảnh, cảm nhận được hình ảnh nhưng chưa biết nói, trong đầu chưa có những biểu tượng tạo thành ý nghĩ hay tư tưởng ! Những lúc như thế, tôi thấy tâm hồn có phần nào an lạc bình yên hơn.

Ngồi lơ đãng như vậy một lúc lâu, tôi chợt thấy bóng người đang lui cui dọn dẹp phía hông mé nhà kho. Để ý kỹ, tôi nhận ra đó là người đàn ông khoảng lứa tuổi ngoài 30 mà tôi thỉnh thoảng vẫn gặp làm công quả cho chùa. Mồ hôi người đàn ông đổ nhễ nhại dưới cái nóng bức của mùa hè, nhưng anh ta vẫn lẳng lặng làm không tỏ vẻ một chút nào khó chịu cả. Tôi ngồi nhìn anh ta làm việc, lòng thầm cảm phục.

 Người đàn ông bất chợt nhìn thấy tôi. Anh ta cười, vẫy tay chào.

 Tôi nói lớn: "Nghỉ tay, uống miếng nước đã !"

 Người đàn ông khựng lại, ngẫm nghĩ, cúi xuống xách chai nước suối dưới đất rồi đi lại phía tôi ngồi.

 Tôi đứng lên, bắt tay tự giới thiệu tên mình.

- Chào anh, tôi là Minh.

- Dạ, tôi tên Hiếu.

- Hôm nay anh không phải đi làm à ?

Tôi ngắm Hiếu trong khi chờ đợi câu trả lời. Tuy với làn da hơi rám nắng, cùng với một mái tóc cắt ngắn, Hiếu có một khuôn mặt sáng sủa dù ẩn hiện nhiều nét suy tư. Đôi bàn tay gầy gầy thanh nhã chứng tỏ không phải làm việc lao động nhiều.

21

CÙNG CẢM NHẬN

Page 22: Ephata 613

 - Thưa anh không. Tôi nghỉ thứ Ba, không làm việc. Còn anh, sao hôm nay không đi làm à ?

 - Tôi có vài công việc riêng cần phải làm nên lấy ngày nghỉ hôm nay. Xong việc, đi ngang chùa nên ghé vào đây thăm cốt ông bác. Tôi thỉnh thoảng đi chùa vẫn thấy anh. Anh chắc thường làm công

quả ở đây đã lâu ?

 - Dạ, cũng được vài năm, thưa anh. Sắp tới lễ Vu Lan rồi, tôi soạn lại nhà kho lấy những vật dụng cần thiết, để sẵn đó cho họ. Mỗi người một tay.

 - Ừ nhỉ. Anh không nhắc thì tôi cũng quên khuấy đi mất, rằm tháng 7 sắp tới rồi ! Trông anh còn trẻ, chắc còn bà cụ ?

 Hiếu chợt khựng lại, giọng nhỏ đi.

 - Thưa anh không. Mẹ tôi mất cách đây được vài năm.

 - Tôi xin lỗi.

 - Dạ, không hề chi.

Tôi ngẫm nghĩ, miệng nói thầm "Hiếu, Hiếu..." Tôi đã có nghe ai đó nói tới cái tên này, và

đang cố nhớ là đã nghe ở đâu.

 - A ! Tôi có nghe mẹ tôi thỉnh thoảng nói ở chùa có một anh bác sĩ trẻ hay đến làm công quả, cho chùa tiền và chữa bệnh cho người đồng hương lấy tiền rất rẻ, gặp người nghèo thì chữa miễn phí, không biết có phải là anh không ?

 Hiếu cười ngượng ngập.

 - Dạ, bà cụ anh nói quá lời. Tôi chỉ làm những gì khả năng cho phép.

 Tôi tiếp lời:

 - Mẹ tôi và mọi người ở đây quý mến anh lắm. Được một người trẻ công danh thành toại trong cộng đồng cũng là điều quý rồi, huống hồ thay vì hưởng thụ, vinh thân phì gia, anh còn nghĩ đến cộng đồng, giúp đỡ cộng đồng thì quá tốt. Tôi nói điều này bằng cả thực lòng, chẳng phải nói cho anh vui.

 - Dạ, cám ơn anh. Tôi cũng chỉ xin đóng góp phần nào mà thôi. Một mình tôi thì cũng chẳng làm gì được nhiều nếu không có những sự tiếp tay và góp sức của những người khác. Người cho 100 đô, người cho 5 đô, 10 đô... người làm trong nhà bếp, người chăm lo vườn, người lo giấy tờ thủ tục hành chánh v.v... một người thì chắc chắn không thể nào làm xuể được từng ấy công việc.

 Tôi đổi đề tài đối thoại, để cho Hiếu được thoải mái, hỏi về những khóa tu thiền sắp tới do chùa tổ chức, những lớp học tiếng Việt v.v...

Ngồi nói chuyện được một lát, Hiếu xin phép quay trở lại làm tiếp công việc dang dở, tôi bảo để tôi phụ một tay khuân dọn cho nhanh chóng, thêm phần có hai người vừa làm vừa nói chuyện đỡ nhàm chán hơn. Hiếu vui vẻ cám ơn tôi.

Công việc xong thì cũng khoảng 5 giờ chiều. Tôi từ giã Hiếu và hẹn gặp lại trong ngày Vu Lan….

Khi tôi chở mẹ tôi tới thì chùa cũng đã có khá đông người. Một cô bé nhỏ tuổi mà tôi thường thấy trong gia đình Phật Tử của chùa chạy lại, chẳng cả hỏi, cài trên ngực áo tôi một bông đỏ rồi nhoẻn một nụ cười thật dễ thương chúc tôi may mắn còn mẹ. Tôi mỉm cười sung sướng.

Mẹ tôi dặn dò tôi vài điều như sẽ về lúc mấy giờ, nếu muốn kiếm mẹ tôi thì có thể kiếm bà ở đâu... rồi vội vã đi về hướng nhà bếp để tiếp tay với những người bạn trong Ban Hộ Niệm của bà trong đó.

Tôi đảo mắt nhìn xung quanh, có những người mang đóa hoa đỏ cài trước ngực và có những người cài đóa hoa trắng, những người mà thân mẫu đã qua đời. Tôi chợt nhớ đến Hiếu, nhớ đến người bác sĩ trẻ hay làm công quả cho chùa. Tôi định bụng sẽ để ý kiếm Hiếu. Tôi đi vội về phía khán đài để giúp ban tổ chức văn nghệ khuân ghế ra cho khán giả ngồi và sắp đặt chương trình.

Không khí nhà chùa hôm nay đâu đâu cũng nhộn nhịp, mọi người cười nói vui vẻ. Tiếng thầy trụ trì đang sang sảng thuyết pháp vọng lại từ chính điện. Các em nhỏ trong ban vũ tíu tít gọi nhau để chuẩn bị cho chương trình văn nghệ. Những tà áo dài đủ mầu sắc thỉnh thoảng có dịp gì đó trong năm mới được mang ra mặc. Mọi người rạng rỡ trong ngày báo hiếu.

Khi trời trở chiều, tôi kiếm mẹ tôi, chở bà về lo nấu nướng để cúng bái ở nhà. Tôi vẫn chưa thấy Hiếu. Tôi chợt nhớ là người hẹn gặp nhau ở chùa là tôi và Hiếu chỉ cười, không nói….

Sau ngày Vu Lan tôi gặp Hiếu đôi lần ở chùa, những lúc như thế, chúng tôi thường thảo luận về các kinh điển nhà Phật. Hiếu có một trí nhớ rất dai, thuộc làu làu những câu kinh hoặc đoạn kinh. Tôi

22

Page 23: Ephata 613

vốn thuộc loại "dài lưng tốn vải, ăn no lại nằm", thuộc loại ưa ngủ chứ chẳng phải tướng học trò gì cả, chẳng nhớ gì nhiều. Nhưng có điều khi nghe Hiếu đọc các câu kinh, tôi hiểu thế nào nói ra như vậy khiến nhiều lúc Hiếu kinh ngạc và thường khen tôi là người có căn cơ, chắc những kiếp trước có tu tập gì rồi. Chúng tôi lại tưởng tượng ra những kiếp trước ra sao để trêu chọc nhau và ngày càng trở nên thân nhau hơn. Thú thật tới lúc đó, tôi cũng chẳng biết gì nhiều về bản thân cũng như gia đình của Hiếu. Tính tôi vốn không tò mò, ai thích kể cho mình nghe thì kể, tôi không hỏi và cũng không lấy đó làm điều quan tâm. Cho đến một hôm...

- Chiều thứ Bẩy này ông có rảnh không ?

Ngẫm nghĩ một chốc, tôi trả lời Hiếu:

- Rảnh. Có chuyện gì không ?

- Tôi định mời ông đến nhà ăn giỗ bà cụ.

- Ừ, nhưng ông phải chỉ đường cho tôi hay cho tôi địa chỉ. Ông định mấy giờ ?

- Khoảng 7 giờ chiều được không ? Sáng tôi còn ở phòng mạch. Để tôi vẽ đường đến cho ông sau.

- Ừ, cứ định như vậy đi.

Chiều thứ Bẩy tôi đến nhà Hiếu, một căn nhà nhỏ tọa lạc trong một khu vực yên lặng, hơi xa thành phố. Khi tôi tới, Hiếu đã cúng bái xong rồi, đang ngồi chờ tôi. Tôi đến bàn thờ, thắp nén nhang tỏ lòng tôn kính người quá cố. Nhìn di ảnh, mẹ của Hiếu là một người đàn bà khắc khổ, trông có vẻ lam lũ dù tấm ảnh chụp lúc còn khá trẻ. Duy chỉ có cặp mắt, cặp mắt thật buồn, cặp mắt của một người chịu đựng và hy sinh. Kế bên di ảnh là một bức ảnh của một người đàn ông mặc quân phục, da sạm nắng mà tôi đoán là cha của Hiếu. Điểm làm tôi ngạc nhiên, tôi là người khách duy nhất mà Hiếu mời ! Không một người nào khác, ngoài tôi và Hiếu ! Ngoài hai bức di ảnh trên bàn thờ, trong nhà không treo một tấm hình nào khác. Đồ đạc bầy biện rất đơn sơ nhưng gọn gàng và sạch sẽ. Nhìn qua, ai cũng có thể đoán được phần nào tâm lý của người chủ nhà.

Trong bữa ăn, Hiếu vui vẻ cười nói huyên thuyên nhiều hơn bình thường. Không biết có phải vì chút rượu vang hay đã lâu trong bữa ăn mới có người cho Hiếu nói chuyện, hoặc vì một lý do nào đó mà Hiếu cố che dấu để quên đi ?

Dùng cơm xong, chúng tôi ra phòng khách ngồi uống cà phê, nói chuyện. Lúc này Hiếu lại trở nên ít nói, có vẻ trầm ngâm tư lự, thành thử tôi cứ phải khơi chuyện.

- Ông ở một mình, sao không lấy vợ cho có không khí gia đình ? Tôi đi làm về còn có cha mẹ, anh em, ông định ở như vầy đến bao giờ ? Vả lại, cỡ người như ông đâu phải là khó lấy vợ !

Hiếu im lặng một hồi lâu rồi trả lời:

- Tôi cũng đã từng lập gia đình rồi.

Tôi nhìn Hiếu không nói. Hiếu tiếp tục kể:

- Tôi lấy vợ cách đây ba năm, ăn ở với nhau được gần một năm thì chúng tôi xa nhau. Chẳng phải lỗi tại Thy, lỗi tại tôi thì đúng hơn. Dầu sao đi nữa thì chúng tôi cũng đã ly dị. Như có dịp để tâm sự, Hiếu miên man kể cho tôi nghe.

- Bố của tôi là một sĩ quan Quân Lực VNCH. Ông thuộc đơn vị tác chiến nên nay đây mai đó, vì vậy ông không muốn mẹ tôi theo. Khi tôi ra đời, lớn lên trong tình thương của mẹ, ít khi thấy mặt cha. Gia đình bên nội cũng như bên ngoại, tôi đều không biết vì bố mẹ tôi thương nhau không có sự đồng ý của cả hai gia đình vốn ghét nhau từ lâu. Mẹ tôi bị gia đình mình từ và gia đình bố tôi không nhận, nhưng vì thương yêu nhau nên bố mẹ tôi bất chấp tất cả để được gần nhau.

Lấy nhau một thời gian ngắn thì bố tôi nhập ngũ, mẹ tôi bắt đầu cuộc sống xa chồng, một thân một mình và có mang tôi. Không nói thì ông cũng có thể tưởng tượng được lúc đó mẹ tôi khổ sở đến thế nào. Bên nội, bên ngoại ngoảnh mặt nhất định không chịu nhìn. Chỉ tội bà ngoại tôi, thương con nhưng sợ chồng, lâu lâu lén lút gặp mẹ tôi và dấm dúi cho ít tiền. Mẹ tôi phải buôn thúng bán bưng để tự nuôi thân và chờ ngày sinh con.

23

Page 24: Ephata 613

Ngày tôi ra đời, tôi là nguồn sống của bà. Tôi lớn lên trong sự hy sinh cơ cực của mẹ tôi, nhưng ngày đó tôi còn quá nhỏ để nhận thức được sự hy sinh của mẹ mình. Tôi không biết phải diễn tả thế nào để nói lên được sự vui sướng của mẹ tôi mỗi khi bố tôi về phép, không còn gì sung sướng hơn cho người đàn bà khi thấy chồng mình, con mình và mình được quây quần chung một nhà. Đôi khi mẹ tôi đi xe đò, mang tôi lên đơn vị thăm chồng. Bố tôi vừa mừng vì được gặp vợ con, vừa lo vì đường xá xa xôi, mất an ninh.

Sau khi CS chiếm Miền Nam, bố tôi bị chúng bắt đi cải tạo hay đi tù thì đúng hơn ! Họ chuyển bố tôi ra Bắc. Mẹ tôi lặn lội ra ngoài đó thăm chồng nhưng họ cho biết bố tôi đã bị bệnh chết ! Một người đồng tù đã lén cho mẹ tôi biết là bố tôi đã bị hành hạ đến chết và cho mẹ tôi biết ngày bố tôi bị giết !

 Trở vào Nam, đau đớn vì bố tôi bị giết, mẹ tôi lại phải chứng kiến cảnh tôi bị ngược đãi ở trường học vì có cha là lính ngụy. Mẹ tôi tìm cách vượt biên vì tương lai của tôi. Tôi vốn hiếu học lại có trí nhớ dai. Sau khi bán hết tất cả đồ đạc, tom góp được một khoản tiền, mẹ tôi đưa tôi xuống Rạch Giá để tìm đường đi.

Dừng lại, Hiếu nuốt nước bọt một cách khó khăn rồi kể tiếp:

- Trời cũng thương nên chuyến đầu đi lọt dù trải bao gian nan trên biển cả. Nếu không lọt thì cũng chẳng bao giờ còn tiền để đi những chuyến sau. Cuối cùng mẹ tôi và tôi đến Mã Lai. Không một nước nào nhận, nước sau cùng là Mỹ, họ nhận mẹ con tôi, một họ đạo Tin Lành bảo trợ cho vào Mỹ.

Đến Mỹ, không có nghề chuyên môn, tiếng Anh lại không biết, mẹ tôi vào làm phụ bếp trong một nhà hàng. Ai sai gì làm đó, một tuần bẩy ngày. Tối về mẹ tôi lại gò lưng may, ráp những tay áo, lấy tiền theo từng cái. Còn tôi chẳng phải lo lắng gì ngoài việc ăn học. Tôi học dễ dàng, từ trung học lên đại học rồi thi vào trường thuốc, ra trường và đi thực tập. Trong thời gian thực tập, tôi gặp Thy cũng thực tập cùng một nhà thương. Chúng tôi quen nhau và tình cảm nẩy sinh.

Cha mẹ của Thy cũng là bác sĩ từ Việt Nam, qua đây thi lại, thực tập lại rồi ra hành nghề. Nói chung gia đình Thy thuộc giai cấp trưởng giả. Họ biết cách ăn nói, xã giao rất lịch thiệp. Gia đình Thy rất quý mến tôi, mọi người ai cũng mong chúng tôi thành vợ thành chồng cả. Đời tôi thật sung sướng. Năm cuối thực tập, chúng tôi quyết định lấy nhau. Tôi đưa mẹ tôi đến nhà bố mẹ Thy dùng cơm tối để nói chuyện chung thân cho hai đứa tôi. Trong bữa cơm với gia đình Thy...

Giọng Hiếu trở nên khó khăn, ngập ngừng.

- Tôi chợt nhận thấy sự quê mùa của mẹ tôi khi ngồi chung bàn với gia đình Thy. Từ cái tóc, cách ăn mặc, lối ăn uống... Khi bố mẹ Thy nói chuyện, hỏi mẹ tôi những chuyện thông thường,

mặt mẹ tôi ngớ ra, trắng bệch, giọng nói trở nên run rẩy, sợ hãi... Tôi... Hiếu nói nhỏ nhỏ, giọng run run trong cuống họng.

- Tôi... lúc đó cảm thấy xấu hổ. Tôi xấu hổ vì sự quê mùa, thiếu kiến thức của mẹ mình khi so sánh với người khác. Tôi trở nên tức giận mẹ tôi và có nhiều cử chỉ hỗn láo với mẹ trong suốt bữa ăn ! Mẹ tôi im lặng, lúc về nhà bà luôn miệng xin lỗi tôi, đã làm tôi mất thể diện.

Đám cưới chúng tôi diễn tiến như dự định. Tôi càng tức tối trong ngày cưới khi thấy sự quê kệch, luống cuống của mẹ mình. Khách toàn là khách sang trọng. Lúc đó, tôi giận mẹ tôi vô cùng, tại sao những việc đơn giản như thế mà cũng không biết. Tôi gay gắt với mẹ tôi đến nỗi có lúc mẹ tôi vừa run vừa chẩy nước mắt vì sợ không vừa ý tôi !

Mẹ tôi về ở với vợ chồng chúng tôi. Thy có nhiều lúc khiếm nhã với mẹ của tôi, những lúc đó tôi lại tức tối mẹ tôi, tại sao những chuyện như vậy mà cũng không biết để người khác coi thường. Mẹ tôi trở nên sợ hãi, bà cố tránh chúng tôi, cả ngày bà trốn trong phòng. Chỉ những lúc ăn cơm bà mới phải ra, ăn vội ăn vàng rồi lại vào phòng. Mà đồ ăn nào vừa ý bà ! Mẹ tôi ăn không có cơm đâu được. Đồ ăn thường là đồ kho, đồ xào. Thy lớn từ bé ở đây, lại thích ăn như người Mỹ. Tôi thì sao cũng được nhưng lúc đó tôi lại muốn tập cho mẹ tôi thay đổi ! Chúng tôi đã bắt mẹ tôi nghỉ làm trước khi lấy nhau. Không lẽ cả hai vợ chồng là bác sĩ mà mẹ thì làm phụ bếp !

Ở như vậy được vài tháng thì mẹ tôi bỏ đi. Bà đi vì sợ vì bà, vì sự quê kệch của bà mà vợ chồng tôi sẽ mất hạnh phúc. Tôi không hiểu lúc đó tôi là con người hay là con vật ! Tôi không mảy may quan tâm. Tôi nghĩ mẹ tôi đã từng tự lập từ hồi trẻ đến giờ, không có tôi mẹ tôi cũng không sao, nhất là mẹ tôi nói mẹ tôi dọn về ở với một người bạn. Thy cũng vậy. Chẳng trách Thy được. Tôi là con mà đối xử với

24

Page 25: Ephata 613

mẹ mình như vậy, trách sao được người con dâu ! Tôi có hỗn láo với mẹ tôi thì Thy mới dám coi thường mẹ tôi chứ ! Mấy tháng sau...

Giọng Hiếu trở nên run rẩy, cố kìm hãm sự xúc động. Mắt ngấn lệ ngước lên nhìn hình mẹ.

- Mấy tháng sau, một nhân viên cảnh sát đến gõ cửa báo cho tôi biết mẹ tôi đã qua đời. Như tiếng sét đánh ngang tai, tôi không tin ! Tôi vội vã chạy đến nhà xác. Xác mẹ tôi nằm đó, những nét nhăn hằn trên trán, những sự khổ cực hy sinh của mẹ tôi mà tôi cho là dấu tích của sự quê mùa. Tôi đã lầm...

Hiếu nức nở khóc.

- Làm sao mẹ tôi có thể sống thiếu tôi ! Tôi là nguồn sống của bà mà ! Tất cả sinh lực, ý chí phấn đấu trước kia là vì tương lai của tôi, là vì tôi ! Không có tôi bên cạnh, không có đứa con trai thương yêu của bà bên cạnh, bà chẳng còn thiết gì ! Tinh thần bà suy sụp, thể xác khô kiệt. Mẹ tôi lại sống một mình, chẳng phải với người quen như tôi tưởng. Trong khi đó vợ chồng tôi mải mê làm việc, lo làm giầu !

Tội này tôi làm sao rửa hết được ! Tại sao tôi không nghĩ những lúc mẹ tôi khổ cực ở xó bếp để tôi được ăn miếng ngon, đến trường mặc những bộ quần áo mới ! Tại sao tôi không nghĩ mẹ tôi còng lưng may những buổi tối để tôi có cái xe, thay vì bà ngồi đọc sách báo để tăng kiến thức như tôi mong muốn, cho tôi khỏi xấu hổ. Mẹ tôi chịu ngu dốt để cho tôi khôn, mẹ tôi quê mùa để tôi được thanh lịch mà tôi lại coi thường, khinh chê mẹ tôi ! Sau khi chôn cất mẹ tôi. Tôi và Thy ly dị nhau chẳng bao lâu sau đó vì thấy Thy tôi lại nghĩ đến mẹ tôi.

Tôi dọn về tiểu bang này để khỏi phải thấy những cảnh quen cũ. Ông thấy đó, ngày lễ Vu Lan tôi không dám lên chùa vì sợ thấy cảnh hiếu thảo của người con đối với mẹ của họ, sợ thấy cảnh những người còn các bậc từ mẫu. Tôi làm công quả hy vọng hương hồn mẹ tôi vui lòng, những công việc mà bà rất muốn làm nhưng đã không làm được vì dành hết thời giờ cho tôi. Tôi bố thí, cúng dường với tâm ý hồi hướng công đức cho mẹ tôi dù biết rằng nên hồi hướng công đức cho tất cả chúng sinh. Công ơn mẹ tôi sâu dầy, lúc sống tôi đã không trả được, ít ra cũng làm nguôi ngoai phần nào hương hồn người khi đã mất.

Hiếu nhìn ảnh mẹ mình, nước mắt dàn dụa, miệng lẩm bẩm:

- Mẹ ơi, tội này con làm sao rửa hết được.

Tôi ngồi chẩy nước mắt nhìn Hiếu. Một tâm hồn đau khổ, đang quằn quại trước mặt tôi. Hiếu tiễn tôi ra cửa, miệng nói khe khẽ:

- Đừng bao giờ để hối hận như tôi ông nhé. Phúc thay cho những kẻ còn mẹ !

Tôi không trả lời, nắm tay Hiếu bóp mạnh.

TRẦN DZŨNG MINH DÂN

CHƯƠNG TRÌNH NHỊP CẦU BÁC ÁI PHANXICÔTRỢ GIÚP CHỊ NGUYỄN THÁI THỊ BÍCH TRÂM Ở NINH THUẬN, BỊ SUY TIM CẤP

Lm. GB. Nguyễn Kim Đệ, Giáo Xứ Hộ Diêm, Giáo Phận Nha Trang, giới thiệu chị Lucia NGUYỄN THÁI THỊ BÍCH TRÂM, sinh năm 1979, hiện ngụ tại thôn An Xuân, xã Xuân Hải, huyện Ninh Hải, tỉnh Ninh Thuận, điện thoại: 0909.168.496. Gia đình chị không có đất đai, phải ở nhờ nhà người cô. Chồng làm phụ hồ, thu nhập 1 ngày khoảng 80.000 đồng, chị ở nhà nội trợ và trông 2 con nhỏ. Chị Bích Trâm bị suy tim cấp, đã theo dõi và điều trị 3 năm nay tại Bệnh Viện Tim Tâm Đức. Mỗi tháng chị phải tái khám và lấy thuốc 1 lần. Chúng tôi xin trợ giúp 10.000.000 VND, số tiền được trích từ Chương Trình Nhịp

Cầu Bác Ái Phanxicô ( có 1 biên lai ).

TRỢ GIÚP CHO BÀ TRƯƠNG THỊ NIÊN HỒNG Ở SÀIGÒN, PHẢI MỔ CƯỜM MẮT

Lm. Giuse Lê Quang Uy, TTMV DCCT, giới thiệu bà Maria TRƯƠNG THỊ NIÊN HỒNG, sinh năm 1953, hiện ngụ tại 144/2D Phan Đăng Lưu, P. 1, Q. Phú Nhuận, Sàigòn, điện thoại: 0862.940.407. Chồng đã mất, bà ở với con gái 35 tuổi bị khuyết tật bẩm sinh và bị bệnh. Mắt phải của bà Hồng Niên bị đục thủy tinh thể, đã được mổ tại Bệnh Viện Nhân Dân Gia Định. Sau khi trừ các khoản BHYT,

25

CÙNG TƯƠNG TRỢ

Page 26: Ephata 613

bà phải trả thêm 1.102.338 VND. Chúng tôi xin trợ giúp 1.100.000 VND, số tiền được trích từ Chương Trình Nhịp Cầu Bác Ái Phanxicô ( có 1 biên lai ).

TRỢ GIÚP CHÁU NGUYỄN ĐOÀN HỒNG SƠN Ở SÀIGÒN, BỊ VIÊM TAI GIỮA

Lm. Giuse Lê Quang Uy, TTMV DCCT, giới thiệu cháu NGUYỄN ĐOÀN HỒNG SƠN, sinh 12.9.2008, con ông Nguyễn Văn Ngữ và bà Ngô Thị Thúy Nga, hiện ngụ tại số 251/40/42a ấp 2, xã Đông Thạnh, huyện Hóc Môn, Sàigòn, điện thoại: 01227.397.291. Cháu Sơn là con một, ba cháu là thợ làm giầy nhưng công việc không ổn định, mẹ cháu bán vé số dạo. Cháu Sơn bị viêm tai giữa, đang theo dõi và điều trị tại Bệnh Viện Tai Mũi Họng Sàigòn. Chúng tôi xin trợ giúp 600.000 VND, số tiền được trích từ Chương Trình Nhịp Cầu Bác Ái Phanxicô ( có 2 biên lai ).

469. QUỸ MẸ HẰNG CỨU GIÚP MỔ TIM CHO BÀ HOÀNG THỊ HIẾU Ở NINH THUẬN

Nữ Tu Maria Lucia Trương Thị Ba, Dòng Con Đức Mẹ Vô Nhiễm, thuộc cộng đoàn Thủ Đức, giới thiệu bà Maria HOÀNG THỊ HIẾU, sinh năm 1945, nguyên quán xã An Đôn, huyện Triệu Phong, tỉnh Quảng Trị, hiện ngụ tại số nhà 335/A ấp Triệu Phong 1, xã Quảng Sơn, huyện Ninh Sơn, tỉnh Ninh Thuận, có chồng là ông Lê Văn Vinh, có 3 người con đều đã có gia đình, tất cả đều làm nghề nông sống qua ngày, hoàn cảnh rất khó khăn.

Bà Hiếu bị bệnh tim ngặt nghèo, thường xuyên bị chứng nhồi máu cơ tim, các con đã bán con bò đang nuôi để lo liệu chi phí nhưng vẫn không đủ, phải vay mượn thêm 30 triệu đồng mới có thể được nhập viện. Hiện bà đang được điều trị tại Bệnh Viện Phan Rang, vì thể trạng còn quá yếu nên chưa chuyển đi Sàigòn để được phẫu thuật tim, mỗi ngày đều phải chuyền nước liên tục, chích thuốc, thở ôxy… Nếu bệnh viện chuyển về Sàigòn đúng tuyến thì sẽ được Bảo Hiểm Y Tế bớt 50% chi phí nằm viện. Riêng chi phí nong mạch vành tim hết 70 triệu đồng, nếu có Bảo Hiểm Y Tế sẽ giảm được 70%. 

Ngày 2.6.2014, chúng tôi xin mở Quỹ Trợ Giúp mổ tim cho bà Hoàng Thị Hiếu với số tiền là 30.000.000 VND. Mọi liên hệ trợ giúp xin gửi về cho Lm. Lê Quang Uy, Trung Tâm Mục Vụ DCCT, 38 Kỳ Đồng, P. 9, Q. 3, Sàigòn. Email: [email protected] [email protected]

Danh sách các ân nhân gần xa:

Hội Bác Ái Phanxicô ( Hoa Kỳ ): 4.000.000 VNDChuyển từ Quỹ giúp ông Quốc Việt ( Hà Nội ): 350.000 VNDGia đình MK Minh Đức – Trà My ( Hà Nội ): 1.000.000 VNDBa người dự Lễ Xa Quê ở DCCT ( Sàigòn ): 3.150.000 VNDÔng Trần Duy Như Nguyện, Q. 3 ( Sàigòn ): 6.000.000 VNDBà Trịnh Thị Ri, Houston, Texas ( Hoa Kỳ ): 300 USDAnh Tiến, Gx. Mân Côi, Q. Bình Tân ( Sàigòn ): 2.000.000 VNDAnh chị Nghị - Vy ( Sàigòn ): 500.000 VNDBác Phạm Phi Hoành, Thủ Đức ( Sàigòn ): 2.000.000 VNDCô Nguyễn Thị Thanh Hằng ( Đức ): 200 EUR

Tổng kết đến 16g chiều thứ năm 5.6.2014: 19.000.000 VND + 300 USD + 200 EUR = 31.200.000 VND

Như vậy sau 4 ngày quyên góp, chúng ta đã có được 30 triệu đồng giúp bà Hoàng Thị Hiếu. Số tiền 1.200.000 VND dôi ra xin chuyển sang cho trường hợp ngặt nghèo kế tiếp là bé Rmah H'Âm bị suy tuỷ ở Gia Lai. Xin tạ ơn Chúa, biết ơn Mẹ và cám ơn quý ân nhân gần xa.

475. QUỸ MẸ HẰNG CỨU GIÚP HOÁ TRỊ SUY TUỶ CHO CHÁU BÉ RMAH H'ÂM Ở GIA LAI

Nữ Tu Anna Nguyễn Thị Thanh Thúy, Dòng Mến Thánh Giá Tân Việt, điện thoại: 0978.804.167, giới thiệu cháu bé RMAH H’ÂM, sinh ngày 9.1.2011, người dân tộc J'rai, con của anh Y Then và chị Rmah H'Suen, kết hôn năm 2003, bị sảy thai 5 lần, nay mới có được 2 bé gái còn rất nhỏ, hiện ngụ tại làng Tao Kó, huyện Chư Pưh, tỉnh Gia Lai, thuộc Giáo Điểm Ia Hrú – Phú Quang, Giáo Phận Kon Tum.

26

Page 27: Ephata 613

Gia đình chỉ có 1 sào ruộng cấy lúa được 1 mùa, và có được 50 trụ tiêu, năm ngoái thu hoạch được 5 triệu đồng, nhưng năm nay bỗng dưng bị chết hết, gia đình lâm cảnh hết sức khó khăn, quanh năm làm thuê để sinh sống, căn nhà đang ở cũng làm tạm trên mảnh đất của người dì.

Bé Rmah H'Âm bị bệnh sốt xuất huyết, giảm tiểu cầu miễn dịch, đã điều trị ở Bệnh Viện Gia Lai hơn 7 tháng qua mà không bớt, cơ thể bé biểu hiện xuất huyết trên da, trên răng miệng và cả nơi đường tiêu hóa. Ngày 19.4.2014, bé được chuyển về Bệnh Viện Nhi Đồng 2, Sàigòn, để điều trị, sau khi làm các xét nghiệm, kết quả được biết bé bị suy tủy. Hiện nay bác sĩ đã chuyển bé sang Bệnh Viện Huyết Học, Sàigòn, để hoá trị, chi phí từ 50 tới 100 triệu đồng cho lần đầu này, nếu cơ thể bé tiếp nhận tốt thì sẽ xuất viện sau 3 tuần, sau đó tái khám nhiều lần nữa, càng lúc càng thưa, kết quả có thể đạt từ 60 đến 80%. Gia đình đã phải vay mượn khắp nơi. Cha Gioan Nguyễn Công Minh, DCCT, phụ trách Giáo Điểm Ia Hrú và Caritas của Giáo Xứ Phú Quang cùng mọi người đã chia sẻ ban đầu mà vẫn không thấm vào đâu so với chi phí chạy chữa 7 tháng vừa qua..

Ngày 4.6.2014, chúng tôi xin mở Quỹ Trợ Giúp hoá trị chứng suy tuỷ cho bé Rmah H'Âm với số tiền là 50.000.000 VND. Mọi liên hệ trợ giúp xin gửi về cho Lm. Giuse Lê Quang Uy, Trung Tâm Mục Vụ DCCT, 38 Kỳ Đồng, P. 9, Q. 3, Sàigòn. Email: [email protected]

Danh sách các ân nhân gần xa:

Hội Bác Ái Phanxicô ( Hoa Kỳ ): 4.000.000 VNDChuyển từ Quỹ giúp bà Hiếu ( Ninh Thuận ): 1.200.000 VNDMột người dự Lễ Xa Quê ở DCCT ( Sàigòn ): 2.000.000 VNDGia đình anh Thiên Bảo, Tân Định ( Sàigòn ): 1.000.000 VNDMột người ẩn danh quen anh Bảo ( Sàigòn ): 500.000 VNDCô Trần Thị Nam Phương ( Sàigòn ): 1.000.000 VNDCô Trần Mai Tường Vi ( Sàigòn ): 500.000 VNDCô Dương Vĩnh Yên ( Hoa Kỳ ): 2.000.000 VNDAnh Dương Thanh Bình ( Sàigòn ): 2.000.000 VNDÂn nhân Nguyễn Hoàng Hai ( Sàigòn ): 500.000 VNDAnh Đặng Ngọc Thế Huân ( Sàigòn ): 1.000.000 VNDÂn nhân Nguyễn Ngọc Hân ( Sàigòn ): 5.000.000 VNDMột người ẩn danh ( Sàigòn ): 1.500.000 VNDHai bạn Vương – Linh, Agape 34 ( Sàigòn ): 500.000 VNDAnh Nguyễn Thế Lợi, Bình Tân ( Sàigòn ): 1.000.000 VNDBạn Hồng Ân ( Sàigòn ): 500.000 VNDBạn Trương Anh Quân, Q. 3 ( Sàigòn ): 500.000 VNDBạn Trịnh Thị Thanh Loan ( Sàigòn ): 1.000.000 VNDMột bạn Fiat xin ẩn danh ( Sàigòn ): 500.000 VNDÔng Nguyễn Phúc Cường ( Sàigòn ): 500.000 VNDÔng Nguyễn Tri Thức ( Sàigòn ): 500.000 VNDBà Mạc Thị Kim Khanh ( Sàigòn ): 500.000 VNDBạn Fiat Chí Hiếu ( Sàigòn ): 1.000.000 VNDBạn David Nguyễn Đức ( Hoa Kỳ ): 50 USDBà Anna Lê My, Washington ( Hoa Kỳ ): 100 USD Bà Anna Nguyễn Thị Kim Quy ( Pháp ): 100 EUR Cô Lê Thị Kim Nga, Ottawa ( Canada ): 200 CADGia đình chị Kimberly Nguyen, Cali ( Hoa Kỳ ): 300 USDBà Paulina Mai Nguyễn ( Hoa Kỳ ): 2.000.000 VNDbạn Quỳnh Vũ và bạn Mi Mi ( Hoa Kỳ ): 100 USDGia đình bạn Ngân Giang ( Sàigòn ): 500.000 VNDAnh Vũ, quen Ngân Giang ( Sàigòn ): 500.000 VNDCô Lê Thị Ái Nhi ( Sàigòn ): 500.000 VNDCô Nguyễn Thị Phương ( Sàigòn ): 500.000 VNDMột ân nhân ẩn danh ( Úc ): 2.000.000 VNDChị Maria Phạm Hương ( ? ): 500.000 VNDCô Phạm Thị Thuý, Ban MVGL ( Sàigòn ): 1.000.000 VNDAnh Phùng Minh Tuấn ( ? ): 500.000 VNDÔng Peter Le ( Úc ): 3.000.000 VNDBs. Bùi Văn Thọ, Paris ( Pháp ): 10.000.000 VNDÔng Trương Minh Tịnh ( Úc ): 200 USDCô Trần Ngoan ( Sàigòn ): 500.000 VND

27

Page 28: Ephata 613

Ông Nguyễn Văn Thông ( ? ): 1.000.000 VNDCô Dương Thị Thu Sương ( Sàigòn ): 500.000 VNDNhóm Núi Đỏ, Gx. Xuân Lộc ( Đồng Nai ): 5.000.000 VNDÔng Nguyễn Ngọc Chinh ( ? ): 13.500.000 VNDCô Nguyễn Tú Anh ( ? ): 2.000.000 VNDMột người ẩn danh ( ? ): 3.000.000 VNDBác Trần Thị Hường ( Hà Nội ): 2.000.000 VNDCô Lê Trang ( Sàigòn ): 500.000 VNDAnh Ngô Văn Quảng ( Sàigòn ): 500.000 VNDChị Nguyễn Thị Ngọc Thuý ( Sàigòn ): 200.000 VNDMột người ẩn danh ( ? ): 2.000.000 VNDMột người ẩn danh ( Sàigòn ): 200.000 VNDOng bà Tiến – Thập ( ? ): 2.000.000 VNDÔng bà Nguyễn Uyên ( Hoa Kỳ ): 100 USDCô Phạm Thị Giang ( Hoa Kỳ ): 200 USD

Tổng kết đến 10g30 trưa sáng thứ bảy 7.6.2014: 82.600.000 VND + 100 EUR + 850 USD + 200 CAD = 111.700.000 VND

Như vậy là chỉ sau 2 ngày kêu gọi, chúng ta đã hoàn tất việc quyên góp, nhưng những khoản tiền các ân nhân đã báo trước vẫn tiếp tục tiếp tục gửi về vượt hơn gấp đôi dự kiến quyên góp ban đầu là 50 triệu đồng.

Chúng tôi có được địa chỉ Mail của một số ân nhân nên đã gửi thư xin chỉ giữ lại 90 triệu đồng cho bé Rmah H'Âm, các khoản tiền dư ra sẽ được chuyển sang Quỹ giúp bé Siu Ton ở Gia Lai ( cần quyên 35 triệu đồng ) và nếu vẫn còn dư nữa, sẽ lại xin chuyển tiếp nữa cho Quỹ giúp em Điểu Cuôn ở Bình Phước ( cần quyên 30 triệu đồng ). Xin hết lòng tạ ơn Chúa, vô cùng biết ơn Mẹ và chân thành cám ơn tất cả quý ân nhân gần xa.

478. QUỸ MẸ HẰNG CỨU GIÚP ĐIỀU TRỊ KHỐI U PHÚC MẠC CHO BÉ SIU TON Ở GIA LAI

Cô Anna Nguyễn Thị Thành, cộng tác viên TTMV DCCT, điện thoại: 0903.175.762, giới thiệu bé SIU TON, sinh ngày 20.5.2009, cha mất đã gần 1 năm nay, mẹ là chị Siu H’Ly, 40 tuổi, làm rẫy, có 6 con, bé Siu Ton là con thứ năm, bé còn một em nhỏ 5 tháng tuổi, gia đình rất nghèo, hiện ngụ tại Plei Klyphun, xã Nhơn Hòa, huyện Chư Plưh, tỉnh Gia Lai, thuộc Giáo Điểm do cha Trần Sỹ Tín, DCCT, phụ trách. Liên lạc: anh Ma Huk là chú ruột của bé Siu Ton, điện thoại: 0968.494.410.

Bé Siu Ton bị khối u phúc mạc ( ổ bụng ) bẩm sinh, hiện đang điều trị tại Bệnh Viện Nhi Đồng 2, nằm ngoài hành lang của Phòng số 8, khoa Huyết Học, lầu 1. Bé đang được bà ngoại và chú chăm sóc. Bé được xếp lịch mổ ngày 26.5.2014 vừa qua nhưng vì sức quá yếu nên phải hoãn lại. Gia đình không có tiền bồi dưỡng ăn uống cho bé nên thể trạng của bé sa sút, ổ bụng viêm to cứng nên bé lại càng đau đớn khó chịu, làm biếng ăn. Sắp tới sau khi mổ, dù gia đình có mua Bảo Hiểm Y Tế cho bé nhưng sẽ phải mua nhiều loại thuốc đặc trị nằm ngoài danh mục Bảo Hiểm Y Tế nên sẽ rất khó khăn cho gia đình.

Ngày 6.6.2014, chúng tôi xin mở Quỹ Trợ Giúp điều trị khối u phúc mạc cho bé Siu Ton với số tiền là 35.000.000 VND. Mọi liên hệ trợ giúp xin gửi về cho Lm. Giuse Lê Quang Uy, Trung Tâm Mục Vụ DCCT, 38 Kỳ Đồng, phường 9, quận 3, Sàigòn. Email: [email protected]

Danh sách các ân nhân gần xa:Hội Bác Ái Phanxicô ( Hoa Kỳ ): 4.000.000 VNDCô Dương Thị Thu Sương ( Sàigòn ): 500.000 VNDCô Nguyễn Thị Châu Thành ( Hoa Kỳ ): 100 USDCô Nguyễn Thị Cúc, Đakao, Q. 1 ( Sàigòn ): 2.000.000 VNDBạn Nguyễn Quang Thịnh ( Sàigòn ): 500.000 VNDÔng Nguyễn Văn Hải, Gò Vấp ( Sàigòn ): 2.000.000 VNDMột cô ở Gx. Phú Hiền ( Sàigòn ): 500.000 VNDGiang - Hương và các bạn ( Sàigòn ): 4.000.000 VNDBà nội và ba của Fiat Huyền Trang ( Sàigòn ): 1.500.000 VNDAnh Nguyễn Châu Thành ( Hoa Kỳ ): 100 USDChị Phan Nguyệt Phượng ( Sàigòn ): 50.000 VND

28

Page 29: Ephata 613

Chị Phạm Nguyễn Hồng Ân ( Sàigòn ): 500.000 VNDChị Đinh Thị Khánh Hồng ( Sàigòn ): 200.000 VNDMột bạn Nhóm Fiat ( Bình Thuận ): 100.000 VNDBạn Fiat Phú Quý ( Sàigòn ): 400.000 VNDBạn Fiat Huyền Trang ( Sàigòn ): 1.000.000 VNDAnh Thiên Bảo, Gx. Tân Định ( Sàigòn ): 10 USDAnh Kiêm, quen anh Thiên Bảo ( Sàigòn ): 20 USDBạn Việt, quen anh Thiên Bảo ( Sàigòn ): 10 USDBạn Ben, quen anh Thiên Bảo ( Sàigòn ): 10 USDÔng Nguyễn Đại Hồ ( Sàigòn ): 1.000.000 VNDBạn Fiat Ngọc Thảo ( Úc ): 1.000.000 VNDChuyển từ Quỹ giúp bé Rmah H'Âm: 21.700.000 VND

Tổng kết đến 23g15 tối Chúa Nhật 8.6.2014: 40.950.000 VND + 250 USD = 46.250.000 VND

Như vậy sau 3 ngày quyên góp, chúng ta đã có được 35 triệu đồng giúp bé Siu Ton. Số tiền 10.250.000 VND dôi ra xin chuyển sang cho trường hợp ngặt nghèo kế tiếp là em Điểu Cuôn ở Bình Phước. Xin tạ ơn Chúa, biết ơn Mẹ và cám ơn quý ân nhân gần xa.     

480. QUỸ MẸ HẰNG CỨU GIÚP ĐIỀU TRỊ XUẤT HUYẾT BAO TỬ CHO

EM ĐIỂU CUÔN Ở BÌNH PHƯỚCNữ Tu Têrêsa Ngô Thanh Hằng, Dòng Mến Thánh

Giá Tân Lập, giới thiệu em ĐIỂU CUÔN, sinh năm 1996, dân tộc Stiêng, con ông Điểu Nách và bà Điểu Thị Phen, hiện ngụ tại ấp 8, xã Lộc Thuận, huyện Lộc Ninh, tỉnh Bình Phước, thuộc Giáo Xứ Tích Thiện, Giáo Phận Buôn Ma Thuột. Gia đình có 6 người con, Cuôn là con thứ 5 trong gia đình. Nhà chỉ có một sào đất nên phải mượn đất của Công ty để làm rẫy.

Từ 7 năm nay, em Điểu Cuôn bị xuất huyết bao tử, đã chữa chạy nhiều nơi, tốn phí rất nhiều nhưng vẫn không hết bệnh. Hiện em đang điều trị ở Bệnh Viện 115, Khu B, Khoa Nội Tiêu Hóa, phòng số 4, giường số 6. Bệnh viện đã rút tủy để xét nghiệm tìm bệnh, nhưng trong thời gian chờ kết quả vào khoảng giữa tháng 6 năm 2014, thì có thể em phải chích theo đề nghị của bác sĩ mỗi ngày 1 mũi thuốc giá 3.000.000 đồng để giữ cho các mạch máu co lại không bị vỡ, tên thuốc chích là Histoacryl để chỉnh búi tĩnh mạch thực quản.

Ngày 8.6.2014, chúng tôi xin mở Quỹ Trợ Giúp điều trị xuất huyết bao tử cho em Điểu Cuôn với số tiền là 30.000.000 VND. Mọi liên hệ trợ giúp xin gửi về cho Lm. Giuse Lê Quang Uy, TTMV DCCT, 38 Kỳ Đồng, P. 9, Q. 3, Sàigòn. Email: [email protected]

Danh sách các ân nhân gần xa:

Hội Bác Ái Phanxicô ( Hoa Kỳ ): 4.000.000 VNDChuyển từ Quỹ giúp bé Siu Ton ( Gia Lai ): 11.250.000 VNDVợ chồng Fiat Hợp Nguyễn ( Hoa Kỳ ): 100 USDGia đình bé Emma Khải Văn ( Pháp ): 1.000.000 VNDGia đình bé Emma Khải Văn ( Pháp ): 1.000.000 VNDBạn Hieu Nguyen ( Hoa Kỳ ): 100 USDChị Hoa Lily, quen Hieu Nguyen ( Hoa Kỳ ): 50 USDChị Hồng Hoa, quen Hieu Nguyen ( Hoa Kỳ ): 100 USDAnh chị Hưng – Yến, quen Hieu Nguyen ( Hoa Kỳ ): 100 USD

Sơ kết đến 23g Chúa Nhật 8.6.2014: 16.250.000 VND + 450 USD

29